CHƯƠNG 78 Khi Bạch Bạch tỉnh lại lần nữa trời tảng sáng, nhìn thấy bản thân nằm ngủ ngã vào tường sau của Thanh Lương Quan, Bạch Bạch nhất thời có chút hiểu, bản thân tối hôm qua phải nằm trong phòng ngủ ngon giấc hay sao? Vì sao lại đột nhiên chạy đến trong sân? Lắc lắc đầu, nhớ lại từng chút từng chút chuyện đêm qua, nửa đêm nghe thấy tiếng tiêu vang lên, sau đó chạy nhìn xem chuyện gì xảy ra, rồi sau nữa bị con thằn lằn màu xanh cắn cái rất đau, lạnh quá! biết có phải hay là trúng độc! Bạch Bạch trong lòng hốt hoảng, vội vàng ngồi xổm người xuống đưa chân sau ra xem, chân trái phía sau ráng có bốn dấu máu nho , chẳng qua quanh miệng vết thương có đổ máu, cũng kết vảy. Vận động chân xem thử, thấy có gì ổn, ngược lại cảm thấy thoải mái linh hoạt hơn rất nhiều, trạng thái giống như lúc nàng vừa xuống núi Ngọc Sơn còn tốt hơn! Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ cái con sâu đáng chết kia ra là có độc? Nhưng nếu vậy cảm giác lạnh người lúc ấy phải giải thích làm sao đây? Bạch Bạch suy nghĩ hồi nhưng ra được vấn đề, lại sợ sáng sớm Tiểu Hắc cùng sư huynh phát thấy mình đâu lo lắng, vì vậy vội vàng chạy về gian phòng của mình. Tiểu Hắc còn đệm cói ngáy o o, tới gần miệng, thấy có vũng nước , nhất định là lại chảy nước miếng! Bạch Bạch cảm thấy may mắn là tối hôm qua có đem cái đuôi cho nó gối đầu. Lúc này Vân Hư sư huynh rời giường, nhưng mà hôm qua huynh ấy hôm nay xử lý tốt chuyện trong Thanh Lương Quan trước, xế chiều mới có thể đến gặp nàng, cho nên Bạch Bạch cũng vội, nhảy lên giường dựa tu luyện theo khẩu quyết. Bên kia, A Tam cùng A Ngũ cả đêm qua ở bên ngoài Thanh Lương Quan lo lắng sợ hãi hồi, liền thấy Hàn Huyết Tích chạy trở về, nhưng tốc độ lại chậm rất nhiều, cũng biết là có bị vật gì đó làm bị thương hay . Chỉ thấy mệt mỏi vào trong lồng liền nằm vào góc, chẳng thèm động đậy. Hai người dám ở lâu, nhấc lồng sắt lên nhanh như chớp xoay mình bỏ chạy về phía Thiên cung phục mệnh. Bọn họ đúng là người do Quỳnh Nguyệt tiên tử phái tới, ngày ấy Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa đến trước mặt Thiên Đế cáo trạng, Thiên Đế tuy nổi giận, nhưng mà dù sao vẫn chưa mất lý trí, muốn ở hoàn cảnh sắp chết tới nơi này lại gây thù chuốc oán với Thanh Lương Quan, cho nên an ủi vài câu liền đuổi hai người về. Quỳnh Nguyệt tiên tử trở lại nội cung càng nghĩ càng cam lòng, Thiên Đế mặc dù , nhưng hiển nhiên có chỗ kiêng kị đối với Thanh Lương Quan, trự tiếp khiêu chiến Thanh Lương Quan nàng có can đảm, nhưng mà vô duyên vô cớ buông tha Tiểu Hắc cùng Bạch Bạch nàng lại cam lòng. Tam công chúa cũng oán khí đầy mình, hai nữ nhân thương lượng hồi, liền nảy ra độc kế. Hàn Huyết Tích dù cho bị bắt giữ, cũng biết được thực ra là do ai thả ra, hơn nữa Hàn Huyết tích chỉ biết tấn công động vật mà biết tấn người, Thanh Lương Quan nếu có ai bị thương, sợ bọn họ truy ra tình, nhưng nếu như chỉ chết con mèo, con hồ ly tinh ngu ngốc, chắc hẳn bọn họ cũng quá mức để ý, dù cho tra ra là do tỷ muội các nàng đứng phía sau, chẳng lẻ dám vì hai, ba con tiểu động vật mà đòi mạng của các nàng sao? Sáng hôm đó Quỳnh Nguyệt tiên tử liền cùng Tam công chúa chờ người hầu phái Thanh Lương Quan điều tra trở về bẩm báo, các nàng vốn thể chờ đợi được mà phải biết chắc rằng cuối cùng con Hắc Miêu cùng con Bạch Hồ ngu ngốc chết tiệt kia có chết hay . Nhưng mà tin tức người hầu mang về nằm ngoài ý muốn các nàng, tất cả mọi thứ trong Thanh Lương Quan đều bình thường, giống như là có việc gì xảy ra! Quỳnh Nguyệt tiên tử giận dữ, lập tức liền đem hai kẻ hành bất lực A Tam, A Ngũ khai trừ khỏi danh sách tiên, đày xuống trần gian. Tam công chúa suy nghĩ tới lui, : "Bọn chúng trốn trong Thanh Lương Quan, chúng ta có cách vào xử lý bọn họ, nhưng nếu như là đem bọn chúng dụ ra ngoài, hừ hừ! Đến lúc đó còn khiến chúng ta hả giận được sao?" Quỳnh Nguyệt tiên tử tức giận : "Ngươi cho rằng bọn chúng là lũ ngốc cả sao? Có thể dễ dàng lừa gạt chúng ra? Con mèo ngu ngốc chết tiệt ngày ấy bị ta đánh chưởng, nhất định là bị thương, cho dù đem người bên ngoài dẫn đến, cũng ở lỳ trong Thanh Lương Quan, chúng ta có thể bắt nó như thế nào đây?" Tam công chúa cười : "Hảo muội muội của ta, ngươi quên tỷ tỷ đây có tay tuyệt kỹ, có thể bắt chước bút tích của người bên ngoài sao? Ngươi mau tìm xem ở chỗ Thiên Đế có thư hay bút tích gì của Minh Ất chân nhân hay , ta có biện pháp đem bọn chúng dụ đến!" Bạch Bạch an tâm ở trong phòng tu luyện, nhận ra thời gian trôi qua, mãi cho đến giữa trưa, Tiểu Hắc rốt cục buồn bực yên, ở bên cạnh nếu kéo trang giấy, lại cào mảnh ván giường làm ra rất nhiều tiếng động, lúc này nàng thể dừng lại. "Tán gẫu với ta , ta buồn chán quá a!" Tiểu Hắc đạt được mục đích của mình, thản nhiên . Bạch Bạch tại rất nghe lời Tiểu Hắc, bình thường có cầu gì đều cố hết sức đáp ứng : "Tốt, ta lấy quyển sách đến đọc cho ngươi nghe?" Tiểu Hắc rụt rè gật đầu, trong lòng vui vẻ ca hát, cảm giác thương thế mình phải chịu đựng kia rất đáng, có thể tùy tiện sai khiến hồ ly ngu ngốc làm việc cho nó! Bạch Bạch định đứng dậy đến thư phòng, liền thấy Vân Hư cầm phong thơ vui vẻ đến. "Tiểu Hắc, sư phụ người tìm được loại thảo dược có thể nhanh chóng chữa lành thương thế của ngươi, nhưng là loại thảo dược đó hái lập tức héo tàn, cho nên muốn Bạch Bạch hộ tống ngươi đến Linh Tố Sơn!" Vân Hư vui vẻ cầm lá thư tay. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL Bạch Bạch nghe xong tin tức này, còn hưng phấn hơn cả Tiểu Hắc, liền vội vàng hỏi: "Linh Tố Sơn có xa hay , phải như thế nào?" Vân Hư : "Xa xa, nhưng đường tốt cho lắm, hay là ta đưa các ngươi đến, nếu mọi chuyện thuận lợi như lời , đến tối là chúng ta có thể trở về." Tiểu Hắc ở trong phòng chờ đợi vài ngày, sớm buồn bực muốn phát bệnh, nghe có thể xuất môn, lúc này liên thanh thúc giục muốn Vân Hư lập tức xuất phát. Vân Hư cười tới muốn ôm nâng Tiểu Hắc để vào trong tay áo, Tiểu Hắc lại đồng ý, quay đầu nhìn chằm chằm vào Bạch Bạch : "Ngươi biến thành người, ta muốn ngươi ôm ta !" Mấy ngày nay Bạch Bạch quá quen nghe theo phân phó của Tiểu Hắc, cho nên cũng có phản kháng gì, liền ngoan ngoãn nghe lời. Bởi vì nghĩ trong ngày có thể trở về, cho nên hai huynh muội cũng có chuẩn bị gì liền cùng nhau xuất phát. Linh Tố Sơn là nơi Dược tiên Thiên Đình trồng dược thảo, Vân Hư từng tới nhiều lần, cách Thanh Lương Quan đúng là xa, đáp vân bay hơn nửa canh giờ liền đến. Vân Hư cùng Bạch Bạch đến dưới núi nhưng thấy Tiên thảo đồng tử bình thường trong coi, liền cảm thấy kỳ quái, đột nhiên ven đường nhảy ra hơn mười Kim giáp võ sĩ, người cầm đầu quát to: "Tiểu tặc to gan, dám đến Linh Tố Sơn hái trộm tiên thảo? Chịu chết !" xong liền để cho giải thích liền giơ đại phủ vàng trong tay hướng Vân Hư bổ tới. Vân Hư chấn động lách mình tránh : "Chậm ! Ta chính là đệ tử Thanh Lương Quan Vân Hư, là sư phụ Minh Ất chân nhân phân phó ta đến đây lấy thuốc, tướng quân nhất định là hiểu lầm!" "Phi! Còn dám xạo?!" Kim giáp võ sĩ chia ra hai đường phần vây Vân Hư, phần tiến lên muốn bắt Bạch Bạch. Vân Hư khẩn trương, Bạch Bạch sử dụng pháp thuật, tay còn ôm Tiểu Hắc, vạn nhất bị thương phải làm sao?! Dưới tình thế cấp bách, phất cái phóng ra bên người kim giáp võ sĩ, nghĩ chặn ba gã võ sĩ đánh về phía Bạch Bạch. Kỳ những người này đều là bị Quỳnh Nguyệt tiên tử sai khiến, nhiệm vụ chủ yếu chính là muốn giết chết Bạch Bạch cùng Tiểu Hắc, sớm đề phòng bị Vân Hư tiến đến cứu giúp, nên đâu dễ dàng để cho thoát thân. Bạch Bạch ôm Tiểu Hắc, mắt thấy ba kim phủ tới trước mặt, sau lưng vài tên kim giáp võ sĩ đối diện mình đâm tới, trong nội tâm liền sợ hãi, thầm mình chết chắc rồi, suy nghĩ duy nhất là thể để cho Tiểu Hắc lại bị thương, trong lúc nguy cấp liền đem thân thể Tiểu Hắc ôm vào tay trái, tay phải hướng về ba thanh kim phủ lung tung vung lên. Vân Hư bên thấy ba kim phủ vô cùng sắc bén đánh lên cánh tay mảnh khảnh của Bạch Bạch, lại thể phá vòng vây cứu, chỉ cảm thấy trái tim muốn ngừng đập!
CHƯƠNG 79 Trong giây phút đó lại xảy ra kỳ tích, ràng nhìn thấy ba chiếc rìu vàng kia chém vào cánh tay phải Bạch Bạch, nhưng xảy ra cảnh cụt tay máu chảy thảm thiết như trong dự đoán. "A!" Ba tiếng kêu thảm thiết dường như đồng thời phát ra, trong đó thậm chí có giọng nữ cũng có giọng nam, ba võ sĩ giáp vàng kể cả rìu vàng của bọn họ giống như giấy bay về phía sau đụng mạnh vào cành cây cách đó xa, ba võ sĩ giáp vàng bị chấn động lăn xuống mặt đất, lộ ra ba khuôn mặt phía dưới mũ giáp, trong đó hai kẻ lại đúng là Tam công chúa cùng Quỳnh Nguyệt tiên tử, hai người ngồi phịch ở dưới cây quơ quơ, mở miệng phun ra ngụm máu, hiển nhiên là bị nội thương, sắc mặt tái nhợt giống như tuyết, câu cũng đều được. Ba chiếc rìu vàng rời tay bắn vào cành cây, bắn ngược trở về, hoàn hảo là rơi vào người ba người, Quỳnh Nguyệt tiên tử yếu ớt kêu thảm tiếng hôn mê bất tỉnh, cánh tay trái bị rìu vàng chém trúng dường như chặt đứt khuỷu tay. Tam công chúa bị nội thương quá nặng, rìu vàng rơi vào chân nàng nàng lâm vào hôn mê, kêu tiếng nào liền ngã xuống dưới cây, còn lại nam võ sĩ giáp vàng khác bị rìu vàng đập trúng đùi, kêu lên tiếng vang , đoán chừng là xương đùi đều gãy, có ngất , nhưng là giọng khóc thét nghe xong cũng đủ hù dọa người nhát gan. Tất cả mọi người ở đó từ Vân Hư đến bản thân Bạch Bạch cùng với Tiểu Hắc trong ngực Bạch Bạch đều bị tình huống quỷ dị này làm sợ ngây người! Những tay cầm giáo muốn công kích Bạch Bạch đều sợ tới mức liên tục rút lui mấy bước. Bạch Bạch giật mình nhìn cánh tay của mình chút, cái gì cũng đều có, ngay cả ống tay áo trắng như tuyết cũng có rách miếng nào. Tất cả võ sĩ giáp vàng thoáng cái toàn bộ có ý chí chiến đấu, bọn họ là do Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa làm chủ mà đến, vốn định sắp đặt bẫy trong này, hỏi nguyên nhân mà đem Bạch Bạch cùng Tiểu Hắc giết chết, đến lúc đó truy cứu tới liền vu bọn họ tự tiện xông vào Linh Tố Sơn, xem như ngộ sát, cho dù người của Thanh Lương Quan có cam lòng, võ sĩ giáp vàng mỗi người đeo mũ giáp che khuất mặt, bọn họ cũng tìm thấy hung thủ . Trong thư vốn định là gọi Bạch Bạch cùng Tiểu Hắc tiến đến, nhưng là Quỳnh Nguyệt tiên tử các nàng sợ Vân Hư cũng theo tới, cho nên cũng tính đến, dẫn nhiều người ra tay, đem Vân Hư ngăn lại. Các nàng có ý định giết chết Vân Hư, dù sao Vân Hư là đệ tử đắc ý của Minh Ất chân nhân, nếu chẳng may có chuyện gì, chỉ sợ Minh Ất chân nhân cùng Thiên đình quyết liệt truy cứu hung phạm triệt để. Vốn nghĩ sắp đặt tình tình sâu xa như vậy, Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa giấu mặt bên trong là tốt rồi, hết lần này tới lần khác hai nữ tử này tâm địa ác độc, nghĩ người trong nhà chiếm ưu thế, tu vi của bản thân so với Bạch Bạch, Tiểu Hắc thâm hậu hơn nhiều, cho nên muốn phải đích thân động thủ, kết quả tại vừa lên liền bị trọng thương! Các võ sĩ giáp vàng gặp chuyện bị bại lộ, nhất thời biết là nên tiếp tục vây trước mặt hai người và con mèo giết diệt khẩu, hay là lập tức tiến lên mang công chúa trở về Thiên cung chữa thương, do dự trong lúc đó Vân Hư tỉnh ngộ lại, thừa dịp bọn họ sẵn sàng, liền lách mình vài bước vọt tới bên người Bạch Bạch. "Bạch Bạch, ngươi sao chứ?" Vân Hư nhìn thấy vấn đề gì, cầm lấy cánh tay Bạch Bạch cẩn thận xem xét lần, xác định hoàn toàn bị thương, lúc này mới thở phào nhõm. Thủ lĩnh võ sĩ giáp vàng thấy tình thế chuyển biến đúng, huýt sáo, mười mấy người nhanh chóng tiến lên đem ba gã trọng thương cưỡi mây đạp gió chạy. Bạch hồ ly thực ra là kẻ như thế nào bọn họ còn ràng lắm, Vân Hư khó đối phó, bọn họ từ xuống dưới đối với đối thủ hồ người này còn hiểu lắm, nhưng nếu để chậm trễ thời gian cứu chữa công chúa, chẳng may hai vị công chúa có điều gì bất trắc, bọn họ dù có công trạng gì cũng đều đền bù nổi. Tiểu Hắc phục hồi tinh thần lại, chửi ầm lên : "Hảo! Hai ả nữ nhân xấu xa lại muốn hại chúng ta, lá thư này nhất định là giả!" Vân Hư lúc này sớm suy nghĩ cẩn thận nguyên nhân trước sau, chỉ là thể giải thích vì tại sao nhìn thấy Bạch Bạch bị ba chiếc rìu vàng chém trúng, chẳng những bị thương, ngược lại là còn chém người đánh bay ra ngoài, bị thương nặng, nếu như pháp lực Bạch Bạch cao cường làm gì, hôm qua mới điều trị qua kinh mạch cho Bạch Bạch, ngoại trừ thân thể hồi phục rất khá, pháp lực căn cơ so với tiểu Hắc cũng có mạnh hơn là bao. Vân Hư nghĩ nửa ngày nghĩ mãi mà , nhưng là lúc này Tam công chúa cùng Quỳnh Nguyệt tiên tử bị thương nặng như vậy, chuyện này sợ là thể chấm dứt đơn giản được, tuy nhiên bọn họ cũng để ý tới thiệt thòi, liên quan đến chuyện của hai quý nữ Thiên gia, đệ tử nho như cũng thể xử lý được, nơi đây nên ở lâu, tốt nhất là về Thanh Lương Quan trước, gởi thư nhờ sư phụ trở về xử trí. Bên kia, hơn mười võ sĩ giáp vàng đem Quỳnh Nguyệt tiên tử, Tam công chúa bị trọng thương cùng tên đồng liêu kia đưa trở về Thiên cung, truyền tiên nhân giỏi y đạo đến cứu chữa, bận rộn suốt ngày rồi mới đem cánh tay bị chặt đứt cùng cùng xương đùi lần nữa nối liền lại, nhưng ba người cùng bị nội thương nghiêm trọng, chỉ sợ cần nghỉ ngơi hai ba tháng mới có thể khôi phục. Phát sinh chuyện lớn như vậy tự nhiên thể gạt được Thiên Đế, mặt rồng của Thiên Đế giận dữ, đem thủ lĩnh võ sĩ giáp vàng vào ngự thư phòng đích thân tra khảo, võ sĩ giáp vàng dám giấu diếm, đem chuyện Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa dẫn bọn đến dưới núi Linh Tố bố trí mai phục, chặn giết Bạch Hồ cùng con Hắc Miêu trong Thanh Lương Quan thành thực ra. Thiên Đế cũng biết là nữ nhi của mình trước giờ vô lý, nhưng nghĩ đến người của Thanh Lương Quan vừa ra tay là tàn nhẫn như vậy, khỏi tức giận bất bình, : "Minh Ất, ngươi khinh người quá đáng! Cho rằng Thiên đình ta có người sao?!" Lúc này, nghĩ lại, nếu như phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đệ tử của Minh Ất chân nhân, Bạch Bạch, bị nữ nhi của đánh chết, Bạch Bạch chưa thành tiên, búa vỗ xuống, nàng liền hồn quy Địa phủ, tiến vào luân hồi, mấy trăm năm tu vi hủy hoại chỉ trong chốc lát. Mà nữ nhi của đả thương người thành bất quá chỉ là bị thương mà thôi. Nguồn: http://truyenfull.vn Thiên Đế bị thù mới hận cũ làm cho u mê, nghĩ đến Minh Ất chân nhân giờ phút này ở Thanh Lương Quan, liền truyền lệnh Cự Uy Tinh Quân mang thiên binh thiên tướng tiến đến Thanh Lương Quan bắt lấy hung đồ, vì con rửa hận. Thái Bạch Kim Tinh vừa bước qua cửa Thiên cung, gặp Cự Uy Tinh Quân dẫn theo trăm danh thiên binh thiên tướng mặt hầm hầm tới, bộ dáng xui xẻo, vội vàng đem tay giữ lại hỏi:"Cự Uy Tinh Quân định chỗ nào vậy?" Cự Uy Tinh Quân trầm giọng : "Phụng mệnh Thiên đế, đến Thanh Lương Quan bắt lấy kẻ đả thương Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Nam Hải Long cung Tam công chúa!" Thái Bạch Kim Tinh thất thanh : "Cái gì? Thanh Lương Quan? Người của Thanh Lương Quan trước giờ tranh quyền thế, như thế nào hội vô cớ đả thương Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa?" "Ông hỏi ta, ta hỏi ai?" Cự Uy Tinh Quân nhận được nhiệm vụ này, là vô cùng buồn bực, người Thiên đình muốn đắc tội với Thanh Lương Quan, hình như còn chưa có sinh ra! Thiên đế đưa cho nhiệm vụ như vậy bằng sai xuống Ti trị loạn còn hơn. Tốt xấu gì xuống Địa Phủ chơi xong chuyến rồi bởi vì công hi sinh vì nhiệm vụ còn là hùng, Thanh Lương Quan từ trước đến nay được tôn sùng của tất cả thần tiên, Thiên đế để cho đắc tội với Thanh Lương Quan, mặc kệ kết quả như thế nào, chắc chắn bị bằng hữu tiên đưa mắt khinh bỉ. Đa số người Thiên Đình đều biết đứa con mới nhận của Thiên Đế, Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Nam Hải Long cung Tam công chúa là tiên tính tình như thế nào, cho dù là bị người của Thanh Lương Quan đả thương, mười phần hết chín là tự gieo gió gặt bão, đáng đời! Thái Bạch Kim Tinh giật chòm râu bạc của mình, giậm chân : "Ông trước hết đừng vội , đợi lão đạo vào chuyện cùng Thiên Đế xem sao!" Cự Uy Tinh Quân vừa nghe, lập tức nhìn Thái Bạch Kim Tinh với ánh mắt khác hẳn trước đó – như nhìn thấy cứu tinh của mình!
CHƯƠNG 80 Lúc Thái Bạch Kim Tinh đến, cơn giận của Thiên Đế còn chưa hết, trầm mặt thong thả khoan thai lại trong ngự thư phòng. Thái Bạch Kim Tinh là người hiền lành, cũng chẳng quan tâm là có làm Thiên Đế tức giận hay , sau khi tiến lên hành lễ liền hỏi thẳng về việc phái Cự Uy Tinh Quân đến Thanh Lương Quan bắt người. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn Thiên Đế vẻ mặt giận dữ : "Lần này Thanh Lương Quan khinh người quá đáng! Đến con của trẫm và con của Nam Hải long vương mà cũng dám ra tay giết hại, quả thực coi trời bằng vung!" Thái Bạch Kim Tinh cười khổ : " biết hai vị công chúa ở nơi nào, vì sao cùng người của Thanh Lương Quan xảy ra xung đột?" Nét mặt già nua của Thiên Đế trầm xuống, muốn trả lời, liền ngắt lời : "Thanh Lương Quan chứa chấp Bạch hồ , thủ đoạn hung ác, động tí là đả thương người, việc này là !" Thái Bạch Kim Tinh thầm nghĩ: đến thủ đoạn hung ác, động tí là đả thương người, sợ là hai vị công chúa kia ! Đương nhiên thể như vậy ngay ở trước mặt Thiên Đế, đành phải :"Việc này Thanh Lương Quan quả là có lý, nhưng mà lão hủ cho rằng, sao nhân cơ hội này, bán Thanh Lương Quan cái nhân tình? giờ Địa phủ ti náo động càng ngày càng ác liệt, nếu vào lúc này lại thêm người của Thanh Lương Quan phản bội, sợ là tiện nghi cho những nghịch tặc kia a!" Thiên Đế ra vẻ do dự miễn cưỡng gật đầu, phất phất tay phân phó tiểu tiên đồng gọi Cự Uy Tinh Quân trở về, lại vuốt vuốt mấy sợi râu, : "Lão tinh quân ngươi đến cầu tình như vậy, trẫm đem thể diện giao cho ngươi, phái ngươi đến Thanh Lương Quan đòi công đạo này nha." Kỳ Cự Uy Tinh Quân vừa ra khỏi cửa, Thiên Đế cũng có chút hối hận, nhưng mà muốn ông lập tức đem người rút về, ông cũng có mặt mũi nào, may bây Thái Bạch Tinh Quân giờ như vậy, ngược lại giúp ông có cớ rút lui. Chẳng qua nếu Thái Bạch lão Quân thích làm người tốt, vậy cho ông ta mặt dày mày dạn chuyến vậy! Thái Bạch Kim Tinh sững sờ: "Việc này……" Có lầm hay vậy, ràng là lão Thiên Đế ông quản giáo tốt con của mình, làm sao gây họa xong lại muốn lão nhân gia như ông giải quyết ?? Thiên Đế trừng mắt : "Chẳng lẽ tất cả những lời ngươi vừa mới đều là muốn lừa gạt trẫm??" Ai kêu ngươi là thần tử của người ta chứ? Thái Bạch Tinh Quân bất đắc dĩ phụng mệnh, than ngắn thở dài lui xuống, đến nửa đường vừa vặn gặp Cự Uy Tinh Quân mặt mày hớn hở, trong nội tâm cam lòng, tiến lên tay giữ chặt ống tay áo của ông ta : "Sao ông có thể cao hứng, lão hủ vì tốt cho ông với người khác, lại chuốc phiền toái vào thân!" Cự Uy Tinh Quân tâm tình sảng khoái, cười ha ha : "Lão Tinh Quân sao lại vậy?" Thái Bạch Tinh Quân kể chuyện vừa rồi ở Ngự Thu Phòng, Cự Uy Tinh Quân rất có nghĩa khí vỗ lồng ngực : "Ta cùng ông!" Thái Bạch Tinh Quân vẻ mặt nghi hoặc nhìn ông ta, phải mới vừa nghe muốn Thanh Lương Quan liền lộ ra mặt người chết sao? Sao giờ phút này lại chủ động xin giết giặc vậy ???? Thấy thần sắc ông như thế, Cự Uy Tinh Quân ngại ngùng gãi gãi đầu : "Lão tinh quân, lần này cũng phải Thanh Lương Quan khiêu khích sinh , có cơ hội kết bạn với nhân vật nổi tiếng Thiên đình -Minh Ất chân nhân, là vinh hạnh cho lão đệ. Hơn nữa, lão đệ ta cũng rất muốn biết bạch hồ ly rốt cục là thần thánh phương nào, nghe võ sĩ giáp vàng , nó vung tay lên liền đánh bay hai vị công chúa và gã võ sĩ giáp vàng ra ngoài, đến nỗi trọng thương, tuổi còn mà có công lực như vậy, phải muốn có là có nha!" Cự Uy Tinh Quân tự nghĩ nếu ông tự mình ra tay, ít nhất cũng phải dùng đủ chín thành công lực mới có thể miễn cưỡng đạt tới "hiệu quả" mạnh như vậy, Bạch hồ nhất định là tu luyện mấy ngàn năm, pháp thuật tinh thâm cỡ Cửu Vĩ thiên hồ! Mà lão hồ tiên như vậy như thế nào lại xuất ở Thanh Lương Quan? Chẳng lẽ chính là kẻ mà mọi người hay , đệ tử mà Minh Ất chân nhân mới thu nhận gần đây? Nếu là như thế, vị đệ tử nhập môn này tuy vào sau, nhưng đem tuổi tác và khả năng so với tất cả sư huynh đệ, thậm chí Minh Ất chân nhân cũng đều lớn hơn! Thái Bạch Tinh Quân đối với chuyện xảy ra có biết chút ít, sức tưởng tượng cũng có phong phú như Cự Uy Tinh Quân, nhưng nghe miệng ông ta thuật lại xong, cũng sinh ra ít hứng thú. Có thể làm cho kẻ dùng thần lực xưng oai như Cự Uy Tinh Quân mà phải dùng ngữ khí gần như kính ngưỡng, chắc hẳn phải là nhân vật đơn giản…… , là động vật! CHƯƠNG 81 Lại tiếp, Quỳnh Nguyệt tiên tử và Tam công chúa ở trong suy nghĩ của các tiên nhân lớn tuổi Thiên đình ấn tượng rất là tệ, ngoại trừ Thiên Đế, những người khác nghe các nàng bị thương nặng, có người nào, có kẻ nào lo lắng tức giận, ngược lại người người còn nhận định là do các nàng đúng trước, làm tiên nữ mà như vậy kể ra cũng là thất bại! đường đến Thanh Lương Quan, lại đụng phải hai vợ chồng Lôi Công Điện Mẫu trở về, hai bên chào hỏi nhau, vừa nhắc tới việc này, Lôi Công Điện Mẫu cũng đều muốn cùng , Thái Bạch Tinh Quân chỉ bọn họ là người cùng, sợ bản thân đơn độc trước có chuyện, trong nội tâm thầm cảm kích. Lại biết chủ ý của Lôi Công Điện Mẫu cùng Cự Uy Tinh Quân khác nhau lắm! Có cơ hội đến Thanh Lương Quan mở rộng tầm mắt, lại có thể kết giao với Minh Ất chân nhân rất tốt, hơn nữa là để xem náo nhiệt và đồng thời được nhìn thấy Bạch Hồ. Về phần nhiệm vụ thuyết khách của Thái Bạch Tinh Quân…… Dù sao ở trước mặt Thiên Đế nhận lĩnh việc này cũng phải bọn họ, ông ta gặp xui xẻo, đó là con đường tử vì đạo, ngại hi sinh, bọn họ theo chân liên quan! Lúc "bốn người" đến Thanh Lương Quan, Minh Ất chân nhân cũng vừa trở về. Đêm qua nhận được thư cấp tốc của Vân Hư, giao lại số đạo hữu kịp cứu chữa, quay trở về suốt đêm. Vừa vào cửa, câu đầu tiên Minh Ất chân nhân hỏi đến phải là tình hậu quả ra sao, mà là:"Bạch Bạch bây giờ như thế nào?" Vân Hư lo lắng : "Nàng bị hoảng sợ, nàng cũng biết mấy người kia tại sao đột nhiên bị trọng thương bay rớt ra ngoài, đệ tử an ủi nàng hồi, liền bảo nàng ngủ." Sư phụ muốn chiếu cố tốt sư muội, nghĩ tới Người vừa mới xuất môn vài ngày, bản thân lại khiến cho sư muội bị kinh hãi lớn như vậy. Hai thầy trò đều từng điều trị thương thế thân thể cho Bạch Bạch, tự giác đối với tình hình của nàng như lòng bàn tay, hoàn toàn chưa từng nghĩ rằmg Bạch Bạch có năng lực chiêu làm trọng thương ba người bọn Quỳnh Nguyệt tiên tử . Bạn đọc truyện được copy tại Truyện FULL Nhưng biết có chuyện trùng hợp, ngờ Bạch Bạch trong thời gian bọn họ biết, từng bước đem toàn bộ dược lực trong ranh giới hư ảo tiêu hóa hấp thu hết. Giờ phút này pháp lực của nàng sớm vượt qua Vân Hư, Thiên đình này, có thể xếp vào hàng cao thủ! Ngày đó, Bạch Bạch ăn vào tiên thảo do Mặc Yểm mang đến, Minh Ất từng điều trị cho nàng, mà ngày hôm sau, trùng hợp Minh Ất liền rời Thanh Lương Quan, do Vân Hư thay nàng chữa thương. Vân Hư trước đó được sư phụ nhiều lần dặn dò, vì để an toàn nên hoàn toàn dám dò xét ranh giới hư ảo của Bạch Bạch, cho nên tình hình lạ thường là dược lực ở trong ranh giới hư ảo rất nhanh dung hợp, hai thầy trò đều biết chút nào. Mà sau vài ngày, toàn bộ dược lực vừa dung hợp xong, Bạch Bạch lại ăn đan dược quý của Minh Ất lưu lại nên đem kinh mạch vốn bị hao tổn cùng thân thể nhanh chóng khôi phục lại, so với trước kia còn càng mạnh hơn mấy chục lần. Đợi đến khi hàn huyết* tích tụ đột kích (*máu lạnh), dược lực trong cơ thể Bạch Bạch bị kích phát, tràn lan ra, trải qua đêm dung nhập hoàn toàn vào kinh mạch toàn thân nàng, làm tăng pháp lực căn cơ của nàng lên. Tiếp đó, sáng ngày hôm sau, Vân Hư lại bận về việc trong Thanh Lương Quan, chưa kịp trị liệu mỗi ngày cho nàng, cho nên đối với biến hóa người nàng vẫn hoàn toàn hay biết gì cả. Mà xế chiều hôm nay, liền gặp được Quỳnh Nguyệt công chúa lừa gạt bọn họ đến Linh Tố Sơn phục kích. loạt chuyện bất ngờ xảy ra, làm cho hai thầy trò hoàn toàn nghĩ tới, tiểu hồ ly "mảnh mai dễ dàng bị ăn hiếp" trong mắt bọn họ, biến thành kẻ có "sức nhổ núi lấp sông"…… Ách, chính là tiểu hồ ly.
CHƯƠNG 82 Minh Ất chân nhân đến bên ngoài phòng Bạch Bạch, nhìn qua cửa sổ thấy bên trong đen trắng, hai tiểu động vật ngủ chung chỗ. Hai cái thân thể nho hô hấp theo quy luật khi lên khi xuống, dường như ngủ sâu, khiến trong lòng an tâm chút. Nghĩ đến Bạch Bạch tính tình dịu dàng, ngoan ngoãn, lương thiện như vậy, bỗng nhiên chứng kiến ba người ở trước mặt mình trọng thương đổ máu, chắc hẳn cảm thấy rất kinh hãi. Vì vậy Minh Ất chân nhân cũng có ý đánh thức nàng dậy để hỏi han, thế nên ngoắc gọi Vân Hư trở lại thiên điện cẩn thận hỏi rành mạch chuyện hôm nay từ đầu tới cuối. Bạn đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn Vân Hư nhớ tới Quỳnh Nguyệt tiên tử dùng thư giả lừa gạt bọn họ xuất môn, nên vội vàng trở về phòng tìm kiếm, đưa tới trước mặt cho Minh Ất. Minh Ất chân nhân mở phong thư ra, phát giấy viết thư rỗng tuếch, chữ đều có. Vân Hư sợ khiếp vía, liền : "Thế này là thế nào?!" Hai tay run run lấy ra tờ giấy kia, lật lên lật xuống hai lần, quả thực trống hơ trống hoác, có chữ. "Các nàng ấy hề ngu ngốc, có ý định lừa các ngươi ra ngoài, lập bẫy chặn giết, sao có thể lưu lại vật chứng tay ngươi?" Minh Ất nhìn lá thư này, thản nhiên cười cười, trong mắt hề có nửa phần vui vẻ . Vân Hư tức giận : "Cũng tại con ngu ngốc, nghĩ tới các nàng phù phép giấy, tại ngay cả chứng cớ cũng có, nếu có thể cắn ngược lại các nàng cái…… đều là do con ngu ngốc!" Minh Ất chân nhân hình như nửa điểm cũng khẩn trương, ngẩng đầu với Vân Hư: "Ngươi có trí nhớ tốt, có thể nhớ hôm qua thư viết gì ?" Vân Hư lấy lại bình tĩnh, cẩn thận hồi tưởng lần, cách khẳng định: "Nhớ !" có biệt tài nếu nhìn qua cái gì là nhất định quên, trong Thanh Lương Quan hầu như người nào cũng biết. "Tốt lắm, ngươi lần cho ta xem ." Minh Ất chân nhân biết tình, nội trong hai ngày tới, người của Thiên đế tất nhiên tìm tới cửa, cho nên nhất thời phải chuẩn bị. , Thanh Lương Quan cũng sợ Thiên đình, nhưng là cố gắng để bản thân luôn ở bên có lý, như vậy rất nhiều chuyện có thể giải quyết đơn giản, hơn nữa giải trừ hậu hoạ. Bạch Bạch đêm gặp ác mộng liên tục, nhất thời mơ tới Quỳnh Nguyệt tiên tử bị cụt tay, rồi mơ tới ngày đó hai nữ xà bị chém đầu, nên buổi sáng tỉnh dậy có chút mệt mỏi, uể oải tinh thần. Ngược lại, tiểu Hắc cực kỳ hưng phấn, đáng tiếc thương thế của nó chưa lành, hoạt động có chút bất tiện, nếu nó phải hoa chân múa tay vui sướng, nhảy lên nhảy xuống sung sướng phen. "Ngày hôm qua thực vui sướng, nhìn hai ả xấu nữ nhân bay rớt ra ngoài, lại bị thổ huyết còn thêm bị rìu chém đứt tay chân, đáng đời! Ha ha ha! A ô…… Meo meo ô!" Tiểu Hắc cười quá lớn tiếng, động đến thương thế, nhịn đau được kêu lên tiếng. "Đổ máu là khủng khiếp!" Bạch Bạch nhớ tới lòng còn sợ hãi. "Ngươi yên tâm ! Các nàng là tiên nhân, chỉ cần bị chặt đầu, các bộ phận khác còn có thể mọc lại, so với con gián còn kiên cường hơn." " ? Làm tiên nhân tốt như vậy a! Khó trách Phụ thân mụ mụ muốn cho ta thành tiên……" Bạch Bạch nghĩ đến bản thân bỏ lỡ cơ hội thành tiên, trong lòng liền buồn bực. "Có Minh Ất chân nhân là sư phụ của ngươi, chỉ cần ngươi tu luyện chăm chỉ, sớm muộn gì cũng thành tiên!" Tiểu Hắc vậy có chút chua xót, nó ở Thanh Lương Quan chờ đợi hai, ba trăm năm, cũng thể trở thành đệ tử của Minh Ất chân nhân, hồ ly ngốc nghếch này tốt số! mèo, cáo chuyện, Vân Hư tay bưng khay, tay đẩy cửa, tiến đến : "Bạch Bạch, ngươi tỉnh? Vừa vặn, sư phụ trở lại, muốn tìm ngươi hỏi chuyện." Vừa vừa đem khay đặt trước mặt tiểu Hắc, ý bảo nó đem chén thuốc trong khay uống bằng hết. "Sư phụ trở lại?!" Bạch Bạch vui vẻ nhảy vào lòng Vân Hư. Sư phụ trở lại, đám người xấu cũng dám lại đến khi dễ bọn họ! Vân Hư vừa cười vừa vuốt ve nàng, trong gian phòng của Bạch Bạch bình thường cửa sổ đều là mở rộng, căn phòng sáng ngời dưới ánh mặt trời, Vân Hư đột nhiên cảm giác được ánh mắt thần quang của Bạch Bạch, ràng chỉ có người tu đạo pháp lực cao thâm mới có được thần thái như vậy, trong lòng khỏi cảm thấy ngạc nhiên. Minh Ất chân nhân ở đại sảnh nhìn thấy Bạch Bạch, cũng phát điểm dị thường của nàng, duỗi tay ôm nàng đến trước mặt, dựa theo phương pháp mấy ngày qua mà đả thông kinh mạch cho nàng. Khi pháp lực vừa mới xâm nhập vào thân thể của nàng, liền cảm giác được chân nguyên trong kinh mạch Bạch Bạch dư thừa, dường như giống tiên nhân tu luyện ba ngàn năm! Vẻ mặt Minh Ất chân nhân nghiêm trọng, từng chút từng chút vận pháp lực, dựa theo kinh mạch toàn thân của Bạch Bạch, cẩn thận dò xét ranh giới hư ảo trong cơ thể nàng, phát bên trong còn dư rất ít dược lực, hơn nữa chỗ dược lực này dường như có tính chất gần giống công pháp Bạch Bạch tu luyện hàng ngày, hơi dẫn đường thêm chút là có thể để nàng sử dụng, khỏi cực kỳ hoảng sợ. chẳng qua mới rời ba, bốn ngày, làm sao thân thể của Bạch Bạch lại thay đổi hoàn toàn như vậy?! Vân Hư nhìn thần sắc sư phụ càng lúc càng nghiêm trọng, cho rằng bệnh tình Bạch Bạch chuyển biến xấu, lo lắng đến nỗi mồ hôi lạnh toát ra đầy trán, lại dám tùy ý mở miệng quấy rầy sư phụ, chỉ hận mình thể thay thế tiểu sư muội gánh chịu đau đớn này. Minh Ất chân nhân chậm rãi thu hồi tạy người Bạch Bạch, trầm giọng hỏi: "Bạch Bạch, ngươi thành trả lời sư phụ, mấy ngày gần đây, có từng gặp qua người nào, lại hoặc nếm qua cái gì kỳ quái ?" Bạch Bạch ngỡ ngàng lắc đầu: "Bạch Bạch rất ngoan ngoãn, mỗi ngày đều ở trong Thanh Lương Quan luyện công…… Có phải là Bạch Bạch luyện sai rồi ?" Minh Ất chân nhân đột nhiên nghĩ đến chính mình cho Bạch Bạch ăn đan dược, lại hỏi Vân Hư: "Đan dược kia cho Bạch Bạch ăn lúc nào?" Vân Hư : "Là ngày sư phụ , ngày ấy liền cho tiểu sư muội ăn, ngoài ra bắt đầu từ ngày đó còn cho tiểu sư muội tu luyện công pháp. Sau đó mỗi ngày đồ nhi đều điều dưỡng mát xa cho sư muội, ngoại trừ kinh mạch căn cơ khôi phục tốc độ cực nhanh, còn lại cũng phát có gì ổn." Minh Ất nhíu mày nghĩ ngợi, chẳng lẽ là viên đan dược mẫu thân lưu lại kia là ngoại trừ cường kiện kinh mạch ra, còn có tác dụng dung hợp công lực? Dù sao đan dược chỉ có viên, ngoại trừ Bạch Bạch, chưa có người nào thử qua công hiệu như thế nào…
CHƯƠNG 82( TT) Minh Ất từ đầu tới cuối vẫn cảm thấy có gì đó quan trọng bị bản thân xem , nhưng lại nghĩ ra được là cái gì, Vân Hư được mình nghiêm lệnh dò xét ranh giới hư ảo Bạch Bạch, mà trước đây mỗi ngày Bạch Bạch đều là do mình chiếu cố, xảy ra vấn đề trong khoảng thời gian mình vắng, vì vậy lại hỏi Bạch Bạch: "Ngươi nghĩ lại cẩn thận, mấy ngày nay sư phụ vắng mặt, có phát sinh tình đặc biệt gì hay ?" Bạch Bạch há to miệng thở dốc, đột nhiên nghĩ đến ngày đó, thanh kỳ bí ban đêm, cùng con sâu cắn nàng nhát khiến nàng đông cứng, do đó vội vàng đem tình kể lại lần. Vân Hư vừa nghe, khẩn trương : "Bạch Bạch, phát sinh chuyện như vậy, sao ngươi với sư huynh, con sâu màu xanh nhất định là Hàn Huyết Tích. Bình thường tiên nhân nếu bị nó cắn, đều toàn thân lạnh cứng, còn người trần e mạng cũng khó giữ!" vừa vừa muốn ôm lấy xem thương thế của Bạch Bạch. "Bạch Bạch nay vẫn khỏe mạnh, ngươi gấp cái gì?" Minh Ất chân nhân biết nên cười hay là nên giận, bình thường tiểu đồ đệ trầm tĩnh là thế, đụng phải chuyện của Bạch Bạch lại xúc động thành như vậy? Vân Hư cũng tỉnh ngộ thấy bản thân có chút khẩn trương, ngượng ngùng mà thu hồi tay. Tuy rằng tại sao Bạch Bạch bị Hàn Huyết tích cắn, chút chuyện này đều biết, nhưng lúc này thấy thần sắc sư phụ buông lỏng, hẳn là chuyện tốt. Hàn Huyết Tích cắn Bạch Bạch nhát, chỉ sợ vừa vặn kích thích dược lực trong ranh giới hư ảo tiết ra ngoài, dựa vào thuyết pháp của Vân Hư, cũng may mắn Bạch Bạch kỳ ngộ, pháp lực tiến nhanh, nếu lúc ba người Quỳnh Nguyệt tiên tử bao vây tấn công, chỉ sợ đời nhà ma, đến lúc đó cho dù trừng trị bọn Quỳnh Nguyệt tiên tử, cũng cách nào trả lại cho vợ chồng Bạch Nguyên Tùng nữ nhi. Tuy nhiên Minh Ất chân nhân cảm thấy tình người Bạch Bạch rất có chút ít quỷ dị, nhưng là kết quả như thế, cũng tính là chuyện tốt. Vì vậy ngẩng đầu đối Vân Hư : "Bạch Bạch được kỳ ngộ, pháp lực đột nhiên tăng mạnh, ngươi làm sư huynh phải cố gắng nhiều hơn, nếu bằng tiểu sư muội." "Cái gì?!" Vân Hư đầu đầy dấu chấm hỏi, Bạch Bạch cũng tỏ vẻ mặt khó hiểu. Minh Ất chân nhân mỉm cười : "Bạch Bạch ngươi chẳng những căn cơ khôi phục, pháp lực so với trước kia tiến triển rất nhiều, chỉ cần Thiên đế cho phép, lúc nào cũng có thể vào danh sách thần tiên, trở thành tiên nhân." " sao?!" Bạch Bạch cảm thấy vận khí như vậy quá tốt, tới quá đột nhiên, quá mức mộng ảo, quả thực làm cho người khác khó có thể tin, vừa mới tu luyện mấy trăm năm, giờ nàng biết pháp lực khôi phục, so với trước kia còn mạnh hơn? Vân Hư thấy Bạch Bạch rất cao hứng, nhưng nghĩ lại lại trở nên lo lắng: "Quỳnh Nguyệt tiên tử bởi Bạch Bạch mà bị thương, nàng ta là ái nữ của Thiên đế , Thiên đế làm sao chịu cho Bạch Bạch thành tiên?" Bạch Bạch sững sờ, sợ hãi : "Quỳnh Nguyệt tiên tử…… Nàng, nàng là bị muội đả thương?" "Bạch Bạch đừng sợ, là nàng ta gieo gió gặt bão, muội chẳng qua là tự vệ mà thôi!" Vân Hư nhẫn tâm khiến Bạch Bạch tự trách, vội vàng thay nàng giải thích. Minh Ất chân nhân liếc mắt Vân Hư, nghiêm mặt : "Bạch Bạch tuy là pháp lực tiến bộ ràng nhưng còn hiểu được cách vận dụng, ra tay biết nặng , nếu được dạy bảo tốt, sau này dễ dàng gây tai hoạ. Lần này là người biết có tội, lần sau nếu là như thế, biết gây ra bao nhiêu phong ba, ngươi thân là sư huynh thèm khuyên bảo, còn có ý dung túng, phải chăng những điều sư phụ ngày xưa dạy bảo ngươi đều là gió thoảng bên tai?" Vân Hư khó bị sư phụ nghiêm dạy như vậy, lập tức cúi đầu nhận sai. Bạch Bạch kẹp giữa hai thầy trò bọn họ, vẻ mặt vô tội hết nhìn sang bên này lại nhìn sang bên kia, nghĩ muốn thay Vân Hư cầu tình, lại sợ làm sư phụ tức giận. Với bộ dạng này, ai có thể trách cứ nàng? Huống chi nàng vừa trải qua kinh hãi ít. Minh Ất chân nhân nghĩ còn có nhiều tình phải xử lý, liền để cho Vân Hư mang Bạch Bạch về. Đến lúc chiều, Thái Bạch kim tinh cùng bốn người tìm tới cửa, Minh Ất chân nhân thoải mái phân phó đồng tử đưa bọn họ dẫn vào gặp ở chính sảnh. Cự Uy Tinh Quân, cùng vợ chồng Thiên Lôi Điện Mẫu vừa thấy Minh Ất chân nhân tựu giống như fan thấy thần tượng bình thường (lời tác giả, ta có quá), chỉ hận có giấy bút xông lên phía trước xin thần tượng kí tên. Thái Bạch kim tinh là phụng mệnh Thiên đế tới trách mắng sau đó thảo luận chuyện nhân tình, mắt thấy đồng bọn đối với Minh Ất chân nhân từ tốn như nước, chút cũng thay ông dẫn vào chuyện chính, đành phải ho khan hai tiếng, nể mặt : "Nghe đại danh Thanh Lương Quan lâu, cũng biết đệ tử của Thanh Lương Quan trong tam giới cũng được tôn sùng ít, nghe vài ngày trước đó có thu nhận thêm đồ đệ mới……" Minh Ất chân nhân thái độ vô cùng khiêm tốn: "Người lão tinh quân chính là Bạch Bạch? Nàng tuổi trẻ kiến thức nông cạn, để cho các vị tiền bối chỉ giáo lần cũng tốt." Phất phất tay đối đạo đồng Huyền Thư bên cạnh, : " gọi Bạch Bạch tới thỉnh an các vị tiền bối." Thiên Lôi Điện Mẫu chờ mặc dù có chút ghét bỏ Thái Bạch kim tinh quá nôn nóng, nhưng cũng muốn xem vị " hùng thiếu niên"", người "tay vung lên" phát đánh hai vị công chúa nhà mình cùng võ sĩ giáp vàng bay ra ngoài, rốt cuộc là thần thánh phương nào.