CHƯƠNG 47: Trong mấy ngày này, Mặc Yểm xem xem lại hết đám sách vở về tu tiên mà phụ thân để lại, nhưng vẫn tìm được phương pháp giải quyết đối với tượng kỳ dị người Bạch Bạch, trong lòng cũng khỏi bối rối. Tính tình kiêu ngạo, thực tế từ sau khi đại náo thiên đình hơn nghìn năm trước, trở mặt với Tiên giới, những năm nay đều là thèm nhìn mặt lẫn nhau, các tiên nhân có quan hệ cá nhân cũng rải rác, có mấy. muốn vác mặt tới chỗ tiên nhân để lãnh giáo pháp môn tu luyện của bọn họ, hơn nữa công pháp sở luyện của Bạch Bạch, cùng tiên nhân bình thường cũng bất đồng, hỏi cũng như . Nhìn những bí tịch tu tiên chưa đọc càng ngày càng ít , Mặc Yểm nghiến răng nghiến lợi quyết định, nếu như xem xong tất cả sách trong Mực đầm mà vẫn thể tìm được phương pháp giải quyết, chừng đành phải tìm "người kia", là kỳ tài đệ nhất ở Thiên đình, cũng có đọc lướt qua các loại môn pháp tu tiên, tất nhiên biết làm sao mới có thể điều trị tốt cho thân thể Bạch Bạch. nay thương thế của Bạch Bạch khỏi hẳn, nhưng nhớ tới thời gian trước, ăn hết tiên đan tiên thảo mà hiệu quả chỉ thoáng qua tức , dấu hiệu khôi phục căn cơ năm trăm năm tu vi chút cũng có! Lúc bắt đầu còn có thể do ảnh hưởng của thương thế, cho nên tu vi khôi phục được tương đối chậm chạp, nhưng giờ thương thế khỏi, qua hai tháng nữa, nếu vẫn khôi phục chút nào, Bạch Bạch nhất định rất khó qua. muốn lại lần nữa thất tín với Bạch Bạch! Cho nên, mất mặt mất mặt, cứ để cho người nọ được đắc ý hồi! Kỳ còn có biện pháp nữa, là tìm cha mẹ Bạch Bạch. Cha mẹ ruột của nàng hẳn phải biết nữ nhi luyện công pháp gì, mất đồng căn nên từ từ bổ cứu như thế nào, cho dù cha mẹ của nàng hiểu, nhưng qua cha mẹ của nàng, chừng có thể tìm tới vị thần tiên sư phụ mà Bạch Bạch thường nhắc tới. Chỉ là Mặc Yểm mực hoài nghi, thần tiên sư phụ của Bạch Bạch có quan hệ tới người kia, thậm chí còn hoài nghi bọn họ căn bản chính là người. Nguồn: http://truyenfull.vn Nhưng người kia gần đây tự xưng là quang minh chính đại, có đạo lý gì lại né tránh giấu diếm thân phận đối với đồ đệ của mình, cho nên bọn có thể là trùng hợp mà cùng tu luyện loại pháp môn, hoặc cũng có thể có loại quan hệ thầy trò họ hàng dây dưa liên quan. Bất kể như thế nào, khi cuối cùng cũng phải trông cậy vào người kia, cần lại phải trải qua lễ với cha mẹ Bạch Bạch. Trong lòng có lời lên tiếng, hại nữ nhân nhà người ta thất thân, lại bị mất tu vi, đối mặt gia trưởng cũng khó chột dạ, hơn nữa còn muốn Bạch Bạch làm của riêng nữa…… Tốt nhất là chờ hết thảy thành kết cục định, thân thể Bạch Bạch điều dưỡng tốt lên nhiều, nguyện ý cả đời ở bên cạnh rồi sau. Vả lại, đương nhiên là thời gian gặp gia trưởng càng muộn càng tốt! Vĩnh viễn gặp càng lý tưởng hơn. Chỉ là, thế làm sao được như ý người? Nếu như nhớ lầm, tinh tu tiên được năm trăm năm mình đến hồng trần trong lịch kiếp, kỳ hạn trong năm. Bạch Bạch đến thế gian hơn nửa năm, cách khác, qua mấy tháng, nàng phải về nhà, cho dù nàng quay về, cha mẹ của nàng cũng tới tìm nàng! Sau ngày hai vợ chồng Bạch Nguyên Tùng vàVân Hạo Tuyết rời khỏi Thanh Hà quan, chẳng mấy chốc lại qua tháng, cuối cùng chịu nổi, bọn họ biết nếu tìm Minh Ất chân nhân câu trả lời hơn phân nửa là thuyết phục tính mạng Bạch Bạch có gì lo lắng, mấy tháng sau có thể bình yên quay lại, đại loại là làm cho bọn họ yên tâm chờ đợi. Thân là cha mẹ, sao có thể thực yên tâm, mặc kệ nữ nhi? Nhất là bọn họ chưa bao giờ cùng Bạch Bạch đoạn tuyệt tin tức lâu như vậy. Vốn bọn họ từng nghĩ tới tìm bạn bè khác tại Thiên đình, xem bọn họ có cơ hội hạ phàm , tiện thể nghe ngóng chút tin tức của Bạch Bạch. Kỳ quái chính là, những người này nếu phải gần đây thể hạ phàm căn bản là tìm khắp thấy bóng người, hai ba người như thế còn , nhưng tháng này bọn họ tìm đến, e là có tới hơn hai chục bằng hữu như vậy, mà lại thu hoạch được gì. Hai người lại lo lắng cảm thấy có chút ổn, mày nhíu lại càng chặt hơn. Bọn họ biết, Minh Ất chân nhân thầm phái tiên đồng đưa thư đến, phàm là tiên nhân giao hảo với vợ chồng bọn họ, cũng bị thông báo trước bước, cầu giấu diếm tất cả tin tức về Bạch Bạch. Minh Ất chân nhân bản lĩnh hàng đầu, trong Thiên đình thậm chí cũng kém Thiên đế, các phương diện lực lượng cùng lúc phát động, mà tư cách lai lịch hai vợ chồng tại Thiên đình quá mức bình thường, người giao hảo cũng nhiều, đúng là làm cho bọn họ chẳng hay biết gì. Chỉ là, Minh Ất chân nhân đánh giá quá thấp lòng quan tâm ân cần của bọn họ đối với Bạch Bạch, hơn nữa việc phong tỏa tin tức cũng làm bất an trong lòng bọn họ ngày càng mạnh hơn, cũng càng làm họ kiên định quyết tâm tự mình hạ phàm xem xét đến tột cùng là thế nào. Ngày hôm đó, hai vợ chồng họ thương định, thừa dịp thiên binh thiên tướng trấn thủ Nam Thiên môn đổi canh, mình Bạch Nguyên Tùng lén lút hạ phàm, kể cả vi phạm thiên quy bị phạt cũng phải liều mạng tìm hiểu những ngày qua Bạch Bạch rốt cục có bình an hay , vì sợ Bạch Bạch sau này người chăm sóc. mình Vân Hạo Tuyết ở lại Thiên đình, để cho hai vợ chồng khỏi cùng nhau chịu phạt. Vợ chồng bọn họ từ trước đến nay đều hạ mình đối nhân xử thế, lại là người mới Thiên đình, căn bản ai ngờ tới bọn họ lớn mật dám lén hạ phàm như thế, cho đến tháng sau Minh Ất chân nhân phát ra việc này, hết thảy muộn. Bạch Nguyên Tùng xuống đến thế gian, đầu tiên chính là đến kinh thành tìm Lăng Thanh Ba. Ngày đó trước khi Bạch Bạch hạ phàm, ông ta từng nhiều lần dặn dò, nhất định phải đến bên cạnh vị quý nhân này né tránh tai kiếp. Cũng biết là Bạch Nguyên Tùng vận khí quá tốt, hay là Mặc Yểm vận khí quá xấu, ông ta tìm được Lăng Thanh Ba, mà lại trước bước gặp được Hồng Hồng cùng Lăng Thanh Giám về Lăng phủ! Việc người hồ này hoán hồn trừ độc, đến hai ngày trước rốt cục đại công cáo thành, tự đổi quay về thân thể của chính mình, đều vô cùng vui sướng. Trải qua những ngày ở chung, bọn họ thành bạn bè sinh tử chí cốt, vì vậy Lăng Thanh Giám liền mời Hồng Hồng đến kinh thành du ngoạn thời gian. Hồng Hồng chính là sợ buồn chán, đồng thời nghĩ Bạch Bạch biết có thể tìm Lăng Thanh Ba hay . đối Bạch Bạch nhớ mãi quên, ngày ấy chuyện tốt thành, muốn có cơ hội tiếp tục tiền duyên, liền vui vẻ đồng ý. Hai tiểu tử phong lưu ngưu tầm ngưu, mã tầm mã đường kết bạn mà , đường trêu hoa ghẹo nguyệt rất tiêu dao khoái hoạt. Đến kinh thành, Lăng phủ hết thảy như thường, thân phận Hồng Hồng chỉ có huynh muội Lăng gia biết , đối với tất cả những người khác trong phủ đều công bố là bằng hữu kết giao của Lăng nhị thiếu gia bên ngoài giang hồ. Lăng Thượng thư vì phiền não về việc con chưa kịp tiến cung, nên cũng để ý tới. Hồng Hồng gặp được Bạch Bạch, cảm thấy mất hết hứng thú, trong lòng đoán bạch hồ ly xinh đẹp bất phàm kia nhất định bị Mặc Yểm chiếm . Ngẫm lại cũng đúng, mỹ nhân như vậy, người nào cam lòng buông tay, ngày ấy Mặc Yểm đến động phủ của "bắt gian", tình trạng khẩn trương nổi giận, ràng là cực kỳ để ý Bạch Bạch. nghĩ tới chuẩn bị buông tha, liền phát giác được ở gần Lăng phủ xuất khí tức hồ tiên, cho là Bạch Bạch, thầm vui mừng trong bụng. mặt cũng lộ thanh sắc, với Lăng Thanh Giám: "Lăng huynh, ta nghĩ trong kinh thành còn có vài vị đạo hữu thế, vừa vặn nhân cơ hội này bái phỏng phen, ta gặp, nhanh ngày, chậm ba bốn ngày." Lăng Thanh Giám ngạc nhiên : "Sao đường nghe thấy ngươi nhắc tới? Chắc là hồng nhan tri kỷ rồi! Hồng huynh đệ, gặp sắc quên bạn hữu là việc tuyệt đối được làm!" Hồng Hồng trong lòng buồn cười, mũi người này ngược lại thực là linh, làm sao mà vừa đoán trúng liền? Miệng qua quít: "Lăng huynh nghĩ đâu vậy. Ta là người mọn như vậy sao?" "Ngươi phải sao?" Lăng Thanh Giám đấm cái lên vai , quấn lấy nữa. đến phong hoa tuyết nguyệt, hồ bằng chịu bồi , còn sợ tìm thấy cẩu hữu sao?
CHƯƠNG 48: Hồng Hồng chia tay Lăng Thanh Giám ở trước cửa Lăng phủ, theo chân tường hơn mười bước, liền gặp người mặc y phục trắng tới từ ngã ba trước mặt, khí tức hồ tiên đúng là do người phát ra. Chẳng qua người áo trắng này chắc chắn là nam tử, Hồng Hồng vừa nhìn cảm thấy thất vọng, nhưng cũng lập tức phát giác được người áo trắng này cùng tiểu bạch hồ xinh đẹp chắc có chút ít quan hệ. Những thứ khác , nhưng gương mặt làm điên đảo hết thảy chúng sinh cùng phong độ khí chất và cử chỉ mị mà , nên biết rằng, hồ ly tinh có thể mỹ đến trình độ này, cũng là ít càng thêm ít. Người áo trắng đúng là Bạch Nguyên Tùng, ông ta đứng lại trước mặt Hồng Hồng, mỉm cười :" biết có được vinh hạnh thỉnh Tiểu công tử uống cùng chén rượu?" Người áo trắng này chừng chính là người nhà Bạch Bạch, Hồng Hồng tự nhiên cung kính bằng tuân mệnh. Hai người dắt tay nhau đến tửu lâu gần đó, tìm gian ngồi xuống. Bọn họ đối với thân phận đối phương thập phần hiểu , Bạch Nguyên Tùng cũng có tâm trạng quanh co lòng vòng, hỏi thẳng: "Công tử có từng gặp qua Bạch Bạch nhà ta ?" Hồng Hồng sững sờ : "Nàng ấy gọi là Bạch Bạch?" vẫn nghĩ Bạch Bạch là nghe thấy gọi "Hồng Hồng", cho nên mới thuận miệng trêu đùa mà báo tên lung tung. Bạch Nguyên Tùng : "Đúng, ta họ Bạch, trong tên của phu nhân ta cũng có chữ viết nhầm, cho nên nữ nhân liền đặt tên là Bạch Bạch. Ngươi có gặp qua nó ở trong Lăng phủ , giờ nó ở trong Lăng phủ sao?" Nếu như phải sợ phá hỏng việc Bạch Bạch tu hành ở thế gian, ông ta sớm vào Lăng phủ xem xét đến cùng. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn Hồng Hồng : " ra là thế bá. Khi ta gặp được nàng, nàng cùng Lăng tiểu thư mỗi người ngả." "Ngươi có biết bây giờ nó ở nơi nào ?" Bạch Nguyên Tùng khẩn trương, vợ chồng bọn họ dự cảm sai, Bạch Bạch quả nhiên xảy ra chuyện! Hồng Hồng cũng hoàn toàn biết việc liên quan đến Bạch Bạch, chỉ có thể đem những gì mình mắt thấy tai nghe cho Bạch Nguyên Tùng biết, kể cả Bạch Bạch vốn đúng là ở bên cạnh Lăng Thanh Ba chờ đợi thời gian, về sau vô cớ mất tích, sau đó lại ở bên công tử áo đen tên là Mặc Yểm, về sau xà muốn thương tổn huynh muội Lăng thị, cùng với Vân Hư đủ sức ngăn cản, may mắn có Bạch Bạch mời Mặc Yểm ra tay tương trợ. Lại sau đó ở ngoài động phủ U Lan tiên tử nhìn thấy Bạch Bạch lẻ loi mình, bởi vì muốn tách khỏi Mặc Yểm chạy ra, đưa Bạch Bạch về động phủ của mình an trí, ý định đưa nàng đến kinh thành tìm Lăng Thanh Ba. Trước mặt cha người ta, tất nhiên là muốn mình có ý đồ làm loạn, hời hợt sơ lược, chỉ Mặc Yểm tìm đến động phủ, hiểu lầm cùng với Bạch Bạch cấu kết, vô cùng nổi giận, ngăn cản được liền bỏ chạy, Bạch Bạch ở lại giải thích hiểu lầm với ta…… tình sau đó cũng biết. đến đây, Hồng Hồng vô cùng hổ thẹn, dù sao để mình Bạch Bạch đối mặt Mặc Yểm, bất luận như thế nào đều là thể nào nổi. Bạch Nguyên Tùng nghe được, mặt lúc trắng lúc xanh, chuyện tình ông ta lo lắng nhất quả nhiên xảy ra, Bạch Bạch cùng người đàn ông kia ở cùng chỗ, tình hình cụ thể Hồng Hồng tuy ràng lắm, nhưng từ ít chi tiết, tỉ mỉ nghe được, Bạch Bạch tám chín phần mười bị người đàn ông kia lừa thân thể! Chỉ cầu việc đó là sau khi nó vượt qua Thiên kiếp, tu vi đại thành, nếu như là trước…… Bạch Nguyên Tùng quả thực cảm thấy khó có thể tưởng tượng! "Bạch Bạch cùng Mặc Yểm kia….., ở chung có tốt ?" Bạch Nguyên Tùng hỏi han cách khó khăn. Hồng Hồng có thể hiểu được ông ta lo lắng cho con , vì vậy an ủi: "Ách, có chút hung với Bạch Bạch, tuy vậy rất quan tâm Bạch Bạch, ông xem vì Bạch Bạch mà chịu ra tay giết xà tinh, lại thích Bạch Bạch ở gần người khác, chắc là thích Bạch Bạch!" Bạch Nguyên Tùng cười khổ tiếng, ông ta nhớ vừa rồi Hồng Hồng từng , lần cuối cùng nhìn thấy Bạch Bạch, là vì Mặc Yểm bận chuyện đương, để Bạch Bạch chạy …… Nếu quả quý trọng Bạch Bạch, làm sao lại như thế được?! Mặc Yểm…… Mặc Yểm, hôm nay Bạch Bạch rơi vào trong tay người đàn ông này, ông ta nhất định phải mau chóng tìm được Bạch Bạch, nữ nhi đáng thương của ông, nhất định chịu rất nhiều ủy khuất! Nếu như ngày đó phải vì mau chóng làm cho con thành tiên lên thiên đình cùng vợ chồng bọn họ đoàn tụ, họ cũng nghe theo đề nghị của Minh Ất chân nhân, để Bạch Bạch tu luyện đồng tử công, hồ ly tinh trời sinh đa tình nặng dục, bọn họ chỉ nghĩ để nàng biết đến chuyện nam nữ có thể khiến nàng tĩnh tâm tu luyện, tìm nữ quý nhân thế gian che chở cho nàng để có thể bình yên vượt qua Thiên kiếp, nghĩ tới chuyện xấu trầm trọng, tại hối hận cũng muộn…… Lên tiếng hỏi e rằng Hồng Hồng cũng biết Mặc Yểm giờ ở chỗ nào, Bạch Nguyên Tùng cũng muốn chậm trễ khắc nào, đứng dậy cáo từ định tới động phủ U lan tiên tử nghe ngóng hành tung của Mặc Yểm. tinh hoa lan này có quan hệ với Mặc Yểm, chắc hẳn biết lai lịch của người này. Đáng tiếc Hồng Hồng cũng biết Vân Hư cùng Minh Ất chân nhân là quan hệ thầy trò, nếu kết quả rất nhiều chuyện có lẽ hoàn toàn khác. Bên kia, Bạch Bạch cùng Mặc Yểm quan hệ tiến triển cực nhanh, thời gian qua luôn tiêu diêu tự tại. Mỗi ngày sáng sớm thức dậy, trước tiên cùng Mặc Yểm luyện đan đọc sách, buổi chiều đến vườn hoa tìm Bích Bích chơi, đến buổi tối lại cùng Mặc Yểm chăm chỉ luyện phương pháp song tu, thời gian vui vẻ. Nàng cảm giác vận rủi của mình dường như kết thúc rồi, mỗi ngày có gà nướng thơm ngon để ăn, còn có hoa Bích Bích cùng chơi đùa, mắt thấy thời hạn thế gian chỉ còn ba tháng, nàng thường xuyên đến vườn hoa chơi, đợi lâu nữa có thể lên Thiên đình gặp cha mẹ! Điều duy nhất hoàn mỹ chính là, căn cơ của mình so với trước hình như kém rất nhiều, mỗi ngày ngồi trụ luyện công đều có lấy nửa điểm hiệu quả, xem ra phương pháp song tu tuy là rất vui vẻ, nhưng lại thích hợp cho mình luyện lắm, chờ đến lúc lên Thiên đình nhất định phải thỉnh giáo cặn kẽ thần tiên sư phụ, làm thế nào để khôi phục lại pháp lực. Hôm nay Bạch Bạch ghé vào bên cạnh vườn hoa phơi nắng, Bích Bích như thường lệ ngồi người nàng đọc sách. Bích Bích là tiểu nương hiếu học, tuy bây giờ còn chưa thể rời khỏi chân thân của mình quá xa quá lâu, nhưng điều này ảnh hưởng đến hiếu kỳ của nàng đối với thế giới rộng lớn bên ngoài cùng lý tưởng vĩ đại khắp thiên hạ, trước mắt biện pháp tốt nhất đương nhiên là đọc sách ghiền á! Nàng bây giờ so với lúc mới biến thành hình người lớn hơn chút, cũng cao hơn, nhưng là so với quyển sách bình thường mà , thân thể của nàng vẫn là quá , cho nên phương pháp đọc sách chính là đặt sách bên cạnh Bạch Bạch , mình ngồi người Bạch Bạch"quan sát" sách vở, xem hết trang lại Bạch Bạch thay nàng giở sang trang kế tiếp. Tính tình Bạch Bạch rất tốt, cũng rất có tính nhẫn nại, chưa bao giờ ngại nàng phiền. "Bạch Bạch, trong sách hết vùng đồng bằng phía đông chính là biển màu xanh lam, đó là hồ rộng mênh mông, tuy nhiên nước đều rất mặn! sao? Ngươi gặp qua biển chưa?" Bích Bích tò mò hỏi. Trước đây nhất định Bạch Bạch trả lời vấn đề của nàng trước tiên, hôm nay đợi nửa ngày vẫn thấy Bạch Bạch lên tiếng. Bích Bích kỳ quái quay đầu xem xét, chỉ thấy Bạch Bạch vểnh tai, có vẻ tập trung tinh thần nghe thanh gì đó, vì vậy cũng nghiêng đầu chú tâm nghe. Nghe nửa ngày, ngoại trừ tiếng gió, thanh cành lá bị gió thổi động sàn sạt, thanh kỳ quái gì cũng đều có! Nhịn được lấy tay đâm đâm vào lỗ tai Bạch Bạch, Bạch Bạch hết sức chăm chú đột nhiên bị người quấy rầy, sợ tới mức nghiêng người nhảy dựng lên. Đáng thương cho Bích Bích còn chưa kịp phản ứng, liền rớt xuống từ người Bạch Bạch, cái đầu đập lên quyển sách. "A!" Tiếng kêu ai của Bích Bích cuối cùng làm cho tinh thần Bạch Bạch phục hồi lại. Bạch Bạch cúi đầu duỗi chân trước đỡ Bích Bích đè lên sách dậy, hổ thẹn : "Hình như ta nghe thấy tiếng cái còi của Phụ thân, nhất thời chú ý, ngươi sao chứ?" "Ta có sao! Ô ô, thanh gì vậy! Ta nghe được gì hết!" Bích Bích ôm đầu ai oán . " có! Bích Bích, ta phải nhìn xem, nhanh chóng trở về!" Bạch Bạch lại lần nữa nghe được thanh quen thuộc vang lên trong tai vội vàng lại câu, trong hưng phấn, chạy nhanh như chớp ra ngoài sân.
CHƯƠNG 49: Mực đầm có đại boss Mặc Yểm ngồi trấn, chưa bao giờ lo lắng có người nào mở to mắt mà chạy tới quấy rối, hơn nữa tên tôi tớ đồng tử vớ vẩn trong Mực đầm cũng yếu tay yếu chân, cho nên muốn vô thanh vô tức (* tiếng động) lẻn vào Mực đầm căn bản là việc thể. Hồ ly trời sinh cẩn thận cảnh giác, Bạch Nguyên Tùng cũng ngoại lệ, ông ta quanh vòng bên ngoài Mực đầm đánh giá, biết thể xông vào, linh cơ vừa động, liền lấy chiếc còi đặc chế mang theo bên người ra thổi. Cái còi này vốn là trước đây ông ta hay dùng để chơi đùa cùng con , người thường nghe thấy được, nhưng là hồ ly, khuyển lại có thể tinh tường nghe được. Nếu như con mình ở trong Mực đầm, nó nhất định có phản ứng, nghĩ biện pháp ra gặp mặt mình, hoặc có phương thức liên lạc với mình. Thổi liền ba hồi còi, Bạch Nguyên Tùng ngồi dưới cây thấy có chút nóng vội, tuy chuẩn bị sẵn sàng phải chờ đợi thời gian, nhưng vẫn mong có thể mau chóng nhìn thấy nữ nhi bảo bối hơn nửa năm chưa được gặp. Mặc Yểm hạ pháp chú thân Bạch Bạch, cũng lo lắng tìm được nàng, hơn nữa hai tháng nay Bạch Bạch biểu vô cùng hài lòng, phạm vi hoạt động chưa từng ra ngoài Mực đầm, cho nên cũng quan tâm hạn chế việc gì. Bạch Bạch theo hướng tiếng còi chạy đến, dễ dàng tìm được vị trí của Bạch Nguyên Tùng. Bạch Nguyên Tùng chứng kiến xa xa thân ảnh tuyết trắng quen thuộc hướng về phía mình chạy đến, kích động dám tin vào hai mắt mình. Bạch Bạch so với ông ta cũng khá hơn bao nhiêu, hận mình thể có thêm được mấy chân, giây nhanh chóng nhào vào ngực Phụ thân. Nhìn thấy Bạch Bạch từng chút từng chút chạy tới gần còn mấy bước liền bổ nhào về phía mình, Bạch Nguyên Tùng vội vàng chạy về phía trước tay ôm lấy nàng, nghe thấy Bạch Bạch tràng thanh hoan hỉ : "Phụ thân, Phụ thân, con rất nhớ người cùng mẫu thân! Người đến thăm con?" "Nữ nhi ngoan! Nữ nhi ngoan! Bảo bối của Phụ thân, cuối cùng cũng tìm được con! Con sao chứ! Nhanh để Phụ thân nhìn cái." Bạch Nguyên Tùng vui mừng đến chảy nước mắt, ngồi mặt đất, đem Bạch Bạch đặt đầu gối mà đánh giá tỉ mỉ tường tận. Bạch Bạch rất phối hợp ngoan ngoãn ngồi xổm, ngóc đầu lên để phụ thân xem xét cẩn thận. Bạn đọc truyện được copy tại Truyện FULL Hai tay nhàng vuốt ve cái đầu của Bạch Bạch, lại ôn nhu vuốt ve người nàng hồi, xác định người nàng thương đau nhức, Bạch Nguyên Tùng mới buông nửa cõi lòng. Thoáng thở phào, lại theo nửa cõi lòng khác, hỏi vấn đề mình lo lắng rất nhiều ngày qua: "Bạch Bạch, con thành cho Phụ thân biết, con cùng Mặc Yểm kia có …… có cùng làm chuyện nam nữ kia ?" Bạch Bạch vui vẻ bổ nhào vào ngực phụ thân thặng lai thặng khứ (*đại loại hành động của con chó lúc nhảy cẫng cẫng lên người chủ phải), nghe như thế ngẩng đầu hỏi: "Chuyện nam nữ gì cơ?" Bạch Nguyên Tùng há mồm trợn mắt, thầm nghĩ nếu như lúc này là thê tử tới, chắc tương đối dễ dàng vấn đề này…… Tự hỏi hồi, mới miễn cưỡng mở miệng : "Chính là nam nữ, hoặc là đực cái mặc quần áo ở cùng chỗ ôm ấp, ừm, cùng nhau hôn tới hôn lui, lần lượt lần lượt từ từ……" Đây là cực điểm có thể biểu đạt trước mặt con , nếu như Mặc Yểm cùng nữ nhi làm tới bước này, đồng thân của nữ nhi nhất định là bị phá. quá biết nữ nhi xinh đẹp thuần chân có sức hấp dẫn lớn đối với nam nhân, nếu vẫn chưa loạn loại chuyện này người ngồi trong lòng tuyệt đối phải là nữ nhi nhà mình, trừ phi người nam nhân kia căn bản là bất lực.
CHƯƠNG 50: Hôm nay Mặc Yểm ở trong thư phòng đọc sách, vô tình phát được quyển sách mỏng, ở trong kẹp bộ tư liệu tu tiên bằng ảnh, bên trong ghi lại bí quyết tu tiên đồng thân cùng những điều cấm kỵ. Mặc dù đặc biệt lý do tình hình quái lạ của thân thể Bạch Bạch, nhưng dựa vào bộ công pháp kia, cũng có thể đại khái dự đoán được mấu chốt của vấn đề. Mặc Yểm trong lòng mừng rỡ, mang theo quyển sách vội vàng tìm Bạch Bạch, lại phát trong vườn hoa hồng mà nàng thường xuyên hoạt động, chỉ thấy mình Bích Bích chán đến chết lăn lộn chơi đùa quyển sách, vừa hỏi mới biết Bạch Bạch nghe được tiếng còi, liền chạy …. Trong lòng Mặc Yểm nổi lên hồi nôn nóng khủng hoảng, hiểu cũng nên lời, phảng phất dường như bị mất vật quan trọng, nén tâm ý hoảng loạn xuống, mới ngẩn ngơ nhớ tới việc dùng pháp chú tìm kiếm bóng dáng Bạch Bạch. Gần như dùng pháp lực lên tới đỉnh điểm, trong nháy mắt đuổi tới chỗ Bạch Bạch, còn chưa ra thân hình, nghe thấy câu của Bạch Nguyên Tùng: "Bây giờ con cùng Phụ thân thôi!"Dưới tình thế cấp bách, hoàn toàn nghĩ đến lịch , vội mở miệng ngăn cản. Bạch Nguyên Tùng vừa nhìn thấy người này, liền đoán được chắc chắn là ác nhân Mặc Yểm, kẻ lừa con mình thất thân, hại căn cơ của nữ nhi bị hao tổn, thiếu chút mất mạng dưới thiên kiếp. Nếu đổi vào hoàn cảnh khác, Bạch Nguyên Tùng muốn khen ngợi tiếng đối với vị công tử áo đen tuấn mỹ phi phàm này! Nhưng vào giờ phút này, chỉ là gặp mặt cừu nhân (*kẻ thù), tức giận đến đỏ mắt! Bạch Nguyên Tùng hết sức kiềm chế mong muốn nhào tới cho thiên đao vạn quả, giọng căm hận : "Bạch Bạch là nữ nhi của ta, hay tới phiên ngươi làm chủ!" Vừa vừa vội vàng ôm Bạch Bạch vào trong ngực. Mặc Yểm coi như nghe thấy, gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Bạch : "Bạch Bạch, theo ta trở về!" Bạch Bạch nhút nhát e lệ nhìn thần sắc hung ác của Mặc Yểm chút, lại nhìn Phụ thân như lâm đại địch, biết làm thế nào cho phải. Nếu có chút động lòng đối với Mặc Yểm, tuyệt đối là gạt người, mấy tháng ở chung tuy từng có những lúc thoải mái, nhưng tóm lại, Mặc Yểm đối với nàng chiếu cố có thừa, nhất là mấy ngày sau khi nàng thiếu chút bị bắn chết, lòng sủng ái thương tiếc, sớm xua tất cả ấn tượng xấu của Bạch Bạch đối với . Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn Nhưng bên kia lại là cha mình, từ khi nàng sinh ra tuy thường gặp mặt, nhưng luôn quan tâm lo lắng nàng, coi nàng còn quan trọng hơn tính mạng, cho nên Bạch Bạch do dự lúc, mở miệng : "Ta, ta cùng Phụ thân trở về thăm mẫu thân, từ nay về sau nếu rảnh tới thăm ngươi, được ?" Mặc Yểm vừa nghe nàng mở miệng phải , sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, Bạch Nguyên Tùng lại lại thở ra ngụm khí lớn, tuy ông ta hy vọng nữ nhi sau này có quan hệ với tên hỗn đản kia, nhưng chỉ cần đem nó về, chậm rãi cho nó biết ràng tình, Bạch Bạch cũng nguyện ý để ý tới tên hỗn đản này. Giờ ông ta thầm nghĩ mau mau mang theo Bạch Bạch rời , tên Mặc Yểm trước mặt này biết có địa vị gì, khí thế cực kỳ kinh người, trong lúc phẫn nộ phát ra cảm giác áp bách cường đại, làm ông ta cảm thấy toàn thân phát run, cơ hồ ăn tiêu! ràng là hỗn đản này làm chuyện xấu, Bạch Nguyên Tùng lại thấy đối mặt , trong lòng dâng lên hồi e sợ khủng hoảng, giống như lúc ông còn chưa thành tiên, phải đối mặt với mãnh thú ma hung ác cường hoành. Dáng vẻ này của Mặc Yểm, cũng đồng thời doạ đến Bạch Bạch, nàng nhớ lại đêm đó Mặc Yểm che mắt nàng lại, biết dùng thủ đoạn gì tàn nhẫn chém đầu hai xà trong nháy mắt, nhớ lại trong động phủ của Hồng Hồng, tàn bạo muốn giết Hồng Hồng cùng vẻ lạnh lùng đáng sợ quát mắng mình, cái đầu rụt lại, chui vào trong ngực phụ thân, dám liếc nhìn Mặc Yểm. Mặc Yểm biết mình làm Bạch Bạch sợ, miễn cưỡng tỉnh táo lại, dưới tình huống như vậy cho dù cưỡng chế đoạt lại Bạch Bạch, cũng biết nàng náo loạn với mình bao lâu…… thể để Bạch Bạch còn có chút cảm tình nào đối với mình, chỉ cần thuyết phục Bạch Nguyên Tùng để Bạch Bạch lại, sau thời gian ngắn, có biện pháp khiến Bạch Bạch vĩnh viễn trở thành của riêng mình.
CHƯƠNG 50: Hôm nay Mặc Yểm ở trong thư phòng đọc sách, vô tình phát được quyển sách mỏng, ở trong kẹp bộ tư liệu tu tiên bằng ảnh, bên trong ghi lại bí quyết tu tiên đồng thân cùng những điều cấm kỵ. Mặc dù đặc biệt lý do tình hình quái lạ của thân thể Bạch Bạch, nhưng dựa vào bộ công pháp kia, cũng có thể đại khái dự đoán được mấu chốt của vấn đề. Mặc Yểm trong lòng mừng rỡ, mang theo quyển sách vội vàng tìm Bạch Bạch, lại phát trong vườn hoa hồng mà nàng thường xuyên hoạt động, chỉ thấy mình Bích Bích chán đến chết lăn lộn chơi đùa quyển sách, vừa hỏi mới biết Bạch Bạch nghe được tiếng còi, liền chạy …. Trong lòng Mặc Yểm nổi lên hồi nôn nóng khủng hoảng, hiểu cũng nên lời, phảng phất dường như bị mất vật quan trọng, nén tâm ý hoảng loạn xuống, mới ngẩn ngơ nhớ tới việc dùng pháp chú tìm kiếm bóng dáng Bạch Bạch. Gần như dùng pháp lực lên tới đỉnh điểm, trong nháy mắt đuổi tới chỗ Bạch Bạch, còn chưa ra thân hình, nghe thấy câu của Bạch Nguyên Tùng: "Bây giờ con cùng Phụ thân thôi!"Dưới tình thế cấp bách, hoàn toàn nghĩ đến lịch , vội mở miệng ngăn cản. Bạch Nguyên Tùng vừa nhìn thấy người này, liền đoán được chắc chắn là ác nhân Mặc Yểm, kẻ lừa con mình thất thân, hại căn cơ của nữ nhi bị hao tổn, thiếu chút mất mạng dưới thiên kiếp. Nếu đổi vào hoàn cảnh khác, Bạch Nguyên Tùng muốn khen ngợi tiếng đối với vị công tử áo đen tuấn mỹ phi phàm này! Nhưng vào giờ phút này, chỉ là gặp mặt cừu nhân (*kẻ thù), tức giận đến đỏ mắt! Bạch Nguyên Tùng hết sức kiềm chế mong muốn nhào tới cho thiên đao vạn quả, giọng căm hận : "Bạch Bạch là nữ nhi của ta, hay tới phiên ngươi làm chủ!" Vừa vừa vội vàng ôm Bạch Bạch vào trong ngực. Mặc Yểm coi như nghe thấy, gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Bạch : "Bạch Bạch, theo ta trở về!" Bạch Bạch nhút nhát e lệ nhìn thần sắc hung ác của Mặc Yểm chút, lại nhìn Phụ thân như lâm đại địch, biết làm thế nào cho phải. Nếu có chút động lòng đối với Mặc Yểm, tuyệt đối là gạt người, mấy tháng ở chung tuy từng có những lúc thoải mái, nhưng tóm lại, Mặc Yểm đối với nàng chiếu cố có thừa, nhất là mấy ngày sau khi nàng thiếu chút bị bắn chết, lòng sủng ái thương tiếc, sớm xua tất cả ấn tượng xấu của Bạch Bạch đối với . Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn Nhưng bên kia lại là cha mình, từ khi nàng sinh ra tuy thường gặp mặt, nhưng luôn quan tâm lo lắng nàng, coi nàng còn quan trọng hơn tính mạng, cho nên Bạch Bạch do dự lúc, mở miệng : "Ta, ta cùng Phụ thân trở về thăm mẫu thân, từ nay về sau nếu rảnh tới thăm ngươi, được ?" Mặc Yểm vừa nghe nàng mở miệng phải , sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, Bạch Nguyên Tùng lại lại thở ra ngụm khí lớn, tuy ông ta hy vọng nữ nhi sau này có quan hệ với tên hỗn đản kia, nhưng chỉ cần đem nó về, chậm rãi cho nó biết ràng tình, Bạch Bạch cũng nguyện ý để ý tới tên hỗn đản này. Giờ ông ta thầm nghĩ mau mau mang theo Bạch Bạch rời , tên Mặc Yểm trước mặt này biết có địa vị gì, khí thế cực kỳ kinh người, trong lúc phẫn nộ phát ra cảm giác áp bách cường đại, làm ông ta cảm thấy toàn thân phát run, cơ hồ ăn tiêu! ràng là hỗn đản này làm chuyện xấu, Bạch Nguyên Tùng lại thấy đối mặt , trong lòng dâng lên hồi e sợ khủng hoảng, giống như lúc ông còn chưa thành tiên, phải đối mặt với mãnh thú ma hung ác cường hoành. Dáng vẻ này của Mặc Yểm, cũng đồng thời doạ đến Bạch Bạch, nàng nhớ lại đêm đó Mặc Yểm che mắt nàng lại, biết dùng thủ đoạn gì tàn nhẫn chém đầu hai xà trong nháy mắt, nhớ lại trong động phủ của Hồng Hồng, tàn bạo muốn giết Hồng Hồng cùng vẻ lạnh lùng đáng sợ quát mắng mình, cái đầu rụt lại, chui vào trong ngực phụ thân, dám liếc nhìn Mặc Yểm. Mặc Yểm biết mình làm Bạch Bạch sợ, miễn cưỡng tỉnh táo lại, dưới tình huống như vậy cho dù cưỡng chế đoạt lại Bạch Bạch, cũng biết nàng náo loạn với mình bao lâu…… thể để Bạch Bạch còn có chút cảm tình nào đối với mình, chỉ cần thuyết phục Bạch Nguyên Tùng để Bạch Bạch lại, sau thời gian ngắn, có biện pháp khiến Bạch Bạch vĩnh viễn trở thành của riêng mình. CHƯƠNG 51: Hít hai hơi sâu, Mặc Yểm rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, nhìn Bạch Nguyên Tùng : "Ta có biện pháp khôi phục pháp lực căn cơ của Bạch Bạch, nhưng cần phải có thời gian, ngươi để Bạch Bạch lưu lại, ba năm sau, ta cho nàng có tu vi gấp mười." Bạch Nguyên Tùng cũng chịu tin, cười lạnh hai tiếng : "Nào dám làm phiền, sư phụ Bạch Bạch có biện pháp giúp nó lại nhập vào tiên đồ!" Bạch Bạch nghe xong Mặc Yểm , hiếu kỳ hỏi: "Tại sao phải ba năm? phải ngươi mấy tháng pháp lực căn cơ của ta khôi phục? Ta cần phải tăng gấp mười lần tu vi, như nguyên bản vậy là tốt rồi." Nàng mới mở miệng, ánh mắt Mặc Yểm lại chuyển đến người nàng. Bạch Nguyên Tùng e sợ nữ nhi của mình bị nhìn mệt, liền đem tay áo che Bạch Bạch lại, thấp giọng : "Bạch Bạch ngoan, đừng đáp lời." Bạch Bạch quả nhiên rất nghe lời ngậm miệng, trong lòng Mặc Yểm nổi lên cơn ghen tuông, Bạch Bạch đối với cũng thành như vậy! Nhưng cũng hiểu , thu phục được Bạch Nguyên Tùng, khó có thể giữ được Bạch Bạch trong tay. Bạch Bạch rất dễ lừa gạt, nhưng phụ thân của nàng phải dễ dàng xử lý ổn thỏa được như vậy, hơn nữa trước mặt Bạch Bạch căn bản thể động vào sợi lông tơ của ông ta. "Xin thỉnh giáo cao tính đại danh của sư phụ Bạch Bạch." Đây là khách khí khó có của , thể phủ nhận, trong lòng cũng có vài phần hiếu kỳ đối với vị "Thần tiên sư phụ" thần bí của Bạch Bạch. Minh Ất chân nhân từng dặn thể đề cập quan hệ của với Bạch Bạch trước mặt người khác, nhưng Bạch Nguyên Tùng biết Mặc Yểm trước mắt lợi hại, cũng chỉ có thể đem lão nhân gia của ông ta ra để trấn trụ tên hỗn đản này! "Sư phụ của Bạch Bạch, là Thiên đình đệ nhất cao thủ Minh Ất chân nhân!" lời Bạch Nguyên Tùng ra, sắc mặt Mặc Yểm liền thay đổi, phải sợ hãi, mà là loại thần thái nên lời, vẻ như phẫn nộ, vẻ như khinh thường, vẻ như oán hận, vẻ như cam lòng…… tóm lại, chính là có cảm tình thiện lương tốt đẹp. ngờ lại là ? Quả nhiên là ? Mặc Yểm biết nên giận dữ hay là cười to, người mình lưu luyến rời ngờ lại là đồ nhi của kẻ đại đối đầu?! Truyện nực cười! Truyện nực cười thiên đại! Nhưng là cười nổi, vốn cho rằng dẹp , oán hận cam lòng lại cuồn cuộn nổi lên trong lòng. Trong hỗn loạn, phát , ý niệm chết tiệt vẫn y nguyên, vô cùng ràng trong đầu — muốn giữ Bạch Bạch lưu lại! Bạch Nguyên Tùng thấy thần sắc biến đổi bất định, liền muốn nhân cơ hội rời . Ông ta vừa động, Mặc Yểm liền cả kinh, theo trực giác vươn tay ra muốn đánh bại người đàn ông có ý đồ cướp Bạch Bạch này. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. muốn ra tay, Bạch Nguyên Tùng còn có thể có đường sống? May mắn pháp lực của Mặc Yểm tự nhiên phóng ra sớm thu lại, bàn tay vừa chạm vào ông ta lại nghĩ lại, vội thu hồi đại bộ phận công lực, nhưng dù là thế, Bạch Nguyên Tùng vẫn bị đánh ngã xuống đất. Bạch Bạch sợ hãi, lóe lên ra hình người, ôm chặt lấy phụ thân, cả kinh : "Phụ thân, Phụ thân!" Quay đầu lại nhìn Mặc Yểm lúc, trong mắt lộ vẻ sợ hãi tin, khóc cầu : "Ta theo ngươi trở về, ngươi đừng giết Phụ thân ta!" Bạch Nguyên Tùng nhổ ra hai ngụm khí đục, liền cảm thấy thoải mái hơn ít, biết đối phương là xuống tay lưu tình, nhưng hôm nay chỉ sợ cách nào mang Bạch Bạch được, khóe mắt quét đến mặt Mặc Yểm vừa lóe lên chút hối hận rồi biến mất, tâm niệm thay đổi nhanh, cắn răng : "Bạch Bạch cần cầu ! Phụ thân dù chết cũng để cho ngươi trở về với ! Ma đầu! Có bản lĩnh ngươi đánh chết hai cha con chúng ta !"