Dịch Mệnh
Chương 8.5
Editor: muanhobaybay
(Vì sao thể tin tưởng, làm thương tâm nữa?)
Đứng ở cửa nhà hồi lâu, thẳng tới khi chuẩn bị đủ tâm lý, Phàn Quân Nhã hít hơi sâu, chuẩn bị vào nhà, sờ sờ túi tiền, mới nhớ là mang chìa khóa.
Đắn đo chút, thử đẩy cửa cái, cửa liền mở ra.
khóa cửa?
liền hiểu , phát mang chìa khóa theo sao? Vừa vào nhà, chỉ thấy ngồi ngay ngắn ở phòng khách, chắc là thức cả đêm. Ngẫm lại, cả đêm cũng chưa trở về, sao có thể ngủ được chứ. Nhìn hình bóng ở trước mắt, trong lòng vừa ấm áp vừa tự trách. kỳ thực… vẫn rất để ý đến , chỉ là ra miệng mà thôi, mà lại những lời thiếu suy nghĩ, trách thương .
Nếu có tình cảm, hai năm nay, chẳng nhẽ chỉ vì lòng thương xót mà hai người lăn lộn giường nhiều lần như vậy sao? có tình với chàng trai, làm sao lại cho phép chàng trai làm chuyện đó lâu như vậy.
Càng nghĩ càng cảm thấy chính mình thực đáng giận.
cái gì cũng , thấy trở về, nghiêm mặt lạnh đứng dậy vào phòng, trong chốc lát chuẩn bị để ra ngoài.
“Yến Yến.” cầm lấy tay .
dừng lại, quay đầu, cũng lên tiếng trả lời.
“Thực xin lỗi. nghĩ tới điều em , quả là đủ thành thục, cho tới nay, vẫn trốn tránh việc đối mặt với khúc mắc của chính mình, khi phát sinh xung đột, hay dùng cách của đứa mà gây chuyện khiến cho người lớn chú ý, bức bách em thỏa hiệp, tạo cho em áp lực như vậy, tha thứ cho hết thảy.”
“ nghĩ lâu, có lẽ đúng như em , trong tiềm thức của luôn có tự ti cùng quấy rối, chính chịu thừa nhận, khi có người đụng chạm tới điều cấm kỵ của , trong lòng liền loạn thất bát tao (rối loạn), ràng nghĩ muốn giữ người để ý nhất, cuối cùng lại gây ra chuyện, đem em đẩy ra xa hơn. quả là xứng với em, có bắng cấp lại có tư tưởng nông cạn ngây thơ.”
“Gây khó dễ cho em nhiều như vậy, là quá mệt mỏi. Nhưng là, liệu… em có thể cho thêm cơ hội nữa ? lần cuối cùng, sửa chữa tất cả sai lầm, tiếp tục ngây thơ chọc em phiền lòng, cũng thực ngồi nghe em chuyện, tôn trọng cảm giác của em, cố gắng làm được cái mà em muốn. Cũng thể… cần nhanh như vậy thất vọng về ?”
xong, im lặng, im lặng chờ đợi quyết định của .
lúc lâu sau, cũng đáp lại, khi mở miệng, lại hỏi : “ cho rằng, em chút nào sao?”
“Lúc đó tức giận lung tung, lời tối hôm qua thu hồi toàn bộ.” vội vàng .
thực lo lắng đắn đo trong chốc lát, mới trả lời : “Quân Nhã, cần sợ hãi em rời , cho dù chúng ta chia tay, sau này đều tự cưới tự gả, chúng ta vẫn là người thân, em bỏ rơi , từ nay về sau qua lại với nhau. Cho nên, chúng ta vẫn là chị em tốt, cần mệt mỏi đuổi theo bước của em, hãy tìm người thực phù hợp với , em phải gánh vác tâm lý mang áp lực nặng nề, có lẽ như vậy, đối với và em đều là cách sắp xếp tốt nhất.”
“…” cần người nào khác để bầu bạn, chỉ cần … Đón nhận vẻ mặt kiên định của , hiểu được, dù thêm cái gì nữa, cũng thay đổi quyết định.
thực muốn khóc… ràng là tốt như vậy, tình cảm trân quý như vậy, lại bị cái đầu heo của phá hỏng.
ràng muốn thêm điều gì đó, nhưng lại mở miệng được. Vừa mới tôn trọng ý muốn của , muốn giống quá khứ, chơi xấu rồi bức bách làm theo ý muốn của …
“Liền… như vậy sao?”
chần chờ chút, nhưng vẫn kiên quyết gật đầu.
Nhưng là… Trong mắt ràng muốn rời xa mà, vì cái gì lại cứ muốn chia tay? Vì sao thể tin tưởng, làm thương tâm nữa?
Hết chương 8.
Last edited by a moderator: 5/11/14