Chương 7.5
Editor: muanhobaybay
(Như có cái gì đâm vào tâm khảm, gỡ xuống cánh cửa cực đau đớn cực yếu ớt.)
Yến Yến nhà , tuy phải là mỹ nữ khuynh thành, nhưng mà ngũ quan lại thanh nhã thông tuệ, thêm khí chất ôn nhã trầm tĩnh, cứ cùng ở chung bị hấp dẫn, luôn làm cho nhiều nam nhân hiểu được nội hàm bu quanh, … làm cho cảm thấy khó chịu, đương nhiên, ở phương diện này phải cố gắng làm ít chuyện mới được.
thầm đắc ý, lại phải che dấu việc động tay động chân cho biết, luôn hờn giận vì chuyện này.
Chẳng qua là, chỉ công khai quyền sở hữu, có làm chuyện gì quá phận, cũng hiểu chuyện này có gì mà phải tức giận, mỗi lần phát đều cho sắc mặt tốt. Chẳng lẽ phải là bạn trai của sao? Vì sao lại thể ? hẳn là làm cho phải xấu hổ ? hiểu, nhưng cãi cọ cùng . Tâm lý ấy, tiếp thu vì có sai, chỉ là bảo vệ tình của mà thôi.
Phàn Quân Nhã ngồi ở chỗ của trong văn phòng của hệ. Nghe giám thị giúp giảng viên, tính tính thời gian, còn nửa tiếng nữa mới có thể tan học.
thấy nhàm chán, với tay cầm quyển sách bàn lên đọc để giết thời gian, đọc tới ba dòng liền đầu hàng, khép lại quyển sách để sang bên cạnh, ánh mắt nhìn tới khung ảnh, bên trong là ảnh chụp chung của và , dưới ánh nắng chói chang mùa hè, hơi trầm buồn, giờ thấy tâm tình thư hoãn chút.
“Cậu có muốn về trước hay ? ấy còn phải giúp giảng viên sửa sang lại bản thành tích giữa kì, sau đó lại phải thu báo cáo của năm nhất, có thể rảnh tiếp đón cậu đâu.” Ở bàn cách vách, nam trợ giảng cùng hệ, với như vậy.
hòan tòan coi như nghe thấy, thèm để ý đến người đó.
“Cậu trước cho ấy mà đến, tôi nghĩ ấy có thể mất hứng, hơn nữa… ấy thích người khác động đến đồ vật của ấy.”
tìm được nguyên nhân khiến tâm tình rất kém. Nam nhân này là ba hoa, làm bộ như hiểu ấy lắm, làm bộ dáng hảo tâm cho lời khuyên, giống như biết gì, nghe chói tai. Khi còn mặc tã nhận thức Yến Yến, so với người qua đường này tất nhiên phải hiểu biết hơn rồi. Cơ hồ là cố ý, sờ đông sờ tây, chạm cái này cầm cái kia, lại mở ra bình nước của uống hai ngụm, ý đồ chọc giận đối phương.
đương nhiên biết trong bình nước là trà táo đỏ chưa uống bao giờ, trước kia cũng chuẩn bị cho , xin miễn cho kẻ bất tài. Nghe bổ huyết, cũng phải các bà các chị, muốn làm phức tạp, làm chi muốn uống cái này.
Đối phương lại bị bức lui bởi hành vi chọc giận của , ngược lại dùng ánh mắt trầm tư nhìn , khóe miệng trào phùng hơi cong lên: “Thư Yến ở cùng chỗ với cậu, quả thực là vất vả.”
Có lẽ công lực của thâm hậu, nghe thấy lời này, rốt cục nhẫn nhịn được: “Có ý tứ gì?”
“Hành vi của cậu khiến ấy thêm phiền phức, tranh cãi là tất nhiên.”
“Chúng ta thực rất tốt.” Giống như sư tử bị giẫm phải đuôi, vội vã phủ nhận, lại có vẻ giấu đầu hở đuôi.
“Tình cảm của chúng tôi phi thường tốt, cần tự cho là đúng.” Dù sao cũng phải cho ta, tốt nhất đừng có vọng tưởng.
“Phải ? Cậu kích động như vậy làm chi?” Đối phương thản nhiên cười yếu ớt: “Tôi thể lý giải vì sao ấy lại ở chỗ với cậu, cậu phải mẫu hình ấy thích, cá tính của cậu thành thục, hợp với ấy, tôi nghĩ trong lòng cậu ràng hơn ai hết, bằng trong hòan cảnh này mà mẫn cảm như vậy, nếu có người khác phái tương đối có điều kiện xuất bên cạnh ấy, liền cảnh giới dựng lên tấm chắn.”
Như có cái gì đâm vào tâm khảm, gỡ xuống cánh cửa cực đau đớn cực yếu ớt.
rơi vào cảm xúc cực đoan ác liệt “Tôi khuyên tốt nhất câm miệng lại.”
Phàn đại gia tại tâm tình phi thường tốt, đừng tưởng đánh người, trừ Yến Yến ra, đối với ai đều cố kỵ, từ sau khi Phàn mẹ mất, chữ sợ lâu cũng có viết qua.
“Trừ vẻ bên ngoài, tôi nghĩ ra ấy có thể coi trọng cậu ở điểm nào… đúng rồi, nghe cậu tốt nghiệp trường trung học dân lập.”
Lời còn chưa hòan, quyền rơi thẳng xuống, cắt đứt.
Thực khoái (sảng khóai). Đối phương từ ghế trở mình, ngã xuống cực kỳ chật vật, cũng đánh ngã khí chất phong độ của người trí thức, trong đầu ngay lập tức lên hai chữ. Chính là “Thực khoái.”
Sau đó, ngẩng đầu nhìn người đứng ở cửa văn phòng hệ, Tiết Thư Yến mặt bình tĩnh. duy trì sảng khóai trong ba giây, liền nhanh chóng té xuống đáy cốc.
Hết chương 7.
Last edited by a moderator: 31/1/15