1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dị giới Tà phượng nghịch thiên - Băng Y Khả Khả (67) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 32: Huyết Sư Tử

      Edit: Tử Liên Hoa 1612


      Vị trí vách núi ở phía tây khu rừng, là nơi phong cảnh xinh đẹp. Nhìn xuống xa xa còn có thể thấy được dòng nước xiết trong suốt và hòn đá bóng loáng phía dưới, nếu bỏ qua Linh Thú có thể xuất bất cứ lúc nào, ra đây là nơi du lịch rất tốt.

      vách núi lúc này, bụi cỏ đỏ như máu lay động theo gió, tràn ngập loại loại xinh đẹp diêm dúa lẳng lơ đầy máu tanh, giống như bụi cỏ máu sinh trưởng ở địa ngục.

      Dưới núi có mười mấy người về phía vách núi, ngoài thiếu nữ xinh đẹp có khuôn mặt còn chưa hết ngây thơ mặc hồng y, quần áo những người còn lại đều có huy chương lính đánh thuê. Huy chương màu vàng kim lòe lòe tỏa sáng, đây là tượng trưng của bọn họ.

      Đoàn người ấy chính là Hạ Như Phong và Dong Binh Đoàn Tuyết Lang.

      "Chỉ Huyết Thảo? tốt quá, cuối cùng cũng tìm được... " Qua Lạc từ xa nhìn thấy bụi cỏ sinh trưởng ở nơi cheo leo, hai mắt sáng lên, nhận ra đó chính là mục tiêu của chuyến này - Chỉ Huyết Thảo nhị phẩm. "Thương Mộc Đại Sư, Chỉ Huyết Tán nhị phẩm kia, xin nhờ cậy Đại Sư."

      Thương Mộc Đại Sư, chính là Luyện Dược Sư nhất phẩm cao cấp trong Dong Binh Đoàn, gật gật đầu, tràn đầy tự tin : "Đội trưởng ngươi yên tâm , đoạn thời gian trước ta luyện chế đan dược nhất phẩm cao cấp, xác suất thành công đến bảy phần mười, tin tưởng lúc này đây ta nhất định có thể đột phá đến nhị phẩm."

      Nghe vậy, đám người lính đánh thuê đều hưng phấn đứng lên hoan hô, Thương Mộc Đại Sư lên nhị phẩm, Dong Binh Đoàn bọn họ lại thêm phần bảo đảm, chỉ có Hạ Như Phong lắc lắc đầu.

      "Hừ, ngươi lắc đầu là có ý tứ gì? Coi thường bản Đại Sư sao?" Thương Mộc mắt sắc trông thấy động tác của Hạ Như Phong, cho rằng nàng vũ nhục mình, đôi mắt trừng lớn, giận dữ hét lên. cái con kiến còn dám xem thường Đại Sư , nàng ta cho rằng chính mình là ai?

      Hạ Như Phong liếc mắt nhìn , vòng tay trước ngực : "Đột phá làm Luyện Dược Sư nhị phẩm phụ thuộc xác suất thành công ở nhất phẩm, muốn đến nhị phẩm, phải khống chế lửa đến giới hạn nhất định. Có thể , cho dù xác suất luyện thành công đan dược nhất phẩm cao cấp của ngươi tới tám phần, cũng nhất định có thể đột phá đến nhị phẩm, nếu vì sao Luyện Dược Sư ít ỏi như vậy, nhất là Luyện Dược Sư cấp độ cao hơn?"

      "Ngươi... Ta đường đường là Luyện Dược Sư nhất phẩm, , lập tức chính là Luyện Dược Sư nhị phẩm, còn hiểu nhiều bằng đứa nha đầu da lông ngắn ngươi sao?" Sắc mặt Thương Mộc trở nên xanh mét, hung tợn trừng mắt nhìn Hạ Như Phong, xoay người với Qua Lạc: "Ta đề nghị, đuổi nàng ta khỏi Dong Binh Đoàn chúng ta, bằng , ta lập tức rời khỏi."

      Nhất thời, tất cả đều náo nhiệt, nhất là đám người vốn chào đón Hạ Như Phong càng thêm kêu la đuổi nàng .

      Đến lúc này, Qua Lạc cũng có chút khó lựa chọn.

      Biết chính mình được hoan nghênh, Hạ Như Phong cũng nguyện tiếp tục để cho người ta chỉ vào mũi mắng. Nàng ra phía trước, vừa định chính mình muốn rời , Qua Lạc lại vung tay lên: "Đừng nữa, đồng ý chuyện của người khác, ta nhất định tuân thủ lời hứa."

      xong lời này, sắc mặt Qua Lạc cũng rất khó coi, Thương Mộc Đại Sư đối với cả đội rất trọng yếu, nhưng nếu để người Hạ Như Phong ở lại đây, kết quả của nàng chính vùi thân trong bụng thú. có Thương Mộc Đại Sư, cùng lắm bỏ giá cao tìm Luyện Dược Sư luyện chế, nhưng đây cũng là mạng người, nhắm mắt làm ngơ được.

      "Đội trưởng, Thương Mộc Đại Sư dù sao cũng là người trong Dong Binh Đoàn chúng ta, sao phải vì kẻ lạ đắc tội Thương Mộc Đại Sư?" Tiết Tử Tình cắn cắn môi, ánh mắt như thanh kiếm sắc bén quét qua mặt Hạ Như Phong. " biết ở đâu ra kẻ có người sinh có người dạy, ngay cả Luyện Dược Sư nhất phẩm cũng phải, còn dám chỉ trích Đại Sư, có giáo dục, Dong Binh Đoàn chúng ta chào đón người như vậy."

      Khuôn mặt Hạ Như Phong lạnh lùng, trong mắt lên rét lạnh, tới rất nhanh, nâng tay lên, tiếng "Ba" thanh thúy vang lên bên tai mọi người.

      "Ngươi lại những lời vừa rồi lần nữa cho ta." Giờ phút này, giọng của nàng giống như ác ma đến từ địa ngục, lạnh như băng, mang theo cả cảm giác khát máu.

      Mặc kệ bọn họ vũ nhục nàng như thế nào, nàng đều có thể bỏ qua, nhưng long có nghịch lân, nàng có giáo dưỡng, chẳng phải là trách mắng người thân của nàng sao? Sao nàng có thể cho phép? Bất kỳ kẻ nào cũng được phép chạm vào nghịch lân của nàng, nếu nàng ngại ra tay dạy dỗ nữ nhân này chút.

      "Ngươi... Ngươi dám đánh ta?" Tiết Tử Tình kích động, đôi môi cũng run rẩy, nàng ta nghĩ tại sao Linh Sư bát cấp như mình lại bị Linh Sư nhị cấp đánh trúng, chỉ nghĩ nữ nhân chết tiệt trước mặt đánh mình, nàng muốn ả ta trả giá lớn.

      Ngay trước khi Tiết Tử Tình muốn ra tay, mặt đất đột nhiên rung rung chút, con sư tử với màu lông đỏ như máu từ trong bụi cỏ chui ra, há miệng để lộ hai răng nanh dữ tợn.

      "Là Huyết Sư Tử nhị phẩm, tất cả chuẩn bị chiến đấu!" Qua Lạc hút miệng khí lạnh, sắc mặt ngưng trọng nhìn quái vật lớn trước mặt.

      Linh Thú nhị phẩm, dưới tình huống Linh Sư có linh kỹ cao cấp, chỉ có Đại Linh Sư mới có thể chiến đấu, cho nên tại có thể chiến đấu cũng chỉ có Qua Lạc.

      "Đáng chết, tại sao nơi này lại có Linh Thú nhị phẩm?" Lý Thanh cắn môi, rút kiếm ra, chắn trước mặt Hạ Như Phong. "Yên tâm Như Phong nương, ta bảo vệ ."

      Tuy Hạ Như Phong đánh Tiết Tử Tình, nhưng Lý Thanh cũng có bởi vậy mà chán ghét nàng. Tiết Tử Tình khác với bọn , là tiểu thư trong gia tộc lớn ra rèn luyện, trời sinh kiêu ngạo nhưng thực lực tệ, bọn mới nhận nàng, nhưng tuyệt đối thích vị tiểu thư kiêu ngạo này.

      Hạ Như Phong thản nhiên cười, cũng từ chối Lý Thanh bảo vệ, tầm mắt nàng phóng đến thân Huyết Sư Tử, vẻ mặt trái ngược với mọi người, có chút bối rối nào.

      Hai bóng dáng xanh đỏ lần lượt thay đổi, đừng nhìn đại đao của Qua Lạc rất nặng, sử dụng ở trong tay còn hơn chủy thủ, đấu với Huyết Sư Tử nhị phẩm càng lúc càng khó tách ra. Chỉ có lúc chiến đấu mới cảm nhận được công pháp cao hơn tốt, nếu Qua Lạc có được linh kỹ ngân giai, Linh Thú nhị phẩm hoàn toàn phải đối thủ của .

      "Ngao ngô.... ..."

      Huyết Sư Tử có trí tuệ giống Hỏa Nhi và Vật , nó chỉ có thể dùng bản năng, cho dù như thế, liên tục bị con người ngăn cản trước mặt, nó nổi giận, mặc dù cả nó và kẻ trước mặt chật vật giống nhau.

      "Tất cả Linh Sư cửu cấp và bát cấp cùng lên hỗn chiến!" Lúc chiến đấu, Qua Lạc quay đầu phân phó tiếng, đúng lúc đó, móng vuốt Huyết Sư Tử đến trước mặt.

      Qua Lạc vội vã phản ứng, tránh được nguy hiểm, nhưng móng vuốt vẫn bắt được quần áo , kéo theo mảng máu thịt lớn, cánh tay chảy máu tươi đầm đìa, trông rất ghê người.

      "Đội trưởng..."

      Tất cả mọi người đều kinh hô tiếng, sau đó nhóm Linh Sư bát cấp và cửu cấp tất cả đều xông lên, nhất thời chiến trường các loại màu sắc xen kẽ lẫn lộn.

      "Linh kỹ đồng giai cấp thấp, Địa Chi Thứ."

      "Linh kỹ đồng giai cấp thấp, Kiếm Nhận Trảm."

      "Linh kỹ đồng giai trung cấp, Đại Đao Trảm."

      Tất cả mọi người đều dùng hết sức đánh lại Huyết Sư Tử, ít đánh lại đông, hơn nữa thân thể Huyết Sư Tử khổng lồ, cơ bản là thể né tránh, chỉ có thể hứng chịu công kích.

      "Bịch."

      "Ầm ầm ầm."

      "Ngao ngô!!!" Huyết Sư Tử ăn đau hô to tiếng, càng thêm điên cuồng đứng lên, nó quay đầu, hai con mắt đầy tơ máu hung hăng nhìn chằm chằm đám người làm nó bị thương, móng vuốt vung lên, phát đánh bay mấy người.

      Ngay lúc này, phía sau Huyết Sư Tử vang lên tiếng quát lạnh lùng: "Linh kỹ đồng giai cao cấp, Hỏa Viêm Đao."

      Đại đao biến thành thanh đao lửa đỏ, đao lửa dài, bổ mạnh về phía Huyết Sư Tử.

      "Ầm ầm."

      Theo tiếng nổ, thân thể Huyết Sư Tử động vài cái, cuối cùng ngã xuống đất bất động, mặt đất xung quanh nó bị máu tươi nhiễm hồng, thậm chí vì chiêu vừa rồi mà nứt thành đường dài. Tất cả mọi người thở dài nhõm hơi, lúc này, linh lực Qua Lạc cũng hết sạch, hai chân mềm nhũn ngã xuống đất.

      Khi mọi người cho rằng hết nguy hiểm, biến cố lại phát sinh. Chỉ nghe tiếng cười lớn hiểm, đoàn người khác xuất : "Ha ha, đội trưởng Qua Lạc, cảm tạ ngươi đánh bại Huyết Sư Tử cho ta, ta nên đáp lễ ngươi thế nào mới tốt?"

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 33: Hạ Như Phong ra tay

      Edit: Tử Liên Hoa 1612


      "Dong Binh Đoàn Thử Lãng?"

      Sắc mặt Qua Lạc chợt biến đổi, tầm mắt quay về nơi tiếng truyền đến, nhìn thấy phía trước tới mười mấy bóng người, giây đó, khuôn mặt trắng bệch còn chút máu, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng, cho dù là lúc gặp phải Huyết Sư Tử, cũng có vẻ mặt giống như bây giờ.

      "Bọn là ai?"

      Hạ Như Phong cũng nhìn thấy đám người tới, mà trong những người đó, dẫn đầu là nam tử dáng người thấp bé, vẻ mặt lấm la lấm lét. "Đó là đội trưởng Dong Binh Đoàn Thử Lãng: Chuột Hoang, là Đại Linh Sư phân cao thấp với đội trưởng Qua Lạc, bởi vì muốn tranh đua hơn thua với đội trưởng, khắp nơi đối đầu với Dong Binh Đoàn chúng tôi..." Lý Thanh nhăn mặt, bàn tay cầm kiếm siết chặt.

      "A, ra là như vậy!" mặt Hạ Như Phong cũng lên bất kỳ lo lắng gì, khóe miệng chứa ý cười yếu ớt nhìn biến cố đột nhiên xảy ra.

      "Ha ha, đội trưởng Qua Lạc, lâu gặp, gần đây khỏe ? nghĩ tới lần này gặp mặt còn đưa tới cho ta lễ vật lớn như vậy, vậy ta đây xin cảm tạ đội trưởng Qua Lạc nhiều!" Chuột Hoang vuốt hai chòm râu, đôi mắt vốn bén nhọn híp thành đường thẳng, khi chuyện mang theo tia đắc ý.

      Đám người phía sau Chuột Hoang muốn lột da Huyết Sư Tử, mặc dù Huyết Sư Tử chỉ là Linh Thú nhị phẩm nhưng toàn thân đều là bảo vật, nhất là móng vuốt và răng nanh, có thể bán được giá cao. Hơn nữa thú tinh của Linh Thú nhị phẩm, thị trường cũng vô cùng quý giá.

      "Dừng tay!!!" Toàn bộ người Tuyết Lang đều nổi giận, bọn liều chết hợp lại mới đánh chết Huyết Sư Tử, lại bị người Thử Lãng đoạt , có thể để yên được sao?

      Qua Lạc nắm chặt nắm đấm, bỗng nhiên có loại cảm giác rất vô lực.

      Chuột Hoang cười ha ha, tiến lên vài bước, dùng chân đá đá Qua Lạc, đắc ý : "Qua Lạc, ngươi phế vật này, có bản lĩnh đứng lên , ha ha, từ nay về sau, Dong Binh Đoàn Tuyết Lang tồn tại, nhưng ngươi là đối thủ cũ của ta, ngươi ta đối với ngươi thế nào mới tốt? Ta rất muốn chậm rãi tra tấn, nhưng mà thể đợi cho ngươi khôi phục linh lực, cho nên, ngươi chỉ có thể chết. Ha ha, ngươi yên tâm, sau khi ngươi chết, ta cẩn thận ‘chăm sóc’ con ngươi..."

      Chuột Hoang đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “chăm sóc”, ai cũng có thể nghe ra ý tứ trong lời của gã, sắc mặt Qua Lạc lần nữa biến đổi.

      "Đội trưởng Qua Lạc, tại, ngươi chết !" mặt Chuột Hoang mang theo nụ cười tàn nhẫn, tiểu đao màu đen trong tay chút lưu tình đâm vào cổ Qua Lạc, đao này, Qua Lạc tuyệt còn khả năng sống sót.

      "Đội trưởng..." Thành viên Dong Binh Đoàn Tuyết Lang rất muốn lập tức xông lên phía trước, nhưng ràng còn kịp rồi, chỉ có thể trơ mắt nhìn chuyện sắp xảy ra. Mọi người chân đều mềm nhũn, vẻ mặt bi thương, chẳng lẽ hôm nay Tuyết Lang chạy trời khỏi nắng sao?

      "A!"

      Tiếng hét trong dự kiến vang lên, cơ thể những người có mặt run lên cái, chờ bọn nhìn lại, lại phát kêu to phải Qua Lạc mà là Chuột Hoang.

      "Lạch cạch."

      Chủy thủ rơi mặt đất, Chuột Hoang ôm bàn tay, hung ác gào hét: "Kẻ nào? Vừa rồi kẻ nào đánh lén lão tử?"

      "Là ta, thế nào? Ngươi có ý kiến sao?"

      Lúc tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, có chút chuyện gì xảy ra, giọng thản nhiên từ phía sau truyền đến, thiếu nữ xinh đẹp tung hứng mấy viên đá trong tay, chậm rãi bước ra.

      "Ngươi..."

      Dong Binh Đoàn Tuyết Lang ngây ngẩn cả người, ai cũng thể ngờ rằng, ra tay cứu đội trưởng bọn họ là thiếu nữ này.

      "Ô, vẫn còn còn có tiểu mỹ nhân ở đây?" Chuột Hoang chú ý tới khuôn mặt tuyệt mỹ của Hạ Như Phong, thèm dãi nuốt nước miếng. "Ha ha, tiểu mỹ nhân, ngươi là người Tuyết Lang sao? Yên tâm, ta thương tổn ngươi, chỉ cần ngươi theo ta, ta bảo đảm thương chiều chuộng ngươi."

      Lúc lời này, đôi mắt tùy tiện đánh giá Hạ Như Phong, chút nào nhìn đến sắc mặt tối sầm của nàng.

      "Chuột Hoang, Như Phong nương thuộc Dong Binh Đoàn chúng ta, ngươi được phép động tới nàng!!!" Qua Lạc dùng sức chống đỡ đứng lên, kiên định chắn trước mặt Hạ Như Phong.

      "Ha ha, phải càng tốt, khi như vậy, tiểu mỹ nhân, ngươi mau theo ta trở về !" Chuột Hoang xoa bàn tay, vẻ mặt đáng khinh, ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm Hạ Như Phong.

      "Chỉ bằng ngươi sao?" Khóe miệng Hạ Như Phong nâng lên tươi cười thản nhiên, vươn ngón tay thon dài vạch trong khí chút, chung quanh ngón tay giống như mặt hồ sinh ra rung động, sau đó, quyển sách xuất trong tay nàng.

      "Triệu Hồi Thư? Trời ạ, nàng ta là Triệu Hồi Sư sao?"

      Chuyện xảy ra quá đột ngột, mọi người lập tức trợn mắt há hốc mồm, sững sờ nhìn thiếu nữ cười nhạt.

      Ánh sáng chiếu rọi, gương mặt thiếu nữ càng thêm xinh đẹp, tóc đen bay bay, nàng nâng Triệu Hồi Thư, giọng gọi: "Xuất , Hỏa Nhi, Vật ."

      Tiếng gọi vừa dứt, Triệu Hồi Thư bắn ra hai luồng sáng, những người có mặt đều thấy hai con Triệu Hồi Thú rơi xuống mặt đất. Khi nhìn đến hai con Triệu Hồi Thú, tất cả lại sửng sốt.

      Con sói kia có vẻ rất uy mãnh, nhưng tiểu sâu bên cạnh, nhìn thế nào cũng thấy nó có lực công kích. Nhưng sau đó mọi người biết ý nghĩ của mình sai lầm rồi.

      Tiểu sâu tuy nhưng lại rất khủng bố, bất cứ lúc nào cũng có thể phun ra mấy quả cầu lửa, ràng chỉ là Linh Thú nhị phẩm, lại cùng nhiều Linh Sư như vậy giữ thế cân bằng. Càng làm cho người ta để ý là, nó có thể hoàn toàn biến vóc dáng bé của bản thân thành ưu thế, chờ công kích đánh tới, nó trực tiếp né tránh, người khác vừa dừng, nó lại liên tiếp công kích ngược lại.

      " con tiểu sâu thông minh!!!" Rốt cục có người cảm thán tiếng, ánh mắt nhìn về Hạ Như Phong thay đổi.

      Là Triệu Hồi Sư đấy! Nghề nghiệp trân quý gần với Luyện Dược Sư của đại lục, ngờ rằng bọn họ lại có thể gặp được. Hình như vừa rồi, bọn còn coi nàng là gánh nặng.... ......

      Có hai con Triệu Hồi Thú nhị phẩm, khó trách nàng dám xông vào sơn mạch, so sánh với người ta, hình như chính mình mới là gánh nặng? Nhưng bọn cũng nguyện làm trói buộc, cho nên lúc này, bọn cũng xông lên đánh cùng đám người Thử Lãng.

      Chỉ tiếc bọn mạnh như Hỏa Nhi, chiến đấu với Dong Binh Đoàn Thử Lãng, ít người đều bị thương.

      So sánh với mọi người, sắc mặt Thương Mộc Đại Sư tốt hơn, bởi vì cho dù Triệu Hồi Sư cao quý vẫn thể sánh với Luyện Dược Sư, dù sao Triệu Hồi Sư cũng có lúc phải cầu đến Luyện Dược Sư. Nhưng Tiết Tử Tình vẫn châm chọc Hạ Như Phong, khuôn mặt vặn vẹo, trong mắt là ghen tị quyết liệt trần trụi...

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 34: Luyện dược? Rất đơn giản

      Edit: Tử Liên Hoa 1612


      "A."

      Tiếng kêu thê lương cắt ngang cuộc chiến của mọi người, bọn họ tự chủ được nhìn qua. Chờ lúc nhìn đến tình cảnh bên kia, sắc mặt những người có mặt đều tái nhợt, hoảng sợ nhìn màn trước mặt.

      Hỏa Nhi há miệng cắn tay Chuột Hoang, nhàng kéo cái, cả cánh tay đều bị xé xuống dưới, chỗ tay bị đứt tràn ngập máu tươi, tiếng "Tí tách" giống như đến từ địa ngục, thanh thúy vọng khắp núi rừng.

      "Phập."

      Móng vuốt Hỏa Nhi lại vung về phía Chuột Hoang, khoét ra hai con mắt của , vì thế, lại tiếng rống sợ hãi vang vọng phía chân trời.

      Thu hồi móng vuốt, Hỏa Nhi nhe răng cắn đứt cổ , kết thúc sinh mệnh hèn mọn.

      Vươn đầu lưỡi liếm liếm vết máu ngoài miệng, trong con mắt đầy tính người của Hỏa Nhi xẹt qua tia khinh bỉ, chán ghét quay đầu, về chỗ Hạ Như Phong.

      Hừ, con người hèn mọn, dám dùng đôi mắt ghê tởm như vậy nhìn chủ nhân nó, quả thực là tìm chết, , là muốn sống bằng chết.

      "Đội trưởng chết, đội trưởng chúng ta chết, mọi người chạy mau !"

      Chuột Hoang vừa chết, lính đánh thuê Thử Lãng còn ý chí chiến đấu, bay thẳng đến sườn núi chạy . Mà lúc này Vật chỉ cần vung đuôi lên là có thể đánh bay vài người. Nếu bọn chống cự chút, chừng Vật thể nhàng giải quyết bọn như vậy. Đáng tiếc bọn đều chỉ lo chạy trối chết hề ngăn cản, Vật mới có thể thắng áp đảo.

      "Ngao ngô."

      Hỏa Nhi nằm dưới chân Hạ Như Phong gầm tiếng, lắc lắc cái đuôi đỏ rực, sao còn có bộ dáng hung ác vừa rồi? Bộ dạng nhu thuận y hệt chú chó nuôi trong nhà.

      " con triệu hồi thú thông minh, biết là bắt ở đâu?"

      " là lợi hại, con sói lại có thể lấy lòng chủ nhân như cún, làm cho người ta kinh hãi rồi."

      Giống như hài lòng người khác chính mình là cẩu, Hỏa Nhi dùng sức trừng mắt nhìn qua, người nọ bị hoảng sợ, vội vàng , sau đó nghĩ tới điều gì, kinh ngạc kêu lên: "... thể nào!!! Nó thế nhưng nghe hiểu ta cái gì, khi nào triệu hồi thông minh như vậy?"

      Chẳng lẽ linh thú có được trí tuệ phổ biến như vậy? Hay là , thế giới này bị huyền huyễn ?

      "Cảm ơn ngươi." Qua Lạc đứng lên, đến trước mặt Hạ Như Phong, cúi người sâu. "Hôm nay nếu có ngươi, lính đánh thuê chúng ta gặp nguy hiểm."

      Thành viên lính đánh thuê nhìn thấy hành động của đội trưởng cũng đều cúi đầu với Hạ Như Phong, bởi vì Hạ Như Phong đáng giá để bọn tôn kính như thế. Đương nhiên là trừ Tiết Tử Tình và Kho Mộc đại sư, mặc kệ Hạ Như Phong làm cái gì, hai người họ cũng có hảo cảm với nàng.

      cái là thuần túy ghen tị, cái là vì vừa rồi Hạ Như Phong xem thường lời của ...

      ", các ngươi đừng cảm ơn ta, muốn cảm ơn cảm ơn đội trưởng các ngươi và Lý Thanh."

      Đúng rồi, cho tới bây giờ nàng phải người tốt, cũng cứu người xa lạ, hơn nữa nơi này còn có những người từng lên tiếng sỉ nhục nàng. Nàng ra tay, hoàn toàn là vì người chống lại áp lực mà giữ nàng lại - Qua Lạc và Lý Thanh bảo vệ nàng lúc nguy hiểm, nếu có hai người, cho dù hôm nay Tuyết Lang bị diệt, nàng cũng động ngón tay.

      "Có lẽ chuyện này đối với ngươi mà đáng kể, nhưng ơn cứu mạng lớn như núi, về sau nếu có phân phó, Qua Lạc ta dù là lên núi đao xuống biển lửa cũng tuyệt nhíu mày!" Vẻ mặt Qua Lạc nghiêm túc to lời thề, bắt đầu từ hôm nay, nam nhân cương nghị này, nguyện giao sinh mệnh và tự do cho thiếu nữ trước mặt nắm giữ.

      Hạ Như Phong lắc đầu, : "Ta cũng cần ngươi lên núi đao xuống biển lửa, nếu như ngươi muốn báo đáp ta, vậy đưa viên thú tinh của Huyết Sư Tử cho ta là được."

      Thú tinh cấp hai có tác dụng với Hỏa Nhi, nhưng ngày trước ở núi lửa Vật nuốt rất nhiều thú tinh, dạo này hai con thú lại ở trong triệu hồi thư tu luyện, thiếu chút nữa Vật có thể đột phá, cho nên thú tinh này có lẽ có thể làm cho nó trực tiếp đột phá đến cấp ba.

      " thể!" Qua Lạc chưa kịp đồng ý, giọng nữ bén nhọn truyền đến. "Thú tinh đó thuộc về lính đánh thuê chúng ta, dựa vào cái gì cho ngươi, vừa rồi đối phó Huyết Sư Tử ngươi lại hề ra tay."

      Qua Lạc nhíu mày, mắt lạnh đảo qua: "Tử Tình, ngươi câm miệng, nếu nhờ Hạ nương, ngươi nghĩ ngươi còn sống mà đứng đây được sao?" Qua Lạc lại cười hối lỗi với Hạ Như Phong. "Nếu phải ngươi cứu chúng ta, thi thể Huyết Sư Tử cũng bị Chuột Hoang lấy , cho nên đáng lẽ Huyết Sư Tử thuộc về ngươi, chúng ta chỉ cần Chỉ Huyết Thảo là đủ rồi."

      Lính đánh thuê Tuyết Lang cùng nhau gật đầu, nếu có Hạ Như Phong, mạng bọn cũng còn, còn muốn thi thể Huyết Sư Tử làm gì?

      " cần, ta chỉ cần thú tinh, còn da lông, móng vuốt, răng nanh linh tinh có thể bán lấy tiền, ta cần dùng đến, các ngươi cầm !"

      Nếu là những thứ Hạ Như Phong cần, nàng nhất định khách khí, nhưng trừ bỏ thú tinh, những thứ bên ngoài của Huyết Sư Tử nàng đều cần. Tuy thân Huyết Sư Tử có ít vật rất trân quý, có thể bán được giá cao, chẳng qua là tiền giúp nàng được cái gì.

      Đúng rồi, tiền? Hạ Như Phong bỗng nhiên nghĩ đến người có dược liệu, xem ra luyện dược sư nghề nghiệp đốt tiền, nàng cũng nên nghĩ cách kiếm tiền. Chỉ là Huyết Sư Tử nàng vẫn cần.

      Hỏa Nhi giống như biết thú tinh Huyết Sư Tử về tay chủ nhân mình, nhanh chóng chạy tới, móng vuốt xuyên qua thân thể Huyết Sư Tử, lấy ra viên thú tinh máu tươi đầm đìa, lại lắc mông chạy đến bên cạnh Hạ Như Phong, cung kính giao thú tinh cho nàng.

      Hạ Như Phong nhận thú tinh, trực tiếp đưa cho Vật , Vật phi lên, miếng nuốt thú tinh xuống, trở lại trong triệu hồi thư chậm rãi tiêu hóa.

      "Đội trưởng, vẫn là câu kia, nàng ta , ta !" Kho Mộc lúc này lại ra, hung tợn trừng mắt nhìn Hạ Như Phong, tuyên bố quyết định của chính mình.

      cho rằng còn có rất nhiều người ủng hộ quyết định của mình, ngờ rằng mọi người đều làm như thấy. Buồn cười, Hạ Như Phong là ân nhân cứu mạng của bọn , sao có thể lại nghe Kho Mộc châm ngòi. Luyện dược sư sao? Dù sao vẫn thể lấy oán trả ơn.

      "Đội trưởng!" Nhìn thấy Qua Lạc có phản ứng, Kho Mộc nhịn được lại kêu tiếng, tin đội trưởng muốn cứu con mình.

      "Này, ta ..." Hạ Như Phong rốt cuộc nhìn được, sờ sờ mũi : " phải là luyện dược sao? Rất đơn giản, Qua Lạc, lấy dược liệu ra, ta tới luyện chế."

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 35: Nàng là Luyện Dược Sư nhị phẩm

      Edit: Thường Xuân


      Thời gian gần đến giờ ngọ, vách núi, đám lính đánh thuê sửng sốt vì lời trước đó của nàng, giống như qua lâu sau, bọn mới hồi phục lại tinh thần, ánh mắt đầy hoài nghi nhìn Hạ Như Phong.

      "Vừa rồi ta có nghe lầm hay , nàng luyện dược rất đơn giản?"

      "Từ khi nào luyện dược đơn giản như vậy? Tuy rằng nàng là Triệu Hồi Sư, nhưng cũng có nghĩa là biết luyện dược a!"

      "Nhưng ta cảm thấy nàng phải là người mạnh miệng, ta nguyện ý tin tưởng nàng."

      "Ha ha, vừa rồi ngươi cái gì? Luyện dược rất đơn giản, ?" Nghe được lời của nàng, Thương Mộc giận quá hóa cười, sao lại biết. Luyện dược rất đơn giản? Hừ, cho dù là chính mình cũng có cách nào luyện dược rất đơn giản. người ngoài nghề thế nhưng có thể khoe khoang như thế.

      Thương Mộc tin nàng là Luyện Dược Sư, chủ yếu là do Hạ Như Phong rất trẻ, lại đeo huy chương Luyện Dược Sư, nhìn thế nào cũng giống kẻ lừa đảo.

      "Nếu chúng ta đánh cược, thế nào?" Khóe môi Hạ Như Phong thản nhiên cong lên, trong mắt chợt lóe ánh sáng lạ. "Chúng ta hãy dùng loại dược liệu, hoặc là đan dược để đặt cược, ta cược, ta có thể luyện chế ra Chỉ Huyết Tán nhị phẩm."

      "Hừ, cược cược, ai sợ ai?" Thương Mộc vung tay lên, trong tay xuất đóa hoa sen màu đỏ, thấy lực chú ý của mọi người đều bị mình hấp dẫn, cười đắc ý. "Đây là thứ mấy năm trước ta vô tình lấy được, ta dùng đóa Huyết Hồng Liên này đặt cược."

      Hoa sen màu đỏ xuất làm cho mắt Hạ Như Phong hơi lập lòe, tươi cười nơi khóe miệng càng , cảm giác khi nhìn Thương Mộc cũng trở nên thuận mắt.

      Huyết Hồng Liên là nguyên liệu vô cùng quan trọng để luyện ra đan dược tứ phẩm, chỉ cần cánh hoa cũng đủ rồi. Mà đóa Huyết Hồng Liên này lại có tám cánh hoa, đồng nghĩa với việc sau này nàng có thể luyện chế ra tám viên Phá Tương đan, ngờ trong tay Thương Mộc còn có bảo bối cỡ này, lấy phải rất đáng tiếc sao?

      Đương nhiên, Thương Mộc cũng nghĩ nhiều như vậy, dù sao tin tưởng, thiếu nữ này có khả năng luyện chế ra Chỉ Huyết Tán.

      "Ta muốn lấy đan dược tam phẩm Tẩy Tủy Đan đặt cược, hy vọng đội trưởng Qua Lạc có thể trở thành người làm chứng cho lần đánh cược này."

      Ở núi lửa, Bạch Thụy luyện chế ra tổng cộng năm viên Tẩy Tủy Đan, trong đó viên chính mình dùng, viên cho Hạ Ngân Nguyệt, viên đưa cho Cốc Mị Nhi, còn thừa chỉ có hai viên. Tính giá trị, Tẩy Tủy Đan còn quý giá hơn cả Huyết Hồng Liên, dù sao cái vốn là đan dược hoàn chỉnh, cái chỉ là dược liệu thôi. Chẳng qua Hạ Như Phong có khả năng thua, mới mang ra làm tiền đặt cược.

      “Tẩy Tủy Đan?"

      Trông thấy đan dược trong suốt tay Hạ Như Phong, mọi người đều nuốt nước miếng, che dấu được vẻ thèm thuồng trong mắt.

      Đây chính là đan dược tam phẩm, bình thường chỉ thấy ở phòng đấu giá, ngờ còn có cơ hội nhìn thấy ở nơi này.

      "Hình như có cái gì đúng..." Trong lòng Thương Mộc nổi lên cảm giác bất an, người có thể lấy ra đan dược tam phẩm, biết luyện chế Chỉ Huyết Tán sao? , đây chỉ là do nàng gặp may nên có được, mười lăm tuổi là Luyện Dược Sư tam phẩm? Sao có thể như thế? Đúng rồi, chỉ là vận khí nàng ta tốt thôi.

      Hơn nữa nếu như nàng ta thua, Tẩy Tủy Đan thuộc về mình. Suy nghĩ xong, hai mắt Thương Mộc phát ra tia sáng tham lam, nhìn mấy người xung quanh thèm thuồng, hung hăng trừng bọn họ cái, giống như Tẩy Tủy Đan là của rồi vậy.

      "Được rồi, việc làm chứng, ta nhận." Qua Lạc vốn còn lo lắng Hạ Như Phong thất bại, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt tự tin của nàng, biết vì sao cũng bình tĩnh lại.

      Có lẽ thiếu nữ này, có thể mang đến kỳ tích chừng, phải sao?

      Lý Thanh hái Chỉ Huyết Thảo xuống, đưa cho Hạ Như Phong, trong lúc đó, Thương Mộc cũng lấy ra dược liệu dùng để luyện chế Chỉ Huyết Tán.

      "Phù." Thở ra ngụm trọc khí, Hạ Như Phong lấy ra dược đỉnh trong Linh Giới, tầm mắt nhìn qua từng loại dược liệu trước mặt.

      Chỉ Huyết Thảo, An Thần Hoa, Lục Đằng...

      Sau đó, mọi người cùng trông thấy cảnh, vẻ mặt thiếu nữ ngưng trọng, ngọn lửa màu hồng cháy sáng bàn tay, dược liệu theo khống chế của nàng dần tiến vào dược đỉnh, làm cho bọn xem đến hoa cả mắt.

      Cơ thể Thương Mộc trong nháy mắt lạnh như băng, tham lam trong mắt cũng biến mất từ lâu. Tục ngữ người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề hiểu ràng. Chỉ có Thương Mộc biết, khả năng điều khiển lửa của nàng đạt đến mức vô cùng thuần thục, cho dù là chính mình cũng bằng.

      Này... Điều này sao có thể, nàng mới bao nhiêu tuổi? Dĩ nhiên hơn hẳn Luyện Dược Sư như mình?

      Trong giây lát, mùi dược hương từ trong dược đỉnh truyền ra, truyền khắp vách núi, nhóm Linh Sư bị thương khi ngửi mùi này đều cảm thấy thân thể bớt đau đớn, kể cả cánh tay chảy máu cũng ngừng lại cách kỳ diệu.

      " đau, cánh tay của ta đau."

      "A a a, miệng vết thương của ta cũng đau, tốt quá."

      “Ngửi dược hương như thế, chừng Chỉ Huyết Tán này, có thể trị khỏi vết thương của đại tiểu thư."

      Cảm nhận được điều này, nhóm Linh Sư hưng phấn, ban đầu bọn họ còn định gắng gượng sử dụng dược thủy trị thương nhất phẩm, chưa từng nghĩ đến, tại ngay cả dược thủy trị thương nhất phẩm cũng cần dùng. Ngửi dược hương này, tuy rằng vẫn có khả năng làm cho miệng vết thương hoàn toàn khôi phục, nhưng ít ra đau, chỉ cần qua thời gian ngắn là có thể kết vảy.

      Hơn nữa, hiệu quả của dược thủy nhất phẩm cũng hơn được cái này nhỉ? Còn tiết kiệm được nhiều dược liệu như vậy, sao bọn họ có thể kích động?

      "Phù, tại luyện chế đan dược nhị phẩm cấp thấp, xác xuất thành công hình như tăng thêm rất nhiều rồi." Hạ Như Phong để ý đến kích động của mọi người, lấy ra cái bình, bỏ Chỉ Huyết Tán vào, : "Qua Lạc, Chỉ Huyết Tán này, ngươi cầm !"

      Qua Lạc nắm dược bình trong tay, dù là nam nhi kiên cường cũng cầm được nước mắt, trước mặt bao người, "Bùm" tiếng quỳ xuống trước mặt Hạ Như Phong.

      "Như Phong nương, ta biết cảm tạ người như thế nào, vừa rồi người cứu nhiều người chúng ta như vậy, tại lại cứu nữ nhi của ta, ta... Ta..." Lúc này, Qua Lạc biết nên cái gì mới tốt , cũng hoài nghi tác dụng của Chỉ Huyết Tán, bởi vì tình huống vừa rồi, cảm nhận ràng.

      Dược hương có thể trị bệnh, nếu dùng, tất cả đều rất hiệu quả.

      "Qua Lạc, lúc này ta phải muốn giúp ngươi, là do ta nhìn vừa mắt vị Đại Sư này mà thôi." Hạ Như Phong nhíu mày, cười lạnh nhìn về phía Thương Mộc.

      Dù là người có tính khí tốt, bị dồn ép liên tục như vậy, cuối cùng cũng nổi giận. Chẳng qua, Thương Mộc cũng chửi mắng người thân của nàng giống như Tiết Tử Tình nên nàng chỉ dạy dỗ chút mà thôi. Mà Thương Mộc còn đưa Huyết Hồng Liên cho nàng, cho nên nàng cũng làm khó .

      Sau đó, ánh mắt nàng chuyển hướng về phía Tiết Tử Tình.

      Khi Hạ Như Phong thể khả năng luyện dược, mặt Tiết Tử Tình đầy hoảng sợ.

      Nàng hiểu khả năng triệu tập nhân lực của Luyện Dược Sư, đắc tội Luyện Dược Sư càng khủng bố hơn là đắc tội Linh Sư hoặc Triệu Hồi Sư. Giờ phút này sao nàng ta còn dám ghen tị, suy nghĩ làm thế nào để tránh kiếp này còn chưa kịp nữa là. Mà nhìn bộ dáng nàng ta như vậy, Hạ Như Phong bỗng nhiên mất hào hứng, muốn đối phó.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 36: Tới thành Phong Chi

      Edit: Tử Liên Hoa 1612


      "Qua Lạc, ta có việc muốn hỏi ngươi."

      "Như Phong Đại Sư cứ hỏi tự nhiên, nếu như ta biết, ta nhất định giấu diếm." Từ khi biết Hạ Như Phong là Luyện Dược Sư nhị phẩm, Qua Lạc cố ý gọi nàng là "Đại Sư", đối với chuyện này Hạ Như Phong cũng có biện pháp.

      Ánh mắt đám người lính đánh thuê nhìn nàng lúc này đều tràn ngập sùng kính, phải biết rằng, đây chính là Đại Sư trẻ tuổi hơn Thương Mộc Đại Sư, thậm chí lợi hại hơn Luyện Dược Sư, tạo quan hệ tốt vô cùng quan trọng.

      " biết có Dong Binh Đoàn nào có Linh Tướng ? Việc phát nhiệm vụ thực thế nào?" Nghĩ tới hai nhà Hỏa Vân liên hợp, Hạ Như Phong có chút lo lắng, chỉ có Hạ lão và La Cách mạo hiểm bảo vệ cơ bản là có cách gì chống cự cả hai nhà.

      "Chỉ có ba Dong Binh Đoàn có được Linh Tướng, theo thứ tự là Dong Binh Đoàn Địa Ngục, Dong Binh Đoàn Hỏa Viêm, còn có Dong Binh Đoàn Ác Nguyệt."

      "Tính cách ba đoàn trưởng kia thế nào?"

      "Đoàn trưởng Dong Binh Đoàn Địa Ngục là kẻ ngang ngược tham lam, chỉ cần nhìn trúng thứ gì tìm cách đoạt lấy, thực lực là ở Linh Tướng lục cấp; đoàn trưởng Dong Binh Đoàn Hỏa Viêm là người rất trọng tình trọng nghĩa, hơn nữa lời gói vàng, chỉ là Linh Tướng tứ cấp, nhưng bởi vì tính cách này, Dong Binh Đoàn của có rất nhiều cường giả, cho nên là Dong Binh Đoàn xếp thứ hai; đoàn trưởng Dong Binh Đoàn Ác Nguyệt ta cũng hiểu nhiều, có khả năng giúp ngài. Ba Dong Binh Đoàn này thích thành Phong Chi nhất, ngài có thể tới đó thử vận may."

      "Thành Phong Chi?" Hạ Như Phong sửng sốt chút, nhíu nhíu mày.

      "Đúng, thành Phong Chi nằm gần Cấm địa Phong Chi, trong Cấm địa Phong Chi, Linh Thú rất mạnh, linh khí ở đó còn dày hơn các nơi khác, cho nên những người muốn tăng thực lực đều đến, nếu may mắn còn gặp được Dong Binh Đoàn Hỏa Viêm. Nếu ngài muốn phát nhiệm vụ, có thể trực tiếp Công Hội Dong Binh, hoặc là gặp Dong Binh Đoàn chuyện."

      Qua Lạc nhíu nhíu mày, cũng chỉ biết đến thế , hy vọng có thể giúp thiếu nữ này.

      "Đa tạ, ta còn muốn hỏi ngươi chuyện nữa." Hạ Như Phong ngừng lại chút mới tiếp tục mở miệng. "Ngươi có biết chỗ nào có dược liệu thủy hệ ngũ giai ?"

      Những Dong Binh Đoàn này thường chạy trốn khắp nơi, vì vậy ít vấn đề hỏi bọn là giải quyết dễ dàng nhất.

      "Dược liệu thủy hệ ngũ giai?" Qua Lạc ràng sửng sốt, sau đó nghĩ đến thân phận Luyện Dược Sư của đối phương, cũng có chút hiểu . "Ba tháng sau, ở Dược Thành tổ chức cuộc so tài luyện dược, phần thưởng cho người thắng cuộc chính là dược liệu ngũ giai, nhưng phải thuộc tính thủy mà là thuộc tính băng."

      "Thuộc tính băng sao?" Hạ Như Phong gật đầu, : "Thuộc tính băng thuộc tính băng!"

      Hoả đốt băng, băng thành nước, nước khắc hỏa, cho nên kết quả là, hóa thành nước băng cũng có thể tiêu diệt hỏa diễm.

      "Còn có, Dược Thành chỉ cho Luyện Dược Sư tiến vào, nếu Đại Sư muốn vào Dược Thành, phải ở thành Lạc Phương phía trước Dược Thành thi được huy chương luyện dược, chỉ là, lần so tài này giới hạn độ tuổi, lấy trình độ Luyện Dược Sư nhị phẩm, chỉ sợ khó có thể lấy được huy chương." Qua Lạc có chút lo lắng nhìn Hạ Như Phong, thấy khuôn mặt nàng vẫn hờ hững như trước, trái tim cũng thả xuống dưới.

      "Ba tháng sau, Dược Thành..."

      Hạ Như Phong thở dài, nắm chặt tay, dược liệu thuộc tính băng ngũ giai này, nàng nhất định phải lấy được, còn thời gian ba tháng, nàng phải tăng trình độ luyện dược lên.

      Giờ phút này, Thương Mộc cố gắng giảm tồn tại của mình xuống mức thấp nhất, hy vọng những người có mặt bỏ quên mình, nhưng ông trời nghe được khẩn cầu của , Hạ Như Phong bỗng nhiên nhìn lại đây. Toàn thân run lên, Huyết Hồng Liên trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất, vẻ mặt khổ sở, mặt còn chút cao ngạo nào.

      quả rất kiêu ngạo, nhưng ở đây còn có Luyện Dược Sư mạnh hơn , cho dù ngạo khí của có lớn hơn nữa cũng phải mất .

      Thế giới này, là thế giới cường giả vi tôn.

      Thấy Hạ Như Phong xòe tay về phía mình, chỉ có thể bày ra vẻ mặt đau lòng đưa Huyết Hồng Liên cho Hạ Như Phong, nhìn Huyết Hồng Liên bị Hạ Như Phong thu vào Linh Giới, khóe miệng giật giật mấy cái, thở dài tiếng.

      Lúc ấy vì Huyết Hồng Liên này, suýt mất mạng, tại phải tặng , sao có thể đau lòng?

      Vừa lòng gật đầu, Hạ Như Phong đề nghị rời khỏi nơi này, trấn Hắc Thạch trước, Qua Lạc cũng vội vàng đồng ý, Bích Tuyết còn ở trong thành chờ trở về cứu chữa, cũng muốn ở lại đây lâu. Vì thế đội ngũ chậm rãi xuất phát, tới trấn Hắc Thạch.

      Suy nghĩ muốn thành Phong Chi, bộ khẳng định được, quá chậm, nhưng nàng cũng có Triệu Hồi Thú biết bay, bởi vậy, sau khi tới ở khách sạn, nàng để Qua Lạc mua giúp dược liệu luyện chế Phục Linh Tán.

      May mắn dược liệu Phục Linh Tán phải rất đắt, Hạ Như Phong lấy tất cả kim tệ trong Thẻ kim tệ ra, rốt cục mua đủ dược liệu để luyện chế mấy chục bình. Nhưng cứ như vậy, Hạ Như Phong cũng thành kẻ nghèo rớt mồng tơi.

      Đám người Tuyết Lang cho rằng kỹ thuật luyện dược của Hạ Như Phong rất xuất sắc, sáng sớm ngày thứ hai, trông thấy bàn bày ra mấy chục bình dược tán, tất cả bọn đều bị dọa tới choáng váng.

      Thời gian đêm luyện chế mấy chục bình còn chưa tính, nhưng có vẻ dược tán luyện hỏng cũng chỉ có mấy bình phải!

      Đúng vậy, tại Hạ Như Phong luyện chế đan dược nhị phẩm xác suất thành công đến 90%, giống như an toàn chạy trốn khỏi Hỏa Linh, khả năng thành công của nàng cũng tăng lên . Chẳng lẽ hiểm cảnh có thể đột phá cực hạn bản thân? Hình như cũng chỉ có đạo lý này có thể giải thích.

      Sau khi tạm biệt đám người Tuyết Lang, Hạ Như Phong sử dụng Mị Ảnh Tiên Tung chạy nhanh tới thành Phong Chi.

      Mỗi lần linh lực trong cơ thể tiêu hao còn, nàng lại ăn Phục Linh Tán, sau đó tiếp tục thi triển Mị Ảnh Tiên Tung. Nếu để cho người khác biết nàng vì gấp rút lên đường mới luyện chế nhiều Phục Linh Tán như vậy, nhất định mắng nàng kẻ phá của, dù có lãng phí cũng thể ăn như vậy!

      Mị Ảnh Tiên Tung hổ là công pháp kim giai, trong ba ngày đến thành Phong Chi, nhưng mà, Phục Linh Tán trong Linh Giới cũng chỉ còn lại mười bình.

      "Thành Phong Chi, cuối cùng cũng tới, biết Dong Binh Đoàn Hỏa Viêm có ở đây ..."

      Cửa thành uy nghiêm cao ngất, hai tên thị vệ đứng thẳng tắp trước cửa, giống như hai pho tượng. Hạ Như Phong dừng lại trước cửa thành, nhìn khung cảnh bên trong, khóe môi cong lên thành nụ cười thản nhiên, tay vuốt ve cằm, giọng nỉ non.

      bộ vào trong thành, nàng vội vã hỏi thăm tin tức Dong Binh Đoàn Hỏa Viêm mà là đánh giá tòa thành này, tìm kiếm tin tức mình muốn trong chợ.

      dạo nửa ngày, Hạ Như Phong nghe được tin gì hấp dẫn, vừa định Công Hội Dong Binh hỏi chuyện của Hỏa Viêm, bỗng nhiên, bên tai truyền đến tiếng bàn tán.

      "Các ngươi có biết chuyện gì ? Thiếu chủ Dong Binh Đoàn Vân Ly bị thiếu chủ Dong Binh Đoàn Thủy Vực đánh, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại, chỉ sợ vĩnh viễn cũng tỉnh lại nữa."

      "Ồ? Sao có thể thế? phải thực lực hai người họ ngang nhau sao? Chẳng lẽ thiếu chủ Thủy Vực đột phá?"

      "Đương nhiên phải, là nữ nhi của đội trưởng Dong Binh Đoàn Thủy Vực dùng mỹ nhân kế, lợi dụng Luyện Dược Sư trong Công Hội Luyện Dược lấy được mấy bình Phục Linh Dịch. Sau khi hai người họ còn linh lực, thiếu chủ Thủy Vực lại lấy Phục Linh Dịch ra mới thắng lợi."

      "A, ra là thế, nhưng sao ngươi lại biết việc này ?"

      "Ha ha, nhà ta có người làm việc vặt ở Công Hội Luyện Dược, hôm qua đội trưởng Dong Binh Đoàn Vân Ly còn cầu dược, lại bị từ chối, ta là nghe ."

      Nghe mọi người bàn tán, Hạ Như Phong lẩm bẩm hai chữ "Vân Ly", sắc mặt mạnh mẽ biến đổi, nhanh bắt lấy người bên cạnh, quát: " mau, Dong Binh Đoàn Vân Ly ở đâu?"

      Người nọ bị Hạ Như Phong làm cho hoảng sợ, tay chỉ chỉ phía trước, sau đó liền thấy bóng hồng như cơn gió bay qua, trong chớp mắt biến mất ở ngã tư đường...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :