1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dễ dàng luân hãm [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 26: Cảm xúc ùa đến (*)

      (*) Nguyên văn "tình chi sở chí" (情之所至): tình đến, cảm xúc ùa đến???

      Hai người còn ôm nhau, Tề Hán kích động mà hô lên: “Cut, đóng rất tốt, đặc biệt là bộ phận ngẫu hứng cuối cùng!

      Ánh mắt Hạ Thanh Diệc hơi tối lại, chỉ có chính biết đó phải là ngẫu hứng, là cảm xúc ùa đến.

      Diệp Họa Khê thấy chính mình bị ôm chặt, lúc này trong lòng cũng thể bình tĩnh trở lại, trong đầu xoay quanh tất cả đều là ánh mắt khi nãy của Hạ Thanh Diệc còn có câu kia.

      Hạ Thanh Diệc có lập tức buông ra, rũ mắt nhìn Diệp Họa Khê, chỉ thấy lúc này mắt long lanh, má hồng và cánh môi đều nhuộm màu đỏ. Ánh mắt hơi tối lại, thân mình hơi hơi nghiêng che hết ánh mắt và màn ảnh đều ở bên ngoài.

      Lúc này Diệp Họa Khê đứng dậy, ngồi ở kia có chút biết làm sao, bởi vì vừa rồi những hình ảnh đó làm người ta mặt đỏ.

      Hạ Thanh Diệc hơi mím môi, quay đầu lại với Tề Hán: “Đạo diễn Tề, chúng ta ra ngoài thương lượng chút cảnh lúc sau .

      bảo Tề Hán mang theo người khác rời trước, cũng là phòng ngừa Diệp Họa Khê xấu hổ, để mình ở chỗ này sửa sang trạng thái tốt lại.

      Tề Hán gật gật đầu, phất phất tay cũng bảo những người khác rời .

      Diệp Họa Khê còn chưa có phản ứng lại đây, Hạ Thanh Diệc cũng theo đám Tề Hán ra ngoài. cũng vào lúc này thở dài nhõm hơi, may mắn có người nào ở lại đây, bằng càng thêm xấu hổ.

      Thời Trân Trân bước nhanh tới, thấy gương mặt đỏ bừng cũng híp mắt hỏi câu: “ ?

      “……” Diệp Họa Khê cắn răng cuối cùng chỉ có thể phun ra chữ, “Phắn!

      Thời Trân Trân giúp sửa lại mái tóc, lại mang cốc nước qua: “Hạ Thanh Diệc xác định có kinh nghiệm sao, ta biết hôn đó, hai người là kịch liệt nha. Miệng của cậu đều bị hôn đến đỏ lên rồi, tớ nhìn đến mặt đều đỏ lên luôn.

      Diệp Họa Khê mím môi, môi cho tới bây giờ còn có chút tê dại, vì thế cũng xác định hỏi: “ rất đỏ sao?

      Đương nhiên rồi, hơn nữa mặt cũng rất đỏ.” Thời Trân Trân cười , “Tớ có thể tưởng tượng sau khi bộ phim điện ảnh này công chiếu, tất cả những người nhìn thấy cảnh hôn của Hạ Thanh Diệc là bộ dáng gì, đại khái đều muốn hồn xuyên thành cậu .

      Diệp Họa Khê: “……”

      Đúng rồi.” Thời Trân Trân trêu chọc chữa, giọng điệu nghiêm túc mà mở miệng, “Tạp chí Magic vừa rồi liên hệ với tớ, là muốn chụp tạp chí ảnh đầu xuân cho cậu và Hạ Thanh Diệc, đây chính là tạp chí nổi tiếng, hơn nữa còn là bìa mặt đó, nhưng mà mấu chốt phải có đồng ý của Hạ Thanh Diệc mới được.

      Kỳ bọn họ nhìn trúng chính là Hạ Thanh Diệc , tớ chỉ là nhân tiện thôi.” Diệp Họa Khê rất tỉnh táo, “Tớ nhớ Hạ Thanh Diệc cũng lâu chụp tạp chí rồi , tớ nhưng có biện pháp làm cho ấy đồng ý chụp rồi.

      Thời Trân Trân thở dài: “Quá đáng tiếc rồi, cơ hội tốt như vậy mà.

      ***

      Sau khi kết thúc, hai người ở khách sạn lại lần nữa gặp nhau.

      Cho dù Diệp Họa Khê ở đường trở về cầu nguyện rất nhiều lần, hy vọng cần gặp lại Hạ Thanh Diệc, nhưng vẫn là như mong muốn.

      Hạ Thanh Diệc vẻ mặt tự nhiên mà mở miệng hỏi: “Ăn tối chưa?

      Diệp Họa Khê lắc lắc đầu: “Còn chưa ăn.

      Vậy cùng nhau ăn .” Hạ Thanh Diệc mỉm cười .

      Diệp Họa Khê có biện pháp cự tuyệt bất kỳ lời mời nào của Hạ Thanh Diệc, gật đầu đáp ứng, thuận tiện nhắn tin cho Thời Trân Trân bảo ấy tự mình ăn tối mình.

      Trong phòng bao của khách sạn.

      Hạ Thanh Diệc trước rót chung trà cho Diệp Họa Khê, thuận miệng liền nâng chung trà lên uống ngụm.

      Diệp Họa Khê cầm chung trà, ánh mắt luôn là tự giác mà liếc nhìn môi của Hạ Thanh Diệc, sau đó trong đầu tự nhiên mà liền lên bộ dáng khi Hạ Thanh Diệc đóng cảnh hôn, mê người đến giống tinh, làm lòng người ngứa ngáy.

      Những hình ảnh này đột nhiên ra tới, liền cảm thấy miệng khô lưỡi khô, sau khi uống hết chung trà lại rót thêm chung cho chính mình, sau đó ngửa đầu uống hết.

      Hạ Thanh Diệc nhìn chung tiếp theo chung uống trà như vậy cũng giật mình, “Rất khát sao? Tôi bảo người phục vụ lại đây, đưa bình trà tới?

      cần, đủ rồi.” Diệp Họa Khê vội vàng ngăn lại, ép xuống khô nóng trong lòng kia rồi.

      Hạ Thanh Diệc ngay sau đó cong môi cười khẽ: “Thành phố Dương khô ráo, uống nhiều nước là chuyện tốt.

      Diệp Họa Khê chột dạ mà cúi đầu, phụ họa mà cười cười: “Đúng vậy.

      Chờ đồ ăn lên, hai người ăn trong yên tĩnh, biết có phải hay bởi vì dư vị của cảnh hôn lúc trước vẫn còn, lúc này còn có chút được tự nhiên.

      Về chuyện của tạp chí Magic nghe người đại diện của qua chưa?” Hạ Thanh Diệc đột nhiên mở miệng hỏi.

      Diệp Họa Khê vốn dĩ cúi đầu nghiêm túc dùng bữa, nghe được lời này cũng đột nhiên ngẩng đầu, “Tôi nghe rồi, nhưng mà……

      Thấy do dự, Hạ Thanh Diệc cười như cười mà : “Cảm thấy tôi chụp phải ?

      Hình như mấy năm gần đây xác có lại chụp tạp chí.” Diệp Họa Khê mím môi .

      Xem ra còn rất hiểu biết tôi.” Hạ Thanh Diệc cười khẽ, “Nhưng mà đây là tuyên truyền cho bộ phim, tất nhiên phải chụp rồi.

      Diệp Họa Khê vốn định phản bác câu lúc trước kia, nhưng khi nghe được câu phía sau hoàn toàn thất thần, cũng quên mất muốn cái gì.

      mất lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại, liền lại xác nhận với Hạ Thanh Diệc: “Vừa rồi cái gì? muốn chụp cái gì?

      “Tạp chí ảnh đầu xuân của Magic.” Hạ Thanh Diệc hơi hơi cong môi, “Tôi và cùng nhau chụp.

      ***

      Diệp Họa Khê bởi vì chuyện này khiếp sợ đến suýt chút thất thố, chờ sau khi việc này cho Thời Trân Trân biết, Thời Trân Trân càng là ở trong phòng lớn tiếng hét lên.

      “Mợ nó!” Thời Trân Trân vẻ mặt thể tin tưởng, “Hạ Thanh Diệc thế nhưng nguyện ý chụp tạp chính ảnh với cậu? phải tớ nằm mơ chứ? Cậu đánh tớ cái xem, để cho tớ tỉnh táo chút.

      Diệp Họa Khê lưu tình chút nào mà nhéo thịt mặt Thời Trân Trâ, sau đó cười : “ , cậu phải nằm mơ đâu.

      Hít…… Đau.” Thời Trân Trân hít vào hơi, ấy vội vàng đánh tay Diệp Họa Khê, “Xem ra là rồi.

      Diệp Họa Khê cong mắt cười cười: “Tỉnh táo chưa.

      “Tỉnh rồi tỉnh rồi.” Thời Trân Trân gật gật đầu, nhưng ngay sau đó rồi lại buồn bực lên, “Nhưng mà vì sao Hạ Thanh Diệc lại đột nhiên đáp ứng muốn chụp? ta chính là nhiều năm đều có xuất tạp chí, bao nhiêu tạp chí nổi tiếng tranh bể đầu muốn cho ta chụp lần cũng được, lần này vẫn là chụp tạp chí ảnh hai người, lý do nha……

      Diệp Họa Khê sớm bình tĩnh xuống dưới, lúc này khoe khoang mà mở miệng: “ chừng là bởi vì tớ đâu, rốt cuộc chúng tớ cũng là có giao tình từng hôn môi.

      Thời Trân Trân ha hả hai tiếng: “Cậu chỉ biết mạnh mienejh ở trước mặt tớ thôi, có bản lĩnh cậu ở trước mặt Hạ Thanh Diệc với ta những lời này.”

      Diệp Họa Khê quyết đoán xem những lời này của Thời Trân Trân, chỉ coi như nghe thấy, “Dù sao ấy nguyện ý chụp, vậy tớ khẳng định cũng nguyện ý rồi, vì tuyên truyền cho bộ phim, cho dù là bị mắng tớ cũng nguyện ý.

      Thời Trân Trân liếc mắt cái nhìn thấu: “Đánh rắm, cậu ràng chính là vì tư tâm của mình.

      Diệp Họa Khê vén mái tóc cũng che giấu: “Nếu mà vì tư tâm của mình, sao tớ có thể đóng cảnh hôn như vậy với Hạ Thanh Diệc chứ.

      Vậy lúc đó tớ hỏi cậu hay cậu còn bảo tớ phắn.” Thời Trân Trân có chút ủy khuất mà .

      “……” Diệp Họa Khê mím môi, “Lúc đó tớ còn chưa có hoãn lại đây đâu, cậu hai phải lên hỏi cảm giác của tớ nữa.

      Bị hôn đến hôn mê rồi?” Thời Trân Trân kinh ngạc mà nhướng mày, “Vậy khẳng định rất à nha.

      Diệp Họa Khê nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn là nhịn được mà tặng cho ấy chữ: “Phắn!

      ***

      Mấy cảnh phía sau là của Hạ Thanh Diệc, mà Diệp Họa Khê lại quay lúc liền có thể đóng máy.

      Bộ điện ảnh này quay hơn ba tháng, từ đầu mùa đông quay đến đầu mùa xuân, trải qua mùa, mà ở bộ tác phẩm này Diệp Họa Khê được lợi rất nhiều. Đối với , bộ điện ảnh này có thể xem như tác phẩm trong cuộc đời .

      Diệp Họa Khê bấm đốt ngón tay tính chút, chỉ còn hai ngày nữa liền phải tạm biệt với Hạ Thanh Diệc, chỉ là nghĩ đến chuyện đó, liền cảm thấy có chút hít thở thông.

      Khi cảnh cuối cùng đến, Diệp Họa Khê tuy rằng khó chịu nhưng vẫn là nhịn xuống, cố gắng đóng cảnh này đến hoàn mỹ.

      Cho dù che giấu rất khá, nhưng chờ chụp xong, khi tất cả mọi người hoan hô bộ điện ảnh 《Sứ mệnh》 này rốt cuộc đóng máy, Hạ Thanh Diệc vẫn là ở bên cạnh giọng hỏi: “Làm sao vậy? thoải mái sao?

      Diệp Họa Khê lắc lắc đầu, rũ mắt : “Chỉ là cảm thấy thời gian trôi qua quá nhanh.

      Ánh mắt Hạ Thanh Diệc khẽ chớp, cười nhắc nhở: “Đừng quên chuyện sau khi trở về Định Hải còn phải chụp tạp chí ảnh với tôi nữa.

      Diệp Họa Khê bỗng chốc ngước mắt, cũng là vì Hạ Thanh Diệc này thanh nhắc nhở nàng mới nhớ tới, lúc sau còn muốn cùng Hạ Thanh Diệc tiến hành loạt điện ảnh tuyên truyền, cũng là có thể gặp mặt!

      Lông mày cong cong, ngọt giọng trả lời: “ quên đâu.

      Trong phim trường lúc này tiếng ồn ào ngừng, khắp nơi đều là thanh vui sướng, Tề Hán cũng thét to hai người cùng nhau lại đây chụp ảnh chung khi đóng máy.

      Sau khi chụp ảnh chung xong, Diệp Họa Khê lại tìm Tề Hán và ít nhân viên công tác chụp ảnh, hôm nay là muốn ở Weibo đăng ảnh chụp khi đóng máy, chuyện này cũng thể quên.

      Chờ khi chụp xong vòng, đắm chìm ở trong niêm vui đóng máy, hoàn toàn có ủ rũ cụp đuôi như vừa rồi.

      Cách đó xa lúc này ánh mắt của Hạ Thanh Diệc vẫn luôn dõi theo chuyển động của bóng người Diệp Họa Khê, a tiếng, uổng vừa rồi nhiều như vậy, xem ra có chút người cũng có nghe lọt lời của .

      Tống Nhiên theo bên cạnh Hạ Thanh Diệc, chỉ cảm thấy niềm vui đóng máy hoàn toàn lập bọn họ, liền bởi vì Hạ Thanh Diệc người này hoàn toàn có nhân viên công tác dám lên chụp ảnh chung với .

      Ông chủ, nếu cũng lên chụp ảnh chung với người .” Tống Nhiên nhanh chóng đưa ra đề nghị.

      Hạ Thanh Diệc cười lạnh : “ thú vị.

      Diệp Họa Khê chụp ảnh chung vòng, thấy Hạ Thanh Diệc vẫn đứng ở chỗ cũ, vẻ mặt lạnh đến giống như người khác thiếu tiền vậy.

      suy đoán phỏng chừng là bởi vì như vậy mới ai dám chụp ảnh chung với , suy nghĩ liền tiến lên tìm , “Thầy Hạ, chúng ta có thể chụp ảnh chung ?

      Diệp Họa Khê vô cùng lịch , rốt cuộc là ở bên ngoài, vẫn là phải chú ý chút.

      Hạ Thanh Diệc vẻ mặt dịu lại, khóe môi cong lên mỉm cười: “Được chứ.

      Tống Nhiên: “……”

      ***

      Diệp Họa Khê lần nữa mở ra mặt trước của camera, nhưng lúc này cũng xem chuyện, đó chính là Hạ Thanh Diệc quá cao.

      Cho dù cao 1m72, nhưng ở trước mặt Hạ Thanh Diệc cao 1m88 có vẻ rất bình thường như cũ……

      Liền khi Diệp Họa Khê khó xử muốn để cho Hạ Thanh Diệc ngồi xổm xuống hay , Hạ Thanh Diệc trực tiếp cầm điện thoại của bật camera lên.

      còn chưa có phản ứng lại đây, Hạ Thanh Diệc cứ như vậy răng rắc vài cái chụp xong rồi.

      Tôi còn chưa có bày tư thế đâu! chụp như vậy xấu lắm!” Diệp Họa Khê có chút gấp, nhưng chờ khi lấy lại điện thoại mới phát ra Hạ Thanh Diệc chụp mấy tấm ảnh kia thế nhưng cũng tệ lắm.

      Hạ Thanh Diệc nhướng mày nhìn : “Có phải chụp rất đẹp hay , thế nhưng còn hoài nghi kỹ thuật của tôi?

      Diệp Họa Khê lẩm bẩm : “Rốt cuộc tôi cũng có chính mắt gặp qua mà.

      lại cúi đầu kiểm tra mấy tấm ảnh kia, xác chụp rất đẹp, thậm chí trình độ có thể dùng để làm giấy dán tường, dưới đáy lòng lén vui vẻ.

      Ảnh chụp nhớ gửi cho tôi nữa.” Hạ Thanh Diệc bỗng chốc mở miệng.

      Diệp Họa Khê ngước mắt nghi hoặc mà nhìn hỏi: “Tôi muốn đăng lên Weibo, cũng muốn đăng lên sao? Nhưng phải có Weibo sao?

      Hạ Thanh Diệc lấy điện thoại ra, giọng điệu mỉm cười mà đáp: “Bây giờ đăng ký phải là được rồi.

      Tác giả có lời muốn : Chúng ta chuyện chuyện làm cho mọi người khiếp sợ (thầy Hạ đại chiêu trong bộ nhớ đệm)
      Last edited: 1/3/22
      Tiểu Ly 1111mattroiden2810 thích bài này.

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 27: Đăng ký Weibo

      Diệp Họa Khê nhìn Hạ Thanh Diệc thuần thục mà đăng ký Weibo, thậm chí cảm giác tựa như tay già đời thường xuyên dùng Weibo.

      kinh ngạc mà nhìn : “ phải là có Weibo sao? Sao mà lại đối với trình tự đăng ký thuần thục như vậy, hơn nữa trong điện thoại của thế nhưng có Weibo của ai.

      Hạ Thanh Diệc khi click vào màn hình ngón tay hơi hơi ngừng lại, ngay sau đó bình tĩnh giải thích: “Ngẫu nhiên dùng Weibo của phòng làm việc nhìn xem.

      Diệp Họa Khê thấy đăng ký xong, liền tìm kiếm tên của , “Tôi follow .

      Tốc độ tay của nhanh hơn, ý đồ muốn trở thành fans đầu tiên của Hạ Thanh Diệc.

      Chờ khi Diệp Họa Khê follow xong Hạ Thanh Diệc, mới phát bên Hạ Thanh Diệc nhiều thêm cái follow, click mở xem là chính mình.

      follow tôi sao?” Diệp Họa Khê trong lòng đập nhanh, nhưng cố tình mặt dám biểu lộ nửa phần, “Phỏng chừng vài phút sau, fans của liền biết đăng ký Weibo rồi.

      Hạ Thanh Diệc mím môi cười khẽ, sau đó lại follow official weibo của phim điện ảnh 《Sứ mệnh》 và phòng làm việc của mình, lấy cái này giấu đầu lòi đuôi.

      Diệp Họa Khê đè xuống kích động dưới đáy lòng, bình tĩnh mà biên tập tốt Weibo đóng máy, lần này đăng lên mười mấy bức ảnh, mà ảnh chụp của và Hạ Thanh Diệc chỉ là kẹp ở bên trong, tin tưởng điểm này đều thấy được.

      Mà sau khi Weibo của đăng lên bao lâu, điện ảnh đóng máy liền lên hot search, phía dưới Weibo của cũng tới ít fans, chỉ là fans của mình, còn có fans của Hạ Thanh Diệc cùng với người qua đường.

      —— Chúc mừng Khê Khê đóng máy, chờ mong bộ phim tiếp theo [gọi điện thoại]

      —— Chờ mong phim điện ảnh mới, gấp chờ nổi muốn ủng hộ phim điện ảnh rồi!!

      —— chỉ có mình tôi phát trong chụp ảnh chung chỉ có chụp ảnh chung với Hạ Thanh Diệc là Hạ Thanh Diệc chụp ?

      —— Bên , phải chỉ có mình bạn đâu……

      —— Hỉ Ý CP mời tự đến, kdl

      —— Chỉ bức ảnh mà thôi, mấy người nghĩ cũng nhiều, ha hả

      Đúng lúc này, mọi người nhạy bén mà từ trong danh sách follow của Diệp Họa Khê phát Hạ Thanh Diệc, các ấy mang theo nghi hoặc nhấp vào, mới phát đây là Hạ Thanh Diệc .

      Mà Tống Nhiên ở bên cũng nhịn được, lên liền thấp giọng : “Ông chủ, đăng ký Weibo sao mà lại đề cập trước với tôi, giờ lên hot search rồi……

      Diệp Họa Khê còn chưa có tới kịp nhìn kỹ ảnh đại diện và tư liệu trong Weibo của Hạ Thanh Diệc đâu, liền phát đứng đầu hot search Weibo là Hạ Thanh Diệc đăng ký Weibo, mặt sau còn mang theo chữ hot.

      ràng là fans đầu tiên, nhưng bây giờ Hạ Thanh Diệc tăng lên triệu fans, sớm bị bao phủ ở trong biển người.

      Nhưng mà nghĩ đến chính mình là người đầu tiên follow , cũng là ngoại trừ tài khoản phía chính phủ đại người sống duy nhất, môi liền tự giác mà cong lên.

      ***

      Vì tham gia buổi tiệc đóng máy vào buổi tối, Diệp Họa Khê trở về lần nữa sửa sang lại trang dung và thay đổi quần áo.

      biết chính là, trong khoảng thời gian này Hạ Thanh Diệc đăng bài đăng đầu tiên Weibo, cũng là cái đóng máy Weibo.

      Nhưng Weibo này chỉ có kèm theo hai bức ảnh, bức là tập thể chụp ảnh chung, bức là hai người chụp ảnh chung, lại còn có khác với bức ảnh mà Diệp Họa Khê đăng lên.

      Vốn dĩ fans còn vì Hạ Thanh Diệc đăng ký Weibo mà vui vẻ, nhưng ngay sau đó liền cảm thấy có chút thích hợp.

      —— Tôi vốn dĩ cho rằng đời này tôi đều đăng ký Weibo, thế nhưng ở khi điện ảnh đóng máy lại đăng ký?

      —— Rốt cuộc đăng ký Weibo rồi, đợi lâu!!

      —— Chỉ có mình tôi cảm thấy thích hợp sao? Follow chỉ có Diệp Họa Khê, đơn độc chụp ảnh chung cũng chỉ có Diệp Họa Khê……

      —— Đừng nghĩ nhiều nữa, chỉ là bình thường tuyên truyền mà thôi

      —— phải…… ấy khi nào cùng nữ diễn viên hợp tác thân cận đến như vậy chứ…… Tôi cũng cảm thấy thích hợp

      Có vài lời tương đối mẫn cảm rất nhanh bị niềm vui chúc mừng đăng ký Weibo đè ép xuống, nhưng rất nhiều fans trong lòng vẫn là cái có chút ý tưởng xấu.

      Thời Trân Trân xông vào hàng ăn dưa trước nhất, đọc những bình luận được thích cho Diệp Họa Khê nghe: “Cậu nên kiêu ngạo, Hạ Thanh Diệc chỉ follow vị minh tinh là cậu thôi.

      Diệp Họa Khê cố ý khách sáo mà : “Đạo diễn Tề phải có Weibo sao, nếu mà có Weibo nhất định cũng follow ấy.

      Cậu cứ giả bộ , khóe miệng đều sắp kéo ra sau tai rồi.” Thời Trân Trân a cười , “ ràng liền vui vẻ đến được.

      Diệp Họa Khê ở trước gương soi, lại dùng tay đè xuống độ cong nơi khóe miệng, “ ràng đến thế sao? lát nữa tớ còn phải tham gia tiệc mừng đóng máy, đến gặp Hạ Thanh Diệc, quá ràng là thể được.

      Thời Trân Trân lại cố ý hỏi: “ nhiều người đều suy đoán hai người đương, cậu thấy thế nào đâu?

      Diệp Họa Khê ngoái đầu nhìn lại cười nhạt: “Giúp tớ cảm ơn bọn họ, mượn lời chúc của bọn họ, hy vọng có thể thành công.

      “……” Thời Trân Trân khóe miệng co quắp, “Da mặt này của cậu cũng ai so được, nếu cậu trực tiếp ở Weibo công khai tỏ tình với Hạ Thanh Diệc là được, bây giờ ta lại mở Weibo, vừa lúc cậu tag ta vào luôn.

      Diệp Họa Khê liếc ấy: “Vậy tớ còn bằng giáp mặt mà tỏ tình luôn.

      ***

      Tiêc mừng đóng máy.

      Diệp Họa Khê đến sớm cũng muộn, đại khái tới nửa người, đám người Tề Hán còn chưa có tới.

      Có người phục vụ riêng lại đây chỉ chỗ ngồi cho , thấy chung quanh mình đều là chỗ trống, cũng lại hỏi: “Chỗ ngồi chung quanh tôi đều là của ai vậy?

      Vừa dứt lời, Hạ Thanh Diệc liền ngồi xuống ở bên cạnh .

      Diệp Họa Khê thấy tối nay mặc chiếc áo sơmi màu caramel, ràng có cơ bụng sáu múi, nhưng sau khi mặc áo sơmi vào rồi lại có vẻ vô cùng gầy nhưng rắn chắc. Bên hai cúc áo mở ra, chỉ lộ ra đoạn xương quai xanh , giống như là dụ hoặc người khác tháo hết cúc áo còn lại.

      nhanh chóng dời ánh mắt, cầm lên chiếc cốc ở trước mặt liền uống mấy ngụm nước.

      Hạ Thanh Diệc ở bên buồn cười mà nhìn : “Tại sao khi ở cùng tôi luôn là uống nước như vậy thế?

      Bởi vì phải nhịn xuống đó……

      Diệp Họa Khê chỉ dám ở trong lòng trả lời như vậy, nhưng lời tới bên miệng lại biến thành: “Có hơi khát.

      Sau đó, nàng liền thấy Hạ Thanh Diệc giúp rót nước vào cốc.

      Diệp Họa Khê: “……”

      Hai người cũng chuyện phiếm bao lâu, Tề Hán cùng những người khác cũng trước sau tới rồi.

      Rất nhanh, trong phòng bao lớn như vậy cũng bị người trong đoàn phim lấp đầy.

      Bởi vì là tiệc mừng đóng máy, Diệp Họa Khê cảm thấy chính mình uống rượu hình như có chút tốt lắm, cứ việc Thời Trân Trân ở trước dặn dò cố gắng đừng đụng đến rượu.

      Họa Khê, lần này cũng cảm ơn .” Tề Hán uống rượu xong vòng cũng đến phiên Diệp Họa Khê, ông ấy biết tửu lượng của Diệp Họa Khê được tốt, cũng liền cười : “ lấy trà thay rượu cũng được.

      Diệp Họa Khê lắc đầu, giơ lên chiếc ly rót đầy rượu nhàng cụng ly với Tề Hán, ngay sau đó giọng điệu nghiêm túc mà : “Vài ly là có việc gì, cũng cảm ơn đạo diễn Tề hướng dẫn và giúp đỡ tôi lâu như vậy, tôi theo học được rất nhiều điều.

      Tề Hán cười ha hả mà : “Hy vọng sau này chúng ta còn có cơ hội hợp tác.

      Ông ấy có dự cảm, sau khi bộ điện ảnh này công chiếu, độ nổi tiếng của Diệp Họa Khê nhanh chóng tăng cao, hơn nữa kỹ thuật diễn của tiến bộ rất nhanh, làm cho ông thân là đạo diễn này nhìn cũng mắt thèm.

      Diệp Họa Khê ngửa đầu uống hết rượu, hương vị kích thích trong nháy mắt xông lên não, lập tức có chút choáng váng.

      Hạ Thanh Diệc lại vào lúc này nhíu mày câu: “ biết uống rượu cũng đừng uống.

      Diệp Họa Khê giống như là giận dỗi, lại rót ly rượu cho mình, sau đó nâng ly kính Hạ Thanh Diệc: “Cũng cảm ơn thầy Hạ trong ba tháng này chỉ dạy cho tôi.

      Hạ Thanh Diệc bất đắc dĩ mà cong môi, mới vừa cầm lấy ly rượu, Diệp Họa Khê liền cụng ly, sau đó cũng uống hết ly rượu này.

      Xem ra tửu lượng của Họa Khê tăng lên rồi.” Tề Hán ở bên cạnh cười câu.

      Diệp Họa Khê chưa từng có uống quá nhiều rượu, là tửu lượng xác được tốt, hai là có Thời Trân Trân ở bên cạnh ngăn cản. Nhưng hôm nay là tiệc mừng đóng máy vui vẻ, cũng có chút muốn thử xem uống rượu nhiều chút là có cảm giác gì.

      Hạ Thanh Diệc nhìn Diệp Họa Khê ly lại ly vào bụng, giữa mày gần như liền có giãn ra.

      chút suy nghĩ, từ Diệp Họa Khê trong tay đem chén rượu cướp , ngữ khí cũng hàm chứa tia nghiêm túc: “ cần uống lên.”

      Diệp Họa Khê lúc này say, trước mắt Hạ Thanh Diệc ở trong mắt thành bóng chồng mơ hồ, khép lại con ngươi lại mở mắt ra phát vẫn như cũ, liền trực tiếp duỗi tay ôm mặt Hạ Thanh Diệc, phồng má lên : “ có thể đừng ở trước mặt tôi lúc lúc được hay , cả ngày đều lắc lư ở trước mặt tôi, có phiền hay vậy!

      Tề Hán sợ tới mức cầm ly rượu cũng chắc, mọi người cũng nhìn về phía hai người.

      Xem ra tửu lượng của Họa Khê là được tốt, nhiêu đây liền uống say rồi.” Tề Hán nhanh chóng giảng hòa, “Thanh Diệc cậu cũng đừng để ý lời mới rồi, phỏng chừng ấy cũng biết chính mình vừa rồi cái gì đâu.

      Hạ Thanh Diệc bất đắc dĩ mà kéo tay Diệp Họa Khê xuống, ngay sau đó với mọi người và Tề Hán: “Tôi bảo người đại diện của ấy đưa ấy trở về, xem ra là uống say rồi.

      Xác , thể lại để cho ấy uống tiếp nữa.” Tề Hán vẫy tay .

      Vừa lúc Hạ Thanh Diệc cũng muốn mượn lý do này trở về, liền vẻ mặt tự nhiên mà : “Thoạt nhìn người đại diện của ấy mình phỏng chừng giúp được, tôi giúp họ cùng nhau đưa trở về thôi.

      Tề Hán gật đầu, ngẫm lại cũng sai biệt lắm sắp đến lúc kết thúc rồi, về trước cũng sao.

      Hạ Thanh Diệc nâng eo Diệp Họa Khê mang ra bên ngoài phòng bao.

      Sau lưng là ánh mắt buồn bực của phó đạo diễn đám người: “ nghĩ tới đóng máy rồi mà quan hệ của hai người này vẫn là tốt như vậy.

      Tề Hán vuốt cằm, vẻ mặt ý vị thâm trường: “Tôi xem ra, hẳn là có chuyện tốt sắp tới rồi đó.

      ***

      Thời Trân Trân khi nhận được điện thoại cũng hoảng sợ, ấy tới bãi đỗ xe chỉ có thể nhìn thấy Diệp Họa Khê giống như koala treo ở người Hạ Thanh Diệc.

      Trừ bỏ câu xong rồi, ấy tìm ra từ khác để có thể hình dung.

      Tống Nhiên ở phía trước lái xe, đến Thời Trân Trân lại đây cũng đột nhiên cảm thấy chột dạ, bởi vì cứ cảm thấy ông chủ nhà mình lừa nghệ sĩ của người ta.

      đường, Thời Trân Trân thời khắc đều chú ý tình huống ở ghế sau, Diệp Họa Khê từ sau khi lên xe liền nằm ở trong lòng ngực Hạ Thanh Diệc, là cái loại kéo cũng kéo ra này.

      Trừ cái này ra, trái lại còn tính là yên tĩnh.

      Lên đường bình yên có việc gì tới khách sạn, Thời Trân Trân hoả tốc xuống xe tiếp Diệp Họa Khê, kết quả giống như kẹo mạch nha Diệp Họa Khê dán lên Hạ Thanh Diệc dính chặt.

      Tống Nhiên ở phía sau dừng xe xử lý tình, mà Thời Trân Trân giúp đỡ Hạ Thanh Diệc đỡ Diệp Họa Khê vào thang máy.

      Khê Khê nhà chúng tôi ngày thường như vậy, cậu ấy là uống say mới như vậy.” Trong thang máy, Thời Trân Trân ý đồ vãn hồi hình tượng của Diệp Họa Khê, “Mong hãy thông cảm nhiều hơn.

      Trong đáy mắt Hạ Thanh Diệc cất giấu ý cười khẽ, ngay sau đó gật đầu: “Tôi hiểu được.

      Thang máy mới đến lầu hai, Diệp Họa Khê vốn dĩ dựa vào trong lòng ngực Hạ Thanh Diệc bỗng chốc đứng thẳng người lên, ánh mắt mông lung mà nhìn Hạ Thanh Diệc, “Tôi biết ! là Hạ Thanh Diệc!

      Thời Trân Trân vội vàng qua kéo , “Khê Khê, cậu sao chứ? Cậu uống say rồi, đừng có lung tung nữa……

      Diệp Họa Khê kéo tay Thời Trân Trân ra, duỗi tay trực tiếp nắm lấy cổ áo Hạ Thanh Diệc, gương mặt đỏ lên mà : “Điện ảnh đóng máy rồi, trong khoảng thời gian này tôi nỗ lực như vậy, cũng nên có cái khen thưởng nho !

      Hạ Thanh Diệc dùng tay nâng eo Diệp Họa Khê lên để tránh té ngã, sau đó dù bận vẫn ung dung mà cười nhìn : “Nghĩ muốn được khen thưởng gì?

      Diệp Họa Khê hai lời, nhắm mắt lại trực tiếp hôn lên.

      Thời Trân Trân ngăn cũng chưa ngăn lại, trong đầu chỉ có câu: “Xong đời rồi……

      Tác giả có lời muốn : Trân Trân: Nếu tôi có tội……

      Thầy Hạ là được đãi ngộ tốt nhất trong số các nam chính của tôi, còn chưa có xác định quan hệ đâu phúc lợi nhiều như vậy
      Last edited: 3/3/22
      Tiểu Ly 1111, Shikanomattroiden2810 thích bài này.

    3. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 28: Cậu xong đời rồi

      Ngày thứ hai.

      Diệp Họa Khê giãy giụa từ giường ngồi dậy, đầu nặng đến mức giống như buộc quả cân, giữa mày càng là ngừng đau đớn, cho biết đây là kết quả của say rượu.

      Thời Trân Trân nghe được động tĩnh lại đây, ấy dựa vào khung cửa, hai tay khoanh lại, sắc mặt phải rất: “Nha, tỉnh rồi à, còn nhớ ngày hôm qua xảy ra cái gì ?

      Diệp Họa Khê xoa xoa cái trán, có chút mờ mịt mà nhìn về phía ấy: “ xảy ra chuyện gì?

      Thời Trân Trân vừa đến chỗ vừa xắn lên tay áo, cắn răng oán hận mà : “Cậu dám uống rượu, còn làm hại tớ phải bồi tội xin lỗi người ta nữa!

      Bồi tội xin lỗi?” Trong đáy lòng Diệp Họa Khê bỗng chốc xẹt qua chút dự cảm tốt, “Tớ chỉ nhớ ta uống say, sau đó liền trở lại…… Đúng rồi, tớ trở về như thế nào?”

      Thời Trân Trân đứng ở trước mặt cười lạnh: “Cậu hôn Hạ Thanh Diệc chuyện lớn như vậy đều có thể quên, tớ đúng là phục cậu rồi.

      Cái gì?” Diệp Họa Khê đại kinh thất sắc, chỉ cảm thấy có tia sét đánh trúng chính mình, thể tin tưởng mà hỏi: “Tớ hôn Hạ Thanh Diệc? Đây là có chuyện gì? Làm trò trước mặt rất nhiều người sao? Hạ Thanh Diệc gì?

      Mà khi Thời Trân Trân như vậy nhắc nhở , trong đầu đột nhiên ít đoạn ngắn.

      Bữa tiệc mừng đóng máy, trở về xe cùng với trong thang máy……

      Vẻ mặt Diệp Họa Khê trong nháy mắt biến đổi, vốn dĩ gương mặt trắng nõn lúc này có vẻ càng thêm tái nhợt, thậm chí còn mang theo chút hoảng sợ.

      Thời Trân Trân nhìn sắc mặt biến hóa biết hẳn là nghĩ tới, cũng liền bộ dáng nhìn trò hay: “Diệp Họa Khê, cậu biết , ngươi xong đời rồi.

      “……” Diệp Họa Khê hoa mất thời gian lâu mới từ trong hồi ức tỉnh táo lại, ngước mắt nhìn Thời Trân Trân, “Cậu xem tớ có phải còn có thể cứu chữa hay ?

      Thời Trân Trân ha hả tiếng: “Tối hôm qua tớ suýt chút nữa phải quỳ xuống vì cậu rồi.

      Diệp Họa Khê lập tức câm miệng, còn nhớ giây phút khi hôn lên môi Hạ Thanh Diệc kia, cảm xúc mềm mại còn chưa kịp tỉ mỉ thưởng thức, bị Thời Trân Trân phen kéo ra rồi.

      Tôi xin lỗi tôi xin lỗi, ấy uống say rồi, cho nên thói quen hôn người bậy này liền ra, phải cố ý, tôi xin lỗi……

      Sau đó, Thời Trân Trân liền túm Diệp Họa Khê lôi ra thang máy.

      ……

      Diệp Họa Khê gãi gãi tóc, đầu rủ xuống, ảo não mà : “Vì sao lúc đó tớ muốn làm như vậy ta!

      Đúng vậy, tớ cũng muốn hỏi cậu đó.” Thời Trân Trân cắn chặt răng, “Cậu uống nhiều nên tỉnh táo , chuyện như vậy cậu cũng có thể làm được.

      Tớ có cần bây giờ giải thích chút với Hạ Thanh Diệc hay , chừng còn có thể cứu chữa đúng ?” Diệp Họa Khê vội vàng mà đứng dậy, giống như lập tức muốn chạy tìm Hạ Thanh Diệc vậy.

      Thời Trân Trân ấn trở lại giường, lãnh khốc vô tình mà ra , “Hạ Thanh Diệc sáng sớm trở về Định Hải rồi, làm sao có thời giờ ở chỗ này chờ cậu giải thích chứ. Bởi vì cậu uống say, tớ còn đổi vé máy bay sang buổi chiều, cậu xem có phải cậu uống rượu hỏng việc hay .

      Diệp Họa Khê sắc mặt bình tĩnh mà nằm giường tựa như xác chết, thở dài hơi: “Trân Trân, cậu để cho tớ ở chỗ này tự sinh tự diệt .

      Thời Trân Trân đáp lại hai chữ: “Ha hả.

      Diệp Họa Khê linh cơ vừa động, nghiêng đầu : “ bằng tớ rời khỏi giới giải trí , cứ muốn ra nước ngoài du học!

      “……”

      Bằng tớ đụng trúng đầu, mất trí nhớ!

      “……”

      Diệp Họa Khê mím môi nhìn về phía Thời Trân Trân: “Tớ nghĩ mấy biện pháp đó được sao? Sao mà cậu cái gì cũng trả lời tớ vậy!

      Ngay sau đó bất chấp tất cả, “Vậy để cho Hạ Thanh Diệc hôn lại được rồi, dù sao tớ lại tổn thất.

      Thời Trân Trân liếc mắt nhìn cái: “Cậu tưởng bở, cũng đừng quên sau khi trở về Định Hải, cậu còn phải chụp tạp chí ảnh hai người với Hạ Thanh Diệc nữa.

      Diệp Họa Khê: “……”

      Ma quỷ, có thể làm cho quên còn có chuyện này hay !

      ***

      Bởi vì là vé máy bay vào buổi chiều, Diệp Họa Khê trước tắm rửa cái.

      Trong thời gian chờ điện thoại hết pin khởi động máy, uống cháo từng ngụm .

      Bởi vì say rượu, dạ dày còn có chút khó chịu, cháo này cũng là Thời Trân Trân dặn dò khách sạn đưa tới.

      Điện thoại mới vừa sạc pin, Diệp Họa Khê liền gấp chờ nổi mà mở điện thoại ra, sau đó liền thấy được rất nhiều tin nhắn, trong đó liền có Hạ Thanh Diệc.

      Hạ Thanh Diệc: Khi chụp hoạ báo gặp mặt , tôi muốn nghe xem giải thích.

      Diệp Họa Khê tức khắc sợ tới mức cái thìa đều rớt, quyết định giả chết.

      Khê Khê!” Thời Trân Trân bên kia ôm điện thoại lớn tiếng thét chói tai, “Xong rồi xong rồi, Hạ Thanh Diệc lại lên hot search!

      Diệp Họa Khê nhặt lên cái thìa, lúc này cũng có vẻ bình tĩnh rất nhiều: “ ấy lên hot search có thể là chuyện hiếm lạ lắm sao, làm quá lên rồi.

      Cậu có biết tiêu đề là cái gì ?” Thời Trân Trân nhíu mày nhìn , “Vật trang sức vải lông dê của Hạ Thanh Diệc.

      Khụ khụ……” Cháo mới vừa vào miệng Diệp Họa Khê suýt chút nữa phun ra, hòa hoãn hồi lâu mới mở miệng hỏi: “Cậu tiêu đề là cái gì?

      Thời Trân Trân tức giận mà trợn mắt liếc cái: “Tự cậu xem .

      Diệp Họa Khê đặt thìa xuống liền nhanh chóng mở điện thoại ra, vật trang sức vải lông dê của Hạ Thanh Diệc liền vô cùng ràng mà ở vị trí cùng trong hot search……

      cuống quít mà nhấp vào hot search xem, là ảnh chụp Hạ Thanh Diệc ở sân bay sáng nay. nghiêng xách balo thể thao, người tuyết bằng vải lông dê liền tùy tiện như vậy mà treo ở bên , vô cùng rêu rao.

      “Yeah! ấy thế nhưng mang theo người tuyết tớ tặng người!” Hai mắt Diệp Họa Khê trong nháy mắt vui sướng mà .

      Thời Trân Trân nghe được lời này cũng đỡ trán: “Phiền toái cậu làm ràng trọng điểm được , cậu nhìn xem bình luận ở dưới , đều suy đoán Hạ Thanh Diệc đương.

      —— Nhảy hố nhiều năm như vậy, trước nay tôi chưa từng thấy tôi thích mấy món đồ này……

      —— +1, là người khác tặng

      —— Tôi phóng to hình ảnh mà nhìn, cái con vải lông dê làm xấu, vừa thấy chính là tự tay làm rồi……

      —— Nếu phải ở bình luận có nhận ra được, tôi thậm chí biết đây là người tuyết , có thể đem vải lông dê nỉ xấu như vậy treo ở balo, vậy……

      —— Căn nhà được xưng là kiên cố nhất cũng muốn sụp rồi sao?

      —— tôi debut cũng mười mấy năm rồi, nhiều năm như vậy ngay cả tai tiếng cũng có, cho dù bây giờ đương cũng có liên quan , bình luận có chút châm chọc mỉa mai trái lại nhưng cần ha

      Diệp Họa Khê xem bình luận, lúc này trong lòng cũng có chút vui rạo rực, “Tớ lại được cho là đương với Hạ Thanh Diệc sao? Hot search như vậy cho tớ tới !

      Thời Trân Trân dùng ngón tay búng trán , “Tỉnh táo lại , bình luận cũng chưa có ai nhắc tới cậu đâu.

      Diệp Họa Khê thở dài, vốn dĩ nghĩ sau khi điện ảnh đóng máy tỏ tình, nhưng nghĩ tới tối hôm qua làm loại chuyện này, có vẻ giống nhr đứa con lưu manh vậy, phải thời cơ tốt để tỏ tình.

      ***

      Tống Nhiên sau khi nhìn thấy hot search, mặt liền viết hai chữ: Lạnh lạnh.

      ta ngàn phòng vạn phòng chính là nghĩ tới ông chủ nhà mình trực tiếp chói lọi mà khoe ra……

      Ông chủ, có biết bây giờ gọi điện thoại cho tôi có bao nhiêu người ?” Tống Nhiên nhìn điện thoại ngừng vang lên trực tiếp lựa chọn tắt máy, “Sao mà có thể tự tiện làm chủ liền treo người tuyết kia ở chỗ ràng, còn để cho người ta chụp được.

      Lúc này Hạ Thanh Diệc nhìn chằm chằm giao diện nhắn tin của mình và Diệp Họa Khê, trước khi lên máy bay phát có nhắn tin cho , nhưng bây giờ là buổi chiều, vẫn như cũ có bất kỳ hồi đáp gì.

      Có phải tôi nên gọi điện thoại hay ? ngước mắt hỏi.

      “……” Tống Nhiên khóe miệng co quắp, ra vừa rồi là ta chuyện với khí đâu.

      Kiên cường như ta, lại tiếp tục mở miệng : “Chuyện này tôi lựa chọn xử lý lạnh, hot search cũng bảo người hạ nhiệt độ, ông chủ ngàn vạn cần đáp lại.

      Hạ Thanh Diệc bất đắc dĩ mà cất điện thoại , suy đoán Diệp Họa Khê là hạ quyết tâm trả lời , liền hỏi Tống Nhiên: “Chụp tạp chí ảnh là ngày nào?

      Thứ bảy.” Tống Nhiên trả lời.

      Hạ Thanh Diệc híp mắt lại: “Vậy cũng nhanh.

      Tối hôm qua tôi ở đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? còn bảo tôi cầm camera trong thang máy của khách sạn, còn cho tôi xem, phải là chuyện gì rất đáng sợ chứ.” Tống Nhiên muốn đầy đủ phát huy sức tưởng tượng của mình, nhưng vẫn là thể tưởng tượng.

      ta chỉ nhớ biểu tình lúc đó của Hạ Thanh Diệc, thể khó coi, ngược lại như là có chút vui vẻ.

      Hạ Thanh Diệc hơi chau mày nhìn ta: “ cần biết đâu.

      Nhưng tôi là người đại diện của mà.” Tống Nhiên cảm thấy rất ủy khuất, làm sao mà có thể chuyện gì cũng gạt ta hết.

      Hạ Thanh Diệc lại nhướng mày : “Nhưng tôi cũng là ông chủ của , phúc lợi tiền lương của đều là do tôi phát.

      Tống Nhiên nhất thời câm miệng.

      ***

      Buổi chiều, Diệp Họa Khê và Thời Trân Trân cùng nhau trở về Định Hải.

      Qua hơn ba tháng lần nữa trở lại chỗ ở, Diệp Họa Khê thậm chí cảm thấy nơi này có chút xa lạ.

      nằm sô pha liền muốn đứng dậy: “Rốt cuộc tớ có thể nghỉ ngơi mấy ngày rồi.

      Nhắc nhở cậu nè, thứ bảy tuần này chụp tạp chí ảnh đó.” Thời Trân Trân cười hì hì , “Đến lúc đó cậu liền có thể trực diện với tức giận của Hạ Thanh Diệc.”

      Ý cười mặt Diệp Họa Khê trong nháy mắt biến mất, nhíu mày nhìn Thời Trân Trân: “Trân Trân, cậu sao mà gây mất hứng như vậy chứ!

      Tối hôm qua tớ vội vã mang cậu chạy trốn cũng chưa nhìn thấy Hạ Thanh Diệc là biểu tình gì.” Thời Trân Trân chậc tiếng, “Phỏng chừng rất xuất sắc .

      “……” Ma quỷ.

      Diệp Họa Khê cắn chặt răng, : “Đến lúc đó tớ liền cắn chặt tớ nhớ , khẳng định ấy cũng có cách nào với tớ, cứ như vậy lừa dối qua ải thôi!

      Thứ bảy.

      Diệp Họa Khê sáng sớm tới studio chụp ảnh của tạp chí Magic lần này.

      riêng tới sớm, chính là hy vọng có thể tới trước Hạ Thanh Diệc, đến lúc đó nhờ lý do trang điểm cần đơn độc nhìn thấy Hạ Thanh Diệc.

      Bởi vì là lần đầu tiên chụp ảnh của tạp chí Magic, Diệp Họa Khê cũng bảo Thời Trân Trân đều chuẩn bị phần quà tinh xảo cho tất cả những nhân viên công tác ở đây, tỏ vẻ cảm ơn, cũng hy vọng có thể hợp tác vui vẻ.

      nghĩ tới tới sớm như vậy, nội dung chúng ta muốn chụp hẳn là xem trước rồi ?” Nhiếp ảnh gia là người phụ nữ, tóc ngắn kiểu giỏi giang, mặc bộ vest màu trắng, vừa mạnh mẽ lại đẹp đẽ.

      Diệp Họa Khê cong mắt gật đầu: “Xem rồi, bây giờ tôi trang điểm rồi thay đồ đây.

      nghĩ thời gian này vừa vặn tốt, vừa lúc có thể tránh Hạ Thanh Diệc, trong lòng cũng khỏi có chút mừng thầm.

      Chờ khi Diệp Họa Khê trở lại phòng nghỉ, vừa mới mở cửa, liền phát Hạ Thanh Diệc ngồi ở sô pha, vẻ mặt bình thản mà ngóng nhìn .

      Ý cười khóe môi Diệp Họa Khê trong nháy mắt nhạt dần, tim đập cũng suýt chút nữa muốn nhảy ra ngoài.

      Ánh mắt cũng nhìn về phía Thời Trân Trân đứng ở bên, như là chất vấn Hạ Thanh Diệc vì sao ở trong phòng nghỉ của .

      Thời Trân Trân thấy Diệp Họa Khê vào phòng ánh mắt cũng sáng lên, ngay sau đó ngượng ngùng cười : “Nếu Khê Khê tới rồi, vậy hai người cứ từ từ tâm , tôi ở bên ngoài trông chừng giúp hai người.

      Sau khi xong liền giống như trốn mà rời khỏi phòng nghỉ.

      Diệp Họa Khê thậm chí bắt được góc áo của Thời Trân Trân, trơ mắt mà nhìn cửa của phòng nghỉ bị đóng lại, mà nơi này trong nháy mắt chỉ còn lại có mình đối mặt với Hạ Thanh Diệc.

      Trong phòng nghỉ, yên tĩnh lại có tiếng động.

      Loại khí nặng nề này ép tới Diệp Họa Khê có chút thở nổi, thấy Hạ Thanh Diệc liền như vậy lời mà nhìn chằm chằm, cuối cùng cũng nhịn được mở miệng hỏi: “ tới phòng nghỉ của tôi làm gì vậy?

      Vẻ mặt Hạ Thanh Diệc lạnh nhạt đến mức giống như nhìn ra chút cảm xúc: “Đương nhiên là tới tìm về chuyện đóng máy đêm đó rồi.

      Diệp Họa Khê trong lòng lộp bộp nhảy dựng, chịu đựng ánh mắt Hạ Thanh Diệc sau đó ra vẻ bình tĩnh mà : “Chuyện, chuyện gì…… Hôm đó tôi uống say, cái gì cũng nhớ được cả……

      xong, còn xoa xoa huyệt Thái Dương, tỏ ra xác minh chính mình phải là lời dối.

      Hạ Thanh Diệc híp mắt hỏi: “ nhớ ?

      Diệp Họa Khê sắc mặt kiên định mà lắc đầu: “ nhớ .

      Trong phòng nghỉ lại là mảnh yên tĩnh.

      Qua vài giây sau, Hạ Thanh Diệc mới cười như cười mà mở miệng hỏi: “ làm trò ở trước mặt nhiều người như vậy hôn tôi cũng quên rồi?

      phải ở trong thang máy sao?” Diệp Họa Khê trong nháy mắt phản bác lại.

      Đầu óc bị chập mạch giây, sau đó liền thấy được biểu tình mỉm cười của Hạ Thanh Diệc.

      Cũng là lúc này, Diệp Họa Khê mới phản ứng lại đây chính mình bị dụ ra.

      Hỏi lại lần nữa, có nhớ hay ?

      …… Có.

      Tác giả có lời muốn : Khê Khê: Mợ nó! Online hỏi còn có biện pháp gì có thể làm cho Hạ Thanh Diệc lập tức mất trí nhớ……
      Last edited: 5/3/22
      Tiểu Ly 1111mattroiden2810 thích bài này.

    4. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 29: Chụp tạp chí ảnh

      Diệp Họa Khê rũ đầu xuống, hai tay kề sát ở hai bên chân, ngoan ngoãn mà giống như học sinh phạt đứng.

      Trong đầu lúc này lên vô số ý tưởng, lại suy nghĩ rất nhiều lý do thoái thác, nhưng tới bên miệng vẫn là biết nên như thế nào giải thích được.

      Thấy thế, Hạ Thanh Diệc bất đắc dĩ mà : “Lại đây.

      Diệp Họa Khê ngẩng đầu, thấy Hạ Thanh Diệc vẫy tay với , trong lòng lại có chút chần chờ muốn qua hay .

      Cuối cùng, ngồi xuống ghế, cách Hạ Thanh Diệc vừa vặn cũng có chút khoảng cách.

      Hạ Thanh Diệc nhìn thoáng qua khoảng cách giữa hai người, ngay sau đó nhướng mày trêu chọc : “Cố ý cách tôi xa như vậy, chẳng lẽ là sợ lặp lại chuyện đêm đó?

      Diệp Họa Khê cảm thấy chính mình nếu là giải thích liền thành đứa con lưu manh, ngồi nghiêm chỉnh, cúi đầu, giọng điệu thành khẩn mà giải thích: “Đó là lần đầu tiên tôi uống say, cho nên xảy ra chuyện gì tôi cũng có cách nào khống chế. Bây giờ tôi xin lỗi , cầu gì có thể , tôi cố gắng thỏa mãn.

      Hạ Thanh Diệc chống má cười khẽ, liền lẳng lặng mà nghe chuyện.

      Diệp Họa Khê sau khi xong mới phát Hạ Thanh Diệc có phản ứng gì, lấy hết can đảm ngẩng đầu nhìn Hạ Thanh Diệc, mới phát nhìn chính mình.

      Ánh mắt chạm nhau trong nháy mắt, tim cũng đập nhanh hơn vài nhịp, ngay sau đó liền xoay đầu sang bên dám nhìn , “ cầu gì có thể , tôi có sai tôi nhận.

      Diệp Họa Khê vừa dứt lời, liền cảm giác thân thể của mình di chuyển, ra là Hạ Thanh Diệc nắm lấy tay ghế dựa của trực tiếp kéo qua .

      làm gì vậy! kinh hô tiếng.

      Mà Hạ Thanh Diệc kéo Diệp Họa Khê cùng ghế dựa đến trước mặt, hai tay nắm lấy tay ghế dựa, ngay sau đó cúi người về phía trước: “ xin lỗi cũng thèm liếc mắt nhìn tôi cái sao?

      Khuôn mặt tuấn tú phóng đại liền như vậy mà dỗi ở trước mặt Diệp Họa Khê, sợ tới mức suýt chút nữa trái tim ngừng đập, ngay sau đó cũng theo đó mà nuốt nước miếng, càng là biết nên như thế nào trả lời câu hỏi của Hạ Thanh Diệc.

      Bây giờ khoảng cách này, vừa vặn thích hợp đối thoại.” Hạ Thanh Diệc cong môi cười khẽ.

      Diệp Họa Khê dính sát vào lưng ghế, ý đồ kéo ra khoảng cách với Hạ Thanh Diệc, mặt còn mang theo vẻ kinh ngạc, “Tôi xin lỗi rồi, xuất cái loại tình huống đó cũng phải tôi muốn đâu, do tôi uống say mà.

      Hạ Thanh Diệc tìm được lỗ hổng trong lời của , cau mày hỏi: “Cho nên ở dưới tình huống uống say, người ở trước mặt mặc kệ là ai cũng hôn sao?

      Diệp Họa Khê suy nghĩ, liền nhanh chóng gật đầu, nhưng mắt thấy sắc mặt Hạ Thanh Diệc xấu , lại nhanh chóng lắc đầu, ngay sau đó khóc ra nước mắt mà : “Lúc đó có lẽ là đầu óc tôi bị hỏng rồi……

      Hạ Thanh Diệc trái lại cũng có tiếp tục ép sát, cười liền : “ , tôi muốn gì cũng được.

      Đúng vậy đúng vậy!” Diệp Họa Khê gật đầu trả lời, “ có thể ra bây giờ, nếu tôi có thể làm được, đều cố gắng làm!

      Hạ Thanh Diệc ý vị thâm trường mà nhìn cái, cười khẽ : “Chờ tôi nghĩ được tìm .

      Thấy đứng dậy, Diệp Họa Khê cũng lặng lẽ thở dài nhõm hơi.

      Còn có……” Hạ Thanh Diệc ngoái đầu nhìn lại, “Phải luôn nhắn tin với tôi.

      Diệp Họa Khê hơi ngẩn ra, gật gật đầu, ngay sau đó lại chần chờ mà mở miệng hỏi: “Ngày đó …… sao mà lại treo lên người tuyết tôi tặng cho ?

      phải rằng, bảo tôi phải mang theo bên người sao?

      Hạ Thanh Diệc tuy rời , nhưng những lời cuối cùng này vẫn quanh quẩn ở bên tai Diệp Họa Khê, cong cong môi, nụ cười hoàn toàn thể kiềm chế.

      ***

      Vì để dán sát chủ đề chụp ảnh hôm nay, stylist uốn tóc gợn sóng lọn to cho Diệp Họa Khê, phối hợp với son môi màu đỏ tươi, vô cùng rực rỡ hào phóng.

      Chờ stylist làm xong tạo hình cho Diệp Họa Khê ra ngoài, Thời Trân Trân mới lặng lẽ thò qua tới hỏi: “Tớ ở cửa ngồi xổm có nghe được thanh , hai người thế nào rồi? Hạ Thanh Diệc như thế nào?

      Diệp Họa Khê cũng là lúc này mới nhớ tới vụ tính sổ, “Tớ còn chưa có hỏi cậu đâu, thế nhưng để cho Hạ Thanh Diệc đơn độc vào, thậm chí còn bỏ mặc tớ ra ngoài, cậu còn có phải là chị em tốt hay chứ!

      Tớ cũng có biện pháp mà, khi Hạ Thanh Diệc vào tớ cũng hoảng sợ.” Thời Trân Trân cúi đầu, “Khí tràng của ta mạnh lắm, liếc mắt nhìn tớ cái thôi tớ liền sợ hãi rồi.

      Diệp Họa Khê thấy ấy nhát gan như vậy cũng dám cái gì, rốt cuộc chính mình cũng nhát gan, “Thôi kệ, giải quyết viên mãn, ấy truy cứu nữa.

      Thời Trân Trân kinh ngạc hỏi: “Cậu làm sao làm được vậy?

      xin lỗi, sau đó nếu ấy có cầu gì cứ việc ra, tớ đều làm được.” Diệp Họa Khê trả lời.

      Thời Trân Trân nhíu nhíu mày, hỏi: “Cậu sợ Hạ Thanh Diệc đến lúc đó ra cầu vô lý gì hay sao?

      Diệp Họa Khê ngẩn người: “Hả? thể nào……

      Thời Trân Trân khỏi lo lắng: “Nếu đâu, cậu lớn lên lại đẹp, có người đàn ông nào cự tuyệt , nếu là ôm ấp hôn hít linh tinh làm sao bây giờ.

      Diệp Họa Khê chớp chớp mắt, có chút buồn bực: “Vậy phải là phúc lợi sao?

      “……” Thời Trân Trân khóe miệng co quắp, ra lo lắng của ấy là dư thừa.

      Trước khi chính thức chụp ảnh, hai người mới lần nữa gặp mặt ở studio.

      Hạ Thanh Diệc cũng làm tạo hình, mặc bộ vest thêu, cùng chiếc váy thêu của Diệp Họa Khê vừa vặn là đồ đôi. Tóc làm thành tạo hình tóc ướt, tóc mái được vén lên, càng có vẻ ngũ quan tinh xảo đẹp đẽ.

      Tạp chí Magic đối với việc lần này Hạ Thanh Diệc có thể đáp ứng chụp tạp chí ảnh cũng rất kinh ngạc, bọn họ đưa ra lời mời này là chuẩn bị làm tốt 90% được đồng ý, lại nghĩ rằng là dư lại 10% thành công.

      Lần này chụp tạp chí ảnh cho chiếc sô pha làm đạo cụ, mà bộ quần áo đầu tiên của hai người phải ở chiếc sô pha này hoàn thành các kiểu chụp ảnh.

      Diệp Họa Khê gần nhất, nhìn thấy là sô pha, trong đầu lập tức liền lên cảnh hôn chiếc sô pha kia của và Hạ Thanh Diệc, mặt cũng theo đó mà nóng lên, cả người cũng được tự nhiên lên.

      Trùng hợp lúc này Hạ Thanh Diệc lại đây, vẻ mặt bình tĩnh mà đến chỗ sô pha ngồi xuống, thấy Diệp Họa Khê còn ngẩn người liền vẫy tay với : “Mau tới đây.

      Diệp Họa Khê hoàn hồn, quy quy củ củ mà ngồi xuống ở bên cạnh Hạ Thanh Diệc, hai người còn cách chút khoảng cách, có vẻ vô cùng mới lạ.

      Giây tiếp theo, Hạ Thanh Diệc nhích lại gần, khoảng cách giữa hai người liền bằng .

      Tạp chí ảnh của hai người bình thường đều là loại hình tạp chí ảnh cặp đôi, huống chi lần này hai người cũng là vì tuyên truyền cho điện ảnh, cho nên rất nhiều động tác tư thế đều cầu thân mật chút.

      Diệp Họa Khê lập tức bình thường trở lại, còn có thể ở ngoài phim “động tay động chân” với Hạ Thanh Diệc, đây là cơ hội tốt.

      ***

      đóng phim lâu như vậy, hai người ăn ý sớm bồi dưỡng rất khá, chỉ cần ánh mắt liền biết đối phương muốn chính là cái gì.

      Cái tư thế thứ nhất đó là Diệp Họa Khê dựa vào trong lòng ngực Hạ Thanh Diệc, vào trạng thái chụp ảnh, hai người liền có chút nào cảm giác mới lạ vừa rồi.

      Nhiếp ảnh gia chân mày nhướng lên, trong lòng lo lắng lập tức buông xuống, lập tức liền chụp ảnh.

      Tiếp đó là ôm sau lưng, nằm ở đùi đều rất trôi chảy mà chụp xong.

      Thấy vậy, nhiếp ảnh gia tự nhiên hề thỏa mãn, đưa ra càng nhiều cầu: “Thân mật chút nữa , phải trong phim đóng vai người sao, đem những cái đó trong phim đều bày hết ra tới là được rồi.

      Hạ Thanh Diệc lạnh nhạt nhìn màn ảnh: “Nếu bày hết ra tới, xác định đều có thể đăng lên sao?

      Diệp Họa Khê lập tức nghĩ tới cảnh hôn, má hơi đỏ lên, nhanh chóng đánh Hạ Thanh Diệc, “ cần lung tung.

      Hạ Thanh Diệc lần nữa chuyển ánh mắt về phía Diệp Họa Khê, khóe môi chứa ý cười khẽ: “Tôi chính là .

      Diệp Họa Khê xấu hổ buồn bực mà trừng mắt liếc mắt nhìn cái, nhưng lại có biện pháp thêm cái gì. Hạ Thanh Diệc lúc này tới gần Diệp Họa Khê, ở bên tai giọng : “Chuẩn bị tốt chưa?

      Diệp Họa Khê hơi giật mình, còn chưa có kịp hỏi Hạ Thanh Diệc chuẩn bị tốt cái gì, bị Hạ Thanh Diệc nâng eo nằm sô pha, ngay sau đó tay phải của cùng mười ngón tay của Hạ Thanh Diệc đan vào nhau, mà Hạ Thanh Diệc cũng cúi người xuống, sau đó nằm xuống ở bên cạnh .

      Tiếng đèn flash vang cái ngừng, mà Diệp Họa Khê nghe được bất kỳ thanh gì, trừ bỏ tiếng tim đập đến mãnh liệt của mình.

      Rất tốt, chờ chụp cá nhân xong, chúng ta lại đổi bộ quần áo tiếp tục chụp hai người !” Nhiếp ảnh gia từ trước đến nay đều bình tĩnh nhìn ảnh được chụp tốt cũng kích động mà lên cao điệu.

      Tạp chí ảnh cặp đôi hai người muốn chính là sức dãn "tính", biết Hạ Thanh Diệc cũng chụp ảnh thân mật, cho nên còn lo lắng hiệu quả của ảnh chụp lần này, bây giờ lại cho niềm vui ngoài ý muốn.

      Khi Diệp Họa Khê trở lại phòng nghỉ, vành tai vẫn là đỏ lên.

      Thời Trân Trân đành phải ở bên tai giọng nhắc nhở: “Tập trung tinh thần, lát nữa cậu phải chụp cá nhân nữa.

      Tớ còn có mấy bộ quần áo phải chụp nữa vậy?” Diệp Họa Khê tưởng tượng đến còn phải chụp với Hạ Thanh Diệc lâu như vậy, trong lòng liền bắt đầu chịu nổi.

      Thời Trân Trân ha hả cười : “ phải cậu là phúc lợi sao, kế tiếp còn có bộ bộ phúc lợi đó nha.

      Diệp Họa Khê: “……”

      ***

      Mấy bộ ảnh chụp xong, Diệp Họa Khê từ mặt đỏ tim đập đến chết lặng, ở trong lòng an ủi chính mình, đây dù sao cũng là cơ hội tốt, được hưởng thụ miễn phí.

      Nhiếp ảnh gia vừa lòng mà nhìn ảnh chụp trong máy tính, “Hy vọng lần sau còn có thể hợp tác.

      Diệp Họa Khê rất mất tự nhiên mà cười cười, nếu mà lại đến lần, có lẽ bởi vì mất máu quá nhiều mà vào bệnh viện……

      Kế tiếp đó là phân đoạn phỏng vấn, nhân viên công tác đều chuẩn bị cái bàn vẽ cho hai người, đây là cái phân đoạn phỏng vấn trong đó.

      Xem như khảo nghiệm ăn ý, câu hỏi đầu tiên là dùng ba từ để giới thiệu phim điện ảnh 《Sứ mệnh》.

      Diệp Họa Khê suy nghĩ mới bắt đầu viết, cuối cùng viết xuống ba từ kịch liệt, kích thích và đẹp.

      Dưới thúc giục của nhân viên công tác, liền trước từ Diệp Họa Khê công bố đáp án của : “Cảnh đánh kịch liệt, câu chuyện kích thích, còn có gương mặt đẹp.

      xong chỉ chỉ chính mình, lại chỉ chỉ Hạ Thanh Diệc.

      Nhân viên công tác cười : “Tuy rằng cảnh đánh và câu chuyện chúng tôi còn chưa có nhìn thấy, nhưng về mặt xác là đúng rồi.

      Diệp Họa Khê thỏa mãn mà nhìn về phía Hạ Thanh Diệc, chờ mong đáp án của .

      Mà sau khi nhìn thấy nội dung mà Hạ Thanh Diệc viết, liền lập tức liền đau đầu lên: “Sao mà có thể viết như vậy? Đây là bí mật mà!

      Hạ Thanh Diệc cười khẽ, hỏi lại: “ đúng chỗ nào?

      Hai cái trước viết cũng khác với Diệp Họa Khê lắm, mấu chốt là từ thứ ba thế nhưng viết cảnh hôn, Diệp Họa Khê nhìn thấy ánh mắt nhiều chuyện của nhân viên công tác……

      Trong phim có cảnh hôn sao!” Nhân viên công tác hai mắt tỏa sáng hỏi.

      Hạ Thanh Diệc cười gật gật đầu: “ ấy cho tôi tiết lộ, cho nên chỉ đến đây thôi.

      Biết được tin tức lớn như vậy, nhân viên công tác cảm thấy tạp chí ảnh này mời là mời đúng rồi.

      Liên tiếp mấy câu hỏi qua , ăn ý của hai người đều là giống nhau đến đáng sợ, ngay sau đó nhân viên công tác lại : “Lần này dùng ba từ để hình dung đối phương.

      Về vấn đề này, Diệp Họa Khê suy nghĩ lâu, rốt cuộc trong lòng chân chính muốn viết ở chỗ này cách nào viết ra được.

      Là người thầy chỉ dạy tôi đóng phim, cũng là đàn rất có danh tiếng, còn có là người muốn thân cận.” Diệp Họa Khê đọc nội dung giấy, cố ý lộ ra nụ cười chế nhạo, “Bởi vì thầy Hạ quá lạnh lùng cao ngạo.

      Diệp Họa Khê nửa nửa giả mà giới thiệu, chỉ có trong lòng biết câu muốn thân cận kia mới là lời thiệt tình.

      Hạ Thanh Diệc cũng vào lúc này đưa ra đáp án của mình: Nghiêm túc, nỗ lực.

      Còn có mối tình đầu.

      Tác giả có lời muốn : Làm chúng ta nhìn xem thầy Hạ dùng bất cứ thủ đoạn nào mà bày ra……

      Tống Nhiên muốn xông tới đánh người!
      Last edited: 7/3/22
      Tiểu Ly 1111mattroiden2810 thích bài này.

    5. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 30: Ảnh GIF cảnh hôn

      Trong studio mảnh yên tĩnh, đều bởi vì những lời này của Hạ Thanh Diệc dọa tới rồi.

      Diệp Họa Khê nỗ lực duy trì biểu tình mặt, nhưng vẫn là bị Hạ Thanh Diệc làm cho khiếp sợ, cảm thấy có giải thích khác, vẫn là nhịn được mà nghĩ bậy.

      Nhân viên công tác nhìn bầu khí này, cũng xấu hổ mà cười hai tiếng: “Có thể giải thích chút vì sao lại viết như vậy ?

      Hạ Thanh Diệc hơi hơi ngước mắt, làm lơ biểu tình tức muốn hộc máu của Tống Nhiên ở cách đó xa, ngay sau đó vẻ mặt tự nhiên mà giải thích: “Mỗi người nhìn thấy từ này đều cảm thụ khác nhau, ấy ở trong phim đóng vai nhân vật là mối tình đầu của tôi, mà nhân vật này cũng có thể cho người ta cảm giác của mối tình đầu. Tôi cho rằng sau khi phim điện ảnh công chiếu ấy được rất nhiều người xem thích.

      Ánh mắt của nhân viên công tác ở người hai người nhanh chóng liếc mắt cái, ngay sau đó : “ nghĩ tới lại xem trọng Họa Khê đến như vậy nha.

      Lúc này Diệp Họa Khê cũng khôi phục bình tĩnh, cười : “Đại khái là bởi vì thầy Hạ lão sư khi đóng phim cho tôi rất nhiều dạy bảo, cho nên đối với tôi chờ mong tương đối cao.

      Được rồi, vậy chúng ta tiếp tục câu hỏi tiếp theo.

      Diệp Họa Khê ở trong lòng nhõm, cũng may mắn câu hỏi này viên mãn mà qua , nhưng trong đáy lòng lại bởi vì câu trả lời của Hạ Thanh Diệc mà hơi hơi nhảy nhót.

      Phân đoạn phỏng vấn này là muốn ở trong video xuất , nhân viên công tác sau khi kết thúc đoạn phỏng vấn này thậm chí nghĩ kỹ tiêu đề, tuyệt đối hấp dẫn ánh mắt người khác.

      Kế tiếp là phỏng vấn cá nhân, là dùng ở trong tạp chí, Diệp Họa Khê trước tiếp thu phỏng vấn.

      Hạ Thanh Diệc mới vừa trở lại phòng nghỉ, Tống Nhiên liền vẻ mặt chua xót mà vào: “Tôi muốn quỳ xuống mà lạy đó, phải chói lọi mà cho mọi người nghe sao?

      Thoạt nhìn sợ tới mức .” Hạ Thanh Diệc hơi hơi cong môi, trong giọng chứa trêu chọc, “Chờ video ra tới lượng công việc của có phải lại nhiều lên hay .

      “……” Tống Nhiên có chút thể tin tưởng, “ chính là vì tăng thêm lượng công việc của tôi?

      Hạ Thanh Diệc nhướng chân mày: “Vậy phải, lúc ấy chỉ nghĩ đến từ kia thôi.

      “……” ta tin, đây ràng chính là cố ý!

      Tống Nhiên hòa hoãn lại tâm tình, ngay sau đó : “Tôi cũng phải cho ông chủ đương, nhưng mà ngay cả người ta cũng chưa theo đuổi được, nếu mà tuôn ra tai tiếng, người mất mặt chính là ông chủ đó.

      Hạ Thanh Diệc hơi hơi nhíu mày: “ là cảm thấy tôi theo đuổi được?

      Tống Nhiên giọng thầm: “Bát tự còn chưa có xem đâu, cũng qua mấy tháng rồi……

      Ánh mắt Hạ Thanh Diệc khẽ nhúc nhích, giọng : “Tôi sợ là làm cho ấy sợ.

      ***

      Sau khi chụp tạp chí ảnh kết thúc, Diệp Họa Khê có nhìn thấy Hạ Thanh Diệc, bởi vì Hạ Thanh Diệc còn vội hơn cả .

      Sau khi trở về, trong đầu tất cả đều là màn trường hôm nay chụp tạp chí ảnh kia, làm cho hoàn toàn cách nào chuyên tâm làm chuyện khác.

      Hôm nay tớ sắp bị hù chết rồi, nghĩ tới Hạ Thanh Diệc cũng dám như vậy, tớ thấy người đại diện của ta cũng sốt ruột suýt chết.” Thời Trân Trân ôm các nguyên liệu nấu lẩu lại đây, sau đó lại vỗ vỗ , “Mau mang nồi lẩu lại đây .

      Diệp Họa Khê đứng dậy lấy nồi, trong miệng còn khỏi thở dài: “Kết quả đều là giả.

      Như thế nào? Cậu còn tưởng là à?” Thời Trân Trân cười mở miệng, “Cậu vui rồi chứ.

      Diệp Họa Khê bưng nồi lại đây, ngay sau đó cũng : “Tớ đương nhiên hy vọng là rồi.

      Ngươi vẫn là đừng quan tâm cái này, chờ khi tạp chí Magic xuất bản, mọi người đều biết cậu đóng cảnh hôn với Hạ Thanh Diệc, đến lúc đó khẳng định là hồi gió tanh mưa máu.” Thời Trân Trân thiện ý mà nhắc nhở .

      “……” Cảm ơn, bắt đầu sợ hãi.

      Chuyện về cảnh hôn cũng hoảng sợ, rốt cuộc phim còn chưa có công chiếu tiết lộ phim ra như vậy, nếu mà có người thích Hạ Thanh Diệc đóng cảnh hôn có thể đều muốn xem phim hay , Diệp Họa Khê ở trong lòng lo lắng.

      Thời Trân Trân nhúng lẩu, bỗng chốc liền mở miệng: “Nếu trước đó tớ chuẩn bị tốt thuỷ quân, thấy hướng gió đúng, lập tức làm thuỷ quân lên?

      Thôi bỏ , đến lúc đó vừa thấy là thuỷ quân, có thể bị phản hiệu quả.” Diệp Họa Khê lắc đầu.

      Thời Trân Trân gật gật đầu: “Cậu cũng đúng.

      ăn lẩu đến nửa, điện thoại của Diệp Họa Khê đột nhiên vang lên, thấy là số lạ, nhíu nhíu mày nhưng vẫn nghe máy.

      Điện thoại vừa kết nối, bên kia đó là giọng kiêu ngạo quen thuộc: “Diệp Họa Khê, tin tức đàn Tần Dư trở về có biết ? Dù sao cho dù biết cũng được phép gặp mặt ấy!

      Diệp Họa Khê thấy Thời Trân Trân cũng tò mò, trực tiếp mở loa, sau đó mới cau mày hỏi: “Sao mà có số điện thoại của tôi?

      Lăng Kha hừ tiếng: “Cái này có gì khó, dù sao tôi cảnh cáo , được gặp mặt đàn Tần Dư.

      Lúc này Diệp Họa Khê mới rốt cuộc hiểu được, Lăng Kha nhằm vào đến từ nơi nào, cười nhạo: “Tôi có gặp Tần Dư hay có liên quan gì đến chứ.

      Trước và Tần Dư là mối quan hệ từ biết nhau, chỉ riêng về thái độ kiêu ngạo lại coi ai ra gì này của Lăng Kha, đều cảm thấy cạn lời.

      ấy vất vả mới từ nước ngoài trở về, tôi cho phép phá hư kế hoạch của tôi!” Lăng Kha còn thêm.

      Diệp Họa Khê nhíu nhíu mày, cảm thấy đầu óc của Lăng Kha có lẽ có vấn đề, cũng muốn vô nghĩa với ta nữa: “Đây là số điện thoại của sao?

      Đúng rồi, sao chưa trả lời tôi!” Lăng Kha vội vàng hỏi.

      Diệp Họa Khê cười lạnh tiếng: “Vậy tốt, sẵn tiện chặn luôn.

      xong câu đó, Diệp Họa Khê liền cúp máy, sau đó quyết đoán mà chặn số điện thoại này.

      Thời Trân Trân nhìn Diệp Họa Khê chặn ta, cũng chậc lưỡi mà lắc đầu: “ có mười năm não tắc động mạch cũng làm ra loại chuyện này, ra Lăng Kha thích đàn Tần Dư à, nhưng mà ta thích là chuyện của ta, tới cảnh cáo cậu làm gì?

      Phỏng chừng cảm thấy tớ và Tần Dư từ biết nhau, liền cho rằng tớ thích ấy .” Diệp Họa Khê thở dài, ngay sau đó lại hỏi: “ Tần Dư trở lại rồi sao? ấy cũng ở nước ngoài đãi nhiều năm rồi.

      Thời Trân Trân gật gật đầu: “Xác có tin tức này, nhưng mà mấy ngày hôm trước cậu đóng phim, tớ cũng liền cho cậu.

      Diệp Họa Khê hồi tưởng lại lời mới rồi của Lăng Kha vẫn là cảm thấy có chút thể tưởng tượng: “ nhiều năm như vậy chưa gặp mặt rồi, Lăng Kha cũng chưa thay lòng đổi dạ. Ôi trời, Tần Dư tốt đến như vậy sao?

      Nơi nào tốt chứ!” Thời Trân Trân lập tức liền phản bác, “Đàn Tần Dư vừa đẹp trai vừa lễ phép, gia thế trí tuệ đều là tốt nhất, lúc đó chính là giáo thảo thịnh hành toàn trường, tình nhân trong mộng của bao nhiêu nữ sinh đó!

      Diệp Họa Khê kinh ngạc mà nhìn ấy cái: “Thấy cậu khen Tần Dư như vậy, cậu cũng thích ấy chứ?

      Thời Trân Trân cắn cái viên thịt, sau đó trả lời: “Soái ca mà, tớ đều thích.

      Diệp Họa Khê trong nháy mắt đề phòng mà nhìn ấy: “Cậu được mơ ước Hạ Thanh Diệc, ấy là bạn trai tương lai của tớ, rể của cậu.

      Loại người như Hạ Thanh Diệc chỉ có cậu mới chịu nổi, người khác xem nhiều cái đều phải bị đóng băng chết mất.” Thời Trân Trân vẫy vẫy tay, nhưng ngay sau đó liền lại ghét bỏ mà mở miệng: “Còn có, cậu còn có mặt mũi vậy, bát tự còn chưa có xem đâu, liền thành bạn trai của cậu rồi à.

      Diệp Họa Khê nhịn được cong môi: “Tớ tìm kiếm thời cơ tốt để tỏ tình với ấy đây.

      ***

      Nhân viên công tác của tạp chí Magic buổi tối trực tiếp tăng ca, sau đó liền ở ngày hôm sau liền đăng lên phần ngoài lề Hạ Thanh Diệc và Diệp Họa Khê chụp tạp chí ảnh.

      Chỉ là hai người cùng nhau chụp tạp chí ảnh cặp đôi cũng câu đủ lòng hiếu kỳ, càng đừng trung gian còn cắt đoạn video ngắn về Hạ Thanh Diệc cảnh hôn trong phim.

      Weibo này mới vừa ở official weibo của tạp chí đăng lên, liền hấp dẫn fans và người qua đường tới bình luận.

      —— Sống lâu thấy, Hạ Thanh Diệc thế nhưng chụp tạp chí ảnh??!!

      —— phải là tôi hoa mắt chứ!!

      —— Từ từ, cảnh hôn??? Cảnh hôn gì???

      —— Vốn dĩ bị tôi đẹp trai đến mỉm cười đầy mặt, sau khi nghe thấy cảnh hôn nụ cười trực tiếp cứng đờ ở mặt……

      —— thể nào…… Người chưa bao giờ đóng cảnh hôn làm sao mà đóng cảnh hôn……

      —— Tôi tin, có khả năng là tạp chí vì hấp dẫn ánh mắt cố ý cắt nối biên tập như vậy……

      —— Nhưng lại như thế nào giải thích người có hai năm chụp tạp chí ảnh lần này vì tuyên truyền điện ảnh thế nhưng chụp tạp chí ảnh hai người?

      —— Mở ra ngoài lề quả thực kích thích, thể câu, hai người how pay!

      —— Má ơi, con cắn cp rốt cuộc phát đường rồi [gọi điện thoại]

      Diệp Họa Khê vô tâm tình xem các loại cãi nhau dưới bình luận trong Weibo của tạp chí, bởi vì tạp chí ảnh của hai người cũng lên hot search, vậy liền ý nghĩa càng nhiều người thấy.

      còn chưa có tới kịp lo lắng, bên kia Thời Trân Trân liền hét lên tiếng: “Khê Khê, cậu vào xem official weibo của phim kìa, xem bọn họ đăng cái gì!

      Diệp Họa Khê trong lòng nhảy dựng, có dự cảm bất hảo dâng lên.

      @điện_ảnh_Sứ_Mệnh: Nhìn thấy mọi người đối với hai diễn viên chính thảo luận nhiệt liệt đến như vậy, tôi liền phát chút phúc lợi để cho mọi người trước mở rộng tầm mắt [đáng ]

      Khi Diệp Họa Khê nhấp vào, vừa lúc nhìn thấy trang phía dưới kèm ảnh GIF, đó là cảnh hôn đầu tiên của hai người, trong nháy mắt trước mắt tối sầm.

      Kích thích, ảnh này tớ lưu lại.” Thời Trân Trân lau cái mũi, chút nào biết chính mình lửa cháy đổ thêm dầu, “ sắc tình, ……

      Thời Trân Trân còn chưa xong bị Diệp Họa Khê bịt miệng, sau khi đóng xong cảnh hôn Diệp Họa Khê cũng chưa xem qua, bởi vì biết sau khi hai cảnh hôn này được phát ra là hiệu quả gì.

      Cậu câm miệng lại cho tớ , thấy bây giờ tớ phiền sao.” Diệp Họa Khê vành tai đỏ lên, cắn răng .

      Thời Trân Trân kéo tay ra, cười nhạo : “Cho dù bây giờ phát ra, khi điện ảnh công chiếu cũng ở trong rạp chiếu phim xuất thôi.

      Diệp Họa Khê tức giận mà : “Tớ muốn chết trễ chút được à!

      ***

      Trong ảnh GIF, Hạ Thanh Diệc ôm chiếc eo mảnh khảnh của Diệp Họa Khê, đè lên tường sau đó cúi người liền hôn lấy . Nhưng mà ảnh GIF chỉ có vài giây, nhưng bởi vì thả chậm tốc độ, càng có vẻ hương diễm sắc tình.

      —— ???

      —— Đậu má!

      —— Đây là nội dung tôi có thể xem sao……

      —— Hu hu hu thế nhưng hôn

      —— [mỉm cười][mỉm cười][mỉm cười][mỉm cười]

      —— MD, trong vòng ngày tôi thấy Hạ Thanh Diệc phá tất cả quy củ!

      —— Đăng ký Weibo, chụp tạp chí ảnh, đóng cảnh hôn…… Tiếp theo cái là cái gì đây……

      —— @Hạ_Thanh_Diệc ca ca trực tiếp đương , tôi còn có thể thừa nhận được ( điên rồi)

      —— Ảnh GIF cũng liền nhìn ba mươi mấy lần, thơm đến nỗi tôi chảy nước miếng, bắt đầu chờ mong bản hoàn chỉnh!

      —— Mọi người đều là người trưởng thành rồi, mài giũa nhiều lên!!!

      —— Hai người cũng biết hôn nha, sao mà chỉ có cái ảnh GIF vậy, ghiền

      —— Loại trình độ này rất khó làm cho người khác hoài nghi quan hệ của hai người……

      Diệp Họa Khê hôn mê, fans Weibo của cùng tin nhắn bình luận đều nhanh chóng gia tăng, có chút người thế nhưng hỏi Hạ Thanh Diệc hôn hay .

      ???

      Phòng bán vé của bộ phim bảo đảm.” Thời Trân Trân làm người đại diện đủ tư cách, lúc này nhìn hot search đệ nhất liền hì hì nở nụ cười.

      Diệp Họa Khê lời lẽ nghiêm chính mà phản bác ấy: “Điện ảnh sao mà có thể sử dụng cảnh hôn để làm mánh lới, phải dùng cốt truyện mà đả động lòng người mới đúng!

      Thời Trân Trân cũng phản bác: “ thành vấn đề nha, cảnh hôn hấp dẫn người ta đến rạp chiếu phim, chờ xem phim liền biết toàn bộ cốt truyện càng làm cho người ta thêm kinh hỉ.

      “……” rất đúng, thế nhưng biết nên phản bác như thế nào nữa!

      Thời Trân Trân cũng cho xem siêu thoại của CP Hỉ Ý, “Tớ xem fans siêu thoại của hai người ở trong vòng vài phút ngắn ngủi liền tăng lên mười nghìn, trâu bò dữ!

      Diệp Họa Khê vừa mới chuẩn bị trả lời, Hạ Thanh Diệc liền gọi điện thoại đến cho , chút suy nghĩ liền giống như ăn trộm trốn vào phòng nghe máy.

      Thời Trân Trân thấy bộ dáng lén lút cẩn thận này của cũng lười đến cười , trực tiếp làm việc.

      Tôi nhìn thấy hot search rồi, hình như là tôi gây ra.” Hạ Thanh Diệc cười khẽ mở miệng, “Làm sao bây giờ?

      Diệp Họa Khê mím môi: “Tôi cũng biết đâu, nhưng mà vì sao đột nhiên lại phát ra ảnh GIF?

      Hạ Thanh Diệc trầm ngâm lát, thanh mỉm cười mà trả lời: “Tôi bảo họ phát ra.

      Diệp Họa Khê: ?

      Vậy hỏi tôi làm sao bây giờ?

      Tác giả có lời muốn : Nếu muốn kích thích vậy quán triệt rốt cuộc thôi
      Last edited: 9/3/22
      Tiểu Ly 1111mattroiden2810 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :