1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dễ dàng luân hãm [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 22: Quà sinh nhật

      Diệp Họa Khê kinh ngạc mà nhìn Hạ Thanh Diệc, ánh mắt nhìn chằm chằm , muốn xác nhận hay là giỡn.

      Nhưng chỗ đập vào mắt, lại chỉ có thể thấy con ngươi mỉm cười của Hạ Thanh Diệc, nhất thời cũng lắm.

      Cho nên muốn đóng hay là muốn đóng vậy?” Diệp Họa Khê lấy đủ dũng khí, đem lời này hỏi ra miệng.

      Hạ Thanh Diệc tay chống má, giọng điệu từ từ mà : “Vậy quyết định bởi biểu của .

      Diệp Họa Khê ngây ngẩn cả người, bởi vì lời này được quá mức ba phải cái nào cũng được, phải biểu như thế nào?

      Vậy tôi tặng cho thêm món quá thế nào? mím môi, thử hỏi.

      Chân mày Hạ Thanh Diệc hơi chau lại, có chút vui mà mở miệng: “ ngoại trừ biết tặng quà ra biết làm gì khác sao?

      Diệp Họa Khê nhìn thoáng qua Hạ Thanh Diệc, trong lòng lại khỏi chửi thầm, tặng quà được, tặng quà cũng được, người này như sao mà khó ở như vậy……

      Đột nhiên, trong đầu có thứ gì đó nhanh chóng xẹt qua, “Tôi nhớ sinh nhật là vào ngày 28 tháng này, đến lúc đó tôi tự tay làm cho món quà thế nào?

      Nghe vậy, chân mày Hạ Thanh Diệc giãn ra, có chút kinh ngạc mà nhìn Diệp Họa Khê: “ còn biết được sinh nhật tôi?

      Diệp Họa Khê trong lòng lộp bộp nhảy dựng, lúc trước tra xét tư liệu của Hạ Thanh Diệc lần, biết sinh nhật chuyện này cũng kỳ lạ, nhưng đối mặt với ánh mắt của Hạ Thanh Diệc, đột nhiên có hơi chột dạ, vì thế liền giải thích : “ Weibo nhìn thấy, fans của chính lấy danh nghĩa sinh nhật làm công ích đấy.

      còn ở Weibo tìm kiếm tên tôi?” Hạ Thanh Diệc lại hỏi.

      Phảng phất bị từng bước ép sát, Diệp Họa Khê lập tức liền luống cuống, dám dừng lại, vội vàng đứng dậy : “Kỳ tôi chỉ là khi lướt Weibo cẩn thận nhìn thấy được, phải cố ý tìm kiếm. lát nữa phải đóng phim rồi, tôi phải chuẩn bị đây!

      Thấy Diệp Họa Khê hốt hoảng rời , con ngươi Hạ Thanh Diệc hơi hơi trầm xuống, nhưng chỉ qua vài giây, khóe môi liền lên nụ cười.

      ***

      Chờ khi Diệp Họa Khê trở lại phòng nghỉ, mới thở dài nhõm hơi.

      Thời Trân Trân thấy vẻ mặt hoảng loạn cũng lại hỏi: “ phải cậu mang cà phê cho Hạ Thanh Diệc sao, sao mà làm giống như đằng sau có người đuổi theo cậu vậy.

      Suýt chút nữa tớ bị Hạ Thanh Diệc dụ ra rồi……” Diệp Họa Khê xoa xoa ngực, ngay sau đó giọng điệu may mắn mà tiếp tục : “Nguy hiểm đó, tớ lập tức chạy ra.

      Thời Trân Trân tò mò hỏi: “Dụ ra cái gì?

      Tớ chờ khi đến sinh nhật ấy tặng quà, ấy hỏi tớ làm sao mà biết được sinh nhật ấy, tớ là tớ thấy Weibo.” Diệp Họa Khê mím môi trả lời.

      Thời Trân Trân buồn cười mà nhìn : “ phải là cậu ngày tìm kiếm tên của Hạ Thanh Diệc 800 lần sao, thường xuyên phỏng vấn ta là đứng đầu ? Còn có đăng ký tài khoản phụ chuyên môn tìm kiếm Weibo có liên quan đến ta đúng ?

      Diệp Họa Khê có loại cảm giác bị chọc phá quẫn bách: “Sao mà cậu biết được vậy? nhớ ràng là tài khoản phụ là lén đăng ký mà.

      Cho nên bảo cậu hãy thu liễm chút rồi.” Thời Trân Trân liếc , “Nếu phải tớ chống đỡ, cậu sớm bị người khác phát rồi.

      Diệp Họa Khê chột dạ mà cúi đầu, “ phải là vì tớ nhịn được sao……

      Vậy làm ơn thời gian còn lại khi cậu ở đoàn phim nhất định phải nhịn xuống!” Thời Trân Trân chắp tay trước ngực cầu xin.

      Diệp Họa Khê gật gật đầu, ngay sau đó liền lại hưng phấn mà : “Hạ Thanh Diệc qua đoạn thời gian phải muốn ăn sinh nhật sao, tớ muốn làm món quà sinh nhật cho ấy!

      Cậu hả? Thủ công sao?” Thời Trân Trân vẻ mặt nghi ngờ mà nhìn , “Vẫn là thôi , chỉ bằng trình độ tay tàn kia của cậu……

      Diệp Họa Khê trong nháy mắt cúi mặt xuống : “Ai thế, con người là ngừng trưởng thành mà.

      Cậu xác định sao? Muốn tớ tìm bức ảnh năm trước cậu dệt khăn quàng cổ ?” Thời Trân Trân lưu tình chút nào mà trào phúng, “ đúng, cái đó hoàn toàn thể gọi là khăn quàng cổ, chỉ là tấm vải rách thôi.

      “……” Diệp Họa Khê cắn chặt răng, qua lúc lâu sau, mới , “Tớ mặc kệ, dù sao tớ quyết định phải làm cái vải lông dê tặng cho Hạ Thanh Diệc.

      Thời Trân Trân nhịn được mà cười : “Phụt, tớ chờ lật xe.

      Diệp Họa Khê: “……”

      ***

      Cứ việc bây giờ là tháng 1, hẳn là thời điểm lạnh nhất trong năm, nhưng thành phố Dương mặt trời lên cao vẫn như cũ, hoàn toàn chút nào khí mùa đông.

      Định Hải sớm có tuyết rơi, mà Hạ Thanh Diệc sinh ra ở mùa đông, cho nên Diệp Họa Khê chuẩn bị làm cái người tuyết vải lông dê tặng cho .

      Vật trang trí như vậy có thể tùy thân mang theo, đến lúc đó giống như vẫn luôn theo bên người Hạ Thanh Diệc vậy, Diệp Họa Khê là suy nghĩ tỉ mỉ như vậy.

      Thời Trân Trân tuy rằng cười nhạo Diệp Họa Khê, nhưng vẫn là hơi mua cho Diệp Họa Khê 50 phần nguyên liệu để cho luyện tập.

      Diệp Họa Khê sau khi nhìn thấy nhiều nguyên liệu như vậy cũng khinh thường cười: “Cậu khinh thường ai hả, tớ nhìn bình luận rồi, người bán khoe nhiều sản phẩm thành công, cái này rất đơn giản.

      Thời Trân Trân sắc mặt bình tĩnh mà nhìn : “Vậy cậu cứ làm thử xem sao.

      Sau đó, phần nguyên liệu đầu tiên ở trong tay Diệp Họa Khê chưa đến năm phút liền báo hỏng……

      Đây chỉ là thuần thục nó thôi.” Diệp Họa Khê thôi miên bản thân, “Rất đơn giản, tớ biết làm.

      Thời Trân Trân ở bên cạnh nhìn thấu toạc.

      Diệp Họa Khê liền như vậy trải qua cuộc sống ban ngày đóng phim, buổi tối ở trong phòng khách sạn đan vải lông dê.

      Ngày này, vừa mới đóng phim xong.

      Tề Hán cất đồ liền với Hạ Thanh Diệc: “Qua hai ngày nữa chính là sinh nhật cậu rồi, có muốn làm gì ? Ngày đó tôi có thể cho cậu nghỉ ngày, muốn đoàn phim cùng nhau tổ chức sinh nhật cho cậu hay .

      Hạ Thanh Diệc lắc lắc đầu: “ cần, tôi thích ăn sinh nhật.

      Sao mà cậu vẫn là giống hệt vậy.” Tề Hán cũng bất đắc dĩ, vốn tưởng rằng Hạ Thanh Diệc phá quy củ đóng cảnh hôn, cái khác cũng theo đó mà sửa lại, lại nghĩ rằng vẫn là như vậy.

      Cũng phải là chuyện đáng giá hưng sư động chúng.” Hạ Thanh Diệc nhàn nhạt trả lời.

      Liền giống như khi sinh nhật đến fans đón tiếp vậy, có thể làm công ích, nhưng cần mua quà gì đó tặng cho , mặt khác tuyên truyền càng là cần phải.

      Diệp Họa Khê ở bên cạnh nghe xong cũng có chút kinh hãi, vải lông dê của làm xong rồi, chẳng lẽ là Hạ Thanh Diệc ngay cả món quà này cũng nhận chứ?

      Chờ Tề Hán an bài công việc khác, lặng lẽ đuổi kịp Hạ Thanh Diệc, nghĩ hẳn là nên mở miệng như thế nào.

      Hạ Thanh Diệc lại vào lúc này dừng lại, quay đầu lại nhìn Diệp Họa Khê : “ quên muốn tặng quà ?

      Đương nhiên có rồi!” Diệp Họa Khê nhanh chóng trả lời, “Tôi chuẩn bị tốt rồi.

      Nghe vậy, Hạ Thanh Diệc cũng khẽ nhướng chân mày, “Vậy là tốt rồi, sinh nhật ngày đó nhớ mời tôi ăn cơm.

      Sinh nhật ngày đó sao?” Diệp Họa Khê cho rằng chính mình nghe lầm.

      Hạ Thanh Diệc hỏi lại: “Bằng đâu, còn thiếu ta ít đó, dùng bữa cơm này để trả quá mức .

      Diệp Họa Khê ước gì đâu, vội vàng gật đầu: “Đương nhiên quá mức rồi, muốn ăn cái gì nha?

      Sau khi như vậy, lại lập tức mở điện thoại ra tìm nhà hàng ở thành phố Dương, liền sợ Hạ Thanh Diệc lại câu tự mình nghĩ, tìm nhà hàng giá cả hoàn cảnh đều rất tốt, sau đó đưa cho Hạ Thanh Diệc xem: “Cái này thế nào?

      Hạ Thanh Diệc cười nhìn cái, ngay sau đó gật đầu: “Được.

      Diệp Họa Khê thở dài nhõm hơi, chỉ sợ Hạ Thanh Diệc thích.

      ***

      Vào ngày sinh nhật, Diệp Họa Khê đem người tuyết vải lông dê mình làm tốt dùng hộp quà tỉ mỉ gói lại, cuối cùng ở bên ngoài lại thắt cái nơ con bướm, mới cảm thấy mỹ mãn mà cất hộp quà vào trong túi.

      Thời Trân Trân lại ở bên ôm hai tay hỏi: “Cậu muốn tặng món quà này sao?

      Diệp Họa Khê mím môi : “Đương nhiên muốn tặng rồi, đây chính là mấy ngày này tớ đan ra được vải lông dê tốt nhất, tiêu phí phen tâm huyết ở bên trong, tớ muốn cho ấy biết được tâm ý của tớ!

      Tốt nhất……” Thời Trân Trân khóe miệng vừa kéo, nhưng khóe mắt dư quang lại liếc đến những vải lông dê khác sô pha, màu đỏ và màu trắng đan chéo vào nhau, làm người ta hoàn toàn nhìn ra được là cái người tuyết, vậy cái này xác là tốt nhất rồi.

      Sắp đến giờ hẹn rồi, cậu mau lái xe đưa tớ qua !” Diệp Họa Khê lúc này cũng có chút gấp chờ nổi.

      Thời Trân Trân bất đắc dĩ mà đứng dậy: “Biết rồi, nhìn xem cậu kích động kìa.

      Chờ tới phòng bao, Diệp Họa Khê cho rằng chính mình tới sớm lắm rồi, lại nghĩ rằng Hạ Thanh Diệc vẫn là tới trước bước.

      xách theo quà vào phòng, nhưng tưởng tượng muốn giấu quà cũng có cơ hội, chỉ có thể ảo não mà nhìn Hạ Thanh Diệc: “Sao mà lại tới sớm như vậy thế……

      Hạ Thanh Diệc đầu tiên là nhìn thoáng qua món quà trong tay Diệp Họa Khê, sau đó mới đưa ánh mắt dừng ở gò má hơi bực của , cười khẽ mở miệng: “Sao vậy? Tôi tới sớm cũng sai sao?

      Diệp Họa Khê nhanh chóng lắc đầu: “ phải.

      Hạ Thanh Diệc lại chọc nữa, theo thói quen mà đẩy thực đơn đến trước mặt Diệp Họa Khê, “Muốn ăn cái gì?

      Diệp Họa Khê ngoan ngoãn mà lại đẩy thực đơn trở về, “Hôm nay là sinh nhật của , lấy ý kiến của là chính.

      Cuối cùng, Hạ Thanh Diệc có do dự mà gọi đồ ăn, trong đó phần lớn vẫn là món Diệp Họa Khê thích ăn.

      Khi ăn cơm, ánh mắt Hạ Thanh Diệc thỉnh thoảng lại nhìn vào chiếc túi ở bên, tuy rằng muốn hỏi nhưng vẫn là nhịn xuống.

      Rốt cuộc, sau khi cơm nước xong, mở miệng hỏi: “ chuẩn bị tặng tôi cái gì?

      Diệp Họa Khê đưa quà tới trước mặt , sau đó mỉm cười : “Tuy rằng mùa đông này chúng ta ở thành phố Dương nhìn thấy tuyết, nhưng hy vọng người tuyết này có thể thay thế tuyết làm bạn , chúc mừng sinh nhật!

      Hạ Thanh Diệc khóe môi hơi cong lên, ở trước mặt Diệp Họa Khê mở hộp quà ra, sau đó nhìn người tuyết ở trước mắt này là người tuyết lại quá giống, giống lại rất giống im lặng vài giây.

      lát qua , nghi hoặc hỏi: “Đây là người tuyết?

      Diệp Họa Khê vốn dĩ chứa đầy tự tin bị câu hỏi này đánh đến tan tác rơi rớt, nhanh chóng lấy ra ảnh chụp so sánh cho xem, vội vàng mà : “ xem nè, là người tuyết đó!

      Hạ Thanh Diệc chuyện, nhìn Diệp Họa Khê khẽ mỉm cười.

      Diệp Họa Khê cho rằng Hạ Thanh Diệc tin, liền còn thêm: “Chính là cái mũi hơi bị lệch, hai mắt lớn đều, thân mình cũng làm tốt lắm. Tuy rằng thể hoàn toàn giống nhau, nhưng cũng chênh lệch lớn lắm……

      Lời này xong, tự tin kia của trong nháy mắt liền tan, bởi vì cũng có hơi chột dạ.

      Hạ Thanh Diệc nhìn lâu, sau đó cười : “Bộ dáng rất độc đáo, đời này hẳn là tìm ra cái thứ hai, nhưng mà ít nhất là tự tay làm.

      Diệp Họa Khê trong nháy mắt ngước mắt lên, như là bốc cháy lên hy vọng: “ có thích ? vẫn luôn mang theo bên người sao?

      Hạ Thanh Diệc cười như cười mà hồi: “Tôi suy xét.

      Diệp Họa Khê nhấp khóe môi, ít nhất chưa trực tiếp vứt , đây hẳn là xem như chuyện tốt ……

      ***

      Trở lại trong xe, Thời Trân Trân thấy sắc mặt Diệp Họa Khê tốt lắm, liền hỏi: “Đều giúp Hạ Thanh Diệc ăn sinh nhật rồi, sao mà còn vui?

      Hình như ấy quá thích món quà tớ tặng, tớ hẳn là nghe lời cậu chuẩn bị phần khác.” Diệp Họa Khê lúc này chính là hối hận, vô cùng hối hận.

      Thời Trân Trân cười : “Tớ sớm rồi, cái đó của cậu hề dính dáng đến người tuyết.

      Diệp Họa Khê: “……”

      Sau khi trở lại khách sạn, Hạ Thanh Diệc liền lấy người tuyết Diệp Họa Khê làm ra tới đặt ở bàn trà, sau đó tắm rửa cái.

      Chờ khi lau tóc ra tới, Tống Nhiên dọn dẹp sô pha và bàn trà, mà người tuyết vừa mới đặt ở bàn trà lúc này cũng thấy.

      Hạ Thanh Diệc đặt khăn lông xuống liền chạy tới tìm kiếm, thấy tìm được cũng khẩn trương hỏi: “Vừa mới người tuyết đặt ở đây đâu rồi?

      Tống Nhiên ngẩn người, vẻ mặt mê mang mà hỏi: “Người tuyết gì?

      Đặt ở bàn trà.” Hạ Thanh Diệc cau mày, giọng điệu cũng có vẻ hơi lạnh lẽo, “Trước khi tôi tắm có đặt ở đây, thấy sao?

      Tống Nhiên lúc này cũng phản ứng lại đây, từ thùng rác ở bên cạnh nhặt ra cái thứ ta nhìn ra là cái gì, “Là cái này sao?

      Hạ Thanh Diệc lập tức đoạt lấy, cẩn thận mà lau chùi, ngay sau đó híp mắt lại: “Ai bảo cậu vứt ?

      Tôi tưởng là rác……

      Hạ Thanh Diệc sắc mặt lạnh lùng: “Người tuyết ràng như vậy mà cậu nhìn ra được sao? Tôi đề nghị cậu nên bệnh viện khám mắt .

      Tác giả có lời muốn : Tống Nhiên: , tôi cảm thấy ông chủ à ống kính của hơi bị dày đó……
      Last edited: 20/2/22
      Tiểu Ly 1111mattroiden2810 thích bài này.

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 23: Tự mình kiểm tra

      Tống Nhiên chưa từng gặp qua bộ dáng Hạ Thanh Diệc cảm xúc dao động lớn như vậy, giờ phút này ta cũng phản ứng lại đây, thứ này tuyệt đối có liên quan đến Diệp Họa Khê, này trong lòng cũng theo đó mà trầm xuống.

      ta nhanh chóng xin lỗi: “Ông chủ à tôi xin lỗi, là lỗi của tôi.

      Tống Nhiên nghĩ dù sao chuyện đề cập đến Diệp Họa Khê, mặc kệ như thế nào cứ xin lỗi trước là được rồi.

      Sắc mặt Hạ Thanh Diệc lúc này cũng hòa hoãn vài phần: “May mắn còn chưa có đổ rác, bằng lấy cái gì mà đền cho tôi.

      Tống Nhiên lại nhìn vài lần người tuyết kia tay Hạ Thanh Diệc, lúc này mới có thể hơi chút phân ra thứ này xác có hơi giống với người tuyết ……

      Khóe miệng ta co rút, từ đáy lòng cảm thấy ta sai chỉ chiếm 50%, còn lại 50% là người tuyết này sai, nhưng mà ta cũng dám ra.

      Là món quà mà Diệp tặng cho ông chủ sao?” Tống Nhiên che lại lương tâm khen câu, “Làm đến rất tinh xảo đấy.

      Khóe môi Hạ Thanh Diệc hơi hơi cong lên, trong giọng cũng tự giác mà mang vẻ đắc ý: “Là quà sinh nhật ấy tự tay làm, tặng cho tôi.

      Tống Nhiên hề có linh hồn mà tiếp tục khen: “ Diệp là khéo tay đấy, xem ra ấy rất hết lòng hết dạ với ông chủ nha.

      Hạ Thanh Diệc đặt người tuyết tủ đầu giường, như vậy có thể tỉnh lại ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy, chờ đặt người tuyết xuống mới quay đầu lại hỏi Tống Nhiên: “ tới làm gì?

      Tống Nhiên lúc này cũng rốt cuộc nhớ tới chính , “Đạo diễn Từ có bộ phim điện ảnh muốn tìm .

      Hình như tôi chưa từng có thời điểm năm đóng hai bộ phim điện ảnh.” Hạ Thanh Diệc hơi hơi nhíu mày, “Từ chối giúp tôi .

      Là……” Tống Nhiên có chút do dự, “Nhưng đạo diễn Từ muốn tán gẫu chút với ông chủ, bộ phim điện ảnh này xác rất tốt, cho nên tôi nghĩ chờ sau khi ông chủ tự mình trò chuyện, rồi mới định đoạt.

      Hạ Thanh Diệc mặt lên chút kinh ngạc, “Bộ phim điện ảnh gì làm cho đều luyến tiếc cự tuyệt?

      là bộ phim điện ảnh hay, ông chủ có thể đóng xong, rồi nghỉ ngơi, kỳ đều giống nhau!” Tống Nhiên cực lực đề cử.

      Hạ Thanh Diệc nhướng mày cười khẽ: “Vậy năm nay tôi phát tiền lương cho cậu, sang năm phát nữa được ?

      Tống Nhiên: “……”

      được!

      ***

      Ngày thứ hai, Diệp Họa Khê dành riêng thời gian vào phim trường trước, lén quan sát đến Hạ Thanh Diệc vừa tới, phát hình như mang theo người tuyết vải lông dê kia, trong lòng cũng theo đó mà khó chịu.

      Trân Trân, Hạ Thanh Diệc thoạt nhìn hình như là thích món quà kia.” Diệp Họa Khê trở lại phòng nghỉ trực tiếp nằm liệt sô pha, “Cậu xem ấy có thể vứt người tuyết hay .

      Vậy đến mức .” Thời Trân Trân thấy Diệp Họa Khê giống như sương đánh cà tím héo xẹp xuống, cũng nhanh chóng lên tiếng an ủi, “Có lẽ là đặt ở trong túi, bằng chính là đặt ở khách sạn thể mang ra tới.

      Diệp Họa Khê khẽ chớp hai mắt, có vẻ có chút đáng thương hề hề, “ vậy chăng?

      Thời Trân Trân có chút đành lòng, vì thế gật gật đầu: “Đương nhiên là rồi, lại sao có thể vứt đâu, vậy quá có nhân phẩm.

      Diệp Họa Khê mím môi, dùng ánh mắt chờ mong nhìn Thời Trân Trân: “Nếu vứt , có phải chứng tỏ là ấy thích hay ?

      Thời Trân Trân đối với vấn đề này lại trầm mặc, nếu là thích liền có vẻ cách của ấy quá mức dối trá, nhưng thích……

      ấy nhìn thoáng qua đồng hồ, ngay sau đó che giấu mà cười cười: “Chuyên viên trang điểm sắp tới rồi, cậu nên chuẩn bị sẵn sàng.

      Diệp Họa Khê thở dài, nếu thành cục diện như vậy, lại nghĩ nhiều cũng vô dụng thôi.

      Nghĩ đến Tết Lịch sắp đến, và Thời Trân Trân đều thể về nhà, liền đề nghị : “Tết Lịch ngày đó đoàn phim cho nghỉ ngày, cậu muốn ăn cái gì, đến lúc đó tớ dẫn cậu ăn.

      Ăn cơm với tớ? tìm Hạ Thanh Diệc sao?” Thời Trân Trân cố ý cười hỏi.

      Diệp Họa Khê ngẫm lại Hạ Thanh Diệc đối xử với người tuyết chính mình làm như vậy liền hừ tiếng: “ tìm, tớ cũng muốn có cuộc sống của riêng mình!

      Thời Trân Trân khách sáo mà lấy điện thoại ra, “Được rồi, vậy giờ tớ đặt phòng bao, bằng đến lúc đó đặt được đâu.

      ***

      Hôm nay hai người phải đóng là quay bù cho cảnh trời mưa lúc trước, lúc ấy dùng xe phun nước, tuy rằng quay đến cũng tệ lắm, nhưng đạt được tiêu chuẩn trong lòng Tề Hán.

      Hơn nữa lúc ấy cảnh diễn kia là vừa mới bắt đầu vào tổ lâu liền quay, nhưng cảnh diễn này lại thuộc về hai người sau khi nhau, cho nên Tề Hán hy vọng có thể đóng lại lần.

      Vốn là quyết định là hôm nay quay, nhưng đêm qua trời mưa, cho nên hôm nay nhiệt độ cũng bởi vậy mà giảm xuống vài độ.

      Tề Hán nhìn bầu trời u, lo lắng cảnh mưa làm cho Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc chịu nổi, vẫn còn do dự.

      Diệp Họa Khê nhìn thấy Tề Hán băn khoăn, lên liền : “Đạo diễn Tề, cứ quay , tôi cố gắng lần liền qua, sao đâu.

      Được rồi, tôi bảo người chuẩn bị tốt trà gừng, đến lúc đó hai người phải uống nhiều chút.” Tề Hán cười .

      Hạ Thanh Diệc từ lúc nãy liền phát trạng thái của Diệp Họa Khê gần như là làm lơ , liền bất đắc dĩ mà cười hỏi: “Vì sao chuyện với tôi?

      Diệp Họa Khê hơi chu môi, muốn hỏi Hạ Thanh Diệc là xử lý người tuyết kia như thế nào rồi, nhưng lại sợ nghe được đáp án mình thích, vì thế đành phải nuốt lời này trở về, “Bởi vì sắp phải đóng phim rồi, tôi chuẩn bị tiến vào trạng thái.

      Nghe vậy, Hạ Thanh Diệc chỉ là nhìn Diệp Họa Khê, cũng có lập tức truy hỏi tiếp.

      Nhưng ra Diệp Họa Khê có chút chột dạ mà chuyển ánh mắt hướng về phía nơi khác.

      Chính thức bắt đầu quay.

      Nước trong xe phun nước phải là nước ấm, bởi vì có hơi nóng, cho nên tổ đạo cụ dùng đều là nước lạnh, nhưng Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc cũng đều khắc phục được vấn đề này.

      Tề Hán nhìn hai người ôm nhau trong màn ảnh, tuy rằng so với lần trước quay khác nhiều lắm, nhưng ông ấy cứ cảm thấy có thứ gì đó hình như có biến hóa.

      Ở nơi màn ảnh quay đến, Hạ Thanh Diệc giọng hỏi: “Có lạnh ?

      Diệp Họa Khê ở trong lòng ngực cọ cọ, muốn hấp thu ấm áp, nhưng ngoại trừ nước lạnh lẽo cái gì cũng có, đành phải cắn răng : “Còn được.

      Nhưng trong lòng lúc này lại vô cùng hy vọng Tề Hán lập tức kêu cut.

      Hạ Thanh Diệc ôm sát , ngay sau đó giọng : “Nếu cảm thấy thoải mái, nhớ với tôi.

      Diệp Họa Khê có thể cảm nhận được cánh tay Hạ Thanh Diệc ôm chặt, cũng khiến cho càng gần sát Hạ Thanh Diệc, hơn nữa những lời này, vốn dĩ trong đáy lòng bình tĩnh lại lần nữa nổi lên gợn sóng.

      “Cut!” Vài phút qua , Tề Hán rốt cuộc vừa lòng mà hô tiếng.

      Xe phun nước cũng lập tức đình chỉ công việc, nhưng hai người người sớm ướt đẫm, cái lạnh chui vào trong thân thể hai người.

      Diệp Họa Khê từ trong lòng ngực Hạ Thanh Diệc ra tới liền ôm hai cánh tay, thân thể cũng tự giác mà run rẩy.

      Nhân viên công tác trước cầm chiếc khăn lông đưa cho Hạ Thanh Diệc, nhưng sau khi cầm lấy liền vội vàng lau cho Diệp Họa Khê, so với đến sau Thời Trân Trân cầm khăn lông giống như trở thành bài trí.

      Mà lúc này Tống Nhiên cũng nhìn các nhân viên công tác ở chung quanh, trong lòng lại rối rắm muốn lên nhắc nhở câu đây là ở trước công chúng hay .

      Diệp Họa Khê vốn dĩ bởi vì lạnh cho nên phản ứng có chút chậm chạp, mà khi Hạ Thanh Diệc màng chính mình người ướt đẫm mà dùng khăn lông lau giúp , trong lòng cả kinh, ngay sau đó tim liền điên cuồng đập.

      Hạ Thanh Diệc như là biết phim trường còn có những người khác, sau khi lau khô nước ở mặt và tóc cho Diệp Họa Khê, liền dùng khăn lông bao lấy cả người lại, lại với Thời Trân Trân đứng đơ ra ở bên, “Mang ấy về, đừng làm cho ấy bị cảm.

      Thời Trân Trân gật gật đầu, nhanh chóng lại phủ thêm chiếc khăn lông khác cho Diệp Họa Khê, sau đó đỡ rời .

      Lúc này Tống Nhiên cũng tiến lên, đưa khăn lông qua, ngay sau đó giọng mà : “Mọi người đều nhìn, ông chủ à vừa mới là chuyện như thế nào vậy!

      Hạ Thanh Diệc rũ mắt, cũng có trả lời.

      Trong phim trường lúc này vô cùng yên tĩnh, Tề Hán tự nhiên cũng thấy màn như vậy, ông ấy cười hoà giải: “Đoàn phim của chúng ta đúng là đoàn phim tương thân tương ái nha, mọi người đều phải học tập theo Thanh Diệc đấy.

      ***

      Diệp Họa Khê tắm lại bằng nước ấm, lại thay quần áo sạch , nhưng khi nghĩ đến màn kia vừa rồi, trái tim vẫn là ngừng rung động.

      Chờ khi ra khỏi từ phòng tắm, Thời Trân Trân lập tức tiến lên : “Vừa rồi tớ ngớ người ra, Hạ Thanh Diệc thế nhưng nhường khăn lông lại cho cậu, lại chủ động lau mặt giúp cậu.

      Vậy cậu xem có phải ấy thích tớ hay ?” Khóe môi Diệp Họa Khê là kiềm được nụ cười.

      Thời Trân Trân lắc đầu, bình tĩnh mà mở miệng: “ phải, bởi vì vừa rồi có chị với tớ, sau khi chúng ta rời , Hạ Thanh Diệc đem khăn lông người cho nhân viên công tác bị nước xối.

      Nụ cười môi Diệp Họa Khê trong nháy mắt biến mất, “Vì sao cậu muốn với tớ cái này? Liền thể để cho tớ vui vẻ thêm rung động thêm lát sao?

      Thời Trân Trân híp mắt : “Tớ muốn cho cậu tỉnh táo chút, sợ cậu đợi lát nữa nhìn thấy Hạ Thanh Diệc tỉnh táo.

      Diệp Họa Khê: “……”

      Là ma quỷ , ngay cả mơ mộng cũng cho được mơ!

      Lúc này Tống Nhiên lại ở trong phòng nghỉ may mắn mà thở dài: “May mắn ông chủ cơ trí, đưa khăn lông cho nhân viên công tác, bằng bây giờ hot search phỏng chừng liền phải có tên của Diệp rồi.

      Cho nên tôi thể đương sao?” Hạ Thanh Diệc nhíu nhíu mày.

      Tống Nhiên sắc mặt nghiêm túc mà lắc đầu: “ phải ông chủ thể đương, nếu Diệp đương, người bị tổn thương khẳng định là ấy.

      Ánh mắt Hạ Thanh Diệc hơi trầm xuống, “Có tôi ở đây, tôi để cho ấy bị tổn thương.

      Vậy nhưng chắc, bây giờ internet rất đáng sợ.” Tống Nhiên làm người đại diện tự nhiên hy vọng có chuyện may xảy ra, vì thế chỉ có thể hèn mọn mà : “Ít nhất ở trước khi đóng máy thu liễm lại, để cho bộ phim điện ảnh này thuận lợi mà quay xong.

      Hạ Thanh Diệc híp mắt lại: “ là cảm thấy tôi chưa đủ bình tĩnh sao? Tôi rất kiềm chế rồi.”

      Tống Nhiên vẻ mặt kinh ngạc, hận thể lên ôm người ta về nhà, cái này kêu kiềm chế?

      Yên tâm , tôi làm chuyện gì khác người đâu.” Hạ Thanh Diệc trầm giọng bảo đảm.

      Tống Nhiên gật gật đầu: “Vậy tôi yên tâm rồi, bây giờ tôi xử lý chút tình hình vừa rồi, hy vọng có lời đồn gì truyền ra.

      ***

      Sau khi diễn xong, hai người ở trong bãi đỗ xe của khách sạn gặp được, Tống Nhiên và Thời Trân Trân nhìn nhau liếc mắt cái, ăn ý mà dừng ở phía sau, chừa ra ra thế giới riêng dành cho hai người.

      Trong thang máy, Diệp Họa Khê mím môi, biết nên mở miệng như thế nào.

      Hạ Thanh Diệc lại vào lúc này đánh giá lần Diệp Họa Khê từ xuống dưới: “Uống trà gừng chưa?

      Diệp Họa Khê hơi giật mình, ngay sau đó gật đầu: “Uống rồi, uống chưa?

      Hạ Thanh Diệc cười khẽ : “Đương nhiên uống rồi.

      Vừa dứt lời, trong thang máy lại là gian yên tĩnh.

      Diệp Họa Khê mím môi, cuối cùng vẫn là nhịn được mở miệng: “Hôm nay…… cảm ơn .

      Vì chuyện gì?” Hạ Thanh Diệc cười hỏi.

      Diệp Họa Khê đột nhiên ngước mắt nhìn Hạ Thanh Diệc, “Tôi có thiếu rất nhiều chuyện sao?

      Còn thiếu sao?” Hạ Thanh Diệc hỏi lại.

      “……” Diệp Họa Khê cúi đầu, ở trong lòng tính xác ít.

      Cửa thang máy mở ra, tới tầng lầu hai người ở, hai người trước sau ra thang máy.

      Diệp Họa Khê mắt thấy Hạ Thanh Diệc liền sắp rời , cắn chặt răng vẫn là đem nghi hoặc trong lòng hỏi ra: “Người tuyết tôi tặng cho , thích sao? Có phải vứt rồi hay ? Nếu mà thích……

      còn chưa dứt lời, Hạ Thanh Diệc mở cửa phòng ra, “Vào .

      Diệp Họa Khê chần chờ mà nhìn về phía : “Hả?

      Hạ Thanh Diệc mím môi cười đáp: “ vào tự mình kiểm tra.

      Tác giả có lời muốn : Mọi người đều biết, vào phòng coi là khác người.
      Last edited: 24/2/22
      Tiểu Ly 1111, Shikanomattroiden2810 thích bài này.

    3. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 24: Vào phòng ấy

      Diệp Họa Khê chút suy nghĩ liền cất bước vào.

      Chê cười, khi nào có thể có cơ hội vào phòng của Hạ Thanh Diệc chứ, còn là đơn độc ở riêng với ấy, vào bây giờ để lúc nào.

      Kỳ phòng trong khách sạn cũng khác biệt gì mấy, nhưng sau khi Diệp Họa Khê vào cứ cảm thấy phòng của Hạ Thanh Diệc giống nhau, nghĩ nơi này đại khái là bởi vì lây dính hơi thở của Hạ Thanh Diệc.

      đến sô pha trong phòng khách ngồi xuống, sau đó liền nhìn xung quanh khắp nơi, ánh mắt hề che giấu, giống như có thể dùng kiêng nể gì tới để hình dung.

      Hạ Thanh Diệc rót cốc nước lại đây, lại cười hỏi: “Có khác với phòng của ?

      Diệp Họa Khê trong nháy mắt thu hồi ánh mắt trở nên rụt rè lên: “ có.

      Nàng uống ngụm nước, ánh mắt lại nhìn khắp phòng khách khắp, người tuyết ở trong phòng khách vậy hẳn là ở trong phòng ngủ.

      Hạ Thanh Diệc cũng vào lúc này cười mở miệng: “Người tuyết ở trong phòng ngủ, muốn vào nhìn ?

      Nghe vậy, ánh mắt Diệp Họa Khê sáng lên, nhưng ngay sau đó mặt lại lộ vẻ do dự: “Được chứ?

      Hạ Thanh Diệc cười khẽ tiếng, mở cửa phòng ngủ ra cho xem, “Nếu cho nhìn, lại lo lắng tôi vứt nó mất.

      Diệp Họa Khê là lo lắng như vậy, mà khi Hạ Thanh Diệc ra những lời này, đột nhiên cảm thấy chính mình có phải hay quá lòng dạ hẹp hòi, hoặc là quá mức có che đậy……

      ho khan tiếng nhanh chóng giải thích: “Bởi vì đây là lần đầu tiên tôi tự tay làm món quà, cho nên rất là quý trọng.

      Đuôi lông mày Hạ Thanh Diệc khẽ nhướng lên, lại cười : “Vậy xem ra vậy may của tôi tệ đâu.

      Đâu chỉ là vận may tệ, đây chính là chuyên môn làm vì đó, Diệp Họa Khê ở trong lòng thầm.

      Chờ khi vào phòng ngủ, phát người tuyết vải lông dê liền đặt ở tủ đầu giường, nơi đó chính là vị trí mà Hạ Thanh Diệc mỗi ngày ngủ và thức dậy đều có thể nhìn thấy.

      Diệp Họa Khê đè xuống độ cong của khóe môi, lo chính mình vui vẻ: “Vị trí này cũng tệ lắm!

      Hạ Thanh Diệc hơi hơi cong cong môi: “ lại hoài nghi tôi ?

      Gò má Diệp Họa Khê hơi hơi đỏ lên, có chút chột dạ mà nhìn sang bên.

      Hạ Thanh Diệc trái lại cũng có tiếp tục thảo luận chuyện này, ngược lại cười hỏi: “Tết Lịch có lịch trình gì ? Chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm thế nào?

      Diệp Họa Khê cảm thấy lúc này nếu là có vậy chính là đầu có vấn đề, quyết đoán lắc đầu: “ có.

      ***

      Khi Thời Trân Trân ném gối về phía Diệp Họa Khê, phẫn nộ trong lòng ấy đạt tới đỉnh điểm, “ hứa Tết Lịch ăn cơm với nhau, thế nhưng cậu muốn cho tớ leo cây hả!

      Diệp Họa Khê xoa tay kiểu con ruồi xin tha mà xin lỗi: “Tớ xin lỗi tớ xin lỗi tớ xin lỗi.

      Cậu cho rằng cậu nhấn mạnh ba lần liền có việc gì sao! Hả? Tớ đặt phòng luôn cả rồi.” Thời Trân Trân chống eo, thở phì phì mà trừng mắt .

      Diệp Họa Khê chỉ thiếu quỳ lạy Thời Trân Trân, tiếp tục xin lỗi: “Tiền cứ để tớ trả, cậu muốn kiểu túi xách kia tớ lập tức mua tặng cho cậu luôn, cậu còn có cái gì muốn mua cứ với tớ, tớ mua hết cho cậu!

      Thời Trân Trân vẫn là nguôi giận: “Bộ nhìn tớ giống như là cái loại người này sao!

      Hạ Thanh Diệc muốn mời tớ ăn cơm, cậu ngẫm lại xem đây là cơ hội tốt nha.” Diệp Họa Khê tới đỡ Thời Trân Trân ngồi xuống, lại mát xa vai cho ấy, “Có cần đến lúc đó tớ tìm mấy cái tiểu ca ca đẹp trai ăn cơm với cậu hay , như vậy cậu cũng đơn.

      Tiểu ca ca?” Thời Trân Trân lập tức ánh mắt sáng lên, ấy quay đầu lại hỏi: “Mấy người?

      Diệp Họa Khê thấy Thời Trân Trân hình như hề tức giận, cười tủm tỉm mà : “Cậu thích mấy người liền có mấy người, dù sao tớ trả tiền cho, cậu sợ gì chứ.

      Có thể sờ tay ?” Thời Trân Trân kích động hỏi, “Giống nhau có thể đến bước nào?

      “……” Diệp Họa Khê kinh ngạc mà nhìn về phía Thời Trân Trân, “Trân Trân, nghĩ tới nha, cậu còn thích kiểu này nữa.

      vừa mới bắt đầu chỉ là thuận miệng vừa , cũng nghĩ tới Thời Trân Trân cảm thấy hứng thú như vậy.

      Tớ phải là lúc trước trong nhà quản quá nghiêm cũng có thời gian đương, vậy tiểu ca ca đẹp trai có thể cho tớ tới ?” Thời Trân Trân chà xát tay, hưng phấn mà hỏi.

      Diệp Họa Khê thử hỏi: “Vậy cậu tức giận sao?

      “Cậu sao mà có thể so sánh được với tiểu ca ca đẹp trai.” Thời Trân Trân vẫy vẫy tay, “Nhưng tiền đề là cần thiết là đẹp trai , tớ cần cái loại dầu mỡ này.

      Diệp Họa Khê trầm ngâm lát sau : “Tớ tìm Phó Tiêu hỏi chút, cậu ta tương đối có kinh nghiệm.

      Thời Trân Trân có chút gấp chờ nổi: “Vậy cậu hỏi liền bây giờ .

      Diệp Họa Khê bất đắc dĩ, lập tức gọi điện thoại cho Phó Tiêu, “Phó Tiêu, tôi hỏi cậu chuyện.

      Sao mà mỗi lần cậu gọi điện thoại lại đây đều là hỏi chuyện tôi?” Phó Tiêu chậc tiếng.

      Diệp Họa Khê nhìn Thời Trân Trân thò qua tới, đành phải : “Bởi vì là chuyện tương đối khẩn cấp , hơn nữa chỉ có cậu tương đối có kinh nghiệm.

      Phó Tiêu ý vị thâm trường mà cười thanh: “Chuyện gì?

      Khi Diệp Họa Khê đem chuyện này hỏi ra miệng, bên kia Phó Tiêu lập tức kiêng nể gì mà nở nụ cười, “Cậu và Trân Trân phải đóng phim sao? Thế nhưng còn nghĩ loại chuyện này nữa.

      Cái gì kêu loại chuyện này?” Diệp Họa Khê lập tức phản bác lên, “Cậu có thể tìm mấy chị xinh đẹp, tụi tôi thể tìm tiểu ca ca đẹp trai sao!

      Thời Trân Trân ở bên cạnh tán đồng gật gật đầu.

      Được rồi được rồi, ta ở thành phố Dương cũng quen biết vài người, đến lúc đó tìm chất lượng cao cho hai cậu.” Phó Tiêu lập tức , “Tôi trả tiền cho, cần lo lắng.

      Sau khi cúp máy, Diệp Họa Khê cười nhìn về phía Thời Trân Trân: “Vừa lòng ?

      Thời Trân Trân đè xuống ý cười nơi khóe miệng: “Chờ tớ trải nghiệm rồi hãy .

      ***

      Vào ngày Tết Lịch, Diệp Họa Khê hứa hẹn mua túi xách cho Thời Trân Trân cũng trước tiên đưa tới, mà Thời Trân Trân đeo túi xách này ra ngoài hưởng thụ .

      Diệp Họa Khê thay chiếc váy liền áo, hôm nay cũng tỉ mỉ mà trang điểm chút, sau khi nhìn thấy Hạ Thanh Diệc gần như là chạy qua .

      Thấy trong xe có Tống Nhiên, tò mò hỏi: “Hôm nay Tống Nhiên ở đây, là lái xe sao?

      Hạ Thanh Diệc giúp mở cửa xe bên ghế phụ ra, ngay sau đó khẽ cười : “Hôm nay cho ta nghỉ.

      Diệp Họa Khê trong lòng nhảy nhót lên, chỉ có hai người bọn họ rất tốt.

      Nhà hàng là sản nghiệp của nhà họ Hạ, Hạ Thanh Diệc chọn nơi này là bởi vì tính bảo mật cũng tốt, nhân viên nhà hàng cũng có đủ nhãn lực.

      Khi nhìn đến Hạ Thanh Diệc và Diệp Họa Khê cùng đến, nhân viên nhà hàng cũng lộ ra vẻ mặt sáng tỏ biểu tình, sau đó quay đầu báo cáo cho cửa hàng trưởng.

      Vốn định điệu thấp Hạ Thanh Diệc cũng nghĩ tới chân trước và Diệp Họa Khê vào phòng bao, sau lưng bị người báo cáo cho Hạ Chiếu.

      Mà lúc này Diệp Họa Khê ngồi ở trong phòng bao, trong lòng lại có chút khẩn trương.

      Tuy rằng đây phải lần đầu tiên và Hạ Thanh Diệc ăn cơm riêng với nhau, nhưng hôm nay là Tết Lịch, giống như liền được giao cho ý nghĩa giống nhau, huống chi đây vẫn là Hạ Thanh Diệc chủ động mời .

      Hạ Thanh Diệc sờ sờ hộp quà trong túi, do dự muốn bây giờ lấy ra tới hay , nhạc chuông điện thoại của lại vào lúc này vang lên, thấy là Hạ Chiếu gọi đến, than thanh xin lỗi với Diệp Họa Khê: “Xin lỗi, là bố tôi gọi tới, tôi nghe máy lát.

      Diệp Họa Khê ngoan ngoãn gật gật đầu.

      Sau khi Hạ Thanh Diệc ra ngoài nghe điện thoại, Diệp Họa Khê nghĩ tới Lư Tuyết Trân cũng gọi điện thoại tới cho .

      Mẹ ơi, chúc mừng năm mới! trước lời chúc mừng.

      Lư Tuyết Trân tức giận mà : “Con cũng ở nhà, chúc mừng cái gì mà chúc mừng.

      Diệp Họa Khê bất đắc dĩ mà cười cười, ngay sau đó xin lỗi: “Con xin lỗi ạ, nhưng mà quay phim cũng sắp kết thúc rồi, rất nhanh là con có thể trở về Định Hải.

      Trước chuyện này, bố con nghe được ít tin tức, con và Hạ Thanh Diệc của nhà họ Hạ kia hình như có quan hệ mật thiết, là vậy chăng?” Lư Tuyết Trân xác định mà mở miệng hỏi.

      Diệp Họa Khê trong lòng lộp bộp nhảy dựng, ngay sau đó cười ngượng : “Bố nghe tin ở đâu vậy, bây giờ phải con đóng phim cùng Hạ Thanh Diệc sao, đâu có chỗ nào thích hợp đâu?

      là ông ấy có người bạn lần trước nhìn thấy hai đứa cùng đến nhà hàng ăn cơm.” Lư Tuyết Trân , “Chỉ có hai đứa con, Trân Trân đều ở bên cạnh.

      Diệp Họa Khê lập tức nghĩ tới vào ngày sinh nhật của Hạ Thanh Diệc, bọn họ xác là ăn cơm riêng với nhau, lúc ấy cũng đủ cẩn thận rồi, lại nghĩ rằng vẫn là bị người khác thấy được.

      Nếu là bị paparazzi hoặc là người có tâm khác nhìn thấy, như vậy cùng ngày phỏng chừng bị tung lên hot search, nghĩ vậy, trong lòng trong nháy mắt căng thẳng.

      Người bạn kia của bố bậy khắp nơi chứ?” Diệp Họa Khê nhanh chóng hỏi.

      Lư Tuyết Trân vừa nghe lời này liền cảm thấy thích hợp, “Sao vậy? Hai đứa nếu đến với nhau cứ thôi, có chỗ nào đáng giá giấu giếm sao?

      Ngày đó là sinh nhật của Hạ Thanh Diệc, cho nên chúng con ăn cơm với nhau. Chúng con dù sao cũng là minh tinh mà, chút chuyện cũng có thể bị bắt gió bắt bóng, cho nên khẳng định thể với bên ngoài ạ.” Diệp Họa Khê giải thích.

      Lư Tuyết Trân lại nở nụ cười: “Khê Khê, có phải con thích người tên là Hạ Thanh Diệc kia hay ?

      Diệp Họa Khê im lặng, biết nên che giấu lời dối như thế nào nữa.

      Lư Tuyết Trân trong lòng nháy mắt sáng tỏ, trái lại cũng có tiếp tục truy hỏi: “Xem ra con còn chưa có thành công, vậy mẹ coi như là biết .

      được cho bố con đó.” Diệp Họa Khê thêm câu.

      Biết rồi.” Lư Tuyết Trân cười cười, lại hỏi: “Bây giờ con phải là cùng nhau ăn cơm với cậu ta chứ?

      Diệp Họa Khê giọng mà trả lời chữ "ừm".

      Thấy thẹn thùng, Lư Tuyết Trân cười : “Được rồi được rồi, vậy mẹ quấy rầy hai đứa nữa.

      ***

      Mà lúc này, Hạ Thanh Diệc ra bên ngoài nghe cuộc gọi của Hạ Chiếu.

      Hạ Chiếu có chần chờ, trực tiếp mở miệng liền hỏi: “Nghe bây giờ con ăn cơm với bé nhà họ Diệp?

      Hạ Thanh Diệc ánh mắt vừa động, cong môi cười trả lời: “Tin tức cũng linh thông, tụi con chỉ mới vừa vào phòng bao mà thôi.

      Con trai à, bé nhà họ Diệp kia mẹ xem ảnh chụp rồi, xinh đẹp đó, chừng nào con mới mang về nhà tới vậy?” Võ Tình đoạt điện thoại của Hạ Chiếu liền kích động mà mở miệng hỏi.

      Hạ Thanh Diệc bất đắc dĩ mà cười : “Mẹ à, con và ấy còn chưa có phát triển đến bước kia đâu.

      Vậy vì sao con mau chút đâu.” Võ Tình có chút thất vọng, đối với Hạ Thanh Diệc bà ấy sớm làm tốt chuẩn bị có khả năng đơn sống quãng đời còn lại, nghĩ tới ở thời điểm này làm cho bắt đầu sinh ra hy vọng, “Mẹ cũng phải hy vọng con lập tức kết hôn, con có người mẹ liền thỏa mãn rồi, nam hay nữ mẹ cũng so đo đâu.

      Hạ Thanh Diệc: “……”

      Hạ Chiếu ở bên kia điện thoại ho khan tiếng, ngay sau đó cầm lấy điện thoại còn thêm: “Bố cũng phải cố ý điều tra nhà họ Diệp, Diệp Tiên bố rất thưởng thức. Nhà họ Diệp tuy rằng so ra kém nhà họ Hạ, nhưng mà bố mẹ càng coi trọng chính là phẩm hạnh, nhà bọn họ xác rất tồi.

      Hạ Thanh Diệc đỡ trán, “Chuyện của con con tự mình xử lý tốt, bố mẹ cần nhọc lòng đâu.

      Giống như mẹ con , con cứ đương .” Hạ Chiếu bảo đảm , “Bố mẹ tuyệt đối can thiệp quá mức đâu.

      Hạ Thanh Diệc thở dài, ngay sau đó đồng ý: “Con biết rồi.

      Hạ Chiếu lại hỏi: “Vậy khi nào bố có thể sắp xếp để hai nhà gặp mặt vậy?

      “……” Hạ Thanh Diệc nhéo nhéo giữa mày, : “Chờ khi nào con theo đuổi được người ta hãy .

      Võ Tình ở bên cạnh lại nhịn được, lớn tiếng : “Con liền thể tốc độ nhanh lên sao!

      Nếu bố mẹ quấy rầy, lúc này tụi con hẳn là ở trong phòng bao trò chuyện vui vẻ rồi.” Hạ Thanh Diệc bất đắc dĩ mà .

      Thấy thế, Võ Tình cũng dám lại quấy rầy: “Vậy con mau !

      Lại lần nữa trở lại phòng bao, Hạ Thanh Diệc xin lỗi với Diệp Họa Khê: “Xin lỗi, chuyện với bố mẹ tôi thời gian hơi dài chút.

      Diệp Họa Khê cũng mới vừa trò chuyện qua điện thoại với Lư Tuyết Trân xong, vì thế cười : “ sao đâu, bây giờ chúng ta gọi món ăn .

      Hạ Thanh Diệc đưa thực đơn cho : “ tới gọi món .

      Diệp Họa Khê trái lại cũng khách sáo, gọi vài món ăn mình thích, nhưng mà lần này gọi riêng thêm hai món ăn mà Hạ Thanh Diệc thích.

      Hạ Thanh Diệc nhìn Diệp Họa Khê gọi món ăn đơn giản có tiếp tục gọi thêm món, khóe môi cong lên đưa thực đơn cho người phục vụ: “Chỉ mấy món này thôi.

      Cơm mới vừa ăn nửa, ngoài cửa liền có người phục vụ gõ cửa tiến vào, thấy ấy đẩy chiếc xe đẩy , bên là bánh kem, Diệp Họa Khê nghi hoặc hỏi: “Chúng tôi đâu có gọi bánh kem đâu?

      Người phục vụ kỹ thuật diễn tinh vi, mỉm cười : “Hôm nay là Tết Lịch, cho nên đây là nhà hàng chúng tôi tặng miễn phí.

      Diệp Họa Khê cười cảm ơn, chờ người phục vụ rời , mới phát ra bánh kem có hình trái tim……

      Tác giả có lời muốn : Bố mẹ: Bố mẹ chỉ có thể giúp con đến đây thôi!
      Last edited: 26/2/22
      Tiểu Ly 1111mattroiden2810 thích bài này.

    4. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 25: Cảnh hôn sô pha

      Ánh đèn trong phòng bao là đèn sưởi ấm, phối hợp với bánh kem hình trái tim, lúc này liền có vẻ rất thích hợp.

      Diệp Họa Khê xấu hổ mà nhìn thoáng qua Hạ Thanh Diệc, mới phát nhìn bánh kem trầm tư, đành phải lên tiếng giảm bớt khí này: “Có khả năng là bởi vì Tết Lịch , chiếc bánh kem này cũng vui mừng……

      Tuy rằng bánh kem có hình trái tim, nhưng nó cũng có màu đỏ, lúc này xác có vẻ tương đối vui mừng.

      Diệp Họa Khê nghĩ, có thể là nhà hàng cho rằng bọn họ là người , cho nên mới dùng hình trái tim, nhưng điểm này chỉ có thể ở trong lòng mừng thầm.

      Hạ Thanh Diệc là biết chiếc bánh kem này là ai chuẩn bị, chân mày nhíu lại chỉ cảm thấy rất bất đắc dĩ: “Nếu mà thích, tôi bảo người mang nó ra ngoài.

      cần đâu, tôi vẫn rất thích.” Diệp Họa Khê cong mắt cười , “Đợi lát nữa nếu ăn hết, tôi mang về cho Trân Trân cũng ăn thử.

      Lông mày Hạ Thanh Diệc giãn ra, cười cười: “Nghe thấy thích nó, có lẽ bọn họ rất vui vẻ.

      Diệp Họa Khê hơi giật mình, ngay sau đó hỏi: “Đầu bếp sao?

      Hạ Thanh Diệc nhướng mày có trả lời vấn đề này, “Muốn ăn ? Tôi giúp cắt miếng.

      Muốn!” Diệp Họa Khê bởi vì đóng phim lâu ăn bánh kem rồi, cho nên khi chiếc bánh kem này được mang vào tới có chút rung động, “Chỉ ăn miếng thôi, béo lên đâu!

      ra những lời này, càng như là an ủi chính mình.

      Hạ Thanh Diệc mím môi cười, giúp cắt miếng bánh kem.

      Vị ngọt của bánh kem sau khi ở đầu lưỡi lan ra, Diệp Họa Khê thỏa mãn mà nheo lại hai mắt, “Chờ tôi đóng xong bộ phim này, tôi liền có thể kiêng nể gì mà ăn rồi.

      Vậy còn bộ tiếp theo sao?” Hạ Thanh Diệc hỏi.

      Diệp Họa Khê ngẩn người, ngay sau đó trả lời: “Gần đây tuy rằng có đưa qua kịch bản, nhưng đều rất bình thường, cho nên liền muốn nhận lời nhanh như vậy, rốt cuộc kịch bản hay là rất khó cầu.

      Hạ Thanh Diệc khẽ trầm tư, sau đó lại hỏi: “Có cái gì muốn đóng sao?

      Diệp Họa Khê suy nghĩ, “Tôi vẫn là diễn viên mới, đương nhiên là các loại loại hình đều muốn thử rồi, miễn là kịch bản hay đều được.

      xong, lại hỏi Hạ Thanh Diệc: “ sao? đóng bộ này xong rồi có phải cũng muốn nghỉ ngơi hay ? Tôi nhớ hình như năm cũng đóng hai bộ phim.

      Hạ Thanh Diệc gật đầu: “Đạo diễn Từ có bộ phim muốn tìm tôi đóng, tôi còn có đáp ứng.

      Đạo diễn Từ? Đạo diễn Từ Chính Hòa sao?” Diệp Họa Khê kinh ngạc nhìn , “Phim của đạo diễn Từ hẳn là rất tốt chứ, vì sao đáp ứng vậy?

      Phải biết rằng đạo diễn Từ Chính Hòa có thể coi như là đỉnh cấp đạo diễn trong nước, quay phim nào nổi phim đó, chưa bao giờ thất thủ, bao nhiêu diễn viên đều tranh nhau muốn đóng phim của ông ấy.

      Hạ Thanh Diệc cười nhìn về phía Diệp Họa Khê: “ hy vọng tôi nhận lời sao?

      Nếu là kịch bản hay, có thể nhận khẳng định phải nhận nha, là cơ hội tốt đó.” Diệp Họa Khê sau khi xong đột nhiên cảm thấy có chút đúng, vì thế lại bổ sung : “Nhưng mà kịch bản đưa cho nhất định đều là rất tốt.

      Hạ Thanh Diệc cong cong môi: “Tôi suy xét lại.

      Sau khi ăn xong, hai người lần nữa quay lại xe, Diệp Họa Khê dọc theo đường đều là cầm bánh kem ở trong tay, bởi vì sợ làm rơi hỏng mất.

      Chờ xe ngừng ở bãi đỗ xe của khách sạn, Hạ Thanh Diệc có lập tức mở cửa xuống xe, từ trong túi lấy ra món quà chuẩn bị tốt đưa cho Diệp Họa Khê: “Chúc mừng năm mới.

      Hộp quà nhung tơ màu đỏ, gọn lại rất phù hợp với khí Tết Lịch.

      Diệp Họa Khê kinh hỉ mà nhìn hộp quà nhung tơ màu đỏ này, muốn duỗi tay nhận lấy, nhưng lại có chút chần chờ: “ là tặng cho tôi sao?

      Hạ Thanh Diệc bất đắc dĩ mà cười cười: “ phải tặng cho , vậy tôi lấy ra làm gì chứ.

      Diệp Họa Khê gấp chờ nổi mà cầm lấy, ngay sau đó lời cảm ơn: “Cảm ơn ! Đây là món quà đầu tiên trong năm mới của tôi!

      Nhưng xong, lại ngây ngẩn cả người, bởi vì có chuẩn bị quà tặng cho Hạ Thanh Diệc, “Tôi xin lỗi, tôi quên phải chuẩn bị quà tặng cho rồi.

      Khóe môi Hạ Thanh Diệc hơi cong lên: “Tôi nhận được quà rồi.

      ***

      Khi Diệp Họa Khê trở lại khách sạn, Thời Trân Trân còn chưa có trở về.

      đặt bánh kem ở bàn trà liền lập tức mở món quà mà Hạ Thanh Diệc tặng cho , vừa rồi ở xe cũng chưa bỏ được mở ra, bởi vì sợ chính mình quản lý biểu tình tốt.

      Mở hộp quà nhung tơ màu đỏ ra, bên trong có chiếc vòng cổ, kiểu dáng đơn giản lại tinh xảo, lập tức liền thích.

      Diệp Họa Khê vui đến muốn lập tức tìm người chia sẻ tin tốt này, mới vừa cầm điện thoại muốn gọi điện thoại cho Thời Trân Trân, cửa phòng liền mở ra, mà Thời Trân Trân vẻ mặt thỏa mãn mà hát bước vào cửa.

      Trân Trân, Hạ Thanh Diệc tặng quà cho tớ nè!” Diệp Họa Khê mang theo vòng cổ ở cổ khoe ra cho ấy xem.

      Thời Trân Trân có chút kinh ngạc: “Mời cậu ăn cơm còn tặng quà cho cậu sao, vậy đơn thuần đâu?

      Cho nên tớ có thể tỏ tình sao?” Diệp Họa Khê nắm chặt bàn tay, hận thể lập tức chạy tìm Hạ Thanh Diệc tỏ tình.

      Thời Trân Trân nhìn dáng vẻ này của , nhanh chóng ấn sô pha, “Bình tĩnh bình tĩnh, bây giờ còn chưa phải là lúc.

      Được rồi……” Diệp Họa Khê thở dài, mặt lại hy vọng phim điện ảnh nhanh chóng quay xong, mặt lại hy vọng bộ phim điện ảnh này mãi mãi cần quay xong, rối rắm đến khiến cho cũng biết nên làm cái gì bây giờ.

      Diệp Họa Khê khôi phục bình tĩnh, chỉ vào bánh kem bàn trà : “Nhà hàng tặng đó, cậu cứ lấy ăn .

      Nhà hàng còn tặng bánh kem?” Thời Trân Trân vẻ mặt mới lạ mà mở ra, kết quả phát trái tim thiếu góc cũng liền buồn bực lên, “Tết Lịch còn tặng bánh kem hình trái tim?

      Có thể họ cho rằng tớ và Hạ Thanh Diệc là người .” Diệp Họa Khê vui rạo rực mà trả lời, ngay sau đó lại hỏi: “Đúng rồi, cậu đêm nay thế nào rồi?

      Thời Trân Trân thỏa mãn mà nằm sô pha, vẻ mặt vui vẻ mà : “Quá sung sướng luôn, lớn lên đẹp trai thìkhông , tri kỷ lại có chừng mực, làm người ta chán ghét, lại dầu mỡ. Bạn trai có cái gì tốt chứ, tớ muốn nỗ lực kiếm tiền tìm mấy tiểu ca ca, chỉ là chuyện phiếm là có thể giảm sức ép rồi.

      Diệp Họa Khê nghe Thời Trân Trân vừa miêu tả như vậy, đột nhiên cũng có chút rung động, “Tốt như vậy sao?

      Cậu cũng đừng nghĩ nữa, thành thành theo đuổi Hạ Thanh Diệc , mấy đó đều là của tớ.” Thời Trân Trân liếc mắt nhìn cái.

      Diệp Họa Khê buồn cười mà nhìn ấy: “Cũng biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu đây.

      Ngẫu nhiên gặp mặt liền rất vui rồi.” Thời Trân Trân cười hì hì , “Tớ muốn nỗ lực làm kiếm tiền, đầu tiên chính là nhận phim mới cho cậu, chỉ có cậu làm cực như trâu bò, tớ mới có thể kiếm được càng nhiều, như vậy mới có thể tìm càng nhiều tiểu ca ca rồi!

      Diệp Họa Khê: “……”

      ***

      Tết Lịch qua , đoàn phim tiến vào những cảnh quay cuối cùng.

      Hôm nay cảnh này chính là cảnh hôn cuối cùng, sau khi Hạ Thanh Diệc nhiệm vụ kết thúc lại lần nữa trở về gặp Diệp Họa Khê, cảnh hôn này khác với cảnh hôn lúc trước, là cảnh hôn động tình, cho nên cần phải có thiết kế động tác.

      Tề Hán sáng sớm liền tới đây thương nghị với hai người: “Cảnh hôn này cũng rất quan trọng, hai người phải cố gắng diễn đó.

      Nghe được lời này, áp lực của Diệp Họa Khê lập tức liền lớn lên, nhưng mà tên bắn liền dừng lại được, muốn cự tuyệt cũng cự tuyệt được rồi.

      “Hai người trước thương lượng động tác chút, lát nữa chúng ta bắt đầu quay.” Tề Hán dặn dò xong lại vội chuyện khác.

      Diệp Họa Khê cúi đầu, lại bắt đầu hối hận.

      Hạ Thanh Diệc lại lên tiếng cười : “Khi bảo tôi đóng cảnh hôn cũng phải là như vậy.

      Diệp Họa Khê nghe được lời này đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Thanh Diệc, thấy mỉm cười, lỗ tai cũng theo đó mà đỏ lên: “Tôi mới có như vậy đâu, tôi chỉ là đưa ra đề nghị, hơn nữa là suy xét vì bộ phim thôi!

      vội vàng biện giải, hình như muốn phủi sạch tiểu tư tâm của mình, có thể thấy được Hạ Thanh Diệc ý cười ngâm ngâm mà nhìn , giống như chút nào đều có tin tưởng cách của .

      Nếu mà muốn đóng có thể với đạo diễn Tề.” Diệp Họa Khê mím môi .

      Hạ Thanh Diệc cười như cười mà nhìn : “Cho nên là từng đóng cảnh hôn với tôi lần, cũng coi như là hôn rồi, bây giờ liền sao cả lại đến lần nữa?

      Nghe được lời này, Diệp Họa Khê hoảng sợ, nhanh chóng nhìn về phía chung quanh phim trường, cũng may mắn các nhân viên công tác đều nghiêm túc làm việc cương vị của họ, hoàn toàn rảnh bận tâm đến bọn họ, cũng liền có nghe được bất luận đối thoại gì giữa bọn họ.

      Sao mà lại có thể bậy như thế.” Diệp Họa Khê hai má đỏ lên còn là sốt ruột mà giải thích, “Tôi hoàn toàn có ý kia đâu!

      Hạ Thanh Diệc tay nâng má, mỉm cười mà nhìn , lẳng lặng, cái gì cũng chưa .

      Diệp Họa Khê giận dỗi mà xoay mặt qua bên: “Tôi đóng cảnh hôn với nữa, tôi với đạo diễn Tề.

      Hạ Thanh Diệc bắt lấy cổ tay , vội vàng ngăn lại động tác đứng dậy của , ngay sau đó cười khẽ dỗ dành : “Cảnh hôn này rất quan trọng, là tôi muốn đóng.

      Vậy còn kém nhiều lắm, Diệp Họa Khê khẽ hừ tiếng.

      ***

      Hết thảy chuẩn bị ổn thoả, cũng đến thời gian hai người đóng cảnh hôn.

      Cảnh hôn này được sắp đặt ở sô pha, thiết kế động tác cũng là trước tiên thương nghị qua, trước quay cảnh ngồi hôn, sau đó hai người chậm rãi nằm xuống, lại đến đoạn.

      Lúc sau, đó là làm cho người ta vô hạn mơ màng.

      Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc lúc này tiến vào trạng thái, vài câu lời kịch trước khi bắt đầu cảnh hôn cũng thuận lợi mà qua.

      Ánh đèn trở nên mờ ám, trường yên tĩnh tiếng người, mà trong mắt hai người chỉ có lẫn nhau.

      Hạ Thanh Diệc ôm lấy eo Diệp Họa Khê sau đó từng bước tới gần, đôi môi này là từng mơ ước vô số lần, lại chỉ có thể mượn lý do đóng phim mới có thể hôn được.

      Mà đối với Diệp Họa Khê mà , nụ hôn này phải lần đầu tiên, nhưng trong lòng lại càng thêm khẩn trương. Bởi vì trong ánh mắt Hạ Thanh Diệc lúc này tràn ngập thâm tình và lưu luyến, biết đây là ở trong phim, nhưng vẫn nhịn được mà trầm luân trong đó.

      Đôi môi mềm mại gần trong gang tấc, Hạ Thanh Diệc hơi hơi cúi đầu liền dễ dàng mà ngậm được. Trong nháy mắt kia, trái tim khô cạn giống như lần nữa gặp nguồn nước ngọt lành, sau đó phát thể vãn hồi.

      Bối cảnh trong phòng khách giờ phút này rất yên tĩnh, trừ bỏ thanh hôn môi của hai người.

      Cứ việc lần này cũng đuổi người cho trống chỗ như lần trước, nhưng người ở lại nhìn cảnh hôn này vẫn như cũ đầy mặt đỏ bừng.

      Diệp Họa Khê đôi tay ôm cổ Hạ Thanh Diệc, đem cả thể xác và tinh thần đắm chìm vào trong.

      Căn cứ động tác thiết kế, Hạ Thanh Diệc ôm lấy eo Diệp Họa Khê chậm rãi đè lên sô pha, nhưng bởi vì nơi này động tác có quá mức trôi chảy cũng "bị lag" lần, nhưng lúc sau cảnh hôn sô pha lại rất mau hoàn thành.

      Khi nghe được “cut”, hai người ai cũng có lập tức dừng lại, mà là hoãn vài giây.

      Thanh Diệc khi buông Họa Khê ra phải cố gắng tự nhiên chút, lại quay lại lần .” Tề Hán xong vấn đề còn quên khen câu, “Cảnh hôn vừa rồi rất tồi.

      Diệp Họa Khê nhàng thở phì phò, nghe được lời này cũng khỏi đỏ vành tau, thậm chí dám nhìn Hạ Thanh Diệc.

      “Lại đến lần hẳn là có thể kết thúc ?” Nàng giọng hỏi.

      Khi Hạ Thanh Diệc rời khỏi môi của Diệp Họa Khê, ánh mắt cũng hơi hơi trầm xuống: “Tôi cố gắng lần là hoàn thành.

      Lại đến lần cảnh hôn này so với lúc trước càng thêm triền miên, giống như là muốn bù đắp lại mấy ngày nay gặp nhau, mà cánh tay Hạ Thanh Diệc ôm lấy Diệp Họa Khê cũng càng thêm dùng sức, giống như muốn đem Diệp Họa Khê cùng chính mình hòa hợp làm .

      Cảnh hôn lần này, Tề Hán có lập tức kêu dừng, nhìn cảnh hôn nước chảy mây trôi của hai người, ông ấy thậm chí cảm thấy lại hôn nhiều thêm vài phút cũng có thể.

      Lúc này Diệp Họa Khê cũng có chút nóng nảy, hơi thở của rất xong, nếu là lại kêu dừng, cũng biết kế tiếp xảy ra cái gì nữa.

      Hạ Thanh Diệc lại vào lúc này chậm rãi rời khỏi môi , nhưng lại chút chút mổ khóe môi , cuối cùng môi từ gương mặt trượt đến bên tai.

      hơi hơi hé môi, giọng điệu khàn khàn mang theo chút dịu dàng: “Sau này, em chính là sứ mệnh của .

      Diệp Họa Khê trong nháy mắt mở to hai mắt, bởi vì đoạn phía sau và những lời này đều có ở trong kịch bản, là Hạ Thanh Diệc ngẫu hứng.

      Tác giả có lời muốn : phải ngẫu hứng là nhịn được
      Last edited: 27/2/22
      Tiểu Ly 1111, mattroiden2810Shikano thích bài này.

    5. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Đạo diễn Từ Chính Hòa từng xuất trong truyện "Độc nhất vô nhị thiên vị". Nam Chi (nữ chính trong "Độc nhất vô nhị thiên vị") từng đóng vai nữ chính Vệ Hồng Thường trong bộ phim "Hồng Mai" của đạo diễn Từ Chính Hòa & đạt được giải ảnh hậu.
      Mengotinh_Ranluoi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :