1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dễ dàng luân hãm [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 12: Gọi tên tôi

      Bởi vì trong lòng quá mức hoảng loạn, Diệp Họa Khê vắt hết óc rốt cuộc nghĩ đến dùng vấn đề về đóng phim tới đánh vỡ bầu khí như vậy.

      Nghe xong Diệp Họa Khê , Hạ Thanh Diệc ý vị thâm trường mà nhìn cái: “ đúng là diễn viên hiếu học nhất tôi từng gặp.

      “……” dám nhận dám nhận.

      Hạ Thanh Diệc ngay sau đó liền nghiêm túc giảng giải cho , giống như sợ hiểu, còn kể ra vài cái ví dụ.

      Diệp Họa Khê nghe xong về sau cũng khen : “ là thầy giáo giỏi nhất tôi từng gặp.

      Hạ Thanh Diệc khóe môi hơi cong: “Còn có vấn đề khác sao? Vừa lúc tôi có thời gian, nếu hỏi hết luôn .

      Diệp Họa Khê ho khan tiếng, ngay sau đó : “Tạm thời chỉ nghĩ được vấn đề như vậy, chờ sau này tôi nghĩ được vấn đề khác lại nhờ thầy Hạ chỉ dạy cho.

      Tôi đoán là bọn họ uống đến cả đêm, thừa dịp thời gian này, chúng ta về trước .” Hạ Thanh Diệc đứng dậy .

      Diệp Họa Khê vội vàng cầm túi xách, sau đó nhắn tin cho Thời Trân Trân.

      Chờ bọn họ ra tới, Thời Trân Trân và Tống Nhiên cũng chờ ở hành lang.

      Đặc biệt là Thời Trân Trân thấy ở trong phòng bao của đoàn phim, mà là đơn độc ở cùng phòng bao với Hạ Thanh Diệc, này ánh mắt cũng theo đó mà thay đổi, liền kém chị em à cậu dũng mãnh.

      Diệp Họa Khê sợ hãi trong miệng Thời Trân Trân ra lời kinh sợ người khác, nhanh chóng từ biệt với cùng Hạ Thanh Diệc, sau đó lôi kéo Thời Trân Trân rời .

      Hạ Thanh Diệc nhìn bóng dáng Diệp Họa Khê biến mất ở hành lang dài, mới với Tống Nhiên theo sau: “Trở về thôi.

      Khách sạn hay là biệt thự ạ?” Tống Nhiên hỏi trước, nhưng lập tức liền phản ứng lại đây, “Vậy khẳng định là khách sạn rồi, rốt cuộc khách sạn ở càng thoải mái hơn đúng .

      Hạ Thanh Diệc híp lại con ngươi : “Gần đây cậu hơi bị nhiều.

      Tống Nhiên vội ngậm miệng lại, nhưng lại khỏi thầm: “Ít nhiều nhờ tôi ngăn lại người đại diện của Diệp, bằng ông chủ nào có thời gian lâu như vậy ở cùng chỗ với người ta chứ.

      Hạ Thanh Diệc chân mày hơi nhướng, cười : “ như vậy tôi phải tăng tiền lương cho cậu rồi.

      Tống Nhiên lập tức nịnh nọt mà : “Đây là công việc của tôi, nên làm nên làm mà.

      Bên kia, Diệp Họa Khê lôi kéo Thời Trân Trân rời khỏi nhà hàng, vì tránh cho nhịn được ,à hỏi, vì thế liền : “Trở về khách sạn kể cho cậu.

      Chờ trở lại khách sạn, Thời Trân Trân cũng rốt cuộc nhịn được mở miệng hỏi: “ , hai người sao lại thế này, thế nhưng từ phòng bao khác ra.

      Chúng tớ đường rời , bên trong đều uống rượu, tớ và ấy đều uống có vẻ hợp nhau lắm.” Diệp Họa Khê ý cười khóe môi cũng che giấu được, “Có người còn muốn bảo tớ uống rượu đâu, ấy còn giúp tớ từ chối nữa.

      Ai?” Thời Trân Trân lập tức chống hông hỏi, “ phải tớ dặn dò là cậu thể uống rượu sao! Làm sao mà còn bảo cậu uống chứ!

      Trọng điểm chẳng lẽ phải Hạ Thanh Diệc giúp tớ sao?” Diệp Họa Khê ngẩn người, ngay sau đó nở nụ cười ngọt ngào mà : “Sau đó chúng tớ liền vào phòng bao khác ăn cơm.

      Thời Trân Trân vỗ trán, : “Sao mà cậu nhắc trước cho tớ biết để tớ đánh yểm trợ cho cậu chứ, nếu như bị người trong đoàn phim hoặc là người phục vụ trong nhà hàng nhìn thấy, sau đó loạn truyền ra làm sao bây giờ?

      Nhà hàng đó là sản nghiệp dưới trướng của nhà họ Hạ, cần lo lắng đâu.” Diệp Họa Khê lập tức giải thích, “Những người khác trong đoàn phim vẫn luôn uống rượu, phỏng chừng liền chúng tớ khi nào về cũng biết đâu.

      Thời Trân Trân thở dài nhõm hơi: “Suýt chút nữa bị hù chết rồi, nếu mà phim điện ảnh còn chưa có quay mà hai người liền truyền ra tai tiếng, vậy xong đời đó.

      có vụ đó đâu, trước chụp được hay chưa, cho dù bị chụp được người khác cũng tin tưởng đâu.” Diệp Họa Khê vô cùng thanh tỉnh mà mở miệng.

      Thời Trân Trân suy nghĩ xong cũng gật gật đầu: “Giống như cũng đúng lắm, ai có thể tin tưởng Hạ Thanh Diệc đương chứ, huống chi là cùng với cậu.

      Cùng với tớ làm sao chứ? Tớ có chỗ nào tốt sao?” Diệp Họa Khê trong nháy mắt kích động lên, hừ tiếng: “Chờ xem , nhất định tớ có thể theo đuổi được Hạ Thanh Diệc!

      Thời Trân Trân: “……”

      ***

      Vào ngày cử hành nghi thức khởi động máy, Diệp Họa Khê mặc chiếc váy chữ A, chọn kiểu sọc dọc, chờ khi tới trường lại phát hôm nay Hạ Thanh Diệc mặc chiếc áo sơmi kiểu sọc.

      Chợt vừa thấy, hai người giống như là mặc đồ đôi vậy.

      Phát này làm trong lòng Diệp Họa Khê khẽ nhảy nhót, côm mím môi cười tiến đến chào hỏi với đám người đạo diễn.

      Tề Hán thấy lại đây, mắt lại nhìn quần áo của Hạ Thanh Diệc, cũng cười trêu chọc: “Hôm nay hai người mặc đồ này là cố ý phối hợp với nhau sao? Ăn mặc giống như người nhau vậy.

      Vành tai Diệp Họa Khê đỏ lên, cũng may mắn tóc dài che lại lỗ tai, lúc này mới đến mức quá mất mặt.

      Hạ Thanh Diệc nhìn sang Diệp Họa Khê ở bên này, ngay sau đó cười khẽ ra tiếng: “Tuy rằng là trùng hợp, nhưng xem ra hiệu quả như vậy tồi.

      Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc ánh mắt giao nhau, chỉ nhìn thấy đáy mắt chứa ý cười khe khẽ, khi nhìn về phía giống như còn mang theo vẻ nghiền ngẫm, làm tim trong nháy mắt lộ ra đập thình thịch.

      Sau đó, nghi thức cử hành khởi động máy của đoàn phim liền lên hot search, bên trong có rất nhiều ảnh chụp truyền thông đăng lên.

      Cư dân mạng vừa cảm thán thành viên tổ chức lớn mạnh, vừa lại dùng hoả nhãn kim tinh phát Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc ăn mặc phối hợp như đồ đôi hư hư thực thực.

      —— Tui nhìn lầm chứ?? Hai người mặc đồ đôi??

      —— Hai người bọn họ đứng gần nhau quá , thích hợp……

      —— Chẳng qua đều là sọc mà thôi, làm sao mà liền đóng dấu đồ đôi, cọ cũng phải cọ như vậy chứ……

      —— Hạ Thanh Diệc và đạo diễn đứng đến càng gần hơn đó [mỉm cười]

      —— Có thể hay đừng dùng mấy bức ảnh liền bắt đầu soi quan hệ, tui khi cách lâu như vậy mới đóng phim, fans chúng tôi vui vẻ còn kịp đâu, hy vọng mấy bạn “người qua đường” chuyên chú nhà mình

      —— Hạ Thanh Diệc nếu là đương, tui trồng cây chuối mà viết tên mình!

      —— Debut nhiều năm như vậy tai tiếng, căn nhà này đủ kiên cố rồi, mấy bạn hãy tập trung vào phim .

      ***

      Cảnh diễn đầu của Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc là mỹ nữ cứu hùng, Hạ Thanh Diệc trong lúc chấp hành nhiệm vụ bị thương vì tránh né đối phương đuổi giết chạy trốn tới con ngõ , mà Diệp Họa Khê vừa vặn ngang qua, sau đó cứu người.

      Tuy là cốt truyện theo mô típ cũ, nhưng đạo diễn lại vô cùng biết lợi dụng đạo cụ và cảnh tượng, giây trước còn đánh nhau diễn kích thích, mà mặt sau đó là khẩn trương qua rồi tới xinh đẹp, khiến người xem cảm thấy ngứa ngáy.

      Sáng sớm hai người liền cầm quần áo thay đồ, khác với chiếc áo sơmi màu đen của Hạ Thanh Diệc, hôm nay Diệp Họa Khê mặc chính là bộ sườn xám màu xanh lam nút bọc kiểu áo cổ đứng, tất cả những bộ sườn xám ở trong phim đều là đặt may riêng vì , khoe ra vốn là dáng người xinh đẹp càng làm nổi bật thêm nét cao gầy ưu nhã.

      cầm quần áo sau khi thay đồ, trường liền có người nhịn được kinh hô ra tiếng.

      Diệp Họa Khê đóng vai Nguyệt Cơ lấy vẻ mị hoặc và gợi cảm thâm nhập lòng người, nhưng sau khi thay sườn xám, đè ép vẻ đẹp tươi sáng xuống, càng thêm có vẻ trầm tĩnh dịu dàng, hoàn toàn như là hai người khác nhau.

      Ánh mắt Hạ Thanh Diệc dừng ở người Diệp Họa Khê, nhưng rất nhanh liền dời , chẳng qua vốn dĩ trong đáy mắt bình tĩnh lại nổi lên gợn sóng nho .

      Bởi vì trong bộ điện ảnh này Hạ Thanh Diệc có rất nhiều cảnh đánh, từ mấy tháng trước liền bắt đầu huấn luyện.

      Diệp Họa Khê cũng may mắn ở trường được xem cảnh đánh của Hạ Thanh Diệc, toàn bộ hành trình cần diễn viên thế thân, các loại động tác cầu cao độ gần như đều là tự mình hoàn thành, hơn nữa cảnh đánh nước chảy mây trôi, độ trôi chảy rất là cao, độ thưởng thức cũng rất cao.

      giônga như mỗi người ở trường, si mê mà nhìn Hạ Thanh Diệc. Giây phút kia, người đàn ông này là tiêu điểm chú ý của cả phim trường, khiến người ta có biện pháp dời ánh mắt mảy may.

      “Cut!” Tề Hán hưng phấn mà hô lên tiếng.

      Rốt cuộc diễn viên đóng cảnh đánh có thể qua đến nhanh như vậy lại còn có thể biểu đến hoàn mỹ như vậy vốn là hiếm thấy.

      Ngay sau đó, đó là lần đầu tiên phối hợp vai diễn của Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc.

      Cứ việc Diệp Họa Khê nhớ đây là đóng phim, nhưng Hạ Thanh Diệc bị thương và Hạ Thanh Diệc ngày thường quá mức giống nhau, sắc mặt tái nhợt, cố tình mặt còn mang theo vết thương, yếu ớt đến giống như món đồ đẹp tinh xảo dễ vỡ.

      Làm sao mà có thể có người mặt biến thành như vậy còn có thể đẹp đến như vậy, ở trong lòng oán giận.

      Diệp Họa Khê chỉ oán giận chút liền nhanh chóng tiến vào trạng thái, bởi vì cảnh diễn này rất quan trọng, ở nhà cũng tập luyện lúc.

      Trong phim Diệp Họa Khê là giáo, sinh ra ở dòng dõi thư hương thế gia, chưa bao giờ gặp qua cảnh tượng như vậy, cho nên khi mới gặp cũng hoảng sợ. dám chọc phiền toái, vốn dĩ nghĩ sau khi báo cảnh sát rồi rời , lại bị Hạ Thanh Diệc nắm lấy cổ tay bảo cần báo cảnh sát, sau khi rối rắm hồi, mới mềm lòng mà cứu .

      Trong nháy mắt Hạ Thanh Diệc vừa mở mắt, Diệp Họa Khê liền chấn động cả người, kinh ngạc mà nhìn , hình như nghĩ tới tỉnh lại.

      Nếu nguyện ý cứu tôi, tôi cho tiền thù lao phong phú.

      Có thể có nguy hiểm hay ?

      đâu, vết thương của tôi vừa khỏi liền lập tức rời .

      ràng buộc của hai người cũng từ giờ phút này bắt đầu.

      Cảnh diễn này, Diệp Họa Khê cũng là quay lần liền qua.

      Tề Hán kích động mà nhìn máy theo dõi, ông ấy từ khi buổi thử vai liền biết kỹ thuật diễn của Diệp Họa Khê tồi rồi, nhưng lại nghĩ tới khi hai người diễn chung lại có phản ứng hoá học tốt như vậy.

      Cảnh diễn đầu kết thúc, Diệp Họa Khê cũng lặng lẽ thở dài nhõm hơi, sợ chính mình diễn chung với Hạ Thanh Diệc được.

      Hạ Thanh Diệc nhàng đứng dậy, tuy rằng mặt trang điểm hiệu ứng đặc biệt, nhưng khuôn mặt vẫn sạch như cũ mỉm cười: “Diễn tồi đâu.

      Hai hàng lông mày của Diệp Họa Khê hơi cong lên, niềm vui từ trái tim lặng yên dâng lên, “Cảm ơn thầy Hạ khích lệ!

      ***

      Ngày đầu tiên thuận lợi kết thúc.

      Khi tháo trang sức, trái tim Diệp Họa Khê vẫn như cũ đập rất nhanh.

      Sau khi chuyên viên trang điểm rời , mới giọng mà khoe ra với Thời Trân Trân: “Trân Trân, hôm nay Hạ Thanh Diệc khen tớ rất nhiều lần đó.

      Thời Trân Trân chậc tiếng: “Cậu chỉ có nhớ Hạ Thanh Diệc khen cậu thôi sao? Đạo diễn vẫn luôn khen cậu nghe được sao?

      À đúng rồi, đạo diễn cũng khen tớ nữa.” Diệp Họa Khê giọng điệu bình tĩnh gật đầu.

      Thời Trân Trân sờ sờ khuôn mặt trơn mềm của , cười : “Đối với gương mặt này của cậu, muốn tớ khen cũng khen, huống chi kỹ thuật diễn của cậu hoàn toàn làm nổi bật nhân vật. Nhưng chỉ có đạo diễn khen cậu đâu, rất nhiều nhân viên công tác ở trường đều khen cậu đó.

      Diệp Họa Khê cong cong mắt: “Vì để cho Hạ Thanh Diệc ngày mai cũng khen tớ, tớ phải tiếp tục nỗ lực thôi.

      Thời Trân Trân buông ra tay, thở dài: “Cậu cứu nổi rồi.

      Khi về khách sạn, hai người vừa lúc gặp gỡ, Diệp Họa Khê bước chân nhàng đến chào hỏi, Thời Trân Trân theo ở phía sau kéo cũng kéo được.

      Ăn tối chưa?” Hạ Thanh Diệc thấy lại đây, cũng mỉm cười hỏi.

      Diệp Họa Khê lắc đầu: “Còn chưa có ăn.

      Hạ Thanh Diệc vẻ mặt tự nhiên mà mời: “Vừa lúc tôi cũng chưa ăn, cùng nhau ăn .

      Thời Trân Trân còn muốn mở miệng chuyện, lại bị Tống Nhiên ở bên ngăn lại, “Làm người đại diện, chúng ta cũng ăn cơm .

      Khách sạn có phòng bao chuyên môn dùng cơm, sau khi Diệp Họa Khê vào mới nhớ tới Thời Trân Trân cùng lại đây, quay đầu lại nhìn thấy bóng dáng của Thời Trân Trân, cũng liền : “Hình như Trân Trân có cùng lại đây, tôi gọi điện thoại cho ấy thôi.

      Hạ Thanh Diệc giọng : “ cần gọi nữa, Tống Nhiên mang ấy ăn cơm rồi.

      Nghe vậy, Diệp Họa Khê cũng yên lòng, ngồi xuống liền : “Thầy Hạ, hôm nay để tôi mời khách, muốn ăn cái gì cứ việc gọi.

      Hạ Thanh Diệc bất đắc dĩ mà mở miệng: “ muốn vẫn luôn gọi tôi là thầy Hạ hay sao?

      Diệp Họa Khê bỗng chốc sửng sốt: “Nhưng gọi là thầy Hạ, vậy tôi nên gọi là gì đây?

      Trong đáy mắt Hạ Thanh Diệc chứa ý cười kín đáo, ngay sau đó : “Gọi tên tôi.
      Last edited: 4/2/22
      Tiểu Ly 1111mattroiden2810 thích bài này.

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 13: Muốn sờ thử

      Diệp Họa Khê nhất thời có chút ngây người: “Vậy tốt lắm đâu……

      Nhìn đôi mắt Diệp Họa Khê trợn tròn lên, Hạ Thanh Diệc nhịn được nở nụ cười: “Tôi nhớ tôi cũng liền lớn hơn năm tuổi, già như vậy .

      Diệp Họa Khê nhanh chóng xua tay: “ , thầy Hạ khẳng định già!

      Cứu mạng, chỉ là muốn biểu đạt tôn kính, nghĩ tới bị hiểu lầm thành như vậy……

      Gọi tên dám ở trước mặt Hạ Thanh Diệc gọi, vì thế liền cẩn thận hỏi: “Gọi tiền bối thế nào?

      Hạ Thanh Diệc híp lại con ngươi, muốn chuyện, Diệp Họa Khê lập tức ngắt lời: “Tôi biết rồi tôi biết rồi, cũng già rồi.

      Khó như vậy sao?” Hạ Thanh Diệc thấy rối rắm cũng khỏi cười .

      Diệp Họa Khê thở dài: “Khó chứ, tôi rất tôn kính thầy Hạ, làm sao có thể trực tiếp gọi tên được.

      nhưng ra muốn trực tiếp thân mật chút thêm họ chỉ gọi tên, nhưng như vậy cũng quá ràng, nếu như bị phát ra, có thể xong đời.

      Tôn kính?” Hạ Thanh Diệc như là lần đầu tiên nghe thấy từ như vậy, chân mày gắt gao nhíu lại, “Tôi thích cái từ này.

      Diệp Họa Khê nhìn sắc mặt hơi trầm xuống của Hạ Thanh Diệc, trong lòng cũng lộp bộp nhảy dựng, “ thích cái từ này? Vì sao vậy?

      Hạ Thanh Diệc mí mắt hơi rũ: “ có vì sao gì cả.

      Diệp Họa Khê thấy hình như vui, cũng nhanh chóng nghĩ biện pháp bù đắp, ngay sau đó : “Nếu như vậy , trong lén lút tôi gọi tên , khi có người khác tôi vẫn gọi là thầy Hạ, xem được ?

      muốn vì cơ trí của mình nhấn like, chỉ có thể thỏa mãn tư tâm, còn có thể ràng bị phát như vậy.

      Lông mày Hạ Thanh Diệc dần dần giãn ra, nhàng gật gật đầu: “Có thể.

      Lúc này, người phục vụ vừa vặn mang thức ăn lên.

      Diệp Họa Khê từ đáy lòng thở dài nhõm hơi, may mắn Hạ Thanh Diệc có bảo lập tức gọi tên liền.

      Sau khi ăn xong, hai người cùng nhau ra phòng bao.

      Tới cửa, Diệp Họa Khê chuẩn bị vẫy tay tạm biệt.

      Hạ Thanh Diệc cười khẽ mở miệng: “Ngày mai gặp.

      Diệp Họa Khê trong lòng run lên, nâng lên tay tạm biệt: “Ngày mai gặp, Hạ…… Hạ Thanh Diệc.

      Vốn dĩ Diệp Họa Khê chuẩn bị nhanh như vậy rời , nhưng Thời Trân Trân mở cửa ra chừa cái khe cửa, đôi mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm.

      đành phải chạy nhanh vào phòng.

      Thời Trân Trân đóng cửa lại, liền khẽ hừ tiếng: “Nếu tớ đứng ở hành lang hô to tiếng, làm tất cả mọi người đến xem chuyện cậu và Hạ Thanh Diệc ăn cơm riêng với nhau. Thu liễm chút , tớ đều thu liễm chút rồi, cậu nhìn xem miệng cậu đều kéo dài đến lỗ tai rồi.”

      Diệp Họa Khê sờ sờ gương mặt, cũng hoảng sợ: “Tớ có ràng sao như vậy?

      Cậu ?” Thời Trân Trân xoa eo, “Lúc ấy khi cậu chạy về phía Hạ Thanh Diệc, tớ đều kéo được cậu luôn.

      Diệp Họa Khê mím môi, giọng điệu leng keng hữu lực mà : “Bắt đầu từ ngày mai tớ bảo đảm thu liễm, nhìn Hạ Thanh Diệc, thậm chí chuyện ấy!

      Thôi .” Thời Trân Trân đều lười đến tin tưởng , “Nếu cậu có thể nhịn được, mặt trời mọc hướng tây đó.

      Diệp Họa Khê: “……”

      ***

      Đoàn phim vì phòng riêng của Diệp Họa Khê mà dựng cái cảnh, hai người phối hợp vai diễn đại bộ phận đều ở trong phòng này.

      Mà lần này cần quay chính là trong lúc Hạ Thanh Diệc dưỡng thương cảm tình với Diệp Họa Khê phát triển và biến hóa.

      lời nào là tuyệt đối có khả năng, chỉ là đối diễn liền cần với nhau, càng đừng gương mặt này của Hạ Thanh Diệc quá đẹp, đều nhịn được nhìn mặt .

      Diệp Họa Khê cứ như vậy nhìn chằm chằm vào mặt Hạ Thanh Diệc, thậm chí liền Hạ Thanh Diệc với cái gì cũng có nghe thấy.

      Vừa rồi tôi khúc này nghe thấy được sao?” Hạ Thanh Diệc lặp lại lần.

      Diệp Họa Khê ngước mắt lên, có chút hoảng hốt mà mở miệng: “ vừa rồi cái gì?

      Hạ Thanh Diệc bất đắc dĩ mà cong cong môi: “Tôi lại lặp lại lần nữa.

      Diệp Họa Khê có loại cảm giác quẫn bách khi bị phát giác, mặt nóng lên, sau đó liền gật gật đầu: “Tôi xin lỗi thầy Hạ, là tôi có nghiêm túc.

      vừa rồi quá chuyên chú nhìn chằm chằm vào Hạ Thanh Diệc, thế cho nên Hạ Thanh Diệc gì đó cũng có nhớ kỹ.

      Hạ Thanh Diệc khóe môi hơi cong lên, cười hỏi: “Vừa rồi nhìn chằm chằm vào đâu vậy?

      Diệp Họa Khê lập tức lắc đầu: “ có gì có gì, cái gì cũng chưa nhìn, tuyệt đối nhìn.

      Hạ Thanh Diệc nhàng nhướng mày: “Phải ?

      Diệp Họa Khê ho khan tiếng, tuy rằng chột dạ nhưng vẫn trấn định như cũ mà : “Đương nhiên đúng rồi, chúng ta tiếp tục đối diễn .

      Cảnh diễn này là cảnh Diệp Họa Khê chăm sóc Hạ Thanh Diệc, trọng điểm đó là bón cháo cho .

      Cứ việc là ở trong kịch bản bắt chước cảnh này hơn trăm lần rồi, cũng chờ tới khi thực chiến, Diệp Họa Khê mới biết được khó khăn có bao nhiêu cao.

      Hạ Thanh Diệc dựa ở mép giường, cúc áo của áo sơmi bị cởi bỏ hai cúc, hơi hơi lộ ra xương quai xanh, hơn nữa sắc mặt tái nhợt suy yếu, làm người ta hận thể lột hết quần áo của xuống, sau đó phác gục giường.

      Diệp Họa Khê nhìn hình ảnh mỹ nhân mảnh mai nằm giường này, trong đầu nhảy ra vô số hình ảnh bị hạn chế, nhưng những hình ảnh đó vừa mới nhảy ra bị vứt ra khỏi đầu.

      Chuyên nghiệp chút , chuyên nghiệp chút , Diệp Họa Khê thầm ở trong lòng nhắc nhở chính mình.

      Họa Khê, ngồi qua , chúng ta căn hình ảnh chút.” Tề Hán cầm loa hô tiếng.

      Diệp Họa Khê ngồi xuống ở bên cạnh Hạ Thanh Diệc, thấy trang điểm rất , cũng nhịn được kề sát vào: “ như vậy thoạt nhìn rất suy yếu.

      Nghe vậy, ánh mắt vốn tan rã của Hạ Thanh Diệc trong nháy mắt trở nên có thần thái lên, “Bây giờ sao?

      Diệp Họa Khê lặng lẽ dựng ngón tay cái: “ là lợi hại.

      Hạ Thanh Diệc cười khẽ, ánh mắt nhìn càng thêm dịu dàng: “ thử bón cháo xem.

      Diệp Họa Khê bưng lên bát cháo ở bên cạnh, tuy là đạo cụ nhưng lại là ấm áp, cứng đờ mà duỗi tay đưa tới bên cạnh Hạ Thanh Diệc.

      Hạ Thanh Diệc liếc thấy động tác của liền hỏi: “Chưa từng bón cháo cho ai à?

      Diệp Họa Khê nhấp môi trả lời: “Chưa hề.

      Hạ Thanh Diệc trầm ngâm lát, liền bắt đầu chỉ dạy cho , “Tay nâng lên, thả lỏng.

      Bởi vì là lần đầu tiên ở khoảng cách gần như vậy với Hạ Thanh Diệc, Diệp Họa Khê biết chính mình là bởi vì biết bón cháo mà cứng đờ, hay là bởi vì Hạ Thanh Diệc liền ở trước mắt.

      Là, như vậy sao?” Diệp Họa Khê nghiêng cái thìa hỏi.

      Hạ Thanh Diệc rũ mắt, ngay sau đó nắm lấy cổ tay Diệp Họa Khê, cho góc độ thích hợp: “Độ cao như vậy vừa lúc có thể cho màn ảnh quay được ràng, bị che lại.

      Đúng đúng đúng, chính là độ cao này.” Tề Hán cầm loa hô ủng hộ.

      Diệp Họa Khê cứ như vậy chợt mà bị nắm lấy cổ tay, hơi thở gần như là hỗn loạn trong nháy mắt, ngón tay cũng theo đó mà run rẩy, “Biết, biết rồi……

      Hạ Thanh Diệc buông tay ra, lại làm bộ dáng ốm yếu dựa vào giường.

      Mà Diệp Họa Khê chỉ cảm thấy nơi bị Hạ Thanh Diệc nắm lấy còn lưu lại nhiệt độ của , có hơi ngưa ngứa, lập tức nóng vào trong lòng , làm trái tim trở nên chịu khống chế lên.

      Được rồi, chúng ta chính thức quay thôi.

      Tề Hán vừa mới mở lời, các khâu liền chuẩn bị ổn thoả.

      Diệp Họa Khê hít sâu hơi, ánh mắt cũng ở thay đổi trong nháy mắt, lập tức nhập vai.

      Bởi vì có Hạ Thanh Diệc trước đó chỉ dạy, tuy rằng lần đầu tiên quay đến tốt, nhưng lần thứ hai cũng làm Diệp Họa Khê tìm được rồi cảm giác, rất nhanh liền thông qua.

      ***

      Đóng phim nửa ngày, Diệp Họa Khê cảm giác mỏi mệt sâu sắc, phải bởi vì cường độ lớn, mà là bởi vì khi đối mặt với Hạ Thanh Diệc, thường xuyên chỉ lo nhìn chằm chằm vào mặt , cẩn thận liền ngây người ra.

      Trong thời gian nghỉ ngơi, Diệp Họa Khê thấy chuyên viên trang điểm dặm phấn giúp rời , liền nôn nóng mà lôi kéo Thời Trân Trân : “Làm sao bây giờ làm sao bây giờ, tớ và Hạ Thanh Diệc thế nhưng còn phải cùng nhau đóng phim đến ba tháng, ta sắp chết rồi.

      Thời Trân Trân vẻ mặt thể hiểu được mà nhìn : “Đúng vậy, làm sao vậy, cái này phải là chuyện ngay từ đầu liền biết được rồi sao?

      Tớ nhìn Hạ Thanh Diệc liền ngừng rung động, tiếp xúc gần gũi như vậy, tớ cảm giác tớ sắp khống chế được chính mình rồi.” Diệp Họa Khê cau mày rối rắm mà , “Chờ đóng phim xong, tớ có khả năng phải bị đưa đến bệnh viện.

      “……” Thời Trân Trân khóe miệng run rẩy, “Có phải cậu quá khoa trương rồi hay .

      Diệp Họa Khê ôm mặt thở dài: “Tớ đương nhiên hy vọng là khoa trương, nhưng mà thân thể cho tớ là phải. Tớ cảm thấy cái này so với đóng phim cho tớ khiêu chiến càng lớn hơn nữa, bởi vì tớ nhịn được rồi.

      Cậu liền thể nhịn xuống sao?” Thời Trân Trân đỡ trán, “Lý trí chút , Hạ Thanh Diệc chỉ là đóng phim với cậu thôi.

      Diệp Họa Khê nỗ lực mà điều chỉnh tâm thái của mình, cho chính mình đây là đóng phim, phải chuyên nghiệp chút.

      Ánh mắt trở nên kiên định: “Cậu đúng, đóng phim là chính , chờ đóng phim xong tớ lại trêu Hạ Thanh Diệc cũng muộn!

      Thời gian nghỉ ngơi kết thúc, đoàn phim lại tiến vào khẩn trương quay chụp.

      Buổi chiều hai người còn có hai cảnh phối hợp vai diễn, là sau khi Hạ Thanh Diệc vết thương lành liền từ mà biệt, hai là cảnh tượng Hạ Thanh Diệc lại lần nữa trở về hai người gặp mặt mờ ám.

      Bởi vì đều là quay ở cái bối cảnh, cho nên cùng nhau quay.

      Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc đáp diễn, đối với việc nam chính từ mà biệt có ít hiểu, “ ta hoàn toàn có thể trước đó thông báo tiếng, vì sao chỉ để lại bức thơ liền từ mà biệt chứ.

      Bởi vì sợ được.” Ánh mắt Hạ Thanh Diệc từ trong kịch bản chuyển qua người Diệp Họa Khê, giọng cũng trầm thấp, “ lời từ biệt nhịn được mà muốn ở lại.

      Diệp Họa Khê tức khắc sửng sốt, phải bởi vì lời của Hạ Thanh Diệc mà là bởi vì ánh mắt của Hạ Thanh Diệc, ràng biết trong đáy mắt chứa đựng thâm tình là bởi vì ở trong phim, vẫn là nhịn được vì thế rung động.

      nhanh chóng dời ánh mắt, sau khi lấy lại bình tĩnh mới : “Nhưng nếu , người khác phát được đâu.

      Hạ Thanh Diệc hơi hơi ngơ ngẩn, ngay sau đó cười khẽ: “ đúng, ra xác dễ dàng bị phát , bởi vì có vài người chính là đầu gỗ.

      Diệp Họa Khê sửng sốt, chuẩn bị chuyện, ở bên kia Tề Hán kêu phải bắt đầu quay.

      Cảnh này phối hợp vai diễn thuận lợi kết thúc, liền tới cảnh diễn mờ ám tiếp theo.

      Bởi vì trình tự quay chụp cũng phải dựa theo cảm tình tuần tự tiệm tiến mà triển khai, càng có rất nhiều dựa theo cảnh tượng tới, cho nên giây trước hai người còn ở vào trong tình cảm thầm kín, hồi này cũng nảy mầm ra cảm tình đến thổ lộ tâm ý.

      Hơn nữa cảnh diễn này trọng điểm là Hạ Thanh Diệc trần trụi nửa người , cảnh diễn tắm rửa, lúc sau đó là hai người mờ ám lúc sau tăng nhiệt độ.

      Diệp Họa Khê biết Hạ Thanh Diệc cởi quần áo, nhưng là rốt cuộc lúc ấy chỉ ở trong kịch bản nhìn thấy, giờ chỉ là dựa vào tưởng tượng, liền cảm thấy rất kích thích.

      Từ phòng nghỉ ra, nghĩ tới nghênh diện gặp được Hạ Thanh Diệc, huống chi là bộ dáng cởi bỏ áo sơmi, lộ cơ bụng.

      sững sờ ở trước mặt Hạ Thanh Diệc, hoàn toàn biết nên làm cái gì bây giờ.

      Hạ Thanh Diệc thấy ngẩn ngơ, liền cười hỏi: “Như thế nào? Muốn sờ thử ?

      Trong nháy mắt ánh mắt Diệp Họa Khê sáng lên, ngón tay vô cùng thành mà duỗi ra tới, ngoài miệng lại có chút do dự: “Có thể chứ?

      Hạ Thanh Diệc híp lại con ngươi: “Lưu manh.

      Diệp Họa Khê: ???
      Last edited: 6/2/22
      Tiểu Ly 1111, mattroiden2810Shikano thích bài này.

    3. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 14: Chỉ là giỡn

      Trong nháy mắt đầu ra rất nhiều dấu chấm hỏi, ngón tay cũng chỉ cách cơ bụng Hạ Thanh Diệc liền kém khoảng cách centimet, chỉ cần thoáng phía trước chút là có thể sờ được.

      Diệp Họa Khê ở trong lòng cảm thán tiếng, quá đáng tiếc rồi, chỉ có thể xem thể sờ.

      Nàng hậm hực mà thu tay lại, nhanh chóng che giấu hành động vừa rồi của mình: “Tôi chỉ là đùa chút thôi, cần để ý đâu.

      Hạ Thanh Diệc cười như cười mà nhìn : “ muốn sờ sao?

      Diệp Họa Khê giơ hai tay lên, tỏ vẻ chính mình trong sạch: “ được được, đạo diễn hẳn là tìm chúng ta đó, nhanh lên qua thôi!

      xong liền chạy nhanh mất, chỉ là vừa chạy cũng vừa ảo não chính mình vừa mới vì cái gì bị ma quỷ ám ảnh.

      Hạ Thanh Diệc nhìn bóng dáng hốt hoảng chạy trốn của Diệp Họa Khê, khóe môi cũng hướng lên nhếch lên.

      Thời Trân Trân thấy gương mặt Diệp Họa Khê đỏ lên mà chạy tới, cũng nghi hoặc hỏi: “Cậu bị làm sao vậy, sao mặt đỏ thành như vậy thế?

      Diệp Họa Khê cắn chặt răng: “Cậu đừng hỏi nữa.

      Nhưng sau khi chờ Hạ Thanh Diệc tới trường, Thời Trân Trân cũng liền minh bạch, ấy liếc mắt nhìn Diệp Họa Khê cái: “ tự chủ này của cậu là được rồi, người ta còn chưa có cởi đâu đó.

      Diệp Họa Khê mắt nhìn phương xa, chỉ coi như nghe thấy Thời Trân Trân .

      Cảnh tắm rửa của Hạ Thanh Diệc vẫn là thanh tràng, trừ bỏ đạo diễn, người quay phim v.v nhân viên công tác, cũng chỉ có Diệp Họa Khê, Thời Trân Trân còn có Tống Nhiên lưu ở trường.

      Là hai duy nhất trong trường quay, Diệp Họa Khê ở giây phút Hạ Thanh Diệc cởi ra áo sơmi kia liền hung dữ mà với Thời Trân Trân: “ được nhìn!

      Đây là bạn trai tương lai của , làm sao mà có thể để cho người khác nhìn thân thể, ở trong lòng căm giận mà nghĩ.

      Thời Trân Trân mắt trợn trắng: “Chỉ có mặt mà thôi, hơn nữa chờ khi điện ảnh công chiếu toàn thế giới đều có thể nhìn thấy.

      “……” Quên mất!

      Hạ Thanh Diệc bình thường đều rèn luyện, cơ bụng sáu múi ngay ngắn lại mê người, đường nhân ngư vẫn luôn kéo xuống phía dưới thẳng đến chỗ sâu nhất, làm người vô hạn mơ màng.

      Lúc này làm người hâm mộ nhất hình như chính là bọt nước người Hạ Thanh Diệc, bởi vì chỉ có chúng nó mới có thể dừng lại ở người Hạ Thanh Diệc, hơn nữa có thể bất kỳ chỗ nào người .

      khiến người hâm mộ nha, Diệp Họa Khê lặng lẽ nhón mũi chân nhìn vào bên trong.

      Thời Trân Trân may mắn lúc này ai nhìn về phía Diệp Họa Khê, bằng có thể mất mặt chết được, ấy vội vàng ngăn cản thấp giọng cảnh cáo: “Cậu có thể thu liễm ánh mắt cậu lại hay , quá rêu rao rồi đó.

      Diệp Họa Khê nhìn chằm chằm chớp mắt, ngoài miệng có lệ mà đáp lời: “Biết rồi biết rồi.

      Thời Trân Trân: “……”

      ***

      Sau khi quay cảnh tắm rửa xong, đạo diễn cho Hạ Thanh Diệc thời gian sửa sang lại, sau đó chính là thời gian phối hợp vai diễn của Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc.

      Diệp Họa Khê bình tĩnh lại, mà khi nhìn cổ áo Hạ Thanh Diệc hơi mở ra, tóc ướt nhem, trái tim lại lần nữa biết cố gắng mà kinh hoàng lên.

      nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, bắt đầu tiến vào trạng thái đóng phim, cũng may mắn cảnh diễn này cuối cùng xảy ra vấn đề gì mà thuận lợi thông qua.

      Chờ đạo diễn hô cut, Hạ Thanh Diệc liền thong thả ung dung mà cài lại từng cúc áo lúc trước cởi bỏ, Diệp Họa Khê liền như vậy nhìn chằm chằm vào Hạ Thanh Diệc, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng chưa dời .

      Hạ Thanh Diệc ngón tay hơi ngừng lại, nhướng mày hỏi : “Có phải rất đáng tiếc hay ?

      Đúng là rất đáng tiếc.” Diệp Họa Khê tùy ý gật gật đầu, hình như hoàn toàn biết chính mình trả lời.

      Chờ khi xong, vài giây sau mới phản ứng được chính mình vừa rồi cái gì, ảo não mà nhìn sang chỗ khác.

      Hôm nay là bị si ngốc sao, thấy thế nào khi nhìn Hạ Thanh Diệc liền phạm sai lầm, Diệp Họa Khê ở trong lòng khỏi oán giận chính mình.

      Tôi là đáng tiếc cảnh diễn này tại sao mà quay nhanh đến như vậy…… phải……” Diệp Họa Khê muốn giải thích lại phát giải thích như thế nào cũng thích hợp, cuối cùng chỉ có thể trợn mắt mà dối, “Tôi là đáng tiếc căn phòng tắm đạo cụ này làm đến đẹp quá, kết quả chỉ quay cảnh diễn phải hủy rồi, là quá đáng tiếc.

      Hạ Thanh Diệc cười như cười mà nhìn , trái lại cũng có tiến hành phản bác lời , sau khi cài cúc áo xong liền đứng dậy lại cười : “Tôi nhớ kỹ rồi, hôm nay giở trò lưu manh với tôi hai lần, về sau nhớ phải trả về.

      “?” Diệp Họa Khê hiểu ra sao, làm sao mà liền biết chính mình giở trò lưu manh đến hai lần chứ, đúng, hoàn toàn là chưa từng giở trò lưu manh, bị oan uổng mà!

      Nhìn Hạ Thanh Diệc rời , Diệp Họa Khê vẻ mặt căm giận bất bình, nhưng lại dám lên lý luận.

      Khi Thời Trân Trân lại đây, thấy trong ánh mắt nhìn chằm chằm Hạ Thanh Diệc giống như sắp bốc lửa vậy, cũng liền nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy? Hai người cãi nhau à?

      Diệp Họa Khê vội vàng hỏi Thời Trân Trân: “Trân Trân, cậu , tớ từng giở trò lưu manh sao?

      Cái này phải chuyện cậu làm hằng ngày hay sao?” Thời Trân Trân sắc mặt bình tĩnh mà trả lời, “Mỗi ngày cậu đều ở trước mặt tớ mấy lời hổ báo, phải giở trò lưu manh sao?

      Diệp Họa Khê lập tức biện giải: “Đó là giỡn, giỡn thôi!”

      Cho nên cậu giở trò lưu manh với Hạ Thanh Diệc rồi ư?” Ánh mắt Thời Trân Trân sáng lên, nhiều chuyện hỏi: “Cái con này, hai người đều phát triển đến nước này rồi sao?

      “……” Tớ phải, tớ có, đừng có bừa.

      ***

      Buổi tối, Tề Hán tìm vài diễn viên chủ yếu cùng nhau ăn cơm, thuận tiện thảo luận về việc quay chụp điện ảnh, Diệp Họa Khê ngoan ngoãn mà ngồi ở kia, cái gì cũng dám .

      Thanh Diệc à cảnh diễn hôm nay của cậu chờ sau khi điện ảnh công chiếu nhất định khiếp sợ toàn trường, đây còn là ngươi lần đầu tiên cậu cởi đồ ?” Có diễn viên già cội mở miệng trêu chọc.

      Tề Hán nhấp ngụm rượu, ngay sau đó thích ý mà cười : “Cảnh diễn này vẫn là tôi thuyết phục cậu ấy quay đó, dáng người đẹp khoe ra chút liền rất lãng phí mà.

      Diệp Họa Khê ăn cơm, nhưng đối với những lời này cũng tỏ vẻ độ cao mà tán đồng, vì thế cũng gật gật đầu theo.

      Tề Hán lập tức bắt được Diệp Họa Khê, cười : “Xem ra Họa Khê cũng rất tán đồng lời tôi , Họa Khê làm nữ đồng chí đại biểu đều muốn như vậy, vậy tôi dám khẳng định cảnh diễn này nhất định làm tất cả mọi người khiếp sợ.

      Diệp Họa Khê như thế nào cũng thể tưởng được chính mình chỉ là phụ họa gật gật đầu mà thôi, này liền bị điểm danh, thấy mọi người ở đây ánh mắt đều nhìn về phía , nhất thời cũng cảm thấy có chút hít thở thông.

      Đặc biệt là sau khi Hạ Thanh Diệc nghe được lời này, ánh mắt nhìn đều có chút ý vị thâm trường, da đầu tê rần, suy đoán chính mình lúc này bị trở thành đứa mê trai……

      Tề Hán những có như vậy ngừng lại, ông ấy nheo lại đôi mắt lại với Hạ Thanh Diệc: “Lúc đó tôi khuyên cậu là đúng , cậu nhìn xem rất thích hợp đó.

      Hạ Thanh Diệc lại nhìn thoáng qua Diệp Họa Khê, ngay sau đó mới hơi cong lên khóe môi trả lời: “Xem ra tôi phải thường xuyên rèn luyện, nếu là cơ bụng biến mất phỏng chừng liền có hiệu quả lớn đến như vậy .

      Chắc chắn rồi chắc chắn rồi. đám người phụ họa.

      Cái này Diệp Họa Khê cúi đầu là dám làm theo gật đầu phụ họa, chỉ nghĩ cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình.

      Bữa tiệc kết thúc, đám người chậm rì rì mà trở về khách sạn, lưu lại Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc ở phía sau.

      Diệp Họa Khê mím môi, vẫn là quyết định muốn giải thích chút: “Kỳ tôi có ý đồ kia.

      Chân mày Hạ Thanh Diệc nhướng lên liền hỏi: “Ý đồ gì?

      “……” Diệp Họa Khê vắt hết óc, rốt cuộc nghĩ tới giải thích như thế nào, vẻ mặt nghiêm túc mà : “Hẳn là cũng biết được lớn lên quá đẹp, tôi như vậy chỉ là loại phản ứng bình thường, người bình thường đều như vậy thôi.

      Hạ Thanh Diệc hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào Diệp Họa Khê, cho đến khi Diệp Họa Khê bởi vì ánh mắt này có chút chịu nổi, mới chậm rãi dời .

      Sau đó, Diệp Họa Khê liền nghe được đỉnh đầu truyền đến tiếng cười khẽ: “ cảm thấy tôi đẹp sao?

      Diệp Họa Khê ngước mắt, cho rằng Hạ Thanh Diệc là giỡn, lại nghĩ rằng là nghiêm túc mà đặt câu hỏi.

      Tôi cho rằng mặt tôi như vậy ở trong giới giải trí chỗ nào cũng có.” Hạ Thanh Diệc mím môi, trong đáy mắt lại lên chút ý cười, “ cảm thấy ta đẹp à?

      “……” Versailles bổn tái.

      Diệp Họa Khê nhịn được mở miệng: “Mặt như vậy nếu mà ở trong giới giải trí chỗ nào đều có, vậy tôi chính là gương mặt đại chúng rất bình thường rồi. Tự tin lên , phải đâu.

      Hạ Thanh Diệc lúc này lại cực kỳ nghiêm túc mà nhìn chằm chằm vào : “Mặt cũng đại chúng, toàn thế giới đều tìm thấy cái thứ hai.

      Diệp Họa Khê trong lòng đột nhiên đập mãnh liệt, sao lại thế này, ràng câu đơn giản như vậy, đều có thể rung động.

      rũ mắt: “Vậy mặt liền càng thể tìm được cái thứ hai, là độc nhất vô nhị.

      Hạ Thanh Diệc khóe môi lặng lẽ giơ lên, lại đến gần Diệp Họa Khê vài phần.

      ***

      Trải qua đoạn thời gian đóng phim phối hợp, Diệp Họa Khê phát chính mình bây giờ ăn ý càng ngày càng tốt với Hạ Thanh Diệc, phát này làm cho trong lòng khỏi nhảy nhót.

      Tề Hán nhìn thấy hai người phối hợp tốt đến như vậy, làm đạo diễn so với ai khác đều vui vẻ, thậm chí còn mở miệng trêu chọc: “Hai người đóng cặp đôi này đều giống diễn.

      Vành tai Diệp Họa Khê hơi đỏ lên, dám nhìn về phía Hạ Thanh Diệc.

      Hạ Thanh Diệc lại cười khẽ mở miệng: “Lời này lần đầu tiên nghe thấy ông với tôi, xem ra tôi làm được rất thành công.

      Tề Hán giơ ngón tay cái lên với .

      Cảnh diễn tiếp theo là Diệp Họa Khê bị người bắt cóc dùng để uy hiếp Hạ Thanh Diệc, mà Hạ Thanh Diệc mình trước cứu Diệp Họa Khê ra, đây là nút thắt cao trào trong phim, cũng là tiết điểm cho cảm tình của hai người càng thêm kiên định.

      Diệp Họa Khê nhìn kịch bản liền biết, cảnh diễn này có khó khăn rất lớn.

      Cho dù trước đó từng tập diễn với Hạ Thanh Diệc, vẫn như cũ có chút khẩn trương, tình tiết có sức dãn như vậy, nghĩ bởi vì chính mình mà làm hỏng.

      Lần đầu tiên bởi vì tình cảm đầu nhập đầy đủ bị Tề Hán kêu ngừng, sau khi lại lần nữa phối hợp, Diệp Họa Khê cũng gật gật đầu.

      Hạ Thanh Diệc ở bên cạnh nhàng an ủi : “ cần khẩn trương, có tôi ở đây rồi.

      Diệp Họa Khê nghe được lời này, liền càng nghĩ phụ mong đợi của Hạ Thanh Diệc, trong lòng thầm hạ quyết tâm.

      Cũng may quay lại qua liền được Tề Hán lập tức thông qua, sau đó liền tới cảnh diễn Diệp Họa Khê bị trói, Hạ Thanh Diệc đánh.

      Tuy rằng bị trói ở ghế, nhưng là vị trí trung tâm ở hàng thứ nhất trong thính phòng, vừa lúc có thể thưởng thức được cảnh đánh của Hạ Thanh Diệc. Cũng như chờ mong vậy, Hạ Thanh Diệc lần liền hoàn thành cảnh đánh.

      Chờ khi Hạ Thanh Diệc cởi bỏ dây thừng cho Diệp Họa Khê, sau đó kéo vào trong lòng ngực, cảnh diễn này cũng vừa lúc kết thúc.

      Rất tốt!” Tề Hán hưng phấn mà hô tiếng.

      Diệp Họa Khê lau nước mắt khóe mắt, lúc này ánh mắt mơ hồ mới lần nữa thấy Hạ Thanh Diệc, cũng phát Hạ Thanh Diệc biết khi nào bị thương, ngón tay chảy máu.

      Trong lòng cả kinh, vội vàng nắm lấy tay , mặt vẻ nôn nóng càng thêm ràng: “ làm sao lại bị thương vậy? Vừa rồi khi quay cảnh đánh bị thương sao? Mọi người ơi, Hạ Thanh Diệc bị thương rồi!

      Diệp Họa Khê lo lắng đến thậm chí quên lời hứa với Hạ Thanh Diệc, nếu ở bên ngoài gọi là thầy Hạ.

      Hạ Thanh Diệc thấy tay mình bị Diệp Họa Khê nắm chặt cũng hơi hơi cong khóe môi: “Vết thương mà thôi, tôi sao đâu.

      Sao mà sao chứ, bị chảy máu rồi, phải nhanh chóng băng bó đó!” Diệp Họa Khê bất chấp đây là ở trong phim trường, quay đầu lại lại nôn nóng mà gọi Tề Hán.

      Tề Hán lúc này cũng chạy nhanh qua đây, ông ấy thấy Diệp Họa Khê cứ gấp như vậy cho rằng Hạ Thanh Diệc bị thương nặng đến cỡ nào, trong lòng cũng theo đó mà trầm xuống, thậm chí ngay cả ý tưởng hoãn lại quay chụp đều ra.

      Chờ nhìn thấy ngón tay Hạ Thanh Diệc bị chọc cái lỗ , ông ấy yên tâm lại, ngay sau đó lại trêu ghẹo Diệp Họa Khê mà : “Tôi lập tức bảo người lấy hòm thuốc tới, cái này nếu là lại trễ chút, miệng vết thương phỏng chừng liền sắp khép lại rồi.

      Diệp Họa Khê: “……”

      Bây giờ hận thể tìm cái động chui vào thôi.

      Hạ Thanh Diệc lại khóe môi mím cười, sau đó lặng lẽ nắm chặt tay Diệp Họa Khê.
      Last edited: 7/2/22
      Tiểu Ly 1111, mattroiden2810Shikano thích bài này.

    4. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 15: Chế tạo tai tiếng

      Sau khi quay xong, Diệp Họa Khê chút cũng ngoài ý muốn, chính mình lại bị Thời Trân Trân phê bình trận.

      Thời Trân Trân xoa eo dạy dỗ : “Sao cậu trực tiếp ôm Hạ Thanh Diệc chạy đến bệnh viện , xem cậu có thể làm được đấy!

      Diệp Họa Khê thành mà lắc đầu: “Ôm nổi.

      Thời Trân Trân lại tức đến mở to hai mắt: “Cậu chỉ sợ người khác biết đúng , cậu có biết hôm nay tớ nghe được có vài nhân viên công tác cái gì sao, hai người có phải đương hay đó!

      Cái gì? Trực tiếp liền đương sao?” Diệp Họa Khê cũng theo đó mà mở to hai mắt, ngay sau đó nhịn được mừng thầm : “ ra là mọi người xem chúng tớ như thế này nha.

      Thời Trân Trân mắt trợn trắng, ngay sau đó muốn đánh thức : “Tỉnh tỉnh , bây giờ là ban ngày.

      Tớ cần tỉnh đâu, tớ muốn nằm mơ.” Diệp Họa Khê nằm xuống sô pha, bắt đầu chơi xấu lên.

      Thời Trân Trân khoanh tay trước ngực, từ cao mà nhìn xuống Diệp Họa Khê, ngay sau đó vui sướng khi người gặp họa mà mở miệng: “Qua mấy ngày nữa là buổi lễ long trọng cuối năm của Sao Biển video, cậu phải tham gia, mấy ngày nay vừa lúc cậu cũng có cần đóng phim. cách khác, cậu thấy được Hạ Thanh Diệc rồi!

      Diệp Họa Khê: “……”

      Đây là thứ ma quỷ gì lên tiếng.

      Vì sao tớ phải buổi lễ long trọng cuối năm của Sao Biển video? quật cường mà mở miệng, “ được sao?

      quên lúc trước cậu từng tham gia 《Cuộc sống của các chị 》 rồi à.” Thời Trân Trân , lại hì hì mà nở nụ cười: “Nghe Lăng Kha cũng đó.

      Diệp Họa Khê cau mày, vẻ mặt kháng cự: “Đây là nỗi khổ nhân gian gì vậy, thấy được Hạ Thanh Diệc thôi , còn phải chạm mặt với Lăng Kha nữa chứ.

      phải khá tốt à.” Thời Trân Trân cố ý , “ thấy được ông cậu còn có đứa cháu ngoại sao, giống nhau mà giống nhau mà.

      Diệp Họa Khê sâu mà liếc mắt nhìn Thời Trân Trân cái, cuối cùng cắn răng : “Cậu làm người .

      ***

      Cuối cùng, Thời Trân Trân cũng có nghe theo ý kiến của Diệp Họa Khê, bởi vì ý kiến của quan trọng, vé máy bay sớm mua xong rồi.

      ngày trước khi về Định Hải, Hạ Thanh Diệc có rất nhiều cảnh phải quay, hai người hoàn toàn có gặp mặt được.

      Diệp Họa Khê tiếc nuối mà dọn dẹp hành lý, sau đó nhắn tin cho Hạ Thanh Diệc báo cáo hành tung của mình.

      Nhưng sau khi gửi nàng mới kinh ngạc phát làm như vậy hình như quá thích hợp, chờ khi muốn xóa Hạ Thanh Diệc trả lời.

      Hạ Thanh Diệc: Khi nào trở về?

      Diệp Họa Khê: Ngày hôm sau liền trở về, bởi vì chỉ có hai ngày nghỉ.

      Hạ Thanh Diệc: Thượng lộ bình an.

      ràng là câu rất đơn giản, Diệp Họa Khê lại khỏi cong lên khóe môi.

      Thời Trân Trân từ nơi xa lướt qua tới, nhìn thấy biểu tình của Diệp Họa Khê liền cố ý : “Quá đáng tiếc rồi, cậu thấy được Hạ Thanh Diệc.

      Tớ cảnh cáo cậu nha, nếu mà cậu còn như vậy, cẩn thận tớ cố ý gây chuyện đó.” Diệp Họa Khê híp mắt uy hiếp, “Đến lúc đó có thể cậu liền bởi vì phiền não mà rụng hết tóc đấy.

      Thời Trân Trân lập tức sờ sờ đỉnh đầu mình, sau đó lắc lắc mặt : “Cậu dám ư, tớ tuyệt đối thể lại rụng tóc nữa!

      Diệp Họa Khê đắc ý mà cười: “May mắn tóc tớ nhiều.

      Thời Trân Trân nghiến răng nghiến lợi mà nhìn : “Đây là vận mệnh của người làm công, ngày nào đó cậu cũng rụng rất nhiều tóc đó!

      Diệp Họa Khê từ từ mà cười: “Tớ cảm thấy quá có khả năng đâu, cậu xem nè tóc tớ chỉ có nhiều hơn nữa đen nhánh mềm mượt, quả thực hoàn mỹ.

      Thời Trân Trân nhéo nhéo nắm tay, ấy cuốn tay áo lên liền vọt qua chỗ Diệp Họa Khê: “Tức chết tớ rồi, hôm nay tớ nhất định phải biến cậu thành người hói đầu, ở buổi lễ long trọng cuối năm của Sao Biển video cậu đội tóc giả thôi!

      Diệp Họa Khê nhàng né tránh, ngược lại khiêu khích ấy: “Cho dù tớ đội tóc giả tớ cũng là người hói đầu đẹp nhất mà thôi.

      Thời Trân Trân: “……”

      ***

      Thời tiết ở Định Hải so với thành phố Dương thấp hơn mười mấy độ, Diệp Họa Khê may mắn chính mình chuẩn bị áo khoác dày, lúc này mới đến mức bị lạnh run.

      Nhưng càng làm cho kinh ngạc chính là trong thời tiết lạnh như vậy thế nhưng có rất nhiều fans vào sân bay đón , ở trong lòng bất đắc dĩ thở dài, nhưng nhìn fans vui vẻ mà cười với , cũng chỉ có thể dịu dàng : “Lần sau đừng tới nữa, lạnh lắm đó, bị cảm lạnh làm sao bây giờ.

      Hu hu hu chúng mình sợ lạnh đâu……

      Thấy fans như vậy, Diệp Họa Khê cũng thể nề hà.

      Nhìn bạn fans tới gần chính mình gương mặt lạnh đến đỏ bừng, bộ dáng đáng thương vô cùng, mỉm cười, ngay sau đó vuốt đỉnh đầu ấy, “Sớm chút về nhà , buổi tối ở trong TV cũng là có thể nhìn thấy mình mà.

      Fans cũng nghĩ tới Diệp Họa Khê đột nhiên sờ đầu ấy, liền ngây ngẩn cả người ngay tại chỗ, mà chung quanh cũng bộc phát ra đợt tiếng thét chói tai hâm mộ.

      Cho đến khi Diệp Họa Khê ngồi xe rời , fans mới giật mình tỉnh lại, ngay sau đó may mắn mà : “May mắn trước khi tới sân bay tớ gội đầu rồi.

      Tớ cũng gội đầu rồi, nhưng mà sao sờ tớ chứ!

      May mắn Khê Khê sờ tớ, tối hôm qua tớ chưa gội đầu đâu.

      “……”

      Lúc này Diệp Họa Khê ở xe nhắm mắt nghỉ ngơi, mà Thời Trân Trân hành trình hoạt động.

      Dựa theo hành trình, 《Cuộc sống của các chị 》 là cùng nhau bước lên thảm đỏ, cũng chính là cậu phải cùng bước thảm đỏ với Lăng Kha, cậu hẳn là thành vấn đề ?” Thời Trân Trân chần chờ hỏi.

      Diệp Họa Khê mở to mắt, khẽ cười : “Tớ có vấn đề gì đâu chứ, chỉ cần Lăng Kha nhằm vào tớ, tớ cũng mặc kệ ta.

      Vậy là tốt rồi, bây giờ Lăng Kha thu liễm ít, lần trước tiếp bộ phim, xé được người ta cũng thoạt nhìn thành nhiều rồi.” Thời Trân Trân yên lòng.

      Diệp Họa Khê cũng có nghe thấy, nghe là bộ phim thần tượng, nam chính là idol gần đây rất nổi, cho nên hai nhà mỗi ngày xé bức, xé lên hot search cái loại này. Nhưng ràng fans của Lăng Kha sức chiến đấu kém đến phải tí tẹo, cho nên đành phải mời người qua đường thăng đường, nháo đến lớn lắm.

      Bởi vì thời gian tương đối vội, Diệp Họa Khê tới phòng nghỉ liền bắt đầu trang điểm. Vì phối hợp với lễ phục màu trắng hôm nay, chuyên viên trang điểm rất là dụng tâm đối với bộ phận vẽ mắt, phối hợp với đôi mắt vốn dĩ đẹp của Diệp Họa Khê, càng thêm có vẻ nhu nhược đáng thương.

      biết còn cho rằng cậu khóc đâu đó, kiểu vẽ mắt này rất thích hợp với cậu.” Thời Trân Trân cũng ở bên cảm thán, ngay sau đó mang theo kiến nghị, “Lần sau cậu diễn cảnh khổ tình thế nào, tớ cảm thấy cũng tồi đâu.

      Diệp Họa Khê cong cong môi: “Có thể suy xét.

      Lễ phục màu trắng là kiểu dáng dây đeo vai rộng, thêu hoa văn đẹp, làn váy có hơi bồng bềnh, cùng kiểu tóc công chúa hơi xoăn của Diệp Họa Khê phối hợp đến hợp lại càng tăng thêm sức mạnh, lại là cảm giác hoàn toàn khác với hình tượng lúc trước của Diệp Họa Khê.

      Thời Trân Trân vỗ tay bôm bốp: “Đóa hoa sen trắng trong nhân gian ai khác ngoài cậu đâu.

      Diệp Họa Khê mày đẹp nhíu lại, cảm thấy có chút thích hợp, “Sao mà tớ có cảm giác cậu mắng tớ thế?

      Thời Trân Trân hơi hơi mỉm cười: “Cậu có thể đem cái này coi như khích lệ.

      “……” Đó chính là mắng rồi.

      ***

      Thảm đỏ bắt đầu.

      Khi Diệp Họa Khê ra ngoài cũng gặp phải Lăng Kha, nhưng cố tình khéo chính là hôm nay hai người đều mặc lễ phục màu trắng, cũng coi như là đụng hàng rồi.

      Lăng Kha quả nhiên mà trầm mặt xuống, giọng điệu khó chịu mà : “Diệp Họa Khê, là đồ bắt chước sao? Tôi mặc đồ trắng cũng mặc đồ trắng hả.

      Diệp Họa Khê nhướng mày, xác định Lăng Kha vẫn là Lăng Kha trước kia, thái độ ngang ngược vô lý này vẫn giống như như trước kia, hoàn toàn là thay đổi.

      Vậy mua hết lễ phục màu trắng toàn thế giới , cũng với thiên hạ rằng bảo tất cả mọi người được mặc váy màu trắng, vậy tôi bảo đảm mặc. cười tủm tỉm mà trả lời.

      Lăng Kha tức giận đến cắn chặt răng, hôm nay ta mặc lễ phục này là tốn số tiền lớn, cũng cho rằng đêm nay thảm đỏ có thể áp mọi người bậc, kết quả lại nghĩ rằng Diệp Họa Khê trực tiếp đụng hàng với ta, đây phải cố ý chính là cái gì.

      ta liếc xéo Diệp Họa Khê cái, “Tôi biết chính là muốn nhìn tôi xấu mặt, là ác độc.

      Lúc này đỉnh đầu Diệp Họa Khê ra loạt dấu chấm hỏi, hoàn toàn là biết Lăng Kha hôm nay mặc lễ phục gì, làm sao mà chính là ác độc đâu.

      lập tức cácg Lăng Kha khoảng cách rất xa, trong đầu như vậy nếu là có vấn đề tin, vẫn nên cách xa tương đối tốt hơn.

      Người chung quanh ăn ý mà gì, rốt cuộc hai người cãi nhau giống như là chuyện thường ngày ở huyện vậy.

      Chờ tới khi người tham gia chương trình 《Cuộc sống của các chị 》 cùng nhau bước thảm đỏ, những người khác tách riêng hai người ra, để tránh đợi lát nữa xảy ra tình huống gì đó thể khống chế.

      MC thảm đỏ thấy Diệp Họa Khê và Lăng Kha đồng thời lên sân khấu trong lòng cũng lộp bộp nhảy dựng, thầm than chính mình mệnh khổ, ngoài miệng cũng vì hai người mà giảng hòa: “Tôi xem chương trình rồi, rất là hay, cảm giác quan hệ của Họa Khê và Lăng Kha cũng rất đặc biệt.

      【Đúng, đặc biệt tệ hại.】

      Bình luận cũng vào lúc này ra câu như vậy, mặt sau tất cả đều là theo mà ha ha ha.

      May mắn phỏng vấn phía sau lấy mặt ngoài bình tĩnh an toàn mà vượt qua, chỉ có tất cả nhân viên công tác thở dài nhõm hơi, ngay cả MC ở sân khấu cùng những nghệ sĩ khác cũng cảm thấy còn sống.

      Thảm đỏ kết thúc, Diệp Họa Khê trở về phòng nghỉ, lại nghĩ rằng Lăng Kha trực tiếp vọt vào.

      Thời Trân Trân lập tức từ sô pha đứng dậy bảo vệ Diệp Họa Khê, ngay sau đó chất vấn: “Lăng Kha, ai cho vào!

      có liên quan đến .” Lăng Kha trừng mắt nhìn Thời Trân Trân liếc mắt cái, sau đó lại nhìn về phía Diệp Họa Khê, “ sớm biết rồi !

      Diệp Họa Khê vẻ mặt dấu chấm hỏi: “Tôi biết cái gì?

      Hai chúng ta cùng nhau lên hot search, bên trong đều là mắng tôi mà khen .” Lăng Kha cười lạnh, “ còn phải là vì cái này cố ý mặc giống với tôi sao!

      Diệp Họa Khê cạn lời mà nhìn ta: “Tôi lòng đề nghị nên bệnh viện khám bệnh .

      Thời Trân Trân ở bên phụ họa: “Đúng vạy, bệnh viện nhà tôi , nếu là người quen với nhau, tôi với bố tôi giảm giá 20% cho .

      Lăng Kha tức giận đến sắc mặt xanh mét, ta dậm dậm chân : “Hai bắt tay nhau tới khi dễ tôi! Diệp Họa Khê đừng cho là tôi biết cố ý mua được bản thảo cột chính mình cùng cậu tôi vào cùng nhau, chỉ là cùng nhau đóng phim mà thôi, đúng là cho rằng chính mình có thể xứng đôi với ta sao! ta ghét nhất các loại tin tức giả và người cố ý đăng bài ghép đôi, cho nên loại này như chỉ càng làm ta chán ghét thêm thôi!

      Nhìn Lăng Kha có thể la lối khóc lóc dường như đống lớn, Diệp Họa Khê chỉ tinh luyện cái trọng điểm, vui vẻ hỏi: “ vậy chăng? Ai mua vậy, tôi muốn cảm ơn người đó.

      Lăng Kha sau lúc lâu mới nghẹn ra câu: “ đúng biết xấu hổ!

      Diệp Họa Khê nhìn Lăng Kha rời , sau đó nhanh chóng hỏi Thời Trân Trân: “Thực có loại bài đăng này sao? Có phải cậu mua hay đó?

      Tớ nhưng có nhiều tiền và rảnh rỗi như vậy đâu.” Thời Trân Trân mắt trợn trắng, ràng trọng điểm liền ở nơi này, làm sao mà liền tóm được cái này, “Lăng Kha mắng cậu đó, cậu nghe thấy sao?

      Tùy ý ta mắng chửi , bây giờ tớ liền muốn nhìn chút bài đăng viết cái gì đây.” Diệp Họa Khê vui rạo rực mà .

      Thời Trân Trân: “……”

      Mà lúc này vừa mới diễn xong Hạ Thanh Diệc cũng trở lại khách sạn tắm rửa cái, mở ra di động nhìn nội dung về Diệp Họa Khê hot search, khóe môi cũng hơi hơi cong lên.

      Tống Nhiên gõ cửa tiến vào, ta mở miệng : “Ông chủ, những tin tức giả và bài đăng kỳ cục đó đều xử lý rồi.

      Ánh mắt Hạ Thanh Diệc từ người Diệp Họa Khê trong điện thoại dời , ngay sau đó hỏi: “Có tôi với ấy ?

      Tống Nhiên lắc đầu: “Chỉ có tài khoản công chúng viết lần, bài đăng kia vẫn còn.

      Hạ Thanh Diệc hơi hơi nhíu mày: “Cho nên vì sao cậu chế tạo thêm mấy bài đăng nữa.

      Tống Nhiên: ?
      Last edited: 8/2/22
      Tiểu Ly 1111, mattroiden2810Shikano thích bài này.

    5. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 16: Bài viết tai tiếng

      Buổi lễ long trọng cuối năm của Sao Biển video là có buổi biểu diễn và lễ trao giải, dù sân khấu có nhiều soái ca mỹ nữ chăng nữa, Diệp Họa Khê vẫn như cũ có chút thất thần, bởi vì bây giờ trong lòng trong mắt đều chỉ nghĩ đến Hạ Thanh Diệc.

      trường fans của Diệp Họa Khê tới ít, buổi lễ long trọng cuối năm còn có kết thúc, ảnh chụp ở trường của Diệp Họa Khê bị đăng lên Weibo.

      —— Mợ nó, là trong sáng thuần khiết

      —— Trời! Mỹ nữ quả nhiên dù là phong cách gì cũng đều thích hợp!

      —— Diệp Họa Khê có ý tưởng muốn đóng phim thần tượng sao? Gương mặt này đóng phim thần tượng quá lãng phí rồi đó……

      —— Con rượu đẹp như vậy, còn nổi lên liền rất thái quá rồi

      —— Đôi mắt ấy vừa lớn vừa sáng, cố tình đuôi mắt hơi nhướng lên, tùy tiện cười đều mang theo vẻ phong tình, thể đôi mắt này sinh đến quá tuyệt!

      —— Trách được Lăng Kha ghen ghét Diệp Họa Khê đến như vậy, nếu đứng chung chỗ mà so sánh, liền ngược……

      —— Nếu tôi là Lăng Kha liền cách Diệp Họa Khê rất xa, làm gì mà vội vàng tặng đầu người rồi

      Mọi người thảo luận đến hăng say, làm đương lúc này Diệp Họa Khê lại nóng lòng về nhà, hận thể lập tức bay đến thành phố Dương gặp Hạ Thanh Diệc.

      Qua lâu, buổi lễ long trọng cuối năm rốt cuộc cuối cùng ở trong bầu khí hài hòa chụp ảnh chung kết thúc.

      Diệp Họa Khê xuống sân khấu liền bước như bay, trở lại phòng nghỉ liền hỏi Thời Trân Trân: “Tối nay có chuyến bay trở về thành phố Dương sao? Chúng ta có thể tối nay trở về.

      Đều đặt vé máy bay sáng mai rồi, bây giờ còn đổi cái gì nữa.” Thời Trân Trân liếc rồi , “Đừng cho là tớ biết trong lòng cậu lại nghĩ cái gì, có khả năng đâu.

      “……” Diệp Họa Khê thấy tiểu tâm tư của mình bị chọc phá, cũng trở nên đường đường chính chính lên: “Chính là tớ muốn gặp ấy như thế nào, được sao!

      Thời Trân Trân a tiếng: “ được, vé máy bay thay đổi, tối nay ngủ ở khách sạn.

      Diệp Họa Khê thấy đề ra ý kiến thành cũng chỉ có thể hừ tiếng tỏ vẻ kháng nghị, lấy điện thoại ra, ngay sau đó cong mắt cười : “Vậy tớ tìm xem bài viết tai tiếng của tớ và Hạ Thanh Diệc, thế nhưng tớ cũng chưa từng xem, cậu cái này giống lời sao.

      Đừng tìm nữa, tớ tìm rồi, chỉ là cái tài khoản công chúng viết ghép CP, lượt đọc liền mười nghìn đều tới.” Thời Trân Trân .

      Diệp Họa Khê vẻ mặt kinh ngạc: “Làm sao là cái dạng này, chẳng lẽ mọi người cảm thấy chúng tớ xứng sao?

      Là cảm thấy cậu xứng đó.” Thời Trân Trân buồn cười mà : “Hạ Thanh Diệc debut nhiều năm như vậy tai tiếng chính là bởi vì ta tuyệt đối nuông chiều bất kỳ sao nữ muốn buộc chặt cọ nhiệt độ, cũng phải có nữ minh tinh ở khi hợp tác với ta viết bài đăng buộc chặt ta, nhưng kết quả đều là tất cả bài đăng đều bị xóa, sau đó phủi sạch quan hệ. Bằng cậu cho rằng danh hiệu thánh tăng của ta từ đâu ra tới.

      Nhưng bài viết này có xóa mà.” Diệp Họa Khê chưa từ bỏ ý định mà .

      Thời Trân Trân dùng ánh mắt trìu mến mà nhìn : “Lượt đọc còn chưa đến mười nghìn, mơ hồ đến ai xem, phỏng chừng là phòng làm việc của Hạ Thanh Diệc cũng chưa tìm được .

      Diệp Họa Khê: “……”

      ***

      Ngày kế, Diệp Họa Khê và Thời Trân Trân từ Định Hải trở lại thành phố Dương tiếp tục đóng phim.

      Diệp Họa Khê nghĩ tới chính là, ở khi nằm ở máy bay ngủ bù, bài viết tai tiếng của và Hạ Thanh Diệc lặng lẽ giống như măng mọc sau mưa ra nhiều bài.

      Thậm chí còn liền Weibo siêu thoại đều thành lập ra tới, tên là Hỉ Ý CP (*), tuy rằng chỉ có vài fan CP, nhưng đều tự xưng máy giặt (*).

      (*) Hỉ Ý CP: chữ Khê (xī) trong tên Diệp Họa Khê và chữ Diệc (yì) trong tên Hạ Thanh Diệc đọc gần giống với tên CP của hai người là Hỉ Ý /xǐ yì/ (ý mừng).

      (*) Máy giặt phiên trong tiếng Trung là /xǐ yī jī/ (tẩy y cơ).


      Hỉ Ý szd: Nghe tôi , bọn họ tuyệt đối là !

      —— Mộ danh mà đến, nghĩ tới Hạ Thanh Diệc và Diệp Họa Khê cũng có CP siêu thoại

      —— Trước tiên nhập cổ, tối hôm qua nhìn Khê Khê ở buổi lễ long trọng cuối năm liền cảm thấy ấy và Hạ Thanh Diệc how pay!!!

      —— Tuy rằng bây giờ có kẹo, chờ khi điện ảnh công chiếu khẳng định ngọt chết rồi!

      Hạ Thanh Diệc cũng là rảnh rỗi có việc gì, khi lướt đến siêu thoại này cũng có chút kinh ngạc, xác định là siêu thoại của chính mình và Diệp Họa Khê cũng hỏi Tống Nhiên: “ mướn người làm?

      Tống Nhiên nhìn thoáng qua cũng bỗng chốc mở to hai mắt, cái đứa này, CP siêu thoại chuyện này sao mà ta liền nghĩ tới đâu, tốt cơ hội như vậy thế nhưng bị ta bỏ lỡ mất!

      phải là tôi, hẳn là fan CP. ta trả lời, trong lòng lại vô cùng tiếc nuối.

      Hạ Thanh Diệc có Weibo, ngẫu nhiên dùng Weibo của phòng làm việc chút tùy tiện nhìn xem, tuy rằng fans vẫn luôn muốn cho sử dụng Weibo, nhưng vẫn luôn cảm thấy đây là chuyện phiền phức.

      trầm tư hồi, ngay sau đó rời khỏi tài khoản của phòng làm việc, dùng số điện thoại của mình đăng ký cái tài khoản Weibo.

      Tống Nhiên kinh ngạc, vội vàng hỏi: “Đăng ký Weibo chuyện lớn như vậy có phải cần thận trọng chút hay .

      Minh tinh phải đều có tài khoản phụ gì đó hay sao? Vậy tôi cũng có tài khoản phụ rồi.” Hạ Thanh Diệc , sau khi đăng ký xong cái thứ nhất follow chính là Weibo của Diệp Họa Khê còn có CP siêu thoại của hai người.

      Tống Nhiên: “……”

      ta có lý do hoài nghi lý do ông chủ nhà mình đăng ký Weibo!

      ***

      Khi Diệp Họa Khê trở lại khách sạn, Hạ Thanh Diệc ở phim trường đóng phim, hoàn toàn gặp mặt được, đành phải lật xem mặt sau kịch bản chưa quay tới giảm bớt cái loại tâm tình nôn nóng này.

      Thời Trân Trân thấy lấy ra kịch bản cũng liền : “Lại quay thêm tháng, phim điện ảnh của cậu liền có thể đóng máy rồi.

      Cái gì? Chỉ còn tháng nữa sao?” Diệp Họa Khê kinh ngạc ngước mắt, “Có thể quá nhanh hay ?

      Thời Trân Trân cười tủm tỉm mà : “Cho nên nắm chắc tốt cơ hội cuối cùng ở chung với Hạ Thanh Diệc nha.

      “……” Ma quỷ.

      Diệp Họa Khê lật xem đúng là sau đó lâu phải diễn cảnh, Hạ Thanh Diệc phải chấp hành nhiệm vụ, người trong tình cuồng nhiệt liền phải tách ra, hơn nữa nhiệm vụ này vô cùng nguy hiểm, cho nên ở trong lòng hai người đều biết ràng dưới tình huống mà từ biệt.

      Kịch bản nơi này là có cảnh hôn, nhưng dựa theo quy định của Hạ Thanh Diệc cảnh hôn này là phải bị xóa , bao gồm cảnh hôn cuối cùng hai người gặp mặt kia cũng phải bị xóa.

      Diệp Họa Khê nhìn khúc này thở ngắn than dài lên: “Cậu xem Hạ Thanh Diệc vì sao đóng cảnh hôn vậy, vốn dĩ tớ còn muốn hôn ké ấy chút.

      Cậu cái gì hả? Hôn ké?” Thời Trân Trân vẻ mặt khiếp sợ, nghĩ tới Diệp Họa Khê thỏa mãn với giao lưu mặt ngoài, mà nghĩ tới tiếp xúc thân mật như vậy, “Tớ xem cậu nổi hứng rồi, cậu bắt đầu thèm muốn thân mình Hạ Thanh Diệc rồi sao?

      Diệp Họa Khê đúng lý hợp tình mà trả lời: “Nhưng tớ thích , thèm muốn thân mình ấy vậy vẫn là thích sao?

      Thời Trân Trân nghĩ nghĩ, thế nhưng cảm thấy lời này rất có đạo lý, “Cậu cũng đúng, dáng người ta xác rất đẹp, đáng tiếc, cậu chỉ có thể nhìn mà lại thể ăn.

      Diệp Họa Khê chỉ vào cảnh hôn trong kịch bản kia : “Cậu xem nếu tớ mà với Hạ Thanh Diệc hãy đóng cảnh hôn này, tớ có thể lập tức bị đá ra khỏi đoàn phim hay ?

      Thời Trân Trân gật gật đầu: “Hẳn là bị giới giải trí phong sát .

      Diệp Họa Khê kỳ đáng tiếc cảnh hôn này còn có nguyên nhân càng quan trọng hơn, chính là vì sắp xếp toàn bộ tình tiết hợp lý. Nụ hôn này đối với nữ chính trong phim mà , là nụ hôn quyết biệt. Bởi vì biết con đường phía trước, cho nên bằng lớn mật tùy ý lần.

      Cũng là ấy duy nhất chủ động lần, cho nên có vẻ rất là đặc biệt.

      là đáng tiếc.” Diệp Họa Khê khép lại kịch bản, vẫn là cảm thấy tiếc nuối.

      mở điện thoại ra, đẩy đưa tin tức liên tiếp là tin tức của và Hạ Thanh Diệc, tiêu đề có thể dùng chữ khiếp sợ tới hình dung, lập tức liền bị hấp dẫn vào, muốn nhìn chút có bao nhiêu khiếp sợ.

      Bài viết của account marketing đều có điểm giống nhau chính là thông thiên vô nghĩa rất nhiều, nội dung đại khái chính là hai người hợp tác đóng phim, cho nên từ các phương diện tới xem đều rất xứng đôi.

      Tuy rằng vô nghĩa xác rất nhiều, nhưng tinh luyện ra điểm quan trọng như vậy, Diệp Họa Khê vẫn là nhịn xuống mím môi nở nụ cười.

      gấp chờ nổi mà đưa cho Thời Trân Trân xem: “Trân Trân, cậu xem , có account marketing viết bài đăng của tớ và Hạ Thanh Diệc đó!

      Lúc này Thời Trân Trân vẻ mặt việc lớn tốt biểu tình, bởi vì ấy thấy được cái bài viết giống nhau khác.

      Cậu còn cười được à, biết sao lại thế này, tìm kiếm tên của cậu và Hạ Thanh Diệc lập tức xuất rất nhiều bài viết.” Thời Trân Trân sắc mặt khó coi mà mở miệng, “Cậu biết cái này ý nghĩa cái gì sao? Mọi người cậu cọ nhiệt độ cố ý gán ghép với Hạ Thanh Diệc.

      Diệp Họa Khê sửng sốt, hỏi: “Hạ Thanh Diệc cũng nghĩ như vậy sao?

      Cậu ? Trong lúc hợp tác đột nhiên có số lượng lớn bài viết xuất , phải ngươi đăng, chẳng lẽ còn là Hạ Thanh Diệc tự mình đăng lên sao?” Thời Trân Trân hỏi lại.

      Đây là độ nổi tiếng chênh lệch tạo thành bản khắc ấn tượng, độ nổi tiếng cao cũng cần gán ghép với người khác liền nổi lên, mà độ nổi tiếng thấp chỉ có gán ghép với người khác mới nổi được, cho nên người bình thường đều như vậy cho rằng.

      Thời Trân Trân tưởng tượng đến mấy cái này cũng cắn chặt răng: “Nếu để cho tớ biết là ai cố ý đăng mấy thứ này tới hại cậu, tớ nhất định lột da đứa đó!

      Diệp Họa Khê lúc này cũng nhíu mày: “Làm sao mà có người nhàm chán như vậy, liền có chuyện khác có thể làm hay sao?

      Bây giờ mấu chốt nhất chính là thái độ của Hạ Thanh Diệc. Bài viết nhiều bị bên chỗ phòng làm việc của Hạ Thanh Diệc nhìn thấy, đến lúc đó liền truyền tới tai Hạ Thanh Diệc, mà cậu và ta còn đóng phim, nếu mà ta phủi sạch quan hệ, cậu liền khó lòng chịu nổi.” Thời Trân Trân xoa eo, tức giận đến nỗi hừ hừ: “Cũng biết là ai thiếu đạo đức như vậy nữa!

      Diệp Họa Khê mím môi : “Tớ giải thích với ấy.

      Liền ở k hi Diệp Họa Khê qua lại trong lòng bất an, Hạ Thanh Diệc nhắn tin trước cho , hỏi có phải trở về thành phố Dương rồi hay .

      Diệp Họa Khê và Thời Trân Trân liếc nhau, cuối cùng trả lời: Buổi tối có rảnh ? Tôi muốn mời ăn bữa cơm.

      Đây là kết quả mà Diệp Họa Khê và Thời Trân Trân cùng nhau thảo luận, lấy mời khách là lý do, sau đó giải thích ràng.

      Hạ Thanh Diệc bên kia rất nhanh liền đáp lại: Được.

      ấy đáp ứng rồi!” Diệp Họa Khê trong lòng có hơi kinh ngạc, lại hỏi: “Vậy kế tiếp tớ phải làm gì đây?

      Thời Trân Trân vỗ vỗ bả vai : “Nhớ giải thích tốt, chứng minh chính mình trong sạch.

      Diệp Họa Khê giống như nhận được trọng trách, ánh mắt kiên định gật gật đầu.

      ***

      Buổi tối.

      Diệp Họa Khê sáng sớm liền đến phòng bao trong nhà hàng mà hai người hẹn trước, tuy rằng trong lòng thấp thỏm, nhưng những lời này đó ở trong lòng vô số lần.

      Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, Diệp Họa Khê cả kinh, mới vừa đứng dậy liền nhìn thấy Hạ Thanh Diệc đẩy cửa tiến vào, trái tim vốn còn tính bình tĩnh của lúc này giống như được gia tốc điên cuồng đập thình thịch.

      Hạ…… thầy Hạ.” Diệp Họa Khê khô cằn mà mở miệng, “ tới rồi.

      Hạ Thanh Diệc ý cười khóe môi cũng vào lúc này phai nhạt, nghi hoặc hỏi: “Là tôi làm sai cái gì sao? Vì sao lại đột nhiên khách sáo với tôi như vậy.” Diệp Họa Khê vội vàng giải thích: “ có, có thể là vì hai ngày gặp mặt, đột nhiên có chút thích ứng thôi.

      Hạ Thanh Diệc ngồi xuống, nhìn Diệp Họa Khê cũng cong cong môi: “Muốn ăn cái gì?

      Là tôi mời khách, cứ gọi món .” Diệp Họa Khê nhanh chóng đưa thực đơn cho .

      Hạ Thanh Diệc trái lại cũng có chối từ, rất nhanh liền gọi món xong.

      Vốn là Diệp Họa Khê muốn chờ sau khi Hạ Thanh Diệc gọi món xong gọi vài món chính mình thích, kết quả lại phát Hạ Thanh Diệc gọi món đều là chính mình thích, trong lòng hơi nhảy nhót, nghĩ tới sở thích của mình và Hạ Thanh Diệc lại tương tự đến như vậy.

      Tuy rằng thức ăn bàn đều là món mình thích, nhưng trong lòng Diệp Họa Khê có chuyện, cũng có biện pháp làm được chuyên tâm.

      Thấy vậy, Hạ Thanh Diệc cười khẽ : “Hình như có chuyện muốn với tôi.

      Thân mình Diệp Họa Khê cứng đờ, có biện pháp che giấu cũng liền đặt đũa xuống thẳng ra: “Tôi nhìn thấy nhiều account marketing đăng bài viết về chúng ta, kia phải tôi bảo người ta đăng lên, tôi làm loại chuyện này đâu.

      Nghe vậy, Hạ Thanh Diệc giật mình, trong đáy mắt cũng nhanh chóng lên chút do dự, “ rất chán ghét sao?

      Diệp Họa Khê gật gật đầu, sau đó liền gấp chờ nổi mà giải thích: “Đương nhiên là chán ghét rồi, đây đều là tin đồn vô căn cứ thôi, nhưng mà account marketing vì lưu lượng thu hút người đọc mà thôi. Tôi làm loại chuyện này đâu, phải tin tưởng tôi!

      Hạ Thanh Diệc hơi hơi thở dài: “Tôi biết rồi, nếu chán ghét đến như vậy, tôi bảo người xóa .

      Diệp Họa Khê trong lòng vui vẻ: “ tin tôi ư?

      Hạ Thanh Diệc nhìn lướt qua cái bàn, liền mỉm cười mở miệng: “Tất nhiên là tôi tin rồi, nhưng mà, mời tôi ăn cơm chính là vì chuyện này à?

      Diệp Họa Khê mím môi : “Tôi biết rất chán ghét mấy chuyện tai tiếng này, cho nên cần ràng tốt hơn.

      Hạ Thanh Diệc nhìn chằm chằm vào Diệp Họa Khê, bên môi cũng lên ý cười như có như : “Vậy cũng phải, tùy người thôi.

      Tác giả có lời muốn : Khê Khê: Là ai quá mức như vậy! Mình muốn cắn ta!

      Thanh Diệc:

      Khê Khê: ? Lương tâm của biết đau sao

      Trộm đăng bài - Khê Khê giải thích - cùng nhau ăn cơm - lại đăng bài - lại giải thích mời khách (Thanh Diệc: tìm được phương pháp tốt để gặp mặt)
      Last edited: 10/2/22
      Tiểu Ly 1111, mattroiden2810Shikano thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :