1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dễ dàng luân hãm [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương trình "Cuộc sống của các chị " (Các tỷ tỷ sinh hoạt) từng xuất ở trong truyện "Ta thực hảo hống" của Mộc Kim An. Nam nữ chính (Trì Dự & Giản Yên) từng cùng nhau tham gia mùa 3.

      Triều Tiên Cư là nhà hàng món Hoa nổi tiếng trong nước ở trong truyện của tác giả Mộc Kim An. Chủ giờ của Triều Tiên Cư là Ứng Kỳ - trai của nữ chính Ứng Lê trong truyện "Chỉ vì ngươi khom lưng".
      Last edited: 29/1/22
      Mengotinh_Ranluoi thích bài này.

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 8: Cùng nhau ăn cơm

      Người phục vụ trong Triều Tiên Cư đều là trải qua huấn luyện, về việc bảo mật là vô cùng chuyên nghiệp. Nhìn thấy Hạ Thanh Diệc và Diệp Họa Khê ở cùng ghế lô, cũng hề có biểu ra bất luận kinh ngạc gì.

      Diệp Họa Khê sớm nghe qua phục vụ của Triều Tiên Cư, vẫn là thể ở trong lòng cảm thán.

      gọi vài món ăn chính mình thích ăn, đối với món điểm tâm sau khi ăn xong cũng chọn thêm vài món, ngay sau đó hỏi Hạ Thanh Diệc: “Thầy Hạ muốn ăn cái gì?

      Hạ Thanh Diệc giúp Diệp Họa Khê rót cốc trà, ngay sau đó tiếp nhận thực đơn gọi hai món ăn.

      Chờ người phục vụ rời , Diệp Họa Khê lại mở miệng hỏi: “Thầy Hạ thường xuyên tới Triều Tiên Cư sao?

      Triều Tiên Cư ở Định Hải tới cũng nhiều lắm.” Hạ Thanh Diệc giọng trả lời, “Nhưng mà Triều Tiên Cư ở Tân Thành lại thường xuyên tới, ông chủ ở đây là bạn tôi.

      Diệp Họa Khê biết ông chủ của Triều Tiên CưỨng Kỳ, nhưng trái lại cũng có quá kinh ngạc mối quan hệ giữa hai người, rốt cuộc nhà họ Hạ ở Tân Thành cũng rất hiển hách.

      Hai tiệm mùi vị có gì khác ?” Diệp Họa Khê chưa có ăn Triều Tiên Cư ở Tân Thành, vì thế liền hỏi.

      Hạ Thanh Diệc nhàng lắc đầu: “ có, nhưng mà Ứng Kỳ ngẫu nhiên nấu vài món ăn, mùi vị đó xác có khác biệt.

      Diệp Họa Khê than tiếng: “Ông chủ nấu cũng có vài người có thể ăn được.”

      Sau này có cơ hội thôi.” Hạ Thanh Diệc cười cười, ngay sau đó chuyển đề tài: “Hôm nay hẳn là quay tiết mục ?

      đến cái này, Diệp Họa Khê trong lòng lại bắt đầu khỏi thở dài, gật gật đầu: “Vừa mới kết thúc, cho nên tới Triều Tiên Cư ăn bữa ngon khao chính mình, bằng đều rất xin lỗi tôi vất vả như vậy.

      Vừa dứt lời, ngoài cửa có tiếng gõ cửa, người phục vụ lục tục mang món ăn lại đây.

      Diệp Họa Khê nhìn mỹ thực tâm tâm niệm niệm xuất , giống như trong nháy mắt được rửa trôi mỏi mệt, gấp chờ nổi mà cầm lên chiếc đũa, có thể tưởng tượng được Hạ Thanh Diệc còn ở bên cạnh liền lại rụt rè lên: “Thầy Hạ, mời thầy ăn trước ạ.

      Hạ Thanh Diệc ngừng lát, ngay sau đó bất đắc dĩ mà mở miệng: “Tôi hẳn là già như vậy chứ.

      Diệp Họa Khê lập tức khen : “Đương nhiên, thoạt nhìn giống 18 tuổi.

      Hạ Thanh Diệc cong môi cười cười, “Mau ăn .

      Diệp Họa Khê nghe Hạ Thanh Diệc như vậy, cũng lại do dự, trực tiếp gắp lên miếng thịt giòn rộp bỏ vào trong miệng. Mùi thơm, giòn rộp trơn mềm, chỉ có béo mà ngán, hơn nữa vô cùng ngon miệng.

      Thấy gọi tất cả đều là món mặn, lâu lắm ăn thịt rồi sao?” Hạ Thanh Diệc nhìn thức ăn bàn cũng hỏi.

      Diệp Họa Khê bỗng chốc hạ thấp giọng xuống, lại cẩn thận mà nhìn thoáng qua cửa của ghế lô, mới trả lời: “Bởi vì sắp vào tổ nên bị quản đến rất nghiêm, cho nên hôm nay thừa dịp người đại diện có ở đây ăn nhiều chút.

      Hạ Thanh Diệc ngước mắt đánh giá , cũng nhăn mày lại: “ cũng có béo.

      Tôi cũng cảm thấy như vậy.” Diệp Họa Khê trong lòng vui rạo rực.

      Hạ Thanh Diệc nhìn lại hỏi: “Chương trình quay đến thế nào rồi? Vừa rồi nghe rất mệt, đều làm cái gì?

      Nấu cơm, làm việc và cãi nhau với Lăng Kha……” Diệp Họa Khê vô ý thức mà ra, nhưng chờ khi xong mới biết được chính mình lỡ lộ ra, ngay sau đó liền cúi đầu.

      Hạ Thanh Diệc khóe môi hơi cong lên, cười hỏi: “Chuyện nào là mệt nhất?

      Diệp Họa Khê ho khan tiếng, sau đó thành trả lời: “Cãi nhau với Lăng Kha là mệt nhất.

      Xem ra lần trước tôi bảo ta thu liễm lại cũng có đạt được hiệu quả.” Hạ Thanh Diệc hơi híp lại con ngươi, ngay sau đó cười nhìn : “Nhưng mà hình như đều kinh ngạc mối quan hệ giữa tôi và ta, hẳn là sớm biết rồi .

      Diệp Họa Khê tay cầm điểm tâm cũng sửng sốt, ngay sau đó mím môi : “Chuyện là cậu của ta giống như cũng hoàn toàn khó biết.

      Hạ Thanh Diệc cười cười, thấy ăn từng miếng từng miếng điểm tâm, liền hỏi: “ rất thích ăn điểm tâm của Triều Tiên Cư sao?

      Diệp Họa Khê gật gật đầu: “Thích lắm, nhưng mà Trân Trân cho tôi ăn nhiều đâu.

      Hạ Thanh Diệc nhìn đồng hồ, ngay sau đó : “Chỉ cần hai chúng ta ra ghế lô, bọn họ tiến vào, có thể ăn chậm chút.

      Diệp Họa Khê bỗng chốc liền mở to hai mắt, đáy mắt hàm chứa vui mừng ràng: “ vậy chăng? Tôi suy nghĩ nên kéo dài thời gian như thế nào đâu.

      ***

      Khoa trương, quá khoa trương rồi, cậu và Hạ Thanh Diệc ăn bữa cơm thế nhưng ăn tới bốn tiếng đồng hồ.” Trở lại xe, Thời Trân Trân liền khỏi mở miệng móc, “Có phải cậu ở bên trong sau khi tiêu hóa, lại đến vòng nữa hay ? Như vậy là được đâu, cậu như vậy ở trước mặt Hạ Thanh Diệc còn có hình tượng sao?

      Diệp Họa Khê ngồi ở phía sau nghe thanh lải nhải của Thời Trân Trân, nhưng trong đầu tất cả đều là nụ cười mỉm của Hạ Thanh Diệc khi tạm biệt , ngay sau đó cũng theo đó mà nở nụ cười.

      Thời Trân Trân nhìn vẻ mặt nhộn nhạo ý cười của Diệp Họa Khê trong kính chiếu hậu, lập tức hỏi: “Khê Khê, cậu có nghe tớ chuyện ?

      có.” Diệp Họa Khê nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, “T suy nghĩ về Hạ Thanh Diệc.

      Thời Trân Trân: “……”

      lát sau, Thời Trân Trân lại kiên cường mà tiếp tục mở miệng: “Cậu ở trước mặt ta cũng biểu đến ràng như vậy chứ?

      Sao có thể, tớ che giấu rất khá.” Diệp Họa Khê lập tức lắc đầu, “Tuyệt đối bị bại lộ, tốt xấu gì tớ cũng là diễn viên mà.

      Vậy là tốt rồi, như thế nào cậu cũng phải trước đóng phim xong lại nghĩ đến cái khác.” Thời Trân Trân trong lòng thở dài nhõm hơi.

      ấy sợ nếu là Hạ Thanh Diệc phát có thể liền lâm thời đổi vai diễn hay , đây cũng phải là chuyện gì tốt.

      Diệp Họa Khê vẻ mặt tự nhiên gật đầu: “Yên tâm , tớ có chừng mực.

      Thời Trân Trân lái xe chở Diệp Họa Khê cùng nhau trở về chỗ ở, sau khi ném valy sang bên liền nằm liệt sô pha: “Sao mà tớ có cảm giác cậu quay chương trình còn mệt hơn cả đóng phim vậy, tớ ở bên cạnh nhìn cũng mệt mỏi, hận thể vọt vào mà giúp ngươi đánh Lăng Kha.

      Diệp Họa Khê bởi vì nhìn thấy Hạ Thanh Diệc, còn cùng nhau ăn cơm với , giống như là được sạc điện vậy, lúc này tinh thần vẫn như cũ rất tốt, “Chờ quay xong rồi, sau này tớ tham gia chương trình nữa.

      Thời Trân Trân vẫy vẫy tay: “Sợ rồi sợ rồi, sau này tớ giúp cậu từ chối hết tất cả chương trình gameshow.

      lát sau, ấy lại nhớ tới: “Phải rồi, tuần sau tiết mục liền phải phát sóng rồi , biết bị cắt rớt bao nhiêu đây. Cảnh quay cậu và Lăng Kha ở cùng nhau còn rất nhiều, nếu là cắt hết, chương trình này bằng quay.”

      Diệp Họa Khê chút nào để bụng mà : “Cảnh quay ít cũng khá tốt mà.

      Thời Trân Trân bất đắc dĩ: “Nhưng ra tâm thái của cậu tốt lắm.

      ***

      Tối thứ sáu, 《Cuộc sống của các chị 》 đúng giờ phát sóng, bởi vì giai đoạn trước làm đủ tuyên truyền, còn có tổ hợp của Diệp Họa Khê và Lăng Kha, người xem phát sóng trực tiếp rất nhiều, bình luận càng là càng nhiều lên.

      【Tới rồi tới rồi, chỉ có mình tui là vì xem kéo tóc nhau chứ? 】

      【+1】

      【Bạn phải mình đâu……】

      【Kích thích, là chờ mong!】

      Giới thiệu qua , xen kẽ phỏng vấn và cảnh quay trống, các minh tinh người lại người mà xuất .

      Khi nhìn thấy Diệp Họa Khê xuất , bình luận ràng kích động lên. Ngày đó Diệp Họa Khê mặc cái quần jean phối hợp áo sơmi, gọn gàng lại lưu loát, đôi chân dài rơi vào trong mắt đó là cảnh đẹp ý vui.

      【Đôi chân này…… là thèm】

      【Chân của Diệp Họa Khê làm sao lại dài như vậy chứ! Tui nhớ là ấy cao 1m7 , nhưng mà đôi chân này là nghịch thiên……】

      【Mỹ nữ hu hu hu】

      Chờ những minh tinh khác đều tới rồi, Lăng Kha cũng chưa tới, bình luận nhạy bén phát đây là bắt đầu có chuyện rồi.

      Khi Lăng Kha xuất là mặc lễ phục , tinh xảo đến giống như tới bước thảm đỏ vậy, đối với những minh tinh khác trang điểm , bình luận cũng lên mảnh dấu chấm hỏi và dấu ba chấm.

      Khi chia phòng, Diệp Họa Khê và Lăng Kha ở cùng phòng, phối hợp với biên tập cắt nối, người xem nhìn đến cũng rất kích thích.

      【Diệp Họa Khê là hay nha, dỗi đến sắc mặt Lăng Kha đều thay đổi 】

      【Tiểu công chúa liền về nhà thôi, tham gia chương trình gì chứ】

      【Diệp Họa Khê đúng mà, chính mình có tay sao? Còn để cho người khác xách valy giùm ta, cái giá lớn】

      【Tổ tiết mục cũng rất gan, thế nhưng phát sóng hết toàn bộ, sợ bị Lăng Kha trả thù sao?】

      Tập đầu tiên phát sóng xong, Diệp Họa Khê và Lăng Kha đều lên hot search, đoạn ngắn hai người cãi nhau cũng bị account marketing đăng lên rồi.

      —— có thể là hai người có mối quan hệ tồi tệ nhất trong giới giải trí

      —— Phát sóng như vậy cũng là có thể sao? Tổ tiết mục lá gan có hơi lớn nha……

      —— Các người cảm thấy Diệp Họa Khê cũng rất to gan hay sao? Bị cướp vai diễn còn dám dỗi lại Lăng Kha, lần sau làm sao bây giờ……

      —— thực có người cho rằng Diệp Họa Khê cái gì dựa vào đều , lúc trước tui xem qua tin nóng, trong nhà ấy rất giàu có, chỉ là người nhà đối với việc ấy vào giới giải trí ủng hộ mà thôi

      —— Nhưng mà đoạn ngắn này rất giảm sức ép, xem Diệp Họa Khê dỗi Lăng Kha quá là sảng

      —— Bắt đầu chờ mong tập thứ hai, cảm giác càng kích thích!!

      ***

      Diệp Họa Khê và Thời Trân Trân ngồi ở TV trước xem hết tập đầu tiên, trong lúc đó Thời Trân Trân kích động đến biết vỗ tay bao nhiêu lần rồi.

      Trời má, tổ tiết mục gan lắm nha, đạo diễn gan lắm nha, đây gần như là như thế nào cắt !” Thời Trân Trân vừa kinh ngạc vừa vui vẻ, “Đây là chuẩn bị kiên quyết với Lăng Kha sao? Tớ vốn lo lắng cảnh quay của cậu có bao nhiêu, bây giờ xem ra tất cả ở người cậu và Lăng Kha rồi.

      Diệp Họa Khê cũng kinh ngạc: “Theo đạo lý là có khả năng nha, nhà họ Lăng chính là bên đầu tư, tổ tiết mục như vậy sợ nhà họ Lăng rút vốn hay sao?

      Rút vốn rút vốn, tốt nhất Lăng Kha lần sau cũng đừng tới nữa.” Thời Trân Trân hừ tiếng, “Bây giờ ta khẳng định ở nhà tức giận đến nổi điên lên.

      Trừ phi là……” Diệp Họa Khê hơi hơi nhíu mày, suy tư rồi mở miệng, “Có hậu trường lợi hại hơn chống lưng cho tổ tiết mục tổ, cũng bảo đảm tài chính bị gián đoạn.

      Chẳng lẽ nhà cậu ra tay à?” Thời Trân Trân suy đoán.

      Diệp Họa Khê cầm lên điện thoại ở bên cạnh liền : “Tớ gọi điện thoại hỏi chút.

      Điện thoại chuyển được, bên kia Lư Tuyết Trân liền oán trách mà : “Mẹ còn tưởng rằng con mãi mãi gọi điện thoại cho bố mẹ đâu chứ.

      Sao mà có thể đâu mẹ ơi.” Diệp Họa Khê cũng có chút ngượng ngùng, xác là gần đây gọi điện thoại về nhà, “Bố ở nhà sao ạ? Con có chuyện muốn hỏi bố mẹ ạ.

      Lư Tuyết Trân cười : “Ông ấy ở bên cạnh đó, con cứ .

      Diệp Họa Khê trực tiếp hỏi: “Bố mẹ có đầu tư cho chương trình con tham gia ?

      Chương trình này tối nay bố mẹ xem rồi, vốn dĩ muốn gọi điện thoại cho con nè. Con bé nhà họ Lăng kia sao lại thế này, là khi dễ con sao? Sao mà con với bố mẹ chứ?” Lư Tuyết Trân lập tức lo lắng hỏi.

      Diệp Họa Khê gần như từ đoạn lời này có thể phán đoán ra cũng phải trong nhà giúp xử lý, vậy là ai đây?

      sao đâu ạ. lập tức an ủi , “Con có thể xử lý được mà, cho nên liền với bố mẹ ạ.

      Bố cảnh cáo nhà họ Lăng.” Giọng lạnh lùng trầm thấp của Diệp Tiên mở miệng, “Tuy rằng con vào giới giải trí bố ủng hộ, nhưng cũng đại biểu là con có thể bị người khác khi dễ, lần sau nhớ cho bố biết, bố tới xử lý.

      Diệp Họa Khê nghe Diệp Tiên hốc mắt cũng đỏ lên, ngay sau đó giọng cũng run rẩy: “Con biết rồi ạ, bố ơi.

      Lư Tuyết Trân dịu dàng cười : “Khê Khê, khi nào có thời gian, nhớ về nhà ăn cơm nhé, mẹ nấu cho con món mà con thích nhất đó.

      Sau khi cúp điện thoại, Diệp Họa Khê tốn chút thời gian để lằng lại cảm xúc.

      Thời Trân Trân ở bên cạnh vỗ phía sau lưng , ngay sau đó an ủi : “Bố mẹ cậu tốt đó, bây giờ tớ gọi điện thoại với bố mẹ tớ, câu đầu tiên của bọn họ chính là có thời gian tới bệnh viện chuyến, tớ sắp bị hù chết rồi đây.

      Diệp Họa Khê vốn khổ sở, lại bởi vì câu của Thời Trân Trân bị chọc cười, vì thế liền cười : “Vậy lần sau cậu sợ hãi nhớ dẫn theo tớ, tớ sợ máu đâu.

      Được đó được đó.

      Tuy rằng nghi hoặc, Diệp Họa Khê suy nghĩ hồi lâu cũng suy nghĩ cẩn thận, vì thế liền nghỉ ngơi.

      Đúng lúc này, nhận được tin nhắn của Hạ Thanh Diệc: Chương trình rất hay.

      Diệp Họa Khê trong lòng bỗng chốc nhảy dựng, vội vàng gọi điện thoại cho Hạ Thanh Diệc, thấy chuyển được cũng do dự, liền trực tiếp hỏi: “Cảnh quay tôi và Lăng Kha cãi nhau đều có cắt, là bởi vì thầy Hạ đến tìm tổ tiết mục sao?

      Hạ Thanh Diệc thấp giọng cười khẽ: “Nghe cãi nhau với Lăng Kha là mệt nhất, cho nên rất tò mò.
      Last edited: 30/1/22
      Tiểu Ly 1111mattroiden2810 thích bài này.

    3. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 9: Là duyên phận

      Diệp Họa Khê tốn lúc lâu mới đè ép xuống khiếp sợ trong lòng, bởi vì hoàn toàn nghĩ đến Hạ Thanh Diệc.

      Bởi vì tò mò? chần chờ hỏi.

      Hạ Thanh Diệc thu lại ý cười, giải thích : “Tổ tiết mục vì việc này cũng lại đây tìm tôi, là tôi quyết định muốn dựa theo nội dung quay phát sóng. Tự ta gây họa nên tự mình gánh vác trách nhiệm, hy vọng thông qua chuyện này có thể để cho ta hiểu giới giải trí phải là nơi mà ta muốn làm gì làm.

      Diệp Họa Khê tốn chút thời gian, mới tiêu hóa hết những lời này.

      Nhưng mà biên tập cắt nối ra tới hiệu quả xác rất thú vị.” Hạ Thanh Diệc mỉm cười mở miệng.

      “……” Diệp Họa Khê đột nhiên có loại cảm giác bị nội hàm, nhưng mà lại tìm thấy chứng cứ.

      Hạ Thanh Diệc rồi lại cười : “Ngày mai phải quay chụp ? Cảm giác ngày mai quay chụp hình như càng thú vị hơn.

      Diệp Họa Khê: “?”

      nghe ra tới!

      Hạ Thanh Diệc là vui sướng khi người gặp họa, hơn nữa tìm được chứng cứ rồi!

      Chỉ cần tôi xấu hổ, xấu hổ chính là người khác.” Diệp Họa Khê chắc chắn mà mở miệng.

      Hạ Thanh Diệc cười khẽ, ngay sau đó : “Nghỉ ngơi sớm chút.

      Diệp Họa Khê trong lòng đột nhiên khẽ đập, ngăn chặn hoảng loạn nhanh chóng câu: “Chúc thầy Hạ ngủ ngon!

      Ngày thứ hai, Diệp Họa Khê lại lần nữa khởi hành quay tiết mục.

      Thời Trân Trân nghe được là Hạ Thanh Diệc hỗ trợ, lúc này cũng lo lắng: “Vậy hôm nay Lăng Kha còn đến sao? xấu hổ nha.

      Vẫn đến mức mấy cái này đều tính ở đầu tớ , lúc ấy ta còn để tổ tiết mục đều phát sóng, để cho người khác nhìn xem gương mặt của tớ đâu.” Diệp Họa Khê vẻ mặt bình tĩnh mà .

      Thời Trân Trân gật gật đầu: “Đúng vậy, lại phải cậu sai, vẫn thể trách cậu chứ. Khẽ cắn môi, quay xong tiết mục liền cần lại nhìn thấy Lăng Kha rồi.

      Diệp Họa Khê thở dài: “Sau này cái gì cũng tham gia chương trình nữa, so với khi tớ đóng phim còn mệt hơn.

      ***

      Ai ngờ, đến nơi tiết mục quay chụp, Diệp Họa Khê vừa mới đặt valy xuống, ngay cả chào hỏi cũng chưa kịp với tổ tiết mục.

      Lăng Kha liền từ nơi xa nổi giận đùng đùng mà lại đây tìm Diệp Họa Khê chất vấn: “Bây giờ vui rồi chứ, tôi bị cảnh cáo, còn ở mạng bị người bôi đen, có phải rất đắc ý hay !

      Diệp Họa Khê cau mày nhìn ta: “Có phải còn chưa tỉnh ngủ hay , tiết mục là hai muốn tham gia, kiếm chuyện cũng là hai muốn kiếm chuyện với tôi, bây giờ lại tới tìm tôi ?

      Lăng Kha nhất thời nghẹn lời, nhưng vừa nhớ tới ngày hôm qua bị người nhà cảnh cáo, liền càng ghen ghét Diệp Họa Khê, ta trừng lớn hai mắt : “Chính là lỗi của !

      Diệp Họa Khê lười đến để ý ta cái loại người càn quấy vô cớ gây rối này, ánh mắt lạnh lùng, giọng càng như là chứa lớp băng mỏng: “Đừng coi như chuyện tôi nhường nhịn là điều đương nhiên, lúc trước là lười để ý tới , nếu mà lại vượt tuyến cũng đừng trách tôi khách khí.

      Trong nháy mắt sắc mặt Lăng Kha trắng nhợt, lần đầu tiên ta từ chỗ của Diệp Họa Khê cảm nhận được ý lạnh, khác với trước kia trò trẻ con, ta hiểu được, Diệp Họa Khê là tức giận.

      Diệp Họa Khê quan tâm sắc mặt của Lăng Kha như thế nào, từ bên cạnh ta vòng qua, đến trước mặt đạo diễn : “Tôi muốn ở cùng phòng với Lăng Kha nữa, tách ra tốt hơn.

      trường quá mức yên tĩnh, ánh mắt mỗi người đều ở người hai người đổi tới đổi lui.

      Cũng may đạo diễn vẫn trầm ổn người, ông ấy gật đầu: “Tôi bảo người ta lập tức chuẩn bị sẵn để ở phòng khác.

      Vốn dĩ tổ tiết mục còn lo lắng tiết mục quay chụp, ai ngờ khi bắt đầu quay, khí hài hòa đến giống như cái gì cũng chưa xảy ra, làm đám người khỏi cảm thán hổ là diễn viên.

      biết có phải là do bị Diệp Họa Khê cảnh cáo hay , Lăng Kha ở lúc sau quay chụp ràng thu liễm rất nhiều.

      Sau hai tuần quay chụp, chỉ có Diệp Họa Khê thở dài nhõm hơi, tất cả mọi người ở trường cũng thở dài nhõm hơi, thậm chí trong lòng vài minh tinh đều sinh ra cảm giác sợ hãi bao giờ tham gia chương trình nữa.

      Nhưng tuy là như vậy, 《Cuộc sống của các chị 》 từ sau khi phát sóng đề tài nhiệt độ đều ngừng tăng lên, đây cũng cho tất cả nhân viên công tác tham dự tiêm liều thuốc thảnh thơi, ít nhất hết lòng chuẩn bị mà kết quả phải quá kém.

      Sau khi kết thúc quay chụp, đạo diễn gặp riêng Diệp Họa Khê cười : “Lần này cảm ơn .

      Kỳ là tôi phải câu xin lỗi mới đúng.” Diệp Họa Khê mím môi cười , “Nếu phải tại tôi, Lăng Kha hẳn là tới.

      Kết quả là tốt là được rồi.” Đạo diễn cười cười, ngay sau đó : “Lần sau tôi có chương trình muốn quay nhất định trước tìm .

      Diệp Họa Khê: “……”

      được .

      ***

      Sau khi trở về, Diệp Họa Khê cảm xúc tăng vọt, vui vẻ mà với Thời Trân Trân: “Trân Trân, chương trình quay xong rồi, chúng ta hẳn là khao chính mình chút, tớ mời cậu đến Triều Tiên Cư ăn cơm nha!

      Cậu cho rằng tớ biết cậu lại muốn đến Triều Tiên Cư để ngẫu nhiên gặp được Hạ Thanh Diệc hay sao? chiêu này tuần trước cậu dùng rồi.” Thời Trân Trân chọc phá .

      Diệp Họa Khê vẻ mặt bất mãn: “Cho nên vì sao cậu lại đáp ứng chứ, tớ đãi cậu được sao?

      Thời Trân Trân lời lẽ chính đáng mà mở miệng: “Tháng sau cậu phải tham gia lễ trao giải liên hoan phim, sau đó chính là vào tổ, còn bao nhiêu thời gian, thế nhưng cậu còn muốn ăn sao?

      Diệp Họa Khê lười nhác mà ngước mắt: “Tớ muốn ăn, tớ muốn chính là Hạ Thanh Diệc.

      không có tiền đồ, vào tổ mỗi ngày xem phải càng tốt sao!” Thời Trân Trân ghét bỏ mà nhìn cái.

      Diệp Họa Khê giống như chơi xấu mà ở giường lăn vài vòng: “Tớ mặc kệ đó, tớ chính là muốn .

      Thời Trân Trân chịu đựng được, chỉ đành phải thỏa hiệp: “Được rồi được rồi, , cậu cũng nhất định có thể nhìn thấy Hạ Thanh Diệc đâu.

      Quả nhiên, chờ khi đến Triều Tiên Cư, còn có lần trước ngẫu nhiên gặp được.

      Vào ghế lô, Thời Trân Trân liền bắt đầu vui sướng khi người gặp họa: “Tớ rồi, Hạ Thanh Diệc lại phải ở tại Triều Tiên Cư, sao có thể còn gặp được.

      Diệp Họa Khê cười tủm tỉm mà trả lời ấy: “Vậy tớ phải ăn bữa no, cũng lỗ đâu.

      Thời Trân Trân: “……” Đại ý, sớm biết rằng liền nên đáp ứng!

      Sau khi cơm nước xong, Thời Trân Trân liền vuốt bụng oán giận: “Đều là bởi vì cậu đó, nê tớ mới béo lên như vậy.

      Diệp Họa Khê liếc mắt nhìn ấy cái: “Nên tìm nguyên nhân từ chính bản thân mình , ngẫm lại chúng ta đều là cùng nhau ăn, vì sao tớ lại béo chứ.

      Đúng vậy, vì sao vậy?” Thời Trân Trân đột nhiên tỉnh ngộ lại, “Ngày thường cậu ăn cũng phải là ít, tớ còn thấy buổi tối cậu ăn vụng, kết quả cậu vẫn là béo lên! Có phải mỡ của cậu đều chạy hết lên người tớ hay !

      Diệp Họa Khê mở to hai mắt, kinh ngạc hỏi: “Làm sao cậu biết được tớ ăn vụng chứ……

      ngày buổi tối dậy WC, cho rằng trong nhà bếp có chuột lại nghĩ rằng là cậu ăn vụng.” Thời Trân Trân ghét bỏ mà nhìn , “Nghĩ đến cậu khi đó cũng rất đáng thương, liền chưa ra.

      Diệp Họa Khê: “……”

      Nếu gặp được Hạ Thanh Diệc, hai chúng ta có phải cần phải trở về hay , ảnh chụp lễ phục để tham gia liên hoan phim hẳn là cũng gửi tới rồi, chúng ta cũng nên chọn lựa chút.” Thời Trân Trân .

      Diệp Họa Khê thở dài: “Cứ tùy tiện chọn là được rồi.

      Chờ khi ngồi trong xe, Diệp Họa Khê buồn bã ỉu xìu mà mở ra di động, lại vừa lúc nhìn thấy tin tức Hạ Thanh Diệc muốn tham gia liên hoan phim, con ngươi sáng ngời, vội với Thời Trân Trân: “Trân Trân, Hạ Thanh Diệc cũng muốn tham gia liên hoan phim, tớ muốn ăn mặc xinh đẹp lên chút!

      Vừa rồi cậu còn cứ tùy tiện mà……” Thời Trân Trân lạnh lùng hừ tiếng, “Người phụ nữ hay thay đổi.

      ***

      Liên hoan phim là tổ chức ở Tân Thành, Thời Trân Trân sáng sớm đặt vé máy bay xuất phát.

      Diệp Họa Khê tới Tân Thành rất nhiều lần, hầu hết đều là đóng phim mới đến, cho nên vẫn luôn cũng có cảm giác đặc thù gì đối với nơi này. Nhưng tưởng tượng đến Hạ Thanh Diệc là sinh ra ở Tân Thành, nơi này cũng trong nháy mắt được giao cho ý nghĩa đặc thù.

      Nếu ấy cũng là tới tham gia liên hoan phim, hai chúng tớ chừng là ở cùng khách sạn.” Diệp Họa Khê giọng thầm.

      Thời Trân Trân nhìn đồng hồ, lại nhìn máy bay chậm rãi hạ cánh ở sân bay, ngay sau đó : “Đừng nghĩ đến Hạ Thanh Diệc nữa, chúng ta đến Tân Thành rồi.

      Hai người cùng nhau từ chỗ cửa ra ra ngoài, lại khiến hai người đều thể tưởng được chính là chỗ cửa ra thế nhưng tới rất nhiều fans chào đón ở sân bay.

      Diệp Họa Khê trong lúc nhất thời cũng ngây ngẩn cả người, vội vàng hỏi Thời Trân Trân: “Tớ có nhiều fans như vậy sao? Cậu mời đến à?

      Tớ có tiền mua đồ ăn tốt hay sao, mua son phấn cái gì chứ.” Thời Trân Trân lúc này cũng hoàn hồn, “Là ở trong siêu thoại và trong group nhìn thấy các ấy muốn chào đón cậu, nhưng mà nghĩ tới có nhiều người đến như vậy.

      Diệp Họa Khê hôm nay ăn mặc cực kỳ đơn giản, áo khoác dáng dài màu nâu nhạt, phối hợp với quần jean màu lợt. Bởi vì dáng người quá mức cao gầy, cho dù là ở trong đám người cũng dễ dàng thấy được.

      đeo khẩu trang mang kính râm, thậm chí cũng chưa hề trang điểm, bởi vì tự tin mà cho rằng có ai nhận ra được.

      Làm sao bây giờ?” Trong nháy mắt gánh nặng thần tượng của Diệp Họa Khê lên, “Hôm nay tớ trạng thái thế nào, có xấu ?

      Thời Trân Trân giơ ngón tay cái với : “Yên tâm , rất là đẹp.

      Nghe vậy, Diệp Họa Khê cũng yên tâm lại, hào phóng mà cười chào hỏi với các fans.

      Tớ lấy valy đây, cậu ở chỗ này chờ tớ.” Thời Trân Trân xong liền rời .

      Mà Diệp Họa Khê vì tạo thành phiền toái cho những hành khách khác, sang góc bên cạnh, fans cũng bởi vậy phần phật mà toàn bộ theo.

      Các bạn đến đây lúc nào thế? tò mò hỏi.

      Fans lập tức trả lời: “ tiếng trước!

      Diệp Họa Khê khẽ đếm sơ qua, ít nhất có mười mấy hai mươi trẻ, tuổi đều lớn, có vài người có lẽ cùng tuổi với , cong mắt cười : “Cảm ơn các bạn tới chào đón mình nha.

      Khê Khê ơi có thể cho mình xin chữ ký được ?” Lúc này có fans lấy hết can đảm hỏi.

      Diệp Họa Khê cười gật đầu: “Đương nhiên có thể chứ, muốn xin chữ ký đều lấy ra hết , mình ký hết cho các bạn.

      Trong lúc nhất thời, các fans đều kích động mà lấy vở ra.

      Ở khi Diệp Họa Khê ký tên, Thời Trân Trân kéo valy lại đây, “Ký xong chưa?

      Sắp xong rồi.” Diệp Họa Khê nắm chặt thời gian ký cái cuối cùng, ngay sau đó đầu cũng ngẩng lên mà hỏi: “Các bạn thích uống cái gì?

      Fans ngây ngẩn cả người, hình như cũng chưa hiểu lời này của Diệp Họa Khê là có ý gì.

      Thời Trân Trân trong nháy mắt hiểu được, vội vàng giải thích : “Hôm nay các bạn chào đón vất vả rồi, Khê Khê muốn mời các bạn uống nước.

      Chờ mua xong đồ uống cho fans, cho đến khi lên xe, Diệp Họa Khê còn quay đầu lại dặn dò: “Về nhà nhớ chú ý an toàn.

      Fans chào đón sau khi tiễn Diệp Họa Khê , đám lên Weibo đăng ảnh chụp khoe ra, làm cho fans có thể đến sân bay vừa ghen ghét vừa hối hận.

      ***

      Tới khách sạn ban tổ chức chuẩn bị, Diệp Họa Khê và Thời Trân Trân cũng ở chỗ này gặp ít nghệ sĩ lần này cùng nhau tới tham gia liên hoan phim.

      Thấy ánh mắt ngừng ở bốn phía tìm kiếm, Thời Trân Trân hắt chậu nước lạnh cho : “Đừng nhìn nữa, chừng Hạ Thanh Diệc ở khách sạn này đâu.

      Diệp Họa Khê mím môi, trả lời: “Tớ chỉ là quan sát cảnh vật ở xung quanh mà thôi.”

      Thời Trân Trân mới tin, ấy hừ lạnh tiếng, sau đó về phía thang máy ở bên kia.

      Khi thang máy hạ xuống, hai người người kéo valy bắt đầu tìm phòng, nhưng mà phòng còn chưa có tìm được, lại đụng phải Hạ Thanh Diệc từ bên kia lại đây.

      Khóe môi Diệp Họa Khê trong nháy mắt giơ lên, trong đáy mắt nhìn Thời Trân Trân còn mang theo vẻ đắc ý.

      Tống Nhiên thấy Diệp Họa Khê, lập tức nhìn thoáng qua Hạ Thanh Diệc, ngay sau đó đáp lời: “Hai người cũng ở tầng này à, ở phòng nào vậy?

      Thời Trân Trân số phòng, Tống Nhiên lập tức kinh ngạc mà mở miệng: “Vừa lúc là cách vách, là trùng hợp nha.

      Diệp Họa Khê nhìn Hạ Thanh Diệc, hai hàng lông mày cong cong khẽ cười : “Thầy Hạ ơi, lâu rồi gặp.

      Trong đáy mắt bình tĩnh của Hạ Thanh Diệc cũng hơi hơi chợt lóe, cười khẽ mở miệng: “Lâu rồi gặp.

      Vào phòng, Thời Trân Trân liền nghi ngờ hỏi: “ phải là cậu vận dụng quan hệ trong nhà, sau đó cố ý ở cách vách với Hạ Thanh Diệc chứ?

      Tớ mới có đâu, đây có thể chính là duyên phận .” Diệp Họa Khê vui vẻ mà trả lời.

      cảm thấy phải nắm chắc tốt cơ hội này, dù sao lễ trao giải là vào buổi chiều ngày mai, hôm nay là thời gian nghỉ ngơi, vì thế liền nhắn tin cho Hạ Thanh Diệc: Thầy Hạ ơi, tôi biết đối với Tân Thành rất quen thuộc, có thể đề cử nơi thích hợp để ăn tối được hay ?

      Hạ Thanh Diệc rất nhanh trả lời: Cùng đến Triều Tiên Cư , hôm nay vừa lúc Ứng Kỳ có mặt, có thể nếm thử tay nghề của ta.

      Diệp Họa Khê trong nháy mắt cao hứng mà ở sô pha lăn cái, vốn là muốn chờ sau khi Hạ Thanh Diệc đề cử nơi rồi mời cùng , lại nghĩ rằng chủ động đưa ra muốn cùng cùng đến Triều Tiên Cư.
      Last edited: 31/1/22
      Tiểu Ly 1111mattroiden2810 thích bài này.

    4. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 10: đối đãi đặc thù

      Thời Trân Trân sắp xếp hành lý, liền nghe thấy sau lưng loạt thanh bùm bùm, ấy quay đầu lại, thấy Diệp Họa Khê đều đổ hết đồ trong valy ra.

      ấy lập tức nhíu mày hỏi: “Cậu làm gì vậy?

      Tớ tìm váy.” Diệp Họa Khê lật tung hết valy, sửng sốt vì tìm được chiếc váy.

      Thời Trân Trân nghi hoặc mà : “Lễ phục lát nữa tớ qua lấy mà.

      phải phải, váy để mặc hằng ngày cái tớ cũng chưa mang sao?” Diệp Họa Khê nhìn ấy, lại buồn bực mà tiếp tục tìm kiếm tiếp, “ thể nào, biết nhìn thấy Hạ Thanh Diệc, làm sao mà tớ có thể mang theo chiếc váy cơ chứ.

      Cậu mang .” Thời Trân Trân bình tĩnh mà nhắc nhở , “Lúc ấy cậu ở trong liên hoan phim trang điểm đẹp chút là được rồi.

      “……” Thất sách.

      Thời Trân Trân nghẹn cười: “Bây giờ hối hận rồi à.

      Diệp Họa Khê bắt đầu tự sa ngã: “Thôi kệ, dù sao đều gặp mặt rồi.

      Nghĩ đến ra ngoài ăn cơm với Hạ Thanh Diệc còn có mấy tiếng đồng hồ, vì thế mở di động ra vào lướt Weibo, lúc này mới phát chính mình lên hot search, tuy rằng treo ở cuối cùng, nhưng vẫn là rất thấy được.

      Nhìn tạo hình ở sân bay của Diệp Họa Khê lên hot search, lập tức liền hỏi: “Trân Trân, cậu mua hot search cho tớ sao?

      có tiền.” Thời Trân Trân trả lời rất kiên quyết.

      Diệp Họa Khê nhấp vào nhìn xem, fans chụp rất nhiều ảnh cho , có photoshop, còn có ảnh xem trước chưa photoshop. Ảnh chụp rất đẹp, chỉ là lời khen khoa trương ở bên trong quá nhiều, nhìn đều khỏi đỏ mặt.

      Chưa thấy qua fans khen đến khoa trương à.” Thời Trân Trân ngồi xuống ở bên cạnh , thấy mặt đỏ cũng cười .

      Diệp Họa Khê ho khan tiếng: “Thấy cũng thấy rồi, nhưng rất ít xem, nghĩ tới các ấy mạnh đến như vậy.

      Thời Trân Trân thò lại gần nhìn thoáng qua, ngay sau đó : “Cái này tính là gì, cậu biết trong group Weibo các ấy đều là khen cậu như thế nào, quả thực khen cậu như gì làm được, tớ nhìn đều thẹn thùng thay cậu luôn.

      Vậy cậu những lời này đối với Hạ Thanh Diệc hữu dụng sao?” Diệp Họa Khê ánh mắt sáng lên, vội hỏi .

      Thời Trân Trân lập tức đoán được suy nghĩ cái gì, ngay sau đó liền phá vỡ ảo tưởng của : “Đừng nghĩ nữa, Hạ Thanh Diệc debut nhiều năm như vậy lời khen khoa trương nào chưa từng nghe qua, ta đều nghe đến chán luôn rồi, cậu đổi kịch bản khác .

      Diệp Họa Khê ngã vào sô pha, lại thở dài tiếng: “Theo đuổi người khó rồi, theo đuổi Hạ Thanh Diệc càng khó hơn.

      ***

      Tới chạng vạng, Diệp Họa Khê nhận được tin nhắn của Hạ Thanh Diệc, sau đó gặp mặt ở bãi đỗ xe ngầm của khách sạn.

      Bởi vì là ra ngoài, lần này cẩn thận mà đeo khẩu trang và kính râm.

      Thời Trân Trân ra ngoài lấy lễ phục, nhưng vẫn là yên tâm mà nhắn tin bảo cẩn thận chút.

      Diệp Họa Khê thuận lợi mà lên xe, lại nghĩ rằng bên cạnh chính là Hạ Thanh Diệc, mùi hương lạnh lùng trong trẻo của cây trầm hương trong nháy mắt bay vào chóp mũi. chưa bao giờ ở gần gũi với Hạ Thanh Diệc như vậy, trong lòng đột nhiên nhảy dựng, người cũng theo đó mà ngây ngẩn cả người.

      Hạ Thanh Diệc cười như cười mà nhìn : “Là muốn cho tôi giúp thắt đai an toàn sao?

      …… phải.” Diệp Họa Khê trong nháy mắt hoàn hồn, cúi đầu xuống, sau khi cột kỹ đai an toàn mặt cũng nóng vô cùng.

      Hạ Thanh Diệc trong đáy mắt mỉm cười mà nhìn , ngay sau đó dời ánh mắt , với Tống Nhiên ở phía trước: “Đến Triều Tiên Cư.

      Lúc này Diệp Họa Khê cũng mới phản ứng trước khi đến đây chỗ ghế lái còn có Tống Nhiên, trong lòng càng thêm ảo não lên, vừa rồi màn thất thần mất mặt nhất định là bị thấy được.

      Vì thế, nhanh chóng tìm đề tài, muốn phá vỡ loại khí trầm tĩnh này: “Ông chủ của Triều Tiên Cư hôm nay cũng có mặt sao? Tôi có thể ăn được món ăn ta tự tay nấu sao?

      Hạ Thanh Diệc cười gật đầu: “Có tôi ở đây, cái này khó gì.

      Diệp Họa Khê tâm tư chuyển dời đến chuyện ăn uống, mặt cũng chứa chờ mong: “ nghĩ tới có thể có được vinh hạnh này.

      xong, lại bổ sung thêm câu: “Nếu lần trước là thầy Hạ trả tiền, lần này nên để tôi mời khách , vẫn luôn muốn cảm ơn thầy Hạ giúp đỡ.

      Muốn cảm ơn để lần sau .” Hạ Thanh Diệc mím môi cười cười, “Nếu là tới Tân Thành, vẫn là nên để tôi mời khách .

      Diệp Họa Khê hơi ngẩn ra, liền cũng có tiếp tục kiên trì nữa.

      Triều Tiên Cư ở Tân Thành là nhà chính, tuy rằng trang trí bày biện khác với Triều Tiên Cư ở Định Hải, nhưng ý nhị đặc biệt của Triều Tiên Cư lại chút cũng thay đổi.

      Hai người vào thang máy bí mật trực tiếp lên ghế lô ở tầng cùng, thang máy ở đây chuyên môn sắp đặt vì khách quý của Triều Tiên Cư, chính là vì riêng tư.

      Thấy Diệp Họa Khê nhìn chung quanh, Hạ Thanh Diệc cũng mở miệng hỏi: “Cảm thấy rất khác so với Định Hải sao?

      Có điểm khác biệt, nhưng vừa vào liền cảm giác đây là Triều Tiên Cư.” Diệp Họa Khê nghiêm túc mà trả lời.

      Hạ Thanh Diệc cười cười, mang theo vào ghế lô, “Ứng Kỳ tới rồi, muốn ăn cái gì cứ trực tiếp gọi , tôi bảo ta nấu.

      có thể chứ?” Diệp Họa Khê còn có chút chần chờ, “ ta chính là ông chủ của Triều Tiên Cư, để ta tự mình nấu ăn có thể có chút khó xử hay ?

      Hạ Thanh Diệc vẻ mặt tự nhiên mà trả lời: “ đâu, ta rất sẵn lòng.

      Nghe vậy, Diệp Họa Khê cũng yên tâm mà bắt đầu gọi món ăn, trong lúc cũng quên hỏi Hạ Thanh Diệc muốn ăn cái gì.

      Trong quá trình chờ đợi đồ ăn đến, Diệp Họa Khê đến chỗ cửa sổ ngắm cảnh đêm bên ngoài cửa sổ. Triều Tiên Cư ở trung tâm của Tân Thành, vừa lúc có thể vừa ngắm phồn hoa và náo nhiệt của Tân Thành.

      Đáng tiếc cảnh đêm như vậy, cũng chỉ có thể xa xa mà nhìn cái, thể hưởng thụ được trong đó.

      Diệp Họa Khê khẽ thở dài: “Quá đáng tiếc, thể ra cửa dạo Tân Thành rồi.

      Ánh mắt Hạ Thanh Diệc dừng ở sườn mặt của , ngay sau đó cười khẽ mở miệng: “ chừng sau này có cơ hội.

      ***

      Sau đó lâu, cửa ghế lô môn bị gõ lên, người phục vụ mang đồ ăn vào.

      Trong đó có vài món là Ứng Kỳ nấu, người phục vụ cũng mở miệng giới thiệu.

      Trong nháy mắt ánh mắt Diệp Họa Khê nhìn vào món thịt chiên giòn mà Ứng Kỳ nấu, muốn nếm thử có cái gì khác với ở Định Hải .

      Hạ Thanh Diệc cười : “Đây là món thịt chiên giòn mà Ứng Kỳ nấu, ăn thử xem có phải khác nhau hay .

      Diệp Họa Khê gấp chờ nổi mà gắp miêng thịt chiên giòn vào miệng, như cũ là mùi vị giòn và mềm, nhưng giòn lại nhừ, hương vị vô cùng vừa phải, nhiều chút nhiều, ít chút lại quá ít, xác hơn chút.

      dựa theo trình tự nếm món sườn lợn chiên giòn v.v, nhưng cũng khỏi ở trong lòng cảm thán Ứng Kỳ hổ là ông chủ Triều Tiên Cư.

      ăn rất ngon……” Diệp Họa Khê mới vừa mở miệng khen, cửa cũng bị mở ra.

      Ngoài cửa có người đàn ông mặc áo sơmi, vẻ bề ngoài tuấn khiến trước mắt người khác khỏi sáng ngời, nhưng đuôi mắt hài hước mỉm cười lại khỏi khiến người khác nghi hoặc.

      Hạ Thanh Diệc nhíu mày : “Khách hàng ăn cơm, ông chủ như cậu làm sao mà có thể xông tới như vậy?

      Diệp Họa Khê cũng từ trong lúc ngẩn ngơ phản ứng lại đây, suy đoán ra người đàn ông ở trước mặt này chính là Ứng Kỳ.

      Cậu tính là khách hàng gì chứ.Ứng Kỳ hừ tiếng, “Nào có khách hàng dám để cho tớ nấu ăn!

      Ứng Kỳ xong, ánh mắt lại ở người Diệp Họa Khê xoay chuyển, ngay sau đó đó là vẻ mặt sáng tỏ ý cười: “Được rồi được rồi, tớ quấy rầy hai người hẹn hò nữa.

      Cửa rầm tiếng lại đóng lại.

      Diệp Họa Khê trong lòng nhảy dựng, gương mặt trong nháy mắt trở nên nóng lên.

      Ghế lô bởi vì Ứng Kỳ ồn ào như vậy, an tĩnh đến có chút xấu hổ.

      Diệp Họa Khê dám ngẩng đầu lên nhìn Hạ Thanh Diệc, cho nên cũng là lúc này có biểu tình gì, có tâm tư gì.

      ta từ trước đến nay đứng đắn, cần để ý đến lời ta đâu.” Hạ Thanh Diệc giọng nhàn nhạt mà mở miệng.

      Diệp Họa Khê đầu tiên là thở dài nhõm hơi, ngay sau đó liền có chút cảm xúc mất mát lan tràn đến trái tim, khiến cho có chút khó chịu.

      Sau khi ăn cơm xong, Hạ Thanh Diệc muốn vài câu với Ứng Kỳ, bảo Diệp Họa Khê chờ lát.

      Diệp Họa Khê có hơi hoảng hốt, sau đó cười : “Người đại diện của tôi vừa lúc đường đến, tôi bảo ấy lại đây đón tôi rồi, cần phiền toái thầy Hạ đâu.

      Hạ Thanh Diệc giật mình, ngay sau đó gật gật đầu: “Được rồi.

      Diệp Họa Khê rồi, Hạ Thanh Diệc trực tiếp vào văn phòng của Ứng Kỳ, sau khi mở cửa nhíu mày lại liền hỏi: “Vì sao cậu đột nhiên chạy vào?

      Ứng Kỳ chậc tiếng: “Cậu kêu người bận rộn như tớ qua tới nấu ăn cho cậu, chẳng lẽ tớ liền thể nhìn xem rốt cuộc là ai khiến cho cậu phí tâm tư như vậy sao? đó tên gì thế, cảm giác có hơi quen mặt, hai người tiến triển đến bước nào rồi?

      Hạ Thanh Diệc mím chặt môi, chút nào khách khí mà mở miệng: “ liên quan đến cậu.

      Được rồi, vậy sau này cậu đừng tìm tớ giúp cậu nấu ăn nữa.Ứng Kỳ hừ hừ, có chút bất mãn mà : “Các người đám đều chỉ coi tớ như đầu bếp, tớ còn làm đâu!

      Khi Thời Trân Trân đến đón Diệp Họa Khê, ràng phát cảm xúc của có chút thích hợp.

      Làm sao vậy? Bữa ăn này ăn với Hạ Thanh Diệc vui hay sao? ấy giọng hỏi.

      Diệp Họa Khê lắc lắc đầu: “Rất vui vẻ mà, nhưng luôn là cảm thấy có rất lớn khoảng cách với ấy.

      Thời Trân Trân an ủi : “Hạ Thanh Diệc phải vẫn luôn như vậy sao, đối với ai đều như vậy cả, cậu đừng đặt ở trong lòng nữa.

      Đúng vậy, đối với ai đều giống nhau cả……” Diệp Họa Khê thở dài, cho nên cũng phải là đặc thù.

      ***

      Ngày thứ hai, lễ trao giải liên hoan phim chính thức bắt đầu.

      Lần này Diệp Họa Khê mặc chính là bộ lễ phục màu đen, làn váy trước ngắn sau dài vừa lúc khoe ra đôi chân dài của , sau khi cuốn mái tóc dài gợn sóng xõa vai, càng lộ vẻ quyến rũ và sáng ngời, tươi đẹp.

      Sau khi qua thảm đỏ đó là MC phỏng vấn, bởi vì Diệp Họa Khê nhận 《Sứ mệnh》, MC tự nhiên cũng buông tha điểm nóng này: “Hai diễn viên chính của 《Sứ mệnh》 hôm nay đều tới rồi, Họa Khê có lời gì muốn với Thanh Diệc hay ?

      Diệp Họa Khê sửng sốt chút, cũng nghĩ tới MC hỏi vấn đề này. Bởi vì có màn ảnh quay còn là phát sóng trực tiếp như vậy, nhanh chóng che giấu tốt cảm xúc, cười đáp: “Rất cảm ơn thầy Hạ, tôi cố gắng đóng phim, phụ lòng chờ mong của mọi người đối với tôi.

      hỏi được bát quái MC hiển nhiên chuẩn bị cứ như vậy mà buông tha Diệp Họa Khê, ngay sau đó lại hỏi: “Họa Khê cảm giác Thanh Diệc là mẫu người gì.

      Bẫy rập!

      Diệp Họa Khê trong lòng khỏi oán giận, nhưng mặt lại vẫn duy trì nụ cười thương nghiệp: “Tôi chưa từng có tiếp xúc nhiều với thầy Hạ, nên cũng lắm.

      Rốt cuộc, thời gian thảm đỏ kết thúc, Diệp Họa Khê bước chân nhanh chóng mà xuống sân khấu, sợ lại ở lâu thêm giây, MC có thể giữ lại hỏi thêm câu nữa.

      Trở lại phòng nghỉ, Thời Trân Trân cho nhìn hot search, “Chị em à, cậu bị cọ nhiệt độ kìa.

      Diệp Họa Khê đỡ trán: “Tớ liền biết mấy câu hỏi này đều là bẫy rập, trả lời như thế nào đều là tớ sai cả.

      Thời Trân Trân trào phúng mà mở miệng: “Giới giải trí còn phải là như vậy sao, cậu nổi tiếng cái gì đều là cậu cọ nhiệt độ của người ta, chờ khi cậu nổi tiếng cách liền lại thay đổi thôi.

      Lần này sắp xếp chỗ ngồi, khoảng cách giữa Diệp Họa Khê với Hạ Thanh Diệc đại khái chính là khoảng cách giữa và Lăng Kha ở lần trước, xa đến mức ngay cả bóng dáng của Hạ Thanh Diệc đều nhìn thấy.

      A, quả nhiên, liên hoan phim còn như vậy tiếp tục là so ra kém hơn Giải thưởng Kim Yến Tử, ở trong lòng bực bội.

      Năm nay cạnh tranh Giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất cũng kịch liệt, cho nên Diệp Họa Khê lại lần nữa bằng vào vai diễn Nguyệt Cơ lấy được Giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất, lần này đoạt giải có vẻ bình tĩnh rất nhiều.

      Sau khi lên sân khấu, Diệp Họa Khê theo bản năng dùng ánh mắt liền tìm kiếm Hạ Thanh Diệc.

      Nhưng ở trong nháy mắt ánh mắt chạm nhau với Hạ Thanh Diệc kia, trong nháy mắt có loại ý tưởng bị nhìn thấu, cũng liền cuống quít dời ánh mắt, bắt đầu cảm nghĩ khi đạt được giải.

      …… Tôi muốn cảm ơn nhất chính là người đại diện Thời Trân Trân của tôi, là ấy ngại cực khổ giúp tôi lấy được nhân vật này, tôi mới có thể đứng ở chỗ này đạt được Giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất. Trong tương lai, chúng tôi tiếp tục cùng nhau bước tiếp.” Diệp Họa Khê mím môi cười khẽ, có thể thấy cách đó xa Thời Trân Trân phất tay với .

      lần nữa trở lại chỗ ngồi, Diệp Họa Khê an tâm mà làm robot vỗ tay.

      Hạ Thanh Diệc được mời làm khách quý trao giải, tự nhiên là trao giải cho giải thưởng lớn cuối cùng nam diễn viên xuất sắc nhất, cũng chính là ảnh đế.

      Diệp Họa Khê nhìn Hạ Thanh Diệc lên sân khấu, ở ánh đèn chiếu xuống giống như ngay cả phía sau đều mạ lên lớp ánh sáng, thong dong lại bình tĩnh, bởi vì đây là lên sân khấu biết bao nhiêu lần để trao giải.

      Trong nháy mắt kia, thấy được chênh lệch giữa bọn họ. Giống như là tên của hai người đặt ở cùng nhau, hiển nhiên trở thành người cọ nhiệt độ kia.

      Nhưng chênh lệch cho dù lớn, cũng vượt qua được. ngày nào đó, đứng ở vị trí ngang nhau với , hề là nhìn lên, mà là nhìn thẳng.

      Sau lễ trao giải, Diệp Họa Khê và Thời Trân Trân cùng nhau trở về khách sạn.

      Thời Trân Trân cũng phát buổi sáng Diệp Họa Khê còn ủ ru lúc này rất là nhiệt tình mà lấy ra kịch bản đọc kỹ, thích hợp, rất thích hợp.

      ấy lập tức hỏi: “Cậu bị làm sao vậy? Đột nhiên xem kịch bản là sao?

      Tớ quyết định rồi, chờ tớ lấy được giải ảnh hậu, tớ liền tỏ tình với Hạ Thanh Diệc.” Diệp Họa Khê trả lời, “Trước đó, cái gì tớ cũng nghĩ.

      Thời Trân Trân sau lúc lâu mới nghẹn ra câu: “Có thể đời này liền cơ hội hay ……

      Diệp Họa Khê lập tức ném cái gối đầu qua : “Miệng quạ đen!

      Đúng đúng đúng, cậu có thể lấy được, sang năm là cậu có thể lấy được……

      Vậy còn kém nhiều lắm.

      Lúc này, Hạ Thanh Diệc ở tại cách vách cũng nhận được điện thoại ở trong nhà: “ ràng có thể ở nhà mà, ở khách sạn làm gì chứ.

      Hạ Thanh Diệc nhìn ngoài cửa sổ, khóe môi cũng hơi hơi cong lên: “Khách sạn cũng tệ lắm, cần lo lắng đâu.
      Last edited: 31/1/22

    5. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 11: Hai người ở chỗ

      Khi sắp vào tổ, Diệp Họa Khê trở về nhà chuyến.

      Lư Tuyết Trân biết Diệp Họa Khê sắp về nhà, từ sáng sớm liền chuẩn bị tốt món ăn thích nhất.

      Diệp Họa Khê vào cửa liền ngửi được mùi hương lâu, ánh mắt sáng lên, cởi giày liền chạy vào phòng bếp: “Mẹ ơi, con về rồi!

      Lư Tuyết Trân nghe được động tĩnh liền vào phòng khách, nhìn thấy Diệp Họa Khê cũng tươi cười đầy mặt, nhưng nhìn thấy bộ dáng đôi chân trần của cũng ra vẻ tức giận: “Mau mang giày vào , giống bộ dáng gì chứ.

      Diệp Họa Khê lại lộn trở lại mang dép lê vào, còn quên mang món quà mua tốt để lên bàn, “Bố con đâu rồi ạ? Còn ở công ty sao?

      Ông ấy còn đường, lát nữa hẳn là liền về nhà rồi.” Lư Tuyết Trân tới, vừa đánh giá Diệp Họa Khê vừa nhíu mày : “Mấy ngày trước mẹ thấy con ở TV liền cảm thấy con gầy rất nhiều rồi, nhưng tại sao bây giờ thoạt nhìn càng gầy hơn chứ.

      Diệp Họa Khê cúi đầu nhìn thoáng qua chính mình, ngay sau đó ba phải cái nào cũng được mà giải thích: “Bởi vì sắp vào tổ đóng phim rồi, cho nên cần phải quản lý dáng người mà.

      Đều sắp gầy thành cây gậy trúc còn quản lý dáng người nữa.” Lư Tuyết Trân vẻ mặt tán đồng, “Nếu rảnh nên đến bệnh viện làm xét nghiệm tổng quát , con như vậy là khỏe mạnh đâu.

      Con thường xuyên tập thể dục, rất khỏe mạnh mà.” Diệp Họa Khê nhưng muốn đến bệnh viện, vì thế còn thêm: “Mẹ quên nhà của Trân Trân là làm nghề gì rồi sao? Yên tâm , con có việc gì đâu. Nhưng ra mẹ với bố, càng hẳn là chú ý thân thể mới đúng đó.

      nhanh chóng chuyển đề tài, mang quà mua ra: “Mẹ nhìn xem quà con mua cho mẹ mẹ có thích hay .

      Diệp Họa Khê đặt mua túi xách phiên bản giới hạn, có người phụ nữ có thể chống cự được dụ hoặc của túi xách.

      Lư Tuyết Trân cũng vậy, ở trong nháy mắt nhìn thấy túi xách bà ấy liền rảnh phân tâm suy nghĩ chuyện khác, bà ấy sờ sờ túi xách, có chút thích buông tay: “Cái này hề rẻ đâu, con còn đủ tiền xài ? Tiết kiệm để mình tiêu xài chứ.

      Bây giờ con cũng có thể tự mình kiếm tiền, cần lo lắng đâu ạ.” Diệp Họa Khê cười .

      Vừa dứt lời, cửa vang lên tiếng mở cửa, là Diệp Tiên trở về.

      Diệp Tiên vốn dĩ ít khi cười sau khi nhìn thấy Diệp Họa Khê cũng lộ ra nụ cười: “ biết về nhà rồi à.

      Lư Tuyết Trân cũng vào lúc này cười : “Khê Khê mua quà nè, ông cũng có phần đó.

      Diệp Tiên nhìn quà ở bàn liền còn thêm: “Thiếu tiền xài ? Bố bảo người ta chuyển tiền cho con.

      “……” Tình của bố chính là đơn giản lại trực tiếp như vậy.

      Diệp Họa Khê nhanh chóng lắc đầu: “Con thiếu tiền ạ, bây giờ con kiếm tiền đủ chính mình xài rồi.

      Lư Tuyết Trân cười : “ vất vả người nhà đoàn tụ ở bên nhau, vừa ăn vừa chuyện .

      Diệp Họa Khê lâu rồi ăn món ăn Lư Tuyết Trân nấu, nhìn bàn đầy món ăn này sớm kìm nén được động đũa rồi.

      Con ăn nhiều thêm chút .” Lư Tuyết Trân gắp đồ ăn cho Diệp Họa Khê, giọng điệu cũng chứa đựng chờ mong hỏi: “Lần này thể ở nhà nhiều thêm vài ngày sao?

      Diệp Họa Khê nhìn hai người đều dùng ánh mắt chờ mong nhìn chằm chằm , trong lòng cũng có chút đành lòng, vẫn là trả lời đúng : “Qua mấy ngày nữa liền phải vào tổ rồi ạ, năm nay ăn Tết phỏng chừng đều là ở đoàn phim trải qua.

      Năm trước ít nhất ăn Tết còn có thể về nhà, năm nay ăn Tết cũng được à.” Lư Tuyết Trân thở dài.

      Trước khi rời , Diệp Họa Khê ôm Lư Tuyết Trân và Diệp Tiên, “Con chăm sóc chính mình tốt, bố mẹ cũng phải tự mình chăm sóc tốt cho mình ạ.

      Diệp Tiên vỗ vỗ phía sau lưng , giọng điệu tuy rằng nghiêm túc nhưng lại mang theo ấm áp: “Khê Khê, trong khoảng thời gian này bố suy nghĩ lâu, nếu đó là chuyện con thích, vậy bố ủng hộ ngươi.”

      Diệp Họa Khê thiếu chút nữa khóc ngay tại chỗ, lúc trước vào giới giải trí Diệp Tiên liền có thái độ đồng ý, lại nghĩ rằng có thể chờ đến ngày ông ấy thay đổi ý tưởng này.

      hơi nghẹn ngào, : “Con nhất định cố gắng kiếm tiền mua rất nhiều rất nhiều quà cho bố mẹ!

      ***

      Đầu tháng 12, Diệp Họa Khê và Thời Trân Trân điệu thấp ngồi máy bay đến thành phố Dương quay chụp 《Sứ mệnh》.

      Thành phố Dương nằm ở phương nam, cho dù là mùa đông nhiệt độ cũng tương đối thoải mái, bằng diễn viên mặc quần áo đóng phim đơn bạc đóng phim ở Định Hải là chịu nổi.

      Tới khách sạn đoàn phim đặt sẵn, Diệp Họa Khê vẫn là muốn gian phòng, ở cùng phòng với Thời Trân Trân vừa vặn tốt.

      Thời Trân Trân vừa đến khách sạn, liền bắt đầu hành trình sau này: “Ngày mốt cử hành nghi thức khởi động máy, đêm nay đoàn phim cùng nhau ăn cơm, cậu thể uống rượu, tớ với nhân viên công tác trong đoàn phim rồi.

      Diệp Họa Khê gật gật đầu, lại lấy kịch bản ra xem.

      Thời Trân Trân nhìn nghiêm túc này của cũng cười : “ biết còn cho rằng cậu sắp tham gia thi đại học đâu, trước nay chưa từng thấy được bộ dáng nghiêm túc như vậy của cậu đó.

      Trước kia Diệp Họa Khê xem kịch bản đóng phim tuy rằng nghiêm túc, nhưng chưa từng giống như bây giờ ngoại trừ lúc ăn và ngủ thời gian khác đều ôm kịch bản, bộ dáng hận thể chui vào kịch bản.

      Diệp Họa Khê đầu cũng ngẩng lên mà trả lời: “Tớ chính là người phụ nữ muốn trở thành ảnh hậu, nỗ lực làm sao được.

      Thời Trân Trân vẻ mặt buồn cười mà nhìn : “Rốt cuộc là vì trở thành ảnh hậu hay là vì Hạ Thanh Diệc thế.

      Diệp Họa Khê ngước mắt cười : “Cả hai, dù sao tớ đều muốn.

      Nhưng mà gần đây nhiệt độ của cậu duy trì đến tồi, bộ phim võ hiệp kia phân lượng của cậu tuy rằng nhiều lắm, nhưng mỗi lần xuất đều có nhiệt độ .” Thời Trân Trân nhớ tới cư dân mạng đánh giá cũng khỏi cười , “Khoảng thời gian trước bên đoàn phim còn với tớ họ có chút hối hận, hẳn là thêm suất diễn của cậu nhiều hơn chút.

      Diệp Họa Khê cười lắc lắc đầu: “ cái vai phụ thôi, thêm nhiều đất diễn, đến lúc đó ngược lại nhận được phản cảm. Hơn nữa tuyến nhân vật kia gãi đúng chỗ ngứa rồi, thêm nhiều hơn ngược lại xuất sắc đến như vậy.

      Thời Trân Trân vỗ tay: “Cũng đúng nhỉ, chỉ cần 《Sứ mệnh》 có thành tích tốt, đến lúc đó khẳng định nhận được rất nhiều kịch bản hay, hà tất chấp nhất suất diễn của cái vai phụ chứ.

      Diệp Họa Khê lật xem kịch bản, vừa lúc tới cảnh hôn kia, bởi vì biết quy tắc đóng phim của Hạ Thanh Diệc, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cảm thán: “Cảnh hôn này tốt, vừa lúc là điểm mấu chốt cho tình cảm thăng hoa của nam nữ chính.

      Đừng nghĩ nữa, Hạ Thanh Diệc là đóng cảnh hôn.” Thời Trân Trân ý bảo tỉnh táo lại, “Nhiều năm như vậy ta liền chưa hề đóng.

      Diệp Họa Khê thở dài tiếng: “Cho nên mới cảm thấy đáng tiếc đó.

      Lúc này, Thời Trân Trân nhìn cửa khách sạn thần thần bí bí mà nhìn thoáng qua, ngay sau đó giọng tiến đến bên tai Diệp Họa Khê mà : “Tớ với cậu nè, bởi vì Hạ Thanh Diệc vô dục vô cầu giống như ông thánh tăng vậy, mọi người đều đoán ta có khả năng vẫn là xử nam đó!

      Diệp Họa Khê càng thêm cảm thán: “Ánh mắt của tớ quả nhiên tốt, kiểu đàn ông giữ mình trong sạch chơi bậy này nhiều lắm đâu.

      Thời Trân Trân: “……” Đúng là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.

      ***

      Buổi tối, đoàn phim ăn liên hoan.

      Diệp Họa Khê đến nơi tương đối sớm, lại nghĩ rằng Hạ Thanh Diệc đến còn sớm hơn cả , lúc này ghế lô chỉ có hai người bọn họ. Bởi vì quá mức yên tĩnh, trái lại có vẻ có chút xấu hổ.

      nhìn thấy Hạ Thanh Diệc ngồi xuống, liền chuẩn bị chọn vị trí cách Hạ Thanh Diệc khá xa.

      Còn chưa có ngồi xuống, Hạ Thanh Diệc liền mở miệng: “Ngồi ở bên cạnh tôi.

      Diệp Họa Khê ngẩn người, hoàn toàn biết nên phản ứng như thế nào.

      Bên kia là vị trí của đạo diễn bọn họ.” Hạ Thanh Diệc lại thêm câu.

      Diệp Họa Khê gương mặt nóng lên, vì chính mình nghĩ bậy mà ảo não, ngoan ngoãn mà đến bên cạnh Hạ Thanh Diệc ngồi xuống.

      Thầy Hạ tới rất sớm đó.” Vì để xấu hổ, tìm đề tài, “Nhưng mà những người khác còn chưa có tới sao?

      Hạ Thanh Diệc nhìn thoáng qua đồng hồ, ngay sau đó cười : “Bọn họ hẳn là chút nữa liền đến, nếu mà đói bụng, chúng ta có thể trước gọi món ăn.

      Vừa dứt lời, cửa ghế lô bị mở ra, đám người theo tiến vào, cùng với ít thanh ồn ào, vốn dĩ ghế lô yên tĩnh cũng trong nháy mắt náo nhiệt lên.

      Đạo diễn Tề Hán nhìn hai người ngồi ngay ngắn ở trước bàn, cũng cười : “Hai người ra sớm như vậy liền tới rồi à.

      Diệp Họa Khê nhanh chóng đứng dậy chào hỏi, bởi vì đều là tiền bối, đột nhiên lo lắng tới đêm nay có thể từ chối uống rượu được hay . Nhưng mà qua lúc, bàn tròn ngồi đầy người, đồ ăn thành làm nền, rượu trắng chai lại thêm chai mà được mở ra.

      Diệp Họa Khê khẽ nhăn lại mày, cũng thích trường hợp như vậy.

      Họa Khê, tới uống chén.” Có diễn viên nâng ly với Diệp Họa Khê.

      Diệp Họa Khê còn chưa ra lời từ chối, Hạ Thanh Diệc liền lạnh lùng : “ muốn uống rượu tìm đạo diễn bọn họ mà uống.

      bàn có trong nháy mắt yên tĩnh lại.

      Tề Hán nhanh chóng tiếp: “Đúng vậy, Họa Khê thể uống rượu được, bảo người ta uống rượu gì cơ chứ, vậy phải khi dễ con hay sao. Tới nào uống cùng chúng tôi, bảo đảm uống đến khiến cho nằm sấp xuống mới thôi.

      Đúng vậy đúng vậy……

      Diệp Họa Khê thở dài nhõm hơi, giọng mà lời cảm ơn với Hạ Thanh Diệc: “Cảm ơn thầy Hạ ạ.

      Hạ Thanh Diệc hơi hơi gật đầu, ngay sau đó nhìn diễn viên kia nhiều thêm vài lần, chỉ là lại thấy ý cười trong đáy mắt.

      ***

      Hoàn cảnh như vậy, Diệp Họa Khê đừng ăn no, ngay cả ăn cơm đều chịu ảnh hưởng, ngụm cũng uống, chỉ uống vào mấy ngụm nước chanh ở trước mặt liền từ bỏ.

      Ánh mắt Hạ Thanh Diệc nhìn ở phía bên này, ngay sau đó lại nhìn đồng hồ, sau đó với Tề Hán: “Cũng còn sớm nữa, tôi về trước đây.

      Tề Hán gật gật đầu: “Cậu cũng có uống rượu, nên là về sớm chút .

      Hạ Thanh Diệc sau khi đứng dậy còn dừng lại bước chân nhìn Diệp Họa Khê, ý kia vô cùng ràng.

      Diệp Họa Khê có chút sững sờ, chớp chớp mắt mới hỏi: “Tôi cũng có thể về được rồi sao?

      Hạ Thanh Diệc khẽ nhướng chân mày: “Bằng đâu.

      Thấy thế, Tề Hán cũng phất phất tay: “Họa Khê cũng trở về , nghỉ ngơi sớm chút.

      Diệp Họa Khê thấy người trong buổi tiệc đều uống rượu chuyện phiếm, ai chú ý đến bọn họ, cũng liền đứng dậy theo Hạ Thanh Diệc cùng nhau ra khỏi phòng.

      Mới vừa ra khỏi phòng liền thở dài hơi: “Rốt cuộc có thể rời được rồi.

      thôi.” Hạ Thanh Diệc mở miệng.

      Diệp Họa Khê vội vàng đuổi kịp, lại hỏi: “ đâu vậy?

      đói bụng sao?” Hạ Thanh Diệc nhìn , ngay sau đó cười : “Chúng ta ăn cơm.

      Hai người trực tiếp vào gian ghế lô khác, sau đó gọi vài món ăn, đều là món ăn đặc sắc trong tự điển của thành phố Dương.

      Diệp Họa Khê vừa ăn còn vừa lo lắng: “Nhưng mà như vậy sao chứ? Có thể bị người trong đoàn phim nhìn thấy hay ?

      đâu.” Hạ Thanh Diệc lắc đầu cười khẽ, “Nơi này là sản nghiệp của nhà họ Hạ, tính bảo mật rất tốt. Hơn nữa bọn họ uống nhiều quá rồi, ngày mai phỏng chừng cái gì cũng nhớ nữa.

      Nghe vậy, Diệp Họa Khê cũng yên tâm lại: “Như vậy à, tôi vốn lo lắng……

      còn chưa xong liền nghẹn lời, rốt cuộc là cùng nhau ra với Hạ Thanh Diệc, lại ăn cơm riêng với nhau, ở trong mắt người khác giống như liền nhiều thêm chút ý nghĩa khác.

      Tuy rằng hy vọng là , nhưng tai tiếng như vậy lại thích hợp truyền ra ngoài.

      Lo lắng cái gì?” Hạ Thanh Diệc hỏi.

      Diệp Họa Khê ánh mắt hơi hơi xoay chuyển, khóe môi hơi nở cười mỉm : “Lo lắng chúng ta rồi, bọn họ có thể tìm được chúng ta hay .

      Hạ Thanh Diệc ánh mắt mỉm cười mà nhìn : “Chỉ có hai người chúng ta tốt sao? Bên trong quá ồn , bằng nơi này yên tĩnh, tôi cũng để cho cho bọn họ tới tìm chúng ta.

      Trong phút chốc, trái tim Diệp Họa Khê biết cố gắng mà đập rất mãnh liệt.
      Last edited: 1/2/22
      Mengotinh_RanluoiTiểu Ly 1111 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :