1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dễ dàng luân hãm [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 44: Gặp bố mẹ rồi

      Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc sớm bước tới phòng bao của nhà hàng, nhưng sau đó thời gian chờ đợi lại càng khiến người ta dày vò.

      Đặc biệt là đối với Diệp Họa Khê mà , ngay cả buổi thử vai cũng chưa từng căng thẳng đến như vậy, lúc này lại ngừng nhìn xung quanh ngoài cửa, trong miệng càng là lầm bà lầm bầm: “ thể nào, bố em cho chúng ta leo cây chứ……

      Hạ Thanh Diệc duỗi tay nắm chặt tay Diệp Họa Khê, nhưng cũng ngay lập tức cảm nhận được mu bàn tay của gần như lạnh lẽo, bởi vậy cũng nắm chặt.

      Hẳn là nên căng thẳng mới đúng. cười khẽ, “Sao mà em lại còn căng thẳng hơn vậy?

      Diệp Họa Khê mím môi: “Có khả năng đây là Hoàng đế vội nhưng thái giám lại vội trong truyền thuyết .

      Thấy giải thích như vậy, Hạ Thanh Diệc cũng bất đắc dĩ mà nở nụ cười: “Em so sánh như thế cũng phù hợp lắm đâu.

      Khuôn mặt đẹp của Diệp Họa Khê căng chặt, vẫn như cũ cảm thấy rất căng thẳng, nghiêng người nhìn về phía Hạ Thanh Diệc : “Tuy rằng phù hợp lắm, nhưng mà rất có thể hình dung tình huống bây giờ. Đúng vậy, ràng hẳn là nên căng thẳng mới đúng chứ, vì sao em lại căng thẳng như vậy nhỉ?

      Có cần giúp em giảm bớt cảm giác căng thẳng ?” Hạ Thanh Diệc cười hỏi.

      Diệp Họa Khê sửng sốt: “Làm sao để giúp em giảm bớt?

      Hạ Thanh Diệc nắm lấy tay liền làm mát xa cho ngón tay , ngay sau đó giọng điệu nghiêm túc mà mở miệng: “Đợi lát nữa chú và dì tới đây, dù cho xảy ra chuyện gì, em cũng cần giúp ta chuyện.

      Diệp Họa Khê nhíu lại lông mày đẹp, lập tức hỏi: “Vì sao vậy? Nếu bố em khi dễ sao?

      Chú ấy khi dễ đâu, hơn nữa có vấn đề hẳn là để giải quyết, em phải tin tưởng .” Hạ Thanh Diệc mỉm cười nhìn , “ hy vọng bởi vì , mà làm cho mối quan hệ giữa em và bố em trở nên tệ . Ông ấy là từ góc độ của người bố tới đối xử với bạn trai của con , hết thảy đều về tình cảm có thể tha thứ.

      Đáy lòng Diệp Họa Khê khẽ run lên, nhắm mắt lại, lẩm bẩm : “Sao mà lại có loại cảm giác giây liền biến thành thầy Hạ.

      Hạ Thanh Diệc tự nhiên là nghe được những lời này, bất đắc dĩ cười cười, lại cẩn thận mà mát xa cho ngón tay : “Bây giờ có còn căng thẳng ?

      Diệp Họa Khê ngước mắt nhìn , bỗng chốc ánh mắt cũng sáng lên: “Hình như xác còn căng thẳng như vậy nữa.

      ***

      Đúng lúc này, cửa phòng bao mở ra, Diệp Tiên và Lư Tuyết Trân đứng ở cửa vừa lúc nhìn vào.

      Mà Diệp Họa Khê bởi vì thình lình xảy ra động tĩnh cũng ngây ngẩn cả người, cũng chưa kịp từ trong tay Hạ Thanh Diệc rút tay mình ra.

      Màn này dừng ở trong mắt Diệp Tiên gần như là tương đương khiêu khích, mặt ông ấy trong nháy mắt liền trầm xuống.

      Hạ Thanh Diệc nhìn sắc mặt của Diệp Tiên biến hóa cũng buông tay Diệp Họa Khê ra, ngay sau đó đứng dậy cung kính mà : “Cháu chào chú, cháu chào dì ạ.

      Diệp Tiên hừ tiếng, vẫn chưa tiếp.

      Lư Tuyết Trân dẫn ông ấy vào cũng vỗ vỗ cánh tay ông ấy, ý bảo ông ấy cần quá phận, ngay sau đó mỉm cười mà mở miệng: “Chào cháu.

      Bà ấy đánh giá Hạ Thanh Diệc, chỉ cảm thấy càng nhìn càng vừa lòng, liền cười : “Lúc trước chỉ ở TV thấy qua cháu, nghĩ tới ngoài đời lại đẹp như vậy, trách được Khê Khê nhà dì lại thích cháu như vậy.

      Tâm tư của mình bị trần trụi mà ra như vậy cũng làm cho Diệp Họa Khê đỏ mặt, cắn răng câu: “Mẹ ơi, cần phải ra những lời kiểu này đâu!

      Lư Tuyết Trân cười tủm tỉm mà nhìn : “Lúc này mới biết thẹn thùng rồi sao.

      Hạ Thanh Diệc rũ mắt nhìn Diệp Họa Khê, trùng hợp lúc này Diệp Họa Khê cũng vừa lúc muốn nhìn phản ứng của , hai người mới vừa nhìn nhau, Diệp Họa Khê liền lại cúi đầu.

      Thấy vậy, khóe môi Hạ Thanh Diệc cũng gợi lên ý cười khẽ.

      Diệp Tiên thích kiểu mắt mày lại này, ông ấy hừ tiếng liền : “Hai đứa tách ra ngồi , ngồi sát như vậy làm gì chứ!

      Diệp Họa Khê mách với Lư Tuyết Trân: “Mẹ ơi, mẹ nhìn bố kìa, vừa rồi từ khi vào cứ như vậy mãi.

      Lư Tuyết Trân lập tức đánh Diệp Tiên, sau đó liền giọng : “Lúc ở nhà ông đồng ý với tôi rồi đó.

      Diệp Tiên tình nguyện mà ngồi xuống, cũng nhắc lại về chuyện hai người tách ra nữa.

      Chờ sau khi gọi món, Hạ Thanh Diệc liền đưa món quà chuẩn bị tốt cho Lư Tuyết Trân, “Dì ơi, cháu mong dì thích món quà này.

      Lư Tuyết Trân ngạc nhiên, ngay sau đó liền nở nụ cười: “Xem ra chỉ có dì có được vinh hạnh này rồi.

      Khi bà ấy mở món quà ra, Diệp Họa Khê và Diệp Tiên cũng đều nhìn chằm chằm vào động tác của Lư Tuyết Trân dời mắt, đều rất tò mò món quà này là cái gì.

      Khi giấy gói quà ở bên trong được mở ra, trong nháy mắt mặt của Trì Uyên lộ ra tới kia, Lư Tuyết Trân trực tiếp kinh hô ra tiếng: “Đây phải là đĩa than phiên bản kỷ niệm debut tròn 15 năm của Trì Uyên sao! Dì nhớ đây là phiên bản giới hạn, chỉ có nghìn chiếc, trong nháy mắt liền bán hết, cho dù ở thị trường dùng giá cao mua cũng mua được.

      Diệp Họa Khê cũng là vào lúc này hiểu được câu kia của Hạ Thanh Diệc là có ý gì, xác món quà làm cho người ta thích, ngay cả cũng ngoại lệ.

      Lư Tuyết Trân vui vẻ mà nhìn chữ ký ở phía , “Cái này còn là chữ ký mà Trì Uyên tự tay viết nữa, cháu tìm Trì Uyên xin chữ ký chứ?

      Hạ Thanh Diệc nhàng gật đầu: “Biết dì thích Trì Uyên, cháu bảo người đại diện giúp cháu liên hệ với ta. Cũng may là lúc trước ta từng hát nhạc chủ đề trong bộ phim mà cháu đóng vai chính, cũng coi như là có vài phần giao tình, cho nên cũng giúp cháu lần này.

      Trách được muốn giữ bí mật.” Diệp Họa Khê lặng lẽ để sát vào Hạ Thanh Diệc , “Xem ra mẹ em rất thích món quà này.

      Lư Tuyết Trân gần như là thích buông tay, ánh mắt bà ấy nhìn Hạ Thanh Diệc cũng càng thêm dịu dàng: “Có cơ hội hãy cùng nhau về nhà ăn cơm với Khê Khê.

      Diệp Tiên bất mãn mà ở bên mở miệng: “Tôi còn chưa có đồng ý đâu.

      Ý kiến của ông quan trọng.” Lư Tuyết Trân liếc mắt nhìn ông ấy cái, lại vui rạo rực mà vuốt đĩa than của Trì Uyên, “Đừng lăn lộn hai đứa nữa.

      Diệp Tiên: “……”

      ***

      Khi ăn cơm, Lư Tuyết Trân cũng đánh giá Hạ Thanh Diệc, bà ấy phát Hạ Thanh Diệc gần như nắm giữ đến ràng của sở thích của Diệp Họa Khê, cũng hiểu ý mà cười cười.

      Mẹ nhớ bộ phim của hai đưa sắp công chiếu rồi ? Đến lúc đó bố ẹm đến rạp chiếu phim ủng hộ hai đứa nhé.” Bà ấy cười .

      Diệp Tiên lập tức : “Bận lắm, rảnh đâu.

      Nghe vậy, Lư Tuyết Trân lập tức trừng mắt liếc mắt nhìn ông ấy cái.

      Diệp Họa Khê vẫn là lần đầu tiên đồng ý với ý kiến của Diệp Tiên, cười ngượng : “ cũng sao đâu ạ.

      chính là ràng mà nhớ đến trong phim có hai cảnh hôn, đến lúc đó sợ sau khi Diệp Tiên và Lư Tuyết Trân nhìn thấy trực tiếp điên mất.

      Ủng hộ phòng bán vé của hai đứa tốt mà, đến lúc đó bảo bố con mua cho mỗi công nhân trong công ty tấm vé xem phim, nếu tính sơ qua cũng ít đâu.” Lư Tuyết Trân .

      Hạ Thanh Diệc cười đáp: “Cảm ơn dì ủng hộ ạ, nhưng mà đến lúc đó tất cả vé xem phim đều để cháu tới trả tiền, hy vọng chú và các công nhân trong công ty đều có thể thích bộ phim này.

      Lư Tuyết Trân gật đầu cười cười, ngay sau đó lại nhìn về phía hai người: “Nhưng mà, hai đứa định chuẩn bị khi nào mới công khai?

      Hạ Thanh Diệc còn chưa có trả lời, Diệp Họa Khê liền mở miệng trước: “Tạm thời còn chưa muốn công khai, quá phiền toái.

      Diệp Tiên nhíu mày hỏi: “ công khai mà cứ che giấu cả đời như vậy sao?

      Chờ tìm thời gian thích hợp .” Diệp Họa Khê mím môi , “Dù sao con cảm thấy như bây giờ cũng khá tốt rồi.

      Hạ Thanh Diệc nhìn thoáng qua Diệp Họa Khê, ngay sau đó vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn về phía Lư Tuyết Trân và Diệp Tiên: “Chờ đến khi thời gian thích hợp cháu cùng Khê Khê công khai, mong chú và dì hãy yên tâm, cháu cũng phải cái loại người chỉ chơi đùa mà thôi.

      Giọng dừng chút lại thành khẩn mà : “Trước mắt là thời gian phim sắp công chiếu, công khai xác thích hợp. Hơn nữa Khê Khê mới vào giới giải trí lâu, nếu bây giờ công khai tất cả công kích đều hướng tới ấy. Tuy rằng cháu làm tốt chuẩn bị hết thảy, nhưng vẫn là hy vọng có thể giảm đến mức thấp nhất thương tổn với ấy.

      Diệp Tiên trầm mặc lúc, ông ấy thể thừa nhận lời Hạ Thanh Diệc là đúng, nhưng mà lại muốn thừa nhận: “Vậy chờ đến khi cậu chứng minh có thể bảo vệ được con bé, tôi mới có thể tán thành cậu.

      ***

      Tiễn Diệp Tiên và Lư Tuyết Trân, Diệp Họa Khê cũng từ đáy lòng thở dài nhõm hơi, tuy rằng Diệp Tiên có hoàn toàn tán thành Hạ Thanh Diệc, nhưng ít ra cuối cùng cũng nhả ra.

      Em đột nhiên nhớ tới rồi! cả người giật mình, “Bố mẹ em đều khó thu phục như vậy, bên kia còn có bố mẹ đâu, vậy phải làm sao bây giờ……

      Hạ Thanh Diệc giọng điệu sâu xa mà cười cười: “Bố mẹ sớm đồng ý rồi.

      Diệp Họa Khê bỗng dưng liền ngơ ngẩn, nghi hoặc mà nhìn về phía Hạ Thanh Diệc: “Khi nào đồng ý?

      Chuyên chúng ta đương sớm cho họ rồi. đến chuyện này, Hạ Thanh Diệc liền xoa xoa giữa mày, “Nếu phải ngăn cản, bọn họ sớm bay tới Định Hải rồi.

      “……” Cái này hình như giối với trong tưởng tượng của lắm.

      Diệp Họa Khê sửng sốt hồi lâu mới hoàn hồn, có chút vui vẻ hỏi: “Cho nên chú và dì thích em sao?

      Hạ Thanh Diệc cong môi cười : “Em đáng như vậy, có ai thích em.

      Diệp Họa Khê mặt nóng lên, cho dù muốn đè xuống độ cong nơi khóe miệng mình, nhưng vẫn là nhịn được nở nụ cười.

      Thời gian gần đến chạng vạng, Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc cũng chưa muốn lãng phí thế giới của hai người như vậy, quyết định buổi tối cùng nhau ăn cơm.

      Vì thế, sau khi Diệp Họa Khê nhắn tin cho Thời Trân Trân liền trực tiếp khóa máy, sợ Thời Trân Trân đuổi theo lại đây bắt trở về.

      Mà lúc này, Tống Nhiên cũng gọi điện thoại cho Hạ Thanh Diệc: “Ông chủ, chuẩn bị buổi tối cũng ở bên nhau với Diệp ? Như vậy hình như quá thích hợp đâu?

      Giọng trong điện thoại Diệp Họa Khê nghe được rành mạch, ràng hai người chỉ là cùng ăn cơm, nhưng Tống Nhiên vừa như vậy toàn bộ khí đều trở nên thích hợp lên.

      Diệp Họa Khê nhanh chóng mở ra cửa sổ xe hóng gió, làm nhiệt độ mặt mình hạ xuống.

      Hạ Thanh Diệc khẽ nhíu mày trả lời: “Tôi nhớ hôm nay tôi hẳn là có hành trình gì, hơn nữa tôi là người lớn, mấy giờ trở về hình như đều được.

      Vậy tốt lắm đâu…… Diệp……

      Tống Nhiên còn chưa xong, Hạ Thanh Diệc liền mở miệng hai chữ: “Tiền thưởng.

      Vậy mong ông chủ và Diệp có thể trải qua thế giới của hai người, buổi tối về nhà cũng được!” Tống Nhiên xong liền nhanh chóng mà cúp điện thoại.

      Gương mặt của Diệp Họa Khê vừa mới hạ nhiệt độ lần thứ hai lại nóng lên.

      Sau khi Hạ Thanh Diệc cúp điện thoại mới đưa ánh mắt về phía mặt Diệp Họa Khê ở bên cạnh, thấy vành tai đỏ lên cũng cười khẽ : “Khê Khê vừa rồi suy nghĩ gì vậy?

      Hả?” Diệp Họa Khê ngoái đầu nhìn lại, vừa vặn tiến vào con ngươi mỉm cười của Hạ Thanh Diệc, hoảng hốt, vội : “ có gì! Cái gì em cũng có nghĩ!

      Hạ Thanh Diệc chọn hạ chân mày: “Nghĩ cũng là có thể.

      là cái gì em cũng có nghĩ!” Diệp Họa Khê vội vàng mà giải thích, “Buổi tối về nhà gì đó, chỗ gì đó, khách sạn gì đó……

      hơi hé môi, mới ý thức được chính mình vừa rồi cái gì, ngay sau đó liền ảo não mà xoay người, hoàn toàn dám nhìn phản ứng của Hạ Thanh Diệc ở bên kia.

      Hạ Thanh Diệc thấp giọng trêu chọc cười: “Khê Khê đều nghĩ đến khách sạn rồi sao? Vậy sau khách sạn chính là cái gì?

      biết……” Diệp Họa Khê như chim cút tựa mà co lại thành cục, “ có thể làm như cái gì cũng chưa nghe thấy được hay ……

      Chỉ sợ được rồi.” Hạ Thanh Diệc từ từ mà , “ thay đổi chủ ý.

      Diệp Họa Khê giật mình: “Cái gì?

      Hạ Thanh Diệc đè thấp giọng : “Chúng ta đến khách sạn .
      Last edited: 11/4/22
      hazjkmattroiden2810 thích bài này.

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 45: Quá nguy hiểm

      Diệp Họa Khê nhìn bộ dáng vẻ mặt nghiêm túc của Hạ Thanh Diệc cũng hoảng sợ, cho rằng giỡn, cho đến khi Hạ Thanh Diệc lái xe đến trước cửa của khách sạn Lệ Nguyên.

      , muốn vào khách sạn?” Nàng lắp bắp mà mở miệng hỏi, thậm chí mặt cũng lên chút hoảng loạn.

      Hạ Thanh Diệc vẻ mặt tự nhiên mà cười với : “Đương nhiên là rồi, khách sạn Lệ Nguyên hẳn là em cũng biết rồi ?

      Diệp Họa Khê tất nhiên biết khách sạn Lệ Nguyên, chuỗi khách sạn đứng đầu trong nước, phục vụ và phong cảnh đều là tốt nhất, cũng là khách sạn của nhà Lê Dữ.

      Lê Dữ là ngôi sao nhí debut, nhiều năm như vậy vẫn nổi tiếng giảm, năm đó trực tiếp ở lễ trao giải tuyên bố tin kết hôn, cũng làm cho mọi người khiếp sợ. 《Nhật ký tình 》 càng là bắt đầu từ vợ chồng trái cây làm, nhiệt độ vẫn kéo dài cho tới nay.

      Lúc trước Diệp Họa Khê rất thích phim của Lê Dữ, tất nhiên cũng rất hiểu biết về khách sạn Lệ Nguyên.

      mất lúc lâu mới bình tĩnh lại, “Biết là chuyện, nhưng mà……

      Sau khi Hạ Thanh Diệc xuống xe trực tiếp giúp Diệp Họa Khê mở cửa xe ra, liền cười : “Chúng ta vào thôi.

      “……” Diệp Họa Khê trong lòng run lên, biết đây có tính là vác đá nện vào chân mình nữa.

      Thấy do dự, Hạ Thanh Diệc tiếp tục cười : “Ở đây căn phòng VIP dành riêng cho , cần lo lắng đâu.

      Trong nháy mắt chuông cảnh báo của Diệp Họa Khê vang lên, đây chẳng lẽ là loại ám chỉ?

      ở trong lòng miên man suy nghĩ, mặt là cảm thấy có thể làm đến thân thể của Hạ Thanh Diệc cũng lỗ, mặt khác lại có chút sợ hãi. Rốt cuộc nhiều năm như vậy đều sống theo khuôn phép cũ, còn chưa có từng kích thích đến như vậy.

      Diệp Họa Khê theo Hạ Thanh Diệc vào khách sạn, đeo khẩu trang và đội mũ, trong lòng cũng biết là căng thẳng nhiều hơn hay là kích thích nhiều hơn.

      Hai người vào thang máy, Hạ Thanh Diệc cũng cởi xuống mũ ở đầu, ngay sau đó cười nhắc nhở: “Tính bảo mật ở đây khác gì Triều Tiên Cư đâu, em có thể cần đeo khẩu trang và đội mũ nữa.

      Diệp Họa Khê cởi xuống mũ và khẩu trang cũng thở phào nhõm: “Vừa rồi em còn lo lắng bị người ta nhận ra được đó.

      bị nhận ra rồi.” Hạ Thanh Diệc cười khẽ , “Em phát vừa rồi tiếp tân cứ nhìn chúng ta mấy vài lần sao?

      “……” Diệp Họa Khê hơi hoảng hốt, trầm ngâm hồi mới mở miệng hỏi: “Người làm ở đây hẳn là bậy ?

      Chỉ cần tin tức bị truyền ra bị sa thải, thậm chí ở trong ngành bị phong sát, thông thường người có đạo đức nghề nghiệp chính là ra ngoài đâu.” Hạ Thanh Diệc .

      Nghe vậy, Diệp Họa Khê cũng thoáng yên tâm, nhưng đồng thời cũng ở trong lòng lo lắng nếu mà Thời Trân Trân biết chuyện này có thể muốn giết hay đây.

      ***

      Thang máy tới rồi.

      Hạ Thanh Diệc mang theo Diệp Họa Khê cùng nhau ra thang máy, rất nhanh liền đến cửa phòng, thuần thục mà quẹt thẻ mở cửa.

      Diệp Họa Khê theo vào phòng, có lập tức đánh giá toàn bộ căn phòng, mà là hỏi: “Phòng vệ sinh ở đâu vậy? Em muốn vệ sinh chút.

      Hạ Thanh Diệc chỉ đường cho , cảm ơn liền bước nhanh vào.

      Từ khi cùng nhau vào phòng với Hạ Thanh Diệc, Diệp Họa Khê mới biết được chính mình có bao nhiêu căng thẳng, run rẩy từ trong túi xách lấy điện thoại ra. Lúc trước điện thoại bị khóa máy, lúc này vì xin Thời Trân Trân giúp đỡ cũng chỉ có thể mở ra.

      Tớ nhắn tin cho cậu nhiều như vậy rồi cũng có nhắn lại, thậm chí còn khóa máy nữa chứ, Diệp Họa Khê bây giờ lá gan của cậu lớn lắm rồi nha.” Thời Trân Trân nghe điện thoại liền vừa mắng vừa .

      Trân Trân.” Diệp Họa Khê đè thấp giọng, “Bây giớ tớ ở trong khách sạn với Hạ Thanh Diệc đó.

      Cái gì?” Thời Trân Trân cho rằng chính mình nghe lầm, lại hỏi: “Cậu cậu ở đâu với Hạ Thanh Diệc?

      Khách sạn.” Diệp Họa Khê mím môi, “Làm sao bây giờ? Tớ căng thẳng lắm.

      Ở bên kia Thời Trân Trân trầm mặc vài giây mới tiếp nhận được tin tức này, ấy lập tức quát lớn : “Tớ cậu to gan đúng là to gan, thế nhưng cũng dám đến khách sạn với Hạ Thanh Diệc? Hai người phát triển cũng quá nhanh rồi đó…… Cũng đúng, vẫn là rất chậm, thường vào ngày xác định quan hệ liền ngủ rồi.

      “……” Diệp Họa Khê khóe miệng co quắp, cảm thấy mình tìm lầm người rồi, “Đây là trọng điểm sao? Bây giờ tớ nên làm gì bây giờ? Trực tiếp chạy sao?

      Cơ hội tốt như vậy mà……” Thời Trân Trân cảm thán câu, “Cậu từ bỏ được hay sao? Cậu muốn ngủ ta sao?

      Diệp Họa Khê đáp, bởi vì rất muốn, nhưng ở trước mặt Thời Trân Trân vẫn là mạnh miệng mà trả lời: “Chỉ muốn chút thôi……

      Thời Trân Trân hừ lạnh tiếng: “Con này, cậu rất thành đó.

      Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của tớ mà, căng thẳng cũng thể tránh được, đây phải tìm cậu hay sao.” Diệp Họa Khê thỉnh thoảng nhìn về phía cửa phòng vệ sinh cái, chỉ sợ Hạ Thanh Diệc gõ cửa.

      Thời Trân Trân ở đầu dây bên kia mắng : “Cậu như là tớ có kinh nghiệm rồi vậy, tớ còn FA, cậu tìm tớ là cố ý nhục nhã tớ sao hả!

      Diệp Họa Khê lập tức xin lỗi: “Tớ xin lỗi nha Trân Trân, quên mất là cậu chưa từng đương.

      Thời Trân Trân tâm tắc mà mở miệng: “Dù sao cậu cứ sử dụng biện pháp an toàn là được rồi, đừng gọi điện thoại cho tớ nữa, là phiền chết được.

      Diệp Họa Khê nhìn điện thoại bị ngắt cũng thở dài, “Vẫn là phải dựa vào chính mình thôi.

      ở trong phòng vệ sinh hồi lâu, các loại ý tưởng đều ở trong đầu lên từng cái, cuối cùng quyết định bình tĩnh quan sát biến hóa.

      Diệp Họa Khê ra phòng vệ sinh liền thấy Hạ Thanh Diệc từ trong tủ lạnh lấy ra chai nước lại đây, vẫn duy trì vẻ bình tĩnh, hỏi: “ thường xuyên tới đây sao?

      Nếu đóng phim đại khái tháng tới vài lần.” Hạ Thanh Diệc cười đưa chai nước cho , “Nơi này rất yên tĩnh cũng rất thoải mái.

      Diệp Họa Khê uống vài ngụm rồi đưa chai nước cho Hạ Thanh Diệc rồi lại vào phòng nghỉ đánh giá cách trang trí, từng ở trong phòng VIP của khách sạn Lệ Nguyên, cách trang trí gần như khác biệt hoàn toàn với căn phòng này của Hạ Thanh Diệc, vừa thấy liền biết là trang trí riêng biệt.

      Vì sao lại thích ở tại trong nhà vậy, trong nhà phải cũng rất thoải mái sao? hỏi.

      Hạ Thanh Diệc uống ngụm nước, sắc mặt bình tĩnh mà trả lời: “Trước kia ở biệt thự thường xuyên có phóng viên ở bên ngoài ngồi canh, cho nên liền tới nơi này.

      Diệp Họa Khê giật mình, lúc này mới hiểu được Hạ Thanh Diệc thoải mái là có ý gì.

      “Lúc trước em cũng từng gặp được phóng viên chạy vào tiểu khu chụp em, nhưng mà đều bị Trân Trân đuổi rồi, sau đó bọn họ cũng liền rất ít lại xuất .” cười , “Chẳng qua bọn họ tức giận đến viết vài bài viết em mãi mãi cũng nổi tiếng.

      Hạ Thanh Diệc chân mày nhíu lại: “Chờ sau khi phim công chiếu bọn họ phải thất vọng rồi.

      Diệp Họa Khê cong mắt cười cười: “Đúng vậy, đến lúc đó vả mặt bọn họ.

      ***

      Hai người hàn huyên hồi, Hạ Thanh Diệc đứng dậy, nhàn nhạt cười: “Nếu tới khách sạn này rồi, tự nhiên có việc là cần thiết làm, thôi.

      Nụ cười mặt Diệp Họa Khê trong nháy mắt biến thành hoảng loạn, đường hoàng hỏi: “Làm, làm cái gì?

      Hạ Thanh Diệc cười vẫy tay với : “ vào phòng ngủ em biết.

      Diệp Họa Khê: !!!

      Trong lòng chấn động, lập tức hiểu được ý của Hạ Thanh Diệc, “Có phải quá nhanh rồi hay ?

      Hạ Thanh Diệc khẽ nhướng chân mày: “Nhanh chỗ nào? Vốn dĩ dẫn em tới đây chính là vì cái này.

      Nhưng, nhưng mà…… chúng ta……” Gương mặt Diệp Họa Khê đỏ bừng lên.

      Hạ Thanh Diệc trực tiếp nắm tay Diệp Họa Khê liền kéo vào phòng ngủ, nơi này có mặt tường là thiết kế cửa sổ sát đất, lúc này bị tấm màn che lại.

      Sau khi Diệp Họa Khê tiến vào, bước chân cũng theo đó mà ngừng lại, bởi vì chỉ chú ý tớ giường trong phòng ngủ rất là lớn, rất ràng cũng rất là mềm.

      Vừa thấy đến giường, những hình ảnh hạn chế đó trong nháy mắt chui vào trong đầu , đuổi cũng đuổi ra được.

      Diệp Họa Khê nhìn Hạ Thanh Diệc đến bên cửa sổ, kéo hết tấm màn sang bên, khiếp sợ mà mở miệng: “Tấm màn cũng phải mở ra sao? Như vậy có thể quá kích thích rồi hay ?

      Hạ Thanh Diệc ngoái đầu nhìn lại, cười như cười mà nhìn : “Ngắm phong cảnh, mà kéo màn ra ngắm như thế nào?

      Ngắm phong cảnh?” Diệp Họa Khê kinh ngạc mở to hai mắt.

      Hạ Thanh Diệc chỉ vào bên ngoài cửa sổ : “Khách sạn Lệ Nguyên vốn là có phong cảnh đẹp nhất, càng đừng căn phòng ở đây, gần như là có thể quan sát toàn bộ Định Hải, là địa điểm quan sát cảnh đêm tốt nhất.

      Diệp Họa Khê cũng đều ngây ngẩn cả người, vẫn là có chút xác định mà hỏi Hạ Thanh Diệc: “Cho nên dẫn ta tới khách sạn chính là vì ngắm phong cảnh sao?

      Hạ Thanh Diệc cười gật gật đầu: “ rất thích ngắm cảnh đêm ở đây, cho nên muốn dẫn em lại đây nhìn xem.

      Diệp Họa Khê chần chờ mà qua, bên ngoài cửa sổ sát đất đó là cảnh đêm đẹp nhất ở Định Hải, bên trái là tháp Định Sơn được xem là tiêu chí ở Định Hải, mà bên phải có hồ Định Sơn, nơi xa còn có thể mơ hồ nhìn thấy ánh đèn mỏng manh Định Sơn.

      lập tức liền nhìn đến ngây người, nghĩ tới khung cảnh đẹp đến như vậy thế nhưng ra ở trước mặt như thế.

      ra khung cảnh ở đây rất đẹp đó.” Diệp Họa Khê cảm thán câu.

      Hạ Thanh Diệc dựa vào cửa sổ sát đất, ánh mắt lẳng lặng mà dừng ở mặt , ngay sau đó cười khẽ hỏi: “Cho nên em cho rằng dẫn em đến đây là để làm gì?

      Trong đáy mắt Diệp Họa Khê chợt lên chút hoảng loạn, tránh ánh mắt của Hạ Thanh Diệc, ánh mắt trốn tránh mà đáp: “Em, em có nghĩ cái gì đâu.

      Hạ Thanh Diệc híp lại con ngươi, ý vị sâu xa mà cười : “Vậy sao mặt em lại đỏ đến như vậy?

      Diệp Họa Khê sờ sờ gương mặt, nhiệt độ mặt nóng vô cùng, căng da đầu mà : “Là bởi vì ở đây quá nóng, cho nên em mới đỏ mặt thôi.

      Khê Khê.” Hạ Thanh Diệc thấp giọng cười , “Có phải em nghĩ đến chuyện gì khác hay .

      có!” Diệp Họa Khê trong lòng lộp bộp nhảy dựng, chút nghĩ ngợi liền phản bác.

      cảm thấy là quá mất mặt, chính mình thế nhưng não bổ nhiều thứ lộn xộn như vậy, thậm chí còn là □□.

      Vậy kéo màn ra có kích thích gì?” Hạ Thanh Diệc lại cười hỏi.

      “……” Trời ơi, để cho chết .

      Diệp Họa Khê cảm thấy mặt mình sắp đỏ như máu rồi, chỉ có thể rũ mắt oán trách : “Ai bảo lại mấy câu mờ ám này, trực tiếp với em đến ngắm phong cảnh phải tốt hơn sao!

      Đúng .” Hạ Thanh Diệc ánh mắt sáng quắc mà nhìn , “ nên dẫn em tới đây.

      Diệp Họa Khê ngơ ngẩn mà ngước mắt nhìn , mà ánh mắt Hạ Thanh Diệc nóng cháy đến nỗi làm cho nhịp tim chợt đập nhanh hơn, hơi thở của cũng theo đó mà hỗn loạn, chỉ có thể ngơ ngác hỏi: “Vì sao vậy?

      Quá nguy hiểm.” Hạ Thanh Diệc ánh mắt tối sầm lại. Diệp Họa Khê còn chưa có phản ứng lại đây, liền trực tiếp duỗi tay đặt cửa sổ sát đất, nụ hôn theo đó mà rơi xuống.

      Nụ hôn dày đặc lại lưu luyến trực tiếp làm cho Diệp Họa Khê choáng váng, nhắm mắt lại cả thể xác và tinh thần cảm nhận được nụ hôn này, đó là tín hiệu mà Hạ Thanh Diệc gửi cho .

      Nhiệt độ trong phòng ngừng tăng lên, bóng dáng của hai người quấn quít ở bên nhau.

      Liền khi sắp khống chế được, Hạ Thanh Diệc ngừng lại, ôm Diệp Họa Khê nhàng thở dốc, lại cũng bất đắc dĩ mà cười : “Em sợ ăn em luôn sao?

      Diệp Họa Khê dựa vào trong lòng ngực Hạ Thanh Diệc thở hổn hển, ngửa đầu, cánh môi đỏ bừng trơn bóng, đuôi mắt phong tình trêu người lại quyến rũ, cố tình còn ánh mắt vô tội hỏi: “ vậy chăng?

      Em cố ý khơi lên dục vọng của sao?” Hạ Thanh Diệc ánh mắt hơi tối lại, lại khẽ cắn lên khóe môi , “ nhịn được đấy.
      Last edited: 12/4/22
      mattroiden2810 thích bài này.

    3. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214

    4. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 46: Phim công chiếu

      Khi Thời Trân Trân còn ở trong phòng khách xem phim, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng động, sau đó liền nhìn thấy Diệp Họa Khê đến lối vào đổi giày vào nhà.

      phải là cậu ở trong khách sạn với Hạ Thanh Diệc hay sao? Sao mà lúc này lại trở về rồi? ấy khiếp sợ hỏi.

      Diệp Họa Khê ngồi xuống bên cạnh Thời Trân Trân, lại vứt túi xách sang bên, trả lời: “ về rồi đây.

      Thời Trân Trân híp mắt đánh giá , cứ cảm thấy có chút thích hợp, “Kỳ lạ nhỉ, phải là trước đó lâu cậu gọi điện thoại cho tớ hỏi tớ có kinh nghiệm hay sao? Sao mà lại có thể trở về lúc này? Có phải xảy ra chuyện gì rồi hay ?

      Thấy lời nào, Thời Trân Trân làm cái phỏng đoán: “Chẳng lẽ là Hạ Thanh Diệc được hoặc là quá nhanh?

      Diệp Họa Khê đột nhiên nhìn về phía co ấy, tuy rằng vành tai hơi đỏ lên, nhưng vẫn là bình tĩnh mà : “Cậu bậy cái gì đó, chúng tớ cũng chưa làm cái gì hết!

      “Hả?” Thời Trân Trân trong nháy mắt vẻ mặt dấu chấm hỏi, cả người đều ngây ngẩn, “Cái gì cũng chưa làm hả? Vậy hai người đến khách sạn để làm gì?

      ấy dẫn tớ đến đó để ngắm cảnh, phong cảnh ở đó đẹp lắm, chờ khi tớ rảnh tớ cũng dẫn cậu xem.” Diệp Họa Khê cười .

      đúng, chỉ đơn thuần mà ngắm cảnh thôi sao?” Thời Trân Trân buồn bực hỏi.

      Diệp Họa Khê trầm ngâm lúc, mới mở miệng trả lời: “Vốn dĩ tớ cũng tin đâu, nhưng đây là .

      Trời ạ! Hạ Thanh Diệc có còn là đàn ông hay vậy!” Thời Trân Trân khiếp sợ mà .

      “……” Diệp Họa Khê khóe miệng co quắp, ánh mắt nhìn Thời Trân Trân cũng mang theo vẻ nguy hiểm, “Sao mà ấy phải là đàn ông hả?

      Thời Trân Trân lập tức sửa miệng: “Vậy cậu còn là phụ nữ hay sao? Thịt đưa đến miệng còn ăn?

      Diệp Họa Khê ho khan tiếng, nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, “Vẫn còn quá sớm……

      Tuy rằng lúc đó chuẩn bị tốt rồi, nhưng tâm lý lại là vẫn là có chút tệ.

      Hạ Thanh Diệc bởi vì nhìn ra được điểm này, cho nên cũng có tiếp tục làm.

      Khê Khê, em cần căng thẳng đâu, muốn chính là sau này. nhàng hôn lên trán Diệp Họa Khê, ngay sau đó mỉm cười mở miệng: “Chúng ta cần phải gấp gáp trong nhất thời.

      Diệp Họa Khê ngừng nhớ lại, ngay cả Thời Trân Trân gì cũng chưa nghe được, “Hồi nãy cậu cái gì?

      Thời Trân Trân dùng ánh mắt khinh bỉ mà nhìn : “Kỳ là cậu sợ , cho nên có can đảm tiếp tục.

      “……” Diệp Họa Khê bị đoán trúng cho nên chột dạ mà nhìn sang chỗ khác.

      Thời Trân Trân vốn là hiểu biết Diệp Họa Khê, nhìn thấy biểu tình này của cũng liền biết chính mình đoán đúng rồi, ngay sau đó điên cuồng cười nhạo : “Chỉ vậy? Tớ còn tưởng rằng tối nay cậu có thể ngủ được Hạ Thanh Diệc đâu chứ, kết quả cậu thế nhưng sợ.

      Diệp Họa Khê hừ tiếng, cầm túi xách lên liền đứng dậy : “Tớ muốn chuyện với cậu nữa.

      ***

      Bởi vì việc này, Diệp Họa Khê bị Thời Trân Trân cười nhạo vài ngày, nhưng phim sắp chiếu rồi, khi có hành trình tuyên truyền vẫn là phải .

      Nếu đổi lại là trước kia, nhìn thấy Hạ Thanh Diệc nhất định bởi vì chuyện đêm đó mà có chút xấu hổ.

      Nhưng bây giờ, hai người giống như tâm linh tương thông, gần như chỉ cần ánh mắt liền có thể hiểu được ý của đối phương, ở chung lên ngược lại càng thêm tự nhiên.

      Ở trong phim cảnh thích nhất là cảnh nào?” MC hỏi Diệp Họa Khê.

      Diệp Họa Khê gần như có suy xét liền : “Là cảnh ly biệt kia, cũng là cao trào trong phim, chờ khi mọi người đến rạp chiếu phim xem biết thôi.

      MC còn chưa có hỏi Hạ Thanh Diệc, học xong giành trả lời: “Tôi cũng vậy, thích nhất cảnh ly biệt kia, đó là cảm tình bùng nổ cái tiết điểm trong phim.

      lý do đề cử mọi người nhất định phải đến rạp chiếu phim xem 《Sứ mệnh》.” MC chỉ có thể nhìn kịch bản hỏi câu tiếp theo.

      Diệp Họa Khê đầu tiên là nhìn thoáng qua Hạ Thanh Diệc, sau đó mới trả lời: “Tuyến tình và tuyến cốt truyện song hành, đều rất xuất sắc.

      Tôi cũng cảm thấy như vậy.” Hạ Thanh Diệc lập tức gật đầu phụ họa.

      MC: “……”

      Diệp Họa Khê mắt thấy thích hợp, lập tức với : “ cần bắt chước đáp án của em, tự mình nghĩ chứ.

      Nhưng cảm thấy lời em chính là thứ nghĩ.” Hạ Thanh Diệc vẻ mặt vô tội mà trả lời, “Chỉ là em trước mà thôi.

      Diệp Họa Khê nhìn biểu tình của MC càng ngày càng thích hợp, cũng cực lực quản lý biểu tình mặt, liếc mắt nhìn Hạ Thanh Diệc cái, ánh mắt kia vô cùng ràng, Hạ Thanh Diệc lập tức liền nghiêm túc đáp lại lên.

      Đoạn video này khi biên tập xong được tiết mục tổ phát ra, sau đó liền bị account marketing điên cuồng chia sẻ.

      —— Hai người bọn họ bây giờ là muốn che lấp rồi sao……

      —— Đây là chi phí chung cảm giác đương sao?

      —— Trước dùng sức mà đu CP!!!

      —— Báo trước xem vài lần rồi, rất chờ mong ngày phim công chiếu, tôi chờ kịp rồi!

      —— Hai người mau kết hôn , tôi giữ con cho!!

      Tớ đối với cậu tuyệt vọng rồi.” Thời Trân Trân cho nhìn hot search, “Chẳng sợ có lần, cậu có thể suy xét thu liễm chút ……

      Diệp Họa Khê nhìn hot search trong lòng cũng có chút tệ, vì thế quyết định đổ thừa: “Cậu hẳn là nên tìm Hạ Thanh Diệc, là ấy bắt đầu trước mà, ràng tớ rất vô tội.

      Thời Trân Trân: “……”

      Bây giờ ấy trốn chạy có còn kịp ?

      ***

      Cuối tháng 6, 《Sứ mệnh》 công chiếu, ngày đầu tiên phòng bán vé liền trực tiếp cán mốc 400 triệu.

      Có vài người xem vì danh tiếng của Hạ Thanh Diệc sau khi trở về cũng sôi nổi phát bình luận phim, bộ phim tuyệt đối vượt xa giá trị của nó.

      Cà Chua cho điểm gần như đều là khen ngợi, thậm chí có người quyết định lại xem lần hai.

      —— Vốn dĩ nhìn CP marketing che trời lấp đất là chuẩn bị xem bộ phim này, nhưng là bị bạn bè kéo liền theo xem, kết quả càng xem càng mê, vả mặt……

      —— Tuyến cốt truyện tình đều gãi đúng chỗ ngứa, đạo diễn Tề rất biết quay, Hạ Thanh Diệc cần phải , cảnh đánh tuyệt vời, lần đầu tiên xem cảnh hôn của ấy, quả thực nóng bức khó nhịn!!!

      —— Trước kia hiểu biết Diệp Họa Khê, sau khi xem phim phát ra là ấy rất xinh đẹp, có thể đối diễn với Hạ Thanh Diệc được chứng minh rằng kỹ thuật diễn tồi

      —— Khi chiếu đến cảnh hôn gần như cả rạp chiếu phim đều là tiếng thét chói tai, quá nóng rồi, Hạ Thanh Diệc nên đóng nhiều cảnh hôn, bằng lãng phí nhiều tài nguyên!

      —— Tôi nên xem phim cùng với bố mẹ, khi xem cảnh hôn mặt đỏ bừng như cà chua, chắc là bọn họ cũng xấu hổ……

      —— Hai người này khi nào kết hôn!!! Quả thực cần quá xứng, sau khi xem phim trực tiếp nhảy hố CP Hỉ Ý

      —— Tôi rất hâm mộ Diệp Họa Khê, lại có thể sờ Hạ Thanh Diệc, lại có thể hôn Hạ Thanh Diệc [chua][vỡ ra]

      Diệp Họa Khê có được thành tích này cũng nhìn đến choáng váng, phải biết rằng vai phụ Nguyệt Cơ trong bộ phim lúc trước tổng cộng phòng bán vé cũng liền khoảng 400 triệu, cái này xem như tồi rồi.

      Thời Trân Trân càng là kích động mà hận thể bế Diệp Họa Khê lên xoay vài vòng, “Tớ rồi bộ phim này khẳng định nổi tiếng, sau này xem ai còn dám trào phúng cậu có thành tích nữa đây.

      Diệp Họa Khê có chút thể tin được, vì thế nhìn Thời Trân Trân : “Trân Trân, tớ phải là nằm mơ chứ?

      Thời Trân Trân hai lời khẽ nhéo má , Diệp Họa Khê đau đến nhăn mặt.

      Cái này tin chưa?

      Tớ tin rồi tớ tin rồi.

      ***

      Vào ngày 《Sứ mệnh》 phòng bán vé nhàng cán mốc 1 tỷ, Diệp Họa Khê theo Hạ Thanh Diệc gặp mặt cùng nhau chúc mừng.

      Woa, em cũng dám tin tưởng bộ phim em đóng thế nhưng có doanh thu cao đến như vậy.” Diệp Họa Khê nhìn hot search và số liệu Weibo vẫn là cảm thấy thể tin được.

      Hạ Thanh Diệc mím môi cười khẽ: “Đối với em mà , đây chỉ là khởi đầu thôi.

      Diệp Họa Khê kinh ngạc mà ngước mắt nhìn về phía : “ tin tưởng em đến vậy sao?

      Hạ Thanh Diệc tiếng động cười cười: “Tiềm lực em có được còn chưa có hoàn toàn bày ra, em hẳn là tin tưởng chính mình. Bộ phim này có thể thành công, công lao của em rất lớn đấy.

      Diệp Họa Khê hơi hơi ngơ ngẩn: “Vì sao?

      Bởi vì em ở trong phim là người cân bằng, nếu tất cả đều là cảnh hành động và cốt truyện làm cho người xem mệt mỏi.” Hạ Thanh Diệc cười : “Suất diễn của em là trung hoà rất tốt, hơn nữa buồn tẻ, bởi vì em làm tốt dẫn dắt cảm xúc của người xem.

      Diệp Họa Khê sửng sốt, có chút biết phản ứng như thế nào.

      Hạ Thanh Diệc duỗi tay vuốt đỉnh đầu , ngay sau đó mỉm cười mà : “ cần nghi ngờ chính mình, em làm rất tốt rồi.

      Diệp Họa Khê trong đáy lòng run lên, ràng từ đến lớn được rất nhiều người khen ngợi, nhưng trong nháy mắt này, cảm thấy đều thể so với khích lệ của Hạ Thanh Diệc, giống như có thể an ủi tất cả bất an và căng thẳng trong lòng .

      ngẩng đầu lên, con ngươi linh động lên khát vọng: “ có thể lại khen em nữa hay ?

      Hạ Thanh Diệc khóe môi hơi cong lên, tất nhiên keo kiệt, dùng tất cả những lời khen có cánh nhớ được đều dùng ở người Diệp Họa Khê.

      Chờ xong, hỏi: “Đủ rồi sao?

      Diệp Họa Khê mi mắt cong cong mà lắc đầu: “ đủ, sau này mỗi ngày hãy khen em lần .

      Được.” Hạ Thanh Diệc mỉm cười đồng ý, ngay sau đó liền lại : “Em có còn nhớ qua mấy ngày nữa chúng ta phải đến Tân Thành sao?

      Có nhớ.” Diệp Họa Khê gật đầu, “ hành trình tuyên truyền điện ảnh.

      Hạ Thanh Diệc ánh mắt mỉm cười mà mở miệng: “Đến lúc đó đến nhà thế nào?

      Đến, đến nhà ?” Diệp Họa Khê hoảng sợ.

      Hạ Thanh Diệc cười : “Bố mẹ đều rất muốn gặp em, có lần ngồi máy bay tư nhân muốn tới Định Hải, nhưng mà được khuyên về rồi.

      “……” tuyệt đối nghĩ tới bố mẹ Hạ Thanh Diệc mạnh như vậy.
      Last edited: 16/4/22
      mattroiden2810 thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :