1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dễ dàng luân hãm [Giới giải trí] - Mộc Kim An

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 40: Để em sờ chút

      Cũng may Diệp Họa Khê còn ổn được, vẻ mặt chút nào thay đổi, nhìn màn ảnh bình tĩnh mà chào hỏi.

      Tôi tin tưởng rất nhiều người xem đều rất tò mò nội dung của phim 《Sứ mệnh》, bây giờ liền mời đạo diễn Tề Hán giới thiệu chút.” MC cười tiến hành lưu trình phỏng vấn.

      Tề Hán nhìn màn ảnh cười tủm tỉm mà giới thiệu cốt truyện của phim, ngay sau đó lại : “《Sứ mệnh》 là bộ phim có cốt truyện tình thậm chí cảnh đánh đều rất trôi chảy, hy vọng khi mọi người ngồi trong rạp chiếu phim xem cảm thấy rất vui vẻ.

      Sau khi Tề Hán xong, Hạ Thanh Diệc rất tự nhiên mà tiếp: “Đồng thời cũng có cảnh tình cảm vô cùng tinh tế, là bộ phim làm cho người ta sau khi xem xong chưa thèm.

      Thấy chuyên môn giới thiệu cảnh tình cảm, MC lập tức có tinh thần, “Cảnh tình cảm có bao nhiêu tinh tế? Lúc trước tôi có nhìn thấy ảnh GIF được chia sẻ ở mạng, có thể chút về chuyện đóng cảnh hôn lúc đó ? Tôi nhớ trước kia đóng cảnh hôn mà?

      Hạ Thanh Diệc lập tức nhìn về phía Diệp Họa Khê ở bên kia, tuy rằng ánh mắt rất nhanh dời , nhưng vẫn là bị các fans xem phát sóng trực tiếp thấy được.

      【Ôi chao, tới rồi, bộ phận xuất sắc】

      【Cách xa như vậy cũng ngăn cản được hai người đối diện lẫn nhau sao?】

      【Dứt khoát ngồi cạnh nhau

      【Cho nên tách ra ngồi có ý nghĩa gì?】

      Diệp Họa Khê vừa nghe thấy câu hỏi này liền biết tình huống thích hợp, cố tình còn thể biểu ra ngoài, chỉ có thể trấn định mà nhìn màn ảnh, trong lòng càng là hy vọng Hạ Thanh Diệc có thể trả lời tốt, sau đó nhanh chóng đổi sang đề tài khác.

      Trước kia đóng đại biểu mãi mãi đóng.” Hạ Thanh Diệc vẻ mặt tự nhiên mà trả lời, “Nếu mà cảm thấy hứng thú với cảnh hôn, chờ khi phim công chiếu có thể đến rạp chiếu phim xác nhận.

      Nghe thấy lời như thế, Diệp Họa Khê suýt chút nữa có làm tốt quản lý biểu tình, thấy MC đều sửng sốt chút cũng liền lập tức giảng hòa: “Chúng tôi chính là dựa theo kịch bản mà diễn, lúc đó ra hiệu quả đều là do đạo diễn Tề tới quyết định.

      Tề Hán lập tức gánh tội thay, ông ấy cười gật đầu: “Là tôi bảo cho hai người bọn họ đóng.

      【Đạo diễn à nếu ông bị bắt cóc hãy chớp chớp mắt

      【Cũng thấy trước kia đóng cảnh hôn, ràng là đối đãi khác nhau mà】

      【Cục Dân Chính cũng tới rồi, hai người xác định công khai kết hôn sao?】

      【Hôm nay cũng đu tới rồi】

      【Bọn họ ràng đến như vậy, người đại diện cũng ngăn cản chút sao?】

      Bây giờ Thời Trân Trân và Tống Nhiên có thể dùng tâm như nước lặng để hình dung, bọn họ sớm đoán trước được tất cả tình huống, thậm chí cảm thấy loại trình độ này còn có thể tiếp thu.

      Ít nhất còn chưa có thẳng đúng ?” Thời Trân Trân hỏi Tống Nhiên, nhưng lại như là tự an ủi chính mình.

      Tống Nhiên nhìn hai người ở sân khấu, cũng gật gật đầu: “Ít nhất thoạt nhìn còn có quá nhiều giao lưu gì, là chuyện tốt.

      Thời Trân Trân yên tâm mà mở điện thoại ra nhìn bình luận trong phát sóng trực tiếp, ấy cắn chặt răng, chuyện tốt cái rắm!

      ***

      Thời gian qua mau mà, nếu tới thời gian tiết mục sắp kết thúc, tôi hỏi câu hỏi cuối cùng.” MC nhìn kịch bản, bởi vì câu hỏi cuối cùng là ấy vừa mới nghĩ đến.

      MC ở giữa hai người Diệp Họa Khê và Hạ Thanh Diệc nhìn thoáng qua, liền cười hỏi: “Giả dụ là trước mắt hai người đương, hai người cảm thấy chỗ khiến cho đối phương rung động nhất là cái gì?

      Tề Hán trong nháy mắt nhướng mày, câu hỏi này ông ấy có biện pháp chắn giúp rồi.

      Thời Trân Trân và Tống Nhiên nghe thấy câu hỏi này cũng cảm thấy thích hợp, bởi vì phải là câu hỏi lúc trước có trong kịch bản, nhưng lúc này ngăn cản muộn rồi, bởi vì bình luận giống như điên rồi mà lên.

      【Má nó chứ! Câu hỏi này hỏi rất hay!!】

      【Khen ngợi MC!!】

      【Giả dụ đương liền rất có ý tứ ha ha ha ha】

      【Mau trả lời mau trả lời mau trả lời】

      Diệp Họa Khê ngây ngẩn cả người, nghĩ tới MC hỏi câu hỏi này.

      Khi còn chưa có lấy lại tinh thần, Hạ Thanh Diệc lạnh nhạt mà mở miệng trả lời: “Nếu đương, vậy hẳn là mỗi chỗ của ấy đều đáng giá để tôi rung động, bởi vì là thích.

      【???!!!】

      【emmmm…… Câu trả lời này……】

      【Tự tin chút , xóa chữ nếu, hai người chính là đương

      【Cái tên này, Hạ Thanh Diệc đây là chẳng lẽ phải mặt bên thừa nhận sao??】

      Diệp Họa Khê vất vả hoàn hồn, suýt chút nữa lại bởi vì Hạ Thanh Diệc mà hít thở thông, chỉ có thể duy trì mặt mỉm cười, dùng câu vô cùng nghiêm túc mà trả lời: “Thầy Hạlớn lên rất tuấn tú, tôi cảm thấy cái này đủ để khiến cho bất cứ ai rung động rồi , tôi tin tưởng đối với fans cũng là như thế này.

      Hạ Thanh Diệc lập tức nhìn về phía Diệp Họa Khê, ánh mắt bình tĩnh nhìn ra chút cảm xúc. Nhưng cho dù như vậy, bình luận vẫn như cũ đu đến điên rồi.

      【A a a a a a cắn chết tôi cắn chết tôi cắn chết tôi】

      【Chi phí chung đương cảm giác hẳn là rất

      【Tôi cũng biết mình qua đường như tôi vì sao lại xem hết phát sóng trực tiếp cả giờ, liền cảm thấy cả hai người này đều rất ấn tượng】

      【Xin hỏi hai người khi nào kết hôn vậy?】

      Thời Trân Trân kinh hồn táng đảm mà nhìn tiết mục kết thúc, sau đó với Tống Nhiên : “Tôi cảm thấy hai người bọn họ liền nên xuất ở bên trong cùng cái màn ảnh.

      sai.” Tống Nhiên phụ họa gật gật đầu, ngay sau đó nghiêm túc mà chỉ ra: “Mấu chốt là sau này khi tuyên truyền phim, bọn họ cùng màn ảnh vô số lần.

      “……” Đây đúng là tin tức sét đánh giữa trời quang.

      ***

      Tuy rằng tiết mục kết thúc, nhưng câu hỏi cuối cùng của MC xác ở trong kịch bản, Thời Trân Trân và Tống Nhiên làm người đại diện nhịn đến tiết mục kết thúc mới tìm tổ tiết mục tính sổ.

      Diệp Họa Khê thấy Thời Trân Trân vẻ mặt tức giận mà trở về, cũng nhanh chóng lén bỏ điện thoại vào trong túi xách, sau đó ngoan ngoãn mà mở miệng: “Hôm nay tớ nhưng cái gì cũng chưa làm, có phải biểu rất khá hay ?

      Thấy bộ biểu tình muốn khen, Thời Trân Trân vuốt đầu , “Xác , hôm nay cậu biểu vẫn còn ổn.

      Rốt cuộc vấn đề đều xảy ra ở bên kia Hạ Thanh Diệc, có đôi khi cũng đồng tình Tống Nhiên, trình độ gây chuyện của Hạ Thanh Diệc có thể còn khủng bố hơn Diệp Họa Khê nhiều.

      Tiết mục này hẳn là về sau tới, bọn họ dựa theo kịch bản tới.” Thời Trân Trân thở dài, “Phỏng chừng mạng lại muốn trận gió tanh mưa máu rồi.

      Diệp Họa Khê cũng nhăn mày lại: “Lúc đó tớ cũng hoảng sợ lắm.

      xong, lại xoay chuyển tròng mắt, sau đó mới cẩn thận mà mở miệng: “Đúng rồi, hôm nay là cùng nhau ghi hình tiết mục với đạo diễn Tề, như thế nào cũng phải mời ông ấy ăn cơm chứ, hôm nay chính là nhờ ông ấy giúp chúng tớ chặnn ít câu hỏi.

      Thời Trân Trân gật gật đầu: “Chuyện này đương nhiên, có cần tớ sắp xếp bây giờ ?

      Con ngươi Diệp Họa Khê sáng ngời, ngay sau đó cười : “ cần đâu, Hạ Thanh Diệc sắp xếp hết rồi, liền ở Triều Tiên Cư!

      Lúc này Thời Trân Trân cũng phát được, liếc : “Trách được vừa rồi tớ vào thấy được bộ dáng lén lút của cậu, là nhắn tin với Hạ Thanh Diệc ?

      Diệp Họa Khê ho khan tiếng: “Tâm có phạm pháp.

      Thời Trân Trân trợn trắng mắt liếc cái: “Còn phải là muốn cùng nhau với Hạ Thanh Diệc ăn cơm sao, kéo theo đạo diễn Tề làm gì.

      Xác muốn mời đạo diễn Tề ăn cơm mà.” Diệp Họa Khê giọng mà cãi lại.

      Tốt xấu gì Tề Hán cũng coi như là bà mối của hai người, mời bữa cơm, hình như là có chút thể nào nổi.

      ***

      Trong phòng bao của Triều Tiên Cư.

      Bản thân Tề Hán liền thích uống rượu, ngày mai cũng có hoạt động liền gọi rượu, ông ấy cười : “Tối nay tôi ở khách sạn, có thể lén uống nhiều thêm chút rượu.

      Hạ Thanh Diệc hợp tác nhiều năm với ông ấy, tự nhiên biết lời này của ông ấy là có ý tứ gì, cũng cười khẽ hỏi: “ sợ chị Lăng kiểm tra sao?

      Tề Hán ngửa đầu uống lên ly rượu, ngay sau đó liền híp mắt vẻ mặt hưởng thụ mà đáp: “Gần đây ấy du lịch rồi, mặc kệ tôi.

      Diệp Họa Khê ở bên cạnh lại rót ly rượu cho Tề Hán, thấy ông ấy ly lại ly vào bụng như vậy thế nhưng ngay cả mặt cũng chưa đỏ lên, cũng liền vô cùng hâm mộ mà : “Đạo diễn Tề có tửu lượng tốt.

      Cũng là luyện ra thôi, uống nhiều là được.” Tề Hán cười cười, ngay sau đó hỏi: “Hai người khi nào ở bên nhau?

      Hạ Thanh Diệc mím môi cười khẽ đáp: “Trước đó lâu, bởi vì tạm thời chuẩn bị công khai, cho nên liền có thông báo cho những người khác.

      May mắn công khai, hai người nếu mà công khai còn được.” Tề Hán cười lắc lắc đầu, “Khi tôi nhìn thấy mạng phỏng chừng sắp lật trời rồi.

      Diệp Họa Khê cong mắt : “Cho nên hy vọng đạo diễn có thể với những người khác trong đoàn phim bảo mật.

      Dĩ nhiên là được rồi.” Tề Hán gật đầu đồng ý.

      Sau đó, Tề Hán và Hạ Thanh Diệc trò chuyện về chuyện điện ảnh, mà Diệp Họa Khê còn lại là ở bên chuyên tâm ăn cơm.

      Thấy hai người trò chuyện về nội dung mà có hứng thú, nhàm chán Diệp Họa Khê đối với rượu ở trước mặt cũng sinh ra hứng thú, vì thế liền thừa dịp khi hai người chú ý ngụm ngụm uống lên.

      Mùi rượu vô cùng nồng nàn, tuy rằng có chút choáng đầu, nhưng trong nháy mắt Diệp Họa Khê mùi vị này.

      Chờ khi Hạ Thanh Diệc chuyển ánh mắt về phía Diệp Họa Khê, mới phát đỏ bừng, hai tròng mắt có chút lờ đờ, ràng là bộ dáng uống say.

      thấy Diệp Họa Khê cầm lên ly rượu tiếp tục uống, cũng nhanh chóng đoạt lấy ly rượu, bất đắc dĩ lại khẩn trương: “Ai bảo em uống rượu hả. Thế nào? Có khó chịu ?

      Diệp Họa Khê nhìn về phía Hạ Thanh Diệc, tuy rằng cố gắng nghe Hạ Thanh Diệc chuyện, nhưng vẫn là nghe lắm gì đó, chỉ có thể lắc lắc đầu: “Em có say em có say, em chỉ uống có ba ly thôi.

      Lần trước còn chỉ có thể uống hai ly đâu, lần này có tiến bộ rồi.” Tề Hán ở bên trêu chọc.

      Hạ Thanh Diệc thấy thân hình lắc lư cũng nhanh chóng duỗi tay ôm lấy , dùng tay chạm vào gương mặt nóng bừng của Diệp Họa Khê, ngay sau đó xin lỗi với Tề Hán: “Xin lỗi đạo diễn Tề, Khê Khê uống say rồi, tôi phải đưa ấy trở về.

      có, em còn uống thêm được.” Diệp Họa Khê ở trong lòng ngực Hạ Thanh Diệc giãy giụa lên, như là muốn chứng minh chính mình chính là còn riêng đứng lên, kết quả đến hai giây liền ngả vào trong lòng ngực Hạ Thanh Diệc.

      Hạ Thanh Diệc dùng tay nâng eo lên, ánh mắt lo lắng gần như từ người dời .

      Thấy thế, Tề Hán cười : “Cậu nhanh chóng mang ấy trở về , tôi thấy như vậy rồi, phỏng chừng uống say rồi cũng tốt lắm đâu.

      Hạ Thanh Diệc trước gọi điện thoại cho Tống Nhiên, sau đó liền tạm biệt Tề Hán, lại đỡ Diệp Họa Khê tới cửa.

      Nhưng lúc này Diệp Họa Khê cũng có bỏ qua như vậy, duỗi tay muốn đẩy Hạ Thanh Diệc ra, làm như muốn thoát khỏi vậy.

      Hạ Thanh Diệc chỉ có thể tay ôm chặt eo , tay lại đè lại cái tay lộn xộn của , ngoài miệng còn giọng dỗ dành : “Khê Khê, mang em về nhà được ?

      Diệp Họa Khê ánh mắt mê mang mà nhìn : “ là ai? Vì sao lại muốn mang tôi về nhà? Tôi muốn tìm Hạ Thanh Diệc!

      Đúng lúc này, Thời Trân Trân và Tống Nhiên chạy lại đây.

      Thấy Diệp Họa Khê say thành như vậy, Thời Trân Trân đỡ trán, chỉ cảm thấy đầu càng đau hơn, “Sao mà cậu ấy lại uống rượu rồi?

      Xin lỗi, lúc đó tôi và đạo diễn Tề chuyện phiếm xem ấy, làm cho ấy uống vào ba ly.” Hạ Thanh Diệc xin lỗi.

      Thời Trân Trân nhíu mày liếc mắt nhìn cái Diệp Họa Khê, uống rượu tốt nhưng thích uống phỏng chừng chính là người này.

      Ở đây là hành lang, ấy dám thêm cái gì nữa, từ bên kia đỡ Diệp Họa Khê liền : “Vậy nhanh chóng mang cậu ấy trở về, bằng nếu là gặp chuyện tốt đâu.

      Lúc này Diệp Họa Khê ngước mắt, ồn ào với Thời Trân Trân: “Trân Trân, tớ muốn tìm Hạ Thanh Diệc! Tớ muốn tìm ấy! Hình như thấy ấy đâu!

      Thời Trân Trân trong nháy mắt đau đầu, vừa đỡ vào thang máy, vừa hận thể dán miệng lại, “ ta ở bên cạnh đó, đại tiểu thư à, cậu có thể tiếng lại chút được hay .

      Diệp Họa Khê hình như có cảm giác, nhìn về phía Hạ Thanh Diệc, nhất thời cũng có chút ngây người.

      Hạ Thanh Diệc ôm , đuôi lông mày mỉm cười mà : “ ở đây nè, em ngay cả bạn trai mình cũng đều nhận ra chứ.

      Diệp Họa Khê chớp chớp mắt, ước chừng qua vài giây, trực tiếp nhào vào trong lòng ngực Hạ Thanh Diệc.

      Tuy rằng lời có chút mồm miệng , vẫn là làm cho ba người khác trong thang máy đều nghe được ràng: “Để em sờ chút, bằng em tin là Hạ Thanh Diệc đâu.

      Tác giả có lời muốn : Lần đầu tiên sau khi uống say, Diệp Họa Khê rút kinh nghiệm xương máu lần sau bao giờ uống say gây hoạ.

      Kết quả……

      Lần sau còn dám.
      Last edited: 4/4/22
      mattroiden2810 thích bài này.

    2. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 41: Thích cái gì

      Thời Trân Trân cách nào nhìn thẳng vào biểu tình của Hạ Thanh Diệc và Tống Nhiên, ấy liền hiểu người này là như thế nào làm được vừa uống say liền giống như thay đổi người vậy.

      Cậu ấy uống say, cho nên ràng lắm chính mình cái gì, ha hả……” Thời Trân Trân cười trừ, cứ cảm thấy những lời này chính mình lúc trước qua.

      Diệp Họa Khê lại vào lúc này lớn tiếng thầm lên: “Tớ có say tớ có say, để tớ sờ chút!”

      Thời Trân Trân suýt chút nữa trái tim dừng đập, ấy chỉ nghĩ miệng che Diệp Họa Khê lại.

      Hạ Thanh Diệc đè lại thân thể an phận của Diệp Họa Khê, ánh mắt nhìn lướt qua Tống Nhiên ở bên kia.

      Tống Nhiên lập tức hiểu ngầm, vội : “Cái gì tôi cũng chưa nghe thấy!

      Hạ Thanh Diệc thu hồi ánh mắt, đặt tất cả tinh lực ở người Diệp Họa Khê, bởi vì tay trực tiếp từ áo vest sờ vào áo sơmi của .

      thấy Diệp Họa Khê nhắm mắt lại, tuy rằng rầm rì, nhưng lại đột nhiên xác định là uống say, hay là cố ý trêu cợt .

      Mắt thấy thang máy sắp đến tầng ngầm, Thời Trân Trân gần như là gấp chờ nổi mà muốn đỡ Diệp Họa Khê ra ngoài, để tránh lại ra câu kinh người gì.

      Khê Khê, chúng ta về nhà thôi.” Thời Trân Trân đầu tiên là nhìn thoáng qua chung quanh, mới cẩn thận mà đỡ Diệp Họa Khê đến bên xe.

      Nhưng ai biết Diệp Họa Khê ôm lấy Hạ Thanh Diệc hoàn toàn buông ra, “, về nhà đâu, tớ muốn về nhà cùng Hạ Thanh Diệc!

      Thời Trân Trân: ???

      Vừa rồi muốn mang em về nhà mà.” Diệp Họa Khê ngửa đầu nhìn Hạ Thanh Diệc, tuy rằng mồm miệng , nhưng vẫn là biểu đạt hoàn chỉnh ý nghĩ của mình.

      Thời Trân Trân xem được, muốn kéo thân mình lắc lư của Diệp Họa Khê từ bên người Hạ Thanh Diệc ra, kết quả hoàn toàn kéo nhúc nhích.

      Tớ muốn, tớ muốn cùng nhau về nhà với Hạ Thanh Diệc!” Diệp Họa Khê giãy giụa.

      Thấy thế, Hạ Thanh Diệc che lại cái tay muốn tiếp tục lôi kéo Diệp Họa Khê của Thời Trân Trân, “Tôi cùng nhau lên xe với ấy thôi, mình hẳn là trị được ấy đâu.

      xong lời này, lại cúi đầu với Diệp Họa Khê: “Vậy cùng nhau về nhà với em được ?

      Diệp Họa Khê trả lời, nhưng mà cánh tay ôm Hạ Thanh Diệc lại càng chặt hơn.

      Thời Trân Trân giúp đỡ Hạ Thanh Diệc đưa Diệp Họa Khê lên xe, nhìn má đỏ bừng mà dựa vào trong lòng ngực Hạ Thanh Diệc, cũng giọng hừ : “Tớ xem cậu sau khi tỉnh dậy làm sao bây giờ đây!

      Hạ Thanh Diệc là lần đầu tiên tới chỗ ở của Diệp Họa Khê, lại nghĩ rằng là loại tình huống này.

      ôm Diệp Họa Khê rốt cuộc an tĩnh lại ôm vào phòng ngủ của , sau đó nhàng đặt ở giường.

      là làm phiền rồi.” Thời Trân Trân ở bên lời cảm ơn, lại cũng ngượng ngùng bây giờ liền đuổi người ta liền : “Tôi rót cốc nước cho .

      Hạ Thanh Diệc thấy trong phòng ngủ chỉ có và Diệp Họa Khê, cũng vào lúc này đánh giá cách bày biện trong phòng ngủ. Nhiều màu sắc vô cùng sáng ngời, màu hồng màu vàng màu xanh lam đều có, các loại thú bông sắp xếp ngay ngắn trong ngăn tủ trong suốt ở bên, còn có gần đây làm các loại vải lông dê, nhưng còn đẹp hơn cái mà tặng cho .

      rũ mắt lại nhìn về phía Diệp Họa Khê, thấy gương mặt ửng đỏ, nhịn xuống duỗi tay nhéo nhéo, trong thanh còn mang theo chút ghen tuông: “Xem ra tặng quà cho rất dụng tâm nha.

      Hạ Thanh Diệc lần nữa trở lại phòng khách, lúc này Thời Trân Trân mới có ánh mắt hiểu đưa cốc nước tới, chỉ nhìn thoáng qua liền lắc đầu : “ cần đâu, hãy chăm sóc ấy tốt, có chuyện gì nhớ gọi điện thoại cho tôi.

      Thời Trân Trân gật gật đầu, lại tiễn người ra đến cửa, chờ khi đóng cửa lại ấy mới thở dài nhõm hơi.

      ấy cuốn lên tay áo liền vọt vào trong phòng ngủ, thấy Diệp Họa Khê ôm thú bông lúc này ngủ ngon lành liền hừ : “Ngày mai lại trừng trị cậu sau!

      ***

      Buổi sáng hôm sau.

      Diệp Họa Khê nhíu nhíu mày từ trong lúc ngủ mơ tỉnh táo lại, buông thú bông ra rồi dùng tay nhéo nhéo cái trán, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, đau đầu vô cùng.

      Đúng lúc này, đoạn hồi ức lớn giống như thủy triều chợt ùa vào trong đầu .

      Vài phút sau, Diệp Họa Khê hít hà hơi, ngồi dậy liền hô to với bên ngoài: “Trân Trân!

      Thời Trân Trân nghe được động tĩnh lại đây, trực tiếp rầm tiếng mở cửa ra, sau đó dựa vào cạnh cửa nhìn cười lạnh: “Tỉnh rồi?

      Tớ……” Diệp Họa Khê nuốt nước bọt giọng khô khốc, có thể tưởng tượng ra những lời đánh sâu vào đó vẫn là do dự mà dám mở miệng, qua vài giây sau mới cắn chặt răng hỏi: “Những cái đó…… đều là giả ?

      Thời Trân Trân khẽ nhướng mày, đến chiếc ghế ở bên cạnh ngồi xuống: “Cậu nhớ được bao nhiêu rồi?

      Diệp Họa Khê lắc đầu phủ nhận: “ có khả năng…… Tớ có khả năng làm loại chuyện này đâu……

      Xem ra là cậu đều nhớ được.” Thời Trân Trân lạnh lùng hừ tiếng, “Cậu có khả năng là chuyện nào có khả năng? Ở trong thang máy với Hạ Thanh Diệc bảo ta cho cậu sờ chút? Hay là ôm người ta buông muốn về nhà với người ta?

      Thời Trân Trân xong, trong phòng ngủ cũng chợt yên tĩnh lại.

      Diệp Họa Khê mở to hai mắt, những hình ảnh đó vừa rồi đều ở trong đầu lên, cho nên mới thể tin được đây là tồn tại, thậm chí cho rằng đó chỉ là giấc mơ chính mình sau khi uống say mà thôi……

      Tối hôm qua cậu phải rất thô lỗ sao? Sao rồi? Sợ à?” Thời Trân Trân cười nhạo .

      Diệp Họa Khê ngồi ở đó lâu cách nào hoàn hồn, bởi vì cách nào tiếp thu được này.

      Ai bảo cậu uống rượu? Hả? sớm với cậu rồi, bảo cậu đừng uống bảo cậu đừng uống, mỗi lần đều coi lời tớ như gió thoảng bên tai, đáng đời!” Thời Trân Trân hừ hừ, “Tối hôm qua nhưng chỉ có Hạ Thanh Diệc thôi đâu, Tống Nhiên cũng ở bên cạnh, cậu bị mất mặt đến nhà bà ngoại luôn rồi.

      Diệp Họa Khê: “……”

      lại lần nữa lên ý tưởng muốn rời khỏi giới giải trí.

      Đúng rồi, tối hôm qua cậu ở trong xe còn động tay động chân với Hạ Thanh Diệc nữa, cái này quên chứ?” Lúc đó khi Thời Trân Trân lái xe trong lòng run sợ, lại hận thể khóa lại hai mắt và lỗ tai của mình.

      “……” Vì sao lại muốn để cho lại nhớ lại chứ!

      Diệp Họa Khê gãi đầu trực tiếp nằm giường, kêu rên tiếng: “Trân Trân, tớ nên làm sao gặp Hạ Thanh Diệc đây……

      Sao mà tớ biết được chứ.” Thời Trân Trân ôm lấy hai tay, bày ra bộ dáng xem diễn, “Chậc chậc, mỗi lần cậu uống say giống như thay đổi thành người khác vậy, lá gan lớn lắm luôn đó.

      Diệp Họa Khê vốn là còn phiền lòng giải thích cho Hạ Thanh Diệc như thế nào, cho đến khi nghe được Thời Trân Trân như vậy, ánh mắt sáng lên : “Bằng chứ tớ có hai nhân cách, sau khi uống say phải chính là tớ, kỳ nhân cách của tớ?

      Thời Trân Trân mắt lạnh nhìn : “Lần sau cậu nhìn thấy Hạ Thanh Diệc cứ thẳng là cậu của trước kia chết rồi, bay giờ đứng ở trước mặt cậu chính là Diệp Họa Khê mới.

      “……” Diệp Họa Khê khóe miệng co quắp, “Cách này cũng quá giả tạo .

      Thời Trân Trân khiếp sợ mà nhìn : “Cho nên cậu cảm thấy vừa rồi cậu hai nhân cách giả tạo hay sao?

      Cái đó của tớ ít nhất có thể giải thích bằng khoa học.” Diệp Họa Khê chột dạ mà cãi lại.

      Thời Trân Trân cũng mặc kệ là có mấy nhân cách, cười liền : “Nhắc nhở thân thiện, thứ bảy chính là cuộc họp báo của điện ảnh, cái này cậu thể nha.

      Diệp Họa Khê trực tiếp đem nắm đầu tóc mình thành ổ gà: “A~~! Để cho tớ chết !

      ***

      Thứ bảy.

      Diệp Họa Khê cọ tới cọ lui mà rời giường, rất muốn làm cho mình bị bệnh, như vậy có lẽ liền cần gặp Hạ Thanh Diệc.

      Nhưng ý nghĩ như vậy vừa mới ra tới, liền ở trong lòng hung hăng mà phỉ nhổ chính mình, đây chính là cuộc họp báo của điện ảnh, sao lại có thể có loại suy nghĩ này.

      Thời Trân Trân quá hiểu biết , thấy dáng vẻ này của Diệp Họa Khê cũng liền híp mắt cười : “Đừng có nghĩ ra ý tưởng xấu gì nha, hôm nay cậu cần phải .

      Diệp Họa Khê giọng biện giải: “Tớ nhưng cái gì cũng chưa ……

      Tới trường của cuộc họp báo, Diệp Họa Khê trước đến phòng nghỉ hoá trang, vì phối hợp với nhân vật, Thời Trân Trân chọn chiếc sườn xám cho .

      Điện thoại của sớm cài đặt chế độ im lặng ồi, Hạ Thanh Diệc từ tối hôm đó liền nhắn tin cho , nhưng lại giống như rùa đen rút đầu, dám trả lời chút nào.

      Stylist rời , Thời Trân Trân thấy Diệp Họa Khê vẫn luôn nhìn điện thoại liền : “Mấy ngày nay cậu liên lạc với Hạ Thanh Diệc sao?

      Diệp Họa Khê lắc lắc đầu: “Tớ dám.

      Ngay cả cậu còn nhát còn biết xấu hổ tớ nhát gan?” Thời Trân Trân ghét bỏ mà nhìn , “Chuyện là do cậu gây ra, lúc này thích hợp để trốn tranh đâu, huống chi hai người lập tức muốn gặp mặt.

      Diệp Họa Khê quay đầu lại, nắm lấy tay Thời Trân Trân: “Trân Trân, cậu giúp tớ chuyện .

      Ý tưởng đầu tiên của Thời Trân Trân chính là kéo tay ra rồi lại lui về phía sau vài bước, sau đó mới hỏi: “Chuyện gì?

      Cậu giúp tớ tìm Tống Nhiên hỏi thử xem, mấy ngày nay tâm trạng của Hạ Thanh Diệc như thế nào, để tớ có thể căn cứ vào tâm trạng của ấy mà xin lỗi ấy.” Diệp Họa Khê chắp tay trước ngực mà khẩn cầu Thời Trân Trân, “Trân Trân, tớ xin cậu, cậu hãy giúp tớ .

      Thời Trân Trân thở dài, ngay sau đó nhìn thoáng qua đồng hồ: “Còn có mười phút phải lên sân khấu rồi, đến lúc đó tớ giúp cậu hỏi thử xem, nhưng mà cậu ở sân khấu phải tự nhiên chút đó, thể xảy ra sai lầm.

      Diệp Họa Khê cong mắt gật gật đầu: “Tớ biết rồi!

      ***

      trường cuộc họp báo có rất nhiều truyền thông và fans tới, Diệp Họa Khê biết đây là trường hợp gì, cho dù khi nhìn thấy Hạ Thanh Diệc trong lòng run chút, nhưng vẫn là cực lực ổn định tâm thần.

      Hai người theo Tề Hán cùng nhau từ hành lang dài về phía thảm đỏ trước sân khấu, Hạ Thanh Diệc liền ở bên cạnh Diệp Họa Khê, nhưng ở chung quanh đây có rất nhiều người, bọn họ có giao lưu.

      Nhưng Diệp Họa Khê lại như cũ có thể cảm nhận được ánh mắt kia của Hạ Thanh Diệc, cực nóng lại kịch liệt.

      Diệp Họa Khê da đầu tê dại, bước chân cũng lặng lẽ nhanh hơn.

      Nhân viên chủ yếu vừa xuất , dưới sân khấu liền vang lên trận tiếng thét chói tai.

      Lúc này, Diệp Họa Khê sốt ruột mà lên sân khấu, nhưng mang giày cao gót, lên bậc thang sân khấu khi bởi vì cẩn thận cũng hơi trẹo chân.

      Hết thảy xảy ra đến quá nhanh, chính đều có phản ứng lại đây, mắt thấy liền sắp té ngã, Hạ Thanh Diệc lại lập tức đỡ .

      Cẩn thận chút.” Trong giọng hỗn loạn bất đắc dĩ và khẩn trương.

      Lúc này Diệp Họa Khê mới nhìn thoáng qua Hạ Thanh Diệc, thấy trong đáy mắt chỉ có lo lắng, trong lòng đột nhiên yên tâm lại, cũng biết cũng có tức giận.

      cong cong mắt, giọng cảm ơn .

      nghĩ tới, đoạn hỗ động này của hai người sớm bị camera ở dưới sân khấu quay lại hết.

      Cuộc họp báo thuận lợi kết thúc.

      Diệp Họa Khê trở lại phòng nghỉ liền đến chỗ tìm kiếm Thời Trân Trân, kết quả sau khi nhắn tin qua lại có trả lời.

      vừa mới chuẩn bị gọi điện thoại qua , ngoài cửa liền có động tĩnh, nghe thấy có người mở cửa vào, theo bản năng tưởng là Thời Trân Trân: “Trân Trân, sao mà……

      Hạ Thanh Diệc đóng cửa lại, đôi mắt đen còn chứa chút ý cười.

      Biểu tình vui vẻ của Diệp Họa Khê đọng lại, ngay sau đó liền thay đổi thành khẩn trương: “, sao lại tới đây?

      Bạn mấy ngày nay nhắn tin cho , vừa lúc tới tìm ấy tính sổ.” Hạ Thanh Diệc giọng điệu từ tốn mà mở miệng.

      “……” Diệp Họa Khê trong nháy mắt nhớ tới những hình ảnh muốn quay đầu đó, mặt nóng lên, cúi đầu : “ có thể cho em vài phút để giải thích ?

      Hạ Thanh Diệc khẽ nhướng chân mày, cười : “Giải thích gì? là em có hai nhân cách, khi uống say phải là em?

      Diệp Họa Khê đột nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc mà nhìn : “Cái này…… Sao mà lại…… Em nhớ chỉ với Trân Trân mà thôi.

      vừa xong, cũng lập tức hiểu được, Thời Trân Trân đây là phản bội !

      Hạ Thanh Diệc từng bước về phía Diệp Họa Khê, khóe môi cong lên cười: “Nếu em đổi lý do mà thích nghe, buông tha cho em.

      Đợi ……” Diệp Họa Khê mắt thấy muốn lại đây, duỗi tay liền ngăn lại, nhưng Hạ Thanh Diệc lại có dừng lại bước chân, “ thích nghe…… ……

      Lúc này trong đầu Diệp Họa Khê nhanh chóng vận chuyển, mà lúc này Hạ Thanh Diệc đứng ở trước mặt , cắn răng cái, nhắm mắt lại, : “Em là bởi vì thích nên mới như vậy!

      Thích cái gì?” Hạ Thanh Diệc tay chống ở bên cạnh , đuôi lông mày cũng chứa ý cười, “ ràng chút.

      Lúc này Diệp Họa Khê có chút choáng váng, bởi vì Hạ Thanh Diệc quá gần rồi, chút nghĩ ngợi mà trả lời: “Cơ thể của .

      Tác giả có lời muốn : Khê Khê: Tôi thề, nếu sau này tôi lại uống rượu nữa tôi phải là con người!
      Last edited: 5/4/22
      mattroiden2810 thích bài này.

    3. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 42: Rất thích

      Sau khi cuộc họp báo kết thúc, trailer của phim và poster đều được các nhà truyền thông lớn cùng với account marketing đăng lên.

      Trailer tuy chỉ dài 30 giây, nhưng tựa như Tề Hán như vậy, cốt truyện tình cảnh đánh diễn đều rất trôi chảy, gần là giới thiệu liền thu hút được ánh mắt của rất nhiều người.

      Đúng lúc này, về ảnh chụp và video của Hạ Thanh Diệc và Diệp Họa Khê ở trong cuộc họp báo cùng khung cũng bị đăng lên rồi.

      Trong đó liền có đoạn Diệp Họa Khê bước lên sân khấu trẹo chân bị Hạ Thanh Diệc đỡ lấy kia, ngay cả cảnh hai người đối diện cười ở phía sau này đều bị chụp được.

      Fans nghe tin mà đến nhìn thấy đoạn video này chỉ còn vẻ mặt da đen dấu hỏi.

      —— ???

      —— Bọn họ càn rỡ đến loại tình trạng này sao!

      —— Tôi mới từ video khác ra tới, khi Diệp Họa Khê trả lời câu hỏi của phóng viên Hạ Thanh Diệc nhìn chằm chằm vào ấy, sau khi kết thúc cũng chưa dời , nếu phải phóng viên gọi ấy. Tôi cho rằng video đó cũng đủ làm cho người ta hít thở thông rồi, ra ở đây còn có cái càng đáng sợ hơn nữa……

      —— Chẳng lẽ ai cho bọn họ ở đây có máy quay quay hay sao?

      —— Hẳn là chỉ là vì tuyên truyền điện ảnh buôn bán bình thường mà thôi, có thể cần suy nghĩ quá mức hay ? Huống chi người ta sắp té ngã, chẳng lẽ thể đỡ sao

      —— srds, Hạ Thanh Diệc đối đãi Diệp Họa Khê ràng khác với những nữ minh tinh khác mà, cái này nên giải thích đây như thế nào?

      —— Người qua đường click vào lặp lại mấy chục giây này vài lần, đu CP đu CP đu CP

      —— Cặp này kết hôn rất khó xong việc

      —— Bọn họ quả thực là nhét cẩu lươngvào trong miệng tôi nha……

      —— Vì sao còn công khai đâu? Đừng tưởng rằng chúng tôi biết hai người đương!

      —— Bình thường tôi đu CP, chỉ là bởi vì cặp này rất muốn đu……

      ***

      Hai người ở trong phòng nghỉ mặt đối mặt mà đứng, đối với hỗn loạn hot search hoàn toàn biết gì cả.

      Hạ Thanh Diệc được đến đáp án khiến cho mình vừa lòng, đuôi lông mày của khẽ nhúc nhích, thấp giọng sung sướng mà nở nụ cười: “Sau này được ở bên ngoài uống rượu.

      Diệp Họa Khê bị tiếng cười này làm cho lỗ tai ngứa, trong lòng kinh hoàng lên, chỉ có thể cúi đầu trả lời: “ uống nữa.

      Sau này chính là đánh chết , cũng uống rượu.

      Hạ Thanh Diệc kéo đến bên ngồi xuống sô pha, còn thêm: “Còn có, lần sau phải nhắn tin cho .

      Diệp Họa Khê mặt đỏ ửng còn chưa biến mất, ngoan ngoãn gật đầu: “Lúc đó em chỉ là chịu đánh sâu vào quá lớn, cho nên muốn đối mặt với thôi.

      Bây giờ nhưng ra có chút tin tưởng em có hai nhân cách rồi.” Hạ Thanh Diệc cười như cười mà nhìn , “Sao mà vừa uống say giống như thay đổi thành người khác vậy.

      Nghe được Hạ Thanh Diệc như vậy, Diệp Họa Khê đầu tiên là sửng sốt chút, chờ phản ứng lại đây cũng cắn răng hỏi: “Trân Trân khi nào cho biết?

      Hai ngày trước.” Hạ Thanh Diệc cười đáp, “ thấy em vẫn luôn nhắn tin lại cho liền gọi điện thoại cho ấy, ấy em kiểm điểm lại mình, cho nên dám nhắn tin cho .

      Diệp Họa Khê: “……”

      Hạ Thanh Diệc khóe môi hơi cong lên, cười khẽ hỏi: “Vì sao cảm thấy tức giận?

      Diệp Họa Khê trong lòng lộp bộp nhảy dựng, liếc mắt nhìn Hạ Thanh Diệc cái, thấy là nghiêm túc mà hỏi , cũng mím môi : “Rốt cuộc những lời hôm đó đối với có chút mạo phạm, em lo lắng ngươi tức giận.

      có giận, chỉ là kinh ngạc thôi.” Hạ Thanh Diệc ý vị thâm trường mà nhìn rồi cười, “ nghĩ tới em cảm thấy hứng thú với thân thể của như vậy.

      ……” Diệp Họa Khê nhanh chóng xua tay, muốn chứng minh chính mình phải đứa mê trai, “Lúc đó là bởi vì em uống rượu nhiều, cồn lên não thôi.

      Mắt thấy bởi vì những lời này của mà sắc mặt Hạ Thanh Diệc hơi đổi, lại dùng ngón tay khoa tay múa chân: “ chút, vẫn là có chút, rốt cuộc khi đóng phim thấy dáng người của rất đẹp.

      Diệp Họa Khê xong lời này liền ngậm miệng, thể lại bậy nữa, bằng xảy ra chuyện.

      Hạ Thanh Diệc khóe môi cong lên, : “Lần sau, khi cho em xem.

      Diệp Họa Khê bỗng chốc ngước mắt: “ vậy chăng?

      Sau khi xong lại cảm thấy biểu của mình đến quá mức vội vàng, liền vội vàng giải thích : “Khụ…… Em chỉ là có chút tò mò thôi.

      Hạ Thanh Diệc cười cười: “Em là bạn của mà, đương nhiên có thể tò mò rồi.

      Gương mặt Diệp Họa Khê trong nháy mắt lại đỏ lên.

      ***

      Hạ Thanh Diệc rồi, Thời Trân Trân liền trở lại.

      Vừa bước vào phòng, ấy liền tò mò hỏi: “Hai người trò chuyện thế nào rồi?

      Cậu còn biết xấu hổ mà hỏi ư.” Diệp Họa Khê híp mắt liếc ấy, “Thế nhưng lén mách lẻo với ấy, cậu chính là người đại diện của tớ đấy!

      Thời Trân Trân nhất thời phản ứng lại đây, thề thốt phủ nhận: “Mách lẻo gì chứ? Tớ là loại người này hay sao?

      phải cậu với Hạ Thanh Diệc tớ có hai nhân cách hay sao?” Diệp Họa Khê mở to hai mắt, đối với Thời Trân Trân da mặt dày cũng có chút khiếp sợ, “Chuyện cậu và ấy chuyện qua điện thoại này cũng cho tớ biết, chỉ biết mách lẻo tớ thôi!

      À, chuyện này hả.” Thời Trân Trân vẻ mặt bình tĩnh, hề có khẩn trương và bất an khi bị phát , “Cậu cho rằng bây giờ đây là trọng điểm sao? Cậu và Hạ Thanh Diệc lại lên hot search nữa rồi đấy.

      Làm vẫn luôn lên hot search Diệp Họa Khê khi nghe thấy tin tức này cũng có vẻ cực kỳ bình tĩnh: “Cái này lại phải là chuyện hiếm lạ gì.

      Bây giờ cậu nhưng ra thấy ra, bây giờ mọi người đều cam chịu hai người đương rồi.” Thời Trân Trân .

      Diệp Họa Khê kinh ngạc mà nhìn ấy: “Còn có thể như vậy sao? Chúng tớ có công khai mà.

      Thời Trân Trân uyển chuyển mà nhắc nhở : “Nhưng biểu của hai người khác gì người đương cả, có cần tớ đem cái tổng hợp mà fans làm dán cho cậu xem ?

      Còn có cái thứ này nữa à?” Diệp Họa Khê lại lần chấn kinh rồi.

      Thời Trân Trân lấy điện thoại ra, từ Weibo lên siêu thoại CP Hỉ Ý được đính tổng hợp ở đầu trang, sau đó tức giận mà : “Tự cậu xem .

      Diệp Họa Khê nhìn từ xuống dưới lần, nghĩ tới bây giờ fans lại khủng khiếp như vậy, thậm chí ngay cả dòng thời gian cũng đều làm ra tới nữa.

      Bọn họ thế nhưng đoán được cái kia người tuyết vải lông dê của Hạ Thanh Diệc là do tớ làm?

      Ai bảo cậu ở trong tạp chí gần đây cậu thích làm thủ công.” Thời Trân Trân trợn trắng mắt liếc ấy cái, “Cái này của cậu gọi là ám chỉ.

      “……” Oan uổng quá, lúc đó có ý ám chỉ mà.

      Cho nên cậu biết vì sao bây giờ mọi người đều cam chịu hai người đương rồi ?” Thời Trân Trân sớm từ bỏ giãy giụa, chỉ cần Diệp Họa Khê có thể thuận lợi đóng phim là được rồi, cầu của ấy nhiều lắm.

      Diệp Họa Khê im lặng , nghĩ tới biến thành như vậy.

      Thời Trân Trân lại tiếp tục truy cứu chuyện này, : “Cậu nhanh chóng tháo trang sức thay quần áo , buổi tối còn phải cùng nhau ăn cơm với nhóm đạo diễn Tề nữa.

      Diệp Họa Khê gật gật đầu: “Được rồi.

      ***

      Khi Thời Trân Trân đợi chờ Diệp Họa Khê thay quần áo, vốn định lên mạng nhìn xem hướng gió bây giờ, kết quả trong điện thoại ra tên người gọi là chú Diệp dọa ấy nhảy dựng.

      ấy nhanh chóng điều chỉnh tốt cảm xúc, nghe máy: “Cháu chào chú Diệp ạ, chú gọi điện thoại lại đây là có chuyện gì sao?

      Chú gọi điện thoại cho Khê Khê nhưng con bé nghe máy, muốn hỏi thử xem hai đứa có phải ở cùng nhau hay .” Diệp Tiên hỏi.

      Thời Trân Trân nhanh chóng giải thích: “Hành trình hôm nay có cuộc họp báo điện ảnh, cho nên điện thoại của Khê Khê đặt ở chế độ im lặng. Bây giờ cậu ấy tháo trang sức, nếu mà chú Diệp có việc có thể với con, lát nữa con cho Khê Khê.

      Bên kia Diệp Tiên trầm mặc trong cái chớp mắt, mới lên tiếng hỏi: “Trân Trân, cháu là người đại diện của Khê Khê, vậy hẳn là tất cả mọi chuyện của con bé con đều biết hết ?

      Thời Trân Trân trực giác có chuyện gì, có trực tiếp trả lời, mà ngược lại hỏi: “Sao mà chú Diệp lại hỏi như vậy ạ, có chuyện gì xảy ra sao?

      Xem ra là cháu biết rồi.” Diệp Tiên hừ tiếng, “Con bé đương với Hạ Thanh Diệc kia ?

      Thời Trân Trân sợ tới mức trái tim ngừng đập, trùng hợp lúc này Diệp Họa Khê từ trong phòng vệ sinh ra, ấy đưa điện thoại cho Diệp Họa Khê giống như ném khoai lang phỏng tay: “Chú ơi, Khê Khê về rồi, cháu bảo ấy chuyện với chú ạ!

      Diệp Họa Khê ngơ ngác mà tiếp lấy điện thoại, hỏi Thời Trân Trân: “Làm sao vậy?

      Thời Trân Trân dùng khẩu hình ba chữ Hạ Thanh Diệc, Diệp Họa Khê trong lòng rùng mình, trong nháy mắt hiểu được cuộc gọi này phỏng chừng người tới có ý tốt.

      vội vàng nghe máy, chào hỏi với Diệp Tiên: “Bố ơi, gần đây sức khỏe bố thế nào rồi ạ? Lần trước con gửi quà về bố có thích ?

      Đừng sang chuyện khác với bố, bây giờ Hạ Thanh Diệc và con là có mối quan hệ gì?” Diệp Tiên trực tiếp hỏi, giọng điệu chấp nhất lại nghiêm túc.

      Trong lòng Diệp Họa Khê đột nhiên nhảy dựng, ngay sau đó cẩn thận hỏi: “Bố ơi, bố cảm thấy Hạ Thanh Diệc thế nào ạ?

      Xem con làm sao trả lời câu hỏi mà vừa rồi bố hỏi con kia.” Diệp Tiên nghe được những lời này của Diệp Họa Khê, đại khái biết được mối quan hệ của hai người, chỉ là vẫn còn ôm chút hy vọng.

      Trái tim Diệp Họa Khê chìm xuống, cũng hiểu được Diệp Tiên biết rồi, mím môi : “Bây giờ bố có thể chỉ là có thành kiến với ấy, vẫn là phải gặp mặt ở chung chút mới biết được.

      Nếu bố muốn gặp cậu ta sao?” Diệp Tiên hỏi.

      Diệp Họa Khê vẻ mặt kiên định mà mở miệng: “Vậy gặp thôi, dù sao là con với ấy nhau, chứ phải là bố và ấy nhau.

      Con……” Diệp Tiên cắn chặt răng, cuối cùng chỉ có thể thở dài : “Tìm thời gian rảnh cùng nhau ăn cơm, bố muốn đích thân nhìn xem.

      Diệp Họa Khê gật gật đầu: “Dạ được.

      Sau khi cúp máy, Diệp Họa Khê mới nằm liệt ở sô pha, sâu mà thở dài nhõm hơi: “Bố tớ làm sao mà biết được vậy, thế nhưng còn gọi điện thoại tới chất vấn nữa.

      Thời Trân Trân cũng vỗ vỗ ngực, bộ biểu tình sống lại: “Tớ là hai người quá ràng rồi đấy, là con người đều có thể nhìn ra được, huống chi là chú Diệp.

      Cậu thử xem cậu là người đại diện cũngu thể giúp tớ ngăn lại, vừa rồi trực tiếp liền nhét điện thoại vào trong tay tớ nữa chứ.” Diệp Họa Khê hỏi tội ấy.

      Thời Trân Trân từ trong tay lấy lại điện thoại của mình, cười tủm tỉm nhắc nhở: “Cậu vẫn là ngẫm lại nên làm sao chuyện này với Hạ Thanh Diệc , sau đó sắp xếp thời gian gặp mặt với chú Diệp.

      Diệp Họa Khê: “……”

      ***

      Buổi tối, cùng đoàn phim liên hoan, Diệp Họa Khê vẫn luôn có vẻ thất thần.

      Hạ Thanh Diệc có thể nhìn ra tới, nhưng người ở đây quá nhiều, thể hỏi trực tiếp, vì thế lấy điện thoại ra nhắn tin cho Diệp Họa Khê.

      Diệp Họa Khê còn hoảng hốt, thấy Hạ Thanh Diệc khẽ chạm vào cánh tay mới hồi phục tinh thần lại.

      Sau khi nhìn thấy tin nhắn, Diệp Họa Khê mím môi nhắn tin trả lời, sau đó với Tề Hán: “Đạo diễn Tề, tôi vệ sinh chút.”

      Ánh mắt Tề Hán ở người hai người dạo qua vòng, thẳng : “ thôi, cần trở về cũng được.

      Diệp Họa Khê vành tai đỏ lên, chớp mắt cái, cầm túi xách liền ra phòng bao.

      Rồi sau đó, Hạ Thanh Diệc cũng đứng dậy rời khỏi phòng bao.

      Rốt cuộc ở cùng cái đoàn phim lâu như vậy rồi, rất nhiều người trong phòng gần như là trình độ trong lòng biết ràng, cũng liền nhìn nhau liếc mắt cái.

      Tề Hán cười hoà giải: “Người trẻ tuổi ngồi lâu được, chúng ta tiếp tục ăn là được, đừng để ý đến bọn họ.

      Diệp Họa Khê vừa mới ra ghế lô lâu, liền thấy Hạ Thanh Diệc theo lại đây cũng khẩn trương mà : “Sao mà lại nhanh như vậy liền di ra rồi, nếu như bị phát làm sao bây giờ?

      Em cho rằng bọn họ biết chúng ta đương sao?” Hạ Thanh Diệc bất đắc dĩ mà cười.

      Diệp Họa Khê rũ mắt, rốt cuộc là ngay cả bố cũng biết được……

      Hạ Thanh Diệc thấy vẻ mặt thích hợp, lại nhìn nhìn chung quanh, ngay sau đó kéo đến chỗ hàng hiên, ở đây yên tĩnh thậm chí có ai qua đây.

      Tối nay em vẫn luôn thích hợp, xảy ra chuyện gì sao? dịu dàng hỏi.

      Diệp Họa Khê mím môi, qua hồi lâu mới mở miệng: “Bố em biết rồi, ông ấy muốn gặp .

      Hạ Thanh Diệc đánh giá , ngay sau đó khẽ cười : “Đây là chuyện tốt mà, vì sao em lại vui vậy?

      Ông ấy thích .” Diệp Họa Khê khó chịu mà nhào vào trong lòng ngực , “Nhưng mà em rất thích .

      Hạ Thanh Diệc ngơ ngẩn mà nhìn người ở trong lòng ngực, lòng mềm nhũn ra.
      Last edited: 6/4/22
      mattroiden2810 thích bài này.

    4. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Chương 43: Mẹ hỗ trợ

      Sắp xếp thời gian gặp mặt .” Hạ Thanh Diệc duỗi tay ôm chặt Diệp Họa Khê, ngay sau đó khẽ cười : “Tin tưởng , tốt xấu gì cũng nổi tiếng nhiều năm như vậy rồi, đều có rất nhiều fans ở mọi lứa tuổi đấy.

      Diệp Họa Khê từ trong lòng ngực ra tới, ngửa đầu nhìn : “Fans và bố em lại giống nhau, fans là xem đóng phim hoặc là bởi vì mặt mới nhảy hố, loại này giống như bố em nhiều lắm xem như anti-fan.

      Hạ Thanh Diệc dở khóc dở cười mà : “ nghĩ hẳn là chú ấy quá thích xưng hô anti-fan này đâu.

      Diệp Họa Khê mím môi hừ tiếng: “Mặc kệ ông ấy có thích hay .

      cảm thấy chú ấy bằng lòng gặp hẳn là xem như bước đầu tiên tán thành rồi.” Hạ Thanh Diệc nhàng nhéo gương mặt tức giận của cười mở miệng: “ cần nghĩ đến bi quan như vậy đâu, hết thảy đều còn có quyết định phải sao?

      Diệp Họa Khê lông mi run rẩy, rũ mắt : “ ra là lúc trước bố em từng xem ảnh GIF cảnh hôn của chúng ta, cho nên có cái nhìn tốt lắm với , ông ấy có khả năng cảm thấy cố ý chiếm tiện nghi của em.

      Hạ Thanh Diệc ho , giải thích : “Lúc đó khi quay phim cũng có nghĩ quá nhiều, nhưng ra cũng phải hoàn toàn có tư tâm.

      Diệp Họa Khê mặt nóng lên, ngay sau đó bất đắc dĩ : “Nếu giải thích như vậy cho bố em ông ấy đánh đó.

      Trước mắt em cứ tính cách và sở thích của chú ấy cho biết , ít nhất như vậy, có thể trước tiên chuẩn bị chút.” Hạ Thanh Diệc cười .

      Diệp Họa Khê nghĩ về sở thích của Diệp Tiên, ở trong đầu tìm kiếm hồi, cuối cùng : “Ông ấy thích mẹ em.

      Hạ Thanh Diệc nghe thấy đáp án này trầm mặc lúc mới mở miệng: “Em xác định đáp án này có ích sao?

      Em nhớ ra rồi!” Diệp Họa Khê con ngươi sáng ngời, vui vẻ mà ; “Nên từ bên chỗ mẹ em xuống tay, bởi vì bố em cực kỳ nghe lời mẹ em . Chỉ cần thu phục được mẹ em, mẹ em có thể giúp em thu phục được bố em!

      Vậy dì ấy thích cái gì?” Hạ Thanh Diệc lại cười hỏi.

      Diệp Họa Khê trầm ngâm lát, trả lời: “Mẹ em thích nhiều thứ lắm, túi xách, giày, trang sức, tất cả những thứ xinh đẹp, cảnh đẹp ý vui bà ấy đều thích hết.

      Hạ Thanh Diệc cong môi cười : “Vậy xem ra gương mặt này của vẫn là có ích.

      Diệp Họa Khê lần đầu tiên nhìn thấy tự luyến như vậy, cố ý cười : “Mẹ em thích Trì Uyên, bài hát của ấy mẹ em gần như là đều biết hát, còn có cả Bạc Kiến Từ nữa.

      ràng thời gian Trì Uyên debut cách xa lắm, thế nhưng dì ấy càng thích ta hơn?” Hạ Thanh Diệc vẻ mặt kinh ngạc mà , nhưng ngay sau đó giọng điệu lại trở nên nghiêm túc lên: “Xem ra dì ấy càng thích ca sĩ hơn, hình như chọn sai nghề rồi, bây giờ làm ca sĩ còn kịp ?

      Thấy nghiêm trang mà , Diệp Họa Khê cong mắt nở nụ cười, lo lắng trong lòng cũng tiêu tan rất nhiều.

      cần quá lo lắng đâu.” Hạ Thanh Diệc mặt mày mỉm cười mà nhìn , “ dùng hết sức để khiến cho chú ấy tán thành .

      Diệp Họa Khê lại nhào vào trong lòng ngực Hạ Thanh Diệc, mềm giọng : “Quan điểm của bố em đại biểu cho quan điểm của em, dù sao em cực kỳ tán thành .

      Hạ Thanh Diệc cười vuốt đỉnh đầu , “Cảm ơn em tán thành.

      ***

      Diệp Họa Khê tuy rằng tạm thời yên tâm, nhưng sau khi về đến nhà liền lập tức gọi điện thoại cho Lư Tuyết Trân.

      Cậu xác định tìm dì có ích sao?” Thời Trân Trân ở bên lo lắng hỏi.

      Diệp Họa Khê trầm mặc gật gật đầu, chờ máy bên kia nghe điện thoại.

      Khê Khê à, sao lại gọi điện thoại cho mẹ vậy?” Lư Tuyết Trân nghe điện thoại liền cười hỏi.

      Diệp Họa Khê mím môi hỏi: “Mẹ ơi, bây giờ mẹ hẳn là ở nhà , bố có ở bên cạnh ?

      Lư Tuyết Trân Diệp Tiên ngồi ở nhìn cách đó xa lại hơi hơi mỉm cười, sau đó liền trợn mắt dối: “Ông ấu ở đây, có phải con có chuyện gì muốn tìm mẹ hay ?

      Nghe vậy, Diệp Họa Khê cũng yên tâm mà thẳng chuyện này ra: “Con và Hạ Thanh Diệc đương, nhưng mà bố đồng ý, nhưng ông ấy có thể tìm thời gian gặp Hạ Thanh Diệc, mẹ có thể giúp con được ạ?

      Lúc này Diệp Tiên lạnh mặt, biết là Diệp Họa Khê gọi điện thoại đến, sắc mặt liền càng thêm tốt.

      Lư Tuyết Trân ý bảo ông ấy yên tĩnh, sau đó có chút bất mãn mà hỏi Diệp Họa Khê: “Con và Hạ Thanh Diệc đương chuyện lớn như vậy thế nhưng bây giờ mới cho mẹ biết? Vậy lúc trước còn bảo mẹ giúp con giữ bí mật chuyện con thích Hạ Thanh Diệc nữa.

      “……” Diệp Họa Khê khóe miệng co quắp, “Mẹ ơi, cái này bây giờ phải trọng điểm, trọng điểm là bố thế nhưng thích Hạ Thanh Diệc!

      Bố con đương nhiên thích Hạ Thanh Diệc rồi, bởi vì ông ấy thích mẹ mà.” Lư Tuyết Trân cười tủm tỉm mà trả lời.

      Diệp Họa Khê nghĩ tới ở loại tình huống này còn có thể ăn được cẩu lương của hai người nữa, hít sâu hơi, tiếp tục : “Mẹ ơi, mẹ hãy giúp con với bố . Hạ Thanh Diệc rất tốt, con rất là thích ấy.

      Bây giờ rảnh lo thẹn thùng, chỉ muốn làm cho Lư Tuyết Trân biết chính mình là thực thích Hạ Thanh Diệc, hơn nữa tuyệt đối nghĩ chia cách với Hạ Thanh Diệc.

      Lư Tuyết Trân thấy mặt Diệp Tiên đen như đáy nồi, bà cũng khỏi nở nụ cười: “ ngượng à, ở trước mặt mẹ lời buồn nôn như vậy.

      Mẹ nhìn thấy Hạ Thanh Diệc biết thôi, gương mặt kia được công nhận là đẹp, lúc đóng phim cẩn thận chỉ dạy cho con, trong cuộc sống cực kỳ chăm sóc cho con, dù sao mọi mặt đều rất ưu tú.” Diệp Họa Khê hận thể hết tất cả ưu điểm của Hạ Thanh Diệc, nhưng biết những ưu điểm này phỏng chừng là hết ngày đêm cũng xong, “Bây giờ bố chính là có thành kiến!

      Lư Tuyết Trân từ từ mà cười: “Con cũng simp đấy, lúc trước khi mẹ và bố con đương cũng simp bố con như vậy, chờ khi kết hôn với ông ấy lâu rồi, cảm thấy rất bình thường.

      Diệp Họa Khê: “……”

      Lư Tuyết Trân tiếp tục cười : “Nhưng mà nếu con khen Hạ Thanh Diệc như vậy, vậy thứ bảy gặp mặt thế nào? Đến lúc đó dẫn người lại đây để cho mẹ tự mình nhìn cái, nếu là sai, chừng mẹ giúp con vài câu hay ho.

      vậy chăng?” Vẻ mặt vốn dĩ ảm đạm của Diệp Họa Khê trong nháy mắt khôi phục sáng rọi, “Vậy thứ bảy gặp mặt, đến lúc đó mẹ cũng được nuốt lời đâu!

      Ừm, ta bảo đảm nuốt lời.” Lư Tuyết Trân cười .

      Chờ sau khi cúp điện thoại, Diệp Họa Khê cũng kích động mà trực tiếp ôm lấy Thời Trân Trân ở bên: “Trân Trân, tình của tớ vag Hạ Thanh Diệc được cứu rồi!

      “……” À, chúc mừng.

      ***

      Lư Tuyết Trân bên này cúp điện thoại, thấy sắc mặt Diệp Tiên gần như là sắc trời ở bên ngoài như thế nào ông ấy cũng như thế, cũng liền xì nở nụ cười: “Có cần phải tức đến như vậy sao?

      Hồi nãy bà tôi rất bình thường?” Diệp Tiên cau mày, có chút ủy khuất, “Trong lòng bà nghĩ như vậy sao?

      Lư Tuyết Trân ăn ngay : “Rốt cuộc ông cũng lớn tuổi rồi, khẳng định đẹp trai bằng khi còn trẻ mà.

      “……” Đau lòng.

      Mắt thấy Diệp Tiên càng thêm ủy khuất, Lư Tuyết Trân nhanh chóng bổ sung: “Đương nhiên, bây giờ ông vẫn rất có sức hút như cũ.

      Quả nhiên, vẻ mặt Diệp Tiên cũng hòa hoãn vài phần.

      Lư Tuyết Trân có chút dở khóc dở cười: “Ông xem tôi tùy tiện câu ông đều vui, ông như vậy Khê Khê con bé có thể vui vẻ hay sao? Cho nên, chuyện của Khê Khê cứ để cho chính con bé xử lý thôi, ông hai cứ muốn nhúng tay vào làm gì?

      được.” Diệp Tiên lạnh giọng lắc đầu, “Tôi cảm thấy cái tên Hạ Thanh Diệc kia xứng với con bé.

      Ông là cảm thấy thế giới này ai có thể xứng đôi với con bé ?” Lư Tuyết Trân trúng tim đen.

      Diệp Tiên hừ hừ: “Con tôi đương nhiên phải đáng giá tốt nhất, dù sao cái tên Hạ Thanh Diệc này chính là hợp mắt tôi.

      Nếu mà lúc trước khi ông và tôi đương, bố tôi cũng đối với ông như vậy, ông có cảm giác gì?” Lư Tuyết Trân hỏi.

      Diệp Tiên sửng sốt, ngay sau đó mới trả lời: “Cái đó giống nhau.

      Chỗ nào giống nhau? Ông và Hạ Thanh Diệc cũng nhiều lắm khác nhau đâu?” Lư Tuyết Trân nhướng mày cười , “Sao mà đến lượt ông tiêu chuẩn kép rồi?

      Diệp Tiên trầm mặc hồi lâu mới mở miệng : “Sao bà lại giúp đỡ người ngoài chứ.

      Khê Khê rất thích cậu ta ông cũng thấy rồi đấy, đây chính là lần đầu tiên tôi thấy con bé thích người đến như vậy, cho nên vì sao lại muốn ngăn cản đâu?” Lư Tuyết Trân thở dài, “Bây giờ ông giống như người bảo thủ cố ý chia rẽ uyên ương.

      Diệp Tiên: “……”

      ***

      Diệp Họa Khê kích động hồi lâu, lập tức liền tin này cho Hạ Thanh Diệc biết.

      Mẹ em đồng ý giúp chúng ta rồi đó! vui vẻ mà chia sẻ, “Thứ bảy có rảnh ? Mẹ em hẹn gặp mặt vào thứ bảy.

      Nếu quyết định thời gian rồi, cho dù nếu thứ bảy có công việc cũng từ chối hết.” Hạ Thanh Diệc cười khẽ đáp, “Nhưng mà vừa lúc cũng để lại cho chút thời gian chuẩn bị quà.

      Quà?” Diệp Họa Khê hơi giật mình, ngay sau đó hỏi: “ nghĩ ra muốn chuẩn bị tặng quà gì rồi sao?

      Muốn biết à?” Hạ Thanh Diệc cười , “Nhưng mà muốn tạm thời giữ bí mật.

      Diệp Họa Khê bất mãn mà lẩm bẩm câu: “Ngay cả em cũng muốn giữ bí mật sao?

      sợ em thích món quà này cho nên thể ra.” Hạ Thanh Diệc giọng dỗ dành, “Nhưng mà hy vọng em thích nó.

      Nghe như vậy, Diệp Họa Khê cũng càng thêm tò mò món quà này là cái gì.

      Chẳng qua rất nhiều lần, kết quả lại cạy ra được miệng của Hạ Thanh Diệc, câu cũng chịu lộ ra.

      Thứ bảy.

      Diệp Họa Khê khẩn trương mà chờ điện thoại, thấy Hạ Thanh Diệc gọi điện thoại đến, nhanh chóng nghe máy: “ đến dưới lầu rồi sao? Bây giờ em qua đó liền đây!

      Thời Trân Trân nhìn Diệp Họa Khê cúp điện thoại, sau đó luống cuống tay chân mà cầm lấy túi xách ra cửa, thậm chí còn suýt chút nữa ngay cả giày cũng mang nhầm, cũng lắc đầu thở dài: “Tình quả nhiên khiến cho người ta hạ thấp IQ.

      Diệp Họa Khê tự nhiên nghe được câu đó, bước vào thang máy, lúc này hận thể lập tức chạy như bay vào trong lòng ngực Hạ Thanh Diệc.

      Chờ khi tìm được xe của Hạ Thanh Diệc mới phát đội mũ đeo khẩu trang, cũng nhanh chóng chạy qua đó, sau đó vẻ mặt lo lắng mà nhìn chung quanh: “Sao mà lại ngồi ở trong xe vậy, nếu như bị nhận ra xong rồi.

      Hạ Thanh Diệc mở ra cửa xe bên ghế phụ, ngay sau đó cười : “Chỗ này có ai qua, nên có sao đâu.

      Diệp Họa Khê ngồi vào trong xe, cũng thấy được chiếc túi ghế sau của xe, biết đó là món quà mà Hạ Thanh Diệc chuẩn bị.

      Vẫn là thể cho em biết là quà gì hay sao?” Lòng hiếu kỳ của đều bị thu hút rồi, kết quả Hạ Thanh Diệc vẫn luôn cất giấu, làm cho trong lòng giống như bị mèo khẽ cào vậy, ngứa ngáy.

      Hạ Thanh Diệc khóe môi mỉm cười mà lắc đầu: “ được.

      Diệp Họa Khê thở dài hơi, đành phải bật nhạc trong xe lên để giải buồn, lúc này vừa lúc phát đến ca khúc của Trì Uyên, ánh mắt sáng lên cũng vặn lớn lượng lên, “Bài hát này em cực kỳ thích, em nhớ đây là bài đính ước của Trì UyênLâm Dữu, là trong 《Nhật ký tình 》. Lúc trước em chính là vẫn luôn xem chương trình này đấy, từ mùa 1 đến mỗi mùa sau này đều theo dõi.

      Đuôi lông mày Hạ Thanh Diệc giật giật, “Em thích chương trình này lắm sao?

      Đúng vậy, bởi vì nó rất hay.” Diệp Họa Khê nhìn , trong đáy mắt cũng chứa đầy ý cười: “Mỗi cặp đôi đều rất ngọt ngào, liền làm cho rất nhiều người hâm mộ.

      Hạ Thanh Diệc nghiêng mắt : “Bây giờ em cần hâm mộ đâu.

      Diệp Họa Khê sửng sốt.

      Khuôn mặt Hạ Thanh Diệc chứa ý cười chậm rãi dừng ở người , “ rồi, còn phải hâm mộ tình của người khác hay sao?
      Last edited: 9/4/22
      mattroiden2810 thích bài này.

    5. Mèo Lười Cận Thị

      Mèo Lười Cận Thị Well-Known Member

      Bài viết:
      124
      Được thích:
      1,214
      Trì Uyên & Lâm Dữu là nam nữ chính trong truyện "Mỗi ngày đều sẽ tâm động".

      Bạc Kiến Từ là nam chính trong truyện "Cùng sao trời tình yêu cuồng nhiệt".

      => Cả 2 đều là ca sĩ nổi tiếng trong giới giải trí.

      => Tất cả những truyện thể loại giải trí của tác giả Mộc Kim An (bút danh mới là Lộc Hoan) nam nữ chính đều tham gia chương trình "Nhật ký tình ".

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :