1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Dạy dỗ vợ yêu - Hạ La (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 1.5



      Đêm nay ngủ lại nhà họ Giang, nửa đêm Lục Tâm Đồng khát nước, nghĩ muốn xuống lầu uống ly nước. giường nằm lâu nhưng vẫn ngủ được, vẫn nghĩ tới bữa tối khi chuyện xảy ra, muốn biết vì sao lại đồng ý lấy ...

      cũng biết tại sao mình lại chọn trúng người đàn ông lạnh như băng kia? Vì cái gì vừa nhìn thấy , dường như bị điểm huyệt vậy, thể dời ánh mắt của mình? biết a, phảng phất có loại ma lực làm cho người ta hãm sâu vào trong đó....

      Lục Tâm Đồng mới bước vào phòng bếp, nhưng lại thấy người đàn ông quấy rối suy nghĩ cả đêm, giật mình đến nỗi há to miệng.

      “Ách, có lỗi, em chỉ là muốn đến uống ít nước...” Trực giác của nghĩ muốn rời , lui lại mấy bước về sau, giống như ma quỉ quái.

      Giang Thánh Tu cũng khát nước mà xuống lầu tìm nước uống, uống xong, đem ly rửa sạch rồi để lại chỗ cũ, sau đó lạnh lùng nhìn khuôn mặt nhắn của kích động, xấu hổ cùng lúng túng, hai tay vòng ngực mà : “ phải muốn uống nước sao, lại đây.”

      Lục Tâm Đồng muốn chạy cũng chạy được, có biện pháp, rất sợ “thế lực Ác” nha.

      khẩn trương hướng tới, cho rằng rót cho ly cho uống, nhưng có, chỉ là ung dung đứng ở bên cạnh bình nước uống.

      lấy cái ly rót nước, mà cảm giác diện của quá mạnh mẽ, mặc dù cách những hai bước chân dài, nhưng vẫn là khẩn trương tay phát run. Rót nước xong, thầm nghĩ nhanh chút uống hết nước, sau đó, nhanh chút , lại đột nhiên nhớ ra hình như vừa rồi mới để cái ly này xuống, vậy phải là gián tiếp hôn môi sao? Nha, là suy nghĩ nhiều quá, cái ly kia rửa qua rồi....Nhưng nếu uống lại tỏ vẻ khác người, đành phải kiên trì uống nước.

      Giang Thánh Tu nhìn miệng uống nước của , cũng chú ý dùng cái ly dùng qua, bên tai của có chút hồng hồng, có thể thấy suy nghĩ về , tâm tư trong sáng.

      “Cha mẹ hi vọng chúng ta có thể kết hôn trong trăm ngày, em có vấn đề gì chứ?” Cha mẹ vốn là người có quan niệm truyền thống, hy vọng có thể làm theo tập tục, hơn nữa nghĩ, mẹ hẳn là vội muốn “báo ân”, hôn đương nhiên là càng mau càng tốt.

      “Dạ.” Sau bữa tối, dì Giang lén lút cùng qua rồi, bây giờ cần nhất là gia đình, người để dựa vào, hôn nên kéo dài lâu, sớm chút kết hôn cũng làm cho cha mẹ trời an tâm, còn bằng mọi cách cam đoan Giang Thánh Tu nhất định đối đãi tốt với , muốn yên tâm làm con dâu nhà họ Giang.

      “Nếu là đám cưới trong trăm ngày, hôn lễ phải nhất định đơn giản, cũng thể mặc đồ sa trắng...” đánh giá kỹ vẻ mặt của khi nghe.

      “Em biết , sao cả.” Lục Tâm Đồng trả lời nhanh, tuy là lụa trắng vốn là giấc mộng của con , nhưng bây giờ căn bản có tâm tình đó.

      “Vậy tốt rồi.” Bởi vì hết thảy mọi thứ đều đơn giản, dẫn đến cũng thoải mái.
      Lục Tâm Đồng vụng trộm ngắm cái, nghĩ thầm làm sao có thể nửa đêm cùng thảo luận chi tiết chuyện hôn , thấy vẻ mặt của rất chăm chú, giống đùa giỡn.

      Vì cái gì đột nhiên đáp ứng cùng kết hôn? nghĩ như thế nào cũng ra a....

      Giang Thánh Tu lại tiếp: “Còn có thích tốn thời gian chụp ảnh cưới, chỉ cần chụp bức ảnh theo cầu là tốt rồi.”

      “Được.” Lục Tâm Đồng rốt cuộc đem ngụm nước cuối cùng uống xong, nhưng lại có dũng khí đem cái cốc rửa, bởi vì hình như còn muốn cùng “thảo luận” nữa.

      rảnh mang em tuần trăng mặt.”

      “Được.”

      hi vọng chúng ta sinh đứa , là con trai hay con đều được, ít nhất phải sinh đứa , cha mẹ bọn muốn ôm cháu.”

      “Được...” Lục Tâm Đồng cúi khuôn mặt hồng xuống, bọn họ cũng có gắn bó qua, liền nhảy vượt cấp thảo luận đến việc sinh con rồi...Trái tim của có phần có cách nào chịu nổi, nhất thời sơ ý, cái ly tay rớt xuống, a tiếng, khom người muốn nhặt cái ly, nhặt nhặt được rồi, nhưng lại cảm thấy tay có phần nóng nóng, hóa ra là có bàn tay to dày rộng hơn phủ lên tay của .

      Trái tim nhất thời sợ hãi, ngẩng đầu nhìn , mặt đôi đồng tử đen như mực, nhịn được mà cúi đầu e lệ.

      “Cẩn thận chút!” Hại hoảng sợ, sợ cái ly rơi vỡ, tay bị cắt trúng.

      “Được...” nghĩ tới hảo tâm giúp nhặt cái ly, trong lòng hiểu sao mà cảm thấy vui vẻ.

      này ngoại trừ “được” ra, còn từ nào khác để sao? có chủ kiến.

      Giang Thánh Tu cảm thấy người chân , vô hại vả lại còn có tính kiên
      cường của tiểu bạch thỏ, mặc giày vò thế nào cũng phản kháng, cũng làm cho thêm xác định, cùng kết hôn là quyết định đúng đắn, vừa khiến cho ba mẹ vui lòng, cũng cần lo chung thủy....

      Khoan , cần lo lắng sao? lại trầm tĩnh rồi, hẳn là đặt câu hỏi thành vấn đề , có thể rồi chứ? “Em uống xong rồi, chúc ngủ ngon.” Lục Tâm Đồng đỏ mặt ra hiệu cho có thể buông tay ra rồi, lại để cho cái ly rớt xuống nữa.

      Nghe thấy “Chúc ngủ ngon”, Giang Thánh Tu lúc này mới lấy lại tinh thần, vội vã buông tay ra, có chút ngây ra mà nhìn tay mình, cảm thấy tay , mềm, nếu dùng sức, làm cho đau đớn .... nhíu mày, thầm mắng mình suy nghĩ lung tung cái gì, tốt nhất nên hỏi vấn đề quan trọng, còn chưa có hỏi.

      nhìn thấy rửa sạch cái ly, rời , bước nhanh ngăn trở lối của , thấy kinh ngạc mà lùi lại vài bước, liền tiến lên, đem để ở giữa và máy nấu nước.

      Khí tức nam tính lập tức tràn đầy hơi thở của , bóng dáng cao lớn cũng che phủ lại - “Em phản bội lại chứ?”

      đột nhiên quăng tới câu hỏi, ý tứ có phần hăm dọa, đáy lòng Lục Tâm Đồng run lên,

      Phản bội lại ? Là ý gì? phải là lo lắng cho đội nón xanh !

      Loại tình này làm sao có thể phát sinh người , đem thành loại người
      lẳng lơ sao? Khi kết hôn vốn nên đối với hôn nhân trung thành a!

      Lục Tâm Đồng sinh ra khó chịu.

      ”.

      Lục Tâm Đồng nhìn đáng ghét, luôn dùng câu mệnh lệnh để hỏi , nhưng trời sinh tính tình yếu đuối, có cách gì chống lại cường hãn của .

      “Em tuyệt đối phản bội lại .” từng chữ từng chữ cố sức chứng minh bản thân.

      Giang Thánh Tu rất vừa lòng khi nghe được , khóe miệng hơi hơi nhướng lên, buông tha cho , muốn rời phòng bếp, nhưng mới về phía trước vài bước sau lại ngừng lại. “Nếu có thể, hi vọng kết hôn trong vòng tháng tới”. Nếu quyết định kết hôn, để lãng phí thời gian.

      Trong tháng kết hôn? phải trong trăm ngày hoàn thành việc kết hôn? vốn suy nghĩ, ít nhất còn có chút thời gian xây dựng tình cảm, tháng có phải hay quá nhanh rồi? Lục Tâm Đồng mới nghĩ muốn cái gì, trong chớp mắt thấy bóng hình đâu. choáng váng đầu óc mà nghĩ tới, rốt cuộc là thay chính mình chọn chồng là cái dạng gì a? tại đổi ý có còn kịp ?

      Hối hận cũng kịp rồi, hôn định, vài ngày sau, Lục Tâm Đồng được Giang Thánh Tu dẫn mua áo cưới.

      Trời mới biết, mới dừng xe trước cửa tiệm áo cưới, Giang Thánh Tu liền quăng đến câu: “ cùng khách hàng còn có hẹn, sau khi em chọn xong y phục, trước hết ở chỗ này chờ , trễ nhất là tiếng sau đến đón em.” xong nhìn xuống đồng hồ tay, như là vội lắm.

      Kỳ thực là trong lúc cấp bách bớt chút thời gian cùng , cũng cho là ngay cả việc mua lễ phục cho vợ, cũng phải theo cùng, là lãng phí thời gian của , nhưng cùng ấy đến lại được, bằng mọi cách mẹ dặn dò muốn phải đối tốt với chút, muốn cùng xây dựng tình cảm tốt, còn cách nào khác là vừa đưa ra đây, lại cùng ràng tình huống.

      P/s: Tu thiệt là quá đáng mờ... có ai đám cưới mà để dâu tự chọn áo cưới... còn mình gặp khách hàng đâu....
      honglak, Sue úlinhdiep17 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 2:

      Nguyên bản Lục Tâm Đồng còn suy nghĩ vì sao còn có thể dụng tâm như vậy, chủ động muốn theo chọn lễ phục, hóa ra chỉ là chịu trách nhiệm đưa đón mà thôi, có thể nghĩ, nhất định là dì Giang cầu bồi chọn lễ phục rồi.

      hiểu loại cảm giác mất mác này, nhưng vẫn là ngoan ngoãn mỉm cười : “Được, em chờ .” công tác bận rộn, thể tạo thêm phiền toái cho .

      Giang Thánh Tu nhìn cười ngọt như vậy, chút oán trách, trong lòng dâng lên cỗ cảm giác tội lỗi. nhíu mày, cực lực muốn đem suy nghĩ thiếu nợ ra khỏi đầu, lạnh lùng : “Sau khi chọn xong, ở chỗ này chờ ”.

      “Vâng”. Lục Tâm Đồng mỉm cười đáp, mãi đến khi lái xe , mới phát ra mình cười đến mức mặt cũng cứng rồi.

      vỗ vỗ hai má, mang theo tươi cười bước chân vào cửa hàng lễ phục, lập tức được nhân viên cửa hàng nhiệt tình tiếp đón.

      Bởi vì phải đám cưới trong trăm ngày, dâu thể mặc lễ phục màu trắng hoặc màu đỏ thẫm, cho nên nhân viên cửa hàng giới thiệu mặc lễ phục màu bạc, màu vàng hoặc màu đào mật có màu sắc gần giống với lụa trắng, còn giúp thay đổi từng bộ, khen có dáng người đẹp, mặc bộ lễ phục nào cũng đều xinh đẹp.

      Nhưng kỳ thực muốn nghe nhất là lời khen ngợi từ Giang Thánh Tu, nhưng lại có mặt nên quyết định ngay nên mua bộ nào, cũng có thay lễ phục người, chờ quay lại, muốn nghe xem chút ý kiến của .

      Giang Thánh Tu đến muộn, trễ gần hai mươi mấy phút mới đến, bước vào cửa hàng, chỉ thấy Lục Tâm Đồng mặc lễ phục màu bạc, ngồi ở ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, xa xa vừa nhìn thấy, giống như tinh linh lạc xuống trần gian, điềm tĩnh lại phiêu dật, khiến cho tự giác mà dán mắt vào .

      Dường như nhận ra có người nhìn, lúng túng mở mắt ra, đập vào tầm mắt đúng là Giang Thánh Tu, bày ra khuôn mặt khôi ngô, biết tại sao tim lại nhảy lung tung. khẩn trương mà đứng lên, nhưng lại quên chính mình mang giày cao gót, lảo đảo trượt cái.

      Giang Thánh Tu nhanh nhẹn đỡ lấy , đè lại bả vai của , nhíu mày lại, dường như trách rất chú ý cẩn thận.

      trở lại....” cười yếu ớt, tim vẫn đập rất nhanh, có lẽ là bởi vì.... thiếu chút nữa té ngã.

      Giang Thánh Tu chậm rãi buông lỏng ra, nhưng ánh mắt hoảng sợ vẫn rời khỏi .

      Từ xa nhìn giống như tinh linh, lại gần nhìn , dưới phụ trợ của bộ lễ phục màu bạc, nước da trắng như tuyết của càng thêm óng ánh trong suốt, làm cổ họng nóng lên, hề nghĩ ngợi mà mở miệng : “Em mặc như vậy nhìn rất đẹp.”

      Lục Tâm Đồng e lệ rụt rè, bỗng nhiên đôi mắt sáng lên, hưng phấn khác thường đem hai bộ lễ phục khác đưa cho . “Vậy cái này cùng cái này được ? cũng cảm thấy nhìn đẹp sao?”

      “Đều xinh đẹp.” Giang Thánh Tu bất ngờ mình khen ngợi có thể làm cho vui vẻ như vậy, làm cho vốn là gắng gượng tới giúp chọn lễ phục, tâm tình hiểu sao mà tốt lên.

      “Đều xinh đẹp?” là trả lời cho có lệ với sao? Thấy lộ ra vẻ thất vọng, Giang Thánh Tu càng hiểu lòng của con , đều xinh đẹp tốt sao? “Nếu thích tất cả mua , dù sao em mặc vào nhất định đều nhìn rất đẹp.”

      Lục Tâm Đồng thấy nghiêm túc như vậy, giọng điệu còn tăng mạnh, bỗng nhiên hiểu, từ xinh đẹp chắc là ca ngợi rồi. Mặt trong nháy mắt nóng lên, cúi thấp dám nhìn .

      muốn tính tiền, em có muốn đem lễ phục thay hay ?”

      “Vâng, vâng...” Gương mặt của Lục Tâm Đồng hồng, lấy nhanh tốc độ chạy vào phòng thay quần áo.

      Chỉ mặc vào nhìn rất đẹp thôi, có cần phải khoa trương chạy như vậy ? Giang Thánh Tu cảm thấy rất thú vị, khóe môi chậm rãi giơ lên.

      “Thưa ngài, bạn của ngài đáng như vậy, ngài nhất định rất thích ấy !” Nhân viên phục vụ đứng bên, đều nhanh bị tia chớp vô địch của bọn họ làm cho mù.

      ? Giang Thánh Tu sửng sốt, nhìn chằm chằm theo hướng phòng thay đồ. Với , điều quan trọng đầu tiên là , nhưng đối với thể cũng nên có cảm giác động tâm, hơn nữa cá tính lạnh lùng, càng thích hoạt bát, nhiệt tình, mà ấy cũng phải là người tình lý tưởng của , làm sao có thể ấy... (Sky: sau này mới biết... gì là thể xảy ra ...)

      Chẳng qua là muốn mẹ an tâm nên mới lấy về làm vợ mà thôi...

      Rất nhanh tới ngày cưới, sau khi hết yến tiệc, dâu chú rể thẳng về nhà mới nghỉ ngơi, cũng chính là nhà Giang Thánh Tu mua ở bên ngoài.

      Trong phòng tân hôn, Lục Tâm Đồng cúi đầu nhìn bộ áo ngủ người, còn có mông ngồi giường lớn, đêm nay là đêm động phòng hoa chúc, lo lắng biết nên làm thế nào cho phải?

      Thời gian tháng qua rồi, thời gian này mọi người trong nhà họ Giang đối với rất tốt, chú Giang, dì Giang giúp lo mọi việc khi cha mẹ qua đời, giúp sắp xếp hôn lễ, làm cho có rất nhiều việc để làm, bề bộn đến nỗi có thời gian đau lòng, cũng có tâm tình lo lắng có thể thích ứng hay .

      , cho dù cho thời gian ba tháng, vẫn là có biện pháp thích ứng được, cho nên đối diện với hôn nhân nên lạc quan chút.

      Chỉ là tháng nay, Giang Thánh Tu lúc nào cũng bề bộn nhiều việc, trừ có lần đó theo chọn lễ phục ra, bận bịu công việc cả ngày, để cho mình cùng người nhà chuẩn bị hôn lễ, dường như muốn cùng kết hôn, ngày đó với “Em mặc như vậy nhìn đẹp lắm” chắc quên rồi....

      , phải phấn khởi lên, hôm nay là ngày mà kết hôn!

      Lục Tâm Đồng vì chính mình động viên, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy ào... ào..., làm cho mặt tự chủ mà nóng lên. Hôm nay mặc là bộ đồ ngủ màu trắng hoa văn rất bảo thủ, trước ngực cúc áo rất nhiều, muốn cởi ra rất phiền toái....

      Ai da, nghĩ cái gì mà cới với cởi chứ, chỉ biết càng nghĩ càng thêm khẩn trương lúng túng.

      Làm sao bây giờ, tim đập là nhanh....

      “Ta phải bình tĩnh chút...” Lục Tâm Đồng học lễ nghi người Nhật Bản quỳ gối ở giường, muốn cho tâm tình trong lòng bình ổn chút.

      “Em cái gì?”

      Hù dọa! là xuất từ khi nào? Lục Tâm Đồng vừa thấy Giang Thánh Tu đứng ở bên giường, vội vã lắc đầu : “, ta gì”.

      Giang Thánh Tu từ cao nhìn , vừa mới tắm xong, thay đồ ngủ màu xám, tóc còn ẩm ướt, gợi cảm chết người.

      Lúc này người vợ nhu thuận mới cưới của quỳ gối ở giường, mặc bộ đồ ngủ màu trắng hoa văn càng làm cho thanh tú trong sáng, tóc dài tự nhiên rơi trước ngực, theo bộ ngực nhô lên buộc vòng quanh đường cong mê người, làm bụng dưới căng lên.

      vợ này của cũng ngon miệng giống tiểu bạch thỏ nhỉ....

      Giang Thánh Tu đột nhiên cảm thấy có điểm giống trước, là bởi vì kết hôn nên có hương vị nữ nhân hơn sao? Hay là do ánh trăng ngoài cửa sổ kia nhàn nhạt chiếu người , mới có thể cho rằng đặc biệt xinh đẹp. tháng qua, cùng gặp mặt quá 10 lần, ngoại trừ lần đó theo chọn lễ phục ra, hầu như chưa từng cùng đơn độc ở chung qua.

      ngồi lên giường, ngồi bên cạnh , nhịn được đưa tay muốn đụng chạm vào .

      Lục Tâm Đồng nén lại hoảng sợ, hướng bên cạnh co rụt lại.

      Giang Thánh Tu bực mình nheo lại đôi mắt tuấn, rất thẳng thắn. “Em dự định đêm nay cũng để cho chạm vào sao? làm tình như thế nào sinh con được?”

      P/s: tiếp theo có thịt ta... *đỏ mặt-ing*
      honglaklinhdiep17 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 2.2

      Làm, làm.... Lục Tâm Đồng chợt đỏ mặt, chữ thứ hai giống như là bí mật thể , chỉ mới ở trong lòng nghĩ đến mà cứng lưỡi rồi, sao có thể dùng giọng điệu nghiêm túc như vậy mà với , rất xấu hổ .

      “Em, em chỉ là rất khẩn trương....” xấu hổ .

      Giang Thánh Tu nhíu mày, cũng chán ghét câu trả lời này. “Em chưa từng có bạn trai sao?”

      Lục Tâm Đồng mạnh mẽ lắc đầu. “ có...” xong, lén lút ngắm , liếc thấy nở nụ cười, khóe môi hơi giương lên, cười có chút tà khí lại vừa mê người, hại nai con trong lòng nàng chạy loạn.

      Từ độc thân đến kết hôn chỉ có tháng, từ trước đến nay có cùng con trai nắm tay qua, lại phải cùng người đàn ông này sinh con, biến hóa cực lớn như vậy, vào giờ khắc này càng khiến cảm nhận được ràng.

      lúc nào cũng làm cho tâm tình kích động, tim đập dồn dập, đối với chính rất đặc biệt, tại hai người lại vừa kết hôn, thành chồng của , tự thuyết phục bản thân, cùng chồng phát sinh quan hệ thân mật cũng là chuyện đương nhiên.

      có sao?” Giang Thánh Tu thấp giọng , càng dựa sát vào .

      Vợ của chưa từng có bạn trai, nghĩa là là người đàn ông đầu tiên của . có quan trọng chuyện trinh tiết, nhưng người đàn ông nào hy vọng vợ mình còn thuần khiết? phải trường hợp ngoại lệ.

      nghĩ, chừng cũng chưa từng bị con trai nắm tay ..... nhàng nắm lấy tay , muốn cho có thói quen bị đụng chạm, chờ ấy thích ứng rồi trở tay kịp ngụm ăn luôn , dù sao đêm còn dài, bỏ qua .

      Lục Tâm Đồng còn tưởng rằng muốn đối với làm cái gì nữa, nghĩ tới chẳng qua là nắm tay mà thôi, liền thở phào nhõm. tưởng rằng tay cũng giống như người của rất lạnh lẽo, nhưng ngờ nó vô cùng ấm áp, lại to lớn, có thể bao trùm toàn bộ tay , làm cho cảm thấy thực an tâm.

      Giang Thánh Tu thừa dịp chú ý cúi đầu xuống chiếm lấy môi , hôn khiến cho giọng hô lên.

      Lưỡi của linh hoạt trăn trở trong miệng , khiến biết phải làm sao, chỉ có thể hé miệng mặc cho mạnh mẽ đòi hỏi, dùng chút lực, trong nháy mắt bị áp đảo ở giường, mặc dù thân hình có dán chặt lên người , cánh tay vẫn còn chống đỡ ở mặt giường, nhưng gần gũi như vậy, cũng đủ để cho mặt nhanh hồng.

      Gương mặt tuấn tú của cách gần gần, môi của bị dịu dàng hôn, thoải mái, nghe thấy mùi vị của tốt..... say sưa nhắm mắt lại, hai tay tự chủ mà ôm chặt lưng .

      A, ngực giống như có chút lạnh.... cảm thấy kỳ lạ mở mắt ra, chỉ thấy tay trượt đến trước ngực , cởi ra từng cúc áo trước ngực .

      Môi rời khỏi , dùng ánh mắt nóng rực xa lạ nhìn , nhìn lộ ra tảng lớn da thịt, vạt áo dưới rộng mở có thể thấy nội y Lace của ....

      Trái tim Lục Tâm Đồng chắc sớp rớt khỏi ngực rồi, chưa từng để cho đàn ông nhìn qua thân thể khỏa thân của , mặc dù người đàn ông này là chồng của , thân thể của đáng lẽ nên thuộc về , cũng chán ghét đụng chạm của , nhưng mà, nhưng mà....

      vẫn còn sợ, họ vẫn còn quá xa lạ, chưa quen thuộc đối phương, vẫn hy vọng có thể đối với nảy sinh nhiều tình cảm, rồi mới đụng chạm thân thể sau...

      Nhưng đêm nay là đêm tân hôn, có lý do gì để dừng lại mà....

      Lục Tâm Đồng cắn răng nhắm mắt lại, muốn nghĩ thế nào cũng theo , dù sao bọn họ là vợ chồng, có quyền chạm vào , cho đến khi phát ra hề làm gì, mới mở mắt ra, nhìn thấy chồng chẳng biết khi nào đem cúc áo cài lại, ngạc nhiên ra lời, vừa ngẩng đầu liền chống lại tầm mắt của .

      Giang Thánh Tu chống thân mình, ngồi lại giường, có chút bất đắc dĩ mà nâng trán : “Em là vô vị muốn chết, ngủ .” xong, kéo chăn lên, đúng là nằm xuống ngủ.

      có trực tiếp với , bộ dáng miễn cưỡng của , giống như cường bạo vậy.

      Có lẽ ở đêm tân hôn cái gì cũng làm thực rất mất hứng, nhưng hiểu bọn họ trong lúc đó còn chưa quen thuộc, muốn trong đêm nay tiếp nhận thân thể của , xác thực quá ép buộc và làm khó người khác.

      Với lại loại tình này vốn là hai bên tình nguyện, mới có thể đạt được vui vẻ, cũng muốn vì ham vui nhất thời, khiến cho sau này sinh ra ám ảnh, hơn nữa lại bài xích , cho nên dù là đối với thân thể có cảm giác, vẫn còn phải.... nhẫn nhịn.

      Lục Tâm Đồng kinh ngạc trừng mắt nhìn, thể giải thích vì sao nhìn tới bóng lưng đưa về phía , chẳng lẽ cảm thấy rất nhàm chán sao? Đàn ông đều là dựa vào nửa người dưới mà suy nghĩ sao, đến thời khắc mấu chốt, cách nào nhẫn nại, thế nào lại có biện pháp buông tha , đây là có chuyện gì... (sky: @@! Chị Đồng ơi, chẳng lẽ chị muốn bị thịt sao....)

      Chẳng lẽ.... nhìn ra sợ hãi của , cho nên muốn miễn cưỡng ? Lục Tâm Đồng nghĩ như thế nào cũng chỉ có lý do này là hợp lý nhất, đúng , nhàm chán phải ý định của , kỳ thực là băn khoăn về tâm tình của , dịu dàng.... (sky: chị lại nhầm rồi, do chị chưa thấy ánh mắt sát thủ của ảnh thôi./ Tu: *liếc mắt*... sky: *xách dép*, *chạy*)

      chạm vào , theo lý thuyết, phải thoải mái, nhưng lại xấu hổ, nhớ lại bị hôn qua môi vẫn còn hơi nóng, dường như được khơi mào cái gì, tim đập có phần dồn dập.

      có thể tin tưởng chồng rồi.....

      liền nhìn bóng lưng dày rộng của , nhìn lâu lâu, môi có phần giương lên, sau đó bất tri bất giác hai mắt nhắm lại, ngủ thiếp ...

      Lục Tâm Đồng dạy sớm, muốn nấu bữa ăn sáng, tối hôm qua bởi vì quá khẩn trương, nên cũng tốt xem xét căn hộ này, đến bây giờ mới có thời gian mà hăng hái nhìn căn hộ.

      Căn hộ của Giang Thánh Tu trang trí theo phong cách cực giản dị, chỉ có hai màu đen trắng, vật dụng trong nhà cũng rất đơn giản, lại đem đến cảm giác quá lạnh, ngay cả trước sân thượng cũng treo rèm cửa lớn màu xám.
      “Nếu có thể đổi lại màu sắc tốt....” thào, tới phòng bếp, mở ra tủ lạnh muốn tìm chút nguyên liệu nấu bữa sáng, mới phát bên trong đặt ít thực phẩm nấu chín cùng đồ ăn dành cho lò vi ba.

      Ôi, ăn uống thực rất tùy tiện rồi! Từ hôm nay trở , để cho ăn thức ăn bên ngoài này, mỗi ngày đều nấu đồ ăn ngon để sẵn cho ăn, như vậy mới đủ chất dinh dưỡng.

      Bởi vì trong tủ lạnh có gì có thể dùng để nấu ăn, đành hỏi người quản lý dưới lầu, gần đây có siêu thị cỡ lớn hai bốn giờ hay .

      Vận khí tốt, cách đó xa vừa vặn có cái, vì thế liền tới đó mua ít nguyên liệu nấu ăn rồi về, nấu bát cháo kiểu Trung Quốc, bánh trứng, cũng làm sandwich kiểu Tây, Hamburger, miếng bánh mì nướng cho bữa ăn sáng, để cho chọn lựa.

      Sau khi nấu xong, vội vàng dọn dẹp mọi thứ trong bồn rửa, ánh mắt đột nhiên thấy con côn trùng màu nâu, bị dọa đến nỗi lông tơ dựng đứng, vội vàng chạy ra khỏi phòng bếp, lúc trước có ba thương đều giúp xử lý hết thảy, tại...

      nhìn qua hướng phòng ngủ, đấu tranh hồi lâu, quyết định tự mình giải quyết.

      Giang Thánh Tu tây trang phẳng phiu bước ra khỏi phòng, liền thấy sắc mặt tái nhợt, thở phì phò bộ dáng rất mệt, tối hôm qua ràng có làm chuyện gì khiến mệt mà.

      “Em làm sao vậy?”

      “Em vừa rồi mới đánh chết con côn trùng....” gượng cười , mặc dù rất sợ nhưng đánh được, nghi ngờ mà dám bước vào phòng bếp nữa.

      dám đánh? Giang Thánh Tu rất khó tưởng tượng có thể làm được, bình thường các đều phải sợ côn trùng đến thét chói tai sao, nhưng nếu đánh rồi, sao sắc mặt lại khó coi như vậy? Thầm nghĩ, muốn vào phòng bếp rót ly nước uống, qua nhà ăn, bị bàn đầy thức ăn hù dọa.

      Lục Tâm Đồng theo phía sau , xoắn tay vào nhau : “Em biết thích ăn cái gì vào bữa sáng, cho nên liền làm hết”. loại thích ăn .

      Toàn bộ? Này ít nhất là phần ăn sáng của tuần !

      Giang Thánh Tu nhìn thấy nhiều đồ ăn như vậy liền muốn buồn nôn, là thua cho , biết đầu của suy nghĩ cái gì. “Em về sau đừng nấu bữa sáng nữa, có thói quen ăn điểm tâm. Bình thường đến công ty thư ký pha cho ly cà phê, để cho nâng cao tinh thần.

      “Cái gì?” phải nhìn thấy bữa sáng thích, mà là ăn sáng? “ làm đây”. Giang Thánh Tu thấy mặt nàng thất vọng, trong lòng có chút áy náy, nhưng vốn ăn bữa sáng, có khả năng vì mà thay đổi thói quen.

      P/s: Cuối cùng có chịu ăn sáng ???? Các tình hãy chờ câu trả lời vào ngày mai nha!
      honglakSue ú thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 2.3

      “Đợi chút--” Lục Tâm Đồng nóng lòng mà kéo lại tay , sau đó bỏ tay ra, hai tay chắp lại nhưng muốn nhờ, : “Chỉ cần chờ em chút là tốt rồi!” Tiếp đó ấy chạy vào phòng bếp.

      Giang Thánh Tu biết rốt cuộc muốn làm gì, nhưng nhìn còn chút thời gian, liền đợi mấy phút, nghĩ tới lại đưa cho hộp cơm, làm nhíu lại chân mày. “ phải ăn sáng mà...”

      Nhìn thấy mất hứng, Lục Tâm Đồng có can đảm tiếp, nhưng nghĩ đến mình là vợ của , có nghĩa vụ chăm sóc cho thân thể của , liền thể .

      “Bữa sáng là bữa ăn quan trọng nhất trong ngày, nếu ăn được, cũng xin ăn ít được . Em tin nếu ăn chút gì, làm cũng có tinh thần hơn”. xong, chuẩn bị tốt tâm lý bị cự tuyệt rồi, có lẽ mắng xen vào việc người khác....

      Giang Thánh Tu là muốn mắng , nhưng, ánh mắt của , thế nào cũng là quan tâm , khiến đành lòng cự tuyệt , cứ như vậy mang theo cơm hộp, hướng cửa trước tới.

      tốt quá, nhận! Lục Tâm Đồng hài lòng đưa mắt nhìn ra cửa.

      tại, chồng làm rồi, ở nhà tiếp theo phải làm gì? Cứ quét dọn , thân là bà chủ nhà nên phải giúp đem nhà cửa dọn dẹp tốt, đợi lát nữa buổi tối tan tầm, nấu bữa cơm tối cho ăn...

      Khoan , trở về ăn cơm tối sao? Trước khi kết hôn, còn có qua, công việc bề bộn, có thời gian theo , hẳn là rảnh trở về ăn cơm ...
      Lục Tâm Đồng có phần chán nản, nhưng lập tức lại lắc đầu phấn khởi lên, hôn nhân này mặc dù là theo nguyện vọng của mẹ, nhưng đúng là người đàn ông mà chọn, nhất định phải cố gắng làm việc, để cho cùng chồng dần dần thay đổi mối quan hệ tốt lên mới đúng!

      Đúng, vẫn nên nấu bữa ăn tối, có lẽ bỗng nhiên về nhà ăn cơm cũng chừng...

      Thời gian qua mau, Lục Tâm Đồng gả cho Giang Thánh Tu cũng được nửa tháng rồi, mỗi ngày đều vội vàng giúp xử lý việc trong nhà, còn có cùng với các bà vợ hàng xóm cùng nhau dạo chợ truyền thống.

      Kỳ thực vừa mới chuyển đến ở đây mà vì liên quan đến tính cách hướng nội, mỗi ngày đều ở trong nhà nhàm chán đến hoảng sợ, vẫn là nhóm bà vợ hàng xóm chủ động gọi mua thức ăn, tham dự hoạt động của tiểu khu, cuộc sống xung quanh của chậm rãi mở rộng ra. Các ấy còn ngày kia có hoạt động du lịch tại Cao Hùng hai ngày, hỏi có muốn cùng hay , nhưng vì còn muốn giúp Giang Thánh Tu nấu cơm, cần suy nghĩ liền cự tuyệt.

      đến nấu cơm, còn xin chỉ giáo riêng mẹ chồng, nấu các món Giang Thánh Tu thích ăn, nhưng rất ít khi trở về được đúng giờ ăn cơm. Bình thường khi trở về, cơm cũng nguội lạnh, cũng mệt mỏi rồi, tắm rửa xong liền nhắm mắt ngủ, làm cho có chút giận, nhưng mà, ít nhất cũng chịu ăn điểm tâm.

      Sau này, mỗi ngày đều giúp làm cơm hộp, từ sandwich, cơm nắm, bánh trứng, ngay cả bạch tuộc chiên cùng với bánh ga tô trứng gà đều làm, rốt cuộc cũng thỏa hiệp, ăn xong bữa sáng mới làm, trong đó thích ăn nhất là bánh mì kẹp thịt, mỗi ngày đều làm cho ăn.

      Chỉ có điều, tình cảm vợ chồng của bọn họ, dường như liền duy trì ở mức ôn hòa như vậy, từ sau đêm tân hôn đó, có đụng chạm vào nữa, tuy rằng loại này hữu danh vô thực nhưng tình huống tính là bình thường , chỉ là nghĩ, cứ như vậy thuận theo tự nhiên có gì là tốt.

      Sau khi ăn xong, bởi vì có việc gì, liền chuyển cái ghế dựa ra để lau tủ trong phòng khách, chuyên tâm đến nỗi có nghe tiếng khóa cửa bị mở ra, đến khi nghe thấy thanh có người bước vào cửa, ngạc nhiên chú ý trọng tâm, thân mình từ từ ngã xuống –“Cẩn thận!” Giang Thánh Tu từ phía sau ôm lấy đầu , nghĩ tới vừa bước vào phòng, liền thấy đứng ở cao lau cái tủ, còn là lau đến nỗi từ ghế ngã xuống, may là động tác nhanh, mới có làm cho té ngã.
      Lục Tâm Đồng còn tưởng rằng mình ngã chổng bốn chân lên trời, may mắn kịp thời ôm lấy , mà cái ôm ấm áp từ sau lưng làm cho mặt đỏ bừng rồi, vẫn còn chưa quen đụng chạm với chồng....

      về, như thế nào về sớm thế...”

      thể tan ca đúng giờ sao?” Sau khi chờ đứng vững mới buông người trong ngực ra, phát phòng khách trở nên giống trước, hóa ra là thay đổi rèm cửa sổ. “Em thay đổi rèm cửa sổ? ra là thế này sao?”

      hỏi như thế này, Lục Tâm Đồng lúc này mới nghĩ đến mình có trải qua đồng ý của , gọi người đến nhà thay đổi lại rèm cửa sổ, biết có chọc tức giận hay . “ xin lỗi, em nên là hỏi trước tiếng... Em là cảm thấy gian phòng này quá lạnh lẽo , nghĩ muốn thêm chút màu cho ấm áp, nếu thích em tìm người đổi lại...”

      Giang Thánh Tu nhìn rèm cửa sổ màu vàng nhạt thay xong, đây chính là màu sắc ấm áp sao? cũng dùng màu sắc êm dịu thế này, rất giống với phong cách của ,..... có điều cũng làm vướng mắt .

      “Thay xong tốt rồi, em cần lại phải bận rộn.”

      ?” đồng ý rồi? “Ừ”. đồng ý có khó tin như vậy ? làm sao lại có bộ dáng vừa mừng vừa lo như vậy!

      Lục Tâm Đồng nhàng thở ra, mím môi nhàn nhạt cười : “Vậy muốn ăn cơm chưa? Em nấu xong hết rồi nha!”

      Nhắc đến ăn cơm, Giang Thánh Tu lúc này mới nghĩ đến, đây là lần đầu tiên về nhà đúng giờ ăn bữa tối, đúng là hơi đói rồi, theo vợ bước chân vào nhà ăn.

      chỉ ăn qua bữa sáng nấu, biết bữa tối hương vị như thế nào? Thực ra lúc đầu có thói quen ăn điểm tâm, ngày đầu tiên ấy vì làm sandwich, sau khi đến công ty liền đưa cho cấp dưới ăn, nhưng cuối cùng vẫn là bằng kiên trì của , ăn xong bữa sáng mới làm.

      Sau khi nhìn thấy rau cải đêm nay, ngây ngẩn cả người, bởi vì thức ăn bàn đều là món thích nhất, nhất định có hỏi qua mẹ , đây khỏi khiến tò mò, tối hôm qua, tối hôm trước, trước nữa nấu những món gì? dường như chưa từng ngồi xuống ăn bữa cơm, thực uổng phí dụng tâm của , nhìn để ý tốt việc trong nhà như vậy, càng khiến cho cảm giác được cưới người vợ hiền như quyết định chính xác.

      “Đây là....” bàn cơm có thêm cái bình hoa, bên cắm hoa hồng đỏ tươi, làm cho sinh lòng nghi hoặc .

      “Đó là em nghĩ rèm cửa sổ cũng thay đổi, bằng lại cắm thêm hoa tươi, có thể làm đẹp thêm cảnh vật xung quanh...... cảm thấy tốt sao?” Lục Tâm Đồng bên thay xới cơm, bên cẩn thận quan sát phản ứng của .

      tốt”. chẳng qua là có thói quen mà thôi, cần phải sợ tức giận như vậy.

      tốt quá! Ở bàn cơm có bình hoa hồng đỏ, những tô đẹp cho cảnh vật mà còn có thể kích thích cảm giác thèm ăn, khiến cho việc ăn cơm cũng trở nên lãng mạn, rất có khí nha!” xới cơm, mỉm cười đưa cho .

      Sau khi Giang Thánh Tu tiếp nhận bát cơm, ăn thử rau cải, đôi mắt sáng lên.

      “Ăn ngon ?” nín thở mà chờ câu trả lời của .

      “Ăn ngon.” khen ngợi , tiếp tục tấn công xuống bàn. biết tay nghề nấu ăn của ra tốt như vậy a, lúc trước đều bỏ lỡ, nghĩ tới có thể về sau có thể thường về nhà ăn cơm......

      tốt quá!” Nghe vậy, Lục Tâm Đồng cũng an tâm ngồi xuống ăn cơm, nếu mà có thể bởi vì ăn ngon mà mỗi ngày đúng giờ trở về ăn cơm tốt rồi.

      Giang Thánh Tu vừa ăn, vừa chú ý bình hoa hồng bàn, cảm thấy có chút khác biệt.
      Khác biệt ở chỗ nào nhỉ? đổi lại rèm cửa là muốn cho trong phòng thoạt nhìn có chút ấm áp, bàn để hoa tươi là muốn cùng ăn cơm rất lãng mạn, ra loại ý nghĩ này thực thực tế, nhưng sau khi qua bố trí khéo léo của , thực cho rằng toàn bộ căn hộ này cảm giác rất giống nhau, trở nên thực ấm áp, rất ấm áp, rất có mùi vị gia đình....

      Nghĩ đến đây, Giang Thánh Tu càng thêm hưởng thụ thời khắc ăn cơm chính là tốt đẹp nhất, cho đến khi đột nhiên phát chuyện, thu hồi khóe môi cười.

      “Đúng rồi, sáng sớm ngày mai đáp máy bay Cao Hùng công tác, ba ngày sau mới có thể trở về”. Nghĩ đến phải rời nhà ba ngày, là có chút yên lòng cho .

      phải..... công tác?” Lục Tâm Đồng ngẩn người, bọn họ vừa mới kết hôn nửa tháng, ngày mai phải bỏ lại để công tác rồi? “ mình em thành vấn đề chứ?” Giang Thánh Tu lo lắng hỏi.

      “Đương nhiên rồi”. Lục Tâm Đồng lắc đầu, mỉm cười , cũng phải chưa từng ở mình.

      Giang Thánh Tu nghe được đáp án khiến an tâm, gật gật đầu : “ mua quà về cho”. Nghĩ rằng mang quà về là an ủi tốt nhất.

      lại muốn mua quà.....

      Lục Tâm Đồng buồn bã ăn cơm, nghĩ tới ba ngày sau mới trở về, nghĩa là có ở nhà, ba ngày nay phải làm cái gì? Giống ngày thường cũng giặt quần áo, nấu cơm, quét dọn nhà cửa sao? Mặc dù mình có vấn đề, nhưng, từ khi làm vợ, mỗi ngày có thói quen chờ tan tầm trở về, ngày thấy , khó tránh khỏi cảm thấy đơn.

      Nghĩ đến phải công tác ba ngày, cảm thấy là dài đăng đẳng....

      Lục Tâm Đồng ở nhà sau khi Giang Thánh Tu Cao Hùng, hôm sau liền cùng hàng xóm tham gia hai ngày du lịch ở Cao Hùng.

      Kỳ thực vốn là có ý định tới Cao Hùng, nhưng ba ngày nay đều rảnh rỗi, hơn nữa nhóm các bà vợ hàng xóm vẫn giựt dây , cho nên ngày hôm qua liền đăng ký tham gia.

      Lúc này, là mười giờ tối, ở tại cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn khuya, đem theo thức ăn bước ra khỏi cánh cửa tự động.

      Ăn khuya này vốn là mua giúp nhóm bà vợ hàng xóm, tại cũng trễ rồi, ban ngày xe du lịch vội vàng cho bánh quy, thức uống, còn giúp đỡ chăm sóc trẻ em, muốn đủ mệt rồi, rất muốn ra khỏi cửa, nhưng các bà vợ hàng xóm muốn xem ti vi, cầu xin mua, còn phần ăn của các ấy mời, tiện từ chối, đành phải ra ngoài dạo mát rồi.

      Vừa vừa nghĩ Giang Thánh Tu biết chuyện đến Cao Hùng, hẳn là muốn cùng tiếng, nhưng bình thường có thói quen liên lạc với , căn bản là biết số điện thoại của .

      sau khi công tác cũng có gọi về nhà báo bình an, có cơ hội cùng chuyện, có điều chỉ nghĩ ở Cao Hùng đêm rồi trở về nhà, chắc là có vấn đề gì !

      Mới nghĩ như vậy, đường quay về khách sạn, ngang qua con phố có cửa hàng đột nhiên bị vài thiếu niên tóc vàng nhìn tốt vây quanh, nhịn xuống tiếng hét chói tai và hoảng sợ, giả ngu hỏi: “Xin hỏi có chuyện gì ?”

      “Tiểu thư, bộ dáng lớn lên đẹp, cho ít tiền hoa hoa .” (sky: tiền hoa hoa là tiền gì, mình biết, có bạn nào biết ???) người trong đó giống thiếu niên cầm đầu phách lối vươn tay ra, muốn đưa.

      Lục Tâm Đồng nào dám lấy cứng đối cứng theo chân đám người kia, bọn họ muốn tiền, cho bọn liền xong thôi, nhưng hỏng là chỉ đem tiền mua đồ ăn khuya, tất cả đều dùng hết rồi. “Tiền của ta đều dùng mua để mua đồ ăn rồi.... bằng những cái này các ngươi ăn ?” đưa ra cái bao đựng thức ăn, trừ cái đó ra, có cách khác.

      “Muốn dùng thức ăn đuổi chúng ta? xem chúng ta như lũ ngốc à, đàn bà thúi!” Tên thiếu niên ràng nổi giận mà đẩy cái.

      Lục Tâm Đồng bị dùng sức đẩy, lảo đảo mà lui mấy bước, bị người thiếu niên phía sau chăn lại ôm, bị hù dọa cùng sợ hãi, vội vàng giãy giụa- thoát ra khỏi , lại lập tức bị thiếu niên đối diện nắm được cằm.

      “Xin lỗi cho ta! Vì để chứng minh có thành ý xin lỗi, cùng theo chúng ta ăn khuya!”

      “Ta kết hôn rồi....” ràng ánh mắt thiếu niên này rất dâm loạn làm cho nhìn rất thoải mái, nếu như còn phải theo chân bọn họ ăn khuya, chỉ còn cách tự bảo vệ mình bằng cách kéo dài thời gian, đợi chút xem có người đến cứu hay .

      P/s: rốt cuộc có người hùng nào tới cứu chị Đồng nhà mình a??? Nam phụ xuất ??? Hay chỉ là người qua đường A???? Mọi người chờ câu trả lời trong chương 3 nhé!
      honglak thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 3:

      “Kết hôn? lại đùa giỡn chúng tôi hả? Nhìn thế nào cũng chỉ có 20 tuổi!”

      “Ta thực kết hôn rồi.” làm ra bộ dáng nghiêm chỉnh : “Ta thực thể ăn khuya với các ngươi, để cho chồng ta biết được hay”.

      Nghe vậy, đám thiếu niên liền cười ha hả, cười đến mức cảm thấy sợ hãi.

      “Kết hôn rồi mới tốt, càng là người đàn bà có kinh nghiệm phong phú rồi....” Thiếu niên nháy mắt, những người khác bắt được hai cánh tay của , muốn đem mang .

      “Buông tay, thả ta ra! Cứu mạng a!” Lục Tâm Đồng buông tay, túi đồ to tay rơi
      xuống đất. thể giả bộ bình tĩnh nữa, sợ mình bị mang , hôm sau bị lăng nhục rồi chết ở nơi biết tên, sợ hãi liền lớn tiếng gọi to, bất cứ giá nào cũng phải hô to lên, sợ tới mức mau khóc.

      Giang Thánh Tu đến Cao Hùng công tác, xuống ở tại khách sạn vùng lân cận, tại cửa hàng tiện lợi mua gói thuốc, đường trở về, nghe được tiếng kêu cứu, phát thiếu niên bất lương cưỡng ép người con đơn độc, mà kia đúng là vợ của , đây là có chuyện gì, sao có thể ở tại Cao Hùng? “ ấy là vợ của ta, buông cổ ra!” có thời gian suy nghĩ, bắt được cánh tay của , đem bảo vệ ở phía sau.

      Sau khi được cứu, Lục Tâm Đồng chưa bình tĩnh lại chớp mắt nhìn, nghĩ tới có người tốt tới cứu , ngờ lại là chồng của .... Cao Hùng lớn như vậy, quá trùng hợp! thực rất may mắn có thể gặp được , thực , thực bị dọa đến muốn khóc to rồi.

      “Ồ, chồng tới cứu rồi hả! Phải bao nhiêu tiền mới có thể chuộc người về nhỉ?” Thiếu niên thủ lĩnh chưa có nếm được lợi lộc, ỷ vào nhiều người muốn hiếp người.

      “Ta báo cảnh sát rồi!” Đôi mắt Giang Thánh Tu trầm xuống, gặp nguy loạn .

      “Ít gạt người !” Đám thiếu niên cười ha ha tin.

      “Chính ta thấy trước mặt các ngươi lôi lôi kéo kéo, liền lập tức báo cảnh sát, cảnh sát lập tức tới ngay.” Giang Thánh Tu đương nhiên là lừa gạt bọn , nào có báo cảnh sát, nhưng nếu như có thể cần tốn nhiều sức mà đuổi bọn chúng, dối lần có làm sao? người văn minh, thích đánh nhau.

      Đám thiếu niên đúng là bị hù dọa, bọn họ sợ bị cảnh sát bắt được bị nhà trường đuổi học, hiểu thời thế, sờ sờ mũi chuẩn bị chạy, chỉ còn gã thiếu niên muốn chạy đến đánh phủ đầu níu lấy cổ áo, trốn thoát.

      “Ngươi cái tên này ta tha cho ngươi....” Hại cũng sợ hãi! chưa từng chịu qua loại sỉ nhục này, bỏ rơi em, nổi nóng hăm dọa ầm ĩ hướng Giang Thánh Tu đánh tới.

      là, ghét nhất phải đánh nhau. Giang Thánh Tu nhanh nhẹn mà tránh đòn, ung dung mà đánh lại dưới cằm quyền.

      Gã thiếu niên ràng vẫn chưa từ bỏ ý định, lại liều lĩnh đánh loạn xạ trận, cuối cùng đương nhiên là hai mắt đều bầm tím.

      Lục Tâm Đồng lo lắng ở bên nhìn Giang Thánh Tu đánh nhau, cầu nguyện cho bị thương, có phát gã thiếu niên khác muốn đánh lén , từ phía sau ghìm chặt cổ của . “Đại ca, em bắt được người....”

      Giang Thánh Tu bởi vì lo lắng nhìn về phía , phân tâm nên bị đánh quyền, trong miệng nếm được mùi máu tươi.

      Lục Tâm Đồng thấy thế, sợ hãi mình trở thành gánh nặng của , Tâm Đồng liền cắn mạnh lên cánh tay ghìm cổ .

      Gã thiếu niên đau đớn phải la to, đuổi còn kịp, làm sao nghĩ muốn tiếp tục cưỡng ép .

      Giang Thánh Tu thấy bỏ chạy rồi, vội vàng chạy về hướng , thề lần này tuyệt đối phải đem bảo vệ tốt, có trời mới biết lúc thấy bị cưỡng ép trong đầu trống rỗng mấy giây, mất vẻ bình tĩnh thường ngày, may là có việc gì, mảnh mai như vậy cũng chịu nổi cú đánh nha.

      Lục Tâm Đồng thấy hướng về phía mình chạy tới, lại liếc thấy gã thiếu niên thủ lĩnh kia ràng từ phía đầu xe máy cầm cây gậy đánh cầu nghĩ muốn tập kích , hô lớn: “Coi chừng đằng sau!”

      Giang Thánh Tu xoay người, đánh lén tới quá đột ngột, có chút né kịp.
      Lục Tâm Đồng lòng nóng như lửa đốt, nhìn thấy mặt đất có túi to đựng thức ăn, cầm túi đồ ăn nóng đập tới - “Oa! Bỏng chết rồi, bỏng chết rồi!” Gã thiếu niên còn chưa kịp vung gập liền kêu thê thảm như quỷ.

      Hóa ra Lục Tâm Đồng lấy gói Kanto nấu nóng đập gã thiếu niên, canh nóng bắn tung tóe mặt , đỉnh đầu còn treo cái bánh màu đen, bộ dáng tức cười khôi hài.

      Giang Thánh Tu thiếu chút nữa cười ra tiếng, nhưng thấy sắc mặt trắng bệch, bộ dáng còn sợ hãi, liền ngưng cười, cầm tay : “ nhanh lên!”

      “Đợi chút, đồ ăn khuya của em.....” Cũng thể lãng phí thức ăn a! quay đầu lại cầm lên cái túi, lại chạy nhanh theo , vượt qua khu phố đen tối kia, trước mắt sáng ánh đèn chính là khách sạn rồi.

      đường gặp phải tên côn đồ bắt cóc lại vơ vét tài sản, hẳn là rất sợ hãi, mà nếu như , biết mình trở thành cái gì nữa, biết có dũng khí lớn để cắn tay gã kia , còn đổ canh nóng đả thương người khác....

      May mắn là có ở đó a! Lục Tâm Đồng nhìn chăm chú theo hướng Giang Thánh Tu, trái tim đập bùm bùm dữ dội.

      lúc nào cũng thơ ca, sống đến hai mươi tuổi, chưa từng có qua chuyện đương, đương nhiên cũng rất muốn có mối tình, thêm vào đó nhìn thấy trong phim ảnh khi nữ nhân vật chính lâm vào hoàn cảnh khó khăn đều được nam nhân vật chính dũng cứu giúp, ít nhiều có ảo tưởng về người con trai đến cứu nguy cho mình.

      cứu .

      giống như nam nhân vật chính dũng đó, cứu là nữ nhân vật chính gặp nguy hiểm.

      Hình ảnh bọn họ tay nắm tay trốn chạy, giống như là chuyện tình đẹp đẽ trong phim ảnh, làm rung động làm , khơi dậy vòng lại vòng sóng hồng....

      Trong phim tình tiết lãng mạn đều là lừa gạt người!

      Lục Tâm Đồng cúi thấp đầu ngồi ở giường, dám oán giận, cũng dám ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của chồng, bả vai co rúm lại cực kỳ giống học sinh bị thầy giáo đánh. “, em làm sao lại có ở Cao Hùng?” Tâm tình Giang Thánh Tu phức tạp, cho là bọn họ vừa mới cưới, bỏ công tác xa, khẳng định rất tịch mịch, còn lo lắng xem ngày mai trở về trước , muốn chuyến đến công ty bách hóa, mua bộ đồ trang điểm đưa cho , nghĩ tới lại sau lưng đến Cao Hùng, những ngày này rất đặc sắc .

      “Là hàng xóm tới tìm ta....” Lục Tâm Đồng đem nguyên nhân ràng.

      Giang Thánh Tu nghe xong khuôn mặt cứng nhắc : “Em mới chuyển đến lâu, lúc nào có giao tình tốt với hàng xóm rồi? Các ấy tìm em chơi, em phải , cũng cân nhắc chút sao?”

      “Bởi vì em nghĩ tới đợi ở nhà mình....” cúi đầu xấu hổ .

      Sắc mặt Giang Thánh Tu khẽ thay đổi, hoàn toàn quên mất mới vừa mất cha mẹ lâu, người ở nhà quá đơn, áy náy lập tức làm cho mềm lòng, có cách nào lại trách cứ nữa.

      Lục Tâm Đồng cho rằng giận dữ hàng xóm, vội vã giải thích : “Các bác hàng xóm đều là người tốt, thực ! nên trách họ tới tìm em, cùng các ấy chơi em rất vui vẻ”.

      ấy vui vẻ do hàng xóm đưa ấy chơi, phải đưa chơi.

      “Vậy, trễ thế này, sao em còn ra ngoài mua đồ?”

      “Em giúp các ấy mua”.

      lần mua nhiều như vậy? Sao có ai cùng em ?”

      “Các ấy cũng muốn theo em a, nhưng bởi vì muốn xem TV....”

      “Bởi vì các ấy muốn xem TV, có thể muốn em mua sao? cầu như vậy quá vô lý, em tại sao có thể lại đồng ý?” tại trị an tốt, để cho người con trẻ tuổi như em mua đồ ăn vào đêm khuya, vốn chính là chuyện rất quá đáng, nếu như ngang qua, hậu quả thể tưởng tượng được.

      “Vô lý? nghiêm trọng như vậy đâu, em chỉ giúp các ấy chuyện mà thôi, hơn nữa các ấy đối với em tốt lắm nha, lúc ăn cơm còn giúp em lấy thức ăn, lúc qua đường cũng kéo tay em, có gì ăn ngon, cái gì dùng tốt, cũng đều nghĩ tới em nha”. Lục Tâm Đồng ôn hòa mỉm cười .

      Người quá tốt. Giang Thánh Tu cuối cùng nhìn tính cách của , ấy còn có chủ kiến.

      Sắc mặt Giang Thánh Tu khó coi, xem ra vợ của bị người ta sai khiến còn giúp người ta chuyện nữa, đây là cá tính gì của hả, quá mềm yếu lại vừa có chủ kiến.
      “Em trước tiên có thể đem những thức ăn này về cho các ấy ? Các ấy đợi lâu như vậy, nhất định rất đói bụng.....”. Lục Tâm Đồng liếc trộm cánh cửa, nhớ đường để chút chạy. Nghĩ cũng khéo, và chồng vào ở chung khách sạn, nên liền đưa về phòng .

      “Ngồi xuống.” Giang Thánh Tu giận dữ .

      “Vâng”. Ô, ô, là như ngồi đống lửa nha, đáng sợ mà.

      “Đều tới Cao Hùng, sao em điện thoại cho ?” Nếu như có đúng lúc gặp phải , chỉ sợ cũng biết ở Cao Hùng , cảm giác bị giấu giếm kém.

      Lục Tâm Đồng cúi đầu, có chút mất mát : “Em có số điện thoại của ”.
      Giang Thánh Tu im lặng, cảm thấy chính mình thế mà lại phạm cái sai kém cỏi này, đáng chết, mà rất thích loại có lỗi này với , chú ý đến cảm giác của .

      “Từ nay về sau, có chuyện gì em cũng có thể gọi cho ”. lập tức liền đưa danh thiếp của mình ra, ở đầu còn viết số điện thoại cá nhân của mình, đưa cho .
      Lục Tâm Đồng thụ sủng nhược kinh mà tiếp nhận, che dấu được vui sướng mà hỏi: “ có thể gọi sao?”

      “Nếu đưa số điện thoại di động cho em làm gì? Nhưng mà trong thời gian làm, chỉ có thể nhắn tin cho , biết chưa?” hiểu làm gì mà vui vẻ giống như chú chó vẫy vẫy đuôi? Cho số điện thoại có tài giỏi như vậy sao? “ tốt quá”. Lục Tâm Đồng vỗ hai tay, nở nụ cười rực rỡ.

      Giang Thánh Tu nhìn đến choáng váng, như là nháy mắt bị vui sướng cùng nụ cười ngọt ngào của chiếm lấy rồi, tim sục sôi thôi, hiểu sao mà rung động.

      chuyện như vậy liền cười vui vẻ đến mức như thế, bị đánh bại rồi!

      Bây giờ nhớ tới, tính cách của rất mềm mại , mềm mại đến nỗi làm cho người ta cảm thấy quá mức dè dặt, bộc trực, đây là trời sanh vậy, hay là có quan hệ với việc vừa mới mất cha mẹ? Đêm tân hôn thân thể của có cách nào tiếp nhận , nhưng lại kiềm chế cự tuyệt ; biết bữa sáng thích ăn cái gì, liền nấu bảy, tám món bữa sáng cho chọn, ngay cả việc đổi rèm cửa và cắm hoa tươi để bàn cũng sợ bị mắng, bây giờ lại bởi vì cho số điện thoại, vui vẻ đến chết người—thế giới của dường như vây xung quanh , cố gắng lấy lòng , đối với vâng lệnh nghe theo, chuyện này.... phải là muốn chung thủy sao, đúng là rất cảm động, nhưng, nhìn thấy vợ của có thói quen nhẫn nhịn như vậy, cũng cảm thấy đau lòng, nhịn được muốn đối với tốt chút, hòa nhã chút.

      bị ý nghĩ trong đầu làm cho hoảng sợ, trước đây danh nghĩa đúng là vợ , chưa từng cẩn thận nghĩ tới muốn đối xử với như thế nào, nhưng nghĩ đến toàn tâm mà cố gắng, cảm thấy nên quay lại hồi đáp cho , coi như là hồi báo chung thủy của , nên học cách đối với tốt chút, ấy là vợ của , đối với tốt cũng là chuyện đương nhiên.

      Cũng vì là vợ của , khi biết bị người khác đem làm như người ở mà sai khiến, chuyện này làm chồng đương nhiên là nhìn được, tuyệt khiến cho người khác tùy tiện khi dễ .

      Đúng vậy, chỉ đối tối với , còn phải dạy học ”, cần phải mực chịu đựng.

      nhàng xoa lên tay , để lộ hiểu của , vẻ mặt thương tiếc : “Bị người khác cưỡng ép em sợ đến nỗi mau khóc, vì sao lại có dũng khí cắn người kia, còn giúp đuổi đánh tên đánh lén?”

      “Kia còn phải , bởi vì bọn họ muốn đánh bị thương a?” lúc ấy đương nhiên sợ, nhưng ý nghĩ tới bảo vệ còn hơn hết tất cả mọi thứ rồi. Thôi , phải làm như vậy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :