1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dạ tôn dị thế - Tuyệt Thế Khải Hàng (Q2- C43.1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 18: Địa Ngục Cuồng Lang (1)

      Buông ra thần thức, Nguyệt Vũ cảm thụ được nguy hiểm kia dần dần tới gần ……

      Trong phạm vi thần thức bao phủ, Nguyệt Vũ lập tức biết thứ đến đây tột cùng là cái gì. Lập tức nàng cái gì cũng , chính là cười quỷ dị, sau đó đột nhiên hóa thành trận thanh phong biến mất tại chỗ…

      Sau khi toàn viên Khống Thiên cúi đầu thưởng thức phen “lời kinh điển” của Nguyệt Vũ xong, đột nhiên phát , đội trưởng của mình thế nhưng biến mất dấu vết!

      Điều này tất nhiên làm mọi người lo lắng. đám giống như kiến bò chảo nóng cũng biết phải làm thế nào mới tốt!

      lúc bọn họ chuẩn bị phân công nhau tìm đội trưởng, trận thanh quen thuộc dễ nghe truyền vào lỗ tai bọn họ:“Ta sao, cần để ý ta, các ngươi vẫn nên hảo hảo chiếu cố chính mình !”

      Cái câu“Hảo hảo chiếu cố chính mình” Nguyệt Vũ rất là hiểm.

      Nghe được thanh , mọi người liền thở phào nhõm hơi. Hoàn hảo, đội trưởng có việc gì, bằng bọn họ cũng biết phải làm sao bây giờ!

      đợi đoàn người thở hơi, từng đợt tiếng rít gào trầm thấp hỗn loạn cùng tiếng bước chân bôn chạy của dã thũ càng lúc càng vang……

      Nhất thời, mọi người lập tức đề phòng vạn phần nhìn về hướng thanh truyền đến, mặt lộ vẻ ngưng trọng. Nghe thanh này, mấy người cũng đoán được là cái gì……

      Rất nhanh, cơ hồ chỉ trong vài giây, huyền thú trong tưởng tượng của mọi người rốt cục cũng lộ ra chân diện mục.

      Đó là đám lang, nhưng đừng cho rằng bọn chúng là loài lang bình thường! Bản thể to lớn, còn là loài lang thực hung ác!

      Nhìn cảnh tượng như vậy, theo bản năng, mọi người hẹn mà cùng đổ hấp hơi. cần hứa hẹn cái gì bởi vì bọn họ vận khí con mẹ nó tốt quá!

      Gặp cái gì gặp, cố tình đụng phải bầy lang kết thành đàn, gặp bầy lang còn chưa tính, còn cố tình gặp được hung tàn như vậy!

      Địa Ngục Cuồng Lang, huyền thú sống thành bầy đàn, bình thường hành động đại khái mỗi đội năm mươi đến tám mươi con, nhiều nhất là trăm con!

      Thuộc loại huyền thú hệ hắc ám. Đoàn đội hợp tác năng lực vĩ đại, bù cho thực lực yếu kém. Kỹ năng tất sát là Hắc Ám Cắn Nuốt!

      thể , thành viên Khống Thiên là nhân phẩm tốt a! Bằng , sao có thể chết tiệt gặp phải vận cứt chó như vậy, đụng tới đội gần trăm chích lang đây?

      Địa Ngục Cuồng Lang trời sanh tính hung tàn tuyệt đối phải là giả. Chỉ thấy sau khi đoàn chích lang này chạy gấp đến đây, nhìn thấy đoàn người Khống Thiên, liền đình chỉ dừng lại, lập tức vọt mạnh tới tấn công mãnh liệt!

      Dù sao cũng là theo Nguyệt Vũ lăn lội đoạn thời gian, năng lực trong tình huống khẩn cấp này cũng phải vô dụng. Chỉ thấy thời điểm bầy sói lên, mọi người liền dùng vận tốc ánh sáng tiến nhập trạng thái chiến đấu.

      trăm chích Địa Ngục Cuồng Lang phân phối khá tốt, năm con đối phó người, mà Lang Vương ngay tại bên ra lệnh.

      Thực lực đàn Địa Ngục Cuồng Lang này đều quá phàm thú cùng linh thú. Mà Khống Thiên thực lực cũng cân giữa huyền sư và đại huyền sư. Có thể nghĩ trận chiến này đối với Khống Thiên mà có bao nhiêu gian khổ, thậm chí tùy thời đều có khả năng bỏ mệnh!

      Chỉ thoáng, tại nơi nào đó trong Phệ Ma Sâm Lâm, hồi chiến đấu khai hỏa……

      Nhìn đội ngũ chính mình cứ như vậy bị phân phối, toàn viên Khống Thiên biết tình thế như vậy đối với chiến đội khẳng định là bất lợi!

      người đối phó năm chích lang, mà năm chích lang rất có khả năng thực lực cao hơn so với mình. Như vậy thể nghi ngờ là rất nguy hiểm!

      Vì thế, bọn họ phá vòng vây của năm chích lang hướng về cùng nơi tụ tập.
      Rất nhanh, hai mươi người liền tụ tập lại với nhau. Ngoài vòng tròn, trăm chích lang tạo thành vòng vây, đem hai ngươi vị đội viên vây chặt như nêm cối.

      “Mẹ kiếp, vận khí của chúng ta có phải quá tốt hay , như thế nào lại gặp phải đám súc sinh như vậy?” Mỗ thành viên Khống Thiên hậu tri hậu giác hét lên.

      Vận khí của bọn họ quả quá tốt a, ai kêu đội trưởng của bọn họ là Nguyệt Vũ cơ chứ?

      “Đúng vậy, tay lão tử biết vừa bị con súc sinh này ngoạm cái, ngươi xem đều xuất huyết (chảy máu).” vị thành viên khác đứng lên giơ cao tay, tựa hồ sợ người ta biết.

      “Tốt lắm, mọi người tại cần oán giận, hẳn là nên nghĩ biện pháp giải quyết đàn cuồng lang đáng giận này.” Thời khắc mấu chốt, Vân Tiêu biểu coi như bình tĩnh. Dù sao, trước kia làm đội trưởng cũng phải vô dụng!

      “Ân, hảo, chúng ta cùng nhau đánh chết đàn súc sinh này, để cho chúng thấy chúng ta phải chỉ biết ngồi !” Vương Lộ lúc này coi như bình tĩnh phụ họa theo Vân Tiêu. Vì thế, mọi người đưa lưng về phía sau, tạo thành vòng tròn, mặt hướng về trăm chích Địa Ngục Cuồng Lang bên ngoài.

      Bị người phá hủy kế hoạch của mình, Lang Vương tự nhiên cam tâm, bởi vì mặc kệ là huyền thú gì, đều khinh thường nhân loại! Nay kế hoạch của Lang Vương bị đám loài người làm hỏng, điều này đối với loại sỉ nhục!

      Ngửa mặt lên trời thét dài, ý bảo thủ hạ phát động tiến công.

      Trong bầy sói, có con muốn xông lên cắn xé người trước mắt. Nhưng là còn được vài bước, bị cái huyền lực oanh kích pháo đánh bay. Ngay cả như vậy, vẫn có lang bay tới hướng về giữa đám người ngừng mà đánh……

      Phần đông số lượng bầy sói muốn sống cứ tiếp tục công kích, trải qua thời gian, thành viên Khống Thiên cũng tổn thất thảm trọng! thể rằng có người chết, nhưng là ai có thực lực yếu kém liền thương thực rất nghiêm trọng!

      Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đứng đỉnh cây cổ thụ bên cạnh, Nguyệt Vũ vẫn khí định thần nhàn nhìn màn đánh nhau kịch liệt phấn khích trước mặt, thỉnh thoảng lại lộ ra chút nghiền ngẫm cười, hoàn toàn có tự giác của vị đội trưởng. Tựa hồ những người này cùng nàng có quan hệ gì!

      Chương 19: Địa Ngục Cuông Lang (2)

      Huyền lực màu đỏ cùng màu cam từ thân thể Địa Ngục Cuông Lang kích phát ra, sau đó vận hành vòng quanh thân chúng, màu sắc của huyền lực dần dần biến thành màu đen. Màu sắc kia thâm trầm khủng bố, xem trong mắt Khống Thiên mấy người đều là mảnh ngưng trọng.

      Đó chính là kỹ năng mạnh nhất của bầy cuồng lang – Hắc Ám Cắn Nuốt!

      Chỉ chích lang vận hành tính là cái gì, uy lực rất hữu hạn. Nhưng là đám lang thực Hắc Ám Cắn Nuốt lại là vấn đề!

      Tuy rằng biết công kích như vậy rất đáng sợ, nhưng là đoàn người cũng biết nếu hợp lực lại coi như xong chuyện! Vì thế chút u buồn, mỗi người đều xuất ra huyền lực lớn nhất mình có thể lợi dụng.

      Hắc Ám Cắn Nuốt giống như cái đại cầu màu đen to lớn được tự động điều khiển sinh ra bầu trời, sau đó rất nhanh đem mọi người toàn bộ bao phủ.

      Phía dưới, hai mươi người cũng tụ hợp quả cầu năng lượng lớn đỉnh đầu, sau đó cùng va chạm với đại cầu năng lượng màu đen hạ xuống…

      trận nổ mạnh xảy ra, hai phương đều bị ảnh hưởng bởi năng lượng va chạm. Bên Địa Ngục Cuồng Lang, con nào gần năng lượng toàn bộ đều chết rớt!

      Còn hai mươi người Khống Thiên, hề ngoại lệ, toàn bộ đều bị thương, miệng vết thương cơ hồ trải rộng toàn thân. Có người là bị lang cắn, có người lại bị móng vuốt sói hoa, còn có chính là bị huyền kĩ Hắc Ám Cắn Nuốt của Địa Ngục Cuồng Lang gây nên thương tích.

      Thủy chung, số lượng lang vẫn là chiếm ưu thế. Bởi vậy, hai mươi người bị đánh tan vây trong vòng luẩn quẩn dưới thế hạ công của bầy lang!

      Bởi vậy nhớ lại cảnh tượng lúc trước mấy chích lang vây công vài người. Bất quá tại số lang vây công mọi người tựu ít !

      tại chiến đấu, cơ bản thể dùng cảnh kịch liệt để hình dung. Ở bên Nguyệt Vũ bình tĩnh theo dõi cuộc chiến, xem ra phải dùng từ thảm thiết mới thích hợp nhất!

      có huyền kĩ gì, cũng có huyền lực gì, mấy thứ như vậy dùng hết từ lúc nãy! Lúc này nhân lang đại chiến trở về nguyên trạng, trở về trạng thái nguyên thủy nhất.

      Tuy rằng lúc trước chết mấy chục chích lang, nhưng là đại bộ phận vẫn còn sống, bởi vậy chia đều phân phối chút, mỗi người còn có ba con cần đối phó! Cho dù có con bị thương thực nghiêm trọng, nhưng là ai có thể cam đoan cái con súc sinh hấp hối kia, trong lúc lơ đãng hồi quang phản chiếu cho ngươi ngụm đây?

      Hai mươi người lúc này cơ hồ toàn bộ chiến đấu mặt đất, bởi vì đứng ở nơi cao đối với bọn tại mà đều là loại chuyện lãng phí thể lực.

      Ba chích lang cùng chiến với người, khẳng định là rất gian khổ. Mỗi khi đến thời điểm các chiến sĩ hết sức đối phó với nhất chích lang, mặt khác hai con còn lại gặp được cơ hội liền lên cấp cho ngụm hoặc là dùng móng vuốt sắc bén thỏa sức khai hoa lên da thịt bọn họ……

      “Súc sinh, súc sinh, lão tử hôm nay liều mạng cùng các ngươi!” Trịnh Vũ bị súc sinh này bức nóng nảy, tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm mãnh liệt công kích Địa Ngục Cuồng Lang. Thẳng đến khi đem đầu chích lang kia đánh thành thịt vụn mới dừng tay, có thể tưởng tượng xuống tay là cỡ nào ngoan độc!

      Những người khác thấy Trịnh Vũ như vậy, đám cũng cắn chặt răng, nhịn xuống thèm quan tâm miệng vết thương phun huyết nữa, đem cánh tay thoát lực gần như phát run ngạnh sinh sinh (cứ như vậy) nâng lên, xuất ra nghị lực lớn nhất từ bản thân, quyền lại quyền đánh vào người Địa Ngục Cuồng Lang.

      “Chủ nhân, bọn họ rất nhanh kiệt sức, đám vô dụng, mấy thứ này đều đánh chết! Ta lập tức là có thể đem bọn chúng đánh thành thịt vụn!” Mỗ chích lão hổ đứng chuyện đầy vẻ khing thường.

      Nghe xong lời này, Nguyệt Vũ khóe miệng vừa kéo, trong lòng khinh bỉ: Nha, ngươi lấy thực lực của mình so với bọn họ? Người ta là cái cấp bậc gì, còn ngươi lại là cái cấp bậc gì? Ngươi chỉ cước nữa là bước nhanh vào thiên giai, cư nhiên còn cùng đại huyền sư bọn họ so sánh, ngươi dọa chết người, ta còn ngại đâu!

      “Đừng nóng vội, có nhiệm vụ giao cho ngươi. Ngươi giết chết chích Lang Vương kia cho ta, bất quá thời gian có hạn nha, nếu thể giết nó trong giây, ngươi cũng nhất thiết phải trở về nữa!” Ghét bỏ Kim Văn Điện Hổ, Nguyệt Vũ đối nó ý kiến rất lớn!

      Lời này vừa ra, Kim Văn Điện Hổ lập tức vô ảnh.

      Hay giỡn, trở lại ? trở lại nó còn bằng sứ đâu!
      chủ nhân cường đại như vậy đâu mà tìm ? Ngươi a, thế nào tìm?
      Bên này Kim Văn Điện Hổ vừa tiêu thất , bên kia tiếng Địa Ngục Lang Vương thống khổ kêu rên liền vang lên!

      Nhất chiêu tất sát có phải hay ?

      Đây là chênh lệch, thánh thú cùng siêu thần thú chênh lệch quá lớn!

      Lang Vương kêu rên làm cho đàn lang vô cùng phẫn nộ, kết quả là tiến công cũng liền biến càng thêm điên cuồng.

      Nhưng mà, Lang Vương này chết cũng làm cho đoàn người Khống Thiên sĩ khí đại thắng, những cánh tay run run thoát lực kia đột nhiên chứa đầy lực lượng , đánh vào người lũ lang điên cuồng phát ra từng thanh “thùng thùng đông” trầm đục .

      Rốt cục dưới cuộc chiến liều chết, toàn viên Khống Thiên cuối cùng cũng đánh bại tất cả bầy lang trong toàn sơn cốc!

      Nếu ra kết quả như vậy, chỉ sợ có người tin tưởng. đám đại huyền sư thế nhưng xử lý đám Địa Ngục Cuồng Lang?!

      Đánh cẩu huyết cũng phô trương như vậy !

      trận gió thổi qua , bóng dáng Nguyệt Vũ cũng xuất trước mặt mọi người, bất quá những người này đương nhiên nhìn thấy. Bởi vì giờ này ý thức bọn họ muốn trở nên mơ hồ chìm trong hư vô.

      Đem lực lượng thần bí tại đan điền của mình triệu hồi ra chút, sau đó theo thứ tự độ nhập vào trong cơ thể mỗi thành viên Khống Thiên.

      Chỉ thấy lực lượng thần bí màu trắng chảy qua, những miệng vết thương máu chảy ngừng thế nhưng lại lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy khép lại!

      Thấy tượng này, Nguyệt Vũ cũng bị dọa!

      Nàng chẳng qua là muốn thử xem xem lực lượng màu trắng ngà này có công năng chữa thương cho người khác hay mà thôi! Nhưng nghĩ tới, thử lần lại có hiệu quả. chỉ có như thế, tốc độ phục hồi này, có cưỡi hỏa tiễn cũng theo nổi!

      Rất nhanh , đám hai mươi người vì huyền lực hao hết , mất máu quá nhiều, bị sốc hoặc hôn mê đều lục tục tỉnh lại . Bất quá bởi vì cực độ khô kiệt mà sắc mặt mỗi người đều rất tái nhợt, có người thậm chí đứng còn nổi!

      “Đội trưởng, ngươi rốt cục xuất , chúng ta có cho ngươi thất vọng ?”
      Vân Tiêu vừa mở mắt ra liền thấy bóng dáng Nguyệt Vũ đứng ở trước mặt, vì thế cố gắng đứng dậy .

      “Các ngươi vừa rồi biểu tốt lắm, ta thực vừa lòng. Bất quá các ngươi vừa rồi hao tổn rất lớn, cần đứng lên, tại đây hảo hảo ngủ giấc sau đó khởi hành .”

      Nhìn đến mọi người tỉnh, Nguyệt Vũ thản nhiên . Tuy giọng điệu bình thản, nhưng mà vừa lòng trong đôi mắt kia vẫn thể bỏ qua ….

      Đám người này , chẳng qua bị nàng hung hăng huấn luyện có tháng thời gian, nghĩ tới có thành tựu đến như thế , là tiền đồ vô lượng a!

      Khóe miệng vi câu, chút phương hoa trong lúc lơ đãng dàn dần nở rộ…..
      linhdiep17 thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 20: Hành Vân bước, Nguyệt Vũ bị đá!!!

      Ba ngày sau…

      Đoàn người Khống Thiên quỳ rạp mặt đất ngủ, rốt cục sau ba ngày nghỉ ngơi siêu dài từ từ chuyển tỉnh……

      Thấy mọi người đều tỉnh, Nguyệt Vũ cũng vô nghĩa, thẳng:“Đều tỉnh? Nếu ngủ ba ngày, tại huyền lực cũng liền toàn bộ khôi phục. Cho nên cũng là lúc khởi hành rồi, thôi!” xong, đợi những người khác cái gì, liền xoay người bước .

      Nghe xong lời này, mọi người có chút cảm thấy hổ thẹn. Bọn họ thế nhưng đem đội trưởng quăng tới bên, chính mình ngủ ba ngày, là có chút quá phận!

      Bất quá bọn họ cũng nghĩ nhiều, lập tức nâng bước đuổi theo bóng dáng Nguyệt Vũ.

      Kỳ , Nguyệt Vũ như vậy cũng có đạo lý của nàng. Trong vòng 3 ngày này, bởi vì lúc trước chiến đấu còn lưu lại mùi máu tươi cho nên dẫn tới ít huyền thú. Mà Nguyệt Vũ chính là đảm đương chức vụ bảo tiêu, tiến đến xem xét tình huống huyền thú rồi tiến hành vô số trận đánh nhau.

      Bởi vì nơi này thuộc loại khu vực quá nguy hiểm gì, cho nên vài chích huyền thú cấp bậc cũng phải rất cao, đối với Nguyệt Vũ mà chỉ là cái phất tay. Ngẫu nhiên đến con lợi hại, chích thối siêu thần thú Tiểu Điện này cũng bụp cái tát, đá bay nó……

      Bất quá, bởi vì thời gian quá dài, Nguyệt Vũ cũng cảm nhận được có cỗ hơi thở thập phần cường đại gì đó hướng tới gần bọn họ bên này, hơn nữa nàng dám khẳng định người tới thực lực tuyệt đối chút nào kém so với Tiểu Điện!

      cách khác, kẻ tới thực lực ít nhất cũng là Cửu Nguyệt cao nhất siêu thần thú!
      Cửu Nguyệt cao nhất siêu thần thú vẫn là ít?

      Ngượng ngùng, Nguyệt Vũ còn dám quang minh chính đại cùng chiến đấu như vậy. Nơi này chỉ có mình nàng, mà nếu chỉ có mình nàng, có lẽ còn có thể chờ mong chút.

      Nhưng là dù sao nơi này còn có hai mươi người, khó nghe chính là tha du bình( đám theo chân), bởi vậy Nguyệt Vũ sau khi đợi mọi người tỉnh liền nháy mắt mang theo bọn họ lên đường.

      tuốt phía trước, Nguyệt Vũ tận dụng hết khả năng đem linh thức của mình phóng ra. Mà bởi vì có tinh thần lực đến biến thái, nên trong phạm vi mấy chục cây số Nguyệt Vũ vẫn có thể cảm thụ được rất ràng. Khoảng cách như vậy cơ hồ cùng cấp bậc huyền giả này của nàng cao hơn mười phần!

      cần giải thích, đây chính là điều biến thái mới làm được!

      phía trước Nguyệt Vũ đột nhiên mạc danh kỳ diệu sinh ra loại cảm giác diệu kỳ, cái loại cảm giác này thể được, dù sao cũng chính là kỳ quái!
      Càng chạy, Nguyệt Vũ càng cảm thấy mọi vật trong Phệ Ma Sâm Lâm này, cũng biết có phải ánh mắt của nàng trở nên quá tốt hay mà có thể nhìn thấy biến hóa cảnh sắc ràng như vậy!Sau đó chính là tiếng động, tựa hồ các loại thanh to của huyền thú trong rừng rậm đều có thể nghe thấy.

      Lập tức Nguyệt Vũ phản ứng đầu tiên chính là: Chết rồi, ta những nghe được huyễn thanh mà còn gặp phải ảo giác!

      Dùng sức lắc đầu vài cái, Nguyệt Vũ lấy lại bình tĩnh [​IMG]
      linhdiep17 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 21: Nguyệt Vũ nổi bão

      Thực điên cuồng thực bạo lực!

      Đền đáp lại như thế, nề hà đây là trong ảo cảnh của người ta, Nguyệt Vũ bi thúc bị đá vài cái. Rốt cục cũng bạo phát, đối với chung quanh hét lớn tiếng:“Là tên chiết tiệt nào liền ra cho ta!”

      thể cách này vẫn có hiệu quả. Vừa dứt lời, trước mắt Nguyệt Vũ liền lập tức xuất nhất chích Hắc Mang Giác Mã hai cánh. Mà chích Giác Mã giờ phút này nâng cái chân lên, nhàng mà xoa bóp, cảnh tượng này thấy thế nào cũng vô cùng châm chọc!

      “Là ngươi đá ta?” phải là hỏi mà chính là khẳng định!

      “Đúng vậy, là ta đá.” đứa thành thực! Nhưng là kèm với bộ dáng kiêu ngạo kia, chúng ta có thể lý giải đó là đứa thành thực mà lại kiêu ngạo!

      “Hảo, tốt lắm, phi thường tốt!” Nguyệt Vũ đại hỏa a, sống hai thế kỷ, khi nào bị ngược đãi như vậy?

      Khó thở công tâm, Nguyệt Vũ trong tay khí thế đại thịnh, sau đó đám hỏa diễm nho liền nảy lên ngón tay nàng. Theo chỉ thị của Nguyệt Vũ, lửa càng lúc càng lớn, cuối cùng lao tới bốn phương tám hướng mà . Trong phút chốc, ảo cảnh bị phá thành mảnh ……

      Sau khi giải từ ảo cảnh, bóng dáng Nguyệt Vũ cũng liền xuất trước mắt mọi người, bao gồm cả mỗ chích thú.

      Nhìn đến Nguyệt Vũ bỗng dưng biến mất lại bỗng dưng xuất , toàn viên Khống Thiên rốt cục lại thở phào nhõm hơi. Nhưng là khi nhìn đến hai cánh Hắc Mang Giác Mã, trong mắt lại lộ ra kinh hãi!

      Kia… Kia phải là hai cánh Hắc Mang Giác Mã vô cùng quý hiếm sao? Như thế nào lại xuất ở đây?

      Hai cánh Hắc Mang Giác Mã là loại huyền thú quý hiếm, trong chúng huyền thuộc loại thượng đẳng tồn tại, bất quá vẫn là vẫn thể so với mỗ thú siêu cấp vô địch huyết mạch thượng cổ tinh thuần a… (Túy: ý thể so được với Triệt! ^^)

      “A, chủ nhân rốt cục trở lại, lo chết Tiểu Điện ta a! Ô ô ô…” Mỗ Tiểu Điện vừa thấy chủ nhân liền bắt đầu phát huy bản chất làm nũng vô cùng nhuần nhuyễn, cơ bản thèm nhìn chích thú kia.

      Bởi vì Tiểu Điện cùng Nguyệt Vũ linh hồn có liên hệ, cho nên kỳ căn bản cũng quá lo lắng cho Nguyệt Vũ! lời đó là giả!

      Gặp mỗ Tiểu Điện vận tốc ánh sáng hướng lại đây, Nguyệt Vũ lý trí lựa chọn né tránh. Chê cười, nàng tại đối với va chạm có bóng ma!

      Vì thế mỗ chích thú hưng phấn gặp bi kịch, đầu đụng vào gốc cây đại thụ bên cạnh Nguyệt Vũ……

      Bất hòa Tiểu Điện náo loạn, Nguyệt Vũ quay đầu, đối với Khống Thiên mọi người thanh lạnh lùng :“Các ngươi đứng tại chỗ cần lại đây, đây là mệnh lệnh!” xong, vẻ mặt sát khí nhìn thối Giác Mã đối diện. Càng xem, Nguyệt Vũ lại càng cảm thấy vừa mắt!

      Khống Thiên mọi người tuy rằng để ý đội trưởng bọn họ, nhưng là nếu đây là mệnh lệnh của đội trưởng bọn họ tuyệt đối tuân thủ.

      “Hừ, nhất chích hai cánh Hắc Mang Giác Mã nho cũng dám ở trước mặt lão tử giương oai, là chán sống, mau mau chịu chết , bằng ngươi biết!”

      Tiểu Điện bộ dáng ta là lão đại sợ ai, đầu nâng cao cao, thấy thế nào cũng muốn đánh đòn. Tiểu Điện đây ràng là đem mỗ Giác Mã vây cảnh khốn cùng, được Nguyệt Vũ ôm liền trút giận người kẻ khác!

      Đổ mồ hôi, Nguyệt Vũ lần đầu tiên cảm thấy chích Kim Văn Điện Hổ này chính là tên ngu ngốc toàn diện! Toàn thân cao thấp có chút nào là ngu ngốc !

      Chịu nổi ngu ngốc như vậy, qua, hai lời, Nguyệt Vũ liền cấp ngay cái thiên mã lưu tinh quyền*, khiến cho mỗ Tiểu Điện phi như lưu tinh biến mất tại bầu trời mờ mịt…

      Túy: (*) thiên mã lưu tinh quyền: kỹ năng công kích nổi danh của chòm sao Thiên Mã
      Việc nhà xử lý tốt, bây giờ liền bắt đầu xử lý ngoại .

      “Hỏi lại lần, là ngươi vừa mới động thủ sao?” Vì để cho khát vọng vô câu vô thúc, tự do tự tại, Nguyệt Vũ hỏi lại lần nữa.

      “Ta ngươi có phiền hay a? cho ngươi là ta, ngươi còn hỏi, thực phiền, vừa thấy biết ngươi là tên ngu ngốc, cẩn thận lão tử tấu tử (đánh giết) ngươi!”

      Thái độ này, giọng điệu này, nội dung này, cần giải thích, chính là cái loại giống mỗ Tiểu Điện lúc nãy. Quả nhiên, huyền thú so ra vẫn kém nhân loại, toàn bộ đều ngu ngốc!

      “Ngươi xác định?” Ngôn ngữ ngắn gọn đến cực điểm, giọng điệu vô cùng sắc bén, hơn nữa hai mặt tràn ngập lạnh lùng, đột nhiên tiếp theo mỗ tân Giác Mã, trận dự cảm bất hảo chậm rãi đánh úp lại……

      Nhưng là, hai cánh Hắc Mang Giác Mã này là ai, là lão đại khối rừng rậm này a! giỡn, đường đường là Ngũ Nguyệt siêu thần thú, còn sợ tiểu oa nhi miệng còn hôi sữa, chưa đủ lông đủ cánh trước mặt sao?

      Đáp án đương nhiên là có khả năng!

      Vì thế mấy cái dự cảm bất hảo kia, hết thảy đều thúi lắm! Ở trong này chính là lão đại!

      “Lão tử đường đường là siêu thần thú, đá ngươi còn cần lý do sao? Ở trong này, lão tử chính là vương đạo! Lão tử trăm cái xác định cộng thêm ngàn cái phi thường xác định!” Nắm chắc khẩu khí, ưỡn ngực ngẩng đầu, cũng đều phải kiêu ngạo chút!

      “Quản ngươi là cái siêu thần thú chó má gì, hôm nay ta khiến cho ngươi biết cái gì mới là vương đạo!” Lời còn chưa dứt, người bắn ra, mục tiêu thẳng hướng hai cánh Hắc Mang Giác Mã!

      “Hừ, biết tự lượng sức mình!” Nhìn Nguyệt Vũ công kích năng lượng ngoại phóng, Giác Mã liếc mắt cái liền nhìn ra thực lực Lục Nguyệt huyền vương.

      Tuy thiên phú biến thái này làm cho người ta hoảng sợ, nhưng là vẫn thực khinh thường, bởi vì hôm nay nhân loại bé này ngã xuống. Cho dù thiên phú có cao chăng nữa, chết rồi cũng chỉ là cái rắm!

      Thoáng nhìn lại, Giác Mã dễ dàng tránh thoát cái phi mao thối. Sau đó khinh thường mở miệng:“Nhân loại, cũng chỉ có từng ấy bản . Mễ lạp ánh sáng còn ở nơi này biết xấu hổ!”

      Giống như nghe thấy, Nguyệt Vũ tiếp tục công kích như vậy. hề nghi ngờ, mỗi lần Giác Mã đều tránh thoát.

      Mỗi lần lặp lại công kích, mỗi lần sử dụng cùng loại chiêu thức, Nguyệt Vũ đánh cũng thấy chán, ngay cả Giác Mã cũng chịu nổi!

      “Ngươi nha, mỗi lần đánh đều lặp lại mấy chiêu thức kia, lão tử xem đều thấy ghét! Có dám đổi mới chút hay ?” thể nhịn được nữa!

      nhìn Giác Mã kêu gào, Nguyệt Vũ như trước vẫn công kích như vậy. Nàng cước đá đến, Giác Mã liền đỡ được, chờ chút nàng lại đá cước đến, lại nhận được mấy câu chửi bậy, cứ tuần hoàn như thế, ra vẻ còn vương mãi hương vị bất hủ…

      Cũng phải Giác Mã chưa phản công, mà là bởi vì biết thiếu niên trước mắt này học được mấy cái chiêu thức tà môn ma đạo gì, bộ pháp vô cùng quỷ dị, tốc độ ưu thế mau lẹ. đường đường là siêu thần thú mà còn phải nề hà!

      Giác Mã cảm thấy cứ chiến đấu như vậy, tinh thần của mình khẳng định xảy ra vấn đề. Lập tức thực có tiền đồ làm ra cái quyết định: Trốn, quyết đoán trốn!

      Vì thế mỗ thú nghĩ ham chiến nữa, chuẩn bị nhanh chân bỏ chạy. Nhưng là khi nó vừa buông lỏng phòng vệ, chuẩn bị chuồn , đột nhiên cảm thấy lưng nóng ran, tiếp đến chợt nghe được thanh sét đánh cách cách thanh thúy, thuận tiện, còn ngửi thấy được hương vị thịt nướng rất thơm……

      Vô cùng tò mò, mỗ thú quay đầu lại nhìn, nhưng là vừa quay đầu lại liền lập tức xúc động muốn hôn mê!

      nhìn thấy cái gì? Ai có thể cho đây phải là ..…

      Chương 22: Mỗ thú cuồng nude!

      Chỉ thấy tông mao* thuôn dài xinh đẹp của Giác Mã giờ phút này mảnh cháy đen, cọng lông, làm sao còn bộ dáng tiêu sái lúc trước? (Túy: *tông mao = lông bờm ngựa)

      Hai cánh Hắc Mang Giác Mã trong lòng vô cùng khó chịu, nhưng cũng ra, mà chính là ở trong lòng đem Nguyệt Vũ hung hăng ngược phen.

      Lần này, Giác Mã cũng bị dọa đến! Loại hỏa diễm vừa mới thiêu đáng sợ! Tuy rằng thời điểm phá hư ảo cảnh lúc trước cũng cảm nhận được loại hỏa này tồn tại, nhưng vẫn để trong lòng. Nay bị đốt người, mới biết được uy lực mạnh mẽ của nó!

      Giác Mã hối hận, sớm biết như vậy tùy tiện đá loạn, thế nhưng đá trúng thiết bản! Nhưng là siêu thần thú, tôn nghiêm cùng kiêu ngạo cho phép bị nhân loại nho như vậy đả bại!

      Vì thế Giác Mã chạy, quay đầu lại cùng Nguyệt Vũ nhất quyết tử chiến.
      Nhìn Giác Mã quay đầu lại, trong mắt Nguyệt Vũ vẫn là hỏa đại, bất quá cũng thể cẩn thận. Chích Giác Mã này thực lực tương tương với nhân loại Ngũ Nguyệt huyền tông, huyền vương nho như nàng khó có thể chống lại!

      Tuy rằng lúc trước có giao thủ cùng người có thực lực như vậy, cũng có vài phần kinh nghiệm. Nhưng là chút kinh nghiệm này ở trước mặt thực lực tuyết đôi là cái gì!

      “Tiểu Điện, hợp thể!” nghĩ nhiều, Nguyệt Vũ hét lớn tiếng, sau đó chỉ thấy đạo kim quang từ phương xa tiêu bắn mà đến, cùng nàng hòa hợp nhất thể.

      cần phải , kim quang kia hề nghi ngờ chính là mỗ Tiểu Điện bị Nguyệt Vũ dùng thiên mã lưu tinh quyền đánh bay!

      Đây là lần đầu tiên Nguyệt Vũ cùng Tiểu Điện hợp thể, và cũng là lần đầu tiên Nguyệt Vũ hợp thể.

      Sau khi hợp thể, thân hoàng kim chiến giáp tinh xảo bao lấy dáng người thon dài cao ngất của Nguyệt Vũ. đầu mặc phát cùng hoàng kim chiến giáp hình thành tiên minh đối lập, trong trung tùy ý tung bay phấp phới. Trong tay cầm Nguyệt Sát Tiên, lúc này dưới phụ trở của sắc vàng sáng chói, trông càng thêm xinh đẹp mị hoặc.

      Lúc này Nguyệt Vũ vừa xinh đẹp lại vừa nguy hiểm! Chỉ lẳng lặng đứng nơi kia cũng làm hoảng hồn hai mắt mọi người!

      Cúi đầu nhìn bộ dáng khải hóa của mình, Nguyệt Vũ tuy có chút tò mò, nhưng thủy chung vẫn là lửa giận chiếm hữu!

      Đến từ uy áp của Kim Văn Điện Hổ mặc dù phải rất mạnh, nhưng cũng có chút ảnh hưởng đến Hắc Mang Giác Mã, dù sao Cửu Nguyệt cao nhất siêu thần thú cũng phải ngồi !

      Kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mắt, Giác Mã lần đầu tiên cảm giác được loại tên là nguy hiểm gì đó…

      Nguyệt Vũ mới mặc kệ Giác Mã nghĩ cái gì, nàng chỉ biết là lúc trước chích Giác Mã này tựa hồ rất phấn khích khi đá mình! Vì thế trong tay Nguyệt Sát Tiên vung lên, còn mang theo phần hỏa diễm, thẳng tắp hướng về phía mặt của Hắc Mang Giác Mã.

      Hắc mang Giác Mã đương nhiên bị Nguyệt Vũ đánh tới. giỡn, nếu bị nhất tiên này đánh trúng, cùng hủy dung có gì khác nhau!

      Giác Mã có thể tránh thoát, Nguyệt Vũ cũng sớm đoán trước được. Túy ý vung nhất tiên, nếu chích Giác Mã này mà bị đánh trúng, Nguyệt Vũ còn kỳ quái a!

      Cứ như vậy, mấy roi đều bị trượt hết. Nhìn tình hình này, Nguyệt Vũ cũng vội, nhưng ra là vội muốn chết. ở trạng thái hợp thể với Tiểu Điện vì thế Tiểu Điện đối Nguyệt Vũ truyền :“Chủ nhân, ngươi để ta tấu tử , ta đánh quyền đến mẹ cũng nhận thức !”

      cần, súc sinh này vừa rồi dám đá ta, tại phải trả giá đại giới! Ta tự mình đối phó với , ta muốn cho biết có số người là thể trêu vào!” Nguyệt Vũ cự tuyệt thỉnh cầu của Tiểu Điện, trầm !

      Khóe miệng loan ra chút độ cong tàn nhẫn, Nguyệt Vũ như trước bắt đầu công kích, càng ngừng sử dụng phương thức giống nhau.

      tượng này, làm cho Giác Mã trong lòng thầm thề: Về sau nếu có thể, hy vọng bao giờ để ta gặp được tên này nữa!

      Nhưng là lại vô cùng tàn khốc…… Điều này là sau a!

      Công kích cứ tuần hoàn như vậy, lại tuần hoàn…

      Ngay tại thời điểm Giác Mã chiến đấu mệt nhọc, Nguyệt Sát Tiên trong tay Nguyệt Vũ đột nhiên bùng lên hỏa diễm, ngay sau đó, chỉ nghe thấy Nguyệt Vũ hô to tiếng:“Bạo long Tuyệt Sát, bạo cho ta!”

      Sau đó chỉ thấy huyết sắc trường tiên hình thành con trường long to lớn thoát ly tay Nguyệt Vũ, lấy vận tốc ánh sáng bắn thẳng về phía Giác Mã giờ phút này vẫn còn mê man……

      Mỗ Giác Mã cảm giác trước mắt hồng quang lên, sau đó toàn thân tựa hồ như bị hỏa nướng trong luyện ngục, khắp nơi đau đớn lên lời.

      lâu sau, bạo long hỏa diễm rốt cục cũng tiêu tán hết trong khí, Giác Mã thân đau đớn rốt cục cũng giảm bớt đôi chút. Nhưng ngay khi nghĩ đến nhất chiêu này tránh thoát, lại bi phẫn phát huyền lực của mình tựa hồ bị cạn kiệt gần hết, chỉ còn lại chút xíu!

      Giác Mã muốn khóc, phi thường muốn khóc!

      Khi nào đường đường là siêu thần thú như lại phải chịu cái loại đau đớn này? Khổ vậy nhưng cũng thực hối hận. Nếu sớm biết rằng hôm nay xuất môn gặp bất lợi, ra! Hối hận a, hối hận, nhưng là quá muộn!

      Nhìn xuống, lúc này Giác Mã hoàn toàn đâu còn bộ dáng kiêu ngạo kia nữa, Nguyệt Vũ tâm tình cũng tốt hơn chút, nhưng là khóe miệng châm chọc càng ngày càng nhiều.

      Sau đó chỉ thấy Nguyệt Vũ giơ Nguyệt Sát Tiên lên, cứ như vậy dưới ánh mắt hoảng sợ của Giác Mã, đối với mông mỗ chích thú chính là trận trả thù.

      Trong lúc nhất thời, trận “Ba ba ba” thanh quanh quẩn trong Phệ Ma Sâm Lâm, lâu cũng từng tán ……

      lâu về sau, xả hết giận rồi Nguyệt Vũ mới thu hồi lại Nguyệt Sát Tiên. Mà mỗ Giác Mã sớm chịu nổi ngược đãi như vậy liền hôn mê bất tỉnh.
      ràng đem nhất chích siêu thần thú đánh hôn mê, có thể nghĩ Nguyệt Vũ xuống tay là có cỡ nào ngoan độc!

      bên Tiểu Điện nhìn đến cảnh tượng như vậy, lại thầm trong lòng cảnh cáo chính mình, về sau vô luận như thế nào, cũng thể đắc tội chủ nhân!

      lực lượng thần bí mầu trắng ngà tràn vào cơ thể, mỗ Giác Mã từ từ chuyển tỉnh. Mở mắt ra, thời điểm nhìn đến Nguyệt Vũ, Giác Mã lại có loại ý nghĩ “Chỉ mong say mãi bao giờ tỉnh”.

      Tưởng rằng tình cứ như vậy là xong, nhưng là câu của Nguyệt Vũ lại làm cho tâm mỗ Giác Mã vốn là lạnh nhạt lại như rớt xuống địa ngục……

      “Vốn định giết ngươi để giải mối hận trong lòng, nhưng như vậy tiện nghi cho ngươi. Cho nên, ta tính khế ước ngươi, sau đó khi nào khó chịu, liền quất ngươi mấy roi, ngươi như vậy có phải rất tốt hay ?”

      Nguyệt Vũ cười đến ngọc quang còn sánh bằng, rất hiểm, nhưng là xem trong mắt Giác Mã so với gặp quỷ còn đáng sợ hơn!

      Ngươi hảo lừa người a!

      Như vậy còn bằng giết ta đâu!

      Mỗi ngày bị quất chút, vương giả thú cũng chịu nổi ngươi đánh a!

      Giác Mã trong lòng thực phẫn hận, nhưng biểu vẫn là thực nịnh nọt……

      Nhưng còn chờ Giác Mã biểu đạt lập trường của mình chút, ma chưởng Nguyệt Vũ thẳng trán mỗ thú……

      Vì thế trò đùa dai giờ lại thành cái bi kịch……
      linhdiep17 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 23: mưu của Nguyệt Vũ (1)

      Trong sơn lĩnh tại Phệ Ma Sâm Lâm, lúc này có đoàn người tiến lên.
      Đầu lĩnh nhóm người này là vị thiếu niên cưỡi nhất chích hai cánh Hắc Mang Giác Mã.

      Thiếu niên thân hắc y, vai đứng con tiểu miêu màu vàng. Phía sau thiếu niên là đoàn người toàn thân cũng đồng nhất y phục màu đen.
      Đội ngũ này thuần túy chỉ màu đen, thoạt nhìn vô cùng khí phái.
      cần phải , nhóm người này chính là Nguyệt Vũ cùng thành viên Khống Thiên.

      Về phần chích hai cánh Hắc Mang Giác Mã kia … hắc hắc… tại là huyền thú của Nguyệt Vũ. dễ nghe chình là chích thú, còn khó nghe chính là tùy thời tùy chỗ gặp cảnh khốn cùng!

      Lúc trước đối với Nguyệt Vũ đủ các loại khó chịu, nhưng khi mỗ Giác Mã thú nhìn thấy ký hiệu thăng cấp của chính mình, hết thảy toàn bộ biến mất còn thấy bóng dáng tăm hơi, đổi lại là đối với vị chủ nhân Nguyệt Vũ này vô tận sùng bái cùng kính ngưỡng……

      Mà lúc này, hai mươi thành viên Khống Thiên đám trợn mắt há hốc mồm, vẫn còn bộ dáng khiếp sợ từ màn vừa rồi…

      Ngay từ đầu, thời điểm nhìn thấy đội trưởng bọn họ thuần hóa, lập tức đám kịp phản ứng, điến thời điểm Nguyệt Vũ khế ước cũng chưa có phản ứng lại.

      Thẳng đến cuối cùng thời điểm khi nhìn thấy ký hiệu tượng trưng cho khế ước thành công buông xuống, bọn họ mới ý thức được chuyện : Đội trưởng bọn họ đúng là tuần thú sư! Hơn nữa còn là vị có thể thần phục siêu thần thú!

      Lập tức bọn họ đám vô cùng khiếp sợ, lại khiếp sợ, khiếp sợ tột đỉnh!

      Tuần thú sư là cái khái niệm gì?

      Bọn họ từ đến lớn còn chưa có gặp qua!

      Nha, có dám hay , đừng kích thích cảm quan của bọn họ như vậy?

      Có dám hay , đừng đả kích tâm linh bé yếu ớt của bọn họ?

      Có dám hay , cần huyền huyễn như vậy a?

      Trẻ tuổi như vậy là Cửu Nguyệt đại huyền sư còn chưa tính, người ta nhiều lắm cũng chỉ khoa trương câu: “Ai nha, lại là tuyệt thế thiên tài, hảo hâm mộ a.”

      Nhưng nay tuyệt đỉnh thiên tài còn chưa tính, lại thêm cái danh tuần thú sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử, hơn nữa còn là cái loại có thể thuần hóa siêu thần thú.

      Này cũng quá khoa trương ? Đây còn muốn người ta sống a? Ngày nào đó, nếu đội trưởng bọn họ : Mọi người, ta là đế vương tuần thú giả trong truyền thuyết; bọn họ cũng bình tĩnh đáp: Kỳ chúng ta đều biết rồi!

      Nhìn vị đội trưởng biến thái của nhóm mình, hai mươi thành viên Khống Thiên lần đầu tiên trong lòng nho khách sáo (ngược) chút!

      có biện pháp, quá biến thái nên bị người ta khinh bỉ!

      “Tiểu Hắc, khu vực này ngươi hẳn rất là quen thuộc phải ? Ngươi cũng biết khu vực này bên trong có bao nhiêu thần thú sao?” lưng hai cánh Hắc Mang Giác Mã, Nguyệt Vũ thản nhiên mở miệng hỏi, tâm tình tựa hồ vẫn chưa khôi phục.

      Nghe được cái tên “Tiểu Hắc” này, mỗ Giác Mã trong lòng nho quýnh chút, nhân tiện trong lòng nhược nhược hỏi câu: “Chủ nhân, ngươi có dám cho ta cái tên khí vũ hiên ngang hơn chút ?”

      Ngẩng đầu, liền nhìn thấy Tiểu Điện vai Nguyệt Vũ cũng lộ ánh mắt đồng tình như : Cùng là người lưu lạc thiên nhai, huynh đệ, kiên nhẫn chút , phải chỉ là cái tên thôi sao, nghe rồi cũng thành quen thôi.

      Đồng thời, mỗ Giác Mã thú trong lòng cũng có chút bi ai cho đám thần thú này. Lời này rất ràng, chủ nhân ính là muốn thu phục bọn họ thôi!

      Bất quá bi ai như vậy nhưng đồng thời mỗ Giác Mã cũng vui vẻ hơn chút. Nếu chủ nhân lại khế ước với chích thú khác, như vậy có thể cần làm người thấp nhất! Hẳn là có thể giống Kim Văn Điện Hổ kia khi dễ mấy tên đến sau!

      “Ngạch, chủ nhân a, siêu thần thú nơi này chỉ có mình ta, nhưng thần thú thiếu.” Tiểu Hắc chi tiết , nghĩ đến sắp có tiểu đệ liền kích động.

      “Nga? Thần thú hề thiếu? Vậy ngươi hẳn cũng biết phạm vi chúng thần thú hoạt động ở đâu?” Nguyệt Vũ nghe được chữ “ hề thiếu” trong mắt liền lóe tinh quang, thấy vậy nhị thú nội tâm đều cảm thấy lạnh run……

      “Điều này chủ nhân cần lo lắng, chỉ cần ta ra mặt cái, đám thú kia cũng dám đối ngài thế nào!” Tiểu Hắc rất là tự hào .

      Nghe xong lời này, Nguyệt Vũ liền quăng cho cái xem thường. Đáp phi sở vấn*, nàng khi nào lo lắng điều này ? Quả nhiên, vẫn là nàng vận khí tốt, khế ước thú đều là ngu ngốc! (Túy: *Đáp phi sở vấn = hỏi đằng, đáp nẻo)

      Mỗ Triệt trong huyền thú gian ngủ say tu luyện nghe thấy, vì thế trong lòng hô to tiếng:“Nha, cần lấy thứ ngu ngốc này cùng gia so sánh, gia phải là người bọn họ có thể so được!”

      chuẩn bị cái gì, thần thức Nguyệt Vũ đột nhiên cảm thấy có người tới Phệ Ma Sâm Lâm này. Hơn nữa còn là đám ít, có tới bốn mươi bóng dáng.

      Nhưng là dựa theo phương diện thực lực mà cũng phải rất mạnh, đại bộ phận đều là huyền sư cùng đại huyền sư. Còn có ba người, Nguyệt Vũ cụ thể nhìn ra thực lực, nhưng là, bằng vào tinh thần lực biến thái, Nguyệt Vũ biết ba người này hẳn là hai tên huyền hoàng, kẻ huyền tông.

      Nhìn đội hình này, Nguyệt Vũ cảm thấy thực lực cùng cấp bậc so với thành viên Khống Thiên sai biệt lắm. Đương nhiên, trừ bỏ huyền hoàng cùng huyền tông kia ra.

      Lập tức, Nguyệt Vũ đối với mọi người :“Mọi người chú ý chút, ta vừa mới phát đám người tới Phệ Ma Sâm Lâm, nhân sổ đại khái bốn mươi mấy người, cách chúng ta khoẳng mấy chục dặm. Chúng ta qua xem là loại người nào.”

      xong, Khống Thiên mọi người cũng cảm thấy cái gì. Bởi vì trong Lưu Vân thành, Phệ Ma Sâm Lâm có người tiến đến lịch lãm cũng là điều thực bình thường, bất quá nếu đội trưởng như vậy, đương nhiên là có đạo lý của .

      Toàn viên Khống Thiên tại đối với Nguyệt Vũ là hoàn toàn tín nhiệm!

      Cực lực che dấu hơi thở người, Nguyệt Vũ mang theo đoàn người dần dần tới gần. Theo Nguyệt Vũ bọn họ tới gần, thần thức Nguyệt Vũ cảm nhận được đám người kia cũng liền xuất trước mắt……
      linhdiep17 thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 24: mưu của Nguyệt Vũ (2)

      Chỉ thấy những người đối diện đám đồng nhất mặc y phục màu trắng, thoạt nhìn còn có chút bộ dáng tiêu sái. Trước ngực có thêu hai chữ màu đỏ thẫm “Cuồng Phong”.

      Vì thế, thân phận những người này cần cũng biết!

      Nhưng là Cuồng Phong này cũng kiêu ngạo, thế nhưng cũng dám mang bốn mươi mấy người lịch lãm.

      Đây là muốn chứng minh cái gì?

      Chính là muốn bọn họ Cuồng Phong danh khí đại thịnh, thành viên nhiều có phải hay ?

      Thấy ràng đám người tới, Khống Thiên mọi người trong mắt phẫn nộ chút nào giữ lại, phóng xuất ra ngoài. Hai tay gắt gao nắm tay, giống như giờ phút này rất muốn ra hảo hảo giáo huấn bọn họ chút!

      Những người này lúc trước thường khi dễ bọn họ, trước khi bọn họ gặp được Nguyệt Vũ, đám người Cuồng Phong này thường xuyên lấy các loại lý do đến chèn ép khi dễ thành viên Đại Lực.

      Tuy rằng giới hạn trong quy định của Lưu Vân thành, bọn họ mỗi lần xuống tay quá phận, nhưng như vậy thực là nhục đến cực điểm! Bọn họ mỗi lần bị khi dễ phải phi thường chật vật sao?

      Cho dù có đôi khi bọn họ cũng cố gắng phản kháng, nhưng là gia gia người ta là vị Huyền tôn cường giả, ai còn dám cái gì? Vì thế đám chỉ có thể yên lặng đem ủy khuất cùng cam lòng nuốt vào trong bụng……

      Ngay tại tháng huấn luyện gần đây nhất, cũng chính là sau ngày tại Lạc Nhật nhai. Ngày đó vừa đúng lúc Nguyệt Vũ ra ngoài có việc, lâu, Lí Hạo Thiên liền mang theo mấy người Cuồng Phong thậm chí cả thị vệ của gia gia đến đánh lén bọn họ!

      Khi đó thực lực của bọn họ còn cách xa tại, cho nên thực lực so với người của Cuồng Phong thấp hơn, vì thế hai mươi thành viên, ai ngoại lệ bị hung hăng đánh đập chút.

      Cũng chính là vào ngày đó, Nguyệt Vũ huấn luyện bọn họ cách nhẫn, huấn luyện bọn họ như thế nào làm cho đối phương phải trả giá thảm thống, cũng là bởi lần đó, quan hệ giữa bọn họ và Nguyệt Vũ mới được cải thiện……

      Nhìn đội ngũ của mình phẫn nộ như vậy, Nguyệt Vũ đương nhiên là biết nguyên nhân. Bất quá Nguyệt Vũ từng đồng ý với bọn họ nhất định làm cho bọn họ ở trận đấu chiến đội báo thù thống khoái! Nhưng mà nay vẫn có thể thu lợi tức a!

      Thân thủ nhàng lay quấn tóc mai, Nguyệt Vũ khóe miệng gợi lên chút độ cong nghiền ngẫm cùng tàn nhẫn……

      Nhìn chủ nhân như vậy, Tiểu Hắc cùng Tiểu Điện vẫn như cũ khó có thể ức chế, run lên chút. Chủ nhân bọn họ rất tà ác, vô cùng đáng sợ!

      Vì thế nhị thú trong “Các ngươi nghe cho , ta từng đáp ứng làm cho các ngươi ở trận đấu chiến đội hung hăng báo thù vì chính mình, nay mặc dù phải thời điểm, nhưng cũng là thu lợi tức!”

      Dừng chút, nhìn hai mươi người vẻ mặt ràng có chút kích động, Nguyệt Vũ tuấn mi điều, lại mở miệng:“Nếu là đội trưởng của các ngươi, ta đây hẳn là nên lập cái kế hoạch cho các ngươi có phải hay ?” Cười, lãnh khốc cười, thị huyết cười!

      “Chúng ta toàn bộ nghe đội trưởng an bài.” Chúng thành viên nhìn đến Nguyệt Vũ cười như vậy, chỉ biết vị đội trưởng thoạt nhìn thuần khiết mà thực tế phúc hắc đến cực điểm này nghĩ ra kế hoạch chỉnh người đến chết rất hoàn hảo.

      Bọn họ chút nghi ngờ, mưu như vậy tuyệt đối so với bọn họ đánh trận với đoàn người Cuồng Phong, thống khoái hơn vô số lần!

      Đem hai mươi người gọi vào bên cạnh, Nguyệt Vũ liền an bài kế hoạch tà ác .
      An bài xong , hai mươi hài tử thiện lương Khống Thiên đám đều vạn phần chờ mong, tỏ vẻ thập phần kích động! Nhìn nhau cười, hai mươi người đều biến mất ở tại chỗ, bắt đầu phân công nhau hành động.

      Nhìn bộ dáng thủ hạ của mình như vậy, Nguyệt Vũ khỏi mỉm cười. Đám hài tử thiện lương này, bị bản chất của mình đồng hóa rồi…

      bao lâu, chỉ nghe thấy từng đợt tiếng thú hô theo bốn phương tám hướng truyền đến. Nghe thấy dạng thanh như thế, Nguyệt Vũ ý cười càng sâu!

      Rất nhanh, tiếng thú hô vang dội kia cách Nguyệt Vũ càng ngày càng gần, đến cuối cùng Nguyệt Vũ có thể thấy được bộ dáng của chúng….

      Hai mươi chích thần thú hình thái khác nhau, chủng loại bất đồng theo hướng phía trước mặt Nguyệt Vũ xông tới, phía trước mỗi chích thần thú còn có người hết sức bôn chạy. Tốc độ chạy kia , cần phải chính là do cuộc huấn luyện quá mức biến thái của Nguyệt Vũ tạo ra!

      Mắt thấy những người đó bị đuổi tới, Nguyệt Vũ lắc mình cái, dưới chân bộ pháp Hành Vân bước mây bay nước chảy lưu loát sinh động. Sử dụng công phu trong nháy mắt, Nguyệt Vũ liền lẻn đến trước mặt chúng thú! chút do dự, bàn tay mềm duỗi ra, trong tay Nguyệt Sát Tiên lập tức thành hình.

      Tâm niệm vừa động, Nguyệt Sát Tiên dấy lên hừng hực hỏa diễm, thoạt nhìn khủng bố như thế nhưng cũng mị hoặc đến cực điểm!

      “Súc sinh, ăn lão tử tiên!”

      tiếng hô to từ trong miệng Nguyệt Vũ phát ra. Sau đó cũng chỉ thấy con cự long từ trong tay Nguyệt Vũ tiêu bắn tới, mục tiêu thẳng hướng hai mươi chích thần thú.

      Bởi vì hai mươi chích thần thú đều đem lực chú ý dừng người hai mươi thành viên Khống Thiên, cho nên chúng căn bản có chú ý tới Nguyệt Vũ đột nhiên công kích. Vì thế, chúng thần thú liền xui xẻo hề ngoại lệ đều ăn chiêu Bạo Long Tuyệt Sát của Nguyệt Vũ!

      Đương nhiên, nhất kích này của Nguyệt Vũ cũng có khả năng gây ra bao nhiêu ảnh hưởng đối với đám thần thú đó, nhiều lắm chỉ làm cho bọn chúng bị thương chút mà thôi!

      Dù sao lực công kích của sát chiêu bị phân ra hai mươi phần, cho dù có lợi hại đến cỡ nào chăng nữa cũng yếu bớt còn phần hai mươi so với bình thường . Hơn nữa , kích vừa rồi của Nguyệt Vũ cũng quá mạnh, chủ yếu là hấp dẫn lực chú ý của đám thú mà thôi!

      Bị quất nhát như vậy, lực chú ý của hai mươi chích thần thú toàn bộ chuyển dời đến người Nguyệt Vũ, cũng thèm quản hai mươi người kia nữa mà nhất trí nhìn chằm chằm Nguyệt Vũ.

      Đám người Khống Thiên sâu thở ra hơi, quả nhiên bị thần thú truy đuổi phải là điều bọn họ có thể chịu được. Nếu phải lúc trước bị Nguyệt Vũ huấn luyện chạy bộ như ma quỷ kia, chỉ sợ hôm nay sớm bị thần thú chụp chết ?

      Hung hăng nhìn chằm chằm Nguyệt Vũ, hai mươi chích thần thú cảm thấy tự tôn của mình bị đả kích. Thế nhưng bị tên nhân loại nho đánh lén, cái này bảo bọn họ làm sao chịu được, vì thế chúng thú cũng vô nghĩa nữa, rít gào tiếng đối với Nguyệt Vũ chính là phát động công kích mạnh mẽ nhất!

      Vui vẻ a, Nguyệt Vũ thấy được hai mươi chích thú lại đây, trong lòng tuyệt để ý, căn bản là có để ý bị đuổi giết, ngược lại cười càng vui vẻ!
      Đương nhiên này cười này là ở trong lòng cười. Xem ra thời điểm tới, hai lời, Nguyệt Vũ liền bỏ chạy.

      Nhìn đến cảnh tượng như vậy, Tiểu Hắc cùng Tiểu Điện gì, hỏi Thương thiên, bởi vì chủ nhân bọn họ lại muốn bắt đầu đóng kịch



      ền bỏ chạy

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :