1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dạ tôn dị thế - Tuyệt Thế Khải Hàng (Q2- C43.1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 6: Tuyệt Tình Cốc trong truyền thuyết

      lâu sau, mọi người mới chân chính phục hồi lại tinh thần từ màn tuyệt đối làm người ta rung động vừa rồi. Ánh mắt cực nóng cùng tràn ngập sùng bái song song nhìn phía Nguyệt Vũ.

      Hành động nghĩa vô phản cố, động tác phiêu dật tiêu sái, khí chất ngạo nhân, vô thượng uy nghiêm…

      Thiếu niên này tựa như thái dương, chói mắt đến cực điểm, hào quang sáng lóa, khiến cho người ta thể rời mắt.

      thiếu niên như vậy sao có thể làm cho người ta thán phục?

      Thu hồi lại Nguyệt Sát Tiên, Nguyệt Vũ trong lòng vô cùng tán thưởng khí phách cùng thần kỳ của cây roi này.

      “Lãnh đại ca, chích Đại Địa Lôi Hùng này giờ khuất phục, ngươi có muốn bắt nó khế ước ? Tuy rằng đại hùng này hơi kém chút, bất quá, đối với ngươi, ta cảm thấy vẫn có chút lợi ích!” Ghét bỏ liếc mắt Đại Địa Lôi Hùng cái, Nguyệt Vũ đối với Lãnh Tuyệt Trần .

      Nghe xong lời này, mọi người có chút kỳ quái, đại hùng này cũng phải muốn khế ước là có thể khế ước, ít nhất cần vị tuần thú tông sư tài năng bắt nó phục tùng a! Chẳng lẽ tiểu huynh đệ này biết chuyện đó sao?

      Mọi người còn tưởng rằng Nguyệt Vũ tuổi còn , hiểu phương diện chuyện tình này a! Vì thế, có người vô cùng hảo tâm nhắc nhở :“Tiểu huynh đệ, đại hùng này cũng phải muốn khế ước là có thể, cần phải có người thuần hóa mới được.”

      Lời này ra, làm cho Nguyệt Vũ hiểu được phần nào. Đây là nàng sai, cho bọn họ nàng là tuần thú sư, hơn nữa cấp bậc còn cao hơn mọi người tưởng tượng!

      Lập tức, Nguyệt Vũ cũng thêm cái gì, đến bên người Đại Địa Lôi Hùng ngồi xổm xuống, sau đó nâng tay liền đặt trán chích thú.

      Mọi người nhìn thấy động tác Nguyệt Vũ như vậy tỏ ra bình tĩnh!

      Tuy rằng biết thực lực khủng bố của Nguyệt Vũ, nhưng đối với hành động trước mắt của nàng cũng đủ làm cho bọn họ mở rộng tầm mắt!

      thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi nếu có thể thuần hóa đầu Thất Nguyệt siêu thần thú, đây là cái khái niệm gì? Kia ít nhất cũng là tuần thú tông sư a! Nghiệp đoàn tuần thú người ta, tọa trấn có mấy lão gia hỏa tân tân khổ khổ mấy trăm năm cũng bất quá chỉ là trình độ tuần thú tôn sư.

      Nhưng tại đây, trước mặt tiểu thiếu niên này, bọn họ cảm thấy bất lực. Bởi vì trình độ người ta mười mấy năm so ra cũng bằng người khác mấy trăm năm!
      Đây như thế nào làm cho người ta khiếp sợ!

      “Phù Phong, ngươi làm cái gì? cần thể , vạn nhất bị phản phệ làm sao bây giờ?” Lãnh Tuyệt Trần sau khi nhìn thấy động tác Nguyệt Vũ có chút bị dọa sợ, cũng muốn Nguyệt Vũ lâm vào nguy hiểm!

      “Lãnh đại ca ngươi yên tâm, ta đều có chừng mực. cần lo lắng cho ta!” có ngẩng đầu, Nguyệt Vũ vô cùng bình thản .

      cần lý do, Lãnh Tuyệt Trần sau khi nghe lời này lại cảm thấy vô cùng an tâm. Bởi nó xuất phát từ lòng tín nhiệm Nguyệt Vũ!

      Đại Địa Lôi Hùng thấy bàn tay Nguyệt Vũ tiến tới, liền tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, đối với Nguyệt Vũ, nó ngay cả ý niệm phản kháng trong đầu cũng có!
      Đây tuyệt đối là áp chế!

      lát sau, Nguyệt Vũ rốt cục thu tay về. Xoa xoa mồ hôi trán, đối với Lãnh Tuyệt Trần :“Lãnh đại ca, xong, ngươi khế ước thử xem .”
      Lời này vừa xong, mọi người lại lộ ra thần sắc thể tin.

      Tuy tuần thú bọn họ biết, nhưng là chưa ăn qua thịt heo chẳng lẽ còn chưa gặp heo chạy sao?

      Thời điểm tuần thú tông sư người ta thuần hóa siêu thần thú, phải đều cần vài cái canh giờ sao? Như thế nào ở đây, liền lát bị thu phụ?

      Mọi người dám tưởng tượng thực lực khủng bố của Nguyệt Vũ!
      Lãnh Tuyệt Trần đối với Nguyệt Vũ cười ôn nhu :“Phù Phong, kỳ Lãnh đại ca cần chích huyền thú này, ngươi vẫn nên tự mình khế ước ! Tuy rằng biết thực lực của ngươi, nhưng là có nhất chích huyền thú ở bên cạnh ngươi, ngươi cũng an toàn chút ! Mà Lãnh đại ca có thể tự bảo hộ chính mình!”

      Ngữ khí ôn nhu còn mang theo nhè sủng nịch, lời hoàn toàn phát ra từ tâm can, nhưng lại làm cho người lạnh lùng cao ngạo như Nguyệt Vũ cảm động đến tột đỉnh.

      Kỳ Lãnh Tuyệt Trần cần chích siêu thần thú này, kia mẹ nó tất cả đều là giả!

      Cường hãn như vậy, hiếm thấy như vậy, ai mà muốn!

      Nhưng là, nếu bắt lựa chọn giữa chích siêu thần thú này với mạnh khỏe của Nguyệt Vũ, Lãnh Tuyệt Trần chút do dự lựa chọn cái sau!

      Đại ca này, là phúc đời trước nàng tu luyện a! Về sau nhất định phải hảo hảo quý trọng!

      Bình phục nội tâm nổi gợn sóng, Nguyệt Vũ đối với Lãnh Tuyệt Trần tươi cười sáng lạn. Nụ cười trong lơ đãng kia nhưng lại làm hoảng mắt người xem.
      “Lãnh đại ca, nếu ngươi khế ước, ta liền .” Nụ cười sáng lạn đột nhiên biến mất thay vào đó là bộ dáng quyết tuyệt!

      xong, Nguyệt Vũ nâng bước chuẩn bị rời .

      Đây nhưng lại làm Lãnh Tuyệt Trần bị dọa đến, vì thế sửa lại thái độ lúc trước hô lớn:“Ai, ta khế ước còn được sao?”

      hai lời, tiến lên liền tức khế ước. Động tác này quả tựa mây bay nước chảy lưu loát sinh động a!

      Chiêu này coi vẻ dùng hảo a!

      Thiên địa quy tắc rớt xuống, kí hiệu khế ước màu vàng xuất dưới chân người nhất thú, khế ước thành công!

      Nhìn kết quả như vậy, mọi người hai mắt mở to, khỏi hô to ra tiếng:“ thành công, trời ạ, tiểu huynh đệ này đúng là gã trân quý tuần thú sư a!”
      Lúc trước cho dù như thế nào, bọn họ cũng khó tin tưởng Nguyệt Vũ là tuần thú sư, nhưng là có thể thuần phục siêu thần thú hẳn là tuần thú tông sư!
      Bởi vì ý nghĩ này là nghe rợn cả người! Nhưng là nay chuyện boong boong xảy ra trước mắt, cho dù khiếp sợ như thế nào cũng có biện pháp, chính là !

      Lúc này ánh mắt đoàn người Ngạo Quyết xem Nguyệt Vũ nguyên lai từ cực nóng biến thành cơ hồ muốn bốc cháy! Đối với Nguyệt Vũ cũng theo nguyên lai từ thích đến bội phục, tôn kính!

      Tuyệt Tình Cốc trong truyền thuyết……..

      đội lính đánh thuê y phục lửa đỏ hướng tới vách núi lớn.
      Đám lính đánh thuê kia trang phục rất bắt mắt, màu áo vốn phi thường lửa đỏ lại có thêm hỏa diễm vàng óng vây quanh trông cao điệu đến cực điểm.

      Đây chính là Liệt Hỏa dong binh đoàn lúc trước đụng phải Nguyệt Vũ hậm hực chạy trốn. Bởi vì bọn họ trước Ngạo Quyết bước, hơn nữa đám Nguyệt Vũ gặp phải siêu thần thú, cho nên cước trình liền so với Liệt Hỏa chậm chút!

      Nhìn trước mắt Tuyệt Tình Cốc chỉ gần trong gang tấc, Liệt Hỏa mấy người biết mục đích bọn họ đến đây, vì thế đám đều phi thường hưng phấn.

      Sau khi bọn vào Tuyệt Tình Cốc, phát cũng có bóng dáng Ngạo Quyết dong binh đoàn, nhất thời mọi người liền càng thêm vui vẻ!

      có Ngạo Quyết người ta chứng tỏ điều gì? Tất nhiên là bọn họ Liệt Hỏa dong binh đoàn có thể tại đây hoàn thành cái nhiệm vụ cao cấp được giao đồng thời cũng vượt qua được Ngạo Quyết!

      Ngạo Quyết cùng Liệt Hỏa mặc dù cấp bậc tương đương nhau nhưng là trong cảm nhận của mọi người Ngạo Quyết so với Liệt Hỏa vẫn vĩ đại hơn!

      Đây chính là vấn đề nhân phẩm!

      Bằng vào kinh nghiệm bản thân, đoàn người Liệt Hỏa vẫn thực chuyên nghiệp tiến vào bên trong Tuyệt Tình Cốc rộng lớn.

      Dọc theo đường , vận khí Liệt Hỏa coi như khá tốt, gặp được huyền thú cấp bậc cũng quá cao, bởi vậy đường vẫn thực thuận lợi, thương vong rất ít.

      Tuyệt Tình Cốc nằm ở khe sâu rất lớn tại Phệ Ma Sâm Lâm, bên trong cảnh sắc tú lệ, nếu trừ bỏ khủng bố cùng nguy hiểm ra đây có thể coi là nơi ngắm cảnh khá tốt!

      Liệt Hỏa đám cố gắng tìm kiếm nơi Vụ thảo sinh trưởng, nhưng là bởi vì Vụ thảo trời sinh năng lực nấp, cho nên muốn tìm đến cũng phải chuyện thực dễ dàng!

      “A, các ngươi xem, vách núi bao phủ dày đặc sương mù kia có phải là nơi Vụ thảo sinh trưởng hay ?” Sau khi trải qua đoạn thời gian tìm kiếm rất lâu, đột nhiên vị kiếm sĩ lính đánh thuê hô lớn.

      Tiếng kêu này, trong cốc tuy im lặng nhưng ra cực kì vang dội, lập tức hấp dẫn mọi người lực chú ý.

      Vì thế mọi người toàn bộ nhìn về phía kiếm sĩ kia.

      Chỉ thấy nơi người nọ chỉ là vách núi cao, cực kì bất ngờ là vách núi có chỗ bị sương mù bao phủ dày đặc, thoạt nhìn vô cùng thần bí!

      sai, nơi này phỏng chừng chính là chỗ Vụ thảo sinh trưởng, bất quá cần xác định ràng, thử phái người xem xem.” Giữa đám người, vị lão giả tương đối lớn tuổi gật đầu , trong mắt tràn đầy tin tưởng.

      “Đội viên Liệt Hỏa nghe lệnh, dong binh đoàn chúng ta tìm được nơi nấp của Vụ thảo, chỉ cần chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này là có thể đả bại Ngạo Quyết!” Thiếu chủ Liệt Hỏa Lăng Sương đứng tảng đá thập phần kiêu ngạo tuyên bố, giống như là chuyện này thành công trăm phần trăm!

      “Đến lúc đó, chúng ta đem Ngạo Quyết hung hăng dẫm nát dưới chân, hảo hảo mà ngược đãi! Ngược bọn họ tới khi phải quỳ xuống cầu xin chúng ta tha thứ!” Dừng chút, nhìn xuống dưới đám lính đánh thuê bộ mặt tràn đầy hưng phấn, sau đó ra vẻ nghiêm túc tiếp:“Tốt lắm, trước khoan chuyện này, chúng ta hái Vụ thảo .”

      thể , dù sao cũng là ngoại hạng dong binh đoàn, bắt đầu bố trí nhiệm vụ vẫn là rất chặt chẽ. Xem những người đó làm việc chuyên nghiệp, cùng với bộ dáng hăng say, rất nhiều dong binh đoàn cũng khó có thể bằng được!

      Rất nhanh, nhiệm vụ này liền phân phối khá tốt.

      Mấy người thăm dò xem tình hình, thuận tiện khiến cho mấy huyền thú chú ý, mà bại lộ ra hành tung của chúng. Đây chính là phần tùy thời chuẩn bị bỏ mệnh!

      Huyền tông cùng với kiếm tông cấp bậc cao thủ chuẩn bị đối chiến cùng thủ hộ thú trong truyền thuyết kia. Mà nơi nấp, cất dấu ít cung tiến thủ để chuẩn bị tiến hành đánh lén bất ngờ đối thủ hộ thú. Mấy người còn lại chuẩn bị lưới để bắt giữ huyền thú sau khi bị cao thủ chế phục.

      Vài lính đánh thuê bi thúc giục thăm dò vẻ mặt đau khổ, hướng về phía vách núi đối diện tính là cao mà tiến tới. Chỉ trong chốc lát, bọn họ liền cách nơi Vụ thảo sinh trưởng rất gần. Càng tiền về phía trước, mấy bóng dáng liền biến mất trong tầm mắt mọi người.

      Phía dưới mọi người thể kiên nhẫn chờ đợi được nữa, vì thế Lăng Sương đối với vách núi kia hô lớn:“Thế nào, là Vụ thảo sao? Mấy người các ngươi làm cái gì? Như thế nào đến bây giờ còn chưa biết ràng?”

      Vài tên lính đánh thuê nghe được thiếu chủ lên tiếng, lập tức cũng phản hồi trở lại:“Thiếu chủ, chúng ta cách sương mù này xa, có thể nhìn đến vài thứ bên trong, chắc chắn là Vụ thảo thể nghi ngờ!”

      Vừa dứt lời, đợi bên dưới có người vui vẻ, chợt nghe đến trận tiếng hổ gầm kinh thiên động địa. Thanh này vừa phát ra, phía dưới mọi người biết là thủ hộ thú Vụ thảo xuất ……

      Lối vào Tuyệt Tình Cốc….

      Đoàn người Nguyệt Vũ rốt cục cũng trải qua khá nhiều chướng ngại tại lối vào Tuyệt Tình Cốc. Nhưng đoàn người vừa mới vào tới nơi, bất thình lình bị tiếng hổ gầm làm chấn động chút!

      Chẳng lẽ đây là ra oai phủ đầu trong truyền thuyết?

      Bọn họ còn chưa có tiến vào Tuyệt Tình Cốc bị tiếng hổ gầm sắc bén nghênh đón! Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

      Mọi người tò mò vì sao tiếng hổ gầm này lại tràn ngập hơi thở cường thế rít gào, nơi phát ra khẳng định là đơn giản! Nhất định là nhất chích cao nguyệt siêu thần thú!

      thèm nghĩ nhiều như vậy nữa, đoàn người Ngạo Quyết muốn tiến vào trong cốc.

      Sâu bên trong Tuyệt Tình Cốc. Lúc này, đoàn người Liệt Hỏa tình cảnh thảm đến thể nào thảm hơn!

      Chỉ thấy vách núi đối diện đột nhiên xuất nhất chích huyền thú trông rất giống lão hổ, toàn thân kim quang lòe lòe.

      Huyền thú này là rất khí phái!

      Chỉ thấy toàn thân nó được bao phủ bơi tầng điện phòng hộ, trông hoa lệ đến cực điểm. đầu cũng có chữ “Vương”, nhưng đầu hổ này chân chính so với lão hổ xinh đẹp hơn nhiều!

      Chích Kim Văn Điện Hổ này so với mấy huyền thú xuất trướng lúc trước mỹ cảm mạnh hơn rất nhiều!

      Tên nào Vụ thảo này thủ hộ thú thực bình thường a? Như thế nào bưu hãn vậy chứ? Vì sao vừa ra là Bát Nguyệt siêu thần thú a!

      Mẹ nó, Liệt Hỏa người ta lợi hại nhất cũng chỉ có cái Thất Nguyệt huyền tông a, này phải ràng là làm khó bọn họ sao?

      Bát Nguyệt siêu thần thú còn chưa tính, người ta ít nhất còn có vài vị huyền tông chống đỡ, còn giữ thể diện được a! Nhưng mà vì sao nhất chích này lại là biến chủng Kim Văn Điện Hổ a?

      Kim Văn Điện Hổ, đó nhưng là cấp bậc trung thượng tồn tại Nguyệt Hoa đại lục a.

      Hơn nữa bởi vì Kim Văn Điện Hổ thuộc tính là điện, cho nên tồn tại phi thường thưa thớt! chỉ có như thế, tính công kích rất cường đại, tốc độ lại nhanh như thiểm điện, bởi vậy nó là loại huyền thú rất khó đối phó!

      thể , Liệt Hỏa lần này là đá đến thiết bản!

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 7 : Vô sỉ a!

      Vài vị trinh sát dùng hết toàn lực muốn trốn thoát.

      Bọn họ tinh tường phát cơ bản bọn họ chỉ là những tên tồn tại đáng kể, trước mặt siêu thần thú biến dị cơ hồ sắp tiến vào thiên giai vương giả thú, bé ngay cả mễ lạp ánh sáng đều bằng!

      Đúng như trong dự kiến, vài tên lính đánh thuê đáng thương cố gắng trốn thoát đường bị Kim Văn Điện Hổ vô tình dẫm nát dưới chân……

      Mà tên khởi xướng kia ngay cả xem đều có xem, liếc mắt vài tên lính đánh thuê cái, biểu tràn đầy khinh thường cùng bất mãn!

      thèm nhìn mấy tên cung tiến thủ nấp ở chỗ tối phóng ám khí tới mình, Kim Văn Điện Hổ thân hình to lớn vô cùng khí phách hướng về phía đoàn người Liệt Hỏa tiến qua!

      Mọi người chỉ cảm thấy trời đột nhiên tối lại, sau đó bên người nổi lên trận cuồng phong, gió lớn thổi tới khiến mắt bọn họ đều mở ra được!

      Gặp được chuyện như vậy, ít lính đánh thuê đều hoảng, đám chạy loạn có trật tự.

      Bọn họ chưa bao giờ gặp cảnh tượng khủng bố như vậy. Bởi vì lúc trước, nhiệm vụ của bọn họ ít nhiều đều có chút dễ dàng, trắng ra chính là đánh qua loa cho xong! Hơn nữa, bọn họ khi nào gặp được chuyện đáng sợ như thế?

      Nhưng là tại chính là thời điểm khảo nghiệm năng lực chống cự nguy hiểm của bọn họ, đám cũng biết phải làm sao!

      Có cái gọi là gừng càng già càng cay!

      Chỉ nghe thấy trong đám người, đạo thanh tương đối thương lão hô:“Mọi người đừng hoảng hốt, ổn định, phía trước an bài chuẩn bị khá tốt.” xong, dẫn đội ngũ hai gã tông giai cao thủ phi thân mà lên, mục tiêu thẳng hướng Kim Văn Điện Hổ.

      đuổi theo xâm nhập giả, Kim Văn Điện Hổ thấy có người hướng về phía nó bay qua, hơi dừng chút, sau đó trong mắt khinh thường càng sâu!

      Nhân loại quả nhiên là vừa vô sỉ vừa ngu xuẩn, dám ở trước mặt trung vương chi hổ giương oai, nhất định là sống kiên nhẫn!

      Vì thế, mỗ thú hét lớn tiếng, kêu gào :“ bé nhân loại, nho huyền tông cũng dám ở trước mặt bổn vương làm càn, là buồn cười đến cực điểm!” Bỗng nhiên, giọng nam uy nghiêm trầm thấp bí mật phát ra từ miệng Kim Văn Điện Hổ.

      Có vẻ mỗ thú quên mất cấp bậc của cũng chỉ tương đương với nhân loại cấp bậc huyền tông mà thôi…

      “Súc sinh, đừng vội càn rỡ, mau mau chịu chết !” Mỗ vị Nhị Nguyệt kiếm vương dõng dạc ! Người ta Thất Nguyệt huyền tông còn chưa lên tiếng đâu, ngươi cái Nhị Nguyệt kiếm tông chen mõm vào làm gì?

      Ăn ý mười phần, hai gã huyền tông, gã kiếm tông khuynh thân mà lên, mạnh mẽ công kích vào tử huyệt của Kim Văn Điện Hổ.

      Thần sắc ngưng trọng, cho dù kiêu ngạo thế nào, khinh thường thế nào, thèm nhìn thế nào, Kim Văn Điện Hổ vẫn hiểu được chuyện đồng thời bị ba gã tông giai cường giả công kích đến là phi đồng tiểu khả.

      Huống hồ, đối phương còn có vị Thất Nguyệt huyền tông so với mình cũng chẳng kém bao nhiêu!

      Vì thế, trong mắt Kim Văn Điện Hổ còn là khinh thường như lúc trước đổi lại là chút ngưng trọng.

      Mãnh Hổ rít gào cái cản trở tiến công đồng nhất của ba người, khiến cho bọn họ bị bắn về phía sau, lui vài thước.

      Mà ba người kia đương nhiên phải ngồi , thời điểm bị tiếng gầm đánh lui lại, bọn họ vận dụng huyền lực hoặc kiếm khí, tận lực kiềm chế ảnh hưởng của sóng đối mình.

      Sau khi hoàn toàn dừng lại, hai gã huyền tông triệu hồi ra huyền thú của mình rồi hợp thể.

      Bởi vì kiếm sĩ có năng lực khế ước huyền thú, bởi vậy vị kiếm sĩ kia chỉ có thể bi thương thúc giục sức chiến đấu của mình.

      Hợp thể hoàn thành, mỗi người lại nắm bắt vũ khí khuynh thân mà lên.
      Gặp ba người lại tiến công lên đây, Kim Văn Điện Hổ rít gào tiếng chủ động đón công kích của mấy người.
      .
      Nhưng mà ba vị này, người nào phải cao thủ từng trải qua trăm trận chiến? Bọn họ nhìn Kim Văn Điện Hổ chủ động công kích tới đây, chỉ biết nếu bọn họ đụng tới sợi lông mao của lão hổ kia chắc chắn bị cường độ điện áp người nó đánh tan toàn bộ huyền lực……

      Lập tức, đám nguyên lai tụ cùng chỗ biến thành mỗi người phương, làm cho Kim Văn Điện Hổ có mục tiêu công kích.

      Điều này, Kim Văn Điện Hổ cũng biết chiến thuật của chính vô hiệu lực, cũng ảo não, chính là trong lúc này toàn thân huyền lực đại thịnh, sau đó như sét đánh kịp bưng tai, từng đạo tia chớp tựa thanh kiếm hướng về tam phương mà tiêu bắn!

      Tuy Điện Quang Kiếm Vũ chia ra làm ba, nhưng là lực sát thương vẫn rất cường đại!

      Ba người trông thấy nhất chiêu này của Kim Văn Điện Hổ lập tức ánh mắt co rụt lại, đồng tử bỗng nhiên phóng đại...

      Thế công sắc bén như vậy, tốc độ so với tia chớp còn nhanh hơn, bọn tự nhận so ra kém.

      Đây là chênh lệch cấp bậc!

      Bọn họ tại thể làm gì khác ngoài việc tận lực né tránh điện kiếm khủng bố này!

      Chung quy khác biệt cấp bậc là khó có thể vượt qua hồng câu (tất cả), Kim Văn Điện Hổ đột nhiên phát ra nhất kích làm cho ba người trở tay kịp.
      Trong ba người, tên Thất Nguyệt huyền tông coi như tốt nhất, kham kham né tránh công kích của Kim Văn Điện Hổ, mà nhị vị còn lại vận khí có tốt như vậy.

      Trốn tránh trong nháy mắt, hai người bị điện kiếm đánh trúng vài nơi. Bởi vì công kích chia ra làm ba, cho nên lực sát thương cũng có mức cường đại. Bất quá người vẫn có vết thương to khác nhau, huyền lực cũng xói mòn ít!

      Bên ngoài vòng chiến…

      Ngạo Quyết dong binh đoàn khi tiến vào Tuyệt Tình Cốc bao lâu, chợt nghe trong cốc truyền đến tiếng người kêu rên cùng tiếng gầm của lão hổ, hình thành điệp khúc vô cùng thê thảm……

      Vì thế bọn họ liền đoán được nhất định là đoàn người Liệt Hỏa tới Tuyệt Tình Cốc trước.

      Thu động tĩnh đường, đoàn người Nguyệt Vũ vô cùng khôn khéo hướng trong cốc tới.

      Mà khi bọn họ rốt cục cũng đến được vách núi nơi Vụ thảo sinh trưởng kia cũng liền thấy cảnh tượng ba gã cao thủ của Liệt Hỏa giao chiến cùng nhất chích Kim Văn Điện Hổ.

      Nguyệt Vũ phân phó đoàn người Ngạo Quyết trốn bên cạnh bụi cỏ rậm rạp, bị người của Liệt Hỏa hay chích siêu thần thú kia phát .

      Cứ như vậy, bọn họ liền tránh ở bên nhìn hai phương trai ngọc tranh chấp.
      hổ là nhân thú đại chiến a, trình độ này còn phấn khích hơn nhiều so với màn chiến đấu lúc trước của Ngô Bá cùng Đại Địa Lôi Hùng kia!” Nguyệt Vũ trong lòng thầm .

      Hai phương chiến đấu liên tục được đoạn thời gian, phía dưới hàng lính đánh thuê Liệt Hỏa khi nhìn thấy mấy người cao thủ phe mình cùng chích Kim Văn Điện Hổ đánh đến phân cao thấp, ở trong lòng thở phào nhõm hơi.

      Rốt cục bọn họ cần để ý bị chích súc sinh này cấp dẫm chết!

      Lập tức tâm tình tốt hẳn lên, nhìn trận chiến đấu kịch liệt trung, bên hò hét ủng hộ vài vị cao thủ phe mình, bên còn lại mắng chửi Kim Văn Điện Hổ, lấy điều này an ủi cảm xúc bị dọa cảm lúc trước!

      Lúc này trung, hai gã thấp nguyệt tông giai cường giả người đầy vết thương to , bộ dáng có chút lung lay sắp đổ. Mà vị Thất Nguyệt huyền tông kia tương đối mà khá hơn nhiều! Về phần Kim Văn Điện Hổ còn lại bị thương nhất!

      “Liệt Hỏa mọi người nghe lệnh, các ngươi công kích chích thối lão hổ này cho ta, như vậy chúng ta có thể đả bại , bằng mọi người đều phải chết!” Đột nhiên, tên Thất Nguyệt huyền tông kia hô lớn.

      Nghe xong lời này, đoàn người lính đánh thuê Ngạo Quyết đều giọng mắng người nọ vô sỉ!

      Cư nhiên dùng thủ đoạn như vậy đối phó với chích Kim Văn Điện Hổ, là có đủ quang minh chính đại a! Nguyệt Vũ còn lại là mảnh bình tĩnh, biết nàng suy nghĩ cái gì.

      Người của Liệt Hỏa nghe đến lời này, lập tức tinh thần phấn chấn. Nếu bọn họ đánh chết chích Kim Văn Điện Hổ này người chết là bọn họ. Vì thế chỉ có khả năng, dốc hết toàn lực công kích Kim Văn Điện Hổ.

      Dưới tình huống này, tình thế đột nhiên xoay chuyển. Kim Văn Điện Hổ tại chỉ đấu cùng với vài vị cao thủ, mà còn phải phân bộ phận lực chú ý ra để đỡ đòn đánh lén. Vài lần như vậy, Kim Văn Điện Hổ bị thương khôn ít!
      Liên tiếp chiến đấu kịch liệt, hai phương tốc độ ràng so với lúc trước chậm hơn nhiều. Có thể thấy huyền lực hai phương tiêu hao ít.

      Kim Văn Điện Hổ biết nếu cứ tiếp tục như vậy người chịu thiệt , vì thế liền chuẩn bị buông tha cho trận chiến này. Dù sao tình thế trước mắt ràng bất lợi đối với mình!

      Nhưng là nó biết, đàn lính đánh thuê này làm sao để nó a, cơ hội tốt như vậy, nếu bị người Liệt Hỏa đả bại, hề nghi ngờ là thu hoạch lớn!

      Ba người theo ba mặt hình thành vòng tròn, đem Kim Văn Điện Hổ vây quanh ở bên trong, vô luận như thế nào cũng cho nó cơ hội đào thoát.

      Vẫn sử dụng các loại phương thức như trước tiến công Kim Văn Điện Hổ!

      Cứ như vậy, hai phương lại liên tục chiến đấu lâu.

      Đột nhiên, trung vị thấp nguyệt huyền tông bởi vì huyền lực hao hết mà duy trì được phi hành, liền rớt xuống dưới, người huyền thú hợp thể cũng liền bị giải trừ.

      Tiếp theo, mặt khác vị kiếm tông cũng rớt xuống dưới…… Thẳng đến cuối cùng tên Thất Nguyệt huyền tông kia cũng rớt xuống dưới nốt.

      Về phần Kim Văn Điện Hổ, sau khi ba người kia toàn bộ rơi xuống xong cũng phi thường chật vật ngã mặt đất.

      Thấy tình cảnh như vậy, vui vẻ nhất là đám lính đánh thuê còn lại kia. Bọn họ chính là tùy tiện công kích chút, lại chịu bất cứ thương tích nào.
      Chính là như vậy, về sau ra, bọn họ còn có thể tự hào ở người khác trước mặt : Hừ, lão tử lúc trước từng giải quyết nhất chích cao nhất siêu thần thú!

      Thiếu chủ Liệt Hỏa kêu mấy người chiếu cố ba vị cao thủ huyền lực hao hết, sau đó dẫn theo chúng lính đánh thuê lấy đầu Kim Văn Điện Hổ kia.

      Nguyên tưởng rằng bọn họ có thể trong tình huống tổn thất cực đạt được Vụ thảo đồng thời còn có thể bắt được nhất chích siêu thần thú, trong lòng vui vẻ a! Nhưng là đợi bọn họ cao hứng cười ra tiếng, đạo thanh vang lên làm cho mấy người Liệt Hỏa trận ác hàn.

      “Xem, Vụ thảo ngay tại kia, chúng ta mau qua đó lấy a!” nhìn người của Liệt Hỏa, Nguyệt Vũ vô sỉ hướng về phía Vụ thảo phóng . Dưới cái nhìn chăm chú, bộ dáng trợn mắt há hốc mồm của người ta, tay lấy Vụ thảo rút xuống dưới.

      Động tác hành văn liền mạch lưu loát, nối liền vô cùng, giống như là lấy gì đó trong chính nhà của mình, chút giác ngộ cũng có!

      Người của Liệt Hỏa hóa đá, người của Ngạo Quyết hỗn độn!

      Mọi người bị kích thích , toàn bộ lung lay sắp đổ, chỉ còn sót lại bóng dáng mảnh khảnh của Nguyệt Vũ cầm Vụ thảo kia!

      Nguyệt Vũ hành động lúc trước tuy rằng cùng Ngạo Quyết người ta tốt, nhưng là lúc gặp Nguyệt Vũ động tác sinh động lưu loát, mây bay nước chảy kia, vẫn là nhịn được khóe miệng mạnh mẽ co rút, sau đó hỗn độn chút!
      lâu sau, người lấy lại tinh thần cũng phải Ngạo Quyết, cũng phải Liệt Hỏa, mà chính là chích Kim Văn Điện Hổ kia.

      Nhìn Vụ thảo mà mình thủ hộ cứ như vậy bị người ta rút xuống, hơn nữa động tác còn vô sỉ như vậy, Kim Văn Điện Hổ nhịn được hô lớn:“Nhân loại vô sỉ, dám đem Vụ thảo của bổn vương hái xuống, muốn chết! Mau trả lại cho bổn vương, bổn vương tha ngươi bất tử!”

      Nghe xong lời này, Nguyệt Vũ hơi khách sáo chút đối với chích lão hổ kiêu ngạo này, bất quá diễn trò vẫn nên diễn nguyên bộ mới là diễn viên chuyên nghiệp!

      nhìn người ở đây, Nguyệt Vũ hưng phấn mà hô:“Nha  ̄ ̄ ̄ đây là siêu thần thú thủ hộ Vụ thảo a? Xem ra thương đâu! Chậc chậc, bộ dáng lớn lên đúng là thực xin lỗi người xem a! Bất quá cấp bậc cũng kém, bổn thiếu gia hãy thu ngươi!”

      Người nào đó tính cơ bản chính là phúc hắc thủy tổ, vô sỉ khơi dòng, ti bỉ tổ tông!

      (đại khái là qua mặt, đùa giỡn) người khác ngươi còn quên tổn thương người ta chút? Người ta lớn lên bộ dáng làm sao? Tốt xấu gì cũng là soái ca trong quần thú có được hay ?

      nhìn, hoàn toàn nhìn, Nguyệt Vũ tiến lên hai lời, bàn tay hướng đầu Kim Văn Điện Hổ đáp xuống, liền vô cùng bình tĩnh bắt đầu thuần hóa!

      Kim Văn Điện Hổ đáng thương a, cứ như vậy mạc danh kỳ diệu bị người ta cấp , về sau cứ mỗi khi nghĩ đến chuyện như vậy, mỗ thú đều miệng nhếch lên, hồi tưởng đoạn lịch sử chịu nổi này nữa!

      Rất nhanh, thuần hóa xong, mà Nguyệt Vũ lập tức cũng do dự, trực tiếp đem chích thú này khế ước !

      Động tác mây bay nước chảy, lưu loát sinh động, đoàn người Ngạo Quyết lại lần nữa trong lòng cảm thán: Vô sỉ a! Chưa bao giờ gặp qua người vô sỉ như vậy, vô sỉ còn chưa tính, cư nhiên còn vô sỉ quang minh chính đại như vậy, mặt đỏ khí suyễn a! Đại ca, ngài thường luyện qua ?

      Thời điểm thiên địa quy tắc rớt xuống, mỗ thú thực dễ dàng phát , đường đường là bạch hổ chi vương, nhưng lại mạc danh kỳ diệu như vậy, mơ hồ bị người ta cấp cường!

      Bất quá với cường là bị mạnh mẽ khế ước !

      Mặt mũi nhịn được, mỗ thú cảm thấy sắp trong trầm mặc mà bùng nổ, ngay thời điểm này mà bạo tạc!

      Nhưng là khi đạo pháp tắc khác tượng trưng cho huyền thú thăng cấp buông xuống, mỗ thú thực còn cốt khí lựa chọn ở trong trầm mặc mà diệt vong……
      linhdiep17 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 8: Chào từ biệt

      Thình lình xảy ra thăng cấp làm cho mọi người cả kinh, bọn họ còn chưa có nghe qua huyền giả khế ước thú còn có thể thăng cấp đâu!

      Này khen ngược, chích thú những vết thương toàn bộ khỏi hẳn mà còn thăng cấp thành Cửu Nguyệt cao nhất siêu thần thú, chỉ cần qua đoạn thời gian nữa…Hắc, chính là làm người ta tuyệt đối đỏ mắt, vương giả thú!

      Mọi người chỉ cảm thấy thế giới này thực huyền huyễn……

      Quả nhiên người vô sỉ khế ước chích huyền thú đều làm cho người ta cảm thấy vô sỉ như vậy! (^.^”)

      Thiên địa quy tắc ký hiệu sáng lóa chói mắt mọi người, lại càng làm đau đớn tâm mấy người Liệt Hỏa!

      có, con mẹ nó cái gì cũng chưa có!

      cam lòng, cam lòng a!

      Vì thế Liệt Hỏa thiếu chủ bạo phát!

      Thân thủ nhất chỉ, đối với Nguyệt Vũ quát lớn:“Lại là ngươi, xú tiểu tử, ngươi đồ tiện nhân, thế nhưng cùng Liệt Hỏa chúng ta tranh giành! Hôm nay xem chúng ta như thế nào thu thập ngươi!”

      Bị người thảm như vậy, lửa giận bạo nổ cũng có thể lý giải. Nhưng tựa hồ vị thiếu chủ này quá mức kích động, quên mất tuần thú sư là thể đắc tội!

      “U, đây phải là Liệt Hỏa thiếu chủ sao? Ngài cũng ở đây a? Ngượng ngùng, mới vừa rồi nhìn thấy Vụ thảo liền có chút kích động, cho nên thấy được các ngươi.” Người nào đó lừa dối lại tiếp tục lừa dối.

      Lăng Sương đại hỏa a, cái gì mà vừa nhìn đến Vụ thảo liền kích động nên thấy ? Nàng căn bản chính là cố ý!

      Có trời mới tin, đám người sống thấy, liền chớp mắt thấy được Vụ thảo!

      “Mau giao Vụ thảo ra đây, còn nữa đem chích huyền thú này giải trừ khế ước, bằng ta cho ngươi chết cũng biết là chết như thế nào!” Người nào đó giận dữ công tâm, chuyện đều có lo lắng tình hình.

      “Lời này, Lăng thiếu chủ đúng rồi, thứ này ta tân tân khổ khổ mới hái được, như thế nào có thể tùy tiện cho các ngươi đây? Giới lính đánh thuê các ngươi phải cũng có quy định sao, nếu vài cái dong binh đoàn nhiệm vụ, ai lấy được trước chính là của người đó phải sao?” để ý tới người nào đó bốc hỏa, Nguyệt Vũ lại tiếp tục cuộc cách mạng tinh thần vĩ đại, bỉnh người tức chết đền mạng.

      Cái gì mà tân tân khổ khổ mới lấy được?

      ràng là chút khí lực cũng chưa dùng ?

      Người này chuyện đúng là đủ hội đủ bài!

      Bất quá nửa câu sau coi như là , lính đánh thuê công hội quả có quy định như vậy!

      Bị Nguyệt Vũ như vậy, Lăng Sương cũng có chút biết. Nhưng là làm sao giống loại người dễ dàng buông tha mọi chuyện như vậy đây?

      Vì thế, lại sạo:“Tuy đúng là như vậy, nhưng dù sao cũng là Liệt Hỏa chúng ta đánh tới, các ngươi ở đó biết xấu hổ, ai cho phép các ngươi có thể tranh giành?” Người nào đó bắt đầu biết xấu hổ !

      Nghe xong lời này, Nguyệt Vũ trong mắt phát lạnh. để ý tới Lăng Sương, mà là nhìn chích Kim Văn Điện Hổ vẫn còn đắm chìm trong buồn vui lưỡng trọng thiên kia.

      Nguyệt Vũ chút nào keo kiệt quăng tới ánh mắt lạnh băng đến thấu xương, ý tứ hàm xúc mười phần cảnh cáo, Kim Văn Điện Hổ xem trận run run.

      tại, Kim Văn Điện Hổ xem như hiểu được, lần này là gặp hạn, rơi vào tay nữ nhân phúc hắc vô sỉ, lãnh khốc vô cùng!

      Giận mà dám gì, mỗ thú chỉ có thể ngoan ngoãn hướng ánh mắt lấy lòng về phía Nguyệt Vũ. còn bộ dáng hung mãnh cơ trí, cao điệu kiêu ngạo, khí phách uy nghiêm lúc trước nữa.

      Hoàn toàn là cái oán phụ!

      “Thối lão hổ, ngươi ngươi nguyện ý cùng ta giải trừ khế ước sao? Ân?” Nguyệt Vũ đối với Kim Văn Điện Hổ cười tươi sáng, sau đó có chút thương tâm .

      “A? Nga, kia đương nhiên là… Là… … Nguyện ý a!” Mỗ thú kịp phản ứng, lắp ba lắp bắp.

      Kỳ nó là rất muốn nguyện ý, nhưng là thấy Nguyệt Vũ biểu tình tựa tiếu phi tiếu kia, lập tức, nó chỉ biết muốn mới là vương đạo!

      giỡn, nó có thể đồng ý sao? Nếu , mạng của nó cũng theo đó mà a! Đáng giận nữ nhân, ngươi diễn , diễn !

      “Nga, Lăng thiếu chủ ngươi còn muốn chúng ta giải trừ khế ước sao? Lão hổ người ta cũng đồng ý đâu!” Vỗ vỗ đầu Kim Văn Điện Hổ, Nguyệt Vũ mặc dù thập phần bất đắc dĩ nhưng ý tứ hàm xúc lại cảnh cáo mười phần, trong mắt lộ hàn sương cùng rét lạnh như băng.

      Nhìn như vậy, Lăng Sương tỏ vẻ bình tĩnh.

      Ánh mắt đáng sợ như vậy, làm cho dám nhìn thẳng.

      Hơn nữa thực lực của đối phương quá cường đại, biết phương mình ba gã cao thủ nay cơ bản vốn có lực công kích, mà bên người ta kia liền có chích huyền thú đủ để đối phó với toàn bộ Liệt Hỏa dong binh đoàn bọn họ.

      Cho dù có cam lòng thế nào, Lăng Sương vẫn có biện pháp!

      Bởi vì tại cái thế giới này, thực lực chính là vương đạo!

      Nếu hôm nay bọn họ chiếm thượng phong, có lẽ chút do dự giải quyết Nguyệt Vũ!

      Xoay thân đối với đoàn người Liệt Hỏa phân phó chút tình huống, sau đó liền mang theo đội ngũ chạy lấy người……

      Nhìn bóng dáng bọn họ rời , Nguyệt Vũ trong lòng cũng liền hiểu được những người này khẳng định nhớ kỹ thù này. Hơn nữa Nguyệt Vũ cũng tin tưởng nàng cùng nhóm nhất định gặp lại!

      Sau khi Liệt Hỏa biến mất trong tầm mắt mọi người, đoàn người Ngạo Quyết thảo luận tình hình chiến đấu “kịch liệt” vừa rồi!

      “Phù Phong tiểu huynh đệ, chiêu này của ngươi là tuyệt a! Ý niệm Liệt Hỏa đều có trong đầu. Lần này xem mấy người Liệt Hỏa đó còn kiêu ngạo thế nào.” Trong đám người, vị đại thúc hào sảng cười .

      Nghe xong lời này, vị thành viên lính đánh thuê khác cũng phụ họa :“Đúng vậy, lão tử sống nhiều năm như thế cũng chưa gặp qua chuyện phấn khích như này! Hôm nay là làm cho lão tử con mẹ nó thích!”

      Xem ra mấy người Ngạo Quyết bên trong đều là não phẳng a, chưa từng làm loại chuyện như vậy.

      Hài tử thiện lương thương dậy nổi!

      Đối với khích lệ của mọi người, Nguyệt Vũ từ chối cho ý kiến, mỉm cười, cái gì cũng có đáp.Mà chính là cầm Vụ thảo đối Lãnh Tuyệt Trần :“Lãnh đại ca, Vụ thảo này ngươi cầm , nhiệm vụ hẳn là có thể hoàn thành ? Còn có, ta lần này mấy người Liệt Hỏa, bọn họ nhất định đem này oán khí đổ hết lên đầu các ngươi. Các ngươi phải chú ý đến.”

      Đối với chuyện này, Nguyệt Vũ vẫn cảm thấy có chút băn khoăn. Bởi vì nàng ra mặt mà làm cho quan hệ của Ngạo Quyết cùng Liệt Hỏa xấu lại càng thêm xấu!

      Về sau đối với phát triển của Ngạo Quyết ít nhiều cũng gây trở ngại!

      Bất quá, nếu cho Nguyệt Vũ cơ hội nữa nàng vẫn lựa chọn đứng ra, đoàn người Liệt Hỏa đến con mẹ nó cũng nhận ra!

      Tuy rằng áy náy nhưng nàng tuyệt hối hận!

      “Nếu nhiệm vụ hoàn thành, chúng ta cũng nên thôi. Đứng ở Tuyệt Tình Cốc cũng phải chuyện tốt!” Nguyệt Vũ nhìn đám lính đánh thuê đáng còn đắm chìm trong màn ảo tưởng vửa rồi, khỏi cảm thấy buồn cười.

      “Ân, được rồi, chúng ta nên rời khỏi nơi này.” xong hướng mặt về mọi người, Lãnh Tuyệt Trần hạ lệnh :“Mọi người chuẩn bị chút, chúng ta khởi hành rời Tuyệt Tình Cốc!”

      Vì thế, đội ngũ chậm rãi chậm rãi ra từ Tuyệt Tình Cốc……


      Vì thế, đội ngũ chậm rãi chậm rãi ra từ Tuyệt Tình Cốc……

      “Vì chiếu cố mấy ngày qua của các vị đối với Phù Phong, Phù Phong nguyện ý trợ giúp mọi người thuần hóa huyền thú. Mọi người có thể cùng nhau bắt về.” Trong quá trình tiến lên, Nguyệt Vũ đột nhiên dừng lại đối với mọi người như vậy.

      Lời bất thình lình, làm cho mọi người đầu tiên là sửng sốt, sau đó là phi thường vui sướng. Liền ngay Ngô Bá trừ bỏ Lãnh Tuyệt Trần tựa hồ tình gì cũng để ở trong lòng, trong mắt kinh ngạc cũng chút do dự bộc lộ ra ngoài.

      Đối với Nguyệt Vũ là vị tuần thú sư thập phần hi hữu, còn ít nhất là gã tuần thú tông sư, bọn họ sớm biết đến. Bất quá, bọn họ cũng biết tuần thú sư là thập phần cao ngạo, tùy tiện trợ giúp người khác thuần hóa. Hơn nữa bọn họ là thành viên Ngạo Quyết, tuyệt đối vì ham món lợi mà chiếm tiện nghi. Cho nên tới nay cũng có người nào đòi hỏi Nguyệt Vũ thuần hóa cho bọn cái gì.

      Nay, Nguyệt Vũ nhưng lại mở miệng chủ động đáp ứng giúp bọn thuần hóa miễn phí, điều này đối với bọn họ mà thể nghi ngờ là chuyện tốt thiên thượng điệu hãm bính*.

      *thiên thượng điệu hãm bính: từ trời rơi xuống

      gã lính đánh thuê bình thường, bọn họ thể cùng tứ đại gia tộc hoặc so sánh với người của đại gia tộc.

      Bọn họ cũng có nhiều năng lực để có được cường đại huyền thú gì.

      Cách duy nhất chính là dựa vào khế ước huyền thú mà dong binh đoàn có được.
      Nhưng cơ hội như vậy dù sao cũng là số ít! Bởi vì năng lực của dong binh đoàn cũng là có hạn, hơn nữa chi phí thần hóa nhất chích huyền thú bắt được, cũng tuyệt đối là con số khổng lồ!

      Bọn họ nhiều nhất cũng chỉ là ít thánh thú hoặc dưới thánh thú, tỷ như Ngô Bá cùng thiếu chủ cũng bất quá chỉ là thần thú! Vẫn có rất nhiều người thậm chí ngay cả huyền thú đều có!

      Trong nhiều ngày ở chung như vậy, Nguyệt Vũ cũng biết chút tình huống này nọ của đoàn lính đánh thuê. Vì báo đáp chiếu cố chân thành của những người này, Nguyệt Vũ quyết định mình dùng năng lực của mình giúp mấy lính đánh thuê thiện lương hàm hậu này chút gì đó.

      phải nàng Dạ Nguyệt Vũ thiện lương, mà là nàng cũng biết đạo lí giọt thủy chi ân dũng tuyền tướng báo*!

      *giọt thủy chi ân dũng tuyền tướng báo: ân nghĩa như giọt nước cũng phải dùng cả con suối để báo đáp

      “Phù Phong tiểu huynh đệ, đây là chăng? Ngươi nguyện ý giúp chúng ta thuần hóa?” Mỗ vị đại thúc có chút thể tin được may mắn trước mắt, thập phần nghi hoặc hỏi.

      cho hết lời, phía dưới rất nhiều người cũng dùng thanh đồng dạng nghi ngờ .

      Gặp chỉ người hoài nghi, rất nhiều người cũng đều quá tin tưởng. Nguyệt Vũ khỏi hoài nghi nhân phẩm của chính mình có phải quá kém hay , bằng vì sao nhiều người như vậy tin nàng?

      “Sao lại hỏi vậy, đương nhiên là ! Ta có giữ lời sao?” Nguyệt Vũ hỏi ngược lại.

      Nghe xong lời này, Ngạo Quyết mọi người đều vui vẻ. Nếu đương đều thừa nhận là , bọn họ còn quản cái gì nữa, chỉ quan tâm chuyện bắt huyền thú là đủ rồi!

      Vì thế, đoàn lính đánh thuê cũng để ý tới thiếu chủ mà bọn họ vẫn kính nể, vài người tổ hướng về các nơi Phệ Ma Sâm Lâm tán .

      Chỉ chốc lát sau, vốn là đám người vô cùng náo nhiệt lập tức biến thành ba cái. cần phải , ba người này chính là Nguyệt Vũ, Lãnh Tuyệt Trần cùng Ngô Bá.

      Ba người ngồi tại chỗ đợi lâu, rốt cục thời điểm Lãnh Tuyệt Trần ngồi kiên nhẫn có người trở lại.

      Tiếp theo là các tiểu tổ lục tục trở về.

      Chỉ thấy bọn họ nâng các loại huyền thú, tuy rằng cấp bậc cao nhưng so với có vẫn tốt hơn.

      nề phiền hà, Nguyệt Vũ nhất nhất thuần hóa số huyền thú bọn họ cố gắng bắt được, sau đó cho bọn họ khế ước.

      Cứ như vậy, trận công tác thuần hóa bộ huyền thú này ở Phệ Ma Sâm giằng co vài ngày, cuối cùng dưới tình huống mỗi người có ít nhất nhất chích huyền thú xong!

      Ngạo Quyết mọi người lần này đều có được huyền thú của chính mình, mà nhân cơ hội này đánh thuê đề cao cấp bậc huyền thú, nâng thực lực dong binh đoàn lên tầm cao mới.

      Lãnh Tuyệt Trần nhìn dong binh đoàn của chính mình lập tức tăng trưởng thực lực lên nhiều như vậy, vui đó là giả.

      Nhìn biểu lộ trong mắt tràn đầy vui mừng cùng nồng đậm tự hào! Đây chính là dong binh đoàn của , mà trước mắt thiếu niên này cũng chính hảo huynh đệ của !

      Nhìn Lãnh Tuyệt Trần bộ dáng vui vẻ, Nguyệt Vũ cũng khó lộ ra chút thản nhiên mỉm cười. Nhưng mà nghĩ đến hôm nay là nàng rời , Nguyệt Vũ liền khó tránh khỏi có chút khó buông.

      Người này là trong số nhiều lắm những người mang đến cho nàng ấm áp từ khi bước vào dị thế, làm cho nàng tại Phệ Ma Sâm Lâm vạn dặm mênh mông cảm nhận được tia an bình cùng tường hòa.

      Đối với phần ấm áp này, Nguyệt Vũ biết nàng tại chỉ có khả năng quý trọng cùng thủ hộ. Nhưng là Nguyệt Vũ cũng tinh tường hiểu được, tại nàng thể rời xa, thể mà dừng lại. Bởi vì nàng còn có con đường rất dài phải , còn có rất nhiều điều cần phải đối mặt.

      Lập tức, Nguyệt Vũ mau chóng bình phục lại cuối cùng tia muốn xa rời trong nội tâm, đối với Lãnh Tuyệt Trần bình thản :“Lãnh đại ca, ngươi - ta gặp nhau nhất định là có duyên, Phù Phong cảm tạ ngươi mấy ngày nay chiếu cố. Nay thấy nhiệm vụ của đại ca hoàn thành, cũng là thời điểm nên trở về. Mà Phù Phong cũng có con đường phải . Lúc này, Phù Phong hướng Lãnh đại ca chào từ biệt. Còn nhiều thời gian, ngươi và ta nhất định gặp lại !” xong, Nguyệt Vũ xoay người liền chuẩn bị rời .
      Nghe xong lời của Nguyệt Vũ, Lãnh Tuyệt Trần ràng sửng sốt, sau đó trong mắt tràn đầy tha chút nào giữ lại, tiết lộ ra.

      Cái gì cũng , Lãnh Tuyệt Trần biết nhiều lời cũng lưu được Nguyệt Vũ, bởi vì người như Nguyệt Vũ là bọn thể sánh vai.

      Nàng, người như vậy cũng chỉ có tự do phi tường, vật lộn trường , tài năng mới có thể tại thiên thủy phóng lên tia sáng kỳ dị!

      Mà khả năng có thể làm chính là yên lặng thủ hộ, yên lặng cố gắng, ở khoảng cách xa nào đó nhìn nàng phi tường cửu tiêu!

      Nhìn bóng dáng thon dài tinh tế, bóng dáng quyết tuyệt, Lãnh Tuyệt Trần khỏi thất thần, lâu cũng thể phục hồi lại tinh thần……
      linhdiep17 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 9: Mới vào Lưu Vân thành

      Lưu Vân thành, là tòa thành nằm ở phía nam đại lục, trong những thành thị biên ải quan trọng nhất của Lossa đế quốc.

      Lưu Vân thành chiếm vị trí thập phần ưu việt, danh khí cũng thua kém thành thị hay kinh đô của các tiểu quốc khác.

      Phía bắc cùng phía đông Lưu Vân thành là nơi giao tiếp với hai khu rừng rậm đại danh đỉnh đỉnh Khấp Huyết Sâm Lâm cùng Phệ Ma Sâm Lâm.

      Về phần phía nam còn lại là dãy núi kéo dài vô biên vô tận, trong những nơi tiếng tăm lừng lẫy của cửu đại hiểm cảnh - Vô Tận Phiêu Miểu, nằm ngay tại phía tây Lưu Vân thành.

      Bởi vì Vô Tận Phiêu Miểu rộng lớn vô ngần, lại phi thường nguy hiểm cách trở, cho nên Lưu Vân thành muốn đến đế đô quả thực là chuyện dễ dàng!
      Cứ việc như thế, bởi vì Lưu Vân thành địa thế phức tạp, phần đông hiểm cảnh, khu vực nguy hiểm cấp bậc phân chia ràng, cho nên được rất nhiều mạo hiểm giả lựa chọn làm nơi lịch lãm.

      Lưu Vân thành được xưng là nơi lịch lãm đệ nhất Nguyệt Hoa đại lục!

      Mặc dù đây là chỉ là ngoại thành song cũng náo nhiệt đến cực điểm, tùy thời vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng vài quý tộc tiến đến lịch lãm.

      Bởi vì tiến đến lịch lãm là số quý tộc, cao thủ chân chính tới nơi này, cho nên cường giả nơi này tính ra thực hi hữu!

      Lúc này Lưu Vân thành như trước phồn thịnh đắm chìm trong ánh nắng rực rỡ quanh năm của Nguyệt Hoa đại lục. Dưới ánh thái dương, tòa thành như dung nhập với sơn mạch mênh mông vô tận trông càng thêm thần bí, bi thương.

      Ngoài thành Lưu Vân, Nguyệt Vũ thân lam lũ, sợi tóc hỗn độn giống như ổ gà. nhìn trước kia thân tuyệt thế vô song mà lúc này biến thành “Vô cùng thê thảm”! Nguyên bản ngũ quan trắng nõn tinh xảo đến hoàn mỹ giờ này như ô nước sơn bôi đen (mặt đen thui, nhem nhuốc) nhìn ra bộ dáng ban đầu!

      Lúc trước, sau khi Kim Văn Điện Hổ bị Nguyệt Vũ khế ước xong, vốn tưởng rằng có màu sắc tự vệ ra xem náo nhiệt chút, nhưng nhìn lại Nguyệt Vũ thân như vậy cảm thấy là có đủ mất mặt, vì thế cân nhắc chút, vẫn là quyết định bảo trụ mặt mũi, cho nên thập phần vô sỉ chuồn vào huyền thú gian ngủ !

      Lúc này Nguyệt Vũ ngẩng đầu nhìn thành trì đồ sộ tại biên cảnh, trong mắt tràn đầy khiếp sợ!

      Chỉ thấy tường thành này rất cao, ước chừng hơn trăm thước, nhưng lại vào tận trời mây!

      Phía tường thành nguy nga là rất nhiều tiểu tháp cùng với oanh kích pháo chuyên dụng phòng ngự.

      Cửa thành được làm từ hai phiến hắc thiết quặng to lớn, thoạt nhìn vô cùng uy vũ khí phái! Thủ hai bên cửa thành là mấy chục binh lính toàn thân mặc chiến khải.

      đám tinh thần chấn hưng, trang nghiêm túc mục!

      Nhìn lên thành trì thỉnh thoảng có thể thấy vài bóng dáng bay tới bay lui của huyền thú được thuần hóa chuyên dụng để vận chuyển!

      thể tưởng được, Lưu Vân thành này đúng là khí phái a, xem ra có tới sai địa phương.” Nguyệt Vũ trong lòng thầm nghĩ.

      Cúi đầu nhìn lại thân nồng đậm phong vị nghệ thuật, Nguyệt Vũ có chút bất đắc dĩ lắc đầu. Bộ dáng như vậy ngươi cho là nàng muốn ư?

      Chẳng qua là sau khi rời khỏi Ngạo Quyết dong binh đoàn, liền thân mình ở trong rừng rậm lịch lãm vài ngày!

      Hơn nữa Phệ Ma Sâm Lâm đáng giận kia trừ bỏ dòng sông Tịch Nguyệt lúc trước ra có nguồn nước nào khác.

      Này bảo nàng làm thế nào cho phải?

      có biện pháp a, chỉ có thể cứ như vậy mà !

      nhìn ánh mắt phản cảm của mọi người, Nguyệt Vũ mặt đỏ khí suyễn nâng bước hướng đến trong thành.

      Nhưng tựa hồ còn cố tình có tên mắt chó thấy người a!

      Chỉ thấy tên kia kiêu ngạo đắc ý, mỗ vị đại ca thủ thành tự cho là đúng, thập phần khinh thường, dương quái khí :“Ta , tên khất cái kia, chẳng lẽ ngươi biết, Lưu Vân thành này thu khất cái sao? Mau cút cho ta a, bằng đánh cho mẹ ngươi cũng nhận thức ngươi!”

      Thái độ ác liệt, ngôn ngữ thô tục, nhất thời làm bộ dáng trang nghiêm lúc trước tiêu biến sạch .

      Tình hình này…. tên thủ vệ còn có thể trèo lên đầu Nguyệt Vũ!

      Đây tuyệt đối là được!

      Nghe xong lời này, Nguyệt Vũ trong mắt lạnh lùng rớt xuống 0 độ, ánh mắt lãnh thẳng tắp nhìn chằm chằm vị thủ vệ năng lỗ mãng kia.

      Nhận được ánh mắt của Nguyệt Vũ, mỗ vị binh lính kia chỉ cảm thấy linh hồn mình run rẩy! Thậm chí động chút đều cảm thấy là chuyện vô cùng xa xỉ.

      Ánh mắt thiếu niên này rất lãnh, rất sắc bén!

      Giống như chuyện vừa rồi tồn tại, Nguyệt Vũ quay đầu, phẩy tay áo cái, sau đó tiêu sái chạy lấy người, chỉ để lại chút bóng dáng mặc dù bẩn loạn chút nhưng lại như trước tuấn tú phiêu dật.

      Tiến vào trong thành, vẫn là ánh mắt hoặc khinh thường hoặc khinh bỉ lúc trước nhìn Nguyệt Vũ.

      Nhưng Nguyệt Vũ là ai, như thế nào có thể để tâm cái ý tưởng của mấy kẻ tầm thường như vậy?

      Dù biết thân là có đủ tổn hại bộ mặt thành phố, Nguyệt Vũ tuy rằng ngại cái nhìn của người khác, nhưng là nàng lại cực vì để ý mấy thứ bẩn thỉu người mình!

      Cẩm Y Hiên...

      Cẩm Y Hiên là tiệm may lớn nhất Lưu Vân thành, lúc này bên trong vị chưởng quầy duyệt sổ sách, đột nhiên cảm thấy trước mắt ánh sáng bị chặn. Vừa ngẩng đầu liền thấy thiếu niên toàn thân bẩn loạn đứng ở quầy tính tiền. Lập tức trong mắt chán ghét chợt lóe qua.

      Dù sao cũng là thương nhân cáo già, làm người đều đạt tới cảnh giới thâm hậu! Biểu tình mặt kia biến đổi rất nhanh. Bất quá dù mau thế nào vẫn bị Nguyệt Vũ nhìn thấy.

      cho là đúng, Nguyệt Vũ từ trong chỉ giới lấy ra đống bạch tinh tệ quăng quầy, lạnh nhạt phân phó :“Lấy cho ta mấy bộ trang phục cùng trường bào, hai màu hắc bạch. Nhiêu đó hẳn là đủ rồi.” Ngữ khí thản nhiên hàm chứa sức quyến rũ làm người ta khó có thể kháng cự, người nghe được cũng xúc động muốn hoàn thành mệnh lệnh!

      Vừa kinh hãi khí thế thiếu niên lại vừa mừng như điên khi thấy đống bạch tinh tệ bàn, chưởng quầy lập tức khom người đáp:“Tôn kính khách nhân, thỉnh ngài chờ, ta lập tức sai người chọn lựa cho ngài mười bộ thượng chất y phục, trước hết mời ngài tọa.”

      Hành động cúi đầu khom lưng này cùng với vẻ khinh thường lúc trước, quả là hình thành tiên minh đối lập!

      Chút bạch tinh tệ kia, đối với Nguyệt Vũ mà tính cái gì, bởi vì trong chỉ giới của nàng có rất nhiều, đều là do cha mẹ lưu lại.

      Bất quá đối với vị chưởng quầy này mà chính là phát tài, vài bộ quần áo chỉ vài cái bạch tinh tệ là đủ rồi, tại khen ngược, Nguyệt Vũ người ta vừa ra tay chính là mấy chục cái!

      Phải công nhận hiệu suất làm việc của chưởng quầy này rất cao. Chỉ trong chốc lát có người đem quần áo đưa đến đây.

      Đại khái nhìn chút, Nguyệt Vũ đối với y phục này có vẻ rất vừa lòng. Bất quá nàng có lập tức thay, tất nhiên là có nguyên nhân, chính là bởi vì thân thể nàng tại là quá bẩn!

      Kết quả là, nàng mở miệng hỏi:“Các ngươi có nơi có thể tắm hay ? Ta muốn rửa mặt chải đầu chút, thuận tiện thay đổi y phục người.”
      Nghe xong lời này, chưởng quầy sửng sốt chút, bất quá nhìn đến Nguyệt Vũ thân bẩn loạn lập tức hiểu được.

      Đối với đại khách hàng như vậy, chưởng quầy đương nhiên thể đắc tội. Vì thế phân phó hạ nhân :“Các ngươi nhanh chuẩn bị tốt nước ấm để vị khách nhân tôn kính này hảo hảo tẩy rửa chút.”

      Sau khi Nguyệt Vũ theo hạ nhân tắm rửa, còn lại chưởng quầy mình đối với đống bạch tinh tệ kia, trong lòng vô cùng vui vẻ, khóe mắt, đuôi lông mày cộng thêm miệng đều cười đến toạc đại!

      Bên này chưởng quầy vui vẻ cùng sổ tiền của mình bên kia Nguyệt Vũ hoàn toàn sạch thay đổi thân bạch y mới ra.

      lần nữa trở lại trong điếm, Nguyệt Vũ liền thấy tên chưởng quầy tham tiền ngây ngô cười. Lập tức cũng thèm để ý, chỉ chú ý hướng ra bên ngoài.
      Mỗ vị chưởng quầy tham tiền lại lần nữa cảm thấy trước mắt ánh sáng bị chặn, vì thế lại ngẩng đầu.

      ngẩng đầu lo a, vừa nhấc đầu, chưởng quầy liền cảm thấy thế giới này quá mức chói mắt, muốn mở to mắt đều cảm thấy khó khăn!
      Đó là thiếu niên mĩ đến thể hình dung, sống nhiều năm như vậy cũng chưa nhìn thấy phong cảnh nào xinh đẹp như vậy.

      Chỉ thấy Thiếu niên thân áo trắng phiêu dật vạn trượng hồng trần; đầu mặc phát tung bay chân trời góc biển.

      Khí chất tuyệt thế vô song, phiêu miểu bất phàm, dưới dương quang sáng chói, bừng tỉnh cách thế hệ*! (Túy:-(*)ta cũng , nếu biết sửa sau ^^)
      Tựa như di thế độc lập, vũ hóa đăng tiên!
      Chỉ động tác giơ tay nhấc chân cũng tiêu sái vô cùng khiến cho người ta quên cả năm tháng!

      Nhìn theo phong cảnh như mĩ họa chậm rãi biến mất trước mắt của mình, chưởng quầy xúc động lệ nóng doanh tròng!

      thể tưởng được, đời này lại may mắn có thể nhìn thấy cảnh sắc so với thần linh hàng thế còn đẹp hơn…

      đường cái, thanh khoa trương của người đường dứt bên tai. Bọn họ nhìn Nguyệt Vũ, ánh mắt đều là tràn đầy kinh diễm, có người xem liền quên mất hành tẩu, ngơ ngác nhìn chằm chằm, thẳng đến khi Nguyệt Vũ xa……

      “Ngươi xem thiếu niên này lớn lên là tuấn a, ta chưa bao giờ gặp qua thiếu niên nào xinh đẹp như vậy đâu!” Mỗ vị đại thẩm khỏi tự đáy lòng ca ngợi dung nhan tuyệt thế của Nguyệt Vũ.

      “Đúng vậy, sống vài thập niên, nhưng lại chưa thấy qua người xinh đẹp như vậy, là có phúc a!” Mỗ đại gia cảm khái .

      “Các ngươi xem, vai còn có con sủng vật a. Xem ra hẳn là kẻ có lai lịch từ gia tộc nào đó lịch lãm! Lớn lên tuấn như vậy lại là thiếu gia công tử, quả nhiên là rất giỏi a!”

      “……”

      Mọi người ngươi câu ta câu, miệng đều bàn luận Nguyệt Vũ tuấn như thế nào, vĩ đại như thế nào.

      Lúc này trong huyền thú gian tu luyện, mỗ thú gặp Nguyệt Vũ phi thường có phong cách, phi thường được hoan nghênh, vì thế vô sỉ lấy màu sắc tự vệ ra, đứng ở vai Nguyệt Vũ. Ngẩng cao đầu, dáng vẻ đắc ý, giống như đối tượng người ta khen chính là nó!

      tên tự kỷ!

      Lúc mỗ chích lão hổ, , chuẩn xác mà tại chính là nhất chích miêu, hưởng thụ khích lệ như vậy, bỗng đạo thanh cực kì khó nghe đột nhiên vang lên……
      linhdiep17 thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 10: đường gặp khiêu khích

      “Nhìn cái gì vậy, phải chỉ là cái bình hoa thôi sao, có cái gì mà đẹp mặt, đều cút xa chút cho ta.” Người chuyện thái độ cực kỳ ác liệt, giọng điệu cũng thập phần hung ác.

      Bên cạnh người qua đường sau khi nghe thấy lời này, tuy ràng là nhướng mày, nhưng đa phần đều là giận mà dám gì. Dù sao đó cũng phải là người bọn họ có thể chọc vào!

      “Xem ra người này cũng có bản lĩnh a.” Chú ý tới biểu tình biến hóa của người qua đường, Nguyệt Vũ trước tiên phải ra này kết luận.

      Nghe xong lời này, Nguyệt Vũ biết lời này là hướng đến nàng. Trong mắt hàn quang chợt lóe, ấn tượng đầu tiên của nàng đối với mấy người này kém đến cực điểm. Nhưng là Nguyệt Vũ cũng bất động thanh sắc, nàng đổ muốn nhìn, mấy người này rốt cuộc muốn như thế nào!

      Bởi vì vị trí người chuyện cùng Nguyệt Vũ cách nhau con phố, cho nên mấy người cho hết lời xong lập tức liền hùng hổ nhanh chóng hướng Nguyệt Vũ đến.

      Tới có năm người, toàn thân y phục đều đồng nhất màu, chẳng qua người ở giữa có chút bất đồng. Xem ra tên này hẳn là lão đại.

      Xem những người này cùng liên hệ chút trí nhớ về Lưu Vân thành, Nguyệt Vũ đại khái đoán dược đây hẳn là những thành viên chiến đội Lưu Vân thành. Về phần là chiến đội nào, Nguyệt Vũ đương nhiên biết. Nhưng nàng dám khẳng định, tên ở trung gian kia chắc chắn là đội trưởng linh tinh gì đó của bọn họ!

      Vừa đúng lúc thanh nghị luận của mọi người chứng thực suy đoán của Nguyệt Vũ!

      “Các ngươi xem, mấy người này phải là vài thành viên của Cuồng Phong chiến đội sao? Tên ở giữa kia hẳn chính là đội trưởng Cuồng Phong chiến đội, Lí Hạo Thiên ?”

      “Đúng vậy, những người này ỷ vào chiến đội mình mạnh nhất ở Lưu Vân thành mà luôn ỷ thế hiếp người. Xem ra thiếu niên này gặp phải chuyện hay rồi!” Trong đám người, thanh nhược nhược nhàng mà . Hiển nhiên là sợ ra đắc tội với mấy người này có kết cục tốt đẹp.

      “Ai, có biện pháp a, Lưu Vân thành là địa bàn của bọn họ, ai kêu thực lực của bọn họ cao cường đây? Tại thế giới này, thực lực mới là vương đạo!” thanh khác đồng dạng nhàng phụ họa

      “Thực lực mới là vương đạo? Ta nhưng ra rất thích những lời này a!” Nghe xong nhiều như vậy, Nguyệt Vũ cũng đối với câu này cảm thấy thực hứng thú!

      Trong tiếng nghị luận của mọi người, Cuồng Phong chiến đội mấy người chạy tới đối diện Nguyệt Vũ. Nhìn dung nhan trước mặt so với lúc đứng ở xa nhìn tới còn muốn mĩ đến kinh tâm động phách, mấy người liền cảm thấy khó chịu, thực khó chịu, phi thường khó chịu, quả thực tưởng muốn lên xét nát khuôn mặt Nguyệt Vũ!

      Đặc biệt tên lão đại Lí Hạo Thiên kia liền ghen tị muốn đòi mạng. Vốn bằng diện mạo của , tại cái Lưu Vân trong thành này cũng coi như số số hai.
      Toàn bộ Lưu Vân thành, trừ bỏ thiếu thành chủ Lưu Vân Hàm Phong ra được coi là tuấn tú nhất!

      Nhưng mà nay, tại đây còn có thiếu niên so với chính mình thậm chí so với Lưu Vân Hàm Phong còn muốn mĩ hơn, kẻ luôn luôn tự phụ kiêu ngạo, ai bì nổi như Lí Hạo Thiên sao có thể chịu được?

      Kỳ đây căn bản chính là nguyên nhân mấy người này tìm Nguyệt Vũ gây phiền toái!

      Nguyệt Vũ vẫn đứng im bất động, mặt chút thay đổi mặc xem, có khi còn đổi cái góc độ, biết mấy người này ghen tị, nàng càng muốn làm cho bọn họ ghen tị muốn chết!

      Càng xem càng cảm thấy tự ti, càng xem càng cảm thấy khó chịu, Lí Hạo Thiên cảm thấy cứ nhìn như vậy tự ti tới tử mất.

      Vì thế Lí Hạo Thiên nhịn được, lớn tiếng :“ cái bình hoa mà thôi, lớn lên như vậy là lãng phí! Vừa thấy biết là tên phế vật có thực lực chỉ trông chờ vào vẻ bề ngoài!”

      Lập tức, Nguyệt Vũ trong lòng cảm thấy buồn cười. là kỳ quái, bộ dạng đẹp mặt cùng phế vật có liên hệ sao?

      Nếu như vậy, chẳng phải bốn vị thiên tài tứ đại gia tộc đều là lớn lên khí vũ hiên ngang, tư thế oai hùng sao? Việc này giải thích thế nào? Chẳng lẽ bọn họ cũng là phế vật?

      Nhưng người ta đều là thiên tài a!

      Đây là mâu thuẫn.

      Nguyệt Vũ thực nghĩ để ý đến , người này làm cho nàng liên tưởng đến tên Dạ Minh lúc trước bị nàng phế bỏ ở Dạ thành.

      Đối với người như vậy, nàng nghĩ lãng phí thời gian. Nhưng là nếu dám làm ra chuyện gì quá phận, Nguyệt Vũ nhất định khiến sống bằng chết!

      “Cáp, tưởng người nọ là dạng tốt đẹp gì, nguyên lai là tên câm điếc!” đợi Nguyệt Vũ trả lời, người nào đó tự cho là đúng .

      Kỳ Lí Hạo Thiên này căn bản cho rằng Nguyệt Vũ câm điếc, mà là bởi vì ghen tị với nàng nên mới như vậy để làm cho Nguyệt Vũ bị cười nhạo, khiến cho người vây xem có thể thoải mái thảo luận.

      “Ai, thiếu niên hoàn mỹ như vậy lại bị câm điếc, là đáng tiếc.”
      “Cái gì, thiếu niên tuấn đó bị câm điếc? là thiên đố tài (trời đố kị người tài) a!”

      “Đúng a, lớn lên dễ nhìn như vậy, lại là tên câm điếc. Quả nhiên trời vẫn công bình.” Mỗ vị đội trưởng rốt cục cũng cảm thấy chút thoải mái sau khi bị Nguyệt Vũ đả kích.

      “……”

      “Ta như thế nào biết, Lưu Vân thành này chó cũng có thể chuyện, quả nhiên là kỳ tích a!” thanh trong trẻo lạnh lùng đột nhiên truyền vào tai mọi người, lời vừa ra, bốn phía lập tức im lặng!

      Nguyên lai thiếu niên này phải câm điếc, chỉ có như thế, thanh lại rất êm tai!

      Dễ nghe dễ nghe, nhưng mà thiếu niên này vừa mới cái gì đó?
      Cuồng Phong bọn họ là cẩu!

      Quả nhiên là có đủ chế nhạo.

      Lại nhìn bộ mặt mấy người Cuồng Phong lửa giận bùng bùng, hẳn là tức !

      “Xú tiểu tử, ngươi vừa cái gì, dám chửi chúng ta, muốn sống nữa sao? Ngươi có biết chúng ta là ai ? Chúng ta là……”

      Quản làm gì gia cảnh bọn a?

      đợi Lí Hạo Thiên xong, Nguyệt Vũ liền đánh gãy lời của :“Là cái rắm a, muốn lên cùng tiến lên, đừng ở chỗ này ma cọ xát cọ, ngươi chê phiền ta còn ngại đâu!”

      Tùy tiện ngắm ngắm thực lực mấy người, trừ bỏ tên Lí Hạo Thiên kia là Bát Nguyệt đại huyền sư ra, còn lại nàng căn bản thèm nhìn! Bất quá Lí Hạo Thiên trẻ tuổi như vậy là Bát Nguyệt đại huyền sư, thiên phú cũng sai, trách được kiêu ngạo như thế!

      “Hảo, tốt lắm. Ngươi biết tốt xấu như vậy cũng đừng trách ta khách khí. , ngươi dám cùng ta quyết đấu hay ?” Thình lình phát ra lời thô lỗ, làm Nguyệt Vũ cũng sửng sốt chút, kịp phản ứng lại.
      Cũng khó trách, tên ăn chơi trác táng được nuông chiều từ bé, khi nào bị người ta thèm nhìn như vậy?

      Vì thế, mỗ vị nào đó cảm thấy còn mặt mũi, dám cùng Nguyệt Vũ quyết đấu.

      thể , người này quá mức vọng động, chưa biết ràng thực lực đối phương muốn cùng người khác quyết đấu, quả nhiên là lỗ mãng!

      Người ta muốn quyết đấu, nếu mình trốn tránh phải là muốn người ta mất hết mặt mũi sao? Vì thế, Nguyệt Vũ liền chuẩn bị đáp ứng, vài con tôm này nàng còn để vào mắt, đánh trận, thuận tiện giết hai cái, coi như là hoạt động xương ống chân !

      Biết giờ phút này Nguyệt Vũ suy nghĩ cái gì, nhất chích Tiểu Điện bị lơ nãy giờ liền hưng phấn. Giết chết hai cái? Chuyện tốt như vậy sao có thể thiếu đây? Vì thế xoa tay, chuẩn bị ngoạn chết hai tên. (Túy: ngoạn = chơi đùa)

      Quả nhiên vẫn là câu kia, chủ nhân biến thái đến thú cũng biến thái!
      Mắt thấy chiến tranh sắp xảy ra, tất cả mọi người đều mỏi mắt mong chờ. Nhưng là đột nhiên đạo thanh chói tai truyền đến!

      “Lí Hạo Thiên, ngươi là quá đáng, ỷ vào gia gia của mình là Huyền tôn liền khi dễ người khác, có bản lĩnh tự dựa vào chính ngươi a!” Thanh tuy lớn, nhưng cũng rất có nghĩa khí, làm cho người nghe trận thoải mái.
      Lời này làm cho Nguyệt Vũ trong lòng cả kinh, phải bởi vì bị thanh dọa đến, mà là bởi nội dung của nó.

      “Nguyên lai Lưu Vân thành bé này cùng có Huyền tôn, quả nhiên là ngọa hổ tàng long a!” Nguyệt Vũ trong lòng thầm cảm thán . Xem ra nàng vẫn biết quá ít về Lưu Vân thành này.

      Tò mò là ai dũng cảm như vậy, dám đương đầu với thế lực đen tối, sợ cường quyền. Vì thế mọi người hướng về nơi thanh nơi phát ra nhìn lại.

      Chỉ thấy đó là thiếu niên đại khái hơn Nguyệt Vũ vài tuổi, là thiếu niên chứ kỳ chính xác phải là giữa thiếu niên và nam nhân.

      Người nọ lớn lên mặc dù nghiệt biến thái như Nguyệt Vũ nhưng cũng tính là tuấn thanh tú. Điều chính yếu là thiếu niên này mặt mày nồng đậm nghiêm nghị chính nghĩa, làm cho người ta nhìn rất là thoải mái. Bao gồm cả Nguyệt Vũ!

      Cuồng Phong mấy người gặp người tới đúng là Vân Tiêu, đội trưởng chiến đội bài danh đứng hạng bét trong mười đại chiến đội, lập tức trong mắt khinh thường liền chút nào giữ lại phóng xuất ra.

      Trong miệng còn thập phần trào phúng :“Ta tưởng là ai a, nguyên lai là chiến đội bài danh đệ thập, Đại Lực chiến đội, đội trưởng Vân Tiêu a! U, làn gió nào đem ngài thổi tới đây vậy? Như thế nào nhàn hạ vậy, có thời gian sao huấn luyện đội viên chiến đội các ngươi a?”

      Ngữ khí chanh chua, lời khó nghe, đặc biệt ba chữ “Đệ thập danh” kia gần như nghiến răng nghiến lợi mà .

      Ở đây ai chẳng biết, Lưu Vân thành bao gồm mười đại chiến đội, đệ thập danh này chẳng phải là đệ nhất danh đếm ngược sao?

      Bị người ta như vậy, Vân Tiêu cũng có chút tức giận. Lập tức liền phản bác :“Bài danh đứng cuối có làm sao? Ít nhất chúng ta cũng cố gắng, như các ngươi có phương hướng. Năm trước vẫn thực lực này, năm nay sao thấy các ngươi có cái gì tiến bộ a?”

      Vân Tiêu như vậy chẳng khác nào đâm vào vết thương của Cuồng Phong!

      Bọn họ năm trước tỷ thí giành được bài danh đệ nhất, sau lại bởi vì kiêu ngạo tự mãn, mà bỏ bê hoang phí tu luyện, nếu phải gia tộc của Lí Hạo Thiên tại Lưu Vân thành này có địa vị, còn có gia gia là Huyền tôn cường giả, có thể giúp bọn đề cao chút thực lực, bất quá cũng chỉ là đáng kể. Bằng , đúng là chút tiến bộ cũng có……
      linhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :