1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dạ tôn dị thế - Tuyệt Thế Khải Hàng (Q2- C43.1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 12: Hoa Ngục Thánh nổi giận!


      Búa Tạ Hỏa Hoa công kích, tựa hồ bởi vì va chạm cùng hai đại huyền kĩ, cũng trở nên có chút bị tàn phá, nhưng so với ‘Băng Toàn Vạn Dặm’ cùng ‘Kim Điện Kích Động’ tự nhiên là tốt hơn rất nhiều.


      Thế công kia, năng lượng kia, mặc dù cường hãn như trước, nhưng lực sát thương, lực phá hoại vẫn vô cùng mạnh!


      Rất nhanh, sau phen đánh giá, Búa Tạ Hỏa Hoa hoàn toàn đem hai đại huyền kĩ vùi lấp, sau đó thay đổi phương hướng, công kích về phía Nguyệt Vũ.

      Nhìn hiệu quả như vậy, Dạ Sóc tự nhiên là cao hứng. Tùy tiện xuất thủ liền giải quyết được mấy tên này, tuy rằng khiến phải xuất ra công pháp, nhưng hiệu quả làm cũng thực vừa lòng.


      Vì thế Dạ Sóc đứng ở trung, trong mắt tràn đầy đắc ý nhìn Búa Tạ Hỏa Hoa dần dần hướng về Nguyệt Vũ, tựa hồ thấy được cảnh tượng nàng bị cắn nuốt……


      Hoa Ngục Thánh vốn nghe Nguyệt Vũ trước chờ nàng, đối với thực lực cùng cơ trí của Nguyệt Vũ, Hoa Ngục Thánh trong khoảng thời gian này rất hiểu biết, cho nên cũng có để ý.


      Nhưng sau khi nhìn thấy huyền kĩ công pháp tạo thành động tĩnh lớn như vậy, cũng ý thức được chuyện hay xảy ra, lập tức, trong lòng thầm kêu tiếng tốt, sau đó rất nhanh phi thân tiêu bắn quay lại, tìm Nguyệt Vũ……


      Khi tìm được Nguyệt Vũ, vừa nhìn chính là cảnh tượng như vậy…


      Giữa trung, hai huyền thú bởi vì huyền lực tiêu hao quá lớn, mà có chút khó có thể duy trì trạng thái phi hành, nhưng vẫn như trước chút nào lùi bước che chắn trước mặt chủ nhân, tận dụng hết khả năng của mình ngăn chặn công kích khủng bố...


      Phía sau hai huyền thú, thiếu niên toàn thân hắc y, mang theo mặt nạ, có chút cố hết sức nửa đứng nửa quỳ ở nơi đó, mặt nạ màu bạc còn dính vết máu. chỉ có như thế, còn cố sức thở, tựa hồ là bị thương !


      Nhìn đến tình cảnh như vậy, tâm Hoa Ngục Thánh mạnh mẽ run lên, tựa như bị kim đâm, khiến cho cảm thấy rất đau lòng! vì sao cảm xúc của mình dao động luôn luôn lớn thế nhưng đối với người mới nhận thức vài ngày này lại có cảm giác mãnh liệt như vậy, nhưng Hoa Ngục Thánh biết người này là coi trọng, ai nếu muốn đả thương , phải trả giá đại giới thảm thống!


      Hoa Ngục Thánh toàn thân khí thế bởi vì phẫn nộ mà đột nhiên trở nên trầm, đôi tử mâu lúc này lóe ra u u tử quang. thân trường bào đỏ thẫm gió tự động, trong trung phiêu dật tung bay. Lúc này Hoa Ngục Thánh tựa như Tu La đến từ địa ngục, làm cho người ta sỡ hãi phát ra từ nội tâm.


      Là ai, là ai thương tổn ? nhất định hoàn lại tên đó gấp trăm ngàn lần!

      Hoa Ngục Thánh tức giận, vô cùng tức giận, hậu quả thực nghiêm trọng, vô cùng nghiêm trọng!


      Bởi vì lửa giận, Hoa Ngục Thánh liền quên mất Búa Tạ Hỏa Hoa bay đến, cho nên thời điểm kịp phản ứng, nhị thú bị Búa Tạ Hỏa Hoa đánh trúng, bắn mạnh ra ngoài!


      Hoa Ngục Thánh lập tức lắc thân mình tiến lên, ôm lấy Nguyệt Vũ né tránh công kích mãnh liệt của Búa Tạ Hỏa Hoa ……


      Bất thình lình xảy ra biến cố, Dạ Sóc sửng sốt chút, lập tức phản ứng lại. Đáng giận, cư nhiên giải quyết được tên xú tiểu tử kia, nửa đường tự dưng lại nhảy ra tên Trình Giảo Kim, muốn nhìn xem tên cứu người này là ai, dám ở trước mặt trưởng lão Dạ gia làm càn!


      “Là ai, dám đối địch cùng Dạ gia chúng ta, chán sống sao?” Dạ Sóc phẫn nộ hét lớn tiếng, toàn thân uy áp chút nào keo kiệt, phóng ra ngoài.


      Bởi vì nơi này có sương mù bao phủ, hơn nữa khi huyền kĩ công kích khói bụi toán loạn bốc lên, cho nên Dạ Sóc ngay từ đầu cũng thấy người tới cứu kỳ chính là mỗ vị thần bí vô cùng xuất sắc mà bọn họ kiêng kị, bởi vậy mới dám kiêu ngạo la lớn như vậy.


      Hoa Ngục Thánh căn bản để ý tới Dạ Sóc ở nơi đó điên cuồng gầm rú, đối với uy hiếp như vậy, Hoa Ngục Thánh vô cùng khinh thường.


      Dạ gia, mặc dù ở Nguyệt Hoa đại lục là thế lực đứng đầu, trong mắt mỗi người đều là cao quý, vinh dự, nhưng trong mắt Hoa Ngục Thánh ngay cả cái rắm cũng bằng! Tiểu gia tộc thực lực yếu nhược như vậy căn bản nhìn chướng mắt!


      Đem Nguyệt Vũ đặt ở nơi an toàn, Hoa Ngục Thánh có chút lo lắng hỏi:“Dạ nhi, ngươi thế nào rồi, có chuyện gì ? Thương nghiêm trọng ?“Trong giọng chứa đựng quan tâm đến chính cũng phát .


      Ở chung chẳng bao lâu, đại soái ca Hoa Ngục Thánh này, thế nhưng liền như vậy, luân hãm?


      Nguyệt Vũ nhìn thoáng qua Hoa Ngục Thánh, nhìn đến trong mắt chút nào che dấu lo lắng, trong lòng vô cùng cảm động, vì thế thản nhiên lộ ra tươi cười, an ủi :“Yên tâm , ta sao, chỉ cần nghỉ ngơi chút là tốt rồi.”


      Đừng hoài nghi, Dạ Nguyệt Vũ nàng có việc gì. Công kích như vậy tuy rằng rất nặng, đối với người bình thường dù chết nhưng cũng mất thời gian rất lâu để chữa trị, nhưng Nguyệt Vũ phải người bình thường, bởi vậy khôi phục liền nhanh hơn, , là nhanh đến biến thái! tại chính là chậm rãi khôi phục.


      Nghe xong, Hoa Ngục Thánh liền thở phào nhõm hơi. Kỳ là có chút quan tâm thái quá nên loạn ý, vốn là người vô cùng cẩn thận, chỉ cần tùy tiện thả ra thần thức thăm dò chút là có thể biết tình trạng thân thể Nguyệt Vũ lúc này, xác thực Nguyệt Vũ bị thương phải rất nặng. Bất quá đôi khi có người làm việc vì lo lắng mà mất lý trí!


      Ngồi xếp bằng dưới đất, thúc dục vật thể thần bí màu trắng ngà trong cơ thể, sau đó khiến cho lực lượng của nó nhè tràn ra, tuần hoàn khắp toàn thân.


      Chỉ thấy, nơi năng lượng màu trắng ngà qua, các kinh mạnh liền lập tức khôi phục tốt lắm, cho dù phần ngực bị thương nghiêm trọng nhất, cũng lấy tốc độ rất nhanh khép lại.


      Rất nhanh, thương tích của Nguyệt Vũ liền khôi phục, tốc độ kia giống như là ăn tiên đan trong truyền thuyết vậy!


      Lập tức, Nguyệt Vũ vô cùng cao hưng, tuy thứ này thực sực là bảo bối, nàng đương nhiên là biết. Nhưng khi nàng lại lần nữa cảm nhận được năng lực biến thái của bảo bối này, Nguyệt Vũ vẫn thể ức chế được kích động!

      Bảo bối a, bảo bối a, là rất con mẹ nó tốt!


      Trơ mắt nhìn Nguyệt Vũ lấy năng lực biến thái như vậy khép lại miệng vết thương, Hoa Ngục Thánh lại bị kinh ngạc! Bất quá, tại phải là thời điểm kinh ngạc, trước mắt còn có tên rác rưởi chờ giải quyết đâu!


      Hoa Ngục Thánh nhìn thoáng qua Nguyệt Vũ, sau đó phi thân hướng về Dạ Sóc mà ……


      Có thứ tốt, Nguyệt Vũ tự nhiên độc hưởng, huống hồ, hai tên này còn là huyền thú của nàng a!


      Vì thế Nguyệt Vũ đứng dậy đến lúc trước mặt nhị thú giờ khôi phục trạng bình thường, khi nàng nhìn thấy vết thương người Tiểu Điện cùng Tiểu Thanh, trong mắt Nguyệt Vũ lên tia thương tiếc còn có tràn đầy sát ý.


      Dạ Sóc đáng giận, Dạ gia vô sỉ, cư nhiên dám thương tổn đồng bọn của ta nặng như vậy, chờ xem, Dạ Nguyệt Vũ ta bỏ qua cho các ngươi! Hôm nay đau, ngày sau ta nhất định phải đòi lại gấp trăm ngàn lần!


      “Các ngươi có khỏe ? Thương rất nặng ?” Nguyệt Vũ đến chỗ nhị thú nương tựa vào nhau thở dốc, thương tiếc vuốt ve vết thương người bọn họ, quan tâm hỏi.


      Nhìn đến chủ nhân của mình quan tâm bọn họ như vậy, tâm nhị thú vô cùng kích động. Tuy rằng biết chủ nhân tốt, nhưng có thể được chủ nhân quan tâm, bọn họ vui mừng đó là giả! Đều nhân loại ích kỷ, nhưng trong nhận thức của bọn họ, chủ nhân cường đại mà lại tốt đẹp như vậy, cái này bảo họ sao có thể vui?


      Cuộc đời này có chủ nhân như vậy, bọn họ cảm thấy chết cũng đáng giá!

      “Chủ nhân, chúng ta có việc gì, chỉ là chúng ta vô dụng, cư nhiên bảo hộ được chủ nhân, là hổ thẹn……” Tiểu Điện vẻ mặt thống hận , nếu có thể, rất muốn đánh chết cái tên Dạ Sóc khi dễ chủ nhân!

      Nhìn bộ dáng đáng của chúng thú nhà mình, Nguyệt Vũ vui mừng câu thần cười, mặt lộ vẻ thỏa mãn.


      Có nhóm thú thiên chân khả ái, đơn thuần hộ chủ như vậy, là làm cho người ta thích cũng khó!


      “Tốt lắm, các ngươi cần cảm thấy hổ thẹn, chủ nhân trách các ngươi. Các ngươi rất tuyệt, chủ nhân ta còn cao hứng kịp đâu! Được rồi, nữa, ta chữa thương cho các ngươi.” xong cũng chờ nhị thú trả lời cái gì, liền tự cố mục đích bản thân bắt đầu làm.


      Năng lượng màu trắng ngà, nhè từng đợt từng đợt từ chỗ đan điền dọc theo bàn tay truyền vào trong cơ thể nhị thú, nháy mắt nhất thời làm cho bọn họ cảm thấy trận thư sướng, nhịn được run rẩy, tựa như tắm ôn tuyền……


      Bên này, Nguyệt Vũ vì nhị thú của mình chữa thương, bên kia Hoa Ngục Thánh sớm cùng Dạ Sóc giằng co.


      “Là ai, cũng dám cùng ta Dạ gia đối địch, là……” Dạ Sóc phi thân đuổi theo, có nhìn thấy Nguyệt Vũ, nhưng ra thấy được Hoa Ngục Thánh.


      Lập tức, Dạ Sóc như gặp phải quỷ, muốn mắng người lại nhìn thấy dung nhan Hoa Ngục Thánh, lập tức rụt trở về.


      Gặp quỷ, sao có thể là người này, phải rồi sao? Sao còn ở đây? tại nên làm cái gì bây giờ? thể đắc tội người trước mặt này, nhưng nếu giết người nọ cũng là khó tiêu mối hận trong lòng !


      Ngay tại thời điểm Dạ Sóc rối rắm, thanh Hoa Ngục Thánh trong trẻo nhưng lạnh lùng tựa như đến từ địa ngục vang lên:“Là ngươi làm bị thương?“ Ngữ khí lạnh như băng, khiến cho Dạ Sóc cảm thấy trong lòng run lên.


      Nam tử này là rất có uy nghiêm!


      Quả nhiên, gia tộc kia, thể đắc tội được!


      Dạ Sóc tận lực khiến cho mình tỉnh táo lại, sau đó mở miệng :“Các hạ là vị thiếu niên lúc nãy sao?” Dạ Sóc biết còn cố hỏi, giọng điệu có chút nhún nhường.


      Hoa Ngục Thánh gì, bởi vì cái này quan trọng. Thùy mâu rũ xuống, bị mái tóc trước trán che khuất, bởi vậy biết cảm xúc lúc này của . Bất quá, có thể xác định điều, nhiệt độ quanh giảm xuống…….


      Chịu nổi cảm giác như vậy, Dạ Sóc lại mở miệng:“Các hạ, lão phu động

      thủ là vì lúc trước giết vào vị cao thủ của Dạ gia chúng ta. Nếu lão phu xử lý, mặt mũi Dạ gia còn để vào đâu?” Dạ Sóc vô cùng hiên ngang lẫm liệt, thanh cất cao. Nhưng bởi vì có Hoa Ngục Thánh trước mặt, dám làm càn, bởi vậy ràng có chút nịnh nọt.


      cũng tin, gia tộc kia thế nào? phân phải trái sao?

      Hắc hắc, chắc chắn gặp hạn rồi, Hoa soái ca người ta chính là kẻ phân phải trái!


      “Bọn họ đáng chết!” Dạ Sóc vừa xong, Hoa Ngục Thánh liền lạnh lùng mở miệng, vẫn như trước nghe ra cảm xúc gì……

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Editor+beta: Túy


      Chương 13: Hắc Vân Đọa Thiên Trảm!



      Cái gì? Đáng chết? người Dạ gia bọn họ đáng chết, có nghe sai ? Dạ Sóc ràng có chút giật mình, tựa hồ đối với lời của Hoa Ngục Thánh có chút kịp phản ứng.


      Như muốn chứng thực lời vừa rồi, Dạ Sóc ngẩng đầu hướng đối diện với Hoa Ngục Thánh, nhưng mặt vẫn chút thay đổi, thân xơ xác tiêu điều, thẳng đến khi Dạ Sóc trận run run.


      “Các hạ, đây là ân oán giữa Dạ gia ta cùng người nọ, hy vọng các hạ cần nhúng tay vào!” Lúc này Dạ Sóc có chút uấn giận, giọng điệu chuyện cũng có khép nép như lúc nãy.


      Hừ, tuy rằng ngươi là người của gia tộc kia, nhưng nếu ta giải quyết ngươi, ai biết là ta làm? Trong mắt lên chút ngoan, trong lòng thầm tính toán.


      “Ha ha, nếu ta nhất định phải nhúng tay sao?” Hoa Ngục Thánh cười khẽ hai tiếng, u u mở miệng.


      Chính là khi cười khẽ như vậy lại làm cho Dạ sóc khỏi rùng mình!


      “Nếu như vậy, cũng đừng trách lão phu khách khí!” Dạ Sóc trong lòng quyết định ngay tại đây giải quyết người này!


      Tuyệt cho Hoa Ngục Thánh có thời gian, tay bắt đầu công kích. Công kích kia tàn nhẫn đến cực điểm, chiêu đều có thể đoạt mệnh, ràng lúc này nội tâm Dạ Sóc có chút vội vàng xao động, còn có chút bất an.


      Kỳ đối với Hoa Ngục Thánh, Dạ Sóc có chút sợ hãi, nhìn ra thực lực của Hoa Ngục Thánh, hơn nữa người đến từ nơi đó tu luyện vô cùng quỷ dị, bởi vậy vẫn có chút lo lắng thực lực của Hoa Ngục Thánh cao hơn mình.

      Bất quá, lúc này tên lắp vào cung, thể bắn ra!


      Đối với Dạ Sóc bất thình lình công kích, Hoa Ngục Thánh cũng có cái gì kịp thích ứng ngược lại còn rất bình tĩnh thong dong, dễ dàng tránh được.


      Chiêu thứ nhất này cũng tính là gì, bất quá lúc này khí tràng hai phương ràng có cải biến, chống lại nhân vật thần bí như Hoa Ngục Thánh, Dạ Sóc cũng lười giữ lại, chút nào keo kiệt đem thực lực của bản thân phóng xuất ra.


      Mà Hoa Ngục Thánh cái gì cũng chưa làm, chỉ phi thân di động đứng ở nơi đó. Tóc dài như mực cùng y bào như hỏa gió mà bay, trong lúc đó khí chất vương giả uy nghiêm phun trào, đem Dạ Sóc thân khí thế chèn ép đến hấp hối, còn chút hơi tàn.


      có biện pháp, người ta thân phận cao quý, khí tràng cũng đều cường hãn!

      Thấy thế, trong mắt Dạ Sóc lên xấu hổ, nghĩ đường đường là nội viện trưởng lão Dạ gia, cư nhiên uy nghiêm cường giả cũng bằng phần vạn khí thế người trước mặt, là có đủ xấu hổ!


      “Các hạ, ngươi cứng rắn muốn xen vào chuyện của Dạ gia ta, lão phu cũng khách khí!” Đêm sóc cũng hiểu được cứ giằng co như vậy cũng quan trọng, đơn giản liền trực tiếp động thủ.


      Uy áp thuộc loại thực lực Ngũ Nguyệt Huyền tôn mạnh mẽ tập trung hướng Hoa Ngục Thánh, sau đó Dạ Sóc trong tay lóe ra huyền lực màu lam, phi thân công kích về phía Hoa Ngục Thánh.


      Hoa Ngục Thánh vẫn như trước bộ dáng vân đạm phong khinh, đối với công kích của Dạ Sóc, cũng thực lo lắng.


      Nhìn Hoa Ngục Thánh cũng bởi vì công kích của mình mà có dấu hiệu di động, Dạ Sóc cũng lạc quan tưởng bị dọa choáng váng. Ngược lại càng thêm nghi hoặc, trong mắt vẻ ngưng trọng càng sâu.


      Quả nhiên, đây là tên rất khó đối phó, muốn đánh bại người này là có chút cố sức!


      Ngay tại thời điểm Dạ Sóc tới gần Hoa Ngục Thánh, Hoa Ngục Thánh liền rất nhanh xuất thủ công kích Dạ Sóc.


      Đón hai tay chứa năng lượng khủng bố của Dạ Sóc chính là chưởng vô cùng nhanh nhạy, thế nhưng lại làm cho Dạ Sóc khó có thể tưởng được.


      chiêu vừa rồi, Dạ Sóc trong lòng vô cùng kinh ngạc. nghĩ tới, thực lực người trước mắt này cư nhiên đến Nhị Nguyệt Huyền tôn, tuy rằng cấp bậc so với mình có thấp hơn chút, nhưng thiên phú này cũng thực làm cho người ta sợ hãi, tuổi còn trẻ như vậy là Nhị Nguyệt Huyền tôn, thiên phú này chỉ sợ đệ nhất thiên tài Lam Nhược Thiên cũng theo kịp ?


      chỉ có như thế, kích lúc nãy của , lực lượng tuyệt đối cường hơn nhiều so với Nhị Nguyệt Huyền tôn bình thường. chưởng tràn ngập sức bật kia, đối với thể lực yếu kém của huyền giả mà , có chút làm người ta khó có thể tin. Sức bật như vậy, chỉ sợ chỉ có kiếm sĩ tài năng mới đạt tới ?


      Chẳng lẽ, còn là kiếm sĩ?


      Bị ý tưởng của bản thân dọa đến, Dạ Sóc cảm thấy nên nghĩ nữa. Còn nếu cứ suy nghĩ, phỏng chừng dũng khí chiến đấu của đều tiêu tan. Nay phải làm là, đem người này giải quyết, bằng về sau có ngày tốt lành……


      Nghĩ đến điều này, Dạ Sóc phát ra công kích cũng càng thêm hung hiểm, huyền lực trong tay chút nào do dự hướng về Hoa Ngục Thánh công tới. Mà Hoa Ngục Thánh còn lại vẫn thực bình tĩnh tránh thoát, tựa như có áp lực gì quá lớn.


      Nhìn thấy công kích của mình thế nhưng đối với Hoa Ngục Thánh có tác dụng, Dạ Sóc có chút khó tin, đồng thời cũng càng thêm kiên định muốn giết Hoa Ngục Thánh.


      Trong mắt lên tia tàn nhẫn, tựa hồ hạ quyết tâm.


      Tinh thần lực phân ra tia, hướng gian giới chỉ của mình tìm kiếm, rất nhanh cây trường côn màu vàng liền xuất tay Dạ Sóc.


      Thản nhiên liếc mắt trường côn tay Dạ Sóc cái, Hoa Ngục Thánh khinh thường hừ lạnh tiếng.


      Vương khí sao? A, cũng tệ lắm đâu, cũng biết cảm giác nó bị phá hủy như thế nào?


      Binh khí phân chia cấp bậc: phàm khí, linh khí, thánh khí, thần khí, siêu thần khí, vương khí, thiên khí.


      Bình thường, huyền giả có thể có được linh khí, còn thực lực hơn chút liền được thánh khí. Đối với thế lực đứng đầu đại lục, đại bộ phận đệ tử và hậu thế dùng đều là thánh khí, thiên phú tốt liền được gia tộc ban cho thần khí. Về phần siêu thần khí, hầu hết là nội viện trưởng lão trong gia tộc. Vương khí thuộc loại tốt nhất, bình thường chỉ có gia chủ cùng tài năng như nội viện đại trưởng lão mới có được. Cấp bậc thiên khí là cao nhất, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, uy lực cùng năng lượng của nó vô cùng cường đại, nếu có nhất định là trấn gia chi bảo của các thế lực lớn cũng như các đại gia tộc, khắp đại lục cơ hồ thấy được vài cái!


      Trường côn này của Dạ Sóc mặc dù được đẹp mắt, nhưng cấp bậc này cũng đủ khiến người ta sợ hãi. Vương khí tồn tại liền tương đương với nhất chích vương giả thú. Chẳng qua huyền khí là tử, mà huyền thú là sống. Huyền khí có thể khiến cho tên huyền giả hoặc gã kiếm sĩ thực lực tăng phúc, huyền khí cấp bậc càng cao hiệu ứng tăng phúc cũng càng ràng.


      Xem ra, lần này tại Vô Tận Phiêu Miểu, Dạ gia ra chiêu bài, vương khí này hẳn chính là trong số đó!


      Mỗ vị trưởng lão vẫn ở chỗ này thầm đắc ý, còn biết, vũ khí mà mình đắc ý nhất bị người theo dõi, còn muốn đem nó phá hủy……


      Có vũ khí cấp bậc vương giả khí, Dạ Sóc liền càng thêm tự tin. cũng tin, bằng vào vương giả khí khó gặp này hơn nữa còn có thực lực Ngũ Nguyệt của mình, còn giải quyết xong tên Nhị Nguyệt!


      Hừ, là người nơi đó thế nào, còn phải chết dưới tay sao!


      Trường côn trong tay sau khi bị Dạ Sóc rót vào huyền lực, thế nhưng liền biến thành màu lam. Trường côn lóe ra u u lam quang, thoạt nhìn tràn ngập lực lượng, hổ danh là cấp bậc vương giả khí!


      Có trường côn trợ giúp, Dạ Sóc công kích càng thêm điên cuồng, uy lực cũng lập tức tăng lên rất nhiều. Cho dù Hoa Ngục Thánh là kỳ tài ngút trời, nhưng dù sao thực lực cũng có hạn, đối phó với Ngũ Nguyệt Huyền tôn là khiêu chiến rất lớn, tại lại xuất thêm vương giả khí này, Hoa Ngục Thánh khó tránh khỏi có chút cố hết sức.


      Bất quá, bình tĩnh như Hoa Ngục Thánh, thong dong như Hoa Ngục Thánh, vẫn như trước tuyệt lo lắng, tựa hồ mọi việc đều nắm chắc trong lòng bàn tay.

      Thân thủ vừa động, trong tay Hoa Ngục Thánh liền xuất đại đao màu đen nhiễm u u hàn quang.


      Đao kia thoạt nhìn toàn thân cao thấp đều là màu đen, ước chừng dài tựa thân mình Hoa Ngục Thánh, nhưng nắm ở trong tay Hoa Ngục Thánh, kết hợp thân thể cao lớn của , tựa hồ có vẻ rất là hài hòa.


      Tay cầm đại đao, thân thể di động giữa trung mà đứng, dáng người cao ngất, dung nhan phiêu tuyết, mặc phát cùng góc áo gió mà bay. Cảnh tượng như vậy, nhìn thế nào cũng đều cảm thấy dã, mị hoặc.


      Lúc này, giống như là Ma thần, ngạo nghễ đứng thẳng, phong hoa tuyệt đại!


      Nhìn đến trong tay Hoa Ngục Thánh xuất cây đại đao, Dạ Sóc liền cảm thấy áp lực. Đao kia vô cùng khủng bố, tựa hồ chứa nồng đậm uy áp. Hơn nữa khiến cảm thấy kinh ngạc là, đại đao kia thế nhưng có cấp bậc!


      có cấp bậc? Đó là cái khái niệm gì? Có lẽ là đao này quá kém, ngay cả cấp bậc cũng có. có khả năng, người của cái nơi thần bí kia, sao có thể dùng cái loại rác rưởi như vậy? nguyên nhân khác đó chính là đao này cấp bậc quá cao, khiến cho người ta nhìn thấu. Nhìn thấu? Đó phải chính là Thiên khí sao?


      Thiên khí? Trời ạ, cư nhiên là thiên khí trong truyền thuyết! Này có phải hay rất khoa trương? Tùy tiện xuất thủ liền là thiên khí, muốn hay dọa người như vậy?


      Nghĩ vậy chút, Dạ Sóc liền mất bình tĩnh, là mất bình tĩnh. càng ngày càng cảm thấy, cứ như vậy, trái tim vốn yếu ớt của , chịu nổi đả kích mà trực tiếp bạo toạc!


      Dạ Sóc trong lòng suy tính lại, trong mắt xẹt qua chút ngoan. Dưới loại tình huống này, xem ra phải tốc chiến tốc thắng, bằng chết chỉ có !

      Vũ khí trong tay sau khi bị rót huyền lực vào, trường côn nhất thời hào quang tăng vọt. Quanh thân Dạ Sóc cũng đồng thời huyền lực đại thịnh, hào quang nở rộ. Sau đó Dạ Sóc buông trường côn ra để nó tự do phiêu phù (lơ lửng) trước mặt mình, hai tay bắt đầu kết ấn phức tạp……


      Phương thức kết ấn như vậy, hề nghi ngờ chính là bộ công pháp địa giai cao cấp lúc nãy, Búa Tạ Hỏa Hoa. Nhưng lần này, Búa Tạ Hỏa Hoa cùng lúc trước khác biệt rất lớn!


      Lần này kích phát công pháp, đơn thuần chỉ từ trong cơ thể Dạ Sóc kích phát ra. tại, Dạ Sóc có vương khí trường côn này, làm môi giới (vật trung gian) rất có lợi để kích phát công pháp, môi giới này có thể tăng lên phạm vi của lực sát thương. Môi giới nếu cấp bậc càng cao, biên độ tăng lên cũng lại càng lớn!


      Khuôn mặt hung ác nham hiểm ra ý cười lạnh lùng hiểm, Dạ Sóc tựa hồ thấy được cảnh tượng thê thảm của Hoa Ngục Thánh khi bị đả bại, trong lòng lên lời vui sướng. Vì thế động tác cũng liền càng thêm tàn nhẫn, càng thêm vô tình!


      Ánh mắt sắc bén nhìn thoáng qua Dạ Sóc kích phát công pháp, Hoa Ngục Thánh trong mắt lên chút ngưng trọng, sau đó là chút ngoan lệ.


      Nếu lão bất tử này muốn chết, nhất định thành toàn……


      Trong tay hắc vân đao to lớn sắc bén vung lên, sau đó thẳng tắp đứng ở trung, tay nắm đao, tay kết ấn.


      Chính là động tác nho , đơn giản như vậy cũng bị làm thành vô cùng hoàn mỹ!


      Nam tử đón gió mà đứng, mắt hơi hơi nhắm, bàn tay xinh đẹp tung bay, ngón tay thon dài vũ động, thoạt nhìn tựa như thiên thần.


      Theo kết ấn tiến hành, chung quanh Hoa Ngục Thánh lập tức xuất đại lượng huyền lực màu lam xoay tròn, đây nhìn thực bình thường, nhưng là, trong huyền lực màu lam hỗn loạn kia còn chứa nhè lực lượng thần bí màu đen!

      Hắc vân đao, càng ngừng hấp thu huyền lực xung quanh Hoa Ngục Thánh, sau đó bên ngoài đao sinh ra nhè tia chớp, thoạt nhìn vô cùng khủng bố khiến người ta sợ hãi……


      Dạ Sóc dĩ nhiên chuẩn bị công pháp rất tốt, rất muốn phát ra , cảm nhận được huyền kĩ của mình chứa năng lượng to lớn, Dạ Sóc trong lòng liền hưng phấn thôi. Nhưng khi ngẩng đầu nhìn công pháp của Hoa Ngục Thánh, nét mặt già nua liền cứng đờ, khỏi ngây ngẩn cả người……


      Đúng, chính là ngây ngẩn cả người!


      Cái, cái, cái này cũng kêu là công pháp? Có thể hay rất bậy bạ?! Đối với công pháp của Hoa Ngục Thánh, Dạ Sóc tỏ vẻ vạn phần hoài nghi!


      Chỉ thấy công pháp của Hoa Ngục Thánh, trừ bỏ tia chớp bên ngoài hắc vân đao ra, cơ hồ còn chỗ nào đặc thù…


      Dạ Sóc khỏi có chút hoài nghi, , có phải hay , dùng công pháp?


      Bất quá cho dù tò mò, nhưng cũng ngăn được xúc động vội vàng muốn giết Hoa Ngục Thánh


      “Vương cấp — Búa Tạ Hỏa Hoa, !”Rống to tiếng, Dạ Sóc phóng ra huyền kĩ của chính mình, Búa Tạ Hỏa Hoa.


      Hai chữ “Vương cấp” này tất nhiên là bởi vì có vương khí bổ trợ…


      So với lúc trước, quả cầu năng lượng càng thêm to lớn, mạnh mẽ hướng lên , sau đó bắn ngược ra vô số hỏa hoa, tốc độ mau lẹ còn hơn đạn bắn, lực xuyên thấu cũng vô cùng khủng bố, hướng về phía Hoa Ngục Thánh.


      Hoa Ngục Thánh cảm nhận lượng nhiệt lớn cùng công kích sắc bén từ Búa Tạ Hỏa Hoa mang đến, đôi mắt hơi hơi nhắm lúc này mạnh mẽ mở ra, chỉ thoáng tử quang lóe ra, quang mang đại thịnh, thiên địa vạn vật, nhật nguyệt tinh thần cũng đều bởi vì đôi tử mâu này mà mất nhan sắc.


      Ai công pháp Hoa Ngục Thánh yếu kém? Đó chính là yên tĩnh trước bão táp! Ai chiêu thức đơn giản mộc mạc? Đó chính là che dấu xa hoa!


      Hắc vân đao trong tay tiêu sái vung lên. Vốn là đao màu đen đột nhiên lại nhiễm thêm tầng quang mang màu tím, hoa quang đẹp tuyệt…


      Nháy mắt, khí thế chuyển động, quanh thân Hoa Ngục Thánh vốn là bình tĩnh, lúc này khí tràng cường đại đến mức cơ hồ có thể hủy diệt vạn vật, mà tựa như là hắc động, có thể hấp dẫn hết thảy, sau đó hủy diệt hết thảy!


      “Hắc Vân Đọa Thiên Trảm, diệt!” Môi đào bạc lạnh thản nhiên phun ra vài chữ. Ngữ khí bình thản, cũng tựa như Tu La lãnh khốc, thị huyết……


      Hắc vân đao đánh xuống tàn ảnh, liên tiếp hình thành bức họa, sau đó chỉ thấy loạt quang ảnh hắc vân đao cấp tốc bay vê phía trước……


      Chỉ thoáng, cát bay đá chạy, thiên hôn địa ám, thế giới tựa như đều trở nên ám trầm. Hư ảnh quang đao lớn, giống như thiên quân vạn mã, hùng vĩ đồ sộ, mang theo tia chớp, lôi quang dày đặc.


      Hư ảnh hắc vân đao lớn thời điểm gặp được Búa Tạ Hỏa Hoa, đánh đâu thắng đó gì cản nổi, đường điên cuồng chém giết, sức mạnh liều lĩnh dũng mãnh, khiến cho Búa Tạ Hỏa Hoa thế chống cự, dần dần mềm nhũn!

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 14: Dạ Sóc tử!


      Hắc Vân Đọa Thiên Trảm vừa ra, chỉ thoáng khí liền bị đè ép, bốn phía nặng nề vô cùng, liền ngay cả hô hấp đều thực khó khăn.


      Hắc vân đao vốn là màu đen thuần túy, nhưng thời điểm Hoa Ngục Thánh sử xuất lại mang theo màu tím tựa như ánh mắt của , còn có nồng đậm hắc ám, công pháp quỷ dị như vậy khiến cho người ta ngạc nhiên.


      Đây rốt cuộc là cái công kích biến thái gì a?


      Lúc nãy Búa Tạ Hỏa Hoa kiêu ngạo vô cùng, năng lượng tràn ngập khiến cho người ta sợ hãi thế nhưng lúc này chút lực công kích cũng có!


      Dạ Sóc hai mắt đục ngầu trừng lớn, vẫn nhúc nhích gắt gao nhìn chằm chằm kích này của Hoa Ngục Thánh, khiếp sợ tột đỉnh, nửa ngày cũng chưa phản ứng!


      Này, này, điều này sao có thể? có khả năng!


      Dạ Sóc trong lòng tràn ngập dám tin. kích cường hãn nhất của , dưới Thất Nguyệt Huyền tôn đều có đối thủ, nhưng hôm nay cư nhiên bị hạ dưới tay tên Nhị Nguyệt Huyền tôn, cái này bảo làm sao có thể tin? Làm sao có thể nhận?


      Dạ Sóc kinh ngạc thôi, cũng để ý Hắc Vân Đọa Thiên Trảm tiến về phía .


      Hắc vân đao bùng lên, đánh đâu thắng đó, gì cản nổi, lướt qua Búa Tạ Hỏa Hoa, thẳng tắp công kích về phía Dạ Sóc……


      A —


      Tiếng hô của Dạ Sóc vang lên, thẳng tận trời xanh, trong đó tràn đầy thống khổ còn có cam lòng.


      Trưởng lão Dạ gia, Dạ Sóc, thế hệ cường giả, cứ như vậy ngã xuống!


      Nghe tiếng, mọi người phía dưới xem cuộc chiến nhất thời cũng trợn mắt há hốc mồm, kịp phản ứng. Bọn họ cũng nghĩ đến, thực lực chiến đấu cách xa như vậy, dĩ nhiên lại là trưởng lão Dạ Sóc thua, chỉ có như thế, người thắng kia, thế nhưng ngay cả huyền thú cũng sử dụng! Bằng vào cây hắc đao uy vũ, liền đem Dạ Sóc cắt thành thịt vụn. là khó có thể tin…


      Nếu Đường gia nhân là khiếp sợ Dạ gia nhân đám đều choáng váng, đứng ngây ngốc nơi đó như lọt vào sương mù.


      Tiếng hô vừa rồi phải là trưởng lão Dạ Sóc của bọn họ còn là ai? Nhưng vì cái gì, trưởng lão bọn họ cứ như vậy…Chết?


      Trưởng lão Dạ Sóc chết, bọn họ phải làm sao bây giờ? Lần này vào Vô Tận Phiêu Miểu, thiếu Dạ Sóc dẫn đầu, bọn họ liền thành năm bè bảy mảng……


      Hoa Ngục Thánh giải quyết Dạ Sóc, thân hình vừa động, liền phi thân tới bên người Nguyệt Vũ bọn họ. Lúc này Nguyệt Vũ còn vì nhị thú chữa thương, bọn họ bị thương khá nghiêm trọng, bởi vậy tốn hơi lâu thời gian.


      Nhìn đến Hoa Ngục Thánh trở về, có quay đầu nhìn , bất quá lại thả ra tia thần thức, cảm thụ xem Hoa Ngục Thánh có bị thương hay .

      Hoàn hảo, trừ bỏ huyền lực bên ngoài tiêu hao khá lớn ra, cơ hồ có chỗ nào bị thương. Đối với tình trạng như vậy, Nguyệt Vũ cảm thấy ngoài ý liệu, suy đoán ban đầu…


      Đối với chiến đấu vừa rồi, Nguyệt Vũ cũng biết đến. Nàng trợ giúp Hoa Ngục Thánh, chỉ vì nàng có năng lực này, mà còn vì nàng cảm thấy Hoa Ngục Thánh có khả năng đối phó với Dạ Sóc, bất quá dù tin tưởng thế nào, nhưng khi nhìn đến kết quả cuối cùng, Nguyệt Vũ vẫn là hung hăng chấn kinh phen.


      cư nhiên cứ như vậy giải quyết tên Ngũ Nguyệt Huyền tôn, tuy rằng hai phương đều có sử dụng huyền thú hợp thể, nhưng ngay cả như vậy, trận chiến đấu này thể , thực vô cùng phấn khích. Nguyệt Vũ lần đầu tiên thấy được trình độ khủng bố của vũ khí trong thế giới này. Tuy rằng chính vũ khí của nàng cũng phi thường biến thái!


      Dạ Sóc hợp thể có lẽ là bởi vì nóng vội muốn giải quyết Hoa Ngục Thánh nên quên mất. Còn Hoa Ngục Thánh, đại khái là tự tin, tự tin rằng chính bản thân cần dùng năng lượng huyền thú cũng có thể giải quyết Dạ Sóc. Nếu là như vậy, thực lực của có bao nhiêu cường a?


      rốt cuộc là cái dạng gì a? Cư nhiên vượt cấp chiến đấu biến thái như vậy? Lần đầu tiên, Nguyệt Vũ đối với Hoa Ngục Thánh có nồng đậm hiếu kì. Bất quá cho dù như vậy, Nguyệt Vũ cũng vẫn hỏi ra. Nếu thừa nhận là bằng hữu, tin tưởng đối phương, còn nếu Hoa Ngục Thánh nguyện ý, sớm hay muộn cũng cho nàng.


      Khống chế năng lượng tuần hoàn trong cơ thể, Nguyệt Vũ chậm rãi thu hồi thú, sau đó nhàng thở ra hơi.


      Rốt cục, vết thương nhị thú khôi phục, hơn nữa chút dấu vết cũng có, giống như căn bản hề bị thương.


      “Nơi này nên ở lâu, chúng ta vẫn nên . “Ngẩng đầu nhìn Hoa Ngục Thánh, Nguyệt Vũ thản nhiên .


      “Ân, được rồi.” Hoa Ngục Thánh liếc mắt đám Dạ gia nhân hướng bên này chạy tới, có chút suy yếu đáp.


      Vừa mới chiến đấu, tuy rằng thoạt nhìn Hoa Ngục Thánh thắng phi thường xinh đẹp, nhưng nàng cũng biết, chiến đấu vượt cấp vốn dễ dàng, nếu phải năng lực của cùng Nguyệt Vũ giống nhau, thuộc loại cấp biến thái, chỉ sợ, sớm bị đánh bay.


      Ngồi lưng Tiểu Điện, Nguyệt Vũ ý bảo Hoa Ngục Thánh cũng ngồi . Hoa Ngục Thánh tà tà cười, có cự tuyệt, cũng an vị lên.


      Sau khi hai người ngồi xuống, Tiểu Điện lắc mình cái liền hướng về thiên tiêu bắn mà ……


      Cách đó xa, Dạ gia nhân cũng từ trong khiếp sợ Dạ Sóc chết mà hồi phục lại, lập tức hướng về Nguyệt Vũ bên này truy đuổi, bên tìm bên kêu:“Đứng lại, các ngươi đứng lại…”


      Vị Nhị Nguyệt Huyền tôn đả thương Nguyệt Vũ kia, cũng có ý đồ muốn đuổi theo hai người, nhưng nề hà thực lực của cùng Tiểu Điện tám lạng nửa cân, muốn đuổi theo Tiểu Điện, có khả năng!


      Nay chi đội ngũ Dạ gia thiếu cái trụ cột, mặc dù có vị Huyền tôn che dấu thực lực kia, nhưng ràng, người nọ cấp bậc chỉ có nhị cấp, cùng các thế lực Ngũ Nguyệt khác so sánh, đủ xem.


      Mà Đường gia tự nhiên cũng hảo tâm giúp Dạ gia đối phó Nguyệt Vũ, đối với kết quả như vậy, bọn họ cao hứng còn kịp đâu! Hắc hắc, thiếu Dạ gia, liền ít đối thủ, hừ hừ –!


      Bởi vậy, Dạ gia nhân chỉ có thể trơ mắt nhìn Nguyệt Vũ hai người rời mà bất lực……


      Chân trời sặc sỡ bao la hùng vĩ, mênh mông vô bờ bến, trong đó tầng tầng mây trắng trôi lơ lửng, còn có các loại huyền thú phi hành dang cánh mà bay.


      Phía dưới, mảnh lục sắc vô tận, uốn lượn kéo dài đến tận chân trời. Cây cối rậm rạp, huyền thú tung hoành, sát khí dấu……


      Ngồi lưng Tiểu Điện, Nguyệt Vũ cúi người quan sát mảnh ốc đảo rộng lớn vô ngần phía dưới, trong lòng hiển nhiên so với lúc trước vui vẻ hơn nhiều.


      Dạ gia, a, thể tưởng được ngươi cũng có ngày hôm nay, đừng nóng vội, đây mới chỉ là chút thu hoạch nho thôi, về sau chuyện như vậy, còn nhiều, các ngươi cứ chờ xem!


      Lúc này là chạng vạng, tịch dương óng ánh quang mang chiếu rọi thân hai người thú phi hành bầu trời, khiến cho bọn họ nhiễm tầng ánh sáng màu vàng chói lóa, thoạt nhìn lên lời tuyệt mĩ mộng ảo. (Túy: ‘Tịch dương’ là ánh chiều tà buổi hoàng hôn. Đoạn này khó edit v** :)))


      Hướng về Vô Tận Phiêu Miểu, xâm nhập vào ốc đảo, cây cối lại càng rậm rạp, thỉnh thoảng còn có núi cao thung lũng, tựa hồ có chút hương vị rừng rậm xa xưa.


      Nhìn bên dưới phía trước, có dòng sông uốn lượn xung quanh rừng rậm rộng lớn của ốc đảo Phiêu Miểu, khiến cho mảnh lục sắc đơn thuần này thêm tia sinh cơ cùng sức sống.


      Khu rừng rậm rạp xa xưa, các loại huyền thú kỳ dị, phong cảnh như mộng như ảo…


      Lần đầu tiên, Nguyệt Vũ cẩn thận thưởng thức, phát thế giới này rất đẹp, nếu trừ bỏ huyền ảo, huyết tinh tàn nhẫn, quy tắc cường giả vi tôn kia, có lẽ thế giới này giống như đồng thoại!


      Nhưng, coi như hết, thỉnh tha thứ, thế giới này có đồng thoại. Cho dù phong cảnh này có đẹp thế nào nữa cũng thể gạt đủ loại chém giết sau lưng…


      Nhìn phong cảnh như vậy, liền biết đây là loại gọi là ra vẻ đạo mạo. Nhưng đồng thời nàng cũng thấy được kia đằng sau cái vẻ đạo mạo kia là huyết tinh hắc ám, nhưng Nguyệt Vũ cũng bài xích, ngược lại còn cảm thấy phong cảnh này tốt đẹp, kỳ chính là bởi vì có quy tắc tàn nhẫn như vậy.


      Quyền sanh sát trong tay, thực lực tối thượng, cường giả sinh tồn, kém giả đào thải. Quy tắc này vốn sai, thế giới này cũng có sai! Vậy, ai sai lầm? Là người sao? phải, là thái độ đối mặt với quy tắc này!


      Là cố gắng sợ gian nguy, hay là đắc chí hề tiến bộ? Mọi việc đều quyết định bởi chính mình! người muốn thành công phải dám nếm trải, mạo hiểm, phải mới bắt đầu bị độ cao khó có thể với tới dọa đến, liền từ đó về sau ngước nhìn mà sinh ra ý tưởng khó có thể đạt tới. Cũng phải sau cố gắng, phát tràn đầy suy sụp, tu luyện thuận, sau đó hối hận, buông tha cho tiền đồ tốt. Lại càng phải khi đạt tới độ cao có thể quan sát vạn vật mà kiêu ngạo tự mãn, ai bì nổi.


      Cũng biết, còn đường tu luyện là dữ dội lâu dài! Người tu luyện vì sao lại sống lâu như thế, đến Huyền hoàng có thể sống hai trăm tuổi, Huyền tông ba trăm tuổi, Huyền tôn năm trăm tuổi, Huyền đế lại là bảy trăm tuổi.


      Như vậy, Huyền đế chính là cấp bậc cao nhất sao? Khẳng định phải!

      Thế giới này, tuy rằng có nghe tới cao thủ vượt qua cấp bậc Huyền đế, nhưng tu luyện chắc chắn có giới hạn, về phần cấp bậc phía sau phải càng thêm cường hãn, tu luyện tới đỉnh cao nhất mới có thể đạt tới vĩnh sinh bất tử! (sống mãi chết )


      đường tu luyện vô cùng lâu dài mà cũng tràn đầy gian khổ. Đó là đương nhiên, nếu có thể sống lâu như vậy, tự nhiên là phải trả giá đại giới. độc, tịch mịch, chém giết, chiến đấu đều là điều mà người tu luyện phải thừa nhận……


      Lúc này Nguyệt Vũ hơi hơi ngửa đầu, đón ánh chiều tà, nhìn bầu trời có điểm cuối, ánh mắt tan rã, có tiêu cự, tựa như xuyên thấu cả mảnh thiên , xuyên thấu qua ánh mặt trời, thấy được kiếp trước kiếp này, thấy được hỗn độn sơ khai, thấy được rất xa rất xa……


      Ngồi xếp bằng ngồi lưng Tiểu Điện, quanh thân Nguyệt Vũ dần dần bị tầng khí thể màu trắng ngà vờn quanh. Theo thời gian chuyển dời, màu trắng ngà này dần dần khuếch tán, đem Nguyệt Vũ toàn bộ bao vây……


      Ánh dương quang vàng chói, nhè từng đợt từng đợt chiếu xạ xung quanh Nguyệt Vũ, chiếu tầng khí thể màu trắng ngà, sau đó bị phản xạ, hoặc là bị cắn nuốt. Ở trong đó, Nguyệt Vũ, mông lung, thánh khiết cao nhã, tựa như thượng tiên tu thành chính quả, sắp phi thăng mà , vũ hóa đăng tiên!


      Bị bất thình lình xảy ra tượng như vậy, khiến cho Hoa Ngục Thánh kinh ngạc chút, lại có chút tò mò, nhướng nhướng mày, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, sau lại vô cùng bất nhã liếc cái xem thường, môi đào hung hăng co rút, như vậy mặc dù buồn cười, nhưng như vậy cũng khiến đại soái ca tương đối đẹp mắt a.


      Có lầm hay ? Có dám hay đừng lầm như vậy? Này vẫn là người sao? Biến thái cũng khoa trương như vậy , chớ phải là……

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

      Editor + beta: Túy


      Chương 15: Luyện hóa lĩnh vực!



      Cư nhiên ngắm phong cảnh cũng có thể tìm hiểu thiên địa quy tắc?

      Giả ? , là !


      Hoa Ngục Thánh nhìn khí thể màu trắng ngà xung quanh Nguyệt Vũ, có kiến thức rộng rãi, tất nhiên là biết việc này giải thích thế nào……


      Đây phải là ngộ đạo là gì?


      Tuy rằng bị dọa đến, nhưng ánh mắt Hoa Ngục Thánh nhìn về phía Nguyệt Vũ, trừ bỏ chút kinh ngạc, cũng chỉ còn lại thưởng thức cùng ôn nhu!


      Quả nhiên là người nhìn trúng a, thiên phú này, tuyệt đối là cường hãn, so với chính cường kém a!


      Đắm chìm trong thế giới của chính mình, Nguyệt Vũ hoàn toàn biết tại xảy ra cái gì, chỉ cảm thấy thực thoải mái, sau đó trong đầu tựa hồ xuất cái gì……


      Là cái gì? Rốt cuộc là cái gì a? Đối với linh cảm luôn chợt lóe mà qua kia, Nguyệt Vũ thực rối rắm, dù thế nào cũng bắt giữ được.


      Trong đầu càng ngừng lên loạt ý tưởng, Nguyệt Vũ dần dần liên tưởng đến cảnh tượng chiến đấu lúc trước của Tiểu Điện, Thanh Lang cùng Dạ Sóc, sau đó lại liên tưởng đến huyền kĩ của bọn họ, tựa hồ là có chút gì đó miêu tả rất sinh động...


      “Tỷ tỷ, ngươi tu luyện ra lĩnh vực nga!” Lúc này, thanh non nớt vang lên trong tai Nguyệt Vũ.


      Vừa nghe, Nguyệt Vũ liền phản ứng: Ai a?


      Nghĩ lại, Nguyệt Vũ phản ứng: Rất quen thuộc.


      Cẩn thận nghĩ lại, Nguyệt Vũ giơ chân: Má nó, này phải cái kia là ai?!


      có sai, tuyệt đối có sai, thanh này chính là cái tên mất tin tức lâu, U U.


      Mỗ U U bởi vì lúc trước sau khi bị Nguyệt Vũ khế ước, cảm nhận được chỗ đan điền chứa năng lượng màu trắng ngà của Nguyệt Vũ, liền mừng rỡ như điên. Nguyệt Vũ hỏi nàng vì sao kích động như vậy, U U năng lượng này khiến nàng cảm thấy thân thiết!


      Vì thế sau đó bị loại năng lượng này làm dễ chịu, U U càng ngày càng hưởng thụ, cứ như vậy ngủ say.


      Lúc ấy, cảm nhận được U U ngủ say, Nguyệt Vũ phản ứng đầu tiên chính là hai chữ: Hưng phấn!


      Nha, rốt cục cũng có thể thoát khỏi ma ……


      “U U, ngươi tỉnh?” Nguyệt Vũ thử hỏi câu, tựa hồ đối với ma lúc trước U U còn có chút lo lắng mà sợ.


      “Ân, ân, tỷ tỷ ta tỉnh, ta cảm nhận được chủ nhân tựa hồ lĩnh ngộ được lĩnh vực, ta cảm thấy quen thuộc liền tỉnh.” U U hưng phấn mà .


      cần hoài nghi, nếu U U tại là tiểu thí hài đứng ở trước mặt Nguyệt Vũ, khẳng định là cười hì hì.


      “Lĩnh vực? Có ý nghĩa gì?” Đối với cái lĩnh vực này, Nguyệt Vũ thực mẫn cảm, bởi vậy, cũng so đo vấn đề U U tỉnh lại.


      “Lĩnh vực chính là cái gian, bất quá lĩnh vực này thể chứa đựng vật còn sống, , là ngay cả vật cũng thể đựng được. Bất quá, lĩnh vực của chủ nhân ra có thể dùng để chiến đấu.” U U đáng giải thích .


      Dùng để chiến đấu? Nguyệt Vũ tò mò. Chưa từng nghe qua lĩnh vực có thể dùng để chiến đấu a. Bất quá nếu U U như vậy, tất nhiên là có đạo lý.


      Hắc hắc, nghĩ nàng còn tu luyện ra bảo bối a!


      “Lĩnh vực này dùng như thế nào? Ngươi có biết ?“Nguyệt Vũ có chút hưng phấn, nhưng vẫn thản nhiên hỏi.


      “A, cái này sao, lĩnh vực này tùy thuộc vào năng lực chủ nhân tăng lên mà tăng lên, uy lực cường đại thế nào chỉ có chủ nhân của nó mới biết. Bất quá, ta muốn hỏi chút, chủ nhân vừa rồi suy nghĩ cái gì vậy?” Ngay từ đầu, U U ‘khách sáo’ liếc nhìn Nguyệt Vũ cái. Sau đó bất đắc dĩ đáp lại. (khách sáo = khinh bỉ)


      Vì sao chủ nhân của nàng cái gì cũng biết a?


      đại nhân cư nhiên còn biết ít hơn tiểu thí hài như nàng, U U có chút ai oán —

      (đại nhân ở đây là người lớn nhé! ^^)


      Tựa hồ biết ý nghĩ của U U, Nguyệt Vũ có chút xấu hổ, vì thế ho tiếng, làm dịu chút khí bị khinh bỉ như vậy.


      Nàng cư nhiên bị cái tiểu thí hài ‘khách sáo’, Nguyệt Vũ liền có chút rối rắm.

      Nghĩ cái gì sao? Nguyệt Vũ cẩn thận hồi tưởng lại chút, vừa rồi nàng hình như nghĩ tới cảnh tượng Dạ Sóc cùng nhị thú chiến đấu, sau đó nghĩ tới huyền kĩ bưu hãn của nhị thú, sau đó…


      Đúng rồi, nàng nghĩ muốn đem hai đại huyền kĩ xác nhập cùng chỗ, sáng tạo ra huyền kĩ có uy lực lớn.


      Phương pháp này, Nguyệt Vũ cũng phải là nghĩ đến, bất quá lại cảm thấy thực huyền huyễn. xác thực như vậy, muốn đem hai thuộc tính đồng nhất, hai huyền kĩ trái ngược nhau lực lượng đều dọa người như vậy hợp vào nhau, có khả năng sao? Đừng là xác nhập vào nhau, chỉ hơi tiếp xúc lập tức phản ứng cũng giống như bom nguyên tử nổ mạnh vậy!


      Nay có cái luyễn hóa lĩnh vực này, đây phải là , ý tưởng vĩ đại của nàng rốt cuộc thủ đắc vân khai gặp nguyệt sáng tỏ?


      (thủ đắc vân khai gặp nguyệt sáng tỏ: chờ cho đến lúc mây tan thấy ánh trăng sáng.

      Ý là thành công, thực được )


      Dung hợp huyền kĩ, so với huyền kĩ độc lập công kích cũng phải chỉ cường hãn hơn chút. Sau dung hợp, năng lượng huyền kĩ mạnh mẽ xác nhập vào nhau, sau đó hình thành quả cầu lớn!


      Lực lượng đan xen, thuộc tính đan xen, đan xen đủ loại, tuyệt đối so với hai hay nhiều huyền kĩ đơn độc mình công kích càng thêm bưu hãn.


      Nghĩ đến đây, Nguyệt Vũ tựa hồ thấy được cảnh tượng chính mình lấy thực lực huyền hoàng, mình đấu với Nguyệt Đào Lục Nguyệt Huyền tôn cường hãn như vậy, sau đó hung hăng ngược chết ……


      Có thể tăng lên thực lực của bản thân, Dạ Nguyệt Vũ nàng sao có thể bỏ qua?

      Khí thể màu trắng ngà dần dần tán , lộ ra khuôn mặt cười gian của Nguyệt Vũ, Hoa Ngục Thánh nhìn, trận ác hàn.


      Tiểu tử này, lại tính kế ai?....

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 16: Ngân Giao, chiến!


      Thần thức cẩn thận đảo qua, Nguyệt Vũ ngạc nhiên phát phía dưới có vài cỗ thực lực cường hãn, trong đó có cỗ lực lượng so với Tiểu Điện đâu chỉ lớn hơn chút, quả thực chính là cường hãn hơn rất nhiều. Phỏng chừng cũng kém so với tên Dạ Sóc kia!


      Đây rốt cuộc là cái gì? Là người hay là thú? Phía dưới rốt cuộc xảy ra cái gì? Nguyệt Vũ trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng nhiều hơn là lo lắng cho Lãnh Tuyệt Trần. Bất quá trấn tĩnh như Nguyệt Vũ, cũng có xúc động xông lên nhận thức cùng Lãnh Tuyệt Trần. Nàng trước tiên cần quan sát chút, nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra……


      Ngao —


      Đột nhiên, thanh đinh tai nhức óc giống như rồng ngâm từ trong sơn động to lớn phía trước truyền đến, nghe tiếng, mọi người khỏi cảm thấy trận mê muội. Sau đó chỉ thấy ngân quang chợt lóe, con huyền thú lớn nhất thời xuất trong mắt mọi người.


      Thấy vậy, mọi người kinh ngạc thôi……


      Đó là con thú cùng loại với rồng, cũng là huyền thú rồng. Bởi vì, nó uy vũ khí phách như rồng, cũng hùng tráng cao quý như rồng, cho nên cùng rồng so sánh, liền yếu kém hơn chút.


      Đây là con giao long, còn là con giao long hai đầu! (Giao long = con thuồng luồng)


      Giao long thân màu bạc, dáng người thon dài, thoạt nhìn vô cùng mạnh mẽ, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, lớp da màu bạc lóe ra tầng tầng ngân quang, thoạt nhìn rất đẹp mắt. Ít nhất so với chúng thú của nàng, chích song thủ Ngân Giao này thực ra khá được! Bất quá Ngân Giao lúc này, vẻ mặt vẻ giận dữ, tựa hồ vô cùng tức giận. Bởi vậy thoạt nhìn có vẻ dữ tợn, thiếu chút mỹ cảm!


      Ngân Giao xuất trong nháy mắt, mọi người đều đổ hấp hơi.


      Chích Ngân Giao này là đáng sợ, tùy tiện gầm rú tiếng liền khiến cho bọn họ choáng váng hoa mắt. Hơn nữa, tiếng đầy khí thế kia, cần phải , khẳng định là tên có thực lực cực kỳ cường hãn!


      Cái này bảo bọn họ làm thế nào cho phải? Nay trong đoàn người bọn họ, chỉ có hai người đội trưởng Ngạo Quyết cùng đội trưởng Huyết Phá là thực lực Huyền tôn, mà chích huyền thú này ràng so với hai vị đội trưởng mạnh hơn ít! Càng xong chính là chích Ngân Giao này ràng phải người tốt, nhìn bộ dáng dữ tợn của nó kia, hôm nay nhất định bỏ qua cho bọn họ!


      “Nhân loại đáng giận, ai cho phép các ngươi tiến vào địa bàn của ta, biết cái gì, dám làm nhiễu giấc mộng của ta, muốn chết!” Ngân Giao đột nhiên mở miệng hừ hừ , giọng điệu lộ khinh thường cùng hèn mọn, mà bộ dáng cao cao tại thượng ai bì nổi kia, tựa như quan sát đám kiến con.


      Nghe vậy, mọi người tuy rằng đối với Ngân Giao có chút thầm khó chịu, nhưng dù sao thực lực người ta bưu hãn như vậy, cũng dám cái gì. chỉ có như thế, đám người đều có chút sợ hãi, sợ vạn nhất tên này khó chịu cái, liền giải quyết tất cả bọn họ!


      Đội trưởng Ngạo Quyết dong binh đoàn Lãnh Vân Du, cũng chính là phụ thân của Lãnh Tuyệt Trần, lúc này vẫn như trước bình tĩnh, bởi vì lời của Ngân Giao mà có chút cảm xúc biến hóa. chỉ bình tĩnh nhìn Ngân Giao, hai tay ôm quyền, sau đó ôn hòa mở miệng :


      “Vị các hạ này, chúng ta đều phải cố ý quấy rầy, chỉ là cẩn thận ngang qua nơi này, nếu có quấy rầy đến các hạ tu luyện, mong rằng bao dung.”


      Ngữ khí kiêu ngạo siểm nịnh. Tính cách bình tĩnh thong dong này, cùng Lãnh Tuyệt Trần khác biệt lắm, hổ là phụ tử!


      Ngân Giao nghe xong, cũng vì vậy mà bỏ qua, ngược lại càng thêm thường cùng hèn mọn:“Hừ, vài tên nhân loại nho thôi, cũng dám kiêu ngạo trước mặt bản tôn!” Đối với Lãnh Vân Du bình tĩnh thong dong, Ngân Giao chủ động như vậy là vì đối với Lãnh Vân Du hề kiêng kị cũng thèm để trong mắt, cái này bảo là Lãnh Vân Dù làm sao chịu được?


      “Vậy các hạ chuẩn bị làm thế nào, chúng ta qua là cẩn thận quấy rầy, các hạ còn buông tha chúng ta sao?” Bên cạnh Lãnh Vân Du, đội trưởng Huyết Phá dong binh đoàn Tần Hán, ngược lại với Lãnh Vân Du bình tĩnh, ràng thuộc loại tính tình tương đối nóng nảy, bởi vậy, giọng điệu liền có chút cực đoan.


      “A, các ngươi nếu tiến vào địa bàn của ta, còn muốn toàn thân trở ra sao? Hừ, các ngươi nghĩ đến nơi này là nhà của các ngươi sao? Muốn tới tới, muốn ! Hôm nay các ngươi liền chuẩn bị tốt mà chết hết ở chỗ này !“Bạc mâu Ngân Giao lộ ra sát khí, con ngươi hơi hơi nheo lại, mặt đột nhiên trở nên có chút vặn vẹo! Đặc biệt hai mặt như được khắc từ khuôn kia có biểu tình giống nhau như đúc, thoạt nhìn càng thêm vặn vẹo, càng thêm trầm!


      Hơi hơi vuốt cằm, liếc mắt đoàn người bên dưới cái, Ngân Giao lại mở miệng :“Ai nha nha, tồi a, hai Huyền tôn, mười mấy Huyền tông, thực lực như vậy, nếu như bị ta nuốt mất, chỉ sợ thăng cấp thành Thất Nguyệt vương giả thú a, ha ha ha –” Ngân Giao điên cuồng cười gian, giống như thấy được cảnh tượng chính mình thăng cấp……


      Lời này của Ngân Giao, thể nghi ngờ là quả bom khiến đoàn người vô cùng khiếp sợ. nghĩ tới, chích súc sinh này thế nhưng lại vọng tưởng muốn ăn bọn họ, muốn đạt tới thăng cấp, đột phá vách tường cường hãn.


      Bình thường, ở mỗi giai, muốn thăng cấp đến Lục Nguyệt đều có vẻ dễ dàng, nhưng mà Lục Nguyệt muốn thăng cấp đến Thất Nguyệt lại là chuyện vô cùng khó khăn.


      Bởi vì mỗi cấp trong mỗi giai đều là vách tường rất lớn, tựa như tấm bình phong cao ngất. Nhưng chỉ cần đột phát cấp này, thực lực cũng liền tăng lên ít.


      Thân thể nhân loại to lớn như bản thể của huyền thú, tương đối mà bé liền hơn rất nhiều, cũng chính như thế, huyền lực ngưng kết liền so với huyền thú dày hơn, mật độ lớn hơn, cũng như mọi người áp súc chính là tinh hoa. Bởi vậy bình thường huyền thú nếu ăn nhân loại, đối với tu vi của bản thân liền có chỗ rất tốt! (đoạn này lằng nhằng lắm, m.n chỉ cần hiểu ‘huyền thú ăn nhân loại là có thể tăng lên tu vi’ là đc! Thứ lỗi, ta cũng chẳng hiểu áp súc là cái gì nữa! T.T)


      “Song thủ Ngân Giao vô sỉ, lão tử bạo ngươi, ngươi kiêu ngạo cái rắm a, phải chỉ là Lục Nguyệt vương giả thú thôi sao, lão tử còn sợ ngươi a…@#¥¥%#……” Tần Hán nhịn được, vốn là tính tình nóng nảy, nhịn đến bây giờ là rất tốt rồi, nay chích Ngân Giao này cư nhiên còn muốn ăn bọn họ, vì thế Tần Hán mở miệng cái chính là đem mười tám đời tổ tông của Ngân Giao ra ân cần thăm hỏi lần.


      Muốn ăn , mụ nội nó, sao chết !


      Đừng là Tần Hán tính tình nóng nảy, liền ngay cả Lãnh Vân Du luôn luôn bình tĩnh như vậy cũng đen mặt, tựa hồ đối với lời này của Ngân Giao thực chán ghét.

      Ngân Giao tại vô cùng cao hứng, nhìn trước mắt nhiều người như vậy, đều là năng lượng bổ sung giúp thăng cấp, cho nên cũng thèm để ý Tần Hán mắng.


      Ngân Giao nhìn nhân loại phía dưới, tự hỏi bắt đầu từ ai, sau đó liền định Lãnh Vân Du, thân mình mạnh mẽ bùng lên ngân quang, thân dài giống như mũi tên bắn ra ngoài……


      “Cấp dưới Tông giai, lập tức thối lui đến phía sau cho ta, ngoài tông giai ra nghênh chiến!“Lãnh Vân Du quay đầu đối với binh đoàn của mình phân phó , giọng điệu có chút ngưng trọng.


      “Các huynh đệ Huyết Phá, đồng dạng là các huynh đệ tông giai cùng ta ra nghênh chiến, lão tử hôm nay cũng tin giải quyết được chích súc sinh này!” Tần Hán cũng quay đầu phân phó . Lời này tuy có chút kiêu ngạo, nhưng chính cũng biết muốn đối phó chích Ngân Giao này quả thực vô cùng khó khăn. Bất quá Tần Hán đối với Ngân Giao tuyệt đối khó chịu, mắng hai câu liền thoải mái!


      Dứt lời, các chiến sĩ của hai đại dong binh đoàn, đám rất có tinh thần phục tùng mệnh lệnh, nên lui lui xuống, nên chiến cũng liền chuẩn bị tốt tùy thời ứng chiến!


      Thân hình mạnh mẽ to lớn của Ngân Giao uốn lượn, lóe lóe ra ánh sáng bạc thoạt nhìn vừa mềm mại mà lại vô cùng hung hãn tiêu bắn lại đây, hề báo động trước, đuôi giao long đột nhiên trở nên vừa to lại vừa thô, sau đó vẫy cái hướng về phía trước ứng chiến mười mấy người……


      Lúc này, tránh ở bên quan sát, Nguyệt Vũ có chút khẩn trương vì đoàn người Lãnh Tuyệt Trần. Đối phương là Lục Nguyệt vương giả thú, mà Lãnh Tuyệt Trần bọn họ cũng chỉ có hai vị cấp bậc Ngũ Nguyệt Huyền tôn, tuy rằng còn có mười mấy tông giai cường giả, nhưng ở trước mặt Lục Nguyệt vương giả thú quả thực là đủ nhìn a!


      Thu hồi lại tầm mắt, Nguyệt Vũ có chút lo lắng hỏi:“Hoa Ngục Thánh, nếu là ngươi, có thể đả bại chích Ngân Giao kia sao?”


      “Nếu là trước khi giao chiến cùng Dạ Sóc, có lẽ còn có thể, nhưng tại huyền lực tiêu hao nhiều lắm, khả năng tính cũng liền lớn.” Tuy rằng thấy được chờ mong trong mắt Nguyệt Vũ, nhưng Hoa Ngục Thánh vẫn thành hồi đáp.

      “Như vậy a, ân, ta biết.” Nguyệt Vũ có chút thất vọng đáp.


      Thấy vậy, Hoa Ngục Thánh đối với đoàn người Lãnh Tuyệt Trần càng thêm tò mò, vì sao Dạ nhi đối với đám người này để bụng như vậy? Bọn họ trong lúc đó đến tột cùng là phát sinh chuyện gì? Bất quá, bây giờ còn phải thời điểm hỏi đến, vì thế Hoa Ngục Thánh vẫn có hỏi.


      “Đúng rồi, Dạ nhi, ngươi phải ngộ đạo ra lĩnh vực của chính mình sao? Muốn hay ngươi tới thử xem, biết đâu có thể đả bại chích Ngân Giao kia.” Hoa Ngục Thánh đột nhiên nhớ tới, Dạ nhi vừa rồi hình như mới lĩnh ngộ được cái bảo bối a!


      Lĩnh vực? Thứ này hữu dụng sao? Nguyệt Vũ khỏi hoài nghi, bản thân mình vừa mới lĩnh ngộ, còn biết là cái gì, nếu ra giao chiến cùng chích Lục Nguyệt vương giả thú kia, đây phải là rất khoa trương sao?


      , người ta ra chiến trường lúc trước còn có ma đao a, nay nàng đến nơi này, khen ngược, ngay cả binh khí của mình là cái gì còn biết, lại muốn lên chiến trường cùng người ta liều mạng!


      Bất quá, tại còn cách nào khác, nếu chính mình thử, Lãnh Tuyệt Trần bọn họ gặp nguy hiểm!


      “Tỷ tỷ, U U biết lĩnh vực của tỷ tỷ nga, lĩnh vực này tại có thể sử dụng luyện hóa công năng.” Ngay tại thời điểm Nguyệt Vũ tự hỏi, thanh nhu nhu của U U đột nhiên rơi vào trong tai Nguyệt Vũ. Mang theo tiếng cười ngọt ngào, tựa như có chút lấy lòng.


      “U U ngươi biết sao? Vậy cho ta biết , cái gì là luyện hóa công năng.” Nguyệt Vũ nghe được thanh U U cũng cảm thấy kỳ quái, dù sao tên này sau khi tỉnh lại liền thỉnh thoảng lại lầm bầm lầu bầu, cũng biết cái gì.


      “Luyện hóa công năng chính là đem các loại huyền kĩ tụ tập bên trong lĩnh vực, sau đó thông qua tinh thần lực tiến hành dung hợp cải tạo, cuối cùng liền hình thành huyền kĩ có lực công kích vô cùng cường hãn.”


      U U rất là kiên nhẫn giải thích cho Nguyệt Vũ, sau đó nàng liền quyết định thử xem hiệu quả của cái gọi là lĩnh vực này……


      Nguyệt Vũ bên này nếm thử lĩnh vực, bên kia sớm bắt đầu chiến đấu.


      Mười mấy người vây thành cái vòng tròn lớn, đem Ngân Giao vây quanh ở bên trong, mà Ngân Giao còn lại là phi thân trong vòng vây của mọi người. Ngay cả như vậy, nhưng Ngân Giao vẫn chút kiêng kị. Những người này tuy có mười mấy tên, nhưng toàn là trông được mà dùng được. Hai tên Ngũ Nguyệt Huyền tôn còn có mười mấy tông giai cao thủ, đối với bản thể cường hãn của song thủ Ngân Giao là Lục Nguyệt hơn nữa sắp tiến vào Thất Nguyệt mà mặc dù cần có thời gian ứng phó, nhưng muốn đả bại Ngân Giao này vẫn là khó khăn!


      Bản thể huyền thú vốn là cường hãn, mà Ngân Giao trời sinh bản thể liền so với đám huyền thú khác cường hãn hơn rất nhiều. Hơn nữa thực lực kém cấp là khác nhau trời vực, huống chi dong binh đoàn bên này chỉ có hai tên Huyền tôn, đại bộ phận đều là tông giai cao thủ.


      Đối mặt với mười mấy người vây công, Ngân Giao cũng có kinh nghiệm phong phú, cho nên thấy chút bối rối. Trong lòng Ngân Giao ràng vài tên huyền tông căn bản thể tạo thành uy hiếp gì đối với chính mình, vì thế liền đem lực công kích chủ yếu tập trung đối phó hai tên Huyền tôn.


      Ngũ Nguyệt Huyền tôn, nếu là mình đánh nhau với vị Lục Nguyệt Huyền tôn, tự nhiên là đánh lại. Đương nhiên, nếu công pháp của tên Ngũ Nguyệt Huyền tôn kia so với Lục Nguyệt Huyền tôn cao cấp hơn rất nhiều, hoặc cấp bậc vũ khí cũng cao hơn rất nhiều, kết quả này liền theo hướng khác.


      Nay, hai vị Huyền tôn công kích chích Ngân Giao, nếu có gì bất ngờ xảy ra, Ngân Giao tất nhiên thắng.


      Cùng Tiểu Điện, Tiểu Thanh lúc trước giao chiến với Dạ Sóc khác biệt lắm, ngay từ đầu hai phía vốn là đánh đến thiên hôn địa ám, đánh khá tương xứng, Ngân Giao cũng thể vì cấp bậc cao hơn mà chiếm được tiện nghi gì. Nhưng đánh được hồi, bền lực liền so ra kém Ngân Giao, đặc biệt đám huyền tông sớm hao hết huyền lực, thể phản kháng tìm đường sống!


      “Đáng giận, lão tử cùng ngươi liều mạng, con bà nó!” đội trưởng Huyết Phá dong binh đoàn, Tần Hán nhìn biết phương của mình dần dần ở thế hạ phong, cái tính tình nóng nảy kia liền bộc phát.


      Khẽ cắn môi, công kích trong tay Tần Hán liền càng thêm hung ác, càng thêm liều mạng.


      Thấy thế, Ngân Giao khinh thường quay đầu, nhân loại bé chỉ có thể giãy dụa mà thôi. Vì thế, Ngân Giao ngạo mạn mở miệng :“Nhân loại ngu xuẩn, muốn cùng ta đấu, biết sống chết!” Ngân giao trong mũi hừ hừ, phát ra hơi thở màu trắng, sau đó còn thừa dịp hai người Lãnh Vân Du địch lại, thuận tiện nuốt tên huyền tông còn trong tình trạng kiệt sức, hao hết huyền lực……


      Ngân Giao nuốt huyền tông, vậy Lãnh Vân Du bọn họ làm thế nào đối phó với đây trong khi chính mình cũng ở thế hạ phong? mọi chuyện gay cấn còn tiếp tục ở chương sau, mời các bạn đón xem...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :