1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dược y tùy thân không gian - Túy Tịch Vân (23) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 15
      Ed + Bt: Thái Thái

      Gần đây Lạc Y thuận lợi thu thập nhiều mầm mống dược liệu từ ngọn núi gần nhà, đem ít dược liệu chưa dùng đến thích hợp sinh trưởng trong mùa đông đem ra gieo trồng phía sau vườn thuốc, cũng từ núi nhổ ít cây gỗ đem về trồng trong vườn thuốc, nàng sợ sau khi nhổ cây bị thương bộ rễ thể lưu lại, bèn dùng nước suối trong gian tưới qua lần, vì thế bằng mắt thường Lạc Y có thẻ nhìn thấy tốc độ phát triển của lá cây, sau đó nhanh chóng cao lên, nở hoa, kết quả, làm cho Lạc Y ngạc nhiên thôi, trong lòng khỏi cảm thán nước suối trong gian cũng quá thần kỳ a!

      Nhìn cây cối sinh lực tràn đầy, hoàn toàn sống sót, thậm chí sinh trưởng còn muốn tốt hơn núi, Lạc Y rốt cục yên lòng.

      Hơn nữa Lạc Y còn phát ra tượng kinh người: thực vật sinh trưởng trong gian nhanh hơn bên ngoài mấy chục lần, phẩm chất cũng tốt hơn ít, hơn nữa nước suối trong gian ngoài tác dụng cứu mạng giải độc còn có tác dụng xúc tiến tốc độ sinh trưởng của thực vật, ít cây cối bên ngoài héo rũ sắp chết, sau khi được tưới nước suối liền có thể khởi tử hồi sinh, trở nên xanh um tươi tốt.

      Phát ra tượng kỳ diệu này làm Lạc Y cao hứng thôi, nàng liền biết mệt mỏi tìm nhiều dược liệu núi trồng vào bên trong gian, cũng đem mấy cây nhân sâm trong sơn cốc lần trước phát ra dời toàn bộ vào gian, mỗi ngày đều dùng nước suối tưới qua, chỉ qua vài ngày, vài cây nhân sâm liền sinh trưởng tốt, mỗi cây so với trước kia nhiều hơn hai ba phiến lá, phải biết rằng nhân sâm tại dùng làm thuốc có năm phiến lá, có thể biết được nhân sâm này cũng gần được trăm năm, này nọ đều là bạc trắng a, nhìn phiến lá nhân sâm, làm cho Lạc Y cao hứng liên tiếp ở núi sưu tầm trân phẩm dược liệu, sau đó mang toàn bộ vào gian.

      Ngày mai chính là ngày họp chợ, Vân Nương ở trong phòng tranh thủ châm nốt mấy châm cuối cùng, ngày mai đem giao cho tú phường, tới giữa trưa, Lạc Y ở trong viện sửa sang lại dược liệu ngày mai đem bán, chỉ thấy Lý thúc Lý thẩm hai người đẩy cửa tiến vào, Lạc Y bước lên phía trước tiếp đón nhường chỗ ngồi, xem Lý thúc ấp a ấp úng liền cười đưa lên ly trà: "Lý thúc, có phải là có chuyện gì hay cần con hỗ trợ? Người cứ a, chỉ cần có thể giúp con nhất định giúp người."

      Lý thúc cùng Lý thẩm liếc nhìn nhau, Lý thúc vẫn là có chút nhăn nhó ngượng ngùng, làm Lý thẩm bên sốt ruột đến dậm chân : " Y nhi a, vẫn là ta , chuyện là như vầy, lúc trước ngươi dạy cho Lý thúc làm guồng nước cùng xe tập , vài thôn lân cân nhìn thấy, liền năn nỉ lão ấy làm cho thôn bọn ít, Lý thúc ngươi liền làm, guồng nước hai cái, xe tập tương đối nhiều, thu được hơn mười lượng, đều bán cho vài nhà giàu có ở thôn bên cạnh, này , mới vài ngày chúng ta kiếm được số tiền trước kia mấy tháng mới kiếm được, ta và Lý thúc người cảm thấy hai đồ vật kia vốn la ngươi nghĩ ta, chúng ta chưa được ngươi đồng ý làm bán kiếm tiền cho mình..... cảm thấy... cảm thấy .. ngượng ngùng a..."

      Lạc Y nghe đến đó khỏi ha hả cười rộ lên, vội đánh gảy lời của Lý thẩm: "Lý thúc Lý thẩm, các người cần cảm thấy ngại ngùng, tiền này vốn là Lý thúc vất vả làm ra, người liền yên tâm thoải mái giữ lấy, đừng lời như vậy nữa." Suy nghĩ chút lại : "Lý thúc, con thấy tay nghề người tốt như vậy trong mười dặm tám thôn quanh đây tìm được người thứ hai, vì sao người mở tiệm đồ gỗ trong thành bán a? Như vậy khách hàng ngày càng nhiều, bạc cũng càng nhiều a!"

      Lý thúc nghe vậy có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Ai, ra xấu hổ a, ta đây kiếm được tiền chỉ đủ cho cả nhà duy trì cuộc sống hằng ngày a, nào có dư mở tiệm đồ gỗ a."

      Lạc Y nghe xong khỏi trầm ngâm, Lý thúc đối với mẹ con các nàng có ơn cứu mạng, bình thường hai vợ chồng nàng cũng giúp đỡ ít nhiều, nàng liền muốn trợ giúp Lý thúc làm giàu, cho nên trong lòng thay bọn họ tính toán phen xem như thế nào mới tốt, Lý thúc làm mộc sống là , dưới tay cũng thiếu người giúp đỡ, nếu mở tiệm đồ gỗ, hẳn mấy người.. đồ đệ kia chính là người cộng tác tốt nhất, nếu nàng giúp đỡ Lý thúc đem tiệm đồ gỗ mở ra, sau đó nàng giúp thiết kế vài thứ mới lạ mở ra thị trường, như vậy nhà Lý thúc thoát nghèo làm giàu tuyệt đối có vấn đề.

      Nghĩ đến đây, Lạc Y nghiêm túc hướng Lý thúc : "Lý thúc, như vậy người có nghĩ đến mở tiệm bán đồ gỗ , về sau chính mình làm chủ, kiếm thêm chút tiền cho Lý thẩm bọn họ có cuộc sống tốt đẹp hơn ?"

      Lý thúc nghe vậy khỏi xì tiếng nở nụ cười: "Nha đầu ngốc, ngươi đây phải là chê cười Lý thúc sao, ta làm sao có năng lực làm lão bản? Hơn nữa, ta cũng có tiền mở tiệm nha ? Ha hả." Vừa vừa cười lắc đầu, giống như Lạc Y chuyện làm cho người ta thể tin.

      Lạc Y cười mở trừng hai mắt: "Lý thúc, con , tay nghề người tốt như vậy, lại có mấy... đồ đệ kia có thể giúp người, tại người thiếu chính là tiền vốn mà thôi, như vậy, con liền giúp người đem cửa tiệm mở ra, tiền thuê nhà con phụ trách, con bán thảo dược được ít bạc, số tiền này vẫn chưa dùng tới, sau đó con giúp người thiết kế vài thứ mới lạ, giống như xe tập , con còn có thể vẽ thêm nhiều thứ đồ chơi cho đứa , giống như xe đẩy, về sau chúng ta định kỳ đem lên chợ, cứ như vậy thu được rất nhiều tiền, con giúp người tìm nguồn tiêu thụ, mà người chỉ phụ trách mang theo vài đồ đệ trong nom cửa hàng, làm mộc tốt, những thứ khác người đừng lo lắng, Lý thúc xem như vậy được ?"

      Lý thúc Lý thẩm nghe xong khỏi đứng ở nơi đó, nhìn nhau, đều có chút thể tin được lổ tai của mình, năng lực của Lạc Y bọn họ tuyệt đối tin tưởng, bằng Lý thúc cũng tới vài ngày chỉ bằng guồng nước cùng xe tập có thể kiếm được nhiều bạc như vậy, chính là nghe Lạc Y muốn thay bọn họ thuê nhà mở tiệm, vẫn có chút thể tin, nhìn Lạc Y lâu, thanh Lý thúc có chút kích động run rẩy: "Nha đầu, ngươi là ? có lừa đại thúc? Ngươi muốn cùng đại thúc cùng nhau mở cửa tiệm?"

      Lạc Y khanh khách cười ngừng, mở đôi mắt to ngập nước, hai má phấn nộn ra đôi lúm đồng tiền sâu: "Lý thúc, ngài cảm thấy được Y nhi lừa người sao? Tiền này nếu thúc lấy cảm thấy an lòng, cứ cho là con cho thúc mượn, hoặc là chúng ta hợp tác mở cửa tiệm kia, con xuất tiền, hơn nữa phụ trách thiết kế đồ dùng cùng tuyên truyền, thúc ra kỹ thuật, phụ trách làm đồ gỗ cùng coi sóc cửa hàng, người cảm thấy thế nào?"

      Lý thúc nghe xong liên tục gật đầu, Lý thẩm lại lôi kéo tay Lạc Y biết gì, Lạc Y vỗ vỗ tay nàng cười an ủi, tiếp theo cùng Lý thúc tiếp tục thương lượng cụ thể công việc hợp tác, Lý thúc đồng y theo lời Lạc Y hai người hợp tác mở tiệm, dù sao về sau còn phải dựa vào Lạc Y thiết kế bản vẽ, đến chuyện chia lợi ích, Lạc Y nghĩ rằng giúp Lý thúc nên kiên trì mình chỉ lấy hai thành, Lý thúc lại như thế nào cũng đồng ý, cứng rắn đòi Lạc Y chia sáu bốn, lấy bốn thành, Lạc Y lấy sáu thành, hai người tranh chấp thôi, kết quả vẫn là Lý thẩm ở bên phân xử, năm phần, hơn nữa uy hiếp Lạc Y nếu đáp ứng liền làm đồ gỗ, Lạc Y đành phải đáp ứng, mấy người người ước định, vừa lúc ngày mai trong thành họp chợ, Lạc Y cũng muốn tiệm thuốc bắc, trước hết ngày mai vào thành tìm mặt tiền cửa hiệu, Lý thúc hôm nay liên hệ mấy...đồ đệ, thương nghị tốt, mấy người phân công nhau làm việc, kể trời tối.

      Sáng sớm hôm sau, Lạc Y Vân Nương còn có Lý thúc Lý thẩm liền qua loa ăn qua điểm tâm, vội vàng hướng trong thành tiến đến.

      Lạc Y nghĩ muốn trước đem dược liệu bán, Lý thúc Lý thẩm liền dạo xung quanh, nhìn xem có hay cửa hàng thích hợp, hẹn các nàng hai canh giờ sau gặp trước tiệm thuốc bắc Bảo Cùng Đường.

      Lạc Y cùng Vân Nương trước "Lưu Ký tú phường", tú thấy mẹ con nàng tiến vào, lập tức buông việc trong tay chạy đến, kéo tay Lạc Y hỏi han, nhiệt tình đem các nàng đưa tới hậu viện ngồi nghỉ, rót trà sau đó xoay người mời Lưu chưởng quỹ.

      Chỉ lát, Lưu chưởng quỹ vén rèm tiến vào, đầy mặt vui sướng tươi cười hướng các nàng:"Lâm gia muội tử, Y nhi nha đầu, các ngươi tới, mau mời ngồi."

      Vân Nương cười tạ ơn, lấy ra đồ thêu tốt giao cho nàng, Lưu chưởng quỹ tiếp nhận đến xem , khỏi liên thanh khen ngợi Vân Nương tú công tinh xảo, Lạc Y cũng từ trong lòng ngực xuất ra hai bức phúc đồ tháng này giao cho lưu chưởng quỹ, đem lưu chưởng quỹ cười đến híp mắt, tiếp nhận bản vẽ vội phân phó tú lấy bạc, Vân Nương tiếp nhận bạc cất kỹ, cùng Lưu chưởng quỹ lại ngồi xuống chuyện phiếm hồi, mới cùng cùng Lạc Y đứng dậy cáo từ, Lưu chưởng quỹ lạ icho tú lấy cái hộp lại đây, bên trong là mấy hạt châu tinh xảo cùng hai hạt ngọc trai, là đưa cho Vân Nương cùng Lạc Y, nhất định bắt Vân Nương phải nhận lấy, Vân Nương từ chối thành đành phải tạ ơn Lưu chưởng quỹ, đem hộp nhận lấy.

      Theo tú trang ra, mua đồ, sợ trễ thời gian ước định cùng vợ chồng Lý thúc, Lạc Y cùng Vân Nương vừa vội vội vàng chạy tới "Bảo Cùng Đường" .
      Đến Bảo Cùng Đường, chỉ thấy trong đại sảnh vẫn là người đến người , xem bệnh, bốc thuốc, đợi khám bệnh, thầy thuốc rất nhiều, đám người làm chạy vội đầu đầy mồ hôi, có thể thấy được bảo cùng đường đúng là hiệu thuốc bắc lớn nhất vân châu thành, sinh ý tốt vô cùng, Lạc Y thấy hôm nay người nhận điều trị ở đại sảnh là đại phu còn trẻ tuổi, phải người lần trước đến nàng gặp qua.

      Trong đám người, vẫn là vị tiểu đồng áo xanh lần trước nhìn thấy các nàng, đường chạy tới thi lễ, hướng các nàng chào hỏi: "Lâm đại tẩu, Lâm nương các ngươi tới, mau mời tiến, lần này lại có dược liệu gì tốt cần bán a? Ta đây liền mang bọn ngươi tìm chưỡng quầy, xin theo ta bên này."

      Vừa vừa mang theo các nàng vòng qua đám người, vào hậu đường đến gian tiểu thình, tiểu đồng kia quay đầu lại thỉnh các nàng chơ, vừa định đưa tay gõ cửa hướng bên trong bẩm báo, chợt nghe tiếng kêu thống khổ tựa hồ kiên nhẫn vang lên: "Trương đại phu, ngươi còn muốn cho ta uống bao nhiêu thuốc mới làm cho ta khó chịu ? A? Thấy bát thuốc này ta muốn đem nó ném , ngươi ra có nghĩ được biện pháp khác tốt hơn a ? Trước để cho ta đau đớn như vậy nữa được ! Ai nha, đau chết ta !"
      sanone2112Tôm Thỏ thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 16
      Ed + Bt: Thái Thái

      Nghe thanh hình như là của Lương chưởng quỹ, Lạc Y biết xảy ra chuyện gì, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía tiểu đồng áo xanh, tiểu đồng kia mặt bày ra bộ dạng lực bất tòng tâm, thở dài :

      "Ai! Tiểu nương ngươi có điều biết, chưởng quầy chúng ta vốn có chứng đau đầu, bình thường chỉ cần quá mệt nhọc phát bệnh, dùng thuốc cũng chỉ có thể giảm bớt bệnh trạng, mấy ngày nay cửa hàng nhiều việc, đều vội vàng, chưởng quầy lại có nghỉ ngơi tốt, tật xấu đau đầu lại tái phát, hai ngày nay Trương đại phu luôn chiếu cố ngài ấy, chính là dùng thuốc hai ngày vẫn thấy tốt hơn, ai, biết làm sao mới tốt a!"

      xong do dự nhàng gõ cửa phòng, giọng hỏi: "Chưởng quầy, mẹ con Lâm gia bán dược lần trước đến đây, lại mang tới ít dược liệu, người xem •••"

      Cửa phòng "Chi nha" tiếng mở ra, chỉ thấy Trương đại phu ngồi chỗ kia thần sắc có chút mệt mỏi tiêu sái ra, quần áo có vài nếp nhăn, có thể thấy được hai ngày này là cực nhọc ngày đêm, thể yên ổn nghỉ ngơi luôn luôn ở đây chiếu cố người bệnh, thấy mẹ con các nàng, thản nhiên lên tiếng, hạ thấp người thi lễ: "Vị đại tẩu này, chưởng quầy chúng ta thân mình thoải mái, thuốc này tài liền giao cho ta ."

      xong cầm lấy túi trước mặt Vân Nương, mở ra từng cái xem xét phen : "Thanh Dương, đem dược nhận lấy, phòng thu chi lấy mười hai bạc cấp vị đại tẩu này."

      Tiểu đồng áo xanh kia lên tiếng trả lời vội vàng , chỉ chốc lát sau mang bạc đến giao cho Vân Nương, nhìn Vân Nương đem bạc nhận lấy, Trương đại phu liền vội vàng chắp tay, xoay người muốn trở vào phòng. Lạc Y bước lên phía trước từng bước ngăn lại Trương đại phu, thi lễ :

      " Trương đại phu người khỏe, tiểu nữ tử từ theo sư phụ học y, sư phó của ta cũng là sĩ cao nhân, đối với ít bệnh nan y cũng có vài phương pháp trị liệu, tiểu nữ tử bất tài, cũng từng học được phần, có thể hay cho tiểu nữ tử vào vì Lương chưởng quỹ khám và chữa bệnh phen?"

      Trương đại phu nghe vậy khỏi xoay người nhìn tiểu nương trước mặt, thấy tiểu nương này bất quá tám chín tuổi, quần áo tuy rằng sạch nhàng hoa lệ, sắc mặt có tia khinh miệt, nhìn Lạc Y cười mà cười : "Tiểu nương, ngươi tuổi còn cư nhiên có thể như thế, y thuật há có thể ai muốn thử thử lần? Hừ, mau cầm bạc về nhà thôi, chờ ngươi học thành lớn lên về sau lại đến những lời này ."

      xong phất tay áo muốn rời . Lạc Y nghe vậy cũng sinh khí, vẫn như cũ cười hì hì : "Trương đại phu, cho cùng, người thể nhìn tướng mạo, nước biển thể đong đếm, chứng đau đầu này tuy phải bệnh nặng gì, nhưng trị liệu cũng dễ dàng, huống hồ nếu phân tích kỹ càng, chứng đau đầu này chứng đau đầu này tuy phải bệnh nặng gì, nhưng trị liệu cũng dễ dàng, huống hồ nếu phân tích kỹ, chứng đau đầu này là do nóng trong tạo thành, tích tụ lâu ngày thành bệnh, lại có hơn mười loại bệnh, Trương đại phu có chẩn đoán được ràng đây thuộc loại bệnh nào chưa? Nếu như có, tiểu nữ vì Lương chưởng quỹ đoán bệnh trị liệu phen, vì giải trừ thống khổ có cái gì được đâu?"

      Trương đại phu nghe Lạc Y chân thành, khỏi ngốc lăng đứng nơi đó, đợi lại mở miệng, cửa phòng bị mở ra, Lương chưởng quỹ thần sắc xanh xao, trán cột cái khăn trùm đầu, cố gắng chống đỡ thân mình đứng ở cửa, đối với Trương đại phu : "Trương đại phu chớ có nhiều lời"

      Quay lại đối với mẹ con Lạc Y ôm quyền sâu vái chào: "Lâm tẩu tử, nha đầu, người dưới kẻ hèn này đối nhị vị có nhiều chậm trễ, có điều mạo phạm, xin nhị vị thứ lỗi, mau mời vào, nha đầu a, ta biết ngươi thủ đoạn tầm thường, có biện pháp gì giải trừ bệnh của ta nha?”

      Vân Nương cùng Lạc Y vào trong phòng, Lạc Y an bài Vân Nương ngồi chờ ở bên, vội lại giúp Lương chưởng quỹ ngồi xuống, đưa tay lên phía mạch của , lẳng lặng chẩn mạch hồi, lại Lương chưởng quỹ đưa đầu lưỡi nhìn qua, lại hỏi vài vấn đề ăn uống hằng ngày, liền hiểu bệnh tình, hơi trầm ngâm : "Lương chưởng quỹ, theo mạch tượng cùng triệu chứng, ngài đích thực mắc chứng nóng gan lâu ngày dẫn đến đau đầu, chỉ dùng thuốc thể nào trừ khỏi bệnh, ta có biện pháp giúp ngày bớt đau đớn, ngài có thể tìm dùm ta cái ghế ngồi xuống, thuận tiện cho ta thao tác ?" xong có chút nhức đầu, vì vóc người bé của mình có chút ảo não.

      Lương chưởng quỹ vội phân phó Thanh Dương lấy tới ghế , thấp người ngồi trước mặt Lạc Y, Trương đại phu luôn ở bên cạnh nhìn nhất cử nhất động của Lạc Y, từ khinh thường ban đầu đến giờ là kinh ngạc thôi, Lạc Y làm như phát , thấy Lương chưởng quỹ chuẩn bị tốt, đứng dậy đến phía sau Lương chưởng quỹ, đưa tay đến huyệt bách hội đầu, lại ấn tiếp huyệt phượng trì, ấn đường, đại chuy... mát xa hồi, xem thần sắc Lương chưởng quỹ còn khẩn trương, từ trong lồng ngực, kỳ thực là từ trong gian lấy ra cái bao cùng cái bình sứ, mở bao ra, bên trong là kim châm cứu, lấy ra vài cái ngân châm thích hợp, lại lấy rượu trong bình sứ sát trùng từng cái ngân châm, sau đó nhanh chóng thi châm vào hai bên thái dương, huyệt phượng trì, dẫn cốc, Lương chưởng quỹ đau đớn kịch liệt ở hai bên thái dương, Lạc Y liền dùng hai cây châm dài đâm từ huyệt thái dương đến dẫn cốc, huyệt Thái Dương tiền vừa đến hai tấc, dẫn cốc vừa đến hai tấc hai bên đối ngược nhau tiến châm, bên châm bên hỏi Lương chưởng quỹ có cảm giác đau nữa hay , lưu châm đến hết ly trà , lát sau, nâng Lương chưởng quỹ ngồi lên ghế dựa lớn, cho Lương chưởng quỹ nghỉ ngơi lát, Lương chưởng quỹ lấy tay day day hai bên đầu, lại quơ quơ đầu, ngạc nhiên :

      "Nha đầu a, đầu của ta đau nữa a, ai nha nha đầu, ngươi cũng có bản lĩnh a, như thế nào còn tuổi thế nhưng lại có y thuật cao siêu như vậy..." lại lôi kéo tay Lạc Y chịu buông xuống.

      Lạc Y cười cười : "Ngài tại chính là tạm thời giảm bớt đau đớn, nếu muốn trị liệu hoàn toàn, còn phải châm cứu mỗi ngày lần, liên tục năm ngày, còn phải bôi thuốc trị liệu mới có thể hoàn toàn trị khỏi, xong muốn nhìn qua phương thuốc lúc trước Trương đại phu kê cho Lương chưởng quỹ, nhìn qua phương thuốc lại thêm vào bò cạp, cây hương trầm, cây mạt dược, sinh địa, cẩu kỷ, giao cho Thanh Dương ngẩn người ở cửa bốc thuốc, lại dặn Lương chưởng quỹ vài việc cần lưu ý. Lương chưởng quỹ nhất nhất ghi nhớ.

      Trương đại phu ở bên tâm tình kích động tựa hồ thể dùng ngôn ngữ diễn tả được, vốn nghĩ mình cả đời nghiên cứu y thuật, tự cho là sở học tinh thông, thuật châm cứu cũng chỉ nghe sư phụ giảng qua, thiên hạ này chỉ có đệ tử của y thánh, mà người gọi là y thánh chỉ là lời đồn đãi, cũng chưa có ai gặp qua, chưa từng nghĩ hôm nay thần thuật lại xuất người tiểu nữ đồng bị xem thường, như thế nào cho cảm thấy khiếp sợ!

      tại muốn biết nên diễn tả tâm tình của lúc này như thế nào, chỉ có thể giương miệng ngây ngốc đứng nơi đó, xem Lạc Y muốn xử lí xong hết thảy, mới như tỉnh lại trong mộng vội vàng : : "Xin hỏi Lâm nương, ngài vừa rồi sở dụng chính là thần thuật châm cứu trong truyền thuyết ?"

      Lạc Y cũng biết ở nơi này có thuật châm cứu, nghe hỏi vậy liền đáp: "Đúng vậy a, có cái gì ổn sao?"

      Trương đại phu nghe vậy bùm tiếng liền quỳ gối mặt đất, tâm tình kích động : " Lâm nương người lớn, vừa rồi kẻ hèn này có điều mạo phạm, xin nương lấy làm phiền lòng, biết nương có thể hay quên hiềm khích lúc trước, nhận kẻ hèn này làm đồ đệ, mong rằng về sau có thể theo bên người nương, xin nương vui lòng chỉ giáo, chỉ dạy kẻ hèn này ít ?"

      Lạc Y vội đứng dậy dìu đứng lên: " Trương đại phu mau đứng dậy, làm khó tiểu nữ, Trương đại phu là trưởng bối, ta tuổi còn làm dám dạy ngài ? Nếu có gì, về sau chúng ta cùng nhau học tập nghiên cứu y thuật lẫn nhau."

      Trương đại phu nghe nàng đáp ứng chỉ giáo, khỏi mừng rỡ, liên tục chắp tay lời cảm tạ: "Đa tạ Lâm nương, đa tạ Lâm nương! Ân •••••• xin hỏi vừa rồi ngài thi châm mấy huyệt vị kia có ý kiến gì ? Lại vì sao thêm vào mấy vị thuốc phương thuốc kia ? Xin nương chỉ giáo.”


      Lạc Y kiên nhẫn giải thích tên gọi mấy huyệt vị người cũng như tác dụng, lại giảng giải chuyện cần chú ý khi thi châm, Trương đại phu tựa như trẻ em học cẩn thận ghi nhớ, đến vì sao phải thêm vào mấy vị thuốc, Lạc Y : "Ngài kê phương thuốc kì là đúng bệnh, nhưng là bệnh trạng của Lương chưởng quỹ nghiêm trọng, cho nên ta thêm vào bò cạp, cây hương trầm, cây mạt dược này mấy vị thuốc lấy gia tăng dược lực, mạch của Lương chưởng quỹ triệu chứng như là can thận hư chi chứng, cho nên lại tăng thêm sinh địa cùng cẩu kỷ."

      Trương đại phu nghe xong kính phục thôi, liên tục hướng Lạc Y cuối đầu lời cảm tạ. Lương chưởng quỹ ở bên lặng lẽ nhìn lời, chính là vuốt râu lạnh nhạt mà cười.


      Lúc này chỉ thấy Thanh Dương tiến vào bẩm báo : "Chưởng quầy, quản gia Triệu gia kia lại đến hỏi dược liệu, xin hỏi nên trả lời như thế nào ?"

      Lương chưởng quỹ khỏi phiền muộn nhíu mày : " cho biết, dược còn chưa có tìm được, , đợi khi tìm được •••"

      , ngẩng đầu nhìn thấy Lạc Y đưa đôi mắt to nhìn chính mình, khỏi động trong lòng, đối với Lạc Y : "Nha đầu, chỗ này của ta có việc việc khó chính biết như thế nào giải quyết, biết ngươi có thể hay giúp ta?"

      Lạc Y cười nhàng: " Chưởng quầy cứ , nếu có thể giúp con nhất định chối từ."

      Lương chưởng quỹ lúc này mới rủ rỉ ra, nguyên lai Thanh Dương Triệu quản gia là quản gia của Triệu gia trang cách phía nam mười dặm, triệu gia này là nhà giàu nhất trăm dặm xung quanh, Triệu lão gia là con trai độc nhất, Triệu mẫu tuổi còn trẻ là góa phụ, tân tân khổ khổ đem nhi tử nuôi lớn, nhi tử cũng chịu thua kém, làm ra sản nghiệp lớn như vậy, Triệu mẫu vốn có thể hảo hảo an hưởng lúc tuổi già , cũng nghĩ đến lúc còn trẻ quá mức vất vả rơi xuống bệnh tiện ra, nay muốn nguy kịch, mỗi ngày chỉ có thể dựa vào ít dược liệu trân quý kéo dài mạng sống, Triệu lão gia chí hiếu, nghe người ta ngàn năm cỏ linh chi có thể kéo dài sống, liền lấy vạn kim đổi lấy, bảo cùng đường này là hiệu thuốc bắc lớn hai ở vân châu thành này, quản gia kia liền mỗi ngày đến hỏi lần, nhìn xem có hay cỏ linh chi, hôm nay lại tới nữa, nhưng linh chi ngàn năm đâu có dễ tìm như vậy, thấy cận kề, thân thể triệu lão phu nhân cũng chịu nỗi, Triệu phủ bên kia thúc giục càng gấp, cho nên Lương chưởng quỹ tại rất là phiền não, nếu tìm ra cỏ linh chi, chỉ sợ trong mắt người khác bảo cùng đường liền mất danh dự, mang theo hi vọng nhìn Lạc Y : " Ta biết sư phó của ngươi là thế ngoại cao nhân, chừng có thể tìm thấy vật quý hiếm, nha đầu ngươi giúp hỗ trợ , này Triệu gia ra giá sáu ngàn lượng bạc a."

      Lạc Y nghe xong khỏi trong lòng mừng rỡ, sáu ngàn lượng bạc, đây chính là món lớn a! nếu nàng có số bạc này có thể phát tài a ! Ha ha! Này lực hấp dẫn là quá lớn a!

      Trong gian của nàng các loại dược liệu trân quý cũng thiếu, đừng gốc linh chi ngàn năm, chính là quý hơn nó nàng cũng có, chỉ là lấy ra tốt mà thôi ! Lạc Y cưỡng chế mừng rỡ trong lòng, cúi đầu làm bộ như cân nhắc phen mới lên tiếng:

      "Cỏ linh chi sư phó của ta cây, bất quá cũng thích thế gian làm phiền, hơn nữa lão nhân gia hành tung bất định, nghe mấy ngày nay vừa muốn xuất ngoại dạo chơi , cũng biết khi nào có thể rồi trở về, cho nên xin hãy chưởng quầy đích cần đối Triệu gia ra tình hình thực tế, chỉ là ngài từ bên ngoài thu mua mà đến là được, người xem có được ?"

      Lương chưởng quỹ khỏi mừng rỡ, cái này xem như bảo vệ danh dự Bảo Cùng Đường ! Vì thế liên tục đáp ứng, hưng phấn mà đứng dậy kêu Thanh Dương chạy nhanh lấy bạc, Lạc Y vội thôi bảo ngày mai đem dược mang đến lấy bạc cũng muộn, Lương chưởng quỹ lúc này mới từ bỏ, nhưng vẫn là làm cho Thanh Dương lấy đến đây hai mươi lượng bạc tạ lễ Lạc Y chữa bệnh cho , Lạc Y cười nhận lấy, hai người hẹn ngày mai Lạc Y mang cỏ linh chi đến Lương chưởng quỹ giao bạc, thuận tiện còn muốn châm cứu cho Lương chưởng quỹ lần.

      Lại nhớ còn phải cùng Lý thúc Lý thẩm xem phòng ở, Lạc Y liền cùng Vân Nương đứng dậy cáo từ, Lương chưởng quỹ đưa các nàng đến cửa lớn, Trương đại phu lại liên tiếp lấy lễ sư đồ đưa tiễn Lạc Y, thẳng làm cho Lạc Y dở khóc dở cười.

      Chương 17:
      Ed + bt: Thái Thái

      Mới vừa ra cửa Bảo Cùng Đường, Lạc Y liền thấy Lý thúc cùng Lý thẩm lo lắng đứng ở góc đường cách đó xa, thấy Vân Nương bước ra liền chạy nhanh lại.

      Lý thúc vừa nhìn thấy Lạc Y lại, vội lên cười : " Nha đầu a, ngươi rốt cục đến a, chúng ta hôm nay đúng là đúng dịp, ta cùng Lý thẩm ngươi ở đường vòng vo trong chốc lát, liền thấy có hai nhà cho thuê cửa hàng, giá cả ta hỏi qua, căn ở khu đông đúc, tiền thuê nhà đắt chút, căn còn lại ở nơi vắng vẻ chút, tiền thuê nhà cũng dễ chịu hơn, nha đầu, ngươi xem chúng ta thuê chỗ nào tốt a?"

      Lạc Y sau khi nghe xong, vẫn quyết định trực tiếp xem phen rồi mới cho quyết định, vì thế mấy người ăn cơm trưa, vội vàng dưới hướng dẫn của Lý thúc Lý thẩm nhìn hai cửa hàng kia.

      xa chút, Lý thúc cửa hàng bị phố xá sầm uất vây quanh kia, Lạc Y xem nơi này cư nhiên cách Bảo Cùng Đường xa, nằm cùng con đường cái, đường cũng bị lây náo nhiệt, đường người đến người , rộn ràng nhốn nháo, hai bên cửa hàng chen chúc nhau, đều là ít châu báu trang sức, ẩm thực khách sạn linh tinh, cũng có cửa hàng đồ gỗ trong này, nhìn quanh bốn phía, thấy xung quanh đều là nhà cao cửa rộng, thỉnh thoảng đường còn nhìn thấy ít người ăn mặc phú quý đường bán này nọ, có thể thấy được nơi này là nơi tụ hội của người giàu có, bọn họ muốn xem cửa hàng, chỉ thấy lão giả áo xanh ngồi uống trà ở cửa, thấy bọn họ tiến vào, vội đứng dậy khom người thi lễ: " Khách quan, có phải muốn thuê cửa hàng ?"

      Lạc Y bước lên thi lễ : " Lão bá, chúng ta là muốn thuê cửa hàng, muốn nhìn cửa tiệm này lúc, phiền lão bá dẫn đường phen được ?”

      Lão giả kia vội gật đầu đáp ứng, trước mặt dẫn đường, dẫn bọn họ ở trong điếm nhìn kỹ từng chỗ.

      Lạc Y thấy đây là cửa hàng mặt tiền ba gian, phòng ở cũng còn mới, cửa tiệm là cửa gỗ màu mận chín, sau cửa ra vào có đại sảnh rộng rãi, dưới sàn màu xanh, phỏng chừng nơi đây trước là cái tiệm ăn, mặt đất còn có chút dầu mỡ, vách tường được quét vôi trắng nõn, sau đại đường là bàn lớn bằng gỗ lim, trước kia là nơi tiểu nhị tiếp đãi khách nhân cùng thanh toán, dựa vào tường là ngăn tủ lớn chia làm ba tầng, mặt muốn có, có vẻ trống trơn, vài cái ghế dựa bằng gỗ lim ở cạnh bàn. Toàn bộ đại sảnh thập phần rộng rãi, nếu ở chỗ này mở tiệm đồ gỗ, đại sảnh các nơi cần phải tu sửa gì nhiều, nơi này cũng đủ lớn, hoàn toàn có thể để rất nhiều đồ gỗ mẫu, Lạc Y rất là vừa lòng.

      theo lão giả áo xanh đến hậu đường, Lạc Y nhận thấy hậu viện này bên trong dĩ nhiên khác gì động tiên, lần lượt là tòa tứ hợp tiểu viện phía trước, tiếp nữa là tiểu lầu hai tầng, thang lầu cùng với tay vịn đều là gỗ lim làm thành, hai tầng lầu có hơn mười phòng, mỗi phòng đều là cửa gỗ khắc hoa, nước sơn màu đỏ sậm, cửa sổ gỗ dán hồ màu trắng, phòng có vẻ sạch sạch , lại xinh đẹp thoải mái, sân cũng thực rộng thoáng, trong viện cũng trang trí quá nhiều, trong sân chỉ có gốc cây hoa quế, tại hoa quế rụng, chỉ còn lá cây che phủ, nhưng tựa hồ trong khí còn lưu lại hương thơm hoa quế, làm cho người ta bất giác thấy vui vẻ, thoải mái, Lạc Y đẩy cửa phòng, thấy mỗi phòng lớn đều sai biệt lắm, nghĩ đến trước kia bọn tiểu nhị ở lại đây, bên trong bàn giường còn đầy đủ hết, dưới lầu còn có thư phòng, bên trong còn đặt giường dựa vào tường, xem ra là nơi lão bản nghỉ ngơi, ở trong sân lại vòng, Lạc Y đối với mặt tiền cửa hàng cùng bố cục trong sân phi thường hài lòng, chính là mặt cũng để lộ ra chút thần sắc nào.

      Lão giả kia thỉnh mọi người ngồi ở thư phòng, lại rót cho mỗi người ly trà: "Lão bá, cửa hàng này chỗ phố xá sầm uất, nghĩ đến hàng năm tiền lời hẳn là tồi, vì cái gì các ngươi mở cửa hàng, ngược lại phải cho người khác thuê ?"

      Lão giả kia nghe vậy cười : "Tiểu nương, ngươi có điều biết, cửa hàng này nguyên lai là tiệm ăn, ở nơi phố xá sầm uất, người qua kẻ lại, hàng năm tiền lời quả tốt lắm, chỉ là lão bản chúng ta phải người ở đây, gần đây trong nhà xảy ra chuyện phải vội vã trở về phía Nam, bất đắc dĩ đành đóng cửa hàng, nay lão bản về trước, chỉ để lại lão già này trông chừng cửa hàng, lão bản sai người đến, có người thuê liền cho thuê, nếu có ai muốn mua vậy càng tốt, lão bản chúng ta biết khi nào mới trở lại, bán rồi liền bớt lo.”

      Lạc Y sau khi nghe xong giật mình, viện này đích xác tồi, nếu mua xuống dưới, thứ nhất mình có nhà ở trong thành, thứ hai sau này mình thường xuyên vào thành, cũng có chỗ để nghỉ ngơi, nghĩ nghĩ thấy chủ ý này tồi, vì thế hơi trầm ngâm : "Lão bá, nếu thuê mỗi tháng bao nhiêu ? nếu mua cần bao nhiêu bạc ?"

      Lão bá ha hả cười : " nghĩ tới ở các ngươi đống đại nhân bên trong, dĩ nhiên là ngươi cái Tiểu nương mặt làm chủ, bởi vậy có thể thấy được Tiểu nương ngươi tất nhiên có bản lĩnh thực hội việc buôn bán, vậy tiểu lão nhân ta cứ việc thẳng, lão bản chúng ta lại, nếu thuê, mỗi tháng tiền thuê năm mươi hai lượng, nếu bán, cả viện phía sau cùng với đồ đạc nơi này tổng cộng tám trăm lượng bạc."

      Lý thúc Lý thẩm nghe xong khỏi hoảng sợ, cảm thấy thuê hay mua đều quá mắc, lặng lẽ kéo tay áo Lạc Y, ý bảo Lạc Y cần thuê , Lạc Y chính là hiểu đối với các nàng cười, cúi đầu trầm tư hồi, đứng dậy : "Lão bá, có thể cho chúng ta canh giờ suy nghĩ, sau đó trả lời cho ngài?" Lão giả gật đầu đáp ứng, liền mang mọi người cáo từ ra.

      Tiếp theo Lý thúc Lý thẩm lại dẫn nàng xem cửa hiệu khác, hồi lâu, mới đến nơi, có điều ở đây yên lặng hơn, nhìn hộ gia đình xung quanh đều là ít nhà ngói, hẳn là nơi cư ngụ của dân chúng bình dân, bốn phía cửa hàng cũng là vài tiệm cơm , buôn bán linh tinh, hơn nữa đường ở đây còn có hai cửa hàng thợ mộc, gần cổng thành , sinh ý cũng bình thường, người cũng quá khá giả, Lạc Y nhìn nhìn chung quanh, cân nhắc chút cửa hàng của mình về sau tiêu thụ thế nào, trong lòng lại quên tính toán thuê cửa hàng, xoay người với mọi người : " Cửa hàng này chúng ta xem nữa, nơi này thích hợp chúng ta, con quyết định vẫn là cửa hàng vừa rồi, hơn nữa chúng ta phải thuê, mà là mua."

      câu làm mấy người đều kinh ngạc mở to mắt: "Nha đầu, vì cái gì nha, này là tiện nghi cho lão bản kia a, vừa rồi lão giả kia đưa ra giá quá mắc, hơn nữa chúng ta cũng cần mua luôn a !"

      Lạc Y chính là nghịch ngợm nháy mắt, ra vẻ thần bí : "Lý thúc, ngươi cứ yên tâm , nghe theo con sai, nhà kia chúng ta mua xuống dưới, con cam đoan quá vài tháng, chúng ta có thể đem tiền mua phòng ở lấy lại."

      Lý thúc đứng yên nhìn Lạc Y, cùng Lý thẩm nhìn nhau liếc mắt cái, cùng nhau đưa ánh mắt nhìn về phía Vân Nương, hi vọng Vân Nương có thể khuyên Lạc Y đánh mất ý niệm này trong đầu, mà mấy ngày gần đây Vân Nương vô số lần lĩnh giáo bổn kỳ dị của Lạc Y, đối với nàng sớm là gì nghe nấy, lúc này quay ngược lại khuyên Lý thúc cùng Lý thẩm: "Chúng ta nghe theo lời Lạc Y , nàng làm việc gì cũng có đạo lý, nàng có thể kiếm tiền liền nhất định có thể kiếm tiền, chúng ta chỉ cần nghe Y nhi chỉ huy là được."

      Bất đắc dĩ đành phải đáp ứng, theo Lạc Y trở lại cửa hàng sầm uất kia, lão giả áo xanh thấy bọn họ trở lại, biết lần buôn bán này nhất định thành, vội đứng dậy tiếp đón mọi người, Lạc Y cùng bàn bạc mua bán, hai bên thương nghị ngày mai đến giao bạc sang tên, bàn bạc ổn thỏa Lạc Y mới mang theo mọi người ra cửa hàng. Xong việc mọi người đều cảm thấy đói, liền nhanh tìm tiệm ăn ăn ngon chút.

      Cơm nước xong, vài người lại hăng hái dạo đường vài vòng, mua vài đồ vật này nọ, Vân Nương thuê chiếc xe ngựa, mấy người ngồi xe cao hứng hướng nhà tiến đến.

      Ngày hôm sau, Lạc Y cùng mọi người lại dậy sớm, vội vàng ăn điểm tâm rồi vào thành, Lạc Y trước đến Bảo Cùng Đường, Lý thúc Lý thẩm chờ ở bên ngoài.

      Lương chưởng quỹ gặp Lạc Y cùng Vân Nương đến đây, vội tự mình ra đón, thỉnh các nàng ngồi ở phòng , Lạc Y từ trong lồng ngực, xuất ra cây cỏ linh chi cho Lương chưởng quỹ, thẳng đem Lương chưởng quỹ cầm cỏ linh chi hai mắt sáng như sao, thận trọng tìm hộp gỗ cẩn thận cất vào, tự mình lấy sáu ngàn lượng ngân phiếu giao cho Lạc Y, Lạc Y kiểm tra xong cất vào trong ngực, kỳ Lạc Y sợ tiền lộ ra ngoài sớm đem ngân phiếu bỏ vào trong gian, lại lấy ngân châm từ trong gian, châm cứu cho Lương chưởng quỹ lần, Trương đại phu vẫn như cũ đứng bên quan sát học tập, Lạc Y cũng chút nào giữ cho mình, vừa thao tác vừa giảng giảng các điểm cơ bản, Lương chưởng quỹ cùng trương đại phu đối với rộng lượng của Lạc Y kính nể thôi, đặc biệt là Trương đại phu, kích động đến mức muốn quỳ xuống cấp Lạc Y bái làm sư phụ.

      Từ Bảo Cùng Đường ra, Vân Nương biết Lạc Y đem ngân phiếu giấu ở trong gian, vội lôi kéo Lạc Y dặn dò nàng đem ngân phiếu nhất định phải cất tốt, Lạc Y khẽ vào tai Vân Nương, lúc này nàng mới yên tâm, cưng chìu nhéo khuôn mặt nhắn của Lạc Y chút.

      Ra khỏi hiệu thuốc gặp Lý thúc Lý thẩm, mấy người vội đến cửa hàng sắp là của bọn họ.

      Tới cửa hàng, lão giả kia chờ ở nơi đó, thấy Lạc Y còn , Vân Nương liền thay nàng ký tên mua bán, khế ước mua bán nhà ghi tên Liễu Vân Nương, làm xong hết thủ tục, lão giả kia cầm ngân phiếu rời , mấy người bọn họ hưng phần ở cửa hàng sờ tới sờ lui, nghĩ từ nay về sau nơi này chính là cửa hàng đồ gỗ của mình, mỗi người vui sướng thôi từ nào có thể miêu tả được.

      Lưu luyến rời khỏi cửa hàng, lần nữa khóa kỹ cửa tiệm, mấy người lại dạo vòng, Lạc Y nhìn trời ngày chuyển lạnh, trước kia nàng sợ nhất lạnh, hàng năm tới mùa đông nàng nghĩ ở nhà ra ngoài, hơn nữa sớm dùng các thiết bị sưởi ấm, mà nơi này cũng có điều kiện tốt như kiếp trước, Lạc Y nghĩ đến làm cái bếp lò mùa đông nhóm lửa sưởi ấm, đem ý tưởng này cho Vân Nương, mấy người liền cùng nhau đến nhà thợ rèn lần trước.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 18
      Ed + Bt: Thái Thái

      đến nhà thợ rèn kia, thấy hai mẹ con Lạc Y đến đây, vội cười ra đón, bởi vì Lạc Y gần đây nhờ Vân Nương thay nàng ở chỗ này dặn làm ít đồ vật này nọ, Vân Nương cùng quen thuộc , biết này thợ rèn họ Từ, năm nay bốn mươi lăm tuổi, nhà già trẻ đều ở tại Vân Châu thành, mở tiệm rèn nhiều năm, là tiệm rèn tốt số số hai trong thành, thái độ làm người cũng thực thà.

      Vân Nương : "Từ chưởng quỹ người khỏe, chúng ta lại đây tìm ngươi , nha đầu nghĩ muốn làm theo cầu cái bếp lò sưởi ấm."

      Lạc Y cười tiến lên: "Từ sư phụ tốt, con định chế cái bếp lò sưởi ấm, ân, cùng với cái chúng ta thường ngày sử dụng có chút bất đồng, như vậy , người cho con mượn giấy bút chút, con đem nó vẽ ra chi tiết.”

      Hướng Từ thợ rèn mượn giấy bút, Lạc Y liền vẽ ra, bên nhíu mày nghĩ đến các loại ấm lô gặp trước kia, sợ chúng phức tạp công nghệ nơi đây lạc hậu làm được, vì thế vẽ bếp lò tối giản trong trí nhớ, đại khái bức tranh là hình mấy cái ống khói, sau khi vẽ xong đưa cho từ thợ rèn xem, cẩn thận cầu chế tạo của nàng, từ thợ rèn ngưng thần cẩn thận lắng nghe cầu của nàng, càng nghe thần sắc càng là kích động, nghe xong Lạc Y , Từ thợ rèn muốn hưng phấn kềm chế được , Lý thúc ở bên xem khỏi cười liên tiếp gật đầu, xem ra này y nhi nha đầu lại làm ra thứ gì tốt, bằng từ thợ rèn cũng kích động thành bộ dạng này.

      Lạc Y nào biết rằng, lần vô ý này của nàng, thế nhưng ảnh hưởng đến toàn bộ phong trào sưởi ấm mùa đông ở Thiên Khải quốc, trong lúc vô ý lại cưu ít sinh mệnh vô tội. Nguyên lai, ở cổ đại, mọi người mùa đông sưởi ấm bình thường đều là sử dụng chậu than, kẻ có tiền gian phòng càng ấm áp, phòng để vài chậu than, vấn đề là thu xếp mấy chậu than này thế nào, nhưng nguy hại lớn nhất chính là người trúng độc than càng nguy hiểm, hàng năm có ít người vì sử dụng chậu than trúng độc mất , cũng có rất nhiều nhà vì thế mà tan cửa nát nhà.

      Mà Lạc Y tại nhờ thợ rèn chế tác chính là cái bếp lò có ống khói dài bằng sắt, trước được tác dụng sưởi ấm thế nào, chỉ cần nghe Lạc Y trước có thể tránh cho than gây độc đối với người liền tốt, về sau nếu mở rộng ra trong gia đình, tất cả mọi người sử dụng bếp lò này để sưởi ấm, cũng phát sinh chuyện trúng độc gì , đây chẳng phải là chuyện có thể gây chấn động thiên hạ, tạo phúc cho ngàn vạn gia đình ?

      Dưới ánh mắt đưa tiễn tôn kính của thợ rèn, mấy người Lạc Y rời , lại đường dạo vòng, Lạc Y hưng phấn mua ít đồ vật mới lạ này nọ, vội vàng tìm tiệm cơm ăn qua cơm trưa, mấy người liền về nhà.

      Mấy ngày kế tiếp, Lạc Y trừ bỏ buổi sáng cứ theo lẽ thường trong gian luyện công, cùng với xem bệnh cho thôn dân, thời gian còn lại hoàn toàn vùi đầu vào chuẩn bị cho việc khai trương cửa hàng.

      Lý thúc liên hệ xong với mấy người đồ đệ kia, nhóm đồ đệ nghe sư phụ mở cửa hàng trong thành, đám hưng phấn đỏ mặt tía tai, dưới phân phó của sư phụ đè nén kích động vùi đầu vào chuẩn bị khai trương.

      Lạc Y nhiều ngày làm thêm vẽ ra nhiều bản vẽ, có xe đẩy trẻ con bằng tay, hình dáng bên ngoài xinh đẹp nôi, xe tập cũng được cải tiến tinh tế hơn, các loại giường lớn theo từng độ tuổi, tủ quần áo, bàn, ghế phục vụ cho trẻ con sử dụng.

      Lạc Y lại phát huy khả năng hội họa của mình, định ra kế hoạch cho cửa hàng đầu tiên, về sau dựa theo thời gian đó mà cách quãng thời gian lại lấy ra sản phẩm mới, lúc này đây sản phẩm đầu tiên ở mỗi kiện đồ dùng cho tre em đều có bức tranh vẽ các loại hoa cỏ, động vật đáng , cùng vài nhân vật trong phim hoạt hình ở đại, có bộ đồ dùng còn dùng vài bức tranh vẽ truyện xưa , ví dụ như Công chúa Bạch tuyết, tiểu nương hái nấm, con gấu ngốc nghếch.

      Sau khi vẽ tốt lại đưa cho Lý thúc sơn lại lần bảo đảm phai màu, cứ như vậy mỗi kiện đồ vật đều có hình thú vật đáng , đừng là đứa , chính là Vân Nương, Lý thúc Lý thẩm, cùng với mọi người gặp qua đều thích buông tay, hận thể lập tức ôm kiện về cho đứa nhà mình.

      Lạc Y thiết kế bản vẽ mỗi kiện đều thu thập lại định chế thành sách, mỗi bức tranh bên cạnh còn có đoạn văn tự giải thích, chuẩn bị đặt trong cửa hàng về sau cho khách nhân chọn lựa.

      Lý thẩm nhiều ngày mang theo hai con dâu cùng vợ của vài đồ đệ, cửa hàng trong thành dọn dẹp phen, cửa hàng lý tưởng chút cũng tồi, cần sơn sửa lại, bàn ghế cũng đầy đủ, cũng cần mua thêm đồ vật này nọ, chỉ cần quét dọn sạch là có thể sử dụng, cho nên cũng cần Lạc Y bận tâm. Lạc Y liền yên tâm đem chuyện sửa sang lại cửa hàng giao cho Lý thẩm xử lý, chính mình chuyên tâm ở nhà thiết kế cùng nghĩ cách tuyên truyền.

      Trải qua gần tháng chuẩn bị, rốt cục, cửa hàng đồ gỗ cũng khai trương, khai trương liền hai ngày, Lạc Y bàn với Lý thúc cho người làm thêm giờ chế tạo gấp gáp đồ mẫu bày trong cửa hàng, chính mình cũng đến cửa hàng chỉ huy mọi người bày trí đồ vật này nọ, việc xong lại làm cái bảng hiệu đặt trước cửa tiệm.

      tại trong cửa hàng ngoại trừ hai người Lý thúc Lý thẩm, chính là bốn đồ đệ của Lý thúc, Lý thúc tự nhiên là chưởng quầy, về sau phụ trách công việc lớn của cửa hàng, Lý thẩm mang theo nàng dâu cùng vợ của ba đồ đệ phụ trách công việc hâụ cần, lo lắng đích ăn, mặc, ở, lại. Bốn đồ đệ tuổi ít nhất là Sơn tử, năm nay mới mười bảy tuổi, có gương mặt búp bê rất đáng , tính cách hoạt bát hiếu động, gặp người liền lộ ra đôi răng khểnh bộ dáng vui vẻ, Lạc Y cho ở đại sảnh trông nom cùng tiếp đón khách nhân giới thiệu các loại đồ dùng, còn lại ba đồ đệ khác lần lượt kêu Trụ Tử, A Vượng cùng Lai Phúc, cũng cưới vợ, mỗi người làm người cũng thành , gặp người khác đều đỏ mặt, chỉ biết là vùi đầu làm việc, Lạc Y để cho bọn họ cùng hai người con trai của Lý thúc ở sau viện làm mộc.

      Phân công xong việc mỗi người, lại an bài phòng ở cho mỗi người, Lạc Y đưa bạc cho Lý thẩm mua đến mấy bộ chăn gối mới cùng các dụng cụ nấu ăn đem về, mỗi người tay phụ giúp, chỉ chờ ngày mai chính thức khai trương.

      Ngày hôm sau thời tiết rất tốt, tất cả mọi người dậy sớm, vội vàng ăn qua điểm tâm, mọi người lại ở trước cửa hàng thu thập phen, đồ dùng các loại đều sáng bóng. Thấy mọi người tụ tập ở cửa lớn, Lý thúc lấy ra pháo chuẩn bị trước đó, ở cửa tiệm châm ngòi, sau đó tiếng mọi người hoan hô, Lý thúc cùng Lạc Y nhấc lên tấm vải đỏ bao phủ biển hiệu, chỉ thấy dòng chữ màu vàng ra, phía là năm chữ to " Tiệm đồ gỗ Gia Mĩ", chữ to màu vàng dưới ánh mặt trời chiếu rọi rạng rỡ, mọi người vây quanh vỗ tay khen hay, khí náo nhiệt hấp dẫn ít người qua đường lại đây nghĩ muốn xem thử, Sơn tử thực thông minh, vội vàng dẫn khách nhân vào trong cửa hàng nhìn qua.

      Mấy ngày trước Lạc Y nhờ Vân Nương hỗ trợ viết ra vài trăm tờ tuyên truyền, mặt đơn giản giới thiệu sản phẩm của cửa hàng, cùng viết ngày khai trương cùng địa chỉ, đưa cho Lý thúc cho người phát ra đường, hôm nay lại kêu Lý thẩm đem theo Hổ tử cùng vài đứa mang lại cửa hàng làm " người mẫu ", Hổ tử cũng là phấn khích, thấy hôm nay nhiều người náo nhiệu, ở trong xe tập hưng phấn ngừng, hai cái chân chống dưới xe khua tán loạn, làm cho Lý thẩm phải trông chừng, sợ tiểu tử này sơ suất chút là nhìn thấy, vài tiểu hài tử khác cũng đối với xe điều khiển thích thôi, đám ngồi trong xe đưa tay sờ sờ.

      Vân Nương khéo tay, Lạc Y vẽ ra bức tranh vài con rối, Vân Nương liền thử dùng vải bông làm vài cái, vài cái đầu đội hoa cùng mặc quần áo của tiểu nương, vài cái thần thái cùng dáng điệu thơ ngây đáng mặc áo chẽn mập mạp đáng Tiểu Hùng, đáng đến cực điểm, cái cột vào xe cho đứa chơi đùa, lớn hơn chút đặt ở đồ dùng làm đồ trang trí.

      Mấy ngày trước Lạc Y nhờ Vân Nương hỗ trợ viết ra vài trăm tờ tuyên truyền, mặt đơn giản giới thiệu sản phẩm của cửa hàng, cùng viết ngày khai trương cùng địa chỉ, đưa cho Lý thúc cho người phát ra đường, hôm nay lại kêu Lý thẩm đem theo Hổ tử cùng vài đứa mang lại cửa hàng làm " người mẫu ", Hổ tử cũng là phấn khích, thấy hôm nay nhiều người náo nhiệu, ở trong xe tập hưng phấn ngừng, hai cái chân chống dưới xe khuya tán loạn, làm cho Lý thẩm phải trông chừng, sợ tiểu tử này sơ suất chút là nhìn thấy, vài tiểu hài tử khác cũng đối với xe điều khiển thích thôi, đám ngồi trong xe đưa tay sờ sờ.
      ta nghĩ là khua á nàng
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 19:
      Edit: Mộ Dung Thái

      Dưới biểu diễn náo nhiệt của các người mẫu nhí cộng với lời giới thiệu nhiệt tình của Sơn Tử, hơn nữa mọi người chung quanh phần lớn mấy ngày trước nhận được truyền đơn nên đều biết được hôm nay cửa hàng khai trương. truyền đơn kia giới thiệu rất nhiều đồ mới lạ như đồ chơi cho tiểu hài tử làm cho mọi người cảm thấy ngạc nhiên, ai nấy đều muốn tiến vào xem tột cùng là cái gì vì thế trong cửa hàng rất nhanh đông người, phi thường náo nhiệt. Đồ chơi mới lạ dành cho tiểu hài tử lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, người ở xung quanh cửa hàng phú cũng quý cho nên trong nhà thiếu nhất chính là bạc, mà đối với họ đứa trong nhà so với bạc dĩ nhiên là quý giá hơn, tại nhìn thấy nhiều đồ chơi đáng như vậy mỗi người đều thích muốn buông tay lập tức xuất tiền mua ngay món đồ nhìn trúng. Lý thúc cùng mấy đồ đệ làm trăm xe tập , năm mươi cái nôi, năm bộ đồ chơi trẻ em, trừ bỏ mỗi cái lưu bộ làm mẫu bên ngoài, còn lại trong chốc liền bán hết sạch ^^

      cần tốn nhiều công sức, trong cửa hàng gương mặt khách nhân rất đa dạng, mua được đồ tất nhiên là tràn đầy vui mừng, kêu gọi bằng hữu đến nhìn xem, còn mấy người mua được hàng lại có chút ảo não. người trong đó hỏi trong cửa hàng còn có... đồ bán hay ? Sơn Tử liền vội trả lời mọi người: " Các vị khách quan, hàng tại trong tiệm bán xong rồi, nhưng những quý khách nào chưa mua được cần phiền lòng, thỉnh theo ta đến bên này, nơi này bổn tiệm chuẩn bị sẵn mục lục hàng hóa cho mọi người lựa chọn đặt hàng gia công. Cửa hàng chúng ta cam đoan, nhất định làm cho quý khách hài lòng."

      Lạc Y đứng bên cạnh quan sát khỏi gật đầu liên tục, Sơn Tử quả thực thông minh, tuyển đứng tiếp đón khách nhân quả là lựa chọn sáng suốt.

      Khách nhân sau khi nghe Sơn Tử xong lập tức bị hấp dẫn, theo chỉ dẫn của Sơn Tử mọi người ở khu tiếp khách ngồi xuống. Nơi này do Lạc Y mở ra làm chỗ cho khách hàng ngồi lựa chọn đặt hàng, bốn cái ghế hình dáng tương tự như ghế sô-pha ở đại phủ vải nhung đỏ thẫm, bên trong lại bỏ thêm bông ngồi đó phi thường mềm mại thoải mái, ghế còn có thêm cái đệm dựa mềm mại cho nên người ngồi xuống cảm thấy bất đồng với ghế gỗ thông thường vốn lạnh lẽo cứng rắn, xung quanh ghế dựa này là mấy cái bàn bằng gỗ lim, khăn trải bàn đỏ thẫm có hình hoa mẫu đơn ở , hiển nhiên vui sướng lại kém phần hào phóng thanh lịch, đương nhiên tú công tinh xảo này xuất phát từ tay Vân Nương.

      Sơn Tử nhanh nhẹn bưng lên nước trà phục vụ cho khách nhân sau đó xoay người lấy đến quyển sách tinh mĩ cho khách nhân chọn lựa. Mấy người khách nhân vừa ngồi xuống bị ghế dựa kiểu mới này hấp dẫn, đám người chỉ định chế tạo chỉ đồ gia cụ, lại còn thêm mấy cái ghế dựa sô-pha, lúc này mới thỏa mãn rời .

      ngày chiếu cố khắp nơi, tất cả mọi người đều cảm thấy thể xác và tinh thần mỏi mệt. Sơn Tử cùng Lý thúc tuy cổ họng đều có chút khàn khàn nhưng mỗi người hưng trí ngẩng cao đầu mặt lộ vẻ hưng phấn. Ăn cơm chiều xong mọi người tụ tập ở bên trong đại sảnh, Lý thúc gãy bàn tính tính tiền lời hôm nay sau khi trừ vật liệu cùng nhân công lại bán thêm mấy thứ đồ vật này nọ thế nhưng lời năm sáu lượng bạc (chỗ này là 5,6 lượng bạc hay là năm mươi sau lượng bạc vậy Thái Thái? Vì đọc phần tiền công phía sau, mình hấy hình như hơi ít), cái này còn chưa tính tới hơn mười bộ gia cụ đặt tiền cọc làm cho Lý thúc cùng Lý thẩm kích động thôi, cầm bạc có chút run rẩy. Lạc Y cười an ủi: "Lý thúc Lý thẩm, đây chính là khởi đầu tốt về sau con dám cam đoan chúng ta kiếm được càng nhiều bạc, bất quá có việc mọi người phải nhớ kỹ, sau này chúng ta phải chú ý đến chất lượng sản phẩm nhất định phải làm thập toàn thập mỹ tuyệt đối được bớt xén vật liệu, có như vậy chúng ta mới có thể duy trì được lâu dài " Gia cụ Gia Mĩ " ( ta dịch tên gì quên mất tiêu luôn rồi ^^), đem danh tiếng cửa hàng truyền bá khắp nơi, chúng ta mới có thể kiếm được nhiều bạc. Lý thúc, nhiệm vụ này liền giao cho thúc, nhất định phải nhắc nhở mọi người nhớ kỹ." Lý thúc Lý thẩm vội liên tục gật đầu đáp ứng.

      Lạc Y cùng Vân Nương hai ngày này liền tạm thời ở lại cửa hàng, Vân Nương giúp đỡ Lý thẩm chuẩn bị ba bữa cơm cho mọi người, Lạc Y giúp đỡ Lý thúc chuyện tình trong cửa hàng. Hai người định ra mấy chế độ quản lí, phàm là người làm việc trong cửa hàng, làm sáu ngày liền có thể thay phiên nghỉ ngơi ngày. Mấy người đồ đệ kia trước quy định mỗi người mỗi tháng mười hai lượng tiền công, đây là mức tiền công mà trước kia bọn họ năm cũng chưa thể kiếm được, làm cho mọi người cao hứng thôi, làm việc càng thêm tận tâm. Ba người vợ của bọn họ mỗi tháng cũng được năm lượng bạc ngoài ra Lạc Y còn đồng ý nếu cửa hàng buôn bán tốt còn có thể lên tiền công cho mọi người, tới cuối năm cũng có thưởng. Mọi người nghe xong ngừng kích động làm việc, đến nỗi bước chân nhanh như gió.

      Nán lại ở cửa hàng hai ngày, Lạc Y lại chỉ cho Lý thúc ít biện pháp đơn giản ghi nhớ sổ sách cùng phương pháp tính toán của đại, Lý thúc trước kia cũng hiểu biết chút người lại thông minh cho nên cũng mất nhiều công phu là có thể học được, thấy Lý thúc quen thuộc công việc quản lý, cửa hàng từ từ vào quỹ đạo, sinh ý càng ngày càng tốt vốn Lạc Y còn lo lắng mình lần đầu mở tiệm có phần quen sợ rước phải phiền phức cần thiết thậm chí lo lắng có ... du côn lưu manh đến quấy rầy. Lạc Y liền với Lý thúc đem theo ít lễ vật tới mấy cửa hàng cùng đường tìm hiểu phen, Lý thúc trở về thành Vân Châu trị an tồi, tri phủ mới tới có cách quản lý hơn nữa hôm nay Thiên Khải quốc luật pháp nghiêm khắc đối với kẻ lừa gạt hay phạm pháp trừng trị phi thường nghiêm khắc, cho nên lo lắng của Lạc Y liền trở nên dư thừa. Lạc Y lúc này mới yên tâm, xem trong cửa hàng hết thảy đều sắp xếp xong Lạc Y liền dặn Lý thúc nếu như có chuyện liền cho người trở về thông báo với mình. Sau đó nàng yên tâm đem cửa hàng giao cho Lý thúc Lý thẩm xử lý còn mình và Vân Nương trở về Vân Vụ thôn.

      Về tới nhà, cuộc sống Lạc Y lại khôi phục như trước kia, mỗi ngày luyện công, xem bệnh, chế thuốc, có thời gian rảnh liền lên núi hái thảo dược, công việc phong phú mà khoái hoạt.

      Từ khi bán linh chi được số bạc lớn, Lạc Y liền kiên trì cho Vân Nương tú phường lãnh đồ thêu đem về, Vân Nương bất đắc dĩ đành phải đáp ứng nhưng mỗi ngày vẫn chịu ngồi yên, mấy ngày nay lại mua về ít vải dệt ở nhà cắt cắt thêu thêu, là làm quần áo mới cho Lạc Y, nhưng lại thần bí cho nàng xem. Lạc Y chỉ cười, theo ý của Vân Nương, chính là dặn nàng được làm cho chính mình quá mệt mỏi.

      Mỗi ngày Lạc Y ở nhà chăm sóc vườn thuốc cùng vườn rau của nàng, thường xuyên dùng nước suối trong gian tưới cho nên dù là dược thảo hay vườn rau đều tràn trề sinh lực. Lẽ ra tại là đầu mùa đông thời tiết mỗi ngày lạnh, cây cối hoa cỏ đều héo rũ, đất trồng rau của những nhà khác trong thôn chỉ còn rau chân vịt cùng cọng hoa tỏi non với cải trắng linh tinh vài thứ rau dưa sợ lạnh, mà trong vườn Lạc Y lại xanh mượt mảng, mấy thứ chỉ có thể nhìn thấy trong mùa hè như đậu giác, cà vẫn treo đầy quả cây.
      Lý thúc Lý thẩm cùng hai người con trai còn có vợ người con trai cả đều ở trong thành. Nhà Lý thẩm do Tiểu Lan vợ người con trai thứ hai ở giữ nhà cùng với Hổ Tử ( trong bản dịch ghi là vợ con trai cả luôn a ^^ 1 người trong thành sao ở ngoài thành giữ nhà được @@ ta đến đau đầu ), thấy vườn rau Lạc Y bất đồng với những nhà khác liền cảm thấy kỳ quái hỏi nguyên nhân, Lạc Y chính là nghịch ngợm cười : "Có thể là do muội thường xuyên tưới nước bón phân cho vườn rau, đồ ăn cũng sợ khổ, muội lại cho chúng nó ăn, cho nên mới tốt lâu như thế !" chọc cho Vân Nương cùng Tiểu Lan cười ha ha, Tiểu Lan vô cùng thân thiết nắm lấy hai má của Lạc Y nàng nghịch ngợm.

      Lại đến Hổ Tử, từ khi ăn hoa quả cùng bánh bích quy Lạc Y đưa, tiểu gia hỏa này xem như dính lấy Lạc Y chỉ cần vừa thấy nàng liền đưa tay lại bắt Lạc Y ôm. Lạc Y cũng thích tiểu hổ ngây thơ đáng thường xuyên ôm cho ăn hoa quả cho nên tiểu viện nho trong thôn thường xuyên có thể nghe được tiếng cười đùa vui vẻ, cũng thường xuyên có thể thấy được hai bóng dáng đùa giỡn. Tiếng cười khoái hoạt kia vẫn truyền rất xa, làm cho Vân Nương thường xuyên xem đến cảm động hốc mắt nước mắt, nhìn nữ nhi của mình ngày càng thay đổi có khả năng lại kiên cường, sáng sủa lại hoạt bát, Vân Nương cảm thấy vui mừng trong tự đáy lòng.








      Tôm Thỏ thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 20
      Edit : Mộ Dung Thái Thái
      Beta: Cú Đêm

      Buổi sáng hôm nay bầu trời u ám xem ra hôm nay có thể có trận tuyết đầu mùa, Lạc Y cùng Vân Nương vừa mới ăn qua điểm tâm chợt nghe có người gõ cửa hỏi: "Xin hỏi, Lâm tẩu tử có ở nhà ?"

      Vân Nương vội vàng ra ngoài nhìn xem, ra là Từ thợ rèn kéo theo cái xe ngựa bên cạnh là gã sai vặt mặc áo xanh đứng ngoài cửa cùng Lý thúc cũng cười hì hì đứng ở bên. Vân Nương bước lên chào hỏi, Từ thợ rèn gặp Vân Nương liền bước lên phía trước thi lễ cười :

      "Lâm gia tẩu tử người khỏe, ta hoàng thành xong bếp lò như tẩu cầu mà ta cũng muốn tự mình kiểm tra xem nó dùng có tốt nên mạo muội đưa đến đây cho tẩu. Trong lúc ta lo vì biết địa chỉ nhà tẩu ai ngờ trùng hợp đường vừa lúc gặp được Lý chưởng quỹ ta liền nhờ Lý chưởng quỹ dẫn ta đến đây, mong Lâm tẩu tử trách Từ mỗ lỗ mãng."

      Vân Nương vội mời Từ thợ rèn cùng Lý thúc vào trong nhà ngồi. Từ thợ rèn cùng gã sai vặt từ xe ngựa lấy bếp lò xuống mang vào lắp ở bàn trong nhà, Lý thúc cũng lên hỗ trợ.

      Mấy người nhanh chóng làm xong, Lạc Y nghe tiếng vội ra chào hỏi thấy Lý thúc liền hỏi chuyện tình trong cửa hàng. Lý thúc tất cả đều ổn sinh ý gần đây tốt vô cùng mà hôm nay Lý thúc trở về cũng là để lấy ít gỗ thô lên cửa hàng, nghe vậy Lạc Y mới yên lòng.

      Lý thúc cùng Từ thợ rèn cũng ngồi nghỉ ngơi, hai người đem bếp lò vào lập tức thay Lạc Y chuẩn bị. Từ thợ rèn vội vàng muốn nhìn xem bếp lò này hiệu quả rốt cuộc thế nào mà Lý thúc cũng rất hiếu kỳ vì thế mấy người dưới chỉ huy của Lạc Y nhanh chóng lắp ráp. Lý thúc giúp Lạc Y cùng Vân Nương khoét lỗ tròn cửa sổ kích thước lớn vừa đủ để có thể gắn ống khói trong phòng. Sau khi chuẩn bị bếp lò xong Vân Nương từ trong phòng bếp lấy ra mồi lửa châm vào bếp lò. Mặt của bếp để than củi, cửa chắn gió phía dưới đáy lò cũng được mở ra cho nên chỉ chốc lát bếp lò cháy ngay cả ống khói đụng vào cũng nóng phỏng tay. Lạc Y lấy bình nấu nước đặt của Từ thợ rèn để lên trong chốc lát nước được đun nóng làm cho độ ấm trong phòng cũng chậm rãi dâng lên. Từ thợ rèn cùng Lý thúc cẩn thận quan sát thấy rằng bếp lò đốt nóng như vậy mà trong nhà chút cũng có khói làm hai người ngạc nhiên thôi liên tục khen ngợi Lạc Y có ý tưởng tuyệt vời. Lạc Y nghe khen cũng khỏi đỏ mặt chột dạ, nàng chẳng qua là sao chép phát minh của người khác mà thôi, sao có thể lấy làm của riêng?
      Lạc Y mời Từ thợ rèn cùng Lý thúc ngồi xuống xoay người rót hai ly trà pha từ trà trồng trong gian. Từ khi xuyên qua tới nay Lạc Y vẫn uống được trà nơi này bào chế, nàng thử pha thế nào cũng cảm thấy đắng chát khó có thể nuốt xuống. Lạc Y quan sát thấy trong những cây dược liệu trong gian mà sư phụ để lại có vài cây trà liền hái ít lá để tự thử sao chút, tuy rằng hương vị tốt như trà ở đại nhưng cũng làm cho nàng phi thường hài lòng, bình thường hay lấy ra uống cùng Vân Nương. Gần đây sau khi Vân Nương uống trà tự làm này liên tục khen ngon hơn nữa khi uống xong trong miệng còn có thể cảm giác được mùi thơm, quả thực theo từ đầu lưỡi đến thân thể, tất cả đều cảm thấy thư thái, nhàng khoan khoái dị thường.

      Hôm nay Lạc Y lấy trà chính mình làm đãi khách, Lý thúc cùng Từ thợ rèn bưng ly trà lên nghi hoặc nhìn vào bên trong thấy màu trà nhạt hơn. Hai người do dự uống thử ngụm lập tức mùi thơm ngát tràn ngập khắp đầu lưỡi rồi đến cổ họng, chỉ cảm thấy toàn than họ bị mùi hương thoang thoảng này vây quanh, thoải mái hít sâu hơi, vài hớp liền uống xong. Họ liên tục hỏi đây là loại trà gì như thế nào uống ngon như vậy? Lạc Y cười giải thích đây là lá trà núi chính nàng làm. Lý thúc liền hỏi Lạc Y muốn xin ít để về trong cửa hàng uống, Lạc Y cười đáp ứng. Bởi vì nàng làm nhiều lắm nên Lý thúc cùng Từ thợ rèn người chỉ được gói nhưng cũng đủ đem hai người cười toe toét.

      Vừa uống trà Từ thợ rèn vừa với Lạc Y: "Nha đầu, bếp lò này con thiết kế phi thường kỳ diệu cho nên thúc nghĩ nên mở rộng bán trong thành tránh cho mọi người bị ngộ độc than. Đây cũng là việc tốt có lợi cho dân chúng cho nên thúc muốn mua lại bản vẽ của con biết con có bằng lòng hay ?"

      Lạc Y nghĩ tới vì mình muốn sưởi ấm vô tình làm bếp lò này lại dẫn đến Từ thợ rèn đến ích nước lợi dân, khỏi có chút xấu hổ, vội gật đầu đồng ý : "Từ chưởng quỹ, thúc bếp lò này tốt cho mọi người vậy con đem bản vẽ này tặng cho thúc đừng nhắc đến chuyện tiền bạc."

      Làm cho Từ thợ rèn lại băn khoăn biết làm thế nào, Lý thúc ở bên cạnh nhìn thấy hai người giằng co liền cười : " Từ thợ rèn, ta cái biện pháp ngươi xem thế nào nhé. Từ thợ rèn muốn đưa bạc cho Lạc Y mua bản vẽ mà nha đầu lại cần tiền vậy sau này Từ thợ rèn bán bếp lò liền chia cho nha đầu này phần, các ngươi xem vậy có được ?"

      Từ thợ rèn nghe xong liên tục phương pháp này tốt, Lạc Y cũng chỉ có thể đồng nàng lại đưa ra phương án cải tạo bếp lò này để đáp ứng nhu cầu của khách hàng. Từ thợ rèn nghe xong hết sức vui mừng, mấy người liền bàn bạc thỏa đáng rằng sau này nếu Từ thợ rèn bán ra cái bếp lò trích ra hai phần lợi nhuận đưa cho Lạc Y. Sau đó Từ thợ rèn nhận được bản vẽ liền cười híp mắt.

      Giữa trưa, Vân Nương giữ Lý thúc cùng Từ thợ rèn với gã sai vặt ở lại dùng cơm. Lạc Y giúp đỡ Vân Nương làm mấy món ăn ngon. Mấy trái ớt chín được Lạc Y hái lại bỏ thêm vào mè cùng đậu phộng làm mấy bình tương ớt mà hôm nay nàng dùng tương ớt kia làm đậu hủ ma bà, ( ^^ hôm nay Thái măm măm đậu hủ sốt sa tế @@ ), cái cải trắng chua cay, món gà nấu nấm, mâm rau xanh. Mâm cơm đủ sắc hương vị thơm ngào ngạt, Lý thúc cùng Từ chưởng quỹ ăn đến đầu đầy mồ hôi mà miệng liên tục kêu ăn ngon, lại lôi kéo Lạc Y hỏi xem đồ ăn ngon như vậy làm như thế nào vì thế Lạc Y lại lấy ra hai cái bình đựng tương ớt đưa cho hai người, lại chỉ cho họ cách thực món ăn. Hai người lúc này mới cảm thấy thỏa mãn, trong ngực có lá trà tay lại mang theo tương ớt cười vui vẻ rời .

      Lúc Lý thúc rời Lạc Y lại cố ý dặn Lý thúc khi lên núi chặt cây nhất định phải chú ý an toàn. Lý thúc cười đáp ứng lại nhìn khí trời tốt sợ là ngày mai tuyết rơi thể lên núi cho nên buổi chiều Lý thúc mang theo vài người cùng lên núi. Luật pháp Thiên Khải quốc quy định, cây cối núi tuy là hoang dại nhưng cũng thể tùy tiện chặt. Trước tiên người muốn chặt cây phải báo nha môn về thời gian cùng số lượng câycần dùng sau khi được nha môn đồng ý mới có thể lên núi đốn cây hơn nữa tuyệt đối được phá hư cây con, chỉ có thể chặt cây lớn. Quy định này làm cho Lạc Y khỏi bội phục, thậm chí nàng có chút hoài nghi người soạn ra bộ luật này có phải cũng xuyên như nàng chăng? Nếu người như thế nào hiểu được bảo vệ hệ sinh thái thể tùy tiện phá rừng đây?

      Lạc Y cười lắc đầu, vứt bỏ ý tưởng buồn cười này qua bên. Nàng lại nghĩ lão thôn trưởng nếu biết mình có đồ ăn ngon mà đưa đến, khẳng định ông nháo như tiểu hài tử. Nghĩ vậy, nàng liền vào nhà lấy ra hai cái bình sứ chứa tương và ít lá trà sau đó qua với Vân Nương, nàng liền đến nhà thôn trưởng.

      đến nhà thôn trưởng Lạc Y gõ cửa nhưng thấy có người trả lời lại thấy cửa chính khép hờ nàng liền nhàng đẩy cửa ra vào. Lạc Y lại ngoài ý muốn thấy chuyện thú vị của mấy lão nhân. Lúc này vừa mới ăn xong cơm trưa theo thường lệ lão thôn trưởng phải ở trong sân uống rượu như thế nào lại im ắng như vậy? Lạc Y bồn chồn chỉ nghe nhà giữa truyền đến thanh cuộc chuyện, hình như vài người khắc khẩu vì chuyện gì đó có tiếng thôn trưởng trong đó.




      Chương 21:

      Edit : Mộ Dung Thái
      Beta: Cú Đêm

      Lạc Y theo cánh cửa khép hờ nhìn qua thấy thôn trưởng ngồi ghế ở nhà chính bên cạnh là hai người con trai đều cúi đầu cái gì đó, hai người con dâu cũng ở bên cạnh giọng khuyên bảo, thôn trưởng tức giận mặt đỏ lên giống như bị chọc tức .

      Lạc Y nhàng gõ cửa, Thu Hồng con dâu thôn trưởng mang thai vừa tới thấy Lạc Y đứng bên ngoài vội mở cửa cho nàng hướng thôn trưởng trong nhà : "Cha, người đừng nóng giận có Lâm tiểu đại phu tới."

      Thôn trưởng nghe vậy từ ghế hậm hực đứng lên thấy Lạc Y cầm trong tay hai cái bình sứ, khẳng định là nàng đem đồ ăn ngon đến đưa cho ông lúc này nét mặt có chút hòa hoãn xuống. Lạc Y cười tiến lên chào hỏi, mở ra hai cái bình đưa cho thôn trưởng xem: "Gia gia, như thế nào tức giận như vậy? Người mau nhìn xem đây là trà chính tay con sao còn có tương ớt tự con làm người nếm thử xem thế nào ăn có ngon ?"

      xong nàng nhờ Thu Hồng lấy đến nước ấm cùng dụng cụ pha trà, đưa tay lấy ít lá trà bỏ vào chén lại đổ nước sôi vào đưa đến trước mặt thôn trưởng, lập tức cỗ hương thơm thanh nhã tràn ngập trong phòng. Lão ngoan đồng lập tức cười mặt nở rộ như hoa cúc ( @@ lão nhân gia cười như hoa a ^^), bưng ly trà lên cẩn thận để trước mũi ngửi qua khỏi thoải mái hít sâu hơi lại chậm rãi uống ngụm, lập tức nhắm mắt lại hưởng thụ liên tục nỏi: "Hảo, trà ngon, nha đầu a con luôn có khả năng hiểu người khác như vậy, lão già ta gặp được con chính là có lộc ăn."

      Lạc Y thấy thôn trưởng rốt cục cũng lộ ra khuôn mặt tươi cười khí trong phòng cũng khấn trương giống vừa rồi lúc này mới kéo thôn trưởng ngồi xuống, lựa lời hỏi: "Gia gia vừa rồi sao lại nóng giận như vậy? có phải xảy ra chuyện gì làm người tức giận vậy a?"

      Lão thôn trưởng nghe nàng hỏi vẫn còn chút tức giận trừng mắt nhìn người con lớn nhất lúc này mới ra nguyên nhân. Nguyên lai, con lớn của thôn trưởng gọi là Đại Thuận trước kia làm việc tại phường đậu hũ trong thành. Đại Thuận là người thành chăm chỉ nên được lão bản xem trọng. Chính là mấy tháng trước lão bản sinh bệnh qua đời đem phường đậu hũ giao cho con trai độc nhất của , ông chưa từng nghĩ rằng Thiếu đông gia này lại là kẻ hết ăn lại nằm lại biết kinh doanh cho nên tới mấy tháng liền đem cửa hàng kinh doanh thuận lợi trở nên thua lỗ. lại đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên người làm viện lý do đó cho Đại Thuận nghỉ việc hơn nữa còn trả tháng tiền công. Đại Thuận hiền lành trở về cũng bắt đầu sinh khí, thôn trưởng bảo tìm Thiếu đông gia kia chuyện lại dám mà tiểu nhi tử Thuận Tử là người có thể ăn thấy ca ca bị khinh thường nên liền muốn đòi công đạo. Đại Thuận lại sống chết ngăn cản nhìn bộ dáng uất ức của nhi tử làm cho lão nhân gia tức giận giương râu liền mắng nhi tử biết tranh giành.

      Nghe xong tình, trong đầu Lạc Y có ý nghĩ dần ra, nhà Lý thúc có cửa hàng mộc qua tháng cố gắng kinh doanh, tại chỉ còn nghèo khó rất nhanh sau cũng vào hàng ngũ những người giàu có. tại trong nhà thôn trưởng có khó khăn, chính mình phải nghĩ biện pháp mới được a. Nghĩ đến đây, Lạc Y mở miệng hỏi: "Đại Thuận thúc, thúc làm việc tại phường đậu hủ kia nhiều năm như vậy học được hết cách làm chưa? Phường đậu hủ trừ bỏ đậu hủ còn có bán món khác ?"

      Đại thuận nghe vậy sửng sốt chút: "Thúc biết làm đậu hủ a, mà phường đậu hủ bán đậu hủ bán cái gì?"

      Lạc Y nghe xong vỗ vỗ đầu : "Tại con ràng, ý con là trong phường đậu hũ có nhiều chủng loại ? Ví dụ như ngoài trừ đậu hủ bình thường còn có bán sữa đậu nành, đậu phụ khô, đậu hủ ti mà, đậu hủ thối ... hay ?"

      Trừ bỏ Đại Thuận mấy người còn lại nghe xong đều sửng sờ, vẫn là Tiểu Thuận đầu óc linh hoạt nghe hiểu được chút có chút kích động hỏi: "Lâm tiểu đại phu thúc chỉ gặp qua đậu hủ bình thường, hơn nữa ở đây chỉ có người nghèo mới mua đậu hũ để ăn người giàu có nhìn cũng nhìn, con những món đó ta vẫn chưa nghe qua, cũng có gặp qua, mấy thứ đó cũng dùng cây đậu làm ra sao ?"

      Trong lòng Lạc Y có đáp án, nguyên lai Thiên Khải quốc chưa có người biết được cây đậu còn có thể làm đồ ăn ngon ngoài đậu hũ. Trong lòng có tính toán khuôn mặt của nàng lộ ra vẻ tươi cười: "Gia gia, người cần tức giận Đại Thuận thúc, con nghĩ ra biện pháp chỉ cho Đại Thuận thúc phát huy sở trường, còn có thể kiếm được nhiều bạc."

      xong cũng nhìn thôn trưởng Đại Thuận và Tiểu Thuận có bao nhiêu kinh ngạc cùng tin, Lạc Y xoay người kêu Đại Thuận còn sững sờ ở bên cùng nàng vào phòng bếp. Nàng trước làm ra vài món như kể tên, dùng vật cùng bọn họ chuyện.

      Đại Thuận vì làm việc ở phường đậu hũ cho nên trong nhà cũng có bộ dụng cụ làm đậu hũ. Lạc Y trước hết để cho Đại Thuận đem đậu nành xay cối đá, nàng ở bên dùng thìa múc ít nước đậu nành sau đó lấy vải sạch gạn bỏ cặn bẩn lại cho thêm tí nước vào, đặt ở bếp đun sôi. Sau khi nấu xong nàng múc ra chén sữa đậu nành bỏ vào ít đường trắng cười tủm tỉm đem đến trước mặt thôn trưởng: "Gia gia, sữa đậu nành này tốt lắm, người uống thử trước chút."

      Đại Thuận ở bên : "Nước đậu này có thể uống sao? chúng ta trước kia đều ngại đậu có mùi tanh, chưa từng uống qua thứ này."

      Lạc Y chỉ cười, ý bảo thôn trưởng nếm thử chút, thôn trưởng cau mày đem chén đưa lên miệng, mũi lập tức cảm nhận được cỗ hương vị ngọt ngào, chần chờ há miệng uống thử, lập tức bị hương vị ngọt ngào ngon miệng chinh phục. Ông ngẩng đầu lên uống hơi hết sạch sữa đậu nành còn trong bát, chép chép miệng tựa hồ còn chưa thỏa mãn, làm Đại Thuận Tiểu Thuận ở bên do dự thôi. Mỗi người cũng cầm cái chén tự múc sữa đậu nành cho chính mình, cũng lập tức cười híp mắt. Lạc Y cười : "Sữa đậu nành này chỉ uống ngon, dinh dưỡng cũng phong phú, đặc biệt thích hợp cho lão nhân cùng đứa , nữ nhân thường xuyên uống còn có thể dưỡng nhan."

      Tiếp theo, Lạc Y chỉ cho Đại Thuận làm ra đậu hũ, đậu hũ khô, đậu hũ thúi, tàu hủ ky, đậu hủ ti. Người nhà thôn trưởng hôm nay ăn bụng các món ăn chế biến từ đậu hũ, mỗi dạng đều làm cho bọn họ ăn ngon đến mức liên tục tán thưởng, đặc biệt đậu hũ kia, Lạc Y làm ra hai cách ăn, là trực tiếp cho nước đường vào, ăn vào trơn bóng mềm mại hương vị ngọt ngào, hai là Lạc Y dùng tương ớt chế thành sốt cay đổ lên mặt, lại rắc lên chút cọng hoa tỏi non cùng rau thơm, ăn vào chua cay vừa miệng, phi thường ghiền. Thôn trưởng cùng Thu Hồng mỗi người ăn đến hai chén mới ngưng, hai người đều thích hương vị chua cay này.

      Chờ thôn trưởng bọn họ thưởng thức xong "Đại tiệc đậu hũ" lúc này Lạc Y mới chuyện chính. Nàng cổ vũ Đại Thuận cùng Tiểu Thuận vào trong thành thuê tiệm mở cửa hàng đậu hũ sau đó Lạc Y chỉ cho bọn họ làm như thế nào cũng như cách khai thác thị trường như thế nào có thể hấp dẫn khách hàng. Thôn trưởng cùng Đại Thuận đều biết Lạc Y giúp đỡ nhà Lý thúc mở tiệm đồ gỗ hơn nữa dưới trợ giúp của nàng sinh ý cửa hàng kia tốt cho nên bọn họ đối với lời của Lạc Y đều là tin tưởng chút nghi ngờ. Người nhà sau khi nghe xong lập tức thương lượng ngày mai trong thành xem cửa hàng. Đại Thuận làm công vài năm cũng có chút tiền, thôn trưởng cùng Tiểu Thuận trong tay cũng có chút vốn tích lũy, thuê cửa hàng cùng mở tiệm tiền vẫn phải có, sau khi mọi người thương lượng phen cẩn thận xác định mọi chuyện Lạc Y mới rời .

      Mấy ngày kế tiếp Lạc Y liền giúp đỡ huynh đệ Đại Thuận mướn cửa hàng, cũng phụ trách bài trí trong đó. Nàng chỉ cho hai huynh đệ thành thục làm các sản phẩm từ đậu, lại chỉ cho thế nào là kinh doanh tốt, quá vài ngày " Lý đậu hũ phường" liền chính thức khai trương. Huynh đệ Đại Thuận theo chủ ý của Lạc Y ở ngày đầu khai trương ưu đãi nửa giá, hoan nghênh mọi người vào dùng thử. Thiên Khải quốc này mọi người chưa từng gặp qua nhiều món ăn được chế biến từ đậu như vậy cho nên phàm là ai khi ngang qua cửa hàng nghe mùi thơm hấp dẫn truyền ra đều vào xem thử chút, sau khi dùng thử họ liền nghĩ về sau phải quay lại nhiều lần nữa. Vì thế ai cũng tốn hồi công phu tranh mua tất cả các món ăn từ đậu được chế biến sẵn để nếm thử tất cả hương vị. Hai huynh đệ Đại Thuận vui mừng thôi thấy Lạc Y liền cuối đầu cảm ơn.
      Tôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :