1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dược thủ hồi xuân - Lê Hoa Bạch (37) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 42: Vọng tưởng

      Edit: thanhfuong


      Chỉ tiếc, mình là thân nữ nhi, có khả năng xuất môn, nếu muốn xuẩ môn cũng có khả năng cùng thầy tu trao đổi, Nhưng nàng muốn cùng Thẩm Thiên Sơn có bất cứ liên luy gì, vì vậy, ngẩng đầu nhìn Ninh Triệt Thủ , cười “ nhị ca ca, ngươi chẳng nhẽ biết các thầy tu sao?”

      Ninh Triệt thủ liên tục vẫy tay “ Thôi thôi thôi, trong kinh thành trừ Tam công tử ai có thể nguyện ý cùng giao tiếp với mắt lam và tóc vàng?Nhìn đám giống quái tự đắc, ngươi cho rằng Lễ bộ vì cái gì quan lại đều nguyện ý ? phải vì muốn cùng đám quái đó chuyện sao? Chỉ vì uy phong của thiên triều, quan nhi phải cứng rắn ngẩng đầu chu toan cho đám quái đó>”


      Ninh Tiêm Bích thở dài hơi, hai thế làm người, nàng biết thời đại này so với thời đại trước tiên tiến hơn ít, chỉ là coi như quốc thái dân an, nhưng Phương bắc và Phương tây hai cường quốc Kim Nguyệt và Ninh Hạ Quốc cũng khiến Đại Khánh thủy chung găp phải uy hiếp, chiến loạn.Ninh Đức Vinh sở dĩ từ thất lạc gia đình là vì Ninh Lão thái giá phòng thủ biên cương, bởi vì địch nhân sáp phá thành vào, thể hạ lệnh tạm thời tránh lui chờ viện binh. Khi viện binh đến, Ninh lão thái gia trải qua hơn mười ngày chiến đấu đẫm máu mới đoạt lại thành trì, đáng tiếc tìm thấy tiểu hài tử


      Nay tam quốc thế chân vạc, ai cũng dám khơi mào can qua, sợ lưỡng bại câu thương, cho nên song phương đều là ký ngưng chiến hòa bình hiệp nghị, bất quá ai cũng biết, chỉ là ở mặt ngoài nhất giấy hiệp nghị mà thôi, có thời điểm, hiệp nghị cũng thành giấy phế thải.

      Cũng bởi vậy , cho nên Đại Khánh triều tuy phát đạt, nhưng nhân dân tương đối bài ngoại, đối với ngoại lai trình độ nhận thức bằng thanh triều, mậu dich biển cũng chỉ hai năm nay mới quật khởi, thương nhân mạo hiểm vẫn là số ít, thế cho nên đại bộ phận đều phải dựa vào quốc gia khác mang lại hàng hóa, Bởi vì các thuyền đều bị hoàng gia chế, cho nên hàng hóa Phương tây đưa đến đều bị nội vụ an bài trong hoàng gia, chế buôn bán, chỉ để tiến cống và ban cho các quý tộc, quan lại , còn để lưu thông nhân gian là

      Nghĩ đến tình huống này, Ninh tiêm Bích khỏi ai oán nhìn nhị ca cái , xem ra , thể chuyện với thầy tu, mình tuyệt thể có bộ dụng cụ thủy tinh, dù năn nỉ mấy vị ca ca lạt hết kinh thành cũng thể tìm thấy chút pha lê .

      nghĩ, liền nghe Ninh triệt Thủ cười tủm tỉm, “ Như thế nào? Có muốn ca ca với Tam công tử tiếng? Muội muội thích cái gì? Tam công tử cảm kích ơn cứu mạng của tam gia gia nhất định chối từ”

      “"Mà thôi, đa tạ đại ca ca hảo ý, chuyện này ngươi coi như muội muội chưa ." Ninh Tiêm Bích thở dài, lại nghe Khương lão thái quân kêu nàng, vì thế gật gật đầu chào Ninh Triệt Thủ, về phía bên người lão thái thái, biếu chai hương lộ để biểu lộ hiếu tâm

      Từ Ninh Hinh viện ra, trở về Bạch Thược viện, Dư thị liền với Ninh Tiêm Bích “ hôm nay ngươi sao vậy? Bon tỷ muội đều hâm mộ hương lộ, tốt xấu cũng là tam công tử tạ lễ cho ngươi, sao chút cảm kích cũng có? thất lễ, truyền đến tam công tử, nghĩ về ngươi thế nào?”

      Ninh Tiêm Bích nghĩ thế nào liền , tốt nhất là quan tâm đến nữa, mặt thản nhiên phản ứng. Dư thị nhìn nữ nhi, khỏi lắc đầu, chợt nghe Lan di nương cười “ Thái thái buồn rầu làm gì? Trước kia phải cũng hiểu sao? Tỳ thiếp nghe đại thái thái, nhị thái thái , trong long cảm thấy buồn cười, uổng công các nàng là cáo mệnh, đương gia cầm quyền , lại bằng tam thái thái “

      Dư thị cười : "Này cũng là nhân chi thường tình, tuy rằng ta hiểu, chỉ là thấy Tam công tử cùng Thược Dược ở chung hòa hợp, tuy rằng đều là tiểu hài tử, nếu là được gần..." tới đây, khỏi lắc đầu : "Mà thôi mà thôi, biết đây là si tâm vọng tưởng, như thế nào còn bỏ xuống được? Nay ngược lại là nhìn xem có ngươi thông thấu ."

      Lan di nương lẩm bẩm : "Cũng phải tỳ thiếp nhìn thấu, chỉ là tỳ thiếp nhìn lục nương là có chủ ý , mà cũng đối Tam công tử nhiệt tâm. Tục ngữ , con cháu tự có con cháu phúc, có duyên phận, liền là sách cũng sách ra, vô duyên phân, chính là cưỡng cầu cũng cầu được ."

      Dư thị cười : " ngưoi đúng, mà thôi, giờ ngọ bận việc , có chút đói bụng, ngươi phân phó thư phòng hỏi lão giao, nếu trở lại ăn cơm, chúng ta khỏi kêu dọn” Lan di nương đáp ứng, rồi
      Đây mặc dù là tiếng nhạc đệm, nhưng làm Ninh Tiêm Bích phiền long thôi

      "Lục muội muội, đây là Dược liệu gì? Sao nhìn quen mắt vậy?"

      Hạnh lâm uyển, lúc này còn thanh tịnh, Trữ Tiêm Nguyệt Ninh tiêm ngữ Ninh tiêm la cùng với Bạch Thải Chi đều tụ tập ở trong này, trừ bỏ Ninh Tiêm Mi tan học trở về làm nữ hồng, còn các hài tử khác đều đến đây.

      "Cây bồ công , chúng ta gọi là bà bà đinh."

      Ninh Tiêm Bích lười biếng đáp, nghĩ các ngươi that ta . Muốn gặp Thẩm thiên sơn trực tiếp nhờ các ca ca dẫn tộc học cũng được, hoặc là chỗ lão thái quân , đều danh chính ngôn thuận, cần gì ở Hạnh Lâm Uyển chờ ngẫu ngộ? Còn muốn để ta và tam gia gia làm thuốc ?

      Ninh Đức Vinh cũng nhìn ra Ninh Tiêm Bích kiên nhẫn , nhóm nữ hài liên tục ba ngày sau tan học đều đến nơi này, lão đầu thành tinh, đối với điểm này sao ? Trong long cảm thấy buồn cười, thời điểm này nữ hài tử đều thích cùng nam tử nóichuyện với nhau như vậy sao

      Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng lão đầu cũng thấy sao, chỉ là nhóm nữ hài này giống Ninh tiêm bích, đối với dược liệu cảm thấy hứng thú, bởi vậy, các nàng đều lung tung, Ninh Đức Vinh chịu được điều đó

      Lúc này nghe trữ tiêm Nguyệt hỏi Ninh Tiêm Bích, nghe nàng miễn cưỡng đáp câu, tiểu nữ hài mê miệng “ lục muội muội sao thấy tinh thần? Ứng phó với chung ta như vậy, thường ngày ngươi ở đây cũng ỉu xìu vậy sao?”


      Ninh Đức Vinh nghe xong, trong lòng thầm buồn cười, chính mình tại bàn mặt sau lắc lắc đầu, nghĩ nghĩ, liền ngoắc : "Mấy nha đầu lại đây, nếu muốn nghe về dược, ta giải thích cho các ngươi."

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 43: Thân thích

      Edit: Thanhfuong



      Nhóm nữ hài đều là hiếu kỳ đối với dược liệu, chỉ là nghĩ muốn xem dược liệu là như thế nào, bởi vậy , khi nghe Ninh Đức Vinh , các nàng chút cũng muốn biết, nhưng thể làm bộ hứng thú đành đứng vây quanh

      “ Ngũ nha đầu, ngươi vừa hỏi cây bồ công có tác dụng gì, để tam gia gia giảng giải cho các ngươi, cây bồ công , thân thảo, lá xanh, răng cưa, hoa vàng, sống nơi sơn dã, bờ ruộng, thậm chí là tường hoa…”

      Ninh Tiêm Bích đến lúc này mới thấy được thực lực của vị tam gia gia này, vỏn vẹn cây bồ công , đông tây đến nửa canh giờ, đến mặt nhóm tỷ muội đều tái, nay xem ra, khi mình đến Hạnh Lâm Uyển, lão gia tử lôi kéo nàng giải thích dược tính dược lý thực phi thường đơn giản, chỉ giảng những chỗ trọng yếu

      Cho dù biết Ninh Đức Vinh cố ý, Ninh tiêm bích vẫn cảm thấy may mắn. Nàng ngồi phía , mặt đổi sắc, nhìn bản đơn lẻ trong tay Ninh Đức Vinh , cố gắng duy trì hình tượng nghiêm trang, thực tế, bụng muốn cười đến rút gân

      Cho đến khi đem nhóm nữ hài đến sùi bọt mép, Ninh Đức Vinh mới thu hồi thảo dược bàn, nhìn sắc trời, cười tự đắc như pho tượng phật di lặc “ trời còn sớm, các ngươi về thỉnh an tổ mẫu, nếu muốn thêm tri thức , ngày mai cứ đên tìm gia gia, các ngươi tư chất tuy bằng thược dược nhưng ở bên cạnh gia gia học vài năm , xem bệnh nhận thuốc là có vấn đề”

      Trữ tiêm nguyệt mang tâm , vừa nghe lời này, đầu “ đông” tiếng liền đụng vào bàn, sau đó ngẩng đầu gượng cười cần tam gia gia, chúng ta…Chúng ta chỉ hiếu kỳ thôi, giống lục muội muội muốn làm thần y, biết này là đủ dung rồi” xong liền kéo mấy tỷ muội chạy trối chết.

      Buồn cười, chỉ nghe canh giờ chịu nổi, còn vài năm? Chịu đựng như vậy so với tra tấn dưới địa ngục còn đáng sợ hơn. Muốn xem bệnh, nhận thuốc? các nàng là ai? Là thiên kim tiểu thư bá tước phủ, đó phải kế sinh nhai, thể khắp hang cùng ngõ hẻm.

      Những nữ hài nhi giống như TRữ Tiêm Nguyệt , các nàng đối Thẩm thiên sơn rất ngạc nhiên, thực thích hài tử xinh đẹp, nhưng muốn trả giá cho việc đó, các nàng thà cần gặp Thẩm Thiên Sơn.

      Bạch Thải Chi cũng bị Ninh Tiêm La kéo ra ngoài, chẳng qua giống các hài tử khác, quay đầu lại, hận thể chắp cánh bay về, nàng liên tiếp quay đầu, trong mắt là những suy nghĩ sâu xa.

      Tam gia gia thực lợi hại” Đến khi bọn tỷ muội chạy trốn còn thấy bong dáng, ninh Tiêm Bích mới chậm rãi đứng lên, nhìn Ninh Đức Vinh, mỉm cười khen ngợi. Lão đầu nhi trừng mắt liếc nàng, hừ “ Ta ngược lại thích náo nhiệt, bất quá nhìn ngươi được tự nhiên, đành phải phuc hậu vậy”
      Ninh Tiêm Bích cười hì hì vạn phuc, giọng ” tôn nữ nhi xin cảm tạ gia gia viện trợ” xong liền cáo từ, cùng Sơn Trà và Ngọc Nhi thu thập mấy thứ rồi về Bạch Thược viện.

      TRước cửa, chỉ thấy Dư thị ngồi ở gian ngoài tháp, tay cầm tờ giấy, nước mắt muốn rơi xuống tờ giấy trước mắt. Lan di nương ở bên ngẩng cổ xem, giọng “ thái thái, đến tột cùng là sao thế này? Ngài chuyện

      Nhìn thấy Ninh Tiêm Bích tiến vào, Dư thị rốt cụ thu hồi thư, ngẩng đầu nhìn Lan di nương “ tỷ tỷ của ta…tỷ tỷ của ta muốn vào kinh, đại khái muốn đến Dương Châu, nên gọi ta và lão gia hỗ trợ tìm tòa nhà
      “ Cái gì? Di thai thái đến đây?”

      Lan di nương kêu lên tiếng, mặt lộ vẻ hoan hỉ, tuy biết nàng tâm , dù sao ngay cả mặt mũi cũng chưa gặp , sao mà cao hứng được? nhưng lúc này Dư thị kích động tâm tình, thấy Lan di nương kinh hỉ, cũng thập phần dễ chịu, gật gật đầu, nàng nhìn về phía Ninh Tiêm bích , rơi lệ cười “ thược Dược, dì ngươi vào kinh thành,….ngươi có cao hứng hay ?”

      Ninh Tiêm Bích cười gật đầu : "Cao hứng."

      Đối với này dì, nàng còn có chút ấn tượng, trong trí nhớ, dì cùng biểu ca đến kinh thành, nghe vì Dượng qua đời, mẫu tử ở Giang Nam có chút vất vả, mỗi ngày người trong tộc lại thầm nghĩ muốn cướp đoạt tiền tài của hai người, dì muốn cãi vã nhiều, đành mang con vào kinh

      Khi đó, tam phòng chút địa vị cũng có, miễn bàn giống như Ninh Ngọc Lan và Bạch Thải Chi lưu lại trong phủ

      Cũng may, dượng mất, nhưng để lại khá nhiều tài sản , bởi vậy dì ở kinh thành mua bất động sản ở với con ở đó. Các nàng cũng có ý muốn để Ninh Thế Bạc giúp biểu cả mưu tiền đồ, chỉ tiếc, phụ thân khi đó ngày cả nhà mình đều có khả năng, nơi nào giúp được được biểu ca an bài tiền đồ? Cho nên, cuối cùng biểu ca cũng chỉ là kế thừa truyền thống kinh doanh hai gian hàng .

      Đối với dì và bạn dì, Ninh tiêm Bích nhớ rang, tuy đời trước cũng thấy qua hai lần, nhưng mà dì là người ôn hòa , thiện nhân, dung mạo quá xuất sắc, nhưng cũng xem nhiw thanh tú, ngược lại biểu ca là tuấn tú bất phàm, còn tự mình làm lồng chim cho mình, có thể là rất khéo tay

      Bởi vây, nghe dì và biểu ca tới, Ninh Tiêm Bích trong lòng hưng phấn, Dư thị thấy nữ nhi cao hứng,t rong long vui sướng, nhịn được nghĩ tới đời này ta còn được gặp mặt tỷ tywr lần, tính ra, cháu ngoại trai hẳn là lớn hơn Thược Dược hai ba tuổi, các nàng đến lúc này, ta có thể đến xem người. Vậy, Đào, nhanh thỉnh lão gia về, hai ngày ngày cần thư phòng hoặc thăm bạn hữu, phải tìm tòa nhà mới tốt, tốt nhất là phụ cận…”

      tới đây, Dư thị liền thở dài tiếng, Ninh Tiêm Bích trong long biết nàng hiểu bên cạnh bá tước phủ đều là tòa nhà quyền quý, dì cùng biểu ca bất quá là giới bình dân, mặc dù có toan nhà bán ra, cacs nàng cũng thể mua, có tư cách, đây là chế độ đẳng cấp sâm nghiêm

      Người trong lòng cũng than tiếng. lúc sau, Ninh Thế Bạc trở về, nghe là dì cả tỷ muốn dẫn cháu ngoại trai vào kinh, cũng thập phần cao hứng, liền cùng Dư thị lên kế hoạch phen, thẳng đến mặt trời chiều ngã về tây, phu thê mang theo Ninh Tiêm Bích Lan di nương còn có tuyên nhi cùng thỉnh an Khương lão thái quân.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 44: Lão thái quân quyết định

      Edit: thanhfuong


      Nghe thân gia , di thái thái ( chị của con dâu ) lại đây, Khương lão thái quân cũng thâp phần hào hứng, nàng vốn phải tính tình thích náo nhiệt, nhưng có lẽ lớn tuổi lại càng mong nhân khẩu thêm nhiều chút, cũng có thêm người bồi nàng chuyện, may mà nữ nhi trở lại, mỗi ngày có thể trò chuyện giải tịch mịch, nang lại nghe thân gia gia di thái thái muốn tới, lại càng thêm người chuyện, Dư thị ghánh nặng cũng thanh nhàn, có thể làm thêm vài đứa nữa

      Người nghe tỷ tỷ Dư thị muốn mua nhà ở lại, lão thái thái nhân tiện “ làm gì cần phiền toái? Trong phủ phải có chỗ ở Bạch Thược Viện phải còn có sân sao? Để tỷ tỷ ngươi ở đó, tỷ muội các ngươi cũng thân cận, Đợi nhi tử lớn, để hán mua thêm nhà. Nếu ghét bỏ, liền ở cùng tam thúc chỗ, Hạnh lâm uyển có mấy gian ở cũng lãng phí. Nếu muốn, bên ngoài có ba bốn sân, để ở đó cũng được”

      Lần này là chi hỉ ngoài ý muốn, Ninh Tiêm Bích nhìn được ngẩng đầu nhìn lão thái quân. Dư thị xuất thân thương nhân, dì cũng gả cho thương nhân, nay thành quả phụ , thân phận hữu hạn. Đời trước, đối Phương vào kinh, Khương lão thái quân ngay câu lưu khách khí cũng chưa , chính là Dư thị cùng tỷ tỷ đều si tâm vọn tưởng, quen vô cớ, nhi thương gia, quả phụ , dựa vào cái gì ở bá tước phủ?

      Lập tức Dư thị vô cùng cảm động đến rơi nước mắt, bên Khúc phu nhân và Nguyên thị lại nhíu nhíu mày, lão thái thái đây là làm sao? là quá sáu mươi, sao lại hồ đồ như vậy? Kia là gia đình thương nhân, dù là nhi quả phụ, chẳng lẽ cần bá tước phủ chúng ta nuôi? Dù là cho mấy lượng bạc cũng được, huống chi nghe trong tay có tiền, cần gì chúng ta quan tâm?

      Chỉ là nghĩ trong long, thấy Lão thái quân có ý muốn thay đổi, hoặc hối hận, hưng trí bừng bừng hỏi Dư thị về tỷ tỷ nàng, bao giờ vào kinh? Ngày nào có thể? Nên để hạn nhân tiếp người

      Dư thị từ khi gả vào nhiều năm, đối với lão thái quân cảm động vô cùng. Nếu có con cháu, chất nữ đều ở đây quỳ xuống cám ơn lão thái quân. Người đầy mặt hoan hỉ, theo lão thái quân trở về phòng, cũng cố kỵ hạ nhân cùng Lan di nương, ôm Ninh thế Bạc khóc lên

      Ninh Tiêm Bích cũng gì, nghĩ đến đời này, nàng chỉ nghĩ ra câu” tạo hóa trêu ngươi cùng lắm cũng chỉ thê này thôi”

      Đời trước, theo lão tam thái gia về nhà, nàng cùng tỷ muội giống nhau, khôngq ua bên đó, kết quả tam phòng thủy chung là tam phòng, nàng cũng có bàn tay vàng, cuối cùng dẫn đến bi kịch của mình chỉ sợ cha mẹ chịu nổi.

      Đời này, nàng theo Ninh Đức Vinh , vận mệnh lại lăng lẽ phát sinh biến hóa

      Nàng nhớ đời trước lão đầu gặp chuyện may, Khương lão thái quân vẫn tiếp tục lưu ở trong phủ, tỏ thái độ kiên quyết, trong long khỏi thở dài, sai lầm, là sai quá, xuyên qua giống như mình, chỉ là sợ khác loại, đúng là ngay từ đầu lão thái thái quy định, chính mình them tiến thủ, rơi vào kết cục này còn trách được ai?

      Nàng cảm than, bên kia Ninh Thế Bạc cùng Dư thị, Lan di nương đàm luận về dì cả sắp sửa vào kinh, cuối cùng Ninh thế Bạc lắc đầu tiếc nuối “ đáng tiếc tỷ tỷ có nữ nhi, có thể làm bạn với Thược Dược được”

      xong lại nghe Dư thị cười ” Thược Dược có nhiều tỷ muội như vậy, chẳng lẽ đủ? Kinh nhi lại đây, ngườin lại giúp cho Tuyên nhi, hoặc là gia nhìn xem, nếu đọc sách tốt để cho ra tộc học , chừng còn có thể mưu tiền đồ xuất thân."

      Ninh Thế Bạc cười : "Đây là tự nhiên , bất quá cũng đều phải đợi người đến lại ."

      Ninh Tiêm Bích ở bên cạnh nghe, trong lòng lại ràng, Biểu ca của mình vào kinh, đối học vấn rất tốt, nhưng lại theo quan trường, chỉ hứng thú với buôn bán.

      Chỉ tiếc đời trước có người quan tâm, tại kinh có căn cơ, cho nên chỉ mở hai cửa hàng, biết đời này, Ninh thế Bạc có thể giúp , để mở rộng căn cơ. Bất quá, lại nghĩ đến Ninh thế Bạc chỉ là thứ tử trong bác tước phủ, dù trúng khoa tuyển , cũng biết bao nhiêu năm nữa mới thành tài, trước đống quan viên lớn , thoạt nhìn tốt lắm

      Nàng yên lặng nghĩ, bên kia hai phu thê lại hưng trí bừng bừng vài câu, lại nghe Ninh Thế Bạc hỏi Tuyên nhi vài câu trong sách, nghe bồi đọc tam tự kinh, coi như vừa long, thấy nha hoàn dọn cơm, mọi người bèn dung cơm rồi đè cập đến nữa

      Bên này nhà Dư thị đều mong ngóng tỷ tỷ đến kinh thành, bất quá chỉ có tam phòng để bụng mà thôi, mặt khác, vài cái hài nhi có quan hệ bạn dì hơi hiếu kỳ, về phần Ninh Triệt Vũ, Ninh Triệt Thủ và các huynh đệ để chuyện này trong long

      Việc hôn nhân của Ninh triệt Vũ định ra ngày, Khúc phu nhân thu xếp sính lễ, lại vô cùng tiêu diêu tự tại, ngày cùng đệ đệ dường, nhìn thấy Thẩm Thiên Sơn và mấy người bạn ra, mọi người bèn tiến đến hàn huyen

      Thẩm thiên sơn thấy bọn cũng cười tươi, tuy mới tám tuổi nhưng giống tiểu đại nhân trầm ổn, cùng với mọi người dạo loanh quanh , bỗng hỏi Ninh triệt An” Hương lộ cho lục nương có uống ? Có thấy tốt ?”

      Ninh Triệt An thẳng tính, nghe vạy liền “ lục muội muội hiếu tâm, luyến tiếc uống hương lộ nên hiếu kính lão thái thái, lão thái thái uống hai hồi, ngược lại cảm thấy hảo, hai ngày nay khỏi nhắc”

      Thẩm Thiên Sơn sửng sốt, mặt có chút tự nhiên, nghĩ tiểu nha đầu kia từ đầu nhìn mình vừa mắt, liền cười cười, tự giễu “ Là tiếc uống? Vẫn muốn của ta thôi? Ngày đó Ninh lão tiên sinh cứu tổ mẫu, ta bởi lo lắng mới lỗ mang chút, khi đó lục nương thập phần thích ta, sợ là vẫn giận ta”

      Ninh Triệt Bảo và Thẩm Thiên SƠn cùng tuổi, nghe vậy bận rộn cười “ tam công tử đừng đa tâm, lục muội muội luôn lạnh nhạt, nàng cũng là người hiểu đạo lý. là hiếu tâm quý giá như vậy nàng dám uống mình. Vừa lúc tổ mẫu tuổi tác lớn, đến ngày nóng, phiền muộn , vì vậy lục muôi mới cho”

      Thẩm thiên sơn cũng có ý gì khác, chỉ cảm thấy Ninh Tiêm Bích khác với những hài nhi khác, cũng giống như những người khác nịnh bợ mình, trong long rất là để ý nàng
      Tôm Thỏ thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 45: Tìm

      Edit: thanhfuong


      Vì vây, càng muốn nàng đối với mình sinh ra hiểu lầm .Lúc nàny nghe Ninh triệt Bảo vậy mặt lộ ra điểm cười, gật đầu “ Nếu như thế, đáng cái gì, ta còn ít, ta lại cần, chờ ngày rảnh rỗi, ta đưa các ngươi về hiếu kính lão thái quân hai bình, còn lại, liền cấp…uhm, liền cấp các tỷ muội

      vốn muốn cấp lục nương lại thấy ổn. Minh coi trọng nàng, nàng tự đắc, bởi vậy sửa miệng . Vài Ninh gia huynh đệ vội vàng đều tạ , Ninh triệt thủ trêu ghẹo “ tam công tử mấy cái tốt chỉ cấp nữ hài nhỉ? Tốt xấu cũng cấp cho huynh đệ ta với a”

      Thẩm Thiên Sơn thản nhiên cười :” Mấy đồ này nọ cho nữ hài tử hoàn hảo, chúng ta là đàn ông, cần mấy thứ này làm gì? Mẫu thân cho ta mấy bình, ta bất quá nếm thử lọ mà thôi, uông ngược lại rất ngon, bất quá có tác dụng gì khác”

      Ninh Triệt THủ cười “ Ta bất quá chỉ đùa vậy thôi. Ta xem lục muội muộ này thấy hương lộ tầm thường, chỉ có bình thủy tinh bất quá rất hứng thú, còn hỏi ta ngoài chợ có bán thủy tinh này hay ?”

      bất quá chuyển đề tài hương lộ, ngờ Thẩm Thiên Sơn lại lẩm bẩm “ thủy tinh? Là thứ bình đẹp đẹp đó chắc nữ hài tử thích” Bởi vì thanh , Ninh Triệt THủ nghe , hỏi câu, bị Thẩm thiên sơn gạt , cũng lại nữa

      Quán Ngọc lưu ly là nơi mọi người thường , dạo trong chốc lát cũng thấy có gì mới, mọi người bèn hào hứng, lời từ biệt, Thẩm Thiên Sơn đợi khi Ninh gia huynh đệ còn thấy bong dáng mới xoay người lên ngựa hướng tứ quan

      Tứ quan là khách quen, kinh thành tứ quan quanh năm suốt tháng có ngoại quốc sứ thần hoặc thầy tu đến ở, chỉ là quan viên cùng nhóm dân chúng nhiều vì dung mạo họ khác thường, muốn giao tiếp càng muốn đến nhà

      Bởi vậy vừa thấyvị tiểu công tử Vương triều đến đây, nhóm sứ thần và thầy tu đều vây đến thân thiết chào hỏi. Nhóm thầy tu ân cần, cầm ra những món đồ lạ mắt đến hấp dẫn Thẩm Thiên Sơn, muốn lấy long , tương lai có thể giúp , liền có thể đem Phúc truyền giáo xuống Thiên triều

      Thẩm thiên Sơn chọn lựa, nhưng thấy thủy tinh làm thành cái gì, khỏi thất vọng, ý muốn về lấy gương của Thái hậu. Vừa nghĩ, tay vô ý cầm này nọ, nghe nhóm thầy tu quốc gia mình khoa học phát triển, làm mấy thứ này tinh xảo, liền thuân miệng

      "Còn dám tinh xảo? Ngay cả thủy tinh làm gì đó đều có."

      "Nguyên lai Tam công tử là thích thủy tinh làm vật nhi?" Nhóm thầy tu vậy mới hiểu được, hôm nay vị tam công tử môn, cần dược vật là muốn tìm vật làm bằng thủy tinh

      Chẳng qua thủy tinh là rất dễ vỡ, nên mang theo người là an toan, nên bình thường mang, chỉ có thầy tu mang theo cái đàn làm thủy tinh, nguyên bản muốn nghe khúc cố hương, lúc này vì thượng đế, cắn răng cống hiến.

      Thẩm thiên Sơn thấy cái đàn kia thập phần tinh xảo, khỏi mừng vội vàng thu, lại đồng ý cướp trắng, lấy ra từ hà bao mười lượng nguyên bảo đưa cho thầy tu kia, chợt nghe bên cạnh thầy tu hiếu kỳ “ công tử lúc trước xin thuốc, nay lại muốn tìm thủy tinh, hay là muốn tìm kiếm bộ vật dụng tây dương chuyên dung để nghiên cứu dược sao?”

      Thẩm Thiên Sơn sửng sốt, kỳ phải muốn tìm thứ gì, chẳng qua nghe Ninh Triệt An Ninh Tiêm bích tựa hồ hứng thú với thủy tinh, bởi vậy mới chạy tới, nghĩ tìm thấy có thể khiến luc nương lạnh như băng với mình, cũng là đáng giá

      Ngô, tuy rằng bộ dạng nàng khó coi, bất quá, khi chuyện lộ ra cái răng khểnh, lớn lên chắc thành nương xinh đẹp

      Ai ngờ, nghe thầy tu , trong long lại vừa động, đúng là lục nương thích nhất Dược liệu, nếu đưa cho nàng bộ dụng cụ tây Phươnglàm thuốc chắc nàng dù dung được nhưng hẳn là cũng thích

      Nghĩ đến đây vội “ có thứ này sao? Mau đem rat a xem” xong thấy thầy tu kia lắc đầu, buông tay “ thứ này dễ mang theo, huống chi chúng ta biết y học đông Phương thần kỳ, cho nên có ai muốn mang nó vượt biển đến dây. Bất quá ta biết đại nhân Williams có mang theo bộ dụng cụ nghiên cứu dược vật bằng thủy tinh đến triều kiến bê hạ, nay biết thế nào”

      Thẩm Thiên sơn nhíu mày, ám chỉ thứ này dung để tiến cống, nếu mà muốn vào cung hỏi, dượng Hoàng đế để ý mấy thứ này, tám phần là đặt ở nội điện, cũng đáng gì, dượng sủng ta, cầu thưởng ta là được."

      Người nghĩ đến đây cũng ở lại nữa, ra khỏi cửa liền thẳng hoàng cung mà
      Bởi vì Hoàng đế sủng ái vãn bối, cũng là cháu nhà mẹ đẻ hoàng hậu nương nương, vì vậy bọn thị vệ chỉ thông báo , cũng bắt Thẩm Thiên Sơn đệ bài tử, chỉ trong khoảnh khăc trong cung truyền đến, kêu Thẩm Thiên sơn vào bái kiến

      Hoàng đế Chu Minh bốn mươi sáu, có mười hai người con trai, trong đó Hoàng hậu sinh nhị hoàng tử Chu Khiêm cùng Thuần phi sinh ra Lục hoàng tử Chu Cẩn là phá lệ thích, các vãn bối khác bình thường, Còn lại là Thẩm thiên sơn tối đau sủng, thường xuyên triệu vào hỏi sách vở, nhìn công phu xạ kỵ.

      Nay nghe chất nhi đến đây, Chu Minh cũng thập phần cao hứng, nghe cháu tiến cung buổi trưa lại là vì tìm bộ thủy tinh chữa bệnh, Chu Minh khỏi vỡ mộng. Bất quá nghĩ đại truwởng công chúa bệnh, tưởng cháu hiếu tâm , bởi vậy mệnh thái gáim nội điện tìm xem.

      Thái giám nửa ngày mới cho người mang theo vài cái hộp lại đây, Chu Minh đầu đen kịt, khỏi lắc đầu “ bất quá là cho ngươi nôi điện tìm thứ này kia thôi, sao mệt thành vậy? Còn chậm đến mức này rồi, nhìn xem giờ gì rồi, thôi để tiểu tử dung cơm với trẫm”.

      Đây tự nhiên giỡn, vỏ sò bất đắc dĩ cười “ hoàng thượng, là nô tài nghĩ tới như vậy nha, ngày đó sứ thần tiến cộng bộ, đại phu tây Dương hay dung, bỏi vậy nội khố thu lại, đợi thái y tìm kiếm , muốn xem tây Dương làm thuốc nhưu thế nào. Bởi vậy nô tài đến nội khố, lại cầm điều tử thái y viện, phải xem các ngự y có ai dung để thu hồi lại thấy báo để ở dược khố, nô tài lại dược khố…”

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 46: Lảng tránh

      Edit: thanhfuong



      đợi xong, Chu Minh liền cười “ hảo , hảo, ngươi vài câu mà thôi, ngươi lại oán giận lên” xong khiến thái giám Tiểu Ốc tử mở hộp ra, cười : "Thứ gì, nhìn cũng thần kỳ, còn thú vị bằng kia gương lớn , cũng đáng để ngươi như vậy ba ba lại đây đòi."

      Thẩm thiên Sơn vui vẻ ra mặt, mở cái hộp ra nhìn, kia cái đĩa hình trụ, kia là thủy tinh dài dài, trong suốt, sáng ngời cũng để làm? Cái kia là kẹp trúc chắc sai biệt lắm có điều hơn

      xem xong nơi này liền muốn cáo từ, lại nghe Chu Minh cười mắng “ gấp cái gì? Cũng nhìn trời lúc nào rồi? trở về để bác trẫm ngươi keo kiệt, liền bữa trưa cũng cho ngươi được? vừa mới hôm nay vài huynh đệ cũng lại đây, các ngươi dung cơm với trẫm.

      Theo lời Chu Minh, bác chính là tổ mẫu đại trưởng công chúa của Thẩm Thiên Sơn, còn huynh đệ là vài cái hoàng tử, bởi vậy thẩm thiên sơn vội vàng đáp ứng, để Tiểu ốc tử cẩn thận thu thập lại cùng Hoàng đế mấy câu mới xuông thư phòng đợi các hoàng tử

      Buổi chiều từ hoàng cung ra, Thẩm Thiên Sơn trực tiếp bá tước phủ, nhưng là nghĩ quy cớ, như vậy đến hay, đành phải về phủ trước, nghĩ rốt cuộc phải dưa vào cớ gì để đến

      Chuyện này vẫn ở trong long, chưa thấy cơ hội, đến ngày thứ ba du ngoạn, lại thấy ngoại truyện có tiến công con ngựa, khỏi thích thú muốn cưỡi, muốn hàng phục nó, Ai ngờ, con ngựa chính là danh câu hãn huyết, vốn để lai giống hoặc thưởng cho các tướng lập công lớn, mã cực ngạo, chỉ phục tùng chủ của nó, Thẩm thiên Sơn bất quá mới tám tuổi, mặc dù có chút thủ đoạn, nhưng rốt cục là hài tử, bị ngã xuống vài lần, liền đem khuỷu tay cùng đầu gối bị thương

      Đám coi ngựa bị hù dọa, đám khóc cha gọi mẹ, Thẩm thiên Sơn lại kích động đến đỏ mắt, hán chưa từng có thời điểm uất ức đến vậy, hiển hách uy phong há để cho con ngựa hạ? Bởi vậy càng ra quyết tâm, cuối cùng hàng phục huyết mã , nhưng vết thương càng lớn

      Đợi hoàng hậu được tin tới đây, cũng chỉ thấy Thẩm thiên sơn mặt mày xám tro cưỡi hãn huyết bảo, nhìn đứa cháu dáng người cao ngất, hoàng hậu biết tư vị gì: vưa là hận tiểu tử này biết quý thân thể, lại kiêu ngạo vì tuổi còn nhưng lại chịu thua sức mạnh, đối với thủ đoạn của tán thưởng thôi. Tuy thế, nhưng cũng kêu đến Khôn Ninh cung hung hăng răn dạy phen mới bỏ qua, bên lại phái người thỉnh ngự y

      Ai ngờ, đề cập đến ngự y thfi tốt, đề cập đến ngự y, thẩm thiên sơn lại biết thế nào là sai lầm, lại chịu chờ Ngự y lại đây, chạy ra cửa cung nhanh như chớp, làm cho hoàng hậu buồn bực thôi, nghĩ đứa này làm sao? Xem ra cũng là đầu óc bỗng nhiên hỏng a

      Thẩm Thiên Sơn vừa chạy nhanh như chớp ra khỏi cung liền khiến sai văt chạy như bay trở về, đem bộ dụng cụ thủy tinh lấy ra, sau đó hau người cùng bá tước phủ. Canh cửa nhận thức , thấy tam công tử Duệ thân Vương mặt mày xám tro lại đây, rất kinh ngạc, nghe đối phương là tìm tam thái gia liền cho người chạy vào thông báo, nơi này cũng dám chậm trễ mời Thẩm thiên sơn vào cửa

      Chính là nửa buổi chiều, Ninh Tiêm bích mới từ tộc học về Hạnh lâm Uyển, liền nghe Thẩm thiên sơn lại dây, người còn mang thương tích. Nàng nhíu mày, liền với Ninh Đức Vinh” tam gia gia, dì ta hai ngày nữa đến, cho nên hai ngày này ta đến gặp tam gia gia làm thuốc, phải ở nhà bồi dì. Nương ta lải nhải nhiều ngày nay rồi”.

      Đây là nhân chi thường tình, Ninh Đức Vinh đáp ứng , vì thế Ninh Tiêm Bích trở về. Chỉ sau khi Thẩm thiên sơn mang hai gã sai vặt trở vào, nhìn vòng, thấy người khác khỏi có chút thất lạc, hỏiNinh Đức Vinh : "Lục nương đâu?"

      Ninh Đức Vinh thấy mặt xám mày tro cũng rất ngạc nhiên, bên thỉnh ngồi, xắn tay áo xem xét , bên thuận miệng : "Dì và biểu ca Thược Dược muốn tới , hai ngày này nàng thể lại đây."

      "Biểu ca?"

      Thẩm Thiên sơn nhíu nhíu mày, trong lòng cỗ cảm giác thoải mái giống như Ninh Tiêm Bích về sau chỉ biết cùng biểu ca nàng ngoạn với nhau, them quan tâm đến mình. Loại cảm giác này khiến khó chịu

      Bất quá ngẫm lại, nàng cùng mình có quan hệ gì? Vừa là biểu ca, cùng bất quá Ninh gia huynh đệ giống nhau, kỳ mình với nàng có mấy lần gặp mặt? nàng đối với mình có quan hệ gì?

      nghĩ, lại thấy Ninh Đức Vinh hiêu kỳ “ vài cái hộp này là cái gì? Tam công tử đến là tốt rồi, còn mang đến cái gì? Điều này làm cho lão an tâm?” xong liền mở hộp ra nhìn

      Thẩm thiên sơn vì câu này của lão đầu liền đỏ mặt, lúc sau mới lắp bắp “ đây là bộ công cụn thủy tinh làm thuốc, là… Tây Dương dung, ta thấy nó trong suốt , nghĩ cấp lục nương vô cùng tốt…, hoặc là lão tiên sinh cảm giác dùng tốt …liền để cho ngươi dung.”

      chung quy ngượng ngùng , ta trầy da trong cung, lại đến nơi này của ngươi băng bó, nên đem này nó cho lục nương

      Ban đầu còn biết, nhưng mấy ngày nay mấy vị tỷ tỷ cùng số nữ hài ngồi giỡn, khi rảnh rỗi đến tu tưởng trao nhận, chính là nam nữ tặng nhau này nọ, nghe tốt, khi bị người phát bị phatk. Tuy còn , Ninh Tiêm Bích càng , cũng nghi ngờ đến , nhưng biết thế nào, Thẩm Thiên Sơn còn nhưng tâm linh lung, hơi có chút chột dạ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :