1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Dược sư 0 cấp - Dạ Hoang (Võng Du) (51c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 38: Những quả trứng màu

      Diệp Ly Ly cuối cùng cũng được hưởng thụ đãi ngộ trở về từ nhà tù, bang chúng Chúng Nhân Bang lại càng có đồng cảm hơn đối với vị bang chủ đáng thương của họ. phụ mấy cái giá trị PK, nó góp phần tạo nên tính cách con người. Hai người Tài Lang cùng Trúc Hải Thính Tùng tính, bởi vì bọn họ thể được tính là nhân loại.

      người giàu nhất Thế Giới Giang Hồ.

      Còn người là kẻ giết người nhiều nhất Thế Giới Giang Hồ.

      Diệp Ly Ly tới tận bây giờ vẫn còn bóng ma đối với Trúc Hải Thính Tùng, nhìn bóng lưng của mà nghiến răng nghiến lợi. Minh Nguyệt Thiên Lý từ bên trong ra, nhìn thấy bộ dạng cười nhạo bán của . Sau khi nghe chân tướng, cách thản nhiên:

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: thiếu máu.

      [Mật ] Phải Dược Sư: Sao cơ?

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Trong Thương Thúy Sâm Lâm có loại quái vật, chỉ cần bị nó cắn máu chảy như rót.

      [Mật ] Phải Dược Sư: hiểm!

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Chỉ là chợt nhớ tới mà thôi.

      [Mật ] Phải Dược Sư: Dối trá!

      Minh Nguyệt Thiên Lý mỉm cười khiêm tốn, mái tóc đen vén đễ lộ khuôn mặt tuấn dật đầy ôn hòa.

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Quá khen! Quá khen!

      Diệp Ly Ly về phía Thương Thúy Sâm Lâm, Minh Nguyệt Thiên Lý lấy lý do có việc gấp mà phân công cho Lật Phát Thanh trở thành hộ vệ của Diệp Ly Ly. Công việc này vốn dĩ là do Tài Lang giao cho Trúc Hải Thính Tùng làm trước kia, nhưng cuối cùng người nào đó thể chịu đựng được mưu mô của Trúc Hải Thính Tùng nên loại bỏ ta, đành phải miễn cưỡng dùng tới Lật Phát Thanh.

      Lật Phát Thanh mặc chiếc áo khoác màu trắng chầm chậm mở đường phía trước, trong mắt mang theo vui vẻ, phảng phất như rất cam tâm tình nguyện. Tốc độ ra tay của lại càng khiến cho Diệp Ly Ly phải lùi về sau vài bước, mỗi lần lại tưởng rằng lấy quái vật ra để xả giận.

      Diệp Ly Ly nhìn thân thủ nhanh nhạy của , hỏi:

      [Mật ] Phải Dược Sư: Là chiến sĩ à?

      Sát khí, thủ đoạn, hoàn toàn chỉ có chiến sĩ mới có.

      [Mật ] Lật Phát Thanh: phải.

      [Mật ] Phải Dược Sư: Pháp sư?

      Chiêu thức, hiệu suất, cũng đúng là chỉ pháp sư mới có.

      Lật Phát Thanh đút tay vào trong túi áo khoác, cánh tay đánh liên tục cũng dừng lại.

      [Mật ] Lật Phát Thanh: ra cũng gần đúng rồi. Ta là mục sư, Thế Giới Giang Hồ còn gọi là dược sư.

      Quái vật xông đến trước mặt đều bị đánh ngã xuống đất.

      pháp! Tuyệt đối là pháp!

      Nào có dược sư nào lại trâu bò như vậy?

      [Mật ] Lật Phát Thanh: Chị dâu cũng biết, ra chỉ cần có trang bị cực phẩm, muốn miểu sát kẻ mạnh hơn mình cũng phải là được.

      Diệp Ly Ly gật gật đầu.

      [Mật ] Lật Phát Thanh: Thế nhưng lúc đối chiến với người khác ta lại thích dùng kỹ năng của chính mình hơn.

      Lật Phát Thanh cười nhạt, nụ cười mang theo chút nham hiểm, lại hoàn toàn tương xứng với bộ dạng sạch của .

      [Mật ] Lật Phát Thanh: Đúng rồi chị dâu, trong ngục giam chị có nhìn thấy người nào ?

      Người?

      Nhớ tới cái người tên gọi Đồ Lục Giả trong phòng giam cấp cao kia, Diệp Ly Ly bỗng nhiên dừng bước nhìn bóng dáng nhàn nhã của Lật Phát Thanh. Lật Phát Thanh quay đầu lại, mỉm cười đến ôn hòa.

      [Mật ] Lật Phát Thanh: Có chút ân oán với .

      Diệp Ly Ly giật mình.

      Lật Phát Thanh xoay người sang chỗ khác, phất phất tay tiếp:

      [Mật ] Lật Phát Thanh: Cũng phải chuyện gì to tát đâu. Chúng ta tiếp tục thôi, đến phía trước là có thể bắt được vài con quái rồi.

      [Mật ] Phải Dược Sư: Cái kia...

      [Mật ] Lật Phát Thanh: Sao vậy?

      [Mật ] Phải Dược Sư: Làm sao để bắt quái?

      [Mật ] Lật Phát Thanh: …

      đời này, chỉ sợ cũng chỉ có Trúc Hải Thính Tùng mới có thể ứng phó được với kiến thức có vấn đề của tân thủ Diệp Ly Ly. Bây giờ Lật Phát Thanh dường như hiểu vì sao Minh Nguyệt Thiên Lý tự mình theo . lục trong túi đồ của mình rồi giao dịch {Mảnh lưới bắt quái} cho Diệp Ly Ly. định quay đầu về đột nhiên từ sâu trong Thương Thúy Sâm Lâm bay ra rất nhiều chim chóc, ràng bên trong trận ẩu đả kịch liệt.

      [Mật ] Lật Phát Thanh: Có người tới đây.

      [Mật ] Phải Dược Sư: Là người của Chúng Nhân Bang!

      [Phụ cận] Phong Tiếu: Bang chủ Phải! Bắt lấy!

      [Phụ cận] Đại Lão Gia: Đừng để cho bọn chúng cướp được!

      [Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Đám mê trai kia, dựa vào cái gì mà dám tranh đoạt trứng màu với chúng ta chứ?

      [Phụ cận] Lão Tử Là Chu Bá Thông: Hình như… hình như là bọn họ bắt được trước phải.

      [Phụ cận] Tiểu Đệ Đệ: Lão Tam chết tiệt! Đừng có giấu đầu lòi đuôi!

      [Phụ cận] Phong Tiếu: tóm lại, bang chủ Phải mau bắt lấy!

      Diệp Ly Ly vẫn còn thừ người quả trứng lớn bằng lòng bàn tay sặc sỡ màu sắc bay tới. thân khinh công trốn chạy được luyện tốt, nhanh chóng bắt được quả trứng. Chỉ tiếc...

      Lực lớn như vậy.

      Theo ánh hào quang còn sáng hơn cả vàng, dung mạo Diệp Ly Ly bắt đầu thay đổi. Nếu Diệp Ly Ly có thể nhìn thấy màn hình lúc này nhất định nhìn thấy giá trị tướng mạo của mình thay đổi giống như lần đăng nhập đầu tiên sau khi hệ thống nâng cấp, nghịch với quá trình tự nhiên. Ngay cả Lật Phát Thanh cũng kinh ngạc, nụ cười nhạt môi cương cứng.

      [Mật ] Lật Phát Thanh: Cho dù là trứng màu cũng khác thường quá rồi, khó trách sao nó lại nổi tiếng như vậy.

      Diệp Ly Ly chỉ nghe thấy thanh đinh tai.

      [Hệ thống] Chúc mừng! Hệ thống trứng màu nâng giá trị tướng mạo của bạn lên 50%!

      Lấy lại tinh thần từ trong ánh sáng vàng chói lọi, Diệp Ly Ly im lặng đến ngưng nghẹn. Thiết lập của Kỷ Nguyên Ma Pháp cũng quá thối rữa, nếu là sài cách vụng trộm gì, đằng này lại trước mặt mọi người, há chẳng phải là lừa người đời lấy tiếng à?

      Bang chúng Chúng Nhân Bang sôi trào!

      [Phụ cận] Phong Tiếu: Bang chủ Phải! Làm sao lại tự dùng cho chính mình rồi?

      [Phụ cận] Đậu Hũ Thối: Chúng ta còn định đưa cho lão đại Thính Tùng dùng đấy!

      Diệp Ly Ly nghĩ rằng chắc tên Trúc Hải Thính Tùng kia cũng cần thứ này đâu. Thế nhưng lại nghe bang chúng tiếp cách bi phẫn:

      [Phụ cận] Đại Bạch: Nếu là lão đại Thính Tùng hoặc lão đại Tài Lang dùng giá trị tướng mạo có lẽ bị giảm xuống dưới 50%, vậy mấy muội muội kia có thể bỏ qua hai người họ mà theo bọn ta rồi!

      [Phụ cận] Khắp Thiên Hạ Ta Đẹp Trai Nhất: Nếu để cho Minh Nguyệt Thiên Lý dùng cũng được!

      [Phụ cận] Bánh Bao Nhân Thịt: Đúng đấy! Lúc đó nhìn xem hậu cung mê trai của còn có thể mê nữa hay !

      Diệp Ly Ly sâu thừa nhận, định cái gì lại bỗng nhiên mở to mắt.

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Tài Lang? Tài Lang từng dùng hệ thống trứng màu?

      Tướng mạo tại phải là của Tài Lang.

      Lật Phát Thanh nhìn thấy khuôn mặt như bị mê hoặc liền biết rằng vẫn chưa biết đặc tính của hệ thống trứng màu.

      [Mật ] Lật Phát Thanh: Hệ thống trứng màu có thể khiến cho giá trị tướng mạo của người chơi tăng lên hơn 50%, nhưng đôi khi nó cũng có chút mâu thuẫn với người chơi. Nếu nhân vật nào hoàn mỹ hơn so với người bên ngoài chuyện rất phức tạp đấy! Thế cho nên người chơi sử dụng trứng màu có lúc tăng lúc giảm giá trị tướng mạo của mình.

      [Mật ] Phải Dược Sư: …

      [Mật ] Lật Phát Thanh: Đứa nào cũng thích cái đẹp mà.

      Diệp Ly Ly rơi lệ đầy mặt, tội danh lừa đời lấy tiếng nhất định là phải vác vai rồi. Nhìn cái đám hậu cung Minh Nguyệt bắt đầu hung hăng trừng mắt, trừng đến tinh lực dồi dào.

      Ba mươi sáu kết, chạy là thượng sách!

      Diệp Ly Ly kéo ống tay áo màu trắng của Lật Phát Thanh, nhảy lên ngọn cây, nhảy vài cái bỏ xa mọi người. Bang chúng Chúng Nhân Bang nhao nhao oán hận bang chủ có phúc hậu của mình, vội vàng bỏ của chạy lấy người trước khi hậu cung của Minh Nguyệt Thiên Lý đuổi theo, hù dọa cho chim tước bay ra vô số.

      Trong lúc Diệp Ly Ly chạy bán sống bán chết về thành, diễn đàn nhanh chóng xuất hàng loạt các bài việt mang tính chất công kích. Chẳng hạn như: “Trứng màu xuất ở Thương Thúy Sâm Lâm, lại bị bang hội đứng đầu thành cưỡng đoạt!”, “Làn da thân thể do cha mẹ ban cho làm sao có thể chỉnh sửa?” hoặc “Ánh vàng xán lạn, hành trình vịt con xấu xí hóa thành thiên nga! Có kèm video”.

      Tóm lại, video, screenshots, đủ thứ máu chó dưới những ngòi bút tuyệt vời, thậm chí còn dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

      Phần lớn video đều có trọng điểm là quá trình các muội muội Minh Nguyệt Cứu Viện Đoàn bị đoạt quái, cướp trứng màu. Sau khi đoạn video Diệp Ly Ly “nuốt” trứng màu được phát tán, đoạn video đàn hát dưới Minh Nguyệt Lâu lúc trước cũng được lục lọi trở lại.

      Minh Nguyệt Cứu Viện Đoàn ở ngoài sáng đâm đâm thọt thọt, dư luận dần chuyển hướng về phía kẻ đáng ra là nạn nhân – Diệp Ly Ly.

      Từ sau khi Phải Dược Sư trở thành kẻ thù chung của thành Bình Tuyền, lại lần nữa trở thành kẻ thù chung mà toàn bộ người chơi ở Kỷ Nguyên Ma Pháp thống hận.

      Bên ngoài thành Tác Đa Mã, hai người già ngồi bên vệ đường, nhìn bóng trắng mặc áo xanh xẹt qua, sau đó chồng chất người đuổi theo khiến cho bụi tung mù mịt. thanh đóng cửa xuất , cuối cùng đám người va phải cổng thành đến mắt mũi sưng bầm, người phía sau đâm vào người phía trước.

      Dù sao phải ai cũng có khả năng độn thổ, chạy theo bang chủ cũng phải nhìn đường.

      Các bang chúng cuồng trai trong thành lúc này mới mở cổng.

      Bóng hình xinh đẹp của những người trong Minh Nguyệt Cứu Viện Đoàn ngay lập tức đập vào mắt, sau lưng đột nhiên xuất hỏa cầu cùng vô số ám khí.

      Cổng thành mở ra, các bang chúng chạy thẳng đến Trích Nguyệt tửu quán, chợt có nhóm chạy về phía Xuân Thủy Trạch bên bờ biển. Thích PK sao? Cường hãn như thế nào? Vẫn thể trêu vào Minh Nguyệt Cứu Viện Đoàn.

      Ngoài cổng thành, hai người Hán nhìn nhau cười. Người cao gầy :

      [Phụ cận] Cao Sấu Lão Hán: Người trẻ tuổi, đúng là náo nhiệt.

      Người hơi béo cười ôn hòa, :

      [Phụ cận] O Bàn Lão Hán: Hồi xưa chúng ta cũng thú vị như thế thôi!

      [Phụ cận] Cao Sấu Lão Hán: Đúng vậy.

      Bởi vì nhân khí xói mòn, quản lý Kỷ Nguyên Ma Pháp mời nhân sĩ nổi danh tứ phương tham gia trò chơi, ý đồ chính là lợi dụng hiệu ứng người có tiếng tăm để mang lại khí cho trò chơi. Trong đó có đôi song ca Solomon nổi tiếng trong giới nhạc, thú vị ở chỗ là đôi song ca này giải nghệ hơn năm mươi năm trước. Hai người chu du thế giới bằng du thuyền, những sáng tạo nhạc đều chứa đựng tình cảm sâu sắc.

      Người hơi béo hát.

      Người cao gầy đàn.

      nhạc của bọn họ tràn ngập vui sướng và nhiệt tình, mang đến cơn gió mát trong trẻo cho thế giới khoa học kỹ thuật đại ngày nay, khó trách chiếm được tiếng vỗ tay kéo dài dứt trong giới nhạc. Hai người bây giờ cũng lớn tuổi, ba năm qua chưa từng sáng tác ra bất kỳ ca khúc nào mới. Kỷ Nguyên Ma Pháp công bố chuỗi danh sách người nổi tiếng rất dài, hai người Solomon đương nhiên có mặt trong đó. Chỉ tiếc ngày nay cũng phải thời đại mù quáng vì thần tượng, cho nên tiếng vang cũng lớn lắm.

      Lúc này đây, ai chú ý tới hai người cao tuổi lẳng lặng ngồi bên vệ đường thành Tác Đa Mã, bọn họ vùi đầu viết cái gì đó, rồi ngẩng đầu mỉm cười nhìn người đến người đường.
      tart_trung thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 39: Ân oán

      Tài Lang đứng bên cạnh bờ biển, với Trúc Hải Thính Tùng:

      [Mật ] Tài Lang: Trong ngục giam chính là cái người được nộp tiền bảo lãnh kia?

      thoáng nhìn qua người bên cạnh vẫn lời.

      [Mật ] Tài Lang: Vẫn còn choáng à?

      Trúc Hải Thính Tùng từ từ nhắm hai mắt, lời nào.

      [Mật ] Tài Lang: Chậc chậc, nên rèn luyện, nên rèn luyện.

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: sợ ta chém Phải Dược Sư để hả giận à?

      [Mật ] Tài Lang: Chuyện do mình làm tự mà chịu, muốn chém cũng có cách.

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: Chỉ là chú giúp ai đó trả thù mà thôi.

      Tài Lang chỉ cười mà .

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: Giá trị đạo đức của ta còn đủ để nộp tiền bảo lãnh ta, biết tìm khắp Kỷ Nguyên Ma Pháp này kẻ nào có giá trị đạo đức cao tới 1500.

      Muốn nộp tiền bảo lãnh cho phạm nhân giá trị đạo đức phải gấp ba so với giá trị PK. Dự đoán cách khiêm tốn giá trị PK của Đồ Lục Giả trong ngục giam ít nhất cũng phải 500, cho nên nhất định phải có giá trị đạo đức 1500 mới có thể bảo lãnh ta.

      Nếu như giá trị đạo đức được tìm bằng cách hoàn thành nhiệm vụ giống như Trúc Hải Thính Tùng ít nhất phải chém chết 1500 người, số lượng này cũng quá đáng sợ rồi.

      Minh Nguyệt Thiên Lý lúc này khẳng định rất buồn rầu.

      Vốn là bị bao vây bởi Minh Nguyệt Cứu Viện Đoàn, sau đó tới hai đứa em trai chuyện gia gây chuyện.

      Tiểu Cam Đạo Phu núp ở nơi hẻo lánh, nhìn hai người trai nhìn nhau, hai mắt giao nhau kịch liệt. Lật Phát Thanh mặc áo khoác màu trắng, vẫn đút tay vào túi quần như trước, bộ dạng nhàn nhã.

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Với tư cách là trai, nên vì em trai mà lo phân ưu giải hạn.

      Gân xanh giần giật thái dương của Minh Nguyệt Thiên Lý.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Chuyện do mình gây ra tự mà giải quyết.

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Được rồi, em chỉ muốn hỏi chút, lúc trước khi phát ra Phải Dược Sư là nhân , lại có ý định cướp trang bị của mình, làm gì?

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Giết!

      Hơn nữa cũng làm, đương nhiên là giết nhầm người.

      Lật Phát Thanh nhìn ánh nắng sáng lạn bên ngoài cửa sổ, thời tiết như thế này rất thích hợp để tắm nắng. Đột nhiên thở dài, :

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Xem ra hôm nay chân ra khỏi nhà rồi.

      Miệng nhếch lên, Lật Phát Thanh đứng dậy, từ từ ra khỏi Trích Nguyệt tửu quán.

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: lâu gặp, hai tên bạn già.

      Bên ngoài tửu quán, người ôn nhã đứng dưới gốc cây Lê, ánh mắt sắc bén như đao.

      Người nọ mặc hắc y, sát khí đầy người.

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Chúc mừng, chúng ta lại gặp nhau.

      Người áo đen phất tay, lôi đài nhô lên giữa đường, mười người chơi mặc đồng phục tự động trải thảm đỏ xung quanh, hai bên dựng đầy giá treo vũ khí, nghiễm nhiên trở thành lôi đài tỷ võ.

      [Phụ cận] Hắc Nhân: Xem ra khu này trở thành địa bàn của người phương Đông rồi, bọn ta đến đây cũng phải “nhập gia tùy tục” thôi!

      Chiếc áo khoác màu trắng của Lật Phát Thanh bay phần phật trong gió, mái tóc màu nâu bay.

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Tiểu Cam Đạo Phu, đừng có trốn, lên !

      Tiểu Cam Đạo Phu run rẩy lui ra phía sau.

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Đừng kéo em, cũng tại cả đấy! bảo đừng nhiều chuyện rồi mà, có muốn kiếm chuyện cứ dùng tài khoản nhân . Chuyện tốt làm xong mà còn bị đuổi giết!

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Tiểu Cam Đạo Phu lên, mình ta có chơi ?

      Ánh mắt của người áo đen rơi lên người Tiểu Cam Đạo Phu dốc sức liều mạng lui ra phía sau, khẽ :

      [Phụ cận] Hắc Nhân: Giết lần cho sảng khoái, sau này cũng còn ai đuổi giết.

      Trong mắt người áo đen xẹt qua khí lạnh tàn khốc, dù sao trò này chơi hai người mới vui!

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Muốn lên lên !

      Tuy nhiên, cảnh tượng khủng bố tàn sát hàng loạt dân trong thành ngày đó của Hắc Nhân vẫn còn mồn trước mắt, mà người có vẻ ngoài ôn nhã như Đồ Lục Giả lại theo tàn sát cả thành, huyết tẩy bang hội, càng khiến cho hãi hùng. Thế nhưng vì thoát khỏi chuyện bị đuổi giết ngừng, liều mình đánh màn bạc là trở lại. Ngược lại ...

      Tiểu Cam Đạo Phu nhìn Lật Phát Thanh chẳng chút để ý. Giống với , trai của cũng chỉ có thể tự cầu phúc mà thôi.

      Lật Phát Thanh nhảy lên đài cao, ánh mắt đặt lên những chiếc giá đỡ vũ khí cao cấp, có chút băn khoăn. Sau đó nhìn Đồ Lục Giả, cười :

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Lão đại hào phóng.

      Hắc Nhân hừ lạnh tiếng.

      Hắc Nhân là chiến sĩ, Tiểu Cam Đạo Phu lại là pháp sư.

      Chức nghiệp của Đồ Lục Giả là mục sư, mà chức nghiệp của Lật Phát Thanh cũng là mục sư.

      Tính ra Lật Phát Thanh có bỏ hết vốn liếng cũng có phần thắng.

      Lật Phát Thanh tiện tay chọn kiện vũ khí, cười nhạt :

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Bắt đầu .

      Dứt lời, lưỡi đao bay đến chóp mũi.

      Ánh đao lướt qua, chuyển hướng về phía Tiểu Cam Đạo Phu, ngay cả cơ hội ném {Thuật hồi phục} mà Lật Phát Thanh cũng có, Tiểu Cam Đạo Phu hóa thành tia sáng tử vong.

      [Phụ cận] Hắc y nhân: Mặc trang bị tốt nhất vào.

      Lật Phát Thanh chống lại đôi mắt chứa đựng giận dữ kia, bỗng nhiên cách nào nhúc nhích, tùy ý để thanh đao đánh vào đầu vai.

      Đồng thời, tia sáng ôn hòa rơi vào người , bởi vì là mục sư đến từ hai phe phái khác nhau, tuy lượng máu có thể hồi phục nhưng lại làm cho miệng vết thương đau nhức hơn gấp bội.

      Lật Phát Thanh kiềm chặt đầu vai, nửa quỳ mặt đất.

      [Phụ cận] Hắc y nhân: Đứng mà cũng dậy còn nhận thua ?

      Lật Phát Thanh bỗng nhiên mở to mắt. hiểu vì sao bọn họ cầu hai người cùng lên sàn tỷ võ. Thứ bọn họ muốn phải là cái chết của .

      Đao rơi!

      Máu nhiễm!

      Máu nhiễm!

      Đao rơi!

      Lật Phát Thanh đứng dậy cách gian nan, sắc mặt trắng bệch. cắn răng :

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Các người đừng có khinh người quá đáng!

      {Thuật hồi phục hắc ám} phóng ra đánh vào đám người phe phái chính nghĩa, đó là tra tấn bên trong cả tra tấn.

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Khinh người quá đáng!

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Cái loại…

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Lời ngon tiếng ngọt lừa gạt người khác.

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Gièm pha châm ngòi ly gián.

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Đồ vô sỉ, có tư cách gì mà khinh người chứ?

      Biểu cảm của Đồ Lục Giả vẫn trong trẻo lạnh lùng như trước, phối hợp rất chặt chẽ với Hắc Nhân. Đao vung lên, {Thuật hồi phục} cũng đồng thời phóng ra, ngay cả cơ hội lời cũng chừa cho Lật Phát Thanh.

      Lật Phát Thanh phải loại người quật cường, nhưng lại hết lần này tới lần khác vẫn đứng lên.

      lầu hai Trích Nguyệt tửu quán, Diệp Ly Ly tựa vào cửa sổ, lẳng lặng nhìn đám người bên dưới.

      Thêm người đứng đằng sau nghiên cứu toàn cục, hoàn toàn chút quan tâm đến em trai của mình nhận lấy trận trả thù tàn khốc. Diệp Ly Ly xoay người liếc cái.

      Minh Nguyệt Thiên Lý nâng tách trà, nhấp ngụm.

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Nó chính là loại người có thích lừa gạt kẻ khác.

      Diệp Ly Ly nhíu mày.

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Nhà nó có rất nhiều em, lại người em . Cha mẹ Tiểu Lật nuông chiều nó từ , thỏa mãn mọi nguyện vọng của nó, kể cả những trò chơi. Thế nhưng chuyện lừa gạt lại rất quan trọng, quả là nó đúng, nhất là lừa gạt người khác vì lợi ích của mình.

      [Mật ] Phải Dược Sư: Muốn lừa gạt ai cũng phải có người chấp nhận lừa gạt mới làm được.

      Bên ngoài tửu quán.

      Đao rơi!

      Máu nhiễm!

      Diệp Ly Ly nhìn đoạn hình ảnh ngừng lặp lại, chợt nhớ tới lúc mình bị “tẩy trắng” khi mới vào trò chơi, chẳng qua tình cảnh lúc này của Lật Phát Thanh chỉ thê thảm “hơn chút” mà thôi. Sau khi hệ thống nâng cấp toàn bộ, hệ thống cảm xúc cũng được thiết lập. Do mục sư của hai phe phái có thể có hiệu quả trong mặt cảm xúc nên hệ thống càng khiến cho mức độ đau đớn tăng gấp bội, càng khiến cho nạn nhân gặp đả kích cả về thân xác lẫn tâm lý.

      Lật Phát Thanh đứng lên, mồ hôi lạnh chảy xuống theo thái dương nhưng bên môi vẫn treo nụ cười nhàn nhạt.

      [Phụ cận] Lật Phát Thanh: Các người đều tính sai cả rồi, ra mức độ cảm nhận vẫn thấp hơn 50% đó! Đau đớn này chả là cái gì cả.

      [Phụ cận] Đồ Lục Giả: Lại lừa gạt.

      [Phụ cận] Hắc y nhân: dối hết bài này đến bài khác, có chết cũng biết hối cải!

      Tia sáng xuất .

      Lật Phát Thanh lại hồi sinh sau tử vong.

      [Phụ cận] Đồ Lục Giả: phát cáu rồi.

      [Phụ cận] Hắc y nhân: Trả thù là quá đáng sao?

      [Phụ cận] Đồ Lục Giả: Dù sao cũng như nhau thôi.

      Hắc Nhân quay đầu , hừ lạnh tiếng.

      Ân oán hỗ trợ lẫn nhau, đúng là nên gì.





      --- ------ -------
      tart_trungTử Mặc thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 40: Trở về

      Sở Phi du lịch ở Kỷ Nguyên Ma Pháp đến đắc ý.

      Dạo vòng diễn đàn lại phát đội quân cứu viện ở Kỷ Nguyên Ma Pháp vốn dĩ chiếm cứ trang nhất bị chen mất, mà thay vào đó là hai bài viết mang tính chất công kích Phải Dược Sư và thức tỉnh của Thần Vương.

      Trận trả thù tàn nhẫn trong nội thành Tác Đa Mã hôm trước dưới ngòi bút tài tình trở thành câu chuyện “đẫm máu”. Ba nhân vật chính đều là nhân vật “dùng địch trăm”, giai nhân theo đuổi khắp nơi. Trong khi đó, bài viết về Thần Vương thần hồn điên đảo biết được ai bắt đầu dần dần phát tán rộng rãi khiến cho người người thổn thức thôi.

      Có người để ý tới Minh Nguyệt Thiên Lý, Phải Dược Sư, Thần Vương cùng Lật Phát Thanh đều là những kẻ kinh người như nhau. Khác biệt chính là Minh Nguyệt Thiên Lý cùng Phải Dược Sư tu thành chính quả, hai kẻ khác lại tẩu hỏa nhập ma.

      Sở Phi khẽ cười, cảm thấy chỉ vài câu chuyện mà cũng được người ta dựng lên thành rắc rối phức tạp như vậy. vẫn dạo hóng gió trong trò chơi, cứ nhàn nhã ngắm hoàng hôn cùng bình minh, cuộc đời thanh thản.

      Chợt nhớ tới Lam Kiều, tên kia dường như cũng rất thảm, vốn bị Phải Dược Sư lừa gạt, sau đó lại bị Tuyết Nguyệt Lưu Ly dụ dỗ. Tuy nhiên, lần bị lừa gạt thứ hai lại do chính đoạn tuyệt quan hệ trước, tính là thiệt thòi.

      Cuối cùng, vẫn là “cây to đón gió lớn”!

      Sở Phi nằm boong chiến thuyền Long Cốt, lẳng lặng nhìn bầu trời trong xanh phía . Mây trôi bồng bềnh, nhạc đâu đó văng vẳng ca khúc mà đôi song ca Solomon sáng tác lúc đến vùng thảo nguyên du lịch cách đây ba năm. Tính ra tới ngày hôm nay, người nhàn nhã nhất trong trò chơi lại là - phó hội trưởng bang hội Lam Kiều. Có nhiều thứ, cũng phải là thể buông tay.

      Lúc này, ô bạn hữu bỗng nhiên báo động.

      Tin nhắn là của Tài Lang, bảo rằng bọn họ phải quay về Thế Giới Giang Hồ.

      Sở Phi bĩu môi, nhắm mắt lại.

      Ô bạn hữu lại tiếp tục báo động, đều là những người bạn tốt ở Chúng Nhân Bang và Lam Kiều.

      Trước lần gặp lại nhau, danh sách bạn hữu của luôn trống rỗng, từ sau khi tiếp xúc với Chúng Nhân Bang mới dần dần có thêm bạn bè. Mỗi lần nhìn thấy những cái tên quen thuộc sáng lên, cho dù du lịch mình cũng còn cảm thấy đơn. vẫn còn có bạn bè.

      Sở Phi nhìn danh sách bạn bè, chỉ sáng lên chứ có tối.

      Chắc là buồn bực vì chào tiếng.

      Thế nhưng vì sao bọn họ lại bỗng nhiên quyết định trở về Thế Giới Giang Hồ? Chẳng lẽ là bởi vì thức tỉnh của Thần Vương sao? Nhìn sao đám người Tài Lang cũng phải loại người sợ phiền phức như vậy.

      [Phụ cận] Phải Pháp Sư: Chị thân cùng Minh Nguyệt Thiên Lý trở về.

      thanh bay bổng truyền xuống từ cột buồm. Nếu như trở về thành lần trước là dùng {Phù về thành} lần này tìm được Sở Phi cũng chỉ vì lạm dụng quyền lợi GM (1) mà thôi. Sở Phi nhìn , xem thường việc tuân thủ nguyên tắc của GM.

      (1) GM: Game Master, quản lý game, người “cầm cân nảy mực” của game online.

      Diệp Khâm dựa vào cột buồm, chút cảm giác áy náy.

      [Phụ cận] Phải Pháp Sư: Ta cũng đâu có làm chuyện gì phá hư cân đối của trò chơi đâu. Trở về , bọn ta quay lại Thế Giới Giang Hồ, cho nên chỉ có thể mượn nhờ chiến thuyền Long Cốt.

      [Phụ cận] Sở Phi: Hai vị bang chủ đó gặp chuyện may à?

      [Phụ cận] Phải Pháp Sư: Thể nghiệm hoạt động đến kỳ hạn, chị ấy cùng Minh Nguyệt Thiên Lý lại bị truyền tống về Thế Giới Giang Hồ. Chỉ có điều, biết là bị đưa đến nơi nào!

      Sở Phi cười nhạo, Diệp Khâm ràng là sốt ruột muốn chết rồi mà còn cố tự trấn định.

      [Phụ cận] Sở Phi: thể dùng đặc quyền của GM để động tay vào à?

      [Phụ cận] Phải Pháp Sư: Tên Tuyết Nguyệt Lưu Ly kia vừa mới trách cứ với công ty Quỳnh Đạo Tư, cho nên mọi đặc quyền của Thịnh Thế đều bị rút về.

      [Phụ cận] Sở Phi: Đáng đời! Thế nhưng hai trò chơi xác nhập lại với nhau đúng là kích thích.

      [Phụ cận] Phải Pháp Sư: Chính xác là rất kích thích.

      Tài Lang đứng mũi thuyền Xuân Thủy Trạch, theo con đường lúc đến để trở về điểm xuất phát. mỉm cười với Trúc Hải Thính Tùng:

      [Mật ] Tài Lang: Tự mình đa tình.

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: Sở dĩ bác bỏ đề án kia hoàn toàn là vì kỹ thuật của bọn họ đủ.

      [Mật ] Tài Lang: Sở dĩ truyền tống Ly Ly cùng Minh Nguyệt Thiên Lý đến Kỷ Nguyên Ma Pháp chỉ vì muốn lợi dụng dung mạo của Ly Ly cùng bối cảnh của Minh Nguyệt Thiên Lý mà thôi.

      Trúc Hải Thính Tùng nhắm mắt lại. Tài Lang vẫn mỉm cười như trước.

      [Mật ] Tài Lang: Ngược lại là tự mình gấp gáp, khiến cho Ly Ly nghi ngờ.

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: Ta cảm thấy nghi ngờ ở chỗ nào cả.

      [Mật ] Tài Lang: Đương nhiên là cảm thấy rồi. Nhất định cậu cũng nhìn thấy ưu điểm đầy người của Ly Ly đâu.

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: ... Vậy sao?

      [Mật ] Tài Lang: Nhất định cậu biết lúc Ly Ly cười rộ lên trông rất đáng

      [Mật ] Tài Lang: Khi còn bé cũng thích cười, khiến cho mẹ con bé lo lắng vô cùng.

      [Mật ] Tài Lang: Từ đến lớn đều chưa từng gọi tiếng ba.

      [Mật ] Tài Lang: Chắc bởi vì mẹ con bé nên chán ghét ba của mình.

      [Mật ] Tài Lang: Bây giờ có thể cười được như vậy rồi, chú là rất vui.

      [Mật ] Tài Lang: Nhất định là cậu biết Ly Ly rất dũng cảm.

      [Mật ] Tài Lang: Rất kiên cường.

      [Mật ] Tài Lang: Còn rất cố gắng.

      [Mật ] Tài Lang: Vô cùng... Này Thính Tùng, cậu lại say tàu nữa à? Mau nghỉ , nhìn cậu dường như rất muốn ói.

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: có cách nào.

      [Mật ] Tài Lang: Đúng vậy, chứng bệnh say tàu này có cách nào để trị tận gốc.

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: …

      Dưới đuôi thuyền, có hai người xả đôi cánh đen xuống, lẳng lặng nhìn thành Tác Đa Mã dần mờ nhạt.

      Sứ thần trẻ tuổi gối đầu lên đùi sứ thần tục tằng, hai mắt nhắm lại như ngủ trong khi miệng lẩm nhẩm như mê.

      [Phụ cận] [Hệ thống] Đại Sứ Thần: Lại nhìn thấy Thần Vương và bằng hữu của nôn mửa, gặp Phải Dược Sư rồi sao lại ra ?

      [Phụ cận] [Hệ thống] Sứ Thần Chính Nghĩa: Đám người đó đều giả dối.

      [Phụ cận] [Hệ thống] Đại Sứ Thần: Giả dối biết sao?

      [Phụ cận] [Hệ thống] Sứ Thần Chính Nghĩa: Chỉ là cảm thấy, trưởng thành như vậy khiến cho người ta muốn ói, giả dối cũng ngoại lệ.

      [Phụ cận] [Hệ thống] Đại Sứ Thần: Chán ghét những chuyện tốt đẹp giống như thứ mà sứ thần nên có, hay là chúng ta đổi tên , gọi là “Tinh Dạ Vũ”?

      Sứ thần tục tằng câm nín.

      [Phụ cận] [Hệ thống] Đại Sứ Thần: Chúng ta phải sứ thần, mà chỉ là khí.

      Hẹn gặp lại, thành Tác Đa Mã.

      Hẹn gặp lại, Kỷ Nguyên Ma Pháp.

      Thế Giới Giang Hồ.

      Dưới ánh trăng sáng rỡ.

      người áo đen đứng bên vách núi, vách đá phía sau mọc lên san sát như cánh rừng, sóng biển trắng xóa như tuyết ngừng xô đập cọ rửa bờ biển.

      người áo xanh đơn giản, tay vịn vào vách đá cheo leo thu thập thảo dược sinh trưởng trong khe đá.

      Người áo đen nhăn mặt, hừ lạnh tiếng.

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Thu thập bao lâu nay mà {Thần Nông y tịch} vẫn chưa hoàn thành.

      Người áo xanh đạp lên vách đá, trong tay cầm lấy đóa hoa màu trắng .

      [Mật ] Phải Dược Sư: Nhiệm vụ này là nhiệm vụ giới hạn giống của Trúc Hải Thính Tùng, thể loại cùng số lượng dược liệu ngày càng tăng, cho nên có khả năng hoàn thành triệt để.

      Người áo đen nhìn những cánh bướm hồng lờn vờn quanh người áo xanh. Từ sau khi kỹ năng {Tâm tư tương thông} thăng cấp, sủng vật của hai người đều nhận đối phương làm đồng chủ nhân. Cái này Diệp Ly Ly cũng gì, chỉ là ngay cả đàn bướm hồng mà Minh Nguyệt Thiên Lý thường triệu hoán ra cũng bay nửa về phía .

      Nhìn nửa đàn bướm hồng diễm lệ kia cũng biết thuộc tính của chúng rất mạnh mẽ. Minh Nguyệt Thiên Lý hừ lạnh, chắp tay sau lưng ngẩng đầu ngắm trăng, vô số bướm hồng bay quanh , tỏ vẻ trung thành với , xa rời.

      [Mật ] Phải Dược Sư: lo lắng cho đám em trai của huynh à?

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Có gì để mà lo lắng?

      [Mật ] Phải Dược Sư: Bạc tình bạc nghĩa.

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Nàng vẫn nên lo lắng cho em trai của mình hơn, à còn có cả Tài Lang nữa nha, làm nhốn nháo cả trò chơi.

      [Mật ] Phải Dược Sư: Có cái gì mà lo lắng? thể liên hệ được trong trò chơi logout ra ngoài liên hệ.

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Có thể logout sao?

      [Mật ] Phải Dược Sư: ... .

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: ... Ngốc!

      Diệp Ly Ly ngẩng đầu, trong trò chơi là nửa đêm, ánh trăng mênh mông đỉnh đầu. Người đàn ông kia chắp tay sau lưng đứng bên vách núi, thoạt nhìn mê hoặc hồn người...

      Nghiến răng nghiến lợi!

      Diệp Ly Ly nhảy lên khỏi vách đá, vung tay ném ra mấy chai thủy tinh đủ hình dáng.

      Oanh!

      Oanh!

      Oanh!

      con sóng lớn cao vạn trượng (2) đánh về phía vách núi, nuốt trọn.

      (2) Trượng là đơn vị đo chiều dài cổ của Việt Nam và Trung Quốc. 1 trượng = 3,33 m.

      Người mặc áo đen ngọc thụ lâm phong (3) đều ướt nhẹp cả người.

      (3) Ngọc thụ lâm phong: Nghĩa là "cây ngọc đón gió". Người con trai có nét kiêu hùng, người con có nét kiêu sa đều được ví như cây ngọc, đứng trước gió mạnh mà hể bị đổ, lại càng đẹp hơn nữa. "Ngọc thụ lâm phong" trong tướng học là tướng quí.

      [Mật ] Phải Dược Sư: Thử thuốc mới luyện chế.

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Làm dược sư sao có thể đùa như vậy?

      Diệp Ly Ly ngắm nhìn sóng biển, chỉ mỉm cười.
      tart_trungTử Mặc thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Q.5 - Chương 41: Thí luyện

      Gió núi táp vào mặt.

      Tiếng thông reo khắp bờ biển.

      hổ là Thế Giới Giang Hồ đậm chất tình lữ, bên Tây phương kia bất luận cảnh trí hay khí đều vẫn thua kém vài phần.

      Vực sâu Lạc Nhật với tư cách là nhân chứng của vô số cặp đôi tình lữ ở Thế Giới Giang Hồ hôm nay lại hết sức yên tĩnh, biết có phải nhân vật lớn trong bang hội nào đó chuẩn bị mang đến ngạc nhiên cho mọi người hay . Sau khi toàn bộ hệ thống được nâng cấp, người chơi thể tỏ tình tùy tiện để mang lại niềm vui cho giai nhân nữa, nếu muốn phải tìm nơi có độ cao chênh lệch để tiến hành.

      Thế nhưng, những lời cầu hôn trực tiếp lại mọc lên như nấm diễn đàn.

      Nếu người chơi nào ngại ngùng đưa giai nhân đến vực sâu Lạc Nhật, giai nhân ngay lập tức hiểu ý đồ của đối phương.

      Gần tòa đình ở vực Lạc Nhật, có hai bóng người ngượng ngùng.

      Rất ngượng ngùng...

      ngượng ngùng, khóe mắt có chút run rẩy.

      ngượng ngùng, cười thể ngừng.

      [Hệ thống] Bạn đạt được 520 kim tệ.

      [Hệ thống] Bạn đạt được 520 kim tệ.

      ...

      [Hệ thống] Bạn đạt được 520 kim tệ. Tiện thể xin nhắc nhở, dường như bạn phá hỏng hạnh phúc mỹ mãn của người nào đó. Thêm nữa, hoan nghênh trở về, Phải Dược Sư!

      [Mật ] Phải Dược Sư: …

      Hệ thống tin tức đúng là rất có duyên, từ lúc vào trò chơi đến bây giờ đều sống trong kiếp sống game thủ, thanh càng lúc càng hoạt bát, chẳng lẽ Thế Giới Giang Hồ lại thăng cấp cho NPC cùng hệ thống?

      Tuy nhiên, phá hỏng hạnh phúc mỹ mãn của người nào đó là có ý gì?

      Minh Nguyệt Thiên Lý lui về sau vài bước, ánh mắt của giống như nhìn đứa ngốc.

      Diệp Ly Ly nhìn chằm chằm gương mặt dường như được viết “tôi biết người này” của Minh Nguyệt Thiên Lý. lại thở dài, xem như nhận mệnh.

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Trước kia có chơi game online sao?

      [Mật ] Phải Dược Sư: Có chơi đánh cờ...

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Trước kia có chơi game online ?

      [Mật ] Phải Dược Sư: ... .

      Minh Nguyệt Thiên Lý chỉ hơn mười miếng 520 kim tệ chồng chất mặt đất, hừ lạnh tiếng.

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: chơi game online mà lại vào Thế Giới Giang Hồ dùng kim tệ xếp thành hình trái tim để cầu hôn, đúng là thói quen rất bình thường.

      Sau đó, chỉ chỉ ống tay áo của Diệp Ly Ly, tiếp:

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Lại có thói quen thu luôn hình trái tim bằng kim tệ cầu hôn vào trong tay áo.

      Diệp Ly Ly vẫn dừng hành động làm của mình lại, mặt dường như có chút hốt hoảng, có vẻ như da mặt quá dày.

      Minh Nguyệt Thiên Lý ngửa đầu nhìn trời, tòa đình treo giữa tầng mây.

      Có hai bóng người nhô đầu ra, dường như dám tin nhìn bọn họ, đương nhiên, dám tin là do Minh Nguyệt Thiên Lý phỏng đoán thôi. Cách nhau cả trăm trượng, vốn dĩ thể nhìn thấy ánh mắt của bọn họ. Minh Nguyệt Thiên Lý thở dài.

      [Mật ] Minh Nguyệt Thiên Lý: Bọn họ đến tặng quà muộn kìa!

      Minh Nguyệt Thiên Lý nhấp người, nhảy lên tòa đình.

      Diệp Ly Ly cũng còn là tân thủ ngay cả ngôi đình vách núi cũng trèo lên được ngày đó, nhấp chân đuổi theo .

      Bóng đen bay phía trước.

      Bóng xanh nối gót theo sau.

      Hai người trong đình nhìn thấy dung nhan của bọn họ cũng kinh ngạc. Minh Nguyệt Thiên Lý cùng Diệp Ly Ly mặt đối mặt, đều có chút nghi ngờ. Thế nhưng, hai người đương nhiên tự kỷ mà hỏi sao bọn họ lại kinh ngạc.

      Lại thấy người nọ hưng phấn lấy giấy bút ra. Bút vung, tay viết, viết đến từng ngày nào tháng nào năm nào mà Minh Nguyệt Thiên Lý cùng Phải Dược Sư gặp nhau ở vực sâu Lạc Nhật.

      Người còn lại cốc đầu ta, cười mắng:

      [Phụ cận] Như Sơn: Lúc nào rồi mà còn chăm chú ghi chép?

      Người nọ đáp đại hai tiếng, phục hồi tinh thần, gương mặt nghiêm túc chút ý tứ đùa giỡn.

      [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Trang chủ Minh Nguyệt, bang chủ Phải, chúng tôi sáng tác cuốn “giang hồ sử thi” về hai nhân vật lớn các vị.

      Dường như nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của hai người, người nọ liền tiếp:

      [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Tôi là tác giả của những bộ sử ký Thế Giới Giang Hồ - Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh, biết rằng rất đột ngột nhưng bài viết của chúng tôi đều có rất nhiều đọc giả chờ đợi diễn đàn. Phải Dược Sư từ lúc bị tẩy trắng dường như biến thành người khác. Bang chủ Phải so với Phải Dược Sư tiền nhiệm tuyệt vời hơn rất nhiều. Vũng nước bẩn mà Phải Dược Sư tiền nhiệm dẫm phải những được bang chủ tẩy sạch, mà còn mời chào được cả đệ nhất PK bảng xếp hạng và người nhiều tiền nhất Thế Giới Giang Hồ - Tài Lang. Bên cạnh đó, Chúng Nhân Bang lại phát triển ngừng. Xin hỏi, bang chủ Phải làm những điều này như thế nào?

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: …

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: ra cũng phải là thể mọi chuyện.

      liếc qua Diệp Ly Ly đầy hắc tuyến trán, khẽ cười :

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Da mặt phải dày hơn thiết giáp, tâm trí phải có chết cũng sợ, hổ thẹn với vô sỉ của mình, ... à, còn nhiều lắm.

      Ánh mắt của Minh Nguyệt Thiên Lý rơi vào người cầm bút.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Tên là Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh?

      Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh gật gật đầu.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Đổi .

      Diệp Ly Ly giật mình, sực nhớ tới sáng tác hương diễm chôn vùi lịch sử Kim Bình Mai (1), cái tên được khắc phía dưới cuốn sách truyền lưu thiên cổ này chính là Tiếu Tiếu Sinh (2). thể ngờ được Minh Nguyệt Thiên Lý còn biết cái tên này, là ngoài dự đoán của mọi người, người như sao có thể chịu được tên của mình nằm bên cạnh Kim Bình Mai chứ?

      (1) Kim Bình Mai: Tên đầy đủ là “Kim Bình Mai từ thoại” (Truyện kể có xen thi từ về Kim Bình Mai); là bộ tiểu thuyết dài gồm 100 hồi của Trung Quốc. Đây là bộ truyện dài đầu tiên mà cốt truyện hoàn toàn là hư cấu sáng tạo của cá nhân. Tên truyện do tên ba nhân vật nữ là Phan Kim Liên, Lý Bình Nhi và Bàng Xuân Mai mà thành. Tác phẩm Kim Bình Mai vốn được phát triển từ số tình tiết trong tác phẩm Thủy Hử (từ hồi 23 đến hồi 26) của Thi Nại Am. Nội dung truyện chủ yếu mô tả cuộc đời nhiều tội ác và trụy lạc của nhân vật Tây Môn Khánh, hiệu Tứ Truyền, là người Thanh Hà, vốn là chủ hiệu thuốc nhưng ưa đọc sách, chỉ giỏi chơi bời phóng đãng, lại kết bạn với bọn du côn đàng điếm. Ông này vợ chính và ba người thiếp, nhưng thấy Phan Kim Liên có nhan sắc, ông liền lập mưu giết chết chồng nàng là Võ Đại (trong Thủy Hử truyện ghi là Võ Đại Lang), rồi cưới nàng làm thiếp. Võ Tòng (em trai Võ Đại) báo thù, giết lầm người khác nên Tây Môn Khánh vẫn can gì...Sau đó, Tây Môn Khánh còn mua Lý Bình Nhi về làm vợ lẽ, và gian dâm với người hầu của Phan Kim Liên là Bàng Xuân Mai.

      (2) Tiếu Tiếu Sinh: Theo số nhà nghiên cứu văn học, tác giả của bộ Kim Bình Mai là người ở Sơn Đông họ tên, có bút hiệu là Tiếu Tiếu Sinh, có nghĩa là “Ông thầy cười”. Kim Bình Mai được chuyển thể thành phim gắn mác H (phim cũ) và H (phim mới), với rất nhiều cảnh nóng đồi trụy.

      Minh Nguyệt Thiên Lý nghĩ ra vô số phương pháp u để hủy tờ bản thảo vẫn còn trong trứng nước.

      Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh vội vàng nhảy ra sau lưng Như Sơn, :

      [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Lúc trước Bách Hiểu Sinh, Bách Thông, Trương Sinh, Lý Sinh, Bạch Diện Thư Sinh, tất cả đều có người đăng kí, cho nên ta chỉ có thể chọn cái tên này. Bang chủ Minh Nguyệt tuyệt đối là người có tấm lòng rộng mở, vị hiệp sĩ phong độ nhàng. Bang chủ Phải cũng vậy, là hiệp sĩ diễm lệ...

      Diệp Ly Ly lườm lườm Minh Nguyệt Thiên Lý.

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Ta ủng hộ huynh.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Nào dám ra tay trước phu nhân chứ!

      Như Sơn giơ chân đá Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh.

      [Phụ cận] Như Sơn: Hai vị cần quan tâm nhiều đến người này, kính xin hai vị đừng phá huỷ tâm huyết hai năm qua của .

      [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Cậu ủng hộ?

      [Phụ cận] Như Sơn: ràng chấp nhận bỏ qua cơ hội thí luyện ở núi Ly Sơn để đến vực Lạc Nhật, có ủng hộ hay mà cậu cũng đoán ra sao?

      Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh gãi gãi ót, ngượng ngùng cười.

      [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Nào dám, nào dám!

      Diệp Ly Ly cùng Minh Nguyệt Thiên Lý mới nhớ tới ước nguyện ban đầu của mình bên vực Lạc Nhật. Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh vui vẻ rót rượu cho hai người, tuy rượu trong trò chơi phải là tốt nhất nhưng rất mát lạnh và thơm thuần. Minh Nguyệt Thiên Lý cùng Diệp Ly Ly cạn sạch.

      [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Bị hai vị chê cười rồi. ra bình thường bọn nghèo chúng tôi vốn đến vực Lạc Nhật mình được, thừa dịp thí luyện ở núi Ly Sơn mới có thể độc chiếm nơi này. Trang chủ Minh Nguyệt cùng bang chủ Phải mới trở về từ Kỷ Nguyên Ma Pháp, chắc vẫn còn chưa biết đến thí luyện ở núi Ly Sơn nhỉ?

      Hai người nhìn nhau, đều lắc lắc đầu.

      [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Chúng Nhân Bang cùng Lam Kiều rời khỏi Thế Giới Giang Hồ tạo điều kiện thuận lợi cho đổ bộ của người ở Kỷ Nguyên Ma Pháp. Chắc hẳn hai vị cũng biết trước khi nâng cấp toàn bộ hệ thống Kỷ Nguyên Ma Pháp cũng trận bang chiến thảm khốc đúng ? Từ đó, lượng lớn người chơi liên tục chiến đấu các chiến trường Thế Giới Giang Hồ. Nếu phải Thiên Lý Sơn Trang còn ở đây để trấn giữ thành Bình Tuyền nó nhất định trở thành lãnh địa của đám người phương Tây đó rồi.

      [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Thí luyện ở Ly Sơn là do phương trượng vừa xuất quan của chùa Ôn Linh chủ trì. Thí luyện là con đường mà NPC giúp người chơi tăng cường thực lực, bây giờ trong trò chơi bất luận là người chơi có cấp độ cao hay thấp đều đuổi đến Ly Sơn. Dù sao ai mà muốn trở nên càng ngày càng mạnh hơn.

      Minh Nguyệt Thiên Lý gì.

      Diệp Ly Ly ngược lại cảm thấy Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh hổ là Bách Thông (3), rất nhiều chuyện chưa từng được chú ý ở Thế Giới Giang Hồ này, đều thuộc như lòng bàn tay.

      (3) Bách Thông: Hiểu nôm na là có chuyện gì biết.

      Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh nhìn thấy hai nhân vật lớn đều chăm chú lắng nghe mình , liền khỏi vui rạo rực.

      [Phụ cận] Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh: Trang chủ Minh Nguyệt cùng bang chủ Phải cũng đến đó chứ?

      --- ------ ------ --------

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 42: Long Câu

      Cửa khẩu Trường Giang.

      Xuân Thủy Trạch lặng yên thả neo bên bờ sông, chiếm cứ hơn phân nửa mặt sông. Chiến thuyền Long Cốt lơ lửng giữa trung, tiền bạc châu báu sáng long lanh phủ kín boong tàu, đúng là vật phẩm thu thập trong hang động Korda nhờ giết Ác Long lúc trước. Sở Phi nằm bên cạnh, chìm trong giấc mộng sau khi đếm đống tài bảo đó. hé mắt, thoáng nhìn người cột buồm đưa đôi mắt phiền muộn tìm kiếm bóng dáng chị thân của mình.

      Chẳng biết tại sao, từ sau khi hai người kia trở lại Thế Giới Giang Hồ, người chơi Kỷ Nguyên Ma Pháp lại có cách nào theo chân bọn họ được. Đám người Tài Lang ngược lại là có thể, thằng nhóc này có lẽ gần đây co chuyện cùng đám người Tài Lang, cho nên chỉ có thể trở về Thế Giới Giang Hồ rồi tự mình trông ngóng như “hòn vọng chị”.

      Chùa Ôn Linh nằm dưới chân núi Ly Sơn, cách sông Trường Giang chỉ vỏn vẹn vài dặm đường.

      Đám người Tài Lang đến nơi, quái dị chính là, Ly Sơn vốn nên náo nhiệt giờ phút này lại yên tĩnh vô cùng. Tính toán thời gian bên phương Tây lúc này cũng khoảng rạng sáng ba bốn giờ, người chơi đến từ Kỷ Nguyên Ma Pháp hẳn là ngủ dưỡng nhan.

      Chùa Ôn Linh bị che kín bên trong cánh rừng hoa đào, khắp núi chỉ có màu hồng thanh nhã.

      Liễu Nhứ Phi Phi dẫn bang chúng chạy đầu. Nghe có cuộc thí luyện, vui sướng nhất chính là bọn họ, chiến đấu đến tình trạng kiệt sức còn máu chính là phong cách của bọn họ.

      Hai chú tiểu đứng trước cổng chùa, nghe thấy ý định của họ liền mỉm cười đến đáng . định đưa bọn họ đến sân thí luyện Tài Lang bỗng nhiên giữ chặt chú tiểu trong đó.

      [Phụ cận] Tài Lang: Có thể vào trong thắp nén nhang ?

      [Phụ cận] [Hệ thống] Chú Tiểu: Thí chủ là người có tâm, mời theo ta.

      [Phụ cận] Tài Lang: Cám ơn tiểu sư phụ.

      [Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Cùng .

      Tuy chỉ là trò chơi nhưng chùa Ôn Linh vẫn được thắp nến đầy đủ. Tượng đồng dựng lên san sát như rừng, lộ ra ánh sáng nhàn nhạt cùng trang nghiêm thần thánh.

      Tài Lang cầm ba cây nhang, nhắm mắt.

      Trúc Hải Thính Tùng chắp tay đứng bên cạnh, mở miệng cách lạnh nhạt:

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: Cho tới bây giờ, ta vẫn tin Phật.

      [Mật ] Tài Lang: Trước kia chú vẫn còn tin đấy!

      Trúc Hải Thính Tùng nghiêng tai lắng nghe động tĩnh từ bốn phường, hừ .

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: Giờ tin chưa?

      [Mật ] Tài Lang: Bây giờ...

      định sắc mặt chú tiểu bên cạnh bỗng nhiên thay đổi, chạy vội . Trúc Hải Thính Tùng nhìn Tài Lang cách trào phúng. Tài Lang cười khẽ, nửa cung kính nửa khoan thai cắm nhang vào lư hương. Ở Kỷ Nguyên Ma Pháp, phát quần áo người mình dường như cũng phải quý hiếm như vậy, do đó mới thay đổi thành thân trang bị của Thế Giới Giang Hồ, áo bào màu xanh đơn giản, phảng phất như thư sinh bình thường.

      diễn đàn từng có người phân tích quá trình Diệp Ly Ly sử dụng hệ thống trứng màu, trong đó câu “Tài Lang từng sử dụng hệ thống trứng màu” khiến cho rất nhiều người chú ý. Nhất là ngày hôm nay lại giảm bớt xuất của mình, càng khiến cho người người suy đoán ra Tài Lang là người rất tuấn mỹ, ở thế giới thực luôn được mọi người quan tâm, cho nên chỉnh sửa dung nhan trong trò chơi chỉ để thể nghiệm cuộc sống của người bình thường.

      Sau khi suy đoán diện mục chân của Tài Lang bị vạch trần, ta liền chiếm được hàng loạt tâm hồn thiếu nữ.

      Các loại suy đoán ác ý đưa ra giả thuyết Tài Lang là người tài cũng mạo, cho nên giá trị tướng mạo mới tăng lên tới 50%.

      Tài Lang khi đọc thấy những bài viết này đều cười nghiêng ngả. Trúc Hải Thính Tùng nghi ngờ rằng ta tự bán lý lịch của mình để khiến cho nước bẩn càng thêm bị vẩy đục, nếu số tiền ngừng chạy vào trong tài khoản của ta từ đâu ra?

      Tuy nhiên...

      Người này mà tin vào Phật cái tên Trúc Hải Thính Tùng của viết ngược.

      Lúc vị hòa thượng mặc áo cà sa ra từ trong Phật điện, nhìn chiếc lưu hương vừa được cắm nhang liền cách vui vẻ.

      [Phụ cận] [Hệ thống] Trụ Trì Phương Trượng: Hai vị thí chủ có tâm, đây là nén nhang đầu tiên mà chùa Ôn Linh có từ hai năm qua. A Di Đà Phật!

      Tài Lang chắp tay, dường như vô cùng thành kính.

      [Phụ cận] [Hệ thống] Trụ Trì Phương Trượng: Thí chủ xem ra là hiệp khách có tâm, gần đây bằng hữu của bần tăng gặp gỡ chuyện phiền phức, biết thí chủ có nguyện ý hỗ trợ hay ?

      [Phụ cận] Tài Lang: Vô cùng nguyện ý.

      [Phụ cận] [Hệ thống] Trụ Trì Phương Trượng: Bằng hữu của bần tăng có con rắn lục gọi là Long Câu, biết bị cái gì kích thích tháo chạy đến nơi sơn dã. Người lạ khó có thể tới gần Long Câu, mà bằng hữu bần tăng lại tiện tìm. Thí chủ có thể giúp đỡ bắt Long Câu về hay ?

      [Phụ cận] Tài Lang: Vô cùng vinh hạnh.

      Hòa thượng lấy ra tràng hạt từ trong vạt áo, dặn dò:

      [Phụ cận] [Hệ thống] Trụ Trì Phương Trượng: Tràng hạt này có thể trừ tà, bần tăng nghĩ rằng Long Câu bị quỷ nhập vào thân, thí chủ có thể dùng vật này để hỗ trợ.

      [Phụ cận] Tài Lang: Cám ơn phương trượng.

      Nhìn hai người rời khỏi Phật điện, hòa thượng lập tức rưng rưng hai mắt.

      [Phụ cận] [Hệ thống] Trụ Trì Phương Trượng: Rốt cuộc cũng có thể tìm ra Long Câu, thói đời, giao nhiệm vụ mà còn phải đợi tận hai năm, biết Long Câu bị tà ma tra tấn thành cái dạng gì rồi, ô ô ô...

      Chú tiểu đứng ngoài cửa thăm dò, sau đó thanh “ầm” chấn động, cánh cửa Phật điện đóng lại.

      Sỉ nhục Phật môn, sỉ nhục Phật môn! Nào có phương trượng nuôi rắn chứ? Khó trách hệ thống thiết lập chương trình phải trốn . muốn tìm người bạn chính nghĩa. Cuối cùng biết người xuất gia có thể dối hay !

      [Phụ cận] [Hệ thống] Chú Tiểu: ... Tới bây giờ cũng tin!

      Rời khỏi Phật điện, nhìn thấy bộ dạng đạm nhạt của Tài Lang, Trúc Hải Thính Tùng biết người này ràng chẳng có chút tâm hướng Phật Đà gì cả, nhất định biết nhận nhiệm vụ trong Phật điện cho nên mới chạy tới đây thắp nhang.

      Tài Lang cũng muốn thỏa mãn suy đoán của , mỉm cười:

      [Mật ] Tài Lang: Phân tích cẩn thận tình thế của Ly Sơn, phương trượng chùa Ôn Linh to lớn phổ biến thí luyện lần này chỉ sợ là vì muốn thu hút nhiều người đến chùa Ôn Linh. Mỗi nơi trò chơi thiết lập ra đều có dụng ý của người thiết kế chương trình, thể nào xây dựng cái Phật điện vô dụng, vào đó cũng chỉ là thử vận may mà thôi.

      Trúc Hải Thính Tùng hừ , gì.

      [Mật ] Tài Lang: Huống chi đám nhóc kia có tinh lực dồi dào như vậy, chạy tới chạy lui tham gia cái trò thí luyện kia. Những kẻ đến sân thí luyện đều ngừng đập máy, chỉ sợ đều có chứng sợ hãi đối với trò chơi rồi.

      Cái gọi là thí luyện chính là ngừng mà thách đấu cùng bị thách đấu, PK đến tử vong, sau đó bị mang ra khỏi sân thí luyện. Chỉ có chỗ tốt chính là tử vong bị trừng phạt.

      Chỉ có điều muốn vào sân thí luyện, nhất định phải trả tiền, chỉ thế mà thôi.

      Trúc Hải Thính Tùng nhớ đến đám nhóc con thích an phận kia, cũng mỉm cười.

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: Chỉ sợ bọn chúng, đứa giựt tiền, đứa giết người, làm sao cho gỡ gạt đủ vốn thôi. Dù sao bản lĩnh sinh tồn trong PK có ai có thể cường hại hơn so với bọn chúng?.

      [Mật ] Tài Lang: Di truyền.

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: Có nghe thấy mùi gì ?

      [Mật ] Tài Lang: ... Mùi?

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: ... Mùi thịt nướng.

      [Mật ] Tài Lang: ... Thính như mũi chó vậy.

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: Khen nhầm rồi, nhờ vào đôi mắt để nhìn đó.

      Cách đó xa, bóng người màu xanh mỉm cười ngồi xổm nướng thịt, bóng người màu đen bên cạnh xiên thịt cho người áo xanh, nhưng nhìn thủ pháp của rất có nghề.

      [Mật ] Trúc Hải Thính Tùng: Muốn cá cược bọn họ nướng cái gì ?

      [Mật ] Tài Lang: Long Câu.

      Minh Nguyệt Thiên Lý cũng nhìn thấy bọn họ, gật đầu xem như chào hỏi nhưng ánh mắt nhìn Tài Lang vẫn còn chút địch ý. Ánh mắt của rơi vào trang sức trán Diệp Ly Ly, phảng phất như nhớ tới ba chữ “Diệp Ly Ly” rất được khắc đó.

      Diệp Ly Ly cũng chú ý tới bọn họ, giơ giơ bàn tay cầm xiên thịt rắn, mỉm cười.

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Đợi hai người lâu.

      Trúc Hải Thính Tùng cùng Tài Lang nhìn nhau, hiểu.

      Diệp Ly Ly chỉ chỉ Minh Nguyệt Thiên Lý chăm chú xiên thịt rắn, :

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Thịt rắn trong tay huynh ta có chút vấn đề, chắc là có quan hệ tới nhiệm vụ nào đó. Bấm tay tính toán, 99% nhận được nhiệm vụ là hai người, cho nên chúng tôi nướng thịt trước chờ hai người đến. Tuy nhiên phu quân đại nhân đúng là thần cơ diệu toán, ngay cả xiên thịt rắn cũng làm cách khó khăn.

      [Phụ cận] Tài Lang: …

      [Phụ cận] Trúc Hải Thính Tùng: Còn mau lấy tràng hạt ra mà xua đuổi tà khí thịt rắn , mình cũng đói rồi.

      Tài Lang ngừng than tiếc nhiệm vụ thất bại.

      Minh Nguyệt Thiên Lý mỉm cười sung sướng vô cùng.
      Tử Mặc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :