1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Dược sư 0 cấp - Dạ Hoang (Võng Du) (51c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 23: Đồng cam cộng khổ

      Kỷ Nguyên Ma Pháp.

      Hang động Korda sắp mở ra.

      Nằm ở phía bắc hang động Korda núi non trùng trùng là sào huyệt Ác Long hiểm ác, nhưng giá trị cùng số lượng báu vật trong sào huyệt Ác Long cũng đủ khiến cho người chơi Kỷ Nguyên Ma Pháp đổ xô vào. Mặc kệ bóng đêm dần dần buông xuống, khu vực xung quanh hang động Korda vẫn chật ních người chơi.

      Bên trong hang động Korda.

      Từng trận hương vị thịt nướng tỏa ra.

      Diệp Ly Ly ngồi trước đống lửa, cẩn thận bôi gia vị lên miếng thịt. Lối bé chỉ có thể chứa được nửa người, bên ngoài lối là mấy chục đầu Cự Thú vây lấy bốn phía thạch bích.

      Vốn dĩ là phải xuất trong khu vực an toàn, nhưng hết lần này tới lần khác hệ thống luôn kỳ thị người chơi từ bên ngoài đến, trợn mắt cái là nằm trong hang động chút ánh sáng. May mắn quái vật trong động tuy hình thể khổng lồ nhưng trí lực rất thấp, hoàn toàn có khả năng gây ra lực sát thương lớn đối với tân thủ, nếu gặp ác mộng bị miểu sát rồi lại phục sinh liên tục.

      con.

      Hai con.

      Ba con.

      ...

      Dọc theo mùi thịt phiêu tán, Cự Thú cũng chỉ có thể ngã xuống đất.

      Ném độc châm ra, Diệp Ly Ly vui sướng chống cằm lắng nghe thanh vui tai đinh đinh đinh của hệ thống.

      [Hệ thống] Kỹ năng nấu nướng của bạn được thăng cấp.

      [Hệ thống] Kỹ năng nấu nướng của bạn được thăng cấp.

      [Hệ thống] Kỹ năng {Dạ Thính Xuân Vũ} của bạn được thăng cấp.

      [Hệ thống] Kỹ năng nấu nướng của bạn được thăng cấp.

      [Hệ thống] Kỹ năng nấu nướng của bạn được hình thành nhánh mới, bạn có thể nghiên cứu và chế biến ra những thực đơn mới.

      [Hệ thống] Bạn nghiên cứu và chế biến thành công thực đơn mới.

      [Hệ thống] Kỹ năng nấu nướng của bạn được thăng cấp.

      Diệp Ly Ly nhăn mũi, hài lòng với hình ảnh máu chảy khắp nơi nền đất này.

      {Dạ Thính Xuân Vũ} quả là chiêu hiểm. Độc châm phóng vào trong cơ thể quái vật, ngừng hấp thụ lượng máu của chúng, chậm rãi ăn mòn dần chỉ số giá trị tính mạng.

      Diệp Ly Ly ra khỏi hang động chỉ cao cỡ nửa người, ngồi khum xuống lúc lâu nên cả người đều có chút cứng ngắc. mặt đất còn nằm ngổn ngang thi thể của quái vật, có lẽ rất nhanh cũng biến mất.

      Diệp Ly Ly bước qua thi thể của quái vật về phía trước, chỉ thấy hết hang động này lại tới hang động khác, khung cảnh hoàn toàn khác nhau ngoại trừ những tảng đá cùng thạch nhũ đầu. Bên khắc những hoa văn chút ý nghĩa, ân mang theo vài phần thánh khiết.

      Diệp Ly Ly nhìn cánh cửa bằng đá cũ kỹ trước mặt, hồi tưởng đến những bộ phim võ hiệp thường có thể tìm được cơ quan mở nó ra. Ngay lúc đó, ngực đột nhiên truyền đến cảm giác nhức nhối.

      Bên cạnh cánh cửa bằng đá, đột nhiên xuất viên đá lồi ra. Diệp Ly Ly theo bản năng đưa tay ấn vào.

      Lòng bàn tay truyền đến cảm giác nóng rực, ngay sau đó là lạnh như băng, cuối cùng là nhàn nhạt , giống như độ ấm từ lòng bàn tay người nào đó còn sót lại khiến cho trái tim Diệp Ly Ly bỗng nhiên đập nhanh mấy nhịp.

      Cánh cửa đá chậm rãi phát sáng, rồi dần dần biến mất.

      Hai lòng bàn tay chạm vào nhau.

      Ấm áp xen lẫn nhau.

      người đứng đầu bên kia cánh cửa, khuôn mặt mang theo vài phần mệt mỏi, lại thể che giấu hết tuấn dật tiêu sái giữa hai đầu chân mày. người của là bộ quần áo tương tự như Diệp Ly Ly, trang phục của Thế Giới Giang Hồ. Sau khi bị gương mặt của thu hút, Diệp Ly Ly mới nhìn thấy quần áo có vài vết máu, cho dù có là màu đen chăng nữa vẫn có thể nhận ra vừa mới trải qua trận thảm chiến tàn khốc như thế nào.

      Hai người đối mặt chốc lát.

      Người nọ nhảy ra bước!

      Diệp Ly Ly nhảy ra bước!

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Minh Nguyệt Thiên Lý!

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Phải Dược Sư!

      Diệp Ly Ly nhận ra là nhờ vào tình trạng sắp ngã xuống đến nơi mà còn giả vờ phong độ của .

      Minh Nguyệt Thiên Lý nhận ra là nhờ vào trang phục dược sư vạn năm đổi kia của .

      Đúng lúc bên tai hai người truyền đến thanh thông báo dễ nghe của hệ thống.

      [Hệ thống] Có người chơi giết chết Ác Long, cùng lúc đó có người chơi khác giết chết Ác Long Cự Thú biến dị trong sào huyệt, hai người thuận lợi hội hợp, hoàn thành nhiệm vụ thám hiểm hang động Korda, trở thành đồng chủ nhân của hang động Korda.

      Bên ngoài hang động, tầng tầng lớp lớp người chơi bắt đầu nổi loạn. Trong động, hai người Diệp Ly Ly lại hề đếm xỉa tới chuyện bên ngoài.

      Bởi vì Minh Nguyệt Thiên Lý ngoắc ngoắc ngón tay với Diệp Ly Ly, mỉm cười.

      Sau đó...

      ngã nhào vào trong lòng ...

      Cùng lúc đó.

      Thế Giới Giang Hồ.

      Chuẩn bị xuất phát.

      Chúng Nhân Bang ngừng kêu gào ngao ngao chiến thuyền Xuân Thủy trạch, có vẻ gì là lo lắng khi xa.

      Tài Lang cùng Trúc Hải Thính Tùng đứng trước mũi tàu, trước mặt đặt tấm bản đồ.

      Điểm đến chính là… cảng Tác Đa Mã.

      Thành Tác Đa Mã.

      Tấm biển quảng cáo của Trích Nguyệt tửu quán tràn ngập cả tòa thành cổ kính, dưới hoàng hôn lại mang theo tia sáng nhàn nhạt khiến cho người ta nhịn được mà ngừng lại nghỉ chân.

      Phòng bếp của Trích Nguyệt tửu quán được đặt bên trong, hai tay chủ nhân tửu quán cực kỳ thành thục cầm lấy nguyên liệu nấu ăn cùng dụng cụ, bàn tay cắt gọt uyển chuyển như nước chảy mây trôi. Cũng lâu lắm, chiếc đĩa sắp xếp thức ăn đủ màu sắc cùng hương vị được đặt lên chiếc bàn dài bên cạnh, NPC tiểu nhị chuyên nghiệp nhanh chóng bưng đĩa ra bàn khách bên ngoài.

      Chính giữa lầu hai của tửu lâu có treo bức tranh họa đồ chín mươi chín tuổi, tranh là cành Tố Mai với tám mươi bông hoa mai được vẽ theo từng nét mực đậm nhạt khác nhau. Nếu nhìn kỹ bức họa Tố Mai này, bất luận là tân thủ hay tuyệt thế cao thủ cũng đều bị làm cho choáng váng, bởi vì đây là trang bị phòng ngự do Diệp Ly Ly mang theo từ Thế Giới Giang Hồ.

      Trích Nguyệt tửu quán là sản nghiệp của Diệp Ly Ly ở Kỷ Nguyên Ma Pháp. Ngoại trừ buôn bán rượu ra đồ nhắm rượu, cơm trưa hay cơm tối đều có đủ cả, bếp trưởng đương nhiên là chính . Bước chân vào Kỷ Nguyên Ma Pháp, điều khiến cho thoả mãn nhất chính là hạng mục kỹ năng nấu nướng. Trong trò chơi có thể mua được rất nhiều nguyên liệu nấu ăn khó kiếm ở thế giới thực, thậm chí còn có thịt của động vật quý hiếm. Hơn nữa, mức độ lửa hay gia vị đều có thể được điều chỉnh bởi thao tác của người chơi. Tuy nhiên, hưởng thụ quá trình nấu nướng chính là điều thích thú nhất, lúc mới bắt đầu vẫn còn nướng cháy thịt, dần dần cũng thuận buồm xuôi gió, cho nên càng ngày càng xuất thêm nhiều khách quen.

      Thành Tác Đa Mã nằm ở phía tây vùng đất Kỷ Nguyên Ma Pháp, gần phía bờ biển. Phía bên kia đại dương bao la bát ngát chính là Thế Giới Giang Hồ. Đứng nóc Trích Nguyệt tửu quán có thể nhìn thấy đường chân trời xa xa.

      Hoàng hôn, Diệp Ly Ly đóng cửa tửu quán, ngồi mái hiên hít lấy từng cơn gió mang theo mùi vị mằn mặn của biển. Mái hiên tửu quán dưới trời chiều nhàn nhạt như ‘hạc giữa bầy gà’, toàn bộ trận pháp phòng ngự được lắp đặt, do đó trong phạm vi của Trích Nguyệt tửu quán thể PK lẫn nhau, thậm chí là nóc nhà cũng trở thành ‘vùng trời riêng’ của Diệp Ly Ly.

      Hoàn toàn rời xa Thế Giới Giang Hồ mười ngày.

      Chú chó có thuộc tính cỡ chui ra từ trong tay áo Diệp Ly Ly, nó là thú cưng hướng dẫn hoạt động cho những người chơi tân thủ lần đầu tiên bước chân ra thế giới bên ngoài. Nó chậm rãi trèo lên đầu vai Diệp Ly Ly, liếc cái với ánh mắt xem thường:

      [Phụ cận] Tiểu Bạch Cẩu: Lúc nãy dùng đường và muối để ném tên kia.

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Đó là vì…

      [Phụ cận] Tiểu Bạch Cẩu: Tuy ưa cái tên tô tục hói đầu kia nhưng cũng thể ném bậy ném bạ như vậy được.

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: ...

      [Phụ cận] Tiểu Bạch Cẩu: Làm vậy ảnh hưởng đến thanh danh các món ăn Trung Quốc, biết ?

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: ...

      [Phụ cận] Tiểu Bạch Cẩu: Lần sau có ném ném ớt say nhuyễn đó, cho cay chết ! Kêu tên trước, để say đắm nhan sắc của , sau đó ném vào mặt !

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: ...

      Diệp Ly Ly ném Tiểu Bạch Cẩu vào ổ của nó, bắt nó ngủ. Ngoại trừ miệng độc, cá tính rắm thúi, nó vẫn có thể xem như tệ lắm. Chống cằm nhìn về phía mặt biển bao la bát ngát, ra cũng phải là muốn trở về, nhưng trước tiên phải hưởng thụ cuộc sống tự do tư tại .

      Quay đầu, cười híp mắt nhìn bầu trời bên ngoài, ngờ lại nhìn thấy bóng dáng màu đen.

      Thằng cha này!

      ràng là cũng may bị đưa tới Kỷ Nguyên Ma Pháp như ...
      tart_trungTử Mặc thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 24: Tương phùng

      Trong rừng rậm xanh thẳm, người chơi tầm mười tuổi chậm rãi ra. Tuy ngoại hình là Tinh Linh tộc tuấn mỹ, nhưng bởi vì còn quá cho nên nhìn từ xa lại giống như Nhân tộc. Rất hiếm người có thể vượt qua khu rừng rậm hung hiểm trứ danh Thương Thúy Sâm Lâm này, chẳng trách cư dân thành Tác Đa Mã khi nhìn thấy đều kinh ngạc thôi. Đương nhiên, còn hơn cả kinh ngạc nữa chính là...

      Mừng rỡ!

      Mừng rỡ!

      Mừng rỡ!

      Rốt cuộc cũng có người từ bên ngoài đến. Từ hệ thống NPC đến người chơi cũng nhịn được mà nhiệt huyết sôi trào. Những người chơi trước kia đều giảo hoạt muốn chết, cậu bé dễ thương trước mặt này nhất định có thể khiến cho bọn họ tìm lại số vốn mất . Nghĩ đến truyền thống đón khách của dân cư thành Tác Đa Mã, bọn họ lại ngứa ngáy khó chịu...

      Phong tục đón khách thứ nhất của thành Tác Đa Mã: Bao vây!

      Phong tục đón khách thứ hai của thành Tác Đa Mã: Khiếm nhã!

      Phong tục đón khách thứ ba của thành Tác Đa Mã: Lôi vào chỗ trống muốn làm gì làm!

      Mặt mày bọn họ hớn hở thông báo cho những người khác, chưa tới vài phút cổng thành chật như nêm cối. thầy tế áo trắng đứng cổng thành, dùng thị lực tốt lắm của mình quan sát người chơi còn tuổi bị dân chúng trong thành chèn ép đến thở nổi phía dưới. ta nâng tách trà chiếc bàn bên cạnh lên, biểu cảm lạnh nhạt. Bên cạnh , cung tiễn thủ (1) lạnh lùng liếc mắt cái, :

      (1) Cung tiễn thủ: Người bắn cung.

      [Mật ] Cung Tiễn Thủ: Nếu còn tiếp tục đến tửu quán Trung Quốc kia Tiểu Nhai nhất định phát điên.

      [Mật ] Bạch Y Tế Ti: Mèo Hello Kitty mà phát điên nhìn cũng rất thú vị đấy!

      [Mật ] Cung Tiễn Thủ: Ta cảm thấy mèo Hello Kitty chỉ cao hơn người Long tộc chút có gì thú vị.

      [Mật ] Bạch Y Tế Ti: Thế cho nên mới ngươi có khiếu hài hước.

      Cung Tiễn Thủ lại đột nhiên mở to mắt nhìn xuống dưới cổng thành, bình thường rất ít tình huống có thể khiến cho nhìn chăm chú như vậy. Bạch Y Tế Ti cũng tò mò nhìn chiến cuộc vốn chút lo lắng, ngờ, người chơi trong hình hài cậu bé kia đột nhiên nhảy bật lên, sau lưng vươn ra hai chiếc cánh dài ung dung bay qua tường thành Tác Đa Mã, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt mọi người,

      Hai cánh!

      Tinh Linh hai cánh!

      Người chơi bé này luyện ưu thế chủng tộc tới cấp độ cao bình thường chút nào, vì vậy mới có thể tự do vận dụng các loại kỹ năng che dấu chủng tộc. Bạch Y Tế Ti cùng Cung Tiễn Thủ nhìn nhau, sau đó Bạch Y Tế Ti thở dài:

      [Mật ] Bạch Y Tế Ti: Ngày nay con nít cũng càng ngày càng đáng sợ, cũng may bọn chúng có tâm quần ẩu giang hồ trong Kỷ Nguyên Ma Pháp, nếu chúng ta nhất định xấu hổ muốn chết.

      [Mật ] Cung Tiễn Thủ: Muốn xấu hổ cứ xấu hổ , cần gì phải kiếm cớ do bọn chúng có tâm quần ẩu giang hồ?

      Bạch Y Tế Ti tự động bỏ qua bên, lạnh nhạt uống trà.

      Người chơi tuổi kia khi thoát khỏi vòng vây của người dân thành Tác Đa Mã, sau đó liền bám lên mái hiên nhà thở dốc. Thành Tác Đa Mã quả còn đáng sợ hơn trong truyền thuyết, nếu phải đắc tội quá nhiều người bên ngoài, à , đúng ra là nếu như phải chị Ly Ly hàng xóm ở trong thành còn lâu mới đến tòa thành ác quỷ này.

      Thành Tác Đa Mã được bao phủ bên trong ánh hoàng hôn xanh thẳm mênh mông, may mắn người chơi Tinh Linh kia có thị lực rất tốt, hơn nữa, Trích Nguyệt tửu quán theo phong cách Trung Quốc lại rất nổi bật giữa những kiến trúc phương Tây chồng chất lên nhau. Con trai chú Cam Đạo Phu rất nhanh xác định được mục tiêu cần tập kích.

      là hoàng hôn, xa xa có thể nhìn thấy dược sư bích y ngồi mái hiên, ánh mắt ngắm nhìn mặt biển dần tối phía xa xa. Cách đó xa còn đó người mặc áo choàng huyền y. Cậu bé con trai của chú Cam Đạo Phu nghi ngờ nhìn hai người ăn mặc hoàn toàn phải trang bị của Kỷ Nguyên Ma Pháp, sau đó cũng liền thay đổi cho mình bộ trang bị của Thế Giới Giang Hồ, mặt lại chồng chất tươi cười đáng :

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Chị Ly Ly!

      Diệp Ly Ly bỗng nhiên cảm thấy gió biển có chút lạnh, quay người lại liền nhìn thấy cậu bé mặc áo bào pháp sư tới chỗ mình, nhịn được cảm giác đau đầu. Minh Nguyệt Thiên Lý cũng quay đầu lại, Tiểu Cam Đạo Phu ngước đôi mắt màu xanh lên nhìn thẳng vào , đột nhiên giữa bọn họ xuất lớp khí quỷ dị.

      Tiểu Cam Đạo Phu chạy lên phía trước, phốc cái liền ôm lấy đùi của Minh Nguyệt Thiên Lý, :

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Lão đại, rốt cuộc cũng tới rồi! Đệ bị những kẻ kia khi dễ rất thảm, huynh phải báo thù giúp đệ mới được. Hồng lão đại đâu? Chưa đến đây sao?

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Chưa.

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Hức, ba hung thần kia cũng chưa tới sao?

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Chưa.

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Ngay cả quản gia chuyên lải nhải kia cũng chưa tới à?

      Minh Nguyệt Thiên Lý liếc ta cái, chẳng buồn trả lời.

      có cu li!

      có vệ sĩ!

      có quản gia!

      Tên này chỉ còn là đồ bỏ !

      Tiểu Cam Đạo Phu biết co biết duỗi, đứng lên, thẳng tay bỏ rơi người vừa được gọi là lão đại kia mà đánh thẳng về phía Diệp Ly Ly.

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Chị Ly Ly!

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: …

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Tuy chuyện xấu trong nhà thể để bên ngoài biết , nhưng nàng cũng nhìn thấy cả rồi, đức hạnh “lấn thiện sợ ác” cùng nịnh nọt có muốn giấu cũng giấu được.

      Trình độ phức tạp của gia đình Minh Nguyệt Thiên Lý có thể so với những câu chuyện nhảm mạng năm đó. Mấy em với màu da, màu tóc cùng quốc tịch khác nhau, hàng năm còn biết tăng lên thêm bao nhiêu em trai cùng em xa lạ. Với tư cách là lão đại trong nhà, người bên cạnh Minh Nguyệt Thiên Lý nhiều nhất, đồng thời cũng đắc lực nhất. Hết lần này tới lần khác, mấy tay thuộc hạ trong nhà lại bị bắt trở thành bạn bè trong trò chơi, có thể là rất sát phong cảnh. Chẳng hạn như Tiểu Cam Đạo Phu vẫn biết được xếp hạng là em trai thứ mấy trong nhà, nhưng ấn tượng của Minh Nguyệt Thiên Lý trong mắt ta vẫn chỉ là… đồ bỏ !

      Tiểu Bạch Cẩu nằm trong lòng Diệp Ly Ly ngủ say bị kéo cho tỉnh dậy. Nó híp nửa mắt nhìn tên người chơi tuổi muốn nhào vào Diệp Ly Ly, hai đứa bốn mắt nhìn nhau, đều nhận thấy ánh sáng quen thuộc trong mắt đối phương, đồng loạt hừ lạnh.

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Đừng tưởng rằng đeo hai cái quầng thâm mắt là được xem thành gấu trúc Trung Quốc!

      [Phụ cận] Tiểu Bạch Cẩu: Đừng tưởng rằng chảy ra hai giọt nước mắt đáng thương có người đau lòng giùm!

      Tiểu Bạch Cẩu hận nhất người nào hai mắt nó có quầng thâm, cho nên nó liền bay lên cắn chiếc mũi của Tiểu Cam Đạo Phu, sau đó nhanh chóng chạy vào trốn trong tay áo Diệp Ly Ly thèm ra. Diệp Ly Ly vội vàng dùng {Thuật hồi phục} cho Tiểu Cam Đạo Phu, còn Tiểu Cam Đạo Phu nghĩ rằng đây là cha mẹ, là áo cơm trong tương lai của mình nên đành cắn môi nuốt giận vào lòng. Ngược lại, Minh Nguyệt Thiên Lý bên cạnh ngoảnh đầu sang chỗ khác mà cười rộ lên, thể che dấu được vui vẻ trong đáy mắt.

      Tiểu Cam Đạo Phu trừng mắt với , :

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Cậu ấm dựa vào gia thế mà chơi trò chơi!

      Minh Nguyệt Thiên Lý đưa tay vỗ vỗ đầu của em trai, nháy nháy mắt, cười đến ôn hòa.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Chú Cam Đạo Phu cho tiền mua trang bị à? Đứa đáng thương, để ca ca cho mua viên {Kẹo khôi phục thực lực}, chịu ?

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: …

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: ...

      Tiểu Cam Đạo Phu bi phẫn nhìn Minh Nguyệt Thiên Lý, oán giận :

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Tại sao huynh bị dân thành Tác Đa Mã bao vây? Thành Tác Đa Mã phải được xưng là thành ác quỷ hay sao? ràng phải đem cái tên này ra mà “tiền dâm hậu sát” mới đúng!

      Diệp Ly Ly nhìn qua Minh Nguyệt Thiên Lý, cười :

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Thằng nhóc này lớn lên rất giống huynh đấy!

      Minh Nguyệt Thiên Lý nheo mắt.

      Nhìn thấy ánh mắt như thanh kiếm sắc bén của Minh Nguyệt Thiên Lý, Diệp Ly Ly theo bản năng thụt lùi về phía sau, rời khỏi phạm vi công kích của mới ung dung :

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Nhầm rồi, nó lớn lên giống huynh chút nào!

      Oanh!

      hỏa cầu đột nhiên nổ tung bên cạnh Diệp Ly Ly.

      Với lượng máu ít đến thương cảm, Diệp Ly Ly chưa kịp thưởng thức mùi vị thịt nướng của mình phải hóa thành ánh sáng trắng tử vong.

      Sau khi hồi sinh tại chỗ, Diệp Ly Ly ngồi mái hiên ai oán trừng mắt Minh Nguyệt Thiên Lý:

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: ràng là ra khỏi phạm vi công kích rồi mà!

      Minh Nguyệt Thiên Lý chắp tay ngắm ánh trăng tròn vành vạnh đầu, ung dung :

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: thế giới có thứ gọi là {Ma pháp quyển trục}, nhưng mà với cấp độ quá thấp cho nên thể sử dụng mà thôi.

      Ngay lúc hỏa cầu sắp phát nổ, Tiểu Bạch Cẩu từ trong tay áo Diệp Ly Ly nhảy ra ngoài. Khi nhìn thấy chủ nhân hồi sinh trở lại, Tiểu Bạch Cẩu liền trừng to đôi mắt có hai quầng thâm, :

      [Phụ cận] Tiểu Bạch Cẩu: ra nếu như đừng di chuyển vốn dĩ thể công kích được. {Cửu Cửu họa đồ} có thể hóa giải công kích trong phạm vi Trích Nguyệt tửu quán, ngốc!

      Cẩu huyết!

      Máu chó!

      Bị Tiểu Bạch Cẩu nhìn mình với ánh mắt xem thường, Diệp Ly Ly bỗng nhiên có cảm giác muốn “giết chó diệt khẩu”.
      tart_trungTử Mặc thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 25: Long cốt

      (1) Long cốt: Xương của loài rồng, hay còn là tên của vị thuốc Đông y được lấy từ xương của động vật hoá thạch như voi, tê giác,… để làm thuốc.

      Kỷ Nguyên Ma Pháp luyện cấp vào ban đêm chính là tốt nhất, bởi vì vài quái vật cấp cao vượt ra ngoài Thương Thúy Sâm Lâm. Đánh với vài quái vật cấp cao lạc đàn dễ hơn nhiều so với xâm nhập vào khu rừng rậm đó để quần ẩu với cả đàn quái như vậy, cho dù có là tân thủ cũng có thể thừa dịp này kiếm kinh nghiệm. Bởi vậy, bên ngoài thành Tác Đa Mã vẫn rất náo nhiệt vào ban đêm.

      Diệp Ly Ly vừa định đóng cửa tửu quán theo thường lệ lại bị Tiểu Cam Đạo Phu cười đến chút thành ý đến ngăn cản.

      Tiểu Cam Đạo Phu đến thành Tác Đa Mã có hai nguyên nhân, nguyên nhân trong sáng là luyện cấp, còn nguyên nhân hắc ám chính là buổi tối trốn trong tửu quán bán rượu kiếm thêm thu nhập, có đánh chết cũng chịu chui ra ngoài. Nghe người chơi nào đến thành Tác Đa Mã đều là kẻ bị đuổi giết đến bước đường cùng, xem ra thằng nhóc này đắc tội ít người, nếu với thực lực tệ lắm của Tiểu Cam Đạo Phu cũng ỷ lại vào lớp phòng ngự PK của Trích Nguyệt tửu quán.

      Diệp Ly Ly cùng Minh Nguyệt Thiên Lý bay lên mái hiên để tiến ra ngoài thành Tác Đa Mã, ngay trước rừng Thương Thúy Sâm Lâm liền dừng lại. phải bọn họ muốn bay qua khu rừng này, mà chỉ là vì đầu rừng rậm thường có rất nhiều loài chim hung tàn bay qua bay lại, bọn họ dù sao cũng am hiểu thuật bay cùng khả năng nhìn thấu bóng tối của Tinh Linh tộc, tiêu hao nội lực để bay gánh nặng, lỡ như bị công kích đường nhất định chết rất khó coi.

      Bởi vậy bọn họ tình nguyện bộ xuyên qua Thương Thúy Sâm Lâm nguy cơ trùng trùng, cũng muốn nhận lấy phần hiểm nguy kia. Thực tế, Diệp Ly Ly từng thử qua chuyện này.

      Diệp Ly Ly vô sỉ theo sát sau lưng Minh Nguyệt Thiên Lý dày dặn kinh nghiệm lăn lộn trong chốn giang hồ. chỉ nhàn nhã cúi đầu tìm kiếm thảo dược xung quanh.

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Khu này được thu thập hết dược thảo rồi, lần sau chúng ta nơi khác .

      Vốn tưởng rằng Minh Nguyệt Thiên Lý châm chọc mình, ngờ chỉ nhàn nhạt trả lời:

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Được.

      Diệp Ly Ly cảm động lại nghe tiếp:

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Lần sau chúng ta đến đầm lầy Tử Linh, chỗ đó có rất nhiều nhện độc, đồng thời cũng có thể giúp sủng linh vật của nàng tìm bạn đời, nhanh chóng sinh ra ổ nhện con. Tưởng tượng thử xem, đám nhện bò qua bò lại đất...

      Sắc mặt Diệp Ly Ly trắng bệch, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào bóng tối phía trước.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: dạo trong khu quái cấp cao ở đó vào ban đêm, chỉ cần nàng rung cây chút nhện độc từ cây cũng , khoan

      Minh Nguyệt Thiên Lý bỗng nhiên dừng lại, giữ chặt Diệp Ly Ly vội vã về phía trước.

      Có người!

      Tia sáng tử vong!

      Ánh sáng tử vong của người chơi đột ngột xuất khiến cho cả khu rừng tối sáng rực mảnh.

      Lúc này, ánh trăng bỗng nhiên chiếu sáng cảnh vật trong rừng rậm. Vài người bị treo tàng cây, nhìn ra có vẻ là người chơi Nhân tộc của Kỷ Nguyên Ma Pháp. Trang bị người vốn rất đẹp nhưng bởi vì tư thế treo ngược đó mà có chút chật vật. Trong miệng ngừng kêu gào: ‘Thằng nhóc kia chờ đó, Lão Thị Bất Lão bỏ qua cho ngươi’, rồi những câu uy hiếp chút lực sát thương khác. Diệp Ly Ly thầm nghĩ “Lão Thị Bất Lão ” trong miệng bọn có lẽ là tên của vị lão đại…

      Sưu sưu sưu!

      Lệnh tiễn bắn lén bay ra từ những cành lá hai bên.

      Những người chơi Kỷ Nguyên Ma Pháp đột nhiên hóa thành tia sáng tử vong theo đồng bạn lúc trước. Cũng may Kỷ Nguyên Ma Pháp cũng mô phỏng 100% thực tế, mà hình ảnh tương đối đẹp, nếu hình ảnh vạn tiễn xuyên tim quả thể nào đẹp mắt được.

      mặt đất Thương Thúy Sâm Lâm chỉ còn lại vài lệnh tiễn có gắn lông vũ.

      Xem ra những người chơi đó chạm phải bậc thầy cơ quan rồi, bất luận là vị trí nào lệnh tiễn cũng đều có thể khiến cho người khác sợ hãi thán phục. Chẳng trách những người chơi kia chỉ có thể buông tay chịu trói.

      Minh Nguyệt Thiên Lý vừa định nhặt lệnh tiễn mặt lên xem bị thanh quát dừng lại.

      [Phụ cận]: Đừng động đậy!

      Trong lùm cây um tùm đột nhiên bay ra vô số lệnh tiễn, lưới, dây thừng cùng bẫy bắt thú. Thiếu niên mặc thường phục màu xanh nhạt đứng ngọn cây, thông thạo thu lại đồ đạc của mình bỏ vào chiếc vòng tay gian, chút quan tâm đến từng mảng lớn cỏ cây bị động tác liên tục của làm thành đống hỗn độn.

      Minh Nguyệt Thiên Lý nhìn thân cây to lớn bị lệnh tiễn, lưới, dây thường cùng bẫy bắt thú bám đầy bên , thầm nghĩ nếu như mình bước lên thêm bước nữa nhất định hài cốt cũng còn.

      Thiếu niên kia mỉm cười, :

      [Phụ cận]: xin lỗi, vừa rồi ta bị người đuổi giết, bất đắc dĩ mới phải bố trí cơ quan ở đây. Tuy nhiên, bình thường cũng có ai vào Thương Thúy Sâm Lâm vào giờ này, hổ là Minh Nguyệt Thiên Lý cùng... Phải Dược Sư!

      Hai người Diệp Ly Ly kinh ngạc, tuy dịch dung khác lắm với lúc trước nhưng thể nào có người nhận ra bọn họ ở đây. Thế nhưng lại nghe thiếu niên mỉm cười, tiếp:

      [Phụ cận]: Trang chủ Minh Nguyệt, bang chủ Phải, rất vui được gặp lại hai người!

      Diệp Ly Ly cùng Minh Nguyệt Thiên Lý mắt đối mắt, nhận ra trong mắt lẫn nhau đều là mờ mịt. Thân thủ của vị thiếu niên Nhân tộc này rất , phương diện chế tạo cơ quan lại là cao thủ. Tuy nhiên vị thiếu niên này ràng là người chơi Kỷ Nguyên Ma Pháp, bọn họ làm sao có thể từng gặp nhau?

      Tuy là Nhân tộc nhưng người vị thiếu niên này lại mang theo thanh khiết của Tinh Linh tộc. ngồi xuống bên cạnh gốc cây, than :

      [Phụ cận]: Quả nhiên là nhận ra. Các người còn nhận ra đám lão già kia làm sao có thể nhận ra ta cơ chứ?

      lườm hai người Diệp Ly Ly, ánh mắt ai oán, sau đó nhàn nhạt mở miệng:

      [Phụ cận]: Sở Phi, ta là Sở Phi.

      mặt Diệp Ly Ly vẫn mờ mịt.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Phó bang chủ Lam Kiều - Sở Phi?

      [Phụ cận] Sở Phi: Vừa đăng nhập tài khoản của Kỷ Nguyên Ma Pháp liền bị mặc định, mà tài khoản khác bên Thế Giới Giang Hồ cũng bị khóa. Chết tiệt! Biết như vậy đăng nhập tài khoản bên kia rồi! Hai người có biết những người còn lại ở đâu ? Bang chủ của tôi có đến đây hay ?

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Chúng tôi là vì hoạt động trao đổi thử nghiệm mà bị đưa đến đây làm chuột bạch.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Đúng ra là phu thê chuột bạch.

      Sở Phi chán nản, rủ đầu xuống, trong miệng ngậm đầu lông vũ của lệnh tiễn, than thở:

      [Phụ cận] Sở Phi: Ta cứ trông chờ vào ai đó đến làm chứng cho ta, để cho đám trưởng lão kia tin rằng ta chính là Sở Phi. Hơn nửa tháng online nhất định bị hệ thống bang hội đá ra ngoài cho xem.

      như đứa bé rất chán nản, ôm lấy đầu.

      [Phụ cận] Sở Phi: muốn, muốn, muốn đâu!

      ngờ Lam Kiều với tác phong làm việc cẩn thận lại có thể tìm ra vị phó bang chủ có tính khí trẻ con như vậy. Tuy nhiên thực lực của Sở Phi quả thực là thể khinh thường. Minh Nguyệt Thiên Lý trầm ngâm, hỏi:

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Ngươi định qua Thương Thúy Sâm Lâm để vượt biển trở về Thế Giới Giang Hồ sao?

      Đôi mắt Sở Phi sáng ngời, gật gật đầu lia lịa.

      [Phụ cận] Sở Phi: Đúng vậy.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Định dùng thuyền hay khinh công để vượt biển?

      Sở Phi nghẹn họng, đột nhiên có chút biết làm thế nào. gục đầu xuống, sau đó chậm rãi mở miệng :

      [Phụ cận] Sở Phi: Tóm lại, ta nhất định phải trở về.

      Diệp Ly Ly dùng ngón tay đâm đâm vào eo của Minh Nguyệt Thiên Lý, ràng chính là muốn nhìn vị thiếu niên có tướng mạo đáng kia đau lòng. Minh Nguyệt Thiên Lý nhìn hướng ánh mắt đồng tình nhìn Sở Phi, thản nhiên :

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Chúng tôi chuẩn bị chế tạo chiến thuyền Long Cốt, có muốn cùng hợp tác ?

      Nếu có thêm phương pháp chế tác cơ quan tinh diệu của , chiến thuyền Long Cốt càng hoàn mỹ.

      Sở Phi nghi ngờ nhìn Minh Nguyệt Thiên Lý. Tuy giao tiếp với người này nhiều lắm, nhưng ấn tượng của người này với chính là có lòng tốt, nhất là lần bang chiếc thất bại trước. Từ sau khi Thiên Lý Sơn Trang liên thủ cùng Chúng Nhân Bang, đối với hai bang hội này cũng có cảm tình gì, càng đừng đến Minh Nguyệt Thiên Lý cùng Phải Dược Sư.

      Thế nhưng với tình huống tại cũng chỉ có thể tạm thời hợp tác cùng bọn họ. Hừ hừ, chừng còn có thể lấy được bảng thiết kế của chiến thuyền Long Cốt, sau này Lam Kiều có giao chiến cùng Thiên Lý Sơn Trang và Chúng Nhân Bang cũng lo bị chiến thuyền Long Cốt kia áp đảo. Ừ, khoan … Long Cốt?

      Sở Phi bỗng nhiên mở to hai mắt, hỏi:

      [Phụ cận] Sở Phi: Hai người có ý gì? Hang động Korda lúc trước bị người khác xâm chiếm chính là hai người?

      Kỷ Nguyên Ma Pháp open server hai năm qua cũng chưa có người chơi nào làm được chuyện này, đừng đến hai người mới đến từ Thế Giới Giang Hồ!

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Ta ở trong động nướng thịt, kỹ năng nấu nướng đạt mức xuất thần nhập hóa. Thế nhưng có người nào đó lại cực kỳ thảm thiết.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Rớt mười cấp mà thôi.

      Giọng điệu của rất hời hợt, phảng phất như chuyện đó liên quan đến mình.

      Nhắc đến chuyện này vẻ mặt của Diệp Ly Ly tràn đầy hớn hở. Tuy phải mình giết nhưng được nhìn đến cảnh Minh Nguyệt Thiên Lý đứng cũng đứng vững liền có cảm giác đại thù được báo.

      Ba người kết bạn với nhau, qua Thương Thúy Sâm Lâm đầy bừa bộn để bước vào hang động Korda.

      Theo Minh Nguyệt Thiên Lý nghênh ngang vượt qua Thương Thúy Sâm Lâm, dọc đường Sở Phi cứ nhìn quanh, cuối cùng chịu nổi đành phải đặt vài cơ quan xung quanh hang động Korda mới an tâm theo sát hai người Diệp Ly Ly vào hang động.

      [Phụ cận] Sở Phi: Có biết những người trường kỳ ngồi xổm trước cổng hang động Korda hận hai người bao nhiêu ? Nhiệm vụ bọn họ làm hai năm hoàn thành mà hai người lại vượt qua họ. Bây giờ bọn họ nhất định nhìn chằm chằm vào hai người.

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Chúng tôi là bất đắc dĩ.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Đúng vậy!

      Sở Phi trừng mắt nhìn hai người được lời mà còn khoe mẽ, hận thể thay thế người chơi Kỷ Nguyên Ma Pháp tiêu diệt bọn họ.

      Cánh cổng hang động Korda chậm rãi mở ra, Dạ Minh Châu được khảm thạch bích chiếu sáng cả hang động.

      Giữa hang động là bộ hài cốt của Cự Long, dần được chế tạo thành hình dạng chiến thuyền Long Cốt. Rất nhiều tinh thạch sáng lóng lánh được khảm bên ngoài Long Cốt, xa xa nhìn lại chiến thuyền lộ ra những tia sáng chói mắt, tựa như tòa cung điện. Sở Phi chẳng quan tâm đến hai người, ngừng vòng quanh chiếc thuyền, miệng sợ hãi thán phục mà bàn tay lại nhàng vuốt ve lớp Long Cốt nhìn có vẻ yếu ớt nhưng có thể ngăn cản bất kỳ công kích nào. Hăn nhịn được mà nghi ngờ đời này có loài sinh vật được gọi là Rồng tồn tại hay . Khổng lồ! Cường hãn!

      [Phụ cận] Sở Phi: ra hai người cũng cần tôi giúp đỡ, chỉ cần dựa vào trí tuệ của trang chủ Minh Nguyệt cùng lợi thế từ nguyên liệu Long Cốt tôi nghĩ rằng chiến thuyền Long Cốt này có lẽ khó để hoàn thành.

      Minh Nguyệt Thiên Lý cười ôn hòa, trong mắt có chút dã tâm nào.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Chiến thuyền bình thường có thể, nhưng ta muốn lãng phí vật liệu Long Cốt khó kiếm. Tương truyền, Long Cốt chính là loài có cánh, sinh vật am hiểu kỹ năng bay thường dựa vào cách thức giảm bớt áp lực khí, cho nên…

      [Phụ cận] Sở Phi: Hai người muốn tạo ra chiến thuyền Long Cốt có thể bay sao?

      Diệp Ly Ly cùng Minh Nguyệt Thiên Lý nhìn nhau cười, biết rằng mình tìm đúng người rồi.

      --- ------ ------ --------

      --- ------ ------ --------
      tart_trungTử Mặc thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 26: Sứ giả

      Tiểu Cam Đạo Phu trông coi Trích Nguyệt tửu quán vào ban đêm, thuận tiện bế quan tu luyện lại ma lực bị hao tổn mấy ngày trước. Ngồi chỗ bán rượu thu tiền cũng vô cùng sung sướng, đối với cuộc sống trò chơi bây giờ rất thoả mãn. Tin rằng qua vài ngày nữa có đủ tiền đến chợ đêm mua người máy Transformers ngừng bán thị trường. Theo Diệp Ly Ly, loại đồ chơi thịnh hành hơn trăm năm trước đối với đứa mười tuổi như vẫn còn rất hấp dẫn.

      Nếu như trong nhà phải có vị trai củi mục có lẽ có thể trải qua tuổi thơ nhàn nhã mà đứa mười tuổi nên có. Nghĩ đến điều này, Tiểu Cam Đạo Phu trừng mắt nhìn ra cửa, lẩm bà lẩm bẩm rằng bây giờ cũng là lúc hai vợ chồng chuyên sống về đêm kia phải trở về rồi.

      Giữa những tia nắng ban mai, người lưng hùm vai gấu về phía tửu quán.

      Kỷ Nguyên Ma Pháp phải là có người chơi lưng hùm vai gấu, nhưng trang bị của người chơi này quá mức quỷ dị. Áo bào màu trắng phiêu dật, đầu có vầng sáng óng ánh, sau lưng cánh xoã tung rủ xuống đất, từng bước từng chiếc lông vũ lại tung bay. Khoan khoan…chờ chút! Tiểu Cam Đạo Phu dụi dụi mắt. Cánh? Vầng sáng?

      Cánh!

      Vầng sáng!

      Kỷ Nguyên Ma Pháp ngoại trừ khác biệt về chủng loại ra còn được phân chia theo chính phái cùng tà phái. thể nghi ngờ rằng thành Tác Đa Mã nhất định thuộc về phe phái tà ác. Như vậy, NPC đại diện cho chính phái xuất ở thành Tác Đa Mã là có nguyên nhân gì?

      Thành thị ở Kỷ Nguyên Ma Pháp đều dựa nguyên mẫu trong Thánh kinh, được Tiểu Cam Đạo Phu - nửa giáo đồ đạo Cơ Đốc, điều tra toàn bộ thông tin liên quan đến Thánh kinh trong thành Tác Đa Mã. Thượng đế nghe tin dân chúng trong thành Tác Đa Mã đều là người rất tà ác, cho nên quyết định phái người đến điều tra xem họ có làm ra tội ác gì hay , sau đó mới quyết định trừng phạt bọn họ. Tiểu Cam Đạo Phu bỗng nhiên mở to mắt, cầm bàn tính tiền đập mạnh xuống bàn.

      Khó trách dân chúng thành Tác Đa Mã mặc kệ chị Ly Ly cùng tên trai ngốc nghếch kia muốn làm gì làm, phát triển cả cái tửu quán đến to lớn vô cùng như vậy.

      Đến lúc thành Tác Đa Mã gặp chuyện may kẻ gặp nạn chính là đám người vô duyên vô cớ xông ra như bọn họ.

      Tiểu Cam Đạo Phu hung hăng đạp quầy hàng cước, dùng phần mềm thông dịch ân cần thăm hỏi tám đời tổ tông đám người chơi giảo hoạt thành Tác Đa Mã, cuối cùng chỉ tiếc rèn sắt thành thép mà vùi đầu xuống bàn tính tiền. Tiểu Bạch Cẩu cũng bị hai người kia vứt bỏ như duỗi chiếc vuốt của mình cào cào đầu , Tiểu Cam Đạo Phu ngẩng đầu trừng mắt với nó.

      Tiểu Bạch Cẩu vẫn bình tĩnh như cũ, đưa móng vuốt chỉ vào ngoài cửa.

      Minh Nguyệt Thiên Lý cùng Diệp Ly Ly nhảy xuống từ mái hiên, nhìn thấy bộ dạng uể oải của Tiểu Cam Đạo Phu liền hiểu ra sao. Diệp Ly Ly quay đầu nhìn về phía người chơi lưng hùm vai gấu tới gần, sau đó tiến đến vỗ vỗ vai Tiểu Cam Đạo Phu, trấn an:

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Đừng sợ, tuy bộ dạng có chút dọa người, nhưng có quy định nào là phải có phong thái yểu điệu tựa như trích tiên, nhiều lắm sau này tìm người vợ cũng tương đương như vậy là được.

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: ...

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: ...

      Người chơi có khuôn mặt dữ tợn kia vào tửu quán, nheo mắt nhìn Diệp Ly Ly, giọng lạnh như băng:

      [Phụ cận] [Hệ thống] NPC Sứ Thần Chính Phái: Rất bình thường.

      Tiểu Cam Đạo Phu cùng Minh Nguyệt Thiên Lý cũng nhìn Diệp Ly Ly, gật gật đầu đồng ý.

      Ánh mắt sứ thần rơi vào người Tiểu Cam Đạo Phu, giọng điệu vẫn thay đổi:

      [Phụ cận] [Hệ thống] NPC Sứ Thần Chính Phái: Tuy còn nhưng được tốt lắm.

      Minh Nguyệt Thiên Lý ha ha cười, nhìn qua em trai nhà mình với ánh mắt xem thường. Tuy vẫn thường tự vấn lòng rằng cảm thấy Tiểu Cam Đạo Phu là hạt giống tốt, nhưng có người thay đả kích thằng nhóc biết lớn biết này vẫn khiến cho cảm thấy khá thoải mái. Từ lúc cười, ánh mắt của sứ thần cũng chuyển dời đến người . khuôn mặt dữ tợn của ta bỗng nhiên run lẩy bẩy, đồng tử co rút lại như dám tin. ta bắt đầu cảm thấy khiếp sợ mà lui ra phía sau hai bước.

      Minh Nguyệt Thiên Lý nheo mắt.

      Tên sứ thần kia bỗng nhiên vịn vào cột đá ven đường mà nôn mửa liên tục, trong miệng cứ lầm bầm tại sao chính phái đời này lại cứ bị tà phái ám toán!

      Gân xanh thái dương của Minh Nguyệt Thiên Lý run lên giần giật.

      Diệp Ly Ly cùng Tiểu Cam Đạo Phu hai mặt nhìn nhau.

      giây.

      Hai giây.

      Ba giây.

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Ha ha ha…!

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Huynh cũng có ngày này ha!

      Xem ra vận khí của Minh Nguyệt Thiên Lý ở Kỷ Nguyên Ma Pháp này tốt cho lắm. Vốn dĩ mình chống lại Độc Long trong hang động Korda và rớt mất mười cấp, sau đó lại bị tên có khuôn mặt như thợ giết heo nôn ra tới mật xanh mật vàng khi nhìn thấy dung nhan của . Diệp Ly Ly cười mỉm nhìn khuôn mặt trắng đen thất thường của Minh Nguyệt Thiên Lý, cảm thấy khoảng thời gian này ở Kỷ Nguyên Ma Pháp cũng thú vị.

      Người chơi ở thành Tác Đa Mã xung quanh tửu quán nhìn thấy bóng dáng tục tằng của tay sứ thần liền khách khí hô lên với Diệp Ly Ly:

      [Phụ cận] Lady Killer: Bà chủ Phải, mau đuổi tên này !

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Sao nha?

      [Phụ cận] Lady Killer: Bà chủ cũng nhìn thấy lợi hại của ta rồi đó!

      [Phụ cận] Hận đàn bà: Loại người này có thể hủy diệt nhân đạo cách dễ dàng!

      [Phụ cận] Chú lùn đẹp trai (1): Lớn lên xấu xí phải là lỗi của , ra dọa người khác mới là đúng!

      (1) Dwarves: Người lùn.

      [Phụ cận] Lady Killer: Đúng vậy!

      [Phụ cận] Chú lùn đẹp trai: Nhất là còn mẫu thân có dung mạo tương tự như vậy, quả là kéo cả gia phả ra đường hại người mà!

      [Phụ cận] Heartbreakers: ghen ghét nhan sắc chim sa cá lặn, ngọc thụ lâm phong của lão tử đây mà!

      [Phụ cận] Lady Killer: ...

      [Phụ cận] Chú lùn đẹp trai: ...

      [Phụ cận] Hận đàn bà: ...

      [Phụ cận] Lady Killer: Tóm lại, hãy đuổi ra khỏi tửu quán !

      Trong tửu quán có {Cửu Cửu tiêu đồ}, người chơi đứng trong phạm vi cho phép thể PK lẫn nhau. Diệp Ly Ly vốn còn muốn thưởng thức sắc mặt trắng đen của Minh Nguyệt Thiên Lý, nhưng lại nhìn thấy đôi mắt đen kia nhìn mình chằm chằm. Đôi mắt kia sâu như chiếc đầm thấy đáy, Diệp Ly Ly rất có khí phách mà thu lại toàn bộ thực đơn trong tửu quán, treo biển thông báo đóng cửa. Trong chốc lát, những người vốn vẫn còn trong tửu quán lại ngay lập tức bị thanh lý ra ngoài, kể cả tên sứ thần đầu trâu mặt ngựa kia.

      Sau cánh cửa, thanh quần ẩu, tiếng kêu thảm thiết vang lên ầm ĩ. Từ xa vẫn có thể nhìn thấy quyền ảnh giao thoa, lông vũ bay tán loạn...

      Vô cùng thảm thiết...

      Minh Nguyệt Thiên Lý nâng tách trà búp Minh Tiền (2), tựa lưng trước cửa sổ, nhàn nhã nhấp từng ngụm. Diệp Ly Ly hiểu sâu sắc điều rằng, có thể đắc tội với quân tử nhưng đừng đắc tội với tiểu nhân, nhất là tiểu nhân tự kỷ.

      (2) Trà búp Minh Tiền: Loại trà ngon được hái trước tiết Thanh Minh.

      Bỗng nhiên, ánh mắt của Minh Nguyệt Thiên Lý thay đổi.

      Diệp Ly Ly liết qua, lại nhìn thấy người chơi bên ngoài đều ngừng tay, ánh mắt nhìn lên trung.

      Diệp Ly Ly ngẩng đầu, nhìn thấy bóng dáng đứng giữa trung, cánh chim trắng như tuyết chậm rãi mở ra, lông vũ nhàng rơi xuống mặt đất. Tuy chỉ có thể nhìn thấy bên mặt mơ hồ nhưng vẫn nhìn ra khí chất ưu nhã của người nọ.

      Vầng sáng màu trắng chói mắt tản ra trung, lúc rơi xuống mặt đất hóa thành vầng sáng nhàn nhạt.

      Những người chơi dưới đất trợn mắt há hốc mồm nhìn lên, đôi cánh màu trắng mở ra khép lại, lông vũ lại rơi xuống như sương mù giữa vầng sáng. Bóng dáng người nọ dần dần mơ hồ.

      Diệp Ly Ly nháy mắt mấy cái, xác định mình có nhìn lầm. Người nọ dường như là bỗng nhiên rơi xuống giữa trung, rơi vào người gã sứ thần tục tằng kia, chiếc cằm gối lên đầu ta, lông mi dài mặt lưu lại bóng mờ nhàn nhạt.

      {Thuật chữa trị}

      Phạm vi rộng lớn, nhưng vẫn chữa trị hết vết thương của những người xung quanh!

      Xuất thân từ dược sư như Diệp Ly Ly chợt nhảy dựng lên. Muốn sử dụng {Thuật chữa trị} bao trùm lên toàn bộ thành Tác Đa Mã phải cần tu vi rất cao, ngoài ra còn tiêu hao rất nhiều nội lực, ngay cả bản thân còn làm được điều đó…

      Bên cạnh đó, chuyện ngu xuẩn trong kỹ năng này chính là… cứu sống luôn cả kẻ địch.

      Tên sứ thần tục tằng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệp Ly Ly tựa vào cửa sổ xem kịch vui, :

      [Phụ cận] [Hệ thống] NPC Sứ Thần Chính Phái: Lão tử sắp giận dữ.

      Diệp Ly Ly nhìn dung nhan tuấn mỹ gối cằm lên đầu ta, lẳng lặng ngủ. rất sợ chết mà tiếp lời:

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Hậu quả rất nghiêm trọng sao?

      Minh Nguyệt Thiên Lý hết sức tán thưởng đối với Diệp Ly Ly sợ chết. cảm thấy này mặc dù thực lực bằng ai, mặc dù ngốc nghếch, mặc dù chậm tiêu, nhưng tính tình lại thẳng thắn cùng khí khái, khiến cho càng nhìn càng thích... càng nhìn càng thích xem chết như thế nào.

      Sứ thần tục tằng kia nhìn sang tấm biển quảng cáo của Trích Nguyệt tửu quán, sau đó lại nhìn sang Diệp Ly Ly, cười lạnh:

      [Phụ cận] [Hệ thống] NPC Sứ Thần Chính Phái: Hậu quả có nghiêm trọng hay , ta biết. Thế nhưng lần này lão tử đến chơi ở thành Tác Đa Mã xem như thành, các người cứ ở đó mà chờ ! Ta trở về báo cáo cho Thần Vương, thành Tác Đa Mã này quả nhiên là nơi chứa đầy tội ác, luôn ra tay tàn ác đối với người ngoài, các ngươi bị hủy diệt nhanh thôi.

      Diệp Ly Ly bĩu môi, xem ra tên này vẫn còn chưa biết vì sao mình bị quần ẩu.

      Diệp Ly Ly cười tủm tỉm nhìn qua người bên cạnh mình, quả nhiên, Minh Nguyệt Thiên Lý cũng khẽ cười, ló mặt ra ngoài cửa sổ hỏi thành chủ thành Tác Đa Mã:

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Thành chủ đại nhân, thành Tác Đa Mã còn thủy lao trống ?

      Thành chủ thành Tác Đa Mã gật gật đầu, người chơi xung quanh đột nhiên nhảy xuống.

      Sứ thần tục tằng đáng thương tiêu hao gần hết nội lực để chống đỡ với cuộc quần ẩu vừa xảy ra, cho nên ta vốn dĩ còn chút sức lực nào để chống đỡ. Với thế lực người đông thế mạnh, ta nhanh chóng bị bắt.

      Diệp Ly Ly nhớ tới bản thân mình bị lừa vô số lần, nghiến răng nghiến lợi hỏi:

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Đây cũng là do huynh tính toán từ trước?

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Điêu nhân nên dùng thủy lao để giam giữ.

      Điêu nhân... Điêu nhân...

      Đây chính là NPC sứ thần nha!

      Diệp Ly Ly cười đến hai hàng lông mày cong lên, :

      [Phụ cận] Phải Dược Sư: Câu của sứ thần nhất định cũng nằm trong kế hoạch của...

      Nhìn thấy sắc mặt đen dần của Minh Nguyệt Thiên Lý, Diệp Ly Ly tự khích lệ chính mình rằng cần phải có chừng có mực, cho nên nín cười, nín cười…

      ngờ sau lưng lại truyền đến trận cười vang.

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Điêu nhân!

      [Phụ cận] Tiểu Bạch Cẩu: Điêu nhân!

      [Phụ cận] Tiểu Cam Đạo Phu: Ha ha ha…

      [Phụ cận] Tiểu Bạch Cẩu: Ha ha ha…

      Tiểu Bạch Cẩu giơ móng vuốt ra hình chữ V với Minh Nguyệt Thiên Lý, Tiểu Cam Đạo Phu lại cười đến ngã trước ngã sau.

      Sắc mặt của Minh Nguyệt Thiên Lý khôi phục lại lúc bình thường, đôi mắt màu đen chân thành nhìn Diệp Ly Ly.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Ném bọn họ ra ngoài, hoặc là tự ném mình ra ngoài.
      tart_trungTử Mặc thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 27: Khởi đầu

      [Hệ thống] Người chơi ở thành Tác Đa Mã giam giữ sứ thần phe phái chính nghĩa.

      [Hệ thống] Người chơi theo phe phái chính nghĩa công kích người chơi thành Tác Đa Mã sinh ra giá trị PK, bắt được NPC tù binh thành Tác Đa Mã được hệ thống ban thưởng.

      Thanh dễ nghe từ hệ thống vang lên bên tai người chơi ở Kỷ Nguyên Ma Pháp, tựa như sấm sét. Chẳng khác gì lời thông báo cho trận chiến máu lửa của hai phe cánh sắp tới, rất nhiều người chơi ở thành khác bắt đầu kích động. Thương Thúy Sâm Lâm tản ra hương thơm thơm ngát từ những nhánh hoa Diệp đầu mùa cùng mùi gỗ mới, có thể dự đoán được trong tương lai còn có bao nhiêu gót sắt chà đạp phiến rừng rậm để vào thành Tác Đa Mã.

      Ngược lại, người khởi xướng khi nghe được tin tức này vẫn khoan thai ngồi mái hiên lầu hai Trích Nguyệt tửu quán mà đánh cờ. phải bọn họ học đòi văn vẻ, mà là bọn họ cần phải đề cao thuộc tính trí lực, đây là nhu cầu cấp bách, nếu sau này khi chiến thuyền Long Cốt được hoàn thành họ cũng thể điều khiển nó.

      Tuy còn có Sở Phi nhưng dù sao cũng phải người của mình, ai biết có chịu trở thành thuyền viên vô điều kiện của họ hay . Hơn nữa, Diệp Ly Ly cảm thấy đánh cờ cùng Minh Nguyệt Thiên Lý quả cần phải có chỉ số thông minh vượt ưu việt...

      Lúc này, Minh Nguyệt Thiên Lý chăm chú nhìn bàn cờ, sau đó từ từ giơ ra năm ngón tay.

      [Phụ cận] Minh Nguyệt Thiên Lý: Năm kim tệ, lui bước.

      Diệp Ly Ly mỉm cười.

      Tiểu Cam Đạo Phu cùng Tiểu Bạch Cẩu ngồi bên cạnh, nhìn bọn họ với ánh mắt khinh thường.

      [Phụ cận] Sở Phi: Sỉ nhục, hai người quả sỉ nhục quân cờ! Lão đại Phải, hạ màn nhanh !

      Sau khi phát ra thanh khác, Tiểu Cam Đạo Phu cùng Tiểu Bạch Cẩu khỏi nhảy đến bên cạnh mắt to trừng đôi mắt .

      Lô hương dần tắt, ván cờ vẫn tiến hành như trước, hơn nữa dần dần xuất xu thế, mà mưa gió bên ngoài tửu quán dường như cũng ảnh hưởng đến bọn họ.

      Hai tên người phương Đông chết tiệt!

      Bạch Y Tế Tư ngồi dưới cổng thành, ấm trà bên cạnh lạnh. dường như muốn sứt đầu mẻ trán để chỉ huy thành viên trong bang hội của mình gia cố hệ thống phòng thủ trong thành. Bang hội trong Kỷ Nguyên Ma Pháp thường được chia theo từng thành trì. Bang hội của là Night Demon, chọn trúng thành Tác Đa Mã chính là vì NPC bên cạnh đều đến từ phe phái tà ác, luôn trợ giúp thành viên thăng cấp. Hơn nữa, xung quanh thành cơ hồ đều là các thành viên theo phe phái trung lập, lại có Thương Thúy Sâm Lâm bành chướng tuyến phòng thủ.

      Thế nhưng hậu quả do giam giữ sứ thần lần trước khiến cho thể nào nghĩ tới được. Với tư cách là người chơi từng bị NPC sứ thần bên phe phái chính nghĩa giày vò đến chết sống lại, nhìn thấy bọn họ đương nhiên là hận thể hủy rồi nuốt vào bụng. Cho dù hạ lệnh, thành viên trong bang hội cũng giải quyết hết bọn họ.

      Thế nhưng hai tên phương Đông đầu sỏ kia lại những thèm đếm xỉa đến hậu quả do mình gây ra, mà thái độ còn khiến cho nghiến răng nghiến lợi căm hận. Tuy nhiên… Bạch Y Tế Tư khẽ cười, nhớ tới hoàn cảnh tại của thành Tác Đa Mã, "thành tội ác" cuối cùng bị Thần Tộc dùng lưu huỳnh hủy diệt. Chỉ cần lửa bốc lên, những người này thể tham gia.

      nghĩ ngợi, Thương Thúy Sâm Lâm bỗng nhiên bốc khói trắng.

      Bạch Y Tế Tư nghiêng tai lắng nghe tiếng vang rất phía xa. tựa lưng vào thành ghế, búng tay với người đứng phía sau.

      [Phụ cận] Bạch Y Tế Tư: Phía nam Thương Thúy, tọa độ 32,146.

      Cung Tiễn Thủ phía sau kéo căng cung tiễn trong tay.

      Vèo! Vèo! Vèo!

      Ba mũi tên lông vũ mở ra đường cong lạnh lùng trung, bay đến vị trí tọa độ mà Bạch Y Tế Tư vừa , cũng chút quan tâm đến khoảng cách có xa hay . Chỉ thấy Bạch Y Tế Tư đứng dậy, hai tay đưa ra kết ấn, dùng những từ ngữ mà người bên cạnh thể hiểu niệm nhẩm trong miệng. Sau đó, từng cơn gió theo sau những mũi tên lông vũ, đuổi những bầy chim gầy yếu, trợ giúp lệnh tiễn bay về phía rừng rậm.

      Oanh!

      Bạch Y Tế Tư khẽ cười nhìn những tia sáng tử vong phía xa xa, nỉ non:

      [Phụ cận] Bạch Y Tế Tư: ‘Dù xa vẫn phải giết’… câu cửa miệng của người kia.

      Cung Tiễn Thủ biết là có nghe thấy lời ta hay , ánh mắt vẫn đặt ở phía xa xa trong Thương Thúy Sâm Lâm, tay đè dây cung, lặng im .

      Bạch Y Tế Tư quay đầu lại, nhìn thấy thần sắc nghiêm nghị của Cung Tiễn Thủ liền hỏi:

      [Phụ cận] Bạch Y Tế Tư: Có cảm thấy... Làm sao có thể cảm thấy thế được chứ?

      Cung Tiễn Thủ để ý tới chuyện ta đột nhiên trở nên trầm ngâm, chỉ thản nhiên đáp:

      [Phụ cận] Cung Tiễn Thủ: Đến rồi!

      Mặc dù bọn họ cố hết sức giảm tính nguy hiểm tương đối cao của địch, nhưng người chơi theo phe phái chính nghĩa vẫn muốn bao vây tứ phía. Người chơi dẫn đầu Nhân tộc có chòm râu dài, nhìn qua cũng biết là người đàn ông thô lỗ nhưng chút tâm cơ. Đại khái cũng là vì vậy mà người theo sau ta cũng nhiều, như vậy mới tránh được tìm tòi nghiên cứu của Bạch Y Tế Tư.

      Nhưng đội ngũ ít người này lại được huấn luyện khá tốt, hơn nữa phân bố chủng tộc cũng rất đồng đều, chỉ lát đến tường thành Tác Đa Mã.

      Võ sĩ Long tộc yểm trợ phía trước!

      Cung thủ Tinh Linh tộc lên dây cung chờ lệnh!

      Người chơi Người Lùn giơ cao vũ khí chuẩn bị công thành!

      Người chơi Nhân tộc phần lớn đều là mục sư, chỉ đứng phía sau đội ngũ công thành khôi phục lượng máu.

      Bạch Y Tế Tư càng nhìn càng thấy kinh hãi. Có đôi khi bang hội nhiều thành viên cũng cũng đáng sợ, bởi vì càng nhiều càng tạo điều kiện cho kẻ địch giở trò ly gián. Đáng sợ chính là những bang hội có tính hợp tác tuyệt đối, kỷ luật nghiêm minh. cũng từng nghi ngờ có người áp dụng kỹ năng huấn luyện quân đội vào trò chơi.

      Bạch Y Tế Tư nhìn người đàn ông trung niên có chòm râu dài kia, càng nhìn càng buồn bực. khẽ cắn môi, với Cung Tiễn Thủ phía sau:

      [Phụ cận] Bạch Y Tế Tư: Nhớ điều, muốn bắt giặc trước hết phải bắt vua!

      Cung Tiễn Thủ kinh ngạc nhìn người đàn ông trung niên có chòm râu dài cùng với người chơi có vóc dáng xinh đẹp bên cạnh ta. Người chơi kia thể khoác người trang phục võ sĩ bó sát đủ để khiến bất luận kẻ nào cũng phải thần hồn điên đảo, dáng người lộ ra bên ngoài mơ hồ câu hồn người. Hiếm thấy hơn chính là khuôn mặt cũng xứng đôi với vóc dáng, tuy chỉ dùng những trang bị hết sức trang nhã nhưng vẫn khó che đậy hết được vẻ xinh đẹp đó.

      Người nọ ngẩng đầu nhìn bóng người tường thành, sau đó thét lên với người đàn ông trung niên có chòm râu dài:

      [Phụ cận] Mỹ Diễm: Nếu là bọn họ chúng ta lại càng phải tóm lấy thành Tác Đa Mã!

      Người đàn ông trung niên có chòm râu dài ngáp cái đáp:

      [Phụ cận] Đại Hồ Tử: Nhàm chán, rất nhàm chán.

      Lúc Bạch Y Tế Tư ứng phó với những người công thành, bốn phía Thương Thúy Sâm Lâm lại truyền đến những tiếng sột soạt cùng thanh phát nổ. Cung Tiễn Thủ thầm nghĩ tốt, cành lá vụn tung ra mù trời, bầy ong độc đông mịt mù bay về phía Đại Hồ Tử. ta phất phất tay đuổi bầy ong , dường như cảm thấy chúng rất đáng ghét.

      Bầy ong độc bỗng nhiên bay về phía thành Tác Đa Mã.

      Bạch Y Tế Tư nghe vài tiếng “nó cắn ta” liên tiếp liền hung hăng trừng mắt với Đại Hồ Tử. Tuyệt đối ngờ rằng ta lại là triệu hoán sư, hơn nữa còn là triệu hoán sư tối cao biết cách triệu gọi ong độc số lượng có hạng!

      Thành Tác Đa Mã lập tức rơi vào thế hạ phong. Cung Tiễn Thủ cũng bất chấp kinh ngạc mà cầm lấy lệnh tiễn trong tay bắn ra.

      Đáng tiếc, Mỹ Diễm bố trí kết giới, lệnh tiễn lông vũ còn chưa chạm phải góc áo của bọn họ rơi xuống đất.

      Lập tức, cơn gió độc dày đặc xâm nhập vào thành Tác Đa Mã, bản thân bọn họ cũng còn lo chưa xong huống chi thành trì hay những người chơi khác. Hai người khỏi muốn mắng hai kẻ nhàn nhã đánh cờ trong tửu quán, Diệp Ly Ly cùng Minh Nguyệt Thiên Lý.

      Bỗng nhiên, chiếc lưới mỏng như lụa buông xuống từ .

      Gió như nước chảy xuôi.

      Lưới mỏng như làn sương mù.

      Do đó, những mảnh lưới mỏng giăng kín phía đông thành Tác Đa Mã. bao lâu sau, cơn gió độc trắng như tuyết bám tấm lưới dần trở nên đen kịt. Gió độc nhanh chóng bị mảnh lưới hấp thụ, màu sắc chiếc lưới kia cũng từ từ biến thành đen, dường như có thể hấp thụ toàn bộ độc chất trong cơn gió để chuyển sang người mình.

      Hai bên địch ta đều ngưng chiến, ngẩng đầu nhìn. Chỉ thấy thiếu niên ngồi đám mây, khuôn mặt mơ hồ , chỉ có thể nhìn thấy góc áo màu lam lờ mờ của ta còn nhạt hơn cả trời quang, còn trong hơn cả dòng sông. ta phất phất tay với người đàn ông trung niên có chòm râu dài kia, :

      [Phụ cận] Fly: Vị đại thúc này, ta tìm rất lâu rồi đấy. Triệu hoán sư có khả năng luyện chế ra {Lưới lồng lộng} đều còn chơi trò chơi nữa, ngờ bây giờ lại có người chủ động đưa tới cửa.

      Chờ đến khi gió độc tan ra hết, vị thiếu niên kia liền thu lưới. Sau đó, ta quay đầu hô to với tửu quán theo kiến trúc phương Đông trong thành Tác Đa Mã:

      [Phụ cận] Fly: Hai vị chủ quán vô sỉ, mau ra nghiệm thu!

      Sương mù dần tản ra.

      Chiến thuyền Long Cốt chậm rãi xuất .




      --- ------ ------ ----
      tart_trungTử Mặc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :