1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dược hương trùng sinh - Hi Hành (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Quả là mình chịu nổi nữa nên mới comment chút, nội dung mình rất thích, mấy chương đầu còn trôi chảy, dần dần đọc cứ như convert í, là chán chịu nổi
      michellevn thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 96.1: Đổi biển

      Biên tập: Từ Hoán Vũ

      Hai tháng đầu kiến nguyên năm thứ sáu, thích hợp xuất giá - lấy vợ, sinh con, ra ngoài, khai trương.

      con phố Dược truyền đến vài tiếng pháo vang, biểu thị có tân thương gia khai trương.

      "Là ai vậy?" Vài tên hỏa kế của các dược hành đứng ở cửa xem, "Thẩm công gia gia bán hiệu thuốc bắc?"

      "Sớm nên bán." Có người , có hứng thú nhìn vài người bên kia treo biển hành nghề.

      "Thiệp mời có đưa tới ? Là ai mở?" Cũng có người tò mò hỏi.

      con phố Dược, tân thương gia khai trương theo quy cũ đều phải đưa tới thiệp mời cho các lão thương gia khác.

      "Cố thị Thuận Hòa Đường?"

      Lúc này vài chưởng quầy của các dược hành cầm danh thiếp in chữ vàng mà xem, mặt có chút khó hiểu.

      " phải họ Bành là chưởng quầy sao."

      "Chưởng quầy chính là chưởng quầy, sau lưng còn có ông chủ thôi."

      "Họ Cố? Người Kiến Khang sao."

      "Họ Cố người Kiến Khang? A, vị Cố nương tử kia phải cũng họ Cố sao."

      Những lời này ra, mọi người đều trầm mặt mảnh, chợt oành tan, đều hướng chủ nhà của mình báo tin tức này, nếu việc này là , đây chính là kiện rất lớn.

      Cố Thập Bát Nương đỡ Tào thị xuống xe, Bành Nhất Châm dẫn Linh Bảo cùng Linh Nguyên ra đón.

      "Đại nương tử đến rồi." Bành Nhất Châm cười .

      "Chúc mừng Bành chưởng quỹ." Tào thị cười , mặt lấy ra hai bao lì xì, đưa cho Linh Bảo cùng Linh Nguyên, "Nhận, các ngươi vất vả rồi, thu dọn nhiều ngày như vậy..."

      "Phu nhân, đây là việc bọn ta nên làm..." Linh Bảo thấp giọng , thanh có chút phát run.

      Tiểu thư cứu tánh mạng của ca ca, còn cho bọn họ thuê phòng ở, làm quần áo cho bọn họ, bây giờ lại để cho bọn họ đến hiệu thuốc bắc làm công lấy tiền, phải là nô lệ...

      "Cầm , là tâm ý của phu nhân." Lnh Nguyên , đưa tay tiếp nhận, "Cảm ơn phu nhân."

      Cố Thập Bát Nương đối cười, hàm chứa đầy khen ngợi.

      Linh Nguyên gục đầu xuống, dám nhìn thẳng nàng.

      "Cùng vui, cùng vui." Bành Nhất Châm cười, miệng ngừng.

      lần này bất quá là trong đầu có ý niệm tới Kiến Khang làm linh y, thế nhưng nghĩ tới bị lừa lại có thể trực tiếp ở con phố Dược phồn hoa nhất ngồi làm thầy thuốc, hơn nữa bản thân mình còn có cổ phần của hiệu thuốc này, tuy rằng rất ít, nhưng vượt qua xa dự liệu của .

      Mấu chốt nhất chính là, hiệu thuốc bắc này là Cố nương tử mở, là Cố nương tử a, nếu tiệm thuốc này phát tài, thiên hạ có hiệu thuốc bắc nào kiếm được lợi nhuận.

      Xem ra, bao lâu nữa là có thể đón cả vợ lẫn con đến.

      "Lão Bành tôi phúc đức gì có thể gặp được người nhà của Đại nương tử, đây là phúc khí tu luyện mấy đời.." nhịn được hướng Tào thị cùng Cố Thập Bát Nương thi lễ.

      "Bành tiên sinh quá lời." Tào thị vội hoàn lễ, ánh mắt lần nữa nhìn về phía hiệu thuốc bắc được bố trí hoàn toàn mới, nhìn hai chữ "Cố thị" bắt mắt kia, nhịn được tròng mắt chuyển hồng.

      "Thập Bát Nương, phải nương nằm mơ ." Nàng lôi kéo tay nữ nhi, lẩm bẩm .

      Vừa mới bao lâu, đến năm thời gian, nhà nàng trước sau có hai gian mặt tiền cửa hiệu của chính mình, mặc kệ kiếm hay kiếm được tiền, đối với nhà bọn họ như vậy mà , chuyện này muốn nghĩ cũng dám nghĩ đến.

      Cố Thập Bát Nương vỗ tay nàng, cười : " đâu, nương, đây là hiệu thuốc bắc của nhà chúng ta."

      "Phu nhân, ta dẫn người xem." Linh Bảo cười tủm tỉm chạy lại, dìu Tài thị vào.

      "Danh thiếp đều đưa ?" Cố Thập Bát Nương hỏi Bành Nhất Châm.

      Bành Nhất Châm gật gật đầu, còn chưa có , chợt nghe trận náo nhiệt ngoài cửa, kèm theo giọng nam.

      "Lấy xuống cho ta."
      Last edited by a moderator: 18/2/16
      song ngư, duyenktn1, Nhiên Nhiên3 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 96.2: Đổi biển

      Biên tập: Từ Hoán Vũ

      "Lấy xuống cho ta."

      Thanh này truyền vào tai Cố Thập Bát Nương, nàng mãnh liệt đứng lên.

      Bành Nhất Châm nghe thấy ràng, Linh Nguyên biến sắc, bước nhanh ra ngoài.

      Thiếu niên ngoài cửa sắc mặt trang nghiêm, ánh mắt nặng nề.

      Hai ba gã sai vặt đem thang đến đặt ở trước cửa.

      "Các ngươi tính làm cái gì?" Linh Nguyên quát, nhất chân đá bay cái thang của gã sai vặt kia.

      "Lớn mật" bọn sai vặt xúm vào cãi cọ, xắn tay áo vung vẫy quả đấm, liền bị Thẩm An Lâm đưa tay ngăn lại.

      Thẩm An Lâm cũng có xuống ngựa, chỉ là lạnh lùng đảo mắt qua Linh Nguyên, ánh mắt dừng ở tấm biển nằm cánh cửa kia.

      "Lấy biển xuống mà thôi." thản nhiên .

      "Lâm thiếu gia..." Linh Nguyên nhìn .

      Xưng hô này làm cho Thẩm An Lâm dời tầm mắt, nhìn chăm chú vào người vị thiếu niên này, nhìn đoán tầm mười lăm mười sáu tuổi, mặc trường bào bình thường, mày có vết sẹo được tóc mai che lại.

      Lâm thiếu gia, xưng hô này là nô tài trong nhà dùng, mặc kệ như thế nào, đối với ngoại nhân vẫn là trưởng tử Thẩm gia tam phòng, là đại thiếu gia thể thay đổi, Thẩm giáo úy.

      Thiếu niên này... Hai mắt càng lúc càng phát ra thứ giống như màn đêm tăm tối.

      Linh Nguyên cũng có tránh né, "..Thuận Hòa Đường đổi chủ..."

      "Hiệu thuốc bắc đổi chủ , nhưng bảng hiệu này cũng co đổi chủ." Thẩm An Lâm , buông ra dây cương xuống ngựa, bọn sai vặt tự động nhường ra con đường.

      từng bước đến gần, "Bảng hiệu của ta nư thế nào lấy đươc?"

      Năm nay mười tám tuổi, lại giống như thiếu niên thiếu nữ gia đình phú quý được bồi dưỡng ở nhà, ăn nằm với chiến trường, giết qua Kim tặc, lúc này nổi giận, che dấu *lệ khí* muốn tản ra bốn phía, từng bước tới, mang đến cho người ta cảm giác uy hiếp lớn.

      (*)tàn ác, ác độc, tàn bạo

      "Ta muốn lấy xuống, ngươi như thế nào?" , đứng sát phía dưới cánh cửa biển, giật mở áo choàng, dường như tay duỗi ra liền có thể tháo xuống.

      Linh Nguyên vận sức chờ phát động, chuẩn bị tốt *tư thái* ngăn chặn.

      (*)tư thế

      "Thẩm thiếu gia, Thẩm thiếu gia." Bành Nhất Châm cười ha hả ra, chụp lấy Linh Nguyên kéo về phía sau, hóa giải bầu khí giương cung bạt kiếm.

      Thẩm An Lâm lui về phía sau bước, khôi phục khí tức lạnh nhạt, nhìn Bành Nhất Châm.

      "Người trẻ tuổi hiểu chuyện, xúc phạm Thẩm thiếu gia, ngài đại nhân đại lượng..." Bành Nhất Câm cười chắp tay thi lễ.

      "Tháo biển ." Thẩm An Lâm nhìn cái, mặt hỉ nộ, hướng bọn sai vặt phía sau .

      Bọn sai vặt lòng tiến lên.

      "Chậm , chậm ." Bành Nhất Châm vội đưa tay cản lại.

      "Như thế nào?" Thẩm An Lâm nhìn về phía , hỏi.

      "Thẩm thiếu gia," Bành Nhất Nhât vẻ mặt trở nên hốt hoảng mà khó xử, lấy *công văn* ở trong lòng ngực ra, cười khô , "Thẩm thiếu gia, ta mua bán , theo lý thuyết, cầu này của Thẩm thiếu gia ngươi chính là chuyện, bất quá, ta đây là vì kiếm tiền, mong rằng Thẩm thiếu gia giơ cao đánh khẽ, buông tha cho ta..."

      (*)có thể hiểu chung là "tờ giấy"

      khom người thở dài lời này, bộ dáng bất đắc dĩ cùng sợ hãi, trong mắt người xem ở bên ngoài cực kỳ thương cảm.

      Bốn phía đối Thẩm An Lâm *thanh chỉ trỏ* ngày càng nhiều hơn.

      (*) xấu sau lưng

      "Bành chưởng quỹ," Thẩm An Lâm thần sắc khẽ biến, nhìn Bành Nhất Châm , "Ngươi có cái gì cái đó, cần diễn trò."

      Bành Nhất Châm cuối đầu, mặt lên tia cười, ngẩng đầu vẫn là cái bộ dáng sầu khổ kia, chìa tay đưa tờ giấy cho .

      "Ngươi xem, ở đây đều , biển hiệu cùng nhau chuyển nhượng, này, đây đều là cùng kiếm tiền..."

      Công văn ký kết hiển nhiên có qua tay Thẩm An Lâm, mà là quản trong nhà tay xử lý, từ hôm nghe được Thẩm An Lâm hiệu thuốc bắc này là sở hữu của mẹ đẻ, Cố Thập Bát Nương liền nhiều chút tâm tư, khi Bành Nhất Châm ở cùng Thẩm Tam lão gia ký công văn, cố ý trúng cái danh hào của biển hiệu, nguyện ý nhiều hơn chút tiền, xin chỉ thị của quản , chủ tử trong nhà tự nhiên có chút nghi ngờ, liền vui vẻ cho.

      Bình thường nhà bán cửa hàng, có cái thói quen này, Thẩm An Lâm đương nhiên biết còn có cái tình này, lúc này vừa thấy được công văn, khỏi sửng sốt.

      "Thẩm thiếu gia, ngàn vạn lần đừng làm khó dễ lão nhân, lão nhân ở dưới quê đến, đứng vững chân được hề dễ dàng..." Bành Nhất châm chắp tay, thở dài .

      Sau đó Thẩm An Lâm xoay người cất bước rời khỏi.

      "Đa tạ thiếu gia, đa tạ Thẩm thiếu gia." Bành Nhất Châm cười ha hả .

      "Thiếu gia.." Bọn sai vặt hai mặt nhìn nhau.

      "." Thẩm An Lâm trầm giọng , phiên thân lên ngựa, con ngựa vòng vo tại chỗ, lại lần nữa nhìn cái biển hệu đen bóng kia, gắt gao nắm lấy dây cương.

      Cố thị thuận hoà đường... Cố thị thuận hoà đường...
      Phong Vũ Yên, song ngư, duyenktn12 others thích bài này.

    4. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Ui, rốt cục đọc trôi chảy rồi, tks bạn
      michellevn thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      96.2(tt) Đổi biển
      Edit: thanhfuong

      Tầm mắt hướng tới phía trong tiệm, ánh mắt tối đen, chỉ mơ hồ thấy bóng dáng ẻo lả thướt tha.

      Người đánh xe lắc , tựa hồ nhắc nhở chủ nhân thôi

      Tầm mắt thẩm an lâm dừng lại phía trong tiệm, nội tâm lặp lại ý niêmk, muốn vào trong, nhìn xem chủ nhân chân chính

      trần ồn ào phía bên ngoài truyền tới

      "Nhường chút, nhường chút.."

      Bảy tám nam nhân mang diện mạo tươi cười tới đây, phía sau bọn sai vặt nâng lễ vật

      "Chúc mừng chúc mừng." Bọn nhất tề đến, miệng đồng thanh .

      Đây là tới chúc mừng? Người xung quanh giật mình, những người bán dược đều nhận ra được thân phận mấy nam nhân này, trong đó người béo đầu chính là đại chuỏng quỹ của Đồng thận Đức Kiến Khang, bên cạnh chen tới chen lui muốn là nam nhân đầu tiên vào đó là Hằng Xương đại chưởng quỹ…

      Thẩm An Lâm thần tình cũng hơi sững sờ, khuôn mặt có chút suy nghĩ, xem ra vị tân chủ nhân lai lịch ....

      So với việc người khác kinh ngạc, Bành Nhất Châm thản nhiên cười.

      "Cùng vui cùng vui." nâng đầu, đỉnh đạc hoàn lễ.

      Mọi người chen đến ngưỡng cửa, miệng chuyện với Bành Nhất Châm, ánh mắt đều hướng bên trong, nhìn phía trong nội đường, đều là mắt sáng ngời.

      "Chúc mừng chúc mừng, cố nương tử.." Mọi người tiến vào , miệng Bành Nhất Châm cùng Linh nguyên đô cười .

      Nội đường vang lên tiếng cười , cảm ơn.

      Bành Nhất Châm hắc hắc cười, xiêm y run run, ngửa đầu vào trong.

      "AH, này chủ cửa hiệu thuốc bắc lai lịch a.." Bốn phía mảnh náo nhiệt nghị luận.

      "Có tiền?"

      "Có thế?"

      "Dược tốt?"

      Nghị luận nhao nhao, vào tận nội đường, ngẫu nhiên thanh mềm truyền đến từ nữ tử phía trong


      Đó là nàng Thẩm An Lâm , ghìm ngựa , rốt cục khẽ thúc mã .

      Thấy ly khai, linh nguyên vẫn đứng ở cửa mới nhàng thở ra, xoay người vào trong.

      Tin tức rất mau truyền ra, Thuận Hòa đường đông như trẩy hội, quà mừng cùng lời hỏi mua dược ngày càng nhiều

      Trong nhà Đại Hữu Sinh , mấy người quản ngồi vây quanh Tín Triều Dương mà ngồi, trong đó người đem danh sách ra đọc.

      "Như vậy , tổng cộng mười ba nhà ?" Tín Triều Dương nghe xong .

      "Vâng." Quản đáp.

      "Kiến Khang thành ba mươi sáu nhà làm dược hành , hiệu thuốc bắc, đến nửa..." Tín Triều Dương tựa hồ là cảm thán,xoa tay lên mặt bàn."Như vậy , số vấn đề xảy ra...."

      "Triều dương, ngươi tin hay tin?" nam nhân lớn tuổi vấn hỏi.

      Thời điểm này nên hỏi có hay là sao? Sao lại hỏi câu đầu đuôi như vậy?

      Nhưng có người nào ở đây lộ vẻ quái lạ, ngược lại đều nhìn hướng Tín Triều Dương .

      Tín Triều Dương nghênh tầm mắt, mở tay, đưa ra viên thuốc , ánh sáng màu thuần chính, mùi hương thơm, quơ quơ tay, thuốc viên ở lòng bàn tay quay tròn .

      ngẩng đầu, nhìn mọi người khóe miệng mang tia cười.

      "Bất quản các ngươi tin hay , dù sao, ta tín." , đem tay hợp lại.

      96.3 Đổi biển
      Edit: thanhfuong

      Tầm mắt hướng tới phía trong tiệm, ánh mắt tối đen, chỉ mơ hồ thấy bóng dáng ẻo lả thướt tha.

      Người đánh xe lắc , tựa hồ nhắc nhở chủ nhân thôi

      Tầm mắt thẩm an lâm dừng lại phía trong tiệm, nội tâm lặp lại ý niêmk, muốn vào trong, nhìn xem chủ nhân chân chính

      trần ồn ào phía bên ngoài truyền tới

      "Nhường chút, nhường chút.."

      Bảy tám nam nhân mang diện mạo tươi cười tới đây, phía sau bọn sai vặt nâng lễ vật

      "Chúc mừng chúc mừng." Bọn nhất tề đến, miệng đồng thanh .

      Đây là tới chúc mừng? Người xung quanh giật mình, những người bán dược đều nhận ra được thân phận mấy nam nhân này, trong đó người béo đầu chính là đại chuỏng quỹ của Đồng thận Đức Kiến Khang, bên cạnh chen tới chen lui muốn là nam nhân đầu tiên vào đó là Hằng Xương đại chưởng quỹ…

      Thẩm An Lâm thần tình cũng hơi sững sờ, khuôn mặt có chút suy nghĩ, xem ra vị tân chủ nhân lai lịch ....

      So với việc người khác kinh ngạc, Bành Nhất Châm thản nhiên cười.

      "Cùng vui cùng vui." nâng đầu, đỉnh đạc hoàn lễ.

      Mọi người chen đến ngưỡng cửa, miệng chuyện với Bành Nhất Châm, ánh mắt đều hướng bên trong, nhìn phía trong nội đường, đều là mắt sáng ngời.

      "Chúc mừng chúc mừng, cố nương tử.." Mọi người tiến vào , miệng Bành Nhất Châm cùng Linh nguyên đô cười .

      Nội đường vang lên tiếng cười , cảm ơn.

      Bành Nhất Châm hắc hắc cười, xiêm y run run, ngửa đầu vào trong.

      "AH, này chủ cửa hiệu thuốc bắc lai lịch a.." Bốn phía mảnh náo nhiệt nghị luận.

      "Có tiền?"

      "Có thế?"

      "Dược tốt?"

      Nghị luận nhao nhao, vào tận nội đường, ngẫu nhiên thanh mềm truyền đến từ nữ tử phía trong


      Đó là nàng Thẩm An Lâm , ghìm ngựa , rốt cục khẽ thúc mã .

      Thấy ly khai, linh nguyên vẫn đứng ở cửa mới nhàng thở ra, xoay người vào trong.

      Tin tức rất mau truyền ra, Thuận Hòa đường đông như trẩy hội, quà mừng cùng lời hỏi mua dược ngày càng nhiều

      Trong nhà Đại Hữu Sinh , mấy người quản ngồi vây quanh Tín Triều Dương mà ngồi, trong đó người đem danh sách ra đọc.

      "Như vậy , tổng cộng mười ba nhà ?" Tín Triều Dương nghe xong .

      "Vâng." Quản đáp.

      "Kiến Khang thành ba mươi sáu nhà làm dược hành , hiệu thuốc bắc, đến nửa..." Tín Triều Dương tựa hồ là cảm thán,xoa tay lên mặt bàn."Như vậy , số vấn đề xảy ra...."

      "Triều dương, ngươi tin hay tin?" nam nhân lớn tuổi vấn hỏi.

      Thời điểm này nên hỏi có hay là sao? Sao lại hỏi câu đầu đuôi như vậy?

      Nhưng có người nào ở đây lộ vẻ quái lạ, ngược lại đều nhìn hướng Tín Triều Dương .

      Tín Triều Dương nghênh tầm mắt, mở tay, đưa ra viên thuốc , ánh sáng màu thuần chính, mùi hương thơm, quơ quơ tay, thuốc viên ở lòng bàn tay quay tròn .

      ngẩng đầu, nhìn mọi người khóe miệng mang tia cười.

      "Bất quản các ngươi tin hay , dù sao, ta tín." , đem tay hợp lại.
      Last edited: 9/3/16
      Phong Vũ Yên, song ngư, duyenktn12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :