1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dược hương trùng sinh - Hi Hành (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 77: Cầu học
      Edit : Thanhfuong

      Sáng sớm, gió lạnh ngã tư đường gào thét, gian nhà tranh bên đường cơ hồ muốn thổi bay. Ngồi trong gian phòng, tay bị lạnh đỏ lên, CỐ thập Bát nương tựa hồ cảm giác được gió lạnh đập vào, nàng nghiêm túc đem giấy dầu bao lấy con cóc

      “Ngươi làm thiểm tô như vậy?”

      Sau lưng này, thanh lão giả vang lên mang chút bình tĩnh

      Cố Thập Bát nương gật đầu, “ Đúng rồi, sách viết…”

      “ Sách viết, sách viết, lại là sách viết” Lão giả có chút nôn nóng, “ ngươi trừ sách viết có cách nào khác?

      Khác với lúc vui đùa trong quá khứ, thần tình lão giả mang mấy phần nghiêm khắc, chuyện cũng chút khách khí.

      Cố Thập Bát nương cúi đầu chuyện, trừ sách, nàng còn có thể từ chỗ nào học?

      Gặp nàng bình thường chuyện, như trước bận rộn dùng giấy dầu, lão giả chỉ cảm thấy lồng ngực trận ngột ngạt đau.

      “ ngươi có đầu óc ?” duỗi tay đè con dấu của Cố Thập Bát nương, thanh nôn nóng bất mãn, "Ngươi liền thể chính mình nghĩ"

      “ Ngươi, lão đầu này…” Cố Thập Bát nương giận dữ, đứng lên trừng mắt nhìn lão già.

      "A" lão giả xem nàng trừng mắt, khỏi nhảy dựng lên, "Ngươi còn biết tức giận a?" duỗi tay ôm chính mình, bộ đau tim nhức óc, "Nên tức giận là ta! Ngươi sao lại đần vậy a? Ngươi phải rất thông minh sao? Ngươi thế nào liên thiềm tô cũng biết chế! Phương pháp đơn giản nhất cũng nghĩ đến? Ngươi thế nào như vậy đần a?"

      Lão nhân này lời , nắm lồng ngực lớn tiếng ho khan lên, Cố Thập Bát nương nguyên bản muốn đáp lễ mấy câu, gặp như vậy, chỉ than thở.

      "Ta vốn rất đần..." Nàng cười khổ tiếng, từ trong nhà tìm thấy cái tách trà, rót ly trà đưa tới.

      Lão giả cầm ly trà của nàng, mà là trừng mắt nhìn nàng, nghiến quai hàmnói, " phải ngươi đần, là ta đần "

      than thở, xoay người ra .

      Lão giả nguyen bản rất gầy gò, cúi xuống, lắc đầu trong gió lạnh lại càng vẻ thê lương

      Cố Thập Bát nương nhìn bong , tâm lý khỏi có chút chật vật , nàng cảm giác được thất vọng của lão…

      Là bởi vì mấy ngày nay xem mình chế dược, phát mình phải thực tài nghệ mà thất vọng ? Phát chính mình phải là người thông minh tuyệt đỉnh mà chính mình chỉ là cái đầu đất….

      Ta chính là đần thôi, trừ sách, có người chỉ giáo, ta có thể có bao nhiêu lợi hại... Ta lại ta thông minh, là chính ngươi muốn như vậy, cho rằng....

      Nàng cười khổ tiếng, cúi đầu xem bàn con cóc, dùng đầu óc, dùng sách...

      Màn đêm buông xuống, lão giả cũng có trở về, màn đêm buông xuống tầm mắt, nàng mới giựt mình tỉnh lại, phát trời tối

      Xoa xoa lên cần cổ, hoạt động đôi tay, đứng dậy, nhìn tứ phía ngoài cửa vẫn thấy bóng dáng của lão, này, phải lão giận dỗi trở lại ?

      Cố thập bát nương than thở, mang tâm tư đóng cửa lại, xách sọt cóc vào trong nhà

      đêm này, nàng đốt đèn đến khuya, xem sách lại nhẫn nhịn được nghĩ tới lời lão giả , dung đầu óc, dùng sách…

      cần dung sách, ta còn có đầu óc gì…” Nàng có chút uể oải đem đẩy sách ra, thân thể mỏi mệt , nàng vô lực nằm bò lên thư án

      Chỉ có thực lực chân chính mới hiểu, làm giả cũng là tài năng

      Này câu giống như đạo linh quang tại nàng hỗn độn đầu óc lý lướt qua.

      "tài năng chân chính...." Nàng lẩm bẩm , ngẩng đầu, mỏi mệt nhìn qua, từ bàn tìm quyển sách vở , rất nhanh lật vài tờ, tìm đến chương về con cóc, bắt đầu nghiêm túc xem.

      Ánh mặt trời từ cửa sổ khe hở xuyên suốt tiến vào, tạo thành vết lốm đốm, điểm xuyết ở trước bàn, phủ lên thân thể thiếu nữ ngủ yên, tay vẫn nắm chặt, sách dược rốt cục rơi mặt đất, phát ra thanh “ cạch” đem thiếu nữ bừng tỉnh.

      "Thời điểm nào rồi..." Cố Thập Bát nương xoa xoa lên cánh tay, ánh nắng sáng ngời chiếu vào có chút chói mắt.

      Ngoài cửa có tiếng Tào thị quan tâm ân cần thăm hỏi.

      Rửa mặt chải đầu trang điểm đơn giản ăn miếng cơm, Cố Thập Bát nương liền vội vàng ra khỏi nhà chạy hướng vào thành, bên cạnh nhà cỏ.

      Ánh nắng biến mất tại chân trời, thiếu nữ bóng dáng mới lại từ nhà cỏ ra.

      Thân thể gầy yếu vẫn chưa quay về, ánh nắng còn, thiếu nữ cũng có chú ý,từ lúc nào bôn ba chayk, bóng dáng thiếu niên sau nàng, mang theo rất nhiều, rất nhiều cóc thả ở ngoài nhà cỏ.

      Lân mò học tập, quên ăn, quên ngủ, ở phí sau cây đại thụ, lão giả vọng về nhà cỏ xem tiểu nương mang mấy phần than thở

      “ Tuy tư chất kém chút, nhưng tâm trí cũng là có thể…” cười khổ tiếng, thể là chật vật thích thú, muốn tâm trí, cả đời này gặp rất nhiều người thông minh, thực nghĩ đến cuối cùng lại nhặt được người….

      “ tới cùng là thông minh hay là đần a?’ Lão giả cam tâm thào tự

      Đối với nhân tinh như , chỉ cần mấy ngày chung sống, tâm lý có đáp án, chỉ là nguyện ý thừa nhận.

      Nghe thanh ho phía sau, Cố Thập Bát nương quay đầu, thấy lão giả nghiêm mặt đứng bên.

      "Lão trượng, ngươi tới vừa lúc" nét mặt nàng tiều tụy , nhưng tinh thần rạng rỡ, “ Người xem, người xem, ta biết cách làm thiềm tô số lượng lớn”

      Vỏ tỏi, gừng rơi ra từ bàn, nàng lấy tay bắt cóc, tay khác dung cây trúc chọc lấy huyết thanh

      Lão nhân hừ tiếng, duỗi tay từ bên nhặt lên cây gậy gỗ, nhàng ở đầu con cóc chọc , huyết thanh nhất thời trào ra.

      "Ai nha, lão nhân, như vậy cũng được a?" Cố Thập Bát nương vui mừng quá đỗi, cười hô.

      Tiểu gậy gỗ liền đập vào đầu nàng.

      "Gọi cái gì Thực quy củ!" Lão giả trừng mắt .

      "Lão trượng, ngươi giận?" Cố Thập Bát nương xem sắc mặt , lại cười .

      Lão nhân sắc mặt còn chưa tốt, nghe vậy càng có chút buồn bực, hừ tiếng, có thể giận ai? Chính mình sao?

      "Nào, ta chỉ ngươi làm lần, ngươi nhìn xem, " lão nhân , mặt trừng Cố Thập Bát nương , "Thực là đần chết, sao có vậy cũng phải nghĩ mấy ngày…"

      Cố Thập Bát nương hé miệng cười, chuyện, đứng lên tránh ra, xem lão giả ngồi xuống.

      "... Ngươi tay sao vậy?"

      "... Đần chết đần chết..."

      "... Sai lại sai..."

      "... Tay! Tay để chỗ nào lại!...."

      Thiếu niên đứng ở góc khuất u bên ngoài phòng, nghe bên trong truyền thanh quở trách, thanh của cây trúc, vẻ mặt cũng nhẫn nổi , co giật 2 cái

      Này lão giả chuyện thực khó nghe, còn muốn đánh người a, mặt biểu lộ nghi ngờ, vị nương này phải ở ngôi nhà lớn , tiểu thư tốt sao? Sao lại học cái này? Bộ lão khất cái hô tới hô lui…

      “ Uy, , tiểu tử kia” thanh lão giả trong nhà truyền tới, phá vỡ tâm tư của thiếu niên

      ngươi đó!” Lão giả đứng ở ngưỡng cửa, chống nạng trừng tới, ném cái giỏ trúc ra “ ! Tiếp tục bắt cóc”

      Thiếu niên sửng sốt, từ sau núi đá chuyển ra.

      "Động tác mau chút! Đừng kì kèo mè nheo!" Lão nhân trừng mắt quát, thấy động tác chậm chạp rất hài lòng.

      Thiếu niên nhịn được, khóe miệng kéo lên, cất vài bước, nhặt giỏ trúc lên . Vài ngày say, nhìn những cái sọt tran đầy thiểm tô, Thập Bát nương khỏi tươi cười, bây giờ , ngày nàng có thể chế thiểm tô bằng ba ngày trước

      “ Lão trượng, người lợi hại” Nàng nhìn lão giả, chân thành tán thưởng” Xem ra người quả nhiên phải chỉ biết làm giả dược…”

      Lão nhân vui hừ tiếng, chân đá cái sọt “ , bán , bào chế này có chút chưa tốt… kiếm chút vàng bạc …”

      Núi vàng núi bạc…Cố Thập Bát nương giật giật khóe miệng, lão giả có biết mình cái gì ? Bán dược, chính là bán thiềm tô năm ăn uống cũng nổi…”

      “ Nhìn gì vậy! , bán dược ” lão giả nhìn nàng , vuốt mái tóc thưa thớt, nhìn Cố Thập bát nương cười “ Nhớ kỹ, người được giá, nhượng bọn ra giá”

      Cái gì? Cố Thập Bát nương sửng sốt.
      song ngư, Phong Vũ Yên, linhdiep174 others thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 78: Chấn kinh
      Edit: Thanhfuong


      Gánh giỏ trúc đứng tại quầy dược hành, Cố Thập Bát nương có điểm chần chừ, lão giả cùng nàng, bảo là muốn mấy ngày, biết thời gian trở về, có lẽ cả đời về…

      Như vậy dựa vào lão giả…

      Nàng quay đầu nhìn sọt thiểm tô, thiểm tô này cần mình gia giá, để cho đối Phương tự mở miệng?

      Còn lượm tối đại dược hành?

      Bọn có thể đánh mình ?

      Đồng Thận Đức ở Kiến Khang là cửa hàng bán dược lớn, ở Đại Chu cũng là đứng thứ nhất , thứ nhì, là danh hào tại Vũ Châu, bây giờ Vũ Châu còn là ranh giới của Đại Chu mà là Đại Kim, nhiều hào môn vọng tộc bị Đại kim diệt, nhưng Đồng Thận Đức lại lông tóc hao tổn, vẫn ở Vũ Châu mở dược, làm đến mức này, xem như đứng ở đỉnh rồi

      Thu lại nội liễm nhưng lại đánh mất tôn quý, Cố Thập Bát nương thêm can đảm bươc vào

      Bất quản thế nào, nàng cũng được gửi thiệp, muốn nàng bán dược, nhìn xem , đến cùng có phải là đùa

      Người làm dược phải nhiều, nhưng đạt đến khí độ bất phàm, xem chính mình là người mua, nàng lại gùi giỏ dược khiến cho nhiều người chú ý

      tiểu hỏa kế tươi cười đến

      “ "Tiểu nương tử là mua dược?" hỏi, "Là chiếu theo phương để bốc thuốc , hay tự mình mua dược?"

      " phải, ta là bán dược." Cố Thập Bát nương , mặt đem gùi dược phía sau lưng đưa tới, đặt ở mặt bàn.

      Tiểu hỏa kế có chút ngoài ý muốn, nhưng mặt tươi cười giảm.

      "Tiểu nương tử, ngươi này là bào chế dược liệu?" cười .

      "Vâng." Cố Thập Bát nương gật gật đầu, mặt bình tĩnh hờ hững, trong tâm lại nhảy loạn lên.

      Tiểu hỏa kế khóe miệng cười càng nồng.

      "Tiểu nương tử đây là cái gì? Bán thế nào?" cười , mặt mang mấy phân hài hước.

      biết là ai đùa này tiểu nương tử này, để nàng tới Đồng Thận Đức bán dược.....

      Thấy tiểu hỏa kế lay động giỏ trúc, Cố Thập Bát nương duỗi tay đè lại.

      "Gọi quản các ngươi tới xem." Nàng thản nhiên .

      Tiểu hỏa kế sửng sốt, xem thần tình tiểu nương này, rất bình tĩnh, tựa hồ phải đùa.

      "Tiểu nương tử, đây là thuốc gì?" nhịn được hỏi, có số người cầm hàng hiếm tới bán…

      "Thiềm tô." Cố Thập Bát nương đáp.

      Tiểu hỏa kế nhịn được hì hì tiếng.

      Cố Thập Bát nương nhìn cái, " , các ngươi quản xem."

      "Tiểu nương tử, ngươi vẫn là nơi khác chơi ." Tiểu hỏa kế dở khóc dở cười, đem thiềm tô đưa cho quản xem, phải mắng sao.

      "Thế nào?" Cố Thập Bát nương xem thản nhiên , "Các ngươi gửi danh thiếp, cũng trêu ta a?"

      "Cái gì danh thiếp?" Tiểu hỏa kế sửng sốt.

      Tiểu nương từ đầu đến cuối khí thế hờ hững, cảm thấy có điểm đúng.

      "Ta họ Cố, ta tới đưa thuốc, ngươi hỏi chút, các ngươi còn muốn hay ? Muốn hay là muốn, ta ngay." Cố Thập Bát nương .

      Họ Cố? Tiểu hỏa kế nhăn nhíu mi, lại lần nữa đánh giá này tiểu nương tử, rốt cục vẫn là bị nàng dung khí thế bình tĩnh trấn trụ.

      "Ta giúp ngươi hỏi chút.." , quyết định này của chính mình cảm thấy có chút thể tưởng tượng nổi.

      " ." Cố Thập Bát nương gật gật đầu, ngồi xuống ghế mây dung để đãi khách.

      Nhìn qua lai lịch có vẻ lớn

      Tiểu hỏa kế gùi giỏ thuốc của nàng lên, tâm lý tự nhỉ, chú ý đến hai chân tiểu nương tư giấu dưới váy phát run.

      Sảnh lớn, người vào vào ra ra, nhìn tới nàng đều hiếu kỳ, thời gian chỉ mới hết ly trà mà Cố Thập Bát nương cảm thấy rất gian nan,

      Nàng có chút bình tĩnh muốn đứng dậy, người mập mạp từ trong nội đường ra

      "Cố nương tử cố nương tử..." Người tới năng lộn xộn, dùng tốc độ nhanh nhất đến trước mặt nàng. người cực kỳ mập mạp, giống như viên cầu được bọc tơ lụa hảo hạng , nên Cố Thập Bát nương thể nhìn

      "Cố nương tử, ngài thế nào tự mình tới... Có cần cái gì,bảo người truyền ta, ta tự mình gặp người..” Viên cầu kích động

      Cố thập bát nương rốt cục cũng bỏ qua thân hình để chú ý đến lời của

      “ Ngươi… biết ta?” Nàng nhịn được hỏi

      “ Cố nương tử chê cười…: Viên cầu cười ,

      Tấm danh thiếp là thực? Cố Thập Bát nương chấn kinh ra lời

      “ Cố nương tử, mau mau, thỉnh vào bên trong, phái người thỉnh đại lão gia…” Viên cầu khom người .

      Động tác này thực là làm khó .

      " được, ta còn có việc." Cố Thập Bát nương thản nhiên .

      Tâm tư bị viên cầu nhiệt tình làm chấn kinh, nếu phải đùi mềm , nàng rút chân ngày. Gặp nàng thế, viên cầu vội liên thanh đáp phải

      “ cố nương tử , đây là tiền dược, người xem có vừa long ” Viên cầu hỏi

      Lời vừa ra, vội khẽ vươn tay, lấy cái khay từ tay tiểu hỏa kế, đem những thỏi bạc được xếp ngăn nắp đưa tới

      Cố Thập Bát nương nhìn bạc ra lời

      Năm mươi khối thiểm tô, mười thỏi bạc. Thấy Cố thập Bát nương chuyện, Viên cầu có chút khẩn Trương, giá này hài long sao?

      “ Cố nương tử, hay ta đổi vàng lá cho ngài…” mang nụ cười lấy long thăm dò

      Đổi thành vàng lá, mười thỏi bạc còn là mười thỏi bạc.

      cần” Cố Thập Bát nương , thanh có chút khô khốc, nàng vịn tay đứng lên

      Viên cầu nhàng thở ra, trừng tiểu hỏa kế, “ Còn giúp nàng”

      Tiểu hỏa kế vội theo tiếng cầm túi tiền.

      Cầm gói to nặng trịch trong tay, Cố Thập Bát nương thấy hô hấp dồn dập, nàng nhịn được ngẩng đầu nhìn viên cầu

      “ Dược của ta thực đáng đồng tiền? Ngươi đùa chứ? Nàng hỏi

      Viên cầu nghe vậy mặt lên sợ hãi, nỗ lực mở to mắt

      phải phải, dám dám.. Cố nương tử, này giá tiền hảo thương lượng, cố nương tử cứ việc mở miệng chính là.." vội cười .

      " phải, " Cố Thập Bát nương thấy hiểu nhầm ý mình , nhìn bốn phía người tới càng lúc càng đông, tay cầm túi tiền nặng trịch, nghĩ đến lời dặn lúc trước của lão giả, liền cảm thấy nhất định có tình khác, tại nên hỏi

      Nàng thêm nữa, thi lễ cáo từ.

      "Cố nương tử cố nương tử, đại lão gia chúng ta đến ngay…”Viên cầu vội vàng đứng trước mặt nàng cung kính ” Cố nương tử, cố nương tử…sau này cần, chỉ cần phái người gọi chúng ta….Cố nương tử, cố nương tử….Đại lão gia chúng ta muốn tìm ngày bái phỏng, biết cố nương tử có thể gặp ?”

      Lúc còn , Cố Thập Bát nương xa, vừa ly khai Thận Đức đường nàng bèn cầm túi tiền chạy như điên.

      Gặp quỷ gặp quỷ.....

      Nàng nhất định là gặp quỷ...

      Này kiện nhất định có kỳ quặc

      Cố Thập Bát nương xem túi tiền trong tay, đầu óc rất nhanh chuyển động, mơ hồ nghĩ ra đầu mối

      Nghĩ đến lão giả dặn bảo, khi chuyện mặt là lạ…

      Chẳng lẽ dược có gì cổ quái? Lão giả này chuyên làm dược giả, nên phải mấy ngày nàng bất tri bất giác, lão đụng tay chân, tỷ như…hạ mê hồn dược? Nên những người mua được như si , như cuồng khong so đo tiền?

      Quá hoang mang, Cố Thập Bát nương lắc đầu, hoang đường hay , thử cái là biết.

      “ Linh nguyen, Linh nguyen…” Nàng la lớn

      Sau lưng nàng mkột thiếu niên có chút buồn bực đứng ra, biết mình tốt….

      , mua giúp ta chút dược liệu chưa bào chế…” Cố Thập Bát nương vứt cho thỏi bạc

      Thiếu niên bắt lấy thỏi bạc nặng trịch

      “ Muốn mua dược liệu gì” hỏi

      “ Bất quản dược liệu gì, tùy ngươi mua” Cố Thập Bát nương khoát tay.

      Thiếu niên liền xoay người .

      Thanh phong lâu.

      Cuối lầu ba, đại sảnh đầy người, đây là gia yên cố định của Đại Hữu sinh, nhìn mọi người ăn mặc trang điểm cho tháy đây đều là những người hết sức quan trọng, tháng này gia yến mấy lần, gia nhân nhất thời ít phan đoán

      Tiểu nhị nối đuôi nhau tới, nhưng đưa lên trước mặt bàn mội người mà để sang bên. Lúc này tầm mắt mọi người đặt cái bàn chính ở đại sảnh

      Đây là ngọc thạch để làm án, phía trong trắng sữa, bên ngoài xanh nhạt , cực kỳ tao nhã

      bàn này, mấy khối dược liệu hoặc vàng hoặc đen khô héo, đem mỹ cảnh bàn ngọc phá

      Nhưng có bất kỳ người nào kháng nghị mà mắt nhiệt tình nhìn chòng chọc vào mấy khối dược liệu xấu xí

      Ánh mắt đảo qua nhìn thần thái những người ngồi đại sảnh, vị trí chủ tọa, lão giả thể hết sức trịnh trọng.

      “ …Đại gia cảm thấy ra sao?” hỏi

      “ Tứ ca” Bên trái vị lão giả khác trầm tư , “ …Mắt ta vụng về , nhưng dược của Lưu công có chút giống”

      Lão giả gật gật đầu, ánh mắt chăm chú nhìn chút dược liệu bàn.

      “ Vâng, ta cũng nghĩ như thế.” trầm giọng , “ Nhưng ta thấy Bảo Hòa đường tới mua rễ sắn…đích xác là đồ , thể nghi ngờ.”

      “ Lão gia, đệ tử Lưu công , có thể cùng Lưu công có chút khác biệt, cũng có gì lạ” Có người

      Đại sảnh vang lên tiếng nghị luận.

      “ Triều Dương” Lão giả mặc thanh y nhìn sang bên phải

      Bên phải, lão trung niên khoảng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, so với người cùng tuôi ngồi p

      “Triều Dương” Thanh y lão giả nhìn sang bên phải

      Bên phải cách năm sáu người trung niên là người niên kỷ khoảng hai mươi ba , hai mươi bốn tuổi, so với những người ngồi tại đại sảnh , thấy trong gia tộc có địa vị tầm thường.

      Người thanh niên cúi đầu, nghe hỏi, liền chuyển tầm mắt, mặt mũi thanh tuyển, tinh thần sang láng

      “ Gia gia,” ngồi thảng đáp

      “ ngươi cảm thấy ra sao? “ Lão giả hỏi tôn tử, chút che dấu thích trong mắt mình

      “ Bảo hòa đường Vương Nhất Chi tự mình gửi danh thiếp…”

      “….Sớm nghe có tổng cộng 6 nhà gửi danh thiếp cho vị cố nương tử này…theo thứ tự là Bảo Hòa đường, đồng thận đức, hòa Thái Xương, vĩnh phong được, vạn thịnh long, tam nghĩa thành..."

      chuỗi các cửa hang dược được ra, thần sắc mọi người sảnh càng thêm ngưng trọng, thấp going chuyện

      Người thanh niên có trực tiếp hồi đáp lão giả, lão giả nghe lại gật đầu

      sai, Triều Dương rất đúng…” chỉnh lại thanh ” ta tin tưởng, danh thiếp những người gửi này thể lấy danh dự trăm năm ra giỡn…”

      “ gia gia, danh thiếp ngài ta gửi .” Tín Triều dương tiếp

      Lão giả nhìn cái:” Triều Dương, sao ngươi lại cầm danh thiếp của ta ? Bây giờ Đại Hữu Sinh, Dương gia chính là phụ thân người…”

      Ngồi đối diện thanh niên là vị trung niên sắc mặt bình thản, còn mang nụ cười, hiển nhiên có chút bất mãn với nhi tử

      “ Gia gia,” Tín Triều Dường thể gương mặt tươi cười, ly rượu chuyển động trong tay, “ Gia gia là lão gia trong ngành dược, đối với đệ tử Lưu công tỏ vẻ chúc mừng chút, cái này chẳng phải chuyện xấu, cũng thất lễ, nhưu thế, người ta cũng trách, cũng có gì, chỉ là thuần túy quan tâm hậu bối mà thôi”

      sai” lão giả mỉm cười, tán thưởng đại tôn tử của mình

      Thực là càng xem càng thích, người tôn tử này, vô luận tướng mạo hay là khí chất, tuyệt đối là nhân trung nhân tài kiệt xuất, đương nhiên tối trọng yếu là tâm cơ trí mưu, ở trong gia tộc thể coi thường.

      Tín Triều Dương, năm nay bất quá hai mươi bốn tuổi, nhưng trầm ổn, ưu việt, lại kiêu ngạo nóng nẩy, đối với trưởng bối vẫn là khiêm nhường khiêm tốn nhã nhặn, đại tộc lớn thị phi nhiều, nhưng cả nhà thượng hạ, đối Tín Triều Dương tỏ vẻ bất mãn nhân có thể đếm được đầu ngón tay.

      Người như vậy , ngươi chính là ghen tị với được, càng ghen tị lại càng làm mình thêm xấu hổ

      “ Chúng ta cũng lạc hậu, huống chi bây giờ Đại Hữu Sinh người đối ngoại là đại thúc, như vậy , tương lai có gì thỏa, chúng ta cũng bị liên lụy…” Có người tán thưởng , gật đầu

      "Bất quá...." Tín Triều Dương thần tình ôn hòa, đầu lông mày hiển tia nghi ngờ.

      "Triều dương, có chuyện cứ đừng ngại." Lão giả , nhất cổ bất hoà khí thanh truyền vào trong tai , nhượng nhướng mày, thần thái nghiêm khắc hướng đại sảnh lý liếc nhìn tới đây.

      Bởi vì mọi người muốn nghe Tín Triều Dương chuyện, đại sảnh tiếng nghị luận im ắng, tiếng ngáy nho cũng có thể nghe ràng.

      Ngồi trong đám người, người dựa vào cây cột ngủ mê mệt , cẩm y thiếu gia đột nhiên bị đập vào người.

      "Thế nào? Tản?" giựt mình tỉnh lại, duỗi tay lau khóe miệng nước miếng, hoảng đầu xem.

      Bốn phía vang lên tiếng cười , lão giả ho thanh , cẩm y thiếu gia lập tức rụt khởi đầu, đem chính mình dấu ở phía sau đám người.

      Thấy vậy, đoạn nhạc đệm cũng làm Tín Triều Dương vui, thần tình như trước, mang đạm đạm cười.

      "... Này mấy ngày này vị cố nương tử đại lượng ra dược, tại dược hành, mỗi nhà đều đến bán , có chút nào thiên vị bất kỳ nhà nào....." tiếp, lời xoay chuyển, "Bất quá, kỳ quái là, chỉ riêng đến nhà chúng ta ....."

      Cái này rất kỳ quái.. Đại sảnh lý nhất thời vang lên nghị luận , danh thiếp cũng gửi, nhà bọn cũng bán dược phố, gần sát cũng có 2 nhà bán dược, này vị Cố nương tử đều , lý do tự nhiên bỏ qua bọn a?

      "Này vị Cố nương tử chẳng lẽ đối chúng ta thích?" Lão giả nhíu mày, thần thái có chút ngưng trọng.

      Cái này tốt, tự nhiên rang , lại cùng đại dược sư nảy sinh vui, nàng bán dược cho mình, làm tổn thất danh dự của mình

      Mỗi người đều có thể mua dược của nàng, nhưng bán dược cho các người, cái này chứng minh điều gì?

      Đại sảnh, mọi người đều ý thức được điều này, thần sắc đều có chút bất an, lại bắt đầu thấp giọng nghị luận.

      “ Ta nghĩ…” Tín Triều Dương , mặt nhìn phụ thân , “ …chắc phụ thân phải tự mình bái phỏng Cố nương tử chuyến…”

      Người đương gia Đại Hữu sinh đường là phụ thân Tín triều Dương, Tín gia nhị gia nghe vậy liền gật gật đầu

      “ Như vậy cũng tốt, chắc phải như thế.” , “ Bất quá, vị Cố nương tử này nhà ở đâu? Chúng ta Cố gia tộc trưởng bái phỏng vẫn là… Chúng ta biết nàng, có người tiến cử đường đột…”

      “ Ai” Ngồi phía sau, vị Cẩm y thiếu gia đột nhiên , nghe Cố nương tử, đầu óc hiển mặt mũi thiếu nữ kiều mỵ, khỏi hít nước miếng , “ Cố gia? Ta nhận được, ta nhận được”
      song ngư, Phong Vũ Yên, linhdiep173 others thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 79: Nghi hoặc
      Edit: thanhfuong


      Cẩm y thiếu gia rung đùi , , thanh khá lớn, mọi người trong sảnh đều nghe thấy. Có người cười , lão giả thần sắc cũng tốt

      “ Triều Lăng” lão giả trừng mắt quát

      Cẩm y thiếu gia bĩu môik, rụt đầu ngồi

      “ Lăng thiếu gia quen biết rộng, có khi nhân thức được…” Có người nham nhở

      Lời làm mọi người càng cười lớn

      “ Phi, ta nhận được mà, phải là gia bán tơ lụa, Cố tiểu thư a, các ngươi các ngươi nhận được? Nga, các người sao nhận được người ta a, người ta cũng nhận được các ngươi…”

      Ta nghe được, ta tỉnh ngủ… Tín Triều Lăng hừ tiếng

      tại là dược gia Cố tiểu thư…” có người tiếp

      Tín Triều Lăng thấy tim đập mạnh, nghĩ đến la lớn: “ Làm dược? ta nhận được! Ta nhận được!”

      Thanh càng lớn, phá vỡ cuộc chuyện của mấy lão giả, dưng thẳng mi, trừng mắt nhìn qua

      “ Triều Lăng” Tín Liên Sinh trầm mặt quát” ra

      Tín Triều Lăng vẫn là rất sợ phụ thân và gia gia, nhưng lại cảm thấy ủy khuất, đứng dậy, bên ra ngoài bên : "Ta ta tới, các ngươi phải bắt ta tới, tới lại đuổi ta ra .... Ta ta nhận được, các ngươi còn tin... Cố gia tiểu nương tử ta thực nhận được... Hôm trước nàng đến dược lều của chúng ta bán dượcđi....."

      lầu bầu lẩm bẩm đến ngưỡng cửa, mới muốn đẩy cửa, liền nghe Tín Triều Dương ở phía sau gọi lại.

      Đây là ca ca cùng cha khác mẹ , hào quang quá chói mắt, ngày thường có thể trốn xa liền trốn xa, lúc này nghe mở miệng, Tín Triều Lăng có ý niệm chính là tăng tốc bước chân.

      "Ngũ đệ, trở về." Tín Triều Dương đứng lên, hô.

      Gặp đại tôn tử như vậy , lão giả cũng lập tức cùng gọi Tín Triều Lăng.

      Cái tiểu tử nên thân này biết ở ngoài chọc phiền toái ?

      "Đại ca.." Tín Triều Lăng miễn cưỡng xoay người, cúi đầu ứng thanh.

      "Ngươi mới vừa cái gì? Có vị họ Cố nương tử đến nhà chúng ta bán quá dược?" Tín Triều Dương ra mấy bộ, nhìn hỏi.

      Nhìn thấy vị đại ca luôn được tôn sung lại tin lời của mình, Tín Triều Lăng rất có cảm giác thành tựu, đắc ý nhìn phía sau, ném ra mặt tươi cười,

      "Đúng vậy, liền mấy ngày hôm trước thôi, Cố nương tử cửa hàng chúng ta, bán cái gì? Ah, thiềm tô...." đắc ý hả hê , " tin, các ngươi hỏi cửa hàng lý lão Dương...."

      Lời này vừa ra, cả phòng người vừa mừng vừa sợ.

      "Lời này thực ?" Tín Triều Dương hỏi, tiến lên mấy bộ.

      "Đương nhiên, " Tín Triều Lăng thể , ngươi đừng coi thường ta , "Nàng là muội muội Cố Tịch Nhi đúng hay ? Nàng kêu.. Ân.. Kêu..."

      Lăng thiếu gia dùng suy nghĩ ở trong đầu tìm kiếm, rốt cục linh quang ra, thanh thiếu nữ như chim hoàng oanh lại lần nữa ở bên tai quanh quẩn.

      "... thập Bát nương" dương tay hô, cao hứng nhếch miệng cười, "Kêu Cố Thập Bát nương "

      Luôn luôn hờ hững, Tín Triều Dương mặt hiển mấy phân dao động, nhàng thở ra, quay sang xem hướng gia gia cùng phụ thân.

      " sai, này vị cố nương tử gọi là thập Bát nương..." cười .

      Như vậy khôngphải Cố nương tử bán dược cho bọn , hơn nữa đúng hạn bán, bọn vẫn là mua được sớm nhất trong mấy nhà làm dược.

      Mấy vị lão giả ngồi đều lộ vẻ thích thú.

      “ Rồi sao nữa” Lão giả lần đầu tiên hướng nhìn tôn tử kém cỏi của mình, hỏi

      “ Sau ta…” Tín Triều Lăng há mồm , lời đến môi, giống như chậu nước lạnh tưới vào đầu, rung mình cái

      “ Thế nào? ra? Hay ngươi trả Cố nương tử giá tiền quá thấp?” Tín Liên Sinh trừng mắt, thúc giục trả lời

      Tín triều lăng đột nhiên cảm thấy bị người ta chú ý khó chịu

      “ Cha…” lắp, mang mấy phân lấy long hướng phụ thân ” Cố nương tử…Là người gì vậy? Xem ra mọi người vô cùng…rất chú ý…”

      “ Nàng là Cẩm Châu dược sư , đồ đệ Lưu Bất tài” Tín Triều Dương thản nhiên , nhìn huynh đệ cùng cha khác mẹ , tâm đột nhiên trầm xuống “ ĐỒ đệ duy nhất”

      Tín triều lăng dù sao cũng là con chau thế gia nganh dược, tất nhiên hỏi ngu xuẩn Lưu Bất Tài là ai, cũng biết đại dược sư đối với quan dược có ý nghĩa gì…

      "Tới cùng ra sao?" Tín Triều Dương nhìn , hỏi

      Lúc này gần đến cuối năm, thời tiết cực kỳ hàn, trong tửu lâu tuy rằng đốt chậu than, ấm áp như xuân, nhưng cũng giống như ở dưới cái nóng mùa hè, Tín Triều Lăng nhìn Tín Triều Dương ướt đãm áo, mồ hôi đầm đìa. Đại ca mặc thân trường bào trắng, mang tram ngọc cẩm, tươi cười ôn hòa, thân hình thon dài, mỉm cười như tiêu sái, vô luận thế nào cũng làm mọi người thêm hảo cảm. Nhưng đối với Tín triều lăng mà , từ đến lớn, chỉ cần ở gần vị ca ca này, đều cảm thấy gió lạnh thổi toan xương cốt đều đau

      “ Sau..sau …Nàng bán…liền …” Tín Triều Lăng lắp bắp, chóp mũi giọt giọt rơi xuống.

      "Chỉ là như vậy sao?" Tín Triều Dương xem , thần tình ôn hòa như trước , giọng điệu như trước hờ hững.

      Nhưng Tín Triều Lăng lại cảm thấy tựa hồ có ngàn mũi tên nhọn xuyên thấu hai chân mình , thân hình khỏi lảo đảo.

      Lão giả Tín Liên sinh lúc này cũng phát đúng, nhất thời đều đứng lên.

      "Ngươi.. Ngươi này cái nghiệt tử.. Ngươi phải hay là.. Phải hay là mạo phạm cố nương tử..." Tín liên sinh có chút hổn hển.

      Nhi tử của mình đức hạnh thế nào vẫn là biết.

      " có, cố nương tử bộ dạng kém, chẳng qua, Ly tịch nhi sai xử...." Tín Triều Lăng vì minh oan chính mình .

      còn chưa dứt lời, liền bị lão giả nghiêm nghị đánh gãy.

      "Như tới cùng là thế nào?"

      Tín Triều Lăng khẽ run rẩy, dám dong dài nữa, cúi đầu : "Ta cũng làm cái gì... Chính là.. Hơi chút.. Tại giá tiền thấp chút....." này lời ngẩng đầu lấy lòng, xem gia gia và phụ thân, "Gia gia, cha, ta lại nhận được nàng... Chúng ta buôn bán, tự nhiên muốn đàm giá tiền phải.... Sao có thể nàng bán chúng ta liền mua..."

      Cũng là cái đạo lý này, Cố nương tử xuống núi, dân gian lưu truyền, hơn nữa quầy dược đều nhận định vị cố nươn tử tự nhiên cùng tất cả các vị dược sư cùng dạng, chế dược tại nhà, muốn bán dược, hướng các quầy dược truyền tin là được, nhưng nàng lại khắp các ngõ hẻm để bán dược

      Tục ngữ biết giả quái, giá tiền đàm phán là chuyện bình thường, nếu như vì vậy Cố nương tử cáu gia đình bọn họ, đó là có đạo lý…

      Lão giả Tín Liên Sinh thể thần sắc hòa hoãn.

      Tín Triều Dương cũng cười, nhìn huynh đệ mình, lạnh nhạt ” Như vậy , phải ngươi vì lấy long tịch nhi nương làm Cố nương tử chịu nổi?”

      Tín Triều Lăng giống như sét đánh, há to mồm xem Tín Triều Dương câu cũng nên lời.

      thế nào biết? Này gia hỏa chẳng lẽ là thần tiên?

      Tín Triều Lăng trong phút chốc thần tình đại biến.

      “ Mấy ngày trước phố Vân lý, Cố gia phát sinh náo nhiệt, vị cố nương tử cùng chú bác náo ầm ĩ, có thể trở mặt…” Tín triều dương cười, xem Tín triều Lăng “ Rất khéo, vị cố nương tử mà ngũ đệ nhận thức Tịch nhi nương , chính là thư muội …”

      Trong nội thất lập tức trầm mặc, lát sau, lão giả gầm lên giận dữ, thanh ly rượu vỡ vụn

      “ Ngươi là đồ nghịch tử khốn kiếp, ai cho ngươi quán dược? lại dám dung quan dược để làm bậy, mua cười , cầu xuan, Cút ngay! Lăn xa cho ta…TRở lại cho ta! đến nhà Cố nương tử quỳ …Ta đánh gãy chân ngươi thể…Nguyên lai là ngươi vô lại, làm Đại Hữu Sinh bẽ mặt…”

      Trong lúc đó, Cố Thập Bát nương xách túi lớn vào nhà, rầm cái đem gói bạc to ngã xuống giường, lăn vào mạn giường bên phải

      bên Tào thị dọa nhảy dựng lên, sắc mặt trắng bệch.

      "Này.. đây là cái gì?" Nàng lắp ba lắp bắp hỏi.

      "Bạc a.." Cố Thập Bát nương , lại từ trong tay áo móc móc, lấy ra môt nắm vàng lá, "Nhạ, còn có kim tử."

      Tào thị bị dọa , mấy ngày nay nữ nhi sớm về trễ, chẳng lẽ nào làm cái gì chuyện xấu ...

      "Thập bát nương, ngươi nơi nào tới..." Nàng này lời , nước mắt chảy ra, tay run thành mảnh, kim chỉ toàn rơi xuống đất.

      "Nương." Cố Thập Bát nương xem bộ dáng Tào thị, vội từ đằng sau bắt lấy vai nàng, cười , "Là ta kiếm được.."

      Này mấy ngày trôi qua, nàng bình tĩnh nhiều, thậm chí tới quan dược, bọn đưa giá thấp, mình còn có cảm giác quen...

      Chẳng lẽ đây chính là từ tiết kiệm đến xa xỉ dễ, từ xa xỉ mà tằn tiện khó?

      "Ngươi kiếm? Ngươi ngươi ngươi thế nào kiếm?" Tào thị như trước phát run, vấn đạo.

      "Bán dược a." Cố Thập Bát nương cười .

      Tào thị vẻ mặt cổ quái xem nàng, "Bán dược?" Nàng sắc mặt ngưng trọng lên, "Thập bát nương, ngươi với nương...."

      Cố Thập Bát nương nhẫn được cười, nàng cũng cảm thấy chính mình phải lời .....

      Hai mẹ con chính chuyện, ngoài cửa có người gõ cửa.

      " lại có nhân tới tống danh thiếp ?" Cố Thập Bát nương cười .

      Tào thị nhìn nàng cái, hít hơi sâu,giúp chính mình bình phục, mới vội mở cửa.

      Mở cửa, thế nhưng là vẻ mặt phong trần mệt mỏi Bành Nhất Châm, ôm bao đồ lớn đứng ở ngoài cửa.

      "Bành chưởng quầy?" Tào thị rất là ngoài ý muốn.

      Bành Nhất Châm thấy nàng, cũng nhàng thở ra, gãi đầu ha ha cười.

      "Đại nương tử, này Kiến Khang thành thực lớn, ta tìm khá lâu mới tìm đến nơi này.... Nhà các ngươi gia cũng thực lớn.. Người ở địa phương lớn thực quái.. Ta từ đường cái nghe ngóng nhà ngươi, thế nhưng mọi người đối ta lạnh lẽo....."

      Cố Thập Bát nương nghe tiếng cũng từ gian phòng chạy ra, thấy là cũng rất ngoài ý muốn.

      "Bành chưởng quầy, ngươi thế nào tới?" Nàng vừa mừng vừa sợ, cười hỏi.

      Bành Nhất Châm ha ha cười, có tâm trêu ghẹo mấy câu thế nào hoan nghênh ta tới linh tinh, nhưng nghĩ đến thân phận vị nương trước mắt, lại là có chút khiếp ý dám , chỉ gãi đầu hắc hắc cười.

      "Ta là tới đưa tiền thuốc cho tiểu nương tử ngươi." , mặt vỗ vỗ bao đồ, kích động mãn mặt đỏ ửng.

      “ Cái này là ?” Cố Thập Bát nương cười đùa, chỉ chỉ cổ túi bao đồ

      “ Đừng quy củ, Bành chưởng quầy là trưởng bối”

      Tào thị mỉm cười oán trách.

      "Nơi nào nơi nào, Thập Bát nương tử là trưởng bối.." Bành Nhất Châm vội khiêm tốn .

      Cố Thập Bát nương sửng sốt, ha ha cười.

      "Này hài tử.." Tào thị cũng nhịn được cười, xem Bành Nhất Châm có chút vô nại, này nhân mấy hôm gặp, thế nào chuyện càng có thú vị, có thú vị lại có chút lớn .

      Vào trong nhà, Cố Thập Bát nương đem chậu than nóng, để ở bên cạnh Bành Nhất Châm, Tào thị bưng lên ly trà nóng.

      " cần vội, cần vội, đừng khách khí, đừng khách khí." Bành Nhất Châm băn khoăn bất an đứng lên lại ngồi xuống.

      " mấy ngày ? Hạ tuyết, đườngkhông dễ ?" Tào thị cùng nhàn thoại, lại hỏi người trong nhà có tốt .

      Bành Nhất Châm cười a a nhất nhất đáp, xem Cố Thập Bát nương ở bên ngồi xuống, nhịn được tâm nội kích động, câu cũng nhiều , từ trong lồng ngực đưa ra túi tiền.

      "Lão Bành ta là đặc ý đến gặp tiểu nương tử đưa tiền thuốc, " cung kính đem túi tiền nâng lên tới.

      "Thực là tiền dược?" Cố Thập Bát nương kinh ngạc chút, xem động tác Bành Nhất Châm , khỏi che miệng cười , "Bành chưởng quầy, mấy ngày gặp, ngươi sao lại khách khí?"

      "Vâng." Bành Nhất Châm có chút tự nhiên đứng thẳng thân thể, xem Cố Thập Bát nương, nhếch miệng cười.

      cười hết sức là cổ quái, liền cùng chưởng quầy bán dược là dạng, Cố Thập Bát nương có chút suy nghĩ sờ sờ mặt, cũng có cầm túi tiền đưa qua.

      Nàng đoán được cái gì...

      "Mấy cái dược có thể bán mấy đồng tiền, ngươi còn từ xa chạy tới, còn đủ lộ phí ..." Tào thị cười , nụ cười sau khi thấy Bành Nhất Châm đem túi tiền mở ra im bặt ngừng lại.

      Vàng lá

      Thời điểm này cùng triều đại cũ là dạng, thông hành tự nhiên là tiền đồng, sau đó chính là nén bạc, tiền vàng tự nhiên cũng có, nhưng chủ yếu thấy ở phong thưởng ban ân, tiếp theo là hàng loạt cửa hàng dùng cho tính tiền, ví dụ Thuận Hòa đường trước đây nhập hàng ra hóa dùng chính là tiền vàng, đương nhiên giai đoạn trước Thuận Hòa đường còn có cái quy mô này.

      Tiền vàng tạo ra thành hình lá, tục xưng vàng lá.

      Này…Bành chưởng quầy ngươi có ý tứ gì” Tào thị biết phải làm sao, hỏi. Đừng có với nàng đây là tiền bán dược…

      “ Này, tiền bán dược…” Bành Nhất Châm nghĩ đến tình cảnh ngày đó, còn kích động khong thôi. Quả nhiên như thế…Cố Thập Bát nương có chút hờ hững

      “ Bành chưởng quầy, ngươi cùng ta, cái này là thế nào?” Nàng nhìn Bành nhất châm hỏi

      “ Thập Bát nương, tại người còn giấu ta, quá đáng” Bành Nhất CHâm trừng mắt nhìn nàng, mang chút rầu rĩ

      “Ta giấu ngươi cái gì” Cố Thập tá nương cười .

      “ Cẩm Châu đại dược sư đệ tử của Lưu Bất Tài a” Bành Nhất Châm có ủy khuất

      “ Ai?” Cố Thập Bát nương cười , cảm thấy mấy ngày ngày gặp Bành Nhất Châm càng hay cười.

      "Ngươi a." Bành Nhất Châm trừng mắt.

      "Ta?" Cố Thập Bát nương ha ha cười lên.

      Bành Nhất Châm cũng chuyện, nhìn nàng cười.

      "Bành chưởng quầy, ngươi xa tới, chính là vì cười nhạo ta? Đa tạ đa tạ, ta tại vui vẻ nhiều..." nương thu cười, ra vẻ nghiêm túc.

      "Chính ngươi cùng người , thế nào còn ta giỡn" Bành Nhất Châm trừng mắt .

      "Ta cùng người ?" Cố Thập Bát nương cười , nghĩ nghĩ, giật mình, "Nga, ngươi ngày đó tại cửa Đổng lão gia dược?"

      Bành Nhất Châm gật gật đầu.

      "Ta phải thuận miệng thôi..." Cố Thập Bát nương lại bắt đầu cười, "Này cái ngươi cũng tín? đường toan là cờ hiệu bán dược của Đổng lão gia, ta dung lưu công thế nào? Lại ..."

      Nàng có bản mười bảy Phương pháp bào chế dược Lưu công biết thiệt giả ,sách bào chế dược liệu, đó là lưu công chế dược cũng cho rằng quái ? Chỉ là, này cái có lẽ ra tốt, tựa hồ là ý nghĩ vô ý thức, lời đến bờ môi liền nuốt xuống.

      " phải ta tín." Bành Nhất Châm có chút cao hứng, vậy là sao, còn , "Là người mua dược tín."

      "Người mua dược ?" Cố Thập Bát nương dần dần dừng cười, cảm thấy tình hảo tượng có chút đối, "Ngày hôm đó là ta bán dược, ân, là ninh rễ sắn..."

      Nàng chuyện chút, chẳng lẽ tại phát sinh hết thảy là bởi vì ngày hôm đó....
      song ngư, Phong Vũ Yên, linhdiep174 others thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 80: Trù bị
      Edit: Thanhfuong


      Ngày hôm đó nàng vô ý hô lên đó là Lưu công bí chế, người ta hỏi thăm lại gia sư họ lưu…

      Đây là chiêu thường thấy tại các quán bán dược, cũng phải lạ...Muốn là Lưu công đệ tử, Lưu công đẹ tử há phải ai thích đều phải…

      CỐ thập Bát nương ngac nhiên nhìn Bành Nhất CHâm cười khổ tiếng” Ngươi là , bọn thực cho đây là dược Lưu Bất tài làm? , ta là ta làm…”

      “ Vâng, cho nên bọn họ mới ngươi là đệ tử Lưu công” Bành Nhất Châm cũng có chút hiểu, sao lại dạy bảo Thập Bát Nương, suy đoán cũng hiểu.

      Vị tiểu nương tử phản ứng cũng giống mình khi nghe tin tức như vậy…

      " ..." Cố Thập Bát nương có chút dở khóc dở cười, "Bọn là đại thế gia? phải lần đầu tiên mua dược?Trong thiên hạ trưng biển Lưu công rất nhiều, phải ai cũng là đệ tử Lưu công

      “ Chính là người có lai lịch rất lớn trong nghề dược, người đó ngươi chính là đệ tử Lưu công…” Bành Nhất Châm có điểm hiểu, lắp bắp

      “ Dược hành nào?” Cố Thập Bát Nương hỏi

      “ Túc an, Bảo Hòa Đường…” Bành Nhất Châm , lại bổ sung thêm câu” Túc An, ở kinh thành”

      Cố Thập Bát nương sửng sốt, mấy ngày nay tại trong đầu nàng rất nhanh xẹt qua.....

      ra là thế a.....
      Nếu phải người làm dược mắt bị mù chính là…quyển sách là thực

      Đương nhiên quyển sách khẳng định là thực, nàng sớm biết, nhưng nàng vẫn tin đó là quyển sách của Lưu công thực

      Cố Thập Bát nương nén được kích động, xoay người đánh quyền bàn, đau đớn làm nàng ý thức được đây là thực

      Mấu chốt là, nàng làm dược bị người ta nhận ra là tài nghệ của Lưu công, như vậy là rất tiến bộ phải ?

      CHính nàng cũng biết, cúi đầu nhìn túi vàng lá tay, Cố Thập Bát nương đột nhiên muốn khóc, phải bị áp chế tinh thần mà khóc, mà là loại hoàn toan mới, chưa từng có, lồng nhiệt vui mừng mà có

      Nàng làm dược mất ăn mất ngủ, khắc khổ nghiên cứu là uổng phí…

      Đạt tới đỉnh cao kiếp trước có , kiếp này nàng làm được

      Nhìn thần sắc Cố thập bát nương biến ảo, Tào thị thấy lo lắng

      tình hoàn toàn vượt qua nàng tưởng tượng.

      Cái gì lưu công, cái gì đồ đệ, còn có ai so nàng càng ràng nữ nhi có hay bái sư học nghệ?


      "Là hiểu lầm ." Tào thị , thần sắc có chút bất an, "Này đó tiền... trả lại cho người ta..."

      đâu, “ Bành nhất Châm gãi đầu” nhiều người nhầm như vậy?”

      Cố thập Bát nương lúc này trấn định lại, nàng duỗi tay đem túi tiền cầm ở tay tung tung, khóe miệng hiển cười.

      Hoàn trở về? Quy củ dược hành, bán ra trả về, mua cao hay thấp là do trời định

      “ Thập Bát nương, vậy tốt?” Tào thị thấy nữ nhi quả muốn nhận chỗ tiền đó khỏi có chut thấp thỏm.

      Nhiều tiền vàng như vậy, nàng gặp lần đầu, chẳng lẽ sau này chỉ bán chút dược liệu có thể đổi lấy?Dược liệu gì nhỉ? Vàng làm dược liệu , huông chi là người ta hiểu lầm nữ nhi mình là đồ đệ đại nhân vật, nữ nhi phải…

      “ Sao lại tốt?” Cố Thập Bát nương cười , đem túi tiền ước chừng lần nữa “ Là ta trộm? thưởng? Lừa? Lừa…Nương, chế dược đều là do các sư phó đặt tên, Đổng công, Lưu công , Trương công, là lừa người, sư phó ta, đích xác họ Lưu…”

      Chẳng qua là sách, phải người.

      “ Ta bán, người mua, ta , người trả, nương, đó là mua dược , phải luyện mấy phân nhãn lực, tuyệt phải ta cái gì, bọn họ đều cho là thực” Cố thập bát nương cười .

      Tào thị nghe vậy gật gật đầu, đạo ly này cũng đúng, chính là đây chính là vàng, nhiều vàng như vậy,…

      “ Có lẽ dược ta làm tốt lắm, bán với giá trị này”. Cố Thập Bát nương cười , lộ ra răng trắng mịn.

      Nàng nhìn qua , thấy Bành Nhất Châm có điểm minh bạch

      “ Bành chưởng quầy, cám ơn ngươi mang tới cho ta, ta chính là cần tiền gấp” Nàng chân thành

      Bành Nhất châm lấy lại tinh thần, a a mấy câu phải, vốn tiểu nương tử ngươi làm dược…

      “ Sư phó ngươi quả họ Lưu?” hạ giọng hỏi

      Cố Thập Bát nương khẽ gật đầu.

      Quả nhiên có sư phó a, có cao nhân sau lưng chỉ điểm a, cũng hành dược, dù phải Lưu bất tài cũng cùng Lưu Bất Tài có quan hệ, Bành Nhất châm thoải mái, gãi đầu cười ha ha

      “ quả nhiên danh sư xuất cao đồ, danh sư xuất cao đồ, tiểu nương tử xuất thủ thôi, vừa rat ay, danh chấn thiên hạ…”

      Cố thập bát nương bị đùa, nàng vừa rat ay danh chấn thiên hạ, trước là bị Chu chưởng quầy xem thường, sau đó bị Đổng lão gia cự giám định bò cạp…

      Lộ từng bước , thủ nghệ là từ từ lluyện ra, bất quá điểm này rất nhanh, hoàn toan thuộc về chính nàng, ai có thể xem thường

      "Bành chưởng quầy, ngươi thực là mưa đúng lúc a." Nàng xem Bành Nhất Châm cảm khái đạo.

      Nàng tay nắm chặt túi tiền, khóe miệng tiếu ý giơ lên.

      Buổi tối Cố Hải về nhà, bị Tào thị đừa vào trong nhà, thấy nhiều tiền, lại nghe lời nương, chấn kinh nửa buổi lời.

      ngẩng đầu nhìn muội muội an tĩnh đứng bên, ánh nến thân phủ tầng vàng sáng rực rỡ, mơ màng, mang mấy phần rang

      Thân hình càng thêm gầy yếu, nhưng bộ dáng lại rất can đảm, nhìn thấy ca ca nhìn qua, nàng ngẩng đầu, hé miệng cười, ánh sáng lung linh như thủy ngan cứ vậy mà trút xuống…

      Tào thị cái gì , Cố Hải cũng có nghe đến, nhìn trước mắt muội muội, cảm giác trước đó chưa từng có tự tin.

      tại muốn lấy cửa hàng về sao?” đột nhiên hỏi

      chuyện, Tào thị sửng sốt, đối với nhi tử đột nhiên chuyện hông đầu đuôi có chút hiểu

      Cố thập Bát nương cười, lắc lắc đầu, “ Đương nhiên lấy về , nhưng phải tại”

      tại nàng có thể kiếm tiền, nhưng cái này có tính gì, còn đủ để có thể đứng trước tộc trưởng mở mày mở mặt.

      Nàng còn cần làm càng nhiều, trở nên càng lợi hại.

      Cố Hải gật gật đầu “ Cứ thế đợi , muôi muội suy xét kỹ chút, như thế ta liền yên tâm, muội có quyết định tốt gì chưa?

      Tào thị nhìn nhi tử và nư nhi cái, u u than thở

      “ ta tính mở cửa hiệu thuốc bắc..” Cố Thập Bát nương cười cái” Bất quá, trước mắt tối trọng yếu là chúng ta cần mua thêm dược, muốn qua năm nay, phụ thân ở đây, cần người ta quan tâm lo lắng chúng ta, chúng ta vẫn qua năm tốt”

      Cố Hải cười cái, duỗi tay xoa đầu muội muội

      “ Được cần ngoại nhân tới xem” cười

      “Vâng, ta muốn chính chúng ta xem” Cố thập bát nương cười, “ CÒn có ca ca, ngươi mới học tiên sinh, cũng nên gửi phần lễ lớn.”

      “ Lễ nhưng tình nặng, tiên sinh coi trọng cái này, ta đem sách học cũng đủ tốt” Cố hải cười

      “ Lễ trọng cũng phải tình tốt” Cố thập bát nương cười

      Đây là ,người thời đại này xem trọng tiền tài cùng địa vị, nàng dung tiền đập chết nụ cười nhạo người đó, chắc hẳn bọn rất vui sướng

      Tới gần cuối năm, người phố tự giác hưởng phí vui mừng, biết nơi nào truyền tới tiếng pháo trúc lại càng tăng thêm rộn rang

      Tào thị lần nữa nhìn thân thượng Cố Hải đổi áo vải , mặt đầy cao hứng

      “ Nương, người xem nhi tử của người tốt…” Cố Thập Bát nương áo choàng xanh tiến tới, nhìn Tào thị cười .

      “ Nha đầu này…” Tào thị oán trách nhìn nàng cái, đôi mắt nhịn được đỏ lên, “ Năm đó ủy khuất các ngươi…”

      Nàng là mẫu thân , nhưng hai ba năm mua cho nhóm hài tử thêm quần áo

      “ Nương” Cố Thập Bát nương dưỡi tay ngăn nàng lại, tựa đầu vào vai, “ …Có nương thế nào cũng ủy khuất…”

      Lời này vừa khỏi miệng, đầu mũi nàng đau xót, đời liền tính có thể xuyên lại sao? Nàng có ngày quá tốt?

      Nhìn Cố Hải phủ thêm áo choàng, Cố thâph bát nương đưa ba cái hộp tinh xảo đưa cho

      “ Cái này là lễ mừng năm mới cho tiên sinh” Nàng cười

      “Là cái gì? “ Cố Hải hỏi, cảm giá xúc cảm rất lớn…


      " cái gì, cũng là thịt nai khô cái gì mà thôi." Cố Thập Bát nương cười .

      Dĩ vãng đưa ra thịt khô là cực hạn....

      "Ngươi muốn nơi nào? Hôm nay còn chế dược?" Cố Hải nhìn muội muội phủ thêm áo khóa màu thủy lam, hiển nhiên là muốn ra ngoài

      “ Ta nhìn xem, dược liệu dung xong rồi…” Cố Thập bát nương hàm hồ

      biết lão giả có trở về ? Cố Thập Bát nương đầy bụng muốn hỏi

      Huynh muội men theo ngã tư đường , Tào thị đứng tại ngưỡng cửa nhìn mãi đến khi thấy người mới xoay người

      Cố Hải đến gần học đường, Cố Lang nhảy từ xe ngựa xuống, liên tục gọi mắng cố Ngư đem lễ năm mới gửi tiên sinh mang tới

      “A” Cố Lang nhìn ra Cố hải

      Áo choàng xanh , trường bào vàng, bởi vì là hiếu tộc trưởng nên thiếu niên cao gầy mang bất cứ ngọc bội túi thơm nào, liền chậm rãi tới, thần tình lạnh nhạt, mắt hữu thần

      Sao trong vòng đêm, tiểu tử này liền thay da đổi thịt?

      Cố Lang sững sờ nhìn đến bên cạnh mình, mắt nhìn tới mình chút

      “ Tiểu tử thúi, mặc áo mới liền biết mình là ai” Cố Lang lấy lại tinh thần, khỏi giậm chân giận dữ, rảo bước lên cửa học đường mắng to

      Quay đầu nhìn Cố Ngư đội lễ nhìn bóng dáng thiếu niên xa mà phát ngốc

      “ Nhìn cái gì vậy! cầm lễ của tiểu gia mang ..” Cố Lang tức giận giẫm cước


      Cố Ngư nhất cái lảo đảo, may mắn sớm thói quen, lễ tay cũng có rơi mặt đất.

      "Vâng." cúi đầu đáp, cùng chửi mắng trách móc cố lang tiến vào học đường.

      Hăn ngẩng đầu, mặt cố ngoái nhìn xem gã thiếu niên vừa mang đến ký ức rung động, trong ký ức cơ hồ lưu lại , thiếu niên thô lỗ , vụng về và thiếu niên vừa rồi là cùng người

      Hơn nữa, bất quá tháng trước , cũng hề khác biệt, mắt Cố Ngư khép lại, có điểm khác biệt, sơ sẩy…

      Lần trước bọn mắng , cũng như trước giậm chân giận dữ bổ nhào qua cùng bọn đánh thành đoàn, mà cúi đầu , xoay người bước

      Biến…quả nhiên biến…

      Tầm mắt cố Ngư hướng đông đảo thiếu niên cười, trong đó bóng dáng thiếu niên kia như loại kiếm mới ra khỏi vỏ khí thế dần dần lộ…

      Đây là công lao của học đường sao?

      tảng đá chút thu hút, thợ thủ công tỉ mỉ mài, lộ ra ngọc thạch chói mắt…

      Cố ngư cả đời chú định chi làm tảng đá sao?

      Ba tháng sau thi học kỳ, chính là cơ hội giúp cởi áo thô kệch, chỉ là, đến tại còn có bước vào học đường…

      có cơ hội sao?

      Đôi tay tự giác dung lực, đen lễ hạp cấu véo làm ra mấy đạo ấn ký


      Thiếu gia..” Hăn hút khí mấy cái, áp chế tâm lý khuấy động, nhânh vài bước vượt qua Cố Lang “..Tên tiểu tử gặp người thế nhưng cái thái độ này…”

      Nghĩ tới cái này Cố Lang liền phát hỏa

      “ Đúng vậy, tiểu tử này càng lúc càng tưởng nôi” căm giận , nhếch khóa môi “…Càng lúc càng giống con mọt sách sách… thú vị chút nào..”

      Cái này tốt, Cố lang tỳ khí so với người khác càng rang,m chính là miệng cọp gan thỏ..Bây giờ còn chưa cùng Cố Hải so chiêu , liền bại trận…

      Cố Ngư hơi hơi nhíu mày, khóe miệng hiển nhất tia cười.

      ".... ràng là phải xin lỗi lão gia... Thiếu gia ngươi còn chưa cái gì, ngươi xem, bộ dạng gặp cừu nhân ..." thấp giọng .

      Ba câu hai lời sau đó, cố lang hỏa khí rốt cục áp chế nổi.

      "Thúi tiểu tử, nhượng ngươi tại trước mặt tiểu gia như vậy tự tại lúc lúc , tiểu gia ta xem như sống uổng phí " cố lang cắn răng vén tay áo, "... Liền tính vì ta, ta cũng vì ta cha thở dài, nãi nãi... Chúng ta gia chính là bị khi dễ..."

      nhất dậm chân liền muốn xông tới, bị Cố Ngư chắn hạ.

      ".. Thiếu gia.. Như vậy náo, tử tế tiên sinh phạt ngươi..." vẻ mặt lo lắng đạo.

      "Cũng phải ha.." Cố lang nghĩ đến tiên sinh, khỏi run cầm cập, tay đấm tiên sinh bản chính ác độc a....

      "Như vậy.." Cố Ngư hé miệng nhất tiếu, vẽ phác thảo ra đường cong ưu mỹ, "... Hôm nay lễ.tất niên... Thiếu gia ngươi..."

      Thiếu niên mấy câu, cố lang thần sắc đại hảo.

      "Hảo, vẫn là ngươi có biện pháp" ha ha cười , vỗ vỗ đàu vai Cố Ngưi "... Đến lúc đó phụ thân chăm sóc cho ngươi..."

      Chạy nhanh theo cố lang, Cố Ngư cười nhạt tiếng, hơi hơi nâng lên cằm, xa cửa sổ, học sinh nghiêm túc cầm nhất quyển sách xem, lẳng lặng xem vài lần, bóng dáng Cố Hải mới cúi đầu mà .

      Cố Thập Bát nương tại nhà cỏ trạm kế tiếp nhất thời, thất vọng than thở, xoay người mà lại.

      Này lão nhân tới cùng nơi nào? thế nào có quyển sách? biết quyển sách là thực sao? cùng Lưu công phải hay là có cái gì quan hệ?

      có phải dự liệu mình bị đại gia nghĩ rằng mình là truyền nhân lưu Công? Cho nên mới bảo nàng bán dược tại các đại dược hành, còn đưa giá?

      Rất nhiều lời nàng muốn hỏi , lão giả lại giống như vô thanh vô tức

      “ tiểu thư…” Linh Bảo Nhi ôm giỏ trức nhut nhát đứng trước mặt nương ‘ Ta bắt chút cóc, muốn gửi sang tiểu thư…”

      cần, cần cóc” Cố thập bát nương cười , xem tiểu tử ở gian miếu đổ nát” Ca ca ngươi đâu?

      Linh bảo thần sắc có điểm bất an, cúi đầu chỉ ca ca …ca ca ra


      "Lại trộm?" Cố Thập Bát nương cau mày .

      " có." thanh Linh Nguyên ở phía sau vang lên, bước tới y, thần sắc mang mấy phân quật cường, đem đôi môi mỏng cắn trắng bệch.
      Last edited by a moderator: 4/10/15
      song ngư, Phong Vũ Yên, linhdiep174 others thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 81 : Giận dữ
      Edit: thanhfuong

      Thấy giọng điệu của mình có điểm quá phận, nhưng Cố Thập Bát nương muốn xin lỗi

      Nàng nhìn Linh Nguyên “ Cùng ta tới.”

      Linh Nguyên chút biểu tình cùng nàng ra, Linh Bảo ở phía sau họ lo lắng nhưng dám nhiều câu

      Thẳng tiến đến cửa hàng giá y, Cố Thập Bát nương gọi tiểu hỏa kế tới đo thước tấc, Linh Nguyên thần sắc mới thay đổi

      “ Làm cái gì?” giọng khô khốc, tình nguyện đẩy tiểu hỏa kế ra

      “ làm vài món y phục mới “ Cố Thập Bát nương , mặt xem vải dệt bàn, quay đầu nhìn Linh Nguyên

      Linh Nguyên bị nàng nhìn thấy dời tầm mắt

      “…Cái này xanh màu xua, cái này bạch ti…” Cố Thập Bát Nương nhìn mảnh vải dệt , trầm tư khắc “…Làm cái áo khoác mỏng màu hồng …”

      Tiểu thu này đối với ha nhân quá khẳng khái…

      Chưởng quầy mặt hứng hở ứng, mặt ngừng đánh giá Linh Nguyên, tiểu tử này….Bộ dạng cũng khó nhìn, thảm nào tiểu thư coi trọng đối ,…lại nghĩ đến nhiều bí văn của các tiểu thư khuê các, chưởng quầy cười thế nào cũng có chút cổ quái

      cần ngươi mua” Linh nguyen xoay người

      “ trở về” Cố Thập Bát nương gọi “ ngươi cho rằng ta thương hại ngươi cho nên cuối năm cấp ngươi quần áo mới?’’

      Linh nguyên cương thân thể động.

      "Ta cần ngươi giúp ta làm chuyện.." Cố Thập Bát nương tiếp, mặt tiếp tục xem vải, làm cho Linh Bảo.

      "Làm cái gì? Ta tự chính là, cần ngươi..." Linh nguyên xoay người, cắn môi dưới đạo.

      Cố Thập Bát nương cũng nhìn , chỉ làm cho tiểu hỏa kế đo thước tấc, lại khiến bọn đo vóc người chính mình để làm cho Linh Bảo Nhi.

      "Tiểu thư yên tâm, cuối năm nhất định có ." Chưởng quầy duỗi tay tiếp cầm thỏi bạc, cười cúi đầu khom lưng, tự mình đưa hai người ra cửa.

      trước sau đến nga tư đường nhốn nháo, Linh Nguyên mới dám đường đường chính chính nhìn Cố Thập Bát nương

      Nàng mặc kiện áo khoác sắc trang, hong nhanh chậm, làm người ta thấy loại trầm ổn và hờ hững

      “ Người dựa vào xiêm y, ngựa dựa vào yên…” Nàng đột nhiên quay đầu


      Tầm mắt Linh nguyên cùng nàng nhìn nhau, cuống quít cúi đầu.

      Cố Thập Bát nương cũng để ý, nàng quay đầu.

      "... Ta muốn ngươi làm việc, việc này cần ngươi mặc thành thiếu gia có tiền…Nàng vững vàng điệu

      Linh nguyen nhanh vài bước, đứng tại bên nàng

      “ Ta?” nghi vấn hỏi

      “ Vâng” Cố thâp bát nương nhìn , khóe miệng nhợt nhạt cười “ Thế nào? Ngươi có vấn đề?”

      có “ Linh Nguyên đáp, “ Thỉnh tiểu thư phân phó”

      Rất tốt, biết cái gì nên hỏi, cái gì nên hỏi, Cố Thập Bát nương khen ngợi cười

      “ …Ngươi tìm mấy người tới , vẻ tôi tớ…” Nàng tiếp, quay đầu nhìn “ Ngươi có người thích hợp ? “ cười tiếp “ Ta mới tới nơi này , nhận thức được người, ngươi cần tìm người có thể tin được…”

      “ Hảo “ Linh nguyen chỉ gật đầu câu

      phố mỗi người lui tới, rất chật chội, Linh Nguyên cẩn thận dè dặt nhưng thể tránh được thiếu nữ đụng nhau

      Hai ban đứa bé cầm đèn con thở cười đùa xuyên qua đám người, va vào Cố Thập Bát nương, Linh Nguyên vội giơ tay đỡ nàng

      sao” Cố Thập Bát nương cười

      Linh Nguyên thu hồi tay đứng cách bước, thấy CTBN tiếp mà đứng xem quầy bán đèn

      Cây gậy trúc dài với đủ loại hoa đăng, làm tinh xảo

      “ Đến buổi tối càng xinh đẹp…” Nàng tựa hồ là lầm bầm, lầu bầu

      từng có lần như vậy bà bà khuyên nhủ, Thẩm An Lâm mang nàng xe dạo chợ đêm, chỉ có lần hai vợ chồng cùng ra ngoài, phố hoa đăng rực rỡ tựa long nàng


      " ." Nàng gục đầu xuống, đem đôi tay khép tại áo khoác , chậm rãi trước.

      Đường phố chính rất náo nhiệt, thổ sản vùng núi , hành dược bổ là lễ trọng đầu năm, ở cánh cửa Thuận Hòa đường có vẻ có chút quạnh quẽ, có thể xem như bên trong hai tên hỏa kế ôm chậu than cười

      Bởi vì kiếm tiền, Người Thẩm gia xử lý nhân tâm, chủ nhà có tâm, hiệu thuốc, chưởng quầy, hỏa kế , sư phó tự nhiên rời rạc, bất quá bởi vì lão sư phó ở đây cũng có thể chống đỡ hai ba năm.

      Vậy ta cho thêm nắm lửa, hai ba năm nữa nhanh chóng bị thiêu trụi

      Linh Nguyên có chút nghi ngờ, thu hồi ánh mắt nhìn CTBN , hiểu nàng nhìn cái gì.

      Bông tuyết chậm rì rì từ trời rơi xuống, đậu khuôn mặt hóa thành giọt nước tuyết

      .” CTBN đội mũ áo khoác lên, dấu cả khuôn mặt vào đó, xuyên qua đường phố náo nhiệt, trong tâm muốn bị những người làm dược nhận ra, sợ lại phen hàn huyen chiêu đãi.

      Trước mắt mà , nhiệt tình này, trong tâm lý CTBN vẫn có chút ngại ngùng, nàng có thể làm việc duy nhất là tận lực nghiên cứu quyển sách của Lưu công để phụ cơ duyên hiếm có này

      “ Đây là bạc” đến giao lộ, CTBN ném thù lao cho Linh Nguyên “ Cầm tiền đến tiểu điếm tốt để ở, tìm người ta muốn , ngươi làm thế nào làm

      Linh Nguyên tiếp, cầm tiền, gật đầu thi lễ xoay người , đến ngã tư chỗ rẽ mới lặng lẽ quay đầu nhìn, ngã tư huyen náo ầm ĩ, đám người nhộn nhịp, bóng dáng thiếu nữa còn thấy nữa

      Gần tết, khí gương mặt mỗi học sinh đều ít nhiều hiển , nhưng học đường trước sau vẫn an tĩnh, chẳng qua an tính nháy mắt bị đánh vỡ

      thanh đồ vật rớt đột nhiên vang lên ngoài ccửa sổ, kèm theo tiếng thiếu niên cười càng cạc

      Những học sinh an toạn đọc sách viết chữ lập tức đưa mắt nhìn nhau, nhanh chóng phốc đến cửa sổ, đem vẻ mặt hưng phấn nhìn ra ngoài

      Lâu ròi trình diễn náo nhiệt như vậy…

      Cái hôp bị đổ, toan bộ thịt bị đổ ra ngoài, vết rạn xuất mặt quạt ngọc, Cố hải cảm thấy huyết khí trào lên đầu, mắt phút chốc có chút mơ hồ.

      Tựa như đoán được gia hỏa tống lễ trọng như vậy, Cố Lang cười lớn lăng mạ

      “ …Ha… liền ngươi làm,… trước là dựa vào ân huệ tộc trưởng vào học…thế nào…cho rằng chút lễ trọng vậy có thể lấy long tiên sinh?”Bên cạnh cố Lang thiếu niên nhổ ngụm nước miếng cười

      Lời đến ngực cố lang, hừ tiếng, nhấc chân tựa hồ là tùy ý giẫm, giấy dầu bọc bao thịt nhất thời vỡ ra.

      “ …Ngươi cái đồ ngu, đồ ngu chính là đồ ngu…Ngươi cho rằng lễ tốt chút…liền học tốt nên? Xem dáng vẻ của ngươi…” nâng cằm , la lớn.

      Bốn phía người vây lại càng lúc càng nhiều, tiếng cười cũng có, lắc đầu cũng có , vẻ mặt xem thường bọn

      Cố Lang chưa dứt lời, liền gặp nhân ảnh nhoáng lên cái, quả đấm đến trước mắt.

      Bịch tiếng, Cố Lang hét thảm, bụm mặt ngã xuống đất.

      Bốn phía mọi người nhất thời im lặng, tiếp tục xong, thiếu niên ngồi lên thân Cố Lang, hai đấm như mưa rơi xuống

      Cái này muội muội phải hao tâm, khổ hạnh, đêm đêm ngủ , ngày ngày làm lụng để đổi lấy lễ năm mới…

      Cái này là tâm ý tha thiết của muội muội…


      Các ngươi có thể mắng ta cười ta, lại đừng nghĩ giẫm đạp tâm ý muội muội ta

      Cố lang bộ dạng tại tráng kiện, dù sao là cẩm y ngọc thực sinh chiều dưỡng chuộng ra, sao chịu được những quả đấm như đá tảng của thiếu niên

      Hai ba quyền đánh xuống, tiếng kêu liền biến dạng.

      Lúc này đồng bạn được gã sai vặt báo tin liền xông tới, kéo ra Cố hải, liền xảy ra hỗn chiến.

      Tiếng huyen náo của đám người khá lớn, thậm chí còn đập lên bàn cổ vũ

      “ Dừng tay lại cho ta” tiếng quát chói tai giữa đoàn người vang lên.

      Tiếng huyen náo nháy mắt ngưng xuống, mấy nhóm học sinh nhát gan lập tức nhấc chân thối lui.

      Lại có nhiều người tiến lên, hỗn chiến song Phương, phá xiêm y, ném mu, và bị thương lớn tất nhiên la Cố hải và Cố lang

      “ Các ngươi giỏi a…” Tiên sinh tầm mắt đảo qua mọi người.

      Cố Hải đứng, mặt mảnh bầm tím, nâng tay đem lỗ mũi chảy xuống máu lau , thần thái thản nhiên, thậm chí có chút vui sướng.

      Cố Lang so với thảm hơn nhiều, ngồi mặt đất, máu mũi chảy dài, dấu dùng tay áo lau lung tung, hai con mắt bầm tím, bàn tay khác người vò loạn, tựa hồ vân vê đến chỗ đau, miêng nức nở nghen ngào khóc hay bị mắng

      Có học sinh thấp giọng báo tiên sinh tình đầu đuôi

      “ Các ngươi tới nơi này vì cái gì?” Tiên sinh xem hai người, ánh mắt trầm xuống

      "Là trước đánh ta... Tiên sinh.. Là trước đánh ta... Chao ôi ta muốn chết..." Cố lang gọi, lớn như vậy còn chưa bị đánh qua như vậy, thực là vừa thẹn lại vừa đau, chỉ bên Cố Hải, chiêu hô bên cạnh sắc mặt vàng vàng bọn sai vặt,

      ", đánh cho ta đánh cho tới chết..."

      "Câm mồm." Tiên sinh lần nữa quát.

      Cố lang im bặt khắc, tuy rằng tiếp tục mắng, nhưng như trước rầm rì lẩm bẩm ngừng.

      "Cút ra ngoài cho ta." Tiên sinh xem hướng Cố Hải, mắt lý mang mấy phân xem thường.

      Cố Hải ngẩng đầu, xem tiên sinh, " biết đệ tử hà sai? Mong rằng tiên sinh chỉ ."

      Lời này vừa ra, người xung quanh có chút ngoài ý muốn.

      "Nga?" Tiên sinh khóe miệng hiển tia cười, "Như vậy , ngươi đánh nhau còn hữu lý?"

      "Đánh nhau là phải, phàm là xem tiền căn hậu quả, " Cố Hải hờ hững , tầm mắt đảo qua phần lễ cuối năm sớm ở giữa cuộc hỗn chiến bị giẫm đạp thành bộ dáng , tâm lý chỉ cảm thấy từng đợt quặn đau.

      ".... Tiên sinh minh giám, trước cố lang tự nhiên hủy lễ cuối năm của ta, lại nhục mạ ta...."

      ".... Nhục mạ ta cũng thế, chỉ là lễ là nhà ta đặc ý vi tiên sinh chuẩn bị, bị người vô lý huỷ hoại, ta nếu là lấy lại công đạo, Cố Hải thẹn với người trong nhà, cũng thẹn với tiên sinh..."

      "... Nhận tâm ý người nhà mà thể chuyển đến tiên sinh, là vi bất trung..."

      "... thể gửi sư phụ là bất hiếu..."

      ".. Cố Hải ngay cả biết đánh người là sai, cũng thể làm đồ đệ bất trung bất hiếu...."

      trường trở lên yên yĩnh, tiếng mắng chửi trách móc của Cố Lang cũng ngây người, này này… phải đánh nhau sao, thế nào lại là bất trung bất hiếu?

      Như vậy mình cùng người là đánh thẳng vào hùng khí chính nghĩa sao?

      Tiên sinh nghe vậy giận quá hóa cười, ở ngoài, học trưởng lớn tuổi cũng ra tia cười


      "Xảo ngôn lệnh sắc" trong đó người cười lạnh .

      "Đến xem ra, còn có loại này tâm tư..." nụ cười khác ôn hòa chút, tương đối có chút tò mò.

      "Loại này tâm tư lại có dùng được? cần , càng là ghê tởm." người trước lạnh giọng .

      "Ta xem lời , tiên sinh đảo có chút khó làm....." Ôn hòa học sinh cười đạo, " như..... Thuận huynh đệ chú bác nhân tình..... Đẩy phen, cũng uổng tiền những ngày trước chúng ta ơ bên cạnh ám kích...."

      "Loại này dựa vào ân huệ tiến tới hạng người vô năng, còn cần ta và ngươi ra mặt?" Mặt lạnh học sinh hừ tiếng, tùy tay vỗ vỗ bên cạnh cái chuyên chú xem trường học sinh náo nhiệt.

      "Cố càn học huynh." Học sinh vội thi lễ.

      Bị gọi lại Cố Càn mặt lạnh học sinh hơi chút nghiêng người, mấy câu, học sinh liên tục gật đầu.

      Lúc này tiên sinh cười nhạt tiếng, chuẩn bị mở miệng cái gì, liền gặp này học sinh giương tay lên, lớn tiếng cướp lời lời .

      "Tiên sinh, học sinh có chuyện ." này lời chen tiến tới, đứng ở Cố Hải trước mặt.

      Tiên sinh tầm mắt tựa hồ chú ý quét mắt đứng ở ngoài đoàn người hai vị học sinh khí chất, liền nuốt xuống muốn lời.

      "Cố Hải, ngươi là thế nào tới học đường, chính ngươi cũng biết, đại gia cũng biết..." Học sinh xem Cố Hải mỉm cười , "... như thế, liền miễn được bị người bị người cười, Cố lang huynh đệ chắc hẳn cũng chính là vi này mới vô ý va chạm ngươi niên lễ.... Ngươi lại hạ tay đánh, phải....."

      lắc lắc đầu, vẻ mặt xót thương.

      "Đúng, chính là cái đồ ngu, chính mình còn thừa nhận, dựa vào lão tộc trưởng, bây giờ lại nghĩ dựa vào tống chút lễ trọng....." Cố lang bất chấp miệng đau, hắng giọng gọi.

      "Đồ ngu" Cố Hải quay đầu đối cười lạnh tiếng, "Ngươi là đồ ngu, đừng cho rằng mỗi người cùng bình thường là đồ ngu nếu như phải người trong nhà giúp ta, chẳng lẽ ta cứ vậy vào học?"

      "Nga?" Học trưởng cười, đến gần mấy bước, nhìn cố Hải hỏi “ Như vậy , hôm nay đuổi ngươi ra khỏi học đường, Cố hải huynh đệ tất nhiên là chịu phục?”


      Đuổi ta ra ? Cố Hải hừ tiếng, ưỡn thẳng lưng, ánh mắt đảo qua bốn phía, mọi người đều có tâm tư như vậy ?

      Chính mình tại trong mắt bọn chính là cái phế vật đồ ngu...

      "Vâng." trầm giọng đáp, ánh mắt thẳng tắp xem hướng này vị học sinh, khóe miệng hiển nhất tia cười, "Này vị học huynh, biết có phương pháp? Vừa có thể đuổi ta ra , lại có thể bắt ta tâm phục khẩu phục?"

      Này lời nghe lên thế nào có chút quái, học sinh mặt thượng lên nhất tia lúng túng.

      Đứng ở ngoài đoàn người hai học trưởng hừ tiếng, người cười.

      "Có thú vị." Người học trưởng cười thấp giọng , xem hướng Cố Hải mắt nhiều mấy phân hiếu kỳ.

      " như thế, ngươi chỉ cần chứng minh ngươi phải đồ ngu, phải hảo?" Tuy rằng lúng túng, na học sinh còn phải .

      "Hảo, " Cố Hải thản nhiên , "Học huynh thỉnh ."

      đáp ứng như thế thống khoái, thậm chí còn biết chính mình muốn ra cái gì phương pháp để chứng minh, này là khí lên đầu hay là lồng ngực tràn đầy lòng tin?

      Học sinh ngẩn người, khụ nhất thanh , che dấu tâm nội kinh ngạc. ¬

      "Cố nhân bảy bước thành thơ, bằng hôm nay chúng ta bảy bước thành văn?”. Học sinh vỗ tay cái, cười , " biết học đệ khả tiếp thu?"

      Cố Hải mỉm cườiu, hỏi khả tiếp thu? Bây giờ tiếp thu cũng phải tiếp thu ?

      "Hảo, ta làm được ra, liền ơ lại, làm ra, ta liền ." chỉnh dung đạo, thanh đề cao mấy phân, nhượng bốn phía mọi người xem náo nhiệt nhân nghe đến.

      Nghe vậy bốn phía mảnh ồ lên, ngay cả tiên sinh cũng hơi có chút giật mình, xem Cố Hải, lông mày ngưng kết nhược có chút suy nghĩ..
      song ngư, duyenktn1, Phong Vũ Yên4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :