1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Dược hương trùng sinh - Hi Hành (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 32. Giám định

      Editor : thu_ gà _nhà_ nuôi

      Beta : Thiển Thiển

      Nguồn Convert : Tàng Thư Viện​


      Muốn đối phó với nàng chỉ vì ba trăm quan tiền mua dược liệu hôm ấy? Cố Thập Bát Nương cảm thấy có phần hoang đường. Thôi cứ nhìn kỹ rồi tính tiếp.

      “Chu nương, nương muốn xem cái gì ạ?” tiểu hỏa kế ở quầy hàng nhanh nhảu đón tiếp, nhận ra Chu Lệ Nương, tuy biết Thiên Kim Đường là hiệu thuốc bắc chủ yếu xem bệnh, nhưng hiệu thuốc cũng phải nhập dược liệu bốc thuốc, muỗi cũng là thịt nha, nếu buôn bán làm ăn thể bỏ qua.

      Đem cái thúng đựng Hoàng Liên đến trước mặt Chu Lệ Nương: “ nương nhìn xem, cây Nghệ này là hàng thượng phẩm đó”.

      Chu Lệ Nương hoàn toàn hiểu, liền quay đầu lại nhìn bạn đồng hành, Cố Thập Bát Nương nhận lấy, nắm ở trong tay xem xét cẩn thận.

      “Đây là Hoàng Liên?” Nàng cầm lấy mặt bên kia của Hoàng Liên, đặt ở mũi ngửi ngửi.

      “Đúng vậy a!” Nghe thấy tiếng, tiểu hỏa kế lúc này mới đem ánh mắt chuyển sang người Cố Thập Bát Nương, nương này xiêm y cũ, nhưng sạch , sắc mặt trầm tĩnh, tiểu hỏa kế trong đầu thắc mắc nàng có phải là nha hoàn sai sử :“ nương ngươi thấy như thế nào?”

      cũng chỉ là thuận miệng hỏi mà trông cậy nàng trả lời.

      “Ừ...” Cố Thập Bát Nương chăm chú nhìn Hoàng Liên, ngửi ngửi, lại bẻ khối thả vào trong miệng ăn, sau đó mời gật đầu : “Độ lửa thiếu chút xíu nữa, chẳng qua cũng được xem là thượng phẩm...”

      Tiểu hỏa kế há to mồm nhìn Cố Thập Bát Nương.

      “Có đắng lắm ?” Chu Lệ Nương toe toét cười, nhìn Cố Thập Bát Nương rồi chỉ chỉ miếng Hoàng Liên còn trong miệng nàng.

      "Đương nhiên đắng, Hoàng Liên đắng chính là hàng giả”. Cố Thập Bát Nương cười, nghiêng người che miệng đem cặn phun ra.

      là người trong nghề nha” Chu Lệ Nương đánh giá nàng, hơi lộ vẻ xúc động.

      Cố Thập Bát Nương gật gật đầu, lại lắc lắc đầu, : “Ta tính là người trong nghề, học... Sang bên kia xem chút”.

      Chu Lệ Nương ở phía sau ngẩn người, lập tức bĩu môi theo.

      Cố Thập Bát Nương càng càng thấy hứng thú, chỉ là Chu Lệ Nương khổ sở, đường cả người đầy mồ hôi, tay cầm cái quạt quạt cho đỡ nóng, sau lại dùng khăn lau mồ hôi, còn bị nhiều người qua lại cọ vào người.

      Bước chân nàng tùy hứng, bỗng mắt đột nhiên sáng lên, vội kéo Cố Thập Bát Nương.

      Cố Thập Bát Nương nhìn chưởng quầy dược cùng đại khách thương bên ngoài tới mặc cả, từng câu từng lời ngôn ngữ trong nghề, thảo luận vấn đề dược liệu hay giả cùng phẩm chất, cuối cùng đại khách thương cho cái giá, người vây xem nhất thời loạt tiếng hô.

      Thứ phẩm!

      “Vị tiên sinh này nhãn lực tốt”. Chưởng quầy chắp tay tán thưởng, mặt thế nhưng mang theo vài phần kính nể, chút cũng vì bị quấy nhiễm buôn bán mà sinh ra ai oán: “Nhìn ra rễ sắn của ta làm tốt quả là cao nhân”.

      Đại khách thương vân vê râu cười, hai người thuận lợi thành giao, năm trăm rễ cây sắn được bán ra.

      Cố Thập Bát Nương xem mà trong lòng dâng trào, nhưng điều này là do chân chính người trong nghề làm a, bị Chu Lệ Nương ở phía sau lô kéo, kiên nhẫn quay đầu lại.

      nữa, chúng ta qua bên kia nhìn xem, bên kia ít người”. Chu Lệ Nương , tay hướng con phố khác chỉ chỉ.

      Cái phố kia, Cố Thập Bát Nương nhìn theo, dòng người so với bên này ít rất nhiều, hơn nữa có quầy hàng lớn, đều là ngồi xổm hoặc đứng, sọt dược để ghế chào hàng bán, đương nhiên, nơi đó cũng thiếu khách mua.

      Cố Thập Bát Nương chần chờ chút.

      “Thập Bát Nương..” Bành Nhất Châm ở phía sau la lên.

      Nghĩ tới Tào Tháo Tào Tháo liền tới, bên miệng Cố Thập Bát Nương tia cười, quay đầu .

      Bành Nhất Châm mặc áo dài mới, mang mũ mão, lắc lư tới.

      Chu Lệ Nương thấy nhịn được cười ra tiếng, lại vội dùng cây quạt che khuất cái miệng: “Ta Bành thúc thúc, ngươi đây là muốn là tân lang sao?”

      Cười tựa hồ được tự nhiên, ánh mắt di chuyển người Cố Thập Bát Nương và Chu Lệ Nương, khuôn mặt lộ vẻ kinh hãi: “A, hai người các ngươi thế nào lại cùng nhau?”

      Chu Lệ Nương nở nụ cười, tay giữ chặt tay Cố Thập Bát Nương, hơi hơi lắc đầu : “Như thế nào? Bành thúc thúc hy vọng chúng ta cùng nhau sao?”

      Bành Nhất Châm bày ra bộ dạng đại nhân giáo huấn tiểu hài tử, : “ cái gì, tốt, tốt, các người như vậy mới tốt” xong lại nhíu mày: “Lệ Nương, ngươi cũng đừng học phụ thân ngươi lòng dạ hẹp hòi, khi dễ đứa người ta...”

      “Phụ thân ta nào có?” Chu Lệ Nương thích nghe lời này, liền : “Đều là lời đồn vô căn cứ dẫn đến hiểu lầm”.

      Vẻ mặt Bành Nhất Châm dạng ta còn biết phụ thân ngươi sao, nhưng gì thêm, nhìn về phía Cố Thập Bát Nương: “Thập Bát Nương, thấy thế nào, vui chứ?”

      Cố Thập Bát Nương vẫn cười mà nhìn bọn chuyện.

      “Thực rất tốt, thêm nhiều kiến thức”. Nàng biết hỏi chính là đại hội dược liệu như thế nào, vội cười đáp.

      Bành Nhất Châm gật gật đầu, vẫn còn muốn gì nữa, Chu Lệ Nương có chút kiên nhẫn.

      “Bành thúc thúc sẵn dịp chọn mua dược ? Người vội, chúng ta sang bên kia xem”. Nàng lôi kéo Cố Thập Bát Nương .thu gà nhà nuôi

      Bành Nhất Châm hình như có ý cáo từ: “ đến đúng là sẵn dịp, đúng rồi, Thập Bát Nương, ngươi có muốn mua chút thảo dược trở về bào chế ? tại giá cả cũng thực hời”.

      Cố Thập Bát Nương cười : “Có, ta quyết định mua...”

      xong, tầm mắt nàng xẹt qua trước mặt hai người, quả nhiên bắt được sắc mặt vui mừng chợt lóe rồi biến mất của hai người, khỏi cười lạnh chút, muốn xem các ngươi diễn xiếc gì.

      “Chúng ta muốn sang bên kia, bên này giá tiền quá lớn, chúng ta bên kia xem, Bành thúc thúc ngươi vội ”. Chu Lệ Nương dắt Cố Thập Bát Nương bước .

      “A, đúng rồi..” Cố Thập Bát Nương dừng chân lại, nhìn Bành Nhất Châm : “Bành tiên sinh, cửa hàng Đổng lão gia ở đâu?”

      Bành Nhất Châm cùng Chu Lệ Nương đều sửng sốt.DD Lê Quý Đôn

      “Ngươi muốn cửa hàng Đổng lão gia?” Hai người trăm miệng lời hỏi: “Làm cái gì?”

      "Thập Bát Nương, Đổng lão gia bán dược, chỉ là bào chế, ngươi đến nơi đó mua cái gì? Lại , dược Đổng lão gia..." Chu Lệ Nương mang ý cười , "Ngươi mua nổi đâu..."

      “Đổng lão gia phải muốn thu thập đồ đệ sao? Ta nghĩ muốn xem”. Cố Thập Bát Nương trầm tĩnh đáp.

      Bành Nhất Châm cùng Chu Lệ Nương có chút luống cuống, trừng mắt nhìn Cố Thập Bát Nương, tựa hồ có nghe lời nàng .

      “Ngươi giỡn?” Chu Lệ Nương bật cười, phe phẩy cây quạt nhìn Cố Thập Bát Nương.

      có”. Cố Thập Bát Nương thản nhiên đáp.

      “Thập Bát Nương, chưa đến Đổng lão gia có nhận ngươi hay ”, Chu Lệ Nương cười : “Ngươi có biết mình cái gì ? Đổng lão gia, cũng phải chỉ là vị quan lão gia bình thường”.

      “Ta biết, người là sư phụ bào chế dược liệu”. Cố Thập Bát Nương cười , mắt nhìn Bành Nhất Châm: “Bành tiên sinh giới thiệu qua”.

      “Vậy, có biết bái sư xong phải làm gì ?”. Chu Lệ Nương cười : “Là thợ thủ công, người làm…”

      “Ta biết”. Cố Thập Bát Nương cũng cười , hề nhìn nàng: “Bành tiên sinh, người có biết hiệu thuốc bắc Đổng lão gia ở đâu ?” *******************

      Thần sắc Bành Nhất Châm ngưng trọng vài phần, chần chờ chút, nhưng vẫn gật đầu: “Ta biết, ngươi theo ta”.

      xoay người dẫn đường, Cố Thập Bát Nương theo sau .

      “Nghĩ muốn kiếm tiền đến điên rồi”. Chu Lệ Nương ở phía sau dậm chân, vẻ mặt trào phúng, “Thực ...Tự nguyện thấp hèn”.

      Nhìn hai người trước mắt lẫn vào trong đám người, nàng dám ở lâu liền vội vã đuổi theo.

      “Đây là hiệu thuốc bắc của Đổng lão gia?” Cố Thập Bát Nương nhìn mặt tiền cửa hiệu thuốc bắc trước mặt có chút dám tin tưởng.

      Mặt tiền cửa hàng lớn, mấu chốt chính là, so với nơi khác rộn ràng nhốn nháo, nơi này trước cửa lại khá vắng vẻ.

      “Dược Đổng lão gia cũng cần bày bán...” Bành Nhất Châm cười .

      Nếu giống như quầy hàng khác bày bán tràn lan, chỉ sợ khiến thương nhân tranh nhau mua.

      “Đổng lão gia cũng chỉ cố định cung cấp dược cho mấy nhà...”. tiếp, bất tri bất giác thanh đến trước cửa cố ý đè thấp vài phần, tựa như sợ quấy nhiễu người bên trong, “...Tại đại hội dược, Đổng lão gia mới tự mình đến cửa hàng, số dược hành đem dược của chính mình lại đây, làm cho lão gia xem xét...Lúc này cơ hội cũng chỉ có 1 lần...Ngươi...”

      Tay Bành Nhất Châm hướng cạnh cửa thuốc bắc chỉ trỏ, chỉ thấy cùng hiệu thuốc bắc khác bất đồng, phương diện này tuy cơ hồ có người, nhưng bày đầy đủ loại đồ vật, có túi, có sọt, cũng có giỏ trúc, chỉ có quầy, ngay cả mặt đất đều có xiêm y, mặt đều dán tờ giấy.

      ********************************************
      Last edited by a moderator: 18/2/15
      song ngư, Phong Vũ Yên, linhdiep173 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 33 Mua dược

      Editor : ** ss Gà **


      ********************************

      Hiệu thuốc bắc Đổng lão gia, người làm chuyện với hán tử khoảng hơn ba mươi tuổi có dáng người gầy, mặt nghe, mặt dùng bút ghi tờ giấy cầm tay, sau đó dán lên cái túi đặt dưới chân hán tử.

      Hán tử kia chắp tay thở dài thế này mới rời .

      "Đây đều là dược đưa tới đánh giá?" Cố Thập Bát Nương hỏi.

      "Đúng a." Bành Nhất Châm gật gật đầu, "..Đổng lão gia từ trong đó tuyển vài đồ đệ... Cho dù được tuyển, nếu như được Đổng lão gia đánh giá vài câu, như vậy cũng coi là bước đầu thành công..."

      "Nhiều như vậy?" Chu Lệ Nương cuối cùng tới, vừa thấy hướng đó, bĩu môi khinh thường, "Đến mức này, phải là thợ bào chế thôi sao, như thế nào cùng đại nhân vật giống nhau, được đánh giá, thuốc này liền bán được? thể kiếm ra tiền?"

      Bành Nhất Châm nghe vậy, trong mắt mang theo vài phần khinh thường nhìn về phía nàng, lại chuyện, lại nhìn thấy Cố Thập Bát Nương nhấc chân vào.

      "Tiểu nương tử có chuyện gì?" Người làm ngoài ý muốn thấy tiểu nương.

      "Đây là dược của ta, làm phiền tiểu ca đăng ký giúp." Cố Thập Bát Nương cởi xuống cái sọt bên hông, đưa cho người làm.

      "Sao, dược của ngươi a." Người làm tự lý giải , nhận lấy, nhìn nhìn, "Toàn bộ là Bò Cạp."

      Cố Thập Bát Nương gật gật đầu, người làm đem sọt dược đặt xuống, lấy giấy bút, "Tiểu nương tử người ở đâu?"

      "Tiên nhân huyện Cố gia.** ss Gà **" Cố Thập Bát Nương đáp.

      Người làm theo lời viết, lại hỏi "Tên người làm thuốc."

      "Cố Thập Bát Nương."

      "Cố Thập Bát Nương... Cái gì?" Người làm khỏi dừng bút, ngẩng đầu hỏi, vẻ mặt ôn hòa , "Tiểu nương tử, phải người đưa thuốc, là hỏi người làm thuốc."

      "Chính là ta." Cố Thập Bát Nương cười cười ,"Tiên nhân huyện, Cố gia, Cố Thập Bát Nương."

      Người làm nhịn được lại cúi đầu nhìn giỏ trúc, thế này mới viết tên lên thiếp.

      "Làm phiền tiểu ca." Cố Thập Bát Nương thi lễ lui ra, gặp người làm khác hai mắt nhìn nàng, cùng người khác châu đầu ghé tai chuyện.

      "Nhiều dược như vậy, ss Gà chờ vài ngày nữa mới biết được kết quả..." Bành Nhất Châm .

      Cố Thập Bát Nương gật gật đầu, ngẩng đâu nhìn biển hiệu thuốc bắc Đổng lão gia, cùng hiệu thuốc bắc được biết giống nhau, có bảng hiệu, chỉ có hai chữ Đổng trạch sơn to bằng nước đen.


      Đem toàn bộ Bò Cạp ra ngoài, Cố Thập Bát Nương chỉ cảm thấy trong lòng nóng hừng hực, nàng hít hơi sâu, có lẽ bảy tám năm sau sau Thanh Thủy lương phẩm, toàn bộ Bò Cạp còn là tên thuộc Thuận Hòa Đường, mà là nàng, Cố Thập Bát Nương.

      chỉ toàn bộ Bò Cạp, còn có Thuận Hoà Đường, Thuận Hòa Đường cũng phải đổi là tên nàng, quan hệ sở hữu cùng Thẩm An Lâm gì đó, đều phải biến thành của nàng, hết thảy, cướp tất cả của , hủy diệt hết thảy của ...

      Chẳng qua, chuyện quan trọng nhất trước mắt... Cố Thấp Bát Nương áp chế suy nghĩ dâng lên, ánh mắt đảo qua Bành Nhất Châm như nghĩ tới cái gì, cùng với vài phần kiên nhẫn cùng tràm phúng của Chu Lệ Nương.

      " thôi, chúng ta nhìn xem có hay mua được thảo dược."Nàng cười nhạt .

      Bành Nhất Châm cũng cùng.

      "Ta ở bên này dạo.", đối với Thập Bát Nương , mặt thâm ý nhìn Chu Lệ Nương,"Có chuyện gì, ngươi tới nơi này tìm ta."

      Chu Lệ Nương bĩu môi, lời này của Bành Nhất Châm nghe vào tai nàng, chính là cho Cố Thập Bát Nương, nếu chính mình khi dễ nàng, có là chỗ dựa.

      "Bành thúc thúc đối với Thập Bát Nương tốt..." Nàng hì hì nở nụ cười, dùng cây quạt che miệng, tốt, thời điểm về sau các ngươi rất tốt!

      Cố Thập Bát Nương cười, gật gật đầu gì.

      Chu Lệ Nương kéo Thập Bát Nương ra khỏi hàng loạt quầy hàng náo nhiệt, hướng con buôn lẻ tẻ bên kia qua.

      đường này Thập Bát Nương có nhàn rỗi, đem Viễn Chí Bò Cạp hỏi giá lần.

      "Thập Bát Nương, giá mấy ngày nay, chính xác.." Chu Lệ Nương với nàng, mặt trong nghề giải thích,"...Có vài dược liệu giá sau khi qua đại hội dâng lên, mà hội có quy định, toàn bộ xem dược thương lớn năm nay tán tụng dược nào chê dược nào..."

      Cố Thập Bát Nương cũng ràng, nghe xong như nghĩ tới cái gì, ra vẻ trước kia nghe chưởng quầy qua, dược liệu quý có tới ba giả, chắc là đạo lý này .

      "Viễn Chí này của ngươi bán bao nhiêu tiền?" Chu Lệ Nương hỏi người bán dược.

      Đó là nam nhân hơn hai mươi tuổi, vác sọt, bên trong tràn đầy thảo dược, đều là dược mới hái.

      "Đây là hôm qua mới đào, tiểu thư ngươi nhìn cái, còn tươi ..." Nam nhân vội vàng đưa sọt dược tới trước mặt các nàng.

      Chu Lệ Nương nhìn cũng nhìn qua, Cố Thập Bát Nương thân thủ lục xuống dưới.

      "Viễn Chí nhiều lắm, cũng được mười cân, nhiều lắm..." Nam nhân khoa tay múa chân chút.

      "Hai trăm quan? Ngươi đúng là dám , khi dễ chúng ta tiểu hài tử sao?" Chu Lệ Nương xuy thanh, dứt lời kéo Cố Thập Bát Nương bước .

      "Ai, tiểu thư, Viễn Chí gần đây lên giá a..." Nam nhấn phía sau hô, "Nếu ... trăm văn..."

      "Đừng để ý đến , những người này đều là buôn lậu.." Chu Lệ Nương thạo nghệ , lôi kéo Thập Bát Nương .

      Cố Thấp Bát Nương chỉ theo nàng, nhìn và hỏi giá, các nàng rất nhanh đến ngã tư.

      "Cha," Chu Lệ Nương đột nhiên hô, bước nhanh chạy tới.

      Chu chưởng quầy mang theo hai người làm, quầy hàng chọn lựa thảo dược, Thập Bát Nương nhìn cha và con hai người trình diễn màn ngẫu nhiên gặp nhau.

      "Chúng ta vòng vo hơn nửa ngày," Chu Lệ Nương ngoắc Thập Bát Nương kéo qua.

      Chu chưởng quầy cũng giống như Thập Bát Nương đoán chủ động nhiệt tình tiếp đón, mặt mang theo vài phần được tự nhiên, hướng nàng gật gật đầu xem như chào hỏi.

      Cố Thập Bát Nương hơi hơi kinh ngạc, nội tâm có chút bội phục, đây mới là chân chính tâm tư cẩn thận, làm như vậy mới hợp tình hợp lý, cũng càng làm cho chính mình thả lỏng cảnh giác.

      Nàng vì thế cũng gật gật đầu xem như đáp lễ, hai người ai cũng chuyện.

      "Cha, ngươi chọn xong?" Chu Lệ Nương Gà xem bọn tiểu nhị chuyên chở hàng hóa, hỏi.

      Chu chưởng quầy gật gật đầu, tay lấy ít dược đưa tới trước mặt Lệ Nương, "Ngươi xem xem, hàng này như thế nào?"

      Đây là Thiên Ma, Cố Thập Bát Nương nhìn lướt qua, nghe cha và con chuyện.

      Chu Lệ Nương cầm Thiên Ma trái phải xem xét.

      "Chỉ xem có thể nhìn ra cái gì..." Chu chưởng quầy chỉ điểm nữ nhi.

      Bên cạnh, người làm dược lại đây, cầm lấy cung kính làm mẫu "Tiểu thư, ngươi nên nếm chút..."

      Chu Lệ Nương như bừng tỉnh nhìn Thiên Ma chán ghét lắc đầu.

      "Tiểu thư, ngươi xem, hôm nay dây có yếm cua đốt , bên này có cái bao màu hồng, đó chính là vẹt chính phẩm.." Người làm giải thích cho nàng.

      Chu Lệ Nương cái hiểu cái hiểu.

      Cố Thập Bát Nương cũng nhịn được vểnh tai lên nghe, mấy ngày nay cố gắng xem sách vở kết hợp lại, mặt nghe, mặt xem.

      Tầm mắt của nàng dừng quầy hàng phía trước, đây là quầy hàng lớn , tràn đầy hàng hóa, lão nhân ngồi phía sau quầy hàng, đầu mang theo cái nón che khuôn mặt, cúi đầu, tựa hồ là ngủ gật, đối với náo nhiệt trước mặt làm như thấy.

      Quầy bán dược này bất đồng với nhà khác, Cố Thập Bát Nương nghĩ, tay tùy ý nắm lấy dược liệu gần đó, đây là Tần Bì, nhìn nhìn, nàng khỏi nhăn mặt nhíu mày, tay dùng sức chà Tần Bì hai cái.

      "Tiểu nương, ưng cái này sao?" Thanh lão già đột nhiên vang lên.

      Cố Thấp Bát Nương ngẩng đầu nhìn lại, thấy lão bán dược kia xốc nón lên, đôi mắt nhìn về phía nàng.

      "Ta..." Nàng giật mình, mới há mồm.

      "Thập Bát Nương bào chế Viễn Chí, nàng muốn mua Viễn Chí..." Chu Lệ Nương đoạt lời trước, mặt tay chỉ đống "Này, Viễn Chí của ngươi ít..."

      Nơi đó đống Viễn Chí trong phòng, đặt lộn xộn, thô sơ giản dị phỏng chừng có hơn trăm cân.

      "Viễn Chí ngươi bán thế nào?" Chu Lệ Nương hỏi.

      Lão nhân híp đôi mắt chớp chớp, nhìn nhìn Thập Bát Nương, lại nhìn Chu chưỡng quỹ, tươi cười , "Các vị cùng nhau?"

      Cố Thập Bát Nương chuyện, Chu chưởng quầy hướng nàng mở miệng.

      "Lão trượng, ngươi cái giá ." mở miệng, cũng có thừa nhận Cố Thập Bát Nương là cùng, nhưng lời này lại làm người ta cho rằng bọn họ cùng nhau.

      "Nếu là chưởng quầy, coi như là khách quen, ta cũng muốn nhiều, trăm văn là được." Lão nhân sảng khoái đáp.

      trăm văn mua được gần trăm cân, bào chế qua, cho dù nay thấp nhất cân là mười lăm văn, nàng vừa chuyển tay có thế kiếm đến hai lượng bạc...!


      Rất nhiều bạc a, lại , trăm cân dược liệu nếu nàng chính mình lấy, ít nhất cũng phải dùng tới mười ngày nửa tháng.

      Đây chính là từ lúc Cố Thập Bát Nương bán dược tới nay được số tiền lớn, hơn nữa thực nhàng.

      Chương 34 Nhìn thấu

      Editor : ** ss Gà ** ( thu_gà_nhà_nuôi )



      *****************************************

      mặt Cố Thập Bát Nương để lộ ra sắc mặt vui mừng, Chu Lệ Nương hướng nàng chớp mắt, ánh mắt ý chúc ngươi mua được giá hời a.

      "Bên ngoài cũng có giá này..." Chu Lệ Nương ở bên tai nàng hạ giọng "Là phụ thân ta mua nhiều dược được giảm giá, bằng giá này thể mua..."

      Điều này cũng đúng, mới vừa rồi đường hỏi đến đây, xác thực đồng cân Viễn Chí, đây đều là nể mặt mũi Chu chưởng quầy, mới mới mua nhiều dược liệu của người ta như vậy, Viễn Chí này xác thực là bán giá khuyến mại cho .

      Cố Thập Bát Nương nhìn về phía Chu chưởng quầy, vẻ mặt dừng trong mắt Chu chưởng quầy, tự nhiên là cảm kích, khụ tiếng, chuyển tầm mắt .

      "Ngươi đừng ngại a..." Chu Lệ Nương ở bên tai nàng thấp giọng , "Lần trước, phụ thân ta vẫn cảm thấy phải xin lỗi ngươi, chính là lo mất hết mặt mũi...Lần này ngươi cho cha ta cơ hội..."

      Chu Lệ Nương chuyện, ha ha nở nụ cười.

      tình phát triển đến thuận lợi chê vào đâu được, hết thảy đều diễn rất tự nhiên, hề ra vẻ, lúc này coi như bán dược liệu thể tốt hơn lại tạo cơ hội xóa tan thù hận, đến trước kia, Cố Thấp Bát Nương chút do dự cảm kích nhận ngay, mà tại lúc này Cố Thấp Bát Nương cũng nhịn được trong lòng muốn hạ xuống cảnh giác.

      Nàng cùng Chu chưởng quầy vốn coi như có cái gì đại cừu đại hận, có thể hóa giải tất nhiên là tốt, nhiều bằng hữu vĩnh viễn so với nhiều địch nhân tốt hơn, lại , lúc này người ta chủ động giơ tay giảng hòa ** ss Gà **, chính mình lại so đo hơn thua, còn có điểm phân biệt được tốt xấu.

      Hay là ngay từ đầu, Chu chưởng quầy chính là quyết định ý này, muốn mượn cơ hội hóa giải quan hệ? Là chính mình mang tâm tư tiểu nhân?

      Cố Thập Bát Nương khỏi nhìn về phía Chu chưởng quầy.

      Chu chưởng quầy Gà chính là hướng nàng gật gật đầu, liền dời tầm mắt, cũng có tỏ vẻ quá nhiều.

      " nương nhìn thấy cái này thế nào?" Lão bán dược mực yên lặng lên tiếng đột nhiên , đồng thời nắm vốc rễ Viễn Chi đưa qua.

      "Rễ Viễn Chí có cái gì để xem?" Chu Lệ Nương ở bên .

      "Lệ Nương, thể xằng." Chu chưởng quầy trừng mắt liếc nữ nhi cái, "Thuốc là chuyện quan trọng, khi chọn mua dược phải rất cẩn thận, để tránh mua phải hàng nhái, tổn thất tiền là chuyện, mấu chốt chính là hủy hoại danh dự hiệu thuốc bắc.."

      Chu Lệ Nương nhăn mặt nhíu mày, hiển nhiên kiên nhẫn nghe phụ thân thuyết giáo.

      Lão bán dược nghe vậy nở nụ cười, da mặt đầy nếp nhăn, "Chu chưởng quầy rất đúng..."

      biết có phải ảo giác , Cố Thập bát Nương cảm giác lão nhân này cười có chút kỳ quái.

      Chu chưởng quầy khụ thanh , vê râu hướng nữ nhi "Đại hội dược năm trước Bình An phủ hàng năm là Lưu đại chưởng quỹ tự mình đến mua thuốc, bỏ số tiền lớn mua Nhân Sâm thứ đẳng, người còn chưa trở về, tin tức liền truyền khắp Bình an phủ, kinh doanh xuống dốc phanh, lần này, năm nay nhìn có người của bọn họ đến đây..."

      Hậu quả lợi hại như vậy? Cố Thập Bát Nương lộ vẻ xúc động.

      "Vậy a, chính mình có năng lực, chịu thiệt có thể trách ai?" Lão bán dược ha ha cười, dứt lời hướng Chu chưởng quầy lại lần nữa lộ khuôn mặt tươi cười, " phải ai cũng có nhãn lực tốt như Chu chưởng quầy ..."

      "Tất nhiên, phụ thân ta tuy nửa đường mới hành nghề, nhưng nhiều năm như vậy còn gây ra chuyện gì..." Chu Lệ Nương đắc ý .

      Chu chưởng quầy mặt lên tia cười, nhìn lão bán dược, mặn nhạt "Cái gì mà nhãn lực tốt, chẳng qua là nhiều phần cẩn thận thôi..."

      Nghe bọn họ chuyện, tầm mắt Cố Thập Bát Nương dừng Viễn Chí lão nhân kia đưa tới, nàng chậm rãi đem Tần bì trong tay buông xuống, ai cũng chú ý đến nàng để miếng giấu trong tay áo.

      Vỏ màu vàng, nhánh thô, da dày, tiếp theo nàng dùng tay đưa miếng đặt vào trong miệng.

      Lão bán dược ánh mắt thâm thúy nhìn,"Như thế nào?"

      Cố Thấp Bát Nương tuy rằng đầu hơi cúi thấp, nhưng tầm mắt vẫn dừng người Chu chưởng quầy, loạt động tác này của nàng nàng nhạy bén nhận thấy mặt Chu chưởng quầy có chút khẩn trương.

      Mà bên trong miệng của nàng chợt phát chút lờ mờ hương vị rồi biến mất, ngọt?

      Trong sách ghi lại Viễn Chí ăn vào vị cay, cảm giác như có gì đâm vào cổ họng, lúc này nàng ăn miếng Viễn Chí, cảm giác này cũng đều có, chính là hơi giống nhau thôi.

      Hương vị chợt lóe rồi biến mất, nếu phải Thập Bát Nương vốn trong lòng vẫn cảnh giác trong lời , có khả năng nhận thấy được.

      Viễn Chí này có vấn đề!

      "So với thịt khô ăn ngon hơn sao." Chu Lệ Nương lúc này cười .

      Cố Thấp Bát Nương thu lại tâm trạng, cười, người nghiêng bên che miệng đem bã phun ra.

      "Tiểu nương, thế nào a?" Lão bán dược cười ha ha hỏi.

      Cố Thập Bát Nương mang theo vài phần ngượng ngừng : "Ta biết... Ta kỳ hiểu...Theo ta thấy sai biệt lắm ..."

      Lời này vừa ra, chỉ thấy mặt Chu chưởng quầy lên sắc mặt vui mừng.

      " nương ngươi muốn mua hay mua a?" Lão bán dược cười .

      "Ta chút ..." Cố Thập Bát Nương mặt có chút kích động, nàng nhanh chóng nhìn mắt Chu chưởng quầy và con , cúi đầu, xoay người bước .

      "Aiiiii..." Chu Lệ Nương muốn hét lên, bị Chu chưởng quầy giữ chặt, nàng nôn nóng, nhìn về phía phụ thân , "Cha, nàng thế nào ? Chúng ta nhiều đều vô ích sao? Nàng vẫn mua...?"

      Chu chưởng quầy lại cười, vê râu :" có việc gì, nếu ta đoán sai, nàng đây là tìm người vay tiền ."

      "Tìm ai?" Chu Lệ Nương hỏi.

      "Còn có thể là ai? Bành Nhất Châm." Chu chưởng quầy cười .

      Chu chưởng quầy đoán sai, Cố Thập Bát Nương là tìm Bành Nhất Châm, hơn nữa so với dự đoán hoàn hảo nhanh chóng tìm thấy, ra ngã tư ngay tại bên trong đám người tìm thấy Bành Nhất Châm.


      “Thập Bát Nương, lại gặp ngươi, chúng ta thực có duyên a…” Bành Nhất Châm ha ha cười , mặt đem tay nắm dược liệu để xuống.

      Cố Thập Bát Nương nhìn cái, vẫy tay ra hiệu đến dưới mái hiên góc đường, :”Được, Bành chưởng quầy, chúng ta chuyện thẳng thắn , đừng có giấu nhau nữa.”

      Bành Nhất Châm ngẩn người, vô thức sờ mũi ** ss Gà **,”Thập Bát Nương, ngươi lời này có ý gì? cái gì?”

      cái gì?” Cố Thập Bát Nương cười ,” dược sư giả a.”

      “Cái gì dược giả?” Bành Nhất Châm sắc mặt khẽ biến, hạ giọng , “Thập Bát Nương, ngươi phát có người bán dược giả? Ngươi mắc lừa ?”

      Cố Thập Bát Nương cười, nhìn Bành Nhất Châm :”Chẳng lẽ Bành chưởng quầy phát sao?”

      “Thập Bát Nương, ngươi đây là cái gì vậy? Ta nghe thế nào cũng hiểu!” Bành Nhất Châm cao hứng, khụ tiếng rồi đứng thẳng thân mình.

      Cố Thập Bát Nương nhìn , chỉ là nụ cười này mang mấy phần xúc động, phẫn hận cùng cay đắng, nàng than thở, :”Chu chưởng quầy sắp đặt kế hoạch, muốn ta mua dược giả.”

      “Ngươi nhận ra?” Bành Nhất Châm nhịn được hỏi nàng, lông mày dựng lên.

      Cố Thập Bát Nương xem thần sắc , nhìn rồi ,”Vâng, ta nhận ra, ngươi rất tiếc nuối phải ?”

      Ánh mắt trong suốt của tiểu nương như có thể xuyên thấu đáy lòng của , Bành Nhất Châm đối diện nàng khắc, than thở.

      **********************************
      Last edited: 18/2/15
      song ngư, duyenktn1, Phong Vũ Yên4 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 35 Hợp Tác

      Editor : thu _gà_nhà_nuôi (** ss Gà **)

      *************************************************

      “Là ta đúng, Thập Bát Nương…” chắp tay .

      Cố Thập Bát Nương vốn chuẩn bị lớn tiếng mắng , nghĩ tới lại thống khoái thừa nhận, như vậy xem ra, tình so với nàng nghĩ càng phải nên xử lý tốt a, liền thản nhiên :”Bành chưởng quầy tính ngươi cũng thẳng thắn.”

      “Thập Bát Nương, đây là mười lạng bạc, vốn muốn đưa cho ngươi…Lão Bành ta có lời nào để , tiền này, ngươi cầm .” Bành Nhất Châm từ trong lồng ngực lấy ra túi tiền, đưa cho Thập Bát Nương.

      “Đây là bồi thường cho ta sao?” Cố Thập Bát Nương nhìn túi tiền, có duỗi tay.

      Thần sắc Bành Nhất Châm có chút lúng túng, có mở miệng chuyện.

      “Nếu như ta đoán sai, Bành tiên sinh sớm biết Chu chưởng quầy chuẩn bị dược giả cho ta?” Cố Thấp Bát Nương vấn đạo.

      Bành Nhất Châm có phủ nhận.

      “Bành tiên sinh cũng biết Chu chưởng quầy muốn ta mua dược giả, sau đó bào chế bán cho ngươi? Kế tiếp thừa cơ báo quan phủ, đến lúc đó công đôi việc?” Cố Thập Bát Nương lại hỏi.

      Bành Nhất Châm mặt tia tức giận, khẽ gật đầu,” sai, ta chẳng qua vốn cùng có chút khúc mắc, dám xuống tay làm như thế, tên cẩu này quả là kẻ tiểu nhân tâm ngoan vô sỉ…”

      Cố Thập Bát Nương mắt nhìn đánh gãy lời “Bành tiên sinh tự nhiên là xuôi dòng đẩy thuyền nhận lấy, ta bán cho ngươi dược giả, sau đó, ngươi nghĩ biện pháp đưa cho Chu chưởng quầy, dùng kế gậy ông đập lưng ông? Chỉ là biết Bành tiên sinh định đưa cho như thế nào?”

      Phản ứng tiểu nương này thẳng thắn! Bành Nhất Châm khỏi hiếu kỳ, cũng trả lời vấn đề nàng hỏi, mà hỏi ngược lại:”Ngươi thế nào mà biết? Chẳng lẽ ngươi ngay từ đầu là biết ta…”

      mặt tràn đầy kinh ngạc cùng với tin tưởng.

      “Chuyện này có gì kỳ quái cả…” Cố Thập Bát Nương ,”Kỳ rất đơn giản, ta chỉ cảm thấy đời này có người vô duyên vô cớ đối ngươi tốt mà thôi.”

      Bành Nhất Châm im lặng, cái đạo lý thô thiển này, phàm là tưởng tượng đúng là như vậy, chỉ là, rất nhiều khi, người quên cái đạo lý này, gật gật đầu, lại tự giễu,”Nguyên lại tiểu nương tử ngay từ đầu phòng bị ta, ta vốn tưởng rằng…”

      hắc hắc cười, còn lại .

      Cố Thập Bát Nương cũng cười,”Cho rằng cái gì? Cho rằng ta là tiểu hài tử, dễ bị dụ?”

      Bành Nhất Châm ánh mắt cam chịu, đồng thời lại thể tưởng tượng nổi mà đánh giá tiểu nương này, ủ rũ ,”Ta tiểu nương thực ghê gớm, thấy mọ chuyện, còn gì…”

      đến lời này ngừng gì thêm nữa, thanh trầm thấp, sắc mặt suy sụp, lần nữa đem túi tiền to đưa qua,”Lần này là lão Bành ta đúng, ngươi cầm lấy, ta cũng dám ngươi tha thứ cho ta…”

      “Ngươi đích xác nên tha thứ…” Cố Thập Bát Nương thần sắc nghiêm nghị, đôi tay sát bên người gắt gao nắm lại, “Ngươi có hay từng nghĩ, chuyện hôm nay nếu ngươi thành công, chính ta có kết cục gì?”

      rồi mắt buồn rầu nhìn ,”Ngươi mười lượng bạc này có thể bồi thường?”

      lần dược giả này, chẳng quản là Chu chưởng quầy đắc thủ vẫn là Bành Nhất Châm thắng, mà dược giả đầu tiên qua tay Cố Thập Bát Nương hơn nữa còn bào chế đem bán khó lòng chạy thoát tội, bị quan lão gia khiển trách, nặng gánh tai ương phải ngồi tù, nhưng chẳng quản là hay nặng,về sau Cố Thập Bát Nương đừng nghĩ tới việc tiếp tục hành nghề này.

      Bành Nhất Châm thần sắc ngượng ngùng, ánh mắt trốn tránh, cúi đầu ,”Kỳ tiểu nương, lại là thiên kim tiểu thư xuất thân thư gia…Nghề dược này làm cũng thế…”

      làm?” Đột nhiên Cố Thập Bát Nương đề cao thanh , thần sắc kích động, đôi mắt nàng đỏ lên.

      Ai biết bọn nhi quả mẫu thời điểm này trải qua từng ngày gian khổ ra sao?

      Ai biết chờ đợi bọn là vận mệnh đáng sợ như thế nào?

      Dược liệu, là thứ duy nhất trước mắt nàng dùng để cứu cái mệnh rơm rạ này.

      “Các ngươi làm như vậy là muốn đoạt đường sống của ta…” Cố Thập Bát Nương lẩm bẩm .

      Ai nghĩ muốn đoạn đường sống của ta, ta liền đoạt đường sống của .

      “..Tóm lại, là ta đúng, Cố tiểu nương tử, ngươi…Ai…” Thần sắc Bành Nhất Châm ảm đạm, đem tiền trong tay dúi đưa cho nàng,”..May là ngươi mua…Về sau ảnh hưởng đến ngươi..”

      “Bành tiên sinh cùng Chu chưởng quầy có thù?” Cố Thập Bát Nương đột nhiên vấn đạo.

      Bành Nhất Châm nghe vậy, thần sắc suy sút bỗng xúc động phẫn nộ, tay nắm chặt thành quả đấm, nghiến răng nghiến lợi phun ra mấy chữ, ”.. Tên cẩu đó bằng cầm thú..”

      Nhưng là được mấy chữ, liền dừng lại câu đầu ,khoát tay áo bỏ .

      Cố Thập Bát Nương nhìn bóng lưng đại tráng kiện của Bành Nhất Châm cúi xuống, trong phút chốc như bị rút khí lực, là thế nào mà có thâm cừu đại hận?

      “Bành tiên sinh..” Nàng mấy bước đuổi theo , đem tiền quơ quơ, ”Chừng này tiền nhưng đủ.”

      Bành Nhất Châm lặng im, chợt nở nụ cười hiển nhiên, là quên, tiểu nương này chính là dễ dàng bị thiệt thòi, duỗi tay mò ở người.

      “Ngươi mang bao nhiêu tiền?” Cố Thập Bát Nương hỏi.

      Tiểu nương tử này hỏi cũng

      Bành Nhất Châm ước lượng bạc trong tay, cười khổ tiếng, “Chỉ có nhiêu đây… nếu đủ ta về nhà lại cầm thêm…”

      cần, từng nay đủ rồi, chỉ là làm bộ …” Cố Thập Bát Nương cười , đem bạc trong tay ném lại cho Bành Nhất Châm, ngoắc đầu “ thôi”

      Bành Nhất Châm sửng sốt, “ đâu?”

      “Mua dược a.” Cố Thập Bát Nương cười , chẳng qua nàng lúc này cười nhưng tính là xinh đẹp.

      “Mua dược?” Bành Nhất Châm ngơ ngẩn hỏi, “Mua dược gì?”

      “Dược giả.” Cố Thập Bát Nương quay đầu nhìn.

      Bành Nhất Châm lấy lại tinh thần, thần tình rất là cổ quái, nhấc chân mấy bước đuổi theo Thập Bát Nương, nghiêm nét mặt “Cố tiểu nương tử ngươi cần vì ta…”

      “Vì ngươi?” Cố Thập Bát Nương bật cười, xem tâm tư Bành Nhất Châm như thế nào so với hài tử còn đơn giản hơn a.

      Bành Nhất Châm cảm thấy lời mình tới có chút hợp với lẽ thường, nhưng lại thể lý giải ý nghĩa hành động này của nàng, cứng họng lên lời.

      “Ngươi vì ngươi, ta vì ta…” Cố Thập Bát Nương ý vị thâm trường cười , “Cho nên, chúng ta hợp tác .”

      “Hợp tác thế nào?” tại, Bành Nhất Châm suy nghĩ hoàn toàn đình trệ chỉ có thể nghe câu hỏi câu.

      “Cái này..” Cố Thập Bát Nương đem miếng Tần Bì trong tay ném cho ,

      Bành Nhất Châm tiếp nhận xem qua, hiểu nhìn nàng.

      “Nhận ra ?” Cố Thập Bát Nương hỏi.

      “Nhận được a.” Bành Nhất Châm gật gật đầu, ở trong tay lăn qua lộn lại xem “Là Tần Bì.”

      “Tốt, tại chúng ta coi như quên chuyện trước đó, Viễn Chí này, chúng ta vẫn muốn mua, nhưng, phải nghĩ biện pháp khiến Chu chưởng quầy mua cái này..” Cố Thập Bát Nương chỉ chỉ Tần Bì trong tay , “Muốn phải mua cái này, tất nhiên, mua ít hay mua nhiều đều được…”

      Bành Nhất Châm đờ đẫn nhìn nàng, phải người ngu, rất nhanh liền phản ứng kịp, vẻ mặt chấn kinh dám tin tưởng.

      “Cái…Cái này..Là giả?” cúi đầu, hận thể đem miếng Tàn Bì nhìn thấu.

      sai nha, màu sắc, ngoài đen trong vàng, vị

      bỏ vào trong miệng cắn, vị đắng.

      “Giả!” Cố Thập Bát Nương chỉ đến đó,cũng có giải thích.

      Nghĩ đến tiểu nương tử có thể xem ra Viễn Chí là giả, Bành Nhất Châm lựa chọn tin tưởng lời nàng , tới nếu sớm biết, Viễn Chí kia cũng nhìn ra là giả.

      “Cố tiểu nương tử, ngươi quả thực có bái sư?” khó hiểu hỏi nàng, phân biệt dược liệu phải dễ dàng, có sư phó bào chế kinh nghiệm nhất định là tuyệt đối nhận ra.

      có, ta nơi nào bái sư?” Cố Thập Bát Nương cười .

      Vậy cũng đúng, nàng chính là cái ra cửa trước bước cổng sau là thành phần tiểu thư nhà tri thức, Bành Nhất Châm gật gật đầu, nhưng vẫn cảm thấy khó hiểu.

      “Trời xanh bảo hộ, ta may mắn nhận được ra được cái này.”Cố Thập Bát Nương lẩm bẩm .

      Lời này Bành Nhất Châm tự nhiên là tin, đời nào có chuyện trùng hợp như vậy, nhưng xem nàng ràng nguyện nhiều, sư môn quy củ cổ quái, cũng biết điều ngậm miệng.

      thôi.” Cố Thập Bát Nương , “Ngươi nhớ, nhất định khiến mua Tần Bì.”

      vấn đề…Chèn ép lão tiểu tử có người nào so với ta càng chắc chắn..Chẳng qua…” Bành Nhất Châm đuổi kịp nàng, thấp giọng hỏi, “Này, cẩu vật có hay biết vật này cũng là giả? thế nào mua?”

      sao, mua, chúng ta cũng mua…” Cố Thập Bát Nương nhàng , nhìn rồi tại, ở ngoài sáng, chúng ta trong tối, hết thảy do chúng ta làm chủ.”


      Chương 36 Thành giao

      Editor : ** ss Gà **

      Nguồn Convert : Tàng Thư Viện

      **********************************************

      Vậy cũng đúng, dù sao bọn tuyệt đối mắc lừa, Bành Nhất Châm nhếch miệng cười.

      “Chuyện này…Thập Bát Nương..Ta tại Thiên Kim Đường có người, là tố cáo Chu chưởng quầy tìm Viễn Chí giả..Cho nên..” xoa tay ngượng ngùng .

      “Ngươi ngay từ đầu biết Chu chưởng quầy muốn đối phó ta?” Cố Thập Bát Nương hỏi.

      “Cũng khẳng định lắm, chẳng qua tên cẩu đó là kẻ tiểu nhân, ta nghĩ…” Bành Nhất Châm nghiến răng nghiến lợi .

      Trước mượn sức, thừa cơ cắn ngược.

      Cố Thấp Bát Nương gật gật đầu, sáng tỏ, nàng tuy rằng tò mò Chu chưởng quầy và Bành Nhất Châm có cừu hận gì, nhưng Bành Nhất Châm nguyện ý , nàng cũng hỏi, chuyện đó quan trọng, quan trọng hơn là bọn có mục đích giống nhau.

      “Chẳng qua, vẫn là liên lụy đến ngươi…” Bành Nhất Châm than thở, cảm kích cùng chật vật, thể mùi vị gì, nhìn tiểu nương .

      “Liên lụy ta?” Cố Thấp Bát Nương nhìn .

      “Bành Nhất Châm ta sợ cái gì, cùng lắm tha hương phiêu bạt khắp nơi hành nghề y cứu người, chỉ cần có thể khiến mất hết danh dự, ta chính là cùng đồng quy vu tận thực đáng giá…” Bành Nhất Châm nghiến răng nghiến lợi , quả đấm nắm chặt kêu răng rắc.

      Cố Thập Bát Nương lúc này mới giật mình, đúng vậy, nếu như hợp tác thành công, ba người bọn dính đến dược giả, ai cũng tốt, nàng khỏi cười, lại quên chuyện này, náng há miệng thở dốc, nghĩ cái gì, lời đến bờ môi lại nuốt xuống.

      Chuyện này tạm thời cần .

      “Ngươi yên tâm, đến lúc đó ta thay ngươi dốc hết sức gánh…” Thần sắc Bành Nhất Châm kiên định , hướng nhìn Thấp Bát Nương, chần chờ chút ,”Cố tiểu nương tử hiệp nghĩa tương trợ, lão Bành ta…”

      Hiệp nghĩa tương trợ? Cố Thập Bát Nương nhìn, lắc lắc đầu.

      “Bành tiên sinh, chuyện đó trước gấp..” Nàng cười , “Chúng ta chuyện này sau.”

      Chuyện thành mới điều kiện, Bành Nhất Châm đối với nương ấn tượng càng tốt, gật gật đầu “Chẳng quản thành hay bại, lão Bành ta nợ ân tình của tiểu nương tử, tiểu nương tử sau có khó khăn gì, chỉ cần mở miệng, lão Bành ta nửa điểm cũng chần chờ, nếu ta chết được tử tế…”

      Kèm với câu này, Cố Thập Bát Nương tim nhịn được kịch liệt nhảy lên, Thẩm An Lâm, Thẩm An Lâm…

      Ta làm được, ta làm được, Thẩm An Lâm, ta nắm vận mệnh ngươi…

      Nàng đột nhiên nghĩ cười lớn, lần này lại cố gắng kiềm chế lồng ngực.

      “Bành tiên sinh.” Cố Thập Bát Nương đánh gãy lời , thành khẩn quá lời.”

      Dần dần đến sạp dược liệu, bờ môi Thấp Bát Nương tia cười lạnh.

      Mơ tưởng muốn đời này ta mắc tội, mơ tưởng công đôi việc, Chu chưởng quầy, là ngươi tự chuốc lấy phiền, đừng trách Thập Bát Nương ta tâm ngoan.

      Chu Lệ Nương bình tĩnh.

      “Cha, ta xem nhất định là Bành Nhất Châm cho nàng mượn tiền…” Nàng đem quạt vội vàng ve vẩy, lại ngẩng đầu nhìn trời, càng lúc càng u ám,” chúng ta thay nàng trả tiền mua, trực tiếp đem trở về nhà, đến lúc đó để nàng trả tiền, cũng giống nhau sao?”

      Nàng thế nhưng nghĩ trời mưa.

      “Vậy sao thành?” Chu chưởng quầy lườm nàng cái, “Sao có thể giống như nàng tự mua, đến lúc đó…Nha đầu này hết sức quỷ kiệt, đừng cắn lên đầu chúng ta…”

      Chu Lệ Nương khinh thường rung cây quạt, nhìn tiểu nha đầu cầm quạt, đáng giá như vậy tiểu tâm.

      phải ta ngươi, cha, thời điểm ngươi có…” Nàng .

      còn chưa dứt lời, liền bị Chu chưởng quầy đẩy ra, “Tới!”

      mặt Thập Bát Nương mấy phần hưng phấn, mang Bành Nhất Châm tới đây.ss Gà

      Chu chưởng quầy còn chưa kịp chào hỏi, liền thấy Bành Nhất Châm cười ha hả hướng lão bán dược “Chúng ta đến cùng nha, chúng ta đến cùng nhau…”

      Tay khoác người Chu chưởng quầy khoa tay múa chân.

      Tiểu lão tử này! Có tiện nghi liền dính vào! Chu chưởng quầy cảm thấy buồn cười, tuy Bành Nhất Châm tới đây ngoài kế hoạch, nhưng như vậy càng tốt, che vẻ hớn hở chợt lóe mặt, khụ giọng.

      “Ta …” cố ý mang mấy phần vô nại hướng Bành Nhất Châm .

      “Ha ha…” Bành Nhất Châm bộ dạng lấy lòng, cầm tay Chu chưởng quầy, liếc cặp mắt đầy ghèn , “Chưởng quầy, mua nhiều dược tống kém a…”

      Hạ giọng “Lão Chu, ngươi chuyện cũng bị thiệt thòi.”

      Chu chưởng quầy trợn mắt nhìn , quả tiếp.

      Lão bán dược căn bản để ý bọn họ diễn xiếc gì, mà là hướng Cố Thập Bát Nương nhìn, mắt híp lại “Tiểu nương, dược này ngươi nếu muốn mua? Trời còn sớm ta muốn trở về nhà…”

      Cố Thập Bát Nương nó có, ánh mắt lướt người Bành Nhất Châm.

      “Ta xem xem, tiện nghi như vậy…Phải hay là có vấn đề gì?” Bành Nhất Châm làm bộ làm tịch , mặt tới đây.

      Lê Quý ĐônTrên mặt Chu Lệ Nương khẩn trương, khỏi lôi kéo ống tay áo Chu chưởng quầy, bị Chu chưởng quầy bất động thanh sắc lườm.

      Chu chưởng quầy rất có tự tin, Viễn Chí này, nếu như phải cơ duyên gặp được biết là giả, bằng chính mình cùng với dược sư của hiệu thuốc căn bản xem ra.

      Bành Nhất Châm chẳng qua là đại phu xem bệnh, tiếp xúc với nhiều chứng bệnh, nhưng phải dược liệu, có thể xem ra giả mới là gặp quỷ.

      “Ngươi xem ” Lão bán dược cười tít mắt đưa dược cho “Xem xong, bán ra đổi.”

      Bành Nhất Châm tâm lý hiếu kỳ, cầm lên nghiêm túc nhìn trái nhìn phải, lại nếm, đây chính là rễ cây Viễn Chí, khỏi hồ nghi nhìn mắt Thập Bát Nương.

      Nàng là thế nào nhận được?

      Chu chưởng quầy khụ tiếng, thúc giục bọn họ mau lên, biết thế nào, trong lòng cảm thấy bất an.

      sai, sai, là dược tốt…” Bành Nhất Châm để Viễn Chí xuống, gật gật đầu, “Chúng ta muốn..Chao ôi?”

      Chu chưởng quầy nghe vậy trong lòng thở ra hơi, bỗng Bành Nhất Châm đề tài cũng vừa chuyển.

      “Chao ôi…Chao ôi, lão nhân, ngươi cũng có Tần Bì?” duỗi tay tới túi dược đựng đầy Tần Bì.

      Chu chưởng quầy khỏi nheo mắt.

      Lão bán dược như trước cười tít mắt, “Tiên sinh muốn cái này?”

      “Cái này cũng là thêm giảm giá, trăn văn?” Bành Nhất Châm vẻ mặt thèm dãi .

      Chu chưởng quầy ở đằng sau bị nghẹn ho khan.

      Lão nhân bán dược ha ha cười lên, xem Bành Nhất Châm, “Tiên sinh, ta là tiểu thương … Chu chưởng quầy mua nhiều dược tai quầy, chỉ có thể có cái giảm giá a…Cái này ta chính là…”

      sao, sao, ta lấy cái này là đủ rồi, …” Bành Nhất Châm vội vàng , đồng thời ôm chặt gói Tần Bì to, sợ người khác cướp mất, “Ta muốn Viễn Chí, ta muốn cái này…”

      Cái gì? Chu chưởng quầy cùng Chu Lệ Nương biến sắc.

      “Bành thúc thúc, là Thập Bát Nương mua, cũng phải ngươi…” Chu Lệ Nương vội , mặt lôi kéo ống tay áo Thập Bát Nương, nhắc nhở nàng tiện nghi này thể bị Bành Nhất Châm chiếm.

      “Thập Bát Nương muốn Viễn Chí cũng là vì ta bào chế…” Bành Nhất Châm quay đầu, đối Chu Lệ Nương trừng mắt hạ giọng “Ta tại muốn Viễn Chí, muốn Tần Bì..”

      Chu Lệ Nương trừng mắt chán nản lời nào để .

      “Vậy được rồi…” Cố Thập Bát Nương gật đầu, mới định há miệng, liền nghe Chu chưởng quầy khụ tiếng.

      “Quên , Tần Bì này ta muốn mua, lão Bành, đừng cùng ta tranh…” vân râu , mặt hiên tia cười.

      Bành Nhất Châm trừng mắt nhìn , vẻ mặt tin “Ngươi mua?”

      Chu chưởng quầy gật đầu, hướng lão bán dược, “Lão trượng, cái này gói lại cho ta”

      “Được rồi.” Lão bán dược cười tít mắt , ánh mắt chú ý đảo qua Bành Nhất Châm tựa hồ tìm tòi nghiên cứu.

      “Này, ta …” Gói Tần Bì từ trong ngực Bành Nhất Châm bị túm , đối Chu chưởng quầy dựng râu trừng mắt.

      Chu chưởng quầy hướng vẻ mặt vô tội cười, tâm lý vui mừng đến nở hoa, khó được chèn ép này tiểu tử lần, có lẽ, này là lần cuối cùng, qua hôm nay, cái danh hào Bành Nhất Châm tại mấy cái huyện ở đây liền biến mất.

      Nghĩ đến chuyện này, mặt ý cười càng đậm, như vậy hiệu thuốc bắc của ở huyện này phải chuyển thành chi nhánh Thiên Kim Đường…hay là đổi cái danh tự?

      “Lão nhân..” Bành Nhất Châm cam tâm, túm lão bán dược hỏi, “Ngươi còn ?”

      “Lão Bành, ta mua hết..” Chu chưởng quầy vội .

      “Được..Tiểu tử ngươi…” Bành Nhất Châm nghiến răng nghiến trừng mắt, vẻ mặt khó chịu .

      “Cái này ngươi có mua nữa ?” Lão bán dược chỉ Viễn Chí hỏi.

      “Mua, mua cũng uổng.” Bành Nhất Châm thở phì phì khẽ vươn tay, “Gói lại cho ta.”

      “Được rồi, thành giao!” Lão bán dược cười tít mắt đề cao thanh , bắt đầu lưu loát phân biệt đóng gói cho bọn .
      Last edited: 28/2/15
      song ngư, duyenktn1, Phong Vũ Yên5 others thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 37 Kiện tụng

      Editor : ** ss Gà **

      *********************************

      Cố Thập Bát Nương vẫn mỉm cười xem màn kịch này, người ta diễn kịch, bất đồng là, bọn diễn cho đại gia xem,nhưng Chu chưởng quầy lại chỉ có thể diễn cho chính mình xem.

      “Tiên sinh, của ngươi!” Lão bán dược đem túi Viễn Chí lớn đưa cho Bành Nhất Châm.

      Bành Nhất Châm khoát tay, chỉ chỉ Cố Thập Bát Nương, “ phải của ta, là của vị tiểu nương tử.”

      Lão bán dược ồ lên tiếng, hướng nhìn Thập Bát Nương.

      “Vâng, đây là tiền mua dược.” Cố Thập Bát Nương tới, đưa tiền ra trả.

      “Thập Bát Nương, ngươi cùng Lệ Nương cùng nhau tới?” Bành Nhất Châm hỏi, tay xách dược liệu, xem bộ dáng là muốn vác giúp nàng lên xe.

      Chu Lệ Nương nghe thấy, nhíu mày, chuyện hoàn thành, nàng nghĩ lại cùng nha đầu này ngồi chung xe trở về, bĩu môi, suy nghĩ nên thế nào, Bành Nhất Châm nâng túi dược lên.

      , , ta giúp ngươi đặt lên xe, trời u ám, các ngươi mau sớm trở về , nữ hài tử trong nhà, dạo cái gì mà đến dược hội…” lớn tiếng , mặt quay đầu ra ngoài.

      “Chu tiểu thư..” Cố Thập Bát Nương mang mấy phần áy náy nhìn Chu Lệ Nương.

      Nàng kỳ nghĩ cũng muốn ngồi chung xe với Chu Lệ Nương, nhưng càng nghĩ kéo được gói dược liệu lớn gặp trời mưa.

      “Ngươi mua được dược, vậy chúng ta liền trở về thôi!” Chu Lệ Nương cười câu, mặt quay đầu hướng Chu chưởng quầy gọi, nhấc chân trước.

      lần này, nàng có chủ động tới kéo tay mình, Cố Thập Bát Nương ánh mắt trào phúng nhìn bóng lưng vị nương này, hài tử áo cơm lo a, còn biết cái gì kêu diễn kịch phải diễn tới nơi, đưa Phật phải đưa đến Tây Thiên.

      Nhìn Cố Thập Bát Nương cùng Bành Nhất Châm xa, Chu chưởng quầy lúc này mới triệt để thở phào cái, chuyện này tuy có điểm khó khăn, nhưng cuối cùng vẫn theo dự liệu của hoàn thành.

      Tần Bì này…

      Chu chưởng quầy mí mắt nhảy dựng lên, nhịn được xem Tần Bì đặt xe.

      “Chưởng quầy?” Người làm hiểu, nhìn chưởng quầy cời bỏ gói dược liệu to vừa được đóng gói cẩn thận.

      “Nhị bảo, ngươi xem cái này… có vấn đề gì chứ?” Chu chưởng quầy xem lúc, nhất thời ra vấn đề gì, ánh mắt hướng lão nhân cúi đầu thu thập sạp thuốc, lão nhân này có thể làm giả Viễn Chí, tự nhiên cũng có thể làm giả dược liệu khác.

      vấn đề a…” Người làm cũng biết tình cụ thể ngày hôm nay, xem xét Tần Bì, đáp, “ có vấn đề, là Tần Bì Thiểm Tây…”

      Chu chưởng quầy nghĩ nghĩ lại,vẫn cảm thấy yên tâm, đến trước mặt lão nhân kia, hạ giọng hỏi "Ngươi, dược này cũng là giả ."

      Hỏi câu này lại cảm thấy chính mình ngốc, người bán dược nào dược mình là giả?

      Lão bán dược ngẩng đầu, mặt mang theo tức giận, trừng đôi mắt , "Chưởng quầy chuyện thế nào vậy? Dược giả phải ta muốn bán, là ngươi muốn ta tìm cho ngươi..." càng càng tức giận, tay muốn cầm túi tiền người xuống, "Ta mặc kệ...Chuyện này, lương tâm nghề nghiệp, ngươi cho ta bao nhiêu tiền ta cũng làm.....Quả nhiên câu kia rất đúng, trộm lần liền mang tiếng dơ."

      Chu chưởng quầy đè tay lại , luôn miệng "Được rồi được rồi, ta biết."

      Lão nhân hừ tiếng, vẻ mặt như trước tức giận.

      "Ngươi nhanh chóng rời , chúng ta giao kèo, xa xa vào, trong vòng hai năm đừng xuất nơi này." Chu chưởng quầy thấp giọng .

      Lão nhân hừ tiếng, "Ta thu tiền tự nhiên làm việc, ngươi yên tâm."

      Chu chưởng quầy có tâm chuyện phiếm với , khoát tay xoay người bước .

      "Này..." Lão bán dược ở phiá sau gọi , duỗi tay ra.

      "Cái gì?" Chu chưởng quầy hơi biến sắc, "Còn muốn tiền? phải giá ...Ngươi."

      " phải," Lão bán dược nhấp nháy đôi mắt , chỉ chỉ Tần Bì trong tay , "Chưởng quầy, tiền này ngươi còn chưa trả ta, ta tuy với ngươi có giao dịch khác, nhưng là, ông cụ già ta lại cũng là bán dược, cái này nhưng thể tặng cho ngươi..."

      Chu chưởng quầy co rút khóe miệng, "Bao nhiêu?"

      " nhiều lắm." Đôi mắt tí của lão nhân tia sáng, dựng thẳng hai ngón tay lên, "Ba trăm cân, hai lượng bạc."

      "Bao nhiêu?" Chu chưởng quầy lấy tiền trong túi tiền nhất thanh hô lớn, tay khẽ run rẩy, "Hai lượng bạc? Ngươi giựt tiền à? tại Tần Bì bất quá là ba văn cân, ngươi..."

      "Nhà của ta là giá này, thế nào?" Khuôn mặt tươi cười của lão bán dược thu lại, đôi mắt đậu xanh lóe lên nhìn Chu chưởng quầy nhanh chậm , "Hàng bán ra trả lại, quy củ này Chu chưởng quầy hiểu? Chưởng quầy nghĩ muốn hủy ước?"

      Hủy ước? Chu chưởng quầy nghe ý tứ uy hiếp, cắn chặt răng, phải là nhiều hơn hai lạng bạc mà thôi, so với chuyện này thành công, đáng giá!

      hừ tiếng, ném ra hai lượng bạc phất tay áo mà .

      Lão bán dược cũng cáu khom người từ mặt đất nhặt bạc lên, dùng tay áo lau bụi đất bỏ vào trong ngực, ngẩng đầu nhìn bóng lưng Chu chưởng quầy cười trào phúng.

      Tiếng sấm vang ầm ầm đầu, mưa lớn dồn dập đập xuống dưới.

      Qua trung thu, thời tiết có chút mát, hơn nữa dưa và trái cây đưa ra thị trường, số người tham mát tham ăn ít, bị cảm lạnh ho khan nóng tả lị nhiều lên, các hiệu thuốc bắc kinh doanh bận rộn hơn những ngày trước chút.

      Cố Thấp Bát Nương cõng giỏ dược từ chợ về nhà, sau đem Viễn Chí bào chế tốt bán cho Bành Nhất Châm, nàng liền trở lên núi đào dược liệu, mà chính thức bắt đầu mua dược lẻ tẻ.

      Chỉ cần dậy sớm ra chợ, nàng có thể mua được dược liệu so với bốn năm ngày trước kia mới có thể đào được, tiến kiệm thời gian lớn, mà tiền kiếm được cũng nhiều lên.

      Trách được người ta càng nhiều tiền càng muốn kiếm nhiều hơn, chỉ cần có tiền mới có vốn, mới có thể kiếm được nhiều tiền, Cố Thập Bát Nương cân nhắc đạo lý này, mặt tính xem nên thử bào chế dược liều nào khác, mặt nghĩ đến Bò Cạp chỗ Đổng lão gia, biết có được đáng giá .

      "Thập Bát Nương, Thập Bát Nương..." Đậu Hoa trước mặt vẫy tay đưng đón chạy tới, tay còn dính bã đậu, ánh mắt của nàng hoảng sợ, tựa như bị chuyện gì làm cho kinh hách.

      "Ngươi mau, mau, đừng về nhà..." Đậu Hoa năng lộn xộn.

      Thanh này lập tức khiến mọi người đường chú ý nhìn qua.

      "Làm sao vậy?" Cố Thập Bát Nương nhìn nương chạy tới gần mình cười .

      Đậu Hoa hoảng sợ nháy mắt, đẩy nàng, "Ngươi trước trốn ... Có quan sai muốn bắt ngươi..."

      Đến rồi! Cố Thập Bát Nương trong lòng nhảy dựng, nàng nhịn được hô hấp dồn dập, trong mắt cũng tia hưng phấn.

      "Quan sai?" Trong miệng nàng xong, cũng nghe lời Đậu Hoa xoay người , mà là đẩy Đậu Hoa ra muốn nhanh chóng trở về nhà "Bắt ta? Vì sao?"

      Đậu Hoa sốt ruột dậm chân, còn chưa đề cập chuyện, chợt nghe thấy phía sau trận tiếng cước bộ ồn ào.

      "Xem, đó là Cố Thập Bát Nương." thanh bén nhọn hô, trong thanh còn mang hưng phấn khó tả.

      Cố Thập Bát Nương giương mắt nhìn lại, thấy bốn năm quan sai nhanh đến, Trương lão gia ở phía sau người, hướng nàng chỉ điểm há to mồm chuyện.

      "Thập Bát Nương..." Đậu Hoa khóc lóc, nàng lúc trước đây, thúc thúc của mình chính là bị quan sai mang , sau đó thấy trở về, quan sai cùng quan phủ, ở trong mắt nàng là Diêm La Địa Ngục.

      "Ta sao, ta sao..." Nhìn Đậu Hoa hoảng sợ bất an, Cố Thấp Bát Nương tự giác cay mũi, nhưng lại dọa đến nàng.

      Kèm với tiếng Trương đại nhân hô, người phố bị hấp dẫn, nhìn cảnh tượng này, nhất thời vây quanh lại.

      "Thập Bát Nương." Tào thị bước chân suy yếu từ sau chen người tới đây, nàng mặt mũi tái nhợt, tóc tai lộn xộn, thân thể run run.

      "Nương." Trong lòng Thập Bát Nương lên tia áy náy, đồng thời căm hận, là cho nương bị sợ hãi, đều là do tiểu nhân! Tiểu nhân này, chết chưa hết tội!

      "Thập Bát Nương, đừng sợ!" Tào thi cầm tay nàng, run làn môi cho nàng nụ cười, nhưng có chút khó khăn, nàng dù sao cũng là phụ nhân trong nhà, hơn nữa từng là phu nhân quan viên, trước kia thấy quan sai nhìn mình rất cung kính, vẫn là lần đầu thấy quan sai tới cửa, nhưng nàng thể sợ, nếu nàng sợ, ai còn có thể bảo vệ nữ nhi và nhi tử.

      Nhìn nương thân mình phát run che chắn trước mặt mọi người, đôi mắt Thập Bát Nương đỏ lên, cúi đầu, làm cho hai giọt nước mắt rơi xuống bụi đất.** ss Gà **

      "Mấy vị quan sai, đây chính là tiểu nữ..." Tào thị vuốt mấy sợi tóc, tận lực làm cho mình bình tĩnh trở lại, nhìn quan sai .

      "Cố phu nhân." Quan sai dù biết thân phận Tào thị, mặc dù từng thận phận đó, nhưng mặt cũng biểu gì, "Lệnh thiên kim là kẻ khả nghi cùng với việc dược giả bị kiện, cho nên mời tiểu thư theo chúng ta chuyến."

      *******************************
      song ngư, Phong Vũ Yên, linhdiep173 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 38: Hỏi Ý

      Editor : sarasatana

      Beta : ** ss Gà **
      *******************************

      “Thăng đường?” – Tào thị sắc mặt càng thêm tái nhợt, đây là phải lên công đường, thanh danh nữ nhi xong rồi, bất kể là có tội hay có tội, thân hình nàng lay động.

      Cố Thập Bát Nương duỗi tay vịn chặt nàng.

      phải, phải, là chuyến đến hiệu thuốc bắc Bành Nhất Châm ở huyện Hà Trung” Công sai vội – “Có thể hỏi vài câu”.

      “Được, ta cùng các ngươi ” Cố Thập Bát Nương gật gật đầu .

      Này, tiểu nương tử thần tình bình thản, tựa hồ như đại gia chuyện thời tiết hôm nay tốt, mấy vị công sai phải nhìn nàng bằng con mắt khác, nàng gặp khốn đốn mà khí độ vẫn nhàn nhã, mặt còn mang theo tươi cười.

      Người bình thường đối mặt với quan sai bọn đột nhiên tới cửa đều là tâm trạng bất an, càng miễn bàn là nhóm tiểu nương tử hay yếu đuối, chỉ sợ đùi muốn nhuyễn ra đứng vững.

      Nghĩ đền xuất thân của tiểu nương tử, bọn đều là người thô kệch đọc qua sách, nên trong lòng nhất trí cho rằng phần tử trí thức giáo dưỡng ra nương chính là giống nhau.

      “Thập Bát Nương” Tào thị cắn môi dưới bất an.

      “Nương, sao, chúng ta làm việc trái với lương tâm, có cái gì đáng sợ?” Cố Thập Bát Nương cười , tay ngược lại cầm tay Tào thị, “Khả năng là hiệu thuốc bắc của Bành chưởng quầy có việc, con cung cấp dược liệu cho , tự nhiên cần làm chứng chút, ngại, ngại”.

      Tào thị nhìn khuôn mặt nữ nhi điềm tĩnh tươi tắn bỗng nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, chính mình còn được trầm ổn giống như nữ nhi.

      “Được” Nàng gật đầu “Nương cùng con”.

      Nhìn mẹ con Tào thị cùng quan sai, phố phường nhất thời náo loạn, mọi người căn bản nghe ra chuyện gì, nhất thời rối thành đống

      “Cố gia bị kiện tụng…”

      “Nữ nhi cố gia giết người…”

      “Phi, là bán dược giả, lỗ tai ngươi nghe thế nào vậy…”

      Đứng tại Thiên Kim đường có tiểu hỏa kế từ trong miệng phun hạt dưa ra, lớn tiếng :” Bán dược giả còn phải là tương đương giết người?”

      Đúng rồi, đúng rồi, mọi người cùng nhau gật đầu, còn phải sao, phàm là uống thuốc là do có bệnh, kết quả ăn vào dược giả chẳng phải là còn mệnh!

      Sau kiện Thiêm Kim đường lần đó, người phố cơ bản đều biết Cố gia tiểu nương tử bán dược mưu sinh.

      “Thực nghĩ đến a, nương như vậy lại làm chuyện thương thiên hại lí (nghĩa như kiểu làm việc ác) , dù có chết đói cũng nên kiếm tiền như vậy a…” ông cụ vẻ mặt ca thán lắc đầu.

      “Cố lão gia tiên sinh là khoan hậu nhân từ đối đãi người, nghĩ đến…” Có kẻ liên tục thở dài.

      “Mới có, mới có!” Đậu Hoa ở trong đám người hô, “Thập Bát Nương bán dược giả đâu”.

      “Sao lại ?” Có người chỉ Thiên Kim Đường , “Ta nhớ được trước kia ở Thiêm Kim Đường náo qua, phải nàng bán dược giả sao?”

      Lần này mọi người đều nghĩ tới, nhao nhao nhìn hướng Thiên Kim Đường.

      “Vậy Cố gia tiểu nương tử cũng bán dược cho bọn họ, nhà bọn họ cũng có dược giả ?”

      nghĩ đến họa thủy lại dẫn đến nơi này, tiểu gia hỏa có chút hoảng hốt, tay ném hạt dưa, vội chống nạnh : “Mới có, từ sau khi phá được chuyện nàng bán dược giả, chúng ta liền cùng nàng giao thiệp qua!”

      “Chao ôi? Hơn lần phải nàng bán cho các ngươi phải dược giả sao? Chưởng quầy của các ngươi trả nàng nhiều tiền nha!” – Có người nghi vấn.

      Thực là càng càng loạn, tiểu gia hỏa có chủ ý nên thuận miệng bịa chuyện, cái gì mà nàng cầu chúng ta a, muốn rêu rao a, chưởng quầy chúng ta thiện tâm a vân vân, cho mọi người như lọt vào sương mù bán tín bán nghi.

      “Phi! Đừng ở chỗ này bịa đặt! ràng Thiên Kim Đường các ngươi khi dễ phụ nhân, hạ thấp giá mua dược, bị Thập Bát Nương nhìn thấu!” Đậu Toa cất cao thanh hô,“Ai Thập Bát Nương bán dược giả? Quan sai cũng là hiệu thuốc bắc bán dược giả, cũng phải Thập Bát Nương bán, các ngươi cái gì mà !”

      Tiểu gia hỏa hừ tiếng, lí do thoái thác, chỉ dù sao quan sai tìm liền có cái gì tốt, quan sai vô duyên vô cớ tìm nàng.

      Quan điểm này có đạo lí, nhất thời cả phố nhao nhao nghị luận, cái này cái nọ.

      “Hừ, quan sai tìm nàng nàng chính là bán dược giả? Hừ, đừng gấp, đều là hiệu thuốc bắc, có khi quan sai còn muốn đến tìm các ngươi đấy!” Đậu Toa căm giận đem tay lắc lắc, cặn bã đậu văng khắp nơi khiến đám người bỏ chạy.

      Tiểu gia hỏa Thiên Kim Đường bị nàng ức cả bụng khí, chỉ bóng lưng nàng mắng trận, mới căm giận vào trong.

      Trương đại gia lướt qua nhóm người tụm năm tụm ba lại trò chuyện, tiến đến Thiên Kim Đường.

      Tại Thiên Kim Đường, Chu chưởng quầy trước sau như gảy bàn tính.

      “Chúc mừng Chu chưởng quầy mỗi ngày lời đấu vàng, tâm tưởng thành (đạt được điều mong muốn)…” Trương đại gia híp mắt cười , cần cổ đầy thịt cười đến run rẩy.

      “Cùng vui, cùng vui” Chu chưởng quầy ngoài cười nhưng trong cười thu hồi bàn tính.

      “Ta đến lúc người ở giữa huyện khai trương hiệu thuốc bắc, tiền nhưng quay vòng?” – Trương đại gia ngồi xuống cười tít mắt hỏi.

      Chu chưởng quầy nhìn cái, từ khi Trương đại gia tìm tới cửa, sau khi bày ra cách vu oan hãm hại này, liền biết mục đích lão tiểu tử là vì bức mẹ con Cố gia bán căn nhà.

      nhất tiếu, cũng do dự, mở miệng : “Ngươi bảy ta ba.”
      Trương đại gia lập tức híp mắt lại.

      Chu chưởng quầy nhìn cái, vê râu nhanh nhanh chậm :” Lợi tức còn lại là ta bảy ngươi ba”

      Trương đại gia mắt lập tức trợn to: “Này là tính như thế nào? Ta chi nhiều như vậy lại được ít hơn… Lại tiền mua dược giả đều là ta chi…”

      “Được, vậy ngươi tới kinh doanh, ta phân tiền cũng muốn” Chu chưởng quầy chậm rì rì .

      Trương đại gia cười khổ tiếng, Chu chưởng quầy phân tiền cũng muốn, tự nhiên cũng là phân tiền cũng chi, còn hiểu lão gia hỏa này sao, cực kì keo kiệt lại thù dai, đến lúc đó coi như mình hạ được hiệu thuốc bắc của Bành Nhất Châm Chu chưởng quầy cũng ở giữa huyện mở nhà khác.

      cũng muốn trở thành đối thủ cạnh tranh của tên này! Nghĩ nghĩ Bành Nhất Châm sắp sửa kết thúc, Trương đại gia rùng mình cái.

      lúc trước tìm Chu chưởng quầy, bất quá chính là mơ tưởng Chu chưởng quầy có thể tố Cố Thập Bát Nương bán dược giả, vô ý gặp qua người mua được giả dược, nghĩ đến Chu chưởng quầy căn cứ vào câu này nghĩ ra kế sách công đôi việc.

      đúng, phải là mũi tên trúng ba con chim nha, Trương đại gia sờ cần cổ nghĩ nghĩ, tổng cảm thấy chính mình trong kiện lần này cũng bị tính toán nha.

      “Chu chưởng quầy ngươi cứ vui tính, ta nơi nào kinh doanh hiệu thuốc bắc…” Trương đại gia cười ha ha, ba liền ba, này lần có thể động đến tòa nhà Cố gia, tiền kiếm được đủ để bổ khuyết tiền mình chuẩn bị dược giả cùng với tiền cổ phần chi ra với Chu chưởng quầy, như vậy tính toán, ba phần lợi tức chính là được!

      Thỏa đáng!

      “Chu chưởng quầy, ta cũng hiểu lắm, ta chỉ là đúng dịp biết có loại giả dược… Ngươi nghĩ có vấn đề gì chứ?” – Trương đại gia hạ giọng hỏi.

      “Có cái gì vấn đề? Dược là dược giả, nàng mua cũng bán, còn có thể có cái vấn đề gì?” Chu chưởng quầy cười lạnh, phách tiếng, tay đem bàn tính đẩy mặt bàn, “ lần này bọn gặp nạn chính là toàn bộ, miệng cũng thể cất nên lời!”

      rồi vê râu, nhìn ra ngoài cửa sổ, có tâm tình vui mừng “Này bọn mơ tưởng thoát thân, trừ phi…”

      “Trừ phi cái gì?” Trương đại gia vội hỏi.

      “Trừ phi nàng mua phải dược giả…” Chu chưởng quầy cười ha ha.

      Này cũng là cười nhạo.

      “Điều này là thể…” Trương đại gia cũng ha ha cười,“Thế nào có khả năng?”.
      duyenktn1, Phong Vũ Yên, linhdiep175 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :