1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Dưỡng chồn thành hậu, Tà mị lãnh đế ôn nhu yêu - Túy Mộng Khinh Cuồng (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 26 : Cùng nô đùa 2

      Đối với hành động cực kỳ dung tục này của Đồng Nhạc Nhạc , quả là khiến cho Lý Tường đứng ở bên nhìn mà đôi mắt đều trợn tròn!

      Trời ạ!

      Là lão già nên nhìn hoa mắt , hay là tiểu điêu nhi này thành tinh ! ? ?

      Làm thế nào mà vẻ mặt tiểu điêu nhi này lại dung tục như vậy ?

      Còn có hành động của nó . . .

      Rất giống là phụ nữ đàng hoàng chơi trò sắc lang vậy . . .

      Đối với việc Lý Tường trố mắt đứng nhìn, ra lời .

      Huyền Lăng Thương bị Đồng Nhạc Nhạc nghịch ngợm cũng chỉ là nhướn cao cao hàng mi mà nhìn. Chàng ngắm tiểu điêu nhi ở ngực lúc ngừng dùng móng vuốt ve mình mà vừa buồn cười, vừa bất đắc dĩ!

      thấy nhiều động vật, nhưng đúng là chưa từng gặp qua con nào như vậy!

      Nếu như bị nữ nhân nghịch ngợm như vậy , cảm thấy như thế .

      Chỉ là tại, nghịch ngợm , chỉ là con tiểu điêu nhi! ?

      Thế giới này là lớn, gì là thể!

      Điều khiến cho cực kì kinh ngạc chính là, đối với hành động dung tục này của tiểu điêu nhi , lại đều cảm thấy phản cảm chút nào .

      Ngược lại cảm thấy tiểu điêu nhi này rất dễ thương, rất có linh tính !

      "Ha hả. . ."

      Trong lòng ngẫm nghĩ, Huyền Lăng Thương phì cười thôi.

      Nghe thấy nam nhân cười, Đồng Nhạc Nhạc vốn làm động tác vô cùng dung tục, sau khi phục hồi tinh thần mắt nhung khỏi nhàng đảo quanh lượt.

      Đến khi nhìn thất nam nhân cười với gương mặt sung sướng , lại lần nữa nàng bị kinh ngạc sâu sắc.

      Nam nhân vốn tuấn tú như thế! Tuy nhiên, cả ngày lại chỉ giữ gương mặt lạnh lùng, khiến cho nhìn qua phảng phất như tòa Vạn Niên Huyền Băng , đủ để làm đông lạnh hết mức lòng người khác!

      Chỉ là tại, nam nhân cười.

      Hơn nữa, cười rộ lên, quả là rạng rỡ như vậy !

      Phảng phất băng sơn tan chảy, trăm hoa đua nở, đẹp đến rung động lòng người, làm cho người ta phải thấy thất thường . . .

      Đối với Đồng Nhạc Nhạc bị kinh ngạc đến ngây ra.

      Còn Lý Tường đứng ở bên, khi nhìn thấy gương mặt tươi cười của nam nhân giường, cả người lại hoàn toàn rung động .

      Trời ạ!

      Hoàng thượng. . . Cười! ?

      Cái này này này. . . Là lão hoa mắt ! ? Hay là bị làm sao ! ?

      Phải biết rằng, từ lúc vị đế vương trẻ tuổi này vẫn còn là tiểu hoàng tử , lão liền hầu hạ bên cạnh .

      Vị đế vương trẻ tuổi này, từ liền trầm lặng ít , chẳng cười.

      Nếu như muốn lão kể ra số lần vị đế vương trẻ tuổi này cười, mười ngón tay là có thể tính đủ số !

      Hơn nữa, trước kia cười, lại chỉ là cười khinh thường , hoặc là cười khẩy . . .

      Tuy nhiên tại, vị đế vương trẻ tuổi này cười. Hơn nữa, lại còn cười đến vui vẻ như vậy. . .

      Cái này đúng là lần đầu tiên!

      Chứng kiến vị đế vương trẻ tuổi này cười sung sướng như thế, Lý Tường chỉ cảm thấy trong mũi cay cay, chỉ còn thiếu nước có bắt đầu sụt sịt .

      Dù sao, tại vị đế vương trẻ tuổi này, rốt cục cũng giống như người bình thường , cũng cười. . .

      So với Lý Tường khóe mắt ửng đỏ , Huyền Lăng Thương mải vui đùa ầm ĩ hồi cùng tiểu điêu nhi ngực. Đến lúc này mới thấy sắc trời còn sớm .

      Vì vậy, mới đưa tay, dè dặt ôm lấy Tiểu quỷ làm chuyện xấu ở ngực, rồi đặt vào cái giỏ trúc ở bên .

      Thấy Huyền Lăng Thương rốt cục nguyện ý rời giường , Lý Tường mới hoàn toàn thở phào nhõm. Sau đó lão chỉ huy cung nhân hầu hạ chờ ở ngoài cửa, vào hầu hạ Huyền Lăng Thương trang điểm rửa mặt!

      Mà Đồng Nhạc Nhạc an vị trong cái giỏ trúc , ánh mắt lom lom nhìn dám chớp mắt phen , ngắm nghía hành động của vị đế vương trẻ tuổi này.

      Chỉ thấy hai tiểu thái giám dè dặt thay quần áo, mặc long bào cho vị đế vương trẻ tuổi này.

      Sau khi mặc long bào , vị đế vương trẻ tuổi này lại có cung nhân hầu hạ để rửa mặt đánh răng.

      Cuối cùng, liền ngồi ở trang điểm trước bàn, để cho người ta chỉnh lý đầu tóc. . .

      Đến sau khi những việc lặt vặt này đều chỉnh lý xong xuôi, là nửa canh giờ .

      Trong lúc ngắm nhìn nam nhân tuấn tú thay quần áo trang điểm , ánh mắt Đồng Nhạc Nhạc đều nhìn thẳng !

      thể , nam nhân này đúng là được ông trời ưu ái!

      Khi cởi long bào , trong vẻ tuấn tú mang theo vài phần tà khí, làm cho người ta hồn xiêu phách lạc!

      Lúc mặc long bào vào, cũng là như rồng như phượng , toàn thân đều lộ ra loại khí thế uy nghiêm bá đạo của vương giả !

      Chỉ cần ánh mắt, liền đủ để làm mọi người kinh động sợ hãi! ! !

      Đương nhiên! Đồng Nhạc Nhạc vẫn thích nhất là lúc mặc quần áo . . .
      kabi_ng0k, Trâu, PhongVy2 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 27 : Tiểu Lô Tử

      Trong lúc tâm hồn Đồng Nhạc Nhạc phơi phới ở nơi nào đó, chỉ thấy vị đế vương trẻ tuổi kia mặc xong, huyết mâu nhàng đảo qua lượt, ánh mắt liền lẳng lặng nhìn vào Đồng Nhạc Nhạc .

      Thấy Tiểu quỷ bên trong cái giỏ trúc lẳng lặng ngắm nhìn , đôi mắt đen lúng liếng kia cứ ngừng chớp chớp hình như nghĩ đến điều gì đó , trông rất là dễ thương!

      Thấy vậy, trong lòng Huyền Lăng Thương khỏi cảm thấy ấm áp!

      Người trong thế gian đều cho là, đế vương là người có quyền lợi lớn nhất thế giới này !

      Muốn thứ gì, có cái đó! Đủ để mọi người thiên hạ ghen tị !

      Chỉ là, ai biết, kỳ , coi như là đế vương cao cao tại thượng, vô cùng tôn quý cũng có lúc rất bất đắc dĩ! ?

      Bên ngoài có Phiên Quốc mắt nhìn chằm chằm rình mò, bên trong có loạn thần tặc tử nhòm ngó ngai vàng của !

      Lại còn mỗi ngày phải xử lý những chuyện quốc gia đại !

      Mỗi ngày, Huyền Lăng Thương cũng đều có loại cảm giác thở nổi!

      Sáng sớm mỗi ngày, đối với mọi người mà , có thể đều là ngày mới!

      Chính là, đối với , cũng có nghĩa là lại phải xử lý những việc quốc gia đại mới.

      Cho nên, buổi sáng mỗi ngày đối với Huyền Lăng Thương mà , cũng là bắt đầu gánh nặng áp lực cho đến cuối ngày!

      Tuy nhiên tại, khi nhìn vào đôi mắt đen lúng liếng trong suốt kia trong lòng khỏi ấm áp.

      Chỉ cảm thấy, áp lực vai hình như lập tức đều tan như mây khói !

      Bởi vì biết, chính mình tại hề là người đơn nữa, còn có tiểu tử dễ thương như vậy ở bên cạnh . . .

      Mà đây vẫn còn là lần đầu tiên, có cảm giác thoải mái dễ dàng như vậy . . .

      Trong lòng rung động, Huyền Lăng Thương khỏi tới, trước ánh mắt nghi hoặc của Đồng Nhạc Nhạc, từ từ vươn ngón tay thon thả kia mà nhàng vuốt ve ấn ký Hỏa Diễm đỏ như lửa trán Đồng Nhạc Nhạc.

      Hành động của nam nhân là dịu dàng như vậy .

      Hành động của lại mang theo sủng ái đối với thú cưng.

      Chỉ là, đối với Đồng Nhạc Nhạc mà , lại là thoải mái, và thích thú!

      Kết quả là, Đồng Nhạc Nhạc khỏi có hành động mà tất cả động vật cũng có, mặt mày đầy vẻ hưởng thụ nhím tịt đôi mắt, tùy ý cho nam nhân chậm rãi ve vuốt trán mình . . .

      Cho đến lúc nam nhân rời tay, Đồng Nhạc Nhạc mới từ từ mở mắt ra nhìn nam nhân trước mặt.

      Chỉ thấy nam nhân thu hồi ánh mắt, vẻ dịu dàng cưng chiều vốn có trong mắt, do có mặt của mọi người ở bốn phía chung quanh mà cũng khôi phục lạnh lùng khắc nghiệt hờ hững dĩ vãng nên có.

      Đối diện với ánh mắt sắc bén như đao của nam nhân này, cung nhân ở bốn phía có ngoại lệ vội vàng cúi đầu cụp mắt, làm ra tư thế mực cung kính, đến thở cũng dám thở mạnh cái.

      Dù sao, ánh mắt của nam nhân này quá mức sắc bén, người nào dám nhìn thẳng!

      Còn có khí phách uy nghiêm người nam nhân toát ra cách tự nhiên, đủ để cho mọi người thiên hạ đều thần phục dưới chân . . .

      Chỉ thấy vị đế vương khí phách trẻ tuổi này, sau khi đưa ánh mắt sắc bén kia nhìn chung quanh vòng , cuối cùng, nhàng nhấc ngón tay, liền chỉ về hướng tiểu thái giám đứng ở trong góc!

      "Ngươi!"

      "Bùm" tiếng, thấy vị đế vương trẻ tuổi này chỉ tay về hướng chính mình. Tiểu thái giám vốn đứng ở trong góc , cúi đầu cụp mắt cảm thấy hai chân mềm nhũn, liền lập tức quỳ rạp xuống đất .

      gương mặt thanh tú trẻ tuổi kia càng là xoẹt cái, sắc mặt hoàn toàn tái nhợt .

      "Hoàng, Hoàng thượng. . . ! ?"

      Tiểu thái giám mở miệng, vừa mới ra càng lắp bắp.

      Đôi mắt to tròn trịa kia, hề nghi ngờ bối rối căng thẳng . . .

      Hình như, cho là chính mình làm sai chuyện gì .

      Chứng kiến tiểu thái giám kia quỳ rạp xuống đất, trong mắt lóe ra đủ các loại thần sắc, Đồng Nhạc Nhạc ngồi ở trong giỏ trúc, nhịn được 'Phác xích' tiếng, nàng cười thành tiếng .

      Bởi vì, nàng cảm giác rằng tiểu thái giám này thú vị!

      Đế vương trẻ tuổi này chẳng qua là nhàng chỉ ngón tay, liền bị hù dọa thành cái dạng này, dường như là thấy quỉ vậy!



      kabi_ng0k, Trâu, Winter5 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 28 : Tiểu Lô Tử 2

      Vị đế vương trẻ tuổi này chẳng qua là nhàng chỉ ngón tay, liền bị hù dọa thành cái dạng này, dường như là thấy quỉ vậy!

      Tại sao nàng lại cảm thấy vị đế vương trẻ tuổi này có gì đáng sợ ! ?

      Trong lúc Đồng Nhạc Nhạc vui sướng hài lòng suy nghĩ .

      Huyền Lăng Thương đứng ở bên cạnh nàng phảng phất cũng nhận thấy được Đồng Nhạc Nhạc vui sướng.

      Vì vậy, huyết mâu tuyệt đẹp kia khỏi lóe lên phen.

      Lập tức, bạc môi hé mở, liền mở miệng với tiểu thái giám kia lúc mặt mày hết sức lo lắng.

      "Ngươi, tên gọi là gì! ?"

      Nam nhân mở miệng, lượng trầm thấp, nhưng mà những lời lại mang theo uy nghiêm vô hạn!

      Nghe vậy, thân thể tiểu thái giám kia đầu tiên là run lên, ngay sau đó mới mở miệng, lắp ba lắp bắp .

      "Khởi bẩm, khởi bẩm Hoàng thượng, nô, nô tài Tiểu Lô Tử!"

      Nghe thấy những lời tiểu thái giám , Đồng Nhạc Nhạc ngồi ở trong cái giỏ trúc , nhịn được hé miệng cười lần nữa .

      "Ha ha ha ha ha ha. . . Tiểu Lô Tử, tên này đúng là buồn cười!"

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng cười ha ha .

      Chỉ là, lời của nàng, lọt vào trong tai những người khác cũng chỉ là những thanh 'Chi chi chi'.

      Tuy là như thế, Huyền Lăng Thương vẫn từ trong đôi mắt cười tít của nàng, và cái miệng nhắn ngoác ra rất nhiều mà nhìn ra tiểu điêu nhi rất hài lòng.

      Thấy vậy, đôi mắt Huyền Lăng Thương khỏi có hơi dịu .

      Lập tức, bạc môi hé mở, mở miệng lần nữa .

      "Sau này, ngươi liền phụ trách chăm sóc chiếu cố nó!"

      Huyền Lăng Thương tay chỉ về phía Đồng Nhạc Nhạc lúc vui sướng hài lòng, mở miệng trầm giọng ban mệnh lệnh.

      Sau khi nghe thấy những lời Huyền Lăng Thương , Tiểu Lô Tử vốn vẫn còn mặt mày hết sức lo lắng đầu tiên là mặt ra sửng sốt, rồi lập tức khỏi lộ ra dáng vẻ thở phào nhõm . . .

      ra là bảo chăm sóc chiếu cố tiểu điêu này, làm hại còn tưởng rằng mình làm sai chuyện gì ! ?

      Phải biết rằng, ở trong hoàng cung xanh vàng rực rỡ này, khi làm sai chuyện gì phải chỉ bị ăn gậy phen đơn giản như vậy.

      chuyện mà cẩn thận, rơi đầu đều là việc . . .

      Tiểu Lô Tử trong lòng suy nghĩ, lập tức liền cúi đầu cụp mắt, mực cung kính mở miệng .

      "Vâng, Hoàng thượng, nô tài tuân chỉ!"

      Tiểu Lô Tử mở miệng, ở trong giọng hoàn toàn sợ hãi mới rồi .

      Có lẽ là nhận thấy được tâm tư của Tiểu Lô Tử , bạc môi Huyền Lăng Thương lại mở ra. mở miệng lần nữa .

      Lần này đây, giọng điệu của Huyền Lăng Thương càng có thêm vài phần căn dặn và dè chừng .

      "Nhớ kỹ! Chăm sóc chiếu cố nó tốt , nhất định cho phép có điều gì khiến cho nó mắc sơ xuất! Bằng . . ."

      Những lời cuối cùng ,Huyền Lăng Thương hề ra mồm. Có điều là, cho dù , trong lòng mọi người cũng biết ràng!

      Tiểu Lô Tử nghe vậy, tâm tình vốn có hơi thả lỏng, lại lần nữa trong nháy mắt hồn vía lên mây.

      Môi đỏ mọng mở ra, giọng điệu vô cùng kiên định, chỉ còn thiếu nước giơ lên ba ngón tay để thề thốt .

      "Hoàng thượng, nô tài nhất định dùng tính mạng bảo vệ tiểu điêu, tuyệt đối cho nó có bất cứ sơ xuất gì!"

      Nghe thấy Tiểu Lô Tử cam đoan, Huyền Lăng Thương mới thu hồi ánh mắt, sau đó cất bước về hướng phía trước .

      Cho đến khi bóng dáng cao to uy nghiêm màu vàng sáng kia hoàn toàn rời khỏi tầm mắt của mình, ánh mắt của Đồng Nhạc Nhạc mới từ từ thu hồi.

      Lập tức, đôi mắt to đen lúng liếng kia liền quay sang nhìn thân thể bé quỳ rạp xuống đất này.

      Vừa lúc, đối diện với đôi mắt to tròn trịa đồng dạng nhìn về hướng bên này !

      Thấy vậy, mặt Đồng Nhạc Nhạc khỏi có hơi sửng sốt.

      Mới rồi tiểu thái giám này vẫn mực cúi đầu cụp mắt, cho nên nàng cũng thấy lắm nét mặt của , chỉ biết là còn rất tuổi .

      tại, tiểu thái giám này, sau khi Huyền Lăng Thương rời , liền từ từ đứng lên. về phía nàng .

      An

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 29: Tiểu Lô Tử

      tại, tiểu thái giám này, sau khi Huyền Lăng Thương rời , mới chậm rãi đứng lên, về phía nàng.

      Đồng Nhạc Nhạc mới đưa mắt nhìn ràng tiểu thái giám trước mặt.

      Nhìn thấy tiểu thái giám, ấn tượng đầu tiên ra trong đầu Đồng Nhạc Nhạc chính là - .

      Tiểu thái giám này, chắc là khoảng mười bốn mười lăm tuổi, vóc người gầy, bộ dáng vẻ yếu đuối.

      Chỉ là, tướng mạo coi như tệ .
      Da thịt trắng trẻo hồng hào, ngũ quan thanh tú, còn có đôi mắt to tròn, vẻ mặt đơn thuần, bộ dạng dễ khi dễ!

      Ngay lúc Đồng Nhạc Nhạc yên lặng quan sát tiểu thái giám trước mắt, tiểu thái giám trước mắt này, cũng lẳng lặng quan sát con chồn trước mắt này.

      Lông xù , nho , tai hình tam giác, tứ chi ngắn .

      đôi tròng mắt đen lúng liếng, giống như màu đen của mã não thạch, vô cùng đẹp đáng !

      Làm người khác chú ý nhất, là ấn ký hình ngọn lửa trán con chồn !

      Đỏ như lửa, tươi đẹp lóa mắt!

      Lại giống như trong tuyết, ngọn lửa nở rộ xinh đẹp, vô cùng mê người! Đặc biệt!

      Cũng làm ánh mắt của Tiểu Lô Tử đáng giá!

      "Trời ạ! Con chồn đáng !"

      Tiểu Lô Tử mở miệng, giọng sợ hãi than, giữa hai lông mày, càng chút nào che giấu thích trong mắt đối với con chồn .

      Có lẽ, tiểu hài tử đều có biện pháp cự tuyệt đối với những động vật lông lá đáng ?

      Dù sao, Tiểu Lô Tử cũng chỉ là tiểu hài tử mới mười bốn năm tuổi mà thôi!

      Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc suy nghĩ, thấy bộ dạng Tiểu Lô Tử đối với nàng lòng tràn đầy thích, kỳ thực, đối với tiểu thái giám trước mắt này Đồng Nhạc Nhạc rất thích.
      Dù sao, tiểu thái giám này, vừa nhìn chính là người có chút tâm cơ nào!

      Có lẽ, là mới vào cung lâu, chưa học được cách đấu đá với những người khác ?

      Trong lòng suy nghĩ, chỉ thấy lúc này, tiểu cung nữ, dẫn ngự y tiến vào .

      Đối với này tên ngự y này, Đồng Nhạc Nnạc xa lạ gì.

      Dù sao, tối hôm qua lúc thức dậy, nàng cũng gặp .

      Trong lòng biết, thời gian Huyền Lăng Thương lên triều, cho người ta thỉnh ngự y qua đây chẩn bệnh cho nàng.

      Đồng Nhạc Nhạc liền ngoan ngoãn ngồi bên trong giỏ trúc, tùy ý để ngự y bắt mạch, bôi thuốc, băng bó vết thương cho mình.

      Đối với Đồng Nhạc Nhạc khôn ngoan yên tĩnh, ngược lại làm ngự y kinh ngạc thôi.

      Dù sao tiểu động vật đều sợ người lạ, hơn nữa vừa bắt mạch, bôi thuốc, băng bó cho con chồn này.

      Đổi lại là động vật khác, nhất định sợ hãi giãy giụa.

      Ai biết, con chồn này, toàn bộ qua trình lại khôn khéo thôi, thực làm cho người ta kinh ngạc
      [​IMG]
      kabi_ng0k, Trâu, windlove_96933 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 30 : Tiểu Lô Tử 4

      Cũng khó trách, vị đế vương trẻ tuổi mực trầm lặng ít , chẳng mấy khi cười, phảng phất thèm để ý đến vạn vật thế giới lại sủng ái nó như thế . . .

      Trong lòng Thượng ngự y suy ngẫm, sau khi xử lý xong vết thương của Đồng Nhạc Nhạc , lão liền đứng lên dặn dò vài câu với Tiểu Lô Tử đứng ở bên . Rồi lập tức, lão liền mang theo Học Đồ rời .

      Đến sau khi Thượng ngự y rời , Đồng Nhạc Nhạc cũng đói bụng.

      Vì vậy, nàng liền ngẩng đầu, mở miệng với Tiểu Lô Tử đứng ở bên .

      "Tiểu Lô Tử, ta đói bụng, tìm cái ăn cho ta chứ!"

      Đối với những lời Đồng Nhạc Nhạc , Tiểu Lô Tử đương nhiên hiểu nàng cái gì.

      Chỉ thấy tiểu điêu nhi toàn thân băng bó trước mắt này ngừng mở miệng, 'Chi chi chi' cái gì đó với .

      Hình như muốn bày tỏ cái gì, chỉ là, lại nghe .

      Nhướng mày, Tiểu Lô Tử vừa đưa tay gãi gãi gáy, vừa mở miệng nghi hoặc hỏi.

      "Tiểu điêu nhi, ngươi cái gì nha! ? Ta nghe ."

      "Ặc . . ."

      Nghe được những lời này của Tiểu Lô Tử, Đồng Nhạc Nhạc mới chợt nhớ ra , tại chính mình phải là người. Tiểu Lô Tử này tự nhiên hiểu được nàng cái gì.

      Trong lòng nàng thấy bất đắc dĩ , làm người khó khăn, làm tiểu điêu càng khó!

      Vừa kêu lên hồi, Đồng Nhạc Nhạc thể làm gì khác hơn là dùng tay vuốt bụng của mình, tay làm động tác ăn cái gì đó .

      "Lô Tử ngốc , ta đói bụng , ta muốn ăn cái gì đó!"

      "Chi chi chi. . ."

      Nghe thấy những lời tiểu điêu nhi trước mắt , lại nhìn thấy tiểu điêu nhi ngừng vươn móng vuốt để vuốt bụng của mình, lại tay ngừng đưa vào trong miệng mình, động tác vô cùng kỳ quái.

      Tiểu Lô Tử thấy vậy, lông mày càng nhăn tít .

      "Tiểu điêu nhi, ngươi rốt cuộc làm cái gì vậy! ? Chẳng lẽ, ngươi đau bụng ! ? A, vậy phải làm thế nào! ? Ngự y, bây giờ ta phải tìm ngự y cho ngươi !"

      "Phốc. . ."

      Nghe được Tiểu Lô Tử thốt ra lời này, Đồng Nhạc Nhạc nổi lời nào mà ngã vào bên trong cái giỏ trúc .

      Trời ạ! Ông mau giáng xuống đạo sấm sét, bắt lấy cái...tên ngu dốt này ! ! !

      Là năng lực diễn đạt của nàng đúng, hay người này quá ngu ngốc! ?

      Nàng làm ràng như vậy , vậy mà tên Lô Tử ngốc này lại vẫn còn nhìn ra sao! ?

      Xem ra, phải là người thông minh giống như Huyền Lăng Thương kia. Lần này đây, là nàng nhờ vả nhầm người. . .

      Trong lúc Đồng Nhạc Nhạc ảo não bất đắc dĩ suy nghĩ trong lòng, chỉ thấy hai tên tiểu cung nữ khay đến.

      Cùng ùa đến với hai tiểu cung nữ này, mùi thơm thức ăn làm cho người ta thèm dãi cũng nhanh chóng nhàng ập lại đây. . .

      Đến khi ngửi thấy được mùi thơm thức ăn làm cho người ta thèm dãi này , đôi mắt Đồng Nhạc Nhạc lập tức sáng ngời.

      Nàng há miệng to, chỉ còn thiếu nước chảy nước miếng ra thôi!

      Trời ạ! Rốt cục có đồ ăn !

      Đối với Đồng Nhạc Nhạc mặt mày kích động hưng phấn, Tiểu Lô Tử vừa nhìn thấy hai tiểu cung nữ bưng thức ăn vào, khuôn mặt thanh tú kia đầu tiên là sửng sốt, lập tức mở miệng hỏi .

      "Hai vị tỷ tỷ, Hoàng thượng phải vào triều sao! ?"

      Tại sao bọn họ còn phải đem thức ăn vào đây! ?

      Vào lúc trong lòng Tiểu Lô Tử nghi hoặc thôi ,hai tiểu cung nữ kia thấy vậy, lập tức mở miệng giải thích.

      "Tiểu Lô Tử, những thức ăn này là cho tiểu điêu nhi ăn! Hoàng thượng hạ lệnh ngươi chăm sóc tiểu điêu nhi. Như vậy nhiệm vụ cho tiểu điêu nhi này ăn cơm liền giao cho ngươi ."

      Nghe được những lời tiểu cung nữ , Tiểu Lô Tử mới bỗng nhiên tỉnh ngộ.

      "A a, ra là thế. . ."

      Tiểu Lô Tử bỗng nhiên tỉnh ngộ.

      Đến sau khi thấy thức ăn bày ra ở bàn, đôi mắt đều trợn ngược .

      "Trời ạ! Tiểu điêu nhi này được đãi ngộ cũng quá tốt chứ! ?"
      kabi_ng0k, Trâu, xixon2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :