1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Dưỡng chồn thành hậu, Tà mị lãnh đế ôn nhu yêu - Túy Mộng Khinh Cuồng (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 198-1: Canh hai
      Edit : deptrainhatnha


      Khuôn mặt tuấn tú hơi hơi thay đổi, nhìn thấy sắc mặt u của Huyền Lăng Thương, đôi mắt hắc mâu xinh đẹp khỏi ngẩn ra.

      Nhớ lại vừa rồi, chính mình lại nhìn Đồng Nhạc Nhạc đến ngây ngẩn cả người, khuôn mặt tuấn tú của Lan Lăng Thiệu Giác lập tức buồn bực.

      Vì che dấu luống cuống vừa rồi nên khỏi đưa tay bịt lấy miệng, nhàng ho khan tiếng.

      Đôi môi đỏ mọng hé mở mà .

      "Tiểu Nhạc Tử, ngươi mặc đồ của nữ nhân nhìn đẹp!"

      "Ha hả, phải ! ? Hì hì, ra, ta cũng cảm thấy như vậy."

      Nghe được lời của Lan Lăng Thiệu Giác, Đồng Nhạc Nhạc lập tức cười ha hả .

      Trong đầu, lại càng ngọt ngào.

      Dù sao, ai cũng thích làm đẹp, nàng cũng ngoại lệ!

      Nàng để ý, lời này của mình - tiểu thái giám, có bao nhiêu kì lạ.

      Tuy nhiên, Đồng Nhạc Nhạc cũng biết, thân phận của mình, sớm bị hai người trước mặt đoán được. . .

      Lúc nghe được những lời của Đồng Nhạc Nhạc, lại thấy Đồng Nhạc Nhạc cười vui vẻ với Lan Lăng Thiệu Giác , sắc mặt Huyền Lăng Thương càng thêm u .

      Cuối cùng,hé mở bạc môi, lạnh giọng .

      "Được rồi, nhiều nữa, đừng quên nhiệm vụ của ngươi."

      Nghe được lời của Huyền Lăng Thương, mặt Đồng Nhạc Nhạc sửng sốt.

      Lại thấy vẻ mặt lạnh lùng của Huyền Lăng Thương, trong lòng giật mình, nụ cười mặt lập tức cứng đờ, làm ra bộ dáng cung kính.

      "Vâng, Hoàng thượng."

      Nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc vẻ mặt nhu thuận,dáng vẻ nghe lời, Huyền Lăng Thương nhàng mấp máy bạc môi, mở miệng .

      "Trẫm tạo cho ngươi thân phận mới, tại ngươi là bà con xa của Lục Thượng Thư, đến Kinh thành thăm người thân, nhiệm vụ của ngươi cũng rất đơn giản. Chính là ở trong kinh thành dốc hết khả năng đến những nơi có nhiều người, như vậy mới có thể hấp dẫn dâm tặc kia! Trẫm bí mật phái người bảo vệ ngươi, cho nên ngươi có thể yên tâm."

      Nghe được những lời Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc lập tức gật đầu .

      "Vâng, nô tài hiểu ."

      Nghe được những lời của Đồng Nhạc Nhạc ,bạc môi của Huyền Lăng Thương khẽ mấp máy cái, ánh mắt quét vòng, liền rơi người Lan Lăng Thiệu Giác.

      "Chuyện này giao do ngươi xử lý, nhớ kỹ, lần này nhất định phải bắt được tên dâm tặc kia!"

      "Vâng, Hoàng thượng."

      Lan Lăng Thiệu Giác chỉ nhàng gật đầu.

      Sau khi Huyền Lăng Thương thông báo xong nhiệm vụ, Đồng Nhạc Nhạc liền theo Lan Lăng Thiệu Giác cùng nhau đến Kinh thành.

      Bởi vì thân phận tại là thiên kim tiểu thư, cho nên, phía sau Đồng Nhạc Nhạc luôn có hai tiểu nha đầu hầu hạ.

      Lan Lăng Thiệu Giác, chính là theo đằng sau nàng rất xa, để thầm bảo vệ an nguy của nàng.

      Mặc dù biết có rất nhiều người bí mật bảo vệ mình nhưng trong lòng Đồng Nhạc Nhạc khó tránh khỏi căng thẳng.

      Dù sao, trong mắt mọi người, nàng chỉ là tiểu thái giám, nếu như gặp phải dâm tặc, cũng có nguy hiểm gì.

      Nhưng chỉ có trời mới biết, nàng là nữ nhân hàng giá !

      Nếu như xuất tình huống bất ngờ nên làm cái gì bây giờ! ?

      Nghĩ tới đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc khỏi có chút lo lắng.

      Chỉ là tại, nàng có lựa chọn nào khác .

      . . .

      là đầu mùa xuân, đường cái ở Kinh thành, khắp nơi là những cảnh thịnh vượng phát đạt.

      Xe ngựa như nước, dòng người cuồn cuộn, tấp nập ngừng.

      đường cái lớn như thế trong Kinh thành , bốn phía thông suốt, cửa hàng san sát, đủ loại phấn son bột nước trang điểm, lăng la tơ lụa, khách sạn tửu quán, nhiều kể xiết.

      Những người bán hàng rong đường muốn để mất cơ hội, ra sức thét to. . .

      Nhìn cảnh tượng bốn phía nhộn nhịp,đôi mắt xinh đẹp của Đồng Nhạc Nhạc càng ngừng ngó tới ngó lui.

      Nghĩ đến, có lẽ ở trong bóng tối, dâm tặc kia thầm quan sát chính mình, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc liền căng thẳng quá chừng.

      Dù sao, dâm tặc kia, đều là đến bóng hình, tung tích, cho nên ai biết rốt cuộc dung mạo như thế nào.

      Giờ phút này, Đồng Nhạc Nhạc nhìn thấy ai đó có diện mạo khó ưa, đều mặt mày đề phòng, để ngừa dâm tặc kia.

      Trái tim, càng là mực căng thẳng. cũng dám thở gấp.

      Chỉ là, nàng dạo cả buổi sáng, cũng hề phát sinh chuyện gì.

      Trái lại dân chúng bốn phía, cho dù già trẻ nam nữ đều bày ra bộ mặt kinh ngạc , khỏi đua nhau liếc mắt về phía nàng.

      Lần đầu tiên được mặc nữ trang, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc biết chính mình xinh đẹp, chỉ là, bị người ta nhìn với ánh mắt kinh ngạc như thế, nàng cũng có hơi cảm giác tự hào.

      Dần dần , trong lòng căng thẳng vơi bớt.

      Sau khi dạo buổi sáng, Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy mệt mỏi nên tìm cái khách sạn ăn cơm.

      Bởi vì...lần này làm việc cho Huyền Lăng Thương nên tất cả đều quy vào chi phí chung để tính toán.

      Đồng Nhạc Nhạc đương nhiên bạc đãi chính mình.

      Sau khi vào khách sạn, nàng lập tức gọi những thức ăn mình thích.

      Khi chờ thức ăn đến, ánh mắt Đồng Nhạc Nhạc khỏi liếc nhìn bốn phía phen.

      Chỉ thấy khách sạn này, là khách sạn số số hai của Kinh thành,gồm hai tầng, lúc này trong quán đông nghẹt người. Bởi vì nàng xuất , ít người nhìn nàng chằn chằn, có kinh ngạc, hâm mộ, cũng có ghen ghét.

      Liếc nhìn khuôn mặt mọi người vòng, phát kẻ khả nghi, Đồng Nhạc Nhạc cũng lười nhìn tiếp.

      Dù sao cả ngày chính mình căng thẳng, nàng mệt muốn chết rồi.

      Vừa đúng lúc này đồ ăn đến, Đồng Nhạc Nhạc liền cầm lấy đôi đũa, bắt đầu ăn.

      Đương nhiên, nhớ lại nhiệm vụ của mình, Đồng Nhạc Nhạc dốc hết sức khiến mọi hành động đều tao nhã , thể dáng vẻ của tiểu thư khuê các.

      Có trời mới biết, ăn cơm như vậy đối với Đồng Nhạc Nhạc mà , quả thực là loại dày vò.

      Dù sao, trước đây nàng ăn cơm, đều là cắn ngốn ngấu, hề để ý hình tượng, tại muốn cho nàng làm ra tư thế nhã nhặn, chỉ còn thiếu lấy mạng của nàng!

      Đồng Nhạc Nhạc vừa nghĩ, vừa chậm rãi ăn thức ăn bàn.

      Tuy nhiên, khi khóe mắt Đồng Nhạc Nhạc quét nhanh lượt, thấy trước cửa khách sạn tiểu nương mang theo lẵng hoa vào.

      Chỉ thấy tiểu nương này, khoảng bảy tám tuổi, mái tóc tết thành hai bím dài.

      Thân thể gầy nhắn xinh xắn, y phục người cũng ít miếng , vừa nhìn liền biết gia cảnh tốt.

      Chương 198-2 : Canh hai
      Edit : Mỉu



      Từ thân là nhi, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc biết cảnh chịu đói qua ngày là như thế nào.

      Nghĩ đến, tiểu nương này, tuổi như vậy phải tự thân bán hoa kiếm tiền, vừa nhìn quần áo người liền biết cuộc sống quá khổ.

      Vì vậy, lúc tiểu nương kia mang theo lẵng hoa chậm rãi tới, Đồng Nhạc Nhạc lập tức vẫy vẫy tay ra hiệu gọi tiểu nương kia.

      Dù sao, mới rồi bé ở dưới lầu mực bán hoa cũng người nào mua giúp. tại nhìn thấy có người vẫy vẫy tay đối với mình, hơn nữa là nữ nhân trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp như thế, khiến tiểu nương mặt đầu tiên là sửng sốt, sau khi phục hồi tinh thần lập chạy về phía Đồng Nhạc Nhạc.

      "Vị tỷ tỷ này, người cần phải mua hoa sao? Ta hoa này đều là vừa mới hái xuống, rất thơm lại rất đẹp đây! Tỷ tỷ người liền mua giúp ta vài bông chứ!?"

      Tiểu nương mở miệng, năng dè dặt, thanh nhàng, ánh mắt nhìn như vậy càng làm Đồng Nhạc Nhạc thương cảm. Khiến Đồng Nhạc Nhạc thấy lập tức sinh lòng thương tiếc.

      Hé làn môi hồng, Đồng Nhạc Nhạc vẻ mặt sảng khoái mở miệng

      "Chỗ này bao nhều tiền, ta mua toàn bộ cho ngươi"

      Tiểu nương nghe vậy, mặt lập tức sửng sốt, hiển nhiên chưa từng nghĩ đến Đồng Nhạc Nhạc hào phóng như thế.

      Đôi mắt trợn lên cái, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc càng là dám tin và kinh ngạc

      "Tỷ tỷ người mua giúp ta toàn bộ chỗ hoa này?"

      Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, lập tức gật đầu, mở mmiệng cười

      "Ha hả, chẳng lẽ còn giả bộ sao!? Hoa này ta đều phi thường thích! Cho nên ta mua toàn bộ,đây tiền này đủ !? "

      Đồng Nhạc Nhạc , vừa móc ra năm mươi lượng bạc từ trong lòng ngực rồi đưa cho tiểu nương.

      Tiểu nương thấy vậy, đòng mâu lại lần nữa trợn lên cái, con ngươi chỉ còn thiếu nước từ trong khóe mắt rơi rụng ra ngoài.

      "Nha, tỷ tỷ tiền này nhiều lắm..."

      Trông thấy dáng vẻ tràn đầy rung động của tiểu nương, Đồng Nhạc Nhạc môi hồng cong lên cái, mở miệng

      "Tiền này là tỷ tỷ đưa cho ngươi, ngươi nhận ! Là tiền ta mua hoa của ngươi đấy"

      Đồng Nhạc Nhạc vừa , vừa nhét số bạc tay vào trong lòng tiểu nương, lại nhắc lẵng hoa vào tay mình.

      Đưa tay nhàng vuốt những bông hoa bên trong lẵng hoa. Chỉ thấy hoa này, đều phải đóa hoa quý báu gì, nhiều nhất là chút hoa dại thôi.

      Chỉ là hoa này được tết thành vòng hoa, nhìn qua trông rất đẹp mắt.

      Đồng Nhạc Nhạc vừa đánh giá chỗ hoa này, trong lòng chợt nảy ý đùa nghịch, liền đội vòng hoa này đầu của mình.

      Dù sao đầu chính mình có trang sức gì, mang vòng hoa này vừa khéo.

      Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc mải nghĩ, cũng hề chú ý tới ánh mắt của mọi người bên trong khách sạn, giờ phút này gắt gao nhìn nàng chằm chằm.

      Lan Lăng Thiệu Giác im lặng ngồi ở cách đó xa , cũng ngoại lệ.

      Ở trong kinh thành, nguời mua giúp tiểu nương ít, mọi người thấy bình thường ai để ý đến.

      Tuy nhiên tiểu nữ tử này lại mua toàn bộ hoa của tiểu nương, hơn nữa còn trả nhiều như vậy.

      Hoa này căn bản rẻ mạt, chỉ là Lan Lăng Thiệu Giác biết, đây là tâm ý của tiểu nữ tử.

      Thấy vậy, trong lòng Lan Lăng Thiệu Giác khỏi thán phục.

      tiểu nữ tử tâm ý lương thiện.

      Lại thấy nữ tử này sau khi mua hoa xong liền nghịch ngợm đội vòng hoa kia ở đầu.

      Hôm nay nàng mặc chiếc váy dài màu hồng nhạt, đầu lại có món trang sức nào cũng toát lên vẻ thanh nhã thoát tục.

      nay, những bông hoa tươi nõn nà đủ loại màu sắc kia, khi đội đầu khíến cho nàng nhìn qua càng xinh đẹp hơn người , gì sánh được.

      Thấy vậy trong lòng Lan Lăng Thiệu Giác khỏi nhói lên cái, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc càng là có thêm phần si mê mà chính mình nhận thấy.

      Đối với tâm tư của Lan Lăng Thiệu Giác, Đồng Nhạc Nhạc biết.

      Giờ phút này, nàng vừa ngắm nghía hoa tươi bên trong lẵng hoa, lại thấy tiểu nương này vẫn còn ngơ ngác đứng ở nơi đó, khỏi cười để cho nó trở về.

      Tiểu nương mới đầu là dám tin, nhưng mà, lại thấy dáng vẻ hiền lành của Đồng Nhạc Nhạc, trong lòng biết chính mình hôm nay gặp được quý nhân, liền cũng có từ chối.

      Cầm lấy năm mươi lượng bạc kia, liền nhanh chóng rời .

      Sau khi thấy tiểu nương kia rời khỏi Đồng Nhạc Nhạc chỉ là cong môi nhàng cười tiếng.

      Chỉ cảm thấy, tự mình làm chuyện tốt, tâm tình đặc biệt sung sướng.

      Liền ngắm nghía chỗ hoa ở tay , Đồng Nhạc Nhạc nhịn được chun mũi nhàng ngửi cái.

      Chỉ cảm thấy chỗ hoa tươi này, mùi hoa thoảng vào mũi, sao mà dễ ngửi.

      Vì vậy, khỏi khiến Đồng Nhạc Nhạc ngửi rất lâu, đều nỡ buông...ra.

      Tuy nhiên, biết qua bao nhiêu thời gian, Đồng Nhạc Nhạc đột nhiên cảm giác được đầu hình như có hơi choáng váng.

      Cảm giác được thân thể khỏe, Đồng Nhạc Nhạc đại mi khỏi nhàng cau lại cái, trong lòng nghi hoặc thôi.

      Như thế nào mới vừa rồi vẫn còn yên lành, tại, lại đột nhiên choáng váng đầu đây! ?

      Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc, phía sau Đồng Nhạc Nhạc hai cái tiểu nha đầu hầu hạ, có lẽ cũng là nhận thấy được mặt Đồng Nhạc Nhạc khác thường.

      Lập tức vội vàng tiến lên, mở miệng lo lắng hỏi. "Nhạc tiểu thư, ngươi làm sao vậy! ?"

      "Đúng vậy, ngươi phải chăng là thân thể khỏe a! ? Nếu , chúng ta điều ngươi khám đại phu! ?"

      Nghe lời hai tiểu nha đầu , đôi môi đỏ mọng của Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là nhàng cong lên cái, mở miệng .

      "Ta sao, được rồi, chúng ta ra ngoài !" Nhớ lại nhiệm vụ hôm nay, Đồng Nhạc Nhạc lập tức kiềm chế khó ở trong người.

      Chậm rãi đứng lên từ chỗ ngồi, Đồng Nhạc Nhạc muốn xoay người xuống lầu, ngờ, lại bị tiểu nhị của quán đâm thẳng vào.

      tay tiểu nhị kia, chính lúc cầm cái đĩa thức ăn, giờ phút này, toàn bộ đổ vào người Đồng Nhạc Nhạc .

      Đối với chuyện này, Đồng Nhạc Nhạc trở tay kịp, muốn tránh nhưng còn kịp rồi.

      Cùng với 'loảng xoảng' tiếng, trang phục người Đồng Nhạc Nhạc , bị thức ăn bám đầy người .

      Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc nhịn được giật mình la lên tiếng, mở to đôi mắt, tràn đầy kinh ngạc ngạc nhiên.

      Hai tiểu nha đầu ở sau lưng nàng thấy vậy, lập tức vội vàng tiến lên, cuống quít căng thẳng hỏi. "Nhạc tiểu thư, ngươi làm sao vậy! ? Ngươi sao chớ! ?"

      "Ngươi đường nào vậy! ? yên lành, lại đụng vào tiểu thư nhà chúng ta!"

      Trong đó tiểu nha đầu, thấy Đồng Nhạc Nhạc cả người đầy mỡ, khỏi quay đầu, mở miệng chất vấn/ tiểu nhị kia của quán.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 199-1: Hái hoa tặc tới

      Edit : thiên_lazy


      Tiểu nhị kia thấy vậy cũng khiếp sợ thôi.

      Dù sao, Đồng Nhạc Nhạc mặc bộ trang phục sang trọng, còn có dung mạo tuyệt sắc, liền biết phải là tiểu thư nhà bình thường

      Nghĩ tới đây,sắc mặt tiểu nhị kia thoáng cái trắng bệch.

      Lập tức run lẩy bẩy :

      " Xin lỗi, tiểu nhân, tiểu nhân phải cố ý... "

      " câu cố ý của ngươi xem như xong sao ? "

      Nghe vậy, Tiểu nhị kia định gì đó, lại bị Đồng Nhạc Nhạc lời cắt đứt.

      "Được rồi, phải cố ý, ta sao, chỉ thay bộ quần áo là được rồi "

      Đồng Nhạc Nhạc đành lòng làm khó tiểu nhị kia, lập tức mở miệng .

      " Được rồi, vị... tiểu ca này, xin hỏi các ngươi nơi này có gian phòng sao!? Ta muốn tắm rửa thay y phục, thay ra bộ quần áo dơ."

      Thấy Đồng Nhạc Nhạc chút cũng gì vậy tức giận, còn tốt, tiểu nhị kia cảm kích vô cùng.

      Mặc dù, phi thường nghi hoặc, vừa rồi đàng hoàng mà, thế nào tay bỗng nhiên tê rần, toàn bộ thức ăn tay liền đổ ụp thẳng lên người tiểu thư này .....

      Nếu , tuyệt đối đụng vào tiểu thư này...

      lúc, trong lòng tiểu nhị còn nghi ngờ,Đồng Nhạc Nhạc thấy tiểu nhị vẻ mặt phiền não nghi ngờ, mặt khỏi sửng sốt, mở miệng hỏi.

      " Vị tiểu ca này!? "

      Nghe được, Đồng Nhạc Nhạc tiểu nhị lập tức phục hồi tinh thần lại, liền vội vàng gật đầu .

      " Vị tiểu thư này, khách sạn chúng ta có gian phòng, tại tiểu nhân liền mang người . "

      "Ừ, vậy làm phiền"

      Nghe vậy Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là lễ phép gật đầu, dường như nhớ tới cái gì, lập tức quay đầu với nha đầu ở phía sau.

      " Ngươi giúp ta chuẩn bị bộ quần áo sạch đến đây ! "

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, dù , người nàng này bộ quần áo, bị thức ăn chứa nhiều dầu làm cho bẩn thỉu, nghĩ đến, y phục này cho dù giặt sạch, cũng tắm sạch .

      Nghĩ lại, thực đáng tiếc a....

      Vào lúc trong lòng, Đồng Nhạc Nhạc tiếc hận, tiểu nha đầu ở đó nghe vậy , lập tức gật đầu xoay người ly khai , chuẩn bị quần áo mới cho Đồng Nhạc Nhạc.

      Lưu lại tiểu nha đầu, liền theo phía sau Đồng Nhạc Nhạc, ở dưới dẫn dắt của tiểu nhị, tới gian phòng bên trong.

      Bởi vì vừa rồi ở đại sảnh có chuyện, kinh động đến lão bản khách sạn, lão bản kia để tỏ lòng áy náy,chi phí ở phòng Đồng Nhạc Nhạc , đều hết thảy tính cho .

      Đồng thời rất nhanh, chuẩn bị xong nước nóng cho Đồng Nhạc Nhạc,để Đồng Nhạc Nhạc tắm rửa thay y phục.

      Thấy thùng nước ở bên trong gian phòng, đựng nước nóng,phía còn rải lên ít hoa tươi, mùi hoa thơm xông vào mũi Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy mùi hương dễ chịu cực kì.

      Nghĩ đến thân phận của mình, Đồng Nhạc Nhạc nhanh chóng để cho tiểu nha đầu kia ra ngoài coi chừng,

      Mà chính nàng, lại cấp tốc thay thân y phục bẩn thỉu, nhanh chút ngâm nước nóng tẩy người đầy dầu mỡ.

      Nếu ,dầu mỡ dính người, luôn luôn thấy thoải mái.

      Đương nhiên, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc biết tại trong người có nhiệm vụ, tự nhiên dám tắm lâu, may là,Huyền Lăng Thương phái người tới , chỉ là rất xa ngầm bảo hộ nàng , bằng , nàng đâu còn dám tắm ! ?

      Trong đầu nghĩ ngợi, Đồng Nhạc Nhạc tới phía sau tắm bình phong, dự định cởi thắt lưng áo ngoài.

      Nhưng mà, trước mắt mùi hoa thơm xông vào mũi,dần dần, Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy cảm giác hôn mê ngừng kéo tới , làm thân thể Đồng Nhạc Nhạc lảo đảo cái. Thiếu chút nữa liền té lăn đất.

      Đưa tay túm chặt lấy thùng nước tắm ở bên cạnh, Đồng Nhạc Nhạc vừa đưa tay để ở trán, khuôn mặt nhắn tinh xảo, đôi mày cau lại, tràn đầy thống khổ và nghi hoặc .

      Dù sao, cơ thể nàng vẫn luôn tốt, thế nhưng mới bắt đầu, nàng liền cảm giác choáng váng đầu, vừa rồi nàng còn có thể cắn răng cố gắng.

      Chỉ là cho tới bây giờ,mũi ngửi được mùi hoa, nàng chỉ cảm thấy người mình sức lực,dường như dần dần bị rút ra.

      " Ngày hôm nay,ta rốt cuộc là bị sao vậy!? "

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng , tràn đầy nghi ngờ tự mình lẩm bẩm.

      Ban đầu, nàng là muốn tắm rửa thay y phục, chỉ là tại, nàng chỉ cảm thấy choáng váng, thực chịu nổi.

      Vì vậy, Đồng Nhạc Nhạc liền chậm rãi , dự định tới cái giường bên kia nằm chút ,khi khôi phục, liền đứng lên.

      Nhưng mà, nàng vừa mới xoay người, chẳng biết lúc nào, sau lưng mình xuất nam nhân, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc chấn động,trợn trừng mắt, vẻ mặt khiếp sợ.

      Nam nhân này chừng ba mươi tuổi, mặc bộ trường sam đen, có vẻ hơi gầy.

      Gương mặt này, da thịt ngăm đen, đường nét bình thường, là loại đường cái cũng làm cho người chú ý tới

      Chỉ thấy lúc này nam nhân đó gắt gao nhìn nàng, trong ánh mắt nhìn nàng càng là dáng vẻ lưu manh, cực kì bỉ ổi.

      Vừa nhìn đó là cái loại tiêu chuẩn sắc lang, khi nhìn đến mỹ nữ liền toát ra dáng vẻ bỉ ổi,làm người ta nhìn thấy được tự nhiên và chán ghét vô cùng,

      Chỉ là, để cho đồng Nhạc Nhạc khiếp sợ chính là nam nhân này rốt cuộc là ai?Làm thế nào vào đây? Nàng vừa rồi ràng đóng cửa gỗ, phải sao?

      Ngay trong lòng đồng Nhạc Nhạc nghi ngờ, môi đỏ mọng mở ra liền tính toán gì?

      Nhưng mà, lời của nàng còn ra, chỉ cảm thấy thân thể mềm nhũn, cả người dường như có xương thẳng tắp hướng phía trước người đánh tới.

      Mắt thấy,mình ngã nhào xuống đất.

      Giờ phút này,thân thể nàng vô lực,ngay cả sức lực giơ tay cũng có.

      Chương 199-2: Hái hoa tặc tới


      Nếu cứ ngã thẳng xuống đất như vậy , mặt của nàng khẳng định hung hăng nện ở mặt đất. Đến lúc đó đau đớn là , nếu làhủy dung nên làm cái gì bây giờ?

      Ngay tại thời gian này, Đồng Nhạc Nhạc sợ đến kinh hồn bạt vía, môi đỏ mọng hé ra, tính toán muốn mở miệng kinh hô.

      Nhưng mà tại, cả người nàng vô lực, đến ngay cả tiếng kinh hô cũng phát ra được.

      Giống như trong cổ họng,có nhét cục bông, làm cho nàng phát ra thanh.

      Mắt thấy mình ngã mặt đất,tuy nhiên, vừa lúc đó, trước người Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy có bóng đen chợt lóe, cả người liền bị ôm chặt lấy.

      Còn đợi Đồng Nhạc Nhạc kịp phản ứng, đỉnh đầu liền truyền đến hồi thanh dáng vẻ lưu manh,

      "Ha ha... Tiểu mỹ nhân của ta, thực mềm mại, là thơm a... "

      Nghe thấy thanh cực kì bỉ ổi này, Đồng Nhạc Nhạc ngay cả ý muốn chết đều có.

      Nghĩ đến tại bản thân, ngờ bị nam nhân này ôm vào trongngực, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy dạ dày nhộn nhạo trận.

      Đặc biệt, người nam nhân này, có loại hương vị son phấn khiến người ta nghĩ đến làm điều ác. Cũng biết rốt cuộc ở nơi nào lây dính đến khiến Đồng Nhạc Nhạc nghe trong dạ dày quay cuồng càng thêm lợi hại.

      Nếu như có khả năng, Đồng Nhạc Nhạc tình nguyện bản thân té lăn đất hủy dung liền hủy dung, dù sao vẫn dễ chịu hơn bị...Nam nhân khiến cho người ta chán ghét này ôm.

      Hơn nữa vừa rồi Đồng Nhạc Nhạc nhìn thấy nam nhân này, trong lúc nhất thời có phản ứng kịp.

      giờ , nghe được lời của nam nhân này, lại thêm mùi vị trênngười khiến người ta chán ghét , Đồng Nhạc Nhạc lập tức biết thân phận của người này.

      Nghĩ đến nếu như nàng cóđoán sai,nam nhân này chính là dâm tặc mà bọn họ muốn bắt.

      Nghĩ đến đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc vừa căng thẳng , vừa sợ hãi, lại là kinh ngạc.

      Giờ phút này, nàng muốn thét chói tai, lớn tiếng kêu gào, như vậy người canh giữ ở bên ngoài khẳng định nghe được, liền vàocứu nàng.

      Chính là, tại cả người nàng chút khí lực cũng có, muốn lớn tiếng gọi, lại gọi được.

      Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc sốt ruột đến muốn khóc.

      Ngay vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nóng như lửa đốt, nàng chỉ cảm thấy cả thân thể mình đều bị người ôm lấy.

      Đôi mắt đẹp đảo qua, chỉ thấy dâm tặc này, ôm nàng thẳng về phía cái giường.

      Thấy vậy,trái tim Đồng Nhạc Nhạc muốn nhảy ra khỏi lòng ngực.

      Đôi môi ngừng đóng mở, muốn mở miệng la lên.

      Hai tay, càng ngừng giơ lên nghĩ muốn đẩy nam nhân nàyra, nhưng mà ngay cả sức lực cử động đầu ngón tay cũng có.

      Có lẽ, nhận thấy được vẻ mặt Đồng Nhạc Nhạc, đôi môi dâm tặc kia cong lên, lộ ra cái tươi cười ngả ngớn.

      Ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc càng mang theo vẻ cân nhắc, thô tục bỉ ổi, kinh ngạc.

      Phảng phất như chú mèo bắt được chuột, nó cắn chết con chuột ngay,mà là chậm rãi hưởng thụ cảm giác con chuột ở trước mặt mình giãy dụa vùng vẫy đến chết.

      "Chậc chậc, tuyệt sắc mỹ nhân hiếm thấy thế gian, vừa rồi xa xa thấy ngươi ta liền bị ngươi làm kinh ngạc sâu sắc. Ta thấy mỹ nhân rất nhiều, quyến rũ đoan trang nóng bỏng,trong sáng thuân khiết .... chưa loại có nhấm nháp qua, nhưng hết lần này tới lần khác có gặp được mỹ nữ Thiên Tiên như ngươi vậy. Chậc chậc, nhìn dung mạo ngươi,da thịt trắng như tuyết, còn có dáng vẻ mê người dường này."

      Chỉ thấy, dâm tặc kia vừa ,vừa vươn tay,từ từ lướt gương mặt xinh xắn của Đồng Nhạc Nhạc.

      Cảm giác được, tay của tên dâm tặc kia, di chuyển mặt mình , khiến trong lòng Đồng Nhạc Nhạc căng thẳng, chỉ cảm thấy vô cùng chán ghét.

      Cũng biết, tay tên dâm tặc này rốt cuộc chạm qua bao nhiêu nữ nhân.

      Còn ánh mắt thô tục của nhìn về phía mình, khiến Đồng Nhạc Nhạc sợ hết hồn hết vía, ngay cả ý định muốn chết cũng có .

      tại, nàng thể nhúc nhích, lại ra lời, gọi người ở bên ngoài cũng được.

      Nếu như, hôm nay, nàng bị dâm tặc này . .

      Nghĩ đến đây , sống mũi Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy cay cay, khóe mắt nóng lên, làn hơi mù mịt liền nhanh chóng lên nơi khóe mắt .

      Trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc lã chã - chực khóc ,nên biết, tại dáng vẻ lúc này của mình rơi vào mắt dâm tặc này ,càng xinh đẹp .

      "Chậc chậc chậc, mỹ nhân quả là mỹ nhân, mà ngay cả dáng vẻ khóc như mưa này, đều đẹp đến động lòng người."

      Dâm tặc vừa chậc chậc thán phục, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là si mê kinh ngạc.

      Lập tức, khóe môi cong lên cái, bỗng nhiên cười tiếng.

      "Ha hả, nghĩ tới, từ lúc ta chào đời tới nay, có thể gặp được Đại mỹ nhân như vậy, cuộc đời nàycủa ta cũng đủ rồi, ha haha ha ha ha. . ."

      Dâm tặc vừa giọng cười, lượng đè thấp, phảng phất sợ hãi kinh động những người khác. Sau đó, mở miệng ra, .

      "Mỹ nhân, ngươi đừng sợ, hôm nay, ta thương ngươi tốt a. . ."

      Dâm tặc vừa , vừa từ từ đưa tay về phiá bên hông Đồng Nhạc Nhạc tìm kiếm.

      Mắt thấy, dâm tặc kia muốn cỡi bỏ đai lưng của mình, đôi môi đỏ mọng của Đồng Nhạc Nhạc mở ra, tiếng động giật mình la lên

      " "

      Giờ phút này, Đồng Nhạc Nhạc tuyệt vọng, kinh hãi như thế.

      Vừa nghĩ tới mình bị dâm tặc này xúc phạm, nàng tình nguyện chết .

      tại, rốt cuộc ai có thể cứu nàng!?

      Huyền Lăng Thương!

      Ngươi rốt cuộc ở nơi nào! ?

      Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc ngừng la lên , những giọt nước ầng ậng xoay quanh khóe mắt, rốt cuộc hóa thành chuỗi nước mắt rơi xuống, chảy dọc hai bên gò má. .

      .Đôi mắt tràn đầy nước mắt kia, tuyệt vọng nhắm lại .

      Tuy nhiên, liền tại lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tuyệt vọng , đột nhiên, chỉ nghe 'Choang' tiếng,cánh cửa chạm trổ được đóng chặt, liền bị người từ bên ngoài đá bay.

      Cùng với lớn tiếng vang kia ,trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên cái,mở to đôi mắt, lập tức, liền nhìn về phiá phát ra thanh.
      Cùng với tiếng vang lớn kia ,trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên cái,mở to đôi mắt. Nàng lập tức liền nhìn về phía phát ra thanh.

      Chỉ thấy, bóng dáng cao to màu đen, giờ phút này đứng ở trước cửa.

      Nam nhân ngừơi mặc bộ mãng bào có thêu hoa văn chìm màu đen , lưng thắt Kim Đái.Đầu đội mũ ngọc,lúc này vẻ mặt càng thêm lạnh lùng.

      Chương 199-3: Hái hoa tặc tới
      Edit : Nhan Như Song

      Giờ phút này, điều làm cho lòng người kinh hãi nhất, chính là đôi huyết mâu động lòng người của nam nhân kia.

      Chỉ thấy huyết mâu của nam nhân có hơi híp lại, hào quang trong mắt lạnh lùng lóe ra thôi.

      Nó giống như ngàn vạn máu huyết ngưng tụ lại thành huyết mâu, giờ phút này lạnh lùng như thế, mang theo sát khí lộ .

      Giống như Tu La tới từ Địa Ngục, làm cho người ta rét mà run!

      Tuy nhiên, khi nhìn thấy nam nhân sát ý đầy người này, Đồng Nhạc Nhạc lại giống như thấy cứu tinh, đôi mắt sáng ngời, ban đầu trái tim vốn thít lại chặt, rốt cuộc được nới lỏng.

      !

      Huyền Lăng Thương!

      tới cứu nàng! ! !

      Chẳng lẽ là, là trời cao nghe được nàng la lên, phái Huyền Lăng Thương tới cứu nàng sao! ?

      Ngay lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc kinh ngạc hoan hỉ, dâm tặc ngồi ở nàng bên cạnh, kinh hãi động tĩnh ngoài cửa, lập tức quay đầu nhìn lại.

      Nhìn thấy Huyền Lăng Thương sát khí đầy người đứng ở trước cửa, mặt đầu tiên là sửng sốt, trong mắt càng là xẹt qua tia sợ hãi kinh ngạc.

      Dù sao, nữ nhân qua tay dâm tặc này vô số, nên cũng hiểu được nắm bắt tâm tư.

      Trông thấy nam nhân ngoài cửa, tản ra loại khí phách vương giả mà kẻ ngồi cao mới có, lại thêm sát khí kinh hoàng kia người, làm cho người ta rét mà run.

      Chỉ cần liếc mắt, trong lòng dâm tặc kia liền biết ngoài cửa là người đối phó được.

      Vì vậy, dưới chân động cái, liền tính toán ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng kế!

      Nghĩ tới đây, dâm tặc liền nhanh chóng hướng tới cửa sổ bên kia phóng , tính toán nhảy cửa sổ mà chạy.

      Tuy nhiên, còn chờ vọt tới cửa sổ, liền nhìn thấy vài đạo bóng dáng mạnh mẽ, từ ngoài cửa sổ nhanh chóng nhảy vào.

      Chỉ thấy người mới tới thân thủ nhanh nhẹn, vừa nhìn liền biết là người võ công cao cường.

      Dâm tặc kia vừa thấy, liền biết tình huống ổn.

      Chỉ là nam nhân đứng ở cửa ra vào, liền phải dễ đối phó, nay, tất cả lối thoát, đều bị phong tỏa, quả thực là con rùa trong chum, muốn chạy trốn, cũng là trốn thoát.

      Nghĩ tới đây, mặt dâm tặc kia khỏi nổi lên vẻ nặng trịch

      Giờ phút này, người đứng ở cửa ra vào Lan Lăng Thiệu Giác, đầu tiên là nhìn chút Đồng Nhạc Nhạc bị đặt giường, chân mày cau lại cái, trong mắt cũng nhuộm lên vài phần sát ý lộ .

      Hé mở làn môi hồng, đối với thị vệ khác, liền lạnh giọng .

      "Người đâu, bắt !"

      Thị vệ khác được lệnh, lập tức phóng tới dâm tặc kia.

      Tuy nhiên, dâm tặc kia lại tinh vô cùng, trong lòng biết chính mình là trốn thoát, những người này, mỗi người võ công đều giỏi hơn .

      Nghĩ tới đây, dâm tặc kia xoay người cái, lại vọt tới Đồng Nhạc Nhạc bên kia.

      Lập tức, bàn tay duỗi ra, liền ôm chặt Đồng Nhạc Nhạc giường, sau đó tay lại thành trảo hình, gắt gao bóp chặt phía cổ họng của Đồng Nhạc Nhạc.

      "Các ngươi đừng xằng bậy, nếu dám xằng bậy, Đại mỹ nhân này hương tiêu ngọc vẫn."

      Cùng với hành động này của dâm tặc kia, mọi người lập tức dám hành động thiếu suy nghĩ.

      Dù sao, 'Nữ nhân' trước mắt này, thân phận cũng bình thường!

      Nếu như ra cái gì ngoài ý muốn, mọi người tính mạng đều giữ được.

      Mọi người trong lòng vội vàng nghĩ lại, lập tức, ánh mắt càng là nhịn được nhìn tới Huyền Lăng Thương bên kia.

      Nhưng thấy giờ phút này, lúc Huyền Lăng Thương nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc bị kèm hai bên, gương mặt tuấn tú kia, càng là giống như phân bố tầng băng sương.

      Mày kiếm nhăn lại, bạc môi nhếch, biểu ra chủ nhân vui vẻ.

      Ánh mắt nhìn phía dâm tặc kia, càng là sắc bén như đao.

      Nếu như ánh mắt có khả năng giết người, chỉ sợ dâm tặc này sớm bị lăng trì.

      Bị Huyền Lăng Thương dụng sắc bén như thế lạnh lẽo ánh mắt nhìn thấy, kia dâm tặc thân thể khỏi run bắn lên.

      mặt, cũng là mang theo vài phần vẻ tái nhợt.

      Tuy nhiên, gặp lại vẻ mặt người bốn phía, cũng có vài phần hiểu .

      Trong lòng biết tay nếu có nữ nhân này làm bia đỡ đạn, tất cả mọi người dám hành động thiếu suy nghĩ.

      Nghĩ tới đây, dâm tặc kia trong lòng vốn căng thẳng, rốt cuộc buông lỏng vài phần, mặt, càng là nhuộm lên vài phần vẻ đắc ý.

      "Ha ha, như thế nào! ? Các ngươi trái lại tới bắt ta nha! ? Nhưng mà, các ngươi nếu dám tiến lên bước, ta chết quan hệ, có Đại mỹ nhân tuyệt sắc như thế cùng , ta cũng là đơn, ha ha ha ha ha ha. . ."

      Dâm tặc mở miệng cười , mặt càng là đắc ý cười to.

      Nghe được lời này của dâm tặc, Huyền Lăng Thương sắc mặt càng thêm u.

      Bạc môi hé mở, thanh kia, cơ hồ phun ra từ giữa kẽ răng.

      "Nếu như ngươi dám đả thương nàng, trẫm tuyệt đối để ngươi trải qua so với chết càng thêm khó chịu!"

      Huyền Lăng Thương mở miệng, giọng điệu lạnh như băng.

      Từ người phát tán ra ngoài khí lạnh kinh hoàng, khiến cho nhiệt độ bốn phía, đều vì vậy mà giảm bớt ít.

      Dâm tặc kia nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, đồng mâu lập tức trợn lên cái.

      "Cái gì! ? Trẫm! ? Ngươi, ngươi là Hoàng thượng! ?"

      Dâm tặc mở miệng, tràn đầy dám tin.

      Dù sao, thiên hạ này, dám tự xưng trẫm, trừ đương kim Thánh thượng ra, còn có thể là ai! ?







      trangtrongnuoc thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 200-1: Ngàn vạn lần nên làm bị thương nàng
      Edit : copy


      Nhìn vẻ mặt chấn động của tên dâm tặc, Huyền Lăng Thương lại nghe được lời này của , lại thấy tên dâm tặc kia tràn đầy dáng vẻ kinh ngạc, môi mỏng hơi mở ra, lạnh giọng .

      "Cho nên, ngươi tốt nhất thả nàng, bằng , trẫm nhất định làm cho ngươi chết rất thê thảm"

      Nam nhân mở miệng, giọng điệu lạnh như băng, sắc mặt u, giống như Diêm La Vương, chỉ muốn kết thúc tính mạng con người, làm cho người ta rất sợ hãi.

      Tên dâm tặc kia nghe vậy, mặt liền xẹt qua vài phần do dự và sợ hãi.

      Dù sao, dự tính trước, lại chưa bao giờ ra mắt Hoàng thượng, giờ phút này, đương kim Thánh thượng lại xuất . Giờ như vậy, nhất định đưa vào chỗ chết!

      Nghĩ tới đây, tên dâm tặc kia lập tức phục hồi tinh thần, như là thèm đếm xỉa, mở miệng ra, .

      "Nếu như ta thả nàng , ta chết càng khó coi hơn! Cho nên, trừ phi hôm nay ta có thể sống sót rời . Nếu , tiểu mỹ nhân phải chết cùng ta!"

      Dâm tặc vừa xong, sức lực tay lại tăng thêm phần.

      Bị dâm tặc kèm chặt hai bên, Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy cỗ căng thẳng cùng cảm giác đau đớn, đau đến mức cả khuôn mặt nhíu chặt.

      Nước mắt của nàng giống như chiếc vòng Trân Châu bị đứt, tuôn rơi lã chã.

      "Ô ô, Hoàng thượng, cứu nô tài. . ."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, khóc như mưa sa bão táp.

      Phải biết rằng, tại cả người nàng còn chút sức lực, còn bị tên dâm tặc này kèm được hai bên, cổ bỗng bị gông cùm xiêng xích, vô cùng đau đớn.

      Hơn nữa, nàng còn biết, mình có thể tiếp tục sống sót hay đây!

      Nếu như tên dâm tặc này, nổi lên ý nghĩ đồng quy vu tận( cùng nhau chết ấy, ta thấy để từ này hay hơn), nàng nên làm cái gì bây giờ!?

      Đồng Nhạc Nhạc nàng sợ nhất là cái chết .

      Trong lúc nàng sợ hết hồn hết vía, ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, lại càng thêm thương cảm, tràn đầy cầu khẩn cùng hi vọng.

      Dù sao, lúc này, chỉ có Huyền Lăng Thương có thể cứu nàng .

      Nàng thể chết, ô ô ô. . .

      Nhìn Đồng Nhạc Nhạc sợ hãi thôi, gương mặt tuấn tú của Huyền Lăng Thương, càng thêm u.

      Huyết mâu xinh đẹp nhìn nàng, xẹt qua vài tia lo lắng.

      Chỉ thấy trước mắt tiểu nữ tử, giữa lúc nguy hiểm này, lại nhìn về phía mắt , ánh mắt lấp lánh, vô cùng điềm đạm đáng .

      Thấy vậy, Huyền Lăng Thương cảm thấy đáy lòng mình, khỏi thắt lại cái, rất đau.

      Hơn nữa, giờ phút này, chính mình bị người khác uy hiếp mà cảm thấy tức giận, ảo não.

      Có trời mới biết, nếu như có thể thay đổi những người khác, sớm hai lời, lập tức giết tên dâm tặc này.

      Tuy nhiên, người bị uy hiếp, lại là nàng...

      Nghĩ đến tính mạng tiểu nữ tử này bị uy hiếp, Huyền Lăng Thương khỏi bắt đầu hối hận.

      Ban đầu, nên để cho nàng làm loại chuyện nguy hiểm này.

      Lúc đầu tưởng rằng, có ở đây, có gì sai sót, ngờ, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn...

      Nếu như tiểu nữ tử này xảy ra chuyện gì sao đây?

      Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Thương trong lòng căng thẳng, môi mỏng nhếch lên.

      Sau khi do dự khắc, Huyền Lăng Thương lạnh giọng với tên dâm tặc.

      "Hảo, chỉ cần ngươi thả nàng, trẫm liền đảm bảo ngươi được bình yên vô rời !"

      Nghe được những lời Huyền Lăng Thương , mặt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, càng là cảm động thôi.

      Tuy nhiên, tên dâm tặc kia nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, mặt lộ vẻ suy nghĩ, sau khắc, mở miệng .

      "Ta có ngốc như vậy, nếu như ta thả nàng, các ngươi nhất định đến bắt ta, nếu ngươi muốn thả ta , lập tức chuẩn bị cỗ xe ngựa, chờ ta sau khi tới nơi an toàn, ta tự nhiên thả nàng! Bằng ... "

      Dâm tặc tới đây, lại càng thêm thị uy, cổ tay nắm gông cùm xiềng xích cổ Đồng Nhạc Nhạc, lại tăng thêm phần sức lực.

      Cảm giác được cổ sức lực tăng thêm, Đồng Nhạc Nhạc thiếu chút nữa thở nổi, khuôn mặt thoáng chốc trắng bệch.

      Thấy Đồng Nhạc Nhạc đau đớn như vậy, đứng ở phía sau Huyền Lăng Thương, Lan Lăng Thiệu Giác hé mở làn môi hồng, lập tức mở miệng .

      " Ngươi ngàn vạn lần được làm nàng bị thương!"

      Lan Lăng Thiệu Giác mở miệng, che giấu nổi lo lắng trong giọng .

      Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, lại thấy vẻ mặt Lan Lăng Thiệu Giác tràn đầy lo lắng, trong mắt dâm tặc kia khỏi xẹt qua tia kinh ngạc .

      Dù sao, đây là lần đầu tiên gặp mặt Hoàng thượng, còn Lan Lăng Vương, cũng từng tiếp xúc.

      Giờ phút này, nữ nhân có thể làm cho đương kim Hoàng thượng và Lan Lăng Vương đều căng thẳng như thế, nhất định thân phận tầm thường!

      Trong lòng tính toán, tên dâm tặc liền cúi đầu nhìn thiếu nữ xinh đẹp bị kèm trong hai tay .

      Nhìn thấy dung mạo nữ nhân này nghiêng nước nghiêng thành, trong lòng khỏi kêu lên.

      Nữ nhân tuyệt sắc như thế, cho dù từng trải qua vô số nữ nhân, cũng khỏi kinh ngạc.

      Cũng khó trách đương kim Thánh thượng và Lan Lăng Vương đều căng thẳng như thế!

      Nhưng mà, càng là như thế, với càng là có lợi!

      Nghĩ tới đây, đôi môi tên dâm tặc cong lên cái, đắc ý cười cái.

      "Được, ta gây tổn thương nàng, nữ nhân tuyệt sắc thế này, ta đau lòng còn kịp!Bây giờ, các ngươi mau chuẩn bị xe ngựa cho ra! Nhanh lên chút!"

      Nghe được lời của tên dâm tặc, Lan Lăng Thiệu Giác đầu tiên là nhếch môi đỏ mọng lên, lập tức, ánh mắt khỏi nhìn vào người đứng trước , Huyền Lăng Thương, trầm mặc .

      Giờ phút này, chỉ thấy Huyền Lăng Thương, dùng ánh mắt lạnh như băng, xiết chặt nắm tay nhìn chằm chằm tên dâm tặc kia, cuối cùng, môi mỏng khẽ mở, lạnh giọng .





      Chương 200-2 : Ngàn vạn lần nên làm bị thương nàng
      Edit : peterpan0209
      beta: Angelina Yang


      "Người đâu, chuẩn bị xe ngựa!"

      Nghe thấy lời Huyền Lăng Thương , lập tức có người chuẩn bị xe ngựa.

      bao lâu, thị vệ vội vã tới, cung kính mở miệng với Huyền Lăng Thương.

      "Hoàng thượng, xe ngựa chuẩn bị xong."

      Nghe được lời của thị vệ, Huyền Lăng Thương nhàng gật đầu, cuối cùng, ánh mắt quét vòng, liền ra hiệu cho đám thị vệ bao vây tên dâm tặc vội vàng lui về phía sau, mở ra con đường.

      Tên dâm tặc kia thấy vậy, cười đắc ý, lập tức, mặt kèm chặt hai bên Đồng Nhạc Nhạc, mặt cảnh giác về phía trước.

      Lúc này, cả người Đồng Nhạc Nhạc vô lực, bị tên dâm tặc kia ôm .

      Cổ bị bàn tay khóa chặt, tại, toàn thân nàng, trừ đôi mắt có thể nhìn, toàn bộ đều mềm nhũn.

      Cùng với dâm tặc dẫn đầu ra ngoài, Đồng Nhạc Nhạc đảo mắt lượt nhìn quanh bốn phía.

      Chỉ thấy, khách sạn vốn huyên náo, lúc này trở nên còn gì.

      Cho nên tên dâm tặc nhanh chóng ôm nàng đến lầu .

      Xe ngựa để ở phía sau khách sạn, sau khi tên dâm tặc mang theo Đồng Nhạc Nhạc tới cửa sau, liền nhanh chóng thả Đồng Nhạc Nhạc lên xe ngựa.

      Sau khi ngồi ở xe ngựa, chờ Đồng Nhạc Nhạc phản ứng, lại trông thấy tên dâm tặc kia nhảy lên xe ngựa, sau đó lập tức vung trường tiên* lên, thúc giục con ngựa chạy về phía trước.

      *:roi

      Ngay lập tức, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy thân thể lắc lư, sau đó, cả người ngã vào bên trong xe ngựa.

      Cảm giác được, chính mình bị mang chạy về phía trước, Đồng Nhạc Nhạc biết dâm tặc này mang mình tới đâu, cũng biết, Huyền Lăng Thương có thể cứu được nàng .

      Bây giờ, nàng chỉ cảm thấy cả người giống như vách đá, chỉ cần sơ suất, vạn kiếp bất phục.

      Càng nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc càng là sợ hãi.

      Chỉ là, nghĩ đến nếu mình chết , thấy được Huyền Lăng Thương, tim Đồng Nhạc Nhạc liền đau.

      Có lẽ, khi ở trong nguy hiểm, họ đều tự mình cố gắng!

      Lúc này, Đồng Nhạc Nhạc cam lòng cứ vậy mà chết .

      Thế là, Đồng Nhạc Nhạc liền cắn chặt được môi dưới, lợi dụng đau đớn để kích thích chính mình.

      Có lẽ có chút công hiệu, trong lúc Đồng Nhạc Nhạc cắn chặt môi dưới, chỉ cảm thấy môi dưới đau xót, ngay sau đó, hai tay bắt đầu có hơi sức lực .

      Cảm thấy được điều này, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc khỏi mừng thầm, lập tức, ngừng sử dụng sức lực toàn thân, chậm rãi từ trong xe đứng lên.

      Đồng Nhạc Nhạc từ từ bò lên, ánh mắt tràn đầy cảnh giác, nhìn chằm chằm vào người dâm tặc ngồi đánh xe ở phía trước.

      Giờ phút này, trong lòng nàng biết Huyền Lăng Thương bọn họ nhất định ở phía sau, cho nên, nàng chỉ cần từ xe ngựa nhảy xuống, như vậy nhất định nàng được cứu.

      Kế hoạch trong lòng Đồng Nhạc Nhạc, cũng dám suy nghĩ, nếu như sau khi chính mình nhảy xuống, có thể thiếu mất tay chân hay , chỉ cần có thể sống, là tốt rồi!

      Bằng nàng liều chết còn hơn là bị tên dâm tặc này làm bẩn!

      Trong lòng thầm nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc tốn rất nhiều sức lực, rốt cuộc cũng từ thùng xe đứng lên được.

      Mắt nhung nhìn qua cửa sổ thùng xe , chỉ thấy xa, Huyền Lăng Thương cùng mọi người cưỡi ngựa đuổi theo ở phía sau.

      Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc vui vẻ, lập tức, đảo mắt nhìn quanh lượt, đổ dồn ngừng vào phía sau lui đường.

      Lúc này, tên dâm tặc chạy trốn, cho nên xe ngựa vốn nhanh, lại chạy nhanh hơn nhiều.

      Lấy tốc độ xe như vậy, nếu như nàng nhảy xuống.

      Ai, nghĩ nhiều làm gì! tại quan trọng nhất là nàng phải nhảy xuống!

      Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc hít sâu hơi dài để kiềm chế sợ hãi của bản thân.

      Lập tức, lấy hết dung khí, dự định đến bên ngoài thùng xe nhảy xuống.

      Kế hoạch của Đồng Nhạc Nhạc tất cả đều tốt .

      Chỉ cần nàng có thể nhảy xuống. . .

      Tuy nhiên, ngay lúc Đồng Nhạc Nhạc chuẩn bị vẹn toàn, nhưng chưa từng nghĩ đến, kế hoạch kịp biến hóa!

      Trong lúc nàng cắn răng, dự tính tới sau thùng xe nhảy xuống , ngờ, vào đúng thời điểm này, trong bụi cỏ đường, chợt con rắn màu đen chạy ra.

      Con ngựa nhìn thấy con rắn màu đen, lập tức bị hoảng sợ.

      Ngay lập tức, chỉ thấy con ngựa hí dài tiếng, vó ngựa giơ cao, sau khắc, giống như bị điên, chạy về phía trước. . .

      Đối với chuyện này, tất cả mọi người đều nghĩ tới.

      Tên dâm tặc kia cũng ngoại lệ!

      Mới vừa rồi, ngừng vung trường tiên, giục ngựa chạy nhanh, ai ngờ, nửa đường lại xuất con rắn đen!

      Con ngựa hoảng sợ, lập tức chân trước giơ cao, hất tên dâm tặc ngã xuống.

      Thấy tên dâm tặc kia bị con ngựa hất xuống, rơi mặt đất, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc kịp xuất vui mừng.

      Khi thấy cảnh tượng trước mắt, đôi mắt Đồng Nhạc Nhạc lập tức mở to, trong nháy mắt trái tim muốn vọt ra khỏi lồng ngực.

      Chỉ thấy, con ngựa hoảng sợ, ngừng điên cuồng chạy về phía trước.

      Tuy nhiên, phía trước cách bọn họ xa, lại là vực thẳm. . .

      Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc sợ đến mức toàn bộ khuôn mặt nhanh chóng trắng bệch, đôi mắt trợn to, hé mở làn môi hồng, nhịn được giật mình la lên thành tiếng.

      "A, Hoàng thượng, cứu mạng. . ."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng giật mình la lên, cũng hề phát ra, bản thân có thể chuyện .

      Giờ phút này, nàng bị hù dọa, chỉ cảm thấy gương mặt cứng đờ, đại não trong chốc lát trống rỗng.

      Nếu như con ngựa dừng lại, chờ đợi nàng chính là tan xương nát thịt. . .

      Chẳng lẽ là, hôm nay chính là ngày chết của nàng sao! ?

      Trong lúc lòng Đồng Nhạc Nhạc tuyệt vọng, đột nhiên bên cạnh nàng, giọng tràn đầy căng thẳng lo lắng, bỗng chốc vang lên

      "Tiểu Nhạc Tử, đưa tay cho trẫm!"

      Nam nhân mở miệng, che dấu căng thẳng cùng lo lắng.

      Chợt nghe thấy thanh quen thuộc, vốn khuôn mặt Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy bối rối, lập tức phục hồi tinh thần, mắt nhung nhanh chóng quét nhanh lượt.

      Chỉ thấy bên cạnh nàng, Huyền Lăng Thương cưỡi ngựa tới gần nàng.

      gương mặt tuấn tú, là bộ dạng nghiêm nghị.

      Mày kiếm nhăn tít, môi mỏng mím lại, trong ánh mắt nhìn nàng, che dấu chút nào lo lắng và. . . sợ hãi! ?











    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 200-3 : Ngàn vạn lần nên làm nàng bị thương
      Edit : Jen Con Nýt


      Huyền Lăng Thương tại sao phải sợ hãi chứ?

      Là bởi vì lo lắng cho nàng sao?

      Nghĩ tới đây, vẻ mặt của Đồng Nhạc Nhạc bỗng sửng sốt, trong mắt thoáng qua tia kinh ngạc.

      Chợt trong lòng tràn đầy vui vẻ, niềm hạnh phúc liền trào dâng.

      Hơn nữa, lần cuối cùng gặp lại Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc dường như thoảng qua tin tưởng , còn sợ hãi nữa.

      Bởi vì nàng biết chỉ cần có Huyền Lăng Thương ở đây, tuyệt đối để nàng xảy ra bất cứ chuyện gì!

      Quyết tâm nhớ lại, Đồng Nhạc Nhạc dần dần vơi nỗi sợ hãi trong lòng.

      Chợt có niềm hy vọng khiến Đồng Nhạc Nhạc cắn chặt răng ngọc, sau đó chậm rãi từ trong xe đứng lên, vươn bàn tay bé đến Huyền Lăng Thương bên kia.

      Lúc này xe ngựa ngừng chao đảo, ngựa kéo ngừng điên cuồng lao về phía trước, cảnh vật bốn phía lúc này càng mờ ảo.

      Phía trước bọn họ chính là vực thẳm, thể quay đầu.

      Tuy nhiên, lúc này Đồng Nhạc Nhạc để ý đến vực thẳm, trong mắt chỉ có nam nhân trước mặt.

      Nhìn nam nhân tuấn tú, dáng vẻ kiên nghị, Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy chính mình còn sợ hãi nữa.

      Trong lòng chợt nhớ lại, Đồng Nhạc Nhạc từ từ đưa bàn tay run rẩy đến phía nam nhân đó.

      Mà ở phía trước nàng chính là vực thẳm lối thoát, ai ai cũng khiếp sợ.

      Thấy nàng và ngựa dường như sắp ngã xuống vực thẳm.

      Lúc này chợt có bàn tay rắn chắc nắm chặt tay nàng.

      Lúc này, nàng chỉ cảm thấy đôi bàn tay của nam nhân này rất ấm áp, thoải mái, mặc dù lòng bàn tay rất ướt nhưng lại khiến Đồng Nhạc Nhạc có cảm giác an toàn khó tả.

      Nàng nghĩ, chỉ cần có nam nhân này này ở đây, cái gì nàng cũng sợ!

      Trong lòng vẫn còn chìm đắm trong suy nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc chợt thấy tay bị kéo căng, ngay sau đó, cả thân thể nàng lập tức bị nam nhân kia kéo qua.

      Thân thể bỗng bị nhấc lên, nàng chưa kịp phản ứng bàn tay vùi nàng vào lồng ngực.

      Chun mũi, nhận thấy được, là mùi Long Tiên Hương thoang thoảng dễ ngửi quen thuộc.

      Thân thể dựa vào lồng ngực rộng rãi, ấm áp trước mặt.

      Khuôn mặt nhắn của Đồng Nhạc Nhạc áp sát vào ngực nam nhân, lúc sau nghe được tiếng tim đập từ lồng ngực nam nhân này.

      ‘Thình thịch thịch’ tiếng tim đập nhanh như vậy, mạnh mẽ như vậy , phảng phất, trái tim muốn vọt ra từ trong lồng ngực nam nhân.

      Tuy nhiên, nghĩ tới tiếng tim đập dồn dập mạnh mẽ, tràn đầy sức lực dường này của nam nhân, Đồng Nhạc Nhạc chợt cảm thấy cảm động, hạnh phúc.

      Bởi vì nàng biết, nam nhân này căng thẳng, căng thẳng như vậy là tại nàng…

      Nghĩ tới đây, khoé miệng Đồng Nhạc Nhạc khẽ cong lên, nàng nhàng cười rất hạnh phúc.

      những thế, đôi mắt xinh đẹp kia của nàng cũng lộ vui mừng…

      Tuy nhiên khác với nét mặt vui vẻ của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương siết chặt dây cương điều khiển con ngựa dừng lại, sắc mặt lúc này u, vô cùng nặng nề.

      Nhìn thấy cỗ xe ngựa bên cạnh chính lúc này liền ngay cả ngựa cả xe lao xuống vách đá, trong lòng Huyễn Lăng thương khỏi thở mạnh cái.

      Vừa nghĩ tới, nếu như vừa rồi kịp cứu nàng chắc bây giờ tiểu nữ trong ngực bỏ mạng ở nơi hoang vắng này.

      Càng nghĩ, trong lòng Huyền Thăng Thương càng thắt lại.

      Lòng căng thẳng, bàn tay ôm càng càng siết chặt để cảm nhận được nàng vẫn còn tồn tại.

      Tuy nhiên, tại Huyền Lăng Thương vẫn còn rất sợ hãi, huyết mâu khỏi quét nhanh lượt.

      định an ủi tiểu nữ trong lòng bị hù doạ sợ hãi.

      bất ngờ khi thấy được nàng mỉm cười ngọt ngào.

      Nụ cười rất đẹp!

      Dù là vậy nhưng vì chuyện vừa rồi, sắc mặt nữ nhân này vẫn rất nhợt nhạt.

      Tuy nhiên, tại thời điểm này, đuôi mày, khoé mặt khoé miệng đều lộ vui vẻ.

      Thấy vậy, khuôn mặt tuấn tú của Huyền Lăng Thương khỏi ngạc nhiên.

      Dù sao, với những người bình thường như nàng, khi phải đối mặt với sống và cái chết đều rất sợ hãi.

      cũng ngoại lệ!

      Vậy mà tiểu nữa trong lòng lại cười hơn nữa còn cười rất hạnh phúc.

      Chẳng lẽ nàng bị hù doạ đến mức có vấn đề rồi sao!?

      Nghĩ tới đây, lông mày Huyền Lăng Thương cau chặt, ánh mắt lo lắng nhìn Đồng Nhạc Nhạc.

      “Tiểu Nhạc Tử, nàng sao chứ? Tiểu Nhạc Tử!”

      Huyền Lăng Thương mở miệng kêu, giọng điệu hoảng loạn và căng thẳng.

      Nàng đắm chìm trong hạnh phúc, đột nhiên nghe được Huyền Lăng Thương căng thẳng gọi, nàng dần dần phục hồi lại tinh thần.

      Mi mắt nhàng ngước lên, trước mắt là nam nhân lo lắng, căng thẳng nhưng cũng giảm bớt được tuấn mĩ đầy mê hoặc.

      Trải qua chuyện vừa rồi, mặt có phần nhợt nhạt, ánh mắt nhìn nàng càng lộ vẻ lo lắng.

      Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc chợt thấy ấm áp, đôi môi hồng quyến rũ kia liền hé mở, thấp giọng gọi.

      “Hoàng thượng…”

      Nghe được Đồng Nhạc Nhạc gọi mình, trong mắt nàng chứa vui vẻ, thanh minh, chút nào sợ hãi, Huyền Lăng Thương vốn lòng thít chặt lại nhưng cũng dần buông lỏng.

      May mắn là nàng vẫn ổn…

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,950
      Chương 201-1 : Thiến
      Edit : Mỉu



      Liền vào lúc Huyền Lăng Thương thở phào nhõm, lại thấy đôi mắt ướt sũng của Đồng Nhạc Nhạc, giờ phút này gắt gao nhìn chằm chằm người .

      Thấy vậy, Huyền Lăng Thương khỏi nhớ lại nụ cười vừa rồi mặt Đồng Nhạc Nhạc, mở miệng hỏi.

      "Ngươi sợ hãi sao!? Lại còn có thể cười được!?"

      Nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc lập tức hề nghĩ ngợi, liên mở miệng .

      "Nô tài sợ a, chính là, nô tài hiểu, Hoàng thượng nhất định cứu nô tài."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, tràn đầy khẳng định.

      Ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, càng là che dấu chút nào tin cậy và kiên định.

      Nàng cũng biết, lời này của mình, rơi trong tai Huyền Lăng Thương, lại làm cho trong lòng Huyền Lăng Thương chấn động mãnh liệt!

      Cúi đầu nhìn người bé xinh xắn kia trong lòng , chỉ thấy hai gò má người nhắn vẫn tái nhợt, môi sắc cũng bạc vài phần, tuy nhiên, đôi mắt ướt sũng kia, lại có vẻ đẹp rạng ngời khác thường!

      Chợt lóe nhấy nháy,phảng phất Miêu Nhãn Thạch chói mắt nhất lúc này, xinh đẹp như vậy.

      Để cho Huyền Lăng Thương động tâm, là ánh mắt của người nhắn này nhìn phía mình kiên định, tin cậy như thế.

      Phảng phất, là ông trời của nàng, tất cả của nàng, tín ngưỡng của nàng...

      Trong lòng, như có vật gì rục rịch vậy...

      Đối với tim Huyền Lăng Thương đập nhanh, Đồng Nhạc Nhạc biết tâm tư của Huyền Lăng Thương.

      Giờ phút này, lại thấy Huyền Lăng Thương hề chớp mắt nhìn mình, trong lòng nghi hoặc, hé mở làn môi hồng.

      "Hoàng thượng, người làm sao vậy!"

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng tràn đầy nghi hoặc.

      Cúi đầu nhìn khuôn mặt nhắn tràn đây nghi hoặc trong lòng, Huyền Lăng Thương đầu tiên là nhìn chăm chú sâu phen, lập tức, bạc môi hé ra, mở miệng .

      "Ngươi đứa ngốc."

      Tuy nhiên, đứa ngốc như vậy, lại làm cho động tâm thôi..

      Cũng muốn bảo vệ nàng tốt, cho nàng lại gặp bất cứ nguy hiểm gì.

      Để chính mình có thể che chở cho nàng vui vẻ sung sướng, tự do tự tại, vĩnh viễn hạnh phúc..

      Đối với loại ý nghĩ của chính mình, Huyện Lăng Thương đều cảm thấy kinh ngạc vô cùng.

      Dù sao, cái này vẫn là lần đầu tiên muốn bảo vệ nữ nhân.

      Lần đầu tiên muốn quý trọng nữ nhân...

      Chỉ tiếc, thân phận nữ nhân này đến nay có là là điều bí ...

      Nàng rốt cuộc lai lịch như thế nào, vì sao phải giả trang thành tiểu thái giám sống bên cũng .

      Còn nữa, trước kia vì sao nàng luôn xích lõa cơ thể, có thị vệ canh gác dày đặc, mà còn có thể vào phòng ngủ của !?

      Tất cả điều này, đều khiến suy nghĩ trăm bề cũng giải thích được.

      Nhưng mà tại, trực tiếp hỏi nàng, muốn nàng cam tâm tình nguyện cho tất cả.

      Chỉ mong, nàng có ở bên cạnh , trong lòng phải có mục đích bất lợi khác đối với ...

      Bằng ...

      Nghĩ đến đây, ánh mắt Huyền Lăng Phong nhìn Đồng Nhạc Nhạc khỏi xẹt qua phần phức tạp.

      Đối với tâm tư của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc biết.

      Giờ phút này, nàng nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, gương mặt khỏi sửng sốt.

      Dù sao, có lẽ lần đầu tiên Huyền Lăng Thương nàng như vậy.

      Tuy nhiên , nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc lại cảm giác bất đắc dĩ và uất ức.

      Bởi vì, nàng cảm thấy nơi nào chính mình đần độn, như thế nào Huyền Lăng Thương yên lành lại nàng là đứa ngốc đây!

      Trong lòng nghi hoặc, đôi môi đỏ mọng của Đồng Nhạc Nhạc chu lên, ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương càng là ai oán.

      Cúi đầu nhìn vẻ mặt hờn tủi của tiểu nữ tử kia, bạc môi Huyện Lăng Thương khỏi nhàng cong lên cái.

      Cũng ràng suy nghĩ trong lòng tiểu nữ tử.

      Dù sao, tiểu nữ này, tâm tư đơn thuần, lương thiện, trong lòng có chuyện gì, đều biểu lộ vô cùng tinh tế khuôn mặt tinh xảo nhắn kia.

      Nữ nhân đơn thuần thẳng thắn như thế, như thế nào phải là người gian trá!?.

      Còn nữa, nhớ lại vừa rồi tiểu nương này đối với mình toàn tâm toàn ý tin cậy, khíên tâm tình Huyền Lăng Thương khỏi khôi phục vài phần sung sứơng.

      Tuy nhiên, khóe miệng vui vẻ của Huyền Lăng Thương duy trì được khắc, chỉ thấy bóng dáng Lan Lăng Thiệu Giác nhanh chóng chạy tới.

      "Hoàng thượng, Tiểu Nhạc Tử, các ngươi cũng đều có việc gì !?"

      Lan Lăng Thiệu Giác mở miệng, gương mặt ôn văn nho nhã kia, đều là vẻ lo lắng.

      Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác , Đồng Nhạc Nhạc vẫn còn oa tại trong lòng Huyền Lăng Thương, gương mặt rạng rỡ, lập tức mở miệng .

      "Vương gia, nô tài có việc gì."

      Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, lại thấy dáng vẻ nàng bình yên vô , chân mày vốn cau lại, rốt cuộc giãn ra.

      "Các ngươi có việc gì là tốt rồi."

      Lan Lăng Thiệu Giác mở miệng, kêu lên vừa lòng.

      Có trời mới biết, mới vừa rồi nhìn thấy tiểu nữ tử này bị kèm hai bên, tâm của còn sợ hãi đến đâu.

      Chương 201-2 : Thiến
      Edit : Angelina Yang


      Đến sau đó, nhìn thấy con ngựa bị sợ hãi ngừng phóng điên cuồng hộc tốc. Mà cách đó xa, chính là vực sâu thấy đáy kia, Lan Lăng Thiệu Giác thấy vậy, sợ đến chỉ còn thiếu nước hồn cũng có.

      Còn tưởng rằng, thiếu nữ này như vậy mà hương tiêu ngọc vẫn. May là, nàng có việc gì. . .

      Nghĩ tới đây, Lan Lăng Thiệu Giác khỏi thở phào hơi.

      Sau khắc, dường như lại nghĩ đến cái gì , Lan Lăng Thiệu Giác hé môi,liền mở miệng với Huyền Lăng Thương .

      "Hoàng thượng, bắt được dâm tặc kia."

      Nghe được lời Lan Lăng Thiệu Giác , Huyền Lăng Thương bạc môi khỏi nhếch lên cái. gương mặt tuấn mỹ mê hoặc kia, càng là hoàn toàn lạnh như băng.

      Mà ngay cả người , cũng dường như nhanh chóng bao trùm thượng tầng sương lạnh.

      Cảm giác được thay đổi của nam nhân ở phía sau, khiến trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên cái.

      Cho dù nàng ngẩng đầu lên nhìn cũng biết, nam nhân tại tức giận phi thường.

      Hơn nữa, Thiên Tử giận dữ, hậu quả thiết tưởng chịu nổi!

      Chỉ là, cứ nghĩ tới chuyện vừa rồi, Đồng Nhạc Nhạc khỏi lòng vẫn còn sợ hãi.

      May là, Huyền Lăng Thương kịp thời đến cứu, bằng , nàng khẳng định bị dâm tặc kia làm hoen ố .

      Nghĩ đến đây, Đồng Nhạc Nhạc liền cảm giác được nghĩ mà sợ thôi, lập tức, khỏi rùng mình dữ dội cái.

      Có lẽ, là nhận thấy được thiếu nữ trong lòng khác thường, Huyền Lăng Thương đầu tiên là cúi đầu nhàng quét mắt liếc nhìn Đồng Nhạc Nhạc.

      Lập tức, ôm lấy cánh tay của Đồng Nhạc Nhạc căng thẳng theo bản năng.

      Như là muốn an ủi . . .

      Cảm giác được hành động của nam nhân, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc khỏi ấm áp.

      Sau khắc, liền nhìn thấy nam nhân bạc môi mở ra, trầm giọng .

      "Dẫn tới đây."

      Nam nhân mở miệng, thanh cơ hồ là vọng ra từ trong hầm băng.

      Có thể nghĩ, nam nhân giờ phút này tức giận ra sao.

      Nghe vậy, Lan Lăng Thiệu Giác mặt đầu tiên là có hơi sửng sốt, lập tức đưa tay ra hiệu.

      Sau khắc, chỉ thấy hai tên thị vệ, áp giải dâm tặc kia tới .

      Đến khi thấy dáng vẻ tại của dâm tặc kia, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc khỏi giật nảy lên cái.

      Chỉ thấy dâm tặc này, giờ phút này đầy người bùn đất. mặt, càng là xưng phù tím tái, khóe miệng vẫn còn chảy huyết, cũng biết là bị đánh, hay là mới rồi ngã xuống xe ngựa, va đập thành dáng vẻ này.

      Giờ phút này, dâm tặc kia phảng phất trong lòng biết chính mình gặp tai ương, trong mắt đều là vẻ kinh hoảng sợ hãi.

      Sau khi bị áp giải đến, càng là ngừng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ với Huyền Lăng Thương.

      "Hoàng thượng xin tha mạng a, Hoàng thượng xin tha mạng a. . ."

      Nhìn thấy dâm tặc quỳ xuống đất cầu xin tha thứ , lấy đâu ra vẻ kiêu ngạo đắc ý vừa rồi! ?

      Nghĩ đến chính mình mới rồi bị dâm tặc này hết ôm lại sờ, Đồng Nhạc Nhạc càng là cực kì tức tối!

      Có lẽ là nhận thấy được Đồng Nhạc Nhạc tức giận, huyết mâu của Huyền Lăng Thương đầu tiên là nhàng lóe ra phen, lập tức, bạc môi hơi hé ra, mở miệng hỏi.

      "Tiểu Nhạc Tử, ngươi cảm giác được, trẫm nên trừng phạt như thế nào! ?"

      Nghe được những lời Huyền Lăng Thương , Đồng Nhạc Nhạc vốn lúc tức giận thôi, mặt đầu tiên là sửng sốt.

      Dù sao, nàng căn bản ngờ, Huyền Lăng Thương lại hỏi như thế nàng.

      Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc lập tức ngây ngẩn cả người.

      Dâm tặc lúc quỳ mặt đất ràng cũng nghe được những lời Huyền Lăng Thương , lập tức chuyển ánh mắt sang người Đồng Nhạc Nhạc. Dáng vẻ mặt, đừng đáng thương đến đâu.

      "Vị tiên nữ này, van cầu ngươi đại nhân có đại lượng, tha thứ ta lần này đây ! Ta sau này cũng dám nữa, van cầu ngươi . . ."

      Nghe được dâm tặc kia ngừng khổ khổ cầu khẩn với chính mình, Đồng Nhạc Nhạc lại cũng chút đồng tình nào với .

      Dù sao, hồi tưởng mới rồi, dâm tặc này dùng ánh mắt đáng ghét như thế nhìn nàng, tại suy nghĩ chút, nàng đều vẫn còn cả người được tự nhiên.

      Lại nghĩ tiếp, ít nữ nhân vô tội trong sạch đều hủy ở tay . Mà tại triều đại này, nữ nhân trong sạch quan trọng thế nào, nàng là biết .

      Chính là, muốn nàng giết dâm tặc này, Đồng Nhạc Nhạc cũng xuống tay được.

      Dù sao, người này mặc dù tội đáng chết vạn lần, nàng phải là người nhẫn tâm . . .

      Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc đều ảo não, cũng biết, nên trừng trị dâm tặc này như thế nào mới phải. Dù sao, chuyện trừng phạt người thế này, nàng có kinh nghiệm!

      Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc cau đôi mày lại, khuôn mặt tinh xảo nhắn kia, càng là tràn đầy ảo não.

      Cuối cùng, Đồng Nhạc Nhạc thể làm gì khác hơn là ngước khuôn mặt nhắn tinh xảo buồn bực kia, mở miệng với Huyền Lăng Thương.

      "Hoàng thượng, dâm tặc này, là tội ác ngập trời, làm hại nhiều nữ nhân vô tội như vậy . Chính là, nô tài trong khoảnh khắc cũng biết nên trừng phạt như thế nào đây!"

      Nghe được những lời Đồng Nhạc Nhạc , lại thấy dáng vẻ Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy buồn bực , huyết mâu của Huyền Lăng Thương đầu tiên là nhàng lóe ra phen, nhưng cũng hề hỏi tiếp gì nữa.

      Chỉ là bạc môi hé mở, lạnh nhạt .

      "Nếu như thích làm thương tổn nữ nhân vô tội, như vậy, liền đem thiến , lại khiến dạo phố thị chúng. Có làm gương, xem ai còn dám làm ác."

      Huyền Lăng Thương mở miệng, giọng điệu lạnh nhạt, phảng phất là đến chuyện thời tiết hôm nay.

      Tuy nhiên, lời này của , nghe lọt vào trong tai mọi người, khiến trong lòng mọi người khỏi chấn động.

      Đặc biệt thị vệ bốn phía, đều thân là nam nhân, trong lòng biết, nơi đó chính là tôn nghiêm của vận mệnh nam nhân. nay, nếu bị thiến, vậy đối với nam nhân mà , quả thực so với giết càng dữ dội hơn!

      Đặc biệt dâm tặc kia, sau khi nghe được lời này của Huyền Lăng Thương , quả thực ngay cả ý định muốn chết cũng có .

      Dù sao, nữ nhân qua tay là vô số, tại muốn thiến , quả thực so với giết càng tàn khốc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :