1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Dưỡng chồn thành hậu, Tà mị lãnh đế ôn nhu yêu - Túy Mộng Khinh Cuồng (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 196-1 : Tiểu Nhạc Tử hiến kế

      Edit : X Trang Moon


      lúc sau Đồng Nhạc Nhạc vội vội vàng vàng quay trở lại Ngự Thư Phòng, liền nhanh chóng đem khay trà thơm đặt ở trước bàn.

      Huyền Lăng Thương vốn lúc chăm chú phê duyệt tấu chương thấy vậy, thuận tay cầm lấy trà thơm ở bàn , đầu tiên là nhàng uống hớp, lập tức, bạc môi hé mở, nhạt nhòa .

      "Tại sao thời gian dài như vậy! ?"

      Nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, mặt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, lập tức dám giấu diếm, mở miệng .

      "Mới vừa rồi ở đường trở về nô tài có gặp phải Lan Lăng Vương, cho nên trì hoãn phen, xin Hoàng thượng thứ tội."

      Nghe được những lời của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương sửng sốt, lập tức, huyết mâu động lòng người mới từ từ ngước lên, lẳng lặng rơi người Đồng Nhạc Nhạc.

      Tiếp xúc với đôi mắt sâu thẳm động lòng người của nam nhân kia, mặt Đồng Nhạc Nhạc sửng sốt, chỉ cảm thấy ánh mắt kì dị cổ quái của nam nhân trước mặt, hình như là tìm tòi nghiên cứu cái gì đó.

      Chỉ là sau khắc, chờ nàng phục hồi lại tinh thần, bên ngoài tiểu thái giám liền vội vã vào, sau khi tiểu thái giám vào, lập tức quỳ gối xuống .

      "Khởi bẩm Hoàng thượng, Lan Lăng Vương cầu kiến."

      "Ừ,cho vào đây !"

      Huyền Lăng Thương nghe vậy, chỉ là nhàn nhạt , lập tức, cầm lấy trà thơm trong tay, tiếp tục nhấm nháp .

      Huyền Lăng Thương thần sắc như thường, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tuy cảm giác được nơi nào là lạ, lại hề suy nghĩ nhiều mặt khác, vì Lan Lăng Thiệu Giác tiến vào.

      Lại thấy sau khi Lan Lăng Thiệu Giác vào, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là đối với Lan Lăng Thiệu Giác nhàng gật đầu, lập tức, liền nhanh chóng ra ngoài chuẩn bị trà.

      Đợi đến lúc trở về, chỉ thấy Lan Lăng Thiệu Giác ngồi xuống , cùng Huyền Lăng Thương bàn bạc cái gì đó.

      "Hoàng thượng bảo thần xử lý chuyện kia, tại làm tốt , chuyện đích xác như Hoàng thượng dự liệu."

      Nghe được lời của Lan Lăng Thiệu Giác, Huyền Lăng Thương đầu tiên là cong môi cười lạnh tiếng, cảm giác trong mắt lóe ra vài phần lạnh buốt.

      "Quả như thế, nếu muốn quay về kinh, như vậy, trẫm liền tùy tâm nguyện! Trẫm muốn nhìn chút, còn có thể mang cái gì đặc biệt đến!"

      Huyền Lăng Thương mở miệng, giọng điệu lạnh như băng, trong mắt tức giận cùng khinh thường, càng là che dấu chút nào.

      Đồng Nhạc Nhạc vừa mới vào dâng trà thấy vậy, trong lòng trái lại nghi hoặc .

      Dù sao, nàng là lần đầu tiên nhìn thấy thần sắc của Huyền Lăng Thương như thế.

      Bọn họ rốt cuộc về ai! ? Tại sao Huyền Lăng Thương bộ dáng vẻ khinh thường chán ghét ! ?

      Trong lòng nghi hoặc, Đồng Nhạc Nhạc vừa cầm trong tay trà thơm nhàng đưa tới tay Lan Lăng Thiệu Giác.

      Lan Lăng Thiệu Giác thấy vậy, nhàng tiếp nhận, lại từ từ nhấm nháp chút.

      Lập tức, khuôn mặt tuấn tú vừa nhấc, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là lộ vui vẻ.

      "Ừ, Trà Tiểu Nhạc Tử pha , là càng ngày càng thơm đây!"

      Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, mặt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, lập tức, khóe miệng cong lên cái..

      "Ha hả, Vương Gia quá khen."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng cười , dù sao, được người khen ngợi như thế, đều làm cho lòng người sung sướng.

      trong lúc tâm tình Đồng Nhạc Nhạc sung sướng, cũng hề nhận thấy được, ở sau lưng nàng, đạo ánh mắt nóng rực, chính lúc gắt gao nhìn nàng chằm chằm.

      Ngẩng đầu nhìn tiểu thái giám đứng trước , giờ phút này mặt mày chúm chím đối với nam nhân khác, khiến Huyền Lăng Thương mày kiếm đầu tiên là có hơi cau lại cái, giữa huyết mâu động lòng người kia, càng là xẹt qua phần vui vẻ.

      Tiểu nữ tử chết tiệt này , nàng nhớ chính mình là thân phận gì sao! ?

      Nàng là nữ nhân của , còn dám cười với nam nhân khác! ? Hơn nữa, lại là ở trước mặt !

      Lá gan là rất lớn!

      Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Thương bạc môi khẽ nhếch, đồng mâu nhìn phía Đồng Nhạc Nhạc, càng là có hơi nhíu lại. Dđlqđ#XTrangMoon

      Đồng Nhạc Nhạc vốn lúc cùng với Lan Lăng Thiệu Giác mỉm cười, đột nhiên nhận thấy, đạo ánh mắt nóng rực, chính lúc gắt gao nhìn nàng chằm chằm.

      Cảm giác được điều này, Đồng Nhạc Nhạc khỏi nhìn lại theo đạo ánh mắt nóng rực kia, đối đầu, là Huyền Lăng Thương cùng đôi mắt sâu thẳm hút hồn mà sắc bén .

      Chỉ thấy nam nhân đồng mâu có hơi híp, trong ánh mắt nhìn nàng, sắc bén mà nóng rực.

      Bị nhìn chăm chú như thế, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy cả người từ đầu tới chân cứng đờ, khổ thể tả.

      Lại thế nữa rồi!

      Huyền Lăng Thương này, gần đây biết như thế nào, luôn trở nên trái lại.

      Mỗi lần nàng cùng những người khác chuyện, luôn dùng ánh mắt như vậy nhìn chăm chú chính mình, phảng phất như phải đem cả người nàng nuốt vào bụng .

      Lại phảng phất, dường như rất tức giận.

      Chỉ là, nàng rốt cuộc nơi nào làm đúng, phải nha!

      Mỗi lần đều dùng ánh mắt như vậy nhìn chăm chú chính mình, khiến Đồng Nhạc Nhạc cảm giác được, chính mình giống như là con mồi bị mãnh thú nhìn chăm chú , suy nghĩ chút, hoàn toàn choáng ngợp a! Dđlqđ#XTrangMoon

      Liền tại lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc khóc ra nước mắt, Lan Lăng Thiệu Giác phảng phất nhận thấy được cái gì, hắc mâu đẹp mắt kia , nhàng nhìn vào Đồng Nhạc Nhạc ở trước người.

      Lại nhìn thấy khuôn mặt bé kia của người trước mắt tràn đấy vẻ khốn khố ,lập tức sửng sốt .









      Chương 196-2 : Tiểu Nhạc Tử hiến kế
      Edit : X Trang Moon


      Lập tức, liền theo ánh mắt của Đồng Nhạc Nhạc nhìn lại.

      Liền thấy gương mặt u vui của nam nhân đó, hắc mâu đẹp kia khỏi lóe phen.

      Mấy tháng thấy, Huyền Lăng Thương hình như trở nên có hơi giống trước nữa. . .

      Đặc biệt đối thoại ở giữa hai người, hình như nơi nào là lạ.

      Chẳng lẽ là, trong khoảng thời gian rời này, xảy ra chuyện gì,mà biết sao! ?

      Tại lúc Lan Lăng Thiệu Giác thầm nghĩ trong lòng, Huyền Lăng Thương vốn chớp mắt nhìn chăm chú Đồng Nhạc Nhạc, dường như phảng phất nhận ra cái gì, huyết mâu nhàng quét nhanh lượt.Dđlqđ#XTrangMoon

      Nhận thấy được ánh mắt Lan Lăng Thiệu Giác mang theo tìm tòi nghiên cứu, gắt gao nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ, khuôn mặt tuấn tú đầu tiên là có hơi sửng sốt, lập tức, liền khôi phục vẻ lạnh lùng trong dĩ vãng.

      Đồng thời, cũng thu hồi lại ánh mắt rơi tại người Đồng Nhạc Nhạc

      Đến lúc nhận thấy được, ánh mắt sắc bén kia của Huyền Lăng Thương cuối cùng dời , trái tim Đồng Nhạc Nhạc vốn thít lại chặt, rốt cuộc thả lỏng.

      Sau khi thở phào nhõm hơi, Đồng Nhạc Nhạc liền yên lặng đứng ở phía sau Huyền Lăng Thương.

      Khi Đồng Nhạc Nhạc cúi đầu xuống tùy ý đứng tại phía sau mình, Huyền Lăng Thương nhàng mấp máy bạc môi, lại thêm gì nữa.

      Trái lại Lan Lăng Thiệu Giác, như là nghĩ đến cái gì, hé ra làn môi hồng, mở miệng .

      "Đúng rồi, thần vừa mới trở về, nghe về chuyện tình của nhà Lý đại nhân, Kinh thành gần đây xuất tên dâm tặc, võ công cao cường, khinh công tốt, ít nữ nhân xinh đẹp bị phá hủy trong sạch . Mà ngay cả thiên kim của nhà Lý đại nhân, hôm qua cũng lọt vào bất hạnh."

      Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, Huyền Lăng Thương bạc môi mấp máy, lập tức mở miệng .

      "Đúng vậy, chuyện này ở kinh thành sớm ầm ĩ làm lòng người hoảng sợ, nghe , dâm tặc này, chỉ có gây án ở trong kinh thành, tại địa phương khác cũng phá hủy trong sạch của ít nương trẻ trung xinh đẹp ,chỉ tiếc, khinh công giỏi, luôn đến bóng hình, tung tích, cho dù phái bao nhiêu người, đều bắt được , đáng ghét!"

      những lời này, Huyền Lăng Thương sắc mặt u, ràng phi thường vui.

      Dù sao, người này tại ngay trước mắt làm ra chuyện như vậy, hiển nhiên là khiêu chiến uy nghiêm của hoàng gia!

      đường đường là vua của nước, sao có thể để tên côn đồ làm xằng làm bậy như thế ! ?

      Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Thương bạc môi hé mở, mở miệng .

      "Vừa lúc ngươi trở về, chuyện này liền giao cho ngươi tới xử lý ! Ngươi cảm thấy , chuyện này nên giải quyết như thế nào." Dđlqđ#XTrangMoon

      Nghe được những lời của Huyền Lăng Thương, Lan Lăng Thiệu Giác đầu tiên cúi đầu trầm tư khắc, lập tức, hé mở làn môi hồng, mở miệng .

      "Người này võ công cao cường, khinh công lại giỏi, nếu như người bình thường, khẳng định là đánh lại , lại , người này đến bóng hình, tung tích, muốn bắt , dễ vậy sao! ?"

      Nhìn dáng vẻ Lan Lăng Thiệu Giác tràn đầy buồn bực, Đồng Nhạc Nhạc nguyên bản tùy ý đứng ở bên, nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, dường như đột nhiên nghĩ đến cái gì, mắt nhung lập tức sáng ngời.

      Chỉ là, ngại với Huyền Lăng Thương ở chỗ này, biết có nên hay .

      Trong khi Đồng Nhạc Nhạc do dự , cũng biết, Huyền Lăng Thương ngồi ở trước người nàng, kỳ luôn thỉnh thoảng chú ý nhìn nàng chằm chằm.

      Giờ phút này, lại thấy người bé phía sau, bộ nghĩ đến cái gì, dáng vẻ muốn lại thôi.

      Huyết mâu đầu tiên là nhàng lóe ra phen, lập tức, bạc môi hé mở, nhạt nhòa .

      "Tiểu Nhạc Tử, ngươi là nghĩ đến cái gì ? !"

      Nam nhân mở miệng, giọng điệu tuy là câu nghi vấn, lại cực kì khẳng định.

      Nghe vậy, mặt Đồng Nhạc Nhạc khỏi sửng sốt, trong lòng giật mình.

      Nam nhân này chẳng lẽ là mắt mọc ở sau đầu hay sao! ?

      Bằng , cũng có quay đầu đến, làm sao biết tâm tư của nàng! ?

      Liền trong thời gian Đồng Nhạc Nhạc kinh ngạc, Lan Lăng Thiệu Giác ngồi ở đây , nghe được những lời Huyền Lăng Thương , hắc mâu đẹp mắt kia , cũng rơi tại người Đồng Nhạc Nhạc.

      "Tiểu Nhạc Tử, ngươi là nghĩ đến biện pháp gì ! ?"

      Nghe được lời của Lan Lăng Thiệu Giác, lại thấy ánh mắt của Huyền Lăng Thương và Lan Lăng Thiệu Giác vội vàng rơi tại người mình.

      mặt Đồng Nhạc Nhạc lập tức buồn bực, nhưng mà, vẫn mở miệng ra chi tiết.

      "Nô tài nghĩ tới biện pháp, chỉ là biết có được hay ."

      Nghe được những lời của Đồng Nhạc Nhạc, lại thấy khuôn mặt nhắn tràn đầy quẫn bách của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương bạc môi có hơi cong lên cái, mở miệng .

      " thử nghe chút."

      Nghe được những lời Huyền Lăng Thương , Đồng Nhạc Nhạc cũng hề do dự nữa, mở miệng ra suy nghĩ trong lòng của chính mình .

      "Kỳ , nô tài cũng nghe chuyện tình dâm tặc này, dâm tặc này, võ công cũng được, chỉ là khinh công phi thường tốt, mỗi lần gây án, đều giống như cá chạch bỏ trốn mất dạng, cho nên mới làm người bắt được ! như vậy, chúng ta bằng căn cứ theo xu hướng phạm tội của , lập ra cái bẫy khiến lâm vào cảnh xin mời vào rọ!"

      Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, dường như Lan Lăng Thiệu Giác nghĩ đến cái gì, hắc mâu lập tức sáng ngời. Dđlqđ#XTrangMoon

      "Tiểu Nhạc Tử ý của ngươi, là tính toán tìm mỹ nữ, dẫn động dâm tặc này xuất ! ?"

      Nghe được lời này của Lan Lăng Thiệu Giác, Đồng Nhạc Nhạc lập tức gật đầu cười .

      "Vương Gia sai! Chỉ cần chúng ta tìm người tuyệt thế đại mỹ nữ, dẫn dâm tặc kia ra, lại thiết kế tiếp Thiên La Địa Võng, còn sợ bắt được dâm tặc kia sao! ?"
      Friendangel2727 thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,953
      Chương 197-1: Thay nữ trang
      Edit: Hoa Như Tỷ Tỷ


      Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, đôi mắt của Huyền Lăng Thương và Lan Lăng Thiệu Giáclập tức sáng ngời, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là mang theo tán thưởng lộ .

      "Ha hả, Tiểu Nhạc Tử, biện pháp của ngươi tồi , ngươi liền làm ! Nếu như có thể bắt được tên dâm tặc này, ngươi chính là được ghi nhớ và lập được công đây !"

      Nghe được lời tán thưởng cũa Lan Lăn Thiệu Giác , Đồng Nhạc Nhạc có hơi ngượng ngùng.

      Đưa tay gãi gãi sau gáy, mở miệng cười ha ha .

      "Ha ha, cái gì mà ghi nhớ với ghi nhớ, lập được công hay đều sao cả . Chỉ cần có thể bắt được cái tên dâm tặc đáng ghét kia, tiểu nhân liền cảm thấy mỹ mãn rồi!"

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng cười .

      Dù sao, nàng cũng là thân là nữ nhân, thể nhìn tên côn đồ khi dễ nữ nhi trong Kinh thành như thế !

      Liền vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc suy nghĩ , mặc dù Huyền Lăng Thương ngồi bên lên tiếng, nhưng tai vẫn nghe được lời này của nàng, như là nghĩ đến cái gì đó, huyết mâu động lòng người, đột nhiên lóe ra cái.

      Lập tức, bạc môi nhếch lên, mở miệng trầm giọng .

      "Biện pháp của Tiểu Nhạc Tử tệ, nhưng mà trẫm cảm giác được, nếu như chỉ là tìm người nữ nhân xinh đẹp, phải kế sách vẹn toàn. Nếu như xảy ra bất ngờ, khẳng định kia như vậy còn trong sạch. bằng, chúng ta tìm người, tướng mạo tương đối giống như nữ nhân , nam trang giả nữ trang, như thế coi như khỏi có cái gì bất ngờ. Như vậy cũng tổn thất cái gì, các ngươi cảm thấy thế nào ! ?"

      Nghe được những lời Huyền Lăng Thương , Đồng Nhạc Nhạc cảm giác được hữu lý, khỏi gật đầu, mở miệng .

      "Cái đó đúng rồi, mọi việc tuyệt đối, nếu như có thể tìm được nam trang giả thành nương xinh đẹp làm mồi câu, có thể dụ ra rồi ."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, tỏ vẻ đồng ý.

      Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, huyết mâu của Huyền Lăng Thương khỏi lóe ra cái, lập tức, bạc môi hé mở, mở miệng .

      "Như vậy, Tiểu Nhạc Tử, ngươi thấy ai thích hợp nhất đây! ?"

      "A! ? Cái...này, nô tài cũng ràng lắm a!"

      tại Huyền Lăng Thương đột nhiên chuyển vấn đề này đến người mình, mặt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, lập tức mở miệng .

      Dù sao, nàng chỉ là nghĩ tới biện pháp, lại ngờ, bây giờ tìm ai để nam trang giả nữ trang làm mồi câu đây a.

      Tuy nhiên, liền tại lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc, lại thấy Huyền Lăng Thương trong ánh mắt nhìn nàng, mang theo nụ cười như có như .

      Bị ánh mắt của Huyền Lăng Thương cười như có như , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy dựng ngược tóc gáy, cỗ cảm xúc lại lần nữa trào dâng trong lòng.

      Trong lòng chính lúc bất an , kế tiếp, lại nghe được lời nam nhân như vậy, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy giống như Ngũ Lôi giáng xuống đầu , '"ầm" tiếng, hoàn toàn rung động.

      Đôi mắt mở to, chu cái miệng , lập tức giật mình la lên thành tiếng

      "Cái gì! ?"

      Nghe được Đồng Nhạc Nhạc giật mình la lên, lại thấy nàng tràn đầy dáng vẻ dám tin dáng, Huyền Lăng Thương cũng là khóe miệng cong lên cái, chậm rãi mở miệng .

      "Trẫm cảm giác được, ngươi là lựa chọn thích hợp nhất !"

      Huyền Lăng Thương mở miệng, gằn từng tiếng, lặp lại lời mới vừa rồi .

      Nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc rung động .

      Dù sao, nàng căn bản chưa từng nghĩ đến, Huyền Lăng Thương kêu nàng làm ...mồi câu.

      Phải biết rằng, nàng vốn là chính là nữ trang giả nam trang làm thái giám, nếu như nàng quay về giả nữ trang , nếu như bị Huyền Lăng Thương phát làm sao bây giờ! ?

      Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc sau khi phục hồi tinh thần lại , lập tức lắc đầu như sóng vỗ bờ, cuống quít .

      "Hoàng thượng, nô tài ngu dốt, chỉ sợ phụ lòng hoàng thượng kỳ vọng cao."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, mặt mày bối rối.

      muốn vậy, nàng là tuyệt đối, tuyệt đối thể đồng ý!

      tại lòng dạ Đồng Nhạc Nhạc rối bời, mất bình tĩnh , Lan Lăng Thiệu Giác ngồi ở bên , sau khi tai nghe được lời của Huyền Lăng Thương, mặt cũng kinh ngạc thôi.

      Dù sao, thân phận của tiểu thái giám trước mắt này, chính là biết đến.

      Nếu như nàng quay về mặc nữ trang, bị Huyền Lăng Thương phát . . .

      Tuy , và Huyền Lăng Thương từ cùng nhau lớn lên, tuy nhiên, lại ích kỷ che giấu thân phận của nữ nhân này. . .

      Đơn giản là, tư lợi. . .

      Giờ phút này, lại nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, Lan Lăng Thiệu Giác trong lòng rung động rất nhiều, hơn nữa là nghi hoặc và kinh ngạc.

      Dù sao, đối với cá tính của Huyền Lăng Thương , tuyệt ra những lời như vậy.

      Chẳng lẽ là, Huyền Lăng Thương , cũng biết cái gì sao! ?

      Nghĩ tới đây, chân mày Lan Lăng Thiệu Giác khỏi nhàng cau lại cái, trong mắt đều là trầm tư. . .

      Đối với Lan Lăng Thiệu Giác là trầm tư thôi, Đồng Nhạc Nhạc giờ phút này ngay cả ý định muốn chết cũng có .

      Ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, càng là khẩn trương hốt hoảng thôi.

      Giờ phút này, nàng chỉ là khẩn cầu, Huyền Lăng Thương có thể thay đổi chủ ý.

      Tuy , nàng trước đây là tiểu điêu , mỗi lần hóa thân thành người, đều là vào buổi tối đen thui , chỉ là, nàng vẫn sợ hãi, Huyền Lăng Thương nhận ra nàng a. . .

      tại Đồng Nhạc Nhạc sợ hết hồn hết vía , Huyền Lăng Thương cũng là bạc môi mở ra, nhạt nhòa .

      "Ngươi như thế nào là ngu dốt đây! ? Mới vừa rồi ngươi nếu có thể nghĩ đến biện pháp tốt như vậy , liền chứng minh Tiểu Nhạc Tử ngươi cơ trí hơn người , dung mạo của ngươi nếu như giả nữ trang, coi như là hoàn thành nữ nhân, tuyệt đối để cho người ta phát giác, cho nên trẫm tuyệt đối, ngươi là thích hợp nhất ."

      Nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc cau đôi mày lại, liền ngay cả ý định muốn chết cũng có .

      Hé mở làn môi hồng, lại lần nữa làm giãy dụa sắp chết.

      "Chính là Hoàng thượng, nô tài. . ."

      Đồng Nhạc Nhạc vẫn còn tính toán cái gì, để khiến Huyền Lăng Thương thay đổi chủ ý.

      Lại thấy Huyền Lăng Thương bạc môi hé mở, nhạt nhòa .

      "Trẫm, tâm ý quyết."

      Nam nhân mở miệng, giải quyết dứt khoát.

      Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy cả thế giới đều ở trước mặt nàng sụp đổ .

      Trời ạ!

      Giết nàng ! ! !

      . . .

      Huyền Lăng Thương làm việc mạnh như sấm sét, hôm qua dứt khoác giải quyết đến cùng, liền có cơ hội...khiến Đồng Nhạc Nhạc cự tuyệt .

      Hôm sau, sớm, bộ nữ trang, liền xuất ở trước mặt Đồng Nhạc Nhạc .

      Chỉ thấy trước mắt là bộ nữ trang màu hồng nhạt, Đồng Nhạc Nhạc lập tức trợn tròn mắt.

      Đối với vẻ kinh ngạc sững sờ của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương tùy ý đứng tại trước mặt nàng , chỉ là bạc môi có hơi mở ra, nhạt nhòa .

      "Thay nó!"

      Nam nhân mở miệng, giọng điệu mặc dù nhạt nhòa, chỉ là bên trong lại hàm chứa uy nghiêm để bất cứ ai cự tuyệt .

      Nghe được lời này của nam nhân ,nhìn thấy vẻ mặt tuấn tú uy nghiêm của nam nhân kia, Đồng Nhạc Nhạc mi tâm lập tức cau lại cái, khuôn mặt nhắn cau có , bộ dáng vẻ cực kì khốn khổ , mở miệng .

      "Hoàng thượng, nô tài phải mặc cái...này sao! ? Chính là, nô tài là thái giám a. . ."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, vẻ mặt khóc lóc .

      Dù sao , nếu như nàng thay bộ màu hồng này , nếu như bị Huyền Lăng Thương phát . . .
      Friendangel2727 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,953
      Chương 197-1: Thay nữ trang
      Edit: Hoa Như Tỷ Tỷ


      Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, đôi mắt của Huyền Lăng Thương và Lan Lăng Thiệu Giáclập tức sáng ngời, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là mang theo tán thưởng lộ .

      "Ha hả, Tiểu Nhạc Tử, biện pháp của ngươi tồi , ngươi liền làm ! Nếu như có thể bắt được tên dâm tặc này, ngươi chính là được ghi nhớ và lập được công đây !"

      Nghe được lời tán thưởng cũa Lan Lăn Thiệu Giác , Đồng Nhạc Nhạc có hơi ngượng ngùng.

      Đưa tay gãi gãi sau gáy, mở miệng cười ha ha .

      "Ha ha, cái gì mà ghi nhớ với ghi nhớ, lập được công hay đều sao cả . Chỉ cần có thể bắt được cái tên dâm tặc đáng ghét kia, tiểu nhân liền cảm thấy mỹ mãn rồi!"

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng cười .

      Dù sao, nàng cũng là thân là nữ nhân, thể nhìn tên côn đồ khi dễ nữ nhi trong Kinh thành như thế !

      Liền vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc suy nghĩ , mặc dù Huyền Lăng Thương ngồi bên lên tiếng, nhưng tai vẫn nghe được lời này của nàng, như là nghĩ đến cái gì đó, huyết mâu động lòng người, đột nhiên lóe ra cái.

      Lập tức, bạc môi nhếch lên, mở miệng trầm giọng .

      "Biện pháp của Tiểu Nhạc Tử tệ, nhưng mà trẫm cảm giác được, nếu như chỉ là tìm người nữ nhân xinh đẹp, phải kế sách vẹn toàn. Nếu như xảy ra bất ngờ, khẳng định kia như vậy còn trong sạch. bằng, chúng ta tìm người, tướng mạo tương đối giống như nữ nhân , nam trang giả nữ trang, như thế coi như khỏi có cái gì bất ngờ. Như vậy cũng tổn thất cái gì, các ngươi cảm thấy thế nào ! ?"

      Nghe được những lời Huyền Lăng Thương , Đồng Nhạc Nhạc cảm giác được hữu lý, khỏi gật đầu, mở miệng .

      "Cái đó đúng rồi, mọi việc tuyệt đối, nếu như có thể tìm được nam trang giả thành nương xinh đẹp làm mồi câu, có thể dụ ra rồi ."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, tỏ vẻ đồng ý.

      Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, huyết mâu của Huyền Lăng Thương khỏi lóe ra cái, lập tức, bạc môi hé mở, mở miệng .

      "Như vậy, Tiểu Nhạc Tử, ngươi thấy ai thích hợp nhất đây! ?"

      "A! ? Cái...này, nô tài cũng ràng lắm a!"

      tại Huyền Lăng Thương đột nhiên chuyển vấn đề này đến người mình, mặt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, lập tức mở miệng .

      Dù sao, nàng chỉ là nghĩ tới biện pháp, lại ngờ, bây giờ tìm ai để nam trang giả nữ trang làm mồi câu đây a.

      Tuy nhiên, liền tại lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc, lại thấy Huyền Lăng Thương trong ánh mắt nhìn nàng, mang theo nụ cười như có như .

      Bị ánh mắt của Huyền Lăng Thương cười như có như , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy dựng ngược tóc gáy, cỗ cảm xúc lại lần nữa trào dâng trong lòng.

      Trong lòng chính lúc bất an , kế tiếp, lại nghe được lời nam nhân như vậy, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy giống như Ngũ Lôi giáng xuống đầu , '"ầm" tiếng, hoàn toàn rung động.

      Đôi mắt mở to, chu cái miệng , lập tức giật mình la lên thành tiếng

      "Cái gì! ?"

      Nghe được Đồng Nhạc Nhạc giật mình la lên, lại thấy nàng tràn đầy dáng vẻ dám tin dáng, Huyền Lăng Thương cũng là khóe miệng cong lên cái, chậm rãi mở miệng .

      "Trẫm cảm giác được, ngươi là lựa chọn thích hợp nhất !"

      Huyền Lăng Thương mở miệng, gằn từng tiếng, lặp lại lời mới vừa rồi .

      Nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc rung động .

      Dù sao, nàng căn bản chưa từng nghĩ đến, Huyền Lăng Thương kêu nàng làm ...mồi câu.

      Phải biết rằng, nàng vốn là chính là nữ trang giả nam trang làm thái giám, nếu như nàng quay về giả nữ trang , nếu như bị Huyền Lăng Thương phát làm sao bây giờ! ?

      Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc sau khi phục hồi tinh thần lại , lập tức lắc đầu như sóng vỗ bờ, cuống quít .

      "Hoàng thượng, nô tài ngu dốt, chỉ sợ phụ lòng hoàng thượng kỳ vọng cao."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, mặt mày bối rối.

      muốn vậy, nàng là tuyệt đối, tuyệt đối thể đồng ý!

      tại lòng dạ Đồng Nhạc Nhạc rối bời, mất bình tĩnh , Lan Lăng Thiệu Giác ngồi ở bên , sau khi tai nghe được lời của Huyền Lăng Thương, mặt cũng kinh ngạc thôi.

      Dù sao, thân phận của tiểu thái giám trước mắt này, chính là biết đến.

      Nếu như nàng quay về mặc nữ trang, bị Huyền Lăng Thương phát . . .

      Tuy , và Huyền Lăng Thương từ cùng nhau lớn lên, tuy nhiên, lại ích kỷ che giấu thân phận của nữ nhân này. . .

      Đơn giản là, tư lợi. . .

      Giờ phút này, lại nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, Lan Lăng Thiệu Giác trong lòng rung động rất nhiều, hơn nữa là nghi hoặc và kinh ngạc.

      Dù sao, đối với cá tính của Huyền Lăng Thương , tuyệt ra những lời như vậy.

      Chẳng lẽ là, Huyền Lăng Thương , cũng biết cái gì sao! ?

      Nghĩ tới đây, chân mày Lan Lăng Thiệu Giác khỏi nhàng cau lại cái, trong mắt đều là trầm tư. . .

      Đối với Lan Lăng Thiệu Giác là trầm tư thôi, Đồng Nhạc Nhạc giờ phút này ngay cả ý định muốn chết cũng có .

      Ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, càng là khẩn trương hốt hoảng thôi.

      Giờ phút này, nàng chỉ là khẩn cầu, Huyền Lăng Thương có thể thay đổi chủ ý.

      Tuy , nàng trước đây là tiểu điêu , mỗi lần hóa thân thành người, đều là vào buổi tối đen thui , chỉ là, nàng vẫn sợ hãi, Huyền Lăng Thương nhận ra nàng a. . .

      tại Đồng Nhạc Nhạc sợ hết hồn hết vía , Huyền Lăng Thương cũng là bạc môi mở ra, nhạt nhòa .

      "Ngươi như thế nào là ngu dốt đây! ? Mới vừa rồi ngươi nếu có thể nghĩ đến biện pháp tốt như vậy , liền chứng minh Tiểu Nhạc Tử ngươi cơ trí hơn người , dung mạo của ngươi nếu như giả nữ trang, coi như là hoàn thành nữ nhân, tuyệt đối để cho người ta phát giác, cho nên trẫm tuyệt đối, ngươi là thích hợp nhất ."

      Nghe được lời này của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc cau đôi mày lại, liền ngay cả ý định muốn chết cũng có .

      Hé mở làn môi hồng, lại lần nữa làm giãy dụa sắp chết.

      "Chính là Hoàng thượng, nô tài. . ."

      Đồng Nhạc Nhạc vẫn còn tính toán cái gì, để khiến Huyền Lăng Thương thay đổi chủ ý.

      Lại thấy Huyền Lăng Thương bạc môi hé mở, nhạt nhòa .

      "Trẫm, tâm ý quyết."

      Nam nhân mở miệng, giải quyết dứt khoát.

      Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy cả thế giới đều ở trước mặt nàng sụp đổ .

      Trời ạ!

      Giết nàng ! ! !

      . . .

      Huyền Lăng Thương làm việc mạnh như sấm sét, hôm qua dứt khoác giải quyết đến cùng, liền có cơ hội...khiến Đồng Nhạc Nhạc cự tuyệt .

      Hôm sau, sớm, bộ nữ trang, liền xuất ở trước mặt Đồng Nhạc Nhạc .

      Chỉ thấy trước mắt là bộ nữ trang màu hồng nhạt, Đồng Nhạc Nhạc lập tức trợn tròn mắt.

      Đối với vẻ kinh ngạc sững sờ của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương tùy ý đứng tại trước mặt nàng , chỉ là bạc môi có hơi mở ra, nhạt nhòa .

      "Thay nó!"

      Nam nhân mở miệng, giọng điệu mặc dù nhạt nhòa, chỉ là bên trong lại hàm chứa uy nghiêm để bất cứ ai cự tuyệt .

      Nghe được lời này của nam nhân ,nhìn thấy vẻ mặt tuấn tú uy nghiêm của nam nhân kia, Đồng Nhạc Nhạc mi tâm lập tức cau lại cái, khuôn mặt nhắn cau có , bộ dáng vẻ cực kì khốn khổ , mở miệng .

      "Hoàng thượng, nô tài phải mặc cái...này sao! ? Chính là, nô tài là thái giám a. . ."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, vẻ mặt khóc lóc .

      Dù sao , nếu như nàng thay bộ màu hồng này , nếu như bị Huyền Lăng Thương phát . . .

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,953
      Chương 197-2 : Thay nữ trang
      Edit: Hoa Như Tỷ Tỷ


      Hậu quả thiệt tưởng tượng nổi a!

      tại trong lòng Đồng Nhạc Nhạc khổ thể tả , Huyền Lăng Thương nghe được những lời của Đồng Nhạc Nhạc , lại thấy khuôn mặt nhắn của nàng cực kì khốn khổ, gương mặt tuấn tú kia , cũng là hoàn toàn lạnh lùng.

      đôi huyết mâu sâu thẳm hút hồn, liền như vậy chớp mắt rơi tại người Đồng Nhạc Nhạc, làm Đồng Nhạc Nhạc dựng ngược tóc gáy, khổ thể tả.

      Bởi vì vị nam nhân này mực trầm lặng ít , cả người lại tản ra loại khí phách vương giả từ lúc sinh ra .

      Mỗi lần, bị lẳng lặng nhìn như thế, Đồng Nhạc Nhạc lại rung lên , có cảm giác như bị nhìn thấu.

      Cho nên mỗi lần, Đồng Nhạc Nhạc sợ hãi nhất, chính là Huyền Lăng Thương lại nhìn nàng như vậy.

      nếu như đúng cái gì , khiến lòng của nàng, đều giống như mười lăm cái thùng đè lên người, tâm thần bất định.

      tại Đồng Nhạc Nhạc bị Huyền Lăng Thương nhìn đến dựng ngược tóc gáy , nam nhân này sau khi trầm lặng rất lâu, lập tức, bạc môi hé mở, nhạt nhòa .

      "Lấy dung mạo của ngươi , thân giả nữ trang, ai biết ngươi phải nữ nhân! ? Vậy mà, Tiểu Nhạc Tử ngươi vẫn còn hậm hực khi mặc bộ đồ giả nữ trang này như thế! ?"

      Nam nhân mở miệng, lời kia, như là vô tâm có lòng dạ, mà cũng là cố ý. Đồng Nhạc Nhạc nghe vậy , khiến tâm Đồng Nhạc Nhạc khỏi giật nảy lên cái.

      biết là làm tặc luôn chột dạ như vậy, hay do câu của Huyền Lăng Thương có hàm ý khác, khiến Đồng Nhạc Nhạc sợ hết hồn hết vía.

      tại trong lòng Đồng Nhạc Nhạc vô cùng thấp thỏm , lại thấy Huyền Lăng Thương xoay người, ngồi ở bên.

      Lập tức, đưa tay cầm lên ly trà thêm sớm để ở đây, tinh tế nhấm nháp thưởng thức .

      Dáng vẻ này của Huyền Lăng Thương , hiển nhiên là thể thương lượng .

      Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc tuy là bất đắc dĩ, nhưng cũng là có biện pháp khác .

      thể làm gì khác hơn là cầm lấy bộ quần áo và trang sức ở trước mặt mình, đến nội thất thay đổi .

      cho cùng, sau khi Đồng Nhạc Nhạc tới triều đại này , cho tới bây giờ vẫn còn có thay nữ trang .

      Giờ phút này, Đồng Nhạc Nhạc mặc quần áo xong, nhìn thấy chính mình trong gương đồng , cả người đều sợ ngây ra.

      Chỉ thấy, nữ trang tinh xảo, váy lụa mặc người , chính là loại Bách Điệp thịnh hành nhất lúc này.

      Cổ áo có rất nhiều chổ hé ra , lộ ra bộ ngực kia mảnh da thịt trắng như tuyết, còn nữa xương quai xanh quyến rũ kia .

      Ở chính giữa ngực thêu cảnh đóa hoa mẫu đơn tinh xảo , trông rất sống động, trông rất đẹp mắt!

      Càng ra kia eo thon đủ tay nắm, phảng phất cành liễu mảnh mai trong gió.

      Đồng Nhạc Nhạc mực cũng biết, khối thân thể này là xinh đẹp.

      Tuy nhiên, đến nàng cũng biết, chính mình thay nữ trang , lại xinh đẹp như vậy!

      Quả là quyến rũ bẩm sinh, quốc sắc thiên hương!

      tại trong lòng Đồng Nhạc Nhạc kinh ngạc kêu lên , bên ngoài, chợt truyền đến giọng trầm thấp khàn khàn của nam nhân .

      "Xong cả chưa! ?"

      Nghe được lời nam nhân như vậy, Đồng Nhạc Nhạc lập tức phục hồi tinh thần lại.

      Nhìn đầu vẫn còn đội cái mũ thái giám , thể làm gì khác hơn là từ từ bỏ xuống.

      Đối với búi tóc nữ nhân , Đồng Nhạc Nhạc là biết.

      Cho nên, Đồng Nhạc Nhạc chỉ là tùy ý đơn giản vãn lọn tóc rồi búi vào. Còn lại, chính là toàn bộ xõa xuống phía sau.

      May là khối thân thể này bản thân quyến rũ bẩm sinh, coi như nàng tùy ý búi tóc đơn giản , càng ra vẻ thanh nhã thoát tục.

      tại Đồng Nhạc Nhạc đứng trước gương đồng tự kỷ phen, nhớ lại Huyền Lăng Thương vẫn còn ở bên ngoài chờ đợi ! Trong lòng khỏi nảy lên cỗ bất đắc dĩ và thấp thỏm.

      Mặc dù, nàng phi thường tự hào tại chính mình có thân hoàn mỹ dung mạo và dáng người đủ để cho nam nhân trong thiên hạ theo điên cuồng .

      Nhưng mà, giờ phút này nàng càng sợ hãi chính là đối diện với Huyền Lăng Thương. . .

      biết, Huyền Lăng Thương thấy nàng như thế này , phản ứng thế nào a ! ?

      Trong lòng thấp thỏm bất an , Đồng Nhạc Nhạc cả người ngây ra .

      Trong lòng nàng biết , cũng thể né tránh được , mới hít sâu hơi dài, sau đó đẩy ra cánh cửa chạm trổ, từ từ ra ngoài.

      Bởi vì trong lòng căng thẳng , Đồng Nhạc Nhạc mực cúi đầu xuống, dám ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mình .

      Sau khi tới đại điện , Đồng Nhạc Nhạc cúi đầu xuống, mực cung kính mở miệng .

      "Hoàng thượng, nô tài dã thay xong."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, thanh nhàng, bởi vì căng thẳng , hai tay càng là ngừng thu vào vạt áo, cũng biết, giờ phút này chính mình, rơi vào ánh mắt của nam nhân, là cỡ nào kinh ngạc!

      Mặc dù, Huyền Lăng Thương sớm biết , tiểu thái giám trước mắt này, là nữ tử, cũng biết vẻ đẹp của nàng.

      Cũng dự đoán, nàng mặc nữ trang vào , lại có thể khuynh thành tuyệt sắc như thế!

      Chỉ thấy nữ nhân trước mắt, mái tóc dài đen mướt, tùy ý xõa xuống phía sau, càng tôn lên khuôn mặt nhắn hồng hào như cánh hoa sen, càng tỏ ra tinh xảo .

      Làn da tựa như mỡ đông, hàng mi cong vút, đôi môi chúm chím đỏ mọng, tuy là chưa thoa son phấn, cũng xinh đẹp động lòng người!

      thân váy dài màu hồng nhạt mặc người, càng làm nổi bật dáng người mảnh mai của nàng tựa như liễu mềm trong gió.

      Vóc người mảnh khảnh, cổ trắng mảnh dẻ, xương quai xanh lõm sâu kia, càng là cực kỳ gợi cảm.

      Nhìn xuống chút nữa, là vòng eo thon đủ chét tay nắm . . .

      Nhìn thấy nữ nhân trước mắt phảng phất hai người khác nhau, Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy trong lòng oán hận chấn động, tựa như có cây búa lớn, dường như ngừng nện vào tim .

      Ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là rung động và kinh ngạc!

      Đặc biệt, thấy tiểu nữ tử trước mắt , đôi mắt kia có hơi cụp xuống , rơi vào trong mắt , càng tỏ ra xinh đẹp động lòng người.

      Nữ nhân này tươi tắn quyến rũ xinh đẹp động lòng người , đủ để cho nam nhân trong thiên hạ điên cuồng. . .

      Lại nhớ lại , ngày đó buổi tối, và tiểu nữ tử này triền miên . . .

      Càng muốn, Huyền Lăng Thương chỉ cảm thấy tâm tư rối loạn, khiến cho huyết dịch phảng phất đều phải bắt đầu sôi sùng sục . . .

      Dưới thân, càng là dựng ngược . . .

      Ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là tối sầm lại. . .

      Đối với tâm tình kích động của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc giờ phút này cũng là căng thẳng hơi thở cũng dám thở gấp cái .

      Dù sao, Huyền Lăng Thương là người nhìn xa trông rộng như thế nào . Trước đây nàng mực nữ giả trang nam trang ở bên cạnh , có lẽ chưa từng nhận thấy được cái gì.

      Chỉ là tại, nàng thân nữ trang trang phục, cũng biết, Huyền Lăng Thương khẳng định là nhìn ra cái gì chứ! ?

      Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc càng tỏ ra căng thẳng, hai tay càng là gắt gao xiết chặt ở trong tay áo .

      Đối với Đồng Nhạc Nhạc căng thẳng , Huyền Lăng Thương vô cùng tinh tế thu vào trong mắt.

      Huyền Lăn Thương thầm biết Đồng Nhạc Nhạc trong lòng suy nghĩ cái gì , huyết mâu đầu tiên là có hơi lóe ra cái, lập tức, bạc môi hé mở, mở miệng .

      "Tiểu Nhạc Tử, ngẩng đầu lên ."

      Nam nhân mở miệng, giọng trầm thấp, tại giờ này khắc này, càng tỏ ra gợi cảm và khàn khàn.

      Dường như phảng phất dấu diếm kiềm chế cái gì. . .

      Chỉ tiếc , Đồng Nhạc Nhạc khẩn trương muốn chết , tự nhiên nhận thấy được.

      Khi nghe được những lời Huyền Lăng Thương , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy chính mình giống như là phạm nhân phải lên pháp trường, tim đập, càng là kịch liệt nhảy lên cái.

      'Bang bang bang' tiếng tim đập, đập nhanh như vậy , y như tim nàng muốn rơi khỏi lồng ngực .

      Trong lòng căng thẳng thôi, Đồng Nhạc Nhạc cắn chặt răng ngọc cái , cuối cùng, mới từ từ ngẩng khuôn mặt nhắn lên .

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,953
      Chương 197-3 : Thay nữ trang
      Edit: Hoa Như Tỷ Tỷ


      Nhìn thấy tiểu nữ tử trước mắt căng thẳng , trong mắt Huyền Lăng Thương khỏi xẹt qua nụ cười vui vẻ.

      Chỉ là vui vẻ này, chợt lóe rồi biến mất.

      Nhìn thấy tiểu nữ tử trước mắt tràn đầy căng thẳng , Huyền Lăng Thương đầu tiên là lẳng lặng dưới đánh giá nàng phen, lập tức, bạc môi hé mở, làm ra vẻ nghi hoặc .

      "Tiểu Nhạc Tử, ngươi mặc bộ trang phục này, làm thế nào khiến trẫm cảm giác được giống như từng quen biết đây! ?"

      Nam nhân mở miệng, vẻ mặt vẻ nghi hoặc.

      Đồng Nhạc Nhạc nghe vậy, chỉ cảm thấy dựng ngược tóc gáy, phía sau lưng căng thẳng.

      Dù sao, nàng sợ hãi nhất, chính là bị Huyền Lăng Thương phát cái gì đó .

      Trong lòng căng thẳng , Đồng Nhạc Nhạc hơi thở cũng dám thở gấp phen, ánh mắt nhìn Huyền Lăng Thương, càng là gắt gao.

      Đối với Đồng Nhạc Nhạc mặt mày căng thẳng , Huyền Lăng Thương đột nhiên giọng cười tiếng, như là tự mình .

      "Ha hả, ngươi như thế nào lại là nàng đây! ?"

      Vừa dứt lời, Huyền Lăng Thương liền thu hồi tầm mắt.

      Thấy vậy, trái tim Đồng Nhạc Nhạc vốn thắt lại chặt, rốt cuộc từ từ thả lỏng.

      Nàng tưởng rằng, thông minh như Huyền Lăng Thương, khẳng định trước tiên nhận thấy được cái gì, may là, nhìn thần sắc tại của , chỉ là nghi hoặc khắc mà thôi .

      Nghĩ tới đây, trái tim nàng vốn thắt lại chặt, rốt cuộc rơi xuống.

      định thở phào nhõm, Tiểu Lô Tử đột nhiên từ bên ngoài nhanh chóng đến.

      "Khởi bẩm Hoàng thượng, Lan Lăng Vương ở bên ngoài cầu kiến."

      Nghe được lời Tiểu Lô Tử , Huyền Lăng Thương chân mày đầu tiên là nhàng cau lại cái.

      Sau lúc, bạc môi hé mở, nhạt nhòa .

      "Truyền."

      "Dạ hoàng thượng !"

      Nghe được những lời Huyền Lăng Thương , Tiểu Lô Tử lập tức đứng dậy muốn lui ra.

      Tuy nhiên, khóe mắt đột nhiên nhìn quanh lượt , lại dừng người Đồng Nhạc Nhạc , lập tức kinh ngạc thôi .

      Đôi mắt mở to, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là trố mắt đứng nhìn, trợn mắt há hốc mồm.

      Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, chỉ là nhếch miệng cười khan tiếng, gì.

      Dù sao, nàng cũng sớm đoán được Tiểu Lô Tử bọn họ tại nhìn thấy chính mình mặc nữ trang , lại là dáng vẻ này.

      tại trong lòng Đồng Nhạc Nhạc suy nghĩ, Huyền Lăng Thương tùy ý đứng ở nơi này , dường như là nhận thấy được cái gì , huyết mâu nhàng quét nhanh lượt, liền rơi tại người Tiểu Lô Tử.

      Vốn Tiểu Lô Tử bị dáng vẻ này của Đồng Nhạc Nhạc làm kinh ngạc , lại đột nhiên nhận thấy được đạo ánh mắt sắc bén gắt gao nhìn chằm chằm vào người của .

      mặt đầu tiên là sửng sốt, lập tức quay đầu nhìn lại.

      Lại chạm phải hắc mâu lạnh lùng chứa đầy hàm ý vui kia của Huyền Lăn Thương , Tiểu Lô Tử sợ đến trong lòng chấn động.

      Dù sao, trước mắt đôi mắt của nam nhân này , đáng sợ .

      Phảng phất như tới tầng thứ mười tám Địa Ngục Tu La , tiểu quỷ sao dám đối kháng ! ?

      Sợ hết hồn hết vía , Tiểu Lô Tử nhanh chóng cúi đầu xuống, lập tức vội vã xoay người lui ra.

      được bao lâu, đạo bóng dáng cao to, liền từ cửa đại điện đến.

      Chỉ thấy nam nhân thân trường sam màu xanh nhạt mặc người, mái tóc dài đen nhánh, chỉ là dùng cái đai màu xanh nhạt nhàng buộc lên , mặt khác toàn bộ xõa xuống phía sau .

      Càng tôn lên nét hiền hòa nghiêm nghị gương mặt kia.

      Nam nhân thong thả tao nhã bước tiến từ từ vào, ánh mặt trời chiếu người , phảng phất tầng ánh vàng rực rỡ, càng có vẻ như nam nhân này trích tiên phi phàm.

      Thấy được nam nhân tao nhã thong thả bước tiến vào , mặt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, lập tức, liền lập tức hướng tới nam nhân hành lễ.

      "Vương Gia cát tường."

      Nghe được lời của Đồng Nhạc Nhạc , nam nhân tiến vào đại điện nghe vậy, hắc mâu đẹp mắt kia , đầu tiên là nhàng vừa quay sang, liền rơi người Đồng Nhạc Nhạc.

      Chỉ thấy Đồng Nhạc Nhạc mặc bộ nữ trang , đồng mâu lập tức tròn xoe.

      Trong mắt, vẻ kinh ngạc , càng là lóe ra thôi.

      Nhìn thấy trước mắt là nữ nhân với bộ trang phục vẻ đẹp rạng ngời .

      Chỉ thấy nữ nhân vóc người xinh xắn lanh lợi, bộ váy dài màu hồng nhạt , càng tôn lên làn da trắng như tuyết của nàng .

      mái tóc dài đen nhánh, chỉ là đơn giản búi lên , có bất cứ trang sức gi , lại càng có vẻ thanh lịch tinh tế, xinh đẹp gì sánh được.

      khuôn mặt nhắn hồng hào như cánh hoa sen kia, là đường nét như tranh vẽ. Gương mặt xinh xắn, lúc đầu nhìn qua, giống như tiên nữ giáng trần dính khói bụi thế gian . . .

      Thấy vậy, Lan Lăng Thiệu Giác chỉ cảm thấy chính mình như người mất hồn , phảng phất như bị người ta quăng khối đá to lên người , nhấc lên từng đợt rung động. . .


      Sớm biết rằng, nữ nhân này là tuyệt sắc.

      Lại nghĩ tới, nàng thay bộ nữ trang , lại xinh đẹp như thế , gì sánh bằng !

      Mà dáng dấp lúc này, mới là nàng. . .

      Trong lòng kinh ngạc kêu lên , ánh mắt Lan Lăn Thiệu Giác càng gắt gao nhìn chằm chằm Đồng Nhạc Nhạc , lâu hề phục hồi tinh thần lại.

      Nhìn thấy ánh mắt rung động đầy kinh ngạc của Lan Lăn Thiệu Giác nhìn mình, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc khỏi vui vẻ.

      có hư vinh đó là giả!

      Dù sao, nữ nhân nào , bị ánh mắt kinh ngạc như thế nhìn mình , trong lòng có...chút nào cảm giác hư vinh! ?

      Hơn nữa, Lan Lăng Thiệu Giác đối với nàng mà , mực được coi là Đại ca ca.

      Giờ phút này, tại khiến Lan Lăn Thiệu Giác nhìn mình đến ngây ra , Đồng Nhạc Nhạc khỏi bật cười.

      Cũng biết, chính mình tại cười, rốt cuộc xinh đẹp đến đâu.

      Nhìn thấy trước mắt tiểu nữ tử này, mặt mày rạng rỡ, đôi mắt kia cười tít lại, càng là lộ ra vài phần giảo hoạt, vài phần đắc ý, vài phần nghịch ngợm, vài phần dễ thương, đẹp mắt đến mức làm cho người ta nỡ dời mắt rời . . .

      tại Lan Lăng Thiệu Giác trong lòng kinh ngạc thôi , người nào đó đứng kế bên, mặt lập tức trầm xuống. ( dấm chua...có mùi dấm chua a )

      Ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng lộ ra vài phần nghiến răng nghiến lợi .

      Nữ nhân chết tiệt này!

      Chẳng lẽ nàng cũng biết cái gì là tam tòng tứ đức sao! ? Nàng tại là nữ nhân của , lại còn dám cười với nam nhân khác. ( )

      Hơn nữa, còn cười rạng rỡ như vậy! Chết tiệt!

      Lại thấy Lan Lăng Thiệu Giác giờ phút này, chính lúc nhìn chằm chằm vào Đồng Nhạc Nhạc đến ngây dại, Huyền Lăng Thương sắc mặt càng phát ra u .

      Tuy , nam nhân trước mắt này , là bạn tốt tri kỷ cùng nhau lớn lên .

      Chính là, đối với Huyền Lăng Thương mà , cái gì đều có thể chia xẻ cùng bạn tốt tri kỉ , chỉ duy nhất người còn trước mắt này ! Tuyệt đối thể!

      Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Thương khỏi nặng nề ho khan tiếng.

      Cùng với tiếng ho khan nặng nề của Huyền Lăng Thương vang lên.

      Vốn chính lúc này Lan Lăn Thiệu Giác ngây ra, lập tức hoàn toàn thức tỉnh.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :