1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Dưỡng chồn thành hậu, Tà mị lãnh đế ôn nhu yêu - Túy Mộng Khinh Cuồng (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 168-1 : Tuyệt thực phản đối
      Edit : Angelina Yang


      Trong lòng biết Huyền Lăng Phong tại tâm tình rất kém cỏi, Đồng Nhạc Nhạc mở miệng làm ra vẻ trêu chọc, tính toán làm sinh động bầu khí phen .

      Lại thấy Huyền Lăng Phong sau khi nghe được lời này của nàng, chỉ là sải bước vào gian phòng của nàng, sau đó vừa vén vạt áo, ngồi xuống.

      gương mặt tuấn tú kia, càng là che dấu chút nào bức bối và bất đắc dĩ.

      Hai tay đầu tiên là bưng bít mặt xoa phen. Sau đó, Huyền Lăng Phong vừa ngước mắt lên, liền đối diện với Đồng Nhạc Nhạc, tràn đầy phiền não mà .

      "Tiểu Nhạc Tử, ta tại buồn phiền a!"

      Nghe được những lời Huyền Lăng Phong , Đồng Nhạc Nhạc có lập tức trả lời, chỉ là từ tốn cầm lấy bình trà bàn, rót chén nước trà cho Huyền Lăng Phong, sau đó lại rót cho mình chén.

      Hai tay ôm ly trà thơm vẫn còn tỏa ra hơi nóng, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là cúi đầu xuống, nhàng hớp cái, đợi sau khi làm trơn cổ họng, Đồng Nhạc Nhạc mới mở miệng .

      "Ngươi là buồn phiền chuyện hôm nay Hoàng thượng phái ngươi biên cảnh sao! ?"

      Tuy là câu nghi vấn, chỉ là Đồng Nhạc Nhạc lại rất khẳng định.

      Nghe vậy, Huyền Lăng Phong vốn tràn đầy bức bối , mặt đầu tiên là xẹt qua vẻ kinh ngạc, lập tức mở miệng hỏi.

      "Ngươi biết nữa rồi! ?"

      Nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy kinh ngạc của Huyền Lăng Phong, Đồng Nhạc Nhạc chỉ là khóe miệng cong lên cái, nhàng cười tiếng.

      "Ha hả, ở bên trong hoàng cung này, lấy đâu ra có bí mật gì! ?"

      Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Phong mặt ngẩn ra, mới nhàng gật đầu.

      "Đúng vậy, chính là thế. Tiểu Nhạc Tử, ta hiểu, tại sao yên lành, hoàng huynh đột nhiên muốn cho ta biên cảnh, theo Hộ Quốc Đại Tướng quân để học tập. tại hoàng huynh đối với ta, phải là phi thường vừa lòng sao! ? Tại sao còn muốn khiến ta rời khỏi Kinh thành! ? Tiểu Nhạc Tử, ta buồn phiền, ta muốn rời khỏi nơi này, muốn rời . . ."

      Những lời cuối cùng Huyền Lăng Phong hề mở miệng, chỉ là kia mang theo ánh mắt phức tạp và đành lòng,
      [​IMG]
      Last edited: 9/11/15

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      Chương 168-2 : Tuyệt thực phản đối
      Edit : Angelina Yang



      "Hay cho Xú nha đầu nhà ngươi, chẳng lẽ ta rời khỏi nơi này, ngươi liền cao hứng như vậy! ?"

      Người mới đến mở miệng, ở trong giọng , che dấu chút nào nỗi tức giận.

      Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc và Đường Yên Nhi tức sửng sốt, lập tức, nhất tề quay đầu, nhìn tới nơi phát ra thanh kia.

      Chỉ thấy biết từ khi nào, bóng dáng của Huyền Lăng Phong, xuất ở cửa đại điện .

      Giờ phút này, mặt Huyền Lăng Phong càng là đầy vẻ giận dữ, hắc mâu cố nén giận kia, giờ phút này càng là hung hăng trừng lên về phía Đường Yên Nhi.

      Đường Yên Nhi sau khi nhìn thấy Huyền Lăng Phong đột nhiên xông vào, mặt đầu tiên là sửng sốt, nhưng mà, nhanh chóng liền phục hồi tinh thần lại.

      Mặt vừa hếch lên, liền lạnh nhạt hầm hừ tiếng đối với Huyền Lăng Phong, mặt, tràn đầy khinh thường.

      "Hừ, ta chính là vui mừng đấy, ngươi quản được sao! ?"

      "Ngươi!"

      Nghe được lời này của Đường Yên Nhi, Huyền Lăng Phong lập tức giận dữ trợn trừng đến lồi mắt, tay chỉ về phía Đường Yên Nhi, liền tính toán định ngang ngược gầm lên trận.

      Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc lập tức tiến lên, lựa lời khuyên bảo.

      "Được rồi A Phong, ngươi nên tức giận nữa. Tính tình của Yên Nhi là như vậy, ngươi cũng phải biết."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng khuyên nhủ, mắt nhung lại gắt gao đánh giá Huyền Lăng Phong nhiều ngày thấy.

      nhìn còn khá, vừa nhìn cái, Đồng Nhạc Nhạc lập tức mặt mày nhăn tít.

      Chỉ thấy mới ngắn ngủi vài ngày thấy, cả người Huyền Lăng Phong ước chừng gầy vòng lớn.

      Hai gò má tuấn tú kia, giờ phút này đúng là có hơi lõm xuống.

      Bên dưới khóe mắt, cũng ràng nhìn ra vệt thâm quầng.

      đôi hắc mâu, càng là tràn đầy tơ máu. Dáng vẻ này, lúc đầu vừa nhìn qua, rất là làm cho người ta sợ hãi!

      Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên cái, lập tức mở miệng giật mình la lên.

      "Nha, A Phong, vài ngày thấy, làm thế nào ngươi gày thành dáng vẻ này ! ? Ngươi quả nhiên là tuyệt thực ! ?"

      Đến giờ phút này nhìn thấy Huyền Lăng Phong, Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy kinh ngạc.

      Mà ngay cả Đường Yên Nhi ở bên vẫn còn tính toán châm chọc Huyền Lăng Phong vài câu , nay chứng kiến dáng vẻ tiều tụy kia của Huyền Lăng Phong, cũng là lấy làm kinh hãi.

      Lập tức, hé mở làn môi hồng, chậc chậc lấy làm kỳ.

      "Chậc chậc chậc, ban đầu ta nghe ngươi ầm ĩ tuyệt thực phản đối, còn tưởng rằng là giả đây! Làm thế nào ngươi đúng là tuyệt thực a!"

      trách Đường Yên Nhi giật mình. Dù sao, trong lúc bình thường, Huyền Lăng Phong cũng giống như nàng, đều là hai kẻ tham ăn. Mỗi lần ra ngoài, hai người bọn họ đều là ăn nhiều nhất.

      nay, chứng kiến Huyền Lăng Phong gầy gò tiều tụy thành dáng vẻ này, Đường Yên Nhi quả là giật mình .

      Nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc và Đường Yên Nhi nhất tề dùng ánh mắt tràn đầy kinh ngạc nhìn mình, Huyền Lăng Phong chỉ là cười khổ phen, lập tức tràn đầy bất đắc dĩ mở miệng.

      " có biện pháp, lần này đây hoàng huynh là quyết tâm muốn ta biên cảnh, nếu như ta làm như vậy, cũng biết nên làm cái gì bây giờ ! ?"

      tới đây, Huyền Lăng Phong khỏi tràn đầy bức bối đưa tay giật giật tóc, tràn đầy bất đắc dĩ và ảo não.

      Nhìn thấy dáng vẻ Huyền Lăng Phong tràn đầy ảo não bất đắc dĩ, Đồng Nhạc Nhạc cũng biết nên làm cái gì bây giờ .

      Dù sao, thân phận nàng hèn mọn, chuyện mà ngay cả Huyền Lăng Phong đều thể tránh được , nàng có thể làm sao bây giờ! ?

      Nghĩ tới đây, đôi môi đỏ mọng của Đồng Nhạc Nhạc hé ra, lập tức, mở miệng .

      "Được rồi, chúng ta nên suy nghĩ nhiều quá, tại ngươi phiền não như vậy, ta liền liều mình giúp quân tử, cùng ngươi say sưa trận !"

      Nghe được những lời Đồng Nhạc Nhạc , Đường Yên Nhi ở bên nghe vậy, cũng tràn đầy nghĩa khí mở miệng .

      "Đừng ta đủ nghĩa khí, ta cũng cùng ngươi say sưa trận, vứt hết tất cả chuyện thoải mái lại đằng sau !"

      Nhìn thấy Đường Yên Nhi vỗ ngực, dáng vẻ hào hùng nghĩa khí , Huyền Lăng Phong đầu tiên là sửng sốt, ánh mắt nhìn Đường Yên Nhi, càng là có thêm vài phần nhận xét với cặp mắt khác xưa.

      Dù sao, cho tới nay, chỉ nghĩ rằng Xú nha đầu này thích , nghĩ tới, nàng cũng có lúc giống như trượng nghĩa thế này.

      Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Phong cổ họng như nghẹn lại cái, cuối cùng, thêm gì, chỉ là sai người đưa đây loại rượu tốt nhất.

      chén giải ngàn sầu, hôm nay, để cho say sưa chầu , quăng hết tất cả phiền não ra khỏi đầu !

      Nghĩ tới đây, Huyền Lăng Phong liền vừa vén vạt áo, ngồi cùng chỗ với Đồng Nhạc Nhạc bọn họ. Lập tức ba người bọn họ, càng là giơ ly rượu, tiếp theo bắt đầu uống từng chén từng chén.

      Cũng biết qua bao nhiêu thời gian, số bình rượu bàn đúng là hết cái nọ lại có cái kia.

      Đồng Nhạc Nhạc cũng biết chính mình rốt cuộc uống bao nhiêu rượu , chỉ cảm thấy bụng trướng trướng.

      Có nước tiểu, Đồng Nhạc Nhạc liền lập tức lui ra, về hướng nhà xí.

      Đến khi nàng giải quyết xong, mới bước xiêu vẹo lắc la lắc lư, tính toán tiếp theo quay về lại uống bữa.

      Ai biết, vào đúng thời điểm này, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, đôi chân thon thả liền xuất ở trong tầm mắt nàng.

      Thấy vậy, mặt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, còn chờ suy nghĩ nhiều cái gì, chỉ cảm thấy thân thể mềm nhũn, cả người liền cứ thế đâm sầm về hướng người tới trước mặt . . .
      Last edited by a moderator: 10/11/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 169-1 : Tâm đế vương, sâu lường được
      Edit : Angelina Yang




      "Ách, mũi của ta . . ."

      Cả người đâm sầm thẳng vào, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy cái mũi của mình đau nhức, sau đó, lập tức đưa tay bưng kín mũi.

      Khuôn mặt nhắn tinh xảo kia, cũng bởi vì bị đau mà làm cho mặt đầy nếp nhăn.

      Chỉ là, đến lúc Đồng Nhạc Nhạc bưng cái mũi, ngẩng đầu nhìn cái, khi nhìn thấy ràng nam nhân đứng ở trước mặt nàng cả người sửng sốt đứng ngây ra ngay tại chỗ.

      Nam nhân này mặc người cẩm bào màu đen thêu hình rồng quấn quít, lưng thắt Kim Đái, đầu đội mũ nạm châu báu, mặt đẹp như ngọc.

      Khí phách vương giả từ lúc sinh ra, càng là tự nhiên lộ !

      Mà người này phải ai khác, đúng là Huyền Lăng Thương!

      Thấy Huyền Lăng Thương đột nhiên xuất ở trước mặt mình , đôi mắt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là nhướn lên cái, lập tức, dường như mới nghĩ đến cái gì , cuống quít quỳ rạp xuống đất , hé mở làn môi hồng, mở miệng .

      "Hoàng thượng thứ tội, nô tài là có lòng dạ!"

      Nghĩ đến người mà mình vừa rồi đụng vào chính là Huyền Lăng Thương, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc liền hồi căng thẳng ảo não.

      Phải biết rằng, Huyền Lăng Thương chính là đương kim hoàng thượng. Mới rồi chính mình cứ như vậy đâm thẳng vào, chính là phạm vào tội lớn, nếu như Huyền Lăng Thương trách tội xuống ... . .

      Liền vào lúc Đồng Nhạc Nhạc lòng dạ rối bời, nam nhân trước người, lại chỉ là im lặng đứng ở nơi đó, lời.

      Đối với nam nhân tỏ ra trầm lặng ít , càng khiến cho Đồng Nhạc Nhạc lòng dạ rối bời .

      Chỉ cảm thấy tâm can mình, giờ phút này phảng phất bị mười lăm cái thùng đè lên, tâm thần bất định, thấp thỏm bất an.

      Cũng biết qua bao nhiêu thời gian, Đồng Nhạc Nhạc rốt cuộc nhịn được im lặng như thế , khỏi ngẩng đầu nhìn cái, trộm ngó nam nhân trước người.

      Đối đầu, cũng là đôi huyết mâu nheo lại sâu xa khó lường .

      Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên cái, lập tức lập tức cuống quít cụp đôi mắt xuống, trong lòng nghi hoặc lại căng thẳng.

      Lại thế nữa!

      Gần đây, nàng luôn cảm giác cái nhìn của Huyền Lăng Thương hình như trở nên là lạ.

      Nàng luôn tại lúc lơ đãng phát , ánh mắt của Huyền Lăng Thương , luôn nhìn nàng chằm chằm.

      Hơn nữa, ánh mắt của nhìn về phía nàng cũng cực kì kì dị cổ quái.

      Hình như, tìm tòi nghiên cứu cái gì, lại nghĩ ngợi đến cái gì, cực kì phức tạp.

      Mỗi lần bị Huyền Lăng Thương dùng ánh mắt sâu xa khó lường như thế để nhìn mình , rốt cuộc chỉ khiến trong lòng Đồng Nhạc Nhạc hồi lòng dạ rối bời.

      Trước đây, nàng luôn sợ hãi lo lắng, phải chăng là thân phận của mình bị Huyền Lăng Thương đoán được , Huyền Lăng Thương mới có thể nhìn chính mình như thế.

      Chỉ là sau này suy nghĩ chút, hẳn là đúng a!

      Nếu như Huyền Lăng Thương biết nàng là nữ nhân, có thể nào lời, cũng xử trí nàng đây! ?

      Chỉ là, nếu phải đoán được chính mình là thân phận như thế , tại sao mấy ngày gần đây, ánh mắt của nhìn nàng luôn kỳ quái như vậy! ?

      Chỉ là, cho dù Đồng Nhạc Nhạc nghĩ đến vỡ đầu, đều nghĩ ra nguyên nhân trong đó.

      Giờ phút này, nhìn thấy Huyền Lăng Thương lại dùng ánh mắt sâu xa khó lường như vậy nhìn mình, Đồng Nhạc Nhạc chỉ có cúi đầu xuống, thầm căng thẳng.

      Cũng biết qua bao nhiêu thời gian, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy mồ hôi làm y phục ẩm ướt, đầu gối, cũng vì quì lâu mà có hơi ngứa ngáy .

      Vào đúng thời điểm này, nam nhân đứng ở trước mặt nàng rốt cuộc mở miệng chuyện .

      "Hãy bình thân!"

      Nam nhân mở miệng, giọng nặng trình trịch khàn khàn.

      Vào lúc tháng chạp trời đông giá rét thế này, mặt đất càng tỏ ra lạnh như băng .

      Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là có hơi sửng sốt, lại tạ ơn đứng lên.

      Chỉ là, sau khi Đồng Nhạc Nhạc đứng lên, cũng dám ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Huyền Lăng Thương.

      Dù sao, ánh mắt của Huyền Lăng Thương, quá mức sắc bén, nàng sợ hãi, nếu nhìn lâu, tâm tư của mình, bị Huyền Lăng Thương xem thấu.

      Trong lòng nghĩ ngợi, đỉnh đầu, lại lần nữa truyền đến giọng khàn khàn của nam nhân.

      "Ngươi uống rượu ! ?"

      Tuy là câu nghi vấn, nam nhân lại phi thường khẳng định.

      Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc dám giấu diếm.

      Dù sao, coi như nàng có muốn giấu diếm, cũng dấu được.

      Chỉ là dáng vẻ say xỉn tại của nàng, lại thêm mùi rượu người, là lừa được những kẻ khác. Huống chi là người khôn khéo như Huyền Lăng Thương! ?

      Nghĩ tới đây, đôi môi đỏ mọng của Đồng Nhạc Nhạc mở ra, lập tức ra chi tiết.

      "Khởi bẩm Hoàng thượng, đúng vậy, hôm nay Thập Tam Gia tâm tình tốt, nô tài liền cùng Thập Tam Gia uống chút rượu, ngờ lại luống cuống trước mặt hoàng thượng."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, giọng điệu dè dặt.

      Nhưng mà, lại cố ý ra chuyện Huyền Lăng Phong có tâm tình tốt .

      Dù sao, nàng nghĩ ra nguyên nhân, tại sao yên lành, Huyền Lăng Thương từ trước tới nay thương Huyền Lăng Phong , đẩy đến biên cảnh rèn luyện đây! ?

      Với cá tính của Huyền Lăng Thương, khẳng định chuyện xảy ra có nguyên nhân!

      Cho dù là đối với bằng hữu hay là do quan hệ khác, Đồng Nhạc Nhạc đều muốn biết nguyên nhân.

      Liền vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc so đo, lại thấy nam nhân trước người, sau khi nghe được lời này của nàng, huyết mâu khỏi nhàng lóe ra phen, bạc môi hé mở, nhàng .

      "A Phong hôm nay vào cung ? !"

      "Khởi bẩm Hoàng thượng, đúng vậy, giờ phút này Thập Tam Gia ở bên trong điện Đường Tâm!"

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, ra chi tiết.

      xong lời cuối cùng, Đồng Nhạc Nhạc dường như lại nghĩ đến cái gì, hé mở làn môi hồng, mở miệng lần nữa.

      "Hoàng thượng, Thập Tam Gia muốn rời khỏi hoàng cung, Hoàng thượng, tại sao ngài phải đưa Thập Tam Gia đến biên cảnh đây! ? Ngươi cũng biết, Thập Tam Gia hôm nay, phi thường cao hứng, cả người đều gầy vòng!"

      Đối với Huyền Lăng Phong, Đồng Nhạc Nhạc mực coi trở thành bạn tốt để đối đãi.
      Elise Tuyen thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 169-2 : Tâm đế vương, sâu lường được
      Edit : Angelina Yang

      Cho nên tại nhìn thấy Huyền Lăng Phong thất vọng tiều tụy như thế , tâm tình Đồng Nhạc Nhạc cũng tốt.

      Cho nên, mới có lời này.

      Tuy nhiên, sau khi nàng xong những lời này, liền phát , đôi huyết mâu sâu thẳm kia của Huyền Lăng Thương , liền nhìn chằm chằm vào người của nàng.

      Cảm giác được ánh mắt nóng rực kia của Huyền Lăng Thương k, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc giật nảy lên cái.

      Nghĩ đến mới vừa rồi những lời này, đối với những người khác mà , có gì. Chỉ là vị trước mắt này, chính là đương kim thiên tử a!

      Nếu như Thiên Tử giận dữ, hậu quả thiết tưởng chịu nổi!

      Nghĩ tới đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc bối rối, lập tức, hé mở làn môi hồng, sau đó căng thẳng .

      "Thỉnh Hoàng thượng tha tội, nô tài mới vừa rồi phạm thượng, chỉ là, nô tài chỉ là. . ."

      xong lời cuối cùng, Đồng Nhạc Nhạc cũng biết nên cái gì cho phải.

      Chính lúc lo lắng , đỉnh đầu, chợt truyền đến giọng khàn khàn kia của Huyền Lăng Thương.

      "Ngươi, rất quan tâm A Phong! ?"

      Nam nhân mở miệng, tuy là câu nghi vấn, lại rất khẳng định.

      Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc mắt nhung đầu tiên là ngẩn ra, lập tức, lại nhìn vào huyết mâu sâu thẳm kia của Huyền Lăng Thương , hé mở làn môi hồng, gật đầu, mở miệng .

      "Đúng vậy, Thập Tam Gia là bằng hữu của nô tài, nô tài cũng như thế. Cho nên, mới đành lòng nhìn thấy Thập Tam Gia mất mát khổ sở."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, ra chi tiết.

      Tuy nhiên, nam nhân trước người, sau khi nghe được lời này của nàng, huyết mâu cũng là lóe ra phen, lập tức, trong ánh mắt nhìn nàng, càng là như có điều suy nghĩ.

      " , chỉ là bằng hữu sao! ?"

      "A! ?"

      Nghe được những lời Huyền Lăng Thương , mặt Đồng Nhạc Nhạc sửng sốt.

      Nàng ngước đôi mắt xinh đẹp lên, liền đối diện với huyết mâu sâu xa khó lường kia của Huyền Lăng Thương.

      Bởi vì, biết tại sao, nàng vẫn cảm giác được tại Huyền Lăng Thương, cho dù là giọng điệu, hay là trong ánh mắt nhìn nàng, luôn có gì đó là lạ.

      Chỉ là, rốt cuộc nơi nào kỳ quái, trong khoảnh khắc, nàng lại thể chỉ ra.

      Trong lòng nghi hoặc, thế nhưng Đồng Nhạc Nhạc dám suy nghĩ nhiều mặt khác, chỉ là cúi đầu xuống, ra chi tiết.

      "Đúng vậy, cho dù Hoàng thượng cảm giác được, nô tài là bấu víu Thập Tam Gia, nhưng mà trong cảm nhận của nô tài , Thập Tam Gia là bằng hữu của nô tài ."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, giọng điệu kiên định vô cùng.

      Đối với Đồng Nhạc Nhạc mặt mày kiên định, Huyền Lăng Thương sau khi nghe được lời này của nàng, đôi huyết mâu động lòng người kia chỉ là lẳng lặng nhìn chằm chằm vàongười bé trước mặt.

      Chỉ thấy tiểu thái giám trước mắt, vóc người nhắn xinh xắn, gương mặt xinh xắn.

      Giờ phút này, khuôn mặt tinh xảo nhắn kia, lộ ra vô tận lo lắng.

      Trong mắt, cũng là kiên định vô cùng, tịnh có giả dối.

      Thấy vậy, huyết mâu của Huyền Lăng Thương khỏi nhàng lóe ra phen.

      Trầm lặng khắc, Huyền Lăng Thương mới từ từ thu hồi ánh mắt, bạc môi hé ra, mở miệng .

      "Chỉ là trẫm tâm ý quyết."

      Huyền Lăng Thương mở miệng, ở trong giọng , là uy nghiêm cho người khác kháng cự .

      Dù sao, là Thiên Tử, Thiên Tử nhất ngôn cửu đỉnh.

      Huống chi, kể từ hôm đó thấy màn kia, khiến Huyền Lăng Thương thể đến quyết định này.

      Cho tới nay, đều phát , chính đệ đệ ruột thịt duy nhất của , đối với tiểu thái giám trước mắt này, là đặc biệt.

      Mới đầu, chỉ là cảm giác được, tiểu thái giám trước mắt này, có gì đó giống với các tiểu thái giám khác.

      khi xảo quyệt, khi dễ thương, khi mơ hồ, lại mang theo chút thông minh.

      người , luôn lộ ra loại trong suốt dễ nhận và linh khí, cho nên, mới có thể hấp dẫn ánh mắt người ta như thế , làm cho người ta dần dần thích .

      Chỉ là, chưa từng nghĩ đến, đệ đệ ruột thịt mà chính mình mực thương , lại hôn tiểu thái giám này. . .

      việc kinh động lòng người nnhư thế , là người trong thế gian đều thể đón nhận.

      cũng như thế!

      Ngày đó, sau khi chứng kiến màn kia, trong lòng càng là rung động vô cùng.

      Cũng nghĩ rất nhiều.

      Nếu như những người khác, khẳng định thèm để ý tới.

      Chỉ là, ở đây lại là đệ đệ ruột thịt của , cho phép đệ đệ của chính mình lại phạm phải sai lầm như vậy.

      Cho nên, nghĩ tới mấy biện pháp.

      Cái thứ nhất, chính là giết tiểu thái giám trước mắt này!

      Tuy nhiên, suy nghĩ này, chỉ là chợt lóe rồi biến mất thôi.

      Dù sao, nếu như thay đổi người bên ngoài, tuyệt đối nương tay chút nào.

      Chính là. . .

      Nhìn thấy tiểu thái giám xinh đẹp như hoa như ngọc, linh khí bức người trước mắt này, xuống tay được. . .

      Cho nên, thể làm gì khác hơn là để cho hai người bọn họ hoàn toàn tách ra. Chỉ cần hai người bọn họ cách xa, mọi chuyện, đều cùng với cự ly và kiện, từ từ chìm xuống .

      Chỉ là, lại đánh giá thấp chính đệ đệ của mình lại đắm chìm mê muội và thích đối với tiểu thái giám này.

      Cái này vẫn còn là lần đầu tiên đệ đệ dám ngược ý tứ của , lại chỉ bởi vì tiểu thái giám trước mắt này. . .

      Từ xưa hồng nhan họa thủy, nghĩ tới, những lời này, rơi vào người tiểu thái giám trước mắt này , cũng như thế. . .

      Chỉ là, cho dù như thế nào, nhất định thể để cho đệ đệ ruột thịt của chính mình vào sai lầm.

      Nghĩ tới đây, huyết mâu của Huyền Lăng Thương chợt sáng lên cái, lập tức, bạc môi vừa hé, cũng thêm gì.

      Chỉ là nhìn chăm chú sâu vào Đồng Nhạc Nhạc, rồi mới xoay người theo hướng tới điện Đường Tâm.

      Nhận thấy được Huyền Lăng Thương trước khi xoay người liếc mắt nhìn kí, khiến Đồng Nhạc Nhạc suy nghĩ trăm bề cũng giải đáp được.

      trách được người khác thường , lòng dạ Hoàng đế, sâu xa khó lường!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :