Chương 60 : Thập Tam vương gia
Edit : Heo Ngox
“Ặc ….”
Quả nhiên , biết !
Nhưng mà , nhìn vui vẻ của nam nhân trước mắt , có lẽ hề có chút tức giận .
Nghĩ tới đây , hòn đá vốn đè nặng trong lòng Đồng Nhạc Nhạc , rốt cuộc cũng bỏ xuống được .
May mà hề tức giận .
Trong lòng tưởng nhớ lại thời gian trước từng tức giận , liền thấy mở miệng .
“ Ngươi vậy mà lại thích ăn cái này , như vậy lần sau mỗi ngày trẫm đều kêu cung nhân làm cho ngươi ăn , ngươi cũng cần phải nhảy xuống tự mình bắt chúng lên ăn”.
Nghe được Huyền Lăng Thương như vậy , đôi mắt của Đồng Nhạc Nhạc lập tức sáng long lanh .
“ Có ! ? Oa ha ha , ngươi tốt quá ! ! !”
Nghe Huyền Lăng Thương như vậy , lập tức Đồng Nhạc Nhạc hoan hỉ nhảy nhót thôi .
khó để thấy được kích động hoang hỉ trong lòng của tiểu điêu nhi .
Thấy vậy khóe miệng của Huyền Lăng Thương khẽ nhếch lên cười .
Chỉ cần tiểu điêu thích , giá trị liên thành có là đáng gì ! ?
. . .
tại đối với cuộc sống ấm êm đối với Đồng Nhạc Nhạc mà , là hạnh phúc nhất đời .
Ăn, là món Cẩm Lý có giá trị liên thành .
Được ngủ long sàn cùng vua !
Chuyện tốt như vậy , e rằng cả thiên hạ này chỉ có mình nàng !
Nghĩ đến chuyện này , Đồng Nhạc Nhạc cũng biết , chính mình rốt cuộc trúng vận cức chó gì , mà sau khi uống trúng cà phê hết hạn bị chết được sống lại , rồi được hưởng thụ đến những thứ trước giờ cũng dám nghĩ đến , dám nghĩ được đế vương cao cao tại thượng cưng chiều như vậy ,
Mặc dù nàng tại biến thành tiểu điêu nhi , nhưng mà lời oán trách .
Dù sao thế gian vốn là làm gì có cái gì được gọi là hoàn hảo đâu , đúng sao ! ?
Giờ phút này , đúng vào lúc xế chiều , Huyền Lăng Thương ở Ngự Thư phòng phê duyệt tấu chương .
Đồng Nhạc Nhạc ra ngoài chơi đùa rất lâu , cũng mệt rồi , vì vậy liền bắt đầu nghĩ đến tìm Huyền Lăng Thương .
Trước kia , người ta thường , ngày thấy như cách 3 năm , lúc ấy , nàng hiểu , nhưng giờ biết cảm giác ấy khó chịu thế nào .
nay , rốt cuộc nàng cũng hiểu rồi .
Mới ngắn ngủi mấy giờ chưa nhìn thấy Huyền Lăng thương , Trong đầu óc của nàng tràn ngập hình ảnh của rồi .
Cũng biết , tại làm gì vậy ????????
cần nghĩ cũng biết phê duyệt tấu chương ! ?
Trong lòng nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc giống như cá chép , liền nhảy dựng lên từ mặt lá sen .
Sau đó, lấy tốc độ nhanh như chớp , nhảy lên bờ cỏ xanh mượt mà .
Ngay lúc nàng nhảy lên , Tiểu Lô tử đợi ở đấy từ lâu , vừa thấy , lập tức đuổi theo tiểu điêu .
“ Tiểu tổ tông của ta ơi , người lại muốn nơi nào hả ! ?”
Nghe Tiểu Lô tử như vậy , Đồng Nhạc Nhạc chỉ dừng lại chút , ngay sau đó lập tức lao nhanh về hướng Ngự Thư Phòng .
Dù sao , Tiểu Lô Tử chạy quá chậm , mà nàng giờ muốn nhìn thấy Huyền Lăng Thương ngay lập tức , cũng mặc kệ Tiểu Lô tử có thể đuổi theo kịp hay .
Lập tức , mũi chân nhấn xuống, liền hấp tấp chạy về phương hướng Ngự Thư Phòng .
. . . . . .
Đúng là mùa hè có khác.
Ánh nắng mặt trời chiếu xuống , trời xanh mây trắng, ánh nắng rực rỡ , chiếu xuống bao phủ hết mảnh đất , khiến cho chúng lại tăng thêm sức sống tươi đẹp !
Đồng Nhạc Nhạc bây giờ cực kì dễ dàng chạy tới Ngự Thư Phòng , dọc đường , rất thuận lợi lại bị ai ngăn cản .
Chỉ là gần tới Ngự Thư phòng , nàng lại nghe được thanh xa lạ phát ra từ bên trong , làm cho Đồng Nhạc Nhạc kinh ngạc thôi , lập tức chậm lại chút .
“ Hoàng huynh , hôm nay đệ mới từ Tế Nam trở về , mới bước vào cung , nghe đồn là , gần đây huynh có nuôi con sủng vật , là con Phượng Hoàng Điêu quý hiếm biến mất gần trăm năm ai tìm thấy , có đúng ! hửm ? Phượng Hoàng Điêu kia ở nơi nào , cho đệa nhìn xem chút !”.
Nghe thấy thanh xa lạ trong trẻo , vừa nghe Đồng Nhạc Nhạc liền biết , ràng , hẳn là thiếu niên !
Nhưng mà , có thể gọi Huyền Lăng Thương là hoàng huynh , e là trong thiên hạ này chỉ có mỗi đệ đệ của , Thập Tam vương gia Huyền Lăng Phong !
đến …. vị Thập Tam vương gia Huyền Lăng Phong , cũng là nhân vật nổi tiếng nha .
Bởi vì mỗi lần có cung nữ hay thái giám nào …… bất kể là ai mà nghe đến cái tên này , mặt cũng đều lộ ra vẻ khiếp sợ cùng đau đầu thôi .
Nghe Thập Tam vương gia Huyền Lăng Phong cùng ,Huyền Lăng Thương là cùng mẫu thân sinh ra .
Chỉ là , lúc Huyền Lăng Thương tám tuổi , mẫu thân của bọn họ bệnh nặng rồi qua đời .
Vì vậy , lúc đó tiên đế liền giao Huyền Lăng Thương cho Thái Hậu nương nương nuôi dưỡng .
Chương 61 Thập Tam vương gia 2
Edit : X Trang Moon
Chỉ là lúc ấy Thái Hậu nương nương sinh Đại hoàng tử , nếu như nuôi ba đứa trẻ như vậy cũng là rất cực khổ .
Vì vậy, Hoàng thượng liền đem Thập tam vương gia còn giao cho người mình sủng ái nhất Mai Phi .
Mai Phi đươc Hoàng thượng sủng ái, nhưng vẫn có khả năng sinh con . Vì vậy đối với Thập Tam vương gia , tự nhiên càng sủng ái hơn, coi như chính mình sinh ra .
Mặc dù, Huyền Lăng Thương cùng với em ruột của được cùng Ngạch Nương nuôi dưỡng, nhưng từ quan hệ hai người lại vẫn rất tốt .
Có lẽ là bởi vì Tiên Đế , Mai Phi và Huyền Lăng Thương bọn họ đều đối với Thập Tam vương gia sủng ái quá nhiều có liên quan .
Làm Thập Tam vương gia càng lớn càng ba lăng nhăng , tính tình lại được tốt .
Hơn nữa, thường xuyên ở trong cung đùa giỡn cung nữ , thái giám.
Mặc dù chỉ là chút trò đùa dai, lại vẫn khiến cho những cung nhân tức tới nghiến răng nghiến lợi .
Chỉ là, dù sao Thập Tam vương gia là chủ tử, những cung nhân như bọn họ chỉ có thể nén giận .
Những việc lặt vặt này, Đồng Nhạc Nhạc đều là những ngày này nghe ngóng được từ trong miệng cung nhân ra .
Dù sao, ở trong hoàng cung, căn bản liền thể chuyện gì cũng biết .
Lại , ở triều đại này người ta có máy tính , kịch truyền hình hay các loại giải trí , khiến cho trò chuyện bát quái buôn dưa liền thành những việc cung nhân thích nhất khi có việc gì làm .
Nhớ lại những nhóm cung nhân ai nấy đều sợ hãi tiểu Ma vương Thập Tam vương gia a ! Đồng Nhạc Nhạc trái lại đối với cái người Thập Tam vương gia có chút hứng thú .
Rốt cuộc, Thập Tam vương gia vẫn khiến cho mọi người trong cung nhức đầu, trông dáng dấp rốt cuộc như thế nào ! ?
Mải suy nghĩ, chân trước của Đồng Nhạc Nhạc liền từ từ bước qua ngưỡng cửa .
Chân Đồng Nhạc Nhạc vừa mới bước vào Ngự Thư Phòng, đạo thanh trầm thấp đầy gợi cảm vọng tới từ phía trước .
"Nhạc nhi, lại đây!"
Nghe thấy tiếng quen thuộc , đầu óc Đồng Nhạc Nhạc chưa kịp suy nghĩ điều gì khác, thân thể liền tự làm ra hành động.
Bước chân liền soạc ra, chạy nhanh như chớp về hướng tới bóng dáng áo vàng kia.
Vừa mới dùng lực chút , cả thân hình bé của Đồng Nhạc Nhạc liền nhảy vô cùng chính xác vào trong lòng nam nhân sớm chuẩn bị tốt .
Thân thể vững vàng rơi vào trong lồng ngực to lớn rắn chắc , ngửi thấy mùi thơm Long Tiên Hương quen thuộc dễ ngửi, khiến cho Đồng Nhạc Nhạc khỏi theo bản năng vươn cái đầu cọ cọ vào ngực nam nhân .
Đối với hành động theo bản năng của chính mình , Đồng Nhạc Nhạc nhất thời cũng biết .
tại chính mình , càng giống như động vật .
Đối với việc Đồng Nhạc Nhạc làm nũng, Huyền Lăng Thương chỉ là cười tiếng.
"Mới đến ngươi , ngươi tới rồi."
"Hắc hắc, bởi vì ta muốn mà !"
Nghe được những lời Huyền Lăng Thương , Đồng Nhạc Nhạc khỏi hắc hắc cười .
Mặc dù, những lời nàng ra , vẫn là 'Chi chi chi' làm cho người ta nghe hiểu.
Chỉ là, đối với việc tiểu điêu lông xù có hành động làm nũng, nó vẫn thu được cảm tình của Huyền Lăng Thương .
Theo bản năng liền muốn đưa tay, vuốt lại bộ lông giúp Đồng Nhạc Nhạc .
Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, cũng lập tức híp đôi mắt lúng liếng, tính toán hưởng thụ đế vương sủng ái.
Tuy nhiên, bàn tay di theo giọng dịu dàng còn chưa chạm đến, Đồng Nhạc Nhạc liền cảm thấy cổ mình căng ra, cả thân hình bé bị cái tay xách lên.
Ngay lập tức , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy toàn thân treo lơ lửng. Nàng còn chưa suy nghĩ được gì liền thấy gương mặt xa lạ xuất trong tầm mắt .
Đầu đội mũ ngọc, cẩm bào khoác người, mặt đẹp như ngọc, làn da tựa như mỡ đông, vầng trán cao kiêu ngạo, gương mặt xinh xắn, so với Huyền Lăng Thương quả là có đến bảy tám phần tương tự!
Chỉ là, gương mặt thiếu niên trước mắt này có hơi ngây thơ, vừa nhìn cũng nhận thấy chỉ quá mười sáu mười bảy tuổi .
Lông mày rậm có hơi xếch lên, khiến cho thiếu niên trước mắt có thêm vài phần ngông nghênh và kiêu ngạo
Chương 62: Phối giống
Edit : Canh Hoa Dao
ra Thập Tam vương gia Huyền Lăng Phong trong truyền thuyết , người mà khiến cho mọi người trong cung vừa nghe thấy đau đầu, liền chính là cái bộ dạng này a!?
Tướng mạo quả là tồi, chỉ là, mặt đều là vẻ kiêu ngạo nên vừa nhìn liền biết, đây là hạng người tính khí nóng nảy an phận!
Làm thế nào hai huynh đệ, trông mặt mũi sai biệt lắm, cá tính lại hoàn toàn giống nhau !?
Hơn nữa, nhìn thấy thiếu niên trước mắt vào giờ phút này tay túm lấy mình, khó chịu muốn chết.
Vì vậy, Đồng Nhạc Nhạc lập tức giãy dụa thân thể phản đối.
"Mẹ nó! Hỗn đản! Thả ta xuống!"
Thiếu niên này, tướng mạo cũng đẹp mắt, nhưng làm thế nào lại hiểu lễ phép như vậy !?
Lần đầu tiên gặp mặt liền bắt nàng như vậy, khiến nàng cảm thấy chán ghét!
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc vừa hung hăng quẫn động thân thể, muốn tránh thoát khỏi ràng buộc của thiếu niên.
Mặt khác nàng hung hăng trừng mắt nhìn thiếu niên trước mặt để tỏ vẻ phản đối!
Dù sao, từ sau khi tới triều đại này đến giờ, Đồng Nhạc Nhạc luôn được vị đế vương trẻ tuổi Huyền Lăng Thương hết mực sủng ái, chưa từng chịu qua khuất nhục như vậy! ?
Mẹ nó!
Mặc dù tại nàng là con chồn, nhưng chồn cũng có tôn nghiêm của chồn !!!
Giận !!!
Đối với vẻ mặt đầy tức giận của Đồng Nhạc Nhạc, sau khi Huyền Lăng Phong chỉ tay tóm được con tiểu điêu này nhi, liền dùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, chăm chú đánh giá con tiểu điêu được hoàng huynh sủng ái này đến đây .
Phải biết rằng, hoàng huynh nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ đều thích gần gũi với bất kỳ động vật nào. Tại sao lúc này đột nhiên lại nuôi con tiểu điêu nhi !?
Ban đầu khi nghe cung nhân bẩm báo, còn có chút dám tin đâu !?
Cho nên, khi nhìn thấy con tiểu điêu nhi này vừa vào đến Ngự Thư Phòng, liền chạy thẳng tới trong lòng hoàng huynh, Huyền Lăng Phong đúng là sinh ra hứng thú lớn .
nay nhìn cái, đôi mắt lập tức sáng ngời.
"Chậc chậc chậc! ngờ quả là con Phượng Hoàng Điêu trong truyền thuyết biến mất trăm năm !"
Huyền Lăng Phong mở miệng, mặt mày đầy niềm vui bất ngờ.
Ban đầu lúc mà nghe được hoàng huynh của mình có sủng vật là con Phượng Hoàng Điêu , còn tin.
Dù sao, Phượng Hoàng Điêu biến mất trăm năm, làm thế nào mà xuất được! ?
tại nhìn thấy!
Chỉ thấy tiểu tử kia tay mình, toàn thân lông trắng như tuyết cực kì mềm mại, tứ chi ngắn tũn, thân hình thon thả, tai hình tam giác,cái miệng nho .
đôi mắt đen lúng liếng, phảng phất như màu đen của mã não thạch, rất đẹp!
Chỉ là, thu hút ánh mắt của người ta nhất, có lẽ chính là ấn ký Hỏa Diễm trán kia!
dấu ấn đỏ như lửa, nằm ở giữa trán trắng như tuyết, rất là chói mắt!
Cũng khiến cho này con Phượng Hoàng Điêu trước mắt vốn dễ thương thôi, lại tăng thêm vài phần đặc biệt và tôn quý!
Càng nhìn, Huyền Lăng Phong càng thích.
"Ha hả, Phượng Hoàng Điêu này vóc dáng đáng ! Nếu tại là Phượng Hoàng Điêu biến mất hơn trăm năm, hoàng huynh ngươi, con Phượng Hoàng Điêu này, có lẽ chính là con Phượng Hoàng Điêu duy nhất thế gian này! Để ta nhìn xem, Phượng Hoàng Điêu này rốt cuộc là giống cái hay là giống đực. Nếu mà mang phối giống , sau này khẳng định sinh rất nhiều Phượng Hoàng Điêu!"
Huyền Lăng Phong vừa , bên vừa vạch cái đuôi che mất hạ thân Đồng Nhạc Nhạc.
Phải biết rằng, Đồng Nhạc Nhạc như thế nào, cũng là nương! Cho nên, sau khi Huyền Lăng Phong dùng tay xách nàng, nàng theo bản năng cụp cái đuôi lại che kín dưới thân mình.
Bị thiếu niên đáng ghét trước mắt này xách lên, Đồng Nhạc Nhạc chịu đựng, cố kìm nén khi bị lăng nhục.
nay, khi nghe thấy lời của thiếu niên này, Đồng Nhạc Nhạc càng nổi cáu!
Mẹ nó !?
Phối giống!!???
Từ như vậy chỉ dùng cho động vật, lại dùng cho nàng, quả thực là sỉ nhục lớn !?
Mẹ nó! Ngươi mới mà phối giống! Cả nhà các ngươi mà phối giống !!!
Chương 63: Cắn Huyền Lăng Phong
Edit: sakurakul
Đồng Nhạc Nhạc trong cơn giận dữ, chỉ cảm thấy như ở ngực có đám lửa.Nàng liền nổi trận lôi đình, 'Ầm' tiếng, nó liền bốc lên đỉnh đầu!
Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc phẫn nộ nên cũng mất lý trí .
Đặc biệt, lần gặp lại này, thiếu niên trước mắt ngừng nghĩ đến nhấc cái đuôi của nàng lên, xem vùng tư mật của nàng. Đồng Nhạc Nhạc rốt cục nhịn được, mở ra cái miệng nhắn, cắn vào cổ tay thiếu niên .
(khụ khụ, tức là muốn xem con chồn này là đực hay cái đó)
Hành động này của Đồng Nhạc Nhạc , nhanh như chớp giật, khiến cho Huyền Lăng Thương ở bên trông thấy muốn ngăn cản, trong lòng khỏi lộp bộp tiếng.
Mới vừa rồi, Huyền Lăng Thương bắt gặp thân đệ đệ của chính mình vui vẻ trêu đùa con chồn này, mày liền khỏi nhàng chau lại.
Đặc biệt, thấy bộ dáng con chồn này tràn đầy ủy khuất phẫn nộ, khiến cho toàn thân được tự nhiên.
Phải biết rằng, đối với thân đệ đệ duy nhất này chính là che chở có thừa, trước kia có vật gì đều đem cho .
Chính là tại, duy chỉ có con chồn này, đành lòng trông thấy nó bị người trêu chọc như thế .
Vì vậy, Huyền Lăng Thương liền tính toán mở miệng ngăn cản, chỉ tiếc, muộn. . .
Chỉ thấy con chồn trước mắt này , sau khi ngừng giãy dụa có kết quả , lại trong cơn tức giận, quay đầu cắn vào cổ tay Huyền Lăng Phong .
Nếu như là loài động vật khác,cắn cái như vậy , căn bản có gì. Chỉ là, con chồn trước mắt này đâu phải bình thường a!
Phượng Hoàng Điêu, chỉ có toàn thân đều là bảo vật, mà trong hàm răng càng là kịch độc!
Kết quả là, bi kịch xuất !
Chỉ thấy Huyền Lăng Phong vốn ngắm nghía đùa giỡn Phượng Hoàng Điêu, chỉ cảm thấy cổ tay đau xót, thấy con Phượng Hoàng Điêu này lại quay đầu cắn chính mình, mày lập tức chau lại.
Phải biết rằng Huyền Lăng Phong vừa sinh ra liền được ngàn vạn sủng ái, chưa từng bị ai gây tổn thương quá phân! ?
nay, lại bị con chồn cắn, Huyền Lăng Phong mày lập tức chau lại.
Có điều là, còn đợi Huyền Lăng Phong suy nghĩ những điều khác, chỉ cảm thấy khí lực người phảng phất trong nháy mắt bị mất .
Ngay sau đó, trước mắt cơn chóng mặt mãnh liệt đánh úp lại .
Cảm giác như thế, tới đột nhiên như vậy, khiến cho Huyền Lăng Phong kịp suy nghĩ nhiều, hai tay buông lỏng, ngay sau đó thân thể lảo đảo vài bước, liền ngã thẳng xuống về phía sau …
"A Phong!"
Mắt thấy Huyền Lăng Phong thân thể mềm nhũn mà ngã xuống phía sau, Huyền Lăng Thương thấy vậy huyết mâu trợn trừng, lập tức hề nghĩ ngợi, vươn cánh tay ra liền vòng sang bên kia thân thể Huyền Lăng Phong, đỡ được thân hình yếu đuối ngã xuống của .
Chỉ là,thấy Huyền Lăng Phong trước mắt mặt mày tái nhợt mà lâm vào hôn mê , Huyền Lăng Thương trong lòng kinh hãi.
Đặc biệt, đôi môi Huyền Lăng Phong vốn hồng hào, nay lấy mắt thường cũng có thể chứng kiến, nhanh chóng biến thành màu tím. . .
Thấy vậy, Huyền Lăng Thương táng đởm kinh hồn!
Phải biết rằng, hàm răng Phượng Hoàng Điêu là kịch độc, nếu như chữa trị chậm trễ , người bị cắn, nhanh chóng độc phát mà tử vong!
Nghĩ đến đây , Huyền Lăng Thương bạc môi mở ra, liền hướng tới bên ngoài ra sức gào lớn.
"Người đâu! ! Tuyên gọi ngự y! ! !"
Đối với khuôn mặt táng đởm kinh hồn, thần tình hết sức lo lắng của Huyền Lăng Thương, Đồng Nhạc Nhạc vẫn đứng ở bên thấy vậy, khóe miệng cười lập tức cứng đờ!
Đặc biệt, trông thấy Huyền Lăng Phong hôn mê bất tỉnh được Huyền Lăng Thương ôm lấy, lại thêm đôi môi tím ngắt của , Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy dường như Ngũ Lôi giáng xuống đầu, ầm ầm tiếng, hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Dù sao, mới vừa rồi nàng là giận đến điên rồi.
Lớn đến chừng này, nàng đúng là có chịu quá khuất nhục như vậy.
Nhất thời tức giận, nàng chưa từng suy nghĩ nhiều, liền hướng tới cắn cổ tay Huyền Lăng Phong .
Lại quên điểm quan trọng nhất , nàng tại phải người bình thường, mà là con Phượng Hoàng Điêu!
Phượng Hoàng Điêu hàm răng có kịch độc, nếu như bị cắn , nếu như nhanh chóng giải độc, người này hẳn phải chết nghi ngờ! ! !
Mình Úp Dùm Bạn tieudannhi nhé ^^
Chương 64: Cắn Huyền Lăng Phong 2
Edit : Tieudangnhi
Nghĩ đến đây, Đồng Nhạc Nhạc lập tức cảm thấy lòng dạ rối bời!
Mới vừa rồi chẳng qua chỉ là muốn giáo huấn thiếu niên dám khi nhục nàng phen, nhưng mà dẫu sao cũng muốn chết a!
Nếu như chết, Huyền Lăng Thương khẳng định giết nàng!!!
Trong lòng suy tư, khi Đồng Nhạc Nhạc thấy vẻ mặt kinh hãi lo lắng cùng sợ hãi của Huyền Lăng Thương, khiến trong lòng nàng khỏi hồi áy náy tự trách.
Huyền Lăng Thương cho tới nay, đều cực kì thích che chở đối với mình , nàng tại làm sao có thể lấy oán báo ân làm tổn thương đệ đệ ruột của ?
Nghĩ đến đây, đôi mắt Đồng Nhạc Nhạc quét nhanh lượt, chỉ thấy Huyền Lăng Phong trước đây tràn đầy sức sống, giờ phút này mặt mày lại tái nhợt, hôn mê bất tỉnh, liền cảm thấy càng áy náy hơn.
Nhìn tình hình tại, nếu phải đợi ngự y đến, chỉ sợ cũng cứu nổi!
tại nên làm cái gì bây giờ?
Nàng muốn khiến Huyên Lăng Thương đau lòng, càng muốn Huyền Lăng Phong chết a!
Đồng Nhạc Nhạc lòng dạ rối bời, lúng ta lúng túng biết nên làm sao cho đúng, đột nhiên, dường như nghĩ ra cái gì, đôi mắt lập tức sang ngời.
Lập tức, liền vươn móng vuốt, ‘Xoẹt’ tiếng, móng vuốt vô cùng sắc bén lập tức vươn ra, sau đó, nghĩ cũng chưa kịp nghĩ, liền hướng cánh tay chính mình hung hăng đâm xuống.
trận đau đớn kịch liệt ập tới, khiến Đông Nhạc Nhạc đau đến nhe răng trợn mắt.
Nhưng giờ phút này, nàng cũng quan tâm cánh tay đau đớn của mình.
Thấy Huyền Lăng Phong được Huyền Lăng Thương ôm đến giường, Đồng Nhạc Nhạc lập tức nhảy lên giường, sau đó đưa cánh tay tuôn máu của mình tới khoé miệng của Huyền Lăng Phong.
Nhưng mà, Huyền Lăng Phong tại hôn mê bất tỉnh, miệng càng mím chặt lại, thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc mày nhíu chặt, trong lòng lo lắng biết làm sao.
“Ngươi mau mở miệng ra uống máu a! Nếu , ngươi chết, lỗi của ta liền rất lớn!”
Trong lúc Đông Nhạc Nhạc lo lắng thào, đột nhiên, cánh tay thon thả xuất trước tầm mắt chính mình, lại mở miệng Huyền Lăng Phong ra.
Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sờ, sau đó mắt nhung ngước lên. Nàng thấy đối diện là khuôn mặt đầy lo lắng của Huyền Lăng Thương.
Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc cả kinh, khỏi chột dạ cụp đôi mắt xuống.
Chưa kịp suy nghĩ nhiều, nàng liền áp cánh tay chảy máu tới khoé miệng Huyền Lăng Phong, tuỳ ý để máu chảy vào trong miệng Huyền Lăng Phong.
Cũng biết Huyền Lăng Phong uống bao nhiêu, chỉ thấy khuôn mặt tái nhợt của dần dần khôi phục huyết sắc.
Cùng đôi môi màu tím cũng chậm rãi khôi phục lại khí sắc hồng nhuận…
Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc liền biết, máu của mình rất đặc biệt, Huyền Lăng Phong hẳn là được cứu rồi!
Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc khỏi thở phào nhõm.
May là Huyền Lăng Phong vẫn chưa chết, , bằng , lỗi của nàng rất lớn…
Trong lòng nhớ lại, Đồng Nhạc Nhạc khỏi len lén ngước đôi mắt lên nhìn về hướng Huyền Lăng Thương ngồi bên giường .
Chỉ thấy ánh mắt Huyền Lăng Thương gắt gao rơi người Huyền Lăng Phong, cũng để ý đến nàng chút nào.
Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy trong lòng bị trận co thắt quặn lại, bắt đầu cảm thấy khổ sở .
Trải qua chuyện này, Huyền Lăng Thương có thể bởi vì vậy mà hận nàng ?
Dù sao, Huyền Lăng Phong chính là đệ đệ ruột duy nhất của ! Nàng lại thiếu chút nữa hại chết ….
Nghĩ tới đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc vô cùng hối hận và ảo não, lòng dạ rối bời.
Ánh mắt nhìn về phía Huyền Lăng Thương, càng thêm dè dặt.
Nhưng mà, cho dù nàng có dùng ánh mắt cầu khẩn như thế nào nhìn Huyền Lăng Thương nữa, đều bị Huyền Lăng Thương ngoảnh mặt làm ngơ.
Đúng lúc này, Thượng ngự y cũng chạy tới.
Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc thể làm gì khác hơn là nhảy xuống đất, im lặng ngồi xổm trong góc.
Chỉ thấy Thượng ngự y giúp Huyền Lăng Phong bắt mạch phen, gương mặt vốn chăm chú và nặng nề khỏi giảm bớt vài phần. Sau đó lão quay đầu lại, mở miệng mực cung kính với Huyền Lăng Thương mặt mày lo lắng .
“Khởi bẩm Hoàng thượng, Thập tam vương gia bình an vô , Hoàng thượng cần lo lắng.”
Last edited by a moderator: 28/9/15