1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Dưỡng chồn thành hậu, Tà mị lãnh đế ôn nhu yêu - Túy Mộng Khinh Cuồng (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 49: Lệ thuộc vào

      Editor: thienthannho96
      Nguồn: ***************.com

      lúc trong lòng Lý Tường kinh ngạc, giờ phút này, Đồng Nhạc Nhạc càng khóc lợi hại hơn.

      Phảng phất, giống như muốn đem tất cả uỷ khuất trong lòng, toàn bộ khóc kên.

      Móng vuốt ôm lấy bàn tay nam nhân ôm chặt, giống như sợ người nam nhân rời khỏi nàng.

      Cũng biết qua thời gian bao lâu, đồng Nhạc Nhạc khóc mệt, chỉ cảm thấy mí mắt nặng trĩu, hôn mê lần nữa. . .

      Huyền Lăng Thương đứng ở mép giường thấy vậy, chân mày lập tức cau lạiĐứng ở mép giường Huyền Lăng Thương thấy vậy, chân mày lập tức súc, rất đúng lúc mở miệng hỏi ngự y nfừng bận rộn kiểm tra cho Đồng Nhạc Nhạc.

      "Nó tại sao lại hôn mê? Ngươi mau cứu cứu nó !"

      Nam nhân mở miệng, giọng mang theo vài phần nóng nảy và nghiêm nghị.

      Đối mặt với khí thế nóng nảy lại lạnh như băng của nam nhân, ngự y vừa đưa tay dùng ống tay áo lau mồ hôi trán, vuèa bận dộn ngừng miệng .

      "Hoàng thượng, xin yên tâm, tiểu điêu nhi chỉlà mệt mỏi, mới có thể ngủ mất ."

      " ra là, ra là ngủ. . ."

      Nghe được lời ngự y , vốn Huyền Lăng Thương cau mày lo lắng, mới hoàn toàn thở phào nhõm.

      Lại hồn nhiên biết, giờ phút này bộ dạng tràn đầy nóng nảy lo lắng, rơi vào trong mắt mọi người bốn phía, là cở nào kinh hãi thế tục.

      Dù sao, chủ nhân này của bọn họ vẫn là người lạnh lùng cao ngạo, cư nhiên lại sủng ái tiểu điêu nhi như thế, để ý, bây giờ làm người ta thể tưởng tượng nổi a. . .

      . . .

      Khi Đồng Nhạc Nhạc lần nữa từ từ tỉnh lại, lập tức bị trận mùi thơm của thức ăn hấp dẫn.

      Mắt còn chưa mở ra, lỗ mũi ngừng dùng sức ngửi.

      Bộ dạng đáng như vậy, rơi vài trong mắt Huyền Lăng Thương ngồi ở mép giường, làm phì cười dứt.

      "Tiểu tử, rời giường ăn cái gì ! ?"

      Bên tai, truyền tới giọng trầm thấp lại mang theo mấy phần dịu dàng của nam nhân.

      Nghe vậy, nghe vậy đôi mắt đen của Đồng Nhạc Nhạc nhất thời trợn trừng, khi thấy chẳng biết lúc nam nhân hết sức tuấn mỹ ngồi ở bên cạnh, tròng mắt nhất thời ngẩn ra.

      Chỉ thấy giờ phút này, phải là lúc buổi tối.

      Bên ngoài đèn hoa rực rỡ mới thắp lên, ánh trăng mê người.

      Xuyên qua cửa sổ trạm trổ, tà tà chiếu vào, dịu dàng bao phủ người nam nhân, làm cho người nam nhân, phảng phất giống như bị tầng ánh sáng dịu dàng vây quanh, khiến cho ngũ quan nam nhân nhìn qua càng thêm nhu hòa.

      bộ áo bào màu rám nắng, bao bọc chặt dáng người cao lớn của nam nhân.

      người hơi sát, buộc vòng quanh dáng người gầy gò mà tinh tế của nam nhân.

      Bên hông buộc cái đai lưng Hồng Bảo Thạch, trang bị khối ngọc dương chi màu tím.

      đầu tóc dài đen nhánh, chỉ dùng dây cột tóc khảm bảo thạch buộc lên, tôn lên gương mặt kia, càng thêm tuấn mỹ phi phàm.

      lông mày như dao cắt, mũi cao môi mỏng, mỗi nơi, cũng hoàn mỹ chê vào đâu được!

      Hấp dẫn Đồng Nhạc Nhạc Nhạc nhất, là đôi mắt huyết sắc với đường cong hoàn mỹ kia!

      Chỉ cảm thấy, đôi mắt con ngươi màu máu xinh đẹp, ở ánh nến chiếu rọi xuống, càng thêm nhu hòa...;

      Nhất là trong này mắt đó đế vương mê người dịu dàng cúi đầu, làm cho người ta kinh diễm, rung động...

      muốn vĩnh viễn đều như vậy, được tỉ mỉ sủng ái, che chở...

      Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc rung động, cũng khỏi có chút sợ.

      Lúc đầu tưởng rằng, mình chết.

      Chết, nàng sợ.

      Càng sợ hơn, còn được gặp lại nam nhân trước mắt này...

      nghĩ tới, nàng cùng nam nhân này mới biết nhau hai ngày, đối với , thế nhưng lại bỏ được...

      Là nàng đơn quá lâu. Còn có, nam nhân dịu dàng này, làm cho nàng muốn lệ thuộc vào!
      Last edited by a moderator: 18/6/15
      Friendangel2727, xixon, Nha nhi5 others thích bài này.

    2. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      bao giờ chị Chồn mới biến thành người đây:>

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 50: Ỷ lại 2

      Là nàng đơn quá lâu, hay bởi vì nam nhân này dịu dàng khiến cho nàng có ý muốn ỷ lại !?

      Đồng Nhạc Nhạc cũng biết nữa. Giờ phút này, nàng chỉ muốn nam nhân này ôm mình vaog trong lòng, cảm nhận tốt phen ấm áp của nam nhân này...

      Trong lòng nghĩ thế, làm Đồng Nhạc Nhạc khỏi bắt đầu ngọ nguậy , sau đó từ từ bò vào trong lòng nam nhân.

      Đối với việc Đồng Nhạc Nhạc chủ động ỷ lại, làm nũng, khiến cho Huyền Lăng Thương thấy trong lòng ấm áp.

      Ánh mắt nhìn về phía Đồng Nhạc Nhạc, càng tỏ ra dịu dàng.

      vươn bàn tay thon dài, theo thói quen vuốt lông cho Đồng Nhạc Nhạc, lần, lại lần, là dịu dàng đến thế...

      "Cũng có việc gì , sau này trẫm đều bảo vệ ngươi tốt."

      Nam nhân mở miệng, thanh nhàng. Thế nhưng giọng điệu lại vô cùng kiên định, dường như là hứa hẹn với Đồng Nhạc Nhạc.

      Nhận thấy được dịu dàng trong giọng của nam nhân, Đồng Nhạc Nhạc gật đầu vô cùng ngoan ngoãn.

      Nàng khép đôi mắt lại, tràn đầy hưởng thụ khi được nam nhân cẩn thận che chở.

      Cũng biết qua bao nhiêu thời gian, phảng phất lâu như thế kỷ. Kỳ , thời gian cũng chỉ có khắc.

      Đồng Nhạc Nhạc nghe thấy thanh ' lỗ lỗ', bỗng nhiên từ trong bụng mình truyền tới, thanh rất lớn khiến cho Đồng Nhạc Nhạc lập tức xấu hổ đỏ mặt.

      Bụng đói a...

      Đồng Nhạc Nhạc trong lòng lập tức vừa quẫn bách vừa thẹn thùng, ngay sau đó lại ra vẻ xấu hổ. Nàng từ từ ngẩng đầu ngó nam nhân trước mắt.

      ngờ, lại đối diện với đôi huyết mâu dịu dàng tươi cười của nam nhân.

      "Ha hả, tiểu tử kia, đói bụng rồi sao! ? Ăn chút gì !?"

      Nghe thấy thanh dịu dàng đến thế của nam nhân , Đồng Nhạc Nhạc theo bản năng muốn gật đầu đồng ý.

      Chỉ là sau khắc, trong đầu, lại xuất bóng dáng Tiểu Lô Tử.

      biết, Tiểu Lô Tử tại rốt cuộc ra sao !?

      Trong lòng lúc lo lắng, đột nhiên, thanh quen thuộc, liền phút chốc vang lên bên tai Đồng Nhạc Nhạc "Khởi bẩm Hoàng thượng, bữa tối chuẩn bị tốt !"

      "Hả ... ! ?"

      Nghe thấy thanh quen thuộc, lại mang theo hèn mọn cùng cung kính, Đồng Nhạc Nhạc trong lòng rung lên, lập tức, đôi mắt đen láy quay sang nhìn về hướng thanh phát ra.

      Liền thấy bóng dáng gầy mà quen thuộc kia, đôi mắt Đồng Nhạc Nhạc lập tức sáng lên.

      "Nha! Là Tiểu Lô Tử! ! !"

      Đồng Nhạc Nhạc kích động mở miệng la lên, trong lòng càng kinh ngạc thôi.

      Dù sao, Tiểu Lô Tử phải bị Huyền Lăng Thương xử phạt sao! ? Như thế nào tại lại ở chỗ này !?

      Chẳng lẽ là...

      Nghĩ tới đây, con ngươi Đồng Nhạc Nhạc tràn đầy kinh ngạc cùng nghi hoặc, phút chốc liền quay sang nhìn Huyền Lăng Thương.

      mực theo dõi hành động của Đồng Nhạc Nhạc, Huyền Lăng Thương tự nhiên nhìn thấy hết vẻ kinh ngạc và nghi hoặc trong mắt Đồng Nhạc Nhạc Giờ phút này, đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Đồng Nhạc Nhạc, bạc môi vẫn chưa hết cười hé mở, nhàng .

      "Chỉ lần này thôi nhé."

      Ngắn ngủi vài lời giải đáp nghi hoặc của Đồng Nhạc Nhạc.

      Nghe vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc vô cùng vui vẻ, kích động lại cảm động thôi.

      Bởi vì Đồng Nhạc Nhạc biết, Huyền Lăng Thương chính là vua của nước, lời ra tựa như thánh chỉ, thể thu hồi, chỉ là tại, bởi vì nàng...

      "Cám ơn ngươi..."

      Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, lòng.

      Mặc dù lời Đồng Nhạc Nhạc ra, vẫn chỉ phát ra thanh 'Chi chi chi' làm cho người ta nghe hiểu. Thế nhưng, Huyền Lăng Thương vừa nghe hiểu.

      vừa dùng tay nhàng vuốt ve ấn ký Hoả Diễm trán Đồng Nhạc Nhạc, vẻ mặt Huyền Lăng Thương tràn đầy dịu dàng.

      "Được rồi, bây giờ nguyện ý ăn cơm chưa! ?"
      Friendangel2727, xixon, Nha nhi6 others thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 51: Lan Lăng Vương Lan Lăng Thiệu Giác

      edit: thu thảo

      Huyền Lăng Thương còn chưa dứt lời, Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy bụng càng ngày càng đói.

      "Ăn, ăn chứ! Như thế nào lại ăn? giờ ta đói tới mức có thể nuốt luôn cả cái đầu heo rồi đấy".

      Nhìn Đồng Nhạc Nhạc mặt mày bộ ham ăn khiến Huyền Lăng Thương khỏi phì cười. Lập tức liền cẩn thận ôm lấy tiểu điêu nhi, hướng bàn ăn bên kia tới.

      Đói bụng thời gian dài như vậy mà phải nhìn đồ ăn thịnh soạn bày trước mắt, Đồng Nhạc Nhạc thiếu chút nữa chảy cả nước miếng ra luôn.

      "Ta muốn ăn cái kia, cái kia, còn có cả cái kia nữa, mấy thứ này ta đều phải ăn hết".

      "Ha hả...."

      Ngồi bên cạnh nhìn tiểu điêu nhi ngừng chỉ móng vuốt vào các món ăn, miệng liên tục kêu " chi chi chi", bộ dạng kia vừa thấy tức cười lại vô cùng đáng . Cũng khiến Huyền Lăng Thương cam tâm tình nguyện làm bảo mẫu cho nàng.

      ... ...... ....

      Thấy Tiểu Lô Tử trở lại bên cạnh mình, Đồng Nhạc Nhạc cũng bỏ được tảng đá trong lòng xuống. Bởi vì kiện lần trước, Đồng Nhạc Nhạc cho dù có đâu cũng giám chạy quá nhanh. Mỗi lần đều dừng lại, xuất trong tầm mắt Tiểu Lô Tử để cho có thể thấy mình.

      Cứ như thế vài ngày, những vết thương người Đồng Nhạc Nhạc hoàn toàn tốt lên. người còn phải cuốn băng nữa, Đồng Nhạc Nhạc mỗi ngày đều như con ngựa hoang được thoát dây cương, tự do tự tại khắp mọi nơi trong hoàng cung.

      Cái hoàng cung này vô cùng lớn, hoàn cảnh tươi đẹp như bức tranh vậy. Cho dù là nương cột trạm trổ, tiểu lâu, núi giả Lưư Thủy, Cửu khúc hành lang....đều có thể thấy bóng dáng Đồng Nhạc Nhạc. Còn phía sau là Tiểu Lô Tử ngừng hổn hển mà đuổi theo nàng. ... ...... ....

      Sống trong hoàng cung mấy ngày, Đồng Nhạc Nhạc từ miệng mọi người biết được ít về triều đại này.

      Linh Nhạc Quốc là quốc gia quốc thái dân an, dân giàu nước mạnh. Đặc biệt là Huyền Lăng Thương sau khi đăng cơ sử dụng ít thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn đem Lăng Nhạc Quốc chỉnh đốn, xử lý lại toàn bộ cho thông suốt. Cho nên mỗi cung nữ khi về vị đế vương trẻ tuổi này, mặt đều lộ vẻ sùng bái, ngưỡng mộ.

      Nghe vị đế vương trẻ tuổi này năm nay hai mươi lăm tuổi, những có tướng mạo phi phàm, năng lực siêu quần mà võ công lại cao cường, là đối tượng lý tưởng mà tất cả nữ nhân trong thiên hạ đều muốn lấy làm phu quân.

      Tuy nhiên, người tuấn tú, hoàn mỹ như vậy mà cho đến nay hậu cung bóng người. Cho dù đương kim thái hậu tìm đủ mọi cách để vị đế vương trẻ tuổi này tuyển ph, tạo ra tình huống "vô tình gặp được", thậm chí còn đưa chút ít nữ nhân lên long sàng của .... Nhưng có chỗ nào là bị vị đế vương trẻ tuổi lạnh lùng này hù dọa tới bỏ chạy.

      Nghe các cung nữ đến những lời này, Đồng Nhạc Nhạc nghi hoặc thôi? (sau này chị tự mình được kiểm chứng, cần phải nghi ngờ)

      Cho dù là ở đại hay nơi này, hai mươi lăm tuổi mặc dù phải già lắm nhưng mà nam nhân bình thường nào bên người cũng phải có nữ nhân. Đặc biệt là Huyền Lăng Thương đâu phải là người bình thường.

      Ở cái triều đại phong kiến nghiêm nghị, tôn ti ràng nhưng lại tảo hôn này, trừ phi còn sót lại vài người lấy được lão bà, còn người nào cũng lấy vợ sinh con lâu rồi.

      Hơn nữa Huyền Lăng Thương lại là đế vương của nước.

      Hôn nhân của có thể ảnh hưởng đến cả Linh Nhạc quốc. Tại sao cho đến giờ, Huyền Lăng Thương hai mươi lăm tuổi mà bên cạnh có lấy nữ nhân?

      Chẳng lẽ có gì khó ? Hay là thân thể có vấn đề?

      Đối với những suy đoán này, cũng phải có mình Đồng Nhạc Nhạc nghĩ. Bởi vì trong cung từng có suy đoán như vậy. Vì vậy Đồng Nhạc Nhạc liền nghe được mọi người nghị luận về Huyền Lăng Thương và nhân vật quan trọng bên ngoài.

      Lan Lăng Vương Lan Lăng Thiệu Giác!
      xixon, Andrena, Hà Hoàng2 others thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 52: Cẩm Lý

      Edit: Lăng Tuyết

      cũng giống như Huyền Lăng Thương , hai mươi lăm tuổi, trẻ trung
      [​IMG]
      Hà Hoàng, Lonna, trangtrongnuoc3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :