1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

DƯỢC MÔN TRỌNG SINH: THẦN Y THỨ NỮ - SOCOLA HOA QUẢ (40/457)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      Hố hố mới vào thấy có chap mới. Chà, cách mạng kiếm tiền bắt đầu, sau đó là trả thù, mong tới phần gia đấu quá à. Hì thank chị nhiều :yoyo45::yoyo45::yoyo44:
      PHUONGLINH87^^honglak thích bài này.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      :nod:"dập đầu tạ tội":nod: các bạn cho phép mình biệt tích 1 tuần nữa nhé:yoyo23:, mình cần nang cấp lại WIN và kiểm tra lại toàn bộ các chương, ed lại từ đầu:yoyo26: mong các bạn thông cảm cho mình nha:runintears:

    3. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      come back soon nha chiiiiii. @o@
      honglakPHUONGLINH87^^ thích bài này.

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 4: Đào thuốc
      Edit: PHUONGLINH87^^
      [​IMG]

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 6/12/14
      Phong Vũ Yên, tú cầu, minhminhle8 others thích bài này.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 5: Bán thuốc
      Edit: PHUONGLINH87^^
      [​IMG]

      Sáng sớm hôm sau, giản lược bữa sáng, chuẩn bị ít cơm trưa cho Kỳ Triêu Vũ, hai mẫu tử người mang củi, người đeo sọt thuốc hướng chợ thành trấn tiến lên.
      Nhìn mẫu thân và muội muội bóng lưng gầy yếu phía xa xa, tay Kỳ Triêu Vũ nắm nhặt, nhất định học thành tài, để mẫu thân và muội muội khổ cực như vậy nữa.

      ………………….(ta là phân cách tuyến……meomeo)……………….
      " Phong nhi , con vác có mệt ? Để Mẫu thân vác thay cho ." Cố thị trong tay mang theo củi , lo lắng nhìn Kỳ Dao Phong đeo sọt dược thảo đầy ắp. Đầu vai gầy lung la lung lay, nội tâm Cố thị vô cùng khó chịu, thân thể nữ nhi vốn hay bệnh, những công việc lặt vặt trước kia chưa bao giò nàng đê nữ nhi làm, nhưng mà bây giờ…

      "Mẫu thân đừng lo, nữ nhi vác được mà ." Kỳ Dao Phong miễn cưỡng cười cười: "Mẫu thân chúng ta mau mau nhanh chút, sớm đến chợ chiếm chỗ ngồi tốt mới bán được giá tốt a ."

      Trời vào đầu hạ, bình minh đến sớm, hai mẫu tử tới chợ đúng thời điểm, người đến người bắt đầu đông dần, từng nhà tích cực rao bán hàng hóa, thanh ngớt vang lên, rất nhộn nhịp. Đây là thành trấn , tụ tập thành khu phố buôn bán, người đến người có chút lộn xộn, mặt đất đầy bùn nhão, nước bẩn, rác thải…lần đầu tiên Kỳ Dao Phong tới chỗ như thế này.


      Chỗ ngồi tốt bị người khác chiếm lấy, phải sâu vào tận cùng bên trong khu phố mới có chỗ cho mẫu tử ngồi bán. Kỳ Dao Phong cười khổ tiếng, ngồi góc này liệu có kiếm được tám văn tiền như hôm qua ca ca bán củi hay đây.

      Mẫu tử cùng ngồi chuyện phiếm tới tận trưa, củi vẫn chưa bán được. Do chỗ ngồi được đẹp, tuy có người tới hỏi mua nhưng họ ưng với cái giá bán ra.

      "Mẫu thân, những dược thảo này ngồi đây bán có ai hỏi mua, nữ nhi thử tới tiệm thuốc hỏi chút." Kỳ Dao Phong bày thuốc từ sáng đều có ai hỏi mua Thất Diệp Thảo, cái sọt vẫn còn nguyên, củi cũng chưa bán được, nàng kiểu gì cũng phải ghé vào tiệm thuốc hỏi thăm tình hình.

      "Uh, con cẩn thân chút, trấn này chỉ có duy nhất tiệm bán thuốc thôi, con thẳng phía trước rồi rẽ trái, sau đó hỏi người ta, nếu tiệm thuốc mua cũng sao, nhớ về sớm chút." Cố thị nghĩ nghĩ liền gật đầu , nàng cũng trông mong vào cái sọt dược thảo của nữ nhi có bán được tiền hay , nữ nhi quanh năm ở trong khuê phòng, ngẫu nhiên làm chút việc nhà còn đâu chỉ ngồi đọc sách. Chuyện nữ nhi hái thảo dược bán lấy tiền, Kỳ Cố thị để ý nhiều.

      "Vậy nữ nhi hỏi chút quay trở lại. "

      Kỳ Dao Phong vác cái sọt lên, hướng tiệm thuốc , rẽ trái liền thấy bảng hiệu cửa hàng thuốc bên kia đường.
      Lúc này giao mùa cuối xuân đầu hạ, bệnh cảm cúm liền xuất nhiều hơn, trước của tiệm thuốc lui tới những người lớn mang khuôn mặt lo lắng, có người ôm tiểu hài tử nỉ non khóc bước vào tiệm thuốc. Ở cổ đại, y thuật chưa phát triển nhiều, nhất là căn bệnh này ở trấn kiếm đâu ra đại phu tay nghề tốt chữa bệnh.


      Kỳ Dao Phong lưng vác sọt thuốc vào , tiệm thuốc này lớn , nhưng cũng , đặc biệt tại thành trấn này chỉ có duy nhất tiệm bán thuốc, quy mô thế này coi như tệ rồi.
      Tiệm thuốc chỉ có hai, ba tiểu nhị quầy bận rộn bốc thuốc, đại phu ngồi cách đó xa bắt mạch cho bệnh nhân.
      Thấy Kỳ Dao Phong tiến đến , tiểu nhị tranh thủ thời gian vội hỏi: " nương là muốn bốc thuốc hay đến xem bệnh? Mời ngồi bên này."

      Khi vào tiệm bán thuốc, thông thường hỏi câu này với khách nhân cho nên Kỳ Dao Phong để ý quá nhiều, buông sọt dược thảo xuống, tươi cười : "Đa tạ tiểu ca , tiểu nữ là tới bán dược thảo. Muốn hỏi chút cửa tiệm có thu mua hay ?"

      "Bán dược thảo?" Tiểu nhị nghe xong nhìn Kỳ Dao Phong mang cái sọt đưa tới , tiểu nhị xem xét , thanh cảm thán: "Là Thất Diệp Thảo nha!"
      "Đúng thế, đây là Thất Diệp Thảo , biết tiệm thuốc có thu mua ?" Kỳ Dao Phong cười .
      " nương mời ngồi, ta thông báo cho chưởng quầy." Tiểu nhị lễ phép cười , việc này làm chủ được .
      Kỳ Dao Phong cũng hiểu biết quy củ , cười gật đầu: "Làm phiền tiểu ca."

      Chỉ chốc lát sau , chỉ thấy trung niên mập mạp ra, Tiểu nhị giới thiệu : "Vị này chính là Vương chưởng quỹ của chúng ta."

      "Tiểu nữ ra mắt Vương chưởng quỹ ." Kỳ Dao Phong .

      Vương chưởng quỹ quét mắt nhìn y phục vải thô của Kỳ Dao Phong , gật đầu mới lên tiếng: " nương muốn bán Thất Diệp Thảo?"

      "Đúng thế , biết Vương chưởng quỹ …." Vương chưởng quỹ đưa tay ngăn nàng : " nương , dám dối gạt, mỗi cửa hàng bán thuốc đều do dược thương cũng cấp, những dược liệu cần thiết chúng tôi chỉ nhập của dược thương mà thôi, dám tùy ý nhập dược liệu bên ngoài."

      đến đây , Kỳ Dao Phong đại khái cũng minh bạch , đây là Vương chưởng quỹ muốn ép giá: "Vương chưởng quỹ , Thất Diệp Thảo hái được dễ , tiểu nữ vận khí tốt mới tìm được , nếu Vương chưởng quỹ thu , tiểu nữ liền miễn cưỡng. Tiểu nữ mạn phép tới cửa hàng thuốc trấn bên cạnh hỏi họ có thu mua hay , xin lỗi vì quấy rầy Vương trưởng quỹ. ." Nàng dứt lời liền cất bước ý muốn ra khỏi tiệm bán thuốc .

      " nương xin dừng bước , chúng ta tùy tiện thu dược liệu của người khác có nghĩa dược liệu mang đến tiệm mà dám thu mua." Vương chưởng quỹ cười ha ha tiếng, giữ Kỳ Dao Phong ở lại: "Ta xem nương hái Thất Diệp Thảo còn chưa tới thời gian cây trưởng thành, như thế này , nương cũng đừng lặn lội đường xa tới tiệm thuốc trấn bên, hôm nay chỉ bán cho tiệm nhà lão ."

      "Thế…giá tiền là?" Kỳ Dao Phong cười nhạt .

      Vương chưởng quỹ suy nghĩ lát , gật đầu: "30 văn tiên ta mua ." Vốn là muốn hai mươi văn tiền liền mua đây này, nhưng thấy nương này tột tội, thôi lừa gạt như vậy là được rồi.

      Kỳ Dao Phong cúi đầu bất đắc dĩ cười cười , 30 văn tiền cho cả cái sọt Thất Diệp Thảo, 50 văn tiền còn chê ít đó chứ 30 văn quá lỗ rồi!
      Nhưng có thể thế nào chứ, ngại tiền trả quá thấp chạy tới trấn bên sao? ràng được rồi, nếu lần này bán chẳng khác nào đắc tội với Vương chưởng quỹ, sau này bán thảo dược làm sao, lẽ lại mang thảo dược sang trấn bên bán hay sao? Đường xa , tiệm thuốc bên kia thành trấn giá tiền đưa ra chưa chắc nhiều hơn bên này.

      Kỳ Dao Phong đành bất đắc dĩ, giọng cảm tạ, tiếp nhận 30 văn tiền tiểu nhị đưa, vác sọt khỏi tiệm thuốc, trước khi Vương chưởng quỹ hài lòng dặn dò nàng, nếu lần sau có dược thảo cứ mang tới tiệm.


      "Chưởng quỹ , thảo dược Thất Diệp Thảo giá trị nhiều tiền như vậy?" Tiểu nhị tò mò lại gần nói.

      "Có đáng tiền hay chúng ta cũng tính toán nhiều làm chi , bất quá Thất Diệp Thảo nếu đem cho các đại sư chế dược, chế ra Thất Diệu hương…đó mới gọi là nhiều tiền, hơn mấy chục lượng bạc đấy.!" Vương chưởng quỹ cười híp mắt, tay vân vê chòm râu .
      Tiểu nhị kinh ngạc, nước miếng thiếu chút nữa chảy ra, cái này…cái này lợi nhuận thực lớn nha!

      ra tiệm bán thuốc , Kỳ Dao Phong thở dài , xem trong tay 30 văn tiền biết nên vui mừng hay sầu lo đây. Vui vì giờ có tiền, mẫu thân nhìn thấy vô cùng cao hứng, lo…chút tiền còm này muốn mua những thứ kia….muốn chế hương phối dược e là cần rất nhiều tiền a, lại còn khoản nợ cần trả nữa…Haiz…
      Sờ sờ mặt , lưng cõng sọt trở về .

      Cố thị trợn mắt nhìn 30 văn tiền trong tay. Nữ nhi chỉ mang cái sọt thuốc liền bán được 30 văn tiền, trong khi đấy nàng ngồi cả ngày bán củi mới bán được bảy văn tiền. Kinh ngạc liền nhanh thay thế bằng vui sướng thiếu chút nữa hét to lên. Nữ nhi bán dược thảo bằng bốn, năm ngày cả nhà kiếm tiền.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :