1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

DƯỢC MÔN TRỌNG SINH: THẦN Y THỨ NỮ - SOCOLA HOA QUẢ (40/457)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Jena

      Jena Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      101
      cốt truyện cực đáng mong đợi, hố này muội nhảy rồi, ủng hộ tỷ edit :uong2:
      PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    2. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      hehe, bang chủ cố lên
      PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      SORRY CÁC BẠN! MẢI LÀM GIÁO ÁN BI GIỜ MỚI ĐĂNG CHƯƠNG MỚI LÊN.
      Chương 2: Đoàn tụ
      Edit: PHUONGLINH87^^
      Beta: Bạch Xà

      [​IMG]
      "Mẫu thân , đại phu thị trấn đồng ý tới thử lần "
      Bên ngoài viện , Kỳ Triêu Vũ mang theo lão đại phu phía sau, rất nhanh tiến đến. Nhìn thấy lão đại phu Bạch Hồ Tử, vốn dĩ trong cơn tuyệt vọng, Hai con ngươi Kỳ Cố thị (thị phải là tên, Kỳ Cố thị, hay Hà thị, Vương thị… là cách gọi người phụ nữ lập gia đình) lần nữa sáng lên, mang vài phần chờ mong, lôi kéo hai tay lão đại phu, thanh thê lương cầu cứu:"Đại phu, van cầu ngài cứu nữ nhi của dân phụ."
      Lão đại phu rút tay mình trở về: "Đừng vội, để lão phu bắt mạch xong hãy ."


      Kỳ Triêu Vũ cùng Kỳ Cố chỉ có thể đứng chờ ở bên cạnh. tại, hi vọng duy nhất của mẫu tử hai người bọn họ chính là lão đại phu này.
      bao lâu sau, Bạch đại phu buông lỏng tay vừa bắt mạch Kỳ Dao Phong, nhìn Kỳ Cố và Kỳ Triêu Vũ : " Tiểu nương cơ thể có chút hư nhược, nhưng có gì đáng ngại. Lão kê đơn tẩm bổ, nghỉ ngơi vài ngày khỏe hơn."
      Kỳ Triêu Vũ tiễn Bạch đại phu ra về , Kỳ Cố vịn nữ nhi ngồi dậy , mang chén nước ấm cho nàng uống. Đôi môi khô khốc nhận được dòng nước ấm ngọt ngào, Kỳ Dao Phong chỉ theo bản năng mở miệng uống nước.


      Thời gian dần qua , nàng cố gắng mở mắt ra . Nhìn thấy vị phụ nhân có khuôn mặt quen thuộc xuất trước tầm mắt, Kỳ Dao Phong khỏi khẽ giật mình , nhưng nàng lúc này còn chìm sâu trong mệt mỏi, hai mí mắt vẫn còn cố dắn chặt lại đấy. cố nghiêng mặt nhìn về phía bên cạnh có thiếu niên đứng , lẩm bẩm : "Đây là ca ca sao?! "
      Đây là mẫu thân cùng ca ca của nàng , bất tri bất giác lại hôn mê.

      ………………………(ta là phân cách tuyến…..meomeo)………………
      tháng sau .
      nằm giường suốt tháng, Kỳ Dao Phong mới hoàn toàn tỉnh táo. Tất cả trí nhớ của thân thể này trong thời gian tháng được dung hòa vào đầu mình. Nhớ tới đại thế gia kia hai tay Kỳ Dao Phong khỏi siết chặt !


      Linh hồn Ân Phượng Phượng là truyền nhân của Dược Môn , tiến vào thế giới này chỉ vì trượt chân rơi vào nước cùng thời điểm với thiếu nữ Kỳ Dao Phong, linh hồn nhập vào thân thể thiếu nữ này hòa làm . Ân Phượng Phượng , , phải là Kỳ Dao Phong mới đúng… sống lại
      Kỳ phủ đại thế gia !
      Kỳ Dao Phong trong đầu lên cảnh mẫu tử ba người bị đuổi ra khỏi gia tộc, trong mắt xuất ngoan độc. tháng trước kia , vì cầu xin bọn họ chút tiền mời đại phu chữa bệnh cho mình mà mẫu thân của nàng quỳ ở cửa sau Kỳ phủ hai ngày hai đêm. Nhưng cuối cùng có bất kỳ hồi đáp nào. Kỳ phủ cao cao tại thượng vẫn đứng sừng sững ở đó như con quái vật khổng lồ.
      Hừ, hi vọng chúng ta vĩnh viễn ngày phải đối diện nhau, nếu , ta Kỳ Dao Phong quyết như trước đây mặc cho các ngươi khi dễ ! Quá khứ có rất nhiều chuyện xảy ra...còn có những năm tháng chúng ta phải chịu đựng trong sỉ nhục.....Toàn bộ, ta nhất định “báo đáp” cho các ngươi gấp trăm ngàn lần chút nương tay, tình thân cái rắm, quăng cho chó gặm !


      " Con tỉnh?"
      giọng nhàng đầy quan tâm vang lên, loại quan tâm này làm cho ngực Kỳ Dao Phong phập phồng khó nhịn. Nhớ tới mẫu thân lặn lội đường xá xa xôi trở lại Kỳ phủ, quỳ xuống van xin những kẻ kia, nước mắt lập tức tràn mi. Đây là mẫu thân của nàng! Lúc này đây Kỳ Dao Phong rất xúc động, thân thể này chết nhưng trời xanh thương xót cho sống lại lần nữa, chủ nhân cũ đối với mẫu thân có phần tình cảm quyến luyến muốn rời xa. Nhưng nay thân thể này là của , biểu đạt ra đối với mẫu thân là chua xót, đau lòng.
      Cố thị thấy nữ nhi bật khóc liền an ủi: " Phong nhi làm sao vậy? Có phải thân thể lại thoải mái ? với mẫu thân nào."
      Kỳ Dao Phong đem cả cơ thể rúc vào trong ngực Cố thị , nàng sống lại có cảm giác xa xôi nhưng nàng ra chỉ ngủ mê man tháng thôi. lẽ cảm giác sau khi sống lại là như thế? Dù có như thế nào, cảm giác mất rồi lại tìm trở về được, tốt.
      " Phong nhi, con có thấy khá hơn chút nào ?" Cố thị lo âu nhìn nữ nhi. Từ khi nữ nhi ngoài ý muốn rơi xuống hồ nước, bệnh kéo dài chìm sâu hôn mê sau đó tỉnh lại , tính tình cũng làm người khác nhìn thấu .
      "Mẫu thân, nữ nhi có việc gì" Thanh mang theo nghẹn ngào .
      mặt Cố thị rốt cục vui vẻ trở lại: "Nữ nhi ngốc.Thân thể trở lên tốt hơn, như thế nào so với trước kia vẫn thích khóc?" Cố thị mở miệng trách cứ nhưng giọng đầy thương .
      "Mẫu thân" Kỳ Dao Phong lại lần nữa ôm chặt lấy mẫu thân, cảm thụ tồn tại chân của mẫu thân, lẩm bẩm : "Nữ nhi thấy mình ít khóc hơn…Mẫu thân, nữ nhi nỡ bỏ mẫu thân cùng ca ca."
      Sắc mặt Cố thị đại biến, nâng nàng dậy: " Phong nhi , thể bậy!"
      "Mẫu thân , nữ nhi biết ."


      Kỳ Dao Phong cúi thấp đầu trả lời , thanh tỏ được cảm xúc đau buồn. Nàng bây giờ , biết mình rốt cuộc là Ân Phượng Phượng hay vẫn là Kỳ Dao Phong , nàng chỉ biết là , mình lưu luyến ôn nhu che chở của mẫu thân, mình mong muốn quan tâm bảo vệ này.
      Cố thị bất đắc dĩ , chỉ có thể để tùy ý nữ nhi, vuốt ve mái tóc dài của nữ nhi, mặt nên vui vẻ, khóe mắt nếp nhăn càng ràng hơn so với tháng trước đây.
      Bàn tay gầy của Kỳ Dao Phong mơn trớn khuôn mặt mẫu thân , nước mắt lại dâng lên , nhưng lần này , đồng tử đen láy trong mắt lại lóe tia sáng bén nhọn: "Mẫu thân, cuộc sống của chúng ta càng ngày càng tốt hơn!"
      Cố thị cười ra tiếng , nhưng lại lắc đầu: "Mẫu thân chỉ mong hai huynh muội các con bình an trưởng thành vậy là đủ rồi. Những thứ khác mẫu thân dám nghĩ nhiều."


      Đúng vậy a, mẫu thân trước kia tại Kỳ phủ làm trâu làm ngựa , phải là vì mình cùng ca ca có thể bình an trưởng thành sao. Nguyện vọng của mẫu thân chỉ đơn giản như vậy , tranh giành đấu đá, khắp nơi nhường nhịn khắp nơi bị lấn ép. Giang hai cánh tay ra dù cho vết thương chồng chất cũng muốn bảo hộ tốt hai đứa con của mình, để cho hai huynh muội bình yên lớn lên. Nhưng, mẫu thân dù có cố gắng nhường nhịn thế nào đổi lại cũng chỉ là sỉ nhục, khi dễ, sau cùng kết quả nhận được là mẫu tử ba người bị đuổi khỏi Kỳ phủ.!!

      Bọn chúng giăng đèn kết hoa vui sướng hớn hở, đối với mẫu tử các nàng lại chẳng quan tâm, cho dù ba mẫu tử nàng có là dòng chính chăng nữa! Chẳng lẽ cũng bởi vì mẫu thân biết nịnh nọt, biết tỏ thái độ thương sủng nịnh, cố ý đạt được kết quả tốt liền đáng đời bị đối đãi như thế sao ?
      Kỳ Dao Phong nhìn khuôn mặt mẫu thân có vẻ già , chậm rãi vuốt ve gì , mẫu thân nhịn được, nhưng nàng cách nào nhịn được !


      Cố thị có chú ý tới khác thường của nữ nhi, chỉ hỏi han:
      "Ngủ lâu như vậy , hẳn là đói bụng ?" xong đứng lên muốn đem cơm tới.
      "Mẫu thân , cần phiền người đâu ." Kỳ Dao Phong cử động thân thể chút, cảm giác linh hồn nàng thích ứng với cơ thể này liền hướng mẫu thân tươi cười : "Nữ nhi nằm lâu , cũng thể lại tiếp tục nằm nữa ."
      Nữ nhi có thể cử động , tuy nghi hoặc nhưng Cố thị vẫn vui mừng , nằm hơn tháng , thân thể cuối cùng cũng khôi phục ít sức sống rồi. Thấy nữ nhi muốn xuống giường , hoảng hốt đưa tay đỡ, : "Thân thể con có gì đáng ngại rồi hả?"
      "Vâng. còn đáng ngại rồi." Kỳ Dao Phong gật gật đầu .


      Trong nhà còn có nhiều việc phải làm, vô cùng bận rộn, nhiều khoản nợ cần phải trả, nàng có nhiều thời giờ như vậy nghỉ ngơi. Nàng phải sớm cùng mẫu thân và ca ca thoát khỏi khốn cảnh trước mắt. Ngày ngày ra ngoài luôn có người ép bán nhà, uy hiếp đòi trả nợ. Nàng muốn mẫu thân giữa mùa đông còn phải làm công việc như giặt đồ, hay rửa bát đũa ở khách điếm đổi lấy chút tiền công. Nàng cũng muốn buổi sáng mùa đông ca ca cóng đến đôi má đỏ bừng , hai tay phát sưng còn phải vội vàng lên núi đốn củi về bán lấy mấy đồng phụ cấp gia đình. Nàng lại càng muốn mẫu thân cùng ca ca gạt nàng, đem cơm lưu lại cho nàng ăn no mà hai người đói bụng trong mùa đông giá rét này.

      Cố thị khỏi khẽ giật mình , cười cười : " tốt rồi , vậy dạo chút. Đại phu cũng , suốt ngày nằm ở giường cũng tốt ."
      Kỳ Dao Phong nhìn gò má mẫu thân có chút nhô cao, da dán vào xương gò má nhìn thấy rệt, nhịn được lại thầm nghĩ trong lòng , mẫu thân , nhất định gia đình chúng ta khá hơn , hết thảy đều khá hơn.
      "Cũng thể để thân thể con mệt nhọc , cứ chờ chút được ăn món ngon, con liền trở về nghỉ ngơi ." Cố thị giọng, dặn dò . Kỳ Dao Phong cười cười , gật đầu xác nhận , ép buộc chính mình , để cho mẫu thân nàng yên tâm .

      Đúng lúc này, ngoài cửa gỗ truyền tới thanh : "Mẫu thân, muội muội tỉnh lại?" vừa đốn củi về tới, liền vội vàng vào nhà xem tình hình muội muội.
      " tỉnh ." Cố thị cười, mắt nhìn Kỳ Dao Phong, sau đó hướng phía ngoài cửa lón: " Vũ nhi mau mau vào xem muội muội ."
      Nghe được tiếng quen thuộc, mặt Kỳ Dao Phong xuất ý cười, nhìn về phía mẫu thân thấy bà cũng hướng ra cửa cười. Ngoài cửa, Kỳ Triêu Vũ vừa nghe muội muội tỉnh , liền vui vẻ vào: "Muội muội , ca ca có thể vào?"
      "Ca ca ." Kỳ Dao Phong nghe xong , làm bộ muốn xuống giường .
      Cửa gỗ ở phía sau tiếng “két” vang lên bị đẩy ra , vào phòng là thiếu niên mang gương mặt thanh tú cùng nàng thập phần tương tự.
      "Lại sơ ý ." Kỳ Cố Thị nói.
      Kỳ Triêu Vũ thè lưỡi , thấy trước mắt là muội muội kinh ngạc nhìn mình: " Bị ca ca hù dọa sao?"
      nhanh duỗi tay muốn đỡ muội muội trở lại giường, sắc mặt nàng vẫn còn rất tái nhợt. Nhưng vừa mới vươn tay tới bị muội muội nắm tay mình rồi. Kỳ Dao Phong ôm cánh tay ca ca, trong đôi mắt nước mắt tự chủ cứ thế rơi xuống. Đây là ca ca sinh đôi của nàng , từ đến lớn đều sủng ái nàng, che chở cho nàng, những hồi ức tốt đẹp đều tràn ngập hình ảnh ca ca, phải do linh hồn và thân thể này hợp lại với nhau mà mới có thể nhớ . Kỳ Dao Phong nghĩ bao giờ có thể gặp lại người ca ca nhất, hiểu nhất nàng!


      Ngồi trong sân ăn bánh bột ngô do mẫu thân xin hàng xóm ít bột bắp về làm. Kỳ Dao Phong bình tĩnh lại rất nhiều, nàng bây giờ tỉnh táo, trong đầu rối rắm suy nghĩ chưa ra kế hoạch nào, tình huống trong nhà được lạc quan cho lắm. Kỳ là nghèo rớt mồng tơi, thế thường xuyên làm con nợ để cho người ta tới tận cửa đòi tiền. Trong nhà ngoài nhà thứ đáng giá tiền cũng đều có, nàng khó hiểu với kinh tế như thế mẫu tử ba người như thế nào sống tới tận bây giờ?

      Trong sân Cố thị treo đám củ tỏi phơi nắng. Kỳ Triêu Vũ sắp xếp đống củi, ánh mắt từ đầu đến cuối có rời khỏi thân ảnh trầm tư của Kỳ Dao Phong. Kỳ Triêu Vũ nhìn nhìn Kỳ Dao Phong, quay ra mẫu thân chuyện: "Con cảm thấy muội muội như thế nào so với trước đây giống lắm? Trầm mặc vô cùng."
      Cố thị nhìn nữ nhi , có cảm giác quả nữ nhi giống như mọi ngày.

      Last edited: 24/11/14

    4. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Thanks nàng, từ từ cố gắng nha! Chất lượng như vầy là đc, chậm mà chắc :5:
      honglakPHUONGLINH87^^ thích bài này.

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      thanks bạn @PHUONGLINH87^^ nhé. Mặc dù bạn bận nhưng vẫn dành thời gian post thế này là tốt quá rùi. :yoyo45::yoyo45:.
      honglakPHUONGLINH87^^ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :