1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

DƯỢC MÔN TRỌNG SINH: THẦN Y THỨ NỮ - SOCOLA HOA QUẢ (40/457)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 38: Cắn câu
      Edit: PHUONGLINH87^^

      Vừa nhìn thấy nàng, cái người mặc nhất kiện thượng đẳng thanh sam rất có phong thái Đại sư - Uông Hòe Uông đại dược sư mặt dày tàn nhan tỏa ra nét tươi cười có muốn ngăn cũng ngăn được, hướng tới phía nàng như thể muốn bay ngay tới. Kỳ Dao Phong cũng đứng lên, hướng lễ phép gật gật đầu, rồi cười nụ cười nhạt nhòa.
      "Ân nương, lâu gặp." Uông Hòe hướng phía nàng cười . Kỳ Dao Phong cũng đáp lễ lại, cười nhạt : "Uông đại dược sư hảo."
      "Có thể cho phép lão phu ngồi ở đây?"
      "Uông đại dược sư mời ngồi."
      "Ân nương những ngày gần đây rất tốt."
      "Rất tốt. Uông đại dược sư sức khỏe tốt chứ?! "
      "Tốt tốt."

      Nếu nghe đối thoại của hai người, có lẽ cho rằng hai người này là bằng hữu tri kỷ lâu ngày gặp lại, cả hai tán gẫu chút ít việc nhà đầy vẻ quan tâm, tỏ vẻ lâu lắm rồi mới chuyện với nhau vậy, hoài niệm a. Nhưng nếu nhìn kỹ thấy hai người này mặt mày biểu tình tự tiếu phi tiếu nhìn đối phương, nghĩ kỹ thấy họ mới vừa thân thiết ân cần hỏi thăm, khỏi mở rộng tầm mắt. Sau lưng Kỳ Dao Phong Hi Tử vốn tưởng rằng tiểu thư cùng vị nổi danh Uông đại dược sư là bạn vong niên, nhưng chú ý thấy trong đôi mắt vị Uông đại dược sư mang tia trào phúng sâu xa nhìn tiểu thư, còn tiểu thư lại biểu mặt mũi tràn đầy quan tâm, trong lòng mồ hôi chảy to như hạt đỗ. Tiểu thư quả phải phàm nhân, tuổi còn có thể cùng đánh thái cực với Uông đại dược sư, thế biểu lại vô cùng bình tĩnh, nào có mấy ai làm được như thế.

      Dưới ánh mắt khó hiểu nhìn soi mói của rất nhiều người, bọn họ trông thấy Uông Hòe ngồi cạnh dược sư nữ tử trẻ tuổi vô danh, Uông đại dược sư thể ta đây rất bình dị gần gũi đầy phong phạm của người bề . Kỳ Dao Phong thèm quan tâm lợi dụng mình đạt mục đích khoe khoang khí độ, điều này đối với nàng ảnh hưởng nhiều lắm mà trong lòng nàng còn chú ý Uông Hòe lúc nào ra chiêu. Muốn thừa cơ hội này tính toán người nàng đơn hương phương thuốc? Ha ha, nhìn ngươi xem có hoa chiêu gì! Nghe xong lời đầy khách khí củaUông Hòe, Kỳ Dao Phong cười cười:"Uông dược sư khách khí, tiểu nữ tử còn chưa có cám ơn Uông dược sư để cho tiểu nữ tới tham gia đại hội thi đấu dược hương này."

      Nàng chủ động đem chủ đề dẫn tới cuộc thi xem như thế nào nhịn được!
      Chỉ thấy Uông Hòe cười ha ha hai tiếng, sau đó đem thanh hạ thấp chỉ có hai người bọn họ nghe được ra:"Ân nương cần tạ ơn, dù sao đồ nhi lão cũng có ở đây, ngươi đến hay cũng chỉ là tham gia náo nhiệt, chỉ có thể để cho ngươi trông thấy cái gì gọi là thế gian rộng lớn, tài ngút trời mà thôi."

      Ý của muốn lần trước để có được đơn dược hương của nàng là do lão châm trước để mắt tới nàng, mà nàng là người chưa từng va chạm xã hội, chỉ là tiểu thôn vậy mà biết tốt xấu. tại chút khách khí châm chọc bức Kỳ Dao Phong sinh khí, lần trước bị nàng chọc tức cò chưa có nguôi giận đâu! Lần này móc mỉa giải hận, sau đó chỉ việc lấy đơn dược hương tới tay, cả gốc lẫn lãi đều phải thu trở về.

      Kỳ Dao Phong như cũ cười cười, điểm cũng quan tâm cái giọng trào phúng rang của , thản nhiên : "Các mặt của xã hội tiểu nữ thấy cũng nhiều lắm rồi, nhọc tới phiền ngài, chỉ có điều…Uông dược sư đối với đồ nhi của chính mình dường như rất có lòng tin đó nhỉ?! Ngài làm sao biết được trong cuộc tranh tài này xuất chuyện ngoài ý muốn thế?!" Kỳ Dao Phong thầm nghĩ: Ngươi càng có lòng tin lát nữa ta càng phải ra sức làm thịt cho ngươi phóng nhiều máu ra.
      Uông Hòe thấy nàng đến bây giờ vẫn còn mạnh miệng, châm chọc nhìn nàng cái, hừ lạnh : "Ngoài ý muốn? Đồ nhi ta thân bản lãnh, kẻ dã nha đầu quê mùa như ngươi làm sao hiểu được, theo như lời ngươi đó là điều bao giờ xảy ra!"
      Kỳ Dao Phong lắc đầu cười nhạt : "Dù cho người đồ nhi này của ngài càng lợi hại năm nay quán quân cũng nhất định là ."

      Nàng đời trước có gia gia của nàng tự mình truyền thụ y thuật, đời này nàng có vị thần y sư phụ kia, Dược lão còn để lại cho nàng sách y học thế giới đỉnh phong tâm đắc (sách y tâm đắc đứng đầu thế gian). Hai vị đứng đầu giới dược y cùng dạy bảo đệ tử, chỉ cần tùy tiện xuất ra chút bản lãnh có khi còn hơn hẳn Uông Hòe ấy chứ. Mà cái tiểu đồ nhi kia của quả cũng là chân truyền nhưng cũng chưa phải là đối thủ của nàng. Tuy là cuộc thi Uẩn Hương, nhưng ngoài chế hương liệu ra bên trong còn pha trộn với nguyên liệu thuốc nữa! Chế hương nàng kém hơn bọn , mà dùng thuốc, vậy càng hơn xa bọn , ở đó mà tranh giành đoạt giải quán quân với nàng? Bất quá đời này thiếu những kẻ ngu ngốc tự cho mình là nhất, ai nha thế mà ngồi ngay cạnh mình có người như vậy nè!

      Chỉ thấy thanh cười nhạo của Uông Hòe: "Ngươi có lòng tin như vậy có dám đánh cuộc cùng lão phu!"

      Cá cắn câu rồi!

      Lời vừa vuột ra khỏi miệng, Kỳ Dao Phong lập tức nở hoa trong bụng, mặt nửa điểm biến hóa cũng có. "Đánh cuộc? Vậy đánh cuộc cái gì đây?" Nàng nhìn về phía Uông Hòe, ra vẻ nghi ngờ hỏi.

      Cá cắn câu rồi!

      Nghe xong Kỳ Dao Phong , trong nội tâm Uông Hòe cũng là vui vẻ!

      mặt điểm cũng biểu ra, tiếp lời: "Liền đánh canh bạc xem năm nay quán quân rơi vào tay ai!" kiêu ngạo khiêu khích hướng phía Kỳ Dao Phong.

      Trận này bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn trò chơi cũng biết đến cùng ai là bọ ngựa ai là hoàng tước đây, trong nội tâm Kỳ Dao Phong cười thầm. Nàng cười cười, : "Nếu Uông đại dược sư đối đồ nhi của mình có long tin như vậy với cuộc thi lớn như Uẩn Hương này ngài xem chúng ta cược bao nhiêu bạc, đánh cuộc thế nào, nếu được nên cần thêm có nhân chứng nữa, tiểu nữ mấy tin tưởng lắm vào cách làm người của Uông đại dược sư đâu…hahaha." Nàng đem ngữ khí bỡn cợt mặn lạt hướng tới Uông Hòe.

      Sắc mặt Uông Hòe lập tức chìm xuống, cái con nhóc này so với trước kia đồng dạng miệng lưỡi hạ chút lưu tình! Dù sao giờ cần phải nén giận, rất hào sảng đáp ứng: "Vậy thì tốt, chờ chút chúng ta mời Long đại sư làm chứng! Nếu Thần nhi thua, ta đây cho ngươi 5000 lượng với tư cách đền bù tổn thất, còn nếu như ngươi thua…"
      Kỳ Dao Phong nhàn nhạt tiếp nhận ánh mắt hắn cười : "Nếu tiểu nữ thua cấp ra cho ngài đơn dược thuốc mà ngài mực mong muốn, ngài thấy được ?"
      "Được, lời định !" Uông Hòe giải quyết dứt khoát.
      Kỳ Dao Phong cười cười: "Vậy mời Uông đại dược sư viết biên nhận theo như những gì chúng ta đánh cuộc. Đúng rồi, thuận tiện tìm mấy người có chức cao danh vọng tới làm chứng."
      Uông Hòe nghe xong lập tức sai người mời Long đại dược sư, hôm nay nhất định phải đem đơn thuốc dược hương quang minh chính đại tới tay!

      Hừ, từ trong thôn ra thế gi i bên ngoài quả đúng là ếch ngồi đáy giếng! Bằng ngươi với chút ít tay nghề chế hương liền dám cùng Thần nhi so, đến lúc đó ta cho ngươi mất cả chì lẫn chài! Uông Hòe vẻ mặt tươi cười so sánh Kỳ Dao Phong chả khác nào con dê béo đợi làm thịt. Còn Kỳ Dao Phong liều mạng chịu đựng xúc động cuồng tiếu nhịn được nhanh xoắn quẩy cả bộ ruột vào với nhau cười đến "Thân thiết" lời cảm tạ, tiếp nhận cá cược coi như dành dụm ít tiền uống trà cho mình. Nho hưng phấn nghĩ thầm: ngươi nhất định phải chết , lần này hung ác làm thịt 5000 lượng của ngươi, cho ngươi mất cả chì lẫn chài ta liền uổng công sống sót hai đời!Kỳ Dao Phong lộ ra ít biểu tượng "Quang Minh" hàm răng trắng bóng sáng chói. Mà thời điểm mỗi khi nàng lộ ra nụ cười này, những người chưa quen thuộc với nàng cho rằng nằng nở nụ cười thành khẩn đầy sáng lạn, mà Hi Tử đứng sau lưng Kỳ Dao Phong chứng kiến nụ cười này khỏi rùng mình cái, bụng niệm phật cho cái kẻ sắp gặp phải xui xẻo…chậc, thiện tai a.
      Last edited: 27/9/15

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 39: Bắt đầu thi đấu
      Edit: PHUONGLINH87^^

      Uông Hòe quen biết khá nhiều đại nhân vật, cái vị Long đại sư trong miệng chính là vị dược sư cao cấp, hơn nữa cửa hàng hương liệu của Long đại sư vô cùng nổi tiếng và làm ăn vô cùng phát đạt, thế còn trụ vững vàng dưới chân thiên tử trong thành Biện Kinh. Được Uông Hòe mời đến làm nhân chứng ngoài vị Long đại sư ra còn có thêm ba vị nữa đến từ các huyện khác, thân phận cũng đều là đại dược sư.

      Mấy người tới nghe xong cá cược giữa Kỳ Dao Phong và Uông Hòe liền dùng con mắt mấy đồng ý nhìn người phía trước. vị dược sư có quan hệ mấy tốt với Uông Hòe liền bắt đầu châm chọc….. đích thị nhìn trúng cái đơn thuốc dược hương cỏn con của tiểu nương này, biết thực lực đồ nhi của còn thiết lập bẫy để tiểu nương này nhảy vào, Uông Hòe già mà kính, đến cả tiểu nương cũng trơ trẽn lừa gạt. Mà ngay cả vị Long đại sư kia khi nghe tới đánh cuộc của Kỳ Dao Phong với Uông đại dược sư cũng hơi nhíu mày, thầm nghĩ lấy thân phận của Uông Hòe còn theo tiểu nương đánh cuộc, gạt của người ta cái đơn hương thuốc mất thân phận quá . Vì vậy hai câu, khuyên tiểu nương trước mắt nếu như đắc tội Uông đại dược sư liền cho cái lễ và xin lỗi, cái việc đánh canh bạc này cũng đừng có hùa theo mà làm a. Đồng thời cũng miễn cho bọn mấy người bị Uông Hòe mời đến làm nhân chứng, sau lưng người đời ám hại trào phúng bọn cộng lại hơn 200 cái tuổi lão nhân còn khi dễ cái mười ba mười bốn tuổi tiểu nương. Chuyện này mà truyền ra ngoài mấy cái mặt mo này đều vứt sạch, nhưng mặt mũi của Uông Hòe bọn lại thể cho cho nên chỉ có thể khuyên tiểu nương này buông tha cho việc cá cược cùng Uông Hòe lời xin lỗi, việc này coi như qua. Tuy gần đây Uông Hòe gặp phải vài huyên náo làm tiếng tăm mấy lớn những thân bản lãnh rất tệ, hơn nữa quả thực đồ nhi trẻ tuổi - Diệp Thần có thiên phú chế hương cực cao. Tại cuộc thi lớn Uẩn Hương này trong nội tâm mỗi người kỳ đều có vài phần suy đoán, nếu có gì bất ngờ xảy ra danh bài đệ nhất cuộc thi này rơi vào trong tay đồ nhi của Uông Hòe, cho nên đối với trận đấu này Long đại sư và mấy người còn lại có ánh mắt cảm thông cho tiểu nương trước mắt này.

      Kỳ Dao Phong uyển chuyển cự tuyệt hảo ý của bọn , cười cười: "Các vị bá bá đừng lo lắng, sư phụ tiểu nữ thế nhưng rất lợi hại đấy, lão nhân người dạy ra đồ nhi thua kém so với chân truyền của Uông đại dược sư." Mặt mày gảy quét Uông Hòe, môi mỉm cười kèm theo cái giọng tăng thêm ba phần hung hăng càn quấy, bảy phần khiêu khích. Uông Hòe nhận được khiêu khích của nàng, thanh cười nhạo, hướng phía mấy vị làm nhân chứng chắp tay : "Long đại sư và các vị ở đây há thấy ràng sao? Nếu phải vì Ân nương ương ngạnh muốn cùng đồ nhi của ta so tài, ta đây há có thể tự hạ thấp thân phận đáp ứng cầu của nàng?! thế còn làm phiền các vị tới đây chứng kiến, với nhiều năm giao tình như vậy chẳng lẽ mọi người còn tin lão phu thắng ư!"
      Mới nghe được sư phụ trong lời của Kỳ Dao Phong lợi hại, ánh mắt Uông Hòe lóe lên true chọc, trong nội tâm cười lạnh. Nếu nàng có vị sư phụ thua gì mình trong vòng ngàn dạm bọn sớm nghe tới danh tiếng, nếu quả người này mà tồn tại sao có thể là hạng vô danh tầm thường.

      Long đại sư và mấy người nghe xong lời của Kỳ Dao Phong đều lắc đầu bật cười, tiểu nương này khẩu khí cũng quá lớn . Nhưng nghe tới câu của Uông Hòe khỏi thầm oán…hừ, cái lão già mặt dày, bảo chúng ta qua cấp cho đồ nhi lão làm nhân chứng ràng là muốn tạo uy đánh phủ đầu tiểu nương này, cấp cho đồ nhi lão mặt mũi. Lão gia hỏa Uông Hòe này thả xuống được thể diện khi dễ tiểu nương làm bọn muối hết cả mặt. Khi dễ tểu nương làm bọn có lấy tia hứng thú gì, chỉ vì cho Uông Hòe chút thể diện nên mới vẫn còn đứng đây, liền đối với Kỳ Dao Phong cười : "Nếu nương nguyện ý so tài với Thần tiểu tử, đương nhiên đám lão phu chúng ta làm nhân chứng, tuyệt đối thiên vị." xong ánh mắt còn như có như đảo qua Uông Hòe.

      Kỳ Dao Phong cười cười với lão nhân đó lời cảm tạ, làm phiền rồi. Uông Hòe bởi vì nghĩ đến hương đơn thuốc người Kỳ Dao Phong là vật trong túi của mình, lúc này tâm tình rất tốt, đối mặt Long đại sư và mấy người dùng ánh mắt và giọng miễn cưỡng cũng cùng họ so đo. Vì vậy vụ đánh cuộc cứ như thế định ra. Mà toàn bộ quá trình, khuôn mặt Kỳ Dao Phong thủy chung đều mỉm cười thản nhiên, người toát ra vẻ khí chất thong dong ưu nhã làm cho các vị đại sư đều có chút thầm gật đầu. Nhìn nhìn lại Uông Hòe bộ dáng đắc ý nghĩ thầm: nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn để cho tiểu nương này thắng, Uông Hòe có thể gọi là vui quá hóa buồn, đến lúc đó bọn nhất định tới hảo hảo chúc mừng phen, tuy tỷ lệ thắng xác suất rất nhưng cũng thể xem a. Làm chứng xong, Long đại sư mang theo mấy người khác liền gấp gáp trước, những ngừoi có mặt tại đây đều có địa vị tầm thường, thế nên có lôi kéo mối quan hệ hay số rằng buộc với nhau cũng có gì là lạ cả.


      Kỳ Dao Phong tự cầm giấy biên nhận, tâm tình tốt, dưng lại vớ được 5000 lượng, mặt ngừng cười vui vẻ. Mấy vị đại dược sư đứng ra làm chứng rất đáng tin, với nhóm bọn tận mắt nhìn trận đánh cuộc này nàng phải sợ Uông Hòe vì 5000 lượng bạc mà khi dễ tiểu nương như nàng để làm mất thanh danh. Tóm lại bất kể như thế nào, Uông Hòe đại dược sư tránh khỏi hình tượng xuất huyết quá nhiều trước đông đảo mọi người tại đây. Kỳ Dao Phong vừa nghĩ vừa cười, cái kẻ coi tền như rác bị sư phụ lừa tới tay cả mấy ngàn lượng, lần này lại tặng cho mình 5000 lượng, ăn giáo huấn còn hiểu được thiên ngoại hữu thiên (người giỏi còn có người giỏi hơn) mà biết đường thu liễm chút, thế nàng khách khí mà làm thịt con dê béo này, phong cách trước nay của nàng vẫn luôn như vậy.

      Uông Hòe đạt được mục đích liền rời , trước khi nhắc nhở Kỳ Dao Phong sắp phải đối chiến với đồ nhi của , nên chạy loạn để xảy ra điều gì ngoài ý muốn. Kỳ Dao Phong cười đáp ứng, nhắc ông nhớ chuẩn bị đầy đủ 5000 lượng trước khi cuộc chiến kết thúc, kết quả vừa ra liền cùng nhau lập tức tính toán sổ sách. Uông Hòe hừ lạnh tiếng, phẩy tay áo bỏ . Nhìn bóng lưng của dần xa, Hi Tử đứng bên cạnh bĩu môi, thực là nghe danh bằng gặp mặt, cái vị Uông Hòe bên ngoài được mọi người truyền lưu tốt như thế, hôm nay gặp mặt mới biết được người này điểm phong độ tiêu chuẩn cũng có. Hi Tử quay đầu lại : "Tiểu thư nhất định phải thắng a."
      Kỳ Dao Phong cười : "Người ta muốn tặng 5000 lượng bạc cho chúng ta, chúng ta nếu miễn cưỡng nhận lấy đạo đức."
      Hi Tử nghe được hắc hắc cười ngừng, tuyệt đối tin tưởng vào tiểu thư. Lần này chỉ sợ vị đại dược sư kia muốn bao nhiêu mặt mũi liền có bấy nhiêu rồi…ai nha người đâu mà đáng thương. Kỳ Dao Phong gì nữa, chỉ đưa ánh mắt về phía trận chiến đáng diễn ra.

      Bên kia, sau khi trở về Uông Hòe chuyện này cho đồ nhi của , cái đơn hương thuốc người Kỳ Dao Phong phải đạt được, đối với bọn thêm trợ lực rất lớn như hổ thêm cánh. Đứng trước mặt Uông Hòe là nam tử mặc thân áo bào trắng ước chừng 20 tuổi, nghe xong lời sư phụ nở nụ cười hai tiếng châm chọc: "Đầu năm nay lại có con nhóc kiêu ngạo như thế dám đối với sư phụ bất kính. Sư phụ ngài yên tâm , Thần nhi chắc chắn đem đơn hương thuốc người nàng về trong tay, lấy làm lễ vật đại thọ chúc mừng sư phụ." Diệp Thần tự tin mười phần ra.
      Uông Hòe nghe xong ha ha đồ nhi có lòng, uổng phí tín nhiệm đem toàn bộ sở học người nó.
      *************
      Trận thứ 8 kết thúc, trận đấu thứ 9 rốt cục bắt đầu. Vị trọng tài Quan Quân Hầu thông báo Diệp Thần cùng tuyển thủ Ân nương đối quyết. Diệp Thần tư thế thong dong tiêu sái bước lên vũ đài, khuôn mặt mỉm cười, theo sau là Kỳ Dao Phong ung dung chậm bước tiến lên. Cả đại hội trường mảnh xôn xao, tiểu nương này là ai a!

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 39: Bắt đầu thi đấu
      Edit: PHUONGLINH87^^

      Uông Hòe quen biết khá nhiều đại nhân vật, cái vị Long đại sư trong miệng chính là vị dược sư cao cấp, hơn nữa cửa hàng hương liệu của Long đại sư vô cùng nổi tiếng và làm ăn vô cùng phát đạt, thế còn trụ vững vàng dưới chân thiên tử trong thành Biện Kinh. Được Uông Hòe mời đến làm nhân chứng ngoài vị Long đại sư ra còn có thêm ba vị nữa đến từ các huyện khác, thân phận cũng đều là đại dược sư.

      Mấy người tới nghe xong cá cược giữa Kỳ Dao Phong và Uông Hòe liền dùng con mắt mấy đồng ý nhìn người phía trước. vị dược sư có quan hệ mấy tốt với Uông Hòe liền bắt đầu châm chọc….. đích thị nhìn trúng cái đơn thuốc dược hương cỏn con của tiểu nương này, biết thực lực đồ nhi của còn thiết lập bẫy để tiểu nương này nhảy vào, Uông Hòe già mà kính, đến cả tiểu nương cũng trơ trẽn lừa gạt. Mà ngay cả vị Long đại sư kia khi nghe tới đánh cuộc của Kỳ Dao Phong với Uông đại dược sư cũng hơi nhíu mày, thầm nghĩ lấy thân phận của Uông Hòe còn theo tiểu nương đánh cuộc, gạt của người ta cái đơn hương thuốc mất thân phận quá . Vì vậy hai câu, khuyên tiểu nương trước mắt nếu như đắc tội Uông đại dược sư liền cho cái lễ và xin lỗi, cái việc đánh canh bạc này cũng đừng có hùa theo mà làm a. Đồng thời cũng miễn cho bọn mấy người bị Uông Hòe mời đến làm nhân chứng, sau lưng người đời ám hại trào phúng bọn cộng lại hơn 200 cái tuổi lão nhân còn khi dễ cái mười ba mười bốn tuổi tiểu nương. Chuyện này mà truyền ra ngoài mấy cái mặt mo này đều vứt sạch, nhưng mặt mũi của Uông Hòe bọn lại thể cho cho nên chỉ có thể khuyên tiểu nương này buông tha cho việc cá cược cùng Uông Hòe lời xin lỗi, việc này coi như qua. Tuy gần đây Uông Hòe gặp phải vài huyên náo làm tiếng tăm mấy lớn những thân bản lãnh rất tệ, hơn nữa quả thực đồ nhi trẻ tuổi - Diệp Thần có thiên phú chế hương cực cao. Tại cuộc thi lớn Uẩn Hương này trong nội tâm mỗi người kỳ đều có vài phần suy đoán, nếu có gì bất ngờ xảy ra danh bài đệ nhất cuộc thi này rơi vào trong tay đồ nhi của Uông Hòe, cho nên đối với trận đấu này Long đại sư và mấy người còn lại có ánh mắt cảm thông cho tiểu nương trước mắt này.

      Kỳ Dao Phong uyển chuyển cự tuyệt hảo ý của bọn , cười cười: "Các vị bá bá đừng lo lắng, sư phụ tiểu nữ thế nhưng rất lợi hại đấy, lão nhân người dạy ra đồ nhi thua kém so với chân truyền của Uông đại dược sư." Mặt mày gảy quét Uông Hòe, môi mỉm cười kèm theo cái giọng tăng thêm ba phần hung hăng càn quấy, bảy phần khiêu khích. Uông Hòe nhận được khiêu khích của nàng, thanh cười nhạo, hướng phía mấy vị làm nhân chứng chắp tay : "Long đại sư và các vị ở đây há thấy ràng sao? Nếu phải vì Ân nương ương ngạnh muốn cùng đồ nhi của ta so tài, ta đây há có thể tự hạ thấp thân phận đáp ứng cầu của nàng?! thế còn làm phiền các vị tới đây chứng kiến, với nhiều năm giao tình như vậy chẳng lẽ mọi người còn tin lão phu thắng ư!"
      Mới nghe được sư phụ trong lời của Kỳ Dao Phong lợi hại, ánh mắt Uông Hòe lóe lên true chọc, trong nội tâm cười lạnh. Nếu nàng có vị sư phụ thua gì mình trong vòng ngàn dạm bọn sớm nghe tới danh tiếng, nếu quả người này mà tồn tại sao có thể là hạng vô danh tầm thường.

      Long đại sư và mấy người nghe xong lời của Kỳ Dao Phong đều lắc đầu bật cười, tiểu nương này khẩu khí cũng quá lớn . Nhưng nghe tới câu của Uông Hòe khỏi thầm oán…hừ, cái lão già mặt dày, bảo chúng ta qua cấp cho đồ nhi lão làm nhân chứng ràng là muốn tạo uy đánh phủ đầu tiểu nương này, cấp cho đồ nhi lão mặt mũi. Lão gia hỏa Uông Hòe này thả xuống được thể diện khi dễ tiểu nương làm bọn muối hết cả mặt. Khi dễ tểu nương làm bọn có lấy tia hứng thú gì, chỉ vì cho Uông Hòe chút thể diện nên mới vẫn còn đứng đây, liền đối với Kỳ Dao Phong cười : "Nếu nương nguyện ý so tài với Thần tiểu tử, đương nhiên đám lão phu chúng ta làm nhân chứng, tuyệt đối thiên vị." xong ánh mắt còn như có như đảo qua Uông Hòe.

      Kỳ Dao Phong cười cười với lão nhân đó lời cảm tạ, làm phiền rồi. Uông Hòe bởi vì nghĩ đến hương đơn thuốc người Kỳ Dao Phong là vật trong túi của mình, lúc này tâm tình rất tốt, đối mặt Long đại sư và mấy người dùng ánh mắt và giọng miễn cưỡng cũng cùng họ so đo. Vì vậy vụ đánh cuộc cứ như thế định ra. Mà toàn bộ quá trình, khuôn mặt Kỳ Dao Phong thủy chung đều mỉm cười thản nhiên, người toát ra vẻ khí chất thong dong ưu nhã làm cho các vị đại sư đều có chút thầm gật đầu. Nhìn nhìn lại Uông Hòe bộ dáng đắc ý nghĩ thầm: nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn để cho tiểu nương này thắng, Uông Hòe có thể gọi là vui quá hóa buồn, đến lúc đó bọn nhất định tới hảo hảo chúc mừng phen, tuy tỷ lệ thắng xác suất rất nhưng cũng thể xem a. Làm chứng xong, Long đại sư mang theo mấy người khác liền gấp gáp trước, những ngừoi có mặt tại đây đều có địa vị tầm thường, thế nên có lôi kéo mối quan hệ hay số rằng buộc với nhau cũng có gì là lạ cả.

      Kỳ Dao Phong tự cầm giấy biên nhận, tâm tình tốt, dưng lại vớ được 5000 lượng, mặt ngừng cười vui vẻ. Mấy vị đại dược sư đứng ra làm chứng rất đáng tin, với nhóm bọn tận mắt nhìn trận đánh cuộc này nàng phải sợ Uông Hòe vì 5000 lượng bạc mà khi dễ tiểu nương như nàng để làm mất thanh danh. Tóm lại bất kể như thế nào, Uông Hòe đại dược sư tránh khỏi hình tượng xuất huyết quá nhiều trước đông đảo mọi người tại đây. Kỳ Dao Phong vừa nghĩ vừa cười, cái kẻ coi tền như rác bị sư phụ lừa tới tay cả mấy ngàn lượng, lần này lại tặng cho mình 5000 lượng, ăn giáo huấn còn hiểu được thiên ngoại hữu thiên (người giỏi còn có người giỏi hơn) mà biết đườngthu liễm chút, thế nàng khách khí mà làm thịt con de béo này, phong cách trước nay của nàng vẫn luôn như vậy.

      Uông Hòe đạt được mục đích liền rời , trước khi nhắc nhở Kỳ Dao Phong sắp phải đối chiến với đồ nhi của , nên chạy loạn để xảy ra điều gì ngoài ý muốn. Kỳ Dao Phong cười đáp ứng, nhắc ông nhớ chuẩn bị đầy đủ 5000 lượng trước khi cuộc chiến kết thúc, kết quả vừa ra liền cùng nhau lập tức tính toán sổ sách. Uông Hòe hừ lạnh tiếng, phẩy tay áo bỏ . Nhìn bóng lưng của dần xa, Hi Tử đứng bên cạnh bĩu môi, thực là nghe danh bằng gặp mặt, cái vị Uông Hòe bên ngoài được mọi người truyền lưu tốt như thế, hôm nay gặp mặt mới biết được người này điểm phong độ tiêu chuẩn cũng có. Hi Tử quay đầu lại : "Tiểu thư nhất định phải thắng a."
      Kỳ Dao Phong cười : "Người ta muốn tặng 5000 lượng bạc cho chúng ta, chúng ta nếu miễn cưỡng nhận lấy đạo đức."
      Hi Tử nghe được hắc hắc cười ngừng, tuyệt đối tin tưởng vào tiểu thư. Lần này chỉ sợ vị đại dược sư kia muốn bao nhiêu mặt mũi liền có bấy nhiêu rồi…ai nha người đâu mà đáng thương. Kỳ Dao Phong gì nữa, chỉ đưa ánh mắt về phía trận chiến đáng diễn ra.

      Bên kia, sau khi trở về Uông Hòe chuyện này cho đồ nhi của , cái đơn hương thuốc người Kỳ Dao Phong phải đạt được, đối với bọn thêm trợ lực rất lớn như hổ thêm cánh. Đứng trước mặt Uông Hòe là nam tử mặc thân áo bào trắng ước chừng 20 tuổi, nghe xong lời sư phụ nở nụ cười hai tiếng châm chọc: "Đầu năm nay lại có con nhóc kiêu ngạo như thế dám đối với sư phụ bất kính. Sư phụ ngài yên tâm , Thần nhi chắc chắn đem đơn hương thuốc người nàng về trong tay, lấy làm lễ vật đại thọ chúc mừng sư phụ." Diệp Thần tự tin mười phần ra.
      Uông Hòe nghe xong ha ha đồ nhi có lòng, uổng phí tín nhiệm đem toàn bộ sở học người nó.
      *************
      Trận thứ 8 kết thúc, trận đấu thứ 9 rốt cục bắt đầu. Vị trọng tài Quan Quân Hầu thông báo Diệp Thần cùng tuyển thủ Ân nương đối quyết. Diệp Thần tư thế thong dong tiêu sái bước lên vũ đài, khuôn mặt mỉm cười, theo sau là Kỳ Dao Phong ung dung chậm bước tiến lên. Cả đại hội trường mảnh xôn xao, tiểu nương này là ai a!


    5. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Lặp 2 lần nàng ơi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :