1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

DƯỢC MÔN TRỌNG SINH: THẦN Y THỨ NỮ - SOCOLA HOA QUẢ (40/457)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương Lăng

      Phương Lăng Well-Known Member

      Bài viết:
      339
      Được thích:
      458
      Chaizo nàng ơi! Mà bao giờ nam chính xuất lại đây nàng? ^^
      Last edited by a moderator: 20/5/15
      honglak thích bài này.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      ta cũng rất muốn biết bao giờ nam 9 nó mặt ra:yoyo20:

    3. hạnh trần

      hạnh trần New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      hihi, lần đầu tiên comment, nhg công nhận truyện hay và nàng edit cg mượt nữa, thanks n nhìu PL87:-*
      PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 33: Gặp lại
      Edit: PHUONGLINH87^^


      Thị trấn của huyện thành lớn, trong hai ngày này Kỳ Dao Phong mướn xe ngựa dạo vòng quanh hết rồi, bởi thế muốn nơi đâu chỉ cần ra địa chỉ nơi muốn đến là lập tức xa phu đưa nàng tới tận nơi. Gã sai vặt ở khách điếm được nàng ban cho 25 văn tiền thưởng vì tin tức hữu dụng, sau đó nàng cùng A Mai A mướn cỗ xe ngựa hướng dược quán Hương thị đường tới.

      Trong xe ngựa Kỳ Dao Phong cười : "Đợi tí nữa phải luôn ở bên cạnh ta, cùng nhìn kỹ những trân bảo dược liệu quý hiếm kia. Hôm nay khó có được chút thời gian nhìn thấy mấy thứ trân quý hi hữu đó, nên nhớ cho kỹ."
      A Mai A Như gật đầu còn hỏi chút ít vấn đề thưởng thức, sau đó ghi nhớ câu trả lời của tiểu thư ở trong lòng. theo Kỳ Dao Phong các nàng mới biết được tiểu thư nhà mình là dược sư, hơn nữa loáng thoáng còn cảm giác được tiểu thư thậm chí là danh y sư!

      Dược sư chế hương đấy, thuộc về thương nhân tinh khiết. Mà Y sư là người trị bệnh chữa thương, tuy cũng thuộc về khía cạnh khác của thương nhân nhưng địa vị lại cao hơn rất nhiều so với dươc sư. Bởi vì dược sư điều chế hương mà y sư cứu người, dược sư lại nhất thiết phải cứu người bệnh. Chỉ cần nhìn vào trong hoàng cung cũng có thể thấy , thái y trong cung đều có chức quan y sư, mà dược sư lại hề cho lấy chức quan nào cả, địa vị thấy có khác biệt ràng hơn rồi. Bình dân dù lớn đến mức nào cũng thể lớn hơn người làm quan .

      Lưu thẩm từng mang ra tờ đơn bốc thuốc do tiểu thư đưa, chỉ uống ba chén thuốc mà bệnh ho khan khỏi hẳn, bà cảm thấy tiểu thư đứng là kỳ nhân. Mà hai tiểu nha hoàn cũng quên thân phận của tiểu thư. Tiểu thư bên ngoài là dược sư nhưng kì thực chắc chắn là y sư! Thân phận còn cao hơn người khác rất nhiều.

      bao lâu sau xe ngựa đưa Kỳ Dao Phong tới địa điểm cần đến.
      Xuống xe, A Mai liền đem tiền trả cho xa phu, sau đó cùng với A Như đằng sau tiểu thư. Bên ngoài với bên trong dược quán Hương thị liền cảm thấy loại hào khí đồng dạng. Kỳ Dao Phong nhìn toàn cảnh các loại dược liệu hương mộc, cười cười: "Xem ra, gã sai vặt quả sai. Nơi đây tụ tập nhiều năm tồn kho dược liệu của cả huyện."
      Hai mắt của A Mai A Như trừng lớn nhìn dòng người tiểu nhị của dược quán luôn tay luôn chân cầm các đồ vật hiếm có….Tất cả mọi thứ các nàng chưa từng thấy qua bao giờ đâu. Bắt gặp phản ứng của hai tỷ muội này Kỳ Dao Phong cười : "Nhớ kỹ, những món đồ vật đó sau này đều là nguyên liệu để chúng ta chế hương. Hai người mới nhập môn cần nóng vội. Trước tăng thêm kiến thức cho tốt, chưa cầu các ngươi phân biệt những thứ đó là hay giả."

      A Mai A Như xem chút ít đồ bán phẩm ở mọi nơi nhưng vẫn quên theo sát sau lưng tiểu thư. A Mai dao động cắn môi cái, : "Tiểu thư, nô tỳ muốn qua sạp hàng của vị đại thúc kia mua quyển sách." Nàng chỉ tới sạp hàng của vị đại thúc bày bán quyển thân thảo cương (đại cương về thảo mộc), đại khái ghi lại ít các loại thảo dược. Kỳ Dao Phong nhìn sang, do dự liền gật đầu, cũng qua hỏi đại thúc mặc y phục vải đay thô ráp có thể cho nàng xem qua quyển sách hay . Đại hán chào hỏi khách nhân liền trông thấy ba tiểu nương, vâng dạ coi như trả lời, sau đó tiếp tục việc buôn bán của .

      Kỳ Dao Phong đem sách trong tay sơ lược lật nhìn lần, bên ghi lại đều là ít nguyên lý cơ bản dược học và giới thiệu ít dược liệu, mua quyển sách này về cho hai nha hoàn xem ngược lại tệ. Vì vậy liền tốn 20 đồng tiền mua lại giao cho A Mai cất giữ, các nàng biết dù mới nhập môn nhưng những kiến thức về thảo mộc bên trong sách các nàng có thể học tốt. Làm cho A Mai A Như kích động hận thể lập tức mang về phòng trọ nghiên cứu.

      đường gặp được thứ tốt, đặc biệt bắt gặp ít dược liệu và tài liệu hiếm thấy, Kỳ Dao Phong đều giảng giải lần cho hai tỷ muội, cần biết hai người lĩnh ngộ được bao nhiêu mà mục đích chính là cho họ biết, nhìn , phân biệt được. Việc học này tuyệt đối vội vàng được, nhất định phải làm đến nơi đến chốn từng bước lên. A Mai A Như gật đầu đồng thời phải, cũng sợ hãi và thán phục học thức của tiểu thư nhà mình. Tuy tiểu thư tuổi lớn lắm nhưng cũng thể tưởng tượng được tiểu thư lại hiểu biết nhiều như vậy!

      Thời điểm khi tiến vào trung tâm chợ hương thuốc, Kỳ Dao Phong thấy được thân ảnh quen thuộc, này thanh sam trường bào nam tử trung niên phải là vị kia Uông Hòe Uông đại dược sư ngày đó sao? Kỳ Dao Phong cười cười, liền mang hai nha hoàn qua, muốn nhìn cái vị tiếng vang nổi danh đại dược sư tại đó tranh chấp mấy thứ gì. Vừa nhìn nàng liền sửng sốt lại càng hoảng sợ, phải Uông Hòe chanh chấp với cái lão bán thuốc giả mà đòi mình nhận làm sư phụ kia sao! Nhìn coi, ông già kia mới có năm ba câu đem bộ dáng tức giận đỏ mặt tía tai của Uông Hòe phát huy hết công suất. Kỳ Dao Phong nhịn được tiến lên phía trước gần hơn, xem xem rốt cục chuyện gì xảy ra.

      Bên cạnh những người vây xem cùng tiếng nghị luận liền truyền tới, nguyên lai là trước kia Uông Hòe bị ông già này lừa gạt mua phải số lớn hàng giả. Nghĩ tới lão nhân gia nghiên cứu mấy đồ làm hàng giả đem bán mà Kỳ Dao Phong liền nhịn được thay Uông Hòe mặc niệm ba phút, gặp được ông già này Uông Hòe cầm chắc thiệt thòi rồi.

      Những vật kia dù là Y sư cũng phân biệt nổi giả. Uông Hòe cũng biết chút ít y thuật nên mới dám làm chủ thay gia tộc mua mấy ngàn lượng nguyên liệu thảo dược, vốn còn muốn cho gia tộc được cọc mua bán lớn liền đem hàng thành Biện Kinh. ngờ ở thành Biện Kinh lại bị vị thái y dân gian phát , tra lại toàn bộ số hàng mang về liền thấy dính phần hàng giả bên trong.
      Ngay sau đó lô hang kia liền đem giữ lại mang ra bán, làm cho Uông Hòe bị Lão gia chủ hơn 70 tuổi mắng cho trận thậm tệ. Làm cho tức giận tới tận bây giờ chưa nguôi. tại gặp được ông già này, Uông Hòe lập tức nổi trận lôi đình, cũng buồn giữ hình tượng lập tức ngăn lão già này lại, giằng co với nhau vụ bán thuốc giả cho .

      Lão nhân mặc y phục cũ nát nhàn nhạt nhìn cái, mặn lạt ra: "Lúc trước lão phu có phải hay với ngươi, nếu mua những cái...kia hàng chính là thể trả lại, hơn nữa cũng đề nghị qua chính ngươi nên cân nhắc trước khi mua, ai ngờ ngươi tham lam lão phu bán dược liệu tốt, giá tiền tiện nghi, sau đó hai lời liền mua dược liệu của lão phu. tạ ngươi lại ngang đường chặn lão tính sổ sách. Uông dược sư, lão phu xin hỏi câu, lúc trước lão phu có ép buộc ngươi mua dược liệu của lão ? Ngươi tình ta nguyện mua bán, dược liệu của lão ngươi mua cho bằng được bây giờ lại nó là hàng giả, thế sao lúc đó ngươi lại sảng khoái mua chúng? Còn lấy lượng lớn dược liệu như thế!"

      Uông Hòe khó thở, chỉ vào lão nhân cũng chỉ thốt lên có chữ 'Ngươi'. Lúc trước nếu phải những cái...kia dược liệu là còn tìm người kiểm tra phân biệt giả vẫn thấy nó là đồ , nhìn ra có vẫn đề gì, nếu phải như thế há có thể mua lượng lớn dược liệu từ ông già này sao!

      Lão nhân gia cũng mặc kệ 'Ngươi cái gì của ngươi ‘ nhàn nhạt nhìn cái: " có ép ngươi, chúng ta đều là tự do mua bán, cho nên Uông dược sư muốn tìm người chết thay tìm người khác . Lão phu lớn tuổi, chịu nổi hăm dọa, nếu có cái gì tốt xấu, Huyện thái gia là vị quan tốt làm phải trái, lúc đó đến tai quan tốt."
      Ông già này dứt lời còn ho khan cái, chứng minh thân thể lão ốm yếu bệnh tật chịu nổi hù họa, đủ đem Uông Hòe chọc giận gần chết.

      Kỳ Dao Phong ở bên cười trộm, ngược lại thể tưởng tượng được lão già này còn có tay như vậy, ràng bán là hàng giả đấy, ăn của Uông Hòe mấy ngàn lượng bạc còn bình tĩnh như thế, gừng càng già càng cay a!

      Tranh chấp hồi thấy mình hoàn toàn tìm ra được nhược điểm nào lại còn bị nhiều người vây xem, Uông Hòe tức giận phất tay áo rời .

      Lão nhân thấy bóng lưng rời , bĩu môi, nhổ ra hai chữ: "Ngu ngốc ."
      Sau đó cứ tiếp tục ngồi mình sạp hàng, khẽ hát và loay hoay sắp xếp lại chút ít dược phẩm của mình, ngồi đợi những kẻ lòng tham đồng dạng giống Uông Hòe để cho lão lừa gạt.


      Kỳ Dao Phong đứng ra hướng phía lão giả cười : "Lão bá thế nhưng bản lãnh, có thể lừa gạt được ánh mắt của Uông dược sư mà còn lý lẽ khí thế hào hùng."
      Lão nhân hướng nàng nhìn lại, mắt lão lập tức trừng lớn, vội la lên: "Ngươi…tại sao là ngươi! Con nhóc này chạy đâu làm hại lão phu tìm hoài!"

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :