1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dã Thú Ngửi Kiều Hoa - Ngọc Tịnh Cam Lộ

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. NTL

      NTL New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      20
      Giờ mới đc 1/6 bộ editor cố lên nhé :yoyo51::yoyo51::yoyo51:

    2. Estella

      Estella Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      833
      Chương 21:
      Edit: Estella

      Thời gian còn nhiều, thấy tiểu nữ nhân giường tỉnh, Mẫn Hoành Duệ liền thẳng: “Nhị nhi, ta lấy nàng là rất nghiêm túc.”

      Ánh mắt sáng ngời, lời ra lại càng kinh người hơn, tim Tô Nhược Nhị còn chưa thả lỏng lại nảy lên, quyết tâm kiên định lúc trước dường như cũng buông xuống, giãy giụa lâu, Tô Nhược Nhị mới nhàng mở miệng “Ta biết...”

      Mẫn Hoành Duệ nhìn sâu tiểu nữ nhân do dự trước mặt, dù mấy ngày này bám vào thân con sói kia, cùng nàng sớm chiều bên nhau, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên lấy hình dạng xuất trước mặt nàng, lúc này trong lòng cũng bình tĩnh, nhìn Tô Nhược Nhị vì mình mà trở nên bối rối, Mẫn Hoành Duệ kìm lòng được nâng tay vuốt vuốt đầu nàng, giọng càng dịu dàng hơn vài phần: “Nàng cần biết, chỉ cần ta biết là được rồi.”

      Tô Nhược Nhị nhìn chằm chằm Mẫn hoành Duệ rất lâu, bỗng nhiên khóe miệng nàng cong lên, lúm đồng tiền quen thuộc lại xuất : “Vương gia, phu quân của ta đời này kiếp này chỉ có thể có mình ta...”

      Tuy Tô Nhược Nhị cười , nhưng Mẫn Hoành Duệ lại nghe ra, đây mới là nguyên nhân làm nàng được tự nhiên mấy ngày qua. Nghĩ đến mình suýt chút nữa bị từ chối vì nguyên nhân này, Mẫn Hoành Duệ bất đắc dĩ cười cười “Nhiều hơn cũng phiền....”

      Nghe vậy, nụ cười mặt Tô Nhược Nhị cứng lại chút, sau đó lại cười sáng lạn, nàng tin nhân phẩm và tích cách của , chỉ cần lời hứa hẹn này của , nàng còn ngại gì mà tin tưởng đây?

      Bỗng nhiên Tô Nhược Nhị cảm thấy thoải mái trước nay chưa từng có, những ngày sau này nàng có thể sống vui vẻ rồi phải ? Bây giờ mọi chuyện được giải quyết dễ dàng, Tô Nhược Nhị chuyện với nam nhân vừa lạ lẫm vừa quen thuộc của trước mặt cũng khác trước, hành động cũng tùy ý hơn. Nàng mỉm cười nhìn Mẫn Hoành Duệ, giọng vừa nhõng nhẻo vừa giống như giận dỗi “Vương gia, ta muốn ngủ...”

      Đây là bị đuổi phải ? Nhưng lần này lại rất vui mừng.

      số việc nhất định phải , nhưng cũng có số việc đến thời điểm thích hợp nên dừng lại. Đạt được kết quả mình muốn, Mẫn Hoành Duệ thấy thời gian cũng còn sớm, liền đứng dậy tạm biệt “Nhị nhi, ta đây.”

      Sau đó đợi Tô Nhược Nhị đáp lời, Mẫn Hoành Duệ xoay người rời .

      “Vương gia.”

      Mạc Nhiên và Mạc Phong từ khi được phái đến bí mật bảo vệ Tô tam tiểu thư, buổi chiều hai người đều thay phiên trực. Tối nay lúc làm nhiệm vụ, đây là lần đầu tiên Mạc Phong nhìn thấy Vương gia nhà mình đến, cả người cảm thấy hoảng hốt, loại chuyện ban đêm xông vào khuê phòng này nhìn thế nào cũng thể liên hệ với Vương gia tuấn lãng vô tình nhà mình, nhưng nó vẫn cứ xảy ra, để tránh mình bị giết người diệt khẩu, bây giờ Mạc Phong hận thể tìm cái lỗ để chui vào, chỉ sợ bị Vương gia để mắt đến.

      “Trông chừng cho cẩn thận.”

      Chỉ để lại câu như vậy, nháy mắt Mạc Phong thấy Vương gia nhà mình biến mất trong bóng đêm. Mạc Phong xoa xoa mồ hôi trán, xem ra vị ở trong phòng kia đúng là đơn giản...

      Mà lúc này trong Phụ Chính vương phủ, Lý công công đứng ngồi yên, gấp đến mức trán đổ đầy mồ hôi, chỉ thấy ông ta giọng lảm nhảm: “Tại sao còn chưa về, tại sao còn chưa về....”

      Mạc Ngôn ở bên cạnh bình tĩnh hơn rất nhiều “Lý công công, ông đừng nóng vội, trong lòng vương gia có dự tính trước rồi.”

      Hôm nay vừa về Vương gia số việc phải ra ngoài chuyến, còn cho phép bọn họ theo, từ trước đến nay Vương gia hai, dù bọn họ lo lắng cũng thể làm gì được, thấy chỉ còn lại thời gian uống cạn nửa chén trà, Vương gia lại trở về, theo tình trạng bây giờ của Vương gia, nếu.... phải làm sao bây giờ?

      Mạc Ngôn phải hoảng hốt, phải gấp gáp, nhưng lúc này ngoại trừ tin tưởng Vương gia, bọn họ còn có thể làm gì được nữa? Vương gia ra lệnh, bọn họ phải nghe theo.

      Mắt thấy thời gian từng phút trôi qua, Mạc Ngôn ngồi yên “Ta đến Tây Sương phòng môt chuyến.”

      Lý công công sốt ruột mắt lập tức sáng lên, sao ông lại quên mất chuyện này được nhỉ? Quả nhiên là càng già càng hồ đồ rồi! “Mạc Ngôn ngươi chờ ta môt chút, chúng ta cùng gặp Miêu ngũ nương.” Vừa xong, Mạc Ngôn nhìn thấy đạo thân ảnh nháy mắt liền đến trước mặt mình, Mạc Ngôn bất đắc dĩ cười cười “Lý công công, ông đúng là quá....”

      Nhưng còn chưa hết lời, nghe thấy thanh có người đến trong đêm tối, Mạc Ngôn kéo Lý công công vô cùng lo lắng lại.

      Lúc này trong lòng Lý công công rất nóng nảy, vừa mới tìm được lối thoát, cuối cùng lại bị ngăn cản, Lý công công nhịn cả đêm lập tức bạo phát “Mạc Ngôn, ngươi kéo ta làm gì?”

      Mạc Ngôn đáp lời Lý công công, ngược lại thi lễ với người phía trước “Mạc Ngôn bái kiến Vương gia.”

      Người tới trong đêm kia phải Mẫn Hoành Duệ còn ai? Lúc này Lý công công cũng bất chấp tất cả, chạy nhanh đến nghênh đón “Chủ tử của ta ơi! Người sao lại có thể để lão nô đợi lâu như vậy....”

      Lý công công là người trước đây tiên hoàng ban cho Mẫn Hoành Duệ làm đại tổng quản, tình cảm rất sâu đậm, vì vậy, toàn bộ người trong Phụ Chính Vương phủ, cũng chỉ có ông ta mới có thể như vậy với Mẫn Hoành Duệ.

      Mẫn hoành Duệ cảm thấy bây giờ linh hồn mình rất suy yếu, nên cũng muốn nhiều lời, nhanh chóng thẳng vào phòng ngủ, Lý công công và Mạc Ngôn thấy vậy đều thay đổi sắc mặt, chạy nhanh theo.

      Mẫn Hoành Duệ cố gắng chống đỡ đến bên giường, đợi ngồi lên giường, Lý công công nhanh chóng quỳ xuống cởi giày cho , Mẫn Hoành Duệ nhìn thoáng qua cũng gì thêm. ra từ khi hiểu chuyện, bởi vì thích người ngoài tới gần, nên bên cạnh ngoại trừ Lý công công cũng có người nào khác, mà cũng cần Lý công công làm loại chuyện này, ngờ hôm nay bản thân lại rơi vào tình trạng đến giày cũng thể cởi được, tâm tình tốt đêm nay của Mẫn Hoành Duệ lập tức biến mất hầu như còn, lệ khí nhiều lần xuất trong mắt.

      Nhưng bất đắc dĩ tình trạng bây giờ khẩn cấp, Mẫn Hoành Duệ đành phải giữ mình tỉnh táo nằm giường.

      Sau canh giờ, cảm nhận được xung quanh có người, Mẫn Hoành Duệ theo bản năng mở mắt, nếu phải sớm quen thuộc với khí tức của những người bên cạnh mình bây giờ cũng phản ứng như vậy.

      Từ lúc Mẫn Hoành Duệ rời khỏi, Tô Nhược Nhị lật qua lật lại vẫn ngủ được, nghĩ nghĩ, lòng hiếu kì nổi lên, nàng liền đến bên cạnh Đại Bạch, ngay từ đầu nàng muốn xác nhận chút, sau khi linh hồn của người kia trở về thân thể Đại Bạch, nhìn Đại Bạch tựa như vẫn ngủ, làm gì cũng đều tỉnh, nàng cũng tin tà ma quỷ quái gì, trái chọc chọc, phải xoa xoa, qua lâu Đại Bạch vẫn có phản ứng. Tô Nhược Nhị bỗng nhiên nảy sinh suy nghĩ chờ trở lại.

      làm liền làm, tối nay sau khi bị đánh thức Tô Nhược Nhị muốn gặp lại người nào đó, trong lòng giống như được cỗ vũ. Bây giờ vất vả chờ được người trở lại, Tô Nhược Nhị cảm giác chân mình giống như tàn phế luôn rồi.

      Thế nên, khi Mẫn Hoành Duệ mở to mắt nhìn Tô Nhược Nhị, câu đầu tiên nàng chính là: “Ai ui, chân của ta....”

      Mẫn Hoành Duệ: “...”

      Tô Nhược Nhị gắng gượng đứng dậy, cố nén cảm giác nhức mỏi, cử động chút, trong miệng vẫn ngừng lảm nhảm “Sao ta lại ngu như vậy, sao biết lấy cái ghế đến ngồi chứ.....” (Editor: Chị ngu thặc :)))

      Mẫn Hoành Duệ: “...” Cho nên, sau khi lấy ghế đến, có phải nên chuẩn bị thêm ít điểm tâm gì đấy, từ từ xem ....

      Đợi Tô Nhược Nhị cảm thấy tốt hơn rồi, nàng lại lúng túng, hành động này của nàng có vẻ có chút ...tốt nhỉ? Làm gì có tiểu nương nhà nào nửa đêm ngủ được, giày vò Đại Bạch cả buổi hay ? Quá đứng đắn rồi!

      Tô tam tiểu thư ngượng ngùng cười ha ha: “Tối nay ánh trăng rất đẹp nha....”

      Mẫn Hoành Duệ: “....” Lại dùng chiêu này! Nhưng khi nghĩ đến lúc nãy tiểu nữ nhân này ở bên cạnh mình cả buổi, giờ lại câu như vậy, trong lòng Mẫn Hoành Duệ bỗng nhiên cảm thấy ấm áp, trong mắt cũng là ý cười nồng đậm.

      Lúng túng hồi Tô tam tiểu thư vẫn kiên trì : “Ai nha ai nha, buồn ngủ quá, Đại Bạch ngươi cũng ngủ sớm chút , ngày mai còn phải dậy sớm nữa.” Vừa nàng vừa nhanh chóng quay về giường, lập tức nhắm mắt nằm xuống, xung quanh liền trở nên yên tĩnh.

      Mẫn Hoành Duệ bất đắc dĩ mỉm cười, tiểu nữ nhân này là....

      Mẫn Hoành Duệ cũng nằm lại, ra từ lúc linh hồn mới trở lại, cũng để ý, có lẽ là linh hồn liên tục hoán đổi làm tiêu hao sức lực quá lớn, sau mỗi lần từ thân thể của trở về, thân thể này đều lâm vào ngủ say, thời gian thường thường đều khoảng canh giờ.

      Những lúc này có bất kỳ cảm giác gì, dù bị người khác đâm đao, nhất định cũng thể ngăn cản. Vì vậy, theo lý biện pháp giải quyết tốt nhất bây giờ là cần phải trở về Phụ Chính Vương phủ. Nhưng hiểu vì sao, ban đầu Mẫn Hoành Duệ vẫn gì đến chuyện này, sau này lại càng có nghĩ đến.

      Hôm nay vô tình bị Tô Nhược Nhị chạm vào bí mật này, Mẫn Hoành Duệ mới phát , có lẽ đối với nàng, ngay từ đầu rất khác biệt. tin tưởng nàng còn nhiều hơn chính bản thân nữa.

      Đối với người như , có gì quan trọng hơn tin tưởng, cũng có gì khó hơn việc có thể tin tưởng người.

      Mẫn Hoành Duệ kinh hãi, lại nhịn được động tâm, ngẩng đầu, xuyên qua màn lụa nhìn về thiên hạ nhắn nằm giường, đây đúng là chuyện làm người ta hưng phấn nha....

      Hôm sau, trong ngự hoa viên phủ Nghiễm thân vương.

      “Bẩm Thái hoàng thái phi, chúng ta tìm được người kia.” Phụ nhân chuyện khoảng chừng bốn mươi tuổi, da mặt trắng nõn, dáng vẻ uy nghiêm.

      Trái lại người được gọi là thái phi, thân hình nhắn xinh xắn, nửa nằm nửa ngồi giường La Hán khắc hoa lê vàng, xưng hô này giống như làm bà ta già rất nhiều. Nhưng dáng vẻ của bà ta, nhìn có chút cảm giác quen thuộc, người này chính là mẫu thân ruột thịt của Mẫn Hoành Duệ, cũng là nữ nhân có thân phận tôn quý nhất trong kinh thành – Thái hoàng thái phi Văn thị.

      Năm đó sau khi Hạ Cao Tông qua đời, con cái phi tần bên cạnh đều có ai chôn cùng, bên người Văn thị chỉ có Tứ vương gia Mẫn Hoành Nghiễm, mà lúc ấy bà cũng vừa vặn có thai, vì vậy, dù lúc trước Văn thị rất được Hạ Cao Tông sủng ái, cũng bị ép phải chết theo khi mới hai mươi tuổi. Nhưng dù vậy, mười mấy năm bị bắt phải sống trong điện thái phi giống như lãnh cung này, cũng có ngày nào được trôi qua thoải mái.

      Sau khi Văn thị nghe xong lời này, vẻ nhàn nhã mặt liền biến mất còn dấu vết, ngờ dù bà ta ra chiêu lợi hại vậy rồi mà vẫn để trốn thoát được, quả từ là khắc tinh của bà mà.

      Ánh sáng u trong mắt Văn thị lóe lên, nhưng mấy năm qua bá sớm học được cách nhẫn, phút chốc liền điều chỉnh lại sắc mặt của mình, sau đó chậm rãi : “ báo cho Vương gia biết việc này.”

      Vương gia này tất nhiên phải là Mẫn Hoành Duệ, mà là Nghiễm thân vương Mẫn Hoành Nghiễm. Nếu phải bị người kia cản trở, hôm nay người ngồi ngai vàng là Nghiễm nhi của bà rồi, nghĩ tới đây, hận ý trong mắt Văn thị càng đậm....

      ----------
      Bữa nay tuần/3c nhé mí nàng, vui vẻ siêng năng bonus thêm, đuối như trái chuối quá ~.~
      Tang Ca, tialia88, thuyt22 others thích bài này.

    3. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      Temmm bữa sáng khai vị :)))
      Estella thích bài này.

    4. meobungbu

      meobungbu New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      8
      Phụ chính vương quyền thế ngập trời mà nửa đêm làm đăng đồ tử :v. Thanks nàng @Estella <3
      Estella thích bài này.

    5. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Ta ghét nhất là mấy bà mẹ thiên vị đến mức muốn giết con ruột của mình! Nếu ghét như vậy ban đầu đừng sanh
      Estella thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :