1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dã Thú Ngửi Kiều Hoa - Ngọc Tịnh Cam Lộ

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Estella

      Estella Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      833
      @meobungbu chương tiếp cẩu hóa người đó nàng :yoyo56:
      meobungbu thích bài này.

    2. NTL

      NTL New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      20
      • "Ngủ cùng ta" à (^^^)(^^^)(^^^)
      • Cầu sói hóa người :yoyo69::yoyo69::yoyo69:
      Tieu kimquyEstella thích bài này.

    3. Estella

      Estella Well-Known Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      833
      Chương 20:
      Edit: Estella

      Chỉ thấy giấy viết ràng ba chữ: Ta lấy nàng.

      Tô Nhược Nhị mấp máy môi ba lần, nàng biết nên làm thế nào nữa....

      Theo lý thuyết giữa bọn họ xảy ra nhiều chuyện như vậy, trong sạch của nàng, mặc dù coi như là do bị chính nàng làm mất hết, nhưng người chiếm tiện nghi, khụ khụ, dù sao cũng là có phải , vì thân phận cao nên nàng mới dám mở miệng, bây giờ chủ động ra, đáng lẽ nàng nên thở dài nhõm mới phải.

      Nhưng hiểu sao trong lòng Tô Nhược Nhị biết là có tư vị gì, thể là sợ hãi, bất an, là ủy khuất , hay tất cả đều có, Tô Nhược Nhị lui về sau từng bước, đầu cúi thấp, trong miệng còn lắp ba lắp bắp: “Ta....Ta mệt, ngủ trước....”

      Tô Nhược Nhị thổi tắt đèn, mới vào tháng tám, vầng trăng cong cong bầu trời tỏa ra ánh sáng xíu xuyên qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng chiếu vào, chỉ còn lại ánh sáng mờ nhạt.

      Đêm khuya luôn có thể làm con người ta mẫn cảm hơn, đợi đến lúc Tô Nhược Nhị nhìn thấy móng vuốt quen thuộc đặt đầu giường của mình, tâm trí suốt ngày cứ thẫn thờ, nhấp nhô của nàng rốt cuộc dừng lại.

      Từ buổi chiều khi biết được Đại Bạch ngày ngày ở chung với nàng, phải là con chó, mà là con sói, hơn nữa còn lắc mình biến thành Phụ Chính Vương gia đương triều, tuy ngoài mặt Tô Nhược Nhị coi như bình tĩnh, nhưng trong lòng chút cảm giác chân đều có.

      Lý trí cho nàng biết, ngay từ đầu là như thế. những thế, lúc trước có rất nhiều lần nàng thèm để ý đến những việc có thể giải thích hợp lý việc này. Lúc này nàng chỉ là vượt qua được cửa ải trong lòng mà thôi. Trước chuyện này có bao nhiêu khó tin, nhiều ngày ở chung, có thể thấy Tô Nhược Nhị rất quan tâm và coi trọng Đại Bạch, nên khi biết Đại Bạch phải là Đại Bạch nữa, trong lòng Tô Nhược Nhị tự nhiên này sỉnh cảm giác phản kháng thế tiếp nhận. Nhưng đối phương lại là người quyền cao chức trọng, là người có thể dễ dàng quyết định sống chết của nàng, cho nên nàng chỉ có thể nhịn mà thôi.

      Tô Nhược Nhị kìm lòng được vươn bàn tay bé phủ lên móng vuốt của Đại Bạch, khẽ: “Đại Bạch, ngươi phải là Đại Bạch sao?”

      Thế nhưng đợi Đại Bạch tức giận, Tô Nhược Nhị khẽ cười: “Vấn đề này của ta đúng là ngu ngốc, ngươi đúng là Đại Bạch mà, từ đầu đến cuối đều là ngươi....”

      Tiểu nữ nhân này quả thực làm thất vọng, lúc này ánh sáng trong mắt Mẫn Hoành Duệ lóe lên, trong đêm khuya yên tĩnh càng phát sáng lấp lánh, rốt cuộc nàng còn bài xích . Bởi Mẫn Hoành Duệ biết, khi lời này cho thấy rằng nàng hoàn toàn chấp nhận nam nhân tên là Mẫn Hoành Duệ, chứ phải là con chó tên Đại Bạch như lúc trước.

      người thợ săn thành công, ngoại trừ năng lực tốt, kiên nhẫn cũng là phần thể thiếu, từ trước đến nay Mẫn Hoành Duệ tự cho mình là người thợ săn giỏi, hơn nữa đối tượng lại là tiểu nữ nhân này, trò chơi “Săn bắn” của nàng và , đều rất kiên nhẫn.

      Tuy Tô Nhược Nhị chấp nhận chuyện bên trong Đại Bạch nhà nàng thực ra là người, nhưng lúc nàng và Mẫn Hoành Duệ ở chung cũng thể tránh khỏi có chút xa lạ, ít nhất ở trong lòng nha hoàn Chanh Tâm cho rằng như vậy.

      “Chanh Tâm, ngươi nghĩ chuyện gì mà xuất thần vậy?” Chanh Thủy dưỡng thương hơn tháng, vết thương người lành hơn phân nửa, nếu phải Tô Nhược Nhị cho nàng đến hầu hạ, nàng sớm trở lại công việc quen thuộc của mình.

      Thuở hai người Chanh Tâm và Chanh Thủy đều hầu hạ bên cạnh Tô Nhược Nhị, người trước dịu dàng động lòng người, người sau chính trực trầm ổn, vì vậy dù Chanh Thủy hơn Chanh Tâm hai tháng nhưng những lúc Chanh Tâm có việc gì hiểu đều tự giác tìm Chanh Thủy giúp đỡ. Lúc nãy Chanh Tâm nhìn thấy trong phòng tiểu thư có điều gì đó đúng, sau khi ra Đại Bạch liền trừng mắt nhìn nàng, làm cho nàng thẫn thờ giống như du hồn tới nhĩ phòng phía đông. Nghe tiếng Chanh Thủy hỏi, Chanh Tâm cúi khuôn mặt nhắn, ảo não :

      “Chanh Thủy, ngươi có phải rất kỳ quái ?”

      Chanh Thủy tiếp xúc nhiều với Đại Bạch, ngoại trừ lúc nhìn thấy và tiểu thư chơi đùa ở trong sân, chủ yếu là nghe được từ Chanh Tâm. Nhưng dù vậy Chanh Thủy cũng có thể cảm nhận được khí tức mạng mẽ người con chó Đại Bạch này.

      ra sau khi tỉnh lại lần đầu nàng nhìn thấy Đại Bạch, nàng nhận ra nó phải là con chó như tiểu thư , nó là sói, hơn nữa còn là con sói hoang lớn lên ở nơi hoang dã. Từ nàng được lão gia đưa dạy dỗ, hiểu rất loại sát khí này. Nàng từng giết cọp, nhưng chưa bao giờ giết sói, nó là loại động vật nhạy bén, đa nghi, rất đoàn kết, lòng trả thù rất mạnh, khi đụng đến nó chết thôi. Nhưng nó cứu mạng tiểu thư, hơn nữa nghe Chanh Tâm , nó cực kì có linh tính, tuy thích tiếp xúc với các nàng, nhưng có làm hại gì các nàng cả, đúng là Chanh Thủy cũng nhìn thấy sát khí trong mắt nó, nên mới có thể yên tâm.

      Chỉ cần tiểu thư được an toàn, nàng muốn Đại Bạch là chó hay sói cũng có gì khác biệt đâu?

      Trải qua thời gian ở chung, Chanh Thủy sớm nhìn được Đại Bạch đối với tiểu thư những có ý xấu, mà còn đặc biệt tốt, người trong Thủy Tâm viện từ xuống dưới đều quen với con chó Đại Bạch lạnh lùng này. Nên khi nghe Chanh Tâm xong, trong lúc Chanh Thủy cũng thể đưa ra chủ ý nào tốt cả.

      “Ngươi thấy vẻ mặt tiểu thư lúc nhìn Đại Bạch như thế nào?”

      Chanh Tâm nghĩ nghĩ rồi trả lời: “Lúc trước mỗi lần tiểu thư ở bên Đại Bạch đều là tiểu thư chủ động quấn quýt Đại Bạch tương đối nhiều, gần đây biết là làm sao, Đại Bạch chủ động nhưng tiểu thư giống như có chút né tránh. Ngươi muốn tiểu thư thích Đai Bạch nữa sao, nhưng đôi lúc ta lại thấy tiểu thư nhìn Đại Bạch như có điều suy nghĩ, ta cũng hiểu cảm giác này là gì, chỉ cảm thấy tiểu thư hình như rất tự nhiên....”

      Từ trước đến giờ Tô Nhược Nhị luôn đáng hay cười, hiển nhiên là người vui vẻ nhất Tô gia, nhưng bây giờ nụ cười mặt tiểu thư lại ít rất nhiều, Chanh Tâm làm nha hoàn bên người nàng rất lo lắng.

      Sau khi Chanh Thủy nghe xong, hiểu có chuyện gì xảy ra, nhưng nàng tin tưởng tiểu thư nhà mình, tiểu thư thông minh như vậy, dù các nàng tìm ra được vấn đề nhưng tiểu thư nhất định có cân nhắc “Chanh Tâm, trước tiên ngươi nên gấp gáp, từ trước đến nay tiểu thư của chúng ta là người thông minh, người tự làm khổ bản thân, chúng ta lại cẩn thận quan sát, nếu vẫn có gì thay đổi, chúng ta cũng chỉ có thể báo cho đại tiểu thư và nhị tiểu thư biết mà thôi.”

      Chanh Tâm vội vàng gật đầu đồng ý.

      Ở mái hiên bên này, Tô Nhược Nhị thành thành ngồi ngay ngắn sau bàn đọc sách. Làm sao bây giờ? Lúc này ngay cả《 Sách bảo dưỡng của Đỗ thị 》cũng cứu được nàng, ánh mắt cẩn thận liền vụng trộm nhìn thân hình trắng muốt kia, nàng rất muốn đến sờ cái, rất tiếc là thể được....

      Qua đêm đó, Tô Nhược Nhị thản nhiên tiếp nhận linh hồn Đại Bạch nhà mình là Phụ chính Vương gia. Cũng có thể vì vậy mà trong lòng nàng cũng nghĩ đến câu kia của .

      Hôm đó, muốn lấy nàng, nhưng điều này làm sao có thể chứ? Thân phận của rất cao, mà nàng cố tình lại chỉ là con của nhà thương nhân hèn mọn, Tô Nhược Nhị ngây thơ tin rằng mình có thể bước lên trời nhờ hôn này. Huống hồ loại chuyện bay lên cành cao làm phượng hoàng này ở trong mắt người khác là chuyện rất may mắn, nhưng ở trong mắt nàng lại hoàn toàn đáng giá nhắc tới.

      Từ Tô Nhược Nhị sống thoải mái tại Tô gia, tuy Tô mẫu qua đời, nhưng Tô Nhược Nhị vẫn có thể sâu sắc cảm nhận được phụ thân rất thương mẫu thân nhà mình. Khi còn bé nàng rất căm ghét loại tình này, bởi vì nó làm cho phụ thân nàng nhất đau khổ. Lớn lên, nàng mới hiểu được, cả đời nữ nhân, có thể có được tình này liệu có mấy người? Mà nàng sao có thể ao ước có thể giống như mẫu thân của mình, có được người phu quân mình như vậy chứ?

      Ai mà biết, từ xưa đến nay người hoàng gia có chân tình, bây giờ có ý với nàng, nhưng thời gian còn rất dài, đợi thời gian nữa, nếu như có người khác, nàng phải làm thế nào? Những chuyện khác nàng có thể chịu được, có thể giải quyết, có thể đối mặt, nhưng chỉ có chuyện này, nàng tuyệt đối chấp nhận được.

      Tô Nhược Nhị thừa nhận nàng có chút động tâm, có chút luyến tiếc, nhưng dù vậy, nàng vẫn kiên trì với quyết định của mình, mối hôn này nàng thể chấp nhận, cũng muốn nhận, vì vậy, nàng muốn xa lánh .

      Mẫn Hoành Duệ ngẩng đầu nhìn tiểu nữ nhân trong thư phòng, sao có thể biết tâm tư của nàng? Nhưng cũng đâu có ích gì chứ? Người mà Mẫn Hoành Duệ muốn, phải là của ....

      Đêm khuya, Tô Nhược Nhị hoảng hốt cảm giác được có gì đó vuốt ve mặt mình, trong vô thức nàng há mồm lẩm bẩm câu “Đại Bạch, đừng nghịch....”

      Mẫn Hoành Duệ ngồi bên giường, nghe xong lời này, nhàng cười cười: “Tiểu nữ nhân, bổn vương đến đây rồi, ngươi vẫn còn muốn ngủ tiếp sao?”

      Tô Nhược Nhị ngủ say, mấy hôm nay có Đại Bạch ở bên cạnh trông coi, đêm nào nàng cũng ngủ rất say, rất an tâm, nên bây giờ lòng cảnh giác của nàng giảm ít, nếu lúc mới đầu nàng còn kịp phản ứng, lúc này cả người nàng giống như con cá chép bật người liền ngồi dậy.

      Tô Nhược Nhị ôm chăn, vẻ mặt hoảng sợ nhìn nam tử bỗng nhiên xuất , lúc lâu mới tìm về được giọng của mình “Ngươi...ngươi là ai?”

      Mẫn Hoành Duệ cũng tự biết đêm khuya lẻn vào khuê phòng nương nhà người ta quả đúng, nhưng nếu như đến, chỉ sợ tiểu nữ nhân trước mặt này cự tuyệt , cũng may xưa nay làm người đoan chính, khẽ : “Như thế nào? nhận ra bổn vương hả?”

      Lời còn chưa dứt, Tô Nhược Nhị cảm giác được cỗ mát lạnh như dòng suối núi cao hướng về mặt mình, khiến nàng ngoại trừ bối rối, còn nhịn được muốn quan sát tên đăng đồ tử (Editor: ta thích kêu là dê xồm hơn :)) ) này chút. Nhưng vừa nhìn dứt ra được, chỉ thấy người này mày kiếm mắt sáng, lông mi dày, mũi cao thẳng, viền môi tuyệt đẹp, những thứ này phát ra từ người , cùng với khí chất cao quý lạnh lùng quanh người, giống như coi ai ra gì.

      trùng hợp, phần khí chất cùng vẻ mặt này hình như nàng đều rất quen...

      Miệng Tô Nhược Nhị khẽ nhếch: “Đại Bạch, là ngươi à?”
      Last edited: 25/8/17
      Tang Ca, 1900, thuyt24 others thích bài này.

    4. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Dẫu biến thành người thid trong lòng Nhị Nhị cũng là con chó :hoho:
      HoanHoanEstella thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Tội nghiệp A Nhiếp Chính Vương đáng thương quá, Đẹp trai ngời ngời mà cũng bị Nhị Nhị nghĩ là Chó. Thanks Nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :