1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dám Chạy Xem! - Sơ Dữ (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 4

      “Bằng thế nào?” Kỷ Niệm Sơ nhướng mày.

      Biểu tình của Quý Chân có chút nghiêm túc, “Tôi sợ chúng ta bị người khác đuổi tới.”

      ?”

      Kỷ Niệm Sơ phụt tiếng cười, Quý Chân rất ít khi như vậy, đa phần rất chuyên nghiệp, ít khi đùa giỡn, lúc nào chuyện cũng giữ ba phần lý trí.

      “Buổi tối có việc gì sao?” Quý Chân khởi động xe, nắm tay lại, chuẩn bị .

      Kỷ Niệm Sơ muốn trả lời, lúc này, trong giỏ xách vang lên tiếng điện thoại di đông, cười , “Tôi nghe máy chút.”

      “Bảo bối, làm gì đó?”

      “Được, tối nay sao?”

      “Được, cậu chờ tớ ở đó.”

      Kỷ Niệm Sơ cúp máy, nhìn về phía Quý Chân chớp mắt, cười đến động lòng người, “Lúc nãy có việc gì, nhưng bây giờ có rồi.”

      “Được, để tôi đoán xem, là Vu Nhiễm?”

      Kỷ Niệm Sơ giấu giếm, thoải mái thừa nhận, “Đúng.”

      Quý Chân cười mắng, “Quan hệ của các tốt. Làm chung công ty, cùng ở dưới tay người quản lí, tại sao học hỏi ấy, làm tôi bớt lo chút? Từ lúc vào giới giải trí cũng có tai tiếng gì, lại là tam kim ảnh hậu, còn sao?”

      ( Tam kim ảnh hậu: tam kim ảnh hậu của Trung Quốc là người sở hữu đủ ba giải thưởng điện ảnh lớn là Kim Mã, Kim Tượng, Kim Kê )

      “Tôi có biện pháp.” Kỷ Niệm Sơ cười chút áy náy, vén tóc ở bên tai lên.

      “Cẩn thận chút, bây giờ có nhiều scandal, đừng để bị người ta chụp được rồi để xảy ra chuyện nữa. Hai ngày nữa còn có game show phải quay.” Quý Chân yên tâm dặn dò.

      Kỷ Niệm Sơ vội vàng đáp ứng, sợ Quý Chân càng càng hăng.

      Đột nhiên, đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi, “Ngày mai tôi vẫn phải gặp phóng viên sao?”

      Sắc mặt Quý Chân có chút phức tạp, nghĩ hồi rồi thở dài, “Tôi định nữa, mọi chuyện xảy ra như thế này, hơn nữa chuyện này còn có liên quan tới luật sư Bùi…. tạm thời đừng lo lắng, tôi liên lạc với công ty để họ liên lạc với công ty luật.”


      Kỷ Niệm Sơ như trút được gánh nặng, “Tôi cũng định vậy, tôi cũng muốn gặp phóng viên, vậy phía bên kia làm phiền giúp tôi được ?”

      cần lo lắng công ty bên kia, làm gì sếp cũng có ý kiến gì đâu, chủ yếu là tôi lo cho chuyện của luật sư Bùi.”

      “Hôm nay với ta mới bị dính tai tiếng, mặc dù ảnh chụp ràng, nhưng những người khác khó để đoán ra được người đàn ông trong bức ảnh. Chắc chắn điều này ảnh hưởng tới công ty luật và ta, chúng ta bây giờ nên nghĩ làm sao để bồi thường cho ta, sau đó đem chuyện này đè xuống...” Quý Chân vừa vừa khởi động xe, “Bây giờ tôi đưa về nhà nha?”

      Nhắc tới sếp, Kỷ Niệm Sơ suy nghĩ gì đó rồi ừ tiếng, sau đó cũng mở miệng nữa.

      Cảnh Phí, quan hệ của và Cảnh Phí, là kỳ lạ.

      “Tôi , và sếp cũng có dính dáng gì nhau, nhưng quá dung túng cho . Cho tài nguyên tốt như thế,

      tùy hứng như vậy mà cũng trách , còn nguyện ý lăng xê cho .”

      “Quý Chân liếc mắt nhìn thấy điện thoại di động nhấp nháy, nhíu mày.

      “Bởi vì tôi có thể kiếm ra tiền cho nha.” Kỷ Niệm Sơ để ý cười cười.

      “Giờ này chắc hot search lên rồi, chắc có cả vạn người muốn tìm tôi đây.” Quý Chân có chút phiền lòng, trong lòng suy nghĩ nên giải quyết cục diện rối rắm trước mặt như thế nào.

      Rất nhanh, Quý Chân đánh tay lái quẹo vào tiểu khu Thanh Gia Hoa Uyển.

      Dõi theo bóng lưng của Kỷ Niệm Sơ, rồi mới lái xe rời .

      --------------

      Văn phòng.

      Bùi Lương Thành ngồi ở trong văn phòng, nghe trợ lý báo cáo xong, mặt cũng có biểu gì, gật đầu lãnh đạm , “Tôi biết rồi, .”

      Trợ lý khó hiểu nhíu mày, chuẩn bị cái gì đó, nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của Bùi Lương Thành, quyết định xoay người rời .

      cầm lấy quyển sách để ở bên cạnh, chậm rãi mở ra, lấy ra tấm ảnh kẹp ở trong sách.

      “Niệm Sơ…”

      Trong miệng lẩm bẩm cái tên này, trầm thấp.

      “Lần này em còn muốn chạy sao?”

      thấp giọng nỉ non, cười hai tiếng, che dấu ánh mắt si mê mà nham hiểm.

      Hai chen chúc nhau ở trong phòng bếp pha cà phê, thầm to .

      # Thực hư chuyện người xuất sống chung của Kỷ Niệm Sơ

      # Cảnh Phí bị xanh

      Đề tài này vẫn giữ y nguyên ở top bảng, đằng sau là chữ “Hot” màu tím đỏ.

      nhìn xem, Kỷ Niệm Sơ chưa bao giờ thiếu đàn ông.”

      “Đúng vậy, hôm qua mới vừa dính scandal với tổng giám đốc Cảnh Phí, hôm nay lại là người khác. Mặc dù nhìn hình ràng, nhưng tôi có thể khẳng định người đàn ông này thua gì Cảnh tổng đâu!”

      “Haiz, nhìn kĩ xem, người đàn ông này sao tôi có cảm giác…” Ngô Phỉ Phỉ do dự , phóng to sườn mặt của người đàn ông trong bức hình lên, hình như có chút quen mắt.

      Nhưng nhìn quen ở chỗ nào, thể được.

      như vậy, tôi cũng có cảm giác người đàn ông này giống người mà chúng ta quen.” trợ lý khác nãy giờ đột nhiên lên tiếng tiếp lời, ý tưởng trong đầu chợt lóe lên.

      Nhưng chỉ nửa câu, dám nửa câu còn lại.

      Bùi Lương Thành vừa vặn ngang qua các , các nhìn lướt qua, lập tức đứng dậy, thấp giọng , “Luật sư Bùi.”

      “Ừ.” Bùi Lương Thành chưa từng liếc nhìn các cái, gật đầu, xoay người vào phòng họp,

      Hai liếc mắt nhìn nhau, đồng thời đáy mặt ra tia quỷ dị.

      có khả năng, tuyệt đối có khả năng, sao có thể là luật sư Bùi được chứ.” Ngô Phỉ Phỉ nhớ lại Bùi Lương Thành ngày nào cũng vác bộ mặt làm, đột nhiên lắc đầu.

      Tôn Mặc Nhiên đặt cốc cà phê khuấy xuống, đồng ý , “Tôi cũng cảm thấy vậy, mỗi ngày chúng ta đều thấy luật sư Bùi, tôi muốn mặc thêm cái áo nữa, lạnh chết tôi rồi! ta là người như vậy, lãnh đạm lại tự hạn chế, tại sao có thể có tai tiếng với Kỷ Niệm Sơ được? Huống chi hôm nay Kỷ Niệm Sơ mới tới công ty của chung ta lần đầu tiên, nếu mà chuyện này có , đối với tính cách của luật Bùi, ta sớm đá ấy ra ngoài từ lâu rồi.”

      sai, người giống người mà thôi.” Ngô Phỉ Phỉ gật đầu như giã tỏi, vẻ mặt này, thể đồng ý hơn.


      Màn đêm buông xuống.


      Kỷ Niệm Sơ ăn mặc kín mít, từ xuống dưới chị lộ ra nửa khuôn mặt, vào quán bar, thoáng nhìn thấy hình bóng quen thuộc, lúc này mới tháo nón xuống.

      đưa mắt nhìn lên, cách đó xa là khuôn mặt thanh thú, quần áo thời thượng ngồi ở ghế sô pha. Ngón tay thon dài cầm ly thủy tinh đế dài, nháy mắt với , trong mắt lên ý cười.

      “Bảo bối, cậu bị làm sao vậy?” Sao đột nhiên tìm tớ uống rượu?”

      Kỷ Niệm Sơ vừa hỏi vừa lại, ngồi ở bên cạnh đó.

      Nhìn lướt qua cái bàn, đống chai rượu nằm ngồn ngang, có mấy bình champagne, bình rượu đỏ được mở, chưa tới nửa.

      có việc gì thể tìm cậu uống rượu sao?” Giọng điệu Vu Nhiễm mềm mại, trầm thấp, giống như làm nũng.

      vứt mị nhãn về phía Kỷ Niệm Sơ, cầm lấy cái ly đổ rượu vang đỏ vào, đưa cho ấy.

      Kỷ Niệm Sơ cầm lấy, đưa lên miệng nhấp môi, đầu lưỡi có chút chua xót, lạnh lạnh, rất nhanh, vị rượu và hương thơm lan tỏa ở trong miệng .

      “Rượu này uống tồi.”
      “Đương nhiên rồi, tớ đợi cậu đến rồi mới khui đó.” Vu Nhiễm lắc lắc ly rượu, uống hơi cạn sạch, tiếp lời .

      Kỷ Niệm Sơ uống từng chút từng chút đến hết ly, bên cạnh đột nhiên có giọng nào.

      nhìn qua, thấy Vu Nhiễm híp mắt nhìn chằm chằm ly rượu tới phát ngốc.

      “Cậu và bác sĩ Hoắc cãi nhau?” Kỷ Niệm Sơ giọng hỏi.

      Vu Nhiễm lắc đầu, , “.”

      ghé lại gần nhìn sát mặt Vu Nhiễm, chỉ thấy khuôn mặt Vu Nhiễm hơi hồng, thân hình nghiêng trái nghiêng phải.

      Nếu người khác nhìn thấy được, tuyệt đối thể tin được đây là tam kim ảnh hậu Vu Nhiễm trong giới giải trí, người mà trong suốt mấy năm liền ngừng nhận được những giải thưởng.

      Từ lúc vào giới giải trí tới nay ấy cái tai tiếng nào, lại điệu thấp, chỉ công khai với công chúng là đương với người bạn trai 3 năm ở trong giới giải trí.

      Vu Nhiễm đối với đoạn tình này bất đồng hoàn toàn với thái độ của , nhưng các fan điện ảnh của đều chúc phúc.

      Nếu Kỷ Niệm Sơ là nghệ sĩ nữ nổi tiếng, Vu Nhiễm chính là trụ cột của giới giải trí, giới nghệ sĩ.

      Trong giới giải trí này, những tam kim ảnh hậu đến 30 tuổi chỉ có thể đếm đầu ngón tay.

      “Bộ dáng của cậu như thế này, cậu cãi nhau, cậu nghĩ tớ tin cậu sao?”
      cười cười, tiếp, “ tớ nghe chút , sao cậu lại như vậy?”
      có việc gì, lâu rồi gặp cậu, chỉ muốn tâm với cậu chuyện trời dưới đất.” Vu Nhiễm cười ha hả , uống thêm vài ly.

      Rất nhanh thấy được đáy của bình rượu vang đỏ.

      Nhớ tới chuyện ngày hôm nay xảy ra, chớp đôi mắt, dựa đầu lên vai Kỷ Niệm Sơ, có chút tò mò hỏi, “Đúng rồi, sao hot search hôm nay lại như vậy, người đàn ông kia là ai?”

      “Chỉ gặp mặt hai lần, trùng hợp là hàng xóm kế bên nhà tớ, câu trả lời này có vừa lòng cậu ?” Kỷ Niệm Sơ cũng để ý giọng điệu trêu chọc của , mở mình bình champagne bàn ra, uống ly rồi lại ly.

      Tửu lượng của rất tốt nên sợ mình bị say.

      Huống gì cũng đâu uống cùng người lạ, đơn giản vì ngồi kế là Vu Nhiễm, nên mới dám uống như vậy.

      “Tớ hài lòng, có ảnh chụp hay ?” Vu Nhiễm dựa người mình vào người Kỷ Niệm Sơ, say xong ợ cái, lẩm bẩm .

      “Tớ muốn nhìn thấy, người bỏ rơi Cảnh Phí là người như thế nào.”

      Biết là ấy giỡn, Kỷ Niệm Sơ nghiêm mặt , “ có.”
      “Cậu a.” Vu Nhiễm có chút mơ hồ, nhưng vẫn tiếp tục trêu chọc câu rồi câu, bỏ qua cho .


      “Ai có thể ngờ được, Kỷ đại minh tinh mỗi ngày đều có đối tượng scandal tình ái khác nhau, lại ngây thơ đến ngay cả mối tình đầu cũng có.”

      Vu Nhiễm vừa vừa cười.

      “Cậu... cái con ma men này, đừng có mà bậy.” Kỷ Niệm Sơ lắc đầu cười, giọng điệu trầm thấp.

      Đôi lời của editor: Chào mọi người, mình comeback rồi đây, chuyện là đợt vừa rồi diễn đàn reset nên mình bị mất chương nên cần tốn chút thời gian để edit lại những chương này, với laị mình sắp thi rồi nên từ giờ tuần mình up 2 chương cho kịp tiến độ nha. Văn từ của mình có hơi lủng củng nên chỗ nào hiểu hay có vấn đề mấy bạn nhớ nhắc mình nha. Hy vọng mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ truyện mình.
      Red Ruby, Tiểu Ly 1111, Khủng Long9 others thích bài này.

    2. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 5

      Vu Nhiễm đột nhiên đứng dậy, lớn tiếng , “Tớ có!”

      lung lay hai vòng ở ghế lô, đột nhiên ngã sô pha, nằm nghiêng, đem mặt vùi vào khuỷu tay mình.

      “Tớ…Tớ có say…”

      “Niệm Sơ, tớ phiền.” Vu Nhiễm đột nhiên ngẩng đầu, mở to hai mắt nhìn .

      Kỷ Niệm Sơ vẻ mặt hiểu quay đầu nhìn , “?”

      “Cậu thử xem… bác sĩ Hoắc…” Vu nhiễm mới vừa phun ra mấy chữ, đột nhiên rũ đầu xuống, cực kỳ uể oải, giọng rầu rĩ, “ ta có phải thích tớ như thế này ?”

      “Con mẹ nó ba năm rồi, như thế nào ấy còn chưa chạm vào tớ?” nghiến răng nghiến lợi .

      “Chẳng lẽ ta… được?” ( :))) )

      Vu Nhiễm xong, cũng đợi Kỷ Niệm Sơ trả lời, nghiêng đầu, hô hấp dần bình tĩnh lại, giống như ngủ rồi.

      “…”

      Kỷ Niệm Sơ dở khóc dở cười, lấy điện thoại từ trong túi xách ra, bấm vào dãy số, bên đầu dây tít tít vài cái mới có người bắt máy.

      “Alo.” Giọng người đàn ông trong trẻo từ đầu dây bên kia truyền tới.

      “Bác sĩ Hoắc, là tôi, Kỷ Niệm Sơ, bây giờ tới đón Vu Nhiễm được ?” nhìn Vu Nhiễm tự ôm chính mình sô pha, bỗng nhiên trong lòng có chút nặng nề.

      Hoắc Chính Phàm rất nhanh tới, mặt mày tuy lạnh lùng, nhưng mặt có thể thấy được vẻ mặt nôn nóng, hình như từ bệnh viện chạy tới.

      ăn mặc toàn người tỏa ra khí chất bất đồng với những người ở trong quán bar, thậm chí có thể trời vực.

      có nhiều phụ kiện kèm, Chỉ mặc chiếc áo sơ mi đơn giản màu nhat, cái quần đơn giản màu xám đậm ống đứng, nổi bật lên thân hình thanh mảnh đĩnh đạc, ngay cả áo sơ mi đều vết nhăn, thoạt nhìn là ở bệnh viện mới vừa cởi áo blouse trắng là lập tức tới đây liền.

      Hoắc Chính Phàm vừa vào cửa, nhìn thấy bộ dáng của Vu Nhiễm, trong ánh mắt lên tia phẫn nộ.

      Kỷ Niệm Sơ nhìn ôm Vu Nhiễm tới cửa, muốn rời , Hoắc Chính Phàm đột nhiên quay đầu nhìn cái, “ Kỷ, ….”

      “Tôi ở đây uống chút nữa, cần lo lắng cho tôi.” Kỷ Niệm Sơ xua tay, nhàn nhạt .

      Vẻ mặt của Hoắc Chính Phàm có chút lãnh đạm, gì nữa, liếc mắt nhìn người trong ngực mình cái, đẩy cửa ra xoay người rời .

      Đem người ở trong lòng ngực bỏ vào trong xe, Hoắc Chính Phàm nghĩ nghĩ, lấy di động ra nhắn tin.

      Người nhận tin nhắn là, Bùi Lương Thành.

      ly lại ly, bình rượu bàn rất nhanh liền thấy đáy.

      Kỷ Niệm Sơ mở to đôi mắt chó chút mê ly, vẻ mặt ửng đỏ, hơi nóng.

      Hoắc Chính Phàm thích Vu Nhiễm?

      cũng biết, nhưng nhìn thấy dáng vẻ vừa nãy của ta, tới nhanh như vậy.

      Hẳn là vẫn thích

      Bất tri bất giác liền uống hết rượu bàn, có lẽ là do áp lực mấy ngày nay quá lớn.

      Kỷ Niệm Sơ đem mặt nóng của mình dán lên mặt bàn lạnh lẽo, lúc này mới cảm nhận được lạnh lẽo, nhìn chằm chằm ly rượu trước mắt tới phát ngốc.

      ‘Lạch cạch’, cửa đột nhiên bị đẩy ra, đột nhiên kịp phòng bị nhìn lên, lọt vào mắt người đôi mắt thâm thúy của người đàn ông.

      Luật sư Bùi?

      Vu Nhiễm giới thiệu nơi này quả nhiên đều là rượu ngon, tưởng ngàn ly say ai dè có chút say rồi.

      Bằng , như thế nào liền đối với người đàn ông chỉ gặp mặt hai lần, uống say liền ảo tưởng ai cũng là ?

      Bùi Lương Thành nhíu mày, nhìn bộ dánh của bây giờ, trong mắt như có cơn bão lớn dần.

      Thậm chí quan tâm đến phong độ vốn có, đến trước mặt , nâng dậy, khuôn mặt tuấn lãng căng chặt, “Sao lại thế này, uống nhiều như vậy sao?”

      Kỷ Niệm Sơ nghe vậy sửng sốt chút, nhìn , còn chưa phục hồi lại tinh thần.

      Thực ra có hơi trực tiếp, hai người chưa quen biết với nhau tới mức vậy.

      “Niệm… Kỷ, …” Thiếu chút nữa buột miệng ra từ ‘Niệm Sơ’, cố nén xuống. Bùi Lương Thành chưa xong, Kỷ Niệm Sơ gục đầu xuống dưới.

      “Niệm Sơ!”

      Bùi Lương Thành cơ hồ rống lên, ánh mắt trầm, đem ôm vào trong ngực.

      duỗi tay sờ cái trán , nóng!

      Bùi Lương Thành cảm thấy tay mình run run, móc điện thoại ra gọi.

      Đến lúc về đến nhà, đứng ở tầng 19 ngay cửa thang máy, nhìn hai cánh cửa trước mắt, do dự, tới cửa phòng của Kỷ Niệm Sơ, lấy ra chìa khóa điện tử dự phòng, mở cửa ra.

      dựa vào , mở hé đôi mắt, nhìn xung quanh đồ dùng trong nhà bốn phía quen thuộc, lẩm bẩm , “Về nhà…”

      “Luật sư Bùi.” kêu tiếng, chú ý lắng nghe nghe thấy được.

      Bùi Lương Thành ôm , rũ mi mắt, lòng bàn tay ma sát mặt , thấp giọng . “Tôi đây.”

      .

      , người làm điên cuồng trong bốn năm, giờ phút này ở bên cạnh .

      Giờ khắc này, mấy ngày nay ngụy trang, chịu đựng và biểu giả dối trước mặt , nháy mắt tan rã.

      bừng tỉnh, cảm thấy, ngàn ngày đêm chịu khổ, dày vò đều tan thành mây khói.

      Thân mình kiềm chế được run rẩy, cúi đầu, gắt gao ôm , đem mặt vùi vào cổ .

      Kỷ Niệm Sơ nằm mơ, thấy trong mơ có người đuổi theo phía sau.

      sợ hãi muốn chạy trốn, điên cuồng chạy về phía trước. chạy lâu lâu, người đó vẫn luôn chạy ở phía sau .

      Đột nhiên mở to mắt, đầu đau nứt.

      Cổ họng khô khốc, nóng rát, híp mắt nhìn lên trần nhà phát ngốc, lúc này mới ngồi dậy.

      Cổ họng khô khốc, nóng rát,

      Tối hôm qua…

      Tối hôm qua xảy ra chuyện gì?

      nhớ , Vu Nhiễm kêu uống rượu, Vu Nhiễm uống quá nhiều, gọi Hoắc Chính Phàm tới đón ấy.

      Sau đó, uống cũng ít, sau đó…?

      Vậy mà ít?

      Loáng thoáng cảm thấy bên cạnh có người, là ai?

      Đại não ngừng ba giây, Kỷ Niệm Sơ vội vàng cúi đầu nhìn quần áo người mình.

      Thở dài nhõm, ai mà quan tâm ta là ai, có việc gì là tốt rồi.

      chừng, cũng có khả năng là mình bị ảo tưởng.

      nghiêng đầu tì cằm lên cánh tay, nghĩ ngợi, vậy… hôm qua làm sao về được tới nhà?

      Là gặp người quen nên người ta tiện đường chở về… Hay là , tự mình tự lực cánh sinh mà trở về?

      chút ấn tượng đều có.

      chân trần từ giường xuống. vào khách, lấy cho mình ly nước, hơi uống sạch, ngồi lại ghế sô pha.

      Tiếng di động vang lên, Kỷ Niệm Sơ liếc mắt cái, nhấn nút nghe.

      “Niệm Sơ, cậu tỉnh rồi? Cậu có sao ?” Vu Nhiễm ở đầu dây bên kia ở trước gương trang điểm, di động đặt ở bên, bật loa ngoài.

      Tối hôm qua cũng biết tại sao lại như thế này, vào lúc tỉnh lại, cũng biết tại sao mình ở nhà.

      Cũng biết tiểu tinh Niệm Sơ có làm sao , tuy rằng luôn có chừng mực, nhưng vẫn yên tâm.

      Kỷ Niệm Sơ trợn trắng mắt , “Tớ ở đâu? Cậu quan tâm tớ ở đâu? Mà cậu, hôm qua ở cùng với bác sĩ Hoắc như thế nào?”

      Vu Nhiễm cầm bút chì kẻ mắt, thở dài , “Đừng nữa, bác sĩ Hoắc nhà tớ rất vội, hôm nay theo người vừa là bác sĩ vừa là giảng viên trong trường đại học tới khám bệnh tại nhà, tại tớ muốn tới bệnh viện tìm ấy.”

      “Như thế nào? Bác sĩ Hoắc nhà cậu tối hôm qua vẫn ngủ cùng với cậu?”
      “…”

      “Cậu cái…” Vu Nhiễm nghe vậy chuẩn bị mắng người, nhưng đến nửa, đột nhiên đầu óc xoay chuyển. Nhớ tới chuyện xảy ra ngày hôm qua, khẩn trương , “Đúng, lão tử tối hôm qua uống say, vẫn chưa cái gì đúng ?”

      rồi.”

      gì đó?” Vu Nhiễm tự giác ngồi thẳng dậy, chờ bên kia trả lời, nhưng bên kia vẫn chưa truyền ra giọng nào.

      Cái này làm cho nóng nảy, “Rốt cuộc tớ gì đó?”

      “Cậu , cậu quen bác sĩ Hoắc ba năm, ta chưa từng chạm vào cậu, còn hỏi ta có phải hay được’?” Kỷ Niệm Sơ lười biếng giọng trầm thấp từ bên ống nghe truyền đến, xong còn ngáp cái.

      “???”

      Vu Nhiễm bên này im lắng, lúc sau hét lên tiếng, cúp máy.

      Kỷ Niệm Sơ nhìn điện thoại mới vừa bị cúp, lắc đầu cười khẽ tiếng, biết nên cái gì mới tốt.

      Vu Nhiễm có rất nhiều biệt danh ở trong giới giải trí, nào là nữ thần cao lãnh, tam kim ảnh hậu, kỹ thuật diễn xuất sắc, nữ diễn viên có thực lực.

      Vu Nhiễm khiêm tốn lại khoe khoang, cũng nhận lăng xê, xuất đạo tới nay có tai tiếng, cũng bị dính scandal cùng nam minh tinh nào. Cùng với bạn trai là bác sĩ Hoắc nằm ngoài giới giải trí, cứ như là được trời ghép thành đôi.

      Nhưng ai mà biết được, Vu Nhiễm và Hoắc Chính Phàm vì tờ khế ước nên mới có quan hệ với nhau tới tận bây giờ, đó chính là quan hệ bao nuôi tạm thời giữa kim chủ và người được bao nuôi.

      Vu Nhiễm giúp Hoắc Chính Phàm trả hết nợ, và trả tiền thuốc men cho mẹ . Vào lúc Hoắc Chính Phàm hai bàn tay trắng, giúp đỡ học xong đại học.

      Vì như vậy, Hoắc Chính Phàm từ lúc 19 tuổi cùng ở bên nhau, tới tận bây giờ ba năm, năm nay đúng lúc tốt nghiệp trường đại học y.

      tốt nghiệp đại học y xong liền trực tiếp vào được bệnh viện tốt nhất cả nước, bệnh viện Nam Cẩm, hơn nữa rất được người khác coi trong.

      Vu Nhiễm thể thích , nhưng tính tình Hoắc Chính Phàm trong ba năm này nóng lạnh.

      ràng so Vu Nhiễm tiểu tứ tuổi, hơn tuổi, bất quá chỉ là thiếu niên mới vừa tốt nghiệp.

      Nhưng mỗi lần thấy Hoắc Chính Phàm, đều cho cảm giác, người đàn ông này quá lạnh lùng, lòng dạ quá sâu.

      hiểu được người đàn ông này.
      Tiểu Ly 1111, Khủng Long, baongocbt8 others thích bài này.

    3. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 6

      Kỷ niệm sơ dám , Vu Nhiễm còn nghịch hơn cả Hoắc Chính Phàm, rất giống ‘ngốc bạch ngọt’* khi ở trước mặt Hoắc Chính Phàm. ( người ngây thơ hiền lành, vẻ ngoài thanh tú trắng trẻo thích cười.)


      Về nước hơn hai năm, quen biết với Vu Nhiễm cũng hơn hai năm. Mấy năm nay, nhìn Vu Nhiễm xoay quanh ta, lấy ta làm trung tâm, đem ta đặt ngay đầu quả tim, quả là đau lòng.

      , cũng thấy đoạn tình này của bọn họ có kết quả tốt đẹp gì, nhưng mà, hy vọng Vu Nhiễm có thể hạnh phúc.

      Kỷ niệm ngày đầu có chút hôn hôn trầm trầm, phát ngốc hồi, đột nhiên nhớ tới cái gì đó. mở Weibo, đăng nhập vào tài khoản phụ, rất nhanh thấy được hot search ở hạng nhất.

      rất ít khi đăng nhập vào tài khoản chính vì tài khoản chính có văn phòng làm việc quản lí.

      #Bộ phận quản lí của Kỷ Niệm Sơ xin thông báo#

      Ấn đường của nhảy liên tục, chần chờ chút, bấm vào.

      -----------

      Văn phòng luật sư Phong Hằng

      Luật sư tuyên bố: Công ty được uỷ thác bởi văn hoá phim điện ảnh và phòng làm việc của Kỷ Niệm Sơ (say đây gọi là ‘phòng làm việc của Kỷ Niệm Sơ’), long trọng tuyên bố như sau:

      Hôm nay, số tài khoản tiếp thị trực tuyến phát biểu những thông tin sai về Kỷ Niệm Sơ, chứa đựng những ngôn từ vũ nhục và ác ý, bịa đặt những tin tức giả dối, chửi bớ nhân cách của Kỷ Niệm Sơ, ảnh hưởng nghiêm trọng tới quyền danh dự nữ sĩ*, công việc, và sinh hoạt riêng của Kỷ Niệm Sơ. (quyền lợi về danh dự của phái nữ)

      Luật sư Bùi của công ty chúng tôi tuyên bố, nghe .

      --------------

      Căn cứ vào được kể :

      : Account Marketing* nghiêm trọng vi phạm quyền danh dự nữ sĩ của Kỷ Niệm Sơ. (người làm dịch vụ khách hàng)

      Hai: Người dùng mạng được cầu xoá ngay các bài đăng blog có liên quan và công khai tuyên bố xin lỗi.

      Ba: Văn phòng chúng tôi nộp đơn khởi kiện lên toà án dựa uỷ quyền của người trao quyền, bên bị khiếu nại chưa kịp chấp hành hành vi xâm quyền, người uỷ thác cho chúng tôi kiên quyết truy cứu đến cùng.

      Lúc này, ở phía dưới bình luận có tới hơn 30 vạn người bình luận, Kỷ Niệm Sơ nghĩ nghĩ, bấm vào phần bình luận phía dưới.

      [Trường An V: Đàn ông nhiều như nước chảy, Kỷ Niệm Sơ đúng là làm bằng sắt đá… …] 18.9 nghìn likes

      [Tịch Lạc: Diễn sâu …] 14.6 nghìn likes

      [ww: phiền…] 13.7 nghìn likes

      [Kỷ Niệm Sơ hôm nay cút ra khỏi giới giải trí sao: Hot search của vị này là bao cả năm à?] 12.1 nghìn likes

      [Vợ hai áo khoác : Lại dừng lại đứng…] 10.1 nghìn likes

      ----------

      [Vợ sơ gia V: Account marketing vô lương tâm đừng tung tin đồn thiệt được soa? Duy trì quyền lợi của tiểu tinh nhà chúng ta!] 2069 likes



      lướt xuống, rốt cuộc cũng tìm thấy được người đứng lên chuyện vì mình, khác biệt với những bình luận ở , có mấy người likes bài viết này.

      Kỷ Niệm Sơ bỏ điện thoại di động xuống, bật lửa, hung hăng hít hơi.

      LaRose 520 xanh trắng.

      vô vị.

      cúi đầu suy nghĩ, di động đột nhiên vang lên, cũng thèm nhìn mà trực tiếp bắt máy.

      “Niệm Sơ.” Bên kia truyền ra giọng nam trầm thấp dễ nghe.

      Kỷ Niệm Sơ nheo mắt, thay đổi tư thế nằm ở sô pha, “Sếp Cảnh, có việc gì sao?”

      có việc gì thể tìm sao?” Giọng điệu Cảnh Phí hơi ngưng lại, thấp giọng cười hai tiếng.

      “Đừng nhiều lời nữa, , hôm nay tìm tôi bởi vì chuyện hot search sao?” Kỷ Niệm Sơ hơi nhíu mày, thẳng vào vấn đề.”

      “Này, chuyện với sếp bằng thái độ này sao?” Giọng điệu Cảnh Phí có chút ngả ngớn, “ “Tối hôm qua, Quý Chân thông báo cho công ty rằng cuộc họp báo tạm thời bị huỷ bỏ, liền tìm luật sư để làm , công ty biết có chuyện gì xảy ra, có gì để giải thích với tôi sao?”

      “Tôi cũng biết tại sao lại như vậy.” Kỷ Niệm Sơ vô tội , “Bất quá làm vậy hình như có tác dụng ngược lại, cũng vô ích mà thôi.”

      đột nhiên thay đổi cách chuyện “Chỉ có việc như thế này mà sếp Cảnh cũng tự mình tới tìm tôi?”

      “Mẹ kiếp, sáng sớm lão tử mở cuộc họp với đám tôn tử đó, suýt nữa bị bọn họ làm tức chết. Mở tin tức lên xem liền nhìn thấy tin tức của , giống như đổ dầu vào lửa.” Cảnh Phí xong, thở hổn hển, sau vài phút, lại hỏi, “Ngày hôm qua tôi muốn hỏi , chưa kịp , người đàn ông ảnh chụp là ai?”

      quản tôi.” Kỷ Niệm Sơ thờ ơ .

      “…”

      Trong lúc nhất thời Cảnh Phí biết gì, hai người trầm mặc hồi, mở miệng, “Dừng, tôi cũng lười quản . Tôi cho biết, tôi là cây rụng rụng tiền của , đừng tạo scandal, nếu hết hot, tôi mặc kệ .”

      Vừa dứt lời, đầu dây bên kia liền ngắt kết nối.

      Kỷ Niệm Sơ rít hơi cuối, đem đầu thuốc lá ném vào gạt tàn thuốc, vào phòng ngủ, lên giường nằm tiếp.

      ----------

      Bệnh viện Nam Cẩm

      Vu Nhiễm mang khẩu trang, nón, trùm từ xuống dưới kín mít, đoạn rồi chưa ai nhận ra .

      Bởi vì ngày thường khiêm tốn, cũng lưu lượng phái*. Trừ bỏ phim mới và thông báo, cơ bản cũng có tin tức gì từ , cho nên về phía nào đó, danh tiếng của lớn bằng Kỷ Niệm Sơ. (Phái có phái lưu lượng và thực lực)

      tới bệnh viện, nghe mùi sát trùng suốt đường , nhíu mày, tới cửa phòng khám tâm lý liếc mắt nhìn bên trong.

      Bác sĩ Hoắc vừa mới tốt nghiệp, tại vẫn là thực tập sinh nên có văn phòng riêng.

      Cũng thể mình khám cho bệnh nhân, chỉ có thể theo giáo sư khám bệnh tại nhà.

      cũng cho Hoắc Chính Phàm biết là tới, ta mà biết khẳng định cao hứng, luôn thích mình đến chỗ làm việc của .

      chỉ có thể nhìn lén.

      Vu Nhiễm đứng cách đó xa, nhìn thân hình mảnh khảnh đưa lưng về phía . Hình như chuyên chú nghe bác sĩ bên cạnh giải thích cho bệnh nhân, cánh tay di chuyển liên tục, giống như viết cái gì.

      Phòng bệnh người bệnh lúc này lại bắt đầu hướng bác sĩ hết, Hoắc Chính Phàm lúc này đem thân mình nghiêng tới chút.

      Vu Nhiễm đứng ở góc độ này, vừa vặn có thể thấy được sườn mặt của .

      Hình dáng tuấn, ngũ quan thâm thúy, giờ phút này đôi mắt hẹp dài nghiêm túc nhìn bệnh nhân. Đôi môi nhạt màu hơi nhấp, ngay túi áo blouse trắng còn kẹp theo thẻ nhân viên.

      nhìn tới mê mẩn, phía sau đột nhiên truyền tới giọng , “Ê, là bệnh nhân hả? Đứng ở chỗ này làm gì?”

      Nữ sinh đứng bên cạnh tiếp lời, “ phải là tới để lén lút nhìn bác sĩ Hoắc chứ?”

      “Đúng… đúng vậy, tôi , bác sĩ Hoắc cũng được hoang nghênh lắm, đáng tiếc…”

      Vu Nhiễm nghe vậy, bỗng nhiên quay đầu lại, giọng cũng cao lên, “ cái gì? Có người thường xuyên tới đây lén nhìn bác sĩ Hoắc? Bộ biết bác sĩ Hoắc có chủ rồi sao?”

      “A?” Y tá bị hoảng sợ, ngẩn người, gật đầu , “Đúng vậy, tuy bác sĩ Hoắc chỉ là thực tập sinh, nhưng ở bệnh viện rất được hoang nghênh, tuổi còn trẻ mà được giáo thụ* coi trọng, lớn lên còn đẹp trai nữa…”

      *Giáo thụ: vừa là bác sĩ vừa là giảng viên

      đến nửa, bỗng nhiên im lặng, “Kỳ lạ, tại sao tôi phải những điều này với vậy ta…”

      Quay qua đánh giá Vu Nhiễm từ xuống dưới, cách ăn mặc của người này kỳ quái, che kín mít từ xuống dưới, chỉ lộ ra đôi mắt.

      Còn đứng ở cửa phòng khám tâm lý, biết làm gì.

      y tá bên cạnh nhíu mày, vui , “Rốt cuộc có phải bệnh nhân hay , nếu là bệnh nhân đứng ở bên để chờ kêu tên, nếu phải cũng đừng có đứng ở đây làm trễ nải công việc của nhân viên y tế chúng tôi.”

      “…Tôi là bệnh nhân.”

      “Vậy đứng sang bên chờ kêu tên .” Y tá nhanh chóng trả lời.

      Vu Nhiễm , lùi về phía sau hai bước, cách cửa phòng xa chút.

      Nhìn hai y tá đẩy cửa vào trong, trong lòng thầm mắng, mẹ nó, cư nhiên có người dám tới đây để lén nhìn Hoắc Chính Phàm, muốn chết với sao?

      Hận thể dán tên mình lên trán , cho toàn thế giới biết, Hoắc Chính phàm là CỦA !

      Vu Nhiễm định trực tiếp vọt vào phòng khám, suy nghĩ chút, xoay người đăng ký.

      lát sau, lão giáo thụ nhìn trước mặt, từ xuống dưới chỉ lộ ra đôi mắt, tuy rằng nhìn mặt, nhưng đôi mắt lại rất đẹp.

      Hơn nữa từ lúc này bước vào cửa, chớp mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào trợ lý bên cạnh ông, ông biết tới đây xem người chứ phải xem bệnh.

      Nhưng lão giáo thụ vạch trần, cười ha hả hỏi, “ , có làm sao ? Có chuyện gì tôi biết để tôi nhìn xem.”

      Hoắc Chính Phàm nhận ra từ lúc vào cửa, tuy rằng chỉ lộ đôi mắt, đội nón mang khẩu trang che rất tốt, nhưng cặp mắt kia, quên.

      cũng có khả năng để quên.

      Vu Nhiễm chuẩn bị mở miệng chuyện, thấy Hoắc Chính Phàm nhàng nhíu mi chút, sửng sốt, tâm tình trầm xuống.

      Quả nhiên, ta vui sao?

      khẽ cắn môi dưới, đứng dậy giả bộ phải , hướng lão giáo thụ , “Tôi… Tôi có việc gì, nghiêm trọng lắm đâu, nếu ngài xem những người khác trước …”

      , trước tiên ngồi xuống , có chuyện gì đừng giấu ở trong lòng. Còn có, che kín mít như vậy, tôi thấy gì cả. Tôi là bác sĩ tâm lý, tôi muốn xem sắc mặt và ánh mắt, bằng làm sao có thể đọc được tâm của ?” Lão giáo thụ mỉm cười xong, vẻ mặt hòa ái.

      Vu Nhiễm nghĩ nghĩ, nhìn thoáng qua Hoắc Chính Phàm gì ở kế bên, còn vội vàng như lúc nãy, nhưng sắc mặt vẫn có biểu tình gì.

      giơ tay, chần chờ tháo khẩu trang xuống, lộ ra khuôn mặt thanh tú, ngồi xuống lần nữa.

      Giáo thụ sửng sốt, cảm thấy gương mặt này có chút quen mắt.

      có phải là vai nữ chính bị truy đuổi 2 lần đó ? lâu trước đó đạt được hạng nhất giải thưởng nữ diễn viên Berlin?” Ông đột nhiên nghĩ tới, buột miệng thốt ra. Vu Nhiễm gật đầu.

      Lão giáo thụ đột nhiên nhớ tới, vị bất chính hảo chính này là bạn của vị kế bên sao? Khó trách tại sao vừa vào cửa rời mắt được.

      “Lát nữa xong việc có thể ký tên cho tôi được ? Cháu tôi đặc biệt thích .” Lão giáo thụ cười cười, đột nhiên đưa ra cầu.

      “Đương nhiên rồi ạ.” Vu Nhiễm thoải mái hào phóng đáp ứng.

      Chỉ là ký tên thôi, cũng có việc gì.

      Huống chi, người này là giáo sư của bác sĩ Hoắc.

      Vu Nhiễm đeo khẩu trang lên ra cửa, Hoắc Chính Phàm xin phép giáo sư xong, theo ra cửa.

      Thấy ta theo, Vu Nhiễm rất vui.

      “Tại sao cũng ra, giáo sư của …” Ngoài mặt vậy, nhưng giọng điệu lại kiềm được nhảy nhót.

      Hoắc Chính Phàm mặc áo blouse trắng, đứng ở hành lang có người, vẻ mặt ra biểu tình gì nhìn Vu Nhiễm, nhàn nhạt , “Sao lại ở đây?”

      “Em…” Vu Nhiễm vừa muốn trả lời, Hoắc Chính Phàm liền đánh gãy lời , “ có biết là, bây giờ tôi rất bận, có rất nhiều chuyện chờ tôi. Chỗ này là bệnh viện, muốn gặp tôi, có thể trực tiếp gọi điện thoại tìm tôi, cần đăng ký, lãng phí tài nguyên công cộng.” ( thằng cha này...)

      “Tại vì em sợ làm ảnh hưởng tới công việc của …” Vu Nhiễm tiểu tâm lại do dự.
      _____________________________________________________
      Editor: Hello mọi người, xin lỗi vì mình up chương trễ, định chủ nhật hoặc thứ 7 up mà diễn đàn fix nên kịp. Mình biết giờ truyện mình cũng có ít người xem, nhưng hy vọng mọi người vẫn ủng hộ mình nha. Cảm ơn mọi người nhiều!
      Tiểu Ly 1111, Khủng Long, baongocbt8 others thích bài này.

    4. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 7

      Nhưng lại cao hứng, có phải ý , về sau chỉ cần nhớ , mình có thể trực tiếp tìm ?

      Hoắc Chính Phàm nhàng nhíu mày, “ .”

      Vu Nhiễm nghe vậy, trong lòng như bị nổ tung, ra tư vị ngọt ngào.

      cười cong mắt, “Tốt, em đều nghe .”

      “Vậy bây giờ có thể trở về được ?” Hoắc Chính Phàm liếc mắt về phía phòng khám, ánh mắt kia cần cũng biết.

      Vu Nhiễm ngẩn ra, vội vàng , “Được được, em quấy rầy công việc của nữa, nhớ nghỉ ngơi, đừng làm việc mệt quá.”

      Hoắc Chính Phàm xoay người, nhàn nhạt ừ tiếng. (Tui ghét thằng cha này ghê, nghiện mà còn ngại -.-)

      Bỗng nhiên, lại nhớ tới cái gì, gọi lại, thấp giọng , “Bệnh viện của có phải thường xuyên có người phụ nữ tới nhìn lén , các ấy có biết hay và em…”

      đứt quãng, như khó có thể mở miệng, nhưng Hoắc Chính Phàm cơ hồ lập tức hiểu. gắt gao cau mày, “Tôi .”

      xong, nhìn vẻ mặt của có vẻ sững sờ, nhắc lại, “Trong hợp đồng có ghi, tôi cùng người khác, yên tâm.”

      Trong hợp đồng…

      Vu Nhiễm nghe câu đó xong, trái tim treo lơ lửng cũng buông xuống, nở nụ cười vừa ngọt ngào vừa cay đắng, “Được rồi, nhớ gọi điện cho em.”

      “Được.” Hoắc Chính Phàm xong, nhìn vẻ mặt mãn nguyện lúc rời của , lưng thậm chí còn nhảy lên chút, nhìn ra được, rất vui.

      Sau đó, lộ ra nụ cười có chút mỉa mai, xoay người trở về phòng khám.

      ----------

      Mấy ngày nay có thông báo gì, nhưng hai ngày sau Quý Chân có chương trình tạp kỹ bắt đầu quay, cầu tham dự, Kỷ Niệm Sơ nằm ở nhà hai ngày, cũng ra khỏi cửa.

      Hai ngày sau, tỉnh dậy rất sớm, trợ lí và stylist cũng đến nhà sớm, trang điểm và chọn đồ cho , rốt cuộc đây là lần đầu tiên lộ diện sau scandal.

      Bất quá tưởng tượng ra được, mới bị truyền ra nhiều scandal như vậy, bây giờ mà xuất mọi việc xáo trộn lên hết.

      Mấy đám antifan đó chắc hận thể giết chết .

      Khi đến cửa tiểu khu, chiếc Mercedes-Benz s320 của Qúy Chân đợi sẵn ở cửa. lên xe, Quý Chân những điều cần lưu ý suốt đường . Kỷ Niệm Sơ biết có nghe hay , nhưng ngẫu nhiên đáp lại hai câu.

      Chỉ chốc lát sau, cũng tới địa điểm của cuộc họp báo ngày hôm nay, từ xa, liếc mắt cái thấy những chữ cái lớn bảng quảng cáo ở lối vào của toà nhà cao ốc.

      Cuộc họp báo của chương trình ‘Thử Thách Ngôi Sao’ chính thức bắt đầu.

      “Thử Thách Ngôi Sao,” trắng ra chính là đội ngũ chương trình đưa các minh tinh, người đại diễn của các nhãn hàng đến các chỗ để chuẩn bị các loại trò chơi, người thua phải chấp nhận các hình phạt và cuộc thi ngoài trời khác.

      Quý Chân ký hợp đồng cho với vai trò là làm đội nhà*, còn có năm người nghệ sỹ nổi tiếng làm khách mời khác, trong mỗi kỳ phát sóng có nghệ sỹ khác nhau tới làm khách.

      *Ở đây nghĩa là thường trong chương trình game show, có đội nhà và đội khách, Kỷ Niệm Sơ là đội nhà.

      Quý Chân mặc thân tây trang màu trắng sang trọng hợp dáng người, đeo mắt kính gọng vàng mỏng ngồi ở ghế phụ, nhìn đám người đông nghẹt đứng cách đó xa bên ngoài cửa sổ.

      nhịn được nhíu mày cái, còn chưa xuống xe mà cảm nhận được bầu khí khẩn trương.

      Tài xế lái xe thấy vậy, thả chậm tốc độ xe, liếc nhìn Quý Chân ngồi bên cạnh, cẩn thận , “Chị Chân, chúng ta…”

      ra câu tiếp theo, trong lòng cân nhắc có nên dừng xe hay , vẫn quyết định là ngừng. Truyền thông tới tấp nập rồi, lát nữa khẳng định hỏi những vấn đề mà mọi người nhịn từ lâu, ngày hôm nay chắc là kết thúc tốt đẹp lắm.

      Trong lúc cân nhắc, Quý Chân liếc mắt cái liền biết nghĩ gì, giơ tay nhàng xoa giữa hai mày, nhàn nhạt , “Tiểu Trương, chuẩn bị dừng xe, hôm nay cuộc họp báo phải tiến hành như dự kiến.”

      Tiểu Trương ngẩn người, trả lời dạ tiếng, dừng xe ở tòa cao ốc.

      Trong mắt Quý Chân lên tia phiền muộn. hít sâu hơi, mở cửa xe bước xuống.

      Chân vừa mới chạm xuống đất, người còn chưa đứng vững đám người từng đợt từng đợt lao tới.

      bị ép cả người dán vào cửa xe, thiếu chút nữa đôi chân mang giày cao gót bị vặn gãy, trước mắt lên vô số đèn flash, bên tai vang lên tiếng tách tách.

      “Xin hỏi Kỷ Niệm Sơ và tổng giám đốc Cảnh có nhau hay ? Còn tin tức ở chung với người đàn ông thần bí, hôm nay có định làm sáng tỏ vụ này ?”

      Quý Chân, đây là lần đầu tiên Kỷ Niệm Sơ xuất sau scandal, là người đại diện của Kỷ Niệm Sơ, hôm nay có giải thích về việc này trong cuộc họp báo ?”

      “Xin hỏi Kỷ Niệm Sơ là nghệ sỹ nữ hàng đầu trong giới giải trí, chương trình gameshow

      lần này có phải hay …”

      đợi Quý Chân hít hơi, lập tức có mấy người vệ sĩ tới đứng bên cạnh che chở cho , sắc mặt nghiêm túc với mọi người, “ xin lỗi, xin nhường đường chút.”

      Quý Chân lúc này mới thở ra hơi, có người vệ sĩ tới cửa xe kéo ra, Kỷ Niệm Sơ ra.

      --------------

      Văn phòng luật sư Phong Hằng

      Bùi Lương Thành ngồi ở văn phòng mở Weibo, tài khoản phụ của chỉ theo dõi người, vào mục tài khoản theo dõi của Kỷ Niệm Sơ, kết quả là vài hot search ra trước mặt .

      #Kỷ Niệm Sơ xuất sau scandal#

      # ‘Thử Thách Ngôi Sao’ mở cuộc họp báo#

      Thử Thách Ngôi Sao V: Đệ nhất quý minh tinh đại khiêu chiến đầu phát đội hình, @Kiều Lang V, @Kỷ Niệm Sơ V, @Tô Thành Cẩm V, @Diễn viên Thịnh Tiến Phi V, @Muộn Gia Niệm V, đội hình này mà mọi người nổi sao? (@ là tag á mọi người)

      Sóng sau liệu có thể đè được sóng trước hay , chuẩn bị rồi sao? *jpg cường tráng*(cả cụm này hình như là slogan truyên truyền của chương trình)

      bấm vào bình luận ở phía dưới và nhìn từng cái .

      [Tiểu tiên nữ của Kiều Lang: awsl, cư nhiên có Lang Lang nhà tôi, ! Sao! *khóc lớn*] 24.1 nghìn lượt thích

      [Hôm nay Kỷ Niệm Sơ cút ra khỏi giới giải trí rồi sao: Tại sao lại có ấy trong đội hình này? Còn ở cùng với Kiều ảnh đế* của chúng ta? *người da da đen dấu chấm hỏi*]17.6 nghìn lượt thích (Chỉ cần search cụm từ ‘Người da đen dấu chấm hỏi’ mạng là ra nha)

      *Kiều ảnh đế là ảnh đế họ Kiều, ‘ảnh đế’ là những nam diễn viên có tài năng, diễn xuất được giới chuyên môn và đông đảo người hâm mộ công nhận.

      [Phỉ Phỉ nice V: Xin Kỷ Niệm Sơ hãy buông tha cho Kiều ảnh đế…] 12.4 nghìn lượt thích.

      [Luna tương: Chớ cue, Kiều ảnh đế hãy ôm !] 10.3 nghìn likes (tui biết chữ cue nghĩa là gì, search mãi chẳng ra, ai biết tui nha)



      Bùi Lương Thành nhíu mày chắc, trong mắt lên tia giận dữ, đóng Weibo lại, gọi điện thoại.

      Giọng lạnh lùng như có thể đóng băng được người đối diện, “Này, tra giùm tôi người tên Kiều Lang.”

      --------------

      Cuộc họp báo

      Đội nhà và đạo diễn ngồi ở hàng ghế đầu tiên, lịch khách sáo vài lời chính thức.

      Năm người trong đội nhà, và Kiều Lang là nghệ sỹ nổi lên nhờ fans, còn người khác là ảnh đế Đỉnh Lưu, mặc dù lớn tuổi, nhưng vẫn có nhiều fans, đây cũng là điểm thu hút nhất của gameshow này.

      Vì vậy, hai người ngồi ở hai bên trái phải của đạo diễn, trong khi ba người kia hình như cũng được coi trọng, bị bỏ qua bên.

      Kỷ Niệm Sơ cũng để ý, hơi kinh ngạc vì Kiều Lang đến, tùy ý nhìn hai bên rồi ngồi bên ta.

      thể phủ nhận rằng, ta lớn lên đẹp trai .

      mặc tây trang màu đen, ngũ quan thâm thúy, dáng người ràng, làn da rất trắng, môi hồng nhạt hơi mím lại.

      Mặc dù ta ngồi nhưng có thể thấy được rất cao, đôi bàn tay thon dài trắng nõn giao nhau đặt mặt bàn, trong mắt mang theo ý cười nhàn nhạt, nhưng nụ cười còn chưa chạm tới đáy mắt.

      Là người đỉnh cao trong giới giải trí, nhân vật cấp thiên vương. Hơn nữa trong mắt fan hay người khác đều giữ lại được ấn tượng và danh tiếng tốt đẹp.

      Chỉ đóng phim điện ảnh mà bao giờ đóng phim truyền hình, người như vậy, theo lý mà tham gia loại gameshow như vậy.

      Hơn nữa sinh hoạt cá nhân của Kiều Lang rất sạch , xuất đạo hơn mười năm, có scandal nào, cả tin ngoài lề cũng vậy, chỉ là bông hoa cao lãnh (lạnh lùng và xa cách) của giới giải trí.

      Vào thời điểm hot nhất, từng bị ít fans thu lượm quần lót đều sót cái gì, trừ lúc mới xuất đạo thiếu chút nữa bị fan cuồng đánh, ngay cả tin xấu về cũng có.

      30 tuổi rồi, nghe lần luyến ái cũng chưa có. ít người tính tình lãnh đạm, nhưng cũng có fans ta thích phụ nữ, liền chờ ngày nào đó ta tuyên bố xuất quỹ.

      Người giữ mình trong sạch như vậy, như thế nào nguyện ý… cùng người có scandal như hợp tác làm gameshow? sợ bị ‘làm bẩn’ à?

      nghĩ đến đây, có chút buồn cười. Phát ngốc chút, cơ bản đạo diễn cái gì đều nghe .

      Kế tiếp là các quy trình khởi động máy của gameshow, hai người thể tránh khỏi có chút tiếp xúc.

      “Chào Kiều.” Kỷ Niệm Sơ thoải mái hào phóng mỉm cười, hướng về phía Kiều Lang nhàn nhạt gật đầu .

      “Chào .”

      Kiều Lang cũng hướng về phía gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh, giống như có gì ngoài ý muốn. Có vài người cũng theo phía sau chào hỏi, sau đó rời cùng với người đại diện cảu mình.

      Sau khi cuộc họp báo kết thúc, ba ngày sau chính thức bắt đầu quay, gameshow lần này áp dụng hình thức biên chụp biên bá*. Có tổng cộng là sáu kỳ, sau đó phát sóng dần, rồi đợi thời gian sau căn cứ vào lượt xem của khán giả rồi phát xong kỳ tiếp theo.

      *ví dụ gameshow quay 6 tháng, xong rồi phát sóng, sau đó đợi lượt xem như thế nào mới phát tiếp.

      cách khác, ba ngày sau chính thức bắt đầu quay, phải chụp xong ba kỳ.

      Sau khi kết thúc, Kỷ Niệm Sơ ngồi , xốc xốc mí mắt, “Kiều Lang? Tại sao tôi trước là có ta?”

      Quý Chân bình tĩnh, trả lời mà hỏi ngược lại , “Nếu cho biết là có ta, còn tiếp tục đồng ý quay show truyền hình này sao?”

      Kỷ Niệm Sơ nhướng mày, nếu như biết có Kiều Lang, nhất định đồng ý quay show truyền hình này.

      “Bây giờ tôi cũng có kịch bản nào để chụp, chỉ có thể dựa vào quay các show truyền hình để duy trì độ hot sao?” hỏi.

      “Tại sao lại như vậy, chính là độ hot.” Quý Chân cười , “Chỉ là, tại thanh danh của quá kém, nếu ở bên nhau với Kiều Lang…”

      “Cũng thể hoàn toàn quay lại như trước được nữa, hơn nữa có thể càng kém hơn.” Kỷ Niệm Sơ biết muốn gì, khuôn mặt biểu gì nhiều tiếp.

      cũng tin Quý Chân biết, bây giờ fans của Kiều Lang hận thể thành lập ra nhóm fans để đem chôn sống ngay lập tức.

      Quý Chân: “…”

      Kỷ Niệm Sơ có việc gì làm khác, tới tiểu khu, vốn dĩ tới tầng mười chín từ lâu, nhưng đứng ở cửa, vào.

      nghĩ tới ngày hôm đó, người đàn ông với đôi mắt đen nhánh như mực.

      ràng chỉ mới nhìn thấy có hai lần, cũng nhiều hơn mấy câu, càng có giao tiếp gì nhiều, nhưng trong đầu luôn ra những hình ảnh đó.

      Còn có scandal kia, cũng qua vài ngày rồi, biết liệu ta có thể bị tra ra hay , có phải bị ảnh hưởng hay .

      Ánh mắt sáng quắc nhìn cái cửa kế bên, trầm mặc.

      Người bên trong giống như cảm giác được, cửa nhà đột nhiên mở ra.

      Bùi Lương Thành nhìn người mắt, trong mắt lên tia kinh dị, cười ôn hòa, “ Kỷ?” (tự nhiên kinh dị ba)

      Kỷ Niệm Sơ kinh ngạc cực kỳ, hơi chột dạ, , “Luật sư Bùi, trùng hợp.”

      đứng ở cửa nửa ngày, nhìn chằm chằm, đột nhiên cửa mở ra, giống như là có ý đồ gì đó.

      “Ừ.” Bùi Lương Thành gật đầu, “Vừa trở về?”

      “Ừ, luật sư Bùi chuẩn bị sao?”

      “Xuống lầu mua cà phê.” cười cười.

      Kỷ Niệm Sơ vừa nhìn , đột nhiên ma xui quỷ khiến buột miệng thốt ra, “Đúng lúc tôi cũng muốn xuống lầu mua ly cà phê, cùng nhau chứ?”

      Biểu tình của Bùi Lương Thành có chút kinh ngạc, ngay sau đó khẽ cười tiếng, thấp giọng , “Được.”
      Last edited: 5/5/22
      Red Ruby, Tiểu Ly 1111, Khủng Long6 others thích bài này.

    5. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 8

      có thể… đợi tôi thay đồ được ?" Kỷ Niệm Sơ cúi đầu nhìn bộ đồ người mình, mặc bộ lễ phục dài màu trắng, có chút khó xử.

      vừa mới trở về từ cuộc họp báo, bộ dạng này mà ra ngoài mua cà phê gây chú ý, tuy rằng ở bên ngoài còn mặc thêm áo khoác dày cũng mỏng.

      Bùi Lương Thành nhìn chỉ mặt cái áo khoác mỏng, ánh mắt hơi tối lại, gật đầu, , “Tôi chờ .”

      Kỷ Niệm Sơ nhanh chóng mở cửa vào, như là sợ người ở bên ngoài đợi lâu, rất nhanh đổi quần áo rồi ra.

      Bùi Lương Thành nhìn người trước mắt, mặc cái hoodie màu trắng rộng thùng thình có nón, đầu đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang che lại khuôn mặt.

      Cái áo hoodie màu trắng dài che lại cái mông, lộ ra đôi chân thon dài, mang đôi giày màu hồng hiệu AJ, nhìn đơn giản mà lại thoải mái tươi mát.

      -------

      Hai người sánh bước với nhau tới cầu thang, trận gió lạnh thổi tới, Kỷ Niệm Sơ mới tỉnh táo lại đôi chút.

      Trời, làm cái gì vậy nè?

      Còn chưa ngại mấy scandal ngày hôm trước chưa đủ lớn hay sao? Cùng ‘người đàn ông thần bí’ cùng nhau mua cà phê?

      Hơn nữa quan trọng nhất là, là người chủ động ra… được chụp bởi đám paparazi.

      …”

      “Tôi…”

      Hai người đồng thời mở miệng, sững sờ dừng lại nhìn đối phương, Kỷ Niệm Sơ chớp mắt, “Luật sư Bùi, trước .”

      “Ngày hôm đó uống rượu, mọi chuyện xảy ra ngày hôm đó nhớ sao?” bên cạnh , rất gần, thấp giọng cười.

      Kỷ Niệm Sơ bị sốc, làm sao ta biết??

      Chẳng lẽ người hôm đó gặp ở quán bar chính là , là đưa mình về?

      Trong lòng suy nghĩ, người đàn ông bên cạnh mở miệng , “Ngày hôm đó, tôi là người đưa về.”

      “Tôi ở quán bar chuyện với vài người bạn kinh doanh, vừa lúc thấy , mình ở những chỗ như vậy an toàn, vì vậy tôi đưa về nhà.” Tốc độ chuyện của Bùi Lương Thành rất chậm, chậm rãi giải thích cho .

      “Tôi dùng dấu vân tay của để mở cửa nhà .” bổ sung thêm câu.

      Kỷ Niệm Sơ nghĩ nghĩ, khó trách… khó trách ngày đó mơ màng cảm giác ở bên cạnh có người, ra người đó chính là luật sư Bùi.

      cứ tưởng tự mình trở về nhà.

      Nhưng mà như vậy cũng tốt, may mà gặp luật sư Bùi, phải là người có tâm cơ xấu.

      có chút bối rối, đôi tai hơi phiếm hồng, “Chuyện ngày hôm đó là tôi làm phiền , tôi nhớ chuyện ngày hôm đó, à… Bộ dạng tôi lúc uống say có phải rất khó nhìn đúng ?”

      rất ít khi uống say, cho nên cũng biết bộ dạng mình uống say như thế nào, nhưng mà nghĩ, chắc cũng đẹp mấy.

      .” Đôi mắt Bùi Lương Thành cong cong, cười sung sướng.

      Hai người xuống lầu mua cà phê, sóng vai với nhau, muốn trở về, Kỷ Niệm Sơ liền nhìn thấy tiệm cà phê ở bên cạnh có đôi nam nữ ngồi, bộ dạng nhìn có chút quen mắt.

      Kỷ Niệm Sơ liền nhìn thấy người đàn ông là Cảnh Phí, Cảnh Phí… ta làm gì ở đây?

      đứng ở vị trí có chút xa, nên chỉ nhìn thoáng qua thấy dáng người của người phụ nữ có chút gầy theo kiểu xinh, nhìn nhiều hơn hai lần, thấy có chút quen mắt.

      Hình như là tiểu minh tinh mới vừa ra mắt gần đây, có chút ấn tượng, nhìn bộ dạng này, người đứng ở phía sau ấy tám chín phần là Cảnh Phí.

      Bùi Lương Thành đứng ở bên phát giác ra có vẻ thích hợp, nhíu mày, thấp giọng dò hỏi, “Sao vậy?”

      lắc đầu, nhàng , “ có gì.”

      Hai người tới cửa của quán cà phê, liền nghe thấy Cảnh Phí lớn , “ trùng hợp.”

      Tuy rằng kêu tên bọn họ, nhưng Kỷ Niệm Sơ vẫn nghe ra được giọng của , cũng biết nhận ra mình, chuyện với mình.

      xoay người, quả nhiên nhìn thấy Cảnh Phí đứng ở phía sau , mặc bộ quần áo bình thường, nhưng cũng che được khí chất của . Ngoài chiều cao và ngũ quan hoàn hảo, đôi mắt đào hoa hơi híp lại, có thể đếm hết nổi phong lưu đa tình trong đôi mắt ấy.

      nhìn nhìn ở phía sau, tiểu minh tinh có lại đây với , còn ngồi ở ghế, chỉ là thường đưa mắt nhìn về phía bên này.

      Kỷ Niệm Sơ còn chưa kịp mở miệng chuyện, Cảnh Phí đè thấp giọng dò hỏi, “ ở đây làm gì?”
      Giọng điệu chất vấn, ràng nghe được ta vui.

      Cảnh Phí bên hỏi, đôi mát đào hoa tìm hiểu nhìn người đàn ông bên cạnh .

      Như thế nào lại có cảm giác, hình như có chút quen mắt…

      Nhìn thấy diện mạo của người đàn ông, hoảng sợ.

      Người này là… công tử Bùi nhị?

      phải ? Tại sao lại ở cùng với Kỷ Niệm Sơ?

      Nhưng quá giống, bất luận là ngũ quan cùng với khí chất tỏa ra người , đều giống với công tử Bùi nhị.

      Nhưng dám khẳng định chính là , chỉ mới gặp qua có lần ở bữa tiệc rượu thương mại vài năm trước, hơn nữa cũng quen thuộc lắm.

      Nếu ta là công tử Bùi nhị, con mèo hoang này làm sao có quan hệ với người này?

      Thế lực của tập đoàn Bùi thị có thể tay che trời, hề khoa trương chút nào, lưõng đạo thông ăn*, buôn bán thương mại chính thông đều tham gia.

      *Kiếm tiền ở hai giới hắc bạch.

      Hơn nữa tập đoàn Bùi thị lại công khai người thừa kế là Bùi nhị, sau này trở thành gia chủ của Bùi thị.

      Mèo hoang nhà bọn họ có bản lĩnh, xương cứng như vậy cũng dám gặm…

      “Tôi xuống lầu mua cà phê, nhưng mà .” Giọng điệu của Kỷ Niệm Sơ nhàng, nhìn người phụ nữ ở cách đó xa, cười như cười nhìn Cảnh hí, “Nhìn dáng vẻ của , “Sếp lại đổi người nữa rồi sao?”

      “Đúng vậy.” Cảnh Phí lộ ra bộ mặt cà lơ phất phơ cười , “Người này nghe lời, giống những người trước, lúc nào hỏi cũng muốn tôi này nọ, phiền chết tôi rồi.”

      vừa , vừa hướng tới Bùi Lương Thành bĩu môi, “Như thế nào, định giới thiệu với tôi chút sao?”

      Kỷ Niệm Sơ nhuớng mày, “Là hàng xóm của tôi, luật sư Bùi.”

      xong, quay đầu lại nhìn Bùi Lương Thành, trong mắt mang theo ý cười , “Luật sư Bùi, đây là sếp của tôi, Cảnh Phí.”

      Lúc Kỷ Niệm Sơ ra ba chữ luật sư Bùi, Cảnh Phí cơ hồ có thể xác định ngay lập tức, chính là công tử Bùi nhị.

      Nếu nhớ lầm, công tử Bùi nhị học luật ở nước ngoài.

      đột nhiên nhớ tới, mấy ngày hôm trước Kỷ Niệm Sơ có thương lượng với công ty về bức thư của luật sư được ban hành theo chỉ định của ta, vậy chữ ký phía dưới là sao đây?

      Lúc ấy tại sao nghĩ tới người đó là công tử Bùi nhị? Công tử Bùi nhị từ nước ngoài trở về cũng ai cho biết, cũng nghĩ nhiều như vậy.

      “Xin chào.” Cảnh Phí biết ta có nhận ra mình , thấp giọng chào hỏi, vươn tay về phía .

      Bùi Lương Thành có ý định bắt tay lại, mặt ra biểu tình gì ừ tiếng.

      Cảnh Phí thấy vậy có chút xấu hổ thu tay lại, thấp giọng hai câu với Kỷ Niệm Sơ, “ giờ hot, đám paparazzi đó chắc chắn theo dõi , thu liễm lại chút.”

      Kỷ Niệm Sơ cũng thèm để ý mà cười cười, “ Được được, sếp cũng vậy.”

      Nụ cười này ở trong mắt Bùi Lương Thành phá lệ chói mắt, trái tim thắt lại, làm thể thở nổi, như muốn phát điên. (Vì ghen ghen ghen ghen mà...)

      Hai người rất nhanh về tới tiểu khu, sóng vai đứng ở thang máy, Kỷ Niệm Sơ có chút chần chừ, do dự hồi lâu mới hỏi, “Luật sư Bùi, hot search ngày hôm đó, đối với … Có bị ảnh hưởng gì ?”

      có.” chút do dự nào trả lời, nửa ngày sau, thang máy chuẩn bị tới lầu, lại bỏ thêm câu, “ đừng lo lắng.”

      Kỷ Niệm Sơ gật đầu thang máy vừa lúc tới nơi. dẫn đầu ra, đến cửa nhà, tay cầm ly cà phê, tay muốn ấn dấu vân tay để vào nhà.

      đột nhiên cảm giác được cái gì, quay đầu lại, quả nhiên Bùi Lương Thành nhìn .

      Bùi Lương Thành thấy quay đầu lại, ôn nhu cười, “Làm sao vậy?”

      đột nhiên hỏi, “Luật sư Bùi, sống mình sao?”

      Bùi Lương Thành sửng sốt, trả lời rất nhanh, trong mắt giống như mang theo ý cười, giọng , “Ân.”

      Kỷ Niệm Sơ quay đầu lại ấn dấu vân tay, mở cửa ra, đứng ở phía sau cửa nhìn , “Hôm nay vui khi được uống cà phê với luật sư Bùi, hẹn gặp lại.”

      “Hẹn gặp lại.”

      Cho đến khi cửa đóng, ánh mắt của Bùi Lương Thành nhanh chóng tối lại, ảm đạm, lời nào nhìn chằm chằm vào cánh cửa hồilaua.

      lúc sau, chậm rãi mở cửa nhà mình vào.

      --------------

      11 giờ tối, đường phố náo nhiệt, bên ngoài vẫn rực rỡ và ồn ào.

      Bùi Lương Thành mặc bộ quần áo ở nhà, mái tóc xõa xuống rơi trán che khuất đôi mắt , yên tĩnh ngồi ở bàn làm việc.

      cúi đầu nhìn ảnh chụp tay, chậm rãi đem ảnh chụp bỏ vào chiếc hộp bên cạnh bàn làm việc.

      nghĩ nghĩ, rồ đứng dậy mở cửa, tới cửa nhà cách vách.

      đoán, dựa vào thói quen của , lúc này, hẳn là ngủ.

      nhàng dùng chìa khoá điện tử ra để mở cửa, quả nhiên, đèn trong phòng tắt. rũ mi mắt xuống, chậm rãi tới, trong bóng đêm nhìn thấy cảm xúc khuôn mặt .

      Bùi Lương Thành tới cửa phòng , nhìn nằm nghiêng ở giường, người đắp cái mền mỏng, tư thế ngủ có vẻ tốt lắm, cái mền chuẩn bị tuột ra.

      tới bên cạnh , ngồi xổm xuống, ôn nhu đem cái mền đắp lại người , giơ tay nhàng xoa mặt , thào trong miệng .

      "Vì sao, em lại cười với người khác?"

      "Vì sao..."

      " thích như vậy..."

      " xin lỗi." (Dễ thương .)

      cúi đầu cọ cọ cổ , người mùi cơ thể , như bị trúng độc.

      Bùi Lương Thành ngẩng đầu, con ngươi đen nhánh sâu thẳm nhìn chằm chằm mặt , như là vĩnh viễn nhìn tới đáy.

      Nửa ngày sau, nhàng buông ra, đứng lên ra cửa phòng.

      Ở trong bóng đêm, ngồi ở sô pha trong chốc lát, rồi mới trở về nhà mình ngay cách vách.

      Giấc ngủ này của Kỷ Niệm Sơ an ổn, dậy sớm. Mới vừa mở mắt, liền xoay người xuống giường, dạ dày đột nhiên truyền đến trận đau nhức.

      nghiêng thân mình lấy viên thuốc màu trắng ở ngay tủ đầu giường ra, uống nước mà trực tiếp nuốt xuống. duỗi tay xoa bụng, chuẩn bị nhai thuốc như bình thường.

      bị bệnh đau bao tử từ rất sớm, mỗi lần phát tán, luôn nhịn chút, hoặc uống thuốc qua loa rồi cho nó qua luôn.
      __________________________________________________________________________________
      Editor: biết tại sao mình lại có thói quen edit xong chương lại nhảm nhảm :-( mọi người có thể bỏ qua nha.
      OoAnOo, Red Ruby, Tiểu Ly 11117 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :