1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Dám Chạy Xem! - Sơ Dữ (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 63:

      Editor: VịtK

      “Cậu có biết tớ tốn bao nhiêu công sức mới làm mẹ cậu đồng ý cho tớ lên ? Cậu có biết tớ phải đảm bảo với mẹ cậu như thế nào , tớ đưa điện thoại cho dì rồi, thiếu điều quỳ xuống với dì luôn đó?” Vu Nhiễm vẻ mặt vô cùng đau đớn nhìn Kỷ Niệm Sơ.


      Kỷ Niệm Sơ thấy cũng có gì kinh ngạc, bây giờ bộ dáng cũng được tốt lắm, cả người thoạt nhìn vô cùng lộn xộn, nhìn thấy câu đầu tiên ra miệng là, “Có thuốc ?”


      “…”


      Vu Nhiễm khiếp sợ nhìn , “Giờ này là giờ nào rồi, cậu còn muốn hút thuốc?”


      “Giờ nào?” Kỷ Niệm Sơ dựa vào đệm, nhàn nhạt hỏi .


      Vu Nhiễm bị nghẹn trong cổ họng nửa ngày, mới kinh ngạc hỏi , “Sao chút cậu cũng kinh ngạc khi tớ tới?”


      “Có cái gì kinh ngạc, tớ biết cậu đến.” Kỷ Niệm Sơ đột nhiên thò qua, ôm chặt , dựa vào trong lòng ngực, giọng vài phần, “Nhiễm Nhiễm, thế nào, có khỏe ?”


      thanh kia đặc biệt nghe yếu ớt, Vu Nhiễm nghe thấy thiếu chút nữa muốn khóc, ôm lấy Kỷ Niệm Sơ, “ khoẻ lắm, sao cả.”


      Vu Nhiễm đành lòng trạng thái bây giờ của cho biết, đành phải dối , chọc chọc gương mặt của Kỷ Niệm Sơ, “Cho nên bây giờ cậu phải tốt lên, biết ?”


      Kỷ Niệm Sơ chuyện, dựa vào trong ngực , bắt lấy tay áo, nửa ngày, mới nhàn nhạt .


      “Cậu đừng gạt tớ, kỳ tớbiết, chút cũng tốt.”


      Giọng của Kỷ Niệm Sơ lúc này có chút nghẹn ngào, “Chắc chắn ấy phát bệnh, tớ ở đó, chắc hẳn ấy ăn uống đủ bữa.”


      Vu Nhiễm sửng sốt, nghĩ tới hai người ràng ở bên nhau, lại biết rành mạch tình huống của Bùi Lương Thành, hai người ràng trong tình trạng tốt, đều chịu khổ, lại còn vì nhau mà lo lắng.


      lau lau khóe mắt, cắn răng : “Niệm Sơ, đợi lát nữa tớ thế chỗ cậu, tớ ở phòng cậu, cậu ra cửa lấy điện thoại của tớ, lái xe tớ , xe tớ đỗ ở trong viện các cậu, cậu ra ngoài là thấy.”


      Kỷ Niệm Sơ lắc đầu, “ được, mấy ngày nay mẹ tớ đều ở nhà, bà ấy giám sát tớ chặt lắm, căn bản là ra được.”


      Vu Nhiễm muốn tìm xem có cách nào để mẹ Kỷ hay , ngoài cửa liền truyền đến tiếng gõ cửa, ngay sau đó giọng của mẹ Kỷ mẫu truyền vào, “Nhiễm Nhiễm, ba Kỷ bào dì công ty có chút việc, bây giờ dì trước, chìa khoá xe và điện thoại của con ở chỗ tiểu Quách, lát nữa con ra cửa tìm lấy là được.”


      “Dạ, con biết, cảm ơn dì, dì đường cẩn thận!”


      Vu Nhiễm cao giọng trả lời mẹ Kỷ ngoài cửa, lát, liền nghe được tiếng bước chân dần dần xa.


      gấp chờ nổi lôi kéo Kỷ Niệm Sơ, “Cậu nhìn , ông trời giúp đó, cơ hội tới rồi?!”


      Rốt cuộc Kỷ Niệm Sơ cũng lấy lại tinh thần, ngồi dậy, lo lắng nhìn , “Vậy lúc sau làm sao cậu thoát thân?”


      Vu Nhiễm chẳng hề để ý xua tay, “Tớ còn có thể làm gì bây giờ? Có thể giúp các cậu kéo chân được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Chờ đến khi bọn họ phát thích hợp, phải thả tớ ra sao? Chẳng lẽ sau khi biết được phải cậu, nhốt tớ lại luôn hả?”


      xong, rốt cuộc đưa ra nghi hoặc trong lòng, “Niệm Sơ, nhà cậu rốt cuộc vì sao đồng ý hai người ở bên nhau a?”


      Theo lý thuyết mà , này hai người đều thích đối phương như vậy, cũng đều là đại gia tộc, môn đăng hộ đối, tại sao thể ở bên nhau?


      Kỷ Niệm Sơ nghe vậy trầm mặc, Vu Nhiễm cho rằng định , vỗ vỗ tay , “ định , có việc gì.”


      giải thích, “Nhiễm Nhiễm, phải, chuyện này rất phức tạp, gần đây tớ mới biết được, chờ tớ có thời gian rảnh cho cậu nghe kỹ hơn.”


      “Ừ.” Vu Nhiễm gật gật đầu, “Bây giờ đây phải là chuyện quan trọng nhất, quan trọng nhất là cậu mau đổi quần áo với tớ rồi chạy ra ngoài tìm , tớ thấy hai người còn như vậy nữa điên mất.”


      Hai người nhanh chóng đổi quần áo xong, Kỷ Niệm Sơ mang khẩu trang, vuốt mái tóc dài phiền phức này, những thứ khác đều có thể cải trang được, nhưng mái tóc này cũng quá ràng rồi.


      Vu Nhiễm vừa mới cắt tóc ngắn, nhưng mái tóc của quá dài, thể nhét vào quần áo.


      Kỷ Niệm Sơ sốt ruột gặp Bùi Lương Thành, gặp cảnh này liền càng bực bội, trong lòng vừa gấp vừa hoảng, càng sốt ruột, lại càng thêm hoang mang lo sợ, thể nghĩ ra được cách gì.


      Vu Nhiễm nhìn tóc , ở trong phòng chuyển động vòng nghĩ cách, đột nhiên mở miệng hỏi , “Cậu có tóc giả hay ?”


      “Chính là cái loại mà đóng phim dùng tới đó.”


      “A?” Kỷ Niệm Sơ ngốc hồi, vừa định tớ tự cắt tóc mình luôn, dù sao tóc dài tóc ngắn đối với cũng vấn đề gì, chỉ cần có thể ra ngoài thấy là được rồi.


      Bị Vu Nhiễm vừa hỏi như vậy, đột nhiên nhớ tới, tóc giả… Hình như đúng là có , năm trước đóng phim, bởi vì cầu của nhân vật, cho nên mới dùng tới tóc giả, lúc về nhà cũng biết tại sao lại mang theo nó về chung.


      Kỷ Niệm Sơ vội vàng bắt đầu tìm tóc giả, cuối cùng tìm được bộ tóc giả bị đè ở trong tủ quần áo, trùng hợp là khác gì với kiểu tóc ngắn của Vu Nhiễm lắm.


      rốt cuộc cũng thở phào nhõm hơi dài, “Nhiều lần tớ dọn dẹp phòng, nhìn mọi thứ chướng mắt thiếu chút nữa vứt hết, may mà còn giữ lại.”


      Vu Nhiễm gật đầu theo, “Đúng vậy, may mà cậu vứt.”


      “Vệ sĩ ở cửa thấy tớ nhìn như thế nào, chỉ cần cậu chuẩn bị kỹ chút, đội nón mang khẩu trang, chắc là xảy ra chuyện gì.”


      “Mật khẩu điện thoại tớ là sáu số , cậu cầm điện thoại và chìa khoá của tớ ra cửa chạy nhanh , tìm luật sư Bùi, bằng lát nữa mẹ cậu về tới là tiêu đó.”


      Kỷ Niệm Sơ cười cười, “Ừ, tớ biết, những người đó tới Kỷ gia cũng chưa được lâu, chưa thấy tớ mấy lần. Đúng rồi, cậu có số của luật sư Bùi Nhiễm Nhiễm?”


      Vu Nhiễm lắc đầu, “ có, sao vậy, lần trước bởi vì tớ có số điện thoại của , cho nên mới phải chạy tới nhà chuyến.”


      nhìn biểu tình của Kỷ Niệm Sơ, nhướng mày hỏi lại, “Sao? Cậu nhớ số điện thoại của ?”


      Kỷ Niệm Sơ có chút xấu hổ gật đầu, “ nhớ , cậu biết trí nhớ của tớ được tốt mà…”


      Vu Nhiễm đỡ trán, thào : “Vậy cậu còn nhớ số của tớ, còn có thể lén liên lạc với tớ, khó mà tin được…”


      Đột nhiên nghĩ tới cái gì, vừa vừa lui về phía sau hai bước, hoảng sợ nhìn , “Xem ra tớ thấy người mà cậu thích phải luật sư Bùi, mà là tớ?”


      cho cậu biết, tớ chơi les đâu đó!”


      “…”


      Kỷ Niệm Sơ đội tóc giả xong, mang khẩu trang đội mũ lên, chuẩn bị sẵn sàng xong đứng trước gương bình tĩnh phân tích.


      “Tớ cần phải liên lạc được với ấy khi vừa ra khỏi cửa, biết ấy ở đâu, bằng tới nhà mà tìm thấy rất lãng phí thời gian, mà sau khi mẹ tớ phát chắc chắn kêu người tới nhà bắt tớ.”


      Vu Nhiễm khẽ cắn môi, hạ quyết tâm , “Nếu như vậy, cậu gọi cho Hoắc Chính Phàm, có thể liên lạc được với luật sư Bùi.”


      “Hoắc Chính Phàm? Quan hệ giữa bọn họ sao có thể…” Kỷ Niệm Sơ có chút kinh ngạc.


      Vu Nhiễm cũng kịp giải thích, đẩy đẩy , “Cậu quản bọn họ quen biết nhau làm gì, bây giờ tớ có thời gian giải thích, dù sao cậu ra ngoài gọi điện cho Hoắc Chính Phàm, sau đó hỏi có thể liên lạc được với luật sư Bùi hay .”


      “Được.” Kỷ Niệm Sơ vừa muốn xoay người rời , lại bị Vu Nhiễm thấp giọng gọi lại.


      quay đầu lại, khó hiểu nhìn Vu Nhiễm.


      Vu Nhiễm : “Quên cho cậu biết, tớ bỏ số điện thoại của Hoắc Chính Phàm vô danh sách đen rồi, cậu vô danh sách đó tìm số, trong danh bạ có.”


      “… Ừ.”


      -


      Kỷ Niệm Sơ cầm điện thoại cùng chìa khóa xe xong, lái xe ra khỏi Kỷ gia, cảm thấy mình như bừng tỉnh trong mơ, bàn tay nắm tay lái đều phát run, thậm chí thiếu chút nữa dẫm sai chân thắng.


      Lúc xe ra khỏi biệt thự, mắt thấy có chiếc xe g500 chạy ngang qua .


      Mẹ nó, xe của Kỷ Cẩm Dương.


      Kỷ Niệm Sơ lại tăng tốc dẫm chân ga, bây giờ chỉ muốn nhanh chóng quay về.


      chỉ muốn gặp Thành Thành của thôi.


      Bật Bluetooth, dừng ở ven đường bắt đầu lướt danh sách đen, quả nhiên, dưới cùng danh sách đen, ra mấy chữ ‘bác sĩ Hoắc’.


      Kỷ Niệm Sơ giật giật khóe miệng, kéo số điện thoại ra danh sách đen, lại nhanh chóng gọi điện thoại.


      Bây giờ là hai giờ chiều, còn tưởng rằng trong giờ làm việc, chắc Hoắc Chính Phàm bắt máy trễ, thậm chí nhận, nhưng nghĩ tới rất nhanh liền chuyển được.


      “Vu Nhiễm?”


      Đầu nghe bên kia mang theo thanh xác định, xác định được mình có nhìn lầm hay , tựa hồ còn mang theo chút cẩn thận cùng run rẩy.


      phải, tôi là Kỷ Niệm Sơ, Nhiễm Nhiễm bảo tôi liên lạc với , có biết luật sư Bùi ở đâu ?”


      Hoắc Chính Phàm ở đầu bên kia tựa hồ có chút mất mát, sau đó thấp giọng , “ ở bệnh viện, toà nhà số 5, lầu ba, phòng 1601, có rảnh tới liền .”


      “Được, tôi biết rồi.” Kỷ Niệm Sơ cũng nhiều nữa, cúp máy, đạp chân ga liền hướng tới bệnh viện, hận thể mọc cánh bay tới bên cạnh .


      Kỷ Niệm Sơ đậu xe ở cửa bệnh viện, rảnh để quan tâm cái gì khác, tóc giả cũng chưa tháo xuống liền trực tiếp vào.


      biết Nhiễm Nhiễm và dễ dàng gì mới có cơ hội này, phút giây cũng được lãng phí.


      Hỏi đường, mới tìm được toà nhà số 5, lầu 3, phòng 1601, gõ cửa, vội vàng đẩy ra.


      Người mà tâm tâm niệm niệm, giờ phút này đưa lưng về phía , biết làm gì, vị bác sĩ có tuổi ngồi trước mặt.


      Mấy ngày thấy, hình như ốm nhiều, đầu hơi rũ xuống, thấy bộ dáng của , nhưng cả người 1m88 cao to, cư nhiên gầy nhiều như vậy.


      Vị bác sĩ kia thấy Kỷ Niệm Sơ thở phì phò chạy vào, thậm chí có gõ cửa, mặt cũng ra bất mãn, đẩy đẩy mắt kính, hòa ái cười : “Có hẹn trước sao? Đợi tôi chút, tôi chưa khám xong vị này…”


      Người nọ quay đầu lại, hai người tầm mắt đối diện nhau, cứng đờ giật giật ngón tay, hồi lâu, mới chậm rãi đứng dậy, Kỷ Niệm Sơ sửng sốt vài giây, trực tiếp tiến lên ôm chặt .


      Bùi Lương Thành vững vàng tiếp được , trở tay đem ôm lấy, Kỷ Niệm Sơ ngửi thấy mùi vị quen thuộc người , hương tùng mộc hỗn hợp với mùi thuốc, xôgn vào xoang mũi , hốc mắt nhanh chóng đỏ, khóc lên.


      “Em xin lỗi Thành Thành, để đợi lâu, em tới chậm.”


      nghẹn ngào, Bùi Lương Thành đồng thời hốc mắt cũng hồng hồng, gắt gao đem ôm lấy, ngàn vạn lời muốn đến cuối chỉ hóa thành từ ‘ừ’.


      Đây là lần đầu tiên khóc như vậy, đây là lần đầu tiên trước mặt người khác.


      luôn kiên cường, chưa bao giờ dễ dàng bộc lộ bộ mặt yếu ớt của mình ra bên ngoài, lần này nhịn được.


      lòng đều là , trong đầu cũng đều là , căn bản rảnh quan tâm đây là bệnh viện, nơi có thể bị người khác nhận ra.


      ràng chăm sóc cùng nhau tốt lên, để mình, chính là người để mình lâu như vậy.


      “Là em sai, ngày đó… Em nên về nhà, nếu em về nhà, cũng bị nhốt, càng để mình lâu như vậy, Thành Thành, thực xin lỗi, về sau em rời khỏi …”


      nghẹn ngào xong, thanh run rẩy, đứt quãng.


      Bùi Lương Thành lắc đầu, ôm chặt hơn, rũ mí mắt, khàn giọng , “Chỉ cần em đến, là tốt lắm rồi, sao cũng được.”


      chịu khổ chút cũng sao, chỉ cần đến cuối cùng vẫn là , liền tốt.


      Cũng chỉ có thể là .


      Hai người ở cửa phòng bệnh gắt gao ôm nhau, hồi lâu, Bùi Lương Thành mới nhàng buôgn ra, sâu mà nhìn , hướng về phía côcười cười, kéo khẩu trang thấp chút, nhàng hôn lên.


      Kỷ Niệm sơ rất nhanh cũng đáp lại, cửa phòng khám đóng, ngoài hành lang lui rất nhiều người.


      Nhìn thấy hai người trực tiếp hôn môi ở đây, dung mạo xuất chúng, ít người cảm thấy ngạc nhiên, thậm chí có người đứng đứng cách đó xa chụp hình.


      Hai người hoàn toàn để ý, hôn đủ lâu mới chậm rãi tách ra.


      Bùi Lương Thành nựng mặt , như là nâng niu trân bảo, ngón cái nhàng gạt nước mắt rơi lông mi, khẽ hôn nước mắt mặt , thấp giọng : “Đừng khóc.”


      “Lại khóc nữa đau lòng.”


      Kỷ Niệm Sơ gật đầu, “Ừ, emkhông khóc, chỉ là em quá nhớ .”


      cũng nhớ em.” lộ ra tươi cười, nắm lấy tay , mười ngón tay đan chặt nhau.


      Vị bác sĩ ở đằng sau nhìn toàn bộ quá trình của hai người, cười tủm tỉm : “Tiểu Bùi, đây là vị Kỷ tiểu thư đúng .”


      Bùi Lương Thành gật đầu, trong mắt cực nóng nhìn , “Dạ.”


      xong, nhìn Kỷ Niệm Sơ cười, “Cục cưng, chúng ta vừa rồi bị người khác chụp, có khả năng bị nhận ra rồi phát tán lên mạng, em…”

    2. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 64:

      Editor: VịtK

      “Vậy công khai.” chút do dự trả lời.


      Bùi Lương Thành nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười cười, “Được, đều nghe em.”


      trở tay đóng cửa phòng khám lại, Kỷ Niệm Sơ đau lòng nhìn , “Em ở, có phải chịu ăn cơm , gầy rất nhiều.”


      “Ừ, em ở đây, ăn vô.” Bùi Lương Thành cũng giấu giếm, trực tiếp.


      Vị bác sĩ kia thấp giọng ho khan hai tiếng, Kỷ Niệm Sơ lúc này hơi đỏ mặt, đẩy đẩy , “Thành Thành, ừ… Còn bác sĩ ở đây.”


      nhàng cười, nhìn ánh mắt của ôn nhu, “Cục cưng, vị này chính là bác sĩ cố định của khi về nước, cũng là thầy của bác sĩ Hoắc.”


      Kỷ Niệm Sơ hướng tới người kia hơi gật đầu, “Chào ngài.”


      “Được được được, nhìn thấy hai người gặp lại nhau, tôi cũng thay tiểu Bùi vui vẻ.” Lão bác sĩ hòa ái cười cười.


      “Trong khoảng thời gian này, tình huống của Tiểu Bùi tốt, mặc dù đó là mặt là tâm lý hay mặt sinh lý, đều thể lạc quan lên được, bất quá tới nên tôi yên tâm nhiều.”


      “Qua khoảng thời gian tôi lại khám cho ,, đến lúc đó bồi cùng nhau tới làm trị liệu, có khả năng hiệu quả càng tốt.” Vị bác sĩ kia ở máy tính đánh lạch cạch vào hồ sơ của Bùi Lương Thành, bên tinh tế nghiên cứu bên .


      Kỷ Niệm Sơ rất nhanh trả lời lại, “Dạ, được.”


      Bùi Lương Thành mang khẩu trang và mũ lên cho lần nữa, sau khi kết thúc tay trong tay chậm rãi ra bệnh viện, mới thấp giọng hỏi , “Sao em tới được đây?”


      Kỷ Niệm Sơ nhìn tai có chút phiếm hồng, nhón mũi chân lên duỗi tay nhéo, “Là Nhiễm Nhiễm tới nhà thế chỗ em, bây giờ bị nhốt trong phòng.”


      “Cậu ấy cho hai mình thời gian nhiều lắm, cùng lắm đến chạng vạng, người trong nhà đưa cơm bị phát .”


      xong lại ngẩng đầu nhìn Bùi Lương Thành, “Thành Thành, mẹ em nếu em nghe lời bà, đoạn tuyệt quan hệ với em.”


      “Có khả năng về sau em cũng về nhà được, cũng chỉ có .”


      nắm tay chặt, xuyên qua đầu ngón tay truyền hơi ấm lại cho , “ cũng chỉ có em.”


      “Bảo bối yên tâm, giải quyết mọi chuyện.”


      Kỷ Niệm Sơ bỗng nhiên nhớ Bùi Lương Thành từng hỏi chuyện, cười cười, “Thành Thành, còn nhớ , từng hỏi em chuyện, lúc ấy em chưa trả lời, bây giờ em có thể cho biết.”


      “Chuyện gì?” nheo nheo mắt.


      , nếu cha mẹ đồng ý, em và có thể ở bên nhau nữa , như vậy, bây giờ còn muốn nghe câu trả lời của em nữa ?” dừng chân, quàng tay vòng qua cổ , chóp mũi đụng chóp mũi, nhìn cười.


      cũng cười, sau khi bọn họ chia tay nhau từ bốn năm trước, đây lần đầu tiên cười chân như vậy.


      -


      Trở về nhà, Kỷ Niệm Sơ về nhà mình, mà trực tiếp cùng Bùi Lương Thành qua nhà .


      Hai người vừa vào cửa liền gắt gao ôm nhau, dùng sức hôn, như hận thể bù đắp khoảng thời gian xa cách nhau.


      Bùi Lương Thành sức lực lớn kinh người, hận thể bóp nát xương , dung nhập trong lòng ngực .





      Kỷ Niệm Sơ dựa vào trong lòng ngực , hai người lặng lẽ chuyện với nhau, điện thoại trong ngực rung lên, móc điện thoại ra, cũng nhìn màn hình chuẩn bị bắt máy, lại đột nhiên nhớ tới, hình như đây là điện thoại của Nhiễm Nhiễm?


      đưa điện thoại lên trước mặt nhìn, Dụ Giai Vân?


      do dự có nên nhận hay , điện thoại này phải của , cho phép của Vu Nhiễm mà tự tiện nhận như vậy, biết nên làm thế nào, điện thoại lúc này liền trực tiếp tự động cắt đứt.


      vừa định để điện thoại đặt sang bên, ngay sau đó Dụ Giai Vân liền gọi lại, có chút nghi hoặc, nên bắt máy ? Chẳng lẽ công ty có chuyện gì?


      do dự, bắt máy.


      Điện thoại mới vừa chuyển được, Dụ Giai Vân ở đầu bên kia liền hỏi dồn dập, “ chia tay với bạn trai rồi? Chuyện khi nào, sao cho tôi biết?”


      Kỷ Niệm Sơ đơ người, trong lúc nhất thời quên giải thích với ấy mình phải Vu Nhiễm, chỉ ngơ ngác hỏi, “Sao chị biết?”


      Dụ Giai Vân ở đầu bên kia cười lạnh tiếng, “Sao tôi biết? Bây giờ toàn giới giải trí đều biết!”


      đợi Kỷ Niệm Sơ mở miệng, lại tiếp: “Buổi sáng tôi dắt gặp bác sĩ vẫn còn tốt, rốt cuộc sao lại thế này? Bây giờ mọi người đều cắm sừng, thực có lỗi với sao? Còn mắng phụ lòng ?”


      “… Hả?”


      Kỷ Niệm Sơ cạn lời lúc, mới giải thích , “Chị Giai vân, em là Kỷ Niệm Sơ, Nhiễm Nhiễm có việc, điện thoại của ấy em giữ.”


      “Cái gì? Vậy ấy đâu?”


      Kỷ Niệm Sơ có cách nào giải thích, đành phải thấp giọng , “Em cũng biết giải thích như thế nào với chị, lát nữa em bảo cậu ấy liên lạc với chị.”


      “Vậy nhanh , để ấy liên lạc với chị.”


      Dụ Giai Vân cúp điện thoại, Kỷ Niệm Sơ từ trong ngực Bùi Lương Thành ngồi dậy, quay đầu nhìn , “Thành Thành, hình như Nhiễm Nhiễm xảy ra chuyện, chuyện của cậu ấy và bác sĩ Hoắc bị tuôn ra.”


      “Nhưng cũng biết vì sao những người đó Nhiễm Nhiễm cắm sừng, ràng ấy sai.”


      vừa vừa mở Weibo hot search, quả nhiên hạng nhất hạng nhì đều có tên Vu Nhiễm.


      # Vu Nhiễm chia tay # bạo


      # Vu Nhiễm hư hư thực thực cắm sừng # nhiệt


      Kỷ Niệm Sơ bấm mở bài viết.


      【@ tất tất giải trí V: Theo người cung cấp thông tin, lâu về trước, ảnh hậu Vu Nhiễm gặp mặt cùng người đàn ông xa lạ đêm khuya, hai người cử chỉ thân mật, động tác ái muội. Tại đây hơn năm trước, ảnh hậu công khai quen với bạn trai ngoài vòng. # Vu Nhiễm chia tay #】


      Dưới bài viết còn kèm theo mấy ảnh chụp, bị làm mờ, khiến cho ảnh chụp vốn dĩ nhìn , bây giờ mờ căm luôn.


      bấm mở, chỉ thấy ở hình như là sinh nhật ngày đó của Vu Nhiễm, là hình Tống Hoài đưa cậu ấy về nhà, ảnh chụp ban đêm rất mơ hồ, nhưng bất luận là từ hình dáng, hay là thân hình, đều có thể miễn cưỡng nhìn ra đó là Vu Nhiễm.


      “Bà mẹ nó.”


      Kỷ Niệm Sơ nhịn được, trực tiếp chửi thề.


      phải là con nhóc bác sĩ trà xanh lần trước giở trò chứ?


      Nhưng mà bây giờ gặp tình huống này, Nhiễm Nhiễm còn bị nhốt ở nhà , có nửa điểm tin tức, cũng biết Kỷ gia có phát hay .


      Kỷ Niệm Sơ trong lòng rất áy náy, vừa mới nghe thấy quản lí của cậu ấy mới biết, Nhiễm Nhiễm tới tháng, mỗi khi cậu ấy đau bụng kinh rất kinh khủng, dưới tình huống như thế còn vì mình mà tới nhà.


      mình ở Kỷ gia biết có làm sao , Kỷ Niệm Sơ ngẩng đầu nhìn Bùi Lương Thành, giọng hỏi, “Thành Thành, làm sao bây giờ? Bây giờ tình huống của Nhiễm Nhiễm tốt lắm, em muốn về nhà chuyến.”


      Bùi Lương Thành lắc đầu, “ cần.”


      “Vì sao?” kinh ngạc hỏi.


      “Bởi vì trai em bọn họ phát .” Bùi Lương Thành lấy điện thoại đưa cho xem, chỉ thấy màn hình điện thoại xuất ba chữ Kỷ Cẩm Dương to đùng.


      nhìn thời gian, có chút kinh ngạc, “Nhanh như vậy, cũng chưa tới mấy tiếng.”


      Bất quá thời điểm từ Kỷ gia chạy ra, ở đường đụng phải Kỷ Cẩm Dương, nhanh như vậy bị phát cũng có gì lạ.


      Bùi Lương Thành nhìn , “Muốn bắt máy ?”


      Kỷ Niệm Sơ cười cười, ôm cánh tay , “Sao ? Dù sao bọn họ cũng biết.”


      “Ừ.”


      Thấy cười, cũng cười theo .


      Điện thoại vừa chuyển được, Kỷ Cẩm Dương ở bên kia táo bạo mở miệng, “Có phải em tôi ở cạnh cậu ?”


      “Ừ.”


      Bùi Lương Thành nhàn nhạt ừ tiếng, đầu bên kia nghe thấy lãnh đạm như vậy, càng thêm phẫn nộ, “Để nó nhận điện thoại!”


      quay đầu nhìn , Kỷ Niệm Sơ duỗi tay tiếp nhận, phi thường bình tĩnh gọi tiếng: “.”


      “Em còn biết của em? Em ở đâu, lập tức cút về cho !” Kỷ Cẩm Dương giận tím mặt, cảm xúc cực kỳ táo bạo, lớn tiếng hướng về phía điện thoại rống.


      Kỷ Niệm Sơ oa ở trong lòng ngực Bùi Lương Thành tiếng, nhếch miệng cười, “, yên tâm .”


      Kỷ Cẩm Dương ở đầu bên kia nghe thế thở dài hơi nhõm, gia hỏa này rốt cuộc hiểu chuyện, vừa muốn khen , ngay sau đó lại nghe .


      “Em trở về, chừng nào nhà đồng ý chúng em ở bên nhau, em về gặp.”


      xong, trực tiếp cắt đứt điện thoại.


      Bùi Lương Thành nhìn mắt mang ý cười, tháo tóc giả đầu xuống, “Bảo bối sao lại mang tóc giả?”


      Kỷ Niệm Sơ trừng mắt nhìn cái, “Còn phải bởi vì sao, mang tóc giả cũng là vì giả trang cho giống Nhiễm Nhiễm.”


      “Tóc ngắn của em khó coi lắm sao?” đột nhiên nghĩ tới cái gì, nghiêm túc hỏi .


      cười cười, nghiêm túc : “Em sao cũng đẹp.”


      Biệt thự Kỷ gia


      Kỷ Cẩm Dương bị cúp máy tức chết rồi, chỉ cảm thấy ngụm máu kẹt trong cổ họng, khụ ra lại nuốt cũng xuống.


      “Mẹ nó!” Kỷ Cẩm Dương hung hăng đá góc bàn, trong miệng thào : “Mẹ nó chưa chịu trở về, thế nào cũng phải bị nó làm tức chết.”


      nhìn Vu Nhiễm trước mặt, thấp giọng thở dài hơi, mỏi mệt phất tay, “Vu tiểu thư, xin lỗi, về trước .”


      Vu Nhiễm nghĩ tới chuyện xảy ra thuận lợi như vậy, nhìn Kỷ Cẩm Dương chớp chớp mắt, “Em… Có thể rồi sao?”


      Kỷ Cẩm Dương hữu khí vô lực gật đầu, ừ tiếng.


      quay về còn có thể gì, chẳng lẽ để Vu Nhiễm ở đây? Hơn nữa nhốt ấy ở đây, đối với bọn họ cũng ích gì.


      xem em mình, tìm nhiều người như vậy. Thay phiên thủ trong nhà, thậm chí ngay cả điện thoại cũng để lại cho nó, cư nhiên vẫn bị nó lọt ra được?


      Thừa dịp ba mẹ ở nhà, chạy trốn?


      Hơn nữa là diễn vụng về như vậy, những người canh cửa bộ chết hết rồi sao, hai người khác nhau lớn như vậy cũng nhìn ra?


      Vu Nhiễm ra bên ngoài hai bước, vừa mới tới cửa, đột nhiên nửa đường lại quay lại, cẩn thận vỗ vai Kỷ Cẩm Dương, trong lòng rối rắm nên kêu của Kỷ Niệm Sơ là hay là kêu tên đây, nghĩ rồi lại nghĩ cuối cùng cũng có cái xưng hô.


      “Cái kia của Niệm Sơ, xem em bị Niệm Sơ lái rồi, còn điện thoại cũng đưa cho ấy, bây giờ xe hai điện thoại, … Có thể đưa em hay ? Hoặc là giúp em gọi xe?”


      Kỷ Cẩm Dương trong lòng còn suy nghĩ, nghe cái gì, Vu Nhiễm lại vỗ vỗ , lần này động tác càng , “ của Niệm Sơ?”


      Kỷ Cẩm Dương rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần nhìn , “A?”


      Vu Nhiễm tốt bụng lặp lại lần, Kỷ Cẩm Dương lúc này mới hướng về phía lộ ra nụ cười xin lỗi, “Ngại quá, suy nghĩ nên nghe , thôi, đưa em về.”


      *


      Vu Nhiễm dọc theo đường đều lo lắng đề phòng, sợ Kỷ Cẩm Dương hỏi Kỷ Niệm Sơ ở đâu, nhưng nghĩ sai rồi, Kỷ Cẩm Dương lái xe, tâm tư nặng nề, đường câu cũng chưa , càng miễn bàn tới chuyện Kỷ Niệm Sơ.

    3. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 65:

      Editor: VịtK

      thở dài nhõm hơi, Kỷ Cẩm Dương đưa tới cửa tiểu khu, cùng cáo biệt, Vu Nhiễm xuống xe, hướng về phía cười tủm tỉm : “ của Niệm Sơ, hẹn gặp lại, lái xe cẩn thận nha.”


      Kỷ Cẩm Dương đối với xưng hô này giật giật khoé miệng, có chút cạn lời gật đầu, “Ừ, em về sớm.”


      Sắc trời tối, tâm tình của Vu Nhiễm cũng tệ lắm, nghĩ đợi lát nữa lại tới nhà Kỷ Niệm Sơ lấy lại điện thoại, hôm nay là ngày tuyệt vời, bận việc, cũng coi như đạt được thành tựu tác hợp cho đôi uyên ương khổ mệnh.


      tốt.


      nhàng ngâm nga lời hát vào tiểu khu, mới vừa tới lầu , còn chưa kịp vào, bên cạnh liền có người giữ chặt , phản xạ có điều kiện đẩy, lui về phía sau hai bước.


      giương mắt nhìn qua, chỉ thấy đứng trước mặt , là Hoắc Chính Phàm lâu gặp.


      Trong lòng Vu Nhiễm đau xót, nổi lên cổ cảm xúc biết tên, hít đè xuống, làm bộ nhìn thấy , xoay người về phía trước, liền nghe thấy người phía sau mở miệng.


      lạnh lùng cười, đôi con ngươi lạnh lùng nhìn , “Lần này em lại tìm ai?”


      Vu Nhiễm có chút thể hiểu được, biết cái gì, “Tìm ai cái gì?”


      “Lần trước là tên kia, bây giờ lại thay đổi người khác, Vu Nhiễm, có phải nên hay sinh hoạt của em phong phú?”


      thấy lời nào, càng thêm tức, tiến lên hung hăng kiềm chặt , Vu Nhiễm nháy mắt liền nghe thấy ý của , cũng tức giận.


      Bản thân phải người tốt tính gì, chỉ là trước đây vẫn luôn muốn lấy lòng , ở trước mặt biến thành người khác, bây giờ tách ra, cũng có ý kiềm nén nữa.


      có bệnh hả? quá lần tôi với chúng ta chia tay nhau rồi, vì sao lại cứ lần lại lần tìm tôi, từng hỏi qua chính bản thân chưa, như vậy là có ý gì?” Giọng điệu Vu Nhiễm nể gì, giữa mày ra cảm xúc kiên nhẫn.


      Hoắc Chính Phàm giọng cười cười, “Cho nên, gấp chờ nổi liền phải vứt ra sao?”


      Vu Nhiễm để ý đến , đôi xinh đẹp tràn đầy phẫn nộ, nhìn gằn từng chữ : “Còn nữa, trong miệng vừa người kia, là trai của Niệm Sơ.”


      “Tôi vẫn luôn biết, tôi ở trong lòng ra khó coi như vậy, có phải hay thấy tôi tùy tiện ở cạnh người khác đều cảm thấy tôi và người ta có gì đó với nhau?”


      Hoắc Chính Phàm nghe thấy câu trả lời này ngẩn người, biểu tình từ kinh ngạc chậm rãi chuyển thành vui sướng.


      xong, xoay người liền , lại bị Hoắc Chính Phàm phen giữ chặt cánh tay từ phía sau, thấp giọng giải thích, “ biết trai của Kỷ Niệm Sơ, ở bệnh viện thấy tin tức Weibo, đầu đề cũng chưa làm xong, liền tới tìm em…”


      xong, cánh tay dùng sức phen kéo vào trong lòng ngực, ôm chặt lấy, lời.


      Vu Nhiễm muốn đẩy ra, lại phát đẩy cách nào cũng nhúc nhích, sức lực của lớn kinh người, ác ý : “ có phiền hay ?”


      Tay người đó ôm hình như run chút, Vu Nhiễm tràn ngập lửa giận, dùng sức dẫm chân Hoắc Chính Phàm, quả nhiên ăn đau buông ra, lui ra sau hai bước, nhanh chóng chạy .


      Vu Nhiễm đứng ở cửa nhà lâu, vài lần muốn vào cửa cũng chưa vào được, mặt có chất lỏng lạnh lạnh chảy xuống, duỗi tay sờ, vẻ mặt ướt đẫm.


      Dùng mu bàn tay xoa gương mặt lung tung, biết tâm trạng giờ phút này của mình là gì, rất phức tạp, biết cảm giác.


      Cuối cùng chỉ có thể nhàn nhạt cười cười, đứng ở trước cửa trong chốc lát, xuống dưới lầu lần nữa.


      Người nọ còn nữa.


      thất thần tới cửa nhà Kỷ Niệm Sơ, nghĩ tới chuyện tin tức Weibo rốt cuộc là gì, hôm nay bị tách biệt ra khỏi thế giới bên ngoài cả ngày, sao biết được?


      Vu Nhiễm đứng ở trước nhà Kỷ Niệm Sơ ấn chuông cửa, hồi lâu cũng đáp lại, ngay sau đó nghĩ, đúng, bây giờ chắc là ở nhà Bùi Lương Thành, hai người thiếu chút nữa gặp phải những chuyện đó, bây giờ chắc chắn giống như 2 đứa trẻ sinh đôi, muốn tách cũng tách được.


      Mặt vô cảm xoay người, đứng ở nhà đối diện ấn chuông cửa, rất nhanh, cửa bị đẩy ra, Kỷ Niệm Sơ nhìn trong mắt lên tia vui sướng, đem ôm chặt, “Nhiễm Nhiễm, cậu có sao ?”


      “Tớ sao.” vô lực xua xua tay, Kỷ Niệm Sơ buông ra, kéo vào nhà, hai người ở sô pha ngồi xuống.


      Bùi Lương Thành cũng từ bên trong ra, mặc bộ quần áo ở nhà màu xám nhạt, biểu tình mềm mại lại ôn hòa, cùng với bộ dáng trầm ngày đó hoàn toàn bất đồng.


      tự giác cảm thán, tấm tắc, hổ là sức mạnh của tình .


      Kỷ Niệm Sơ đưa điện thoại cho , Vu Nhiễm vừa tiếp nhận vừa hỏi, “Đúng rồi, hôm nay có phải tớ lên hot search hay ?”


      “Sao cậu biết?”


      “Tớ…” Vu Nhiễm thiếu chút nữa là Hoắc Chính Phàm cho biết, nhưng chuyện vừa xảy ra, muốn đề cập tới , “Dự cảm thôi, là cảm giác dạo gần đây có khả năng xảy ra chuyện gì.”


      trực tiếp bấm mở Weibo, hạng nhất hot search vẫn là , nhanh chóng xem xong, trong lòng trầm vài phần, lại bấm mở WeChat, quả nhiên, WeChat cũng nổ tung luôn.


      【 Dụ Giai Vân: và bạn trai sao lại thế này? 】


      【 Dụ Giai Vân: Sao lại thế này? Sao đột nhiên chia tay, cũng báo trước với tôi tiếng, công ty giúp giải quyết. 】


      【 Dụ Giai Vân: Tôi mới gọi cho tại sao người nhận lại là Kỷ Niệm Sơ, ở đâu, đâu? 】


      【 Dụ Giai Vân: trở lại sao? trở lại nhanh chóng gọi điện thoại cho tôi. 】


      【H gửi lời mời kết bạn. 】


      【 đại lão bản: lần làm của liền được 6666 bài chia sẻ, cho like, à , mười like. 】


      【 sếp lớn: Bất quá vẫn cảm ơn cứu tôi, cuối cùng cũng dời tầm mặt của đại gia nhà tôi, quan tâm tôi nữa. / ôm quyền 】


      【 Tống Hoài: Chị? 】


      【 Tống Hoài: Tin tức Weibo chị đừng để trong lòng, nếu chị bối rối, em có thể ra mặt làm chứng. 】


      【 Tống Hoài: Sao chị trả lời em, có phải tức giận hay …】


      【 Tống Hoài: Chị đừng để ý tới em…】


      ……


      Kỷ Niệm Sơ thấy xem xong, mới vỗ vai , hỏi, “Ai là người tung tin ra vậy? Có phải tên bác sĩ trà xanh kia ?”


      “Chắc là phải.” Vu Nhiễm lắc đầu, “ ấy dám đâu, ấy biết tay tớ có nhược điểm của ấy mà.”


      “Vậy là ai?”


      “Tớ cũng biết, chắc là xui xẻo bị paparazzi chụp được.”


      Vu Nhiễm xong, xoa xoa cái trán, có chút mệt mỏi, “Tớ về trước đây, thấy các cậu tốt , tớ cũng yên tâm rồi.”


      “Cậu chờ chút, để Thành Thành tra giùm cậu.” Kỷ Niệm Sơ lôi kéo tay , lại vỗ vỗ Bùi Lương Thành ở bên, “Thành Thành, có thể giúp Nhiễm Nhiễm tra được ?”


      Bùi Lương Thành chút do dự gật đầu, “Được, chờ chút.”


      xong, đứng dậy trở về phòng.


      “Đúng rồi, Nhiễm Nhiễm, trai tớ thả cậu như vậy sao? cái gì cũng chưa ?” Kỷ Niệm Sơ hỏi nàng.


      Vu Nhiễm nghe vậy nhướng mày, giọng điệu khoa trương, “Sao có thể, cậu rất nhanh bị cậu làm cho tức chết, cậu thấy dáng vẻ lúc đó của ?”


      Kỷ Niệm Sơ bĩu môi, “Bộ dạng ngốc của từ đến lớn tớ cũng thấy ít rồi.”


      đợi Vu Nhiễm mở miệng, Kỷ Niệm Sơ liền lại , “Nếu cậu ở đây ngủ đêm , đừng về, sáng mai hẳn ?”


      , tớ vẫn nên trở về thôi.” Đầu Vu Nhiễm đau như búa bổ, vẻ mặt nghiêm túc nhìn , rất nhanh cự tuyệt, thậm chí có nửa điểm do dự.


      Đùa à, điên rồi sao, ở đây làm gì?


      Buổi tối nghe góc tường sao?


      “… Vậy , đợi lát nữa tụi tớ đưa cậu về, bây giờ sắc trời cũng còn sớm, cậu mình trở về tớ cũng yên tâm.” Kỷ Niệm Sơ thấy từ chối nhanh như vậy, bất đắc dĩ .


      Vu Nhiễm gật đầu, “Ừ, tớ phải về sớm chút, lát nữa còn phải thương lượng với chị Giai Vân cách giải quyết.”


      Bùi Lương Thành từ trong phòng ra, nhìn hai người , “Tra được, là paparazzi làm, nằm vùng nhiều ngày rồi, có ít ảnh chụp của Vu Nhiễm, bất quá bây giờ bị xoá, gửi IP người đó cho Niệm Sơ, sau đó Niệm Sơ gửi lại cho Vu Nhiễm.”


      Vu Nhiễm chớp chớp mắt, “Ừ tốt, tớ sai biệt lắm đoán được, cảm ơn .”


      Bùi Lương Thành cũng hướng về phía cười, “Tôi là người phải cảm ơn mới đúng, giúp chúng tôi.”


      *


      Kỷ Niệm Sơ nằm bên cạnh Bùi Lương Thành, ôm thấp giọng , “Mấy ngày nữa em phải quay lại đoàn phim, cũng biết gặp tình huống như thế nào, chắc Kỷ gia phái người tìm em.”


      “Lần sau cùng em về nhà , thế nào bà cũng là mẹ em, là người thân nhất trong nhà, em hy vọng bà có thể chúc phúc.”


      Bùi Lương Thành gật đầu, ôm chặt chút, “Được.”


      híp mắt, giống con mèo thấp giọng mớ, “Thành Thành, em muốn tới trường học hồi mình học cao trung được , tuy em chưa hồi phục ký ức, nhưng em luôn có những đoạn ngắn ký ức vụn vặt, em rất tò mò, hồi cao trung chúng ta nhìn như thế nào nhỉ.”


      gật đầu, mặc kệ gì đều đồng ý, giọng điệu ôn nhu như nghe thấy cuối, “Được.”


      -


      Hot search ngày hôm sau lại nổ tung, đương nhiên, vẫn là vì Vu Nhiễm.


      # Vu Nhiễm thừa nhận chia tay # bạo


      Vu Nhiễm V: Đúng vậy, chia tay, nhưng phải cắm sừng, cũng phải lý do gì khác, chỉ là bởi vì tính cách hợp, người ảnh chụp chỉ là bạn tôi, cảm ơn mọi người quan tâm.


      Phòng làm việc điện ảnh của Vu Nhiễm V: Trong khoảng thời gian tới nay, cảm ơn mọi người quan tâm, bởi vì công việc, hai người ngầm chia tay trong hoà bình, đối với những bình luận và suy đoán Weibo, mong mọi người nhanh chóng xóa, chú ý tới tác phẩm nhiều hơn, cảm ơn ~


      Thời điểm Kỷ Niệm Sơ lướt Weibo, vừa vặn tới công ty tìm Quý Chân, hai người ở dưới lầu tìm cái quán cà phê ngồi xuống.


      Quý Chân rốt cuộc cũng nhìn thấy , mới thở dài nhõm hơi, “Trong khoảng thời gian này đâu, sao lâu rồi liên lạc với người khác, đoàn làm phim bởi vì mà kéo dài thời gian quay chụp, có biết đạo diễn tức chết rồi ?”


      Kỷ Niệm Sơ bất đắc dĩ xua tay, “Chuyện trong nhà, có cách nào khác.”


      “Vậy bây giờ có thể gia nhập đoàn làm phim ?” Quý Chân vừa quấy cà phê vừa hỏi.


      gật đầu, “Có thể.”



      “Nhưng em có chuyện muốn với chị để chuẩn bị chút.” Kỷ Niệm Sơ nhìn nghiêm túc .


      Quý Chân dừng tay lại, giọng khẩn trương vài phần, “Chuyện gì, muốn làm gì?”


      mang theo Kỷ Niệm Sơ nhiều năm, gia hỏa này chuyện gì cũng cho biết trước để chuẩn bị, bây giờ lại đột nhiên muốn thông báo với , vậy chắc là chuyện nghiêm trọng?


      “Chị làm gì khẩn trương như vậy?” Kỷ Niệm SƠ buồn cười nhìn , “Em muốn, ừ, công khai.”


      “Cái gì!?” Quý Chân trượt tay, làm đổ ly cà phê chút.


      ngơ ngác nhìn Kỷ Niệm Sơ, “ điên rồi, thời gian trước mới bị tuôn ra ảnh chụp ngay bãi đỗ xe, bây giờ vất vả lắm mới làm công chúng quên được, giờ lại công khai?”


      “Lần này em nghiêm túc đó, Quý Chân, em nghĩ kỹ rồi.” Kỷ Niệm Sơ giật tờ khăn giấy ra, chậm rãi lau chất lỏng màu nâu bàn.


      Giọng điệu rất chậm, “Kỳ , ở trong giới giải trí là nơi đổi mới nhanh như vậy, người xem cũng nhớ em, độ hot của em cũng còn nhiều như trước, cũng là chuyện bình thường.”


      “Bây giờ em chỉ muốn đời sống riêng tư của em tốt, chuyện tình còn phải che che giấu giấu, thú vị, em chỉ muốn thoải mái cho mọi người biết, em , chẳng lẽ có gì sai sao?”


      “Vì chuyện đương mà sợ mất lòng fans, cho nên nhiều người mới phải che che giấu giấu, trốn đông trốn tây, dám ra, hành động này của em phải nên được hoang nghênh sao?”


      “Dù sao lúc trước em vào giới giải trí cũng vì ngẫu nhiên, phải có nó được, em dựa vào nó để kiếm cơm.”


      Kỷ Niệm Sơ xong, Quý Chân trầm mặc trong chốc lát, mới bất đắc dĩ thở dài, biết lúc này đại minh tinh nghiêm túc.


      há miệng thở dốc, vốn dĩ muốn khuyên thêm chút, nhưng lại tìm được lời phản bác, đến cuối cùng cũng chỉ câu, “ cảm thấy được được.”


      “Trong khoảng thời gian này giới giải trí nổi bật là nhờ và Vu Nhiễm chiếm sóng đấy..”


      “Vu Nhiễm gần đây cũng là, biết làm sao, trước đó thấy scandal nào, bây giờ lại thường xuyên lên hot search, còn bởi bạn trai của ấy.”


      Quý Chân tìm tư thế thoải mái, hướng về phía sau sô pha nằm xuống, cảm khái , “Bất quá nếu muốn công khai, như vậy cũng tốt, về sau cũng cần phải dựa vào scandal để lăng xê, chuyển qua vị trí khác cũng phải thể.”
      __________________________________________________________________________________
      Hi mọi người, tình hình là tui sắp làm xong truyện này rồi, sau khi kết thúc truyện này, tui muốn edit thêm bộ đam mỹ song tính, ai thích thể loại này có thể đón chờ đọc nhe. Thể loại là xà x song tính thui à. hehe
      Red RubyTiểu Ly 1111 thích bài này.

    4. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 66

      Editor: VịtK


      “Trùng hợp là Trung Bạc cũng đầu tự bộ điện ảnh kia, hợp tác với Mật Dương, có thể nhân cơ hội này mà chuyển đổi hình ảnh.”


      Kỷ Niệm Sơ gật đầu, “Nếu chuyển đổi hình ảnh thành công tốt, nếu có khả năng về sau em nhận ít phim.”


      Hai người lại hàn huyên ít đề tài, Kỷ Niệm Sơ lại hỏi , “Gần đây chị có gặp sếp lớn ?”


      Quý Chân gật đầu, “Hôm nay gặp, mất tích cũng lâu, cũng biết đâu, làm gì.”


      Kỷ Niệm Sơ thấp giọng cười cười, bây giờ chắc hết bị nổi rồi, cho nên mới dám ra?


      -


      Văn phòng luật sư Phong Hằng


      Bùi Lương Thành trong văn phòng, gọi cuộc điện thoại.


      Đầu bên kia bắt rất nhanh, thanh nhàn nhạt vang lên, mang theo chút kinh ngạc, “Tôi tưởng tôi nhìn lầm rồi, ra là cậu gọi tôi, tìm tôi có chuyện gì?”


      “Có việc nhờ tới .” dừng chút, thấp giọng .


      Từ Tịch Uyển càng thêm kinh ngạc, sau đó cười , “Có chuyện gì cần mẹ giúp? tin được luôn đó, nhanh có chuyện gì, chỉ cần mẹ có thể làm được, mẹ nhất định giúp con.”


      Bùi Lương Thành có chút bất đắc dĩ, “Chuyện của tôi và Kỷ Niệm Sơ, Kỷ gia đồng ý, bà có thể giúp tôi sao.”


      thầm nghĩ và mẹ Kỷ có gì để , chừng mình còn có cửa bước chân qua cửa nhà Kỷ gia, liền trực tiếp đuổi ra, nhưng chung bọn họ là người thân của Niệm Sơ, cũng làm gì được.


      Nhưng chuyện với Từ Tịch Uyển, so ra tốt hơn.


      Đầu bên kia sửng sốt trong chốc lát, mới lộ ra chút ý cười , “Kỷ gia hận chết Bùi gia, con gấp cái gì, đúng là biết giúp thế nào…”


      Bùi Lương Thành trầm mặc trong chốc lát, thấp giọng : “Chỉ cần bà đồng ý giúp tôi, chuyện gì tôi cũng đáp ứng bà.”


      Từ Tịch Uyển ở đầu bên kia bất đắc dĩ thở dài, “Mẹ có thể cầu con điều gì chứ, con cũng biết, cả đời này mẹ thể sinh con, vẫn luôn xem con là con trai của mẹ, chỉ cần con vui là được.”


      “Con từ từ, việc này mẹ phải nghĩ cách, theo mẹ được biết, người phụ nữ Kỷ gia dễ đối phó đâu, là người ăn thích ăn mềm ăn cứng, haizzz, con con xem, cả đời này sao lại thua người con bé chứ?”


      , “Bất quá con cũng đừng quá lo lắng, luôn có cách.”


      “Chờ mẹ nghĩ cách xong, liên lạc lại với con.” Từ Tịch Uyển xong, chuẩn bị cúp điện thoại, Bùi Lương Thành lại gọi lại nàng.


      “Dì Uyển.”


      “Về sau nếu bà chia tay với Bùi Phong, tôi chăm sóc bà.”


      Cả đời này của có khả năng kêu bà tiếng mẹ, kêu dì Uyển, về sau chăm sóc bà, là cực hạn của .


      Từ Tịch Uyển lâu cũng chuyện, lát sau, mới truyền đến tiếng khóc nức nở, sau đó bà mới bình tĩnh , “ biết, chờ điện thoại của mẹ.”


      cúp điện thoại, lại nhìn chằm chằm điện thoại lâu, màn hình điện thoại là hình Kỷ Niệm Sơ tốt nghiệp cao trung, ảnh chụp cười rất vui vẻ, tuy rằng mặc đồng phục đẹp, nhưng vẫn như cũkhông che được khí chất và bộ dáng của .


      cúi đầu, hướng tới màn hình hôn hôn, lộ ra cái nhàn nhạt tươi cười.


      Bùi Lương Thành mới từ văn phòng ra, liền đụng phải tiểu Khương, tiểu Khương vội vàng lui về sau hai bước, cuống quít xin lỗi, “Ngại quá luật sư Bùi, là tôi mắt mù nhìn ! Tôi chỉ tới phòng của lấy văn kiện!”


      “… có gì.” đạm mạc lắc đầu, sửa sang lại quần áo chút, xoay người ra ngoài.


      Tiểu Khương nhìn chằm chằm bóng dáng rời , lại mở điện thoại ra bấm mở Weibo, màn hình xuất ảnh chụp vừa hot, nhìn lâu, trầm tư.


      Sao nhìn thế noà cũng thấy giống luật sư Bùi thế nhỉ?


      Đệ nhất hot search Weibo, buổi sáng còn tin Vu Nhiễm thừa nhận chia tay, bây giờ bị tin khác thay thế này cũng bị khác điều thay thế.


      # Kỷ Niệm Sơ hôn nồng nhiệt ở bệnh viện #

      Bùi Lương Thành có việc ở phòng làm việc, bây giờ nhìn thấy cuộc điện thoại gọi tới của Kỷ Niệm Sơ i, rất nhanh bắt máy, “Bảo bối, sao vậy, bây giờ ở đâu, chuẩn bị qua rước em.”


      “Thành Thành, người chụp chúng ta ngày đó quả nhiên tung ảnh ra, bây giờ hot search.”


      sửng sốt, sau đó cười cười, “ bận buổi sáng, còn chưa kịp xem, xem liền.”


      “Là tài khoản marketing tung ra sao?”


      Kỷ Niệm Sơ dừng chút, “ phải, là tên yxh* đăng lên Weibo đó, dù sao em cũng định công khai, giờ vừa vặn.” (blogger, tài khoản mạng chuyên đăng tin bài về showbiz, đôi khi có thể nhằm mục đích bôi xấu hoặc thanh minh cho nghệ sĩ nào đó.)


      “Đều nghe em.”


      Kỷ Niệm Sơ nghe thấy giọng ôn nhu của , tâm tình trở nên tốt lên ít, “Bây giờ em ởđoàn phim, đâu được, tiếp em có cảnh diễn với đối thủ.”


      ở phụ cận chờ em.”


      cần đâu, trực tiếp tới thăm ban được rồi, dù sao em cũng muốn công khai, sợ bị bọn họ thấy.”


      ở đầu kia thấp giọng làm nũng với , Bùi Lương Thành cười đến đôi mắt cũng cong lên, mím môi, “Vậy bảo bảo ngoan ngoãn chờ .”


      cúp điện thoại, lái xe về phía địa điểm quay chụp, trước mắt vẫn quay chụp ở Kinh Thị, bất quá chắcsắp chụp xong rồi, còn đoạn cuối phải Milan để chụp, hành trình tương đối dày đặc.


      Chờ Milan đóng phim về, nên trở về Bùi gia giải quyết những chuyện hay, bất luận làchuyện gì, đều phải cho nàng tốt nhất.


      -


      Kỷ Niệm Sơ ngồi ở phim trường nhìn nữ phụ và nam chính diễn, đây là bộ phim truyền hình, tên ‘Chỉ có thể là em’, đóng vai nữ chính, khoảng thời gian trước Quý Chân đưa kịch bản mary sue.


      Quay xong bộ này chính thức chụp với Mật Dương trong bộ điện ảnh khác, tuy thể nào thích nổi nhà đầu tư Lục Lê.


      Nhưng thể thừa nhận, đây xác là cơ hội tốt, nếu muốn đứng vững chân trong giới giải trí, chỉ có thể lựa chọn chuyển hình.


      quay xong đoạn ngắn cuối, vào phòng nghỉ ngơi, lại mở điện thoại ra lần nữa, nhìn Weibo.


      【 tôi muốn học lớp toán cao cấp: Lần trước ở bệnh viện đụng phải môt cặp đôi, hẳn là cửu biệt gặp lại, trực tiếp hôn nhau ở bệnh viện, nam soái nữ tịnh, nịnh mông tinh* người, hâm mộ tình này đó, tới bao giờ tôi mới có loại tình ngọt ngào đây. [ hình ảnh ][ hình ảnh ] 】(nịnh mông tinh (柠檬精): từ phổ biến mạng, nghĩa bóng là ghen tị với người khác từ ngoại hình đến nội tâm, từ đời sống vật chất đến tình cảm, nghĩa là ghen tị với KNS)


      ảnh chụp đúng là hai người ngày đó ở cửa phòng bệnh, tuy Bùi Lương Thành che chở cho , nhưng bởi vì khoảng cách chụp gần, còn tương đối ràng, liếc mắt cái có thể nhìn ra là .


      bấm mở bình luận bên dưới.


      【 ăn dưa chẳng phân biệt vòng V: Cái quỷ gì thế, người này phải Kỷ Niệm Sơ sao? 】19.1 Vạn likes


      【 Kỷ Niệm Sơ hôm nay chưa cút ra giới giải trí sao: lại hôn môi? Lần này là với ai thế, còn ở nơi thể tưởng tượng được? 】14.3 Vạn likes


      【 tiểu tiên nữ kẹo mềm: Giết tui , đây phải người đàn ông ở bãi đỗ xe lần trước sao, phải cùng người sao? 】9.3 Vạn likes


      【hyhy: Người qua đường biết gì, chúc phúc . 】6.6 Vạn likes


      【 bảo vệ mối tình đầu bên tôi nhóm V: phải tỷ tỷ bị ai đó đẩy ra làm bia đỡ đạn đó chứ? Vu ảnh hậu mới công khia chia tay chưa được mấy ngày, ngay sau đó bên này lại công khai đương? 】6.2 Vạn Tán


      【 trong vòng chỉ nam V: Mấy ngày nay dưa nhiều, tôi nên ăn cái nào trước bây giờ …】5.4 Vạn likes


      【 tôi rất chán: Có sao vậy, người đàn ông này soái, đặc biệt là động tác ôm Kỷ Niệm Sơ, rất tốt! 】3.9 Vạn likes


      【 tôi muốn học lớp toán cao cấp: Sao lại thế này, tôi phát điên rồi sao? giấc ngủ dậy tin nhắn cùng số likes tăng phát bạo? 】3.6 Vạn likes


      【 thôi bỏ : Kỷ Niệm Sơ cùng Vu Nhiễm cùng trong công ty quản lý, công ty tuyệt vời ghê, đầu hot search để cho các ấy chiếm sóng rồi. 】1.6 Vạn likes





      Kỷ Niệm Sơ nghĩ nghĩ, trực tiếp bình luận Weibo.


      【 kỷ niệm sơ V: Ừ, đúng vậy, vậy ở đây công khai chút , đây là bạn trai tôi. @ tôi muốn học toán cao cấp… 】


      nghĩ nghĩ, lại tiếp túc bình luận thêm cái.


      【 kỷ niệm sơ V: Bạn trai, tốt nhaaaaaa~jpg.】


      ở phía dưới đăng thêm bức ảnh, bức ảnh tối đen, mười ngón tay giao chặt.


      Là gặp ảnh chụp của đêm đó.


      Kế tiếp tắt mạng cùng Weibo, lẳng lặng đợi Bùi Lương Thành tới đón .


      biết chắc chắn Weibo bạo, quả nhiên, đợi Bùi Lương Thành tới, liền thấy Vu Nhiễm gọi tới.


      “Cậu rốt cuộc cũng công khai?” Đầu bên kia truyền tới ý cười doanh doanh của Vu Nhiễm, tựa hồ cũng ở phim trường, có thanh ồn ào truyền tới, thậm chí còn nghe được giọng lớn tiếng của đạo diễn.


      Kỷ Niệm Sơ cũng cười theo , “Đúng vậy, cậu thấy hot search rồi?”


      Vu Nhiễm ở đầu bên kia trêu chọc : “Người có thể đạp tớ xuống hot search cậu ai? Cảm giác thế nào?”


      Nhắc tới cái này giọng điệu Kỷ Niệm Sơ vài phần, “ thực ra rất sảng khoái luôn đó, thở dài nhõm hơi, lão tử bao giờ muốn che che giấu giấu?”


      Vu Nhiễm ở đầu kia tấm tắc hai tiếng, lại : “Cậu tự thả bay mình như vậy, Quý Chân mắng sao?”


      “ Tớ cùng chị ấy thương lượng trước rồi, chị ấy mắng tớ làm gì? Cậu ở phim trường?” Kỷ Niệm Sơnhướng mày, hỏi ngược lại.


      “Đúng vậy, bất quá tớ diễn, mấy ngày nay là có thể diễn xong, rất nhanh liền có thể về nhà.”


      “Ai nha, tớ chuyện với cậu nữa, tới lượt tớ diễn.”


      Vu Nhiễm xong, nhanh chóng cúp điện thoại.


      Lúc này Kỷ Niệm Sơ mới mở mạng ra, quả nhiên, tin nhắn nhảy liên tục.


      【 Quý Chân: Tốc độ này của , ghê . / cường 】


      【 sếp lớn: U là trời cùng Vu Nhiễm, người so với người còn lợi hại, hai người các tranh ai hot hơn hả? 】


      【 sếp lớn: Vu Nhiễm cứu tôi, cứu Vu Nhiễm, để tôi đoán xem, tiếp theo là ai tới cứu ?】


      【 Kỷ Cẩm Dương: / mỉm cười 】


      【honey: Bảo bảo tới rồi, ở phim trường của em, em ra là có thể thấy . 】


      Kỷ Niệm Sơ tắt điện thoại, khóe miệng cong lên, nhanh chóng mở cửa chạy ra ngoài.


      đường từ phòng nghỉ xuyên qua hành lang, lần nữa trở về phim trường, Kỷ Niệm Sơ rất xa liền thấy thân ảnh của Bùi Lương Thành, gấp chờ được liền bay tới, nhào vào trong ngực .


      Bùi Lương Thành vững vàng tiếp được , trở tay đem ôm lấy.


      giây trước mọi người còn buồn bực người này lớn lên đẹp trai như vậy, toàn thân đều tản ra khíchất thanh lãnh tự phụ, tuy mặt có biểu tình gì, lại có thể nhìn ra tâm trạng rất tốt.


      Ở phim trường có ít thiếu nữ có chút nóng lòng muốn thử, con mẹ nó lớn lên cũng quá soái đó chứ, so với nam chính còn đẹp hơn, nam chính cùng đứng chung chỗ, hoàn toàn bị phai mờ, nếu đểhắn tới diễn, tuyệt đối bạo lớn.


      Cũng biết tới đây thăm ban ai, hay là casting? Mới vừa sinh ra chút tâm tư , kết quả giây tiếp theo liền trơ mắt thấy nhào vào lòng ngực .


      Đợi mọi người thấy người này là ai, càng thêm chấn động.


      Này này này, má ơi, đây phải nữ chính Kỷ Niệm Sơ sao?


      Kỷ Niệm Sơ ôm hồi lâu mới buông ra, đôi mắt đều cười cong, “Thành Thành, em đói quá, sao bây giờ mới đến.”


      Bùi Lương Thành nhéo mũi , nắm tay , giọng cười cười, “Diễn xong rồi sao, dẫn em ăn cơm.”


      “Diễn xong rồi, bất quá biết lát nữa có phải quay lại đây .” thấp giọng , “Chờ chút, cùng em chào đạo diễn cái.”
      OoAnOoTiểu Ly 1111 thích bài này.

    5. VịtK

      VịtK Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      2,363
      Chương 67:

      Editor: VịtK


      với em.”


      Đạo diễn bưng hộp cơm, cúi đầu kiên nhẫn thảo luận với biên kịch sửa cốt truyện, hai người qua, Kỷ Niệm Sơ gọi tiếng, “Đạo diễn Trương.”


      Đạo diễn Trương nghe vậy ngẩng đầu, thời điểm thấy hai người đầu tiên là sửng sốt, nhìn Bùi Lương Thành thân bất phàm khí chất, lại thấy hai người gắt gao nắm tay, bỏ hộp cơm trong tay xuống cười cười, “Niệm Sơ à, vị này chính là?”


      cười tủm tỉm giới thiệu, “Đây là bạn trai tôi.”


      Ngay sau đó biên kịch bên cạnh hỏi, “Chính là tin vừa đăng Weibo sao? Tôi thấy rồi, chúc mừng hai người.”


      “Cảm ơn.” hướng về phía biên kịch chân thành cười .


      Kỷ Niệm Sơ lại kéo Bùi Lương Thành qua, “Thành Thành, em giới thiệu cho biết, đây là đạo diễn Trương, đây là biên kịch Quách, ngày thường ở đoàn phim chiếu cố em nhiều lắm.”


      “Đạo diễn Trương, biên kịch Quách.” Bùi Lương Thành hướng về phía hai người hơi gật đầu, thanh nhàn nhạt, từ túi áo tây trang lấy ra hai danh thiếp vàng đưa cho bọn họ.


      Đạo diễn Trương đưa tay tiếp nhận, trong lúc lơ đãng thoáng nhìn, xem có gì, xem rồi khiếp sợ,


      —— Tổng tài điều hành tập đoàn Bùi thị chi nhánh phía bắc, Bùi Lương Thành.


      Má ơi đây phải Bùi nhị thiếu sao, Bùi gia từng công khai gia chủ đời kế tiếp, bây giờ chính là người tự mở văn phòng luật sư? Khó trách có chút quen mắt.


      Thường xuyên thấy ba của Bùi Phong ở kênh kinh tế tài chính, chính là ông chủ của tập đoàn Bùi thị, gặp người qua vài lần ở tiệc rượu, ấn tượng tương đối khắc sâu, bất quá hôm nay đây lần đầu tiên nhìn thấy con của , lớn lên giống.


      Đạo diễn Trương vội vàng đứng lên, hướng cười cười, cũng lấy ra danh thiếp của mình đưa cho , lại đưa tay muốn bắt tay với , “ ra là Bùi nhị công tử, hân hạnh hân hạnh.”


      Bùi Lương Thành nhíu mày, vốn dĩ định bắt tay với , nhưng nghĩ tới sau này còn phải quay ở đoàn phim lâu dài, cuối cùng duỗi tay chạm với .


      “Chào .”


      “Đạo diễn Trương, dù sao hôm nay phần diễn của tôi cũng xong, tôi ra ngoài ăn cơm với Thành Thành, lát nữa liền trực tiếp về khách sạn có được ?” nghiêng đầu, nhìn cười rất vui vẻ.


      Đạo diễn Trương cười ha hả gật đầu, rộng lượng vẫy tay, “Đương nhiên có thể, hôm nay diễn xong rồi, hai người tùy ý, tùy ý.”


      Lúc hai người rồi, biên kịch Quách bên cạnh mới thấp giọng hỏi , “Đạo diễn Trương, người đàn ông kia là ai? Sao ông…”


      Đạo diễn Trương lúc này mới ngồi xuống lần nữa, tựa như nghe thấy câu hỏi của , thấp giọng cảm khái , “Lớn lên giống, khó trách nhìn quen mắt như vậy…”


      “Đạo diễn Trương?”


      “A? Mẹ kiếp, cậu Bùi Lương Thành hả, là nhị công tử của tập đoàn Bùi thị.” Đạo diễn Trương đạo vừa vừa mở hộp cơm ra ăn, mồm miệng có chút , “Bạn trai của Kỷ Niệm Sơ lợi hại nha, về sau chúng ta cần phải cẩn thận thêm, chớ chọc ấy, bằng về sau mình chết thế nào cũng biết, biết ?”


      Biên kịch Quách biên mờ mịt há miệng thở dốc, “Tôi đắc tội với ta…”


      Đạo diễn Trương vừa mới dứt lời, đột nhiên nghĩ tới vừa rồi cùng thảo luận cốt truyện, như ở trong mộng mới tỉnh, dùng sức mà vỗ vỗ , quát lớn : “Còn dám , lúc nãy cậu vừa định cắt cảnh diễn của ấy, được, mau lên, cho ấy thêm phân cảnh nữa nghe hơn nữa nghe được !”


      Bùi gia nhị công tử, đây chính là tôn đại Phật, phải là người mà bọn họ có thể tùy tiện chọc tới.


      -


      Kỷ Niệm Sơ lôi kéo tay áo , “Em còn chưa được nhìn thấy danh thiếp của , để en nhìn xem.”


      Bùi Lương Thành cười cười, từ trong túi móc ra sấp danh thiếp màu trắng đưa cho , Kỷ Niệm Sơ tiếp nhận thấy.


      Văn phòng luật sư Phong Hằng, Bùi Lương Thành.


      ?


      quay đầu xem , có chút thể hiểu được hỏi, “Vừa rồi danh thiếp đưa cho bọn họ phải cái này?”


      Bùi Lương Thành chớp chớp mắt, “Là cái này mà.”


      phải, em lại ngốc, vừa rồi đưa ràng là danh thiếp vàng, sao bây giờ đưa em lại là danh thiếp trắng?” vừa vừa cố ý dùng sức nhéo lòng bàn tay , “Nhanh lên, em muốn xem danh thiếp mà đưa cho đạo diễn Trương.”


      cho, Kỷ Niệm Sơ liền duỗi tay mò đến túi , nhanh chóng lấy danh thiếp ra.


      “Tổng tài điều hành tập đoàn Bùi thị chi nhánh phía bắc…”


      “Chậc chậc chậc.” từng câu từng chữ đọc thành tiếng, sau đó trêu đùa, “Bùi tổng, xem bộ dáng này, em có phải được gả vào hào môn ?”


      Bùi Lương Thành nghe vậy sửng sốt, dừng chân xoay người lại nhìn , hô hấp dồn dập vài phần, nghiêm túc nhìn , “Niệm Sơ, em muốn cùng kết hôn sao?”


      “Ai, em chưa gì hết á.” xua tay, bộ dáng thừa nhận.


      ôm , trong ánh mắt u ám, mặt lại vẫn cười cười như cũ, “Khoan , em đáp ứng cũng được, đời này em chỉ có thể cùng kết hôn, em chạy thoát được đâu.”


      Lại tới nữa rồi, cổ sắp bị bệnh chiếm hữu của áp sát tới nổi hít thở thông, nếu lại rời , dám nghĩ chính mình thế nào.


      thể chịu được người khác ở bên cạnh , bất luận là ai, đều chấp nhận được.


      phát mình lại sắp khống thể chế được.


      -


      Hai người cơm nước xong sau đó dạo phố hồi lâu, trở về khách sạn, đêm khuya, Bùi Lương Thành ở chỗ này chăm sóc , về nhà.


      từ giường ngồi dậy, nhìn Kỷ Niệm Sơ bên cạnh ngủ say, sờ sờ gương mặt , thấp giọng , “Em luôn ở bên cạnh đâu hết có phải vậy ?”


      Kỷ Niệm Sơ ngủ rồi, có khả năng nghe thấy, nhìn , từ trong túi móc ra hộp nhung màu đen, nhàng mở ra, bên trong là cặp nhẫn bạch kim, trơn nhẵn, có hoạ tiết gì.


      Ban ngày nhắc tới chuyênh kết hôn, thừa dịp hai người ra ngoài dạo phố, đường tách ra, trộm mua cặp nhẫn.


      Là loại rất đơn giản, phải nhẫn kim cương, nhưng cũng rất đẹp, dưới ánh đèn ban đêm, vì mặt chiếc nhẫn mạ tầng ánh sáng vàng nhạt, thoạt nhìn nhu hòa lại ấm áp.


      nhàng nâng bàn tay , đeo nhẫn vào, nhìn chằm chằm nửa ngày, lộ ra nụ cười ôn nhu lưu luyến.


      Có chút khát, Bùi Lương Thành vừa định đứng dậy muốn lấy cái ly uống nước, trong lòng đột nhiên nhảy dựng, sinh ra cảm giác hưng phấn.


      che ngực, nghiêng đầu nhìn chằm chằm trong chốc lát, đồng tử dần dần biến sắc.


      Ánh đèn tăm chiếu xuống, cần cổ tinh tế trắng nõn phá lệ thấy được, tựa hồ còn có thể nhìn thấy mạch máu xanh tím , đôi tay phát run, trong con ngươi nhiễm màu đỏ tươi.


      Vội vàng xoay người xuống giường, chân lại cẩn thận đụng phải tủ đầu giường, phát ra tiếng vang trầm, lập tức bị ngã ở mép giường, tay kịch liệt run rẩy.


      Muốn uống thuốc, uống thuốc.


      Đúng, uống thuốc.


      Bùi Lương Thành đứng lên muốn tìm thuốc, lại phát cả người vô lực, căn bản đứng dậy nổi, đầu như muốn nứt ra.


      Hốt hoảng trong đầu lại ra khuôn mặt quyết tuyệt của khi rời , liều mạng tránh tay , cũng quay đầu lại.


      , “Tôi cần nữa, tôi mệt rồi.”


      cần .”


      cần , lại rồi.


      Bùi Lương Thành ôm ngực đau hết lần này lại lần khác, trong lòng phát ra tiếng khóc, vì cái gì… Vì cái gì phải rời khỏi ?


      phải vẫn luôn ở bên cạnh sao, phải đến chết cũng rời khỏi sao, phải cho dù có xuống địa ngục cũng ở bên cạnh sao?


      lại lừa .


      Giống như động tĩnh có chút lớn, thân mình giường run rẩy.


      Lông mi Kỷ Niệm Sơ run rẩy, mở bừng mắt, liền thấy trong phòng chỉ mở cái đèn bàn, ánh đèn chiếu xuống Bùi Lương Thành dựa ngồi dưới đất, rũ đầu, đôi tay đặt ở đùi run như cầy sấy.


      Phát bệnh sao…


      Trong lòng chấn động, rảnh lo chuyện khác, nhanh chóng đứng dậy, còn chưa kịp tới gần , Bùi Lương Thành liền hướng về phía hét lớn tiếng, “Tránh xa chút, đừng tới đây!”


      Kỷ Niệm Sơ bị rống sửng sốt, thấy cảm xúc của đúng cho lắm, chân trần ngừng lai cách xa.


      “Thành Thành làm sao vậy, có việc gì, đừng sợ, em ở…”


      thanh run rẩy dỗ dành , chậm rãi về phía , tay vừa mới bắt được tay áo , vừa định muốn ôm lấy , Bùi Lương Thành đột nhiên vươn đôi tay run rẩy, gắt gao bóp cổ .


      “Vì sao phải , vì sao muốn chạy?”


      “Vì sao?!”


      em vĩnh viễn rời khỏi , tha cho em.”


      Giờ phút này lý trí của được tỉnh táo, cảm xúc giống như kẻ điên, hướng về phía gào thét.


      Tay càng nắm càng chặt, càng ngày càng dùng sức, mu bàn tay nổi gân xanh trắng, mặt Kỷ Niệm Sơ đỏ lên, cố sức trợn tròn mắt nhìn .


      Kỷ Niệm Sơ bị véo có chút thở nổi, mở to đôi mắt mê ly, chỉ thấy trong mắt tràn ngập điên cuồng cùng khác máu, hoàn toàn tia lý trí.


      “Em ở…… Em… còn ở, em …” Lời này ra cách khó khăn, chữ rồi chữ, thanh khàn khàn, gian nan dịch chân, cuối cùng dựa vào trước ngực , nhón mũi chân, ngẩng đầu hôn lên.


      Kỷ Niệm Sơ dán lên môi , đôi con ngươi ướt át nhìn , cặp mắt kia vừa ôn nhu vừa xinh đẹp có hơi nước trào ra.


      cảm giác được bàn tay bóp chặt buông lỏng ra chút, khí nhè bay vào trong cổ họng, ho sặc sụa đến phát run, còn có chút ho khan.


      Bùi Lương Thành nếm được vị nước mắt kia, mằn mặn, lạnh lạnh, nghe tiếng ho mỏng manh, như là ở trong mộng tỉnh lại, đột nhiên tỉnh táo, nhanh chóng buông tay, máu tươi trong ánh mắt cũng ít chút.


      lượng khí dũng mãnh bay vào yết hầu, Kỷ Niệm Sơ ngồi xổm xuống, càng ho kịch liệt hơn, cổ mau tanh tưởi muốn trào ra, sợ bị thấy, mạnh mẽ nuốt xuống.


      Yết hầu nóng rát, đau như muốn bốc khói, nước mắt chảy ròng, ho như muốn móc phổi ra.


      Bùi Lương Thành lui về phía sau hai bước, cúi đầu thể tin tưởng được nhìn bàn tay mình, trong mắt còn thấy máu, lẩm bẩm , “ làm em bị thương.”


      Kỷ Niệm Sơ thất tha thất thểu đứng dậy, tựa hồ có chút đứng vững, nhưng vẫn gian nan đến trước mặt ôm lấy , giọng xíu cơ hồ nghe thấy, dán ở bên tai thấp giọng , “Thành Thành, đừng lo lắng, có việc gì, em , vĩnh viễn rời xa .”


      “Chúng ta uống thuốc được , thực xin lỗi, là hôm nay em quên nhắc uống thuốc…”


      Kỷ Niệm Sơ ôm , cảm giác bàn tay có gì đó cộm cộm, đôi tay ôm thu tay lại giơ lên trước mặt, trong nháy mắt liền thấy tay mình có chiếc nhẫn bạch kim.


      cái nhẫn màu bạc , trước khi ngủ thấy, sao bây giờ lại xuất tay mình.


      Nhẫn này chắc trong lúc ngủ lén mang lên, có phải cầu hôn với mình hay ?


      Ban ngày mới nhắc tới đề tài kết hôn, còn đời này của mình chỉ có thể gả cho .


      Trong lòng đột nhiên chấn động, chấn động tới mức trong lòng hơi đau, toàn thân đều bị loại cảm xúc chua xót lấp đầy, nước mắt càng rơi thêm mãnh liệt.


      Bùi Lương Thành đứng ở đó, giống như bình thường tới ôm lấy , càng mở miệng lời, đôi tay rũ xuống, vẫn nhúc nhích, hề tức giận.


      rũ mi mắt xuống, nửa ngày, đẩy tóc ra sau cổ, cần cổ trắng nõn lưu lại vòng đỏ sậm, cho dù là dưới ánh đèn, ràng như cũ, ánh mắt cứng lại, đẩy ra.


      làm bị thương…


      Sao có thể làm bị thương chứ?


      đáng chết.


      Bùi Lương Thành cúi đầu, nhìn đôi tay của mình, hận thể đem nó chém đứt.


      Kỷ Niệm Sơ muốn chuyện với , lại phát mình được lời nào, trong lòng thầm nôn nóng, hôm nay chơi vui, nhất định quên uống thuốc, nhưng biết Bùi Lương Thành để thuốc ở đâu.


      Đây cũng phải ở nhà, còn ở khách sạn, căn bản biết phải làm sao mới được, bây giờ câu cũng nên lời, giọng cùng thất thanh giống nhau, nóng rát đau.


      hoang mang lo sợ xoay người lục giỏ sách mang tới tìm thuốc, lăn qua lộn lại lâu, mới rốt cuộc thấy hộp thuốc ở dưới đống văn kiện cùng cuốn sách, run tay lấy hai viện, lại mở chai nước ở đầu giường đưa cho .


      Bùi Lương Thành tiếp nhận nuốt vào, kỷ Niệm Sơ thấy nuốt xong, lúc này mới thở dài nhõm hơi, chỉ yết hầu của mình, lại cầm điện thoại đánh vài chữ, đưa màn hình điện thoại qua cho xem.
      OoAnOo, Red RubyTiểu Ly 1111 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :