1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cuộc Sống Thường Ngày Của Ảnh Đế Sau Khi Kết Hôn- Thời Hòe Tự ( Update Chương 27)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. windytales_1001

      windytales_1001 Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      709
      Bạn tiểu tam lần đầu lên sàn , mời các bạn tiếp tục xem diễn~:-*:-*

      Chương 08: Vân Đóa

      Bộ phim "Thiên Cơ" được sắp xếp quay ngay tại trường quay ở Bắc Kinh. Mặc dù quá trình quay phim khép kín, nhưng vẫn thể ngăn nổi số phóng viên thần thông quảng đại cải trang trà trộn vào được.

      Hai người vừa xuống xe, Lục Đình Xuyên liền nhanh chóng phát ra ống kính máy ảnh ở tòa nhà cách đó xa.

      Hạ Thời cười bất đắc dĩ, " Như thế này chúng ta lại phải lên bản tin rồi."

      Lục Đình Xuyên nhún vai, thái độ thờ ơ. Hạ Thời biết gì hơn, " biết sao? tại mạng đều chế nhạo chúng ta là cặp vợ chồng hot nhất showbiz đó!"

      cũng đúng, kể từ khi Hạ Thời về nước mối quan hệ của hai luôn được đặt ở tiêu đề các báo, sau đó là tin hot hơn nửa tháng nay ở lễ trao giải Mic vàng. dễ dàng gì để tin tức về họ nguội bớt, tin khi hai người mang theo Huyên Huyên xem nhà trẻ bị chụp lại tiếp tục bị đưa lên đầu các trang báo. Giờ lại đến hôm nay...

      Lục Đình Xuyên bật cười, "Em quan tâm bọn họ làm gì, chẳng lẽ bởi vì bị chụp ảnh mà chúng ta ra khỏi nhà nữa luôn sao?"

      Hạ Thời liếc cái, chớp mắt đến khu vực quay phim, đạo diễn Trương và mọi người cùng nhau ra nghênh đón. Đạo diễn Trương vô cùng nhiệt tình, mở miệng là gọi "Tiểu Hạ", " trách Đình Xuyên muốn giấu như vậy, người so với truyền hình còn xinh đẹp hơn, Đình Xuyên à, cậu chính là sợ khoe ra bị người khác cướp mất có phải !"

      Hạ Thời phì cười, " Đạo diễn Trương khen quá lời rồi ạ."

      Lục Đình Xuyên cũng phản bác, nhưng Lục Huyên được ba ôm trong tay lại vui chút nào , "Mẹ là của cháu, người khác đều thể cướp được!"

      Mọi người thoáng ngạc nhiên, rồi tất cả đều bật cười cách bất ngờ.

      đoàn người liền chen chúc lũ lượt kéo nhau đến.

      "Đây là tiểu công tử nhà lão Lục phải . bạn này đáng quá ."

      " Trông đẹp trai quá, đúng cùng khuôn với lão Lục đúc ra ."

      " Sau này lớn lên nhất định thành đại soái ca."

      ...

      Lục Huyên khóe miệng khẽ nhấc rồi cười rộ lên, đầu chôn chặt trong lòng Lục Đình Xuyên, chỉ để lộ ra bên gò má và lỗ tai đỏ bừng. Lục Đình Xuyên cười giải thích, "Mọi người khoa trương quá rồi, thằng bé xấu hổ đó."

      Mọi người lại được trận cười to. Hạ Thời theo Lục Đình Xuyên cùng chào hỏi mọi người trong đoàn làm phim, trong đó còn có người quen, là Vân Đóa.

      " Thầy Lục, Hạ."


      “Thầy/” là cách gọi phổ biến nhất trong giới giải trí, quá thân cận, cũng có vẻ xa cách. Bất luận là trong trường hợp nào cũng đều thích hợp. Công việc của Hạ Thời mặc dù là ở hậu trường, nhưng cũng là trong giới giải trí. Dựa theo quy tắc trong giới gọi tiếng " "cũng là bình thường, nhưng lời này lại là Vân Đóa ra nên Hạ Thời có chút sững sờ, ngẩng đầu nhìn Lục Đình Xuyên. Lục Đình Xuyên dùng biểu cảm ngầm gợi ý chút, Hạ Thời liền hiểu .

      Những nhân vật quan trọng đều đến, Hạ Thời mang bánh ngọt chuẩn bị trước ra mời, Lục Huyên xung phong nhận mang bánh mời từng người , có gì bất ngờ khi bé nhận được rất nhiều lời khen "ngoan quá" "rất hiểu chuyện".

      Dựa vào vị trí của mình nên Lục Đình Xuyên có phòng nghỉ riêng . Hôm nay cảnh quay của là vào buổi chiều, tại mới vừa qua giờ ăn cơm trưa, vẫn còn rất sớm. Nhưng “ Thiên Cơ” là concept phim cổ trang có thêm các yếu tố huyền ảo, cầu hoá trang cao, thời gian hóa trang cũng lâu. Lục Đình Xuyên tới phòng hoá trang bên cạnh, Hạ Thời và Lục Huyên ngồi nghỉ ngơi trong phòng nghỉ.

      Lục Huyên lấy làm lạ hỏi: "Vì sao phải gọi là dì ạ, sao lại thể gọi ạ?"

      Hạ Thời nhẫn nại giải thích, "Bởi vì muốn để cho người khác biết quan hệ của ba con và ."

      "Vì sao ạ?"

      "Bởi vì ba con quá giỏi. Nếu mọi người biết quan hệ của con và ba con như vậy , dù con cũng rất giỏi , nhưng là người khác cho là đó là do có ba con giúp đỡ."

      Lục Huyên cau mày nghiêng đầu hiểu.

      Hạ Thời bế con lên ôm ở đùi, " Con còn nhớ lần thi làm thủ công ở nhà trẻ khi còn ở bên Mĩ ? giáo sắp xếp con cùng nhóm với bạn mập nữa, để hai con cùng phối hợp hoàn thành. Nhưng bạn mập rất thảnh thơi, gấp máy bay giấy đều là con gấp rất đẹp, nhưng vẫn có rất nhiều bạn cho rằng đó là do bạn mập giúp con làm có phải nào? Bởi vì bạn mập lớn hơn con tuổi, nên thông thường gấp giấy thủ công cũng giỏi hơn con!"

      Lục Huyên đồng cảm sâu sắc, liên tục gật đầu, "Cho nên là bởi vì ba mạnh mẽ hơn , nên nếu người khác biết quan hệ của ba và , như vậy mọi người liền cảm thấy đều là do ba giúp có phải ạ?"

      Hạ Thời véo mũi Lục Huyên cái, "Đúng vậy! Huyên Huyên giỏi quá!"

      Lục Đình Xuyên đẩy cửa vào, " gì đó?"

      " đến Vân Đóa."

      Lục Đình Xuyên "Ừ" tiếng, " Phân cảnh của con bé cần quay lại cũng chỉ có hai ba cảnh, hai ngày trước cũng quay xong rồi. Nhưng nó vẫn rất nỗ lực, mấy ngày nay đều ở lại trường quay lấy kinh nghiệm. Có điều là do nó thiếu chút thiên phú."

      Hạ Thời sửng sốt, " ấy học về thời trang rất khá, trước đây cũng từng thực tập ở trong năm tạp chí thời trang lớn nhất nước, em nghe tạp chí bên đó đánh giá ấy rất tốt, trước đó còn muốn giữ ấy lại làm việc. Nhưng ấy từ chối sau đó lại ra nhập ngành giải trí."

      Lục Đình Xuyên nhún vai, "Đóng phim đôi khi phải là em cứ nỗ lực là có thể làm được . Con bé nếu ở lại tạp chí đó làm, triển vọng phát triển tốt hơn so với bây giờ. Nhưng chính nó muốn con đường này, nên cũng tiện nhiều lời.Dì đề cập đến việc này rồi, cũng thể từ chối được. Coi như nể mặt dì và ba ."

      Hạ Thời gật đầu. Tuy là em, nhưng cuối cùng cũng thân thiết .

      Năm ấy Lục Đình Xuyên mới mười tuổi,sau khi cha mẹ ly dị sống cùng mẹ. Đến năm học cấp 3, mẹ qua đời, Lục Đình Xuyên được Lục Cảnh Sơn đón về. Lúc đó Lục Cảnh Sơn tái hôn, Vân Đóa là theo mẹ Vương Cầm đến ở cùng. Quan hệ của Lục Đình Xuyên cùng mẹ kế và em kế, thậm chí cùng cha đẻ Lục Cảnh Sơn đều vô cùng lạnh nhạt.

      Nhưng con người dần lớn lên, dường như khi tuổi tác lớn hơn, bản thân cũng làm cha, dần dần cũng hiểu ra tấm lòng con của người cha nghiêm khắc, mà bỏ lòng tự trọng xoa dịu mối quan hệ phụ tử, cha con đâu có phải kẻ thù, cho cùng vẫn là con trai ruột của Lục Cảnh Sơn. Cha con hòa hợp trở lại. Tuy nhiên quan hệ của Lục Đình Xuyên với hai người Vương Cầm và Vân Đóa mặc dù coi như hòa hợp, nhưng cuối cùng vẫn thiếu huyết thống tình thân.

      Cốc cốc cốc.

      Tiếng gõ cửa vang lên, người đến là Vân Đóa.Ở đây có người ngoài ,nên Lục Huyên ngoan ngoãn chào tiếng . Hạ Thời đứng dậy đón Vân Đóa tiến vào, "Cũng rất lâu rồi gặp em. Chị trở về được thời gian rồi, cùng Đình Xuyên về nhà ba lần, nhưng đều gặp được em."

      "Em bước chân vào giới giải trí chưa được bao lâu, cũng phải là được đào tạo chuyên ngành chính quy, nên dù sao cũng phải nỗ lực nhiều hơn so với người khác chút. Thời gian này em vừa đồng ý tham gia phim truyền hình,nên công tác chuẩn bị trước tương đối bận." Vân Đóa tươi cười điềm tĩnh, hiểu sao lại làm Hạ Thời cảm thấy mang theo chút xa cách.

      Vì gặp mặt nhau nhiều lắm, quan hệ vốn cũng tốt là bao, nên Hạ Thời cũng để ý. Vân Đóa liền quay sang chuyện với Lục Đình Xuyên.

      ", em vừa mới xem chị Lệ Lệ diễn cảnh trước khi chết, em cảm thấy chị Lệ Lệ hẳn là có thể diễn tốt nữa kia. Em vừa nhận kịch bản “ Chuyện lạ về quái”, tháng sau là bắt đầu quay rồi .Trong phim cũng có cảnh tương tự, bây giờ có thời gian ?"

      Đây ràng là ý muốn xin được chỉ bảo. Lục Đình Xuyên liếc nhìn Hạ Thời cái, Hạ Thời liền gật đầu.

      Cử chỉ đó lọt vào mắt Vân Đoa lại biến thành tia khó chịu, nhưng thấy Lục Đình Xuyên đồng ý rồi, nhìn Hạ Thời cái, rồi cười ra.

      Lục Đình Xuyên diễn xuất rất có tài, tác phẩm đầu tiên khi ra mắt của giúp đạo diễn Quách Lâm trở nên nổi tiếng. Dù tham gia đóng bất cứ bộ phim nào, đều có thể nhập vai trong nháy mắt, tất cả những thứ bên ngoài khác đều hóa hư vô.

      Hạ Thời nhìn thay đổi biểu cảm nhanh chóng, mặc dù hóa trang, nhưng trang phục diễn còn chưa thay, cũng đường đường là đấng cửu ngũ chí tôn, uy nghiêm lẫm liệt. Thậm chí Lục Huyên cũng phát hoảng, nắm chặt góc áo Hạ Thời, hai con mắt kinh ngạc lại tò mò theo phía sau Hạ Thời thăm dò, xem chớp mắt, bị cuốn hút sâu vào vào bộ phim.

      Hạ Thời nghĩ, đây có lẽ là cái gọi là kĩ năng diễn xuất.

      Mà đối lập với Lục Đình Xuyên là Vân Đóa hiển nhiên là diễn xuất yếu hơn rất nhiều .Cũng may là lối diễn của Lục Đình Xuyên cũng phải theo hình thức áp chế, mà là theo hình thức dẫn đường , cố gắng giúp Vân Đóa hóa thân vào nhân vật trong phim.

      Hai người người đóng là đế vương và người là quý nhân. Quý nhân vì đế vương mà phải trả giá cả đời, cuối cùng chết vì chắn đao cho đế vương. Đế vương lúc này mới nhận ra ân nhân cứu mạng mình khi còn tâm tâm niệm niệm là quý nhân, chứ phải là hoàng hậu người mà vẫn cho là như vậy.

      Câu chuyện này cũng phải là nội dung chính của bộ phim, chỉ có thể xem như là tập trong bộ phim thôi, Lục Đình Xuyên cũng phải là người đóng vai đế vương, mà là vị thiếu gia bị đế vương giết hại cả nhà, vì báo thù mà đến.

      Tình huống tuy là như vậy, nhưng Lục Đình Xuyên đối với lời thoại và tâm trạng của đế vương vẫn nắm bắt vô cùng chuẩn xác, dễ dàng xử lí.

      Vân Đóa ngã vào lòng Lục Đình Xuyên , ánh mắt chân thành tha thiết, tràn ngập tình , tim Hạ Thời khẽ nhảy lên, tâm tư trăm chuyển ngàn hồi, nháy mắt lên rất nhiều suy nghĩ.

      Đều là diễn xuất, nhưng kỹ thuật diễn của Lục Đình Xuyên tốt hơn Vân Đóa, ánh mắt nhìn về phía Vân Đóa cũng có tình , nhưng Hạ Thời lại thấy đó là do Lục Đình Xuyên nhập vai diễn . Mà ánh mắt của Vân Đóa giống như vậy.

      quá mức nhạy cảm? Hay là...

      "Ba tuyệt quá!"

      Tiếng Lục Huyên trầm trồ khen ngợi liền kéo tâm trí Hạ Thời trở lại, lúc này mới phát hai người diễn xong. Hạ Thời tiến lên cười : " Vân Đóa, em có nghĩ tới việc tham gia khóa đào tạo ? giờ các khóa đào tạo cũng thiếu, mời đến giảng dạy cũng đều là giáo sư từ top 3 các trường đào tạo điện ảnh, thậm chí còn có số lão tiền bối trong giới giải trí nữa."

      Vân Đóa sửng sốt, hai tay khẽ run lên, giây lát lại khôi phục như thường, " tại người đại diện sắp xếp lịch trình của em tương đối bận rộn , nếu muốn đăng kí khóa đào tạo có thể có chút tiện cho lắm."

      Lục Đình Xuyên tiếp lời, "Chuyện này thành vấn đề, chuyện với Ngụy Lâm. Hạ Hạ phải là có lý.Tham gia khóa đào tạo, vừa có thể học diễn xuất cách có hệ thống,mà cũng có thể quen biết thêm số người trong giới giải trí. Như vậy đối với em rất tốt. thể cứ mỗi lần em biết diễn như thế nào đều tới hỏi được? Công việc của cũng bận."

      Câu cuối cùng mang ý từ chối. Vân Đóa hai tay nhanh chóng nắm chặt lấy kịch bản trong tay, hít sâu hơi, dễ dàng lấy lại bình tĩnh trong lời và biểu cảm, "Em biết rồi. Cám ơn ."

      Từ trong phòng nghỉ ra, Vân Đóa cắn chặt môi dưới, giờ mới có thể nhìn ra được nỗ lực nhẫn nhịn của lúc trước, lòng bàn tay lạnh toát,ánh mắt lóe lên.

      Vì sao chứ! cứ nghĩ rằng bọn họ ở chung ít mà xa cách nhiều, tình cảm sớm muộn gì cũng xảy ra vấn đề. Nên liền tham gia diễn xuất, trong lúc này cùng có lý tưởng giống nhau, niềm tin giống nhau, có thể trở nên gần gũi.

      Tuy nhiên, mọi thứ đời này lại tốt như người ta mong muốn.

      Hạ Thời trở lại, ta trở lại, ta trở lại rồi!
      Jenny Hoàng, hangcao, Viclu52021 others thích bài này.

    2. windytales_1001

      windytales_1001 Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      709
      Mình vừa ấn nhầm đăng 2 lần ~=.=~ Xin lỗi cả nhà vì bất tiện này hi~

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Ba Tiểu tam nghi sao cóc ghe ma doi so voi thien Nga, ga ma so phuong hoang.
      windytales_1001 thích bài này.

    4. windytales_1001

      windytales_1001 Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      709
      @Chris mấy bạn tiểu tam cứ hay bị atsm thoy... chậc chậc. Sai quá là sai~
      Đoan Mộc Liên ĐìnhChris thích bài này.

    5. windytales_1001

      windytales_1001 Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      709
      Chương 09: Đóng phim

      Lục Đình Xuyên nhìn Hạ Thời hỏi, "Sao vậy?"

      Dù thế nào cũng là vợ chồng, lại còn là vợ chồng hai kiếp rồi, dù Hạ Thời ra, nhưng Lục Đình Xuyên vẫn có thể cảm nhận được cảm xúc của .

      “Em nghĩ là em biết lý do tại sao Vân Đóa lại từ bỏ ngành thời trang mà ấy thích để bước chân vào giới showbiz rồi, và cũng biết tại sao ấy còn phân cảnh nào phải quay nhưng vẫn đều đặn hàng ngày đúng giờ đến đây rồi.”

      Hạ Thời nghiêng đầu, nở nụ cười tinh quái.

      Lục Đình Xuyên thoáng ngạc nhiên, biểu cảm của Hạ Thời ràng như vậy, chẳng lẽ còn hiểu? Quay ra xoa đầu Lục Huyên rồi "Con ra ngoài tìm Tiểu Dương chơi ."

      Lục Huyên quẹt miệng, thở dài tiếng, nhìn như ông cụ non cất tiếng phàn nàn: "Lại muốn thầm nữa sao, sao ba mẹ có lắm chuyện để thầm với nhau vậy."

      Mặc dù miệng thế, nhưng người vẫn ngoan ngoãn ra ngoài cửa.

      Hạ Thời phì cười.

      Lục Đình Xuyên nhíu mày, "Em định ấy thích sao?"

      Đôi mắt Hạ Thời khẽ đảo qua, "Phụ nữ vô cùng nhạy cảm với tình địch của mình, chính ánh mắt ấy bán đứng bản thân mình. Đương nhiên cũng có thể là em quá nhạy cảm rồi."

      Lục Đình Xuyên đương nhiên cảm thấy Hạ Thời sai, nhưng trong thâm tâm lại vô cùng kinh ngạc, kiếp trước cũng xảy ra chuyện này. Tuy nhiên kiếp trước quan hệ của với mọi người trong nhà tốt, cũng gặp Vân Đóa nhiều, Vân Đóa cũng ở lại nhà xuất bản tạp chí làm việc chứ hề tiến thân vào giới giải trí. Cho nên...

      "Nhưng mà bọn em mà."

      Hạ Thời lắc đầu, "Có phải là em ruột đâu."

      " phải ruột thịt, nhưng cũng là em. Chỉ cần còn ngày ba và dì ly hôn, ấy vẫn là em. phương diện luật pháp là như vậy. Có quan hệ họ hàng thể kết hôn được."

      Hạ Thời nhướng mày, " Thế ý là nếu có thể kết hôn thành vấn đề đúng ?"

      Lục Đình Xuyên nghẹn lời, cảm thấy chính mình sai rồi, vội vàng giơ tay hàng, thành khẩn nhận sai cam đoan."Từ nay về sau cố gắng gặp mặt ấy, cũng tránh tiếp xúc nhiều với ấy. xử lí chuyện này thỏa đáng vì ba và dì mà bị ảnh hưởng."

      Hạ Thời "ừm ừm" hai tiếng, coi như cho qua cửa này.

      Hai người ra ngoài, liền nhìn thấy Lục Huyên dùng ánh mắt như fan cuồng nhìn Đào Tử Khiêm, theo sau mông cậu, tay níu chặt góc áo của Đào Tử Khiêm, " Đào, cho em chơi chút . Cho em chơi chút xíu thôi cũng được!"

      Đào Tử Khiêm vừa ra mắt được ba năm, hai năm trước chỉ là kẻ vô danh tiểu tốt được biết đến, đầu năm nay sau khi nhận đóng vai nam phụ thâm tình trong bộ phim tiên hiệp đánh bật sức hút của cả nam chính , sau đó liền trở thành hạc giữa bầy gà, fan hâm mộ tăng vọt từ vài chục nghìn người lên đến vài trăm nghìn. Lần này cậu được mời đến là để tiếp nhận vai diễn của nam diễn viên sử dụng ma túy bị phát trước đây.

      Vì tuổi tác cậu lớn, bản thân thỉnh thoảng vẫn còn có chút tính khí trẻ con,làm sao có thể biết cách dỗ dành trẻ được? Đối mặt với Lục Huyên là chân tay luống cuống, thấy Lục Đình Xuyên và Hạ Thời đến, liền thở phào nhõm, có cảm giác như vừa trút được gánh nặng.

      Lục Đình Xuyên kéo Lục Huyên lại, "Lại nghịch ngợm ! còn làm việc, chúng ta thể quấy rầy ấy thế đâu."

      Đào Tử Khiêm có chút ngượng ngùng , " có gì đâu thầy Lục .Huyên Huyên rất ngoan, quấy rầy gì đâu. Có điều cậu bé hình như rất hứng thú với dây cáp treo phải."

      Trợ lý Tiểu Tương tiếp: " Lục, Huyên Huyên nhìn thấy thầy Đào treo mình dây cáp bay tới bay lui , tư thế hiên ngang oai hùng, xem đến chớp mắt đó."

      "Ba ba!" Lục Huyên túm lấy cánh tay của Lục Đình Xuyên, hai mắt ngập nước nhìn , tràn ngập chờ mong.

      Lục Đình Xuyên quay đầu nhìn về phía Hạ Thời, Hạ Thời lắc đầu, " được, rất nguy hiểm ."

      Lục Đình Xuyên nhìn Lục Huyên nhún vai, "Ba cũng hết cách rồi."

      Lục Huyên nhanh chóng thay đổi mục tiêu, nháy mắt liền bám lấy Hạ Thời làm nũng , bộ dạng vô cùng đáng thương khiến tim Hạ Thời cũng nhanh chóng tan ra.

      "Những đồ đạc này là để dùng trong công việc của ba con và các , phải là dùng để chơi đâu. Con xem, dây cáp này là do các chú trong đoàn làm phim dùng để đảm bảo an toàn cho ba con, bọn họ rất vất vả chuẩn bị đúng nào? Huyên Huyên vì muốn thỏa mãn lòng hiếu kì bé của bản thân mà nhẫn tâm làm mọi người chịu vất vả thêm lần nữa sao?"

      Lục Huyên cúi đầu, tuy rằng trong lòng có hơi thất vọng, nhưng cũng quên liếc mắt nhìn mọi người trong nhóm đạo cụ bận rộn công việc, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý nghe lời Hạ Thời, " Thế con chơi nữa vậy."

      Hạ Thời thưởng cho bé cái hôn kêu rồi khen ngợi: "Huyên Huyên giỏi quá!"

      Trương Hoài nghe tiếng mà đến, nghe xong chuyện mắt sáng lên, nhìn Lục Đình Xuyên cái, kéo sang bên, "Thương lượng với cậu chuyện này. Chút nữa cậu cho Huyên Huyên ra diễn có được ?"

      Lục Đình Xuyên sửng sốt, " phải là chọn Hà Hạo rồi sao?"

      Hà Hạo là ngôi sao nhí, mới sáu tuổi, cũng tham gia diễn xuất trong vài bộ phim, đối với kỹ năng diễn xuất của trẻ con mà cũng khá tốt.

      "Vừa rồi mẹ Hà Hạo gọi điện thoại đến báo Hà Hạo bị viêm ruột thừa cấp tính phải nhập viện. Cậu xem vốn sắp xếp lịch diễn xong rồi, đợi bé xuất viện lại kéo dài thêm vài ngày nữa. Hơn nữa dù sao cũng vẫn là trẻ con, cho dù có xuất viện nữa, cũng phải cho con người ta nghỉ ngơi thời gian chứ, lập tức cho bé diễn lại làm sao được."

      Lục Đình Xuyên hiểu . Bộ phim này coi như thay đổi bất ngờ. Số phân cảnh cần quay lại nhiều lắm, nhưng lịch trình của các diễn viên cũng dễ sắp xếp. Chỉ có thể quay trong thời gian mấy ngày này thôi. Để lỡ mất thời gian này,về sau các diễn viên khác rất khó phối hợp được với nhau.Hơn nữa vì bộ phim quay lại, nên bội chi thêm rất nhiều tiền, chậm trễ thêm ngày,cũng làm chi phí của đoàn làm phim tăng lên ít.

      Trương Hoài ngừng thuyết phục , "Chúng ta quen biết nhau nhiều năm như vậy , coi như cậu giúp tôi lần này . Cậu yên tâm, tiền cát xê tôi tuyệt đối bạc đãi cậu."

      Lục Đình Xuyên cười khổ, " phải là vấn đề tiền bạc."

      "Tôi đương nhiên biết phải là vấn đề tiền bạc.Cậu thiếu chút tiền này, nhưng tôi cũng thể để cậu bị thiệt thòi được."

      " tìm được diễn viên khác hay sao?"

      Trương Hoài thở dài, "Thời gian rất gấp, tôi dùng rất nhiều mối quan hệ mới thuê lại được trường quay này, nhưng cũng hơn được mấy hôm, nhiều nhất là năm ngày sau phải tháo rỡ toàn bộ để nhường chỗ cho đoàn làm phim khác rồi. tại cậu bảo tôi đâu để tìm diễn viên nhí thích hợp đây."

      "Đạo diễn Trương, đây là tác phẩm lớn của ông, Huyên Huyên lại chưa diễn xuất bao giờ, tôi sợ đến lúc đó ngược lại làm hỏng việc của ông mất."

      Trương Hoài vừa nghe đến diễn xuất, lông mày liền giãn ra, "Ai mà chả có lần đầu tiên. đứa bé có thể làm hỏng việc gì được. Mọi người đều tương đối khoan dung cho diễn xuất của các diễn viên nhí, đeo bám chỉ trích kĩ năng diễn xuất của đứa trẻ năm sáu tuổi đâu . Hơn nữa, thành tôi tìm Huyên Huyên đến diễn cũng vì có chút tính toán riêng. Cậu biết đó, bộ phim này của tôi là bộ phim thương mại, chứ phải là phim mang tính nghệ thuật. Đầu tư lớn, tỷ lệ lợi nhuận thu về cũng phải lớn. Cả gia đình cậu bây giờ đều rất nổi tiếng đó."

      " Đạo diễn Trương, ông đúng là tính toán tỉ mỉ mà!Cả chuyện này mà ông cũng tính được!" Lục Đình Xuyên bật cười, quay đầu nhìn Hạ Thời, "Chúng ta thương lượng chút."

      ********

      " cho Huyên Huyên đóng phim sao?" Trong nháy mắt đầu óc Hạ Thời có chút mơ hồ.

      Lục Đình Xuyên giải thích : "Vai diễn này là nhân vật của lúc còn . Đạo diễn Trương cũng hết cách rồi. Những cảnh quay này vốn là do Hà Hạo quay xong hết. Nhưng rồi diễn viên diễn cùng cậu bé ở những cảnh này lại xảy ra chuyện, nên toàn bộ phải làm lại. Cũng may phân cảnh của nhân vật lúc này cũng nhiều lắm, những diễn viên diễn cùng cũng đều có mặt.Theo kịch bản chỉ có năm cảnh thôi. Đạo diễn Trương nếu Huyên Huyên thích ứng được có thể theo kế hoạch đó quay lại. Nếu thích ứng được cũng có thể giảm bớt hai cảnh."

      Hạ Thời có chút khó xử, "Nhưng Huyên Huyên còn quá."

      Lục Đình Xuyên đương nhiên là hiểu ý , "Như thế này cũng phải là cho con tiến thân vào giới giải trí. Coi như cho con chơi đùa vui vẻ chút thôi. Hướng phát triển sau này có bước vào giới showbiz hay đợi con lớn lên tự mình lựa chọn."

      Theo cách của Lục Đình Xuyên, nếu đồng ý đạo diễn Trương bên kia tìm người thêm lần nữa rất vất vả. Nhìn Lục Huyên mắt sáng lấp lánh hận thể ngay lập tức đồng ý,Hạ Thời cũng khó ra lời từ chối, chỉ có thể trịnh trọng ôm lấy Lục Huyên hỏi , "Con cho mẹ nghe, con đồng ý tham gia sao?"

      Dường như Lục Huyên chỉ chờ giây phút này, gật đầu như giã tỏi, "Đồng ý, đồng ý ạ!"

      Hạ Thời nhíu mày, "Đóng phim cũng phải như con tưởng tượng cứ bay tới bay lui chơi đâu.Hơn nửa ngày nay con nhìn người khác đóng phim rồi đó, con xem, phải đọc lời kịch, phải biểu cảm, phải nhìn vào máy quay, còn phải thực rất nhiều động tác, rất vất vả. Nếu con đồng ý, ba mẹ miễn cưỡng con. Nhưng là nếu con đồng ý rồi, sau này được vất vả, dù có như thế nào cũng được cáu kỉnh làm dở dang rồi bỏ làm nữa. Cũng giống như lúc trước con học đàn piano đó. Là do chính con chọn , như vậy bất luận sau này có gặp khó khăn gì, con cũng đều phải kiên trì đến cùng."

      Thấy Lục Huyên muốn gật đầu, Hạ Thời lại : " cần quyết định vội vàng, con tự suy nghĩ , suy nghĩ cẩn thận chút, nghĩ xong rồi cho mẹ biết."

      Lục Huyên trầm tư lát, ngẩng đầu nhìn về phía Lục Đình Xuyên, "Ba có thể dạy con ?"

      "Có thể. Ba đương nhiên có thể dạy con rồi."

      Lục Huyên nhìn Hạ Thời nghĩ chút, sau đó kéo tay Hạ Thời thủ thỉ : "Mẹ cũng ở bên con có phải ?"

      Hạ Thời cười, "Ừ. Mẹ mỗi ngày đều đều đến cùng con."

      Khuôn mặt của Lục Huyên rạng rỡ hẳn lên, "Mẹ,con đồng ý!"

      Khóe miệng Lục Đình Xuyên cũng cong lên, thế này về sau cũng cần phải hao tâm tổn trí tìm đủ các loại lý do thuyết phục, mỗi ngày Hạ Thời cũng vẫn nhất định đến trường quay cùng rồi. Tuy rằng lúc trước hai người cũng thường xuyên bị chia cắt , ở chung ít mà xa cách nhiều. Nhưng trong khoảng thời gian này cả ngày dài bên nhau, Lục Đình Xuyên lại càng muốn xa rời , hận thể ngày nào cũng dính lấy nhau như vậy, nửa phút tách rời cũng chịu nổi.

      Tèn tén ten, giờ cả nhà Lục đều vào showbiz hết rồi. Ta ra nhập fanclub của Huyên Huyên đây ~:037::037::037:
      Jenny Hoàng, hangcao, Viclu52017 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :