1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cuộc Sống Thường Ngày Của Ảnh Đế Sau Khi Kết Hôn- Thời Hòe Tự ( Update Chương 27)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. windytales_1001

      windytales_1001 Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      709
      Edit có đoạn H mà suýt xịt máu mũi các nàng ạ~:xitmau::xitmau::xitmau:

      Chương 25.3


      [ Mùa hạ kéo dài ]: Tình cờ gặp gỡ ở Disney Mall, nữ thần siêu đẹp, tính cách cũng siêu nice ! Cùng chụp ảnh chung với nữ thần và tiểu thiếu gia, nữ thần ký tặng, tên của tiểu thiếu gia nhiều nét quá, nên ký bằng tên tiếng . He he, đáng chú ý hơn là bức ảnh này là do nam thần đích thân chụp cho mình đó~ Mọi người có ghen tị ? PS: Suỵt, lén cho mọi người biết bí mật này , nam thần và nữ thần xem đồ cho trẻ con đó, là đồ cho con , ta còn nghe trộm được tiểu thiếu gia là em gì đó. Cho nên... Mọi người tự hiểu nhá [ che miệng cười ][ ảnh chụp ]

      Vi vi mím môi cười trộm, nàng chỉ đăng ảnh chụp chung với nam thần và nữ thần, mà còn đăng ảnh nữ thần tự tay ký tặng lên ảnh, tạo thành khung hình gồm bốn ô vuông.

      Hừm, tệ, là cố ý đó, chính là đắc ý khoe khoang đó! Phải biết rằng, cho tới bây giờ, chưa ai có thể chụp ảnh cùng nữ thần tiểu thiếu gia, là người đầu tiên, cũng là người đầu tiên được nam thần chụp ảnh cho đó!

      "Mẹ kiếp, chủ thớt đến để lôi kéo thù hận phải ! Mối hận này thực là MAX lắm đó!"

      "Hai ngày nay là ngày gì vậy, tại sao liên tục bị bạo kích như vậy!"

      "Bổn đại tiên bấm tay tính toán, hai ngày này FA nên online weibo làm gì cả!"

      "Vậy nên , là sắp sinh tiểu công chúa sao?"

      "Cái kia, tuy rằng mình muốn đả kích mọi người, nhưng vẫn muốn nhắc nhở chút, dù nữ thần có mang thai, nhưng mọi người làm sao biết đó nhất định là tiểu công chúa vậy!"

      "Ta cá 5 tệ , nhất định là tiểu công chúa!"

      "Xin hãy hưởng ứng chính sách sinh con thứ hai của đất nước, làm người tiên phong dẫn đường của thời đại mới!"

      "Hẹn gặp lại mọi người, ta đầu thai đây, hi vọng còn kịp!"

      "Chào mọi người, ta dùng cỗ máy thời gian từ tương lai trở về đây, là vì để cho mọi người biết vợ của ta sắp được sinh ra, nhạc mẫu đại nhân nỗ lực trong phòng sinh, nhạc phụ đại nhân lo lắng sốt vó ngoài cửa!"

      "Lầu biết xấu hổ sao!"

      " biết xấu hổ +1 like "

      "+2 like "

      "+10086 like!"

      "Chờ chút! Nam thần nữ thần cùng tiểu thiếu gia ở Disney Orlando à ?"

      "Vì sao cả thế giới này đều ngẫu nhiên gặp nam thần nữ thần diễn trò đương ân ái, giờ ta sang Disney có còn kịp ?"

      Đáp án đương nhiên là... kịp rồi!

      Các fan trong nước vừa ăn cẩu lương vừa điên cuồng than thở, khi mà các fan lưu học sinh ở Bắc Mĩ thậm chí còn lên kế hoạch đến Orlando để có cơ hội “ tình cờ” gặp gỡ, Hạ Thời cùng Lục Đình Xuyên mang theo Lục Huyên đến Philadelphia.

      Hạ Thời sống cùng với gia đình nhiều năm. Ba mẹ đều định cư ở bên này.

      Ba Hạ những năm trước đó làm việc cho doanh nghiệp nước ngoài, sau này vì thay đổi vị trí công tác, nên được điều sang Mỹ, vốn định sau hai năm về nước, nhưng sau này Hạ Thời ở trong nước lại xảy ra chuyện, di cư sang Mỹ, nên cũng giữ ý định này nữa, cả nhà hoàn toàn ở lại Mỹ định cư. giờ ba Hạ về hưu , mở quán cà phê lớn ở Philadelphia để giết thời gian.

      Mẹ Hạ nấu ăn rất ngon, trù nghệ của Hạ Thời phần lớn là được thừa kế từ mẹ. Tính tình mẹ Hạ chịu ngồi yên, mỗi ngày đều nghĩ cách làm món ăn mới, nấu bàn thức ăn ngon, hương thơm bay tứ phía, thường làm hàng xóm trái phải đều chảy nước miếng. Nhà họ Hạ lại rất hiếu khách, dần dà, hàng xóm thường đến "tham gia " ăn chực cơm. Nhà họ Hạ thường xuyên có khách đến chơi.

      Đối với việc này Lục Đình Xuyên sớm quen mắt, sáng sớm hôm nay bị mẹ Hạ đánh thức phái ra ngoài mua thức ăn cùng Hạ Thời , dự liệu được lại có tình huống này , lại nghĩ thế nào cũng nghĩ tới lúc trở về, thấy khách đến chơi nhà lại là Sở Tuân.

      Sở Tuân, là thiên vương hàng đầu trong giới nhạc Trung Quốc, cùng với Thẩm Hủy có thể là hai người chia nhau mỗi nửa giang sơn của thị trường nhạc.

      Nhưng làm Lục Đình Xuyên hận đến nghiến răng nghiến lợi cũng phải chuyện này này, mà là vì cùng Hạ Thời qua lại rất thân thiết.

      Nhà họ Hạ và nhà họ Sở là bạn nhiều năm. Mẹ Hạ và mẹ Sở là đồng nghiệp,cũng đều là thành viên của dàn hợp xướng Hải thành. Dàn hợp xướng nổi tiếng lắm, mặc dù cũng có biểu diễn đôi chút, những cũng làm khán giả nhớ đến được tên tuổi của các thành viên, càng nhớ được mặt các . Nhưng khả năng ca hát cũng có vài phần, bởi vậy Hạ Thời và Sở Tuân cũng coi như là mưa dầm thấm đất.

      Hai người từ cùng nhau chơi đùa, cùng nhau học ca hát. Năm đó ở khi còn ở trường trung học Hải thành, đều được toàn trường gọi là cặp kim đồng ngọc nữ. Đến tận sau này cùng thi vào học viện nhạc Trung Hoa, rồi cùng nhau tham gia cuộc thi giọng ca vàng, người là quán quân người là á quân, hai người sau khi ra mắt cũng luôn luôn được giới truyền thông xưng tụng là "kim đồng ngọc nữ".

      Mẹ Hạ cùng mẹ Sở ngồi ngoài phòng khách chuyện phiếm, Sở Tuân mang Lục Huyên đến ngồi đàn piano. Lục Đình Xuyên cảm thấy răng lợi ngứa ngáy, mở miệng quát tiếng: "Huyên Huyên, lại đây!"

      Nghe tiếng ba, Lục Huyên quay đầu, thân hình bé trượt từ ghế trượt xuống chậm chạp chạy đến, tay nắm lấy tay Lục Đình Xuyên, nắm lấy tay Hạ Thời, "Ba, mẹ, ba mẹ về rồi!"

      Nhìn nhà ba người hòa hợp, Sở Tuân sửng sốt nửa giây, rồi lại cười, " Về rồi sao? Dì chờ hai người mang nguyên liệu nấu ăn lâu lắm rồi, vừa rồi mới hỏi đó!"

      Mẹ Hạ rời khỏi phòng khách tiến đến đón lấy đồ đạc trong tay Hạ Thời và Lục Đình Xuyên, lôi kéo mẹ Sở hai người vào bếp.

      Hai lão tỷ muội nhiều năm gặp, dễ dàng gì gặp lại, đương nhiên là tán gẫu dứt lời.

      "Sở Tuân nhà bà hồi dáng vẻ rất tốt, năm đó chính là cậu nhóc đẹp trai, tại qua vài năm, càng ngày càng đẹp trai hơn đó."

      Lời của mẹ Hạ từ bếp bay ra, Lục Đình Xuyên giương mắt đánh giá bộ dạng của Sở Tuân ngồi đối diện, vẻ ngoài tuấn sao? Ha ha, phải là bộ dạng giống tiểu bạch kiểm sao? Có ngoại hình sắc sảo, tuấn phi phàm như sao?

      * tiểu bạch kiểm : dùng để chỉ những chàng trai với vẻ ngoài trắng trẻo yếu ớt/thư sinh nhã nhặn/trói gà chặt (thường mang nghĩa châm chọc), công tử bột. nghĩa khác là chỉ con trai ham tiền.

      "Tôi nghe Hạ Hạ , Sở Tuân tại là thiên vương hàng đầu trong giới nhạc Trung Quốc, vô cùng nổi tiếng có phải ?"

      Lục Đình Xuyên híp híp đôi mắt, thiên vương hàng đầu sao? còn là ảnh đế đó! Nổi tiếng sao? Có nổi tiếng bằng ? Tính fan weibo xem, bản thân so với Sở Tuân vẫn hơn mấy trăm vạn đó.

      "Sở Tuân tuổi cũng còn nữa. tìm được đối tượng nào chưa?"

      đến đây, mẹ Sở lại than thở, "Nào có đâu! Tôi cũng phát sầu rồi. Nhưng Sở Tuân tại nghiệp của nó lên, trong giới giải trí mọi người kết hôn cũng muộn, đàn ông bốn mươi tuổi mới kết hôn có cả đống. Thế là định để tôi đợi đến khi nó bốn mươi tuổi, còn có hơn mười năm kia, tôi sốt ruột quá!"

      Mẹ Hạ có thể hiểu được chuyện này, "Sở Tuân cũng sai, người trông giới giải trí quả đều kết hôn muộn. Sở Tuân có tiền có ngoại hình lại nổi tiếng, lo lo! Điều kiện tốt như nó, muốn tìm đối tượng, lại chả có cả đống ý chứ. Cứ từ từ, giờ vội. Tôi thấy Sở Tuân rất tốt, nhân phẩm tốt, tính tình cũng tốt, về sau ai gả được cho nó là có phúc lắm đấy."

      Lục Đình Xuyên bĩu môi, ha ha, nhân phẩm tốt? Tính tình tốt sao? Hừ!

      Mẹ Sở oán giận, "Vô nghĩa. Bà cũng đừng giúp nó nữa. Hạ Thời nhà bà với Lục Đình Xuyên phải cũng ở trong giới giải trí à. Bọn nó kết hôn bao nhiêu năm rồi, Huyên Huyên cũng chạy qua chạy lại được rồi đó!"

      Lục Đình Xuyên hé miệng cười khẽ, nhưng vừa đảo mắt cái mẹ Sở mẹ lại , "Haizz, muốn cũng phải là thiên ý trêu người. Năm đó Sở Tuân và Hạ Thời nhà bà thân như vậy, tôi còn tưởng rằng bọn nó có thể thành đôi đó!"

      "Đúng vậy! Đáng tiếc, hai đứa đều có ý này."

      Lục Đình Xuyên tươi cười bỗng sụp xuống, trái lại Sở Tuân ngồi đối diện, lại vẫn khá bình thản, bưng cốc cà phê lên uống, cùng Hạ Thời chuyện câu được câu mất, đối với đoạn đối thoại của hai phụ nữ trung niên trong bếp coi như hề nghe thấy, như thể đương được đến vậy.

      Lục Đình Xuyên nghiến răng hỏi, "Nghe Hạ Hạ , cậu học nghiên cứu ở Mỹ? Ở trường bận rộn sao? Sao lại có thời gian rảnh đến chơi vậy?"

      Sở Tuân bất ngờ trong giây lát, coi như chấm dứt cuộc đối thoại giữa với Hạ Thời cũng giận : " Học xong rồi. Vừa hay có mẹ tôi sang chơi, nghĩ đến chú và dì vẫn ở Mỹ, hai người cũng nhiều năm gặp, nên liền đến thăm dì và chú."

      Toàn bộ quá trình chuyện đều rất ôn hòa có khí độ, cấp bậc lễ nghĩa chu toàn, trái lại với giọng giọng nặng mùi dấm chua của Lục Đình Xuyên.

      "Thế tại tính toán thế nào, chuẩn bị về nước ra album mới sao?"

      "Chuyện album mới còn phải đợi thời gian nữa. Tôi nhận lời tham gia chương trình tạp kĩ của đài truyền hình Bắc Kinh ( Tôi là ca vương ). Tôi biết Hạ Hạ cũng kí hợp đồng tham gia rồi, chúng tôi chắn hẳn là có cơ hội cùng làm việc chung."

      Lục Đình Xuyên thấy bản thân như tự đào hố chôn mình, sau đó răng lợi càng ngứa ngáy hơn, "Phải ?" Hai chữ này nghe như từ kẽ răng phát ra .

      Hạ Thời bất đắc dĩ, lấy tay huých huých vào Lục Đình Xuyên, giọng : "Có thể đừng để mất mặt như vậy được ?"

      Lục Đình Xuyên há miệng thở dốc, cuối cùng cũng gì nữa, đem cục tức này nuốt xuống, lại giống như tuyên bố chủ quyền cầm tay Hạ Thời, thân mật thầm: "Biết rồi, làm em mất mặt nữa."

      Sở Tuân mắt thấy vậy, liền cúi đầu cười khẽ, quay đầu , bưng tách cà phê lên nhấp ngụm.

      Mẹ Hạ và mẹ Sở song kiếm hợp bích, động tác rất nhanh, bao lâu, liền dọn đồ ăn lên bàn. Cả nhà từ chủ đến khách đều ngồi xuống. Mẹ Hạ rất vui vẻ, vừa cùng mẹ Sở chuyện hai người thời còn trẻ, bên lại quên gắp thức ăn cho Sở Tuân.

      "Sở Tuân à, ăn nhiều chút, đừng học mấy người trong show biz ham giảm béo nhá. Con là đàn ông, cũng phải phụ nữ . Huống chi, con cũng gầy. Nào, nếm thử món này !"

      Lục Đình Xuyên nhìn thấy vậy định vươn tay gắp miếng sườn xào chua ngọt liền bị mẹ Hạ cướp gắp cho Sở Tuân.

      "Mẹ!"

      Mẹ Hạ quay đầu lại, hiểu sao, nhìn Lục Đình Xuyên tay cầm đũa vẫn để mâm khịt mũi : "Con lớn thế rồi , còn vì miếng sườn mà tức giận sao. Con thường xuyên có thể ăn đồ Hạ Hạ làm mà , Sở Tuân chẳng dễ dàng gì đến chơi chuyến, nhiều năm rồi chưa ăn món mẹ nấu."

      Lục Đình Xuyên vội : " Là Huyên Huyên muốn ăn!" xong, còn quên ngầm đẩy đẩy con trai ngồi ở bên cạnh.

      Lục Huyên cắn trong miệng sườn, nghiêng đầu ngơ ngác nhìn Lục Đình Xuyên. Lục Đình Xuyên chỉ vào sườn xào chua ngọt bàn trề môi, " phải là con thích ăn sườn xào chua ngọt bà ngoại làm nhất sao?"

      Lục Huyên ngây ngốc hiểu, Lục Đình Xuyên liền nháy mắt cái. Hai cha con vẫn có chút ăn ý . Lục Huyên quay đầu hô to : "Cháu muốn cháu muốn! Bà ngoại, lâu lắm rồi cháu được ăn sườn xào chua ngọt bà làm. Bà ngoại nấu ăn ngon nhất !"

      Mẹ Hạ nghe như thế, khuôn mặt già nua như nở hoa, trực tiếp chỉnh bàn đồ ăn đến trước mặt Lục Huyên, " Được rồi được rồi, cho cháu hết, cho cháu hết đó! Huyên Huyên còn thích ăn gì, bà ngoại mang lại gần cho cháu nhé!"

      "Cám ơn bà ngoại!"

      "Đại bảo bối nhà ta ngoan quá!"

      Lục Đình Xuyên ngồi bên nhìn, khóe miệng giấu nụ cười, hướng đến Sở Tuân phía đối diện bày ra ánh mắt đắc ý, chỉ tiếc Lục Đình Xuyên tự nhận là cho Sở Tuân quyền, ai ngờ rằng cú đấm này lại tựa như đánh vào chăn bông, chút thương tổn cũng có. Sở Tuân cúi đầu, làm như có việc gì xảy ra chậm rãi ăn canh, đối với chuyện vừa rồi hoàn toàn để ở trong lòng.

      Hạ Thời ôm mặt quay đầu , mất mặt mất mặt quá !

      ********

      Sau khi ăn xong, hai nhà hàn huyên lát, trời tối, Sở Tuân cùng mẹ Sở về khách sạn. Hạ Thời về phòng tắm rửa.

      "Lục Đình Xuyên, em quên mang khăn tắm, lấy cho em với!"

      Hạ Thời vừa mở cửa phòng tắm, Lục Đình Xuyên chỉ đưa khăn tắm vào, mà người cũng như cá chạch lẩn vào. Hạ Thời sửng sốt, "Em còn tắm đó, ra ngoài !"

      Ánh mắt Lục Đình Xuyên sáng rực: "Cùng nhau tắm !"

      Hạ Thời biết hôm nay trong lòng quá thoải mái, ngữ khí chậm lại, "Đình Xuyên, đừng làm loạn nữa. Em và Sở Tuân có chuyện gì đâu. Bọn em cùng nhau lớn lên từ bé, thanh mai trúc mã, là hai đứa bé vô tư, cha mẹ hai nhà đại khái là đùa quá thôi, nhưng đây cũng chỉ là đùa cho vui. Em với cậu ấy mà muốn bên nhau sớm cùng nhau lâu rồi, làm sao có thể... Ách..."

      Lục Đình Xuyên cầm tay Hạ Thời, ép vào tường, "Thanh mai trúc mã? Hai đứa trẻ vô tư? sớm bên nhau rồi sao?"

      Hạ Thời chợt cảm thấy cổ tay hơi đau, lúc này quanh người Lục Đình Xuyên đều toát ra hơi thở nguy hiểm.

      "Đình Xuyên, em... ôi..."

      Lục Đình Xuyên cho có cơ hội giải thích, nụ hôn này đến bất ngờ lại mãnh liệt, bá đạo và mạnh mẽ hơn bất cứ lúc nào, đầu lưỡi cạy mở hai hàm răng, khuây đảo lưỡi Hạ Thời, công thành đoạt đất, hôn Hạ Thời đến độ trời xoay đất chuyển, ngay cơ hội để thở cũng có.

      Hạ Thời ậm ừ tiếng, dùng hết sức muốn đẩy Lục Đình Xuyên ra, nhưng mà sức lực nam nữ khác biệt Hạ Thời chỉ phí công. Lục Đình Xuyên nắm lấy tay khóa lại ấn lên phía đầu, ghìm chặt vào tường, tay kia men theo thắt lưng của chạy xuống, nâng chân Hạ Thời đặt đặt lên eo mình, động tác mau lẹ mà kịch liệt.

      Hạ Thời chợt cảm thấy bản thân mình như con thuyền trôi đại dương mênh mông, lên lên xuống xuống theo từng đợt sóng.

      Như có ngọn lửa dục vọng mãnh liệt thiêu đốt ngực, Hạ Thời hé miệng, cắn lên đầu vai Lục Đình Xuyên, "Chậm chút!"

      Lục Đình Xuyên trả lời, Hạ Thời thở gấp phảng phất thanh là dáng vẻ mị hoặc chúng sinh của mĩ nhân ngư biển, tiến thẳng đến khiến tâm ca của đều run rẩy,trong lồng ngực như có gì đó, thể bật ra được. Dù vậy, thấy Hạ Thời theo kịp, cuối cùng động tác cũng chậm lại.

      Hai người dùng nước ấm cọ rửa ở người, thể phân biệt được đâu là nước đâu là mồ hôi. luồng hơi ái muội mà lại dâm mị trôi nổi mơ hồ trong phòng tắm chật hẹp.

      Vận động xong, Hạ Thời cảm thấy xương cốt toàn thân đều như muốn rời ra từng mảnh, hoàn toàn kiệt sức, mơ mơ màng màng được Lục Đình Xuyên ôm về giường, cau mày giọng oán giận: "Lục Đình Xuyên, quên mang rồi!"

      Đến giờ mà vẫn còn nhớ tới chuyện này sao? Lục Đình Xuyên cười , cẩn thận mặc áo ngủ cho Hạ Thời, kéo chăn qua đắp cho . Hạ Thời xoay người, theo thói quen chui vào lòng Lục Đình Xuyên, tìm tư thế thoải mái nhất dựa vào, quên cọ cọ mặt ở trước ngực Lục Đình Xuyên.

      Lục Đình Xuyên nhàng hoàn toàn ôm lấy Hạ Thời vào lòng, khóe mắt nheo lại mang theo ý cười chiều.
      hangcao, Nguyen Thuy, ThiênThiênxxx14 others thích bài này.

    2. windytales_1001

      windytales_1001 Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      709
      Lời cáo lỗi muộn màng: ngày mai và ngày kia mình tiếp tục đăng chương tiếp theo ạ. Xin lỗi các em đồng chi :031::031::031:

    3. windytales_1001

      windytales_1001 Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      709
      Chương 26: "Trừng phạt "

      Sáng sớm, giọt sương tươi nhuận, khí tươi mát. Ánh mặt trời xuyên thấu qua song cửa sổ huy chiếu vào. Lục Đình Xuyên mở mắt mơ màng, nhìn xuống Hạ Thời vẫn nằm trong ngực cười khẽ, rón rén cẩn thận đặt cánh tay của Hạ Thời người chuyển xuống dưới, đắp lại chăn cho xong, lúc này mới rời giường rửa mặt.

      xuống lầu, phòng trong cũng thấy những người khác, chỉ có Sở Tuân ngồi bên bàn trong sân với tách cà phê, đối diện còn có cái tách , dường như là để chuẩn bị cho . Thấy xuống lầu, liền nhấc bình cà phê lên định rót, "Có muốn uống tách ?"

      Tuy là câu hỏi, nhưng lại hiển nhiên như câu khẳng định. Lục Đình Xuyên hiểu, họ đây là muốn dành thời gian để chuyện giữa những người đàn ông .

      "Chú Hạ ra quán cà phê rồi . Còn dì và mẹ tôi đưa Huyên Huyên công viên."

      Lục Đình Xuyên cúi đầu "Ừ" tiếng, yên lặng chờ Sở Tuân mở miệng.

      Sở Tuân cũng là lãng phí thời gian, thẳng vào vấn đề, " yên tâm, tôi có nguyên tắc và điểm mấu chốt của mình, làm kẻ thứ ba chia rẽ gia đình người khác đâu."

      Lục Đình Xuyên xuy tiếng cười, " có muốn làm kẻ thứ ba, cũng phải xem có cái năng lực này hay chứ ."

      Nếu Hạ Thời có ý, mới được gọi là kẻ thứ ba, chứ nếu Hạ Thời vô tình, Sở Tuân cùng lắm cũng chỉ xem như người đơn phương mến ái mộ thôi.

      hai ba câu, xung quanh tràn ngập khói thuốc súng mùi. Sở Tuân quay đầu cười, ngay cả bản thân cũng biết đây là tươi cười tự giễu nhiều hơn hay là chua sót nhiều hơn.

      Trầm mặc hồi lâu, Sở Tuân mới lại mở miệng lần nữa: "Tôi và Hạ Hạ từ lớn lên cùng nhau, ấy luôn luôn cho rằng chúng tôi là bạn tốt, em tốt, chị em tốt, nhưng lại phải là người tốt, hay vợ chồng tốt, khi cha mẹ hai nhà ngẫu nhiên vui đùa chút cũng chỉ cười nhạt.Trước đây , tôi cũng cho là như vậy."

      Ánh mắt Lục Đình Xuyên chợt lóe lên, trước đây, cách khác phải tại.

      "Đến tận sau này, khi ấy ở bên . Tôi vĩnh viễn nhớ được năm đó ấy vô cùng phấn kích mang theo tới gặp tôi, với tôi rằng: Sở Tuân, đây là bạn trai của mình. Khi giới thiệu , cả người ấy như tản ra bầu khi màu hồng, từng tế bào đều kêu gào, mình đó . Tôi tự nhận là chỉ coi ấy là em nhà bên thôi, nhưng khi đó tôi mới giật mình phát , tôi ghen tị, hóa ra tình cảm của tôi đối với đấy phải giống như tôi nghĩ."

      Chỉ trách tỉnh ngộ quá muộn. Hạ Thời chưa bao giờ thiếu người theo đuổi, cho nên khi còn học trung học, Lục Đình Xuyên cũng luôn theo đuổi Hạ Thời, nhưng khi đó Sở Tuân cũng cảm thấy có gì đúng cả, trong lòng có hơi chút thoải mái, nhưng cũng chỉ cho rằng đó chẳng qua là cảm thấy Hạ Thời là bạn tốt nhất của , người con trai khác đều xứng với .

      Lục Đình Xuyên quay đầu, "Sau đó sao?"

      " có sau đó. Tôi từng nghĩ tới, nếu tôi có thể hiểu tâm ý bản thân sớm chút, có phải hay liền có cơ hội . Nhưng đời có nếu. Có lẽ tôi từng có chút cam lòng, nhưng là..."

      Sở Tuân thở dài, biểu cảm trở nên nghiêm túc, "Năm đó Hạ Hạ xảy ra chuyện, tôi ở Bắc Âu quay MV. Khi nhận được tin tức, quá muộn,lại bởi vì thời tiết ở đó tốt, chuyến bay bị hoãn lại,đợi đến khi tôi về nước. ấy còn ở đó rồi . Tôi tìm thấy ấy. Dì đưa ấy đâu, ngay cả mẹ tôi cũng biết. Bên kia luôn thúc giục quay MV, tôi còn cách nào khác, trước mắt chỉ có thể quay lại hoàn thành việc quay phim. Nhưng lại như vậy."

      "Lúc đó chính là khi chuẩn bị quay bộ phim “ Tàng Kiếm”. Ai cũng xem trọng bộ phim này vì nghĩ “ Tàng Kiếm” đem lại giải thưởng lớn, cột mốc lớn trong ngành điện ảnh nước nhà. Nhưng lại dứt khoát buông tay, còn phải bỏ ra số tiền rất lớn để bồi thường vi phạm hợp đồng. Khi đó tôi rốt cục hiểu, tôi kém ở điểm nào.Thua , tôi hoàn toàn tâm phục khẩu phục."

      Lục Đình Xuyên nắm tách cà phê thủ có như vậy chút run run, mặt ngoài trang dường như có việc gì, ai biết giờ phút này trong lòng ba đào mãnh liệt.

      Khi Hạ Thời xảy ra chuyện, cũng ở vùng núi cùng đạo diễn nghiên cứu lấy cảnh quay phim. Phương tiện thông tin ở vùng núi rất hạn chế, khi nhận được tin tức cũng chậm. gấp gáp trở về, cố gắng gọi điện thoại cho Hạ Thời, Hạ Thời chịu nghe máy. lại chạy đến Hải thị, mới phát ra là người rồi.

      Gần giống với tình cảnh của Sở Tuân. Chỉ tiếc, đời trước, tìm được Hạ Thời, nên đành buông tay. Giống như Sở Tuân trở về tiếp tục công việc. Sở Tuân so với may mắn hơn, ba năm sau nhờ vào quan hệ của cha mẹ mà tìm được Hạ Thời, cùng làm bạn với bốn năm.

      Nghĩ đến đây, Lục Đình Xuyên đột nhiên lại cười rộ lên, đúng vậy, cần gì phải so đo cái gì chứ! Kiếp trước có ưu thế như vậy, có những bốn năm, Hạ Thời cũng ta, huống chi kiếp này sớm biết địa chỉ của Hạ Thời ở Mỹ, tìm được sớm hơn Sở Tuân N bước.

      Sở Tuân và , chưa bao giờ ở cùng đẳng cấp.

      Mọi chuyện hầu như hết, Sở Tuân đứng dậy rời , hai ba bước lại quay đầu lại, "Tôi tuy rằng khinh thường chuyện phá hư gia đình nhà người khác, làm kẻ thứ ba chen chân vào, nhưng nếu đối xử với Hạ Hạ tốt, tôi tuyệt đối bàng quan đứng nhìn. Đừng nghĩ là tôi rất cao thượng, tôi tuy rằng ngu ngốc đến mức vĩnh viễn làm nam phụ thâm tình trong phim truyền hình, nên buông tay là tôi buông. Nhưng nếu người khác mang cơ hội dâng đến cửa, tôi bỏ qua lần thứ hai đâu."

      Lục Đình Xuyên cười, "Đừng si tâm vọng tưởng , có cơ hội này đâu."

      "Hi vọng là như vậy!"

      ********

      Hạ Thời xuống nhà liền nhìn thấy Sở Tuân mỉm cười bước ra từ hoa viên, chào hỏi câu, Sở Tuân liền chỉ chỉ về phía Lục Đình Xuyên ngồi trong sân, "Xem mà dỗ dành tốt dấm chua vương vạn năm nhà cậu , bằng mình sợ sớm muộn gì cũng có ngày bị người mưu sát đó."

      Hạ Thời cười, "Vậy nhanh chóng tìm bạn , bản thân liền thoát khỏi hiềm nghi."

      Sở Tuân cười gật đầu, " Ý này hay, về nước tìm! Mẹ mình cũng đỡ lải nhải! Mình trước, còn có việc phải làm."

      Hai người cáo biệt, Hạ Thời vào hoa viên, liền thấy khóe miệng Lục Đình Xuyên giấu được ý cười, thuận thế ngồi ở phía đối diện, tay chống cằm, tay vỗ lên mặt bàn, nhìn thích thú, "Chậc chậc chậc, hôm nay mặt trời mọc đằng tây sao ? và Sở Tuân hai người thế mà có thể hòa thuân, yên ổn ngồi cùng uống cà phê, hơn nữa cậu ấy cười rời , lại cũng vui vẻ như vậy sao?"

      Hạ Thời nhảy qua , giả vờ bóp chặt cổ Lục Đình Xuyên, ", hai người có cái bí mật gì mà thể cho ai biết? Trời ạ, phải hai người định thành cặp đó chứ?"

      Thành đôi cái gì chứ! Đúng là bị Tô Phỉ làm hư rồi!

      Lục Đình Xuyên thở dài , buồn cười, mặt vừa ghét bỏ vừa cười : "Em diễn xuất rất vụng về! Quá khoa trương rồi!"

      Hạ Thời bĩu môi, " tức giận à?"

      " có tức giận. chỉ là..."

      Hạ Thời tiếp: "Biết rồi. Chỉ ghen thôi, dấm chua vương vạn năm của em!"

      "Đình Xuyên, em cùng Sở Tuân dù sao cũng cùng nhau lớn lên, hai nhà lại có nhiều năm giao tình như vậy, bọn em thể làm như quen biết nhau được. ra năm đó cậu ấy tìm đến, khi nhìn thấy em ôm Huyên Huyên thần sắc rất kinh ngạc, ngày đó, em liền biết tình cảm của cậu ấy dành cho em rồi. Thế nên qua nhiều năm như vậy em viết rất nhiều ca khúc, nhưng cũng chưa từng viết cho cậu ấy. Tựa như cách đối với Vân Đóa vậy,em thể để cho cậu ấy mơ tưởng hoặc hi vọng gì cả. Em sợ cậu ấy hiểu lầm ý em. Em luôn lấy hành động để cho cậu ấy biết, em rất hạnh phúc, em cùng cậu ấy là thể."

      Lục Đình Xuyên vô tình ôm lấy Hạ Thời ôm vào lòng, để Hạ Thời ngồi đùi , " hiểu rồi. chỉ tiếc nuối thôi. So với việc luôn nhằm vào ta, bằng luôn ghen tị với ta. Ghen tị khi ta có thể cùng em lớn lên, cùng nhau học ca hát, cùng nhau lên sân khấu biểu diễn tiết mục. Ghen tị với việc hai người có nhiều thời gian tốt đẹp cùng nhau, mà những việc xảy ra trong quá khứ này đều tham dự. còn nhớ thời trung học, trường có hoạt động gì, hai người lên biểu diễn. Tất cả mọi người đều hai người là kim đồng ngọc nữ, lngay cả cũng thấy được hai người nên ở bên nhau."

      Hạ Thời nở nụ cười, "Thế còn theo đuổi em làm gì ?"

      Lúc đó hai người đều mới mười mấy tuổi, là mối tình đầu. cũng học các bạn cùng lớp lặng lẽ viết thư tình cho , vụng trộm mua bữa sáng cho , cuối cùng cố lấy hết dũng khí hẹn cùng chơi. Nhưng lần đầu tiên bọn họ hẹn hò, lại lỡ hẹn .

      Mẹ qua đời, bị Lục Cảnh Sơn đón về, rời khỏi thành phố Hải thị. Tất cả đều sảy ra quá đột ngột, đắm chìm trong bi thống của ra đột ngột của mẹ, lại cùng gia đình mới hợp nhau, căn bản là rảnh để quan tâm đến tình ngây thơ vừa mới nảy sinh thời thiếu niên ngây ngô của mình. Vì thế đoạn cảm tình này cứ như vậy mà mất .

      Sau này, tham gia cuộc thi giọng ca vàng, địa điểm dự thi lại cách trường quay của xa. Cảm tạ ông trời cho bọn họ gặp lại.

      Lục Đình Xuyên : " so với ta còn tốt hơn. Chúng ta ở cùng nhau còn giống kim đồng ngọc nữ hơn."

      " biết xấu hổ!" Hạ Thời cười to, thắt lưng mảnh khảnh ở trong lòng Lục Đình Xuyên vặn vẹo , lem Lục Đình Xuyên chợt cảm thấy cổ họng khô khốc, vô cùng đói khát, đứng dậy, ôm lấy Hạ Thời, "Thừa dịp mọi người đều có ở nhà, có muốn lần nữa ."

      Thân mình Hạ Thời lập tức cứng đờ, " muốn!"

      Nhưng Lục Đình Xuyên hành động rât hữu lực ôm lên lầu, tay áp giường, "Khiêu khích rồi nghĩ muốn chịu trách nhiệm sao?"

      Hạ Thời liều mạng trốn sang bên, "Em sai rồi, sai rồi!"

      Đáng tiếc, về phương diện này, Hạ Thời vĩnh viễn chiến ngũ tra, thoáng sau bị Lục Đình Xuyên tiến vào trong lòng, "Ừ, biết sai rồi, như vậy nên trừng phạt em thế nào đây?"

      战五渣 (Chiến ngũ tra) : ngôn ngữ mạng, có nguồn gốc từ phim hoạt hình “Dragon Ball”, là từ viết tắt, câu đầy đủ là “Sức chiến đấu chỉ có 5 cặn bã”- dùng để chế giễu.

      Hạ Thời mặt đỏ bừng, "Lục Đình Xuyên!"

      Thanh này giống như dụ dỗ, càng giống như làm nũng, tóm lại là giống như uy hiếp chút nào. Lục Đình Xuyên tự cởi quần áo, lại đưa tay cởi các nút áo của Hạ Thời.

      Hạ Thời sắp chết giãy dụa, "Huyên Huyên..."

      chưa hết bị Lục Đình Xuyên chặn lại, "Mẹ mang Huyên Huyên chơi rồi, chốc về luôn được đâu, huống chi còn có mẹ, để thằng bé xong vào đâu."

      "Tối hôm qua em rất mệt rồi! Đau nữa!"

      Hạ Thời bày ra vẻ mặt làm nũng.

      "Chỗ nào đau?"

      "Toàn thân đều đau!"

      "Thế... xoa giúp em!"

      Vừa mới dứt lời, bàn tay Lục Đình Xuyên dò vào dưới vạt áo Hạ Thời, "Yên tâm, ta chút, phối hợp với em."

      Hạ Thời nhanh trí, biết tránh khỏi , đẩy đẩy , "Bao, bao!"

      Lục Đình Xuyên bất đắc dĩ, "Chúng ta đều về nước sinh sống rồi , sống ở đây nữa, trong nhà làm sao còn có đồ đây được."

      Hạ Thời sửng sốt, mạnh đẩy Lục Đình Xuyên cái, " được! Tối hôm qua cũng dùng!"

      Dù sao lúc trước cũng dùng, lần này có dùng hay cũng có gì đây mà phải gấp? Lục Đình Xuyên có chút hiểu lắm não vợ mình hoạt động thế nào.

      "Như vậy làm em muốn cùng sinh thêm tiểu công chúa nữa sao?" Lục Đình Xuyên thanh lộ vẻ thất vọng.

      Hạ Thời cười khổ, "Em vẫn chưa chuẩn bị để tiếp tục làm mẹ. Huyên Huyên còn , lại có thêm đứa bé nữa, thế nào cũng bị ảnh hưởng. Tuy rằng lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, nhưng năm ngón tay cũng có ngón dài ngón ngắn, tim ai cũng nằm ở giữa. Em sợ mình thiếu quan tâm đến Huyên Huyên, làm thằng bé buồn."

      Lục Đình Xuyên chỉ cảm thấy buồn lo vô cớ, "Huyên Huyên lớn rồi, so đo đâu."

      Hạ Thời cắn răng, "Tóm lại, em vẫn chưa sẵn sàng."

      Lục Đình Xuyên bất đắc dĩ, cúi người xuống : "Em trong kỳ an toàn, sao đâu!"

      Mục đích Lục Đình Xuyên rất đơn giản: quan tâm nhiều như vậy làm gì, trước mắt cứ bắn xong quả pháo rồi tính tiếp!

      Hạ Thời tính tính sơ qua chút, đại khái có vẻ giống như quả trong kỳ an toàn của . Ừm, được rồi.

      Hạ Thời đưa tay ôm lấy cổ Lục Đình Xuyên, hành động này như tín hiệu, Lục Đình Xuyên sao còn nhẫn nại được nữa, nhất thời như thiên lôi câu địa hỏa, cả phòng tràn ngập cảnh xuân!

      *天雷勾地火 (Thiên lôi câu địa hỏa) : đại ý chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa hai người

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Mong là chị tính sai ngày
      windytales_1001 thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chúc sang năm mới
      Năm mới hạnh phúc bình an đến
      windytales_1001 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :