1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 15: kiện bánh chưng

      Sau khi Cố Lễ ngủ trưa xong thức dậy, thời tiết có chút nóng bức lại thấy Lý thị bận rộn nênmột mình cầm sách ra vườn. Ngày hè trờinóng bức, trong vườn nhiều nước cây cối cũng nhiều hơn nên nơi này cực kì mát còn có núi giảxây trong đình nước có thiết kế xảo diệu lạitránh được ánh nắng mặt trời. Núi giả này đượcxây từ đá Thái Hồ, mùa hè gió nóng xuyên qua núi giả thổi vào trong đình mát hơn rất nhiều, nơi đây là chỗ được thích trong mùa hè. Cố lễ trực tiếp vào đình nghỉ mát này.

      Cố Lễ qua núi giả nhìn thấy có mấy nữ hài tử mặc đồ đỏ, xanh lá ở bên trong. Định thầnnhìn lại, thấy Nguyên Dung ngồi đó, mấy nha đầu đứng xung quanh. Cố Lễ vàođình, bọn nha đầu hành lễ vấn an. Nguyên Dungnghe động tĩnh liền vội vàng đứng lên thỉnh anCố Lễ.

      Cố Lễ ngồi băng đá nhìn giấy mực chỉnh tềtrên bàn, phía trước Nguyên Dung là sách mở và giấy Tuyên Thành được viết mộtnửa, bút đặt nghiên mực.

      Cố Lễ hỏi “Chép cái gì vậy?”

      Nguyên Thu trả lời “Là nữ giới”

      Vì Cố Lễ biết Nguyên Dung, Nguyên Thutrên đường cãi vả bị Lý thị phạt chép nữ giới,chỉ nghĩ là nàng bị mình phạt chép nữ giới, liền “Phạt ngươi chép nữ giới chép xong đưacho ta như thế nào còn chép nữa?”

      Nguyên Dung nghe vậy liền biết Cố Lễ khôngbiết chuyện này liền “Ngày hôm trước xem thuyền rồng, ở xe cãi với muội muội vài câu, mẫu thân phạt tĩ muội chúng con chép nữ giới trăm lần”

      Cố Lễ hỏi “Tỉ muội các ngươi sao lại cứ luôn cãi nhau như thế, lần này lại là việc gì?”

      Nguyên Dung “Hôm đó muội muội đường vén rèm lên, nữ nhi sợ người ngoài nhìnvào tổn hại khuê danh của muội muội liền nóimuội muội mấy câu, trong lòng muội muộikhông vui liền cãi vài câu. Chuyện này là nữ nhikhông phải, có mẫu thân ở đó, vốn đếnlượt nữ nhi mở miệng” Nguyên Dung chọn lựanói, chút nào bởi vì mình ác ý chửibới Nguyên Thu.

      Vì Cố Lễ chưa nghe Lý thị qua việc này, trong lòng nhận định là chuyện như Nguyên Dung , liền “Ngươi thân là tỉ tỉ, muộimuội vài câu cũng có gì. Miễn trách phạtngươi, cần chép phạt”

      Nguyên Dung vội “Phụ thân trách phạt nữ nhi, nhưng nữ nhi nghĩ vẫn sao nữ giớimột trăm lần, thứ nhất có thể làm cho nữ nhinhớ kĩ nữ giới, để cho cử chỉ hợp với đại giakhuê tú, làm mất mặt phụ thân mẫu thânnữa. Thứ hai là luyện chữ, xưa nay phụ thân nóiluyện chữ rèn luyện tâm tính, tính tình con đủ trầm ổn muốn luyện chữ nhiều mộtchút để cho mình trầm tĩnh thêm chút”

      Cố Lễ nghe vậy vô cùng vui mừng khen ngợi Nguyên Dung phen, lại sai người đem mấythứ tinh xảo thưởng cho Nguyên Dung. Lại nhìn kĩ <Nữ giới> Nguyên Dung chép, xem mấy chữnàng viết đẹp tự tay dạy nàng, Cố Lễ dạynàng lát rồi để nàng tự luyện tập mình ngồi bên kia đọc sách.

      Liễu Nhi rót nước trà cho Cố Lễ, lại đứng saulưng quạt nhìn mặt mày Nhị nương cườivui vẻ, chăm chú viết chữ hoàn toàn quên mấtlời dặn của mình, liền nhắc nhở qua giờ thân, chắc hẳn lão gia và Nhị nương cũng có chút đói bụng, nô tì đem chút điểm tâm tới ăn”

      Nguyên Dung nghe vậy chợt tỉnh lại “Muộimuội vừa đem bánh chưng tới đây, vì mới nấuxong còn nóng nữ nhi chưa ăn, lúc này nguội rồi, bằng bưng lại phụ thân cũng ăn chút”

      Cố Lễ cũng thấy hơi đói “Cũng được, hôm đómuội muội ngươi đem bánh chưng qua phònglớn, ta ăn mùi vị cũng ngon khó được nàng cólòng”

      Liễu Nhi nhanh trở về viện, chọn mấy loạibánh chưng gọi tiểu nha đầu đem đồ theo phíasau, đến trong đình, tự mình rửa tay lọt bánhchưng cho Cố Lễ để trong chén, lại lột choNguyên Dung.

      Cố Lễ thấy bánh chưng gạo nếp táo đỏ cũng phải loại bánh chưng Nguyên Thu đem qua trước kia, khẩu vị bánh chưng kì lạ, ăn vài miếng thấy hơi khó ăn nên cũng bỏ lại ăn chỉ uống trà. Nguyên Dung ăn nửa mới đặt đũa xuống cười “Quả nhiên ăn ngon, xưanay nữ nhi sức ăn rất ít cũng nhịn đượcăn nửa”

      Cố Lễ “Ngươi mảnh mai như thế cũng thích hợp ăn quá nhiều”

      Nguyên Dung đáp lời, thấy chén của mình vàCố Lễ cũng còn hơn phân nửa, liền với hai tiểu nha đầu “Thường ngày các ngươi cực khổ, cái này thưởng cho các ngươi”

      Hai tiểu nha đầu tạ rồi bưng chén , đếnphía sau núi giả ăn xong rồi mới chuẩn bị trở lại dọn dẹp, thường ngày những đồ này đều do hai tiểu nha đầu dọn dẹp, hôm nay Liễu Nhi cứ ngăn cản lại “Hai người các ngươi ở đây , ta chút rồi quay lại” Hai tiểu nha đầu này vốncũng tình nguyện dưới nắng gắt, nghe Liễu Nhi như vậy vội tạ ơn, ngoan ngoãnvào đình hầu quạt”

      Qua hai khắc, Cố Lễ đột nhiên thấy bụng quặn đau, chống đỡ bàn mà che bụng, cùnglúc đó Nguyên Dung bên cạnh sắc mặt cũng táixanh, trán toát mồ hôi lạnh, hai tiểu nha đầuđứng sau lưng cũng ôm bụng kêu đau. Trong lòng Cố Lễ lạnh lẽo chợt nghĩ tới điều gì, nhưngbây giờ chưa kịp suy nghĩ cẩn thận ôm bụngchạy thẳng vào nhà vệ sinh.

      Bởi vì Liễu Nhi đem đồ về chưa có quay lại,bụng hai tiểu nha đầu cũng đau nhói cònhơi sức chăm sóc Nguyên Dung, Nguyên Dungđành run rẩy vịn theo núi giả ra ngoài.

      Cố Lễ nhà cầu ra thấy ai phục vụ bên Nguyên Dung mình chống thân thể nhu nhược từng bước ra ngoài cảm thấy đaulòng. Mặc dù bản thân có suy yếu nhưng dù sao nam nhân cũng có chút hơi sức, tiến lên ôm NgNguye6Dung đưa nàng về viện.

      Liễu Nhi thu dọn đồ đạc trong phòng, nghe thấy tiếng của Cố Lễ vội vàng cùng Hồng Phất chạy ra, Cố Lễ gọi Hồng Phất hầu hạ Nguyên Dung, mình tiến lên kêu Liễu Nhimang bánh chưng ra. Thân thể Cố Lễ từngđợt toát mồ hôi lạnh, bụng lại cảm giác ràng đau đớn, cũng kịp hỏi kĩ, kêu hai nha đầu tới đỡ mình lại dẫn theo tiểu nha đầu đem bánhchưng về phòng lớn.

      Lý thị thấy sắc mặt tái nhợt của Cố Lễ, bị dọa đến mất hồn vía, vòng vo trong phòng hai vòngmới nhớ tới sai bảo nha đầu tìm Lý đại phu, mình đem bô sạch đến hầu hạ Cố Lễ ngồi xuống.

      Lý đại phu xách theo hòm thuốc vào chuẩnmạch cho Cố Lễ xong thân thể có gì đáng ngại, Cố Lễ cho đại phu kiểm tra bánhchưng, Lý đại phu xem xét vài lần, cắn chútnhai nhai rồi nhổ vào khăn “Lão gia sợ tiêuchảy là do bánh chưng”

      Cố Lễ mặc dù sớm đoán là do bánh chưng,nhưng nghe cũng khỏi có chút bực mình “Bánh chưng có vấn đề gì?”

      Lý đại phu “Trong bánh chưng có trộn bã đậu”

      Cố Lễ tức giận vỗ bàn “Người này mới yên ổnmột chút, người khác lại yên, tức chết ta”

      Lý thị bên trong phòng tiện ra ngoàinhưng lòng cũng đầy nghi hoặc mà dám mở miệng.

      Cố Lễ liếc nhìn Lý đại phu “Phiền Lý đạiphu kê đơn ngừng tiêu chảy

      Lý đại phu đáp lời, nha đầu dẫn ra ngoài phòng, Lý đại phu viết đơn thuốc xongliền cáo từ.

      Cố Lễ vội “Tiểu nữ cũng ăn bánh chưng này, đau kịch liệt. Nàng là tiểu nương xưa nay thân thể mảnh mai ăn hơi nhiều chút ta lo lắng cho nàng, đại phu xem giúp ta chút”

      Lý đại phu vội đáp, Cố Lễ chon ha đầu vào sânNguyên Dung tiếng, gọi nha đầu Tố Mai đến đưa Lý đại phu tới chỗ Nguyên Dung.

      lúc lâu, Tố Mai dẫn Lý đại phu xembệnh xong ra cửa rồi quay về phòng lớn báo cáo.

      Cố Lễ vừa uống thuốc, nửa nằm giường, Lý thị cầm khăn lông giúp lau mồ hôi, thấy TốMai ngoài cửa liền hỏi “Nhị nương sao rồi?”

      Tố Mai bẩm báo “Thưa lão gia, thân thể nhị cônương vốn có chút suy yếu, lần này lại gặp tiêu chảy khá lợi hại nên…” Tố Mai chuyện giống như lúc bình thường nhanh nhẹnhơi ấp a ấp úng.

      Lý thị hỏi “Ngươi chuyện chẳng đầu chẳng đuôi rốt cuộc là có chuyện gì?”

      Tố Mai “Nhị nương bất tỉnh”

      Cố Lễ nghe xong lập tức ngồi dậy, bởi vì dùngsức nên đầu có chút choáng, vội vàng nhu nhu cái trán, Lý thị vịn Cố Lễ lại mắng Tố Mai “Bâygiờ như thế nào rồi? Nha đầu chết tiệt nàykhông ràng mạch được sao?”

      Tố Mai vội “Lý đại phu châm cứu cho nhịcô nương, bây giờ tỉnh lại rồi nhưng thân thể quá mức suy yếu. Lý đại phu kê đơn bồi dưỡngrồi về”

      Cố Lễ phất tay sắc thuốc cho nhị nương nhanh lên”

      Tố Mai vội đáp ra ngoài.

      Lúc này Cố Lễ nhận định Nguyên Thu bỏ bãđậu cho Nguyên Dung, trong lòng dâng lên cỗ hỏa khí, thấy Lý thị cũng nhịn được, người cũng có hơi sức gọi NguyênThu đến hỏi, lại muốn trước cho Lý thị biết bèn lật người nằm xuống.

      Lý thị cảm thấy chuyện này có chút kì quái,muốn gọi nha đầu nghe ngóng, vừa muốn ra ngoài Cố Lễ liền “Ngươi ở đây phục vụ ta, được ra ngoài. Bảo người vớiSơn Nhi, Nguyên Thu cũng cần phòng lớn”

      Lý thị biết ngày thường Cố Lễ luôn gọi Thu nhi, hôm nay thay đổi cách gọi lại cản chomình ra ngoài sợ chuyện này có liên quan tớiNguyên Thu. Trong lòng suy nghĩ lúc liền kêu Thái Tuyết vào ngay trước mặt Cố Lễđem lời vừa phân phó xuống. Lại mởriêng chọn nhân sâm đưa cho Thái Tuyết “Hôm nay nhị nương tiêu chảy rất suy yếu, Lý đại phu vừa kê đơn. biết trong đơn thuốc có nhân sâm hay , dùng đồtrong nhà tốt hơn là bên ngoài, hôm nay nếudùng nhân sâm dùng cái này”

      Thái Tuyết theo Lý thị nhiều năm, cũng là người cơ trí biết ý tứ trong lời của Lý thị, nhậnnhân sâm, phúc thân lui ra ngoài.
      AnLy90, linhdiep17xixon thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 16: kiện bánh chưng

      Tố Mai là đại nha hoàn lão thái thái ban cho Cố Lễ trước khi ra ngoài, ý nguyện là cho Cố Lễ thu phòng nhưng lúc đó Cố Lễ mới vừa từ Phó Dư Hàng lên làm Tri Châu, Lý thị theo ngồi xe ngựa mệt nhọc nên bệnh nặng điều dưỡng hơn nửa năm thân thể mới tốt lên chút. Mình mới ra ngoài mẫu thân muốn muaquan cho đứa con tiền bạc cần gấp cũngkhông cho mang nhiều ngân lượng theo, chỉ trợ cấp đồ dùng. Vì vậy Cố Lễ đối với Lý thị hết sức kính trọng nên vẫn chưa thu Tố Mai làm thiếp, chỉ để cho nàng nàng đại nha đầu.

      Hôm nay Tố Mai hai mươi hai tuổi mỗi lầnLý thị nhắc đến hôn cho nàng, Tố Mai lại lấy danh lão thái thái để nàng phục vụ lão gia khôngdám tự tiện kết hôn để cự tuyệt. Ngày thườngLý thị cũng quản nàng, bọn nha đầu phòng lớn cũng xa lánh nàng, trong ngày thườngnàng chỉ ở thư phòng phục vụ chút ít văn chương.

      Cố Lễ cho Tố Mai dẫn đại phu kiểm tra cho Nguyên Dung, lại để cho Lý thị ở lại trong phòng được phép ra đương nhiên làđang nghĩ đến ngày mai tra việc này.

      Trở về Thái Tuyết căn dặn nha đầu ở phòng lớnbất luận là việc gì cũng được qua việncủa Nguyên Dung, rồi mới cầm nhân sâm tìm Tố Mai để xem đơn thuốc. Tố Mai chịu cho nàng xem Thái Tuyết cười lạnh “Phunhân lo lắng cho nhị nương sai ta đến xem đơn thuốc có nhân sâm hay lão gia cũngđã biết. Thế nào ngươi lại còn che che giấu giấuthật giống như ta có ý xấu xa gì vậy”

      Tố Mai vốn là hồng nhân bên cạnh lão thái thái,thông minh lanh lợi, lại được Cố Lễ chàođón mấy năm nay luôn bị lạnh nhạt, tất nhiên làcục diện trong phủ cũng hiểu . Nàng nghe nhưthế cười “lão gia cũng sai ta lấy đơnthuốc cho ngươi xem, chỉ là nhân sâm bên ngoàicũng có bán, có lão gia phân phó dám dùng của phu nhân”

      Thái Tuyết hừ lạnh “Nghe ngươi giốngnhư phu nhân muốn hại nữ nhi thế”

      Cố Lễ cũng giống Nguyên Dung đều ăn bánhchưng bị tiêu chảy, Lý thị và Thái Tuyết đươngnhiên cũng biết người bị bệnh, cũng biết phương thuốc kia cần nhân sâm chế thuốc. Bởi vì thể chất hai người khác nhau nên liều thuốc có chỗ giống nhau, nhưng thành phần thuốc phần lớn khác biệt. Tố Mai đươngnhiên cũng biết nhưng trực giác cho rằng Lý thịsai Thái Tuyết đến xem đơn thuốc là có thâm ý khác, mặc dù nghĩ ra là việc gì nhưng cứ ngăn trở trước là tốt nhất.

      Tố Mai cười châm chọc tiếng, chỉ để ý đồ trong tay mình rồi rời cũng để ý tới nàng.

      Thái Tuyết nhìn theo Tố Mai giễu cợt ra khỏi nhà, vốn là muốn viện của Nguyên Thu đưa tin cho nàng, nhưng cân nhắc tính toán lại,nàng sợ tự tiện ngày mai Cố Lễ hoài nghi. Liền làm theo Cố Lễ , cố ý kêu nha đầu ngàythường đàng hoàng đến bên cạnh “Ngươiđến viện thiếu gia và tam tiểu thư lão gia nóihôm nay thân thể lão gia khó chịu, thiếu gia và các tiểu thư cần đến thỉnh an. Rồi điphòng bếp truyền lời, cơm tối như thường lệ đưađến phòng thiếu gia và tam tiểu thư. Còn để chobọn họ làm chút đồ ăn mềm nhuyễn tốt cho tiêu hóa đưa đến cho lão gia và nhị nương”

      Tiểu nha đầu kia vào viện Nguyên Thu đúng y chang lại lời của Thái Tuyết cho ChứcMộng, Chức Mộng hỏi “Lão gai bị bệnh, muốn ăn món gì? Bích Nhi trong viện chúng ta giỏi nhất là làm đồ ăn, để lát nữa nàng làm rồi đưađến phòng lớn”

      Tiểu nha đầu kia hết sức thành “Khôngbiết lão gia muốn ăn gì, Thái Tuyết tỉ tỉ có bảophòng bếp làm đồ ăn mềm dễ tiêu hóa cho lãogia và nhị nương, cũng cần Bích Nhi nương làm”

      Chức Mộng nghe vậy cười đưa nàng mấy đồngtiền, nhìn tiểu nha đầu xa vội quay về với Nguyên Thu “Tiểu thư, nhị nương và lão gai chắc bị đau bụng”.

      Thúy Oanh ở bên cạnh cười lạnh chútcũng quan hệ tới chúng ta, sợ gì bên trongcó quỷ kế”

      Nguyên Thu lạnh nhạt cầm lấy <Nữ giới>“Quản bên trong có quỷ kế làm gì, có liên quan gì tới chúng ta đâu. Chức Mộng lát nữa ngươitới phòng bếp ta cần bọn họ đưa cơm đến, ở đây có Bích Nhi lo liệu”

      Bích Nhi đứng bên đơn thuần hỏi “Chuyệnnày cần gì Chức Mộng tỉ , mình nô tì là được rồi” xong vừa chạy ra ngoài, ChứcMộng ôm nàng trở về, cười “Tâm tư củanàng chỉ dùng nghiên cứu đồ ăn thôi, chúttâm tư khác cũng có. Những lời này ta là tốt hơn”

      Bích Nhi mờ mịt đứng ở đó, Thúy Oanh thấyvậy khỏi cười “Tiểu thư nhanh nhìn bộdạng ngây người của Bích Nhi này”

      Nguyên Thu quay người kéo Bích Nhi qua “Tathích Bích Nhi đơn thuần đáng , có nhiều ý định thâm sâu gì. Các ngươi cũng nên hâm mộ nàng đấy”

      Thúy Oanh “Bích Nhi tất nhiên là tốt, nhưng chỉ người như vậy là được rồi. Nếu nha đầubên cạnh tiểu thư đều giống như Bích Nhi tiểuthư cũng khỏi khóc”

      Bích Nhi nghĩ lát cũng ra, cười “Dù sao ta chỉ chịu trách nhiệm làm món ăn ngon cho tiểu thư là được, quản chuyện phiền toái kia của các tỉ làm gì, ta phải suy nghĩ buổi tối làm món ăn ngon cho tiểu thư thôi”

      Nguyên Thu cười lắc lắc đầu, tiếp tục viết chữ của mình. Chốc lát Chức Mộng quay về cũngkhông gì thêm, chỉ phân phó đóng viện tốinay cho ai ra ngoài.

      Hôm sau Cố Lễ cảm thấy người có chút hơi sức, Lý thị đỡ uống chén nhân sâm canh gà rồi cho người kêu Tố Mai đến, phân phónàng xem Nguyên Dung và gọi Nguyên Thutới.

      Tố Mai lát trở lại “Nhị nương cònyếu, phòng bếp đưa canh bổ qua, nhị nương uống nửa bát rồi lại ngủ”

      Cố Lễ gật đầu rồi lại hỏi “Nguyên Thu làm gì?”

      Tố Mai “Lúc nô tì đến, tam nương rửa mặt, tới đây ngay”

      Cố Lễ quay đầu hỏi Thái Tuyết “Hôm quangươi có cho tam nương và thiếu gia hay ?”

      Thái Tuyết “Vì phu nhân phân phó chuẩn bị quà tặng Đoan Ngọ cho các phủ, nô tì có chút bận rộn, liền bảo tiểu nha đầu ” Cố Lễ gọi tiểu nha đầu kia vào.

      Tiểu nha đầu “Nô tì thân thể lão gia khỏe, để cho thiếu gia và nương khôngcần thỉnh an”

      Cố Lễ thấy nha đầu kia bổn phận đàng hoàng cũng hỏi thêm. Bảo nàng, Thái Tuyết, TốMai đứng bên chờ.

      Lát sau Nguyên Thu dẫn theo Chức Mộng, ThúyOanh tới thỉnh an Cố Lễ Lý thị “Hôm qua nghe tiểu nha đầu thân thể phụ thân khỏe, giờ tốt chút nào ?”

      Cố Lễ mắt lạnh nhìn Nguyên Thu, chỉ thấyNguyên Thu vẻ mặt mờ mịt nhìn . Cố Lễnhìn nét mặt nàng mang bộ dạng gì cũng khôngbiết, trong lòng vòng vo mấy lần mới hỏi “Nghe hôm qua ngươi tặng bánh chưng co tỉ tỉngươi?”

      Nguyên Thu nghe vậy cười tiếng “Nóichuyện này nữ nhi cũng xấu hổ. Hôm qua sau khi tỉ tỉ và nữ nhi ra khỏi phòng lớn hỏi conbánh chưng muốn ăn. Hôm đó con bọc nhiều, đưa các nơi còn dư ít, liền đáp ứng tỉ tỉ. Ai ngờ trở về, Bích Nhi bị mấy nha đầu thamăn ăn hết rồi. Chỉ là mấy cái bánh chưng cũngkhông đáng giá gì, nhưng đáp ứng đưa cho tỉ tỉ mà con lại có nên kêu nha đầu qua phòng bếp lấy đưa cho tỉ tỉ”

      Cố Lễ nghe vậy trong lòng thở phào nhõm, thanh cũng nhàng “Là nha đầu kia phòng bếp?”

      Chức Mộng tiến lên “Thưa lão gia, là nộ tì . Năm nay nương nghĩ ra mấy loại bánhchưng mới, phu nhân phân phó phòng bếp làm theo, tam nương bảo nô tì đến phòng bếp lấy mỗi loại hai cái đưa đến cho nhị nương. Nhưng sau khi nô tì đến phòng bếp, tiểu nhađầu Điểu nhi bánh chưng mới làm đưa đến các phủ theo phân phó của phu nhân hết rồi, bánh chưng chuẩn bị cho Đoan Ngọ còn chưa làm xong. Nô tì nghe xong liền nhờ tiểu nha đầu nghĩ cách giúp, tiểu nha đầu lát nữa có bánhchưng đưa qua cho nhị nương nên nô tì trở về”

      Cố Lễ nghe xong vội kêu nha đầu Điểu nhi tới, hỏi Chức Mộng với nàng như thế nào. Tiểu nha đầu kia giống như Chức Mộng “Phòngbếp quả còn bánh chưng, vừa gói xong nấu chắc cũng mất vài canh giờ nữa. Nô tì nhớ ngày hôm trước Trương di nươngcũng lấy gạo nếp, đoán chắc cũng gói bánh chưng, vì vậy qua viện Trương di nương, xinbánh chưng đưa đến viện nhị nương”

      Cố Lễ hỏi “Bánh chưng này ngươi tự mình đưa cho nhị nương hay sao?”

      Điểu nhi trả lời “Thưa lão gia, là nha đầu của Trương di nương tự mình đem , nô tì và nha đầu cùng đưa cho tiểu nha đầu trong viện của nhị nương”

      Cố Lễ nghe vậy liền hỏi “Vậy sao nhị nươngkhông biết bánh chưng là do ai đưa?”

      Chức Mộng “Vì tam nương đáp ứng đưa bánh chưng của mình gói cho nhị nương,nô tì với tiểu nha đầu là nương gói bánhchưng”

      Cố Lễ nghe vậy trong lòng hiểu chút ít, nhìnthấy tiểu nữ nhi lo lắng, chợt nghĩ nàng cũng chỉlà đứa bé bảy tuổi thôi, làm sao có ý định kia được. Mình cũng bị bộ dạng kia của NguyênDung dọa sợ, nghe nàng ngất mới cóđúng mực tự dưng hoài nghi Nguyên Thu. Nhìn Lý thị , biết hành vi hôm qua của mình làm thương tổn nàng, lại nghĩ đến tối hôm qua nàng hầu hạ mình cả đêm chợp mắt, điểm tâm hôm nay cũng chưa ăn. thanh hơi mềmnhẹ “Sáng sớm Thu nhi tới đây, giờ cũng giữa trưa chắc mệt, đến gần mẫu thân con ngồi ” Lại săn sóc Lý thị “Ngươi đêm mệt mỏi, có muốn nằm ?”

      Lý thị lắc đầu “Lão gia và Dung nhi tự nhiênbị người ta hạ bả đậu tiêu chảy, cận thân cũngđang muốn biết là ai làm. Chuyện xảy ra nhưvậy cận thân cũng thoát khỏi tội, làm gì còn nghỉ được”

      Cố Lễ nghe vậy bảo đầu bếp mang cháo gà tới,tự mình cho Lý thị ăn, lại để Thái Tuyết cầmnệm đưa cho Lý thị mới sai người ra ngoài gọiTrương di nương.

      Trương di nương bị phạt cấm túc, cũng khôngcó tai mắt gì trừ hai nha đầu tri kỉ ra những nhađầu khác đều là Lý thị tuyển chọn, tất nhiên là trước mặt các nàng cũng tán gẫu chuyệnxấu gì. Vì vậy phong phanh nàng cũng nghe được.

      Nha đầu phòng lớn đến gọi nàng, Trương dinương nghĩ rằng Cố Lễ miễn phạt nàng, vui mừng rửa mặt chuẩn bị trang phục, cầm khănchậm rãi ra khỏi viện. Nha đầu phòng lớn cũngkhông thúc dục nàng, chỉ cười hì hì chờ.

      Cố Lễ đợi ở thư phòng nửa canh giờ mới thấy Trương di nương tới, nín bụng hỏa, lại thấy nàng thẹn thùng thỉnh an ánh mắt đưa tìnhcủa nàng rơi vào mắt Nguyên Thu tò mò, trong cơn giận dữ vỗ bàn cái “Dáng vẻcủa ngươi là như thế nào? Còn quỳ xuống cho ta”
      tart_trung, AnLy90, linhdiep172 others thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 17: kiện bánh chưng

      Trương di nương nghe vậy nụ cười cương cứngtrên mặt, vội quỳ xuống cố nặn ra nụ cười uấtức “Lão gia…”

      Cố Lễ quát lên “Cấm túc ngươi ngươi cũng còn gây chuyện, xem ra ta xử phạt ngươi quá nhẹrồi”

      Trương di nương vội “Tì thiếp bị cầm chân, mực ở trong viện đâu sao lại nóisanh ?”

      Cố Lễ cười lạnh “Nghe hôm qua ngươigói bánh chưng cho nhị nương?”

      Trương di nương sửng sốt, theo lí mà nàng bị cấm túc cho phép đưa đồ ra ngoài nên vộinghĩ nên thừa nhận.

      Cố Lễ thấy thế mắng “Còn khai báothành cho ta, chẳng lẽ muốn ta đuổi ngươi ra khỏi phủ?”

      Trương di nương thấy Cố Lễ nổi giận, vội khóc “Là tiểu nha đầu phòng bếp nhị nương muốn ăn bánh chưng mà phòng bếp lạikhông còn cho nên mới bảo tiểu nha đầu đưa bánh chưng vừa nấu xong cho nhị nương.”

      Cố Lễ hỏi “Vì sao ngươi hạ bả đậu trong bánhchưng hại nhị nương?”

      Trương di nương nghe vậy sửng sốt, sau đó kêugào “Là tâm ai xấu xa hãm hại ta như vậy,ta ở trong viện cũng đem nước bẩn hắt lên ngườita. Lão gia, cầu xin người làm chủ cho thiếp!” xong bò đến trước mặt Cố Lễ kéo áo khoátcủa .

      Cố Lễ quát lên “Ngươi làm dáng vẻ này cho ai nhìn, còn thu lại nước mắt quỳ bên cho ta”

      Lý thị mắt lạnh nhìn nửa ngày tiếng nào, thấy Trương di nương nắm áo Cố Lễ buông tay cười làm lành “Chỉ sợ Trương thị cũng biết chuyện này”

      Cố Lễ “Ngươi cũng quá mức hiền lương, giờmà còn thay nàng. Phải thường xuyên lấyđương gia chủ mẫu làm việc mới có uy phong.Ngươi đối với nàng quá nhân từ, nàng mới rãnhrỗi gây chuyện” xong cảm thấy Trương dinương đáng hận cước đá văng nàng ra.

      Lý thị khiêm nhường “Lão gia dạy đúng, cận thân ghi nhớ. Cận thân cảm thấy chuyệnnày đơn giản như vậy, chi bằng hỏi nhađầu hầu hạ bên cạnh Nguyên Dung chút, xem bánh chưng qua tay những người nào?”

      Cố Lễ suy nghĩ chút gật đầu “Kêu nha đầu nhận bánh chưng lúc đó lại đây, đưa cả nha hoàn thân cận của nhị nương đến đây luôn”

      Thái Tuyết đáp, tự mình đến viện Nguyên Dunggọi người tới.

      Tiểu nha đầu kia thấy khí trong nhà bị sợtới mức đùi mềm nhũn quỳ xuống, đợi Cố Lễhỏi, liền đàng hoàng đem tất cả mọi chuyện khaibáo “Hôm đó nô tì ở trong sân thuê hoa, thấyĐiểu nhi ở phòng bếp và tiểu Yến bên viện di nương đem thức ăn tới thấy nô tì ra, Điểu nhiđưa hộp thức ăn cho nô tì là tam nươngsai đem bánh chưng tới. Nô tì còn cười tam nương đưa đồ sao lại nha đầu bên phòng bếp và Trương di nương đưa qua. Điểu nhi các tỉ tỉ bên tam nương bận, mình đành ômchuyện này lấy tiền sai vặt. Rồi cho nô tì ít tiền lẽ dặn dò phải bảo rằng tỉ tỉ bên tam cônương đưa tới”

      Cố Lễ nghe xong xác nhận chuyện này khôngcó quan hệ gì với Nguyên Thu, nguyên nhân tất nhiên là ở chỗ Trương di nương và Nguyên Dung, mình oan uổng Nguyên Thu mà cảm thấy áy náy.

      Liễu nhi đương nhiên biết việc bánh chưng làviệc gì xảy ra, nghe tiểu nha đầu kia xong, khỏi liếc mắt hận đánh được nàng mấy bạt tai, hận nàng đem chuyện quantrọng như vậy báo với mình. Tình huống này thìkhông thể hãm hại tam nương, chỉ cần đem toàn bộ lau sạch liên quan gì đến tiểu thư nhà mình mới là tốt nhất.

      Theo lý mà lúc này đem mọi chuyện đổ lên đầu Trương di nương mới là tốt nhất, nhưngmẫu thân mình là nha hoàn thân cận của Trươngdi nương, mình hãm hại Trương di nương e sợ mẫu thân ngày sau cũng được tốt đẹp gì, kế này cũng ổn nghĩ tới nghĩ lui, cóbiện pháp nào tốt, Liễu nhi nhất thời cóđược chủ ý gì.

      Cố Lễ thấy sắc mặt Liễu nhi biến đổi khó lườnghừ lạnh “Hôm đó nha đầu này nhận bánh chưng trực tiếp đưa cho ngươi?”

      Liễu nhi đành phải gật đầu “Là nô tì nhậnbánh chưng”

      Cố Lễ trầm ngâm, cầm ly trà lên từ từ uốngmột hớp, nửa ngày mà chưa gì. Lý thị bên cạnh chợt hỏi “ nương của các ngươi như thế nào? Đến giờ uống mấy lần thuốc rồi? Có đỡhơn chút nào ?”

      Liễu nhi thở phào cái vội “Thưa phu nhân, nương chưa có chuyển biến tốt, vẫncòn hết sức suy yếu”

      Lý thị nhíu mày “Lão gia khỏe lại hơnphân nữa rồi, nương sao còn suy yếu như vậy? Chi bằng kêu Lý đại phu tới chút,chúng ta cũng qua phòng nhị nương nhìn xem, rốt cuộc nha đầu nào an phận hầu hạ tốt nhị nương”

      Cố Lễ gật đầu, tự có nha đầu cho mama mời đại phu, Lý thị lo lắng cho thân thể của Cố Lễ,sai người mang kiệu tới, đỡ Cố Lễ ngồi lên, tự mình ôm Nguyên Thu ngồi kiệu khác, haimẹ con giọng chuyện, Trương di nương và mấy nha đầu kia đều theo phía sau tới viện của Nguyên Dung.

      Trong phòng Nguyên Dung mùi thuốc nồng nặc, chén thuốc trống bàn, Lý thịbước đến nhìn Nguyên Dung rồi hỏi Hồng Phất “ nương có uống thuốc đúng giờ ?”

      Hồng Phất cuồi đầu “Vâng”

      Lý thị nhàng tằng hắng cái, khóe miệng vi câu. Nguyên Thu nhìn Nguyên Dung chút, cảm thấy trong phòng mùi thuốc quá nặngđi lại ngồi bên cửa sổ đùa giỡn bồn hoa, cảm thấy nhàm chán dùng tay chọt chọt đất trongchậu.

      Chức Mộng thấy Nguyên Thu chọt hồi lâu mớinói “Tiểu thư đừng vọc đất, kẻo đau tay” Nóixong cầm khăn tay nhàng lau tay choNguyên Thu, Lý thị nghe vậy cũng tới, cầmlấy khăn lau cho Nguyên Thu vài cái, Chức Mộng ngăn trở tầm mắt của Cố Lễ. Lý thị mởkhăn tay nhìn thấy có chất lỏng màu nâu, trênkhăn tay phát tán ra mùi thuốc.

      Trong nội tâm Lý thị hiểu ràng Nguyên Dung lén cho nha đầu đổ thuốc, đem khăn tay nhétvào tay Chức Mộng quay về giường Nguyên Dung hỏi “Sao chưa thấy đại phu tới? thúc giục nữa xem sao”

      nha đầu đáp ra ngoài lát rồi trở lại “Đại phu tới, xin phu nhân, tam nương lánh mặt chút” Lý thị đứng lên lôi kéo Nguyên Thu ngồi sau bình phong, nha hoàn kéo mànngăn cách thế mới cho đại phu vào.

      Lý thị ôm Nguyên Thu vào trong ngực nhỏgiọng ngờ Nguyên Dung cũng gian trá, vì để cho phụ thân con đau lòng cả thuốc cũng uống, cố làm ra vẻ yếu đuối”

      Nguyên Thu “Nàng bệnh như vậy, phụ thân nghi ngờ nàng cũng mất ba phần, đây là khổ nhục kế hữu dụng nhất từ xưa tới nay”

      Lý thị ôm nàng giọng cười “Con cũng rất cơ trí, nếu con đưa bánh chưng qua có mườicái miệng cũng được”

      Hai mẹ con giọng chuyện, bên ngoài Lý đại phu cũng xem xong mạch, Cố Lễ hỏi “Tiểunữ như thế nào?”

      Lý đại phu “Này thể trách, thuốc của lão hủ rất công hiệu, uống được ba thang làcó thể tốt lên. Sao nhị tiểu thư chút khởi sắccũng có, chẳng lẽ dùng đúng giờ? Nếu phải là nhân sâm chế thuốc khôngtốt, trong dược này mấu chốt chính là nhân sâm”

      Liễu nhi vội nương đều uống rất đúng giờ, nhất định là nhân sâm tốt, chừng là người ta bốc nhân sâm giả cho đủthuốc”

      Lý thị ở trong bình phong biễu môi cười tiếng, nghiêm mặt phải ta sai TháiTuyết cầm nhân sâm đến cho Nguyên Dung sắc thuốc?”

      Thái Tuyết ở bên nhìn mặt Tố Mai trắngnhợt cười “Phu nhân biết, hôm qua nô tì cầm nhân sâm đến chỗ Tố Mai xem phương thuốc sắc cho nhị nương, Tố Mai lolắng phu nhân có ý xấu hại nhị nương,cầm phương thuốc buông tay, lạnhnhạt giễu cợt nô tì đuổi ta trở lại”

      Cố Lễ nén nhịn lửa giận sai người đưa đại phura cửa, lại sai người cầm nhân sâm sắc thuốc, giàn xếp ổn thỏa mới nổi giận mắng “Tố Mai, ai cho ngươi lá gan cho phu nhân mặt mũi?”

      Tố Mai vội quỳ xuống cắn môi “Vì lão gia phân phó, cho nên nô tì dám tùytiện đưa phương thuốc cho Thái Tuyết”

      Cố Lễ mắng “Chẳng lẽ phu nhân saikhiến được ngươi? Ngươi có để phu nhân trong mắt? Còn nữa, phu nhân có thể hại nữ nhi của mình , ngươi tiện nhân này rắp tâmgì? Lại dám chia rẽ tình mẹ con của phu nhân,thường ngày ta xem ngươi ổn thỏa đàng hoàng, chẳng biết được nội tâm lại ác ý như thế”

      Giờ Tố Mai mới hiểu được Lý thị phái TháiTuyết xem phương thuốc là vì nhúng tayvô việc này trong lòng hối hận mình suytính chu toàn mà thể nào phản bác lại.Chỉ đành giọng quỳ gối trước mặt Cố Lễ rơi lệ, mong rằng có thể nghĩ đến tình cảm nhiều năm mình hầu hạ mà tha thứ cho mình.

      Lý thị cười lạnh “Tố Mai là nể mặtta, chắc ngươi định chắc là người của lão tháithái ta thể làm gì được ngươi? Nếu nhị cônương có mệnh hệ gì, ta trói ngươi trước tiêntự mình đưa về cho lão thái thái bồi tội”

      Cố Lễ mắng “Chẳng qua chỉ là nha đầu mà thôi, ỷ vào mặt mũi lão thái thái cũng dám lên mặt với phu nhân, ta nào dám lưu. Phu nhân hiền đức tính tình tốt các ngươi hai người đều muốn tạo phản. Ngày mai phái ngườiđưa nàng về lại kinh thành với lão thái thái ta dùng nổi nàng”

      Tố Mai nghe vậy chợt cảm thấy hoảng sợ, mấynăm nay mình cực khổ ngay cả cái di nươngcũng lấy được, bị đuổi về kinh sợ sau nàylão thái thái gả cho kẻ sai vặt nào đấy.Suy nghĩ chút khi mình rời kinh bọn tỉ muội khen ngợi ganh tị, Tố Mai lại nản lòng thoái chí,tâm cao ngạo thường ngày cũng mất chỉ quỳ ởđó rơi lệ.

      Nguyên Thu biết Lỳ thị xưa nay ghét Tố Mai còn hơn Trương di nương, vì nàng chẳng nhữngcó lão thái thái làm chỗ dựa lại có tâm kế hơn Trương di nương, nếu làm di nương Lý thị cũng dễ sống. Hôm nay mượnchuyện này làm kế liền có thể làm Cố Lễ đuổi nàng mình lại kiếm được cái tên hiền đức, liền hết sức kính nể Lý thị lại thay nàng bi thương chút. Vì lưu lại trượng phu, gáingây thơ cũng trở nên hiểm. Nghĩ đến đây Nguyên Thu cười lạnh, mình cũng phải vậy thôi,trong nhà cao cửa rộng đấu đá sợ là tránh khỏi.

      Đợi thuốc sắc xong, Cố Lễ nhìn Liễu nhi đút cho Nguyên Dung uống, Lý thị cho phòng bếplàm chén canh trứng gà, nhìn nàng ăn gầnnửa chén tinh thần cũng tốt lên rất nhiều. Cố Lễ càng thêm chắc chắn nhân sâm trước kia chưađủ tốt, Tố Mai trì hoãn bệnh tình của Nguyên Dung, liền sai người ném nàng tới phòng chứacủi.

      Nguyên Dung nửa ngồi nhìn Nguyên Thu sau lưng Lý thị hình như cũng có chuyện gì, mặt cười khanh khách nhìn mình, trong lòng cảm thấy kì quái chỉ coi là Cố Lễ biết nguyên nhân do bánh chưng liền chủ động “Muội sao lại đứng đó, tỉ cũng xin lỗi muội,tự mình đòi ăn bánh chưng, lại bụng tốtăn bị đau bụng”

      Nguyên Thu dùng khăn che miệng lại, khóe miệng thoáng cười, nghiêm mặt “Nghe phụ thân là di nương bỏ thuốc tiêu chảy cho tỉ cũng phải là do bụng dạ tỉ yếu”

      Sắc mặt Nguyên Dung trắng nhợt hiểu tạisao lại kéo đến người di nương, liền kinhngạc nhìn Trương di nương mặt đầy lệ đứng ở cửa, há miệng mà biết nên gì.

      Nguyên Thu “Muội gói bánh chưng chia xong rồi, nên cho phòng bếp làm, ngườiphòng bếp lười biếng xin bánh chưng chỗ di nương đưa tới cho tỉ, ai ngờ bên trong lại có thuốc tiêu chảy. Trương di nương cũng đáng hận, làm hại tỉ đáng thương như thế”

      Nguyên Dung suy nghĩ lâu mới cười ra bánh chưng là Trương di nương đưa tới,tỉ cũng biết để tiểu nha đầu để bánhchưng mới đưa lẫn vào bánh chưng đưa trước đó. Ngày đó tỉ còn cố ý dặn dò nha đầu đem bánh chưng của muội tới trong đình để cùng ăn với phụ thân”

      Nguyên Thu cười “Vốn là muội cũng đưabánh chưng cho tỉ, tuy mới có mấy ngày cũng chưa có hư. Chỉ là hôm qua chính miệng tỉ cho muội bánh chưng muội đem qua ănxong rồi. Muội lại nghe phụ thân và tỉ ăn là bánh chưng gạo nếp táo đỏ, muội gói rất nhiều loại bánh chưng, nhưng cố tình lại có gạo nếp táo đỏ”

      Nguyên Dung nghe vậy thà xoay hướng Trương di nương lại biết mở miệng nhưthế nào, mặc dù lúc trước mình và Trương dinương có khúc mắt nhưng dù sao nàng cũng làmẹ đẻ của mình, nhiều năm qua vẫn chăm sóccho mình. Nguyên Dung muốn đổ lên ngườinàng lại mở miệng được, nhưng nếu như thừa nhận chuyện này là do mình làm, theo tínhtình của Cố Lễ tất nhiên dễ dàng bỏ qua cho nàng. Nghĩ tới đây Nguyên Dung như thấy được tương lai mảnh ảm đạm.

      hồi lâu, Nguyên Dung nhìn Trương di nương mở ra nụ cười thê thảm ảm đạm nhất “Di nương, tại sao lại hại ta?”

      Trương di nương nghe vậy thất thanh khóc rống,quỳ mặt đất bò đến trước giường lôi kéoNguyên Dung “ nương là ta sinh, hổ dữ cũng ăn thịt con huống chi là mẹ ruột”

      Nguyên Dung quay mặt sang chỗ khác lạnh lùngnói “Mẹ ruột ta chỉ có người là phu nhân, di nương nên nhầm lẫn thân phận của mình”

      Trương di nương khiếp sợ nhìn Nguyên Dung, nhìn khóe mắt Nguyên Dung có nước mắt màtrong mắt nàng đầy rối rắm, chợt hiểu ra cái gìvội buông lỏng tay ra, quỳ gối trước mặt Cố Lễ “Là ta hạ thuốc tiêu chảy, là ta hạ thuốc tiêuchảy”

      Cố Lễ nghe vậy tức giận chỉ Trương di nương, nửa ngày cũng được lời nào, Lý thị vội xoa ngực cho Cố Lễ xoay đầu lại mắngTrương di nương “Đồ đáng chết nhà ngươi,lương tâm bị chó ăn hết, ngay cả nương cũng muốn hại”

      Nguyên Dung ở giường bò xuống đất, quỳgối trước mặt Cố Lễ “Cầu xin phụ thân tha cho di nương, là con cãi nhau với Trương di nương làm lòng nàng bị thương, di nương cũng khôngmuốn hại ta

      Cố Lễ thấy thế để ý Nguyên Dung chỉmắng Liễu nhi “Còn đỡ nương của ngươi, đều chết hết rồi sao?”

      Liễu nhi vội tiến lên vịn Nguyên Dung, NguyênDung tựa vào người Liễu nhi, lệ rơi đầy mặt cầu xin Cố Lễ. Nguyên Thu thấy thế vội “Di nương tuy là mẹ đẻ tỉ, nhưng chẳng biết tôn ti, thường ngày di nương đem muội để trong mắt cũng coi như xong, hôm nay ngay cả tỉ cũng bỏ thuốc rất đáng ghét”

      Cố Lễ nghe Nguyên Thu vội hỏi “Trương thị bất kính với ngươi?”

      Nguyên Thu uất ức “Mấy ngày trước nữ nhi làm cho mẫu thân ‘kiện người’ nghĩ suốt ngày di nương phục vụ phụ thân hết sức mệt nhọc nên làm cho nàng cái, ai ngờ qua ngày nghe bọn nha đầu quét rác “Trương di nương vứt ‘kiện người’ rất giống của phu nhân, nữ nhi cho Chức Mộng xem thấy là cái nữ nhi đưacho Trương di nương”

      Cố Lễ nghe vậy xoay người lại cho Trương di nương bạt tai, cả giận “Gan ngươi càng lúc càng lớn, nghĩ ta dám bỏ ngươi”

      Lý thị vội “Lão gia bớt giận, Trương thị rấtđáng ghét nhưng thể vì nàng ảnh hưởng đến thân thể”

      Cố Lễ vỗ ngực cho thuận khí hai cái “Nhanh,nhanh cho người đuổi nàng ra khỏi phủ”

      Trương di nương vội khóc dập đầu “Van cầu lão gia tha cho tì thiếp, tha cho tì thiếp”

      Nhìn nét mặt Cố Lễ chưa giãn ra, Lý thị vội khuyên nhủ “Lão gia Trương thị hầu hạ nhiềunăm như vậy, có công lao cũng có khổlao, làm sai chuyện trách phạt chút là đượcrồi, cho nhà mẹ nàng mấy phần mặt mũi, huốngchi còn có nhị nương”

      Cố Lễ nhớ đến phụ thân Trương di nương cũng là quan viên, mặc dù phẩm cấp đủ chống lại mình nhưng dù sao cũng nên cho mấy phần thể diện, hừ lạnh “Nếu phu nhân thay ngươi cầu tình, vậy ngươi chịu phạt 20 đại bản cấm túc thêm 3 tháng. Những người khác ghi nhớ, nếu còn có chuyện như thế này cho dù là ai cũng quăng ra ngoài”

      Trương di nương dập đầu khóc bị mấy mamamạnh khỏe lôi ra ngoài, hung hăng đánh 20 đại bản, đánh nàng trầy da tróc thịt đến ngất Cố Lễ mới cho người đưa về viện.

      Lý thị và Cố Lễ trở về viện, Cố Lễ tưc giận đậprất nhiều đồ, thấy Nguyên Thu đứng phía sau Lý thị bộ dáng kinh sợ mới dừng tay với Lý thị “Hôm nay làm Thu nhi bị dọa sợ, ngươi đưa nó về viện trấn an . Hôm qua ta bị bộ dạng kia của Nguyên Dung hù cho sợ đầu óc cũng hồ đồ, ngươi ở với nó nhiều chút”

      Lý thị vội đáp, tự mình đưa Nguyên Thu về viện, Nguyên Thu thấy có ai liền hỏi “Saomẫu thân lại cầu xin thay di nương?”

      Lý thị vuốt tóc nàng cười thê thảm tiếng “ có nàng còn có người khác, phụ thân con là Tri Phủ làm gì có chuyện bên cạnh khôngcó thiếp thất. Huống chi sai lầm của nàng ta nắm trong tay, tất nhiên về sau đàng hoàng, nếunàng người mới tới, nếu là người có tâm kế lại muốn trèo cao chỉ sợ gia đình được bình an”

      Nguyên Thu nghe vậy gật đầu, đau lòng lôi kéotay Lý thị nhưng biết an ủi nàng thế nào.Lý thị nhìn nữ nhi ôm nàng “Con của ta thông minh, tất nhiên về sau kémcạnh”

      Nguyên Thu tựa đầu vào ngực nàng, trong lòngvì nàng mà cảm thấy bi ai.
      tart_trung, AnLy90, linhdiep172 others thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 18: Nguyên Dung lễ phật

      Nguyên Dung đợi tất cả mọi người ra khỏiphòng mình mà ôm chân ngồi giường rơi lệvô luận Hồng Phất khuyên thế nào nàng cũng nhúc nhích. Liễu nhi đứng ở cửa viện rất lâu đợi mọi người xa mới quay về đuổi bọn Hồng Phất ra ngoài đóng cửa viện lại.

      Liễu nhi cầm khăn tay nhàng lau nước mắt cho Nguyên Dung an ủi “Tiểu thư, đừng khóc nữa, khóc tốt cho thân thể”

      Nguyên Dung tránh tay Liễu nhi ra khóc ròng “Ta muốn cho phụ thân chán ghét Nguyên Thu, thế nào lại kéo đến thân di nương. Tuy ta với di nương tức giận cãi nhau, nhưng tròng lòng vẫn rất thương nàng”

      Liễu nhi vội “Di nương cũng đau lòng cho tiểu thư bằng làm sao thay tiểu thưnhận tội. Nàng cũng hi vọng tiểu thư được tốtđẹp, tiểu thư mau mau dưỡng thân thể cho tốt. Nếu bệnh nghiêm trọng di nương còn chịu tộilớn hơn nữa”

      Nguyên Dung nghe vậy vội gật đầu “Ngươinói đúng ta nên dưỡng bệnh tốt, phụ thân sẽkhông tức giận di nương nữa”

      Liễu nhi gật đầu “Chỉ khổ cho di nương trời nóng như vậy, di nương bị đánh nhất định bịsưng mủ”

      Nguyên Dung vừa nghe vội “Mau lấy bạcriêng của ta, mua thuốc chống sưng mủ tốt nhất đưa cho di nương. Bạc còn dư lại để cho di nương nàng muốn ăn gì mua cái đó”

      Liễu nhi “Tiểu thư, như vậy ổn đâu”

      Nguyên Dung quát lên “Ngươi biết cái gì, ta thể bị mất luôn cả di nương, ngươi theophân phó của ta mà làm nhanh lên”

      Liễu nhi chỉ đành mở ngăn kéo lấy cái rương ra đưa cho Nguyên Dung, NguyênDung tự mình mở khóa, lấy cả bạc vụn bêntrong ra, ước chừng tới hai mươi đến ba mươilạng dùng khăn tay bọc lại đưa cho Liễu nhi.

      Liễu nhi chần chừ “Tiểu thư, toàn bộ là bạcđể dành nhiều năm như vậy, nên lưu lại hai thỏi để dành cho lúc cấp bách nữa”

      Nguyên Dung cười lạnh cần giữ lại, ta làm gì mà cần bạc, tại ta hiểu người khác đối với ta toàn bộ là giả dối, chỉ có di nương mới đối tốt với ta. Nếu au này có di nương ta như hôm nay trộm gà khôngđược còn mất nắm gạo”

      Liễu nhi vội “Tiểu thư đúng, nếu lần nàynói trước với di nương, tất nhiên tam nươngsẽ thừa hội được. Chúng ta ngã mộtlần khôn hơn chút đường rẽ như thế này nữa”

      Nguyên Dung gật đầu “Đúng là như thế,ngươi cầm bạc nhanh sai hai gã sai vặt mua thuốc về, mua thêm mấy loại trái cây điểm tâm. Di nương bên kia thức ăn cũng tốt chỉ là hôm nay vừa bị cấm túc lại bị đánh hèo, những tiểunhân nịnh nọt kia chắc là khi dễ di nương mất”

      Liễu nhi đáp ra ngoài, gọi tiểu nha đầu vào phục vụ, mình vội chạy ra ngoài theo phân phó của Nguyên Dung sai người mua đồ.

      Những chuyện này dĩ nhiên là có người báo cho phòng lớn, Lý thị ở bên , Cố Lễcười lạnh “Phái mấy mama trông chừng cửa viện của Trương di nương, bất luận là ai cũngkhông được vào dò xét hay đưa đồ ăn vào, nếunhư có người cầm bạc tự mình đưa , ta mà biếtsẽ đánh 40 đại bản lôi ra ngoài bán”

      Người nọ vội dập đầu lui ra ngoài, đợi khi Liễu nhi cầm rỗ đến cửa viện của Trương di nương bịmama Lý thị sai tới cản cho vào, giảo hoạt trả lời là lão gia và phu nhân phân phó, dám vi phạm mặc cho Liễu nhi ráchmiệng cũng động đậy.

      Liễu nhi đành bất đắc dĩ mang rỗ quay về viện, lấy đồ vật ra sót chữ nào cho NguyênDung, Nguyên Dung cười lạnh “Cái gì là phụ thân phân phó, hẳn là phu nhân hành

      Liễu nhi vội tiến lên che miệng của nàng liên tụcnói “Tiểu thư của ta, chút, kẻo truyền tới tai phu nhân”

      Nguyên Dung cuối xuống xỏ chân vào giày thêu“Ta với phụ thân, ta tin phụ thân cho ta đưa đồ cho di nương”

      Liễu nhi vội ngăn cản “Tiểu thư của ta, di nương vừa bỏ thuốc hại người, người vội vàng đưa đồ tới cho nàng, phải làm cho lão gia nghi ngờ người sao? Vừa rồi nô tì chỉ muốn khuyên can nương thôi, vật này chúng ta thể tự mình đưa

      Nguyên Dung nghe vậy liền dừng lại, Liễu nhitiến lên cởi giày giúp nàng, đỡ nàng nằm xuống“Thân thể nương còn suy yếu, đừng lao tâm những chuyện này, nô tì muốn về nhà mộtchuyến, đưa đồ cho mẹ nô tì, ngày mai mẹ nô tì đưa qua cho di nương vậy có tốt hơn ?”

      Nguyên Dung gật đầu “Chỉ phải làm vậythôi”

      Ngày mai là ngày Đoan Ngọ, Cố Sơn, Nguyên Dung, Nguyên Thu sáng sớm đến phòng lớn. CốLễ vì kiện bánh chưng mấy ngày trước còn hứng thú với tiết Đoan Ngọ, Nguyên Dungthấy Nguyên Thu có chút chột dạ nên cũng nhiều, Nguyên Thu vui vẻ cũng để ý nàng. Cố Sơn mặc dù chuyện xảy ra cho lắm, nhưng từ trước đến giờ chỉ quan tâm tiểu muội, thấy Nguyên Thu miễn cưỡng cũng có tâm tình.

      Cố Lễ uống nửa chung trà “Tháng năm tụcxưng là tháng ác, quả nhiên mới vừa bước quatháng năm Trương di nương bị ác quỷ làm mê muội tâm trí làm ra chuyện như vậy, xem ra trong phủ ta phải thường xuyên bái phật đuổi ác quỷ mới được”

      Lý thị tiếp lời “Lúc trước cận thân theo lão vương phi dâng hương ở am bên ngoài thành, nghe lão Vương phi bồ tát ở đó rất linhnghiệm, các quý phụ ở thành Hàng Châu xưanay cũng đến đó, chi bằng ngày mai cận thânđến đó đốt nén nhang, thuận tiện quyên chút tiền”

      Cố Lễ vội lắc đầu “Nếu là thỉnh thoảng thắphương phật tổ trách ngươi thành kính, làm sao còn xua được ác quỷ. Vốn lễ phậtlà ngươi , nhưng ngươi công chuyện nhiều, bằng để Nguyên Dung ở lại trong am tháng, mỗi ngày thắp hương niệm phật sao chép kinh thư, Cố phủ chúng ta bình an vượtqua cái tháng ác này”

      Nguyên Dung nghe thấy Cố Lễ vậy nhấtthời sửng sốt, đến trong am phải tuân thủ thanh quy giới luật, kham khổ nổi, lại hành động bất tiện, bình thường chỉ có nữ quyếnsai phạm mới bị đưa tới am thanh tu. Nghĩ đếnđây Nguyên Dung ngừng đưa mắt nhìnCố Lễ, chẳng lẽ viện hôm trước phụ thân biết là mình làm? Nhưng thái độ Cố Lễ lại giống. Nguyên Dung vụng trộm tính toán, ngừng nhìn Cố Lễ, Cố Lễ xem như thấy từ từ uống trà.

      Lý thị cười “Lão gia vậy cũng tốt, chỉ làthân thể Nguyên Dung chưa hồi phục tốt thế này…”

      Cố Lễ nhìn Lý thị “Trong am có phật tổ phùhộ mới có thể nhanh chóng hồi phục, ngươi giúpnhị nương thu dọn đồ đạc, chọn mấy loại sắc Bố y nhiều chút đồ trang sức cần đem theo, buổi chiều gọi xe ngựa đưa nàng đến am

      Lý thị sửng sốt “Sao lại gấp như vậy, chưa kịpchuẩn bị gì”

      Cố Lễ “Có cái gì mà chuẩn bị, Nguyên Dung là vì toàn bộ người trong phủ lễ phật, đơn giản mới thành kính, ta thấy cả nha hoàncũng cần dẫn theo, tất cả tự mình độngthủ mới lên thành ý”

      Nguyên Dung hoàn toàn trợn tròn mắt.

      Lý thị trở về với Nguyên Dung, phân phó Liễu nhi đun nước nóng, sau đó tự mình gỡ khuyên tai của Nguyên Dung xuống, gỡ cả vòng đeo tay của nàng. Nước nấu xong, Lý thị sai Liễu nhi sắp xếp y phục chuẩn bị cho Nguyên Dung mặc,sai Hồng Phất hầu hạ Nguyên Dung tắm rửa.

      Nguyên Dung tắm xong, Hồng Phất giúp nàng lau tóc, rồi lấy trâm cài trong hộp trang sức,Lý thị đưa tới cây trâm cài bằng gỗ “lãogia phân phó, trang phục của nương phải đơngiản mộc mạc, thể mang đồ trang sức vàng bạc vào am” Hồng Phất vội đáp, nhận lấy trâm gỗ búi tóc cho Nguyên Dung.

      Liễu nhi thu dọn đồ đạc cho Nguyên Dung, Lýthị chọn lựa hồi lâu, lấy ra bộ sai Hồng Phất thay cho Nguyên Dung, những thứ khác ném sang bên để ý tới.

      Liễu nhi cười “Nhị nương lần này chắcmất ít nhất tháng, nếu có quần áothay đổi sợ là ổn”

      Lý thị nhíu mày nhìn nàng “Ta cho ngươi chọn y phục, ngươi chọn lựa mấy bộ kia là cái gì?May có ta ở đây, nếu bị lão gia nhìn thấy đượcxem có đánh chết ngươi ” Lý thị khó có khi nào quắc mắt trừng mi, nhất thời dọa Liễu nhi dám lên tiếng.

      Lý thị thấy thế ung dung vòng tay cổ tay nhìn Nguyên Dung “Nếu nhị nương có y phục thích hợp cần mangtheo, lát nữa ta sai mấy mương tử may vá làm, ngày mai xong sai người đưa đến cho ngươi. Trước nương mặc cái này trong haingày”

      Nguyên Dung chỉ đành đứng lên phúc phúc thânthể “Dạ, nữ nhi xin nghe mẫu thân an bài”

      Lý thị nghe vậy gật đầu cười “Vậy mới ngoan” thấy nàng mặc xong trang phục mới dẫn lênphòng từ giã Cố Lễ.

      Cố Lễ bỏ mặc Nguyên Dung nửa ngày mớithong thả để ly trà trong tay xuống “ vào am kiểm điểm lại thâm tâm bản thân, dứt hết tục niệm, chăm lo lễ phật. Có thời gian rãnh thìnghiên cứu kinh phật. Lần này ngươi vào am, chỉ là thắp hương bái phật, cần phải học cái gì là thiện tâm, cái gì là lòng dạ từ bi, ngươihiểu chưa?”

      Nguyên Dung cuối đầu “Nữ nhi hiểu”

      Cố Lễ gật đầu với Lý thị “Buổi trưa ănnhiều chút, vào am rồi được ăn, sớm lên đường đem theo nhiều điểm tâm chút, đivào am ăn thêm chút là được rồi”

      Lý thị đáp, dẫn theo Nguyên Dung ngồi xe khỏi phủ, dọc theo đường Lý thị lễ nghi quy củ với nàng, Nguyên Dung thà nhìn giày vải dưới chân, Lý thị thấy bộ dạng tiu nghỉucủa nàng, liền ngừng câu chuyện, tự nhắm mắt dưỡng sinh mặc kệ nàng.

      Vì buổi sáng Lý thị sai người đưa tin cho am trước, chủ trì Tĩnh Nguyệt sư thái biết Lý thị đến, nghe tiểu ni báo lại, tự mình ra ngoàiđón.

      Tĩnh Nguyệt sư thái với Lý thị và Nguyên Dung đến đại điện đốt hương, rồi dẫn nàng đến trai đường dùng cơm, Trí Huệ phụ trách nấu ăntrong am làm đồ ăn rất ngon. Trước đó Nguyên Dung bị tiêu chảy nên chưa ăn gì, hôm nay lạigiằng co tới trưa sớm cảm thấy đói bụng,thấy bàn ăn thức ăn xanh mơn mởn có chút muốn ăn, ăn hơn nửa chén cơm mới bỏ đũaxuống.

      Trí Nguyên theo lệnh sư thái dẫn Nguyên Dungđến trai phòng chuẩn bị, lưu lại mấy quyểnkinh rồi ra. Lý thị tự mình cảm ơn TĩnhNguyệt sư thái, góp thêm chút tiền rồi mới quayvề phủ.
      tart_trung, AnLy90, linhdiep172 others thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 19: Thế tử tới chơi

      Hơn nữa tháng sau, Nam Bình Quận Vương thế tử Sĩ Hành tự mình tới cửa bái phỏng, vì Cố Lễở nha phủ chưa về, Lý thị vội vàng phòngkhách, Sĩ Hành nhìn tarnh sơn thủy trong phòng khách, nghe người đến báo mới hoàn hồn.

      Hai bên hành lễ rồi ngồi vào vị trí chủ khách, SĩHành cười “Hôm nay Sĩ Hành mạo muội tới chơi mong quấy rầy phu nhân”

      Lý thị vội “Thế tử đùa, Thế tử đến phủlàm khách là cho mặt mũi quá mức rồi”

      Sĩ Hành khiêm tốn cười, lại hỏi đến Cố Lễ mấycâu mới đến ý chính “Ta hôm nay đến tìm Sơn đệ, mấy ngày trước xin luyện võ với ta, muốn với Cố đại nhân, nhưng khôngbiết ý Cố đại nhân như thế nào?”

      Lý thị vội “Hôm đó nghe phụ tử bọn họ mấy câu, lại chú ý lắm, chi bằng thế tử hỏi khuyển tử”

      Sĩ Hành cười “Sĩ Hành có ý đó, biết Sơn đệ có trong phủ ?”

      Lý thị nghe tiên sinh giảng bài đấy, tadẫn thế tử qua đó”

      Sĩ Hành vội “Phu nhân bận rộn, tìm người dẫn đường là được rồi. Ta với Sơn đệ tới lui thân mật, về sau thường xuyên tới phủ quấy rầy, phu nhân cứ luôn khách khí như thế, Sĩ Hành cũng được tự nhiên”

      Lý thị thấy tuổi trẻ lại kính cẩn lễ độ như thế, trong lòng mừng rỡ cho Cố Sơn có bằnghữu tốt, vội gọi Thái Tuyết cận thân nha hoàncủa mình dẫn Sĩ Hành đến chỗ Cố Sơn, mình xuống bếp an bài cơm trưa.

      Nguyên Thu vì dừng lại tháng chuẩn bị cho Đoan Ngọ, học lại theo kịp tiến độ, Trương tiên sinh thấy nàng tự học nghiêmtúc cho nàng ra bên ngoài tự ôn lại chương trìnhhọc tháng nay, mình ở trong nhà giảng bàicho Cố Sơn.

      Nguyên Thu có chút phục, nhưngmình tháng học là chỉ đànhcho người mang ghế ra hành lang, đọc kĩ mỗi ngày.

      Sĩ Hành theo Thái Tuyết tới, xa xa thấyNguyên Dung nghiêm mặt học bài, liềncười hỏi “Tiểu nha đầu này là ai? Sưng mặt lên thú vị”

      Thái Tuyết vội “Là tam nương nhà chúngtôi”

      Nguyên Thu nghe thanh liền đứng lên, Thái Tuyết vội tiến lên “Phu nhân để cho nô tì mang thế tử Nam Bình Quận Vương tới tìmthiếu gia”

      Nguyên Thu bỏ sách xuống ghế, thi lễ với Sĩ Hành “Nguyên Thu thỉnh an thế tử”

      Sĩ Hành đáp lễ “ ra là tam tiểu thư, thườngnghe tổ mẫu tán dương tam tiểu thư, tam tiểuthư có thời gian nên Quận Vương phủ tâm sựvới lão nhân gia”

      Nguyên Thu cười đáp rồi vào xin cho Cố Sơnra ngoài, Sĩ Hành khoát tay áo lặng lẽ vào,ngồi phía sau nghe tiên sinh giảng bài. NguyênThu ngồi vào ghế tiếp tục đọc.

      Trương tiên sinh nửa canh giờ, rồi để Cố Sơn nghỉ hai khắc, bên ngoài Nguyên Thu nóng đến chịu được, nhìn thấy tiên sinhđi ra ngoài, liền vào từ cửa sau, cầm chung trà uống hơn phân nửa.

      Cố Sơn thấy mũi Nguyên Dung đầy mồ hôi, đau lòng cầm khăn tay lau cho nàng, Nguyên Thu cười né “Tay ca ca mạnh quá, lau mặt muội bị thương”

      Cố Sơn “Nặng tay chỗ nào, ta tay đấy”Nguyên Thu liền cười để cho lau.

      Sĩ Hành thấy bọn họ huynh muội thân thiết rất là hâm mộ, ngoài miệng lại trêu ghẹo Cố Sơn “Ngươi cũng lớn rồi, lại đối với muội muội như vậy, chọc cười cho ta”

      Nguyên Thu nghe vậy mặt đỏ lên, tự mình cầmkhăn tay lau mồ hôi, Cố Sơn cười “Muộimuội ta còn , sợ cái gì. Còn huynh, hôm nay tới tìm ta có việc gì ?”

      Sĩ Hành nhíu mày “Ngươi đồng ý cái gì với ta quên rồi hả?”

      Cố Sơn ngẫm nghĩ khẽ lắc đầu “ nghĩ ra”

      Sĩ Hành tức giện cầm chiếc phiến đánh Cố Sơn cái “Ngươi có hỏi cha ngươi hay ?Cha ngươi có đồng ý cho ngươi luyện võ với ta hay ?”

      Cố Sơn bị gõ nhe răng nhếch miệng, mắt thấycây quạt muốn gõ xuống nữa vội “Lát nữahỏi, lát nữa hỏi”

      Nguyên Thu thấy hai đại nam nhi trước mặt tínhtình dễ dãi, tuy trầm nhưng cũng là bé traithích gây chuyện thôi. Nguyên Thu nhìn haingười vừa đánh vừa mắng, lại nghĩ tới bọn họbiểu bộ dáng tiểu đại nhân, nhịn khôngđược cầm khăn che miệng cười.

      Sĩ Hành thấy Nguyên Dung ở bên cười bọn họ, chợt nhớ tới thân phận của mình, đỏ mặt mởcây quạt ra ở bên giả bộ trấn định quạt. Cố Sơn cười mắng “Được rồi, đây có người ngoài, còn sợ muội muội ta chê cười ngươi sao?”

      Nguyên Thu cười “Thế tử cũng phảisợ muội cười huynh ấy, chỉ là sợ mất phong cách ngày thường thôi”

      Sĩ Hành bị Nguyên Thu mặt đỏ tới mang tai,thấy Cố Sơn ở bên cười to nhịn đượclấy cây quạt gõ .

      Ba người vui vẻ Trương tiên sinh trở lại,đứng ở cửa thấy Cố Sơn huyên náo vớithiếu niên xa lạ, Nguyên Thu cười cảmthấy quá đáng, dùng sức ho cái. Ba ngườilập tức dừng lại, thà đứng ngay ngắn.

      Trương tiên sinh quan sát Sĩ Hành lúc cảm thấy quần áo khí chất của bất phàm liền hỏi“Đây là công tử nhà ai?”

      Cố Sơn vội “Là thế tử phủ Nam Bình QuậnVương”

      Sĩ Hành vội tiến lên hành lễ, đợi Trương tiên sinh gật đầu mới ngồi vào chỗ với Cố Sơn,Nguyên Thu cầm sách ngoan ngoãn ra ngoàiđọc, Trương tiên sinh thấy nàng phơi nắng đỏ bừng mặt, đành lòng “Được rồi, vàonhà học . Mấy ngày nay buổi tối học xong tất cả chương trình nghe ?”

      Nguyên Thu vội đứng lên đáp “Vâng”

      Buổi trưa Cố Lễ về, Lý thị đem chuyện của thếtử ra , Cố Lễ suy nghĩ nửa ngày “NếuSơn nhi có thể cùng luyện võ với thế tử là mệnhhắn tốt. Thứ nhất nhân phẩm, học vấn của thếtử rất tốt, Sơn nhi học với tất nhiên tiếnbộ. Còn nữa nghe sư phụ của thế tử là cườngtướng chiến trường là người quen cũ củacận thân thị vệ của Vương gia, dĩ nhiên là rấtkhó có cơ hội”

      Lý thị nghe vậy hết sức vui mừng, nhìn canh giờkhôn còn sớm liền phân phó nhà bếp dọn cơmđến phòng khách, phái người mời ba người đến phòng khách dùng cơm.

      Cố Lễ vội ngăn Lý thị “Ta tự mình mời thế tử. Tuy thế tử ngang tuổi với Sơn nhi nhưng thân phận cao quý, ta nên vừa về là bái kiến, chỉ sợ trễ nãi việc giảng bài của tiên sinhnên

      Cố Lễ mới mấy bước, thế tử đầu, Nguyên Thu, Cố Sơn cũng tới, vì mặt trời chiếu xuống, Nguyên Thu cầm quạt tròn che trán, CốLễ vội ba nước nhập hai tiến lên thi lễ với thế tử.

      Vì thời tiết nóng bức, Lý thị cho Bích nhi làm mấy món ăn mát mẻ ngon miệng, thế tử thích ăn nên cực lực tán dương phen.

      Buổi sáng phơi nắng đầu Nguyên Thu có chútchoáng váng, ăn tí cáo lỗi về trước. Lý thịlo nàng bị cảm nắng gọi đầu bếp nấu canh đậuxanh đưa qua.

      Nguyên Thu ăn xong liền nằm xuống giường ngủ đúng canh giờ, dậy lại uống thêm chén canh đậu xanh cảm thấy khỏe lên chút nhìn mặt trời lên cao lại cảm thấy nóng ran. Nhớ buổisáng thỉnh an mặt trời lên cao, mình còn phải học luôn bị phơi nắng cũng tốt, suy nghĩ hồi lâu rồi kêu tiểu nha đầu vào sai nàng đem chút vải bông có màu sắc đẹp chút tới cho nàng.

      Chức Mộng ở bên cười “Tiểu thư đangmuốn làm gì?”

      Nguyên Thu “Mặt trời nắng chói chang, làm nón che nắng đội. ra làm nón bằng mây mới đúng nhưng mẫu thân cho độikhông thể làm gì khác hơn là làm bằng vảibông”

      Chức Mộng “Tiểu thư sợ nắng mỗi ngàyche dù là được rồi”

      Nguyên Thu lắc đầu “Ngươi giữ cũng thấy mệt, mà hai người gần như vậy cũng nóngnữa” Hai người chuyện, tiểu nha đầu kia mang vải bông tới, Nguyên Thu vẽ mẫu, nhà Thúy Oanh ở nông thôn giỏi nhất là bện cỏ,Nguyên Thu cầm vải bông nhét nón cỏ bên trong rồi may lại, lại may xung quanh biên, làmxong Nguyên Thu cảm thấy cũng rất được.

      Chức Mộng nghẹn cười “Tiểu thư nhanh đội lên để chúng ta xem sao”

      Nguyên Thu đội lên đầu, soi vào nước nhìn mộtchút, cảm giác lôi thôi lếch thếch, Chức Mộng và Thúy Oanh cười ngừng. Nguyên Thu sưng mặt lên nhìn gương nửa ngày cũngkhông nhịn được cười, lấy nón xuống, ai ngờ lạikéo theo tóc, kiểu tóc đẹp lại bị làm cho ngổn ngang, Bích nhi cười đứng thẳng được.

      Thúy Oanh đem nón che nắng đội lên đầu mìnhnói “Tiểu thư thưởng cái này cho nô tì , sángmai nô tì làm nón che khác tốt hơn cho tiểu thư”

      Nguyên Thu biết Thúy Oanh giỏi nhất là làm thủcông, liền cười “Cái này thưởng cho ngươi,sáng mai ngươi làm cho mọi người trong phòng mỗi người cái”

      Thúy Oanh cười “Tiểu thư giỏi nhất là làm người tốt lại khổ cho nô tì”

      Chức Mộng tiến lên vặn mặt của nàng cười “Ngươi là nhanh mồm nhanh miệng, còn mau chải tóc cho tiểu thư, chút nữa Tô sư phụtới còn ra hình dáng gì nữa”

      Thúy Oanh tiến lên búi tóc cho Nguyên Thu, Nguyên Thu “Trời nóng lắm, cần làmmấy kiểu cầu kì đâu”

      Thúy Oanh đáp, đem tóc Nguyên Thu kéo lênđỉnh đầu, chia đều làm hai bên, cột hai bên đỉnhđầu, Nguyên Thu vuốt tóc sau cổ cũng được chải , cảm thấy mát mẻ rất nhiều.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :