1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 79: dâu

      Liêm Vương phi cười đứng dậy rót rượu cho thái phi cười “Thường ngày thái phi thương ta, ta cái gì. Hôm nay vừa có cháu dâu liền đem ta quăng sau ót”

      Lão thái phi nghe vậy cười ngừng được, mắng “Ngươi làm địa bá mẫu biết thương cháu dâu thôi, ta thương nàng ngươi còn ghen tị sợ bị người che cười sao”

      Liêm Vương phi vội trêu ghẹo “Thái phi lời này oan uổng cho nhi tức, ta nhìn thấy cháu dâu xinh đẹp hận được ôm nàng vào lòng mà vân vê nào có thương nàng” xong liền hướng bàn của Nguyên Thu tới, Nguyên Thu thấy thế đều cùng đứng dậy với Liêm Vương thế tử phi Khương thị. Liêm Vương phi kéo tay Nguyên Thu cười “Đứa bé ngoan chờ thủ hết lễ thành than đến phủ chúng ta chơi hai ngày. Đại bá mẫu có đồ tốt cho ngươi” Rồi với Khương thị “Đệ muội ngươi là nàng dâu mới, có chút xấu hổ, ngươi chiếu ứng nàng chút” Khương thị vội đáp.

      Nguyên Thu thấy Liêm Vương phi rất được lão thái phi sủng ái, vì vậy chú ý nhìn nàng chuyện làm việc, vừa chiếu cố thái phi lại để ý Nam Bình Quận Vương phi, ngay cả nương trong phủ đếu nhất nhất hỏi thăm là người khôn khéo nhanh nhẹn. Mọi người uống qua lần rượu, thái phi cảm thấy có chút mệt mỏi, Quận Vương phi, Liêm vương phi đỡ thái phi ngủ. Còn lại Khương thị, Nguyên Thu và nương của hai phủ ngồi chuyện.

      Trước giờ Khương thị chưa gặp Nguyên Thu nhưng Mạn Đình, Bích Đình, Vũ Đình gặp Nguyên Thu vài lần. Mấy người có chút chút tán gẫu, Nguyên Thu hiểu tính tình mấy người kia cũng phụ họa phen. Hàn huyên chút mấy nương liền rời khỏi bàn tiệc xem hoa chuyện cười tươi ngừng. Nguyên Thu nhìn thấy hâm mộ hôm nay than phận mình là phụ nhân thể tùy ý như được.

      Khương thị thấy ánh mắt Nguyên Thu đảo quanh các nương liền cười “Nếu như đệ muội thích chúng ta cùng các nàng xem thú vị ” Nguyên Thu vội “Để cho các nàng tự mình chơi , cứ theo họ họ lại ngại phiền. Muội thấy bên kia có cái đình nhìn cũng mát mẻ, chi bằng chúng ta qua ngồi chuyện” Khương thị luôn miệng được, bọn nha hoàn ôm đệm vào trong đình trải xong, lại dọn lên hai bàn trái cây điểm tâm, hai người mới dắt tay vào trong đình ngồi. Ba thiếp thất của Liêm Thân vương thế tử vội qua đứng bên phục vụ.

      Nguyên Thu nhìn ba thiếp thất của Khương thị, người nào cũng xinh đẹp cũng đều là tay đầy sức quyến rũ, người mặt còn mang theo vẻ mặt uất ức trong mắt lại có chút ngấn lệ. Nguyên Thu hơi ngừng chút quét qua thân thể nàng chỉ thấy bụng nàng hơi đội lên có vẻ như có thai.

      Khương thị thấy ánh mắt Nguyên Thu quét qua ba người thiếp kia liền quay đầu nhìn lại người thiếp có thai kia hơi nhíu lông mày “Bảo ngươi ở nhà nghỉ ngơi lại còn muốn theo” Thiếp thất này nghe đành cúi đầu cũng dám gì. Nguyên Thu tốt tiếp lời cúi đầu lấy quả nho ăn. Khương thị khoát tay với người có thai “Như Nguyệt, ngươi đến chỗ các nương mà phục vụ, xem các nàng đùa cái gì đừng làm rộn chuyện” Như Nguyệt đứng lâu sớm lung mỏi eo đau ước gì có thể chút, vội đáp liền hướng vườn hoa bên kia qua.

      Khương thị thấy Nguyên Thu chỉ cúi đầu uống trà liền cười giải thích với nàng “Nàng có thân thể hơn bốn tháng, ta bảo nàng ở nhà nghỉ ngơi, nàng càng muốn theo náo nhiệt cũng biết dung biện pháp gì với lão gia chúng ta. Hôm nay ta và Vương phi vừa xuống xe ngựa thấy nàng ở trong xe ngựa thế tử gia chúng ta chui ra. Vương phi thấy còn ta biết chăm sóc người. Khi đó đến cửa phủ nhà muội rồi nếu đưa nàng về sợ người ta lung tung”

      Nguyên Thu cười “Người có thai làm sao lại luôn ra ngoài chạy loạn, , nếu thân thể nàng ta nặng nề làm sao chịu nổi”

      Khương thị gật đầu “Đúng vậy, nếu là tốt cũng thôi nếu tốt ta lại chịu ít oán giận”

      thị thiếp đứng bên cạnh tiếp lời cười “Thế tử phi của chúng ta quá thiện tâm, Như Nguyệt gây chuyện như vậy thế tử phi cũng động nàng đầu ngón tay nàng câu gì. Tì thiếp lại thấy Như Nguyệt làm như quen mắc lỗi làm việc biết nặng , liền chuyện hôm nay , người biết Như Nguyệt tùy hứng, gặp phải người biết lại cho rằng thế tử phi khi dễ người có thân thể sai nàng ra phục vụ đấy”

      Nguyên Thu thấy thiếp thất này lúc chủ tử chuyện lại chen miệng lấy làm kì quái chỉ cười nhìn Khương thị. Khương thị chỉ vào nha đầu kia cười với Nguyên Thu “Đây là nha hoàn hồi môn của ta gọi là Hoa Đào. Bên trong thiếp thất cũng chỉ có nàng biết tính tình của ta ngày thường lại hiểu chuyện, làm ta cũng bớt ít tâm tư”

      Nguyên Thu cười “Người của biểu tẩu đương nhiên người bên ngoài thể so sánh bằng”

      Khương thị gật đầu cười “Cái này vô luận như thế nào đều là dung người của mình thoải mái hơn. chuyện làm việc thân thiết , trong nhà có chuyện cũng có trợ thủ đắc lực” Nguyên Thu biết Khuong thị nhắc tới là ý gì chỉ cười .

      Khương thị thấy Nguyên Thu cũng nhận ra liền vòng vo đến chuyện khác, Nguyên Thu và nàng ngươi lời ta tiếng chuyện, đột nhiên với Chức Mộng “Các nương bên kia chơi cái gì? Ngươi xem chút, ta nghe thấy các nàng cười vui vẻ như vậy nhất định là có thứ tốt chơi”

      Chức Mộng muốn , Khương thị vội “Họ chơi vui vẻ như vậy chi bằng chúng ta tự mình qua cũng xem thử có gì thú vị”

      Nguyên Thu nghe gật đầu đồng ý, dẫn theo Khương thị về phía vườn hoa. Chỉ thấy bảy nương hai ba người nhóm ngồi ăn trái cây làm thơ chuyện. Khương thị cất giọng cười “Các nương cái gì vui cũng cho chúng ta nghe chút”

      Mạn Đình thấy Khương thị, Nguyên Thu tới liền đúng lên cùng chúng tỉ muội, kéo hai nàng ngồi xuống. nương của Liêm Vương phủ với Khương thị “Mạn Đình muội muội bố trí chuyện của thánh nhân đấy”

      Mạn Đình che miệng cười “Là trước kia muội nghe ca ca chuyện cười mới vừa rồi thấy các nàng uể oải liền ra cho các nàng lên tinh thần. Các nàng lại ta bố trí thánh nhân”

      Khương thị cười “Nếu như vậy, nương lại cho ta và tẩu tử ngươi vui vẻ chút”

      Mạn Đình cười “Khổng tử viết: buổi trưa ngủ buổi chiều hỏng mất. Mạnh tử viết: Khổng tử rất đúng” Mạn Đình kể xong các tỉ muội nhịn được cười lên, Khương thị cũng cầm khăn che miệng cười ngừng. Nguyên Thu lại sửng sốt chút, mặt nháy mắt đỏ lên, đây là chuyện năm đó nàng thuận miệng với Sĩ Hành.

      Vũ Đình mười tuổi ánh mắt tinh thấy Nguyên Thu khuôn mặt đỏ bừng liền cười “Mặt chị dâu sao lại đỏ thành như vậy?” Mạn Đình nghe vậy trêu ghẹo “Chẳng lẽ là chuyện này tẩu cho ca ca?”
      tart_trung thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 79: dâu (tiếp theo)

      Nguyên Thu chỉ cười mà , Bích Đình cười tiếng nhìn Nguyên Thu “Trách được lão thái phi và Vương phi đều thích tẩu ra là nhiều chuyện cười dỗ người vui vẻ như vậy” Mạn Đình nhìn Bích Đình cái, Bích Đình quay đầu chuyện với Vũ Đình, trong mắt Nguyên Thu thấy trong lòng thầm kinh ngạc nhưng thể ra.

      Khương thị vội sang chuyện khác, gây cho mọi người hứng thú vài câu người của Quận Vương phi phái sang mời mọi người đến phòng chính chuyện. Mọi người đứng lên hai ba người nhóm lên phòng . Nguyên Thu nghe Khương thị hỏi Hoa Đào “Sao thấy Như Nguyệt?”

      Hoa Đào vội “Vừa đến tì thiếp lưu ý cũng thấy nàng”

      Khương thị nghe vậy liền nhíu mày vừa muốn chuyện chỉ thấy bà tử phía sau núi giả hô to lên “Đây phải Như Nguyệt di nương trong phủ thân vương sao, sao lại ngủ ở đây” Khương thị vội đỡ Hoa Đào lại quả nhiên nhìn thấy Hoa Đào tảng đá lớn sửa sang lại váy liền trầm mặt quát lên “Ngươi càng ngày càng thể thống gì rồi? Lại còn ngủ ở đây ngươi còn biết quy củ là gì ? Mặt mũi cũng vứt, ta trở về cho vương phi biết xem thế nào”

      Như Nguyệt hốt hoàng chạy bước đến bên cạnh Khương thị, khuôn mặt trắng nhợt giải thích “Tì thiếp đứng chân quá mỏi liền nghỉ ngơi chỗ này chút nghĩ lại ngủ như thế” Khương thị vừa muốn mở miệng chuyện thấy Nguyên Thu đứng đó xa đợi nàng nuốt lời muốn xuống chỉ lườm nàng cái “Còn tìm nha đầu của Quận Vương phi mượn chỗ rửa mặt, đừng làm mất mặt ta” xong xoay người , Hoa Đào theo sau Khương thị đến viện Quận Vương phi cũng dám vào theo chờ bọn nha hoàn vào phòng mượn chỗ rửa mặt.

      Quận Vương phi thấy mọi người tới liền cười “Các ngươi cũng thoải mái, cũng nghỉ ngơi chỉ lo vào vườn chơi, giờ cũng chưa buồn ngủ hay sao?”

      Nguyên Thu lập gia đình, lúc tối vừa động phòng, sang ra phải vào cung thỉnh an, vừa về phải ra mắt thân quyến và các nương trong nhà, sớm cảm thấy mệt mỏi nhưng nàng dám biểu ra chỉ cố gắng lên tinh thần chuyện với mọi người.

      Quận Vương phi quét vòng qua mặt Nguyên Thu liền gọi nàng đến phía trước “Ước chừng lúc nữa thái phi mới thức dậy, ngươi trở về rửa mặt thay xiêm y trước chờ đến giờ Dậu hãy đến. Nếu thái phi hỏi ngươi ta thay ngươi”

      Nguyên Thu chỉ cười có gì lo ngại. Liêm Thân Vương phi cười “Cái đứa ngốc này thành , bà bà ngươi là muốn ngươi về nghỉ ngơi chút. Ở đây cũng có người ngoài đều là tỉ muội nhà mình ngươi về nghỉ ngơi , để buổi tối còn có tinh thần mà uống rượu” Quận Vương phi gật đầu cười “Đúng vậy, tỉ muội các nàng cũng nghỉ ngơi hết giấc ngủ trưa rồi quay lại”

      Nguyên Thu ngó chừng giờ cũng chưa tới giờ Thân nghĩ mình về cũng có thể nằm được canh giờ liền cười hành lễ với hai vị vương phi rồi cáo từ hai câu với các vị nương mới cáo lui.

      Nguyên Thu vừa về cảm thấy hai mí mắt đánh vào nhau, ngủ gà ngủ gật. Chức Mộng tiến đến giúp Nguyên Thu xỏa tóc lại thay xiêm áo mới phân phó tiểu nha đầu ra ngoài múc nước, xoay người thấy Nguyên Thu ngã ra giường ngủ thiếp .

      Đám người Chức Mộng biết Nguyên Thu mệt nhọc cũng dám nhiễu nàng, thấm ướt khăn giúp nàng lau mặt liền buông màn cho nàng ngủ.

      Nguyên Thu ngủ giấc ngon lành mở mắt muốn đứng lên lại thấy bên cạnh mình có người nằm. Nguyên Thu vội chống tay ngồi dậy xem thấy là Sĩ Hành ngủ bên ngoài mình. Nguyên Thu giọng gọi Chức Mộng đến giọng hỏi “Giờ gì rồi? Thái phi dậy chưa?”

      Chức Mộng trả lời “Sắp đến giờ Dậu rồi. Vừa nãy Thúy Oanh hỏi thái phi thức rồi chuyện với vương phi”

      Nguyên Thu nghe vậy trễ vậy sao” Vừa vừa lay Sĩ Hành dậy “Sao huynh lại về ngủ thiếp ? Tiền thính giải tán rồi sao?”

      Sĩ Hành lật người nhắm mắt “Còn chưa xong, ta trở về thay quần áo thấy muội ngủ ngon lành. Liền nằm bên cạnh muội chỉ là muốn nghỉ chút ngờ cũng ngủ luôn”

      Nguyên Thu vội sai người lấy nước lại “Mau dậy sắp đến giờ Dậu rồi. Thay xiêm áo rồi ra đừng để người ta

      Sĩ Hành ừ tiếng lại lật người, thấy trong nhà có ai kéo Nguyên Thu qua hôn lên cằm nàng cái. Nguyên Thu nghe bên ngoài có tiếng bước chân vội đẩy ra Sĩ Hành, giận dỗi “Giữa ban ngày, cũng biết xấu hổ”

      Sĩ Hành lười biếng dựa vào gối đầu “Ta ở trong phòng mình hôn nương tử của mình có cái gì đáng xấu hổ” Nguyên Thu thấy nha đầu tiến vào cũng nhiều lời với Sĩ Hành thúc giục rửa mặt lại tìm xiêm áo cho thay kêu đến tiền thính. Sĩ Hành cười đùa “Huynh chờ muội”

      Nguyên Thu cãi lại sợ nháo lên ầm ĩ làm lỡ canh giờ cũng quản làm khỉ gì. Nguyên Thu rửa xong mặt, kêu Chức Mộng tìm bộ xiêm y mới thay ra, vừa búi tóc lên thấy Sĩ Hành lại gần cười “Huynh chọn trang sức thay muội” xong cầm hai cây trâm kim cương từ hộp ra tự tay cài lên búi tóc cho nàng.

      Nguyên Thu cười, cởi chiếc nhẫn hồng ngọc ra lấy chiếc nhẫn kim cương sáng loáng đeo lên tay, Sĩ Hành vội lấy vòng tai kim cương trong hộp cho nàng đeo, Nguyên Thu soi gương kiểm tra phen cười “Có chút rêu rao”

      Sĩ Hành cười “Cái này mà rêu rao gì, ta thấy cài them hai cây trâm lên mới đúng” Nguyên Thu nhíu mày “Mang nhiều như vậy nặng cổ”

      Sĩ Hành nhìn qua gương thấy Nguyên Thu nhăn chân mày vội ngẩng đầu thay nàng vuốt ve, hai người qua kính nhìn thẳng vào mắt nhau cười tiếng. Chức Mộng ở bên cạnh cười “Thế tử, Thế tử phi đến giờ Dậu rồi” Nguyên Thu vội phục hồi tinh thần, đỏ mặt đẩy ra Sĩ Hành cười thôi đừng để bên cho người đến giục”

      Sĩ Hành cười mặc cho Nguyên Thu đẩy mình ra ngoài, các nha hoàn trong viện thấy thế cũng hé miệng cười trộm. Nguyên Thu đỏ mặt buông tay nghiên đầu ra cửa. Sĩ Hành đuổi theo kéo tay Nguyên Thu, hai người vừa vừa chuyện đến ngã ba Nguyên Thu buông tay “Huynh phía trước nhanh , buổi tối uống ít rượu chút” Sĩ Hành vội kéo tay nàng “Ta cùng muội xem thái phi chút”

      Hai người Sĩ Hành vừa vào nhà mọi người chuyện cười lên, thái phi chỉ vào Sĩ Hành cười “Ta nương tử ngươi sao lại đến muộn thế ra là ngươi làm phiền nàng” Nguyên Thu nghe đỏ mặt lời nào, Sĩ Hành cười hì hì hành lễ với thái phi lại thỉnh an hai vị vương phi mới quay lại với Thái phi “Buổi trưa uống chút rượu chiều cảm thấy buồn ngủ liền về nghỉ chút” Thái phi ôm lại bên cạnh vuốt ve mặt “Buổi tối uống ít chút nhìn xem đáng thương chưa”

      Sĩ Hành vội gật đầu thái phi buông tay “Ngươi nhanh đến tiền thính ra ngoài canh giờ xem ra cha ngươi tìm ngươi” Sĩ Hành cười lại đưa mắt nhìn người trong nhà hỏi thái phi “Sao thấy mấy muội muội đến đây?”

      Quận Vương phi “Họ dẫn các tỉ muội nhà bá phụ ngươi nghỉ ngơi ước chừng giờ cũng sắp đến. Ngươi tiền thính nhanh đừng ở đây ngoạn nháo”

      Sĩ Hành ừ bước nhanh ra ngoài ngang qua Nguyên Thu len lén nhếch miệng cười với nàng tiếng, Nguyên Thu giận trừng trắng mắt quay đầu nhìn nữa, Sĩ Hành cười hì hì ra ngoài.

      Liêm Vương phi thấy thế cười “Rốt cuộc là vợ chồng son, nồng tình mật ý sợ người chê cười”

      Thái phi thấy thế gật đầu cười “Như vậy ta cao hứng, nhìn bọn họ náo nhiệt trong lòng ta cũng thoải mái”

    3. manubongdem_263

      manubongdem_263 Well-Known Member

      Bài viết:
      805
      Được thích:
      335
      ta bị thích xk :))

    4. hanhtay

      hanhtay Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      15
      thanks nàng. truyện hay. lâu rồi mới quay lại đọc tiếp bộ này, có thêm nhiều chương mới đọc thiệt.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 80: Lại mặt

      Mọi người cười chút có người vào mời thái phi, hai vị vương phi hai vị thế tử phi và các nương vào vườn xem diễn kịch. Nguyên Thu theo sau Quận Vương phi ra khỏi viện thấy trong phủ giăng đèn kết hoa, cây trang trí cảnh đẹp mắt.

      Trong vườn đài diễn kịch chia làm mấy tầng, nữ quyến quan khách chia ra ngồi hai bên trái phải đài diễn phía dưới có các công tử ngồi uống rượu xem kịch.

      Mọi người đến hai biên đài diễn lầu diễn vở kịch . bàn dọn sẵn cua chưng chín mập, các loại tôm cá, các loại đồ ăn mặn, còn có các điểm tâm khác, hoa quế cao các loại rau quả xanh. Lại có đồ trong cung ban thưởng như quả nho cùng các loại trái cây đặt bàn thủy tinh ngay chỗ ngồi.

      Thái phi ngồi xuống Quận Vương phi tự mình rót rượu, thái phi thấy rượu óng ánh mùi thơm tỏa ra bốn phía liền “Đây là rượu kim hoa mang về từ phía Nam sao?” Quận Vương phi trả lời “Thưa thái phi, là rượu kim hoa. Lúc hồi kinh Vương gia mang về mười mấy bình” Thái phi cười “Lúc còn ở phía Nam ta liền thích rượu này. Cũng tốt cho ta nửa chung” Quận Vương phi cười “Uống rượu này nhức đầu cũng bị miệng khô, thái phi uống thêm hai chung . Rượu khác lúc ăn cua uống cho ngon” Thái phi cười “Vậy theo ý ngươi” Quận Vương phi cười rót rượu cho thái phi, Liêm vương phi. Nguyên Thu tới chia thức ăn cho từng người.

      Mạn Đình thấy mọi người ngồi, chỉ mình Nguyên Thu tới lui liền cười đẩy nàng “Tẩu cần phiền toái, việc ăn cua xem kịch bản thân mình động thủ mới thú vị, tự tẩu ăn cần quan tâm đến chúng ta” Thái phi ngồi bàn phía Đông nghe gật đầu cười “Mạn Đình đúng, hôm nay xem kịch cần các ngươi phục vụ, ngồi chỗ mình vui vẻ chơi đùa” Tiếp theo kéo Quận Vương phi cười “Ngươi cũng cần để ý đến ta, bảo nha đầu rót rượu là được, ngồi xuống ăn cua với ta là được”

      Quận Vương phi cười “Xong lần rượu rồi ngồi”

      Liêm Vương phi tiếp lời “Xem kịch uống rượu cũng cần mấy thứ quy củ kia, ngươi ngồi xuống bồi thái phi uống rượu là được, cứ lấy mấy thứ đó làm văn vẻ lát nữa mấy nương kia lại được vui”

      Thái phi gật đầu “Rất đúng. Chỉ có mấy mẫu tử trong nhà chúng ta, ngươi cứ ngồi xuống nghỉ ngơi ăn uống. Nếu ngươi cứ hầu hạ ta phải thê tử Sĩ Hành lại lo lắng” Lúc này Quận Vương phi mới ngồi, Liêm Vương phi bóc thịt cua thay thái phi cười “Thái phi thương thê tử Sĩ Hành như vậy, người khác nhìn thấy cũng rất ghen tị” Thái phi cười “Ai ghen? Ngươi sao?” Liêm vương phi cười “Đương nhiên là con ghen” Thái phi cười đẩy dĩa dưa chua qua cho nàng “Mau ăn , nhìn chua chết người” Mọi người cười to, lại uống rượu của mình đề cập tới nữa.

      Vì cua tính hàn cho dù là dung gừng dấm khử qua các vị nương vẫn dám dùng nhiều, ăn chút liền kêu đưa nước đến rửa tay, mỗi người uống chút canh rồi liền dọn tiệc xuống. Bọn nha hoàn mang lên bánh hấp và các loại trái cây sạch , mọi người cười xem cuộc vui. Đợi kịch xem xong, thái phi cảm thấy buồn ngủ dứt, liền cho người chuẩn bị xe. Quận Vương phi vội khuyên nhủ “Từ nay nàng dâu lại mặt còn phải làm lễ với thái phi, chi bằng thái phi ở lại đây hai ngày, đỡ phải qua lại mệt mỏi” Thái phi suy nghĩ chút, liền gật đầu đồng ý mọi người đỡ thái phi về phòng, hai vị nương nương tự mình hầu hạ rửa mặt, hầu hạ thái phi ngủ. Liêm Vương phi mới cho người chuẩn bị xe.

      Quận vương phi tiễn Liêm Vương phi rồi cảm thấy người đều đau nhức, Nguyên Thu quan sát vẻ mặt Quận Vương phi, vội tiến lên đỡ. Quận Vương phi vỗ vỗ tay Nguyên Thu cười “Tối nay hai phụ tử bọn họ biết đến khi nào xong, ngươi về cho người chuẩn bị canh giải rượu, đợi Sĩ Hành về uống. Chuẩn bị thêm cho Sĩ Hành chút điểm tâm, uống đầy bụng rượu có chút gì bỏ bụng mới ngủ được”

      Nguyên Thu nhất nhất đáp, đỡ Quận Vương phi về chuyện chút mới ra ngoài. Chức Mộng, Thúy Oanh cúi đầu ra khỏi viện, thấy có ai người vội đỡ nàng, Nguyên Thu cười “Ầm ĩ cả ngày, eo cũng nhức mỏi, chân cũng run, trở về nóng chút nước nóng cho ta tắm rửa chút”

      Chức Mộng cười “Đúng vậy, thế tử phi mấy ngày nay cả ngày lẫn đêm đều mệt nhọc sao eo mỏi cho được” Nguyên Thu nghe vậy đỏ mặt liếc nàng “Tiểu đề tử hư hỏng, ngay cả ta cũng trêu ghẹo” Thúy Oanh che miệng rỉ tai với Nguyên Thu “Nô tì thấy, tiểu tử này chín tám phần là muốn lập gia đình”

      Nguyên Thu cười liếc Thúy Oanh cái, trêu chọc nàng “Ngươi còn lớn hơn Chức Mộng hai tháng, chẳng lẽ ngươi nghĩ đến” Chức Mộng luôn miệng niệm phật “Cho ngươi xấu ta, báo ứng đó thôi” Thúy Oanh cười đưa tay bấm Chức Mộng, Chức Mộng vừa tránh vừa cầu xin “Hảo tỉ tỉ, ta sai rồi, đừng làm loạn nữa chút nữa có người thấy bây giờ” Thúy Oanh nghe vậy mới thu tay. Chủ tớ ba người vừa cười đùa đường trở về viện.

      Bích Nhi ước chừng Nguyên Thu sắp về cho người lấy nước nóng, lại chuẩn bị bàn điểm tâm lên có bánh, sủi cảo tôm, lạc chưng đường, hoa quế chưng phấn cao. Nguyên Thu ăn mấy miếng sủi cảo tôm, lại nếm chút cao đường chỉ cảm thấy vô cùng ngọt ngấy. Bích Nhi vội “Có cháo vừa nấu, bên trong còn có các loại quả” Nguyên Thu gật đầu “Thêm mấy món rau nữa” Bích Nhi đáp lời, lâu lắm liền đưa đồ ăn qua: rau tươi, gà ti ngân nhĩ, ngọc măng dương sĩ, thịt cua với sợi măng. Lại có bốn dạng món ăn nóng: thịt bò thăng xào bạch ma, gân chân thú cay, đào tẩm đường, nhân 3 món Đinh nhi (ta làm lạc mất bảng tiếng Trung nên kiểm tra được đây là món gì…sorry các nàng rất nhiều).

      Nguyên Thu thấy thế nhíu chân mày “Làm nhiều như vậy làm gì, đừng để người ta này kia” Bích Nhi vội “Thế tử phi yên tâm, hôm nay vương phi cho người phân phó : Buổi tối thế tử dễ đói bụng cho phòng bếp trong viện được tắt lửa. Thế tử, thế tử phi muốn ăn gì cũng cần người qua phòng bếp tìm người lấy lửa, trực tiếp làm ở trong viện” Nguyên Thu nghe gật đầu “Vậy cũng tốt” Bích nhi cười “Phòng bếp mỗi sáng đều đem các loại rau dưa sang theo lệ phần, nô tì thấy nhiều đồ như vậy đừng là ăn khuya chính là ăn ngày ba bữa còn dư nữa là” Nguyên Thu suy nghĩ chút phân phó Bích nhi “Ngươi cũng cần mỗi ngày làm nhiều đồ như vậy, có thể dùng bao nhiêu nấu bấy nhiêu đừng để người ta lãng phí”

      Bích nhi cười “Thế tử phi cẩn thận quá mức rồi” Nguyên Thu lắc đầu cười “Có bọn tiểu nhân liền thích loạn cái lưỡi, có chút sai lầm đều la hét cho mọi người đều biết. Trong Quận Vương phủ nhiều người lắm miệng, ta vừa gả tới cẩn thận vẫn hơn”

      Chức Mộng thấy mọi người nghe Nguyên Thu đều có vẻ mặt nặng nề cười “Cũng nghiêm trọng như vậy, trong lòng vương phi tâm thương thế tử phi. Liền lấy chuyện phòng bếp mà theo trong lời của vương phi là sợ thế tử đói bụng thực tế là vì thế tử phi. Nghĩ thế tử phi chúng ta vừa gả tới việc ăn uống chưa chắc hợp khẩu vị. Nếu ngày ba bữa ăn ngon, ban đêm trở về cũng có chút đồ ăn uống thích” Thúy Oanh cười “Lời này đúng, nô tì suy nghĩ còn có câu :Nếu thế tử phi muốn ăn đồ ăn mới mẻ gì lại muốn phân phó phòng bếp làm trong sân có phòng bếp cố kị mấy thứ này, muốn ăn cái gì cứ phân phó Bích nhi làm là được”

      Nguyên Thu cười “Các ngươi chỉ cần để ý nghe lời ta là được” xong ngồi xuống bàn, sai Bích nhi múc thêm chén cháo nữa, vừa mới múc gà ngân nhĩ định ăn miếng liền nghe nha đầu ngoài cửa vung rèm “Thế tử trở về” Nguyên Thu vội buông chén đũa ra ngoài đón, thấy Sĩ Hành hơi say trở lại, gương mặt đỏ bừng bước chân tán loạn. Nguyên Thu vội tiến lên đỡ ngửi thấy mùi rượu đập vào mặt, Nguyên Thu nhịn được phe phẩy cái tay cau mày hỏi “Uông bao nhiêu? Sao mùi nặng như vậy?” Sĩ Hành thấy Nguyên Thu cười cong khóe mắt lấy thân thể áp lên người Nguyên Thu. Nguyên Thu miễn cưỡng vịn đỡ đến sạp nằm xuống.

      Bích nhi bận rộn trong phòng bếp bưng canh giải rượu ra ngoài, Nguyên Thu đỡ Sĩ Hành dậy cho uống chén thấy trong mắt còn tỉnh táo lúc này mới yên lòng. Sĩ Hành ngồi giường thấy bàn quá trời đĩa liền cười hỏi Nguyên Thu “Muội ăn gì?” Nguyên Thu vừa giúp Sĩ Hành thay xiêm y ở nhà vừa cười “Bích nhi vừa nấu cháo, huynh cũng ăn chén” Sĩ Hành gật đầu “Cũng được” Liền rửa tay đến bên cạnh bàn lượm trước sủi cảo tôm ăn. Nguyên Thu múc cho chén cháo, Sĩ Hành ăn hai cái chân thú cay, nhất thời cảm thấy có khẩu vị liền ăn chén cháo đầy.

      Nguyên Thu cầm khăn lông nóng đưa cho Sĩ Hành cười “Nếu phải biết còn tưởng huynh chưa được ăn cơm bao giờ” Sĩ Hành lắc đầu “Hôm nay mời rượu tất cả mọi người trong phủ còn xong làm gì còn ăn được đồ ăn. Ta thấy mấy con cua này ngon muốn ăn con kết quả toàn đổ con cũng ăn được.” Bích nhi cười “Hôm nay phòng bếp đưa đến cua sống, thế tử muốn ăn ngày mai chưng là được”

      Sĩ Hành cười “Tối mai chưng cua , ta và thế tử phi đến đình hoa quế trong vườn ăn, ngồi dưới cây uống rượu ngắm hoa” Nguyên Thu nhìn bộ dàng gật gù hả hê của Sĩ Hành khỏi cười điểm đầu “Huynh liền điên điên khùng khùng còn tắm” Sĩ Hành kéo tay Nguyên Thu “Muội tắm cho ta, muội tắm cho ta ta mới tắm” Đám người Bích nhi nghe thầm cười trộm thu thập bát đũa ra ngoài, tiểu nha đầu vào rót nước nóng vào thùng tắm sau bình phong mới đóng cửa từng li từng tí lại.

      Nguyên Thu biết Sĩ Hành mượn rượu giả điên nhưng thể làm gì chỉ đành dụ dỗ đáp ứng . Sĩ Hành hai ba cái cởi xong quần áo, trơn bóng đứng bên thùng, Nguyên Thu vội xoay người nhìn . Sĩ Hành thấy Nguyên Thu chưa chuẩn bị ôm cổ nàng bỏ vào thùng nước ngay sau đó cũng nhảy vào theo. Nguyên Thu chỉ cảm thấy choáng váng cái mình ở trong bồn tắm, đảo mắt lại bị Sĩ Hành làm cho tung tóe bột nước lập tức trừng mắt nhìn Sĩ Hành, há miệng muốn mắng vài câu Sĩ Hành lại dùng môi ngăn chặn miệng Nguyên Thu.

      Ba ngày sau ngày cưới, hai người Sĩ Hành Nguyên Thu thức dậy sớm rửa mặt, hai phu thê dẫn theo Chức Mộng, Thúy Oanh, Bích nhi cùng thỉnh an phòng lớn, bái tổ tông, thái phi, phụ mẫu mới tính là xong lễ. Quận Vương phi chỉ vào hai mama với Nguyên Thu “Hai vị này là Trương mama, Vương mama người bên cạnh thái phi về sau hầu hạ ngươi. Nếu bình thường có gì hiểu cứ hỏi nàng” Nguyên Thu vội hành lễ với thái phi “Tạ thái phi thưởng” Thái phi cười “Ngươi về nhà dẫn theo mấy người này, buổi chiều trở về” Nguyên Thu cười đáp, người làm trong nhà đến báo “Xe ngựa chuẩn bị xong” Quận Vương phi lại dặn dò vài câu mới cho người hầu hạ Nguyên Thu, Sĩ Hành lên xe. Các nha hoàn khác cùng với đám người mama ngồi chiếc xe ngựa theo đằng sau.
      tart_trung, AnLy90, Nhược Vân3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :