1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 73: Ra tộc (tiếp theo)

      Ngô mẫu lớn hơn lão thái thái hai tuổi vì từ nàng làm việc nhà nông lớn tuổi lại chịu quá nhìu ức hiếp thể chất mạnh hơn nhiều so với lão thái thái. Hôm nay nàng nghe nữ nhi ở nhà chồng bị khi dễ, vội đỡ tiểu nha đầu chạy đến Cố gia.

      Ngô mẫu vừa vào nhà nghe tộc trưởng ngưng nữ nhi mình vội lôi con nàng quay về phía tộc trưởng mắng “Ngày đó Cố gia các ngươi nghèo nàn còn phải dựa vào Ngô gia chúng ta ra tiền lấy ngân lượng thi. Hôm nay các ngươi phú quý liền quên ân nhân, lương tâm bị chó ăn hết hả? Tính ra các ngươi mấy năm nay cũng biết lấy bao nhiêu bạc từ khuê nữ của ta, còn lấy tiền mở học đường, đảo mắt qua sông rút cầu liền muốn bỏ nữ nhi Ngô gia của ta cũng phải xem ta đồng ý hay nhé”

      Tộc trưởng tức giận đỏ mặt chỉ vào Ngô mẫu “Con cháu Cố gia lấy bạc đóng bạc cung phụng tổ tiên là tộc quy, trước kia lão thái gia lấy bạc cho con cháu học là thiện tâm có liên quan gì đến Ngô gia nhà các ngươi? Sau con ngươi quản gia cũng chẳng đưa bạc cho học đường ngay cả duy trì từ đường cũng ra cắc người trong tộc là nhìn mặt lão thái gia mà nháo loạn”

      Ngô mẫu thóa tiếng mắng “Còn biết xấu hổ. Ngày đó Cố gia nghèo rớt mồng tơi ngay cả tiền cưới vợ cũng có cũng là Ngô gia đưa ra trang tử hồi môn, ăn mặc dùng cái nào phải là bạc của Ngô gia? Ta thấy mấy thứ từ đường kia tất cả đều là bạc của Ngô gia. Các ngươi cảm ơn cũng thôi , còn muốn hưu khuê nữ của ta, ngươi cũng sợ mặt ngươi là mặt mo”

      Lão thái thái nằm trong phòng nghe thấy chị dâu tới có chút nằm yên lại nghe bên ngoài nháo lợi hại liền miễn cưỡng run rẩy đỡ Lý thị ra ngoài.

      Ngô mẫu thấy lão thái thái ra ngoài lập tức khóc ầm ĩ lên “Con ta có gì tốt ngươi chỉ cần mắng chửi là được tội gì tìm mấy người này tới đày đọa nương nhà chúng ta? Người khác mắng chửi cũng thôi ngươi thế nào cũng theo chà đạp nàng? chỉ có để cho chị dâu nàng khi phụ nàng hôm nay còn mặc cho những người này đòi hưu nàng? Lúc ngươi xuất giá Ngô gia sợ ngươi chịu khổ lấy gần nửa gia sản chuẩn bị đồ cưới cho ngươi, ngươi cảm ơn thôi còn hồi báo Ngô gia chúng ta như vậy ngươi sợ thiên lôi đánh?”

      Lão thái thái miễn cưỡng cười “Chị dâu đây là như thế nào, mau vào dùng trà với ta”

      Ngô mẫu vừa lau mặt cười lạnh “Hôm nay khuê nữ ta sắp bị hưu ta còn tâm tình gì mà dùng trà”

      Lý thị thấy lão thái thái mặt lúc đỏ lúc trắng vội đỡ nàng đến ngồi ghế dựa, Ngô mẫu bĩu môi “Nếu là muốn hưu nữ nhi của ta, trước ngươi đưa trở lại Ngô gia mấy thứ lấy trước kia lại hãy

      Lão thái thái thấy chị dâu miệng đầy bậy khỏi giận “Đồ cưới của ta là phụ thân ta cho ta có liên quan gì đến ngươi? Năm đó ngươi ghen ghét đồ cưới của ta biết ở trước mặt ca ca ta thầm bao nhiêu lần, cả ngày ta quản gia cũng bị dời trống . May nhờ ca ca thành tin lời ngươi bằng huynh muội chúng ta sớm thành người lạ”

      Ngô mẫu giễu cợt “Ca ca ngươi đúng là kẻ ngu chỉ xem muội muội là người tốt, hôm nay chính là muội muội này muốn đem nữ nhi hưu ra cửa muốn cho còn mặt mũi sống đời”

      Lão thái thái nghe khỏi giận “Những năm gần đây ta ngày nào là xem nàng như nữ nhi mà đối đãi? Ai ngờ nàng giấu tài sản riêng cũng thôi , còn hai ngày ba ngày chống đối ta lần. Hôm nay ta bị nàng chọc tức hộc máu nàng hỏi tiếng ngược lại quay đầu chạy , ta cho gọi lão tam tới nàng mới theo tới đây, vào cửa cũng chẳng hỏi han lấy ta tiếng chỉ biết nhảy đổng chửi nhau ở ngoài đây chính là con tốt mà ngươi nuôi được”

      Ngô mẫu cười lạnh “Ngươi cho là ta ngu ngốc? Cháu ngươi sớm với ta, chỉ nàng bị bệnh mấy ngày nay, ngươi thương nàng mấy năm quản gia vất vả còn cho người tra nàng bắt nàng đem tiền riêng dọn sạch mới bỏ qua. Theo ta thấy bạc nhà Cố gia các ngươi chính là của Ngô gia, ta nhìn khắp trong phủ cũng chỉ có khuê nữ ta có tư cách được bạc này” ( haizzzzz…lại thêm cực phẩm, da mặt có dày cũng đâu cần dày đến như thế chứ, nếu mà có thể làm ghế ngồi được chắc cũng rất êm ái đây).

      đợi lão thái thái mở miệng, tộc trưởng tức giận đến giơ chân “Cố lão thái gia tân tân khổ khổ gom góp được gia sản sao lại là bạc của Ngô gia các ngươi? Còn nữa, đây là chuyện của Cố gia chúng ta làm gì cần đến người khác họ đến mở miệng? Lão tam, ngươi cũng thấy đức hạnh của thê tử ngươi, còn nhanh viết hưu thư? Sau đó đem gai sản gia ra mà bù tiền công”

      Cố Liêm nghe nghĩ thầm, trong nhà mặc dù tiền bạc ít nhưng biết được bao nhiêu. Lục khắp người cũng chỉ có ngân phiếu năm mươi lượng mà thôi tiền tài trong nhà đều là Ngô thị nắm trong tay. Ở chuyện tiền bạc xưa nay Ngô thị có chút thủ đoạn hơn nữa ban đầu nàng còn có bạc hồi môn nghĩ đến cũng là khoản ít. Hôm nay ở nhà bị khinh bỉ còn bằng tự ở riêng mà sống tiêu dao.

      Trong lòng lão thái thái suy tư lúc rốt cuộc nên đả thương mặt mũi nhà mẹ đẻ nhưng mình nhất thời xúc động mời tộc trưởng, cho thấy được trong nhà nháo loạn cũng tốt cứ như vậy mời trở về liền “Ngô gia và Cố gia hai đời thân gia cũng tốt tại trong tay ta nháo cương. Theo ta thấy, nàng dâu lão tam đem tư sản bù vào là được cũng cần hưu nàng”

      Tộc trưởng bận tâm đến thể diện lão thái thái chỉ đành với Cố Liêm “Nếu như vậy ngươi bảo thê tử ngươi đem ngân lượng bù vào chỗ cầm . Ngươi trở về tốt dạy dỗ nàng phen ta dùng gia pháp nữa”

      Tất cả mọi người đều cho rằng Cố Liêm đồng ý ai ngờ đứng đó , Ngô thị cười lạnh “Nếu thành ra như vậy liền rách mặt luôn, ai cũng đừng giả bộ làm người tốt. Ta sống cùng các ngươi nổi nữa, bây giờ tộc trưởng ở đây vừa đúng lúc đem tài sản chúng ta chia ra, chúng ta ở riêng, về sau ai đường nấy”

      Ngô mẫu nghe vậy vội gật đầu “Đem gia sản các ngươi chia làm ba phần, mỗi người lấy phần ở riêng thôi”

      Tộc trưởng cả giận “Đồ khốn kiếp, ngươi bà bà còn ở có lí nào phân chia? Lão tam, thê tử ngươi huyên náo gia đình yên còn hưu nàng?”

      Cố Liêm ho tiếng “Ta cũng tán thành ở riêng, nhà ta cần quy ra thành bạc đưa cho ta là được. Trang tử ta muốn hai cái ở thành Nam, ngân lượng trong nhà theo mọi người chia phần là được”

      Lão thái thái mắng “Con bất hiếu, ngươi muốn mẫu thân ngươi tức chết sao, uổng công ta thương ngươi nhiều năm như vậy”

      Cố Liêm giương mắt nhìn lão thái thái “Nếu mẫu thân lòng thương nhi tử cũng để nháo loạn ra như hôm nay. Nhi tử thể xem chuyện cười như thế cũng còn gì thể diện. Mẫu thân nếu xem ta là nhi tử, phân ngân lượng cho ta nhiều ít xem như là thương ta”

      Lão thái thái giận “Nếu muốn chia nhà chờ ta chết rồi , nếu muốn chia bạc văn cũng có”

      Cố Liêm lạnh mặt “Nếu mẫu thân xem ta là nhi tử, ta cũng xem là có người mẫu thân này. Hôm nay ta dẫn toàn gia rời

      Lão thái thái nghe lập tức phun ra búng máu, ngửa ra sau ngất , Lý thị vội cho người mời đại phu. Tộc trưởng thấy Cố Liêm làm mẫu thân tức giận xỉu tại chỗ đương trường quát lên “Cố Liêm vâng lời cha mẹ, dung túng thê tử nhục mạ mẫu thân, bất hiếu, theo lí cho ra tộc, sau này chi của Cố Liêm cho vào từ đường”

      Cố Liêm nghe vậy khỏi sửng sốt, Cố Lễ đành lòng xin tha “Nếu muốn dọn ra cho dọn ra nếu cho vào từ đường cái này phạt có quá đáng chút”

      Tộc trưởng lạnh mặt “Vốn định là nhìn mặt phụ thân ngươi chỉ định khiển trách , dừng lại thôi. Đằng này làm theo nghe khuyên còn muốn chống đối mẫu thân ra lời bất hiếu nhận mẫu thân cũng cho phép càn rỡ nữa” Cố Lễ nghe, đành phải thôi Ngô thị vội kéo Cố Liêm giọng “Nhanh thu dọn đồ đạc thôi, chốc nữa bọn họ tỉnh táo lại đoạt lấy đồ đạc chúng ta giờ” Cố Liêm nghe cũng quên việc bị trục xuất ra tộc là việc phạt nặng này, vội vàng cùng Ngô thị đỡ Ngô mẫu về thu dọn đồ đạc. Tộc trưởng thấy thế khỏi lắc đầu “Nghiệt súc a!”

      Lý thị cho người quét dọn cho tộc trưởng nghỉ ngơi, còn sai người mời đại phu đến chữa trị cho lão thái thái. Thái Tuyết báo lại tam phòng chạy xe ra khỏi phủ, Lý thị suy nghĩ lúc “Cũng đáng gì, để bọn họ ” Thái Tuyết nghe vậy truyền lời cho người gác cổng để tam phòng xuất phủ.

      Tam phòng bị đuổi ra khỏi Cố gia, người khác nghe rồi thôi nhưng Tôn thị là vui mừng nhất vì lão thái thái ốm nàng tốt làm tiệc ăn mừng, chỉ làm bàn tiệc rượu trong phòng cho mấy người trong nhà vui nháo trận.

      Tam phòng nháo kịch như vậy là kết thúc, Lý thị vừa mới thanh nhàn vài ngày hôn của Tử Yên và Cố Sơn định ra, Lý thị dẫn theo Tôn thị chuẩn bị cho hôn của Cố Sơn, chỉ chờ trước tết cưới Tử Yên vào cửa.
      tart_trung, AnLy90hanhtay thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 74: Đám cưới Cố Sơn.

      Lão thái thái bệnh tháng mới khỏi nghe tam phòng toàn gia vội vàng ra phủ cầm vạt áo lau lệ. Lý thị thấy thế khuyên nàng ít “Bạc tam phòng bọn họ trả lại, nếu cẩn thận chút cũng đủ cho toàn gia bọn họ sống” Lão thái thái thở dài “Con ngoan khó được ngươi có tâm như vậy. Thôi xem như ta chưa sinh dưỡng nghiệt súc này”

      Lý thị vì muốn lão thái thái vui vẻ đến hôn của Cố Sơn, lão thái thái nghe tôn trưởng hôn quả nhiên lên tinh thần ít liền hỏi Lý thị chuẩn bị đồ hôn lễ như thế nào. Lý thị vội sai người lấy danh sách ra cho lão thái thái xem. Lão thái thái nhìn qua cười “Như vậy cũng được khi nào đưa qua bên kia?”

      Lý thị cười “Trước vốn định là nửa năm trước cưới con dâu vào cửa nhưng vì lão thái thái bệnh lại gần tới ngày tết cần nhiều người làm việc, lúc đó mà thành thân cũng gấp gáp chút vì vậy nên thương nghị với Hạ phủ lui ngày về sau. Hôm kia vừa cho người tính ngày là mười tám tháng hai là ngày tốt đúng lúc có thể đưa sính lễ qua đợi mồng tám tháng ba là cưới nàng dâu vào cửa”

      Lão thái thái nghe gật đầu cười “Nếu vậy ta cũng quan tâm đến hôn của Tuyền ca thu xếp tốt. Nhà chúng ta bây giờ phô trương bằng nhà người ta nhưng cũng kém đâu. Việc này ngươi cứ yên tâm làm nếu thiếu bạc tìm ta”

      Lý thị nghe vội đứng lên hành lễ mặt đầy tươi cười ra tiền bạc là việc mấu chốt là ta chưa bao giờ thu xếp chuyện chính như vậy sợ sai sót lễ số, lão thái thái nếu có thể giúp ta chỉ điểm chút đúng là cho con dâu đỡ việc rất nhiều”

      Lão thái thái nghe lời này trong lòng cảm thấy thoải mái, tươi cười “Ngươi chưa thu xếp qua hôn đúng biết việc này có nhiều chuyện cần quan tâm lắm. Hôn ba người huynh đệ bọn họ đều do ta thu xếp, mặc dù thể chu đáo nhưng cũng ngay ngắn có thể diện. Trong ba huynh đệ bọn họ cũng là khi ngươi vào cửa mới là phô trương lớn nhất, tân khách cũng nhiều đại thần triều đình, cho dù nhiều người như vậy nhưng cũng ra đường rẽ gì”

      Lý thị phụ họa “Đúng vậy, mẫu thân ta cũng ta gả thể diện”

      Lão thái thái nghe càng phát ra thích, lôi kéo tay Lý thị lúc lâu về bản lãnh lúc mình quản gia. Lý thị ở bên cạnh thỉnh thoảng phụ họa hai câu lại thỉnh thoảng sai người đổi trà. Lão thái thái hồi cảm thấy thỏa mái. Vì lão thái thái bệnh lâu hôm nay lại nhiều như vậy Lý thị lo lắng nàng bị mệt mỏi liền vòng vo câu chuyện đến việc mừng năm mới.

      Lão thái thái hỏi ngày mới biết nhanh đến mùng tám tháng chạp, liền dặn dò Lý thị cho người nấu mấy thứ để ngày mùng tám tháng chạp ăn. Lý thị vội phòng bếp phân phó, cho người nấu gạo nếp và chuẩn bị hạnh nhân, đào, hạt dưa đậu phộng làm nhân.

      Ăn xong ngày mùng tám tháng chạp xem như bước sang năm mới rồi, chỉ có Lý thị vội vàng, ngay cả Nguyên Thu cũng may vá giúp Lý thị chuẩn bị đưa lễ cho các phủ. Đến hai mươi bốn tháng chạp, Cố Lễ chuẩn bị bánh kẹo cúng ông táo. Lý thị, Nguyên Thu và nữ quyến sợ đụng chạm đến ông táo đều né trong nhà dám ra cửa. Đợi đến hai lăm chuẩn bị dâng hương cho Ngọc hoàng. Mặc dù Nguyên Thu qua hơn mười cái năm mới nhưng người toàn gia đều ít ỏi mấy thứ tục lễ kia bỏ được đều bỏ cũng bằng cả nhà náo nhiệt. Giờ trở về kinh thành lại dưới chân hoàng thượng, lễ nghi quy cũ càng thêm nhiều. Nguyên Thu cảm thấy mới lạ lại thấy hạn chế gì nhiều, Lý thị phân phó xuống nhất nhất làm.

      Gần tới ngày tết, Cố Lễ cho người mở cửa từ đường cẩn thận quét dọn. Lý thị nhất nhất kiểm tra tặng lễ cho người đưa đến các phủ thường lui tới. Đợi đến hai tám tháng chạp, Liêm Thân Vương phủ và Nam Bình Quận Vương phủ đều sai người tặng lễ đến. Cố lão phu nhân nghe vội cho người hầu hạ thay quần áo muốn đích thân gặp. Lý thị thấy thế khuyên nàng vài câu “Lão thái thái trong người còn chưa khỏe, bằng nằm nghỉ ngơi , chuyện bên ngoài còn có ta”

      Cố lão phu nhân “Ngươi biết cái gì? Liêm Thân Vương phủ và Nam Bình Quận Vương phủ là hoàng thân quốc thích, sao chậm trễ được. Càng là hai vương phủ đưa vật gì, riêng phần thể diện này cũng phải phủ nào cũng có, đây là vinh dự ít có sao ta thể tự nhận”

      Lý thị nghe vậy đành thôi, tự về phòng thay xiêm y đỡ lão thái thái tiền thính. Người Liêm Thân Vương phủ và Nam Bình Quận Vương phủ phái tới đều là người thường qua lại Cố phủ, thấy lễ với Cố lão phu nhân và Lý thị rồi mỗi người tự phân biệt chủ khách mà ngồi. Cố lão phu nhân hỏi thăm sức khỏe thái phi trước rồi đến hai vị vương phi, lại hỏi Quận chúa trong phủ thế nào. Nữ nhân hai vương phủ cười nhất nhất trả lời lại hỏi thân thể lão thái thái có tốt ? chút chuyện vặt mấy nữ nhân kia liền cáo lui. Cố lão phu nhân tự mình tiễn ra ngoài rồi dẫn theo Lý thị cầm theo quà tặng trở về xem kĩ.

      Liêm Thân Vương phủ tặng lão thái thái hai bộ xiêm áo, gấm vóc năm màu khác nhau, cái đệm lưng, chuỗi tràng hạt. Lý thị và Tôn thị là dải tơ lụa, túi thơm. Bảo Châu được cây quạt, hai khuyên tai ngọc, ngọc như ý, Nguyên Thu nhiều hơn so với Bảo Châu gối đầu mã não, đai lưng kim ngọc. Tuyền ca và Nữu Nữu là chút đỉnh bạc, mấy bộ sách mới, Cố Sơn là giấy bút và bộ hộp mực.

      Nam Bình Quận Vương phủ đưa cho lão thái thái hai bộ xiêm áo, hai thất sa tanh, hai thất gấm, trâm vàng khảm ngọc. Lý thị và Tôn thị là hai thất sa tanh, gấm, hai đôi vòng tay bằng vàng. Bảo Châu và Nữu Nữu hai cái hà bao lớn, bốn đôi hà bao phỉ thúy, hai vòng bạc, Nguyên Thu nhiều hơn Bảo Châu và Nữu Nữu bình Linh Chi thủy tinh, Cố Sơn và Tuyền ca đều là văn phòng tứ bảo.

      Lão thái thái thấy chậc chậc khen ngợi dứt, sờ sờ cái này, mò mò cái kia đợi nhìn đủ mới cho người mời mọi người đến phòng lớn. Trước là đến chuyện hai vương phủ đưa lễ còn sai Lý thị đọc danh mục quà tặng. Lão thái thái cười “Chưa đến mấy thứ này đều là khó được chỉ là phần thể diện này cũng phải phủ nào cũng có được”

      Tôn thị phụ họa “Đúng vậy, ta sống đến từng này tuổi, còn chưa thấy qua vải vóc tốt như vậy. Vừa đúng lúc làm hai bộ xiêm y cho Sơn nhi lúc thành thân mặc”

      Lão thái thái nghe Tôn thị vậy cảm thấy nàng kiến thức hạn hẹp, chỉ liếc mắt nàng cái lời nào, Lý thị vội cười hòa giải “Đúng vậy, phải cấp lão thái thái làm bộ mới đúng” lão thái thái nghe vậy mặt cười “Hôm nay được bốn bộ xiêm y, hơn nữa các phủ khác đưa qua cũng biết bao nhiêu làm gì còn may tiếp”

      Lý thị cười “Những thấy này đều làm bằng bông vải, chờ lúc Sơn nhi thành thân cũng có thể may áo kép, loại vải này làm áo kép là tốt nhất” lúc này lão thái thái gật đầu cười “Vậy theo ý ngươi” Tôn thị vội tiếp “Ta vội bằng đại tẩu, ngày thường cũng rãnh rỗi chút, chi bằng xiêm áo lão thái thái cứ để ta làm”

      Lý thị biết Tôn thị muốn lấy lòng lão thái thái liền giúp vài câu “Ta thấy đệ muội may vá so với ta còn tốt hơn”

      Lão thái thái cười “Các ngươi là nữ tử nhà quan gia mặc dù may vá tốt nhưng quanh năm suốt tháng làm có vài thứ cũng chỉ là phiến sáo, túi thơm, hà bao thôi. về tay nghề cũng chẳng bằng nha đầu hầu hạ các ngươi. Thê tử lão nhị mặc dù xuất thân từ cửa nhà nghèo nhưng từ làm quen may vá đường may này so với ngươi còn vững hơn nhiều. Hơn nữa các loại đồ trong nhà đều là nàng làm châm pháp đương nhiên tốt hơn ngươi”

      Lý thị gật đầu cười “Lão thái thái đúng, ngay cả Nguyên Thu trước kia lười may vá, đồ nàng dùng đều là Thúy Oanh làm. Vì nữ tử Giang Nam am hiểu nhất chính là nữ công, ta sợ nàng bằng người ta liền ngoan tâm cho nàng làm mấy năm rốt cuộc bắt nàng luyện được may vá”

      Lão thái thái nghe ngoắc Nguyên Thu lại trước mặt cầm tay nàng nhìn ngón tay nàng chút ngoài miệng “Bây giờ ngươi phải thêu đồ cưới nên mượn tay người khác. Ngươi làm xong may vá buổi tối ngâm nước nóng rồi lấu trân châu thoa tay để ý chút sinh kén” Nguyên Thu cười đáp.

      Vì trong lòng lão thái thái thỏa mái thấy Tôn thị cúi đầu đứng bên trong lòng cũng đau chút cười “Thê tử lão nhị, ngươi có hiếu tâm như vậy làm xiêm áo cho ta . Nhưng chỉ có bộ lúc ngươi làm cẩn thận chút, làm hư để xem ta có tha ngươi ” Tôn thị thấy lão thái thái khó có được vẻ mặt ôn hòa chuyện với mình, mặt cười như nở hoa, ngụm đồng ý còn xong hai ngày tới đo kích cỡ cho lão thái thái. Vì ngày tết bận rộn, mọi người chuyện chút rồi tự giải tán.

      Đến đêm ba mươi, lão thái thái và Lý thị mặc triều phục theo phẩm cấp vào cung hành lễ. Tôn thị ở nhà kiểm tra khắp nơi lượt thấy mọi việc ổn thỏa mới buông tâm. Đợi lão thái thái và Lý thị vào cung về cả nhà bái tế tổ tông xong mới về nhà sai người dọn bữa ăn.

      Tiểu bối trong nhà dâng lễ đến dập đầu chúc tết lão thái thái, sau đó hành lễ theo thân phận lớn , dẫn người nhà thấy lễ xong bọn nha hoàn trong nhà dập đầu hành lễ. Lúc này lão thái thái cũng đau lòng bạc nữa toàn bộ đều được cho.

      muốn ăn cơm lão thái thái thấy phía dưới Cố Nghi trống trãi trong lòng lại nhớ đến Cố Liêm mắt đỏ lên. Cố Lễ vội đứng dậy khuyên nhủ “Hôm nay là ngày tốt ta trước kính lão thái thái li” lão thái thái đành lau nước mắt uống rượu với Cố Lễ. Lão thái thái uống xong rượu khoát tay “Huynh đệ các ngươi liền ra bên ngoài chơi để cho cửa nhà chúng ta náo nhiệt chút” Cố Lễ và Cố Nghi nghe lời đứng lên, trở về chỗ kính rượu mới ra tiền sảnh. Tuyền ca và Nữu Nữu thấy phụ thân có trong bữa tiệc lá gan lớn lên, trái phải kèm lão thái thái chuyện, Cố Sơn lại kể chuyện cười cuối cùng chọc lão thái thái cười toe toét.

      Qua năm mới, Lý thị và Tôn thị chuẩn bị đồ cưới cho Cố Sơn đợi đến ngày mười tám tháng hai, Sính lễ và hôn thư từ Cố phủ do Cố Lễ đưa đến Hạ phủ. Đến hai mươi lăm tháng hai, Cố phủ chính thức hạ sính lễ, cho người mang mười mấy đài Hạ phủ gì khác ngoài vàng bạc châu ngọc, tơ lụa, trái cây, dê rượu, vật kiện lung tung. Còn mang theo chim nhạn đưa qua Hạ phủ.

      Đến mồng bảy tháng ba Lý thị mời các trưởng giả đức cao vọng trọng trong tộc đến dạy bảo Cố Sơn, Cố phủ chuẩn bị thỏa đáng chỉ đợi ngày mai rước dâu.
      tart_trung, AnLy90hanhtay thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 75: Nguyên Thu chuẩn bị gả

      Đến ngày đón dâu, Lý thị tự mình kiểm tra quà tặng đón dâu với các loại ban thưởng thấy chuẩn bị thỏa đáng mới yên lòng. Đợi đến buổi chiều Lý thị sợ trễ canh giờ rước dâu sai người chuẩn bị cỗ kiệu cho Cố Sơn, Tuyền ca sau kiệu đợi cho mọi chuyện an bài thỏa đáng mới phân phó khởi kiệu rước dâu.

      Ước chừng qua canh giờ, mặt trời xuống núi nghe tiếng nhạc xa xa truyền đến, gã sai vặt giữ cửa chạy vội vào báo tin. lâu sau kiệu hoa vào, hai hàng người xách đèn lồng bên cạnh vào cửa chính liền đứng lại.

      Người đón tiếp mặc toàn thân màu hồng đến trước cỗ kiệu hành lễ mời Hạ Tử Yên xuống kiệu. đầu Tử Yên là khăn voan đỏ chỉ cảm thấy đầy tai là tiếng nhạc, xuyên qua màn lụa đỏ có thể mơ hồ thấy được ngọn nến. Hỉ nương vội đỡ Tử Yên đến nơi làm lễ. Cố Sơn, Tử Yên theo quy cũ lạy thiên địa, kết hoa chúc. Đêm đó là động phòng tất nhiên là phen triền miên, chỗ này tiện tỉ mỉ.

      Cũng biết là Sĩ Hành thấy Cố Sơn đón dâu nên nóng nảy hay sao mà Cố Sơn thành thân chưa được mấy ngày Sĩ Hành vọt vào phòng lão thái phi để cho người đưa tin đến Cố phủ, muốn chờ đến ngày Nguyên Thu cập kê liền lập tức thành thân. Lý thị nghe khỏi dở khóc dở cười, còn mệt cho Nam Bình Quận Vương phủ cho người tình ngày đưa đại lễ, nàng thúc giục Nguyên Thu nhanh thêu cho xong giá y trước ngày cập kê.

      Lão thái thái nghe Nam Bình Quận Vương phủ vội vã thành thân, sợ Lý thị chuẩn bị đầy đủ đồ cưới, vội gọi nàng vào phòng lớn tự mình mở mấy cái rương ra lôi kéo tay Lý thị đến xem “Những thứ này đều là hồi môn năm đó của ta có vài thứ là ta dùng lúc còn ở khuê phòng. Hôm nay ta già cũng cần cái này, ngươi chọn vài thứ tốt ra làm đồ cưới cho Nguyên Thu”

      Lý thị biết lão thái thái xưa nay xem tiền như mạng, nghe nàng như vậy kinh ngạc thôi. mặt Lý thị mặc dù lộ ra nhưng trong lòng khỏi thầm nửa ngày. Cuối cùng thể làm ngược lòng lão thái thái Lý thị đành lượm vài món trang sức đơn giản phổ thông ra ngoài.

      Lão thái thái thấy thế khỏi nhíu chân mày “Đến lúc này ngươi còn tiết kiệm cho ta? Tam nha đầu gả là thế tử phi, thân phận rất tôn quý, đồ cưới này thể mỏng. Thà nhà chúng ta khổ chút cũng muốn thể diện cho đứa bé. Tương lai cả Cố gia chúng ta đều dựa vào nàng dẫn dắt. Về sau nàng tốt Cố gia chúng ta liền có núi dựa vào, ta nếu có nhắm mắt cũng có mặt mũi gặp phụ thân ngươi cũng xem như bù vào chỗ sai lầm lão tam bị đuổi ra khỏi tộc.”

      Lý thị thấy lão thái thái xong nghẹn ngào, ngay cả đôi mắt đều đỏ, vội trấn an “Lão thái thái còn phải hưởng phúc lớn nữa, làm gì mấy lời này? Tương lai Nguyên Thu phát đạt chắc chắn giúp đỡ Cố gia, cũng hiếu kính lão thái thái”

      Lão thái thái nghe tâm tình mới tốt lên chút, phân phó Phỉ Thúy “Ngươi mời tam nương đến đây, gọi nàng đến xem đồ trang sức” Phỉ Thúy đáp vội , Lý thị cười “Từ khi Nguyên Thu và Thế tử định thân, ta chuẩn bị đồ cưới cho nàng rồi. Đồ trang sức, tranh chữ, đồ cổ những thứ bài biện nhìn thấy tốt ta đều giữ lại, đồ gỗ đánh gia cụ hai năm trước chuẩn bị rồi, mấy dạng đồ thượng hạng lúc trước Nguyên Thu tự chọn cũng cho người làm rồi. Mấy thứ này cũng được gần hai mươi ba nâng rồi, giờ chỉ cần thêm chút trang sức làm thêm vài đồ xiêm y nữa là xong”

      Hai người chuyện nghe nha hoàn vung rèm “Tam nương đến” Lão thái thái nâng mắt nhìn thấy Nguyên Thu mặc thân áo màu phấn lam thêu bươm bướm, thân dưới là váy đỏ thêu bách hoa, da trắng nõn nà đẹp mắt. Nguyên Thu tiến lên hành lễ với lão thái thái và Lý thị rồi đứng sang bên, lão thái thái tỉ mỉ nhìn Nguyên Thu mới với Lý thị “Tam nha đầu càng ngày càng xinh đẹp, ngay cả cử chỉ cũng thấy có phúc khí. Nhưng ta thấy mặt nàng phấn bôi quá nhạt, thiếu nữ cần mộc mạc như vậy, tuy cần nhiều son phấn những cũng nên trang điểm chút mới được”

      Lý thị gật đầu phụ họa “Nha đầu Nguyên Thu này rất cổ quái, bình thường cũng chỉ thích hương phấn mình điều chế, nhưng mấy thứ đó ngày thường cũng thấy nàng vẽ loạn, chỉ có ăn tết hoặc sinh thần ( sinh nhật) mới thoa chút. Xiêm áo cũng cho người ta huân hương, ta vài lần nàng đều nghe”

      Nguyên Thu cười “Huân hương ngửi nhức đầu, bằng thanh thanh đạm đạm mà thỏa mái”

      Lão thái thái thở dài nương gia cần mộc mạc như vậy, giờ ngươi còn ở nhà các trưởng bối đều thương ngươi ngươi đó thôi. Tương lai đến nhà người ta làm thê tử thể tùy hứng như vậy. Còn nữa, bôi chút phấn sắc mặt dễ xem mà cũng cầu may mắn”

      Nguyên Thu nghe đành cười đáp, lão thái thái thấy nàng khéo léo trong lòng vui mừng, sai Phỉ Thúy đem mấy hộp trang sức ra ngoài, mình lôi kéo Nguyên Thu ngồi lên giường, Lý thị đứng nghiêm bên hầu hạ hai tổ tôn xem đồ trang sức.

      Lão thái thái lựa trâm vàng khảm bão thạch có sáu cánh hoa sen rủ tơ như ý trong đống trâm vàng, phong sai, khuyên tai ra ngoài, sợ soạng với Nguyên Thu “Cái này là lúc ta xuất giá mẫu thân ta đưa ta, khi ta còn trẻ gia gia ngươi còn chưa phát đạt ta muốn mang nó lại có cơ hội. Đợi cho trong nhà khá lên, nhiều người lui tới đúng là cơ hội mang ra ngoài khoe khoang đáng tiếc ta già xứng với cây trâm này nên cũng ngượng ngùng mang nó. cho cùng cả đời ta cũng có cơ hội mang nó lần”

      Nguyên Thu cười “Những vật kiện thế gian này vô luận mặc hay đeo, là vàng bạc hay châu báu, cho dù nó đắt hay nặng cũng chỉ là trang sức vì con người mà tồn tại, chỉ có những thứ này xứng với người làm gì có người xứng đồ. Lão thái thái thích cứ đeo, khách vừa vui mà nhìn cũng đẹp.”

      Lão thái thái nghe vậy cười ngậm miệng được, vỗ tay Nguyên Thu “Ngươi là tiểu nương mà những lời này, biết rằng những bà lão như ta mà đeo lòe loẹt bị người ta cười, cái này cho ngươi đấy” xong tự mình cài cây trâm lên đầu cho Nguyên Thu, Nguyên Thu cảm thấy đầu nặng xuống, trong lòng thở dài “Chỉ sợ rằng cây trâm này là hàng , mang lên đầu còn nặng hơn cả những cây trâm khác”

      Lão thái thái nhìn lần nữa lấy ra đôi cắt móng tay bằng vàng có vân song phi như ý đưa cho Nguyên Thu “Cái này lúc còn trẻ ta từng dùng qua nhưng móng tay của ta mềm dễ dài vì vậy rất ít dùng đến nó, khiến cho nó được dùng hơn phân nửa đời. Ngươi làm thế tử phi sau này thiếu đồ cắt móng tay, để cho ngươi lấy ” Nguyên Thu vội nhận bằng hai tay.
      tart_trung, AnLy90hanhtay thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 75: Nguyên Thu chuẩn bị gả (tiếp theo)

      Lão thái thái cũng nhặt từng cái từng cái ra ngoài cho Nguyên Thu , cái này là tổ truyền trong nhà, cái này lúc còn là nương mang, cũng có cái lập gia đình mới làm có chút là lão thái gia đưa. Lão thái thái lựa mấy trang sức lão thái gia đưa lựa ra ngoài đẩy tới trước mặt Nguyên Thu “Mấy thứ này đều cho ngươi” Nguyên Thu thấy trước mặt mình bốn năm hộp trang sức vội “Con đeo nhiều như vậy được, lão thái thái giữ lại

      Lão thái thái cười “Nha đầu ngốc, mấy thứ này đều là của hồi môn cho ngươi. Ngươi gả cho nhà thể so sánh được, nếu là trong tay có bạc nửa bước cũng khó . Ta nửa đời dựa vào mấy thứ đồ cưới này mới bị người đạp xuống, đồ cưới là quan trọng nhất, ngươi chỉ cần nghe ta” Nguyên Thu nghe đành phải nhận, dập đầu thi lễ với lão thái thái.

      Lý thị thấy sắc mặt lão thái thái mệt mỏi liền đỡ nàng nằm xuống gối. lão thái thái nhắm mắt lại mở mắt nhìn Lý thị “Ngươi làm thêm cho tam nha đầu mấy hộp trang sức mà nàng thích , bảo nàng tự mình chọn mẫu, bạc ta ra” Nàng quay qua với Phỉ Thúy “Đem hộp làm bằng gỗ toan chi ra cho ta” Phỉ Thúy đáp vội lấy hộp trong rương lớn ra, lão thái thái lấy chuỗi chìa khóa từ cổ xuống, cúi đầu nhìn nửa ngày mới lấy ra cái chìa khóa mở hộp ra, từ bên trong lật nửa ngày mới cầm xấp ngân phiếu đưa cho Lý thị “Đây là năm ngàn lượng bạc, ngươi cầm chuẩn bị đồ cưới cho tam nha đầu”

      Lý thị vội đẩy “Vậy sao được? Lão thái thái nhanh lấy lại

      Lão thái thái “Thê tử lão tam cuốn hơn phân nửa tiền công, mặc dù hằng ngày có gì nhưng gặp phải đại phải tiêu xài lớn tiền công nhất định là ứng phó đủ. Lúc trước Sơn nhi thành thân tốn mấy ngàn lượng bạc, còn tiền đâu mà đặt mua đồ cưới cho tam nha đầu. Nếu ta lấy bạc ra, phải là ngươi lại cho nhịn đói hay sao. Nếu là nương khác cũng thôi , chỉ cần tiết kiệm chút đặt mua đồ cưới là được, nhưng tam nha đầu lại giống như người khác, thể bạc đãi được, thà ta tiêu hết tiền cũng muốn nàng vui vẻ mà gả ra ngoài”

      Lý thị nghe mắt đỏ lên “Đâu có nghèo như vậy đâu? Tiền công còn nhiều, lão thái thái cần lo mấy thứ này”

      Lão thái thái nghe vậy nhắm mắt khoát tay áo “Đồ cưới của tam nha đầu lấy tiền riêng của ta ra thôi, ngươi xem đồ cưới của nàng còn thiếu gì, nhanh tìm người đặt mua đừng để thiếu thốn. Tháng trước lão thái quân phủ Hầu gia có giới thiệu công tượng làm vàng bạc là tay đánh đồ trang sức rất tốt. Ngươi cho người tìm , cho làm mấy hộp trang sức mới. Tam nha đầu thích gì cứ cho mẫu thân ngươi, để nàng cho người làm”

      Nguyên Thu và Lý thị đành đồng thanh đáp tiếng, Nguyên Thu nghe làm đồ trang sức chợt nhớ đến túi kim cương Sĩ Hành đưa. Lý thị thấy Nguyên Thu ở bên sững sờ, liền đẩy nàng “Ngươi thêu giá y mỗi ngày cũng chỉ có thể ngủ hai đến ba canh giờ, nếu mệt về nghỉ ngơi

      Lão thái thái nghe vậy mở mắt ra “Tam nha đầu ngủ , nếu thân thể mệt mỏi sắc mặt cũng tốt” Nguyên Thu vội cười đáp, lại giúp lão thái thái xoa bóp chân, thấy nàng ngủ thiếp mới lặng lẽ ra ngoài.

      Nguyên Thu trở về cũng nhìn đồ trang sức vội gọi Thúy Oanh tới thu thập, mình tìm bút chì và giấy ra ngoài nằm bàn vẽ đồ trang sức.

      Tử Yên vừa bước vào thấy Nguyên Thu viết viết vẽ vẽ, lặng lẽ tới phía sau nàng nhàng vỗ bả vai nàng. Nguyên Thu giật mình quay đầu thấy Tử Yên cười mắng “Tỉ làm xiếc khỉ à, cũng xem người khác bận cứ vậy hù dọa người sao. Nếu muội vẽ sai để xem có thu thập tỉ

      Tử Yên cười “Muội vẽ gì vậy, đưa tỉ xem chút” xong cầm lấy giấy bàn lên. Nguyên Thu nghĩ đến đây là đồ trang sức dùng làm đồ cưới của mình khỏi đỏ mặt duỗi tay muốn đoạt lại. Tử Yên xem bản vẽ các loại trâm, lược khỏi cười “Tỉ nghĩ là gì ra là đồ cưới”

      Nguyên Thu đỏ mặt trừng nàng “Mấy năm gặp, tỉ càng ngày càng tệ. Tỉ ở trong nhà tìm ca muội chuyện tới tìm muội làm gì”

      Tử Yên nghe đỏ mặt vặn lại nàng “ nương gia mò cái gì. Mẫu thân muội biết trang phục bảo tỉ đến dạy muội. Lúc tỉ thành thân, vừa lúc trong nhà có tìm được chút phấn tốt, tỉ đem đến đây rất nhiều. Hôm nay đem đến cho muội hai loại dùng thử”

      Nguyên Thu nghe vội che mặt “Tỉ còn biết muội sao? Cho tới giờ muội đều cần phấn từ bên ngoài, cũng biết có sạch hay

      Tử Yên cười “Chẳng lẽ thiên hạ này chỉ có mình muội là làm phấn sạch người khác làm đều bẩn hết sao? Cũng thấy ai bắt bẻ khó khăn như muội. Phấn của tỉ là người nổi danh hương phấn làm, chỉ nghe nàng mỗi tháng chỉ làm hộp phấn, chỉ dùng hoa nở kết hợp với sương lạnh, nước mưa điều chế mà thành. Nhà tỉ mất rất nhiều công sức mới mua được từ chỗ nàng ta năm loại, muội có khó khăn ?”

      Nguyên Thu cười “Có cái gì mà khó, cũng chỉ là mánh lưới thôi, dọa bọn người ngu ngốc như tỉ ra giá tiền cao mua phấn duy nhất. Nàng năm làm 12 hộp phấn cũng kiếm nhiều hơn người ta năm làm 120 hộp lại được nhõm. Còn buồn cười các người mua được giá cao như vậy còn “Khó cầu””

      Tử Yên nghe khỏi cười “Cái nha đầu này càng ngày càng tinh quái, đồ vật cũng cho muội nhiều như vậy. Có công phu kia còn nhanh rửa mặt cho tỉ dạy muội thoa phấn cho nghiêm chỉnh”

      Nguyên Thu cười “Muội sao lại biết thoa phấn rồi hả? Còn phải nhờ tỉ tới dạy. Muội chỉ là xem trời nóng, lười bôi mấy thứ đó lên mặt thôi”

      Tử Yên “Trời lạnh cũng thấy muội thoa. Muội quên lúc ấy tỉ ở nhà muội thời gian à, mỗi ngày muội rửa mặt chỉ dùng lọ hoa chưng nước gì kia rửa mặt cũng thấy muội thoa phấn” xong kêu Thúy Oanh “Bưng chậu nước đến cho nương các ngươi rửa mặt”

      Nguyên Thu thấy thế đành gọi Thúy Oanh lấy nước, miệng cười “Người thành thân rồi quả nhiên giống nhau, chuyên quản nhàn của người khác” Tử Yên nghe nhịn cười tiến lên véo nàng, Nguyên Thu thấy vậy đành cầu xin tha thứ “Tẩu tử tốt, tha cho muội , lúc nữa nhọc người mệt mỏi tự ta vẽ đẹp cho phu nhân nhìn cho người báo cáo công tác tốt”

      Tử Yên lúc này mới hài lòng cười “Vậy còn tạm được”

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 76: Đồ cưới

      Hai người cười , Thúy Oanh đem chậu nước tới, Chức Mộng đứng bên cầm khăn lau mặt, Nguyên Thu xoắn tay áo rửa mặt, Tử Yên ngồi xuống trước chiếc ghế Nguyên Thu thêu tỉ mỉ nhìn nàng thêu đồ cười cười “Nhớ lúc vừa quen muội muội còn lười biếng thêu thùa. Hôm nay lại đồ cưới cũng có thể làm được”

      Nguyên Thu lau mặt nghe khỏi cười “Chuyện lười biếng lúc bé tỉ vẫn còn nhớ?” Tử Yên cười “Việc gì của muội ta đều nhớ, nhất định phải nhớ cả đời đấy” Nguyên Thu cười “Chưa từng thấy qua chị dâu nào như vậy. Mà mấy năm nay muội thêu rất nhiều. Xiêm áo khi còn bé của Tuyền ca và Nữu Nữu hay cái yếm muội cho người may vá đều là tay muội làm từng cây kim sợi chỉ. Sau khi về kinh, trong nhà luôn nháo loạn, muội lại muốn chuẩn bị đồ cưới mới cho bọn nha đầu làm cho bọn . Mặc dù vậy, có chút đồ vặt cũng là muội tự làm. Tỉ nhìn xem mấy cái giường muội đấy?”

      Tử Yên nghe đến cầm vật ở giường lên xem ra vòng đeo tay, Tử Yên đến trước cửa sổ nhìn kĩ thấy đường may tinh mịn, màu tươi sáng phối có tầng lớp khỏi khen “Vòng tay Hổ phù này nhất định là muội dùng rất nhiều công phu, vất vả ngươi còn có rãnh mà làm cái này. Cái này cho Nữu Nữu hay sao?”

      Nguyên Thu nhìn gương thoa phấn nghe quay đầu lại “Cái vòng tay này còn vài mũi nữa mới xong, tẩu có rãnh làm giúp muội” Tử Yên cười “Muốn tỉ làm thay muội cứ việc thẳng, việc gì phải vòng vo như thế” xong ngồi giường cầm lên vòng tay Nguyên Thu chưa làm xong bắt đầu thêu. Nguyên Thu gật đầu “Mấy ngày muội mới làm xong cái, muốn làm tiếp cái nhưng lại rãnh. Trước mắt thấy sắp đến Đoan Ngọ, đồ chơi cho hai người này còn chưa làm được đến lúc đó Tuyền ca và Nữu Nữu lấy gì mang? Nếu tẩu có lòng làm luôn cho cả Tuyền ca xem như tẩu thương muội”

      Tử Yên lắc đầu cười “Tuyền ca và Nữu Nữu sắp bảy tuổi rồi còn mang cái này?” Nguyên Thu cười “Nữu Nữu cũng đeo, Tuyền ca xấu hổ chịu đeo. còn , vừa dỗ dành vừa hù dọa liền đeo”

      Tử Yên cười “Như vậy, muội còn muốn tỉ thêu giúp cái gì, hết ra tránh cho muội mở miệng lại làm trái tim tỉ bị hù hoảng hốt” Nguyên Thu lắc đầu “Cũng chỉ có thứ này chưa làm thôi. Qua hai ngày nữa muội muốn đánh túi lưới, tẩu rãnh qua đây giúp muội chọn màu chỉ” Tử Yên hỏi “Là làm dùng gì hay sao? Muội , hai ngày này tỉ suy nghĩ xem sao”

      Nguyên Thu “Có mấy cái thêu bình thường, thêm khuyên tai ngọc, cây quạt, làm mấy thứ may biên xiêm áo, túi thơm dải lụa” Tử Yên cười “Cái này dễ, tỉ nghĩ thay muội”

      Chờ Nguyên Thu dọn dẹp thỏa đáng hai người nắm tay đến phòng Lý thị. Lý thị thấy Nguyên Thu ăn mặc nghiêm túc gật đầu “Ngươi ăn mặc trang điểm vào quả nhiên nhìn tinh thần rất tốt. Đợi ngươi gả ra ngoài, là thế tử phi quần áo đều phải chú ý, vạn lần thể để cho người ta bắt lỗi được”

      Nguyên Thu nghe đành đáp, Tử Yên ở bên cười “Muội muội tương lai là thế tử phi, còn ai dám bắt lỗi?”

      Lý thị “Các ngươi làm sao biết. Sau khi thế tử vào kinh bị hoàng thượng cho mời vào cung mấy lần. Ta nghe phụ thân ngươi , thế tử học vấn tốt, võ công giỏi đầu óc linh hoạt lại có ý tưởng. Hoàng thượng đối với rất tán thưởng gần xa muốn trọng dụng thế tử”

      Nguyên Thu nghe chân mày nhăn lại “Mặc dù thế tử thông minh nhưng dù sao cũng đủ kinh nghiệm. Cho dù biết nhiều nhưng cũng chỉ là xem sách, làm sao trọng dụng được?”

      Tử Yên che miệng cười với Lý thị “Mẫu thân mau nhìn, muội muội còn chưa gả , tâm rồi, bây giờ bắt đầu quan tâm thay người ta” Nguyên Thu nghe đỏ mặt, sẳng giọng “Là mẫu thân đấy chứ, muội chỉ theo thôi, quan tâm chỗ nào” Tử Yên thấy Nguyên Thu ngượng ngùng liền che miệng trêu nàng nữa.

      Lý thị “Năm đó lão vương gia công tích hiển hách, mà Nam Bình Quận Vương thân học vấn lại làm người rãnh rỗi hỏi việc đời. Nghe hoàng thượng vài lần muốn trọng dụng Nam Bình Quận Vương đều bị vương gia từ chối. Hôm nay hoàng thượng thấy thế tử mọi mặt đều giỏi, tính tình lại giống vương gia chịu gò bó như vậy, lung lạc mới là lạ”

      Nguyên Thu nghe thấp đầu đỏ mặt “Chuyện triều đình chúng ta làm gì”

      Lý thị thở dài “Ngươi cho ta là tự nhiên cái này sao? Mấy người trong triều đình có người nào là thông minh, ai biết thế tử Nam Bình Quận Vương vào mắt hoàng thượng, mọi người đều lo lôi kéo . Lại có mấy người trong nhà có nữ nhi, người nào là muốn gả cho ? Nhưng là đính hôn, hôm kia vào cung lại đem chuyện này tấu với hoàng thượng để định ngày, mấy người này mới tạm dừng nửa ý định. Nhưng ta nghe phụ thân ngươi còn nhiều người có ý gả con cho làm trắc phi. Vì vậy mới dặn ngươi chuyên tâm làm việc quần áo mặc đều phải phù hợp thân phận, được cho người ta bắt lỗi”

      Nguyên Thu nghe khỏi kinh hãi cúi đầu . Tử Yên thấy thế đành trấn an nàng “Đây chỉ là ý tưởng của mấy người hồ đồ kia thôi, thế tử nhất định phải người như vậy. Tỉ nghe gia chúng ta , lúc đó là thế tử chân thành cùng muội muội cả đời chỉ cưới muội muội”

      Lý thị nghe cũng gật đầu “Ta cũng nhìn thế tử vài năm, chuyện làm việc nhất định thủ tín”

      Nguyên Thu miễn cưỡng cười “Muội lo cái này. Trước kia thấy làm vương gia nhàn tãn cũng tốt hôm nay vào triều làm quan tương lai chỉ sợ nhiều việc thân bất do kỉ” (tự mình làm chủ được)

      Lý thị vội “Đây là mấy mẫu tử chúng ta nhàn thoại thôi còn biết như thế nào đâu. Nếu là hoàng thượng muốn dùng cũng phải chờ sau khi các ngươi thành thân . Chờ ngươi gả qua hỏi xem thế tử có ý tưởng gì. Theo ta thấy, hoàng thân quốc thích muốn cách xa triều đình luôn phải từng bước”

      Nguyên Thu nghe nữa, Lý thị lại lấy danh sách đồ cưới cho Nguyên Thu xem, lúc này Nguyên Thu mới nhớ tới mấy bản vẽ mình vẽ liền gọi Thúy Oanh cầm tới cho Lý thị xem. Lý thị nhìn xem tỉ mỉ cười “Ngươi từ thích làm đồ trang sức theo ý định” Nguyên Thu cười “Con thấy hộp đá kim cương phát sáng đẹp mắt, chắc là đính quanh trang sức cũng có phong cách riêng” Lý thị gật đầu “Buổi tối ngươi cho người đem hộp trang sức đến đây , ngày mai ta cho người làm đồ trang sức”

      Nguyên Thu lên tiếng “ lát trở về con kêu Chức Mộng đưa tới” Lý thị chút chuyện lại nghĩ đến kiện “Phụ thân ngươi tối qua chuyện trang tử hồi môn cho ngươi, ngày chúng ta vừa hồi kinh liền mua ba chỗ trang tử làm của hồi môn cho ngươi. Ý phụ thân ngươi là xem ngươi có địa phương nào thích lại mua thêm cái” Nguyên Thu suy nghĩ lát cũng nhớ đến địa phương nào tốt liền cười “Con suốt ngày ra cửa, làm sao biết chỗ nào tốt, phụ thân làm chủ là được”

      Lý thị vừa muốn chuyện Thái Tuyết vung rèm lên “Phu nhân, vải vóc tơ lụa mua từ Hàng Châu, Tô Châu đến, đồ thêu, trân châu ngọc thạch, đồ sứ cũng đến. Bên Nam Kinh đại cữu lão gia cũng cho người đưa đồ đến biết bên trong là gì xin phu nhân qua xem”
      tart_trung, AnLy90hanhtay thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :