1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 70: Lý thị đại náo tam phòng( tiếp theo)

      Cố Liêm thấy vậy để ý đến Tôn thị chỉ ôm chân lão thái thái khóc ròng “Mẫu thân, cứu nhi tử” lão thái thái bị làm choáng vángkhông có cách nào đành với Tôn thị “NhàTrương gia cũng có chút căn cơ, Bảo Châu gảqua cũng coi như bôi nhọ nàng”

      Tôn thị tức giận mặt lúc trắng lúc đỏ, quỳ gốitrước mặt lão thái thái “Nếu mẫu thân muốncưỡng ép đem Bảo Châu gả cho Trương gia, ta là bất cứ giá nào cái mệnh này cũng cần cũng cầu xin trong tộc làm chuyện này cho ràng. Nếu là trong tộc mặc kệ ta cáo quanlà tam lão gia bán trộm cháu lừa gạt tiền tài”

      Lão thái thái tức giận hơi thiếu chút thông, hận thể đánh Tôn thị mấy cây gậy. Lý thị thấy Tôn thị xưa nay chỉ biết khích bác li gián cũng nghĩ nàng vì nữ nhi có thể đánh cược như vậy, khỏi sinh ra hảo cảm vớinàng. Lão thái thái còn muốn mắng Tôn thị, Lýthị nhìn được mở miệng “Nhịđệ muội mặc dù xuôi tai nhưng cũngcó mấy phần đạo lí. Chuyện này vốn là tam phòng gây ra có việc lại lấy nữ nhi huynhtrưởng thay mình giấu tội. Theo ta thấy, tam lão gia nên lấy Mỹ Ngọc gả cho Trương gia, bằng bị kiện cũng có đạo lí gì mà

      Lão thái thái đỡ nha hoàn ngồi phịch trêngiường liều mạng khóc ròng “Các ngươi đây làmuốn náo chết ta sao? hai đứa đều khôngcho ta tỉnh tâm”

      Lý thị thấy lão thái thái lại có xu thế ăn vạ la lối om sòm liền làm bộ “Nếu trong nhà khôngcó chuyện gì ta phải Liêm Thân Vương phủ lần cũng việc này cho thái phi biết còn phải khải tấu thánh thượng nữa”

      Lão thái thái nghe khóc nổi nữa vội vịn nha đầu đến trước mặt Lý thị lôi nàng phải vừa rồi rất tốt đẹp hay sao? Saocòn muốn đến chỗ thái phi”

      Lý thị cười lạnh “Tam lão gia lừa gạt tiền tài là , bỏ được gả con trả nợ, tương lai vỡ lỡ chuyện Trương gia ra khôngkhỏi lôi kéo Nguyên Thu vào, đến lúc đó đểNam Bình Quận Vương phủ biết chúng ta có vài cái miệng cũng . bằng hiệntại ta trước tương lai thánh thượng trách tội xuống muốn đánh muốn giết cũng quan hệ gì đến ta”

      Cố Liêm nghe chữ giết khỏi đổi sắc mặt ngay cả lão thái thái cũng hoảng hồn “Chẳng lẽ bị chém đầu hay sao?”

      Lý thị thở dài “Tuy lúc ấy tiên hoàngưng thuận can thiệp hôn của Quận Vương phủ, cho phép tự động hôn phối. Nhưngdù sao Quận Vương phủ cũng là hoàng thânquốc thích, ngày đó định thân khải tấu chohoàng thượng biết, Tông Nhân phủ cũng lên hồ sơ. Tam lão gia trong lúc Nguyên Thu địnhthân lén lút thu tiền người khác đây chính là coi rẻ hoàng thất chém đầu cũng quá đáng”

      Cố Liêm thấy Lý thị cho người lấy áo choàng muốn ra ngoài vội quỳ xuống khóc ròng “Cầu xin đại tầu đừng ta đáp ứng hôn chỉ ngày đó hứa là Mỹ Ngọc hôm nay liền đem Mỹ Ngọc gả cho nhà

      Ngô thị nghe vậy ngã nhào đất, mặt đầy nước mắt khóc ròng “Trương thiếu gia là đứakhông có tiền đồ, tương lai Mỹ Ngọc nhà chúngta như thế nào a?”

      Tôn thị cười lạnh “Ngày đó đệ muội là khen Trương thiếu gia lên đến trời, chỉ muốn đem nữ nhi nhà khác gả cho ngươi lấy bạc. Hômnay lại lấy Mỹ Ngọc nhà ngươi phải làbáo ứng hay sao?”

      Ngô thị còn muốn náo Cố Liêm liền mắng nàng “Ngươi đồ hỗn đản, lấy Mỹ Ngọc chẳnglẽ muốn ta chết sao?” Lúc này Ngô thị mớingừng nghỉ, chỉ yên lặng ngồi dưới đất rơi lệ. Cố Liêm bò qua dập đầu với lão thái thái “Thừa dịp hôm nay trời còn chưa tối, ta trước Trương gia đáp lời tránh để cáo quan hại tính mạngcủa nhi tử”

      Lão thái thái khóc ròng “Bên phủ hầu tước phải trả lời như thế nào?”

      Lý thị suy nghĩ lúc “Cũng may chưa đổibát tự chi bằng ngày mai ta thay lão thái thái lần che giấu chuyện này

      Tôn thị đứng nghe lúc trong lòng có chủ ý cầu xin Lý thị “Bảo Châu còn chưa hứa cho ai, chi bằng ngày mai đại tẩu thay ta dò hỏi thử xem thế nào”

      Lý thị ngạc nhiên “Xưa nay phải ghét bỏ tiểu công tử phủ hầu tước là thứ xuất mà lại tái giá hay sao, sao bây giờ lại muốn gả nữ nhi qua?”

      Tôn thị thở dài “Dù sao lão gia chúng ta chỉ là tiểu quan Ngũ phẩm. Bảo Châu có thể gả vàophủ hầu tước cũng xem như nàng có phúc khí. Mặc dù là tái giá nhưng trước đó cũng có sinh con, Nếu tương lai đứa bé kia có chí khícũng có thể lấy được chức quan, Bảo Châucũng xem như hết khổ”

      Lý thị gật đầu “Nếu vậy ngày mai ta hỏimột chút, nếu được mọi người đều vui mừng. Nếu được phủ hầu tước nếu kiện tam lão gia lừa gạt hôn ta cũng mặc kệ”

      Lý thị vừa xong, Cố Liêm ngã ra đất lãothái thái vội “Đại nhi tức, ngươi đừng hù dọahắn nữa”

      Lý thị cười lạnh “Ta cũng , mặc dùbên ngoài xong mọi chuyện, ta trở lại mới từtừ tính sổ với tam phòng”

      Trong lòng lão thái thái lúc này cũng có chút giận Cố Liêm gây chuyện lại lo lắng trong nhàsẽ bị hạch tội nên cũng đỡ cho . Lý thị lấy cớ viết thiệp đưa Hầu phủ trở về phòng mình, buổi tối đó Cố Lễ về Lý thị đem đầu đuôi câu chuyện ngọn nguồn với Cố Lễ. Cố Lễ nghe Cố Liêm để ý đến danh tiếng của nữ nhi mình lấy lí do kết thân cầm bạcnhà khác nổi giận, chân trần xỏ giày trực tiếpđến viện lão thái thái cầu xin lão thái thái thựcthi gia pháp với Cố Liêm.

      Lão thái thái mệt mỏi ngày lại bị dọa mấylần cảm thấy cả người mệt mỏi, giờ nàng thấyCố Lễ nổi giận, nghĩ khuyên lơn vài câu lạikhông còn sức. Cố Lễ chỉ quỳ gối trước mặt lão thái thái cầu xin gia pháp, lão thái thái thầm suy nghĩ, những chuyện này trước mắt cần đạiphòng giải quyết tốt chiết mặt mũi chỉ đành “Đệ đệ ngươi mắc lỗi lớn đáng línên chịu phạt. Giờ phụ thân ngươi cònngươi là huynh trưởng liền thay phụ thân ngươi dạy

      Cố Lễ nghe vậy liền dập đầu với lão thái thái, từ đường thực thi gia pháp. Cố Liêm lớn gì cũng là quan viên, Cố Lễ muốn thực thi trượnghình cũng để ý mặt mũi vì vậy chỉ phạt quỳ từ đường sao chép gia pháp. Cố Liêm bốn mươi mấy tuổi ban ngày bị đánh lại bị Lý thị dọa mấy lần. Buổi tối vừa định ngủ lại bị bắt quỳ từ đường chép gia pháp, mấy trận kinhhoàng làm cho cả kinh giày vò sinh ra bệnhđến. Sáng hôm sau Cố Lễ từ đường xem thấyCố Liêm bất tỉnh lâu.

      Lý thị ăn xong điểm tâm ngồi xe Phụ Quốc công phủ, lão thái quân thấy Lý thị đích thân đến, hết sức vui mừng nhắc lại ngày trao đổi thiếp canh với Lý thị. Lý thị đành nửa nửagiả đem hôn của Mỹ Ngọc và Trương gia . Lúc đầu lão thái quân nghe Mỹ Ngọc cho phép nhà khác có chút vui sau lại nghe là diệttôn nhà mẹ đẻ sắc mặt mới hòa hoãn. Lý thị thấy lão thái quân có chút giãn ra liền nhân cơhội nhắc đến Bảo Châu.

      Lão thái quân vốn là thích nhà Cố Liêm, ban đầu muốn kết thân cũng là thuậnmiệng nhắc đến. Cho đến khi nghe tam cônương Cố gia hứa cho thế tử Nam Bình Quận Vương mới động ý niệm kết thân, mở miệng muốn lấy Mỹ Ngọc làm tôn tức. Lúc trước lão thái quân chỉ gặp Mỹ Ngọc lần chỉ nhớ nàng dáng dấp mượt mà bộ dáng tốt cái khác cũng nhớ kĩ. Hôm đó sinh nhậtNguyên Thu lại thấy bộ dáng tham ăn của Mỹ Ngọc trong lòng có chút vui. Nhưng mốihôn này nhất định phải kết lão thái quân mới ước hẹn với lão thái thái.

      Bây giờ lão thái quân nghe Lý thị chi thứ hai có nương chưa gả cho người liền mơ hồ nhớ đến thiếu nữ ngồi bên cạnh Nguyên Thuhôm đó vội hỏi Lý thị “Ngươi là hôm đó nương ngồi bên cạnh Nguyên Thu hôm đó,khuôn mặt hình trứng mắt mi xinh đẹp mặt thân áo hồng phải ?”

      Lý thị cười “Lão thái quân kĩ tính”

      Lão thái quân cười “Hôm đó ta thấy tướng mạo nàng tốt nhưng biết nữ nhi nhà ai, ai ngờ là nương nhà ngươi”

      Lý thị cười “Vậy biết lão thái quân cóđồng ý ?” lão thái quân nghe Cố Nghi cao hơn Cố Liêm phẩm cấp, người mặc dùcổ hủ mềm yếu chút nhưng cũng là chínhphái huống chi Bảo Châu lại tốt hơn Mỹ Ngọclàm gì đồng ý? Vội đáp lời ưng thuận. Chỉnói trước coi ngày nào tốt đổi thiếp canh.
      tart_trungAnLy90 thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 71: Đoạt lại quyền quản gia

      Lý thị và phủ hầu tước quyết định chuyện Bảo Châu xong lên xe ngựa về phủ chạy thẳng đến phòng lớn, vừa vào viện nghe tiếng khóc nức nở trong nhà, Lý thị nghĩ có chuyện gì xảy ra,bước chân chậm lại vẫy vẫy nha đầu giữ cửatiểu nha đầu kia lập tức chạy tới hành lễ với Lý thị.

      Lý thị giọng hỏi tiểu nha đầu “Ai khóctrong nhà?”

      Nha đầu kia trả lời “Thưa đại phu nhân, là tam phu nhân ở trong phòng”

      Lý thị cười lạnh tốt lành nàng khóc tang cái gì? Lúc trước lão thái thái mới bệnhhôm nay thường xuyên thoải mái, tam phu nhân hầu hạ cho tốt thôi, lại điphiền lòng lão thái thái”

      Tiểu nha đầu giọng trả lời “Đại phu nhânkhông biết, tam lão gia vừa bất tỉnh”

      Lý thị cả kinh hỏi “Chuyện lúc nào?”

      Tiểu nha đầu trả lời “Đại phu nhân vừa ra khỏicửa lâu đại lão gia liền sai người mờiđại phu tam lão gia ngất còn dặn bọn nô tì cho lão thái thái biết. Bọn nô tì bị dọađến dám , cũng dám lộ ý tứ trước mặt lão thái thái, sau lại thấy đại phu hỏithăm mới biết tam lão gia tỉnh. Bọn nô tì nghĩkhông sao ai biết tam phu nhân chạy vào quỳ trước mặt lão thái thái khóc, nô tì thấy lão tháithái cũng bị dọa sợ”

      Lý thị nghe gật đầu, rón ra rón rén đến bên cửa sổ chỉ nghe Ngô thị ở bên trong khóc lóc “Dù gì tam lão gia cũng là đệ đệ của đại lão gia. Đại lão gia sao ác độc hành hạ tam lão gia thành như vậy? Lão thái thái thấy, tam lão gianằm giường hít vào ít thở ra nhiều, ta thấy xong rồi”

      Lý thị nghe khỏi lạnh mặt vung rèm vào hỏi Ngô thị “Đại lão gia hành hạ tam lão gia như thế nào? Đánh hèo hay tát tai ? Giày vò như thế nào còn thoi thóp hơi hả?”

      Ngô thị sợ hãi né tránh ánh mắt của Lý thị nhỏgiọng khóc “Lão gia chúng ta lớn tuổi sao lại bắt quỳ buổi tối? Từ đường lại lạnh đại lão gia lại sai người canh chừng cho đem chăn vào làm lão gia chúng ta chịu lạnh mộtbuổi tối, bây giờ còn hôn mê”

      Lão thái thái vẫn cưng chìu Cố Liêm, nghe Ngô thị đáng thương khỏi đau lòng, giậntrách Lý thị “Lão gia nhà các ngươi lửa giận lớn, ngươi cũng biết khuyên nhủ? Nếu tam lão gia có chuyện gì xảy ra ta biết làm thế nào?”

      Lý thị tiến lên cười “Lão thái thái đừng ngheđệ muội bậy, làm gì nghiêm trọng như vậy? Đại lão gai chỉ bắt quỳ, về người cóchút lạnh gọi đại phu đến uống hai thang thuốclà tốt rồi tội gì hù dọa lão thái thái”

      Ngô thị nghe ngẩng đầu liếc Lý thị “Ta gạt lãothái thái làm gì? Đại tẩu tin cho ngườiđi xem? Giờ còn nằm giường đấy”

      Lý thị “Nếu vậy ta cho người xem. Tamuốn nhìn xem tam lão gia mảnh mai như thếnào? Thế nào quỳ chút thở ra nhiều mà hít vào ít?”

      Ngô thị vừa muốn há mồm, Lý thị ngoắc tiểu nha đầu vừa chuyện với mình vào “Ngươi vào viện tam lão gia nhìn chút xem tình hình ra sao là lão thái thái cho người đếnxem” Nha đầu kia đáp lời vội lui ra.

      Lý thị thấy mặt lão thái thái tiều tụy, liền ngồixuống trấn an nàng “Lão thái thái cần lo lắng, chắc tam đệ muội hồ đồ đấy”

      Lão thái thái thở dài lời nào, Lý thịcười “Mới vừa rồi phủ Hầu gia, lão thái quân hỏi thăm lão thái thái có tốt

      Lão thái thái nghe vậy mới nhớ đến chuyện Hầu phủ vội hỏi Lý thị “Lão thái quân thế nào?Có giận chúng ta ?”

      Lý thị vội “Lão thái quân nghe có chút mất hứng, ta liền từ từ chuyện với nàng. Lão tháiquân biết được Mỹ Ngọc và điệt tôn tử của nàng định thân. Chúng ta lại nguyện ý gả Bảo Châu đến nhà nàng lúc này mặt mới lộ ra tươicười. Lôi kéo ta khen Bảo Châu lúc còn nóixem ngày tốt đổi thiếp canh”

      Lão thái thái nghe vậy yên lòng mặt lộ ra tươi cười “Như vậy mới được, vậy ta cũng yên tâm, lại Bảo Châu nhà chúng ta cũng cực tốt đến phủ Hầu gia ta cũng yên lòng”

      Lý thị gật đầu cười “Đúng vậy, lần trước lãothái quân thấy Bảo Châu nàng đoan trang nhưng biết là nương nhà chúng ta. Hôm nay nghe là nàng vui vẻ lôi kéo ta nóimột lúc lâu”

      Lão thái thái dựa đệm ngồi nghĩ đến mình vừa muốn kết thân với Quận Vương phủ vừa kết thân với Hầu phủ lập tức cảm thấy mình cao quý, nàng nhìn Lý thị cũng thuận mắt hơn, giãn lông mày nở nụ cười “Ngươi hiểu lễ nhất, hônsự ba nha đầu ngươi quan tâm nhiều chút, đồ cưới chuẩn bị đầy đủ đừng quăng thể diện nhà chúng ta”

      Ngô thị vội ngẩng đầu “Cần tẩu tử quan tâmlàm gì, ta nhất định chuẩn bị đầy đủ hôn củaba nương”

      Lão thái thái bỉu môi “Mấy năm nay ngươiđi theo ta có chút quen mặt nhưng hôn tam nương liên quan đến Quận Vương phủ, quycủ rất nhiều. Cả đời ngươi cũng chưa nhìn thấycao quý như vậy làm sao dám chuẩn bị? Cũng sợ mạnh miệng?”

      Ngô thị vừa muốn phản bác, tiểu nha đầu xem Cố Liêm về, lão thái thái cho tiểu nha đầu vào đáp lời, để ý Ngô thị hỏi nha đầu kia “Tam lão gia tỉnh chưa? Đại phu thếnào?”

      Tiểu nha đầu hành lễ trước mới trả lời “Thưa lão thái thái, nô tì qua tam lão gia chuyện với đại lão gia, nô tì hỏi tỉ tỉ trong nhànói là đại phu bảo gặp lạnh, uống hai thang thuốc ra mồ hôi là tốt rồi, có đại gì”

      Lý thị thấy tiểu nha đầu kia lanh mồm lanh miệng, liền tán dương gật đầu cái “Nha đầu này tuy tuổi , khó được mồm miệng lanh lợi. Nếu tam lão gia có việc gì, lão thái thái cũng yên tâm được rồi”

      Lão thái thái nghe Liêm có việc gì thở phào cái, liếc mắt mắng Ngô thị “Người đời : Tối độc là tâm đàn bà cũng phải là dành cho ngươi đó sao. Lão gia nhà các ngươiđang khỏe mạnh sao ngươi lại rủa ? Nếuhắn xong đối với ngươi có gì tốt? Lúc trước nghe ngươi ta cho là tam lão gia khôngqua khỏi sợ hãi như vậy”

      Ngô thị đau lòng Cố Liêm ngất hồi lâu mới tỉnhlại, nàng chỉ nghĩ thêm dầu thêm mỡ cáo trạngđại phòng nhưng ngờ lão thái thái thích nghe nhất chính là con trai mình khôngxong. Ngô thị thấy lão thái thái mặt lạnh cũngkhông dám thêm nữa chỉ dập đầu muốnvề xem Cố Liêm như thế nào. Lúc lâu lão tháithái mới “Đứng lên , về sau được lời rủi ro như vậy, ta nghe được lần nữa nhất định đánh ngươi”

      Chương 71: Đoạt lại quyền quản gia ( tiếp theo)

      Ngô thị uất ức dập đầu từ từ đứng dậy, vì nàng quỳ lâu bắp chân chết lặng vừa mới bước bước ngã quỵ xuống. Lý thị hai mắt nhìn Ngô thị rồi cũng để ý đến nàng chỉ cười với lão thái thái “Thiên kim nhà Tư vận Diêm Vận Sử và Hạ lão gia cập kê, hôm qualão gia chúng ta đưa tin cho Hạ lão gia, nghĩ là muốn thương nghị ngày thành thân đấy”

      Lão thái thái gật đầu “Mấy cái này làchuyện , chuyện ba nương kết thân là chuyện lớn được qua loa” Lý thị cười “Đúng vậy, muốn lão thái thái nhìn chủ ý thu xếp như thế nào mới tốt, Sơn nhi dù saocũng là trưởng tôn của lão thái thái, Hạ gia là quan gia chuyện hôn này cũng qua loa được”

      Lão thái thái thấy Ngô thị vẫn còn đứng chổ cửachưa vội gọi nàng lại “Lúc trước bảongươi sắp xếp sổ sách ngươi làm xong chưa?”Ngô thị sửng sốt vội xoay người lại “Sau lão thái thái đề cập lại ta quên mất”

      Lão thái thái người tam lão gia khôngkhỏe, ngươi nên ở với nhiều chút, sao còn ý định quản gia. Huống chi liên tiếp hôn đến đều là nhà gia giáo quan lại lớn, nếu quy củ ít phải là làm chuyện cười cho người ta? Đại tẩu tử ngươi xử lí chuyện này, ta thấyvẫn để cho đại tẩu ngươi quản gia , làmnghiêm chỉnh hôn của Sơn nhi và ba vị nương”

      Hôm qua Ngô thị bị kích thích vì hôn của Mỹ Ngọc, hôm nay Cố Liêm khỏe trong người nàng có chút nóng nảy cộng thêm vừa quỳ nửa ngày choáng váng, giờ lại thẳng để nàng giao ra quyền quản gia. Hai mắt Ngô thịtối sầm, lăng lăng ngã mặt đất.

      Lão thái thái đề phòng bị dọa giật mình, vội sai người đỡ Ngô thị về phòng mời đại phuxem bệnh. Vì Cố Liêm cũng ở nhà dưỡng bệnh, Lý thị tốt đến cửa thăm chỉ gọi nha đầugiữ cửa xem thế nào. Trong nhà loạn thành đoàn, lão thái quân phủ Hầu gia lại đưa lễ đến, lão thái thái gọi Lý thị chuẩn bị trả lễ.

      Lý thị chỉ cười “Phòng kho cái gì toàn làtam đệ muội giữ, ta đâu chuẩn bị lễ?”

      Lão thái thái cứng lại thầm mắng Ngô thị bịbệnh phải lúc, suy nghĩ lúc lại kiểmtra trong rương của mình lấy ra mấy kiện đồ vậtcho người đưa qua.

      Nha đầu Lý thị sai qua nhìn Ngô thị trở về người tam phu nhân suy yếu sợ phải tĩnh dưỡng thêm mới được. Lão thái thái nghiêm mặt “Sai nàng phục vụ tam lão gia nàng liền lười biếng”

      Lý thị cười làm lành “Chắc phải nàng lười biếng, là bị bệnh . Vừa rồi ngã xuống như vậy, dọa ta giật mình”

      Lão thái thái “Trong nhà có nhiều chuyện làm sao có thể đợi nàng? Sai người vào việntam phòng, ta đem sổ sách và chìa khóacác phòng về đây, muốn chuẩn bị sính lễ cho Sơn nhi và đồ cưới cho ba vị nương”

      Nha đầu kia đáp lời ra, lão thái thái gọi nàngngừng lại “Ngươi có tác dụng gì, gọi tiểuThúy với ngươi” xong gọi nha đầu nhấtđẳng dung mạo đẹp đẽ bên cạnh mình “Ngươi đem mấy thứ đó về đây. Nhà chúngta thể so với trước kia, người lui tới đềulà người quyền quý, nếu có người xử lí chuyện nhà phải là cho người ta chê cười”

      Tiểu Thúy cười thi lễ, dẫn theo tiểu nha đầu kaivén rèm ra ngoài. Lão thái thái nghĩ tới mấymối hôn , tinh thần lại thấy tốt hơn chút, gọi Lý thị đến bên cạnh bàn tỉ mỉ hôn của CốSơn.

      Vì lão thái thái và Lý thị đều biết tiềncông còn bao nhiêu cũng biết có thể lấyra bao nhiêu bạc làm sính lễ hai người đành chờsổ sách đem về.

      Lại đến Phỉ Thúy đến viện tam phòng, bọn nha đầu trong tam phòng lo trong lo ngoài sắcthuốc ngao thang thấy Phỉ Thúy dừng tay lại chào hỏi. Phỉ Thúy xem tam lão gia và tam phunhân trước thấy hai người nằm giường ngủ liền giọng hỏi Tử Trúc nha đầu Ngô thị “Lão thái thái bảo ta tới lấy chìa khóa và sổ sách ngươi có biết để đâu ?”

      Tử Trúc thấy Phỉ Thúy hỏi như thế liếc mắt vộikhoát tay “Việc này ta biết”

      Phỉ Thúy cười lạnh “Thường ngày ngươi theo phu nhân nhà ngươi xử lí chuyện nhà, bìnhthường phu nhân rất lười biếng chuyện gì đều là ngươi làm, ngươi cho là ta biết? Hômnay lão thái thái gọi ta , nếu ngươi cho biết lấy chìa khóa và sổ sách dấu ta phải trở về lại với lão thái thái xem lão thái thái cóđánh đuổi ngươi ra phủ ?”

      Tử Trúc biết lão thái thái tin nhất chính là PhỉThúy, vội níu nàng “Tỉ tỉ tốt, tha ta . Nếu hôm nay ta lấy chìa khóa và sổ sách ra, mai phunhân tỉnh dậy phải là đánh chết ta”

      Phỉ Thúy thở dài “Ngươi cũng hồ đồ,trong phủ dù sao có lão thái thái và nhà đại lão gia ở đây, tam phòng có lí do gì làm chủ cái chìa khóa và sổ sách giao. Ngay cả phu nhân các ngươi tỉnh lão thái thái lên tiếng nàng cũng phải là ngoan ngoãn giao sổ sách ra sao. Hôm nay ngươi giao ra sổ sách chính là đánh mặt lão thái thái, cần đợi ngày mai phu nhân ngươi tỉnh lại bây giờ lão thái tháicũng có thể đánh chết ngươi”

      Tử Trúc suy nghĩ chốc lát cuối cùng Phỉ Thúy cũng đúng chỉ đành nhắm mắt tay run run lấychìa khóa người Ngô thị mở kho lấy cái rương ôm chồng sổ sách ra ngoài, lại lấytrong hộp ra mấy xâu chìa khóa giao cho PhỉThúy. Phỉ Thúy tự mình kiểm tra sổ sách mới saitiểu nha đầu ôm sách đem về phòng lớn.

      Tử Trúc thấy Phỉ Thúy chuẩn bị liên tục níunàng lại “Nếu tam phu nhân đánh ta, mong tỉtỉ cầu xin giúp ta”

      Phỉ Thúy cầm tay nàng trấn an “Ngươi yên tâm, tam phu nhân dám đánh ngươi. Ta là theo lời lão phu nhân đến nàng nếu đánh ngươi phải là đánh lão thái thái”

      Tử Trúc khóc ròng “Tỉ làm sao biết thủ đoạncủa phu nhân chúng ta? Nàng chắc chắn đánh chết ta”

      Phỉ Thúy “Yên tâm, nếu ngươi thấy sắc mặt nàng đúng phòng lớn tìm ta, ta thuyết phục lão phu nhân giúp ngươi”

      Tử Trúc nghe vậy đành thả tay, trơ mắt nhìn PhỉThúy cầm chìa khóa dẫn theo nha đầu rời .

      Lão thái thái thấy Phỉ Thúy cầm chìa khóa và sổ sách về vẻ mặt tươi cười với Lý thị “Nhađầu này là ổn thỏa nhất, chuyện ta sai nàng làm từ trước tới nay là hoàn thành rất tốt”

      Lý thị cười phụ họa, lão thái thái cầm sổ sáchhơi lật lật rồi đưa cho Lý thị “Hôm nay nhà nàygiao cho ngươi, ngươi về xem sổ sách chút,chuyện trong nhà làm theo như lệ củ, chuyện bên ngoài ngươi đồi chiếu với lệ củ thêm bớt chút ngại gì” Lý thị vội nhất nhất đáp, lão thái thái suy nghĩ lần sai người gọicác quản tới đem chuyện Lý thị quản gia trước mặt mọi người, lại để mỗi người hành lễtừng cái với Lý thị, Lý thị lần lượt hỏi bọnhọ đến khi có ý định trong lòng mới đuổi bọn họ ra.

      Lão thái thái bị ầm ĩ nửa ngày cảm thấy có chútkhốn đốn mệt mỏi, Lý thị thấy thế vội lấy cớ lui ra ngoài. Thái Tuyết thấy có người ngoàinhỏ giọng hỏi Lý thị “Chưa từng thấy qua nhà nào nhận lấy sổ sách bằng cách này”

      Lý thị thở dài “Lão thái thái chịu để tamphòng giao ra sổ sách là dễ, nếu tam phòng tỉnh lại lại có cuộc đại chiến. Lão thái thái là người có chủ kiến, hồi nghe cái này hồi nghe cái kia, ta phải nhân lúc này lấy sổ sách, nắm chặt quyền quản gia truy tra xem tam phòng rốt cuộc mờ ám lấy bao nhiêu bạc”
      tart_trung, AnLy90PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 72: Vạch mặt

      Sáng hôm sau Ngô thị tỉnh lại nhớ tới hôm qua lão thái thái lòng phập phồng yên. Nàng muốn nằm dưỡng bệnh lại sợ lão tháithái viện cớ nàng có cách quản gia thu điquyền của nàng, sợ lên phòng thỉnh an lão tháithái lại đến chủ đề cũ, nghĩ tới nghĩ lui biết làm thế nào cho tốt.

      Tử Trúc thấy Ngô thị ở giường lăn qua lộn lại, biết là trong lòng Ngô thị có phiền não cũngkhông dám lên tiếng quấy nhiễu nàng, lặng lẽ khoát tay cho tiểu nha đầu phục vụ mình thìnghĩ lui ra ngoài. Đúng lúc Ngô thị xoay ngườilại thấy Tử Trúc vén rèm muốn ra ngoài, cỗ lửa giận vọt lên, cần biết trắng đen thếnào cầm gối đầu ném nàng “Tiện nhân, cũnghọc mấy người đó nâng cao đạp thấp, thấy tabệnh như vậy cũng chăm sóc, ngươi còn lén lút muốn đâu?” Vừa vừa ngồi dậy muốn đánh nàng.

      Tử Trúc thấy vậy vội quỳ xuống trước mặt Ngô thị khóc ròng “Nô tì thấy phu nhân ngủ muốn xem phòng bếp sắc xong thuốc chưa? Tam lão gia cũng nằm phòng bên cạnh nôtì sợ mấy nha đầu kia phục vụ chu đáocũng muốn xem chút”

      Ngô thị thở hổn hển vịn nha đầu ngồi xuống, lạihổn hển tức giận mắng nàng “Thấy ta bị bệnhliền muốn làm hồ li dụ dỗ tam lão gia đúng ? Ta còn chưa chết các ngươi hai người lần lượt muốn leo lên đầu ta ngồi, con mẹ nó làm xuân thu đại muộng của ngươi

      Tử Trúc nghe trong lời của Ngô thị là chửimình, bên ngoài lộ ra bất mãn đối với đại phòngcũng dám chiều cúi đầu quỳ ở đó.Ngô thị mắng xong thấy quần áo ngườibị mồ hôi làm ướt nhẹp, lạnh băng dính vàongười được tự nhiên liền mắng Tử Trúc “Còn quỳ đây làm cái gì? Còn cho người nấu nước cho ta tắm?”

      Tử Trúc nghe vội vàng rời , thấy tiểu nha đầunấu thùng nước sôi, Ngô thị náo loạn mộtcuộc cảm thấy còn hơi sức liền nằm trêngiường híp mắt. Tử Trúc dẫn theo nha đầu vào sau bình phong rót nước vào thùng tắm liềnnhỏ giọng với Ngô thị “Phu nhân, nước đãxong”

      lúc lâu Ngô thị mới mở mắt, vịn Tử Trúc qua, cởi xiêm áo ngồi vào trong thùng. Nha đầuphục vụ bên cạnh Ngô thị thấy Ngô thị mắtkhông huyết sắc, miệng cũng khô nứt, liền nhớ đến Ngô thị hôm qua cơm tối cũng chưa ăn sáng nay cũng chưa đưa cơm nước vào. Giờcảm thấy Ngô thị tắm rửa ổn đangmuốn khuyên nhủ lại sợ bộ dạng dạ xoa củaNgô thị nghĩ tới nghĩ lui cũng dám ,trợn trừng mắt nhìn Tử Trúc dìu Ngô thị vàothùng.

      Ngô vừa vào nước cảm thấy nước nóng rửa sạch mồ hôi người mình, thoải mái nóikhông ra lời, nằm trườn lên cạnh thùng sai Tử Trúc đấm lưng cho mình. Miệng liếng thoắng ngừng, mắng cái này rồi mắng cái kia, lúc lão thái thái lúc trước đối với mình tốt như thế nào thấy người phú quý liền nghiên về bên buông tha mình, lòng người khó dò. lúc lại Tôn thị có lòng ác ý, bộ dạng nhu chuyện tốt cũng bị nàng thànhchuyện xấu, lúc lại mắng Lý thị nhìn thìnhư tượng phật đụng biết hàng ở sau lưng hạ ngoan thủ. Ngô thị mắng hồilại nảy sinh ác độc nguyền rủa “Có bản lãnh thìcác ngươi cả đời giàu có phú quý, đừng để các ngươi rơi vào tay ta để xem ta thu thập cácngươi như thế nào” Tử Trúc nghe dám tiếp lòng buồn bực chà xát cho nàng, dần dần Ngô thị nữa. Tử Trúc giúp nàng chà lưng xong cũng thấy nàng phản ứnggì, tay cũng dám ngừng chờ Ngô thị lên tiếng. Cho đến khi tiểu nha đầu kia trong lòng yên ổn thấy Ngô thị tắm rửa lâu mà ra ngoài có chút bối rối đánh bạo hỏi TửTrúc “Tắm gần nửa canh giờ rồi, nước lạnhđi?”

      Tử Trúc nghe vội dùng tay thử nước phát nước lạnh từ sớm, nha đầu kia thấy Tử Trúchốt hoảng liền biết tốt vội đỡ Ngô thị, quả nhiên thấy Ngô thị hôn mê từ lúc nào. TửTrúc thấy thế vội gọi người đỡ Ngô thị, bên này loạn bên kia có người đến báo tam lão giatỉnh cho người qua đấy. Tử Trúc nghe kịpđỡ Ngô thị vội lau tay qua phòng cách vách.Nha đầu bên cạnh Ngô thị ba chân bốn cẳng đỡNgô thị ra ngoài lau sạch thân thể nàng rồi mặc quần áo vào. Có nha đầu to gan sờ trán Ngô thị cảm thấy nóng kinh người vội hốt hoảng kêu người mời đại phu.

      Ngô thị bệnh mà tắm lại cảm lạnh phát sốt lúc này hoàn toàn nằm giườngkhông nhúc nhích được. Lão thái thái vì bị Ngôthị dối tam lão gia qua được mà bị hùdọa, trong lòng có chút ngại miệng nàng tốt gặp người liền “Nam nhân của nàng rất tốt, nàng trái câu xong phải câu được cũng biết tồn tâm tư gì có thể thấy được phải là người tốt” Mấy nhađầu kia có người nào là cơ trí thấy Ngô thị thất sủng lại mất quyền quản gia mọi người liền cố ý giày xéo nàng ngay cả phòng bếp đưa cơm đều là đưa rau dưa. Ngô thị xưa nay luônvênh váo làm sao chịu được cái này nàng lại biết được nguyên nhân chỉ mỗi ngày hậnnguyền rủa mắng ngừng, còn đợimình khỏi bệnh xem đánh họ ra ngoài thế nàocòn thỉnh thoảng gọi quản gia tới đuổi họ .Người trước kia cùng Ngô thị sớm còn khôngđến phân nửa còn lại mấy cái người nào chịu để ý nàng chỉ có việc bận đợi khi nào rãnh rỗi trở lại.

      Tử Trúc vì làm thông phòng cho tam lão gia là muốn ở chỗ này qua cả đời lo lắng mình giao sổsách ra bị Ngô thị biết thể thiếu bị đánhmắng vài ngày, vì vậy dặn dò mọi người trongphòng giấu nhẹm . Do tam lão gia cũng bệnh, bọn nha đầu cũng tận tâm lấy lòng trước mặt tam lão gia, bên Ngô thị liền sơ sót rất nhiều.

      Ngô thị mỗi lần tìm người cũng phải kêu nửa ngày mới có người lề mề tới, trong lòng hận đếncực hạn chỉ coi như là mấy nha đầu đó thừa dịp mình bệnh bò lên giường tam lão gia. Ngô thị cả ngày lẫn đêm xả cơn tức với bọn nha đầu, chêthức ăn ngon, hồi muốn đánh cái nàymột hồi muốn mắng cái kia, cả ngày ngừng nghỉ, nuôi hơn mười ngày bệnh khôngkhá mà ngược lại thêm hai triệu chứng bệnh càng phát ra tốt.

      Lại từ lúc Lý thị trở về phủ, liền cho ngườiđi các nơi trong phủ thám thính, hơn nửa năm đem mọi chuyện lớn trong phủ sờ thấu, ngay cả người nào ác ý người nào tay chânkhông sạch , người nào trộm tiền uống rượu, người nào tụ tập đánh bạc cũng biết rất ràng.Xưa nay Lý thị ghét nhất là những chuyện như vậy, cộng thêm những người này đều là thân tín của Ngô thị liền đem mấy loại người này thay ,ai trung hậu đàng hoàng liền giữ lại cũng có người cơ trí nọi tình sạch cũng bày tỏ trung thành, Lý thị hù dọa phen cũng giữ lại. Mấyngười muốn giữ lại kia thiết kế bắt tạitrận chèn ép lỗi, lục soát tang vật phụctùng chống đối vài câu bị Lý thị hạ lệnh trói mấyngười an phận đánh đánh phạt phạtnên đuổi đuổi , nhất thời trong phủ thayngười hơn phân nửa. Lý thị dùng quyền uy càng lúc càng có nhiều phương pháp, làm việc quảquyết nhanh nhẹn, bọn nha hoàn rất nhanhthuần phục Lý thị.

      Lý thị bận chuyện chưởng quản phủ, Nguyên Thu làm nữ công nhàn hạ xong liền giúp Lý thịxem sổ sách. Ngô thị cố tình làm bậy quen lại có lão thái thái cưng chìu, đại phòng lại ra ngoàihơn mười năm vẫn có ai kiểm soát vì vậy Ngô thị để ý đến chuyện trương mục cũng tốn công ngụy tạo. Sau này mặc dù phòng lớn hồi kinh, Ngô thị dò ý định của lãothái thái cho là Lý thị bị thất sủng mà lão tháithái ra câu quản gia sau đó lại nghỉ ngơi.Ngô thị nhìn xem là vị trí của mình hết sức ổn định càng thêm quên việc tu bổ sổ sách. NguyênThu nhìn sơ qua vòng thấy hơn phân nửachỗ sơ hở và thiếu hụt còn có số lượng lớn ngân lượng tốn hao minh bạch, Nguyên Thu ghi tất cả ra giấy.
      tart_trungAnLy90 thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 72: Vạch mặt (tiếp theo)

      Lý thị thu lại tất cả những người mình đem từHàng Châu nằm vùng ở trong phủ về phân đếncác vị trí, Nguyên Thu tra được những chổ sơ hở trong sổ sách cho người điều tra còn saiCố Hải thầm điều tra thôn trang bên ngoàicủa Cố Liên ở đâu, mau bao nhiêu ngân lượng.

      Qua 2, 3 tháng sau rốt cuộc Ngô thị có thể xuống giường mới biết Lý thị nắm đạiquyền cũng đuổi toàn bộ thân tín của mình ra khỏi Cố phủ khỏi giận dữ, đánh Tử Trúc xong lại chạy tới đại phòng cãi nhau với Lý thị. Lý thị lất át mình còn thuốc men củamình uống đủ ngay cả cơm đều là ăn thứcòn sót lại.

      Lý thị nghe vậy kinh ngạc “Cơm canh hằng ngày của người đều là do lão thái thái thông qua mới đưa đến cho ngươi lời này của ngươi phải là bêu xấu ta sao?” lão thái thái gật đầu “Ngươi thức ăn hằng ngày đâu có kém, ngay cả thức ăn của đại tẩu ngươi còn bằngngươi, chỉ ngươi là bệnh nhân thể thua thiệt ngươi” Ngô thị chống nạnh cười lạnhnói “Nàng nhất định là có ác ý trong lòng, cho lão thái thái nhìn là tốt, ra ngoài đổi thành cơm thừa”

      Lý thị nghe gì nữa, Ngô thị cho là Lýthị sợ, tính tình càng phát ra, lập tức liền la lối om sòm lăn lộn. Lý thị chỉ chờ Ngô thị gâykhông ra dạng gì mới mở miệng “Ta vốn là nghĩ ngươi quản phủ nhiều năm cũng cho ngươi vàiphần thể diện vì vậy thay ngươi che đậy nhiềuchuyện. Hôm nay ngươi ta ra gì như thế ta cũng thể tính trướng với ngươi”

      Ngô thị cứng cổ mắng “Ngươi có trướng gì mà tính với ta? Ta sợ, có lấy ra xem”

      Lý thị liền cho người lấy sổ sách, chỉ chỗ bị thiếu hụt cho lão thái thái xem, lại đưa gia sản tự Ngô thị và Cố Liêm đặt mua gia sản cho lão tháithái nhìn. Ngô thị lúc đầu cãi cố sau lại thấy Lýthị đọc mấy cái liền diệt hơn phân nữa khí thế của Ngô thị.

      Lão thái thái lúc đầu cho là mình lén lút mua gia sản cho tiểu nhi tử bị phát , mặt có chútlúng túng, đợi Lý thị đọc tỉ mỉ từng cái ra, vẻ mặt khỏi thay đổi. Lý thị đọc xong giơ giấy trong tay lên hỏi Ngô thị “Chưa ở riêng ngươi lại cầm tiền công mua tài sản riêng cònnói gì?”

      Ngô thị lúc đầu ỷ vào lão thái thái đau lòng Cố Liêm cứng rắn cãi lại cho đến khi lão phu nhân mắng “Suốt ngày gạt ta việc này có tiền, chuyện kia có bạc, cũng biếtđã gạt bao nhiêu bạc của ta. Ta chỉ cho là tiềncông còn sợ đói khó xem mặt mũi, mấy năm này đều cho ngươi cầm mấy ngànlượng bạc ra ngoài ai ngờ bị ngươi cầm trong tay” xong cầm gậy đánh Ngô thị.

      Ngô thị vừa né vừa cãi lại “Là ngài gia nghiệp này tương lai đều là của tam phòngchúng ta, ta lấy trước có làm sao?”

      Lão thái thái vì dụ dỗ Cố Liêm mới ra nhữnglời như vậy, nhưng hôm nay Cố Liêm càngkhông có tiền đồ, Mỹ Ngọc lại leo lên được nhà quyền quý, vốn là trong lòng phai nhạt. Mà Cố Lễ chỉ có chức quan tam phẩm, Nguyên Thu tương lai là Thế tử phi, tâm lão thái thái sớm đặt ở đại phòng. Ngô thị lại ngay trước mặt Lý thị lời mình trôiqua lão thái thái thẹn quá hóa giận, đem điểm cuối cùng thiên vị tam phòng cũng đánh mất, mặt vừa trắng vừa đỏ mắng “Ngươi đồ nghe lời, thứ bất hiếu, lại còn như vậybố trí ta còn vả miệng cho ta”

      Mắt Ngô thị đỏ ngầu kêu lên “Lúc đại phòng ởHàng Châu, bên cạnh người chỉ có ta hầu hạ ngày ngày dụ dỗ ta, lại len lén giúp chúng tađặt mua tư sản như thế nào? Hôm nay đạiphòng về người thấy bọn họ có tiền có quyềnliền bợ đỡ, qua sông rút cầu còntội gì kết bang kết hội đạp lên đầu ta. Thua thiệt ngài còn là thân của ta cũng biết thân sơ trong đó”

      Lão thái thái nghe tức giận khí huyết dâng lên thân thể run run “Đây là thái độ ngươi chuyện với bà bà? Còn quỳ xuống cho ta, đồ trời đánh, là ta thương công ngươi nhiều năm như vậy, để xem ta có đánh ngươi ra cửa hay

      Ngô thị nghe muốn đánh nàng ra cửa tức giậnnhảy dựng lên chỉ lão thái thái mắng “Ngươi cho là ngươi thương ta, cũng chỉ sợ ta quản gia cho ngươi ăn mặc nên dụ dỗ ta thôi. Hôm nay quay đầu giúp người khác đạp ta, còn tốtnhắc đến lúc trước, ban đầu ngươi đồng ý với tam phòng ta cái gì? Hôm nay lật lọng phản lời ngươi sợ tổn hao phúc đức?”

      Lão thái thái tức giận dựa vào nha hoàn toàn thân phát run, Lý thị thấy hai người tất cảnhững lời nên mới mở miệng khuyên Ngô thị “Đều là người nhà cần gì nhưvậy. Ngươi lấy bạc ra bù chỗ thiếu là được rồi ta che giấu thay ngươi, đưa các ngươi đến tộc chịu phạt”

      Ngô thị quay đầu mắng Lý thị “Ngươi đừng giảbộ tẩu tử tốt của ta, ngươi tam phòng chúng ta có tư sản chẳng lẽ đại phòng các ngươi có tư sản sao? Ta cũng tin các ngươi ở bên ngoài làm quan nhiều năm như vậy chỉ giaomấy lượng bạc kia về nhà là hết. Chắc hẳn giấu phần lớn”

      Lý thị giận quá hóa cười “Nếu là như vậy ngươi tra , ta cũng sợ”

      Ngô thị cười lạnh “Ngài là mẹ ruột của thếtử phi tương lai ai dám to gan tra ngươi, chính là tra được cũng chỉ cần ngươi câu là đồcưới của ngươi người khác làm gì được ngươi? Người nào biết Lý gia là quan lại thế gia, ai dám khi dễ ngươi? giống chúng ta Ngô gia là nông thôn tiểu môn tiểu hộ, vất vả bay lên được cành cao cũng mang theo người trong nhà chỉ lo nịnh nọt người khác”

      Lão thái thái thấy Ngô thị tha vòng lại mắngmình, lập tức búng máu phun ra ngoài, Lý thị thấy thế nhanh chóng lau cho lão thái thái,tay ngừng vuốt ngực lão thái thái, quay đầu phân phó người tìm đại phu. Ngô thị thấylão thái thái bị mình làm cho giận khạc máu mới có chút sợ chỉ cứng rắn “Chỉ cần bảochúng ta bù chỗ thiếu hụt, làm gì đều được” Lý thị thấy Ngô thị trong lời có khiếp đảm cũngkhông để ý đến nàng nữa.

      Lão thái thái vuốt ngực nửa ngày mới ổn lại, lôitay Lý thị “Cho mời tộc trưởng đến đây” Lý thị đồng ý. Ngô thị vẫn cứng rắn “Mời tộctrưởng ta cũng đem tiền ra” Lý thị lườicùng nàng chuyện liền cho người đuổi nàng ra ngoài. Ngô thị đứng trong sân mắng nửa ngàythấy quả có người ngồi xe mời tộc trưởnglúc này mới tỉnh lại, vội vàng chạy về viện lấy tất cả đồ bao bọc lại, cất tất cả khế ước bán nhàlấy rương khóa kĩ bên trong.
      tart_trungAnLy90 thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 73: Ra tộc

      Ngô thị chổng mông nhét hộp dưới giường thình lình phía sau có người mở miệng “Ngươi dấu cái gì?” Ngô thị phòng bị làm giật mình, vội vàng đem đệm chăn phủ lên lung tung xoay người phát người đứng sau mình là Cố Liêm. Ngô thị thở phào nhõm ngồi bệt giường miệng hận hận mắng “Ngươi vào cũng tiếng, hồn phách của ta cũng bị ngươi dọa bay sạch”

      Cố Liêm liếc xéo nàng, nhìn phía sau nàng “Ngươi dấu cái gì? Sao lại sợ thành như vậy? Là giấu tiền phải xong muốn vén giường lên, Ngô thị vội ngăn lại “Trước ngươi đừng vội trông mấy thứ kia, có chuyện gấp với ngươi: Ta bệnh vài ngày, Tử Trúc tiện nhân này cầm sổ sách giao cho lão thái thái rồi. Lão thái thái cho đại tẩu quản gia. Đại tẩu tra xét sổ sách ra tiền mấy năm nay chúng ta giấu được đòi chúng ta lấy tiền bù vào tiền công, hai tòa nhà chúng ta thầm mua cũng bị tra ra tịch thu đấy”

      Cố Liêm vừa nghe cũng quên chuyện nàng giấu đồ vội hỏi “Lão thái thái thế nào?”

      Ngô thị chửi thề tiếng “Chúng ta hiếu kính lão thái thái nhiều năm như vậy đảo mắt nàng liền ném chúng ta ra sau ót còn la hét chúng ta mờ ám bạc của nàng. Cũng biết đại tẩu cho lão thái thái uống cái gì để cho lão thái thái thiên vị nàng như vậy”

      Cố Liêm vẫn tin, cười “Nếu là người khác cũng thôi, lão thái thái nhất định như vậy. Ta là lão thái thái nuôi lớn, trong ba huynh đệ nàng chỉ thương ta, lúc trước còn lấy tiền riêng mua nhà cho ta, hôm nay sao trách chúng ta cầm tiền công đâu? Chỉ e là đưa cả gia sản cho ta nàng đều nguyện ý”

      Ngô thị cười lạnh “Ngươi còn tưởng rằng ngươi là miếng mồi ngon sao, trái tim lão thái thái giờ đều áp cả vào đại phòng làm gì còn nhớ ngươi. cần nhiều, chỉ nhìn xem nàng cho ai quản gia là nàng thương ai”

      Cố Liêm suy nghĩ lúc mới “Lão thái thái thương ta mấy chục năm làm sao đảo mắt quên ta? Nếu nàng thiên vị đại phòng, lúc đại phòng vừa trở về cũng thấy lão thái thái thương đại tẩu bao nhiêu còn phải lòng hướng về ngươi. Giờ như thế nào trở mặt?”

      Ngô thị trả lời “Còn phải là ngươi biết tranh khí, mỉnh chỉ là tiểu quan cũng thôi cuối cùng bài bạc đem nữ nhi lôi vào. Ngươi cũng phải là biết lão thái thái, muốn thế lực, ngày nay thấy tam phòng chúng ta muốn quyền quyền muốn tiền tiền, nuôi được nữ nhi còn leo lên được nhà quyền quý. Ta tranh cường háo thắng nửa đời người hôm nay ngay cả chi thứ hai cũng ở trước mặt lão phu nhân xem thường ta, lão thái thái thấy mà tiếng ngươi còn đem lão thái thái làm phúc tinh”

      Cố Liêm vẫn còn có chút tin, Ngô thị lại “Lão thái thái vừa rồi cho người mời tộc trưởng đến, nhất định bắt chúng ta lấy tiền bạc bổ sung, ngươi nhanh suy nghĩ chút

      Lúc này Cố Liêm mới cả kinh “Mời tộc trưởng tới? Này được, ta xem bạc hơn phân nửa là muốn trả trở về”

      Ngô thị nghe giận lấy ngón tay đâm ót “Ngươi là người ngu sao, ngươi cũng nghĩ xem nửa đời chúng ta còn phải dùng bạc, nếu giao ra sau này chúng ta lấy gì sống. phải mấy thứ bạc kia chính là đập nồi bán sắc cũng chỉ gom góp được bạc giao ra thôi, kia tiền trong tương lai cũng dính được người chúng ta. Ngươi ngẫm lại xem tương lai đồ cưới của tam nương là cái đau đầu, Bảo Châu chi thứ hai mặc dù tái giá nhưng dầu gì cũng gả vào nhà hầu môn đồ cưới cũng mỏng, mà Mỹ Ngọc của nhà chúng ta đồ cưới so với hai nương kia ít hơn rất nhiều. Lời hiếu thuận chứ lão thái thái ba ngày có hai ngày bệnh, hôm nay lại ho ra máu chừng ngày nào đó xong. Ngươi cũng nghĩ người cả nhà như vậy, đại ca vừa quan to lộc hậu sớm muộn gì cũng muốn ở riêng. Tương lai lão thái thái chết thể hoa mấy ngàn lượng bạc ra ngoài. Này mấy loại đại xong xuôi ngươi xem tiền công còn tồn bao nhiêu bạc, tương lai chúng ta lấy được còn bằng nửa chúng ta bù vào đấy”

      Cố Liêm suy nghĩ tỉ mỉ thấy lời của Ngô thị cũng có lí, nhưng hôm nay mời tộc trưởng cũng có chút kiêng kị, vì vậy khỏi khó xử. Ngô thị khuyên “Hôm nay nhà chúng ta có chút của cải, bằng nhân cơ hội này quậy lên ở riêng cho xong việc. Tiền công có thể phân là tốt nhất, nếu thể phân cũng cần quan tâm tới, nhanh chút mang theo bạc khỏi nhà hơn”

      Cố Liêm thở dài “Ta vốn muốn trông cậy vào cháu mà thăng hai cấp, bây giờ làm thế nào mới tốt?”

      Ngô thị cười lạnh “Ngươi còn nằm mơ ban ngày! Đại phòng quay về năm, nếu có tâm cất nhắc ngươi làm gì còn đợi đến hôm nay? Xem hôn Mỹ Ngọc mà , hôm đó nếu đại tẩu chen lời, Mỹ Ngọc sớm gả vào phủ Hầu gia rồi làm gì có thể định thân Trương thiếu gia gì”

      Cố Liêm trong lòng chán ghét chuyện kia giờ Ngô thị nhắc tới càng phản cảm “Trương gia cũng xem như nhà giàu trong tay cũng nhiều bạc, Mỹ Ngọc gả qua cũng thua thiệt gì tương lai chừng có thể giúp đỡ chúng ta”

      Ngô thị bĩu môi , Cố Liêm buồn bực ngồi lúc, hồi nghĩ đến Lý thị uy hiếp muốn bắt trị tội, hồi lại nghĩ đến Lý thị muốn thu hồi bạc của tam phòng, liền tin lời Ngô thị đại phòng cố ý bắt bẻ tam phòng. Vì vậy quyết tâm ở riêng liền với Ngô thị “Phụ thân ta trước kia nghèo rớt mồng tơi cũng thấy trong tộc giúp đỡ, sau trúng cử nhân vào kinh thi nhà cách kinh thành mười mấy dặm cũng có người chịu bỏ ra chi phí cho tiêu xài là nhờ nhạc phụ cho ngân lượng. Sau phụ thân thi đậu người trong tộc hai đều bợ đỡ. Ta sớm để ý tới những người đó rồi, còn mệt phụ thân chi tiền ra tu bổ từ đường còn lấy tiền cung cho con em trong tộc học. Cho đến khi ngươi quản gia thấy cái này chi tiêu quá lớn mới đem hạng này phủi qua. Cố gia vì món nợ này rất coi trọng Ngô gia, theo ta thấy ngươi nhanh mời nhạc mẫu, có người Ngô gia ở đây tộc trưởng cũng dám làm gì chúng ta”

      Ngô thị cười lạnh “Đúng vậy, mẫu thân ta còn thường xuyên : Cố gia có hôm nay toàn là dựa vào Ngô gia mới được như vậy. Nếu ta , bạc của Cố gia cũng được xem như của Ngô gia tại sao để cho họ Lý quản” xong cho người mời mẫu thân mình tới đây.

      Vợ chồng hai người buồn bực thương lượng lúc, mới sai nha đầu phòng bếp làm thức ăn đưa tới. Đến canh giờ sau mới có nha hoàn bên phòng lớn tới “Lão thái thái cho mời tam lão gia qua” Ngô thị cười lạnh “Lão thái thái mời tộc trưởng tới?” Tiểu nha đầu cúi đầu trả lời “Thưa phu nhân, tộc trưởng dùng qua cơm nước bây giờ mới cho mời tam lão gia qua chuyện” Ngô thị “Nếu như vậy, ta cũng qua xem thế nào” Tiểu nha đầu sửng sốt cũng dám nhiều chỉ thấp đầu theo Cố Liêm, Ngô thị đằng sau đến phòng lớn.

      Lý thị hầu hạ lão thái thái trong buồng nghỉ ngơi, Cố Lễ và Cố Nghi hai người bên ngoài mời tộc trưởng dùng trà, Cố Liêm và Ngô thị vào cửa cho người thông báo, nhấc rèm lên trực thẳng lăm lăm xông vào. Đám người Cố Lễ thấy Ngô thị theo đến đây khỏi ngây người, tộc trưởng phản ứng trước cau mày quát lên “ phụ nhân còn có thể diện, thấy có người tránh thôi thế nào lại tiến vào như thế?”

      Ngô thị lúc này cũng cố kị, miệng cũng chẳng kiêng kị gì “Đây là viện nhà ta, ta làm sao thể vào được. Cho dù là bác hay tiểu thúc đều là người trong nhà, cũng là ca ca muội muội lớn lên từ cần tránh làm gì”

      Tộc trưởng thấy nàng vô lễ bất kính trong mắt như thấy người liền nhớ tới năm trước chuyện khấu trừ trong tộc trong lòng hận bảy tám phần. Chỉ ngại thể diện của mình khinh thường cải vã với phụ nhân, ho tiếng với Cố Liêm “Mẫu thân ngươi ở trong phòng nghe đấy, trước ngươi bảo thê tử ngươi qua phục vụ ” Cố Liêm nghe đành lên tiếng bảo Ngô thị vào phòng. Ngô thị vốn muốn xem sắc mặt lão thái thái nhưng đúng là tốt ở bên ngoài chỉ đành do dự vào phòng, thấy lão thái thái nằm giường cũng để ý mang cái ghế gỗ ngồi ngoài cửa vểnh tai nghe chuyện.

      Trước tộc trưởng mắng Cố Liêm phen lại “Thê tử ngươi nghịch trưởng bối, vừa mắt huynh đệ lại nhiều lời sàm ngôn làm trục lí huynh đệ cách tình cách nghĩa, lúc quản gia lại tham ô mua tài sản riêng, thành thất xuất chi tội hôm nay ngươi phải hưu nàng ra khỏi nhà”

      Ngô thị ở trong phòng nghe ràng tộc trưởng tức giận từ ghế búng lên muốn ra ngoài lí luận phen với . Lão thái thái vừa muốn cản nàng chỉ nghe bên ngoài nhao nhao ầm ĩ người vào, lão thái thái nghe quen tai vừa nghe liền nhớ đến thanh của chị dâu.
      tart_trungAnLy90 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :