1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 68: Sĩ Hành hồi kinh
      Lý thị tiễn Cao mama trở lại, thấy lão thái thái mặc xiêm y gặp khách ngủ giường, cả ngườiđều là mồ hôi lạnh nhất thời bị dọa sợ. Vội sai nha hoàn lấy xiêm y sạch ra mấy người đỡ lãothái thái cởi ra xiêm y gặp khách, Lý thị cầmkhăn lông ướt lau mồ hôi người nàng mới cho người thay xiêm y sạch .

      Buổi sáng lão thái thái tỉnh lại tốt hơn mộtchút nhưng vì mặc xiêm y gặp khách lăn qua lănlại lập tức nóng lên, Lý thị lo lắng vội gọi Tônthị và Ngô thị cùng tới, lại quay đầu hỏi nha đầu trong phòng “Ta ra tiễn khách, tam phu nhâncòn ở trong nhà như thế nào chuyển thân thấy tăm hơi đâu?”

      Nha hoàn kia vội trả lời “Tam phu nhân cầm nhân sâm ra ngoài chế thuốc”

      Lý thị nghe hừ lạnh “Hôm qua mới vừa lấyrất nhiều, tại sao lại chế thuốc nữa” Nha hoàn kia cũng dám lắm mồm, chỉ thấp đầu xuôi tay đứng, Lý thị hầu hạ lão thái thái thay quầnáo mệt mỏi đầu đầy mồ hôi liền ngồi xuống “Đầu ta đầy mồ hôi, ngươi lấy nước cho ta rửa mặt” Nha hoàn kia vội đáp , lúc liền đưachậu nước vào, quỳ mặt đất giơ chậu nướcrửa mặt.


      Thái Tuyết cầm khăn tay che vạt áo cho Lý thị, lại vén tay áo nàng lên mới lui xuống. Lý thị lấytay vốc nước rửa mặt, Thái Tuyết cầm khăn tớilau. Hôm qua Lý thị ngủ tại gian phòng bêntrong, Nguyên Thu sai người đem quàn áo gương lược tới để buổi sáng Lý thị trang điểm dùng, Thái Tuyết vào trong phòng lấy ra, Lý thịsoi gương thoa son phấn.

      Ngô thị nghe Lý thị cho người tìm nàng vội chạytới, Lý thị lúc này trang điểm cũng khôngđể ý tới nàng, Ngô thị mắt nhìn láo liêng hồi liền ngắm vòng tay Lý thị để bàn, liền cầm lên tay vuốt ve “Vòng tay này của đại tẩukhảm viên trân châu sợ là ít bạc nhỉ?”

      Lý thị nghe vậy dừng tay lau mặt chút lại tiếp tục lau mặt “Giang Chiết thịnh sản là trân châu cũng đáng giá gì”

      Ngô thị mở miệng cười “Đại tẩu tài đại khí thô giống như nhà chúng ta, vòng tay này cũng có hai còn đáng gì. Nếu đại tẩu lạ gì, thôi cho ta ta suốtngày ra ngoài mà có đồ mang”

      Từ Lý thị xuất thân danh môn, gả vào Cốgia theo Cố Lễ ra ngoài tiếp xúc nhiều nhà phu nhân quan lại mọi người đều cẩn thận chặtchẽ rất hiểu lễ nghĩa, có người nào nhưNgô thị há mồm liền hỏi người ta muốn cái gì, huống gì hôm qua Ngô thị mới vừa cùng mìnhlong trời lỡ đất, ngôn ngữ độc ác giống như kẻ thù.

      Ngô thị thấy Lý thị sững sờ tiếng nào,liền vui vẻ cầm lên mang lên tay mình Thái Tuyết nhìn nổi bộ mặt kia của Ngô thị đánh bạo đoạt vòng tay trở lại, Ngô thị nhất thờiliền lật mặt chỉ vào lỗ mũi Thái Tuyết mắng“Ngươi là cái thá gì, ngay cả vòng tay của phu nhân cũng dám giành, còn biết quy củ hay ?” xong vung tay muốn đánh TháiTuyết.

      Lý thị thấy vậy đổi sắc mặt tiến lên ngăn tayNgô thị cười lạnh “Nha đầu của ta hiểu chuyện tự ta dạy nàng, phiền đệ muộiphí tâm”

      Ngô thị thấy Lý thị mặt lạnh liền thu tay cườinói “Đại tẩu là xuất thân từ nhà lớn, sao nha đầubên cạnh cũng hiểu quy củ, chính là ta cũng so đo với nàng, nếu là bằng hữu thân thích cũng như vậy chẳng phải là mất thể diện nhà chúng ta”

      Thái Tuyết cười lạnh “Ta là nha đầu quy củ cũng được , cũng biết tam phu nhân tùy tiện cầm đồ của người khác là quy củ gì” Ngô thị nghe vậy giương mắt mắng, Lý thị vội quát lên trước nàng “Thái Tuyết, ngươinói cái gì? Còn nhận lỗi với tam phu nhân”

      Thái Tuyết đành tiến lên hành lễ với Ngô thị, Ngô thị vừa muốn trưng ra dáng vẻ với TháiTuyết, Lý thị xem như thấy quay đầu nóivới Thái Tuyết “Còn nhanh về viện xem tam nương làm gì?” Thái Tuyết vội đáphành lễ với Lý thị lui ra ngoài. Ngô thị bụnglửa giận kịp phát tiết ra ngoài bị Lý thịchận trở về, đứng ở đó mắng cũng được cũng xong đành trơ mắt nhìn TháiTuyết vung rèm ra ngoài.

      Ngô thị nhìn chằm chằm rèm cửa trong lòngvụng trộm mắng Thái Tuyết xoay đầu lại thấy Lý thị giống như có chuyện gì xảy ra cầm vòng tay đeo lên cổ tay, Ngô thị há miệng vài lần cũng dám mở miệng nữa.

      Lão thái thái giằng co trận, ban đêm nóng lên, hôm nay trùng hợp gặp Tôn thị trực đêm,lão thái thái vừa mệt vừa ói giằng co Tôn thị buổi tối ngừng nghỉ. Đợi trời sáng Cố Lễ cho mời đại phu, đại phu chuẩn mạch xong nóilà toát mồ hôi lại mở phương thuốc khác.

      Lão thái thái bệnh trận này liền bệnh hai tháng, Lý thị thấy lão thái thái bệnh cũng tiện nhắc lại chuyện quản gia. Đảo mắt đến đầutháng tám, chức quan Cố Lễ được ban xuống được thăng lên làm chức Kinh Triệu phủ doãn,Lý thị được phong làm tam phẩm Cáo Mệnhphu nhân.

      Lão thái thái nghe tin vui lên tinh thần ít, vội sai người bày hai bàn tiệc ăn mừng. Cố Lễ làm mấy ngày tiệc rượu mời quan viên lớn trong thành uống rượu, tất cả nữ khách cũng tới rối rít chúc mừng Lý thị, nhất thời Cố phủ náonhiệt như trẩy hội. Lão thái thái vốn có ý tưởngmượn bệnh tránh chuyện, nhưng bây giờ Cố Lễ thăng quan, nàng lại muốn thân cận Lý thịnhưng lại muốn đến chuyện quản gia. Cho đến khi Nữu Nữu vô tình nhắc đến mườisáu tháng tám là sinh nhật Nguyên Thu, lão thái thái mượn cơ hội cho Nguyên Thu làm sinhnhật náo nhiệt.

      Ngô thị lại muốn phục vụ lão thái thái, lại vừachuẩn bị tết trung thu lại chuẩn bị sinh nhậtNguyên Thu mỗi ngày bận sứt đầu mẻ trán. Mấynăm trước tiết trung thu cũng có phô trương như vậy, nhưng bây giờ Cố Lễ vừa thăng lên Kinh Triệu phủ doãn, các phủ đến đưa quà trong ngày lễ nối liền dứt, Ngô thị thể nhờ Lý thị dựa theo đồ các nhà đưamà trả lễ. Vì các phủ đưa đến cái gì đều là danh tiếng của Cố Lễ cũng đều phải thông qua Lý thịxem xét, Ngô thị nhìn trúng cái gì cũng dám giấu đành ghi lại danh sách đưa đến kho.

      Lão thái thái thấy bạc trong nhà như nước chảy ra ngoài lại thấy tiền thu vào, người khác đưa đồ tới tuy là đáng tiền nhưng cũng khôngthể cầm ra ngoài hoặc bán vì vậy có chút sợ. Sinh nhật Nguyên Thu là nàng chính miệng đồng ý, nàng chuẩn bị làm để lấy lòng đại phòng dĩnhiên thể tiết kiệm. Nghĩ tới nghĩ lui chỉcó thể bảo Ngô thị chuẩn bị tiết trung thu có thểtiết kiệm liền tiết kiệm.

      Hàng năm đến lúc lễ tiết sinh nhật chính là thờiđiểm Ngô thị mò tiền, năm nay trung thu lại bị lão thái thái hạn định ngân lượng, đừng là giấu chính là lấy tiền này chuẩn bị cho tiết trung thu cũng xem là miễn cưỡng. Trong lòng Ngô thịrất vui nhưng nàng dám đắc tội vớilão thái thái chỉ đành móc tiền riêng ra ngoàimiễn cưỡng qua tiết trung thu.

      Ngày sinh nhật Nguyên Thu, sáng sớm Nguyên Thu mặc chỉnh tề đến phòng lớn thỉnh an lão thái thái lại dập đầu với phụ mẫu, bọn nha hoàntrong phủ cũng vội rối rít tới chúc mừng NguyênThu. Vì Nguyên Thu tuổi , Lý thị ngănkhông cho bọn nha hoàn dập đầu sợ chiết thọ,chỉ bảo hành lễ xong thôi.
      tart_trungAnLy90 thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 68: Sĩ Hành hồi kinh(tiếp theo)

      Tất cả nữ quyến trong kinh thành đều biết thiên kim của Cố đại nhân vừa thăng lên Kinh Triệu phủ doãn tương lai là thế tử phi, vì vậy ngàysinh của Nguyên Thu cũng đưa quà đến chúc. Lão thái thái ngờ đến nhiều nữ quyến nhà quyền quý như vậy, vội sai Ngô thị xuống bếp xem tiệc chuẩn bị buổi trưa như thế nào.

      may Lý thị thường thấy cảnh như vậy cũngkhông sợ đến loạn, trước mắt đón tất cả phu nhân các phủ vào, nha hoàn bên người nàng tấtcả đều có nhãn lực, bưng trà rót nước thỉnh ancũng ra đường rẽ nào. Qua giờ tỵ, LiêmThân Vương phủ phái người tới tặng quà cho Nguyên Thu, mọi người rối rít thở dài “Tam nương Cố phủ thể diện lớn”

      may là lão thái thái kêu đoàn hát kịch vào phủ, ở chỗ mát mẻ trong vườn dựng sânkhấu. Nhiều người đến trong nhà có chút chật hẹp, lão thái thái mời các vị phu nhân đến trongvườn xem kịch.

      Lúc này lão thái thái quên Mỹ Ngọc, chỉ gọiNguyên Thu đến ngồi bên mình, lại đưa danh sách kịch cho nàng, Nguyên Thu xưa nay thích xem kịch nhìn sơ qua chỉ hai vở kịch an tĩnh. Mỹ Ngọc rất thích xem kịch náo nhiệt,nghe Nguyên Thu chỉ có chút vui liền tớibên cạnh lão thái thái “Lão tổ tong, conmuốn xem <đại náo thiên cung>”

      Mọi người nghe đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, lão thái thái cảm thấy có chút bẽ mặt giọng quát Mỹ Ngọc câu cũng để ý đếnnàng nữa. Cũng may Mỹ Ngọc thấy bọn nha hoàn bưng trái cây lên vội trở lại vị trí của mình ăn trái cây.

      Mọi người xem kịch lại nghe nha hoàn PhụQuốc công lão thái thái dẫn ba vị phu nhân tới.Cố lão phu nhân nghe vội vàng nghênhđón mặt cười như nở hoa “Lão thái quângần đây tốt ?” Lão thái quân đè tay Cố lãophu nhân xuống tươi cười “Ta nghe tam nương nhà ngươi sinh nhật, liền tới đòi uống ly rượu, cũng tới cho náo nhiệt dính theo chútvui mừng”

      Cố lão phu nhân cười đỡ nàng ngồi xuống, mớingoắc gọi Nguyên Thu tới thỉnh an lão tháiquân. Lão thái quân vội sai người đưa quà tặng,Cố lão phu nhân giương mắt ngó nhìn nhưng hộp được lụa gấm đỏ bao chặt chẽ chỉ đành nhìnNguyên Thu nhận lấy đưa cho nha hoàn.

      Cố lão phu nhân cùng ngồi chung chỗ vớilão thái quân, nghe kịch sân khấu trò chuyện đôi chút. Lão thái quân cố ý dẫn đếntrên người Mỹ Ngọc, tiết lộ ý tứ hôn phối. Lãothái thái vốn là có ý đó, nhưng lão thái quân vẫn chủ động chuyện này cũng thểđi hỏi. Ai ngờ hôm nay lão thái quân chủ động ra, làm gì có lí Cố lão phu nhân đồngý. Lão thái quân giọng cười “Tiểu tôn tửnày của ta tuy là thứ xuất nhưng là hình dánghọc vấn cực tốt”

      Cố lão phu nhân vội tán dương tiểu công tử phen mới hỏi “Nếu lão thái quân ưng ý MỹNgọc cũng là phúc phận của Mỹ Ngọc. Ta thay cha nàng đáp ứng chuyện này”

      Lão thái quân cười “Đợi ta về nhà, liền saingười đưa bát tự tới, nếu hợp bát tự định thân trước” Cố lão phu nhân vội cười đáp ứng.

      Hai lão phu nhân chuyện, chỉ thấy nha hoàn vội vã chạy tới, đến trước mặt Nguyên Thu “Thưa lão thái thái, thưa tam nương,Nam Bình Quận Vương phủ hôm nay vừa đến Kinh Thành liền phái người đưa quà tặng tới cho tam nương”

      Nguyên Thu nghe vậy kinh ngạc hỏi “ vào kinh rồi sao?”

      Nha hoàn kia cười “Thưa nương, nghengười ta Thái phi, Quận Vương, QuậnVương phi và Thế tử vừa đến phủ đệ QuậnVương phủ”

      Lão thái thái vừa nghe vội vàng “Mau mời người vào”

      Nha hoàn vội đáp chạy ra ngoài, lúc liền lĩnh mấy mama vào, Nguyên Thu cẩn thậnnhìn, thấy đều là người bên cạnh lão Vương phi,vội tiến lên vấn an. Mama dẫn đầu kéo tay Nguyên Thu cười “Tam nương tốt ? Hơn nữa năm thấy càng ngày càng mặn mà. Thái phi vẫn nhớ nương, hôm nay là sinh nhật nương, vừa trở về phủ liền sai lão thân mang quà tặng đến”

      Nguyên Thu nghe cười “Làm phiền thái phi nhớ, ngày khác Nguyên Thu tới cửa bái tạ”

      Mama này cười “Thái phi muốn luônmiệng nhắc nương, còn dẫn theo rất nhiều đồcho nương đấy”

      Nguyên Thu cảm tạ thái phi, sai người dâng tràcho nàng, lại hỏi mama này thái phi, Quận vương phi mạnh khỏe , dọc đường có thuận lợi hay . Mama này nhất nhất đáp,lại cố ý vô tình mấy câu về Sĩ Hành, Nguyên Thu giả bộ trấn định nghe, nhưng tay cầm li trà có chút run rẩy.

      Mấy mama tặng đồ xong liền cáo từ, lão thái thái giữ lại lúc mới cho người tiễn ra ngoài.Tiệc rượu đãi khách cũng giải tán, Nguyên Thu uống mấy li rượu có chút say vịn Chức Mộng về phòng ngủ thẳng đến tối mới thức dậy.

      Nguyên Thu nghe người mình toàn là mùi rượu mới cho người múc nước tắm rửa, lại để cho Thúy Oanh đem chăn giường đệm giườngđổi mới hết. Chức Mộng từ bên ngoài vào thấy Nguyên Thu tỉnh tiến lên thưa “Buổi chiều Nam Bình Quận Vương phủ cho người tới tặngđồ cho nương, nghe nương ngủnên quấy rầy chỉ để đồ đó rồi

      Nguyên Thu khỏi ngạc nhiên “Buổisáng phải có người đến tặng đồ rồi hay sao? Sao lại đến nữa?” Chức Mộng cười biết” Nguyên Thu tò mò liền sai ChứcMộng lấy ra nhìn chút.

      Chức Mộng, Thúy Oanh ôm hai hộp bự tới, Nguyên Thu mở ra cái chỉ thấy bên trongđựng tượng đất, máy xay gió, cỏ lau, vải cắtsong ngư, toàn là đồ chơi. Nguyên Thu lấy từngcái ra nhìn chỉ thấy làm rất tinh xảo, mới mẻ thú vị. Nhìn qua lần Nguyên Thu lại mở ra hộp khác, thấy bên trong là các loại trang sức, lại cócác loại phấn được lưu hành, còn có hai lon phấn trân châu rất lớn.

      Chức Mộng đứng bên cười nươngluôn hồi kinh tìm được phấn trân châu tốt mà dùng, trùng hợp người QuậnVương phủ đưa tới nhiều như vậy cũng biết ai gởi cái này hiểu lòng nương chúng ta”

      Thúy Oanh nghe vội gật đầu cười “Đúngvậy, nhìn xem phấn này lúc ở Hàng Châu cônương cũng rất hay dùng, đều là lấy từ nướccánh hoa chiết ra. Kinh thành mặc dù cũng cóloại phấn này nhưng dù sao kinh thành cũng có chút rét lạnh, nhiều loại hoa ở phía nam khôngtìm thấy được trong kinh thành, có thể dùng làmphấn càng ít hơn. Ta thấy phấn ở kinh thành mùi thơm, màu sắc cũng bằng lúc ở HàngChâu”

      Nguyên Thu nghe khỏi cười “Ngươichỉ được cái bắt bẻ, ta thấy cũng sai biệtlắm so với ngươi

      Thúy Oanh cười “Nô tì chỉ khen tặng người đưa lễ có lòng thôi”

      Nguyên Thu cười lắc đầu, nhìn xong mỗi mộtloại mới thấy phía dưới hộp có lá thư.Nguyên Thu cầm lấy mở ra nhìn phía có vài chữ to:

      Nguyên Thu, ta trở về
      ---Sĩ Hành---
      tart_trung, AnLy90PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 69: Nợ Bạc

      Thái phi vừa trở lại kinh thành, Liêm ThânVương và Vương phi cùng tới Nam Bình Quận Vương phủ thỉnh an Thái phi. Thái phi cũng có vài năm gặp Liêm Thân Vương hôm nay thấy tóc rất nhiều hoa râm có chút đau lòng lôi kéo Liêm Thân Vương ngồi bên chân, LiêmThân Vương thỉnh an xong “Giờ mẫu thânhồi kinh, liền về Liêm Thân Vương phủ bảo dưỡng tuổi thọ , cũng để cho nhi tử tận hiếu với mẫu thân”

      Thái phi nghe hơi chần chờ trong chốc lát, xưanay Nam Bình Quận Vương phong lưu phóng đãng gò bó, nếu mình ở bên cạnh còn cố kị quá mức càn rỡ, chỉ sợ mình điLiêm Thân Vương phủ, Nam Bình Quận Vươngcàng kiêng kị. Liêm Thân Vương thấytrên mặt thái phi có chút do dự, liền đỡ thái phi còn quỳ xuống “Mẫu thân ở Giang Nam nhiều năm dưỡng bệnh, nhi tử thể ở bên cạnh tận hiếu là lỗi lầm lớn. Bây giờ mẫu thânhồi kinh, nếu nhi tử sáng chiều phụng dưỡng mẫu thân phải là làm cho người tathóa mọa là có hiếu đạo sao? Mẫu thânxem như đau lòng nhi tử mà bàn hồi ThânVương phủ

      Thái phi thở dài đỡ Liêm Thân Vương dậy“Ngươi cũng nóng lòng, ta chỉ là suynghĩ khi nào trở về tốt. Nếu như vậy, trước tiên ta cho người mang đồ qua trước, đệ đệngươi ngày mai lạy bài vị tổ tong đợi lạy xong từđường đưa ta sang”

      Liêm Thân Vương nghe vậy vội dập đầu rồiđứng dậy ngồi xuống, Nam Bình Quận Vươngphi sớm kêu người bày rượu tịch. Nam Bình Quận Vương sai người mời Liêm Thân Vương rangoài hai huynh đệ gặp nhau cười chắp tayđi tiền thính uống rượu. Trong nhà bày bànkhác, Liêm Thân Vương phi và Quận Vương phihai người hầu hạ thái phi dùng cơm.

      Thái phi kêu hai nàng “Trong nhà cóngười ngoài, hai người cũng ngồi xuống , mẫu tử chúng ta trò chuyện”

      Nam Bình Quận Vương phi gắp mấy đũa thứcăn cho thái phi, lại châm rượu, rồi mới cùng Liêm Thân Vương phi phải trái ngồixuống.

      Thái phi thấy mặt Nam Bình Quận Vươngphi còn mang vẻ mệt mỏi nên đau lòng “Đợiăn cơm xong ngươi cũng cần để ý Vươnggia nhà ngươi chính mình nghỉ lát thân thể ngươi từ đến giờ đều tốt, mỗi ngày lại sinh những cơn giận đâu kia với , vài năm như vậy đều chịu đựng nhiều như vậy. Ta , về sau ngươi cần quản hắnlàm gì, rãnh rỗi phật đượng tụng kinh niệm phật so với cái gì đều tốt hơn”

      Nam Bình Quận Vương phi đành gật đầu nóiphải, thái phi lại thở dài “Ngày mai ta vềThân Vương phủ ở, nếu ngươi buồn bực qua bên kia tìm ta chuyện”

      Liêm Thân Vương phi nghe vậy cười “Suốtngày ta đều luôn sợ buồn bực, đệ muội nếucó thời gian rãnh rỗi mỗi ngày qua bên kia mộtlát. Huống gì hai phủ cách nhau xa Thái phi đến bên kia ở đệ muội về sau qua bên đó nhiều chút, nên cứ ở nhà buồn bực”

      Xưa nay Nam Bình Quận Vương phi cũngkhông phải là người tranh cường háo thắng thích nổi bật, mặc dù thái phi ở Quận Vương phủ mỗi ngày đều sáng chiều phụng dưỡng, mỗi lầnphục vụ bà bà đều xin chỉ thị của thái phi. Thái phi đau lòng nhất là con dâu có thể quát Nam Bình Quận Vương, vì vậy Quận Vương phi nghe thấy thái phi về Thân Vương phủ bỏ được. Nhưng chuyện này cũng đến phiên nàng mổ miệng nghị luận nên đành thở dài.

      Thái phi thấy Quận Vương phi chỉ cúi đầukhông khỏi thở dài “Ngươi xưa nay buồn bực chuyện gì đều là miệng như hồ lô, theo ta mới tốt hơn chút mỗi ngày cũng có có cười. Vậy khi ta chẳng phải là ngươisuốt ngày buồn bực gạt lệ vì đứa có tiền đồ này rồi”

      Liêm Thân Vương phi thấy thái phi và QuậnVương phi đều cầm khăn lau lệ vội “Có câu vốn nên , thái phi nghe cũng đừng đánh miệng ta”

      Thái phi “Hôm nay chỉ có ba mẹ con chúngta, sợ cái gì? Chỉ cần là được, ta trách ngươi”

      Liêm Thân Vương phi “Nhi tức đành đánh bạo vậy, mặc dù Quận Vương gia nhà chúngta làm việc đúng mực nhưng nữ sắc có hơi quá.Ngày nay cũng còn trẻ đệ muội cũngnên khuyên nhủ thường xuyên, nên để thân thể hư hỏng. Nếu nghe ngươi khuyên mỗi ngày ngươi cũng cần hờn dỗi với , xem như vì mặt mũi của Sĩ Hành”

      Vì bên cạnh có thái phi Quận Vương phi dám hùa theo câu chuyện của Thân Vương phiđành miễn cưỡng cười “Dù trong phủ có cơ thiếp đông đảo, đại quan tới lui ngừngcũng may chỉ cưới mình ta nhiều năm như vậy cũng chưa nạp trắc phi nào. Mặc dù có nhiều điều tốt chỉ vào điểm tốtnày ta cũng nên vừa lòng. Huống gì ta còn có Sĩ Hành”

      Thái phi gật đầu “Sĩ Hành là đứa béngoan, chuyện làm việc đều thấy bóng dáng gia gia , mặc dù tuổi còn nhưng vẫn thấycó tính cách”

      Liêm Thân Vương cười “Ta nghe đãđịnh cho tam nương của Cố đại nhân mới nhậm chức Kinh Triệu phủ doãn. Hai tháng trước Cố lão thái thái bệnh ta liền lấy mấy chinhân sâm đưa Cao mama đem tới Cố phủ. Caomama trở về với ta vừa đúng lúc thấy tam nương hầu hạ tổ mẫu nàng uống thuốc, tận tâm tận lực. Còn bộ dáng tính tình nương kiacực tốt, thấy túi thơm người nàng cũng làmrất tinh xảo chắc là đứa bé khéo tay”

      Thái phi gật đầu cười “Nữ tử Giang Nam là khéo tay nhất, vừa biết học châm tuyến,thêu hà bao túi thơm đều là dùng công phu. Nha đầu Cố gia vừa có linh khí dĩ nhiên may vá kém. Nha đầu kai cũng xem như ta nhìntừ cho đến lớn, lúc nàng còn bé mặc dù có táo bạo chút chuyện làm việc cũngkhông kém. Vừa bảy tám tuổi tính tình trầmổn, đối đãi người khác cũng thân thiết, chuyện làm việc tiến lùi vừa đúng giốngnhư tiểu thư xuất thân từ danh môn”

      Liêm Thân Vương phi cười “Vào được mắtthái phi tất nhiên là tốt rồi nhưng ta chưa đượcthấy. Trước đó vài ngày ta muốn nàng vàovương phủ chơi ai ngờ tổ mẫu nàng bị bệnh”

      Thái phi nghe có chút vui “Ngươi biết đúng mực như thế từ lúc nào, nàng địnhthân sao còn chạy loạn khắp nơi được, ngươi mời nàng Vương phủ làm khách nếu để người ta nghe biết như thế nào đâu”

      Liêm Thân Vương phi vội “Là con suy tínhkhông chu toàn. Ngày đó nghe Cao mama nương Cố gia rất tốt trong lòng muốn nhìn mộtchút cháu dâu tương lai đoan trang xinh đẹp nhưthế nào lại quên mất quy củ”

      Thái phi cười “Gấp làm gì, chờ thành thân rồi ngươi còn sợ thấy được?” xongquay đầu với Quận Vương phi “Đợi mùa thu sang năm tam nương Cố gia cập kê liền chọn ngày tốt làm hôn

      Nam Bình Quận Vương phi vội đứng lên đáp,Liêm Thân Vương phi ngạc nhiên “Sao gấp như thế? Người ta vất vả nuôi được nươngtốt như thế có khi còn muốn giữ ở nhà hai nămđấy, huống chi Sĩ Hành cũng lớn”

      Thái phi “Sĩ Hành cưới thê tử cho ngườiquản cũng thể chơi bời giống như phụ thân

      Liêm Thân Vương phi cười “Vương gia nhà chúng ta Quận Vương gia có tài nhưngkhông có chí vào con đường này thôi”
      tart_trungAnLy90 thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 69: Nợ bạc ( tiếp theo)

      Thái phi nghe cũng nữa, mẹ chồng nàng dâu ba người ăn cơm lại chút chuyện lặt vặt, Liêm Thân Vương phi thấy thái phi cóchút mệt mỏi liền cùng Nam Bình Quận Vươngphi hầu hạ nàng ngủ, mới sai người mời Liêm Thân Vương cùng về Thân Vương phủ.

      Sĩ Hành và Nguyên Thu mặc dù cùng ở kinhthành nhưng dù sao cũng định thân thể giống như trước tùy ý gặp mặt. Nguyên Thu cũng biết sau định thân tùy ý gặp mặt xem như chuyện chẳng lành chỉ thỉnh thoảng nhờ CốSơn mang chút bánh trái tự tay mình làm đếncho Sĩ Hành. Sĩ Hành nghe mỗi ngày Nguyên Thu đều ở trong nhà thêu đồ cưới liền lo lắng ánh mắt nàng mệt mỏi chạy chung quanh tìm cái gì có thể sáng mắt cho ngườimang đến cho nàng. Còn đưa cho Cố Sơn mấy thứ châu báu mình thầm sưu tầm mang cho Nguyên Thu để cho nàng thêu đồ cưới.

      Tôn thị thấy Nguyên Thu sang năm xuất giá,hôn của Mỹ Ngọc cũng có chỗ nhưng BảoChâu lại chưa tìm được nhà thích hợp trong lòngâm thầm nóng nảy. Bảo Châu chỉ mới mười batuổi, trễ thêm hai năm nữa đính hôn cũng khônggấp, nhưng Tôn thị lại cứ muốn cùng tam phòngphân cao thấp. Nàng thấy Mỹ Ngọc chỉ hơn BảoChâu hai tháng định thân rồi trong lòng cóchút phục liền khắp nơi tìm nhà thích hợphỏi thăm.

      Ngô thị biết được lòng của Tôn thị, mỗi ngày cốý khoe khoang trước mặt nàng lại đem danhsách đồ cưới chuẩn bị cho nữ nhi đưa cho Tôn thị xem, chỉ quần áo vật dùng viết vài tranggiấy, Tôn thị xem thấy có viết: áo lông chồn hai cái, áo da gấm thiên mã cái, áo da dê cái, tương gấm da dê, áo da chồn trắng mộtcái…đạo lăng 100 cái, phưởng du 100 cái…

      Tôn thị cố nén đến khi thấy cuối cùng lại cườilăn, giơ lên tờ giấy với Ngô thị “Ngay cả hoàng đế gả con cũng nhiều thứ la liệtnhư ngươi, ngươi nhìn chút nhàngươi quan mấy phẩm có của cải gì cũng dámviết lên nhiều như vậy. Nếu những thứ này là đồcưới của Nguyên Thu cho dù hơi quá ta cũng phục. Nếu là Mỹ Ngọc nhà ngươi liền vội mà cấtđi chớ có làm mất mặt”

      Ngô thị nghe mặt khỏi đỏ lên, giương cổ mắng “Ta viết là việc của ta ăn nhập gì tới ngươi, nhanh trả danh sách cho ta” Tôn thị làm sao chịu đưa cho nàng cầm danh sách đường tới phòng lớn đúng lúc Lý thị và lão tháithái chuyện, thấy Tôn thị vội xông tớicũng bị dọa giật mình, lão thái thái mắng vàomặt Tôn thị “Có giặc đuổi ngươi? chút cũngkhông hiểu quy củ”

      Lão thái thái mắng xong Tôn thị, chỉ thấy Ngô thị miệng chửi chân chạy vào, nhất thời sượng mặt thể ở trước mặt của Lý thị mắng Ngô thị vài câu. Ngô thị, Tôn thị haingười tiến lên thỉnh an nhận lỗi, Tôn thị mới “Vừa rồi tam đệ muội đưa danh sách đồ cưới của Mỹ Ngọc cho ta xem, ta thấy có vài thứkhông phải phẩm cấp của tam lão gia có thể sửdụng, ta đệ muội vài câu nàng lại khôngnghe. Ta sợ nàng phá hư quy củ dẫn tai họa tớicửa liền lấy danh sách đến cho lão thái thái xem”

      Lão thái thái có chút nhát gan sợ phiền phức vừa nghe có thể gây chuyện tới cửa vội cầmdanh sách xem chỉ thấy bên trong viết nhiều danh mục có vài cái còn chưa nghe thấy qua, liền đưa Lý thị xem “Ngươi nhìn xem có dùngđược ?”

      Lý thị nhận lấy xem từ xuống trong lòng âmthầm giật mình Ngô thị có nhiều của cải. Tôn thị ở bên hả hê “Dạng gì cấp bậc xứng dạng đồ gì, nếu vượt cấp mất chức là némmạng mới là việc lớn”

      Lão thái thái nghe cảm thấy hốt hoảng vội hỏi Lý thị “Nhà lão nhị ?”

      Lý thị vội đứng dậy “Thưa lão thái thái, nhịđệ muội quả giả. Đồ cưới củatam đệ muội có chút quá, ta dùng chuẩn bị cho Nguyên Thu cũng dám dùng nhiều đồ như vậy, huống chi Mỹ Ngọc là tái giá lại gả cho con thứ”

      Ngô thị thẹn quá thành giận “Tái giá thế nào?Con thứ lại làm sao? Cho dù là con thứ cũng là con thứ của Hầu phủ. Ta chỉ có nữ nhi như vậy, nhiều hồi môn cho nàng như thế nào? Tội gì các ngươi người hai người

      Tôn thị cười lạnh biết đồ cưới nàycủa ngươi là tiền công hay tiền riêng chi?

      Ngô thị nghe vậy cứng lại giọng trả lời “Đồcưới tất nhiên là từ tiền công chi ra”

      Tôn thị “Nếu tiền công ra, chỉ sợ đem tất cả tiền công ra làm trang cho Mỹ Ngọc nhà ngươicũng đủ. Đừng quên còn có hai nương Nguyên Thu và Bảo Châu nữa đấy. Bảo Châu nhà chúng ta còn chưa đính hôn trước khôngcần . Nguyên Thu là dòng chính nữ quan viêntam phẩm lại gả chính là thế tử Nam Bình Quận Vương phủ, đồ cưới này có thể nghèo nàn sao? Mà Mỹ Ngọc nhà các ngươi chỉ là tái giá còn dám rêu rao như vậy sợ người ta cười cho thúi mũi”

      Ngô thị vừa muốn cãi lại, Tôn thị ngắt lời nàngnói “Lão thái thái phải ta , hôm nay tam đệ muội càng ngày càng đúng mực tiếp tục như vậy nữa có ngày gây họa cho phủ”

      Lý thị tiếp lời “Giờ lão gia nhà chúng ta đượcthăng làm Kinh Triệu phủ doãn, làm quan dưới chân thiên tử chuyện làm việc cũng phảiđúng mực dám lỗi câu nhầmmột bước. Tam đệ muội tính tình bộc trực, lúctrước sao nhưng hôm nay lại thấy nàng càng có quy củ. Hôm nay quan viên lui tới trong nhà cũng nhiều, nếu đắc tội haingười chỉ sợ nhà chúng ta chịu nổi”

      Lão thái thái nghe lời này có ý tứ quản gia liềntrầm mặt, Lý thị làm như nhìn thấy tiếptục “Đại lão gia nay là quan lớn có nhà riêng, ta và lão gia nhà chúng ta thương nghị phòng lớn chúng ta chuyển đến chỗ dành choquan viên này, đại lão gia nha môn cũng dễ”

      Lão thái thái nghe gì, Ngô thị vừa muốn mở miệng liền nghe nha hoàn tam phòngđi vào “Tam lão gia bị người đánh, cái gì thiếu ngàn lượng bạc. Tam lão gia cho người gọi tam phu nhân vội đưa bạc cho người ta”

      Ngô thị nghe vậy vội đứng lên “Là ai đánh? ngờ lớn mật như vậy dám đánh mệnh quan triều đình? Tam lão gia thế nào?Làm gì thiếu nhiều bạc như vậy?”

      Nha hoàn kia trả lời “Tam lão gia chính là thiếu bạc ngày đó đem tam nương cho phépVương gia”

      Lý thị phủi áo đứng lên quắc mắt quát “NguyênThu nhà chúng ta là hứa cho Nam Bình Quận Vương phủ, lại hứa cho Vương gia ở nơi nào?Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”

      Ngô thị nào dám , ánh mắt né tránh dám nhìn Lý thị quanh co biết. Lý thị hừ lạnh “Ta nhìn mặt nhà sođo với ngươi, hôm nay ngươi cho ràng, nếu cũng đừng trách đại tẩu ta nể mặt”

      Lão thái thái bên nghe cũng hồ đồ cũng hỏiNgô thị “Rốt cuộc là cầm bạc nhà ai?”

      Ngô thị thấy che giấu được chỉ đành “Chính là điệt tiệt tôn của Phụ Quốc Công lão thái quân, ngày đó lão thái quân cũng đề cập đến đứa bé kia, lão thái thái còn là hứa cho Nguyên Thu”

      Lão thái thái nghe mới hiểu được chuyện gì đen mặt mắng “Ngày đó phải đại tẩu ngươimột nhà trở về phải Nguyên Thucho phép người ta, chuyện này đương nhiên là thôi tại sao ngươi còn lấy bạc”

      Ngô thị thấp đầu khiếp vía lấy trước.Sau lại ta đưa bạc cho tam lão gia trả lại khôngbiết sao hôm nay lại đòi bạc”

      Lão thái thái đành mắng Ngô thị “Còn khôngnhanh đem đồ tiến bộ của nhà ngươi tớihỏi chút”

      Lý thị cười lạnh “Tam lão gia nếu nóirõ ràng ta nhất định theo”
      tart_trungPHUONGLINH87^^ thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 70: Lý thị đại náo tam phòng

      Ngô thị còn muốn pha trò đem việc này lẫn điqua nhưng Lý thị mặt xanh mét mắng nàng “Hôn của Nguyên Thu là khải tấu thánhthượng, các ngươi lén lút lừa lấy tiền hứa hơncủa Nguyên Thu là phạm vào tội chém đầu, hôm nay nếu cho ràng ta bẩm báo thái phi. Ta cũng cần để ý thể diện cùnglắm đến tai thánh thượng thảo cái côngđạo”

      Ngô thị nghe tay chân luống cuống, ba bước làmhai đến trước mặt Lý thị kêu gào “Lúc đó quảthật Nguyên Thu chưa định hôn , thúc thúcnàng mới nghĩ thay nàng

      Lý thị vung tay, Ngô thị đề phòng té ngã lảo đảo, Lý thị ngồi ghế cười lạnh “NguyênThu có tổ mẫu dưới có phụ thân, còn cầnnhóm các ngươi quan tâm? Ta lại thấy các ngươi mỡ heo mông tâm muốn cầm cháu bán lấy tiền”

      Ngô thị sợ quá nhanh “ dám, khôngdám, là vì tốt cho Nguyên Thu”

      Lý thị mắng “ dám? Ta thấy có cái gì mà ngươi dám? Nếu là đứa bé nhà kia tốt sao gả Mỹ Ngọc nhà ngươi ?”

      Tôn thị ở bên cười “Đại tẩu biết. Nhà này cũng xem như có chút của cải, nhưngđứa con trai này lại giống như hỗn thế ma vươngbất tài vô học chỉ ăn chơi đàn đúm. Nhà tậptrung tinh thần muốn cho làm chức quan, mượn danh lão thái quân tìm cửa hôn tốt cho con trong tương lai nhi tử cũng cóchỗ mượn lực. Chỉ tiếc danh tiếng ở kinh thànhcủa con trai ai biết, những nhàcó thể diện đời nào chịu gả con vào nhà . Cửa nhà nghèo cũng muốn vì mấy lượngbạc buông bỏ nữ nhi nhà lại thích. Lúc trước biết tam lão gia từ đâu biếtđược Trương lão gia này thừa dịp các ngươikhông ở nhà làm mọi cách bám lấy lão thái thái để gật đầu đồng ý hôn này”

      Lý thị nghe lời nào chỉ nhìn lão tháithái. Cố lão phu nhân thấy giả bộ ngu khôngđược đành cười “Ngày đó nghe lão tam đứa bé kia cực tốt ta lại biết như thế này chỉ đáp ứng họ để xem lại cũng đồng ýchắc chắn” Tôn thị còn muốn , lão thái tháiđánh nàng cái tát “Còn khuyên đại tẩu ngươi đừng nóng giận chỉ biết khuấy chuyện”

      Tôn thị đành đứng ngậm miệng, lão thái tháicười làm lành với Lý thị “Hôm nay nhà lấy bạc bảo đệ muội ngươi đưa bạc cho là đượcchuyện này coi như xong”

      Lý thị “Bọn họ sao đem Mỹ Ngọc gảcho Trương gia, làm gì đánh chủ ý lên Nguyên Thu nhà ta? Nếu bọn họ cần bạc để ý đếntình cảm toàn gia, ta cũng cần nể tình” xong cất bước ra bên ngoài “Người đâu chuẩn bị xe ta muốn đến Liêm Thân Vươngphủ tìm thái phi”

      Ngô thị thấy lão thái thái cũng ngăn được Lý thị, đành bước lên trước ôm chặt đùi Lý thịquỳ xuống kêu gào “Đại tẩu tốt tha cho chúng ta

      Lý thị “Tha ngươi? Nếu hôm nay NguyênThu chưa cho phép thế tử Quận Vương sợ là bịcác ngươi ép buộc cho phép Trương gia rồi” Nóixong nhấc chân đạp Ngô thị cũng thèm nhìn ra cửa cho người chuẩn bị xe. Lão thái tháichống gậy run rẩy lôi Lý thị vào viện “Condâu ngoan, chuyện nhà chúng ta cần gì đến trước mặt thái phi đừng đánh mặt ta. Trước ta cho người đem súc sinh kia gọi tới hỏi chútcho trả bạc sau lại cho ngươi phát giận được ?”

      Lý thị nghe gì, lão thái thái vội quátlên “Mau, gọi tam lão gia nhà ngươi đến” Lại phân phó tiểu nha đầu “Bên ngoài nhiều giónhanh dìu đại phu nhân vào nhà” xong mìnhđỡ cánh tay Lý thị “Ngươi phát tác nửa ngày cũng khát nước, vào nhà uống li trà với ta” Lý thị thuận tay đẩy thuyền để lão thái thái đỡvào phòng. Ngô thị rửa mặt phụng trà cho Lý thị, Lý thị cũng thèm nhìn nàng giươngtay hất li trà, nước trà nóng tạt lên tay Ngô thịđỏ mảng lớn, đau đến nàng phải vò đầu bứt tai mà dám kêu ra tiếng.

      Lão thái thái thấy thế liền mắng Ngô thị “Xem ngươi bổn thủ bổn cước có li trà cũng cầmkhông được, còn nhanh rửa tay xem lão gia nhà ngươi đến hay chưa?” Ngô thị uất ứcđáp lại ra ngoài, chạm mặt Cố Liêm nhếch nhác vào phòng. Ngô thị vừa nghênh đón muốnhỏi , Cố Liêm nhịn được đẩy Ngô thịra chạy đến trước mặt lão phu nhân khóc “Lãothái thái cứu mạng Trương gia muốn kiện ta tội lừa gạt”

      Lão thái thái nghe vậy nện cho hai cái khócròng “Nghiệt súc, làm ra những chuyện nhưvậy liên lụy cả nhà sống yên ổn”

      Ngô thị cũng tới hỏi Cố Liêm “Ngày đó phải đưa cho ngươi lượng bạc? Sao lại tới đòi bạc nữa” Cố Liêm thấy Ngô thị hỏi chịu , lão thái thái cũng gấp mắng Cố Liêm “Ngươi nghiệt tử này còn nhanh cho ta”

      Cố Liêm đành quanh co “Hôm đó cầm ngânphiếu từ nhà ra ngoài vốn Trương gia trả bạcai ngờ đường gặp bạn, Thành Nammới mở sòng bạc Liễu gia kêu ta với thử tay nghề ta liền với

      Lão thái thái nghe vậy cảm thấy đầu đầy sao thiếu chút bất tỉnh, vất vả đỡ nha đầu đứngvững cầm gậy chỉ Cố Liêm mắng “Nghiệtchướng, có phải ngươi thua sạch cả ngàn lượngbạc rồi hay ?”

      Cố Liêm sợ lão thái thái đánh vội tránh xatrả lời “Bắt đầu là thắng, ai ngờ sau lại toànthua”

      Lão thái thái tức giận chỉ vào nửa ngày ra lời, nha hoàn bên cạnh vội đấmngực vỗ lưng, lúc sau lão thái thái mới đứt quãng “Ngươi thích cờ bạc phụ thân ngươihận thể đánh chết ngươi là ta suốt ngày che chở ngươi cho mắng ngươi. Saulại cưới thê tử cho ngươi, mua quan chức cho ngươi ngươi mới an phận mấy năm này. Ta nghĩngươi học ngoan ai ngờ xoay mặt là ngươilại thua ngàn lượng bạc . Mấy thứ kia bạc cũng mua được cái nhà lớn, ngươi tên bất hiếu phá của này”

      Cố Liêm núp trong góc tường giương cổ “Lúc nào rồi còn mấy thứ này? Người tamuốn đưa ta gặp quan đấy, Mẫu thân trước giúp ta đem chuyện này xử lí rồi đánh mắng ta cũng muộn”

      Lão thái thái đành quay đầu với Lý thị “Ngươi với đại lão gia bảo xử lí chuyệnnày

      Lý thị “Ta cũng nghe được Trương gia này, nhà mặc dù ngày nay suy bại nhưng cũngkhông đến nổi vì ngàn lượng bạc này mà muốn chết muốn sống. Huống chi Mỹ Ngọckhông phải cho phép hầu phủ rồi sao? Họ Trương là thân thích của lão thái quân, tamphòng và tam gia cũng được xem như họ hàng, tội gì đưa tới còn mặt mũi mà đưa gặpquan? Ta đoán là tam lão gia dấu diếm chuyệngì chưa

      Lão thái thái nghe liền mắng Cố Liêm “Ngươicòn ràng, Trương gia rốt cuộcmuốn thế nào?”

      Cố Liêm vội “Trương gia chịu lấytiền chỉ cần làm thông gia với nhà chúng takhông kiện ta tội lừa gạt”

      Lý thị cười lạnh đây là muốn cướp côdâu với Quận Vương phủ?”

      Cố Liêm vội có gan này,chỉ muốn kết thân gia với nhà chúng ta câu nệ là ai. Ta thấy Bảo Châu chưa cógả cho người số tuổi cũng tương đương với đứa bé nhà Trương gia nhân duyên tốt”

      Tôn thị nghe vậy xanh mặt quát mắng “Thúilắm, Muốn gả gả Mỹ Ngọc nhà các ngươi . Nghĩ lấy Bảo Châu nhà ta thay các ngươi chốngđỡ món nợ này có cửa đâu”

      Cố Liêm nghe nhìn Tôn thị chằm chằm “Hôm đó hầu phủ muốn đổi bát tự với MỹNgọc, có đạo lí cho phép Mỹ Ngọc cho nhà khác. Hôm nay toàn gia chỉ có Bảo Châu sốtuổi thích hợp mà chưa gả cho ai? Chẳng lẽ đểta bị kiện sao?”

      Tôn thị cười lạnh “Vậy ngươi kiện , ta có chết cũng gả Bảo Châu cho tiểu tử khốn kiếp Trương gia đó”
      tart_trungAnLy90 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :