1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 64: Về nhà mẹ đẻ

      Tối hôm đó Cố Lễ về nhà, Lý thị đem chuyệnngày mai về nhà mẹ đẻ với , Cố Lễ cườinói “Sớm nên bái phỏng nhạc phụ đại nhân chút nhưng mấy ngày nay ta có chuyện trìhoãn, ngày mai ta với ngươi. Nguyên Thucũng làm gì, Sơn nhi, Tuyền ca, Nữu Nữungày mai cũng cần học kêu bọn cùng theo bái kiến ngoại tổ phụ, ngoại tổmẫu”

      Lý thị cười cởi áo khoát cho Cố Lễ “Mẫuthân suốt ngày lẩm bẩm mấy cái ngoại tôn tử ngoại tôn nữ này nhưng chưa bao giờ gặp ngày mai dẫn bọn họ theo thân cận với mẫu thân”

      Cố Lễ đổi y phục ở nhà ngồi xuống, Lý thị róttrà cho mình ngồi viết danh sách quà tặng sai Thái Tuyết tìm gói kĩ vào. lúc sai nha đầu tìm huynh muội Nguyên Thu bảo bọn họ nghỉ ngơi sớm ngày mai cùng đến nhà ông bà ngoại, xoay người sai nha hoàn với mấy nha hoàn của thiếu gia nương bảo bọn chuẩn bị y phục. Cố Lễ thấy Lý thị định liềnkéo nàng ngồi xuống cười “Ngươi lớntuổi thế nào còn giống như đứa bé ngồi cũngngồi yên”

      Lý thị nhớ đến hành động vừa rồi của mình cũng nhịn được cảm thấy buồn cười liềntĩnh tâm ngồi xuống. Lý thị vừa uống trà vài câu với Cố Lễ lại nghĩ đến chuyện liền gọiThái Tuyết đến “Ngươi chỗ Chu tẩu tử, bảonàng dọn dẹp chút ngày mai cùng về bênkia”

      Cố Lễ thấy Thái Tuyết mới hỏi Lý thị “Chutẩu tử là nữ đầu bếp khi ngươi sinh Tuyền ca và Nữu Nữu nhạc mẫu sai cửu huynh đưa đếnHàng Châu?”

      Lý thị gật đầu “Đúng là nàng. Mẫu thân thương ta sinh sản cực khổ liền sai nữ đầu bếp nấu ăn dược thiện đến chỗ ta. Bây giờ chúng tahồi kinh cũng tốt làm phòng bếp riêng. Mặc dù mẫu thân của Chu tẩu tử mất nhưngnàng còn con trai trong phủ để mẹ con bọn họ chia lìa mấy năm cũng là chúng ta phải, thân thể ta bây giờ dưỡng tốt lắm nên để nàng về đoàn tụ với nhi tử mới đúng”

      Cố Lễ “Đúng vậy. Dù sao nàng cũng làngười của Lý phủ, theo ngươi vài năm như vậy cũng là khó có được. Ngươi sai người lấythêm chút quà tặng cho nàng cho thêm nàngít ngân lượng ngày mai kêu nàng cùng

      Lý thị nghe Cố Lễ vậy trong lòng rất vui mừng. Lý thị lại chuyện với Cố Lễ mộtlát mới sai nha hoàn đưa nước nóng vào tắm rửa, tự hầu hạ Cố Lễ rửa mặt mình cũng tắm rửa sạch mới ngủ với Cố Lễ.

      Sáng hôm sau hai vợ chồng Cố Lễ mang theohai cặp nam nữ lên phòng lớn thỉnh an, báo chuyện Lý phủ. Cố lão phu nhân thấy Cố Lễ thu thập đồ đạc nhiều nhà nhạc phụ tronglòng cao hứng cộng thêm hôm qua tamphòng ít lời lão thái thái nhìn Lý thị càngkhông thuận mắt lập tức mặt lạnh quay người nhìn đám người Cố Lễ.

      Cố Lễ quen thuộc tính khí của mẫu thân , trong lòng có chút nổi nóng nhưng khôngthể làm trái với ý lão thái thái đành cười theonói “Mấy ngày nay hồi kinh báo cáo công táccòn biết được chức vị gì. Nhạc phụ ởkinh thành làm quan nhiều năm, đều quen thuộc tất cả các phủ, nhi tử hôm nay đúng dịp thỉnhgiáo nhạc phụ đại nhân chút”

      Cố lão phu nhân nghe trong lòng tính toán mộtchút rốt cuộc nàng sợ Cố Lễ có chuyệntốt trong nhà lại ít bạc vì vậy đành miễn cưỡng cười “Nếu vậy các ngươi , buổi chiều nhớ về sớm đừng trì hoãn trong nhà người khác quá lâu” Lý thị nghe trong lòng vui nhưng mặt ngoài thể , ngoài miệng ứng vàicâu mới dẫn Nguyên Thu và mấy người Cố Lễ ra ngoài. Sáng sớm xe ngựa chuẩn bị xong,Thái Tuyết phân phó tiểu nha đầu đem quà tặngđưa vào trong xe. Cố Lễ và Cố Sơn lên chiếc xe đầu tiên. Lý thị, Nguyên Thu, Tuyền ca, NữuNữu ngồi xe sau ra khỏi Cố phủ.

      Ngô thị nghe nhà Cố Lễ liền gọi hai quản mama giặt đồ quét tước đến. Hai mama nàyvốn là người làm trong nhà Ngô thị mặc dùkhông làm việc gì nặng nhọc. Giờ phái đến trongnhà Lý thị suốt ngày giặt xiêm áo cho người làm ngay cả tay cũng lớn hơn trước kia mấy phầntrên mặt cũng chật vật chịu nổi. Hai nàngnghe Ngô thị gọi tới, vội lấy nước rửa tay rửa mặt vỗ vỗ đất người liền theo nha hoàn.

      Hai mama vào viện cũng dám vào bêntrong cúi đầu xuôi tay đứng ở cửa có nha đầu vào đáp lời. Ngô thị nghe hai mama tới liềnngồi ngay giường, mới phân phó người gọi hai mama vào.

      Hai mama vào hành lễ cho Ngô thị trước rồiđứng đó. Ngô thị cúi đầu đùa nghịch lá trà chút để ý “Đại phu nhân dẫn ai Lý phủ?”

      Hai mama liếc nhìn nhau, mama quét tước mặtmũi tươi cười “Thưa phu nhân, bên cạnh phu nhân có Thái Tuyết nương theo, bên cạnh tam nương là Chức Mộng, Tuyền ca và lục nương dẫn theo bà vú cùng”

      Ngô thị nghe gật đầu cái lại hỏi nàng “Đạiphu nhân về nhà mẹ đẻ dẫn theo thứ gì?”

      Hai mama nghe vậy hơi cười “Thưa phunhân cái này lão nô biết. Xa xa nhìn thấyThái Tuyết nương sai đám tiểu nha đầu ômmấy bọc quần áo lên xe, bên trong có gì lão nôthật biết”

      Ngô thị nghe cầm ly trà đặt mạnh lên bàn “Các ngươi là người chết? Sai các ngươi đến viện kia làm gì biết? Ít giả bộ hồ đồ”

      Hai người nghe vậy quỳ xuống khóc ròng “Thưa phu nhân, phải lão nô qua loa tắc trách chủ tử, lão nô cũng chỉ là thô sử mama vào được phòng chủ tử, khôngbiết phu nhân dẫn theo gì về nhà mẹ đẻ”

      Ngô thị hừ lạnh “Lúc trước nhìn các ngươi là người cơ trí mới phái các ngươi qua. Hômnay ta mới biết các ngươi cái so với cáicàng ngu, ngươi vào được trong phòngnhưng trong viện có nhiều người như vậy ngươi tìm được người hỏi thăm? Từ trước đếngiờ tiểu nha đầu thích nhất là huyên thuyên, cho ít dưa ít táo còn cho các ngươi.Các ngươi ra ít tiền lại cho ta biết ta đưa gấpđôi cho các ngươi”

      Mama giặt đồ thở dài “Phu nhân biết chứ hôm đó chúng tôi vừa qua liền bị tam nương đuổi ra khỏi viện chính, mỗi ngày giặtxiêm áo đều là tiểu nha đầu tam nương đưa tới cũng phải là xiêm áo nương hay phu nhân đều là xiêm áo của nhất đẳng nhị đẳng nha hoàn. Chúng tôi đều nhìn thấy ngườitrong viện. Mỗi ngày chỉ có nha đầu đưa xiêmáo giặt ngày thường nàng thấy chúng ta cũng nhiều, cho thứ tốt gì cũng đều

      Ngô thị nghe vậy kinh ngạc dứt suy nghĩ chốc lát liền hỏi quét tước mama “Ngươi quét tước, đương nhiên ở trong sân phục vụ ?”

      Quét tước mama vội “Thưa phu nhân, tamcô nương trong sân có tiểu nha đầu làm chỉ sai chúng ta quét dọn sạch bên ngoài viện.Mỗi lần ta tìm cớ vào viện cũng bị mama giữcửa ngăn lại tam nương chỉ chochúng ta phục vụ bên ngoài”

      Ngô thị nghe vỗ bàn tốt cái tam nương, phòng ta như phòng cướp” ( ta thấyđúng là phòng cướp thiệt chứ phải giống như, thiệt là cực phẩm đó mà). Hai mama aicũng dám đáp lời chỉ cúi đầu .Ngô thị càng nghĩ càng giận vung tay quét hết trà xuống đất nàng muốn lấy hai mama nàytrút giận lại nghe người bên ngoài hô “Tam phunhân có nhà? Lão thái thái muốn nô tì qua gọiphu nhân qua”

      Ngô thị nghe sửa sang lại tóc cười ra ngoàiđón kéo nha đầu kia phòng lớn.

      Buổi sáng lão thái thái nín bụng tức, thấy Ngô thị cũng cho sắc mặt hừ lạnh “Ngươi càng ngày càng ra gì, cũng đến phục vụ ta”

      Ngô thị nghe cười “Con dâu sáng sớm ngeh đại tẩu về nhà mẹ con vốn nghĩ đại tẩu đòi tiền công ra liền sáng sớm ở đây chờ đợi, nhìn xem cần chuẩn bị quà gì. Cho đến vừa rồi có người đến đáp lời đại tẩu chuẩn bị quà tặngxong bao lớn bao đầy xe ngựa cũng cần con dâu quan tâm, con dâu lúc này mới đổi xiêm áo đến đây”

      Lão thái thái nghe vậy hừ lạnh “Nàng suốt ngày khóc than với ta, ta thấy nàng đem tiền đưa cho nhà mẹ nàng . Nếu vì mặt mũi tam nương ta nhất định mắng nàng mớihả”
      tart_trungAnLy90 thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 64: Về nhà mẹ đẻ ( tiếp theo)

      Ngô thị thấy lão thái thái ghét bỏ Lý thị vội “Con thấy mặc dù tam nương tốt nhưng cũng thân cận với chúng ta. Con thấy bộ dạnghôm nay nàng Lý phủ còn vui vẻ hơn lúc trước vừa trở về”

      Lão thái thái bĩu môi “Nữ nhi là thân nhấtvới mẫu thân, nàng như vậy đương nhiên là do mẫu thân nàng dạy. Chỉ có nhi tử ngốc này của ta là biết cùng mẫu thân, tiền bạc đềugiao cho thê tử trông nom, cũng dạy thê tử hắncầm nhà mẹ đẻ. Đem đến nơi đó yên tâm hơn chỗ ta, còn trong ngày khoác loác với ta là có tiền, có tiền thê tử đưa xe đồ về nhà mẹ đẻ?”

      Ngô thị cười theo “Đúng vậy, may có lão thái thái khôn khéo” Cố lão phu nhân suy nghĩmột lúc càng cảm thấy bực mình mắng Lý thịthêm lần nữa mới chịu bỏ qua.

      Lại đám người Lý thị, sáng sớm ngồi xe ngựa Lý phủ, quản gia Lý phủ chờ đợi ngay ngoài cửa lớn dẫn xe ngựa vào phủ. Nguyên Thutheo Cố Sơn bốn huynh muội ngồi kiệu vàonội viện, Cố Lễ thư phòng bái kiến nhạc phụ.

      Sáng sớm Lý mẫu cho người xem, bảy tám lần mới có nha đầu chạy vào “Thưa lão thái thái, nãi nãi dẫn biểu thiếu gia, biểu tiểuthư vào phủ rồi.” Lý mẫu nghe mặt đầy lệ nha đầu đỡ tới cửa run run đứng, Lý thị xuống kiệuthấy Lý mẫu đứng ngoài cửa phòng lớn kịp chú ý mấy người Cố Sơn bước lên ôm Lýmẫu khóc rống “Mẫu thân, nữ nhi trở lại”

      Lý mẫu kéo Lý thị, hai mẹ con khóc rống lúc, có thiếu nữ lớn hơn Nguyên Thu đứng bên cạnh khuyên lơn nửa ngày Lý mẫu mới khá hơn chút. Mọi người vây quanh hai mẹ con Lýthị bốn huynh muội Nguyên Thu cùng vào phòng.

      Đợi Lý mẫu ngồi xong, Cố Sơn, Nguyên Thubốn người tiến lên hành lễ với Lý mẫu. Lý mẫu thấy Cố Sơn tướng mạo đường đường là mộtngười có tài nhất thời vui mừng lấy từ trong trap ra miếng ngọc bội mượt mà đeo vào cổ “Đây là lúc trước ta xuất giá tổ mẫu cho ta, là vật Đường đại. Ta mang theo thời liền quên, hôm nay nghe các ngươi đến ta liền nhớtới cái này cho người tìm cho Sơn nhi”

      Lý thị vội ngăn lại “Đồ quý như vậy đưa cho làm gì?”

      Lý mẫu lôi Lý thị “Tổ thượng , ngọc bội này Tống đại cao tăng đeo qua rấtlinh nghiệm. Ngươi cực khổ nửa đời vất vảnuôi lớn mấy đứa bé. Sơn nhi muốn tham gia thiHương nếu có thể trúng danh thứ nhất, thứ haingươi cũng có chỗ trông cậy vào”

      Lý thị nghe đành dừng tay nhìn Cố Sơn cười “Con cũng cầu mong trúng danh gì chỉ cần bình an con liền đủ hài lòng”

      Lý mẫu cười “Vậy càng nên để cho mang theo, cao tăng từng đeo nhất định là bình an” Cố Sơn nghe vội cám ơn Lý mẫu.

      Lý mẫu nhìn Nguyên Thu đứng liền ngoắcđến bên cạnh nàng cười “Đây nhất định làNguyên Thu rồi”

      Nguyên Thu cười nhàng cúi đầu “NguyênThu thỉnh an ngoại tổ mẫu” Lý mẫu nghe vậycười khép miệng được vội đem nàng ngồi bên cạnh mình vuốt tay nàng quan sát tỉ mỉ mộtphen gật đầu với Lý thị “Ta thấy dáng dấp nàng hơn ngươi lúc đó đấy”

      Lý thị cười “Nhìn nàng văn tĩnh nhưng cũng rất nghịch ngợm”

      Lý mẫu cười “Ngươi cho ta biết? nươngnày nhất định rất tốt, ta nghe ca ca ngươi gởithư năm đó lúc ngươi sinh mọi việc trongnhà đều là Nguyên Thu xử lý, Kinh Thành nhiều đại gia khuê tú như vậy ta thấy ai mạnh hơn Nguyên Thu nhà chúng ta”

      Lý thị che miệng cười “Mẫu thân như vậy cũng sợ người cười sao”

      Lý mẫu lại cầm miếng ngọc bội ra cũngtoàn thân là ngọc bích tự tay đeo cho Nguyên Thu “Ngọc bội này cũng có chút lai lịch. Đây là hồi môn lúc trước của mẫu thân ta cũng rất khó được, hôm nay cho ngươi” Nguyên Thu nghe vậy vội đứng lên cám ơn Lý mẫu.

      Tuyền ca, Nữu Nữu thỉnh an liền bò đến giường ăn trái cây, Lý mẫu thấy hai bọn phấn điêu ngọc trác rất đáng , vội ôm hai người bọn họ vào trong ngực.

      Trưởng tử, trưởng nữ của Lý Túc Phong đều ởtrong phủ, hai người gặp , Lý thị có quà đưa qua. Cố Sơn chưa gặp qua tổ phụ, Lý mẫukêu với biểu huynh Vân Đào đến thưphòng gặp tổ phụ. Nguyên Thu cũng biết Lý thịnhiều năm gặp ngoại tổ mẫu tất nhiên cónhiều lời cần liền dẫn Tuyền ca Nữu Nữuđến phòng biểu tỉ ăn điểm tâm.

      Lý thị chuyện với Lý mẫu hồi lại lên hôn của Nguyên Thu. Lý mẫu giọng hỏi Lý thị “Ta nghe ca ngươi Nguyên Thu hứacho Nam Bình Quận Vương thế tử?”

      Lý thị gật đầu “Đúng vậy, chờ Nguyên Thucập kê liền thành thân”

      Lý mẫu thở dài “Đứa Nguyên Thu này cũngkhó được, ở lâu hai năm cũng tốt vì sao gả sớmnhư vậy?”

      Lý thị “Là người quen của Vương phi quyết định từ chối được”

      Lý mẫu nghe hồi lâu mới “Nếu như vậy thìthôi . Lão vương phi hiền lành cần .Nam Bình Quận Vương phi cũng rất tốt, lúc trước nàng ở Kinh Thành ta thường gặp nàng là người rất hòa khí Nguyên Thu gả qua cũngkhông thua thiệt. Ta hôm kia nghe phụ thânngươi , nhà Nam Bình Quận ương vềkinh ngươi có biết chuyện này?”

      Lý thị nghe vậy ngạc nhiên êm đẹp sao lại về kinh?”

      Lý mẫu “Ngươi làm sao biết, người là muốn lá rụng về cội. Lão vương phi cũng có tuổi, tuynói Hàng Châu ấm áp thích hợp dưỡng lão nhưng luôn phải có ngày trở về”

      Lý thị vội “Con thấy thân thể Lão vương phitráng kiện ở Hàng Châu thêm ba năm nữa cũng thành vấn đề”

      Lý mẫu cười “Người già nhớ nhà. Trởvề cũng tốt, có Nam Bình Quận Vương ở đâynhà các ngươi cũng có núi dựa”

      Lý thị vừa muốn mở miệng có nha đầu vào “Thưa lão thái thái, dọn cơm xong”Lý thị liền nữa.

      Lý thị ở nhà mẹ vừa ăn xong cơm trưa, có người Cố phủ tới Liêm Thân Vương phủphái người tới, Cố lão phu nhân muốn Lý thị nhanh trở về. Lý mẫu nghe liền với Lý thị“Nếu vậy các ngươi về , ngày khác ta lại chongười đón các ngươi đến”

      Lý thị đáp dẫn mấy người Nguyên Thu vội về phủ.
      tart_trungAnLy90 thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 65: Liêm Thân Vương phủ tới


      Liêm Thân Vương và đương kiêm ThánhThượng là đường huynh đệ, quyền cao chứa trọng xưa nay để Cố gia vào mắt, hôm nay phái người tới thăm hơn phân nửa là nhìn mặt mũi Nguyên Thu. Nhưng biết người tới là ai, ôm ý đồ gì đến tốt cho NguyênThu lanh chanh ra gặp khách. Lý thị suy nghĩ phen liền dặn Nguyên Thu “Lúc về phủngươi rửa mặt trước nếu có chuyện gì ta sẽsai người bảo ngươi ra ngoài”

      Nguyên Thu cười “Mẫu thân yên tâm, con tránh”

      Xe ngựa ngang qua cửa chính, Lý thị nhìnqua màn cửa sổ bằng lụa mỏng thấy xe ngựa vương phủ dừng trong phủ, liền cách rèm nóivới xa phu “Từ góc Tây Bắc vào cửa nách” Phu xe vội ứng đánh xe ngang qua cửa chính Cố phủ từ khúc quanh ở cửa nách chạy nhanh vào.

      Lý thị xuống xe ngựa cũng trì hoãn thấy Nguyên Thu ngồi kiệu vào mình mới theoThái Tuyết đến phòng lớn.

      Lúc này Cố lão phu nhân mặc xiêm áo gặpkhách cùng chuyện với mama thấy Lý thị vào mặt đầy tươi cười “Ngươi đứa trẻ này, bảo ngươi thấy khách cũng còn mè nheo như vậy, đây là Liêm Thân Vương phủCao mama là thị tì của Liêm Thân Vương phi”

      Lý thị tiến lên thấy lễ với Cao mama lại thỉnh anCố lão phu nhân, đợi Cao mama ngồi xuống. Lão thái thái chỉ Lý thị với Cao mama “Đâylà đại nhi tức của ta” Cao mama nghe vậy hơikhom người mặt mang áy náy với Lý thị “ biết đại phu nhân hôm nay về nhà mẫuthân, mạo muội quấy rầy đường đột”

      Lý thị cười “Mama khách khí”

      Cao mama lấy ra phong thơ dày đượcphong kín đưa cho tiểu nha đầu bên cạnh miệngcười “Hôm qua Thái phi sai người mang vàimón trở lại có phong thư là Nam Bình QuậnVương thế tử đưa cho lệnh công tử, vương phisợ trong thư Nam Bình Quận Vương thế tử có chuyện gấp sai ta vội tới đưa cho Cố công tử”

      Tiểu nha đầu vội cầm tin đưa cho Lý thị, Lý thịnhận lấy liếc nhìn phong bì phía quả là chữ của Sĩ Hành liền cầm phong thư khách khí cười “Làm phiền Vương phi phí tâm cũng làm mama chạy chuyến ta nên tự mình tớicửa lấy mới đúng”

      Cao mama vội “Đều là thân thích, đại phu nhân đừng làm như người xa lạ” Cố lão phu nhân ngồi phía nghe lời này mặt lập tứcnở hoa, liên tục gật đầu “Cao mama nóiđúng, sau này hai phủ là thân thích còn phải thường xuyên lại mới đúng”

      Lý thị thấy Cố lão phu nhân chuyện lỗ mãngtrên mặt cứng đờ, vội vòng vo đề tài cười làmlành hỏi “Vương phi thân thể có khỏe ?Ta hôm nay về nhà còn nghe mẫu thân nhắc tớiVương phi”

      Cao mama gật đầu “Vương phi rất tốt, tacũng gặp Lý lão phu nhân, Vương phi thườngmời nàng đến trong phủ dùng trà. Đại phu nhânkhông biết chứ lúc trước Hàng Châu đưa tin về Thái phi vào thu về kinh, Vương phi nghe nhất thời vui mừng hôm nay tính toán dọn dẹp phòng Thái phi như thế nào đấy”

      Sáng sớm Lý thị nghe được tin này khi ở nhà mẹ cũng cảm thấy li kì, Cố lão phu nhânnghe vậy sửng sốt “Thái phi về kinh? ởvới Nam Bình Quận Vương nữa?”

      Cao mama cười “Ai u, xem đầu óc ta này, quên với lão thái thái. Nam Bình QuậnVương phủ cũng bàn hồi về kinh thành, Vương gia nhà chúng ta phái người quét dọn Quận Vương phủ”

      Cố lão phu nhân nghe khỏi trừng mắt liếcnhìn Ngô thị mặt xám như tro ngồi bên cạnh, trong lòng mắng ‘Cả ngày chỉ biết huyênthuyên thứ gì đâu, suốt ngày với ta Nam Bình Quận Vương phủ ở Hàng Châu xa xôita dính nổi quang của tam nương.Hôm nay xem ra suýt nữa nghe lời nàng mà sai lầm lớn” Trong lòng lão thái thái nghĩ lần lạinhìn Lý thị nhất thời cảm thấy nàng đoan tranghào phóng, chuyện cử chỉ cũng có quy củ trong lòng liền thích mấy phần.

      Cao mama xong liền cười với Lý thị “Tanghe mấy vị nương trong phủ là cực tốt, hôm nay tới đây phải gặp lần mới được” Cố lão phu nhân nghe thanh đáp ứng liền sai người gọi lại cho người thay trà cho Caomama uống.

      Nguyên Thu về phòng, rửa mặt thay xiêm y gặp khách, Chức Mộng vừa giúp nàng sơ xong tócthì có nha hoàn phòng lớn tới gọi, Nguyên Thu thấy trang điểm thỏa đáng liền vịn ChứcMộng dẫn Nữu Nữu tới phòng lớn.

      Vì Nữu Nữu chậm chờ lúc Nguyên Thu đến Bảo Châu, Mỹ Ngọc ngồi nửa khắc rồi. Hai người nhìn thấy Nguyên Thu vội đứng lên tỉmuội bốn người thấy lễ mới ngồi xuống.

      Cao mama đợi Cố lão phu nhân giới thiệuliền kéo tay Nguyên Thu đến bên cạnh, tỉ mỉnhìn tay của nàng lại nhìn mặt nàng mộtchút vẻ mặt tươi cười với lão thái thái “Đây là tam nương ? Tướng mạo tốt”

      Nguyên Thu nghe hơi đỏ mặt Lý thị cười “Xuất thân từ tiểu môn hộ so được với nữ nhi nhà giàu có làm mama chê cười rồi” Nguyên Thu nghe liền mỉm cười thấy lễ với Caomama thanh thanh thúy thúy kêu tiếng“Mama”

      Cao mama cười kéo tay nàng ngồi xuống, vỗ tay nàng hỏi “Hôm nay tam nương ở nhà làmgì?”

      Nguyên Thu cười “Cũng chỉ may vá mộtchút thôi, rãnh rồi xem sách lúc”

      Cao mama nghe vậy gật đầu cái, đảo mắt qua người Nguyên Thu, thấy giữa eo nàng cómột hà bao liền híp mắt quan sát lần, nàng thấy đường may cân xứng sắc hoa đều đều làm tỉ mỉ liền mỉm cười gật đầu.

      Cao mama lại chuyện với Nguyên Thu mộtlúc thấy nàng chuyện cử chỉ cũng rất có quy củ, tự nhiên thanh thản cần giả bộ trong lòng thích mấy phần. Cao mama lại ngồi thêmmột chút vì nhớ phải về đáp lời cho Thân Vương phi liền đứng dậy cáo từ. Lý thị tự mình tiễnCao mama ra cửa mới về phòng lớn.

      Lúc này sắc mặt Cố lão phu nhân vui mừng thấy Lý thị vào cũng mất vẻ mặt chán ghét củabuổi sáng thương gọi nàng đến bên cạnh “Ngươi về nhà mẹ đẻ cũng chưa nán được lâu lại kêu ngươi trở về. tốt bây giờ cách nhàmẹ ngươi gần, nhàn rỗi dẫn Nguyên Thu qua”

      Lý thị nghe trong bụng kinh ngạc dứt,mặc dù nàng biết lão thái thái có chút quyền thế lại nghĩ nàng chuyển biến nhanh nhưvậy. Ngô thị đứng sau lưng lão phu nhân trong lòng gọi là hận a, mình hết tâm tư đem lão thái thái dụ trở lại kết quả chỉ có mộtmama tới đây liền phá vỡ tất cả. Lão thái thái gọi bốn nương đều ra gặp khách, Nữu Nữutuổi chỉ ba người Nguyên Thu, Bảo Châu, Mỹ Ngọc mama này tại sao chỉ lôi kéo tay Nguyên Thu khen ngừng chỉnhàn nhạt hỏi Mỹ Ngọc câu liền thôi.

      Trong lòng Ngô thị suy nghĩ sắc mặt liền khó coi lên nàng thấy Mỹ Ngọc vẫn ngồi đó ăn điểmtâm, nhất thời tức giận lên bước đến đánh taynàng “Ăn, ăn, ăn trừ ăn ra ngươi còn biết cái gì?”

      Ngô thị mực mắng Mỹ Ngọc chỉ có Mỹ Ngọc ngây ngẩn cả người Lý thị cũng nhíumày. Lão thái thái thấy có thể trông cậy vàoNguyên Thu liền đem thương cho Mỹ Ngọcgiảm ba phần lại thấy bộ dáng ngây ngốc của nàng hôm nay trong lòng càng thích. Lý thị thấy Ngô thị càng ngừng chửi rủa Mỹ Ngọc liền nâng cao thanh quát “Được rồi, dùgì nàng cũng là nương ngươi mắng như vậythành dạng gì? Còn là trước mặt lão tháithái đấy, thôi
      tart_trung, AnLy90PHUONGLINH87^^ thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 65: Liêm Thân Vương phủ tới chơi ( Tiếp theo)

      Ngô thị nghe Lý thị mở miệng cười lạnh xoay người sang chỗ khác “Ta xuất thân từ cửa nhà nghèo so được với đại tẩu biếtquy củ nhưng Mỹ Ngọc là ta sinh ta mắng nàngvài câu cũng tính là quy củ gì” Vừa vừa tiến lên véo Mỹ Ngọc vài cái lớn tiếng quát“Ngươi còn nhìn ngươi , chút tiềnđồ cũng giống người ta trèo được lên cao. Nếu ngươi đem công phu ănuống mà vẽ lông mày lông mặt cũng có thể nhưngười khác có thể kiếm được nhà tốt lành”

      Lý thị nghe Ngô thị mắng Mỹ Ngọc nhất thời sầm mặt “Đệ muội như vậy là thế nào? Ngươi xem nhà ai nương dựa vào vẽ lôngmặt định thân? Nếu ngươi mắng nương ngươi về nhà mà mắng cần lôi lôi kéo kéo cạnh khóe này nọ”

      Lý thị đối với mọi người xưa nay hòa thuận hôm nay thịnh nộ cũng có phen khí thế. Ngô thị vốn là đúng nàng lại thấy Lý thị trách mình lần cũng tìm được lời phản bác. Cố lão phu nhân thấy Lý thị và Ngô thị cãi nhaucũng khuyên can chỉ cúi đầu uống trà.

      Trong nhà yên lặng lúc lâu, có nha đầu vào “Liêm Thân Vương phủ sai người mang đồđến” Cố lão phu nhân vừa nghe vội gọi người mời vào, lát sau tẩu tử dẫn theo nha đầubưng mấy khay vào miệng cười “Trongphủ chúng ta gần đây nở rất nhiều sen, ngày maiVương phi bày tiệc mời tất cả phu nhân tiểu thưtrong phủ qua ngắm hoa. Vương phi gởi thiệp đưa cho lão thái thái và tặng quà cho bốn vị nương”

      Cố lão phu nhân tự lấy thiệp miệng cười “Làm phiền Vương phi nhớ ngày mai ta nhấtđịnh dẫn bọn họ

      Tẩu tử này cười trình khay lên “Đây là quà tặngVương phi cho bốn vị nương” Lý thị tiến lênnhận danh sách đưa cho lão thái thái, lão thái thái khách khí phen liền kêu người mời tẩu tử này ra ngoài dùng trà. Tẩu tử này vội cười “Canh giờ còn sớm, Vương phi chờ ta đáp lời ta liền cáo lui trước” Cố lão phu nhânnghe đành thôi, Ngô thị cho người đem bạc thưởng tiễn ra ngoài.

      Cố lão phu nhân thấy trương mục kia viết chằngchịt quà tặng nàng nhìn nửa ngày muốn mờ hai mắt liền đưa cho Lý thị “Ngươi xem trênviết cái gì, cái gì cho ai cho ta nghe”

      Lý thị nghe tiếp lấy nhìn qua lần “Nguyên Thu là hai thanh quạt, hai chuỗi hồng xạ hương châu, ngọc như ý, đóa senđiệm, hai hà bao. Nữu Nữu chuỗi hươngchâu, đóa sen điệm, hai hà bao. Bảo Châu và Mỹ Ngọc là hai túi thơm và hai thanh quạt”

      Lão thái thái nghe liền nhếch môi, lúc lâu mới “Chỉ có bốn nương hay sao?” Lý thịnhìn hồi rồi trả lời “Thưa lão thái thái chỉ cóbốn nương” Lão thái thái nghe gật đầu cái khoát tay “Theo như phân cho bốn nương

      Lý thị mới vừa đáp, Ngô thị nhảy ra kêu lên“Vương phủ đưa đồ nên giống nhau mới phải,dù Nguyên Thu nhiều hơn vài thứ cũng thôi ,thế nào nương nhà chúng ta cũng ít hơn NữuNữu, ta tin” Lý thị nghe vậy ném danhsách quà tặng lên người nàng hừ lạnh “Tựngươi nhìn xong mình lấy hai phần củaNguyên Thu và Nữu Nữu ra cho người đem về phòng.

      Ngô thị trợn mắt nhìn ba bốn lần thấy đúng như Lý thị đọc liền hận hận cầm danh sách bỏtrên bàn. Tôn thị thấy thế cười lạnh “ThânVương phủ người ta nhìn mặt mũi tam nương mới cho Mỹ Ngọc nhà ngươi phầnquà tặng, ngươi cũng nên vừa lòng”

      Ngô thị sớm có lòng muốn ở riêng, muốn nghĩ dỗ lão thái thái nếu dỗ được cần phí sức che dấu thừa dịp còn bạc công sớm chútở riêng cho xong việc. Hôm nay nàng thấy LiêmThân Vương phái người tới cửa, cả nhà Nam Bình Quận Vương cũng muốn bàn hồi kinh thành, nếu tự mình muốn tiếp tục chưởng phủ sợlà được vì nàng cũng có sắc mặtvới chị em dâu cũng cần cố kị gì nữa, lúc này phản bác Tôn thị “Mỹ Ngọc nhà chúng ta dầu gì cũng là cháu dâu Hầu phủ, thểkhông mạnh hơn Bảo Châu nhà ngươi”

      Tôn thị nghe khỏi cười “Ngay cả bát tự cũng chưa đổi, ngươi cả ngày treo ngoài miệng cũng sợ danh tiếng nương nhàngươi tương lai chẳng gả được cho ai” Tôn thịnói xong cũng để ý Ngô thị tự lấy quà tặng của Bảo Châu.

      Ngô thị bị đỏ mặt cộng thêm lúc đầumình như vậy giờ cũng thể đoànghoàng lấy chỉ cương ở đó. Mỹ Ngọc vừa bị Ngô thị ngắt mấy cái mặc dù thích quạt này cũng dám lên lấy. Lão thái thái vốnthèm quà tặng nàng thấy Ngô thị lấyliền mở miệng “Thân Vương phủ thưởng đồ đây chính là cực kì thể diện ta thể để cho ngươi biết điều đánh mặt Thân Vương phủ, ngươi muốn lấy ta lấy, ta thu thay Mỹ Ngọc”

      Tôn thị nghe vội bưng khay đến trước mặt lão thái thái, lão thái thái cầm quạt lên nhìn lúchỏi Tôn thị “Ta thấy chất liệu tốt, ngươi xem có phải quạt trong cung ?” Tôn thịsao biết được mấy thứ này chỉ quanh co.

      Lão thái thái lấy xong đồ liền la hét mệt mỏiđuổi tất cả mọi người về bảo các nàng tối hãy tới. Lý thị và Nguyên Thu giằng co ngàycũng cảm thấy người mệt mỏi, hai mẹ con về viện, rồi quay về phòng rửa mặt. Cố Lễ vui vẻ từ bên ngoài vào tới với Lý thị “Vừa rồinhị cữu với ta, ta kiểm tra đánh giá đượcđánh ưu. Hai ngày tới là có thánh chỉ xuống”

      Nhị ca Lý thị Lý Túc Bách nhậm chức ở Bộ Hộ,nếu cho người truyền lời hẳn là tin tứcchính xác. Lý thị nghe vậy cực vui mừng liềnvội hỏi “Nhị ca ta có có thể được chức quan gì sao?”

      Cố Lễ “Còn chưa có tin tức, nhưng cữuhuynh tăng phẩm cấp”

      Lý thị vui mừng mặt đầy lệ, cầm khăn tay lau ngừng. Cố Lễ thấy thế đứng dậy ôm Lý thị vào ngực cười “Đây là chuyện tốt sao ngươi lại khóc nữa? Lần này ta tăng lên tam phẩm, ngươi Cáo Mệnh cũng tăng cấp rồi”

      Lý thị khe khẽ đẩy Cố Lễ ra, thấy có ai mới giọng “Cận thân cũng hiếm những thứ này.

      Cố Lễ cười đỡ trán nàng “Cáo Mệnh phu nhân của ta, ngươi hiếm cái gì? Ta phái ngườitìm cho ngươi” Cố Lễ xong nở nụ cười, Lýthị cũng che khăn cười, phu thê hai người hàn huyên lúc ước chừng lão thái thái thức dậy, phu thê hai người đến phòng lớn chuyệnkết quả khảo hạch cho lão thái thái nghe.

      Cố lão phu nhân nhìn trưởng tử lại muốn thăngquan thêm phẩm cấp, mặt mày hớn hở pháingười đến phòng bếp phân phó buổi tối thêm thêm hai bàn tiệc rượu chuẩn bị ăn mừng. Lý thịthấy lão thái thái vui mừng nhân cơ hội “Chúng ta về nghỉ ngơi nhiều ngay như vậy,nhi tức rời phủ hơn mười năm đệ muội vẫn giúp đỡ xử lí chuyện nhà. Hôm nay nhi tức vềcũng tiện cho đệ muội vất vả thay ta”

      Cố lão phu nhân nghe vậy mặt cương lại,lòng nàng dù sao cũng thương ấu tử, sợ Lý thị quản gia thận trọng chặt chẽ tam phòng làm Cố Liêm chịu khổ. Nhưng hôm nay Cố Lễ sắplên tam phẩm, ngay cả Lý thị Cáo Mệnh cũng hơn mình cấp, tương lai Nguyên Thu là thếtử phi càng thể xem thường, nếu nhưkhông để nàng quản gia đến lúc đó cũng chẳngtrông cậy vào được. Cố lão phu nhân suy nghĩmột lúc gật đầu “Cũng được, để cho tam nhi tức sửa lại sổ sách, đầu tháng sau giao cho đại nhi tức quản gia”
      tart_trungPHUONGLINH87^^ thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 67: Lão thái thái bệnh (tiếp theo)

      Lão thái thái chỉ vào bát súp cho Lý thị đút vàimiếng mới thở bình thường lại, nửa tựa gối nheo nheo mắt, Ngô thị thấy thế giọng hỏi “Lão thái thái muốn ăn chút gì ?”

      Hồi lâu lão thái thái mới “Cho người nấuchút cháo tổ yến” Ngô thị đồng ý muốn ra, Lý thị thấy thế giọng “Lão thái thái người có chút nóng, sợ nên ăn tổ yến, chỉhầm chút cháo trắng đến đây

      Ngô thị còn chưa lời này bị lão thái thái nghe, nhưng nàng nghe ràng chỉ nghe Lý thị cho nàng ăn tổ yến, nhất thời mở mắt mắng “Ngươi muốn cho ta chết sao? Cònchưa quản gia liền khi dễ đến đầu ta, tổ yếngiá trị mấy lượng bạc cũng để ý như vậy? Tacòn có tiếc ăn của ngươi” xong thở hổn hển đứng lên chỉ vào cái rương trong phòng với Ngô thị “Mở rương, lấy tổ yến nấucháo”

      Lý thị bị dọa dám nữa, Cố Lễ vội tiến lên khuyên lơn “Lão thái thái nghe lầm rồi, nàng phải có ý đó. Lão thái thái có chút triệu chứng trúng gió, người lại có chút nóng lúc này ăn tổ yến sợ tốt. Chi bằng để lúc lãothái thái người khoan khoái lại cho người nấu cháo tổ yến ăn”

      Lão thái thái nghe liếc Cố Lễ cái hừ lạnhnói “Ngươi cũng đừng vội giúp thê tử ngươi dọata, tổ yến là bổ thân chưa bao giờ nghe có lúc thể ăn”

      Cố Lễ còn cố gắng khuyên lão thái thái, gì lão thái thái cũng nghe chỉ phân phó Ngô thị kêu người nấu cháo tổ yến, Cố Lễ đành thôingồi im lặng nữa.

      Phòng bếp làm sẵn cháo tổ yến cho chủ tử ăn khuya vẫn còn nấu bếp, Ngô thị vừa kêu người lúc là bưng chén tới, Ngôthị rửa tay tự đút cho lão thái thái chén. Lãothái thái ăn cháo thấy tinh thần khá hơn mộtchút liền hòa hoãn giọng với Lý thị “ThânVương phủ còn bảo ngày mai chúng ta qua làm khách nghĩ đến hôm nay ta bị bệnh”

      Lý thị vội “Lão thái thái cần lo lắngsáng mai ta cho người Thân Vương phủ đáp lời, chờ lão thái thái khỏe lên

      Lão thái thái nghe vội lắc đầu “ thể được,Thân Vương phủ mời chúng ta là thiên đại thểdiện thể từ chối được. Cho dù ta thể ngươi cũng dẫn các tỉ muội Nguyên Thu qua”

      Lý thị cười “Lão thái thái bị bệnh, nhi tức,cháu đương nhiên là muốn canh giữ bên cạnh, làm gì có đạo lí ra làm khách. Nếu để người khác biết cũng nhà chúng ta hiểu quy củ”

      Lão thái thái nghe liền nhắm mắt im lặng, Lý thịthấy thế dám tiếp đưa mắt nhìn CốLễ, Cố Lễ lặng lẽ khoát tay áo Lý thị mới lui xuống.

      Mọi người đợi lão thái thái ngủ thiếp mới rờikhỏi phòng lớn, vì hôm nay lão thái thái phát bệnh, mọi người dám sơ sót, buổi tối phải có người lưu lại chăm sóc. Lý thị thân là trưởngtức đương nhiên là người đầu tiên, ngày mai là Tôn thị trực đêm, ngày sau là đến phiên Ngô thị. Đợi mọi người thương nghị xong liền tự giải tán, Nguyên Thu về cho người đưa y phục chăn đệm sạch tới cho Lý thị.

      Lý thị ngủ trong gian phòng trong phònglớn, lão thái thái uống thuốc vẫn ngủ an ổn hề giày vò Lý thị. Buổi sáng Lý thị rửa mặt xong trước sai người đưa tin cho Liêm Thân Vương phủ. Mọi người rửa mặt xong rối rít lên phòng thỉnh an, Cố Lễ còn sai người mời đạiphu đến xem, đại phu thấy người lão tháithái vẫn còn có chút nóng, liền đưa phươngthuốc tăng thêm mấy thang dược liệu.

      Điểm tâm xong, người Liêm Thân Vương phủ tới mang theo dược liệu tới thăm, lão thái thái nghe trong lòng quá đỗi kích động, vội sai Lý thịNgô thị đỡ mình thay xiêm áo gặp khách, chảixong tóc mới tựa người vào gối mời người LiêmThân Vương phủ vào.

      Người Liêm Thân Vương phủ phái tới là ngườihôm qua Cao mama, nàng tiến lên thỉnh an lão thái thái, lão thái thái làm bộ muốn đứng dậy, Cao mama thấy thế vội đỡ vẫn nàng nằm xuống. người lão thái thái cũng cóhơi sức gì liền tựa vào gối đầu hỏi thăm. Cao mama để ý lão thái thái nhìn chút, ngay sau đó thở dài “Lão thái thái hôm nay so với hôm qua tiều tụy chút, là do trời nóng trúng gió hay sao?”

      Dù lão thái thái xuất thân từ tiểu môn hộ nhưngcũng biết việc xấu trong nhà nên ra ngoài chỉ mơ hồ “Ban đêm ta muốn mát mẻcho người mở cửa sổ ngủ, ai ngờ gặp gió độc”

      Cao mama nghe vội “Đại phu xem chưa?Hôm nay uống thuốc gì? Vương phi có mộtVương thái y bắt mạch rất tốt, nếu lão thái tháicần Vương phi liền mời Vương thái y tới xem mạch cho lão thái thái”

      Lão thái thái nghe vậy mặt mũi tràn đầy tươi cười “ phiền Vương phi phí tâm, hôm nay tiểu nhi tử mời đại phu, ta uống phương thuốccủa đổ mồ hôi, chắc tốt rồi”

      Cao mama cười gật đầu “Lão thái thái nên bảo dưỡng tốt hơn” xong liền cho nhà hoànbên cạnh ánh mắt, nha hoàn kia vội mở hộp đưa cho Cao mama. Cao mama cười mở rộng ra cho lão thái thái nhìn “Đây là nhân sâm Vương phi gởi cho lão thái thái”

      Lão thái thái cho người nhận lấy, thấy nhân sâm kia dài đến sáu tất, rễ so với ngón cái nam nhâncòn thô hơn, lão thái thái nhìn toàn bộ hình thái vây nhân sâm thiếu râu đứt đuôi nào vẻ mặt khỏi vui vẻ liên tiếp cảm ơn “Đatạ Vương phi nhớ thương”

      Cao mama ngồi lúc, thấy đôi môi lão thái thái tím nhợt như bộ dáng lao lực, dám nán lại lâu vội vàng cáo lui. Lão thái tháisai khiến Lý thị tiễn mama ra cửa, để người vừa xong, lão thái thái để ý khắp người làmồ hôi, cố chống đỡ lấy tay cầm cây nhân sâm trong tráp ra, ước lượng trong tay nặng hơn bốn lượng cười đến khép miệng được vội đennhân sâm thả vào trong hộp.

      Ngô thị ở bên nhìn nhân sâm đỏ mắt cũngquên mất thay quần áo cho lão thái thái chỉ lo nhìn chằm chằm nhân sâm “Lão thái thái,nhân sâm này còn lớn hơn của nhà chúng tađấy”

      Lão thái thái nhắm mắt nghỉ ngơi hồi lâu mới mở mắt liếc Ngô thị cái “Ngươi chưa từngthấy qua nên biết, đây chính là nhân sâmtrăm năm cực kì khó gặp”

      Ngô thị vội cười “Ta làm sao thấy được mấythứ này, còn phải là nhờ lão thái thái chỉ điểm. Đây là nhân sâm trăm năm, dược hiệunhất định là cực tốt, bằng ta lấy ít chế thuốc cho lão thái thái”

      Lão thái thái vội thở hổn hển dấu hộp nhân sâmdưới gối đầu, phất tay đuổi Ngô thị “Làm gì cần lấy cái này, ngươi lấy nhân sâm trong nhà chế thuốc

      Ngô thị cười “Lão thái thái như vậy phải uổng phí mảnh tâm ý của Vương phisao? Nhân sâm trong nhà cũng chỉ có hai mươinăm làm sao bằng chi này của lão thái thái. Nếu dùng nhân sâm trong nhà chế thuốc, dượchiệu đủ ngược lại làm trễ nãi bệnh tìnhcủa lão thái thái, đến lúc Thân Vương phủ hỏinhân sâm kia có chế thuốc hay chưa chúng ta cũng có biện pháp trả lời”

      Lão thái thái suy nghĩ lúc lâu rốt cuộc lấyhộp ra, lấy mảnh nhất đưa cho Ngô thị đau lòng “Chỉ lấy nhánh chế thuốc thôi, nếu đủ tùy tiện lấy thêm chỗ nào ít cũngđược”

      Ngô thị đáp cẩn thận cầm chi nhân sâm này ra ngoài, ra về phòng mình đem nhân sâm lặnglẽ cất, lấy ra hai chi nhân còn chưa có nhánhhoàn toàn cho người cầm chế thuốc, gì cả.
      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :