1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 61: Đường muội Mỹ Ngọc ( tiếptheo)

      Nguyên Thu cười lấy đồ đưa cho Bảo Châu “Ta mới mấy tuổi, làm gì mệt mỏi. Chỉ cần ngủ đêm là tốt rồi. Ta ngồi xe ngựa buồn bực hai tháng, muốn chung quanh hóng mát mộtchút”

      Bảo Châu cười kêu nha hoàn cất, lại lôi kéo Nguyên Thu đến ngồi bên bàn, lập tức có nhahoàn tiến lên châm trà. Tỉ muội vài câu, phải đọc sách gì cũng là thích thi từ của người nào. Nguyên Thu xem chừng ngồi khắc liền đứng dậy cáo lui. Bảo Châu vộiđứng lên lôi kéo nàng “Tỉ ngồi thêm lúc,suốt ngày ta ngồi trong phòng cũng buồn bực, vất vả thêm người tỉ tỉ muốn thâncận thêm chút”

      Nguyên Thu cười “Ngày khác lại trở lại, bây giờ còn phải tặng đồ cho Mỹ Ngọc muội muội” Bảo Châu nghe vậy “Như vậy, ta cùng tỉ” xong lôi kéo tay Nguyên Thu, tỉmuội hai người cười ra cửa. Nha hoàn cầm quà tặng cho Mỹ Ngọc ở cửa viện chờ lâu, thấy hai người ra ngoài vội ở phía saumột đường đến viện Mỹ Ngọc.

      Hai người mới vào cửa viện, nha hoàn giữ cửa tiến lên đón, dẫn hai người vào, vung rèm lên báo “ nương, Tam nương, Tứ nươngtới” Nguyên Thu, Bảo Châu vừa mới bước vào nhà chỉ nghe trong phòng truyền đến tiếng‘bang’ tiếp theo có người kêu “ nương sao lại thế này?”

      Nguyên Thu, Bảo Châu nghe thanh hoảng hốt vội vào xem chỉ thấy dưới chân Mỹ Ngọc đầy nước canh, cái chén bị bể lăn xuống dưới mặt bàn, bọn nha hoàn kinh hoảng vâyquanh Mỹ Ngọc. Đại nha hoàn Mỹ Ngọc thấy mấy nha hoàn trước mắt loạn thành đoàn,lúc này kêu lên “ nương chảy máu mũi cònkhông nhanh đem nước tới?”

      Mỹ Ngọc khóc bịt mũi còn bụng trướng làm mấy nha hoàn kia hoảng sợ. Nguyên Thu thấycó người ra ngoài múc nước dặn dò câu“Lấy chút nước lạnh” Nha hoàn kia đáp rồi .Bảo Châu chẳng muốn xem Mỹ Ngọc, liềntìm cái ghế ngồi xuống, vừa đúng thấy chén canh bàn lặng lẽ ngoắc Nguyên Thu.

      Nguyên Thu thấy bọn nha hoàn lo cầm máu cho Mỹ Ngọc, mình vào ngược lại cản trở, liềnđến ngồi bên cạnh Bảo Châu. Bảo Châu kéo Nguyên Thu giọng cười “Ta nàng tại sao chảy máu mũi ra ăn cái này gây họa. Tỉngươi xem trong chén là cái gì?”

      Nguyên Thu quay đầu nhìn thấy tô canh trênbàn có nửa con gà, bên trong còn có cả câynhân sâm, Nguyên Thu thấy vậy khỏi “Nào có bổ như vậy mà chịu nổi? Cũng khôngsợ ăn hư thân thể”

      Bảo Châu cười lạnh “Tỉ mới về dĩ nhiênkhông biết được, ít hôm nữa biết” Nguyên Thu mặc dù vừa về hai ngày nhưng theo cử chỉcủa Mỹ Ngọc hôm qua và hôm nay mô hồ biết nàng là người như thế nào. Nguyên Thuthấy Mỹ Ngọc cơ bản là ngừng chảy máu mũi nhưng xiêm áo trước ngực cũng bị lên mảng lớn, mặt cũng có dấu vết máu mũi, chắc hẳn nàng cần rửa mặt chút liền vớiMỹ Ngọc “Hai chúng tar a ngoài dùng trà, để Mỹ Ngọc muội đổi xiêm áo” Bảo Châu quét mắt Mỹ Ngọc, bĩu môi cười mới theo Nguyên Thu ra ngoài phòng ngồi.

      Bên ngoài có tiểu nha đầu phục vụ, thấy hai người ra ngoài vội đưa trà tới, lại dâng lên tráicây bánh kẹo. Bảo Châu cầm lấy hạt thông ănlại cười với Nguyên Thu “Mỹ Ngọc xem như tốt ở chỗ này chính là các loại trái cây đầy đủ hết” Nguyên Thu chỉ cười cười cầm chungtrà uống vài miếng.

      Hai người ngồi khoảng nửa canh giờ, có nha hoàn bên trong ôm quần áo dơ ra ngoài đại nha hoàn Lam Nguyệt của Mỹ Ngọc ra hành lễvới Nguyên Thu, Bảo Châu mới nương mời tam nương, tứ nương vào chuyện”Bảo Châu chậm rãi ngẩng đầu liếc Lam Nguyệt uống hớp trà nương các ngươi rửa mặt xong?” Lam Nguyệt vội nương đãrửa xong, Tứ nương vào chuyện thôi”Bảo Châu để ly xuống cười với Nguyên Thu “Tam tỉ, chúng ta vào nhìn Mỹ Ngọc chút

      Nguyên Thu kéo tay Bảo Châu vào thấy Mỹ Ngọc yếu đuối tựa nửa người giường, thấy hai người tiến vào cầm khăn ho hai tiếng, mớichậm rãi đứng lên thấy lễ với Nguyên Thu và Bảo Châu lại mời hai người ngồi tới bên giường.

      Nguyên Thu thấy sắc mặt nàng ửng hồng sợnàng còn có thể chảy máu mũi khoát tay “Thân mình muội tốt, nằm xuống ” Nóixong tự mình tới ghế ngồi. Bảo Châu càng muốn gần Mỹ Ngọc cũng theo Nguyên Thu ngồi ghế.

      Nguyên Thu thấy Mỹ Ngọc dựa vào giường nửa nằm nửa ngồi mới hỏi nàng “Muội sao lại đột nhiên chảy máu mũi? Nguyên nhân gì thế?”

      Mỹ Ngọc thở dài sâu kín “Tỉ biết chứtừ thân thể muội tốt, lão thái tháithấy ta mỏng manh, thương ta nên suốt ngày đưa tổ yến nhân sâm cho ta điều dưỡng. Hôm nay sai đầu bếp nấu canh gà đưa đến, muội vốn thích thức ăn mặn như thế này, nhưng ý tốt của lão thái thái chỉ đành miễn cưỡng ăn.Sao biết được thân thể muội suy yếu lâu,dược tính nhân sâm lại lớn, chắc hư chịunổi mới chảy máu mũi”

      Bảo Châu nghe khỏi xì cười tiếng,ngay cả Nguyên Thu cũng trợn mắt há mồm: thân thể từ tốt? Còn đơn độc mỏng manh? Dáng dấp này so với Bảo Thoa còn mập,Mỹ Ngọc nương đúng là đem mình làm Lâm Đại Ngọc. Chẳng qua là chảy máu mũi thôi còn tìm cớ như vậy?

      Mỹ Ngọc thấy hai người gì nhìn mình còn tưởng mình chảy máu mũi nữa liền cầmkhăn lau. Mỹ Ngọc thấy khăn cũng có vết máu trong lòng có chút kì quái. định hỏi hai người nhìn mình vì cái gì mắt liền chuyển đến cổ tay mình. Mỹ Ngọc vừa nhớ tới mình ngày thường mỏng manh nhịnkhông được có chút tự nhiên, vội giải thích với Nguyên Thu “Tỉ biết thời giantrước có vị đại phu tới chuẩn mạch thân thể muội hư nhược cho nên mới có vẻ hơi sưng phùthôi, chỉ cần điều dưỡng tốt gầy xuống”

      Nguyên Thu cười mỉa hai tiếng liền nhớ tới mục đích của mình gọi nha hoàn đưa đồ qua cho Mỹ Ngọc trong miệng cười “Tỉ mang từ phíaNam tới chút quà muội ghét bỏthì giữ lại dùng”

      Mỹ Ngọc cười “Tỉ đưa quà này hợp với ý muội, bình thường muội cũng học, mỗi lầnthân thể khá hơn chút theo ca ca đihọc cũng rất chăm chỉ”

      Bảo Châu nghe tà nghễ nhìn nàng “Thángtrước tiên sinh bảo mọi người học thuộc ‘LuậnNgữ’ ngày thứ hai kiểm tra. Ta thấy muội cũngkhông học nữa cũng biết muội có nhớkhông”

      Mỹ Ngọc nghe đỏ mặt, bỏ khăn ra an vị ngồi thẳng “Muội phải vì thuộc ‘LuậnNgữ’ mà học, tỉ đừng bậy”

      Bảo Châu cầm khăn che miệng cười “Ta cũngkhông như vậy, chỉ hỏi muội câu có nhớkhông thôi, muội suy nghĩ nhiều”

      Mỹ Ngọc nghe vậy vừa xấu hổ vừa lúng túng, đỏ mặt trợn mắt nhìn Bảo Châu vài lần lúc lâumới nằm xuống, cầm mền đắp lung tung lên mặtnhắm mắt lại ngây ngô “Mấy ngày gần đâythân thể muội khó chịu, đợi thân thể tốt hơn học”.

      Bảo Châu chậm rãi chỉnh lại quần áo, cầm li trà nhàng thổi thổi uống hớp mới ngẩngđầu với Mỹ Ngọc “Tiên sinh dạy xong‘Luận Ngữ’ rồi, ngươi cần bị bệnh nữa”

      Mỹ Ngọc nghe vậy lật người giả bộ ngủ, Bảo Châu khinh miệt cười tiếng để ly trà xuốngnói với Nguyên Thu “Nếu Mỹ Ngọc muội muội buồn ngủ, chúng ta nên về thôi”

      Nguyên Thu nghe vậy cũng đứng dậy tới bêncạnh Mỹ Ngọc thấy bả vai nàng run lên hìnhnhư khóc trong lòng cũng mềm nhũn, e rằng người muội muội này toàn bộ ý nghĩ đều làăn các phương diện khác đúng là biết gì.
      tart_trung thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 62: Tam phòng tính toán.

      Cố Liêm uống say trở về viện, Ngô thị hầu hạhắn tắm rửa lại thay quần áo sạch cho CốLiêm mới để nằm xuống. Ngô thị vốn địnhđem chuyện của Nguyên Thu cho Cố Liêm nghemà Cố Liêm lại uống say như heo chết Ngô thị đành ra ngoài sai người mang canh giải rượu bóplấy mũi Cố Liêm rót xuống hết mới dừng tay.

      Cố Liêm ngủ thẳng đến nửa đêm mới tỉnh lại thấy miệng đắng lưỡi khô kêu người châm trà,đúng lúc Ngô thị chưa ngủ liền khoát áo đứngdậy rót cho ly hầu hạ uống. Ngô thịthấy Cố Liêm tỉnh rượu cho ngủtiếp nằm dài giường đẩy “Ngươi có biết nha đầu Nguyên Thu kia đính thân rồikhông?”

      Cố Liêm vừa mơ màng muốn ngủ nghe Ngô thị chợt cả kinh “Nha đầu kia định thân lúc nào? Lúc ta thu bạc của Trương phủ cho ngươi hỏi qua lão phu nhân, ngươi Nguyên Thu chưa định thân mới thu Trương phủ bạc,còn bốc phét nhất định cửa hôn này thành, hôm nay ngươi bảo ta thế nào với Trươnggia?”

      Ngô thị nghe trợn mắt “Ngươi trách ta làm gì? Chuyện Nguyên Thu định thân ngay cả lãothái thái cũng biết, nếu hôm nay đại tẩu mọi người cũng chẳng ai biết”

      Cố Liêm suy nghĩ chút lại nằm xuống, nhắm mắt việc gì, mặc kệ nàng định nhà ai chỉ cần lão thái thái lên tiếng chẳng sợ việc này thành. Trương thiếu gia là thân thích Hầu gia, lão thái thái vẫn muốn trèo lên cửa hônsự này nhất định để Nguyên Thu gả loạnra ngoài”

      Ngô thị thấy Cố Liêm lại muốn ngủ lúc này đạphắn cước “Ngươi còn biết nặng ? Nguyên Thu cho phép chính là Nam Bình Quận Vương thế tử, đây là đường nhi của đương kimthánh thượng. Đừng thân thích Hầu phủngay cả thiếu gia ruột thịt của Hầu phủ cũngkhông dám cướp dâu với Quận Vương phủ”

      Cố Liêm nghe nhất thời buồn ngủ bay mất vội trở mình hỏi Ngô thị “Ngươi nha đầuNguyên Thu kia thành thế tử phi rồi à?”

      Ngô thị phải vậy sao, lúc này mộtngàn lượng bạc tới tay phải nhả ra, chỉ sợ ngay cả quyền quản gia của ta đều phải khạc ra cho đại tẩu”

      Cố Liêm vội lắc đầu “Nay cũng được,mấy năm gần đây chỉ sợ tiền công hơn phân nửa vào túi chúng ta, đừng gì đến tiền lão thái thái cầm tiền đưa cho chúng ta mua mấy tòa nhàkia. Nếu là bị đại phòng tra ra được sợ phải là bị tịch thu lại”

      Ngô thị nghe lông mày giương lên “Tại sao tịch thu tiền riêng của ta, ngay cả phòng ốc cũng là lão thái thái cam nguyện cầm tiền công ra mua cho chúng ta. Ta khổ cực quản gia vài nămkhông có công lao cũng có khổ lao chứ! Nếutịch thu ta nhất định đồng ý”

      Cố Liêm nhắm mắt lại suy nghĩ rồi với Ngôthị “Đại phòng vừa hồi kinh, nếu nàng muốn quản gia ít nhất cũng phải có nửa năm. Lúc đầu cho rằng lão thái thái chán ghét đại tẩu nhất định cho nàng quản gia cho nên chúngta sớm làm tính toán. Hôm nay NguyênThu có thân phận này lão thái thái muốn chèn ép đại tẩu cũng phải suy nghĩ vài lần”

      Ngô thị cười lạnh phủi Cố Liêm cái “Ngươisuốt ngày lão thái thái thương ngươi nhiều như thế nào, người ta là cháu lớn lênbên cạnh vừa trở về liền đem nhi tử như ngươiso bằng”

      Cố Liêm nhìn chằm chằm Ngô thị “Khôngphải ngươi vừa sao, Nguyên Thu vừa có thân phận? Lão thái thái là hạng người gì phải ngươi biết, tội gì tới cạnh khóe ta?”

      Ngô thị bĩu môi vung chăn nằm xuống, Cố Liêm thấy Ngô thị nữa cũng nhắm mắt ngủ. Ngô thị lăn qua lộn lại ngủ được,mặc dù ngoài miệng Cố Liêm ràng trong lòng vẫn là tâm phiền ý loạn. Hai vợ chồng bị giày vò đến canh ba, Ngô thị mới nghĩ ra đượcmột cách, nàng thấy Cố Liêm vẫn chưa ngủ, liềnđẩy “Bằng chúng ta ở riêng

      Cố Liêm nghe dựng thẳng lông mày mắng “Ngươi phải bậy, lão thái tháivẫn còn ở đó, phân cái gì mà phân”

      Ngô thị lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ “Lão giacủa ta, chính là muốn thừa dịp lão thái thái còn tại. Trong nhà tổng cộng có bao nhiêu tiền tàikhông phải ngươi biết, cũng chỉ là ỷ vào lúc lão thái thái còn sống lấy ít để dành thôi, nhưng mấy thứ này toàn là tiền riêng của lão thái thái trong nhà có bao nhiêu tiền. Phòngốc, thôn trang cũng ràng đương nhiên mấy cáinày động được. Năm đó lão thái thái gảđến đây có mấy thôn trang làm của hồi môn,đừng phòng lão thái thái lén lút lấy tiền mua cho ngươi. ra trong nhà chỉ có lão tháithái là có tiền nhất thôi, tiền công móc hơn phân nửa, còn lại mấy thứ kia chỉ sợ làm của hồi môn cho Nguyên Thu cũng đủ. Ta suy nghĩ để cho lão thái thái chủ trì lấy tiền côngđưa ra ở riêng, cho đại tẩu có cơ hội kiểm tra, tất nhiên tiền riêng chúng ta bưng bít rấttốt. Hơn nữa chúng ta muốn lão thái thái theochúng ta sống, bất hiếu chứ nàng có thể sống mấy năm nữa, phần tiền này tương lai còn phải vào tay chúng ta. Ngươi ta tínhtoán thế nào?

      Cố Liêm suy nghĩ lúc “Tốt tốt, chỉ là lão thái thái chưa chắc chịu theo. Còn nữa, bổnglộc của ta có thể bao nhiêu, nếu là ở riêng có thểchống đỡ được sao? Huống gì tương lai Nguyên Thu gả cho thế tử vậy chúng ta có núi dựa, tội gìđẩy núi dựa này ra ngoài?”

      Ngô thị cười lạnh “Ngươi ngốc, ngươi chorằng đại ca đưa tiền cho ngươi nuôi giađình, nếu đại ca đồng ý đại tẩu chưa chắc đồng ý. Ngươi xem ba năm nay họ đưa bạc vềcòn chưa bằng phần trước kia, chỉ có lão thái thái mới tin là lấy ra chuẩn bị theo ta thấy nhất định là đại tẩu dấu . Còn nữa, chúngta phân nhà ngươi cũng là thúc thúc của Nguyên Thu, nếu có chuyện tốt, Nguyên Thu còn bỏ qua ngươi dìu dắt người khác? Theo ta , thay vì bịđại tẩu tra ra mấy vụ mờ ám làm cho tất cả mọi người khó coi chi bằng sớm ở riêng. Chờ Sơnnhi, Minh nhi thành thân, cả nhà như vậy làmchung ở chung chỗ đến lúc đó còn ở riêng. Khi đó ở riêng chỉ sợ chúng ta cái gì cũng còn”

      Cố Liêm nghe đành gật đầu trầm ngâm chốc lát mới “Đại ca vừa về, trước xem tình hình rồi lại , lão thái thái bên kia ngươi cũng nênthường xuyên khuyên nhủ. Nguyên Thu ngươicũng nên lấy lòng, đặc biệt đối với nàng nửa đời sau của ta trông cậy vào nàng đấy. Còn nữa,ngày mai đừng quên đưa ta ngàn lượng, ta muốn trả ngân phiếu lại”

      Ngô thị nghe vội hỏi “Muốn lấy nhiều bạc nhưvậy làm gì?”
      tart_trung thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 62: Tam phòng tính toán ( tiếp theo)

      Cố Liêm hận hận “Còn phải là bạc của Trương gia, tại Nguyên Thu cho phépngười khác, ta lấy cái gì gả cho người ta, còn sớm trả bạc lại”

      Ngô thị cũng bỏ được số tiền lớn nhưvậy từ trong rương mình bay ra vội lôi Cố Liêmnói “Nguyên Thu cho phép người ta, nhưng BảoChâu còn chưa hôn phối, gả Bảo Châu còn phải được sao?”

      Cố Liêm hừ “Ngươi nghĩ tốt, người ta dòng chính nữ của quan Tam phẩm,tương lai Trương công tử làm quan cũng mượnđược lực. Nếu có điều kiện này ta sớmgả Mỹ Ngọc làm gì còn tiện nghi Nguyên Thu”

      Ngô thị nghe mặc dù còn cam lòng nhưng đành phải thôi, trong bụng bất bình hận hậnmắng “Cái nhà này cũng cổ quái, có mộtnhà Hầu gia còn mượn lực phải tìm nhà nàng dâu mượn lực, là kiến thức hạnhẹp”

      Cố Liêm “Ngươi biết cái gì, Hầu gia lão thái quân mặc dù là Trương gia, nhưng lão tháiquân qua đời, Trương gia có chuyện cũng khôngtiện lên tiếng với Hầu gia. Huống chi Hầu giaphủ tước vị chỉ kế thừa ba đời, đời này là thứba rồi, Trương gia cũng là muốn tìm đường lui cho mình”

      Ngô thị nghe giờ mới hiểu được, nàng chợt nhớ tới Mỹ Ngọc, nhất thời lại hoảng hồn, vội đẩy Cố Liêm khóc ròng “Ngươi Hầu gia chỉcó thừa kế ba đời, nếu Mỹ Ngọc gả khôngcó mặt mũi của con dâu Hàu gia sao”

      Cố Liêm bị Ngô thị khóc chịu được đẩy nàng ra “Lấy quan chức của ta, Mỹ Ngọc có thể gả cho Hầu gia là với cao. Cho dù nhàbọn họ phải Hầu phủ nhưng cũng là quan to lộc hậu mấy đời, của cải là còn. Ngươi cũngkhông nhìn khuê nữ kia của ngươi, ăn giống nhưthứ gì, người Hầu gia ngại Mỹ Ngọc chúng ta là rất tốt ngươi còn kén cá chọncanh. Từ ngày mai, tốt nhất là ngươi để ý MỹNgọc cho phép nàng ăn quá nhiều, nàng chưa chính thức đính thân. Ta lo lắng Mỹ Ngọcmập thêm nữa chỉ sợ Hầu gia con thứ cũng cần nàng”

      Ngô thị vội “Ta đâu phải để nàng ăn, chínhlà lão thái thái suốt ngày đưa đồ ăn qua việnnàng. Nàng lại ba năm ngày thỉnh thoảng bệnhmột lần nếu ăn sợ là được”

      Cố Liêm nhớ đến nữ nhi của mình phiền lòng, liền đem chăn đắp kín đầu cũng để ý Ngô thị, ngủ. Hai vợ chồng ngủ đến khi trờisáng mới thức dậy, Ngô thị vội vàng đẩy CốLiêm đứng lên “Giờ nào rồi, còn nhanh rửa mặt nha môn”

      Buổi tối Cố Liêm ngủ cũng chưa đến hai canh giờ, ngủ ngon làm gì còn muốn rời giường,lấy chăn che lỗ tai “Đại ca về nhà, ta xinnghỉ, tự ngươi thỉnh an lão thái thái đừngquản ta”

      Ngô thị thấy sắp đến giờ điểm tâm cũng dám kéo vội vàng rửa mặt thay đồ dẫn nha đầuđi phòng lớn.

      Lão thái thái được Lý thị Tôn thị phục vụ dùngxong điểm tâm, thấy bàn canh còn hơn phân nửa liền với Lý thị “Hai người cũng trởvề ăn , đem đồ còn dư lại ra ngoài phòng ăn,ăn xong vào chuyện với ta, tránh qua về lỡ việc”

      Lý thị và Tôn thị đành nghe theo, bọn nha hoàndọn cơm ra ngoài phòng. Lý thị ăn nửa chéncháo, ăn miếng bánh trứng liền để đũa xuống ăn. Thái Tuyết đưa nước súc miệng tới, dùng khăn che miệng nhổ vào ốngnhổ lúc này mới bưng trà lên uống.

      Tôn thị thấy Lý thị hành động có phong cách quý phái liền tươi cười “Đại tẩu giống chúng ta, tam phu nhân tổng tự xưng làxuất thân từ đại gia khuê tú nhưng nàng mỗi lần súc miệng cũng dùng khăn che. Trước mặt các trưởng bối cứ trực tiếp phun ra ta nhìn cũng ghê tởm chịu được. Chỉ ỷ vào lãothái thái thương nàng cái gì quy cũ cũng biết. Đại tẩu trở về nhất định phải quản línàng cho tốt”

      Lý thị cười “Có lão thái thái ở đây, ta làm sao quản được đến nàng?”

      Tôn thị vội phải có câu , trưởngtẩu như mẹ sao? Đại tẩu sao lại trông nomkhông được?”

      Lý thị uống hớp trà “Mau thu hồi lờinày đừng để người khác nghe được. Lão tháithái còn ở đây, ta nào dám sung cái gì trưởngtẩu? Để người khác nghe lại ta quy cũ”

      Tôn thị cười mỉa hai tiếng, giọng quanh co “Ta đây phải đọc sách sao? Câunày là khi còn bé nghe người ta

      Lão thái thái nghe bên ngoài có giọng liền cao giọng “Hai người các ngươi ăn xong chưa? Ăn xong vào”

      Lý thị vội để li trà xuống cùng Tôn thị vào phòng. Đúng lúc Ngô thị cũng từ bên ngoài vào, dẫn đầu đến trước mặt lão thái thái thỉnh an.

      Lão thái thái nhìn Ngô thị hừ lạnh “Giờ nàymới đến? Ngủ dậy trễ hơn cả bà bà còn dámđứng trước mặt ta?”

      Ngô thị vội cười ngồi chồm hỗm trước mặt lão thái thái hai tay đấm chân cho lão thái thái “Lãothái thái biết chứ mỗi ngày canh năm con dậy. Hôm nay còn phải do lão gia nhàchúng ta, hôm qua bồi đại ca xã giao uống saytrở về giằng co buổi tối đến trời sáng mới ngủ được. Con muốn nha môn, sợ hắnngủ ngon bọn nha hoàn dám gọi cách nào khác tự mình phải trông chừng. Kếtquả kêu vài lần, với con xin nghỉ cần nha môn con mới vội vàng ra cửa. Vừa rồi đường con gặp quản gia, đưa mấy nha hoàn ma ma đến cho đại tẩu, con xem lầnnữa cảm thấy ổn mới cho các nàng đến viện đại tẩu đợi rồi. Đại tẩu về nhìn chút nếu có ai vừa ý liền cho ta biết ta đổi lại”

      Lý thị cười “Cũng chỉ là thô sử nha hoànmama thôi làm gì còn xem? Đệ muội đưa qua nhất định có thể được việc ta rất yên tâm”

      Lão thái thái nghe cũng cười “Mặc dù nhưvậy nhưng ngươi cũng phải về nhìn xem, có được hay với tam đệ muội của ngươi tiếng. Lúc trước ta có được ít huyết yến, ngươi mang về cho Nguyên Thu nha đầubồi bổ”

      Lý thị vội khoát tay “Vậy sao được, lão tháithái giữ lại tẩm bổ. Nàng là đứa bé thân thểrất tốt, nếu ăn cũng lãng phí”

      Lão thái thái cho người lấy huyết yến ra tự mình đưa đến tay Lý thị “Ta vẫn còn, cái này đưa cho nha đầu Nguyên Thu ngươi đem về .Sơn nhi nghỉ ngơi tốt liền bảo học vớiMinh nhi, đừng chậm trễ học hành”

      Lý thị nhất nhất đáp ứng, cho đến khi lão phu nhân dặn dò xong rồi mới cáo lui.

      Nguyên Thu ở trong phòng Lý thị thêuhoa, nghe thấy trong sân ầm ầm đến đámngười. Trong bụng Nguyên Thu kì quái liền bỏthêu dẫn theo Chức Mộng ra cửa, thấy quản giadẫn theo mười mama vào viện. Quản gia thấy Nguyên Thu ra ngoài vội lên tiếng thỉnh an.

      Nguyên Thu khoát tay chỉ vào mấy mama nàyhỏi quản gia “Các nàng làm gì? Thế nào lại la hét ầm ĩ đưa qua bên này?”

      Quản gia vội trả lời “Tam nương biết, đây là tam phu nhân sai ta đưa đến mấy thô sử mama cho đại phu nhân giặt đồ quét tước. Hôm qua chào hỏi đại phu nhân”

      Nguyên Thu cười “Vậy để bọn họ ở đâyngươi trở về đáp lời

      Quản gia cười mỉa chút mới hành lễ lui ra ngoài.

      Nguyên Thu quét mắt mấy người mama kia, chỉthấy trong đó có mấy ánh mắt léo lên. Nguyên Thu tinh tế nhìn tay các nàng thấy hơn phân nửalà tinh tế giống như người làm việc nặng. Nguyên Thu chỉ mấy người ra ngoài, sai nha hoàn bưng y phục ra sai các nàng giặt lại đuổi mấy người còn lại ra viện đứng.

      Chức Mộng đỡ Nguyên Thu vào phòng, Thúy Oanh ở trong nhà thấy màn ngoài kia cười nịnh Nguyên Thu “Mắt nương có tác dụng” Nguyên Thu cười điểm Thúy Oanh hai cái mới dặn dò “Lát nữa thấy Thái Tuyết tỉ tỉ bảo nàng mấy mama này chỉ giặt xiêm áo cho bọn nha hoàn, nếu có chuyện phải bẩm báocũng truyền lời cho bọn họ vào chủ viện.Nếu ăn trộm này nọ, tước lưỡi, trực tiếp chongười đánh vài hèo lại

      Lý thị từ ngoài cửa vào đúng lúc ngheNguyên Thu , nhất thời cười nương của ta càng ngày càng có khả năng”
      tart_trung thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 63: Nguyên Thu phúc bạc?

      Nguyên Thu thấy Lý thị trở về vội đứng lên đỡLý thị miệng cười “Mẫu thân sao giờ này mới về? Con cho Bích nhi làm cháo tổ yến cho người, đúng lúc ăn chén” Nguyên Thu xong định đứng lên lấy chén, Lý thị kéo nàng lại cười “Ngươi ngồi xuống , ta vừa ăn chỗlão thái thái”

      Nguyên Thu cười “Chỗ lão thái thái có gì ăn ngon?”

      Lý thị “Cũng chỉ là cháo thôi nhưng vì nấu cho lão thái thái nên mềm nát. Đồ ăn kèm toànlà gà này gà nọ, sáng sớm toàn ăn đồ dầu mỡ ta ăn được. Bánh trứng bột còn được, ăn bát cháo với bánh trứng bột cũng no rồi.Còn ngươi, ăn điểm tâm chưa? Nhanh gọi Bích nhi hầu hạ ăn điểm tâm”

      Bích nhi nghe vội lấy hộp thức ăn vào,mở nắp bưng chén tổ yến và mấy món thức ăn sáng ra ngoài. Nguyên Thu rót trà cho Lý thịcòn mình ngồi cạnh bàn ăn cháo. Lý thị uống trànhớ đến Tuyền ca và Nữu Nữu liền sai ngườidẫn hai bọn đến.

      Nguyên Thu cười “Mẫu thân sao lại quên?Hôm qua phụ thân Tuyền ca và Nữu Nữu đãnăm tuổi cũng nên nghiêm túc học. Sáng sớmhai người bọn chúng theo ca ca học.

      Lý thị lúc này mới nghĩ đến, vỗ trán cười “Ta quên mất chuyện này, tuy tại cần để ý việc nhà nhưng mỗi ngày phải ởbên cạnh lão phu nhân lập quy củ cũng so với lúc trước càng mệt hơn”

      Nguyên Thu ăn gần nửa chén cháo súc miệng kêu nha hoàn đem đồ xuống. Nàng mới vừa rửa tay, nghe Lý thị vậy đến sau lưng Lý thị giúpnàng đấm vai “Lúc trước chúng ta ở nhàcũng chỉ là chuyện hằng ngày tuy bân chút nhưng đều có lệ củ cũng mệt gì. Nay trởvề, lão thái thái thích bắt bẻ sĩ diện, hai thímcũng vô cùng thông minh, mẫu thân vừa muốn cho lão thái thái tìm được chỗ xấu lại muốn quan hệ tốt với chị em dâu còn khôngphải là so với lúc trước còn mệt mỏi hơn?”

      Lý thị nghe gật đầu cười “Ngươi cũng biết,lão thái thái xưa nay thích nhà chúngta, hôm nay vì ngươi cho phép người ta lão tháithái mới biết đem chúng ta làm như thế nào. Nhưng ta dặn ngươi chút, tại nàng thương ngươi nhưng ngươi cũng đừng có đến trước mặt nàng làm nũng. Ta sợ qua mấy ngàytam thẩm ngươi ở bên cạnh lão phu nhân nhâm nhai cái lưỡi chút, lão thái thái thay đổi suynghĩ lại trút giận lên ngươi”

      Nguyên Thu nghe khỏi kinh ngạc, Lý thị kéo Nguyên Thu đến trước mặt, giọng “Năm đó phụ thân ngươi thăng quan, tiếng gió vừa truyền ra ngoài là ra bên ngoài nhậmchức, trong lòng lão thái thái vui mừng phụthân ngươi là nhi tử bảo bối giỏi nhất được làmquan, thương phụ thân ngươi mấy ngày. Kết quả biết tam thúc tam thẩm ngươi ở bên cạnh gì lão thái thái đảo mắt ghét bỏ phụ thân ngươi lại thương tam thúc lại”

      Nguyên Thu cười “Theo lý con nên , lão thái thái đúng là có chút hồ đồ chỉ biếtyêu thương cả nhà tam thúc tam thẩm. Ta về nhà mấy ngày, để ý nhìn tam thẩm quản gia mọi chuyện lại lo đầy đủ, khắp nơi có sơ hởgiống như tam thẩm như vậy tay chân quá rộnglại biết gò bó người làm, biết bịbao nhiêu người thừa cơ nữa. trách lão thái thái luôn nhà khẩn trương mấy năm này biết để cho bọn họ lấy bao nhiêu ngân lượng

      Lý thị gật đầu “Trước đây lão thái tháikhông muốn ta quản gia nhưng hôm nay vì việc của ngươi nàng chưa nắm được chủ ý tốt nào.Ta biết tam thẩm ngươi cũng chịu dễ dàng đưa quyền quản gia ra chừng mấyngày nay thổi gió gì với lão thái thái đấy”

      Nguyên Thu cười “Như vậy cũng được, dẫu sao mẫu thân mười năm ở nhà ngườitrong nhà này phân nửa cũng nhận biết được. Đúng lúc mẫu thân quen thuộc tính tìnhmỗi người trước lạnh nhạt chút cũng tốt hơn”

      Lý thị nghe vậy từ tù gật đầu, hai mẹ con nóichuyện có người vào “Nội các học sĩ Lý đại nhân cho người đến tặng đồ cho phu nhân”

      Lý thị nghe liền biết là nhà mẹ đẻ mình phái người tới, vội cùng Nguyên Thu đổi xiêm áo cho người đưa người Lý phủ đến nhà trước. Từ nhỏNguyên Thu sinh ở Chiết Giang cũng chưa từngthấy người nhà bà ngoại vội đỡ Lý thị ra. Trong phòng ngồi hai bà vú mama chờ thấy Lý thị vội đứng lên thỉnh an “ nãi nãitốt” Thấy Lý thị gật đầu lại đứng dậy hành lễ với Nguyên Thu.

      Lý thị chăm chú nhìn mấy mama phát thấy mama trước mặt hầu hạ Lý lão phu nhân mấychục năm, còn người là từ đến lớn trông mình lớn lên nhất thời rơi lệ.

      Mấy mama thấy Lý thị khóc cũng đều nghẹnngào, Nguyên Thu vội khuyên Lý thị, Lý thị kháhơn chút cười cười “Nhiều năm thấy mấy mama làm ta luống cuống”

      Mama này có người là Quách mama của hồimôn của Lý lão phu nhân rất có thể diện, ngheLý thị vội cười “Hôm đó nãi nãi sai ngườiđưa thiệp về phủ, lão thái thái biết nãi nãi trở về vui mừng cực kì cuối cùng vẫn là khóc rốngmấy trận mới khá hơn chút, hân thểgặp ngay lập tức. Mấy ngày nay đều đem nãinãi giắt ngoài miệng hai lần mới thôi,lão thái thái thấy nãi nãi mấy ngay nay chắccũng dọn dẹp thỏa đáng mới sai chúng ta qua nhìn xem thế nào, nhìn xem có thiếu thứ gìkhông nếu có phương tiện cho người tìm cũng cho ta biết cho người về phủ lấy. Còn sai ta tới hỏi xem nãi nãi hôm nào rãnh dẫn thiếu gia, biểu tiểu thư qua phủ xem chút cũng để cho lão thái thái nhìn ngoại tôn”

      Lý thị nghe khỏi lau lệ, Nguyên Thu bên cạnh nhìn chỉ đành thay Lý thị “Hôm qua với lão thái thái cũng ngày về nhàngoại, hôm nay tính ngày cho người qua trùng hợp là mama đến nhà”

      Lý thị cầm khăn lau nước mắt mới kéo Nguyên Thu với mọi người “Đây là đại khuê nữ củata, nhủ danh gọi là Nguyên Thu”

      Quách mama vội cười “Suốt ngày nghe lão thái thái , nhà nãi nãi có tiểu thưrất thông minh dấng dáp lại rất đẹp. Người trongnhà nghe cũng muốn trông thấy” Nguyên Thu ở bên cạnh thi lễ cái mới đứng sau lưng Lýthị.

      Quách mama lại hỏi Lý thị cuộc sống mấy năm nay ở Hàng Châu, Lý thị lại nghe chuyện trongnhà hai người nửa canh giờ nhìn thấy nhanh đến trưa Quách mama đứng dậy cáo lui. Lý thịđịnh giữ lại ăn cơm, Quách mama sợ Lý thịkhông được tự nhiên chỉ trong nhà lão tháithái vẫn chờ tin. Lý thị nghe vậy đành thôikêu Thái Tuyết cầm quà tặng ra gọi Quáchmama mang về cho Lý lão phu nhân.

      Lý thị tiễn người nhà mẹ đẻ có người lãothái thái truyền đại phu nhân và tam nương điqua. Lý thị cũng kịp thay xiêm áo vội dẫntheo Nguyên Thu phòng lớn.
      tart_trung thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 63: Nguyên Thu phúc bạc ( Tiếptheo)

      Lão thái thái lúc này chính là nằm nghiêng trong phòng ngủ gật, Lý thị cũng dám quấy rầy nàng, chỉ đành đứng đó với Nguyên Thu, cũngkhông biết qua bao lâu mới nghe lão thái thái hỏi câu “Đại phu nhân đến chưa?”

      Tiểu nha đầu quỳ đấm chân cho lão tháithái nghe hỏi vội trả lời “Thưa lão thái thái, đại phu nhân và tam nương tới từ sớm đứng ở đây”

      Lão thái thái lúc này mới mở mắt nhìn NguyênThu và Lý thị mấy lần mới lên tiếng “Người già cũng dễ dàng ngủ gật, vừa mới bảo hai mẹ con các ngươi qua đây dùng cơm trưa kết quả chuyện lúc là ngủ mất”

      Lý thị cười “Nếu lão thái thái mệt mỏi trướcnằm ngủ lát” lão thái thái nghe cũng khôngnói nữa để Lý thị ngồi bên lại ngoắcNguyên Thu đến bên cạnh lôi kéo tay nàng quan sát phen mới với Lý thị “Nữu Nữu cònnhỏ chưa nhìn ra bộ dáng, chỉ Bảo Châu, Mỹ Ngọc hai người so với Nguyên Thu cũngkém mảng lớn”

      Lý thị vừa định đáp lời, Ngô thị dẫn theo MỹNgọc từ cửa vào, Nguyên Thu thấy sắc mặthai mẹ con tam phòng tốt chắc là nghe lờivừa . Lão thái thái thấy Mỹ Ngọc liền bỏ tay Nguyên Thu ra gọi Mỹ Ngọc lại trước mặt hỏi“Ta nghe ngươi hôm qua thân thể lại tốt, hôm nay sao ở nhà nằm ra ngoài làm gì?”

      Mỹ Ngọc vội trả lời “Thưa lão thái thái, hôm nay thấy người khá hơn chút, liền tớithăm lão thái thái”

      Lão thái thái nghe gật đầu chút lại chỉ vàocái ghế với Mỹ Ngọc “Ngươi ngồi , chờ Bảo Châu tỉ tỉ đến liền ăn cơm” Mỹ Ngọc luônngồi bên cạnh lão thái thái nàng thấy Nguyên Thu ngồi ở vị trí thường ngày của mình, mìnhngồi xuống tràn đầy mất hứng.

      Lão thái thái cũng để ý Mỹ Ngọc, lôi kéo Nguyên Thu tiếp tục đông tây lúc lâu cũng chưa thấy chi thứ hai tới, cau mày sai Ngô thị cho người gọi.

      Ngô thị cho nha đầu gọi chi thứ hai, khôngbao lâu Tôn thị dẫn theo Bảo Châu đến. Lão thái thái nhìn Tôn thị hừ lạnh “Ngươi khóhầu hạ, ăn cơm còn cho người mời” Tôn thịnào dám gì chỉ cúi đầu im lặng.

      Lão thái thái lại Tôn thị vài câu mới chongười truyền cơm. Nguyên Thu thấy nha hoànbắt đầu bày cơm liền đứng dậy muốn xuống bêndưới ngồi, lão thái thái kéo nàng “Ngươingồi bên cạnh ta ăn ” Nguyên Thu nghe đànhđáp. Mỹ Ngọc thấy lão thái thái gọi Nguyên Thulại bên cạnh ăn cơm lại quên mình liền tức giận nhìn chằm chằm cái bàn, Bảo Châu đối diệnthấy cầm khăn che miệng cười.

      Tổ tôn bốn người ngồi xong, ba chị em dâu Lýthị cũng được ngồi ở bên bày đũachia thức ăn. Nguyên Thu ngồi bên cạnh lão tháithái thấy cả người được tự nhiên, miễn cưỡng ăn hai miếng liền đùa đồ ăn trong chén, mệt chờ được lão thái thái ăn no buông đũa mới vội vàng buông bát đũa mình xuống theo.

      Lão thái thái thấy trong chén Nguyên Thu cơm chỉ hơi động chút “Quy củ nhà chúng takhông lớn như vậy, ta lớn tuổi ăn được bao nhiêu, các ngươi tự ăn cần chămsóc ta” Nguyên Thu cười ăn no rồi ạ”lão thái thái nghe mới gật đầu hồi lâu mới “Ngươi là hơi gầy phải ăn nhiều chút, giống như Mỹ Ngọc như vậy mới có phúctướng, gả cho người nhà chồng cũng thích”Nguyên Thu, Bảo Châu, Mỹ Ngọc ba người đều là khuê nữ nghe lời này đều đỏ mặt.

      Lão thái thái thấy các cháu được tự nhiên liền im lặng phân phó mấy con dâu ăn cơm.Nguyên Thu là ăn chưa no muốn trở về ăn cơm với Lý thị liền tìm cớ theo Lý thị về phòng.

      Ngô thị thấy mọi người đều liền đuổi Mỹ Ngọc về mình hầu hạ lão thái thái ngủ trưa. Trước khi ăn cơm lão thái thái ngủ chút hôm nay thấy cần ngủ liền cùng nóichuyện với Ngô thị. Ngô thị đấm chân giúp lãothái thái thuận tiện kéo đề tài đến ngườiNguyên Thu “Đều tam nương phúc lớn nhưng con nhìn thấy nàng sinh mỏng manhcũng biết có có phúc ” lão tháithái nghe có chút vui liếc mắt Ngô thịmột cái lên tiếng.

      Ngô thị làm như biết tiếp tục cười “Tuy Quận Vương phủ danh tiếng rất lớnnhưng bọn dù sao vẫn ở Hàng Châu, vậy là tam nương cũng lấy chồng xa rồi”

      Lão thái thái nhắm hai mắt “Ngươi biết cáigì, Giang Nam rất giàu có và đông đúc, rất tốt”

      Ngô thị cười “Tuy là tốt nhưng dù sao cũng có chút xa. Nam Bình Quận Vương nghe là Vương gia nhàn tản, ở bên ngoài mấy nămđều chưa lần vào kinh, tương lai tam nương vào Nam Bình Quận Vương phủ chắc vài chục năm về nhà được lần”

      Lão thái thái nghe gật đầu “Cái này cũng đúng Thế tử phi cũng tốt làm như vậy, vào Quận Vương phủ tất nhiên tuân thủ quy củ của người ta”

      Ngô thị cười da mặt dày chút chứ vốn tam nương thành Thế tử phi con làm thímcũng dính quang. Hôm nay xem ra trôngcậy được vào cái này. Hàng Châu cách xa kinh thành chút chính là Quận Vương phủ danhtiếng có lớn hơn nữa con muốn thơm lây cũngkhông được. Lại , con chỉ có thể trông cậyvào khuê nữ nhà con thôi mặc dù Hầu gia kịp Quận Vương phủ nhưng dù sao cũng ở kinh thành nếu gặp chuyện gì cũng sợ khôngtìm được người làm sao được cái gì”

      Lão thái thái nghe liền nhắm mắt lại , Ngô thị nhìn hai lần tiếp tục cười “Con nghenói Nam Bình Quận Vương thân cận vớiLiêm Thân Vương biết giả ra sao”

      Lão thái thái nghe lập tức mở mắt “Có chuyện này, sao ta nghe ?”

      Ngô thị vội giọng “Con nghe tam lão gia còn vì huynh đệ bọn họ thuận mắt, Nam Bình Quận Vương mới rời nhà đếnHàng Châu định cư nhiều năm vậy cũng chưa trở về Kinh Thành lần nào”

      Lão thái thái nghe hơi nghi ngờ “ phải nóiLão Vương phi lớn tuổi chịu nổi mùa đông rét lạnh ở Kinh Thành mới bảo tiểu nhi tử đến phía Nam định cư, mình theo dưỡng lão sao?”

      Ngô thị nghe cười “Lời này là lừa người đờithôi, lão thái thái sao lại tin lời này? Ngài cũng nghĩ người lớn tuổi là muốn lá rụng về cộinào có người lớn tuổi nguyện ý ra ngoài? Còn phải giúp Liêm Thân Vương và Nam Bình Quận Vương tròn cái hữu huynh đệ sao”

      Lão thái thái nghe hồi gì chỉtrừng tròng mắt ngẩn người. Ngô thị thấy mấycâu chuyện sai biệt lắm mới đứng dậy cười “Lão thái thái nghỉ ngơi , con về nhìn Mỹ Ngọc chút đợi thân thể nàng khá hơn chút còn Hầu phủ nghe ngóng hơn củanàng.

      Lão thái thái gật đầu “Vậy ngươi về , trôngchừng Mỹ Ngọc cho tốt, sau này chỉ mong MỹNgọc khá hơn chút. Tổ yến Mỹ Ngọc ăn xong chưa? Ngươi lấy thêm chút trở về”

      Ngô thị cười khanh khách chờ lão thái thái mở rương đưa tổ yến thượng hạng cho mình. Nàngthấy lão thái thái lại chú ý Mỹ Ngọc nhất thờicảm thấy hài lòng. Liền nhất định tương laiMỹ Ngọc chăm sóc trong phủ dụ dỗ lão thái thái vui vẻ mới về.
      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :