1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 59: Nhị phòng và tam phòng

      Ngô thị đứng sau lưng Cố lão phu nhân nghe CốLễ như vậy vội che miệng cười “Đều là người trong nhà, đại ca cần khiêm nhường với chúng ta. Nguyên Thu dáng dấp tốt lại có linh khí ta gặp rất thích. Nếu Mỹ Ngọc nhà chúng ta có nửa cơ trí so với NguyênThu ta ngày ngày thắp hương bái phật”

      Lý thị nghe lời này đúng, sợ mẹ chồngnàng dâu hai người có ý định gì đến ngườiNguyên Thu, vội tiếp câu chuyện cười “Ta thấy Mỹ Ngọc cũng kém, nghe mỗingày đều theo ca ca học khó có được”

      Ngô thị nghe có người khen con nàng tựnhiên rất vui lôi kéo Lý thị cười “Đại tẩu biết, thân thể Mỹ Ngọc mảnh mai ta sợnàng mệt mỏi, dám để nàng lao lực nhiều,liền ngay cả lão thái thái cũng để cho nàng ởtrong phòng nghỉ ngơi, đừng học khóa này. Ai ngờ nàng cứng rắn, mặc dù thân thể tốtmột tháng cũng học bảy tám ngày”

      Lý thị nghe vội tán dương mấy câu, làm Ngô thịcười khép miệng. Nguyên Thu theo BảoChâu, Mỹ Ngọc trong phòng ăn cơm cũng nghe thấy. Nguyên Thu nghe Ngô thị Mỹ Ngọcthân thể mảnh mai người hư nhược nhiều bệnh liền hơi nghi ngờ trộm nhìn Mỹ Ngọc mấy lần chỉ thấy nàng hết sức đẩy đà sắc mặt đỏthắm, chứ sức mạnh tràn đầy cũng giống bộ dạng ngã bệnh. May mà nàngngũ quan rất đẹp cho dù mượt mà chút cũng đến quá khó coi.

      Bảo Châu cũng nghe thấy lời này của Ngô thị, khỏi hé miệng cười cười hỏi Mỹ Ngọc ‘Muội gần đây lại bị bệnh?”

      Mỹ Ngọc nghe vậy che miệng ho khan nhănchân mày “Thân thể ta luôn tốt tỉ cũng biết đấy. Mấy ngày gần đây bắt đầu ho khan rồi may nhờ lão thái thái mỗi ngày cho người đem tổ yến qua lúc này mới tốt hơn chút” Bảo Châu nghe thấp đầu cười bới cơm. Mỹ Ngọc cảm thấy thú vị cũng cúi đầu ăn cơm. Nguyên Thu nhìn Mỹ Ngọc gắp thức ănbới cơm ăn ngon lành quên cả khụ cũng quên cảthở gấp ăn còn nhiều hơn mình khỏi ngạc nhiên. Nhưng Bảo Châu nhìn Mỹ Ngọc cười lạnh câu “Muội ăn ít chút, tránh buổi tối uống được cháo tổ yến” Tiếng nóichưa dứt Mỹ Ngọc bị sặc cơm nhất thời ho kinh thiên động địa mặt đỏ bừng. Lần này chỉ có Nguyên Thu bị hù sợ ngay cả Cố lão phu nhân cũng nghe lại cho người vào xem lại dặn dò “Sao ho khan lợi hại như vậy, chiều tối đưachút tổ yến qua cho nàng ăn, bệnh ho khan nàycàng phải điều dưỡng tốt hơn mới được” Ngô thịnghe vội đáp, tự mình sang nhìn lần, giúpMỹ Ngọc vỗ vỗ lưng còn sai người hầu hạ nàng về phòng nghỉ ngơi trước. Nguyên Thu thấy MỹNgọc giọng hỏi Bảo Châu “Mỹ Ngọc muội muội sao chứ? Ta thấy nàng ho khan ngừng” Bảo Châu bĩu môi “Đólà do ăn nhanh bị sặc” Nguyên Thu nghe khôngkhỏi cảm thấy buồn cười.

      Vì Mỹ Ngọc náo ra như vậy làm cho Cố lão phu nhân cũng quên chuyện Nguyên Thu. Cố Lễ vốnnghĩ chuyện Nguyên Thu hôn mà khôngbắt được câu chuyện tốt mở miệng, chỉ đành gác lại thay đổi ngày khác cho mọingười.

      Qua ba lần rượu Cố Liêm uống chưa lôi kéo Cố Lễ “Đại ca, hôm nay huynh làm quan lớn thể quên cất nhắc đệ đệ a. Đệ đệ huynh ở quan trường lăn lộn nhiều nămnhư vậy nhưng vẫn có khởi sắc, năm ấyrất vất vả thăng lên Lục phẩm mấy ngày,quay người bị người ta mấy câu liền bị giángmột cấp, đệ trong lòng uất ức” Cố Liêm vừa gào thét tay vừa nắm thành đấm ngừngđấm ngực mình.

      Cố Lễ thấy thế kinh ngạc thôi, trong trí nhớ mặc dù Cố Liêm cầu tiến nhưngcũng có như vậy. Nay thấy hành vi vô lại của Cố Liêm, trong lòng Cố Lễ đè nén cũng để ý tới , bưng rượu uống. Cố lão phu nhân thấy tiểu nhi tử gào nửa ngày Cố Lễ cũng để ý tới liền giận tái mặt quát lên “Ngươi làm ca ca như thế nào, cũng biếtvì thân sinh đệ đệ mình tính toán phen, hôm nay cũng cũng thể cứ làm thất phẩm mãi được, truyền ra mặt cũng khó coi. Sớm mai tìm giúp chức lụcphẩm

      Cố Lễ vội nhìn lão thái thái “Nhi tử lần này hồi kinh báo cáo, dưới chưa chuẩn bị, còn biết mấy tháng mới có tin tức. Con nghe trước kia có vị Lý đại nhân vào kinh báo cáo bịngưng lại hai năm cũng ít, nhi tử cònkhông biết quang cảnh lần này như thế nào đâu.Con muốn quan tâm tam đệ sợ có tâm mà vô lực”

      Cố lão phu nhân nghe nhanh “Nhanh chuẩn bị dưới , cả nhà này cũng ít ngườiđâu, nếu ngươi nhàn rỗi ở nhà năm nửa năm trong nhà lớn cần chi tiêu cũng có tiền thu vào”

      Cố Lễ nghe cười “Đúng như vậy, ngày maiphải phòng thu chi lấy bạc đến nhà các địanhân Lại Bộ, lão thái thái đừng quên vớiphòng thu chi trước, sáng mai con lấy bạc”

      Cố lão phu nhân nghe nhất thời cứng lại, trầmmặt nữa. Ngô thị đứng bên, nghethấy sắc mặt cũng tốt, mặc dù nàng quảngia nhưng cũng có tư cách bác bỏ lời CốLễ chỉ đành giương mắt nhìn Cố lão phu nhân.Vợ chồng Lý thị đương nhiên biết tật xấu thamtiền keo kiệt của Cố lão phu nhân, chỉ sợ nàng chịu lấy tiền ra.

      Cố Lễ cũng tính toán lấy ra phần tiền nàydù gì năm ngoái mình để dành cũng ít,lấy ra rương bạc cũng sao. Nhưnghắn dẫn theo nhiều rương bạc trở về như vậycho dù là chuyện riêng tư cũng muốn quá nhiều người biết nhưng tránh khỏi lão thái thái bóng gió phen, bắt lấybạc ra nuôi cả nhà. Cố Lễ biết lão thái tháimuốn lấy tất cả tiền của ra mới vui vẻ chonên đành giả nghèo mở miệng ra đòi tiền chuẩn bị.

      Cố lão phu nhân mặt mày trầm suy nghĩ lúc lâu thấy mọi người lời nào Cố lẫ vẫnmở to mắt chờ đáp lời quay đầu hỏi Cố Lễ“Ngươi làm Tri phủ nhiều năm như vậy, để dànhkhông ít tiền chứ”

      Cố Lễ vội trả lời “Bổng lộc của nhi tử và thuộc hạ hiếu kính trừ lưu lại trong nhà ăn mặc và dùng đồ còn lại là đưa về kinh thành”

      Cố lão phu nhân vội “Sao lại ít như vậy, còn nữa mấy năm nay đưa về ít hơn mấy năm trước đấy”

      Cố Lễ trả lời “Trong nhà thêm Tuyền ca và NữuNữu tất nhiên thêm chút bạc, chỉ bên ngườiphục vụ bọn họ có sáu người đừng chi cáiăn của đứa bé còn tinh xảo hơn người lớn. Còn nữa lần trước cần tiền trong nhà cũng đưa tiền ra là con từ ngân trang mượn khắp nơichuẩn bị. Vì bạc có hạn nên mới đượcthăng chức, chỉ miễn cưỡng bảo vệ chức Tri phủ. Mấy năm nay phải tìm bạc trả ngân hàng tưtrang tiền dư càng ít”
      tart_trungxixon thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 59: Nhị phòng và tam phòng ( tiếp theo)

      Cố lão phu nhân nghe Cố Lễ như thế mới nhớ mình lấy tiền chuẩn bị của Cố Lễ mua thôn trang cho tiểu nhi tử, nàng đuối lí thể bác bỏ như trước chỉ đành dụ Cố Lễ “Ngươi vừa về nhà đường mệt mỏi, nghỉ ngơi thêm mười ngày rồi suy nghĩ tiếp mấy chuyện kia”

      Cố Lễ nghe đành đồng ý, vì nhắc đến chuyệntiền bạc khí trong bữa tiệc cũng đọng lại.Cố lão phu nhân cũng có tâm tình, đúng lúc này nhị phòng Tôn thị rót rượu cho lão nhịCố Nghi bị Ngô thị đụng rượu rớt ra ngoài chút, Cố lão phu nhân mắng Tôn thị “Có rót rượu cũng làm rơi ra, biết tiết kiệm cảnhà cũng bị ngươi làm bại gia” Tôn thị có thói quen thỉnh thoảng bị chửi vài lần cũng để ý vẻ mặt cẫn như thường đứng xuôi tay phía sau Cố Nghi. Cố lão phu nhân mắng cho đến miệngkhô lưỡi khô mới ngừng, sai người dâng trà uốngmột hớp mới la hét mệt mỏi. Đám người Cố Lễhầu hạ nàng về nghỉ ngơi mới quay về phòngmình.

      Sáng hôm sau, Cố Lễ, Lý thị thu thập trong phòng thỉnh an. Nguyên Thu biết thể tự tại như ở Hàng Châu càng cẩn thận chặt chẽ,mỗi ngày sớm muộn đều lên phòng thỉnh an nhưng ở lại lâu. Vốn dĩ Cố lão phu nhântrọng nam khinh nữ, hơn nữa từ Nguyên Thu lớn lên bên cạnh nàng cũng có bao nhiêu cảm tình vì vậy để ý nhiều đến Nguyên Thu mỗi lần đều để Mỹ Ngọc lại đùa giỡn.

      Bảo Châu bên nhị phòng cũng được yêuthích, Cố lão phu nhân ghét bỏ nàng tay chân đần độn như Tôn thị cũng chuyện mỗi lần thấy nàng càng nhịn được. Bảo Châucũng thích tiếp cận lão phu nhân, Cố lãophu nhân thích nàng nàng càng mừng mỗi ngày chỉ lộ mặt chút là kiếm cớ ra ngoài.Nguyên Thu về Bảo Châu giống như tìm được bạn, mỗi ngày đều ở phòng khắc liền hẹn Nguyên Thu ra ngoài.

      Nguyên Thu thấy, trừ Tam phòng, Đại phòng vàNhị phòng lão phu nhân đều thích. Nàngghen tị xuất thân của Lý thị, mỗi lần đều chanh chua với Lý thị. Nhị phòng Tôn thị xuất thân từtiểu hộ, Cố lão phu nhân lại ngại nhà mẹ đẻ Tônthị nghèo khổ càng mắng Tôn thị tùy ý. Chỉ có Tam phòng Ngô thị vì luôn dính với lão phu nhân lại là nàng dâu của nhi tử nàng thương yêunhất, Cố lão phu nhân mới nhìn nàng thuận mắt, liên quan đến nam nữ Tam phòng cũng cực kìcưng chiều.

      Lý thị lên phòng thỉnh an, lại phục vụ điểm tâmcho lão phu nhân rồi về phòng lấy ra quà tặng cho các phòng và lão thái thái. Phu thê Cố Lễ quyết định giả nghèo, quà tặng đều lấy thựcdụng làm chủ và các loại vải vóc Hàng Châu.Chỉ co lão thái thái phần thêm mấy bộ da hồ ly.

      Sáng nay khi thỉnh an Cố lão phu nhân, Lý thịđã đưa phần quà lễ qua cho nàng rồi nên khôngcần chuyến nữa. Lý thị cho người bọcquà tặng của nhị phòng và tam phòng rồi saingười đưa qua.

      Thái Tuyết và Tố Tố tặng đồ trở về phục vụ Lý thị dùng điểm tâm có nha hoàn vào “Nhị phu nhân đến” Lý thị vội thả ly trà xuống“Mau mời nhị phu nhân vào” Vừa vừa ra ngoài đón Tôn thị. Tôn thị nhấc rèm cửa vào cười thấy lễ với Lý thị, hai chị em dâu nắm taynhau đến ngồi bên bàn, Lý thị sai người đổi trà.

      Lý thị uống trà với Tôn thị, mắt lại quan sát người Tôn thị, thấy Tôn thị mặc áo choàng ngắn hơi cũ, lỗ tai đeo bông tai vàng nho , ngay cả đầu cũng chỉ có cây trâm. Lýthị nhớ hôm qua Tôn thị cũng ăn mặc như thế, khỏi thở dài, tìm chút chuyện với nàng từ từ hai người kéo tới chuyện Tam phòng.

      Tôn thị thấy xung quanh có ai liền “Cũng phải phải ta nàng, chỉ sợ đại ca, đại tẩu về trong lòng nàng được tự nhiên.Mấy năm gần đây lão thái thái để nàng quản gia, ăn ở mặc cũng chiều Tam phòng. Hàng năm đạica đưa bạc về hôn phân nữa là tiêu tốn cho Tam phòng. Nàng làm đương gia quen thường ngày cả ta cũng cho vào mắt. Đại ca, đại tẩu về nàng lại lo lắng bị kiểm tra chỉ sợ tóc cũng bạc”

      Lý thị nghe trong lòng suy nghĩ nhưng mặt cười “Tiền công có bao nhiêu mà mọichuyện đều có lệ nàng có thể lấy ra ngoài được bao nhiêu?”

      Tôn thị muốn lại thôi suy nghĩ chút cườinói “Chờ lúc đại tẩu quản gia kiểm tra trướng biết”

      Lý thị nghe cười “Ta vừa về có mấyngày, lão thái thái cũng chưa để ta lúc nào quản gia”

      Tôn thị vội “Đại tẩu là con đại quan rahiểu nhất là quy củ lễ số, đại quan chuyệnlàm việc đều có quy củ gò bó, đương nhiên sai đâu được. Mà nhà chúng ta khônggiống vậy mặc dù khi còn sống lão thái gia mang danh hiệu quan viên tam phẩm nhưng trongnội trạch lão thái thái lại để ý. Lão thái thái thânlà cáo mệnh nhưng dù sao cũng là nữ nhi ở nôngthôn quy củ đủ. Ta thấy đại tẩu nếukhông quản gia lão thái thái đưaquyền to cho đại tẩu. Chuyện con dâu quản gia ở nhà địa quan thực là chuyện bình thường đến nhà chúng ta lại là chuyện rất khó”

      Lý thị nghe lời Tôn thị lộ ra bất kính, tronglòng đồng ý mặt cũng dám phụ họa nàng, chỉ giọng với nàng “Những lời nàychỉ với ta thôi, vạn vạn được lungtung để người khác nghe được”

      Tôn thị vội “Đương nhiên ta biết, những lời này cũng nên từ ta chỉ là ta thẳng tính tình, ưa được. Ta mặc dù là tiểu môn hộxuất thân nhưng cũng được ngày ngày đọc sách, cũng biết trong huynh đệ huynh trưởng là lớnnhất. Lão thái thái sủng ái tam phòng cho nàngquản gia lướt qua ta thôi, nhưng hôm nay đạitẩu về chẳng lẽ còn lướt qua đại tẩu? xuôi tai chứ chúng ta và chi thứ hai chỉ là ở nhờthôi nào có đạo lý cho người ngoài trông coi nhà cho mình?”

      Lý thị mặc dù tiếp xúc với Tôn thị nhiều,nhưng Tôn thị vẫn là lấy hình tượng đần độnxuất trước mặt mọi người, hôm nay lại đến trong phòng ra như vậy khỏi làm Lý thị phải nhìn lại nàng lần nữa. Lý thị đối với Tôn thị có năm phần hảo cảm, nhưng hôm nay Lý thị lại có thêm ba phần đề phòng nàng. Tônthị còn ngừng, Lý thị chỉ cườinói “Lúc ta ở Hàng Châu, mặc dù là nhà nhưng trông coi cũng rất tốn công sức. Hôm nay về dễ được đệ muội giúp tay quảngia, ta cũng phải vụng trộm nghỉ ngơi chút” Tôn thị hơi thất vọng, khôi phục lại bình thườngnói “Ta chỉ là chuyện nhà mình với đại tẩu thôi, đại tẩu nghe rồi bỏ qua” Lý thị cười “Chỉ là chuyện thôi, đệ muội yên tâm”

      mặt Lý thị làm như để ý ra phải nàng muốn quản gia. Nhưng vài chục năm Lý thị ở trong phủ có căn cơ. Tam phòng quản gia nhiều năm như vậy còn có chỗ dựa là lão thái thái chỉ sợ trừngười trong viện mình ra đều là người của tamphòng. Lúc đầu chính là sợ tam phòng pháingười đến viện mình cho nên mới từ ngàn dặm xa xôi đều dẫn theo nha hoàn cho tam phòng cơ hội bổ sung. Nàng tuy là đại nhi tức nhưng hoàn cảnh hôm nay nàng dámđối cứng với tam phòng.
      tart_trungxixon thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 60: Thế tử phi ?
      Tôn thị lúc lâu cũng biết được ý tứ của Lý thị, nàng lại nắm tính tình Lýthị cũng dám chuyện khôngngừng đành tìm chút chuyện khác rồi trở về.

      Lý thị cười tiễn Tôn thị ra ngoài, trở về mình suy nghĩ lúc lâu, liền gọi Cố Hải lấy danh sách những người theo từ Hàng Châu tới. Lý thị lấy ra những người trung thành phân phó bọn họ tìm hiểu bạn bè thân thích trong phủ.

      Lý thị đối với người làm từ trước đến giờ tệ, lại rất ít đánh chửi, mấy người trung thành đều là người theo từ nhà cũ từ lúc Cố Lễ nhậmchức cùng theo ra ngoài. Bọn họ làm việc dưới tay Lý thị chỉ có thoải mái hơn so với lúc trước hơn nữa công việc quá mệtnhọc, còn dư dả so với trước kia ít cũngtuyệt đối có chuyện đánh chửi. Bọn họ đãquen với Lý thị từ lúc về nhà có ngày thưtâm trong bụng có chút thấp thỏm lo âu.

      Lý thị buông lời ra cho những người này tìmthân thích lung lạc tình cảm. Những người này theo lời phân phó của Lý thị đem theo đặc sảncủa Hàng Châu tới thăm thân thích, bằng hữu ngày cũ. Lại cầm theo chút tiền mua trái cây rượu cho bọn họ, tôi tớ trong nhà nhìn đến bằnghữu cũ rất vui mừng và cũng muốn khoe khoangchính mình liền đem tất cả chuyện trong phủ nóicho bọn họ nghe.

      Lý thị ở trong nhà suy nghĩ lời Tôn thị nóiliền nghe nha đầu ngoài cửa “Thỉnh an tam phu nhân” Tiếp theo có người vào đáp lời “Tam phu nhân tới” Lý thị nghe liền cười “Mau mời tam phu nhân vào” Nha đầu đứng ở cửa vội vung rèm lên, Ngô thị cầm khăn cười đivào thân thiết lôi kéo tay Lý thị “Đại tẩu đangbận gì vậy?”

      Lý thị cười “Chỉ nhìn bọn họ sửa sang lạichút quần áo thôi, có thể vội việc gì” xong cất giọng sai tiểu nha đầu dâng trà, Ngô thị vộikhoát tay uống trà, ta chỉ đến xem đại tẩu có vội gì hay . Lão thái thái ởtrong phòng sợ buồn bực, muốn tìm hai ngườichơi bài, sai ta tới đại tẩu qua chút”

      Lý thị nghe có mấy năm chơi mấy thứ này rồi, sớm quên hết chỉ sợ ta lại quét mất hứng lão thái thái”

      Ngô thị nghe kéo nàng , mặt “Ai nghiêm chỉnh chơi nó, đều chơi đùa thôi, chỉ dỗ cho lão thái thái vui thôi” Lý thị nghe trongbụng nghi ngờ, Cố lão phu nhân xưa nay chánghét nhất là mình sao lại tìm mình chơi bài cho vui? Nhưng lão thái thái kêu, Lý thị dámkhông đánh theo Ngô thị đến phòng lớn.

      Lý thị và Ngô thị đến trước mặt lão phu nhân,Tôn thị cũng vung rèm vào, ba người thấy lễvới nhau. Cố lão phu nhân ngồi xong trướcbàn, chơi bài. Ba người Lý thị tiến lênhành lễ. Cố lão phu nhân ngẩng đầu nhìn Lý thị cái, liền hất cằm xuống vị trí “Ngồi

      Ba người Lý thị lúc này mới theo quy cũ ngồi vào chỗ của mình, mẹ chồng con dâu bốn người đánh bài, chút chuyện. Đều là lão thái thái và Ngô thị hỏi chuyện Cố Lễ ở Hàng Châu. Lýthị đề cao tinh thần ít, mặt nhìn bàitrong tay mặt ứng phó với lão thái thái và Ngô thị hỏi dây dưa.

      Lý thị nhớ tới hôm qua lão thái thái tăng cường khen Nguyên Thu, trong lòng sớm có sổ, quảnhiên Ngô thị đôi ba câu liền xả lên ngườiNguyên Thu. Trước khen Nguyên Thu bộ dángtốt, còn tất cả đồ thêu thùa Nguyên Thu đưa cho các viện đều tốt, vừa nhìn chính là người linh xảo. Lý thị cười . Tôn thị nghe lúc mở miệng tiếp lời “Mỹ Ngọc nương cũng rất khéo tay, ta nghe Hầu gia chọntrúng nàng?”

      Ngô thị nghe mặt mang theo vẻ hài lòng, Lýthị nghĩ Cố Liêm chỉ là tiểu quan thất phẩm, tính bướng bỉnh lạ kém cỏi làm sao có thể leo lên Hầu phủ, trong bụng kì quái, liền hỏi Ngô thị “Là thiếu gia Hầu phủ nào?”

      Ngô thị muốn khoe khoang phen, ngheLý thị hỏi vội tiếp lời “Chính là tôn tử của PhụQuốc công, nhà là kế thừa ba đời đấy. Lúctrước lão thái gia làm quan có giao hảo với PhụQuốc công. Trước đó mấy ngày phụ quốc lão thái quân thọ yến, lão thái thái dẫn theo Mỹ Ngọc. Tẩu biết dáng dấp Mỹ Ngọc nhà chúng ta khỏi phải , nàng lại có tướng vượng phuvượng tử. Phụ quốc phủ lão thái quân thấy MỹNgọc liền thích, liền kéo lão thái thái chúngta hỏi bát tự Mỹ Ngọc”

      Lý thị nghe liền biết Ngô thị nhà nào, chỉ là suy nghĩ đau đầu cũng suy nghĩ ra nam tửnào cùng độ tuổi trong phủ quốc công, chỉ đànhhỏi Ngô thị “Ta nhớ Phụ Quốc Công có ba contrai, tổng cộng có bảy tôn tử, nhất cũng hai lăm, hai sáu tuổi rồi. Mỹ Ngọc là cho phépai?”

      Ngô thị nghe sắc mặt hơi đổi, liền cười “Tẩucũng biết. Lý di nương của Tam lão gia phụ quốc công có nhi tử, năm đó bởi vì sinh ra yếu ớt nên vẫn nuôi trong hậu viện cho người biết đến. Đến khi năm, sáu tuổi mới đặt tên cho . Năm nay cũng hai mươi tuổi rồi.Năm ngoái vợ ngã bệnh qua đời, lão tháiquân muốn tìm người có phúc tướng vượng tử cho tiểu tử này, kết quả chọn trúng Mỹ Ngọc” xong cầm khăn cười hả hê.

      Lý thị nghe vậy khỏi cười mỉa, dáng Mỹ Ngọc vừa trắng vừa mập, khó trách lão tháiquân có tướng vượng tử. Nhưng là con thứmà còn là kế thất, còn chưa quyết định hôn sựđã làm cho Ngô thị vui mừng thành như vậy, khỏi làm cho Lý thị có chút buồn cười.Ngô thị vốn là muốn nghe Lý thị nịnh nọt, ai ngờ Lý thị giống như người có việc gì,vẫn cúi đầu nhìn bài trong bụng liền có chútkhông hài lòng.

      Lão thái thái liếc nhìn Lý thị “Tuy tiểutử này là thứ xuất, vừa cưới xong mất thê. Nhưng dù sao phu nhân trước lưu lại concháu gì, nếu Mỹ Ngọc gã chính là thiếu nãi nãi. Huống chi là nhà công hầu, là khôngbiết thể diện bao nhiêu đấy. lão gia khi còn sốngmặc dù làm quan tam phẩm nhưng nhà chúng tadù sao căn cơ nông cạn so được với cácquan lại. Nếu Mỹ Ngọc có thể được mối hôn là phải cám ơn tổ tiên”

      Lý thị cũng nghĩ lão thái thái có thể ra được lời có trật tự như vậy ngẩng đầu nhìnnàng cái. Tôn thị ngồi bên nghe, chậmrãi ra lá bài cười “Mỹ Ngọc cách cập kê còn ba năm, tiểu công tử nhà phụ quốc công có đợi được?”

      Ngô thị nghe vậy hơi chậm lại giương mắt nhìn lão thái thái, lão thái thái thẹn quá thành giận trừng Tôn thị “Chỉ có ngươi là biết nhiều”Ngô thị vốn muốn khoe khoang phen, lúc này bị Tôn thị chặn họng trở về. Trong bụngtức giận liền cố ý vô tình kể khổ Tôn thị “Bảo Châu và Mỹ Ngọc là cùng năm, hôm nay cũng nghe nhị ca nhị tẩu đáp ứngngười nào. Mặc dù nhị ca làm quan so với lão gia nhà chúng ta cao cấp nhưng Bảo Châusinh ra yếu ớt có phúc khí như Mỹ Ngọctương lai biết cho phép cái dạng nào”

      Tôn thị nghe trong bụng có chút tức giận, nhưng tam phòng được thế lâu, lại ở trước mặtlão thái thái nàng dám lộ ra bộ dáng tứcgiận. Trầm mặt lúc lâu cười “Chỉ cần là vợ chồng nguyên phối ta hài lòng, đưacon nhà chúng ta đảm đương kế thất là được rồi”

      Ngô thị nghe trong bụng tức giận muốn nổi đóa liền nghe Cố lão phu nhân quát lên “Ngươinói cái gì vậy? Nếu Mỹ Ngọc thực gả được cho tiểu công tử nhà phụ Quốc công, sợ lão gia nhà các ngươi cũng có lực dựa vào, ngươi tương lai cũng trông cậy vào tam phòng. đến đây thôi, tránh tương lai lại vả miệng” Tôn thị nghe đành ấm ức ngậm miệng, Ngô thị được lão thái thái trợ lực càng thêm ngạo mạn hả hể phủi Tônthị cái, ánh mắt tràn đầy khinh thường.
      tart_trungxixon thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 60: Thế tử phi ( tiếp theo)

      Cố lão phu nhân vốn là mở màn cho Ngô thị chút, cho nàng dẫn lời cho mình. Nàng lại cứ khoe khoang khuê nữ nhà mình sớm quêngiao phó của lão thái thái đến sau đầu. Cố lão phu nhân đành mở miệng “Hôm đó phụquốc công lão thái quân chúc thọ có đến nàng có điệt tôn tử, mười lăm tuổi đangmuốn tìm nữ nhi nhà thích hợp. Lão thái quân cần gia thế như thế nào chỉ cần nữ hài tử tướng mạo tốt lại hiền thục. Ngày đó phần đông gia quyến quan lại cũng nghe lão thái quân , chắc cũng muốn đưa nữ nhi nhà mình . Ta nghĩ Nguyên Thu tuổi cũng tương đối, đại lão gia lại có tiền đồ còn mạnh hơn nhữngnhà đó? Nếu với lão thái quân nhất địnhđồng ý chuyện này”

      Lý thị muốn mở miệng liền nghe Ngô thị ngắt lời “Tuy đứa bé này so đượcvới tiểu công tử sinh ở nhà Hầu gia, nhưng dù gì cũng là thân quyến của Hầu phủ nhà cũng làm quan cũng bôi nhọ Nguyên Thu”

      Lão thái thái vội tiếp miệng “Đúng vậy, lạonhị cũng muốn đáp ứng hôn này cho BảoChâu ta còn cho đấy. Chính giữ lại cửa hôn này cho Nguyên Thu”

      Lý thị đợi hai người xong mới đứng lên trảlời “Lão thái thái, tam phu nhân là có ý tốt, nhưng đứa Nguyên Thu cho phép người ta. Hôm qua định với lão thái thái, ai ngờ nhiều người ồn ào quên mất”

      Lão thái thái nghe vậy hết sức vui, quăng bài chỉ Lý thị mắng “Nguyên Thu cho phépngười ta? Hai người các ngươi đảm đương a. Sơn nhi, Nguyên Thu, Nguyên Dung hôn sựcó cái nào với ta? Xem ta là người chết haysao? Ngươi lại xúi giục lão gia các ngươi bất hiếu, ngay cả mẹ ruột cũng quên sau đầu”

      Ngô thị thấy thế vội đứng lên trước lão thái tháivừa đấm lưng vê ngực, vất vả khuyên lãothái thái mới với Lý thị “Nguyên Thu cho phép loại nhà nào? Ta , người thường thôiđi, làm sao so được với thân thích của Hầu phủ?Đại tẩu còn nhanh đáp ứng lão thái thái”

      Lý thị thấy hai người xướng họa cũng vội mở miệng, đợi hai người xong mới chậm rãi “Nguyên Thu hứa cho thế tử Nam Bình Quận Vương phủ, chỉ sợ hôn này lui được”

      Lý thị vừa xong, hai người lão thái thái vàNgô thị cũng cả kinh ngay cả Tôn thị cũngngẩng đầu nháy mắt nhìn Lý thị. hồilâu Ngô thị mới miễn cưỡng hỏi “Nguyên Thu hứa cho thế tử Nam Bình Quận Vương phủ” Lýthị cười “Đúng vậy”

      Ngô thị nén miệng buồn bực nửa ngày, ngồithẳng phu ra nuốt vào nước bọt. Tôn thị ngẩngđầu nhìn Lý thị cũng lời nào. Lão thái thái ngẩng đầu ngó Lý thị lại nhìn Ngô thị, sắc mặt trầm bất định. Mấy người buồn bực nửa ngày Ngô thị mới thử thăm dò “Nguyên Thu là vào cửa trước hay sau thế tử phi”

      Lý thị nhìn đủ khuôn mặt ghen tị của Ngô thịmới cười gằn từng chữ “Nguyên Thu là định cho thế tử Nam Bình Quận Vương làm chính thất”

      Lão thái thái lúc này mới hồi phục tinh thần lạikhô cằn hỏi “Này, Vậy Nguyên Thu phải là thế tử phi sao?”

      Lý thị cười “Đúng là vậy. Vì đại lão gia phảivề kinh, Nam Bình Quận Vương phủ vội đem hôn định xuống, liền thúc giục đại lão gia đổithiếp canh. Chuyện này làm gấp cũng kịp cho người đưa tin về. Chắc lão thái thái cũng trách tội”

      Cố lão phu nhân lúc này đầu mảnh tươnghồ, chỉ theo Lý thị trả lời “ trách tội! trách tội”

      Lý thị gả vào Cố gia hơn mười năm, mặc dù ở trước mặt Cố lão phu nhân đến nămcũng nhận đủ hết khổ, hôm nay khó được lãothái thái ở dưới cơ mình nhất thời trong lòngcảm thấy thoải mái ít.

      Lão thái thái và Ngô thị còn sững sờ, Tôn thị lạihồi thần trí trước, vội đứng dậy kéo tay Lý thịvui vẻ chúc mừng đại tẩu, đây là cửa nhân duyên tốt. Nguyên Thu nhà chúng ta hứa cho thế tử là việc thể diện lớn. Việc này cũngkhông phải là Hầu phủ con kế thất có thể so sánh”

      Ngô thị có thói quen Tôn thị xưa nay nhẫnnhục chịu đựng, nghĩ hôm nay bị nàng liên tiếp xuống đài được. Ngô thị nghe vậy chống nạnh lông mày xách ngược thẳng mắng Tôn thị “Cũng phải khuê nữ ngươilàm thế tử phi, ngươi ra sức làm cái gì? Có bảnlãnh đem Bảo Châu của ngươi gả cho thế tửđi rồi quay lại chuyện với ta”

      Tôn thị hừ lạnh “Đại ca có danh là quan tốtlại có gia sư giỏi, ở đây là cho người khác so sánh hay sao? Ta thấy Nguyên Thu là thế tử phi trong lòng rất vui mừng cũng muốn BảoChâu so cái gì. Chỉ sợ có người trong lòngghen tị bất bình thôi, vốn muốn đem nữ nhi đếnHầu phủ cho nàng cảnh tượng phen. Kết quả chữ bát còn chưa chổng đít lên chưa có cơ hội khoe khoang bị người ta so bằng, buồn cười”

      Tôn thị lúc trước thăm Lý thị tỏ tâm ý của mình, Lý thị là người thông minh dễ dàng tin nàng. Vì vậy Tôn thị mới suy nghĩ đếnbiện pháp như vậy, vạch trần Ngô thị hủy đài sách của Ngô thị hướng tới lấy lòng Lý thị, chính là muốn Lý thị tranh đoạt quyền quản gia của Ngô thị. Ai ngờ, Lý thị lại tuôn ra hôn sựcủa Nguyên Thu, Tôn thị lại nghe phu gia của Nguyên Thu là Quận Vương phủ, nhất thờiquyết tâm ôm bắp đùi Lý thị.

      Ngô thị và Tôn thị ồn ào dứt, Cố lão phu nhân cuối cùng hồi phục tinh thần, mắt thấy Tôn thị và Ngô thị kéo tay áo muốn đánh nhau, nhứcđầu quát “Tất cả an phận chút cho ta”

      Tôn thị dù sao cũng e ngại lão thái thái, nghe nàng lên tiếng, lập tức im miệng đứng bên. Ngô thị trợn mắt mắng Tôn thị vài câu mới ngừng . Cố lão phu nhân nhìn Lý thị mỉmcười đứng bên, tâm như ngủ vị tạp phần.Sắc mặt cứng ngắt cười “Sao còn đứng? Nhanh ngồi xuống
      tart_trung, xixonPHUONGLINH87^^ thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 61: Đường muội Mỹ Ngọc

      Lý thị cười ngồi xuống, Ngô thị và Tôn thị cũng ngồi xuống theo. Bốn người đánh bài lần nữa,lão thái thái và Ngô thị mượn chơi bài mà chuyện hôn của Nguyên Thu. Bây giờ biết được Nguyên Thu là thế tử phi tương lai cũng còn tâm tình chơi bài. Nội tâm lão tháithái yên ổn nàng vừa vui mừng mình có cháu rể thân phận cao quý, lại lo lắng về sau thể đè ép Lý thị. Mà Ngô thị đơn giản là cam lòng lại ghen tị với Lý thị và Nguyên Thu. Hai người liên tiếp ra bài sai lầm, Lý thị vốn mê bài lại thấy lão thái thái và Ngô thị có tâm tình cười với lão thái thái“Chắc lão thái thái mệt, chi bằng giải tán .Lão thái thái nghỉ ngơi hai canh giờ cũng đến giờ ăn cơm tối”

      Cố lão phu nhân đẩy bài trong tay, vịn nha hoàn run rẩy đứng lên “Được rồi, chơi với các ngươi chút thấy mệt mỏi, ta nghỉ ngơi chút, các ngươi trở về

      Ngô thị vội tới bên cạnh lão thái thái, đỡ nàngngồi giường lại lấy đệm dày kê sau lưng lão thái thái mới cười “Con cũng nghỉ ngơi được, đại tẩu vừa về nhi tức vội rất nhiều đủ tay, con chọn mấy nha đầu đưa cho đại tẩu

      Lão thái thái nhắm mắt lại gật đầu “Ừ. Sơnnhi, Tuyền ca, Nữu Nữu, Nguyên Thu nha hoàncủa bốn người cứ dựa theo lệ của Minh nhi,nhanh làm chút”

      Minh nhi là Tam phòng sinh, nha hoàn tiểu tửsai vặt cũng nhiều hơn các phòng khác. Tôn thịsớm thích cái này hôm nay nghe lão thái thái đại phòng cũng theo lệ này, chỉtrừ nhà mình ra trong lòng càng thêm bất mãn.

      Ngô thị vừa đáp tiếng Lý thị mở miệng“Lão thái thái biết, con vô cùng thích người cũ. Trong nhà mấy nha đầu mama đều là người dùng hơn mười năm, con dùng thuận taykhông bỏ được đổi các nàng vì vậy cũng dẫnvề theo. Giờ trong nhà thiếu người cũng cần vội thêm”

      Ngô thị nghe hơi có cam lòng, suy nghĩmột lần nữa cười “Đại tẩu mang về là mộthai nha hoàn, thô sử nha hoàn chắc đủ, giặt đồ quét tước mấy chuyện như vậy để mấy mama thô sử qua

      Lý thị suy nghĩ chút mới với Ngô thị“Vậy làm phiền đệ muội” Ngô thị nghe vỗ tay “Ta cho người thu xếp” xong hành lễ với lão thái thái liền lui ra ngoài. Lý thị và Tôn thị ngồi chút rồi lần lượt cáo lui.

      Ngô thị vội ra phòng ngoài phân phó nha hoàn gọi quản gia, mình vịn tiểu nha đầuvề phòng. Nha đầu giữ cửa thấy sắc mặt Ngô thị tốt, bước chân lại vội, vội vàng hành lễ vén rèm lên. Ngô thị vừa muốn vào thấy tiểu nha hoàn liền dừng chân lại “Lão gia có trongphòng ?”

      Tiểu nha đầu vội trả lời “Thưa phu nhân, lão gia có trong nhà. Hôm nay đại lão gia bái tế tổ tong, mời bạn bè thân thích uống rượu, Tam lão gia cùng rồi” Ngô thị nghe cười lạnh tiếng quát “Ngươi biết ràng, tiểu tiệnnhân chỉ biết quyến rũ lão gia, đồ đĩ hạ tiện” xong bạt tai quăng qua. Tiểu nha đầu bị đánh lảo đảo cái, bụm mặt khóc ròng “Nô tì dám”

      Ngô thị hừ “Tốt nhất là dám. Nếu bịta phát người quyến rũ lão gia cẩn thận da mặt của ngươi” xong vung rèm lên tức giận tiến vào. Ngô thị trong phòng vòng cảm thấy tâm phiền ý loạn, muốn thương nghị với Cố Liêm phen, mà lúc này lại thể gọihắn về.

      Mỹ Ngọc nghe Ngô thị vừa từ phòng lớn về,liền dẫn nha hoàn tới, cũng nhìn sắc mặtNgô thị, trực tiếp mở miệng “Mẫu thân, buổisáng canh gà lão thái thái đưa tới cho người đểđâu? Con ăn hai chén tổ yến lúc sáng sớm nênchưa thấy đói bụng Tử Trúc cho người đem về”

      Tử Trúc là nha hoàn của hồi môn của Ngô thị,sau lại làm thông phòng cho Cố Liêm. Đúng raMỹ Ngọc nên gọi Tử Trúc tiếng Trúc di nhưng Ngô thị đè ép chỉ cho Mỹ Ngọc gọi thẳngtên. Dù Tử Trúc cũng theo Cố Liêm hơn mườinăm nhưng được nam nửa nữ nào nên cũng chẳng hỗn được vào hàng thiếp thấp.Tử Trúc nghe Mỹ Ngọc liền từ trong phòngđi ra thi lễ “Ta đặt bàn kia, để kêu người hâm nóng lại cho nương”

      Mỹ Ngọc vội thúc dục Tử Trúc làm, mình ngồi bên cạnh Ngô thị, nhìn thấy bánh ngọt bàn vội cầm lên ăn. Ngô thị cảm thấy chánốm mà Mỹ Ngọc cứ hỏi ngừng “Mẫuthân, bánh ngọt mua ở đâu vậy? So với bìnhthường ăn ngon, làm bằng cái gì vậy?” Ngô thị nghe vậy nhìn theo trong tay Mỹ Ngọc, thấy bàn có điểm tâm nóng, chắc vừa làm xongkhông bao lâu.

      Nha đầu bên cạnh nghe Mỹ Ngọc hỏi, vội tiến lên “Đây là Tam nương tự mình làm điểm tâm Hàng Châu, cho người đưa tới cho phu nhân nếm thử”

      Mỹ Ngọc nghe oán giận “Tam tỉ cũng quá mọn, sao đưa tới ta? Mẫu thân thích ăn điểm tâm, bằng ta đem mâm này mang về” Ngô thị nghe đến Nguyên Thu cảmthấy tức giận Mỹ Ngọc lại như vậy, quát lên “Ăn! Ăn! Ăn! Cả ngày lẫn đêm chỉ biết cóăn, Ngươi là quỷ chết đói đầu thai à? Lúc nàomới tranh được mặt mũi cho ta”

      Ngũ quan Mỹ Ngọc rất đẹp, cho nên lúc bé mượt mà khiến người ta cảm thấy đáng , bây giờ lớn lên cũng như ngày trước nàng lại tiếp tụcchâu tròn ngọc sáng. Mỗi lần Ngô thị nàng,nàng lại khóc chạy đến làm nũng với lão tháithái. Cố lão thương nàng, mắng Lý thị đểđứa bé ăn xong còn sai phòng bếp làm thức ănnàng thích cho nàng ăn. Lâu dần Ngô thị cũngkhông gì Mỹ Ngọc nữa.

      Từ đến lớn Mỹ Ngọc được nâng trong lòng bàn tay như châu bảo, nhiều lắm là bị Ngô thị mấy câu, làm gì bị mắng qua như vậy?Mỹ Ngọc cầm khăn khóc, đúng lúc Tử Trúc bưng lên cháo gà nhân sâm trở về. Mỹ Ngọc liếcmắt nhìn qua thấy con gà được hầm cách thủy, mùi thơm cực kì mê người. Ngô thị ngửi thấymùi thơm cũng nhìn qua, loáng thoáng có thể thấy nhân sâm lớn bằng ngón cái ở bên trongnhíu mày “Nàng còn bé sao lại ăn mấy thứnày?”

      Mỹ Ngọc nghe lau lệ “Đây là lão thái thái cho người bổ thân thể cho con, thân thể con suy yếu mới phải ăn cái này”

      Ngô thị nghe nghi ngờ quan sát nàng, Mỹ Ngọc thấy vậy “Ngày hôm trước phải đạiphu vì thân thể hư nên con mới mập giả tạosao?” Ngô thị hừ “Cũng biết ngươi tìm đại phu từ đâu đến, cũng biết có nên tin hay , vẫn nên để cho đại phu trong nhàđến xem lần mới được”

      Mỹ Ngọc lười biếng nghe Ngô thị càu nhàu, kêu nha hoàn bưng cháo gà về phòng mình. Ngô thị lúc này cũng còn tâm tình đành mặc kệ nàng cũng tùy nàng .

      Lần đầu tiên Nguyên Thu về nhà cũ, trước tiên muốn quen thuộc với tỉ muội. Sáng sớm NguyênThu chuẩn bị đầy đủ giấy mực và sách, kêu nha hoàn cầm theo mình đến Bảo Châu và Mỹ Ngọc.

      Bảo Châu lớn hơn Mỹ Ngọc hai tuổi nênNguyên Thu vào phòng Bảo Châu trước. Bảo Châu nằm giường đọc sách, Nguyên Thu thấy nha hoàn ở cửa liền vén màn vào. Bảo Châu nghe thanh nhìn về hướngcửa thấy bóng dáng Nguyên Thu vội cười đứng lên “Tam tỉ sao rảnh dỗi đến đây? Ta vốn muốnđi chuyện với tỉ, lại sợ tỉ đường mệt nhọcphải nghỉ ngơi mấy ngày nên chưa dám qua quấy rầy”
      tart_trungxixon thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :