1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 54: Nhân duyên ba huynh muội

      Cố Sơn hiểu lo lắng trong lòng Nguyên Thu cười với Chức Mộng “Tiểu nha đầu trong sânkhông biết làm loạn cái gì, làm phiền ChứcMộng tỉ tỉ quản thúc bọn họ, tránh làm ồn Thếtử” Chức Mộng lanh lẹ đáp ra ngoài dẫn nha hoàn đến phòng bên dùng trà chuyện.

      Nguyên Thu tất nhiên biết Chức Mộng làm việc ổn thỏa, có nàng bên ngoài lo lắng cóngười nghe lén, lúc này mới thỏai mái chuyện với Sĩ Hành “Vừa rồi Sĩ Hành ca muội định thân, sao muội lại biết, Sĩ Hành ca biết so với muội còn ràng hơn? Muội chỉ biết ca ca và Tử Yên tỉ định thân thôi, chẳng lẽmuội cũng hứa cho Hạ gia sao?”

      Sĩ Hành nghe đỏ mặt “Ta chỉ nghe Hạ phủvà Cố phủ định thân là vội vàng hấp tấp chạytới, sao đoán được, quên chuyện Cố Sơn chưa định thân mới nháo ra chuyện cười nhưvậy. Vừa rồi ta sai, muội đừng giận”

      Cố Sơn cười “Nguyên Thu để ý đâu,chỉ là bí mật trong nhà khó giữ nếu nhiều người biết, mới vừa rồi lại thấy nha hoàn NguyênDung gần đây chắc muội muội lo lắng bị mọingười bàn tán thôi”

      Nguyên Thu thấy sắc mặt vui mừng của Sĩ Hành cố ý ra ca ca chưa xong, vàinăm nữa là muội muốn hay cũng phải gảcho người ta làm sao có thể kiêng kị?”

      Sĩ Hành thấy có người ngoài, mà mấyngày này trải qua mấy cuộc buồn vui cũng ngượng ngùng giống như lúc trước, lớn gan với Nguyên Thu “Muội muốn gả cũng chỉ có thể gả cho ta, ta nhất định phải cưới Nguyên Thu muội”

      Nguyên Thu gằn từng chữ “Muội cóphúc khí đó, Quận Vương phi dịu dàng hiền thụccó cách trị gia cả Quận Vương phủ nhiều ngườinhư vậy cũng hòa hòa khí khí. Muội lại khôngcó năng lực đó, cũng có phúc khí tiêu thụ nhiều hảo tỉ muội như vậy”

      Cố Sơn cố ý nhận đoạn cuối “Lời này cũngđúng, Nguyên Thu rất tỉnh táo. Tương lai ngươi có rất nhiều cơ thiếp chỉ sợ tính tình Nguyên Thu huyên náo cả phủ yên, còn có thểhưu thê a.”

      Sĩ Hành nghe vậy trợn mắt nhìn Cố Sơn “Ngươichỉ quấy rối ta, cũng nghĩ đến thời điểmta giúp ngươi. Kể từ lúc ta thích Nguyên Thu ta hạ quyết tâm, tương lai nếu cưới Nguyên Thulàm vợ tình nguyện cần tước vị chỉ cầumột đời đôi nhân”

      Cố Sơn nghe vậy khỏi toét miệng cườinện Sĩ Hành quyền, lại nắm tay thậtchặt. Nguyên Thu nghe những lời này của SĩHành khối đá trong lòng mới rơi xuống lúc nàymới cười “Nhưng phía huynh còn có trưởng bối, nếu về sau kín đáo đưa cho huynhmấy thiếp thất, huynh cũng có cách nào”

      Sĩ Hành cười “Muội cần kích ta, ta đáp ứng muội tất nhiên làm được, muội nhấtđịnh phải tin ta”

      Nguyên Thu nhìn Sĩ Hành lúc lâu mới chậm rãi lộ ra nụ cười “Tốt, muội tin huynh lần”

      Sĩ Hành nhìn Nguyên Thu cũng cười, ánh mắtdịu dàng mang theo kiên định.

      Tuần cuối cùng tháng mười hai, Cố Sơn và TửYên chính thức đính thân. Vì gần tới năm mới,các quản dưới thôn trang cũng đưa sổ sách về lại hiếu kính các thức ăn thôn dã. Lý thị vừa bậnrộn xem sổ sách lại bận rộn chuẩn bị lễ về kinhthành lại chuẩn bị các vụ lễ mừng năm mới trong phủ bận túi bụi. Nguyên Thu cũng ngừngnữ công giúp Lý thị làm việc.

      Niên lễ đưa về kinh, kể từ ba năm trước Cố lãophu nhân thầm lấy bác Cố Lễ đưa về kinh mua thôn trang cho tiểu nhi tử, nên Cố Lễ và Lý thị đưa về chỉ là chút đồ cổ dụng cụ, thức ăn thôn dã các loại tơ lụa, vàng bạc ít phânnửa. Mỗi lần Cố lão phu nhân oán trách đều bịCố Lễ lấy cớ khó khăn muốn chặn lại. Cố lão phu nhân tự biết đuối lí cũng tiện cưỡngbức chỉ thầm oán giận con cả đủ thânthiết, cho rằng con dâu đem bạc đưa qua nhà mẫu thân giắt bên miệng ngừng.

      Cố Lễ đương nhiên biết tật xấu của mẫu thân vìvậy hằng năm đều viết giá trị đồ cổ phía sau. Cố lão phu nhân biết những thứ này ít bạc chỉ là nàng xuất thân tiểu môn hộ sợ nhất là người ta nhà giàu mới nổi. Ngay cả nhữngmón đồ cổ đáng giá hơn ngàn ngân lượng nàngcũng dám đem đổi bạc chỉ đành cốcười cho người mang đến mỗi ngày nhìn lầnmới thả tâm.

      Cố Sơn đính thân, Quận Vương phủ lại phái lão mama qua xem Nguyên Thu vài lần chuyện với Lý thị. Nghe ý tứ trong lời cũng lộ ra lão Vương phi coi trọng Nguyên Thu. Lý thị cuối cùng gọi Nguyên Thu tới lại tỉ mỉcho nàng lần rồi cười với nàng “Con từ có chủ ý lại thông minh hiểu chuyện nênhôn của con ta cũng nghĩ muốn nghe ý tứ conmột chút, dù sao sắp lập gia đình là con, mẫuthân hi vọng sau này con trôi qua ngày thư thái”

      Nguyên Thu nghe vậy mắt đỏ lên, ở thời đại này nhà nào cũng hi vọng nữ nhi trèo lên cành cao, có lúc được phất lên làm phượng hoàng. Khó có được như Lý thị muốn nữ nhi ngày qua ngày thư tâm cũng cầm nàng lấy lòng người ta.Nguyên Thu hiểu khổ tâm của Lý thị trong lòngcảm động thôi.

      Lý thị kéo tay Nguyên Thu “Nam Bình Quận Vương phủ để lộ tin tức muốn chọn ngươi, ta nghe ý tứ là nghĩ trong năm Quận Vương phi muốn hạ sính lễ. Sĩ Hành lớn lên từnhỏ cùng con, phẩm tính đương nhiên là tốt. Chỉlà dù sao cũng ở vị trí kia, nếu như con gảcho sau này cũng là thân bất do kỉ. Quận Vương phủ phải người bình thường, quy củ nhiều mọi cử động đều có người nhìn, lãoVương phi tuy thích con nhưng chỉ là nhìn mặtSĩ Hành thôi. Nếu cung kính là nàngcó thể bảo hộ che chở con được mấy năm? Sau này vẫn là dựa vào chính bản thân”

      Lý thị uống hớp trà lại “Hai tháng trướcdẫn con Nam Kinh, mợ con cũng trúng ý con muốn hai nhà thân càng thêm thân. Mặc dù biểuca Vân Hải con bộ dáng được như Sĩ Hành nhưng cũng là thiếu niên công tử. Nếu con gả cho Vân Hải tương lai có cậu, mợ làm núi dựa còn có ông ngoại, bà ngoại bên cạnh thươngyêu gả cho người trong nhà so với người ngoài hưởng phước hơn nhiều”

      Nguyên Thu cũng biết mợ Bạch thị có ý tứ này vội cự tuyệt “Biểu ca rất tốt nhưng con chỉ xem huynh ấy là ca ca có lòng khác”

      Lý thị thở dài “Nếu vậy, con chọn SĩHành rồi phải ? Con sợ phong lưu như Nam Bình Quận Vương?”

      Nguyên Thu giọng “Như phụ thân cũngcó mấy thiếp thất huống chi là người khác. Nếuvậy con lựa chọn tin tưởng Sĩ Hành”

      Lý thị hỏi “Con nghĩ xong rồi? Nếu quyết định thể thương lượng lại” Nguyên Thu nhìn Lý thị kiên định gật đầu. Lý thị thởdài, kéo Nguyên Thu lại gần vuốt ve mặt nàngnói “Nếu như vậy, trong lòng con cũng có chủý. Tận lực nên chạm mặt Sĩ Hành” Nguyên Thu nghe đỏ mặt gật đầu.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 54: Nhân duyên ba huynh muội ( tiếp theo)

      Hôn Nguyên Thu chưa định xong nhưng sợqua năm định thân, nên hôn Nguyên Dung càng cấp bách. Cố Lễ và Lý thị trước trúng ý chất tử Lâm Học của tri châu Lâm An là Lâm Phúc Dũng vừa trúng cử nhân, số tuổi tương đối tính tình Cố Lễ cũng cho người dò hỏi chút. Mọi người nhân phẩm Lâm Học tệ Cố Lễ liền tính đem Nguyên Dung cho phép .

      Cố Lễ và Lý thị thương nghị chuyện nàychưa đợi định xong biết như thế nào lọttiếng gió vào viện Trương di nương. Vốn là Trương di nương nghe cử nhân tràn đầy vui mừng chạy đến viện Lâm di nương khoe khoang. Lâm di nương cầm quạt dựa cửa vừa quạt vừa châm chọc “Cũng biết cửnhân nghèo khổ từ đâu tới, cũng được ngươi khoe khoang như bảo bối. Ta nghe cử nhânnày nhà nghèo chỉ có mấy mẫu đất bạc màu,ngay cả con trâu cũng có suốt ngày chỉdựa vào may vá thêu thùa của mẫu thân mànuôi sống cả nhà”

      Trương di nương nghe “Ngươi bậy, cử nhân là Quan lão gia”

      Lâm di nương cười lạnh “Cũng chỉ là trù bịhuyện lệnh thôi, cũng biết ngày thángnăm nào mới nhận chức. Ta xem trước khi hắnnhận chức Nguyên Dung chỉ có thể chen chúc với trong nóc nhà tranh rách nát. Trương tỉ tỉ, ta nghe là bọn họ ngay cả xiêm áo lành lặncũng có”

      Trương di nương nghe trong lòng hốt hoảng nhưng ngoài miệng cứng rắn “Người ta là chất tử Tri châu, cũng là con em Quan gia, ngươi còn bậy ta lão gia vả miệng ngươi”

      Cuối cùng là Lâm di nương sợ Cố Lễ, nàng nghe Trương di nương như thế trong lòng hận phu hạt ngậm trong miệng xuống đất, ấm ứcxoay người vào nhà. Trương di nương có tâm tình đấu võ mồm với Lâm di nương chạy đường đến phòng Nguyên Dung lôi nàng hỏi “Con phải đính thân con có biết ?”

      Nguyên Dung được Lý thị kêu lên nóichuyện này từ sớm, trong lòng ràng, mấy năm nay chính mắt nhìn thấy cảnh ngộ của mấy vị di nương tự nhiên biết làm chính thất hơn gấpmấy trăm lần thiếp thất. Lý thị cho nàngngười nọ là cử nhân, Cố Lễ chú ý dìu dắt cũngsẽ làm Quan lão gia, trong lòng Nguyên Dung cũng vui chút. Nhưng nữ tử da mặt mỏng,lúc Lý thị điều này đều đuổi nha hoàn trongnhà ra ngoài Nguyên Dung mới đỏ mặt đánh bạo nghe Lý thị xong.

      Mà Trương di nương lúc này vội vã vào viện, lôi kéo Nguyên Dung lanh chanh láu táu mở miệngsuốt ngày gây gỗ với Lâm di nương thanh âmcũng lớn hơn so với người khác. Nàng lo lắng quên đúng mực vì vậy Trương di nương lớn tiếng ra nha hoàn, mama trong viện đều nghe ràng.

      Nguyên Dung thấy nha hoàn đều đỏ mặt đứngđó khỏi thẹn quá thành giận quăng tay Trương di nương “Ta biết Trương dinương bậy cái gì” xong xoay ngườiđóng sầm cửa. Trương di nương cũng để ý Nguyên Dung phát giận, vội vàng theo vào, lại lời Lâm di nương cho Nguyên Dung nghe, rồi mắng “Con tuy là thứ xuất nhưng dù sao cũng là trưởng nữ sao Tam nương có thểlà vương phi nương nương con là gả thư sinh nghèo. Hai người là tỉ muội thân sinh, so sánh như vậy còn mất mặt. Con chính là có tiền đồ, con là ta quan tâm lao lực, con cho phép món hàng như vậy?”

      Nguyên Dung đỏ mặt “Di nương có thể lời này với phụ thân , ở chỗ này so đo với ta làm cái gì? Ngươi dạy ta nhiều năm như thế nào,bào ta tranh khí, bảo ta vượt qua Nguyên Thu kết quả là mẫu thân phiền, phụ thân chán ghét. Hôm nay vất vả cho phép cử nhân, tương lai cũng có thể làm Quan phu nhân di nương lại đem lời này đánh mặt của ta”

      Trương di nương mắng “Ngươi biết cái gì, cửnhân cũng là cái danh tiếng thôi, chờ làm quan biết đến lúc nào. Nhà nghèonhư vậy làm sao có thể lật người, ngươi còntrông cậy làm quan phu nhân cũng sợ xấuhổ đỏ mặt”

      Nguyên Dung nghe vậy vành mắt đỏ hoe còn mạnh miệng “Có phụ thân chỉ điểm saokhông làm quan được? Còn nữa, nếu tốt vậy di nương tìm cho ta người tốt ta mới phục ngươi”

      Trương di nương nghe ngã ngửa, trong miệng lamắng “Ta còn tin tìm được nhà tốtcho ngươi”

      Nguyên Dung trơ mắt nhìn Trương di nương ,mình đứng chỗ cửa sổ nghe trong sân nha hoànmama bàn luận xôn xao, nàng cảm thấy mấy người này là cười nhạo mình, nhất thời đau buồn cầm khăn ngã xuống giường ngừngkhóc.

      Trương di nương ra khỏi sân Nguyên Dung, liền sai người kêu Lý mama tới hậu viện trongphủ, Lý mama xưa nay quan hệ tốt với Trương di nương, nhưng Lý thị thích người nóichuyện huyên thuyên vào phủ vì vậy ngàythường rất ít cho họ vào. Nhưng hôm nay sớmđến mừng năm mới, Lý thị rảnh trông nom những chuyện này. Trương di nương gọi Lýmama tới cửa sau dẫn tới viện mình cho nànghai khối vải bố. Lý mama sờ vải vóc bằng phẳngthật dày làm đủ hai bộ xiêm áo vui mừng cầm bỏ trong ngực, ngồi bên cạnh bàn uống trà với Trương di nương.

      Trương di nương chút chuyện liền kéođến hôn của Nguyên Dung thở dài với Lýmama “Ta chỉ sinh có nữ nhi như vậy, tuynói nàng gọi ta là mẫu thân nhưng ta thao tâm cũng ít hơn phu nhân”

      Lý mama cười “Trong bụng ngươi bò ra, đểý hơn người khác. Ta thấy nhị nương cũnglớn qua năm cập kê cho phép ai chưa?”

      Trương di nương thở dài “Lần gọi ngươi đến phải vì chuyện này sao?” xong hạthấp giọng chỉ chỉ phương hướng phòng lớn “Nhà này muốn đem Nguyên Dung cho phép cử nhân nghèo”

      Lý mama chẹp tiếng tiếc rẻ “Nhị nương xinh đẹp, ta xem còn hơn tam nương chút cứ như vậy chẳng phải uất ức nhị nương?”

      Trương di nương vội đúng vậy sao, chỉ là lão gia bị phu nhân lừa gạt cho là NguyênDung tìm được người trong sạch hôm nay ta tìm ngươi chính là muốn tìm người nào niênkỉ tương đối, nhà giàu có chút nếu tương xứng ta cầu lão gia để xem lão gia có thuận theo hay ?”

      Lý mama che miệng cười “Ta hôm nay tìm di nương vì chuyện này vừa đúng ta cómột người vô cùng phù hợp cầu, di nươngnghe bảo đảm hài lòng”

      Trương di nương vui vẻ như vậy, ngươinói mau, nếu là chuyện thành tiền thưởng bạc đãi ngươi”
      tart_trungAnLy90 thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 55: Trương di nương gây chuyện

      Lý mama nghe vui mừng nhướng mày, vội ngồi vào bên cạnh Trương di nương với nàng“Bên Đông Thành có họ Hứa lão gia là tài chủ,gia tài bạc vạn, có thôn trang có cửa hàng còn có ruộng tốt. Mà con cháu mỏng manh cưới mấy phòng thê thiếp chỉ có nhi tử gọi là Bảo ca. Vì Hứa gia chỉ có dòng độc đinh làBảo ca, tướng mạo cực tốt trong nhà cực kì cưng chiều chỉ sợ muốn sao trời cũng muốnhái cho . Bảo ca này mắt nhìn rất cao khôngchịu cưới con tiểu môn hộ, tất nhiên là muốnnữ nhi quan viên. Ngươi Bảo ca có xứng với nhị nương ?”

      Trương di nương nghe Hứa gia gia tài bạc vạncũng có chút động lòng, chỉ sợ là nhà thương nhân Cố Lễ cho liền kéo mama hỏi “Nhà đó buôn bán à?”

      Lý mama đương nhiên biết thân phận thương nhân rất thấp vội khoát tay “Là địa chủ lớn coi là thương hộ” Trương di nươngnghe cảm thấy yên lòng chỉ hỏi. Lý mama liền vòng vo câu chuyện “Hứa gia ta có qua hai lần, bàn về quy củ cũng kémphủ các người. Nhị nương vào cửa chính là thiếu nãi nãi cả nhà cũng phải cung kính nàng. Đợi Hứa lão gia buông tay Tây Thiên này gia sản to như vậy phải đều là Nhị nương hay sao? Đến lúc đó ngươi muốn gì còn khôngđược. Chỉ sợ ngày ba bữa bưỡng thân bằngtổ yến”

      Trương di nương nghe cảm thấy mở cờ trongbụng vội gật đầu “Ngươi vậy là ngươinhớ đến ta, đưa hôn tốt như vậy cho ta biết, bằng chỉ sợ Nhị nương chúng ta phải gả vào nhà lá đấy. Nhà cử nhân này muốn ăn có ăn mặc cũng chẳng có mặc có cái gì tốt? Xem Hứa gia tường cao nhà ngói gả cũng là thiếu nãi nãi đàng hoàng phải so với đồ bỏ cử nhân tốt gấp trăm lần”

      Lý mama cười “Đúng vậy, là nhờ di nươngnghĩ ràng. Nếu như vậy, di nương viết bát tự của nhị nương cho ta, ta cầm đáp lời tránhcho người khác chiếm trước”

      Trương di nương nghe vội đưa bát tự cho Lýmama lại lấy hà bao từ trong ngăn kéo nhét vàotay Lý mama. Lý mama nắm trong tay hai thỏibạc khỏi cười híp mắt giả vờ từ chối phen mới nhét vào tay áo. Trương di nương càng nghĩ càng vui mừng liền lấy tiền riêng sai tiểu nha đầu phòng bếp lấy bàn thức ăn.Lý mama thấy có cá có thịt vội ăn như hổ đói chén sạch thức ăn bàn lau lau miệng mớicáo từ.

      Ước chừng có mười ngày có bà mai mang sínhlễ tới cửa. Lý thị nghĩ là Cố Lễ đáp ứng hôn sựvới Lâm Học người Lâm gia tới xin cưới. mặt Lý thị oán trách Cố Lễ trước chomình mặt sai nha hoàn hầu hạ đổi xiêm áo gặp khách Thái Tuyết đỡ cười tủm tỉm đến tiền thính.

      Lý thị vào tiền thính bà mai vội tiến lên thấy lễnịnh nọt lời cát tường. Lý thị cười saingười dâng trà cho bà mai uống vừa quay đầu nhìn thấy trong phòng rất nhiều quà tặng nào hải sâm, bào ngư, vây cá, các loại hải sản còn có gàsống, cá sống, thịt heo, còn có hạt sen, bách hợp long nhãn. Tuy mấy thứ này là lúc nạp chinh cần dùng. Nhưng theo hiểu biết tài lực Lâm gia của Lý thị sợ là đem cả gia sản cũng mua được những thứ này vì vậy trong lòng thầmngạc nhiên.

      Bà mai uống trà lại nịnh nọt vài lời hay, lúc này mới đem danh sách sính lễ đưa cho Lý thịlại đưa bát tự nhà tari cho Lý thị xem. Lý thịnhận lấy liền nhìn tên phía nhất thời sầmmặt. Bà mai thấy sắc mặt Lý thị đúng chỉ xem là sính lễ chưa đủ liền ra mặt cười “Trong sính lễ còn có thôn trang và cửa hàng,nhưng khế ước mua bán chưa lấy đến chờ đápứng nhất định đưa đến trong phủ”

      Lý thị nhìn canh thiếp bát tự hai người, nhà gáiphía quả là bát tự của Nguyên Dung sai mà bên nam cũng là nam tử họHứa xa lạ. Lý thị trầm ngâm lúc lâu mới hỏi bà mai “Hứa thiếu gia có từng học?”

      Bà mai cười “Hứa thiếu gia từ theo tiênsinh cũng biết chữ nhưng chưa bao giờ vào học.Mặc dù sau này Hứa thiếu gia vào làm quan nhưng của cải Hứa gia giàu có lại có nhiềuthôn trang nhiều cửa hàng trong thành cũng là nhà của , nương gả nhất định khôngchịu khổ”

      Lý thị nghe liền để danh sách xuống cầm trà uống, nửa ngày tiếng nào, trong lòngsuy nghĩ lần liền biết hơn phân nửa làTrương di nương tự tiện đem bát tự Nguyên Dung cho người khác. Vì bát tự nương thể tự tiện nhìn thấy, Lý thị cố kị danh tiếngNguyên Dung nên phát tác tại đươngtrường. Liền để ly trà xuống đem canh thiếp dấutrong tay áo cho người trả lại sính lễ và danh sách cho bà mai.

      Bà mai này cũng phải là Lý mama chuyện lúc trước với Trương di nương, vì Lý mama phải là bà mai có tiếng. Hứa giathưởng ngân lượng cho mới bà mai khác làm chuyện này, vì vậy bà mai này đối với nguồngốc bát tự của Nguyên Dung cũng biết. Bà mai thấy sắc mặt Lý thị thích bày ra tư thế tiễn khách trong lòng hiểu chỉ đành cười “Hứa gia có chỗ nào chọc phu nhân tức giận? Phu nhân ta biết, ta trở về cho Hứagia nghe”

      Lý thị cười “Vì ta chưa ngeh lão gia chúngta đề cập đến chuyện này cho nên dám tự tiện làm chủ. Ngươi cho người đem sính lễ về chờ lão gia chúng ta quay về lại

      Bà mai biết đây là nhà Tri phủ cũng dám dây dưa đành đứng lên hành lễ sai người mang đồ ra Cố phủ.

      Lý thị thấy người nhất thời trầm mặt xuống, quát lên với Thái Tuyết “Còn cho ngườimang Trương di nương đến viện của ta? phí nàng ở trong phủ nhiều năm như vậy còn là nữ nhi của thông phán cũng là cái khôngđầu óc”

      Thái Tuyết vội sai nha hoàn gọi người, mình đỡ Lý thị về phòng lớn, hầu hạ nàng đổi xiêm áo còn sai người bưng tổ yến cho nàng đỡ tức.

      Trương di nương nghe nha hoàn gọi nàng lên phòng chỉ nghĩ là hôn Nguyên Dung liền rửa mặt cầm khăn dẫn nha hoàn đến phòng lớn. Lý thị thấy nàng áo bông màu đỏ trênmặt bôi phấn lông mày cũng vừa mới sửa cườilạnh “ta gọi ngươi đến phòng lớn có chuyện,ngươi ăn mặc như hồ li, muốn quyến rũ ai?”

      Trương di nương vội cười “Mới ngủ trưa đầu rối dám đến thấy phu nhân”

      Lý thị hừ “Ngươi ra hưởng phúc, còn có giấc ngủ trưa. Mạng ta tốt được như vậy, năm nay nhiều chuyện ngươi lại tìm phiền phứccho ta, làm ra chuyện lần này”

      Trương di nương nghe vội trả lời “Tì thiếp mỗi ngày chỉ ngồi trong nhà may vá, ngay cả việnmôn cũng ít ra dám gậy chuyện cho phu nhân”

      Lý thị nghe ném canh thiếp lên mặt nàng mắng “Ngươi xuất môn cũng có thể đưa bát tự nhị nha đầu cho người khác, nếu là ra cửa ta xem cả phủ cũng bị ngươi bán”
      tart_trung, AnLy90xixon thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 55: Trương di nương gây chuyện ( tiếp theo)

      Trương di nương vội nhìn canh thiếp từ mặt rơi xuống liếc nhìn thấy viết tên tuổi Hứa gia thiếu gia liền nhìn kĩ cười với Lý thị “Phu nhân mau xem, bát tự vô cùng xứng, chắc là nhân duyên tốt”

      Lý thị vốn tức, nghe nàng vậy trong cơn giận dữ giơ tay quăng cho nàng cái tát.Trương di nương vào phủ nhiều năm, mặc dù Lý thị thích nàng cũng phạt nàng cấm túcnhưng ngay mặt đánh nàng cũng là lần đầu tiên khỏi mặt mũi thẹn thùng đỏ bừng. Lý thị dù sao cũng là người được ăn sung mặt sướng sức tay có hạn, cái tát qua Trương dinương cảm thấy mặt nóng chút ngược lại Lý thị cổ tay lại đau, Thái Tuyết vội tiến lênkhuyên nhủ “Phu nhân cẩn thận đau tay”

      Lý thị nghe thu tay mắng “Còn quỳ xuống cho ta, chẳng lẽ muốn ta đánh hèo ngươi?” Trương di nương nghe vội quỳ xuống đất khóc nỉ non chỉ là mình vì tốt cho nhị nương. Lý thị phiền não trong lòng bị nàng ồn ào càng thêm nhức đầu nhịn được lại đánh Trương di nương thêm mấy bạt tai. Hai người huyên náo liền nghe có nha hoàn báo lại “Lão gia trở về”

      Cố Lễ từ bên ngoài nghe trong nhà khóc rống, trong lòng bình tĩnh, vào phòng thấy sắc mặt Lý thị tái xanh, Trương di nương quỳ đất khóc nước mắt nước mũi mặt có nhiều dấu tay đỏ bừng.

      Cố Lễ thấy thế quát lên “Các ngươi còn biết quy củ? Ta ở nhà lại náo ra chuyệnnhư vậy. Tết đến lại đánh nhau vì cái gì?”

      Lý thị nghe cầm canh thiếp đưa cho Cố Lễ xem “Lão gia xem, đây là Trương di nương tự tiệntìm nhà chồng cho Nguyên Dung, hôm nay người ta đưa sính lễ tới cầu hôn”

      Cố Lễ nghe vậy vội cầm canh thiếp xem, phía quả có ngày sinh tháng đẻ của nam tử,phía dưới còn có bát tự của Nguyên Dung. Cố Lễ thấy tổ tong ba đời của nam tử kia khôngphải là địa chủ thôi, mấy đời cũng người đọc sách. Trong lòng thấy chán ghét, tiếnlên quát Trương di nương “Ai cho ngươi tự tiệnđưa ngày sinh tháng đẻ Nguyên Dung cho ngườikhác, ngươi muốn ai thèm lấy Nguyên Dung phải ?”

      Trương di nương vội kêu gào “Tì thiếp nghe phu nhân đem nhị nương cho phép cử nhânnghèo. Từ nhị nương sống an nhàn sungsướng, tì thiếp lo lắng nàng chịu khổ khôngđược liền cầu người tìm hôn cho nhị nương. Hứa gia thiếu gia mặc dù học nhưng của cải giàu có, lại có nhiều cửa hàng, nhiều nha hoàn mama, nhị nương gả chínhlà thiếu nãi nãi có cái gì tốt?”

      Cố Lễ nghe mắng “Ngươi càng lớn càng nhưcon nít, liền ngay cả tôn ti như thế nào cũngkhông biết, thương nhân tài chủ tương lai ngay cả tiểu quan cũng làm được đây chính là nhân duyên ngươi rất tốt? Còn nữa, hôn nhị nương lúc nào ngươi được phép nhúng tay? Nếu ta mặc kệ cũng có mẫu thânnàng lo ngươi chẳng qua chỉ là nô tì làm gì có chỗ cho ngươi làm chuyện này?” Cố Lễ càngnói càng tức, liền cất giọng quát lên “Người đâu, lôi Trương di nương ra đánh hai mươi hèo để cho nàng nhớ lâu”

      chưa xong, Nguyên Dung liền xốc rèm vào thấy Cố Lễ muốn đánh hèo Trương dinương cả kinh vội tiến lên xin xỏ “Tết đến, dinương làm chuyện gì chọc phụ thân giận dữ,chi bằng nữ nhi thay di nương bồi lễ phụ thântha di nương

      Cố Lễ hận Trương di nương ỷ vào thân phận mẹđẻ Nguyên Dung thân phận của mình, muốn diệt uy phong của nàng làm gì chịunghe Nguyên Dung chuyện, la nàng “Ngươiđường đường là tiểu thư cũng biết tôn ti hả? Nàng thân phận gì? Đáng giá ngươi tới cầu cạnh?”

      Nguyên Dung thấy Trương di nương bộ mặt xấuhổ, mặt còn mấy cái dấu tay trong lòng phát ra đau đớn chưa từ bỏ ý định cầu xin tha cho nàng. Lý thị kéo Nguyên Dung đến bên cạnh “Chuyện này nương gia như ngươi thểquản, dung túng nàng nữa sợ thanh danh của ngươi cũng bị mất”

      Nguyên Dung nghe cảm thấy lời này ,liền thấp đầu xuống vừa đúng nhìn thấy thiếp canh bàn, Lý thị thấy nàng nhìn thiếp canh liền cười lạnh “Di nương ngươi đem bát tự ngươi phát tán chung quanh, sớm mai sợ khắpthành cũng biết bát tự của ngươi rồi”

      Thường ngày mặc dù Trương di nương kiêng kịLý thị và Cố Lễ, ra trong lòng sợ nhất vẫn là Nguyên Dung. Nàng biết thời gian này Nguyên Dung có chút tôn trọng nàng, sợ nàng hiểu lầm mình liền muốn giải thích lôi kéoNguyên Dung khóc rống “ phải di nương sợ ngươi gả cho cử nhân nghèo liền tìm mối hôn tốt cho ngươi. Là con trai duy nhất của tài chủ lớn đấy ngươi với phụ thân ngươi chút muốn gả cho cử nhân nghèo”

      Nguyên Dung nghe thở dài “Di nương hồđồ, từ xưa tới nay hôn nhân là do phụ mẫu mốimai. Chuyện này đúng là di nương vượt bổnphận. Ta tin ánh mắt phụ thân nhìn người, cử nhân này tại nghèo chút chẳng lẽ sau nàykhông phát đạt?”

      Trương di nương “Nếu là cả đời thayđổi?”

      Nguyên Dung cúi đầu nhìn Trương di nương gằntừng chữ “Đó cũng là mạng của ta”

      Trương di nương nghe vậy lắc đầu liền tục, đôi mắt nhòa lệ “Nhị nương, ngươi chưa bao giờ như vậy. Ngươi phải là muốn gả cho giađình giàu có sao?”

      Nguyên Thu thở dài “Bắt đầu ta sai rồi, ta muốn tiếp tục sai lầm nữa. Ta đọc kinhphật nhiều năm như vậy hôm nay mới hiểu được, Người có mệnh riêng, phú quý do trời.Cưỡng cầu thứ mình có được, chỉ trởthành trò cười. Di nương, cái này phải làvì tốt cho ta mà hại ta đấy”

      Trương di nương khóc ròng “Di nương vì tốt cho nương, nương cầu tình thay di nươngđi”

      Nguyên Dung kéo làn váy xoay người thi lễ vớiCố Lễ và Lý thị “Nữ nhi thân thể khó chịu, về phòng nghỉ ngơi trước” xong cũng khôngđể ý Trương di nương kêu gào, dẫn nha hoàn vềviện.

      Trương di nương thấy Nguyên Dung mắt lạnh đối với mình càng khóc ngừng, Lý thịnghe phiền lòng liền với Cố Lễ “Tết đến rồi, để nàng khóc ngừng xúi quẩy, phạtnàng cấm túc cũng đừng đánh nàng xem như nhìn mặt mũi nhị nương”

      Cố Lễ hừ “Nàng là cái khỉ gì, nhị nươngcó quan hệ gì với nàng? Ngươi cũng hồ đồ đánhnàng sao lại chiết mặt mũi nhị nương?”

      Lý thị vội cười theo “Ta sai”

      Cố Lễ thở dài “Thôi, tết đến đánh đánh, phạt nàng cấm túc ba tháng” xong quát Trương di nương “Nhìn mặt phu nhânxin tha cho ngươi phạt ngươi ba tháng cấm túc. Ngươi đóng cửa viện suy nghĩ nếu còn khôngbiết quy củ ta đuổi ngươi ra phủ nghe chưa?”

      Trương di nương vội dập đầu khóc ròng “Tì thiếp nghe

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 56: Đám cưới Nguyên Dung

      Qua năm mới, Lâm gia đến cửa cầu thân. Nămnay Lâm Học muốn tham gia thi hội, Cố Lễ giúp tìm chức quan chỉ dặn an tâm học. Năm nay Cố Lễ phải về kinh báo cáo công việc, Lý gia cũng giúp chuẩn bị trêndưới xong rất có khả năng triệu hồi về kinh thành, nên Cố Lễ muốn Nguyên Dung nhanh chóng thành thân để tránh trễ nãi việc hồi kinh.

      Thời gian eo hẹp gấp rút suốt ngày Nguyên Dung ở trong phòng thêu giá y, Lý thị cũng bận rộn chuẩn bị đồ cưới cho Nguyên Dung. Tronglúc nhất thời tìm được tranh chữ cổ, Lýthị lấy từ lầu các ít ra ngoài. Gọi người đến làm thêm mấy bộ trang sức mới. Những vậtkhác đều đặt mua nhưng đồ vật trong nhà khôngkịp làm khiến cho Lý thị buồn bã.

      Lí Túc Phong ở Nam Kinh nghe muội muộivì đặt mua đồ cưới cho Nguyên Dung mà rầu rĩ sai người đưa tin “Vài ngày trước có sai người làm gia cụ kim loại khắc hoa, bộ sàn ba bình phong, bàn trang điểm, tủ, ghế đãđầy đủ mọi thứ hôm qua vừa mới xong, bằng trước hết đưa Nguyên Dung dùng”

      Lý thị gởi thư hồi “Ca làm nhất định làđồ tốt nhưng đưa cho nàng quá xa xỉ tìmcách khác xem sao”

      Lí Túc Phong xem thư sai người đưa bộ gia cụqua tặng, kèm thư hồi “Cũng đáng bao nhiêu bạc, ngươi tìm cái khác lại tốn công phu nhanh làm cho xong đồ cưới của Nguyên Dung ngươi mới rảnh mà quan tâm hôn của Nguyên Thu, đừng trễ nãi chuyện của nàng”

      Lý thị nghe đành thu, đúng hôm đó Nguyên Thu tại trong phòng lớn nghe gia cụ cũng cườinói muốn nhìn xem. Lý thị đành dẫn nàng theo,Nguyên Thu thấy bộ sàn kia liền cười “Cái gì cũng cực tốt, nhưng biết Lâm gia cóbày ra hay . Con nghe phòng Lâm gia cực , chi bằng mẫu thân thêm của hồi môn tòa nhà mặt mũi cũng dễ xem”

      Lý thị cười “Nàng đồ cưới nhiều, cữu cữu ngươi đưa bộ gia cụ này cũng là xa xỉ đừng chi tòa nhà”

      Nguyên Thu “Chúng ta muốn hồi kinh,đem tòa nhà cho nàng, đỡ nàng đếnLâm gia ở quen nháo ra chuyện lại tỏ ra nhà chúng ta có giáo dưỡng. Mà nàng gả ở Hàng Châu, chúng ta lại về kinh thành, sau này ở Hàng Châu nàng cũng có phụ mẫuchiếu ứng, lưu cho nàng nhiều chút đồ cưới sau này có gặp khó khăn cũng có chút biện pháp.Theo con, mấy thứ thực dụng này ít chút cũng được cho nhiều chút ngân lượng được hơn”

      Lý thị trầm ngâm trong chốc lát gật đầu “Ngươi đúng, đồ cưới của nàng quan hệ đến mặt mũi của chúng ta nhiều chút cũng khôngsao, vậy ta cho nàng thêm tòa nhà”

      Nguyên Thu nghe liền hé miệng cười, Lý thị véomá nàng “Chỉ có ngươi có chủ ý, ta thấy đồ cưới của ngươi ngươi tự thu xếp tốt hơn đỡ chota chán ốm”

      Nguyên Thu đỏ mặt lôi kéo tay áo Lý thị “Mẫu thân cười con để người ta nghe còn biết con mặt dày thế nào đâu”

      Lý thị cười “Da mặt ngươi còn dày? Cũng thấy nương nhà nào có chủ ý như ngươi”

      Hai người cười nha hoàn vào báo“Nam Bình Vương Thế tử cho người tặng đồqua cho nương” Lý thị nghe khoát tay cho nha hoàn ra ngoài tà nghễ nhìn Nguyên Thu, làm cho mặt Nguyên Thu đỏ ửng, cúi đầu “Ba ngày hai bữa tặng đồ, chẳng lẽ nhà chúng tacái gì cũng có hay sao?”

      Lý thị vậy mà về phòng nhìn thấy đồ lại vụng trộm cười” câu nháo cái, mặtNguyên Thu đỏ bừng, Lý thị vẫn che miệng cườikhông ngừng. Nguyên Thu la tiếng giẫm chân đỏ mặt ra ngoài sai nha hoàn dẫn đường.

      Đảo mắt đến đám cưới Nguyên Dung. Lý thị sai mama hầu hạ Nguyên Dung mặc áo cưới, lại mời phụ nhân con cái song toàn trang điểm mặtcho Nguyên Dung, Nguyên Dung nhìn mình mặcy phục tân nương trong kiếng khỏi khócđỏ mắt. Mấy mama bên cạnh lên khuyên lơn “ nương, canh giờ sắp đến, đừng khóc”

      Nguyên Dung lau nước mắt hỏi mama kia “Saodi nương còn chưa thấy tới đây?”

      Mama này do dự chút cũng dám trảlời. Nguyên Dung hỏi ngừng mamabên cạnh cười “Chưa đến ngày Trương di nương hết cấm túc sợ rằng hôm nay ra gặp nương được”

      Nguyên Dung nghe vậy khóc ngừng“Hôm nay từ biệt biết khi nào mới gặp lạithật thể cho ta gặp di nương lần sao?” Mama này nghe vậy cúi đầu ai dám tiếp.

      Nguyên Dung thấy thế nhắc làn váy lên ra,miệng “Nếu di nương ra được ta tự mình xem di nương” Làm cho mama, nha hoàn hết hồn kéo nàng lại kêu lên “ nương đừng làm vậy, đến giờ rước dâu, nếu chậm trễ lão gia phu nhân trách tội xuống, mấy nô tài nhận nổi” xong, ôm Nguyên Dung vềngồi trước gương cầm khắn ướt lau mặt, bắt đầutrang điểm.

      Nguyên Dung sợ Cố Lễ nổi giận, đành thẫn thờ ngồi đó mặc cho bọn họ định đoạt cuối cùng thởdài “Mời Tam nương đến đây chuyến”

      Liễu nhi nghe vội sai người gọi Nguyên Thu,Nguyên Thu dỗ Tuyền ca và Nữu Nữu nghe Nguyên Dung phái người tới mời, vội kêubà vú canh chừng hai đứa bé cho tốt, mình vộivã đến khuê phòng Nguyên Dung.

      Vừa vào cửa Nguyên Thu hỏi “Còn thiếu gì sao? có gì cho muội muội sai người đitìm” Nguyên Dung thở dài, ngoắc gọi NguyênThu vào trước mặt đỏ mắt “Muội muội, tỉmuốn gặp di nương”

      Nguyên Thu ngạc nhiên “Di nương đến đây sao? lạ” xong kêu nha đầu đến “Ngươi mời Trương di nương đếnđây. Nếu có ai hỏi ở đây có chuyện cần nàng giúp tay”

      Nha hoàn kia chần chừ cười làm lành “Nhưng chuyện này có cần báo lão gia mộttiếng , dù sao Trương di nương vẫn cònđang cấm túc. Nô tì dám mời Trương dinương đến đây như vậy”

      Nguyên Thu hiểu ra “Ta lạ sao hôm nay Trương di nương đến quên mất chuyện nàng cấm túc. Nếu vậy, ngươi chạy lên phòngxin lão gia trước lại mời Trương di nương đến” Nha hoàn kia đáp ra ngoài Nguyên Dungở phía sai hô “Nhanh chút”

      Nguyên Thu lôi kéo Nguyên Dung an ủi “Tỉkhông cần gấp, gặp được di nương” Nguyên Dung thở dài “Sau này ta ở trong nhà nhờ muội chiếu cố di nương chút. Mặc dùnàng tốt, lại luôn ầm ĩ lại có ít ý địnhnhưng dù sao cũng là mẹ ruột ta, muội xem mặtmũi ta mà trông nom chút”
      tart_trung, AnLy90xixon thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :