1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 51: Thọ yến lão Vương phi

      Cố Sơn theo Cố Lễ vào cửa chính Quận Vương phủ, xe ngựa Lý thị và Nguyên Thu sớmdừng ở cổng phụ. Cửa phụ sớm có ma ma chờ đợi thấy mẹ con Lý thị tới vội cười đón haingười vào ở cửa khác có nha hoàn mama dẫn đường.

      Lúc này tháng mười hai thời tiết càng ngàycàng rét lạnh, vì vậy mà chỗ chiêu đãi nữ quyếnkhông ở trong vườn mà là trong phòng kháchđặt vài cái bàn, có đặt thêm lò sưởi. Ngày mừngthọ lão Vương phi, tới chúc thọ hơn phân nữa là gia quyến của quan viên đều quen thuộc với nhau. Lý thị dẫn Nguyên Thu vào thấy khôngít người đến liền cười chào hỏi nhau. Tử Yên ngồi thấy Nguyên Thu tới vội ngoắc nànglại cùng nàng chuyện.

      Mọi người ngồi bao lâu QuậnVương phi đỡ lão Vương phi vào. Đám người Lýthị vội đứng lên đợi lão Vương phi ngồi cao mọi người đến chúc thọ, mới tự ngồi xuống.

      Lão Vương phi thấy người đến đông đủ tronglòng cực kì vui mừng kêu cái này đến xem mộtchút gọi cái kia đến ngó thế nào. Nguyên Thu và Tử Yên ngồi chuyện với nhau liền nghe lão Vương phi ngoắc nương mặc áohồng khắc trăm hoa bướm kia là nương nhà ai? Tới đây ta nhìn chút” Nguyên Thu nghe vậy vội tới trước mặt lão Vương phi hành lễ.

      Lão Vương phi nhỉn tỉ mỉ Nguyên Thu cười “Ta tưởng ai, ra là Tam nha đầu Cố gia, có mấy ngày thấy nha đầu này càng thấy có dấu hiệu phát ra mĩ nhân”

      Quận Vương phi cười “Đúng vậy, Cố phu nhân có phúc khí, có nữ nhi thướt tha như vậy ta hâm mộ”

      Mọi người nghe vội phụ họa theo khen NguyênThu dáng dấp đẹp. Lý thị nghe vội đứng lênkhiêm tốn phen, lúc này nghe nha hoàn báo lại “Thế tử ở cửa muốn mời rượu tháiphi. Nhưng ở đây nữ quyến đông đảo sợ tự tiện vào hợp quy củ vì vậy chờ thái phi nương nương chỉ thị”


      Lão Vương phi nghe cười “Đều là trẻ nhà mình sao ra nhiều quy củ như vậy, Nếu vậy, để cho vào . Ta lại thể uống nhiều thêm hai li rượu” Nha đầu kia nghe mờiThế tử vào. Nguyên Thu vốn đứng phíadưới lão Vương phi, nghe lão Vương phi gọiThế tử vào, nhất thời đứng ở đó khôngđược ở xong, con mắt thiết tha mong chờlão Vương phi cho mình trở về chỗ. Ai ngờ lãoVương phi giống như quên nàng, nhìn ngoài cửa thấy Thế tử cười khanh khách vào thỉnh an.

      Nguyên Thu từ Nam Kinh trở về chỉ gặp SĩHành lần rồi có tin tức gì của lúcnày nghe tiếng bước chân của Sĩ Hành, Nguyên Thu khỏi ngẩng đầu len lén liếc nhìn hắnmột cái mặt đỏ lên. ra hôm nay Sĩ Hành mặc áo thêu trăm hoa bướm đỏ thẩm tay áo, màu sắc xiêm áo cùng hình dáng thêu cực kì tương tự với Nguyên Thu. Hai người đứng gầngiống như cố ý làm cùng dạng.

      Lão Vương phi nhìn nhìn Sĩ Hành lại nhìn nhìn Nguyên Thu, nghiêng đầu với Quận Vương phi “Ngươi xem hai đứa bé này, đều mặc hồng y, cũng đều môi hồng răng trắng giống như kim đồng ngọc nữ bên cạnh bồ tát”

      Nguyên Thu nghe đầu thấp xuống, Sĩ Hành cười tủm tỉm nhìn Nguyên Thu thi lễ “Nguyên Thu muội khỏe ?” Nguyên Thu thấy thế chỉ đành đáp lễ lại lúc đứng dậy ai chú ý hung hăng trợn mắt nhìn Sĩ Hành cái. Sĩ Hành chỉ cười nhìn nàng nhưng tức giận.Nguyên Thu bất đắc dĩ chủ động cáo lỗi với lão Vương phi đến ngồi bên cạnh Tử Yên.

      Lão Vương phi cười với Sĩ Hành “Khôngphải ngươi muốn mời ta uống rượu sao, sao rót rượu đến?” Sĩ Hành vội ngoắc nha hoàn bưng rượu lên tự tay rót chén đưalão Vương phi uống lại cát tường nịnh nọtlão Vương phi phen.

      Lão Vương phi uống rượu lôi kéo Sĩ Hành cười “Ngươu được cái miệng ngọt, còn khôngnhanh ra ngoài tiếp khách, lẫn vào chúng ta còn ra cái dạng gì” Sĩ Hành vội “Con bồi tổ mẫumột chút lại ra” Lão Vương phi nghe vậy phất tay “Bên ngoài còn có khách, ngươi nhanhđi , ta ở đây cần ngươi phục vụ” SĩHành đành đứng dậy cáo từ, liền xoay người đira ngoài, khi qua Nguyên Thu bước chânchậm lại len lén nhìn Nguyên Thu vài lần.Nguyên Thu chỉ làm như biết quay đầu để ý tới .

      Nguyên Thu thấy Sĩ Hành ra ngoài mọi ngườikhông chú ý tới mình nữa mới thở phào nhõm. Để che giấu thất thố của mình Nguyên Thu vội uống rượu chuyện với Tử Yên. bao lâu Nguyên Thu thấy mặt mình nóng lên lại thấy lò sưởi ở trong phòng rất khó chịuliền lặng lẽ gọi Chức Mộng bồi mình hóngmát. Chức Mộng lấy áo khoát lông thú phủ thêmcho Nguyên Thu đỡ nàng ra khỏi buồng lò sưởi. Mọi người chỉ xem nàng như vệ sinh cũngkhông quản nàng tự nịnh nọt lão Vương phi,Quận Vương phi để ý đến.

      Thường ngày Nguyên Thu cũng đến QuậnVương phủ vài lần biết gần đây có mấy gốc mai lúc này mùa đông khắc nghiệt nghĩ hồng mai nở nhất định cực tốt, vì vậy dẫn theo Chức Mộng vào rừng mai.

      Sĩ Hành mời rượu lão Vương phi ra, trướcquẹo vào nhà vệ sinh, nha hoàn đem nước nóngcho rửa tay làm hơi chậm trễ chút. Sĩ Hành lau sạch tay vội vã ra sảnh trước. Mới vừa đường vòng tới liền thấy người khoát áo hồ li ra dẫn nha hoàn hướng rừng mai bên kia qua. Sĩ Hành quen biết Nguyên Thu mấy năm, sao nhận biết được hình dáng Nguyên Thu. thấy Nguyên Thu dẫn theo Chức Mộng ra ngoài nội tâm vui vẻ, bước nhanhtheo hướng Nguyên Thu tới.

      Nguyên Thu nhìn từng nhóm từng nhóm hồng mai cây, liền cười với Chức Mộng“Ngươi xem hồng mai nhà , sao hình dáng đẹp hơn nhà ta? Chức Mộng, người nhìn xemcây hồng mai kia kì quái, hoa mai khác đều năm cách sao gốc mai kia là sáu cánh, li kì”

      Chức Mộng còn chưa trả lời liền nghe sau lưngcó người “Đây là Tống mai nổi danh, phụthân Kì Sơn xin phương trượng cành hoa về tìm người trồng” Nguyên Thu nghe thanh vội quay người lại chỉ thấy thiếu niên mặc áo choàng da cáo màu đỏ phải Sĩ Hành là ai?

      Nguyên Thu thấy Sĩ Hành, mặt hơi hơi đỏ phủi đầu xem hoa mai trong miệng hỏi phải huynh đến tiền sảnh uống rượu sao? Sao lại đến đây?”

      Sĩ Hành cười “Ta đổi xiêm áo, ra vừa quay đầu nhìn thấy muội là duyên phận”

      Nguyên Thu nghe nhịn được cười ratiếng, quay đầu “Huynh học dịu dàng của ai? sợ làm người ta nghe kiệnhuynh sao?”

      Sĩ Hành thấp đầu “Ta cũng có gì phảisợ, chỉ sợ muội để ý đến ta”

      Nguyên Thu nghe vậy đành thở dài “Huynh tội gì như vậy?”

      Sĩ Hành thở dài, nghiêng đầu nhìn Chức Mộngnói “Ngươi ra cánh rừng bên ngoài xem chừngđi, nếu xa xa nhìn thấy bóng người liền vào nóivới ta tiếng” Chức Mộng đáp lời, ánh mắtngắm trộm Nguyên Thu, nàng thấy Nguyên Thukhông có ý phản đối vội cúi đầu lui ra bên ngoài.

      Sĩ Hành từ từ tới trước mặt Nguyên Thu tỉ mỉnhìn nàng lúc giọng thở dài “Saomuội gầy như vậy?”

      Nguyên Thu nghe giơ tay lên sờ sờ gò má “Muộikhông thấy, chắc thoa phấn lên mới thấy gầy”

      Sĩ Hành nghe giương mắt nhìn Nguyên Thu cườinói “Ta hôm nay sao rạng rỡ hôm mọi ngàymấy phần ra là do thoa phấn. Lại muội còn là nên ăn mặc cho đẹp. Hômtrước ta nghe người ta có mấy loại phấn bàochế đều làm từ cánh hoa dùng lại đẹp lại thơm, để ta cho người đưa cho muội vài hộp?”

      Nguyên Thu chỉ ừm tiếng lại đưa tay sờ cánh hồng mai. Sĩ Hành thấy Nguyên Thu nửangày phản ứng tới gần Nguyên Thu bước giọng “Ta biết những lời này là bôi nhọ muội. Nhưng giấu nó trong lòngta là khối tâm bệnh. Hôm nay có người khác ta đánh bạo hỏi muội, trong lòng muội có từng có ta?”

      Nguyên Thu nghe Sĩ Hành cuối cùng hỏi ra, chỉđành quay đầu nhìn “Huynh là Thế tử,là hoàng thân quốc thích, tương lai nhất định hoàng thượng chỉ hôn nhân duyên thích hợp cho huynh. Huynh tội gì hành hạ mình như vậy”

      Sĩ Hành vội “Muội biết, tuy ta là Nam Bình Quận Vương Thế tử nhưng cần hoàng thượng chỉ hôn. Muội cũng biết tổ phụ ta Liêm Thân Vương có công lớn với tiên đế, vì sợ công cao chấn thủ liền để xuống binh quyền làm Vương gia nhàn tản. Năm đó lúc tổ phụ rời xa triều đình cầu hoàng thượng cho thánh chỉ concháu tự động hôn phối”
      tart_trung, Nhược VânAnLy90 thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 52: Sĩ Hành thổ lộ

      Nguyên Thu cười “Vậy sao?”

      Sĩ Hành lấy hết dũng khí tiến lên kéo tay áo Nguyên Thu “Nếu có thể cưới muội làm thê tửkiếp này còn gì đáng tiếc”

      Nguyên Thu nghĩ Sĩ Hành bộc trực như thế khỏi sửng sốt chút mới thu hồitay, thu lại tươi cười “Vị trí Thế tử phi nàytiểu thư khuê tú các nhà đều tranh đoạt nhưng muội hiếm lạ gì. Người, phải có thân phận địa vị được vui vẻ. Muội cầu chưabao giờ là vinh hoa phú quý”

      Sĩ Hành cùng lớn lên với Nguyên Thu sao lạikhông biết tính tình của nàng. Nguyên Thu là người cực kì coi trọng tình cảm, đối với huynh trưởng đối với đệ muội chỗ nào là khôngbỏ ra lòng thích. Mặc dù tình cảm vớiNguyên Dung phai nhạt chút nhưng chỉ cần Nguyên Dung cử chỉ lời quá phận,Nguyên Thu cũng so đo với nàng cáigì. Lại , Sĩ Hành rất ít thấy sắc mặt Nguyên Thu tốt, chỉ có khi đối mặt với mấy di nương kia mới có.

      Sĩ Hành đóng cửa suy nghĩ tháng nhìn thấy toàn bộ tranh đấu của thê thiếp bên trong, sao lại hiểu ý tưởng của Nguyên Thu.Huống gì, Sĩ Hành cũng thấy chán nản cho tìnhcảnh thê thiếp của phụ thân tranh giành tình cảm lại cần đến mẫu thân đau lòng. nếu lòng thích Nguyên Thu đương nhiên nguyện ý nàng giống như mẫu thân, mỗi ngày đều ở trong phòng lén rơi lệ.

      Nguyên Thu thấy Sĩ Hành cả buổi lời nào, liền thở dài xoay người ra ngoài, Sĩ Hànhvội kéo cánh tay nàng “Chỉ cần có muội, ta nạp bất kì cơ thiếp nào khác. Cả đời này chỉ có mình muội”

      Nguyên Thu nghe thân mình khỏi lắc lư, có chút giật mình vì những lời này của Sĩ Hành. Lại , Nguyên Thu đương nhiên hi vọng ngàyngày nhất sinh nhất thế đôi nhân. Nhưng đây là niên đại cho trượng phu cưới vợ bé là tổn hại phụ đức, Nguyên Thu sớm đem nguyện vọng này chôn dấu dưới đáy lòng. Chỉ hi võng về sau gã cho người bình thường,giữa phu thê tương kính như tân tựnhiên nhiều phiền não. Cho nên nàngchưa từng tính toán gả cho Sĩ Hành, chỉ vì tìnhcảm thiếu niên giữa nàng và Sĩ Hành sợ sau nàymình dẫm vào vết xe đổ của Quận Vương phi.

      Nguyên Thu nghe những lời này của Sĩ Hành vừa buồn vừa vui, vui là Sĩ Hành ngờhiểu mình như thế cũng uổng tình cảm hai người gắn bó từ . Buồn là ngay cả cótâm ý này nhưng tại đây phong kiến lễ giáo làmsao dung cho làm chủ? Đến lúc đó giống như Nam Bình Quận Vương phủ đầy thiếp thất nhưng sao có thể thiếp thất cũng có?

      Nguyên Thu suy nghĩ phen rồi tránh thoát tay Sĩ Hành nhìn “Huynh mới mấy tuổi, đừng quên phía huynh còn có lão Vương phi, Quận Vương phi còn có Vương gia”

      Sĩ Hành vội “Năm đó tổ phụ Liêm Thân Vương của ta chỉ có người là tổ mẫu ta. Lúc đó còn là thân phận hoàng tử, sao ta lại khôngđược?”

      Nguyên Thu nghe vừa muốn chuyện, chỉ thấy Chức Mộng chạy vào “Trong buồng lòsưởi có nha đầu tới sợ là tìm nương, chúng ta về thôi”

      Sĩ Hành sợ người khác nhìn thấy ảnh hưởng khuê dự của Nguyên Thu vội với NguyênThu “Bọn muội ra ngoài trước, ta ra từ đườngnhỏ phía sau” xong vung áo khoát lên quẹovào khúc quanh vội vã rời . Nguyên Thu đưamắt nhìn Sĩ Hành xong mới theo Chức Mộng ra khỏi rừng mai.

      Tiểu nha đầu Quận Vương phủ thấy Nguyên Thu ra ngoài, vội cười chào đón “Thái phinương nương uống vài chung lại nhớ đến nương, hỏi mới biết nương ra ngoài vội sai nô tì đến tìm” Nguyên Thu nghe vội trở về lão Vương phi thấy Nguyên Thu vào vội ngoắc cười “Ngươi chạy đâu?”

      Nguyên Thu tiến lên đáp “Mới uống vài li rượucảm thấy mặt có chút nóng liền dẫn nha đầu ra hóng mát. Con lại thấy sườn núi phía Nam hoa mai nở rất đẹp, ai ngờ đến lúc cũng quêntrở lại bồi thái phi nương nương uống rượu, thậtđúng là đáng đánh”

      Lão Vương phi cười “Đứa này đángyêu, mấy cháu của ta bằng ngươi. Ngày thường ta với mẫu thân ngươi muốnnàng dẫn ngươi theo ta chuyện, nàng lại giấu ngươi như bảo bối chẳng lẽ sợ ta giành hay sao?”

      Nguyên Thu chỉ đành cười “Mỗi ngày đều ở nhà thêu thùa may vá” Lão Vương phi cười “Mỗi ngày ngươi ở nhà làm cái gì ta rất ràng chớ có lừa gạt ta. Nếu rãnh rỗi nhiều đến xem ta chút.” Nguyên Thu chỉ đành cười đáp. Lão Vương phi mới thả tay cho nàng về chỗ ngồi. Mọi người lại chuyện lúc, cho đến buổi chiều mới tan.

      Nguyên Thu theo Lý thị ngồi xe ngựa về, trongđầu vẫn nghĩ đến Sĩ Hành . Lý thị thấy vẻ mặt của nàng từ lúc ra Quận Vương phủ vẫn ngừng thay đổi liền hỏi nàng “Ngươi nghĩ cái gì? Mới vừa rồi ra ngoài gặp ai sao?”

      Nguyên Thu lấy lại tinh thần cười “Cũngkhông gặp ai, chỉ nghe hai tiểu nha đầu hômnay lão Vương phi đeo trâm cài là năm đó LiêmThân Vương tự mình vẽ làm cho người ta chế tạo, làm cho người hâm mộ”

      Lý thị nghe nàng “Bọn nha hoàn huyên thuyên, ngươi là nương gia sao có thể nghe?”Nguyên Thu vội ôm cánh tay Lý thị làm nũngnói “Người ta ngang qua đó cẩn thậnnghe được thôi, đâu có cố ý nghe. Mẫu thân, người cũng biết chuyện xưa của lão Vương phivà Liêm Thân Vương? con nghe

      Lý thị ở xe ngựa với Nguyên Thu, ngườiđánh xe là người trong nhà cũng sợ bịnghe lén vì vậy chọn chút chuyện có thể kể cho Nguyên Thu nghe “Lúc Liêm Thân Vương và tiên đế đều nuôi bên người hoàng hậu, thái phi là cháu bên nhà mẹ của hoàng hậu lúc thường được vào cung chuyện vớihoàng hậu. Liêm Thân Vương và thái phi đều lớn lên trước mặt hoàng hậu từ tình cảm rấttốt. Sau Liêm Thân Vương cầu ý chỉ cưới thái phi làm thê tử. Vì và thái phi là tình cảm thâm hậu từ niên thiếu chịu cưới thiếpthất tự nguyện buông tha cơ hội thành thái tử chỉ mong làm hiền vương thay tiên đế chinh chiến sa trường. Sau lại cầm binh quyền trongthiên hạ lại tự nguyện buông tha binh quyền làm vương gia nhàn tản. Thánh chỉ duy nhất cầu là con cháu tự chủ hôn phối”

      Nguyên Thu nghe thở dài ngờ lãoLiêm Thân Vương là người như thế, Nam Bình Quận Vương ngược lại giống người”

      Lý thị “Người có cách sống của người, nếu hôm nay con hỏi ta cũng dặn dò con câu. Con hôm nay lớn thể như trước lẫnvào với Thế tử mà náo loạn. từ ra vàohậu viện quen, nên cũng tốt cứng rắn ngăn , nhưng chính con phải có chừng mực,ngày thường nên tận lực chạm mặt Thế tử, nên biết nam nữ là cấm kị rất lớn. Chờ Nguyên Dung định xong hôn , vừa đúng lấycớ dời thư phòng đến tiền viện cũng làm cho người ta bớt nhà chúng ta quy củ”

      Nguyên Thu nghe vậy vội hỏi “Nhị tỉ đính thânsao? Cho phép nhà nào?”

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 52: Sĩ Hành thổ lộ ( tiếp theo)

      Lý thị “Vẫn thương nghị với phụ thân con, hôn của tỉ tỉ con phiền toái chút, ta cũng tốt nhiều, để phụ thân ngươi làm chủ mới đúng. Nhưng ca ca ngươi, rất nhiều phu nhân hỏi tới sợ là đều có ý đó”

      Nguyên Thu cười ra ca ca cũng nhọc mẫu thân phí tâm, trước mắt có mộtmối cực tốt phải sao?”

      Lý thị nghe ngạc nhiên nương nhà nào cực tốt?”

      Nguyên Thu cười nằm sấp vào bên tai Lý thị nóimột cái tên, Lý thị suy nghĩ gật đầu “Nàng cũng rất tốt. Nhưng ta có suy nghĩ khác.”Nguyên Thu cười “Chỉ sợ là ca ca có ý địnhnày” Lý thị tuy có chút kinh ngạc nhưng tóm lại vẫn có thể tiếp nhận. Bởi vì dù sao Nguyên Thu cũng là nương có số việc Lý thị tốt thương nghị liền nhắm mắt dưỡng thần để ý đến nàng.

      Lý thị về phủ liền để Nguyên Thu về viện nghỉ ngơi mình kêu Trương mama tới hỏi “Ngươithấy Hạ gia nương thế nào?”

      Trương mama cười “Tử Yên nương dĩ nhiên cực tốt, bộ dáng tính tình phu nhân đều biết chỉ sợ khí độ này nương bình thườngcũng so được”

      Lý thị gật đầu “Nàng tốt, nhưng lúc trước ta nghe Hạ phu nhân muốn Nguyên Thu gả cho Hạ Tử Nghiệp. Ta nghĩ Hạ Tử Nghiệpchăm đọc sách lại biết hiếu kính người ổn thỏaNguyên Thu gả cũng thiệt thòi. Chỉ là hôm nay ta nghe ý tứ của Nguyên Thu sợ là CốSơn coi trong Tử Yên rồi”

      Trương mama nghe cười “Tam nương còn chút có lí nào huynh trưởngchưa đính hôn muội muội đả gã cho người ta. Còn nữa, nô tì thấy Nam Bình Quận Vương thế tử chắc là có ý với Tam nương”

      Lý thị thở dài “Thế tử thân phận cao quý người lại cực tốt nhưng chuyện này cũng khôngdo chúng ta định đoạt”

      Trương mama cười “Lão Vương phi sủng áinhất là Thế tử, nếu Thế tử có ý định kia chỉ sợlão Vương phi cũng ngăn cản. Huống chi Tam nương chúng ta vừa biết lễ lại vừa mắtlão Vương phi”

      Lý thị nghe trầm ngâm trong chốc lát “Chảtrách hôm nay nhiều người như vậy lão Vương phi chỉ lôi kéo Nguyên Thu thả, khoanàng đến tận trời làm Nguyên Thu thẹn mặt đỏbừng”

      Trương mama cười “Nô tì thấy tám phần là Thế tử đem tâm tư cho lão Vương phi, lãoVương phi tự nhiên là có chủ ý”

      Lý thị thở dài , chuyện này cũng đừng làm cho người biết vừa mừng vừa lo” Vừanói vừa nhìn bên ngoài giọng “Nếu SĩHành giống Nam Bình Quận Vương tương laiNguyên Thu chịu khổ nhiều”

      Trương mama suy nghĩ cười “Nô tì xem ra Thế tử cũng phải là người đa tình. Nam Bình Quận Vương chính là như vậy, mấy thiếpthấp kia dù có cưng chiều nữa cũng dám lướt qua Quận Vương phi, ba năm hai năm hoa tàn ít bướm còn phải tùy Quận Vương phi đắn đo”

      Lý thị lắc đầu “Ngươi còn biết Nguyên Thu trong lòng nhất định có chủ ý, chỉ sợ là nàng cũng hiếm lạ gì cái này”

      Trương mama cười “Hôm nay Tam cônương mới mười hai tuổi cũng cần gấp. Cho dù Thế tử phải lương phối mấy năm nay nhìn xem nhiều chút còn sợ tìmđược người tốt sao?”

      Lý thị gật đầu “Ngươi đúng, tại sợ Nam Bình Quận Vương phủ có ý tứ kia ta đínhhôn cho Nguyên Thu cũng tốt. Trước đem hôn của Nguyên Dung và Cố Sơn làmcho xong lại sau. Trương mama, ngươi đikêu quản gia đưa thiệp cho Hạ phủ, ngàymai ta bái phỏng”

      Trương mama cười đáp hai người vài câu Cố Lễ về, Trương mama hành lễ lui ra ngoài tự tìm quản gia đưa bái thiếp.

      Lý thị thấy Cố Lễ về, vội tiến lên cởi áo choàng cho , Cố Lễ đổi xiêm áo ở nhà uống lu trà nóng với Lý thị “Các ngươi về sớm vậy? lãoVương phi có khỏe ?”

      Lý thị cười “Thân thể lão Vương phi an khang, ta xem lão Vương phi thích Nguyên Thu”

      Có Lễ “Nguyên Thu tính tình tốt chútnhưng so với chân chính đại gia khuê tú còn kém xa”

      Lý thị vốn muốn đem chuyện Sĩ Hành vàNguyên Thu với Cố Lễ nhưng Lý thị khôngrõ Nam Bình Quận Vương phủ có ý tưởng gì, cũng tiện phỏng đoán của mình choCố Lễ chỉ đành vòng vo câu chuyện hỏi “Trước đó vài ngày, ta hôn của Nguyên Dung với lão gia, lão gia nghĩ muốn chọn nhà nào chưa?”

      Cố Lễ “Ta nghe thấy mấy nhà kia đềukhông tốt. Trùng hợp hôm nay Vương đại nhânnói đến tri châu Lâm An Lâm Phúc cũng có mộtchất tử bà con xa, năm nay mười tám tuổi chưa hôn phối. Nghe đứa bé kia năm nay vừakhảo trúng cử nhân như thế cũng xứng vớiNguyên Dung rồi”

      Lý thị gật đầu “Tuổi tác còn học vấn lạitốt, chắc về sau cũng có tiền đồ. Nhưng gia cảnhthế nào?”

      Cố Lễ “Trong nhà chỉ có vài mẫu đất bạcmàu, thoạt nhìn nghèo khó chút nhưng đứa bé kia là người có tiến tới, Nguyên Dung gả cũngkhông uất ức nó”

      Lý thị nghe cười “Lão gia được thìtất nhiên cũng kém. Sáng mai lão gia tìm người hỏi thăm chút rồi đem chuyện nàyđịnh xuống”

      Cố Lễ cười “Vậy cũng được, ngày mai ta sai người dò hỏi”

      Hai phu thê ở trong nhà chuyện liền nghe có người bên ngoài “Phu nhân, Cố tẩu tử tới đáp lời”

      Lý thị nghe ngạc nhiên “Giờ về có chuyệngì? Gọi nàng vào

      Phu nhân quản gia của Cố Hải cúi đầu vào,tay nâng hộp gấm hành lễ với Cố Lễ và Lý thị mới đứng dậy “Mới vừa rồi nô tì đưathiệp Hạ phủ, Hạ phu nhân sai nô tì đưa chútđồ về cho phu nhân”

      Lý thị nghe mở hộp ra xem chỉ là các đồ vật tinhxảo liền lấy ra mấy cái còn dư lại đậy kín sai Thái Tuyết đưa qua cho Nguyên Thu và NguyênDung. Phu nhân Cố Hải lại lời của Hạ phu nhân lần với Lý thị, Lý thị chỉ nghe chứkhông nhiều. Phu nhân Cố Hải thấy Cố Lễtrong phòng dám ở lâu vội thấp đầu ra ngoài.
      tart_trung, AnLy90xixon thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 52: Sĩ Hành thổ lộ ( tiếp theo)

      Cố Lễ thấy nàng lui ra ngoài mới hỏi Lý thị“Hôm nay phải ngươi thấy Hạ phu nhân sao lại đưa thiếp qua?”

      Lý thị cười “Ta muốn với lão gia, năm nay Sơn nhi cũng mười lăm tuổi cũngnên có mối hôn . Ta lưu ý hai năm cảm thấy Hạ gia nương Hạ Tử Yên tính khí tướngmạo đều cực tốt, nhà nàng lại quen biết với nhà chúng ta, nếu Tử Yên cho phép với Cố Sơn chẳng phải là việc tốt?”

      Cố Lễ suy nghĩ “Thường ngày ta nghe Hạ Nguyên ý tứ cũng muốn kết thông gia với ta, nhưng nghe ý tứ gần xa của là muốn Nguyên Thu cho phép Hạ Tử Nghiệp”

      Lý thị “Hạ Tử Nghiệp là đứa bé tốt, nhưngtuổi Nguyên Thu còn chút còn hai nămnữa mới có thể đính thân. Huống chi làm gì cóđạo lí mặc kệ huynh trưởng định cho nàng trước?”

      Cố Lễ nghe suy nghĩ mới gật đầu “Vậy ngàymai ngươi Hạ phủ thăm dò ý tứ, nếu nhà hắncũng đồng ý chuyện này tìm người định hôn sựxuống”

      Lý thị cười “Sang năm lão gia về kinh, ta cảm thấy trước khi hồi kinh đem hôn địnhxuống mới tốt, chờ sang năm sau Hạ phủ hồi kinh báo cáo công tác, khi đó Tử Yên cũng cập kê rồi, vừa đúng có thể làm hôn ”.

      Cố lễ nhìn Lý thị mặt đều là nụ cười, khỏi cười nàng “Ngươi nhìn ngươi xem, chữ bát chổng đít lên trời rồi vui vẻ thành ra như vậy”

      Lý thị nũng nịu liếc Cố Lễ cái “Ngày maithì lại nhếch trở về”

      Cố Lễ thấy Lý thị mặt mày tươi cười, trong bụng ý động, tiện tay ôm hông nàng đè nàng lêngiường, Lý thị mắc cỡ đẩy “Giữa ban ngàyngươi cũng thẹn thùng”

      Cố Lễ chỉ hôn nàng “Cách cơm tối còn mộtcanh giờ, lúc này lại có người quấy rầyngươi sợ cái gì” Lý thị nghĩ lúc này cũng là giấcngủ trưa sợ Tuyền ca, Nữu Nữu tới đâyliền ỡm ờ thuận ý Cố Lễ.

      Hôm sau, Hạ phủ sai người chuẩn bị trà bánh từsớm, Lý thị tới thấy trong nhà mọi thứ đầy đủ hết liền cười với Hạ phu nhân “Ngươi có lòng, biết trước chuẩn bị phục vụ ta”

      Hạ phu nhân kéo nàng ngồi xuống giường cười “Ngươi cũng biết thẹn, hôm qua ănxong thọ yến lão Vương phi hôm nay tìm ta ăn chực, chẳng lẽ lương bổng Cố đại nhân khôngnuôi nổi ngươi”

      Lý thị nghe chỉ cười “Từ nhanh mồmnhanh miệng, hôm nay tuổi lớn cũng chững chạc sợ người ta chê cười”

      Hạ phu nhân lắc đầu “Hôm nay tại nhiệm (chắc nhận chức), có công công bà bà bên cạnh làm gì kiêng kị nhiều như vậy”

      Lý thị thở dài “ta cũng theo lão gia ra bênngoài mới hưởng phúc hai năm chờ sang nămhồi kinh sợ là được tự tại nữa rồi”

      Hạ phu nhân nghe cũng thở dài lần sau đó mới “Ngươi rốt cuộc là có chuyện gì, sao hôm qua gặp cũng nghe ngươi , hômnay lại đưa bái thiếp đến”

      Lý thị “Ngươi cũng hồ đồ, ở bên ngoài bí mật khó giữ người khác, nếu nhiều người biếtlàm sao được. Ta tìm ngươi cũng có chuyện lớn”

      Hạ phu nhân “Ngươi có đại gì cùng ta , ta mới tin ngươi trước nghe thửxem”

      Lý thị cười “Hôn Cố Sơn và Tử Yên có tính đại hay ?”

      Hạ phu nhân nghe vội “Ấy, phải ta định Nguyên Thu trước sao?”

      Lý thị cười “Ta cũng thích Hạ Tử Nghiệp,nhưng Nguyên Thu còn chút, ta thấyTử Yên và Cố Sơn đứng chung chỗ cũng rấtxứng đôi liền động ý định này. Chẳng lẽ ngươicho phép Tử Yên với nhà khác hay sao?”

      Hạ phu nhân lắc đầu “Tử Yên chưa cho phép ai chỉ là ta bỏ được Nguyên Thuthôi, ta sớm chọn nàng làm con dâu sao lại thayđổi người rồi hả?”

      Lý thị kéo Hạ phu nhân giọng “Ta vốn cũng có ý định này, chỉ là nhìn thấy hai đứa békia có chút ý tứ liền thể thành toàn ý định cho bọn họ”

      Hạ phu nhân nghe kinh ngạc là có chuyện này? Sao ngươi biết được?”

      Lý thị cười “Ta chỉ suy đoán thôi, bọn họđều xuất thân đại gia tử ngươi còn yên tâm”

      Hạ phu nhân suy nghĩ lúc lâu mới cười “Ngươi vậy, chỉ là chuyện này còn phải để lão gia làm chủ mới được chờ về ta cho nghe”

      Lý thị gật đầu “Chính là vậy, ta hôm qua với lão gia chúng ta rồi, hôm nay cóchuyện tìm Hạ lão gia thuận tiện cũng thương lượng chuyện này chút”

      Hạ phu nhân nghe vậy cười mắng “Ngươi cũng gian trá, ra sớm thương lượng với lão gia ngươi xong rồi. Ta , ta chọn trứng là tứcphụ sao bây giờ lại thành con rể?”

      Lý thị cười “Chỉ là chúng ta thể hoánthân bằng đem Nguyên Thu cho phép Tử Nghiệp cũng có gì”

      Hạ phu nhân thối “Chỉ biết dụ dỗ ta vui vẻ,ai dám biết xấu hổ hoán thân ra làm cho người ta cười rụng răng”

      Hạ phu nhân đùa với Lý thị phen, lúcnày mới nghiêm chỉnh thương lượng hôn .Bên kia Cố Lễ lén lút tìm Hạ Nguyên, sớmnói cho nghe. Hạ Nguyên chỉ muốn kết thân gia với Cố Lễ ai cưới ai gả cũng quá mức để ý. Hai nhà thương định xong kết quả chỉ chờ ngày tốt đem lễ chính thức đính hôn.

      Thọ yến hôm đó Sĩ Hành chưa biết được suynghĩ của Nguyên Thu phải vội vã rời . Mấy ngày nay thần hồn chừng chỉ sợ NguyênThu thấy mình lỗ mãng, mất thể thống. Mặc dùngày sinh chính thức của lão Vương phi qua nhưng tiệc vẫn tiến hành tháng, Sĩ Hànhcũng thể thăm Nguyên Thu đành nhịn nóng nảy trong lòng ngừng phái người tìmCố Sơn chuyện.

      Bước đầu hai nhà nhất trí, Lý thị gọi Cố Sơn vào phòng lớn “Ta và phụ thân người chọn cho ngươi mối hôn , đợi tháng sau đính hôn cho ngươi”

      Cố Sơn nghe như sấm bên tai, thường ngày SĩHành chỉ thúc giục tỏ tâm ý với phụ mẫu, e ngại chọc Cố Lễ nổi giận vẫn dám . Hôm nay nghe Lý thị muốn đính hôncho , trong lòng Cố Sơn khỏi hối hận,chỉ quỳ xuống rơi lệ .

      Lý thị thấy Cố Sơn như thế lòng tin lời của Nguyên Thu hơn phân nửa chỉ là mặt hừlạnh “Ngươi làm cái gì?”

      Cố Sơn rơi lệ khấu đầu “Nhi tử có ýtrung nhân, kính xin mẫu thân hủy bỏ đính hôn”

      Sắc mặt Lý thị động đậy, chỉ cầm li trà uống hồi lâu mới như vậy, thôi, taliều gương mặt này với Hạ phủ tiếngnói bọn đem Tử Yên gả cho nhà khác thôi”

      Cố Sơn khấu đầu nửa, nghe Lý thị khỏi sửng sốt.
      tart_trungxixon thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 53: Sĩ Hành hiểu lầm
      Lý thị cầm li trà liếc mắt nhìn Cố Sơn còn ngâyngốc ở nơi nào khỏi “Xì” cười tiếng, Cố Sơn thấy vẻ mặt Lý thị chậm rãi đoánchuyện này mười phần là lúc này quỳ ở đó “hắc..hắc..” cười lên. Lý thị phủi “Ngươi nhìn xem ngươi còn có bộ dáng côngtử? Những thứ lễ nghi liêm sỉ biết ngươihọc rồi cũng đâu. Nếu bị phụ thân ngươi biếtxem có đánh ngươi ?”

      Cố Sơn vội nhận sai lại dập đầu với Lý thị, ngồi bên cạnh Lý thị nhiều chút dụ dỗ nàng,Lý thị nghe mở cờ trong bụng nửa ôm “Hôm nay ngươi cũng lớn rồi được hồ đồ giống như trước, được phép hai ngày, bangày hướng Hạ phủ chạy. Tuy hai nhà là thếgiao nhưng các ngươi đều lớn, sao giống nhưlúc bé ở chung cho được? Huống chi đínhhôn được gặp mặt” Cố Sơn vội thưadạ đáp. Lý thị còn có chuyện dặn dò Cố Sơnmấy câu rồi đuổi ra ngoài, mình suy nghĩsính lễ.

      Sĩ Hành từ sau khi nhìn thấy Nguyên Thu cả ngày tinh thần tập trung luôn lo lắng ngày đó mình lỗ mãng chọc Nguyên Thu vui.Theo tính tình của Nguyên Thu thường ngày mặc dù đối nhân xử thế cực kì dễ dãi nhưng mộtkhi xúc phạm ranh giới cuối cùng của nàng sợ là mình cũng có cơ hội thấy nàng lầnnữa.

      Mỗi ngày Sĩ Hành nghĩ đến việc này liền hận thể bay đến Cố phủ, tại chỗ kéo Nguyên Thu hỏi câu. Nhưng ngày sinh của lãoVương phi muốn làm tháng, Sĩ Hành bị Nam Bình Quận Vương mỗi ngày lôi kéo khắp nơi gặp quan viên học hỏi. thoát ra mỗi ngày đành phải viết thư cho người đưa đinhưng vẫn thấy Nguyên Thu hồi . Sĩ Hành chỉ xem như Nguyên Thu tức giận, tronglòng rất nóng nảy thầm tính ngày xuất phủ.Ai ngờ mấy ngày sau nghe được tin tức Hạ phủvà Cố phủ kết thân.

      Sĩ Hành sớm nghe đến hôn của Nguyên Thu và Hạ Tử Nghiệp nhưng khôngnghĩ định xuống nhanh như vậy, hoảng hồnquay đầu chạy hướng viện lão Vương phi.

      Lão Vương phi nằm giường vừa mớinghe nha đầu báo Thế tử tới. thấy Sĩ Hànhvội vã vào đâm đầu vào ngực lão Vương phi.Lão Vương phi thấy Sĩ Hành vành mắt đỏ hoe,thanh nghẹn ngào, biết bị sao vộiôm vào ngực dỗ dành mới chậm rãi hỏi. Sĩ Hànhỷ lão Vương phi thương liền đuổi nhahoàn ra ngoài giọng với lão Vương phi muốn cưới Nguyên Thu làm vợ.

      Lão Vương phi nghe cười “Ta nghĩ làchuyện gì, cái này cũng đáng giá ngươi khóc lócnỉ non sao? Dọa ta giật mình. Ta thấy tam nương Cố phủ tính tình cũng tốt, nhìn cũng biết cũng xem trọng ngươi” Sĩ Hành nghe gật đầu “Tổ mẫu đúng, con xem Cố muội rất tốt, nếutổ mẫu cũng thích nàng, vậy nhanh kêu người đến cầu hôn” xong đứng dậy kêu người vào. Lão Vương phi vội vươn tay kéo “Ngươi gấp cái gì? Sao biết nặng nhưthế? Huống chi hôn cũng phải do hai nhàthương nghị mới có thể định ra. Ngươi thân làcông tử thế gia sao ngay cả quy củ này cũng biết?”

      Sĩ Hành nghe cái gì cũng cần chỉ cầu lão Vương phi để người cầu hôn ngay, lão Vương phi biết Sĩ Hành xưa nay là đứa bé biết lễ nghĩa,cho tới bây giờ cũng chưa có quy củ nhưvậy khỏi hỏi “Ngươi đột nhiên vậy, cái gì cũng chưa chuẩn bị nếu chẳng phải mất thể thống? chỉ trong phủ chúng tamất mặt chẳng phải cũng là đánh mặt mũi Cốphủ. Ngươi chỉ lo an tâm làm việc của ngươi ,chờ việc này qua ta tự bảo lão mama giúp ngươichuẩn bị, được ?”

      Sĩ Hành nghe đành đỏ mặt giọng “Nhưng con nghe Hạ phủ muốn kết thân vớiCố phủ, con sợ chậm Cố gia muội muội bị Hạ Tử Nghiệp định mất”

      Lão Vương phi kinh ngạc “Có chuyện nàynữa? Hai phủ Cố Hạ muốn đính thân? Nếu Cốphủ và Hạ phủ thương nghị xong muốn gả Nguyên Thu cho Hạ gia tiểu tử, chúng ta dĩ nhiên thể mạnh mẽ chia rẽ người ta.Ngươi nghe dưa hái xanh ngọt sao, đừng gì đến đính thân. Ngươi là Nam BìnhQuận Vương thế tử, vạn vạn thể làm chuyện bỉ ổi như vậy được”

      Sĩ Hành nghe như ngũ lôi oanh đỉnh ( sấm chớpđánh đầu), chỉ ngồi đó rơi nước mắt, lãoVương phi thấy bộ dáng này của có chútđau lòng khuyên lơn “Có khi nghe lầm. Ta cho người dò hỏi, đợi có tin chính xác cho ngươi biết”

      Sĩ Hành nghe vậy đành thôi, lão Vương phi thấy phờ phạc rũ rượi cũng biết mấy ngày gần đây theo Nam Bình Quận Vương mệt mỏiliền cao giọng kêu nha hoàn vào phân phó “Ngươi Quận Vương gia hôm nay Thế tử theo ta để tự mình xã giao , bảo để Thế tử nghỉ ngày” Nha hoàn đáp. Lão Vương phi kéo Sĩ Hành đến trước mặt “Ngươi xưa nay ưa hoạt động, nhốt ngươi trong phủ nữa tháng uất ức ngươi. Thôi, hôm nay chongươi nghĩ ngày, ra ngoài thả lỏng chút, đừng ở nhà gạt lệ”

      Sĩ Hành cảm tạ lão Vương phi vội lui ra ngoài,chạy thẳng tới chuồng ngựa kêu gã sai vặt dắt ngựa mình ra ngoài, xoay mình lên ngựa chạy thẳng tới Cố phủ.

      Mama giữ cửa nhận ra Sĩ Hành, thấy cỡi ngựa rối rít hành lễ. Sĩ Hành xuống ngựa tiện tayném dây cương cho gã sai vặt, mình thư phòng tìm Cố Sơn trước. Lại đúng hôm nay cóquan viên tới nghe Cố Sơn có học vấn tốtmuốn gặp, Cố Lễ gọi Cố Sơn ra bên ngoài thưphòng chuyện.

      Nha hoàn dám để Sĩ Hành chờ, đành báo cho Nguyên Thu trước. Nguyên Thu ởtrong phòng làm túi thơm, nghe Sĩ Hành tới cóchút cảm thấy li kì liền dẫn Chức Mộng thư phòng.

      Sĩ Hành ngồi ghế dùng trà, nha hoàn ngoài cửa thấy Nguyên Thu tới, vội nhấc rèmlên cười “Tam nương đến” Sĩ Hành nghe vội đứng lên, bước ra mấy bước nghênh đón.Nguyên Thu vào trước thi lễ với Sĩ Hành. Sĩ Hành thấy Nguyên Thu tự nhiên thanh thản cười cười hành lễ, chính mình chạy tới ràng có lễ số đành đáp lễ ngoài miệng cười “Mấyngày thấy, sao cảm thấy muội gầy rất nhiều?”

      Nguyên Thu cười “Thế nào mỗi lần gặpmuội đều hỏi muội câu này? Chẳng lẽ muộiăn thành heo mới được?” Sĩ Hành nghe cười “Quả có hơi gầy, muội phải chú ý thân thể” Nguyên Thu cười chỉ ngồi bênuống trà. Sĩ Hành chờ mòn chờ mỏi thấyNguyên Thu chuyện, đành mở miệng “Mấy ngày nay muội bận việc gì?”

      Nguyên Thu “Chỉ làm chút may vá thôi,buồn trêu chọc Tuyền ca và Nữu Nữu”

      Sĩ Hành gật đầu cái “Cố sơn bận gì?Sao cũng thấy tìm ta?”

      Nguyên Thu muốn đem chuyện Cố Sơn đính thân cho nghe nhưng lại nghĩ đến cònchưa nạp thái lúc này hơi sớm chút. Vì vậy liền che miệng theo tiên sinh học bài thôi, huynh ấy cũng có việc gì lớn”

      Sĩ Hành chuyện chút với Nguyên Thuthấy vẻ mặt Nguyên Thu có chút mệt mỏi hơi đau lòng “Những việc đó đáng gì, tội gì làm mình mệt mỏi như vậy?”

      Nguyên Thu nghe mờ mịt hỏi “Thứ gì đáng giá?”

      Sĩ Hành thấy nha hoàn đều ở gần đây nhỏgiọng phải muội đính hôn? Cảđêm may vá?” Nguyên Thu nghe vậy nổi giậnquắc mắt “Muội biết huynh gì”

      Sĩ Hành thấy sắc mặt Nguyên Thu giận dữ vội giải thích “Ta nghe người ta Cố Hạ hai nhàhết thân, trong lòng có chút nóng nảy, chuyện lỗ mãng muội đừng phiền lòng”

      Nguyên Thu nghe Sĩ Hành nhìn vẻ mặt hắnliền biết nghe lầm, chỉ sợ hiểu lầm là mình cho phép Hạ Tử Nghiệp. Trong lòng thấy buồncười mặt cũng lộ vẻ gì chỉ cúi đầudùng trà.

      Sĩ Hành vốn bụng muốn với NguyênThu, nay Nguyên Thu ngồi trước mặt mình, SĩHành lại biết từ đâu, vừa sợ mình chuyện lỗ mãng chọc Nguyên Thu tức giận, lạisợ mình mở miệng về sau thấy Nguyên Thu nữa. Nguyên Thu thấy thần tình khó xử của Sĩ Hành, lại thấy ánh mắt nhìnmình quyến luyến thôi, trong lòng có chút đau lòng thanh mềm nhũn phải huynh rồi, muội đều biết”

      Sĩ Hành nghe vậy vẻ mặt chấn động, chỉ ngẩng đầu nhìn nàng “Vậy sao muội hồiâm?”

      Nguyên Thu “Nhà muội dù là tiểu môn hộkhông so được với Vương phủ quy củ lớn nhưng cũng hiểu lễ nghĩa. Chúng ta mỗi ngày lớn,làm sao biết lễ số như trước đây. Huynh là Thế tử tất nhiên hiểu được”

      Sĩ Hành thở dài “Hôm nay muội đem quy củ giắt khóe miệng rồi”

      Nguyên Thu “Muội cũng muốn như trướcđây nhưng thể”

      Sĩ Hành nghe nghĩ là nàng đính hôn, timnhư bị dao cắt sắc mặt tái nhợt. Nguyên Thuthấy vẻ mặt đúng, vội tới bên cạnh hỏi “Huynh làm sao? thoải mái chỗnào?”

      Sĩ Hành ngẩng đầu nhìn nàng “Giờ cũngkhông có gì cần che giấu nữa. Ta hỏi muội, có phải muội đính thân với Hạ Tử Nghiệp rồi ?”

      Nguyên Thu nghe vậy khỏi xì cười tiếng. Sĩ Hành thấy nàng cười vui vẻ trong lòng càng phát ra thê lương, định mở miệng liềnnghe ở cửa có người bậy gì vậy! NếuNguyên Thu đính thân với Hạ phủ, vậy phải hôn của ta tự nhiên thất bại?”

      Sĩ Hành vội ngẩng đầu nhìn về phía cửa, thấy Cố Sơn đứng đó nhịn cười khom lưng “Xưa nay huynh cơ trí sao lại hồ đồ như vậy”

      Sĩ Hành thấy tinh thần Cố Sơn vui sướng, vừa suy nghĩ lời của , lúc này mới hiểu ra,cũng cười theo.

      Nguyên Thu thấy trong nhà ngoài Chức Mộng còn ai, lúc này mới yên tâm.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :