1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 48: Sĩ Hành bị bệnh ( tiếp theo)

      Hai nha hoàn nghe cho Thế tử dùng trong nháy mắt tối sầm mặt sợ hãi nhìn nhau. Vì hai tay Thư Hương cầm đồ, liền với tiểu nha đầukia “Còn nhanh rửa tay cầm trà cụ, thấy tay ta có đồ sao?”

      Người thứ hai chuyện tuổi lớn hơn chút, vộihoàn hồn trước, cẩn thận rửa tay sạch bưngtrà cụ ra ngoài. Thư Hương bưng bình trà để lênkhay nàng dẫn nàng lên lầu.

      Sĩ Hành mơ hồ ngha hai người mặc dù ràng nhưng nghe được đại khái nháy mắt trong lòng thấu lạnh. gặp ác mộng, tay chân thể động đậy, đầu óc tựa như ngủ tựa như , đầu ra thân mồ hôi lạnh.

      Thư Hương lên lầu tìm vòng thấy Thế tử gần cửa sổ. Chỉ xem là ngủ ngon Thu Hương dám đánh thức , chân nhẹtay để trá bánh xuống, cầm thảm tới khoátlên người , liền ngoắc dẫn nha đầu kia xuốnglầu.

      Nha hoàn kia thấy Thế tử ngủ hết sức ngon, chắc nghe thấy mình trong lòng thởphào nhõm. Thư Hương sợ thanh hai người quét dọn làm ồn Thế tử phất tay bảo cácnàng về trước, trễ chút quay lại. Hai nha đầunghe hợp tâm ý, liên tục lui ra ngoài.

      Nha hoàn chuyện ban đầu thấy có ai vội kéo người kia hỏi “Thế tử nghe được?”

      Người kia trả lời “Thế tử ngủ, chắc là nghe thấy”

      Người đầu tiên oán giận phải ngươilên lầu trước nhìn xem chung quanh rồi mới xuống sao”

      Người kia phản bác “Thế tử đem ghế tre dời đếnbên cửa sổ, chỗ kia vừa lúc bị giá sách cản trở ta làm sao thấy được ? Còn nữa, theo lí mà nóilúc này lão gia ở thư phòng, thiếu gia và Thế tử học, ai biết hôm nay Thế tử chạy tới đây ngủ, dọa chết ta”

      Người thứ nhất đành “Hi vọng Thế tử nghe thấy” xong nghiên đầu người kia trong lòng cũng lo lắng lung tung suy nghĩ lần cũng về.

      Trong Toàn Thúy các thanh, Sĩ Hành mơ mơ màng màng ngủ, hồi mơ thấyNguyên Thu đội mũ phượng gả cho Hạ Tử Nghiệp, hồi mơ thấy Nguyên Thu ngangqua xa xa, tiến lên kéo tay Nguyên Thu ai ngờ biết “Ngươi quá mức, dám tùy tiện kéo ta? Còn nhanh buông ra”

      Cố Sơn vì nghĩ Tuyền ca và Nữu Nữu đến chơi với bọn họ lát, nhìn bọn họ ăn điểmtâm mới chạy tới Toàn Thúy các. Thư Hương thấy Cố Sơn tới, vội đứng lên hành lễ “Thế tử ngủ thiếp ghế mây”

      Cố Sơn nghe vậy cau mày “Ghế mây sao người có thể ngủ? Chờ thức dậy cổ cũng cứng mất” xong vén áo lên lầu, ban đầu hắnkhông hình thấy Sĩ Hành, quanh giá sách mộtvòng đến cạnh cửa sổ mới thấy ngủ hết sức ngon liền cười đẩy “Ngươi cũng bậy, đến đọc sách sao lại ngủ thiếp ?”

      Cố Sơn đẩy hai cái Sĩ Hành cũng phảnứng, Cố Sơn vội nhìn chỉ thấy mặt Sĩ Hành trắng bệch, mặt đầy mồ hôi lạnh, Cố Sơn bị dọasợ vội sai Thư Hương mời địa phu, còn sai người báo cho Cố Lễ biết mình kêu hai gã sai vặt mang Sĩ Hành vào phòng mình.

      Cố Lễ nghe thấy Thế tử hôn mê bất tỉnh trongphủ mình, bị dọa sợ chết sống lại, vội vàng kêu mấy đại phu tốt nhất, tự mình dẫn theo đếnbắt mạch cho Sĩ Hành. Mấy đại phu nghe là Nam Bình Vương thế tử cũng dám qua loa, thay phiên chuẩn mạch cuối cùng kết luận là bị kinh sợ gặp gió.

      Cố Lễ xin đại phu khai phương thuốc, tự mình trong coi sắc thuốc cho người đút Sĩ Hành muỗng muỗng uống. Qua nửa canh giờ SĩHành tỉnh lại, lúc này Cố Lễ mới thở phào cái đặt mông ngồi xuống đất.

      Mặc dù Sĩ Hành tỉnh Cố Lễ cũng dámcho về Quận Vương phủ. Trước sai người hầu hạ Sĩ Hành ngủ, mình đổi xiêm áo, tự mình tới Quận Vương phủ tạ tội. Nam Bình QuậnVương nghe Sĩ Hành đột nhiên bệnh cũng bị kinh sợ vội lôi kéo hỏi Cố Lễ phen nghe là ngủ trưa gặp lạnh uống thuốc mới hơi yên tâm.

      Vì lão vương phi tuổi tác cao, ban đầu tới Hàng Châu dưỡng lão Thánh Thượng phái ba gãthái y tùy tùng để tùy thời bắt mạch cho lão vương phi. Nam Bình Quận Vương lo lắng lão vương phi biết Sĩ Hành bị bệnh lại nóng nảy chỉcho người lặng lẽ kêu thái y, mình dẫn theothái y tới Cố phủ.

      Vừa vào phòng Cố Sơn, Nam Bình Quận Vươngthấy Sĩ Hành nằm giường, vội sờ trán .Lúc này Sĩ Hành uống thuốc, lại đắp chănbông rất dày đổ mồ hôi, Cố Sơn hầu hạ uống nước nóng vài lần nên người khôngcòn nóng như trước. Nam Bình Quận Vươngthấy Cố Sơn tự cầm khăn mặt vắt khô lau mồhôi cho Sĩ Hành, trong nhà lại có mấy người đạiphu canh chừng, trong lòng bất mãn với Cố Lễ vơi nửa.

      Thái y tỉ mỉ bắt mạch cho Sĩ Hành, nhìn phươngthuốc Sĩ Hành uống hành lễ với Nam Bình QuậnVương “Thế tử người lạnh trong lòng lạicó cỗ tà hỏa. Thần xem mấy vị này kê đơnthuốc kém, rất đúng. Thể chất thế tử rấttốt, chỉ cần đúng hạn uống thuốc, an tâm tĩnhdưỡng tới tháng là khỏi hẳn. Nhưng thế tử đổ mồ hôi tốt hoạt động”

      Nam Bình Quận Vương suy nghĩ trong chốc lát,liền với Cố Lễ “Nếu như vậy, Thế tử ở chỗngươi hai ngày, chờ bệnh chuyển biến tốt cho trở về để lão vương phi khỏi lo lắng. Thái y trước ở chỗ này, nếu ban đêm thế tử phát nóngthái y bắt mạch cho Thế tử cũng dễ dàng”

      Cố Lễ nghe vội khom người “Hạ quan nhất định chăm sóc tốt cho Thế tử, xin Vương gia yên tâm” Nam Bình Quận Vương gật đầu “Ta giao thế tử cho ngươi chăm sóc, ngươi phảicẩn thận” Cố Lễ vội đáp “Dạ”

      Nam Bình Quận Vương ngồi lúc, thấy SĩHành ngủ say còn gọi thái y chuẩn mạch nghenói có gì trở ngại mới ngồi xe về Vươngphủ. Cố Lễ sai người dọn dẹp phòng cho thái y nghỉ ngơi, lại đến phòng lớn sai mấy nha hoàn tay chân lanh lẹ đến giúp tay. Cố Lễ cũngkhông dám ngủ, cả đêm chợp mắt canh chừng, cho đến sáng Thế tử chuyển tốt. Cố Lễ thấy sắc mặt Sĩ Hành tốt rất nhiều mắt cũng cóánh sáng lúc này mới yên tâm.
      tart_trung, AnLy90xixon thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 49: Hôn của Nguyên Dung

      Sĩ Hành mở mắt nhìn trước chung quanh mộtvòng, Cố Lễ lại cho là tìm cái gì vộihỏi “Thế tử muốn gì?” Sĩ Hành nghe câu hỏi của Cố Lễ mới lấy lại thần trí, lúc này mới nhớ Nguyên Thu Nam Kinh, liền nhắm mắt “Ta muốn uống nước”

      Cố Lễ sai người mang nước đến cho Sĩ Hành súc miệng, phân phó đầu bếp nấu cháo tổ yến đưa vào, thấy Sĩ Hành ăn hơn nửa chén mới yên tâm. Cố Lễ cả đêm ngủ hết sức mệt mỏi,hôm nay thấy Sĩ Hành đỡ hơn nhiều nên trở vềngủ. Sĩ Hành thấy Cố Lễ rồi mới kéo Cố Sơnđến bên cạnh hỏi “Khi nào Nguyên Thu muội muội trở về?”

      Cố Sơn lớn thêm vài tuổi, chính cũng động lòng với Tử Yên cũng hiểu biết chút. thấy Sĩ Hành ngã bệnh cũng khôngquên nhắc đến Nguyên Thu, lại nghĩ đến thườngngày Sĩ Hành thường xuyên săn sóc NguyênThu, liền hiểu bảy tám phần. Cố Sơn tìm cớmuốn uống trà đuổi hết nha đầu ra khỏi phònglúc này mới giọng hỏi Sĩ Hành “Trong lònghuynh có Nguyên Thu?”

      Sĩ Hành thấy Cố Sơn hỏi như thế, yên lặng gậtđầu chán nản “Ta cũng gạt ngươi nữa, ra bệnh này vì Nguyên Thu muội muội mà mắc phải”

      Cố Sơn nghe vậy kinh hãi “Sao lại như vậy?”

      Sĩ Hành đem chuyện hôm qua nghe được thuật lại cho Cố Sơn lại với Cố Sơn “Ta vốn chỉxem Nguyên Thu như muội muội, cũng biết thay đổi từ lúc nào suốt ngày nghĩ đến nàng.Vốn ta muốn hỏi Nguyên Thu muội muội tronglòng có ta để ta tính cho Quận Vương phủđến cửa cầu thân, nhưng mỗi lần nhìn thấy muộimuội đều dám mở miệng, sợ chuyện lỗ mãng làm muội muội sinh ghét. Ai ngờ hômqua nghe nha hoàn mới hiểu e là muội muội cùng đính thân với Hạ Tử Nghiệp rồi. Nếu sớm biết như vậy ta nên hỏi nàng phen” xong lại nghĩ đến màn Hạ Tử Nghiệp nhét cái hộp vào tay Nguyên Thu trong lòng phát ra đau đớn, yên lặng nước mắtchảy xuống.

      Cố Sơn nghe Sĩ Hành trong lòng như sấm chớp đánh. và Tử Yên có tình nếu NguyênThu gả cho Hạ Tử Nghiệp vậy kiếp này vàTử Yên cũng vô duyên. Cố Sơn suy nghĩ lúctrong lòng cũng cảm thấy khó chịu, thấy SĩHành khóc mình cũng nhịn được rơi lệ.

      Sĩ Hành thấy Cố Sơn ở bên cạnh khóc tronglòng kì quái vội lau lệ hỏi “Ngươi khóc cáigì?”

      Cố Sơn thở dài “Nếu huynh tâm vớita, ta cũng dối gạt huynh, ra trong lòng ta có Tử Yên nương. Nhà chúng ta như vậy nhất định hoán thân, nếu muộimuội gả cho Tử Nghiệp, vậy ta và Tử Yên kiếp này đành vô duyên”

      Sĩ Hành nghe vậy ngồi dậy “Ngươi là huynhtrưởng, nhất định trước định hôn cho ngươirồi mới đến Nguyên Thu muội muội. Trong lòng ngươi có Hạ nương, chi bằng ngươi trướcvới mẫu thân ngươi, như vậy có hi vọng rất lớn”

      Cố Sơn nghe vậy vội hỏi “Làm sao mở miệngđược? Nếu bị phụ thân biết khéo chẳngđược gì”

      Sĩ Hành vội “Nếu ngươi , Hạ nương cho phép nhà khác cũng đừng khóc”

      Cố Sơn nghe trong bụng suy nghĩ phen đành thở dài “Cũng được, chờ mẫu thân ta từ nhà cữu cữu trở về ta với mẫu thân”

      Sĩ Hành nghe trong lòng vui trở lại cảm giác mình và Nguyên Thu lại có hi vọng. Lòng hắnbệnh tốt hơn phân nửa, người cũng thấy khỏe lên phát ra đói bụng liền la hét muốn ăn cơm. Cố Sơn nghe Sĩ Hành la đói vội thu lại tâm thần ra ngoài gọi nha hoàn hầu hạ Sĩ Hànhrửa mặt sai người bày cơm. Vì Sĩ Hành ngã bệnhnhà bếp dám làm thức ăn nhiều dầu mỡ,chỉ lấy cháo rau cho người đem tới. Sĩ Hành thấy cảm thấy muốn ăn, ăn hết luôn bát lạiăn thêm chút đồ ăn mới súc miệng.

      Sĩ Hành ăn cơm xong, thái y cũng đến, tới trước mặt Sĩ Hành, lại bắt mạch cho . Sĩ Hành cườihỏi thái y “Như thế nào?” Thái y vội đứng dậykhom người “Nguyên lai là trong ngực Thếtử tích tụ thành bệnh, hôm nay Thế tử vui vẻ,tích tụ tán , bệnh liền khỏi”

      Sĩ Hành nghe gật đầu “Nếu vậy ta về phủ nghỉ ngơi . Ở chỗ này dưỡng bệnh làm bá phụnghĩ ngơi được lại nhiễu Cố Sơn thể học”

      Cố Sơn nghe vậy cười giữ lại, thấy cố ý phải lúc này mới sai người Quận Vươngphủ. bao lâu Quận Vương phủ phái r axengựa đến, Sĩ Hành được tùy tùng đỡ lên xe ngựa còn sai người kêu Cố Sơn đến với “Ngươi phải nắm chặt” Cố Sơn vội gật đầu đáp ứng, Sĩ Hành mới yên tâm về phủ.

      Ngày mừng thọ cữu cữu Lý Túc Phong của Nguyên Thu quan viên lui tới chúc mừng rất nhiều, mỗi ngày Bạch thị đều xoay quanh, khirãnh rỗi Lý thị đều phải giúp đỡ chút. Mỗi ngày Nguyên Thu đều ở trong phòng biểu muộiVân Phi thêu thùa may vá. Nguyên Thu nghe thành Nam Kinh cực kì náo nhiệt còn hơnkinh thành, lòng muốn ra ngoài thưởng thức chút. Ai ngờ Vân Phi là đại gia khuê tú điểnhình, mỗi lần Nguyên Thu đề nghị Vân Phi đềukhoát tay có mẫu thân theo, muộikhông dám ra cửa” Nguyên Thu đành phải thôi.

      Rốt cuộc thọ yến cũng xong, Bạch thị cầm danh mục quà tặng nhìn người làm thu thập quà tặngdời đồ đến kho hàng lúc này mới thở phào cái. Lý thị thấy Bạch thị mệt mỏi với nàng“muội xem tẩu gầy ít, nghỉ ngơi cho tốt mới được”

      Bạch thị cười “Ta chú ý được đầu nàykhông lo được đầu kia, thời gian thọ yến của ca ca muội cũng làm cho muội muội vất vả theo”

      Lý thị cười “Tẩu tử quá khách khí. Tẩu cònnói như vậy lần sau muội dám đến nữa”Bạch thị cười kéo tay nàng chuyện riêng tư,hai người hồi đến chuyện mấy đứatrẻ. Bạch thị hôn của con mình liền hỏi Lý thị “Sơn ca nhi mười lăm rồi cũng nên tìmcửa hôn

      Lý thị “Đúng vậy, gần đây cả ngày muộiluôn nghĩ chuyện này để cho người hỏi thămcô nương nhà nào tốt. Còn có nha đầu Nguyên Dung kia, cùng năm với Cố Sơn cũng nên cầu cửa hôn cho nàng, chỉ là thân phận nàng như vậy mắt lại cao trong nhất thời cũng tìm được nhà thích hợp”

      Bạch thị nghe hừ “Muội cũng thiện tâm,muội biết bây giờ nhà đứng đắn đều muốn hỏi thăm nữ tử có phải con vợ cả hay . Cho dù là thứ xuất có tiếng tốt nữa cũng muốn nàng ta”

      Lý thị gật đầu vì vậy cho nên muội mới khó làm. Chỉ đành hỏi thăm người đọc sách gia thế trong sạch nghèo túng chút cũng khôngsao cùng lắm giúp đỡ vài lượng bạc thôi, tẩu nếu biết nhà nào thích hợp cho muội biết nhé”

      Bạch thị nghe cười “Nếu vậy, ta giúp muộilưu ý, phải định hôn của nàng cho nhanh mớiđược. Nếu muội để lâu, có khi bị người huyênthuyên ra tiếng xấu”

      Lý thị cười “Cũng phải vì để ý cái này. Địnhxong cho nàng muội cũng tốt tìm cho NguyênThu nhà tốt”

      Bạch thị cười “Cháu ngoại bộ dáng tính tình đều cực tốt, tương lai biết nhà nào tốt phúc lấy được nàng”

      Lý thị cười ra chuyện của nàngmuội có tính toán, chỉ là huynh tỉ chưa định tiện đến chuyện của nàng”
      tart_trung, AnLy90xixon thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 49: Hôn của Nguyên Dung ( tiếptheo)

      Lý thị chuyện lúc với tẩu tử trong lòngthật gấp gáp hôn của Nguyên Dung, ngâyngười thêm mấy ngày lại dẫn Nguyên Thu về Hàng Châu.

      Cố Lễ thấy Lý thị về tất nhiên là vui mừng hết sức, buổi tối cho Lý thị uống hai chén cùngnhau ngủ. Hai vợ chồng tiểu biệt thắng tânhôn có phen tự vị khác. Xong chuyện, Lýthị rửa sạch thân mình cho Cố Lễ, bản thân cũng rửa sạch liền nằm trong ngực về hôn của Nguyên Dung.

      Cố Lễ nghe vậy trầm ngâm lúc liền với Lý thị “Nếu như vậy ngươi hỏi thăm nhiều chút câu nệ nghèo hèn nhưng nhân phẩmphải tốt” Lý thị đáp ứng, Cố Lễ thấy Lý thị cườikhóe mắt mang theo mị hoặc trong lòng động đậy cuối đầu hôn nàng.

      Ngày thứ hai, Lý thị nhờ người thăm hỏi nhànào thích hợp. Trương di nương nghe được tiếng gió, vội chạy tới Nguyên Dung ập xuống hỏinàng “Phu nhân đính hôn cho con, con có biếtkhông?”

      Nguyên Dung nghe kinh hãi vội “Ta đươngnhiên biết, di nương có biết là nhà nàokhông?”

      Trương di nương lắc đầu “Nghe cònchưa định xuống. Ta hỏi con, con và Thế tử thếnào?”

      Nguyên Dung nghe e thẹn “Ta là cônương, có thể thế nào được? Cũng chỉ là đưa vài lần bánh trái thôi. Sau này Thế tử bị bệnh cũngkhông tới cửa nữa, ta cũng có cơ hội thấy . ra dối gạt di nương, ta thấyThế tử đối với ta vô cùng chán ghét, ta khôngcó tâm tư đó từ sớm rồi”

      Trương di nương nghe đành thở dài “Ngươicũng ngốc, thế nào làm được cho người ta vui cho người ta phiền ngươi trước”

      Nguyên Dung nghe thấp đầu xuống hồi lâumới “Là ta quá nóng lòng. Nếu mẫu thânthay ta thu xếp hôn ta cũng nghĩ đếnmấy thứ kia, định nhà nào nhà đấy thôi”

      Trương di nương thấy Nguyên Dung bộ dạng vẻ mặt uể oải trong lòng tức giận, lấy taychỉ nàng hai cái, vội vàng chạy đến phòng lớn.

      Lý thị thấy Trương di nương đến liền giươngmắt hỏi nàng “Ta ở đây tháng, cácngươi có an phận ?”

      Trương di nương thấy mặt mày Lý thị như ngậmxuân trong lòng ghen tị. Vốn cho là phu nhân ở nhà mình có thể được sủng hạnh nhiềuhơn ai ngờ Cố Lễ tổng cộng cũng đếnmình được hai lần, ngược lại Lâm di nương vẫn nhiều hơn mình hai lần.

      Trương di nương thấy Lý thị hỏi như thế liền cốý “Phu nhân còn biết tiện thiếp sao, xưa nay trung thực giống họ Lâm kia,thừa dịp phu nhân ở nhà quyến rũ lão gia.Phu nhân ở nhà tháng nàng kéo lãogia viện nàng bốn ngày đấy. Buổi sáng lão gia nha môn tiểu tiện nhân này ở nhà ngủ mặttrời lên cao mới thức dậy, suốt ngày cũng khôngthêu thùa may vá chỉ lo chung quanh chạy loạn”

      Lý thị nghe cũng gì chỉ uống trà.Trương di nương liếc trộm mặt Lý thị nhưng nhìn ra hỉ nộ. Lý thị uống vài ngụm trà rồiđể trà xuống “Ta ở trong phủ, cácngươi nên thay ta tỉ mỉ hầu hạ lão gia, nhưngdùng mánh lưới lười biếng cũng được.Lúc trước ta đau lòng các ngươi viện ở xa cho các ngươi tới lập quy củ ai ngờ làmcho các ngươi học được lười biếng. Nếu nhưvậy, ngươi và Lâm thị mỗi ngày nên đến chỗ ta lập quy củ . Ngươi ở trong phủ nhiều năm,Lâm thị mới vào tuổi lại ngươi nên dạy bảo Lâm thị nhiều chút tránh cho người ta trongphủ chúng ta có quy củ”

      Trương di nương nghe vậy hừ lạnh “Phunhân biết, Lâm thị xưa nay rất ngạo mạnsao lắng nghe ta cho được”

      Lý thị đúng ra nàng cũng phải gọingươi tiếng tỉ tỉ, làm gì có đạo lí trợn mắt với ngươi? Ngươi chỉ để ý dạy nàng, nếu nàng nghe ngươi chỉ việc với ta, ta thayngươi làm chủ”

      Trương di nương nghe xong vui mừng hớn hởtrở về cũng quăng việc hôn của Nguyên Dung ra sau ót, chỉ nghĩ sửa trị Lâm thị như thếnào.

      Lý thị từ lúc hôn của Nguyên Dung vớiCố Lễ, mình cũng lưu tâm cho bà mối hỏi giúpnàng nhà nào thích hợp.

      Tôn bà tử cười “Đúng lúc ta biết mấy nhàrất được cho phu nhân nghe. Đồng Lưhuyện, huyện thừa Vương lão gia tân nhiệm vừađúng muốn kết hôn nàng dâu mặc dù tuổilớn chút cũng chưa cưới vợ bao giờ. Lúc trước lòng học chỉ lo thi làm quancho nên chậm trễ hôn

      Lý thị nghe hỏi nàng “Người nay bao nhiêutuổi? Trong nhà còn có ai?”

      Tôn bà tử “Vương lão gia năm nay hai mươihai trong nhà phụ mẫu đều còn lại có đôi đệmuội chắc hẳn cũng là người có phúc. Mặc dùVương lão gia năm nay chỉ là tiểu quan bát phẩm nhưng cưới làm chánh thất là ngườicó tiến tới chắc chắn mấy năm có thểthăng lên”

      Lý thị gật đầu cái liền hỏi nàng “Còn ngườinào thích hợp nữa ?”

      Tôn bà tử cười “Còn có thân hào nông thôn nhà cực kì có tiền, nguyên phối ốm chếtnăm ngoái, lão gia thân hào nông thôn này muốn tìm kế thất”

      Lý thị nghe liền lắc đầu “Thân hào nông thôn thô bỉ nên chọn người đọc sách được hơn nghèo khó chút sao nhưng nhân phẩm phải tốt”

      Tôn bà tử nghe cười “Phu nhân đúng,trong thành Hàng Châu có Vương tú tài họcvấn rất tốt người cũng trẻ tuổi chỉ là phụ mẫu chỉ có mình mà sống”

      Lý thị nghe cũng thấy tốt lắm liền muốn thương nghị với Cố Lễ chút chỉ với ma ma này nàng muốn lưu ý tí liền tiễn nàng.

      Nguyên Thu về nhà nghỉ ngơi hai ngày mới saiChức Mộng mở hộp ra, Nguyên Thu đem lễ tặng phân ra sai người đưa cho Tử Yên, Cố Sơn,Nguyên Dung.

      Sĩ Hành từ lúc hiểu tâm ý của mình lại thấy thấy được Nguyên Thu ngày qua khókhăn, mỗi ngày ở trong Quận Vương phủ trông ngày Nguyên Thu về. Nguyên Thu chỉ mộttháng, Sĩ Hành lại cảm thấy giống như trămnăm. vất vả nghe Nguyên Thu trở về lại tặng quà chung quanh, Sĩ Hành vội đổi y phụcvội vã tới Cố phủ.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 50: Ý nghĩ của Nguyên Thu.

      Nguyên Thu ở trong nhà nhìn nha hoànchỉnh lại hòm xiểng, liền nghe tiểu nha đầu báoThế tử tới, khuê phòng Nguyên Thu tất nhiênkhông có phương tiện cho Sĩ Hành vào, bọn nha hoàn đành để Sĩ Hành ngồi phòng ngoài. Sĩ Hành ngồi yên nghĩ muốn lập tức gặp ngay Nguyên Thu trong lòng thấp thỏm, khẩn trương lòng bàn tay đều là mồ hôi.

      Ước chừng qua chung trà, Nguyên Thu từ bên trong chậm rãi ra ngoài, Sĩ Hành nghe bước chân vội quay đầu nhìn lại, thấy Nguyên Thumặc người áo hồng hơi cũ bên dưới là chiếcváy thanh thúy mặt nhàn nhạt tầng phấn làm khuôn mặt nhắn càng trắng noãn,mi mục thanh thoát.

      Sĩ Hành vốn là bụng lời thấy Nguyên Thu câu cũng ra, chỉ kinh ngạc nhìn nhìn nàng. Nguyên Thu thấy như vậyliền cười hỏi “Sĩ Hành ca nhìn muội làm gì? Chẳng lẽ muội mặc ngược xiêm y?”

      Sĩ Hành nghe Nguyên Thu thần trí mới tìm về được đỏ mặt cúi đầu lấy tay bưng trà, mượncớ che giấu lòng cuống cuồng của mình. NguyênThu thấy Sĩ Hành uống hết trà mà đầu chưa ngẩng lên liền cười hỏi nha hoàn “Trà này tốt vậy sao? Sợ trà lạnh rồi còn nhanh thay trà mới cho Thế tử?”

      Nha hoàn vội đáp cười khanh khách đổi ly trà, Sĩ Hành đành để ly trà xuống tùy nha đầu kia thu thập lại bưng trà mới lên để đó. Nguyên Thuthấy Sĩ Hành chỉ ngồi đó cúi đầu lời nào liền hỏi “Sĩ Hành ca tìm muội có gì sao?”

      Sĩ Hành nhìn hai mắt há miệng thốt nên lời. Nguyên Thu thấy như vậy trong bụngcảm thấy kì quái chỉ cười nhìn . Sĩ Hànhthấy vậy đành mở miệng ngờ há miệng nửa ngày cũng là “Hôm nay lạnh muội ra ngoài sao mặc áo choàng?”

      Nguyên Thu cười “Từ viện ra đây đườnggần muội lười mặc. Nhưng Sĩ Hành ca phải mặc nhiều chút mới đúng, muội nghe lúc trướchuynh bị bệnh? Giờ đỡ chưa?”

      Sĩ Hành gật đầu hết rồi, phiền muội lolắng”

      Nguyên Thu “Từ huynh tập võ đúng rathể chất cũng kém, sao lại đột nhiên bịbệnh nặng như vậy? Hôm qua muội nghe nóibệnh rất nặng dọa muội sợ”

      Sĩ Hành nghe liếc nàng cái vậy saomuội sai người đến hỏi ta khỏe chưa? Còn nữa, ta nghe muội tặng quà cho mọingười sao tặng ta?”

      Nguyên Thu nghe che miệng cười “Huynh làThế tử đấy, chẳng lẽ còn biết quy củ?Muội là nữ tử chưa chồng lại thân vớihuynh làm sao dám sai người hỏi thăm huynh. Người ta nghe phải bán tán sao. Về quàtặng tự nhiên có phần huynh nhưng tốt đưa đến phủ thôi. Huynh luôn đến đây tự lấykhông phải tiện nghi.” xong đem hộp vẫn ôm trong ngực cho “Huynh xem đây cóphải quà tặng ?”

      Sĩ Hành thấy Nguyên Thu có chuẩn bị quà cho mình, cười vội vàng mở ra, bên trong cũng làbốn loại giấy bút mực, Nguyên Thu cười “Mặc dù quý như thường ngày huynhdùng nhưng cũng là muội dùng bạc riêng mua mong rằng Sĩ Hành ca ngại”

      Sĩ Hành vội cười ôm hộp vào ngực “Khôngngại ngại! Rất tốt! Rất tốt!”

      Nguyên Thu thấy thế cười “Muội , SĩHành ca như thế nào vội vàng đến đây ra làđòi quà”

      Sĩ Hành muốn đem tâm với Nguyên Thu ai ngờ trương miệng nửa ngày lại vẫn khôngra chỉ đỏ mặt nhìn Nguyên Thu. Nguyên Thuthấy Sĩ Hành hôm nay ngôn hành cử chỉ cực kì khác trước kia, lại vẻ mặt nhăn nhó, trong lòng liền hiểu hơn phân nửa. Nàng sống hai đời sao tình đầu tiên của nam tử tuổi trẻ. Nhưng thường ngày đối với chuyện tình cảm Sĩ Hành cái hiểu cái nàng cũng đối với như người thân. Hôm nay Sĩ Hành thông suốt tình cảm của mình, Nguyên Thu lại biếtđối mặt với ra sao.

      Nguyên Thu mang theo trí nhớ sống lại làm người sinh ra trong nhà quan lại đối với thế gia trạch môn tranh đấu rất ràng. Hôm nay SĩHành là Thế tử, sau này là Quận Vương phàm làngười ai nghĩ đến nhét nữ nhi nhà mình vào Quận Vương phủ. Sĩ Hành về sau cũnggiống phụ thân thê thiếp thành đàn cho dù mình và có tình cảm thiếu niên nhưng có thể duy trì mấy năm. Nếu vậy chi bằng mìnhchặt đứt dính dấp gì đến Sĩ Hành nữa, về sau tìm người gia thế đơn giản chút gả cả đời cũng nhõm.

      Sĩ Hành thấy Nguyên Thu chỉ uống trà khôngnói chuyện với mình trong lòng nóng nảy liền hỏi nàng “Sao mới tháng thấy, muộilạnh nhạt với ta rất nhiều”

      Kể từ lúc trong lòng Nguyên Thu nghĩ như vậy mặt làm bộ như nhàn nhạt cũng nhìn mở miệng “Muội suy nghĩ, muội lớn cũng nên nghiêm túc học thêu thùa may vá”

      Sĩ Hành cười phải mỗi ngày muộiđều thêu thùa may vá sao? Ta nghe đồ củaNữu Nữu và Tuyền ca đều là muội làm”

      Nguyên Thu cười “Đó chỉ là ít thôi, thể xem như được. Nếu Sĩ Hành ca khỏe lên rồi cũng nên học muội muốn về thêu thùa may vá trước”

      Sĩ Hành thấy cử chỉ của Nguyên Thu chợt cổ quái khỏi thầm suy đoán: Cho tới giờ Nguyên Thu chưa bao giờ đối đãi với ta nhưvậy, chẳng lẽ nàng muốn đính thân với HạTử Nghiệp sao?. nghĩ đến đây trong lòng phát sợ hãi, đưa tay kéo Nguyên Thu.

      Nguyên Thu bị Sĩ Hành kéo nhất thời đỏ mặt lại dám cứng rắn thoát ra sợ nha đầu thấychỉ đành giọng quát “Sĩ Hành ca làm gì vậy?”

      Sĩ Hành nhìn mắt Nguyên Thu “Ta chỉ muốnnói với muội câu”

      Nguyên Thu nghe vậy thả tầm mắt xuống“ phải huynh rồi sao?”

      Sĩ Hành nghe mắt đỏ lên nhìn chằm chằm nàng “Chẳng lẽ trong lòng muội ta chút phân lượng cũng có?”

      Nguyên Thu nghe vậy khỏi hết hồn, tính tình Sĩ Hành câu nệ đối với nàng vẫn dịudàng che chở, đời này nàng từ đến lớn gặp vài nam tử. Vô luận tướng mạo tính tình Sĩ Hành đều đứng đầu, nếu là động lòngvới cũng là việc thể chỉ là nàng suy nghĩ hết thảy như vậy đều là di Quận Vương phủ phức tạp. Nguyên Thu có tự tin cóthể người tương lai có thê thiếp thành đàn.

      Sĩ Hành thấy Nguyên Thu cố chấp nghiêng đầukhông nhìn mình chỉ đành buông lỏng tay, hít tiếng quay người chạy ra ngoài. Nguyên Thu cúi đầu thở dài cũng về phòng nhưng nàng còn tâm tình dọn dẹp hòm xiểngnữa nằm dài giường lấy mền đắp kín mặt.

      Sĩ Hành từ chỗ Nguyên Thu ra ngoài cũngkhông tìm Cố Sơn cởi ngựa về Quận Vươngphủ. Cố Sơn nghe Sĩ Hành tới phủ, liền thuthập bánh trái chờ , ai ngờ qua nửa canh giờ cũng thấy bóng dáng liền kêu gã saivặt lại hỏi. Gã sai vặt thăm dò trở lại cho Cố Sơn “Nghe Thế tử vừa gặp tam nương, hai người cãi lộn vài câu, Thế tử liền thởphì phò trở về”
      AnLy90xixon thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 50: Ý nghĩ của Nguyên Thu ( tiếptheo)

      Cố Sơn nghe trong lòng ngạc nhiên “NguyênThu xưa nay ổn thỏa, cho đến bây giờ đối đãimọi người đều nhường ba phần lễ chưa bao giờtranh cãi với ai. Mà Sĩ Hành trước giờ cũngnhường nhịn Nguyên Thu có cái gì tốt cũng đưa cho Nguyên Thu. Hai người kia sao lại cãi vả?”

      Gã sai vặt thấy Cố Sơn bộ dạng nghi ngờ liềncười nịnh bằng thiếu gia QuậnVương phủ hỏi Thế tử chút là biết?”

      Cố Sơn rung đầu “Nam Bình Quận Vương phủ thiếp thất quá nhiều suốt ngày đấu khôngngừng chừng lại gặp chuyện gì làm cho người ta mất mặt cũng tốt”

      Gã sai vặt nghe đành cười “Vậy thiếu gia hỏitam nương chút”

      Cố Sơn cười “Muội muội ta xưa nay có chủ ý, mặc dù mặt nàng đối với việc gì cũngnhàn nhạt nhưng nội tâm lại là chuyện giả bộthôi. Thôi, nữ hài tử tránh khỏi có chúttiểu tính tình, Thế tử vừa khỏi bệnh trong lòngcũng tốt để ý bọn họ làm gì, hai ngày nữa là tốt rồi” xong cầm sách đọc cũng để ý chuyện hai người bọn họ.

      Lại Sĩ Hành về đến nhà càng nghĩ trong lòng càng tốt liền vào nhà nằm xuống. QuậnVương phi nghe Thế tử xuất phủ mộtvòng về nhà sắc mặt liền thay đổi trong lònghoảng sợ liền cho người đỡ đến viện Sĩ Hành. Sĩ Hành thấy Quận Vương phi tới tinh thần thiếu thiếu đứng lên ứng phó phen.

      Hai mẫu tử chuyện có người tới báo“Vương di nương và Ngô di nương cãi vả hai ngươi đánh nhau loạn đoàn”

      Quận Vương phi nghe hừ lạnh “Ngô muộimuội xưa nay có tri thức hiểu lễ nghĩa nhất địnhlà Vương thị lại điêu ngoa ta nữ nhi tiềuphu có thể nuôi dạy ra thứ tốt gì Vương gia lạikhông tin”

      Sĩ Hành nghe đành an ủi Quận Vương phi “Mẫu thân bớt giận đáng vì họ mà tức”

      Quận Vương phi thở dài “Con ta, ngươi là biết những năm gần đây ta vì những cơthiếp này của phụ thân ngươi mà tức giận khôngđâu, người người đều nhìn đến thân phận cảnh tượng thể diện Quận Vương phi của ta, nhưngkhông biết trong lòng ta khổ hết sức”

      Sĩ Hành nghe vội “Phụ thân chắc chắn biết nỗi khổ tâm của mẫu thân”

      Quận Vương phi khoát tay “Ta chỉ hận mình sanh ra trong nhà phú quý, ngươi xem những nhà nghèo kia, mặc dù kham khổ chút nhưngcũng được phu quân tương thân tương ái làm cho người ta hâm mộ”

      Sĩ Hành nghe vậy kinh ngạc lúc, trước kia Quận Vương phi mấy lời này trướcmặt Sĩ Hành, thứ nhất còn thứ hai cũng là sợ trong lòng có trở ngại với phụ thân.Hôm nay mặc dù Nam Bình Quận Vương sủng ái tiểu nữ của tiều phu như trước nhưng cũng đem biểu muội của mình đẩy . Mặc dù Ngô thị là mình đưa vào phủ để chèn ép Vương thị, nhưng mỗi ngày thấy nàng sắc mặtngậm xuân mình cũng hết sức khổ sở. Cũng mayNgô thị biết tính mạng bản thân và phụ mẫunắm giữ trong tay Quận Vương phi cho dù được cưng chiều ở trước mặt Quận Vương phi cũng là cúi mi cụp mắt.

      Hôm nay tính ra kể từ lúc Ngô thị vào hậu việnNam Bình Quận Vương có hai tháng ởchỗ Quận Vương phi ngủ lại, mỗi đêm Quận Vương phi lấy lệ rửa mặt, hôm nay lại nghe hai người kia đánh nhau, nhất thời giận nhịn khôngđược trước mặt Sĩ Hành vài câu.

      Người kia rủ tay đứng ở cửa vẫn còn chờ chỉ thịcủa Quận Vương phi, Quận Vương phi hơi trầmngâm “ cho Vương gia, Vương thị ghenghét Ngô thị được sủng ái vung tay với nàng. ta thoải mái ngủ trong nhà để Vương gia tự xử lí

      Người kia nghe vội lui ra ngoài, đến thư phòng tìm Nam Bình Quận Vương, đem lời Quận Vương phi dạy lần. Lúc đầu Nam Bình Quận Vương cưới Vương thị về phủ là thấynàng tính tình tự nhiên thiên chân vô tà. Chỉ là mấy năm sống trong phú quý, ưu điểm củaVương thị bị vinh hoa trong phủ phai nhạt hết,Nam Bình Quận Vương chính là có mới nới cũđừng tới Ngô thị nhắn động lòng ngườilại hiểu được tiến lùi liền dần dần chén ghétVương thị, những ưu điểm của Vương thị giờ ởtrong mắt Quận Vương cũng là lỗ mãng chịu nổi.

      Nam Bình Quận Vương nghe Vương thị đánh Ngô thị, trong bụng cực hận, nhất thời kêu người đưa Vương thị đến trang tử ngoài thành.Lại đem nhi tử Vương thị sinh đưa cho Quận Vương phi để nàng tự mình nuôi dưỡng. Quận Vương phi ghét nam hài này bị Vương thị cưng chiều có giới hạn, muốn nuôilàm gì còn dạy . Lợi dụng lí do người tốt đưa đến chỗ Ngô thị.

      Bản thân Ngô thị cập kê bao lâu, nam hài hai tuổi này nuông chiều hư suốt ngày khócrống. Ngô thị mới ngày liền phiền được, cho bà vú mang đến trước viện ở. Kết quả biết sao mới vài ngày đứa bị bệnh, Ngô thị chỉ coi là cố tình cũng để ý . Quận Vương phi lại trốn trong phòng giả bộ thăm nom, kết quả quá hai ngàyđứa liền chết.

      đến con cháu của Nam Bình Quận Vươngcũng đơn bạc chút, trừ Sĩ Hành là con tari trưởng ra những thiếp thất khác đều sinh nữ nhi, vất vả Vương thị sinh được con trai cho Ngô thị nuôi hai ngày nuôi chết rồi, nhất thờiđau lòng dứt nhất thời oán trách Ngô thịmột phen, Quận Vương phi lúc này dưỡng tốtbệnh làm chủ phạt Ngô thị đóng cửa suy nghĩ ba tháng. Nam Bình Quận Vương trong lòng giận Ngô thị cũng để ý nàng cầu cạnh, mỗingày phòng Quận Vương phi nghĩ ngơi.

      Sĩ Hành vì trong lòng tốt từ đó về sau cũng tới Cố phủ nữa, mực tĩnhdưỡng trong nhà chính mắt nhìn thấy mẫu thân đấu pháp với thiếp thất. Xưa nay Sĩ Hành chomẫu thân xuất trần lại ngờ Quận Vương phi từ lúc trước vài chục năm tranh đấutrở nên từ thủ đoạn nào. Sĩ Hành cảmthán phen trong lòng có chút tỉnh ngộ.

      Cố Sơn thấy Sĩ Hành mười mấy ngày vẫn đến, liền gởi thiệp mời uống rượu. Sĩ Hành mới cảm thấy chút ý nghĩ của Nguyên Thuđang muốn ở nhà suy nghĩ tỉ mỉ phen, lợidụng ngày sinh tháng sau của lão Vương phi chuẩn bị lễ, tuyệt Cố Sơn.

      Trong Cố phủ, Lý thị chuẩn bị thọ lễ cho lão Vương phi phen bận túi bụi, NguyênThu giúp nàng cho ý kiến ít. Vì tham giathọ yến của Vương phi được qua loa, Lý thị còn gọi Tú Lâu đến may cho mình và Nguyên Thu mấy bộ xiêm áo.

      Trong nháy mắt đến tháng mười hai, đếnngày sinh lão Vương phi, Nguyên Thu theo Lýthị ngồi lên xe ngựa đến Quận Vương phủ.
      AnLy90, xixonlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :