1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không - Thẻ Tín Dụng (full 100 Chương - Đã Có eBook+PN2)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 43: Nam nữ thân gia ( tiếp theo)

      Nguyên Dung nghe chuyện Sĩ Hành dẫn Nguyên Thu xuất phủ sắc mặt ảm đạm. Mỗi ngày mình ràng mang thức ăn đến cho Thế tử mà Thế tửlại gọi mình cùng ra phủ. Lại nghĩ đến Nguyên Thu, Tử Yên hai người cực kì thân quen với Thế tử, há miệng ngậm miệng đều gọi Sĩ Hành ca ca mà mình cũng chỉ gọi Thế tử ca cacòn là nương theo Nguyên Thu. Nguyên Dung càng nghĩ sắc mặt càng chuyển xấu, lại khôngbiết mình biến hóa bị Nguyên Thu nhìn thấy.

      Nguyên Thu sống hai đời tất nhiên hiểu đượcđây là tình đầu tiên của Nguyên Dung tronglòng thở dài cho nàng. Ở nơi phong kiến cổ đại nữ hài tử chưa lấy chồng có loại ý niệm này là tổn hại danh dự càng bị xã hội dung thứ. Nếu phụ mẫu biết mắng nàng biết liêm sỉ, nếu bị loan truyền ra ngoài sợ sau này kết hôn được cũng cực kì khó khăn, liên đớingay cả mình cũng bị tổn hại danh tiếng. Tronglòng Nguyên Thu suy nghĩ, liền chuyện củanữ hài tử với hai người trong đó ít chuyện về thân phận.

      Nguyên Dung hôm nay lớn đương nhiên suy nghĩ mọi chuyện chu toàn hơn lúc bé. ràngNguyên Thu ám muội chuyện xưa khỏi làm cho nàng lần đầu tiên suy nghĩ nghiêmtúc về khoảng cách thân phận của mình và Thếtử. Mình tuy là nữ nhi quan tứ phẩm nhưng là thứ nữ, chỉ sợ ngay cả vị trí trắc phi của Thế tửcũng đến phiên mình. Nàng lại nghĩ đến thường ngày Thế tử đối với mình thái độ nhàn nhạt, càng cảm thấy nản lòng thoái chí. Miễncưỡng vài câu với Tử Yên rồi lấy lí do thân thể khỏe về nghỉ ngơi trước.

      Nguyên Thu thấy lời của mình có tác dụng,liền đứng dậy tự mình đưa nàng ra cửa, còn gọinha hoàn theo, mới thả rèm xuống tiếp tục chuyện của nữ nhi với Tử Yên.

      Nguyên Dung đường lảo đảo trở về, vừa vào nhà liền nằm lì giường. Liễu nhi nghĩ nàng bị trúng gió bị dọa sợ, vội sai người lấycanh đậu xanh đến đút cho Nguyên Dung, còn sai người gọi Trương di nương tới.

      Trương di nương vừa ngủ trưa dậy nghe di nương say nắng, kịp rửa mặt vội vàngtiến đến viện của Nguyên Dung. Viện củaTrương di nương rất xa, nàng cũng mất haikhắc hơn ( 1 khắc 15 phút) tóc trán đổ mồ hôi ướt nhẹp, túm, túm bết vào mặt.

      Trương di nương thấy Nguyên Dung nằm ở đó khóc, đoán là nàng bị chọc tức ở đâu về vội qua dỗ nàng “Trời nắng như vậy, khóc nữa thành bệnh. Nhanh lau mặt có uất ức gì với di nương”

      Dù sao Nguyên Dung cũng là , da mặt mỏng sống chết chịu . Trương di nương thấy vậy vội đuổi nha hoàn mama ra ngoài, lúc trong nhà chỉ còn hai mẫu tử mới ôm Nguyên Dung “Là phu nhân làm con tức à?”

      Nguyên Dung lắc đầu “Gần đây phu nhân cũngkhông làm khó ta. Cũng mời mấy sư phụ dạy ta,lại đưa thêm cho ta ba nha hoàn”

      Trương di nương nghe xong lúc nóigì, qua lúc lâu mới “Nàng có ý xấu gìchứ?”

      Nguyên Dung liếc nàng vô lực “Di nương kì rày rất ít thấy phụ thân, phụ thân càng thêmkhông vừa mắt ta. Mắt phu nhân đều dừng trênngười hài nhi ruột thịt của nàng, làm gì còn tâmtư phá hư chúng ta? Hôm nay, ta nhìn thấu triệt rồi, nếu ta ngeh lời chút, về sau khôngchừng có nơi quy túc tốt”

      Trương di nương nghe vậy vội la lên “ nươngngốc, gia phu tốt người ta để ý tam nương rồi, làm gì đến phiên con? Con xem Thế tử ngàyngày qua lại trong nội viện cũng thấy phunhân câu hợp quy củ. Lòng tưcủa nàng phải là hi vọng trèo cành cao sao? Ta ngeh người ta tuổi con cũng gần vớiThế tử, lớn lên lại xinh đẹp. Con xem con thùymị mà ngày ngày lại được thấy Thế tử, còn sợkhông vừa mắt ? Coi như phu nhân muốn để cho tam nương sao? Tam nương còn thân hình chưa nảy nở nơi nào bì kịp con?”

      Nguyên Dung nghe vậy kéo khóe miệng cười “Là ta kịp nổi muội muội, cho dù nàng hơn ta nhưng lại đáng , huống chi thân phận con vợ cả bày ra đó, thứ xuất nữnhi như ta làm gì?”

      Trương di nương vội “Con cũng ngu ngốc, ta ngày ngày buồn bực trong nhà mà cũng biết, Nam Bình Quận Vương phủ là tùy ý chấpnhất, quan tâm quy củ. Nghe sủng ái tiểu thiếp xuất thân hèn mọn, là mộtnữ nhi của tiều phu. Thế tử là nhi tử của ,tính tình nhất định là giống Quận Vương. Theo lý mà lời này nên cho nươngnghe, nếu để phu nhân biết chắc phải đánh hèota. Nhưng ta muốn cho nương hiểu thông, di nương như vậy phải là muốn cho con về sau có con đường tốt. Nếu như con giàu sang, di nương cũng được dính mấy phần quang,hưởng được mấy ngày hạnh phúc”

      Nguyên Dung thở dài “Những thứ này ta hiểu, nhưng hôn nhân là do phụ mẫu mối mai.Ta còn làm thế nào? Di nương phải làm khó ta?”

      Trương di nương túm tay nàng “Di nương phải dạy con sao? làm gì thìchạy tới trước mặt Thế tử vài lần, thế tử xem trọng con còn sợ con làm được Vương phi?”

      Nguyên Dung “Ta lại làm mặt dày tới, người ta cũng cảm kích. Chỉ thích ăn đồ ăn muội muội đưa tới, mỗi lần ta ở đó mạnh mẽ giảbộ khuôn mặt tươi cười trong lòng cũng khó chịu”

      Trương di nương vội an ủi “Nha đầu ngốc, cáinày có gì mà ngượng. Thời gian lâu hiểu nỗi lòng của ngươi. Ngươi nên chủ độngnhìu chút mới đúng”

      Nguyên Dung suy nghĩ hồi khó khăn “Đây là chuyện nữ hài tử nên làm? Nếu bị phu nhân biết thể cắt chân ta”

      Trương di nương cười lạnh “Tam nươngkhông phải suốt ngày ở cùng Thế tử, cũng khôngthấy phụ thân ngươi gì. Ngươi quá cẩn thậnrồi, ở trong nhà mình mà sợ cái gì?”

      Nguyên Dung nghe xong nửa buổi , cho đến khi Trương di nương nóng nảy nàng mấy câu, Nguyên Dung “Đừng nữa, ta mệt mỏi muốn nằm lúc, di nương về trướcđi”

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 44: Tình đầu tiên

      Nguyên Thu và Tử Yên chuyện, nhìn canh giờ e là Tuyền ca và Nữu Nữu đều thứcdậy, liền sai bà vú ôm bọn họ lại đây. ChứcMộng vội sai tiểu nha đầu trải thảm lông lau chiếu thêm lần. Đợi dọn xong bà vú cũng bế Tuyền ca và Nữu Nữu đến.

      Vừa vào cửa Nữu Nữu uốn éo trườn từ ngựcbà vú xuống, chạy lại cạnh Nguyên Thu ôm chân nàng ngọt ngào gọi tỉ tỉ. Nguyên Thu cười ôm nàng vào lòng, chỉ vào Tử Yên với Nữu Nữu “Kêu Hạ tỉ tỉ”

      Nữu Nữu nghiêng đầu quan sát Tử Yên, thấy nàng so với tỉ tỉ dễ nhìn hơn cười đưa tay hướngHạ Tử Yên “Hạ tỉ tỉ ôm”.

      Hạ phủ chỉ có phu nhân sinh đôi huynhmuội, mấy thiếp thất của Hạ Nguyên đều sinh. Trong nhà Tử Yên là nữ nhi chưa khi nào có đệ đệ muội muội, nàng thấy Nữu Nữutrắng tinh, mắt cong lên sáng rọi gọi mình ngọtngào, nhất thời thích chịu được, vội ôm Nữu Nữu vào ngực lấy trái cây cho bé chơi.

      Tuyền ca đứng đất rốt cuộc thấy trong ngực Nguyên Thu rảnh rang vội bò lên người nàng chu miệng nhắn kêu “Ôm! Tỉ tỉ ôm” Nguyên Thu tiếp Tuyền ca ôm ngồi chân,hôn cười “Đệ sợ té”. Tuyền cacười hì hì, chuyện y y nha nha với Nữu Nữu trong ngực Tử Yên.

      Tử Yên chưa bao giờ ôm qua đứa bé, lúc thân thể mềm mại của Nữu Nữu tựa vào ngực nàng, Tử Yên chỉ có thể ôm bé vào ngực động cũng dám động, hai người chuyện lúc lâucó nha đầu vén màn “Thiếu gia đến”Nguyên Thu nghe vậy liền ôm Tuyền ca.

      Cố Sơn vào thấy Tử Yên ôm Nữu Nữu tư thế cứng ngắc, vì sợ Nữu Nữu ngồi trong ngực Tử Yên té xuống, khẩn trương chóp mũi cũng xuấtmồ hôi vội qua “Tử yên muội mỏi ?Ta ôm Nữu Nữu đứng lên”

      Tử Yên vội cười “Nữu Nữu cũng khôngnặng, muội chính là chưa ôm nàng bao giờ” CốSơn cười “Nàng cũng chịu ngồi yên, ôm rất mệt” xong qua ôm Nữu Nữu. Ai ngờ Nữu Nữu thích người Tử Yên thơm mềm ngồi trong lòng nàng rất thoải mái. Thấy Cố Sơn muốn ôm vội vàng uốn éo người Tử Yên. Tử Yên vốn dám ôm chặt Nữu Nữu, Nữu Nữu lại giãy dụa, nhất thời vịn kịp.

      Cố Sơn thấy Tử Yên mệt, đỏ bừng cả mặt, vội lên cố ôm Nữu Nữu. Người Nữu Nữu nhưngrất lanh lẹ thấy Cố Sơn đưa tay tới vội lui về phía sau, Cố Sơn đề phòng tay cẩn thận cầm lấy tay Tử Yên. Mặt hai người liền đỏ lên, Cố Sơn vội vàng buông lỏng tay ra. NữuNữu thấy Cố Sơn đứng nghiêm bên qua bắt nàng, nằm trong ngực Tử Yên cườikhanh khách. Thân thể Cố Sơn cản trở Nguyên Thu nhìn thấy chuyện hai người đụng tay,nàng thấy Nữu Nữu ngồi yên trong lòng Tử Yên, vội đem Tuyền ca thả chiếu quayđầu kêu Nữu Nữu “Lại chơi cùng ca ca”

      Nữu Nữu thấy Tuyền ca ôm con cọp vải lớnnhất vội bò xuống khỏi đùi Tử Yên, chạy mấybước lại chiếu, cũng ôm con khác vàongực khanh khách cười lăn lộn chiếu.

      Vì Tử Yên ôm Nữu Nữu quá khẩn trương người ra thân mồ hôi, lúc Nữu Nữu chạyxuống nàng mới thấy được nhõm, móc khăn tay ra lau mồ hôi. Cố Sơn nhìn Nguyên Thu cầm món đồ chơi phân cho Tuyền ca và Nữu Nữu, bà vú đứng bên cạnh chiếu che chở, mấy nha hoàn nấu nước, lấy điểm tâm, lại có hai người lôi kéo tiểu Đào nha đầu Tử Yên ra ngoàiăn trái cây. Cố Sơn thấy chung quanh aichú ý mới giọng “Tử Yên muội muội, vừa rồi ta cố ý”

      Tử Yên ngẩng đầu nhìn , há miệng khôngbiết nên như thế nào, cuối cùng là cúi đầu.Cố Sơn thấy mặt Tử Yên càng hồng liềnbiết mình lỗ mãng, đỏ mặt vội uống trà. NguyênThu an bài tốt Tuyền ca và Nữu Nữu, trở lại bànthấy Cố Sơn và Tử Yên mặt đều đỏ trongbụng cảm thấy kì quái, liếc mắt nhìn Cố Sơn. Cố Sơn chột dạ thấy ánh mắt tìm tòi nghiên cứu củamuội muội vội uống trà né tránh, ngờuống quá vội bị sặc ho ngừng.

      Tử Yên giương mắt len lén nhìn Cố Sơn lại cúiđầu Nguyên Thu thấy thế trong lòng buồn cười, mặc dù biết hai người mới xảy ra cái gì nhưng nhìn vẻ mặt hai người Nguyên Thu cũngđoán rối rắm dưới mười phần. Tử Yên tuy lớn hơn Nguyên Thu hai tuổi nhưng nàngcàng thiên chân hồn nhiên, Nguyên Thu xem nàng như muội muội mà thương. Cho đếnbây giờ Nguyên Thu đều hâm mộ Tử Yên ngaythẳng tính tình chấp nhất cũng là lần đầutiên nhìn được vẻ mặt e lệ của Tử Yên.

      Nguyên Thu thấy Tử Yên có chút tự tại liền hỏi Cố Sơn “Sao ca lại tới đây? Đem Hạ ca ca bỏ ở đâu rồi?”

      Cố Sơn cười ở trong phòng đọc sách, ta thấy đọc nghiêm túc nên quấy rầy, tranh thủ chút thời gian nhìn muội chút”

      Nguyên Thu vội “Làm gì có đạo lí bỏ kháchlại chủ nhân mình chạy, ca còn khôngnhanh trở lại” Cố Sơn vội đáp, Nguyên Thu sai Bích nhi cầm hộp điểm tâm sai tiểu nha đầu theo Cố Sơn đến thư phòng.

      Tử Yên thấy Cố Sơn mới thở phào. Nguyên Thu sai người coi chừng cửa lôi Tử Yên cởi giàybò vào chiếu chơi với Tuyền ca và Nữu Nữu, bốn người ầm ĩ biết bao lâu lại ngủ luôn ở đấy. Bọn nha hoàn cũng dám kinh độngcác nàng cầm chăn mỏng đắp cho chủ tử. Chođến cơm tối Lý thị vẫn thấy Nguyên Thudẫn Tử Yên lại liền sai Trương mama đến gọi.Ai ngờ Trương mama đến thấy màn, TửYên và Nguyên Thu ôm hai đứa , mộtlớn ngủ ngọt ngào, liền nhàngkêu hai nàng, cười mắng ra thể thống gì, sai nha hoàn múc nước rửa mặt cho hai nàng.

      Hai tiểu tử kia nghe thấy tiếng lại cũng tỉnh dậy, bà vú vội vàng rửa mặt cho hai đứa nhất thời huyên náo cả phòng. Hai đứa rửa mặt mất bao nhiêu thời gian, rất nhanhthu thập xong. Trương mama thấy ổn thỏa cho bà vú mang hai đứa đến phòng lớntrước.
      tart_trungAnLy90 thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 44: Tình đầu tiên ( Tiếp theo)

      Nguyên Thu chải kiểu tóc đơn giản, vì là khách nhân Tử Yên chải tóc cầu kì tí nàng lại sợ mẫu thân biết mình ở nhà người khác ham chơi ngủ thiếp sai tiểu Đào sơ lại kiểu đầu như vậy. Nguyên Thu thấy da Tử Yên trắng nõnliền nhớ tới đồ trang sức mình mới mua đượcliền lấy cây trâm thủy tinh màu hồng trong hộp trang sức ra đưa cho Tử Yên “Tỉ nhìncái này xem”

      Tử Yên rồi cười “Cây trâm này giống như cây hôm bữa muội đưa tỉ cũng mua cùng chỗ? Hoa văn cây trâm này rất đẹp mắt rất xứng với thủy tinh này”

      Nguyên Thu cười giúp nàng cài trâm lên đầu“Da tỉ trắng nõn rất hợp màu này” Tử Yên từ chối phen thấy Nguyên Thu cố ý muốn tặngmình mới cười “Vài ngày trước muội đưa thủy tinh cho tỉ tỉ còn chưa đáp lễ, bây giờ còncầm đồ tốt về”

      Nguyên Thu cười “Suốt ngày tỉ đưa các loại đồ trang sức cho muội, cũng cho muộiđưa hai kiện cho tỉ sao?”

      Tử Yên nghe nàng vậy cười cảm tạ nàng, Trương mama thấy còn sớm thúc dục haingười lên phòng lớn. Tử Yên thương lượng với Trương mama và Nguyên Thu được đemchuyện nàng ngủ cho mẫu thân nàng mới lôikéo tay Nguyên Thu phòng lớn.

      Lý thị thấy hai người tới vội sai người bày cơm,Tử Yên thấy Tuyền ca và Nữu Nữu mớihỏi Lý thị. Lý thị cười sai bà vú ôm về ăn cơm, ngươi ăn của ngươi cần quản bọn họ làm gì”

      Nguyên Thu thấy nét mặt thất vọng của Tử Yên liền cười “Nếu tỉ thích Tuyền ca và NữuNữu như vậy bằng ở lại nhà muội vàingày, muội cũng có bạn chơi”

      Tử Yên nghe vậy cõi lòng đầy chờ mong nhìn hạphu nhân, ban đầu Hạ phu nhân còn đồng ý, sau Lý thị cười “Đều là trẻ con nhà mình,sợ cái gì, để nàng và Thu nhi ngoạn mấy ngày.Nhớ lúc bé chúng ta cũng cùng ăn cùng ở mộtchỗ đấy” Hạ phu nhân nhớ tới lúc , cảm thán phen mới đồng ý. Nhưng dặn dò nàng ít, còn sai người về phủ đem xiêm áo Tử Yên lại đây.

      Hạ Tử Nghiệp ở bên ngoài đại sảnh ăn xong cơm uống trà, bên trong có người nhà tới báo Hạ phu nhân chuẩn bị về phủ. Hạ TửNghiệp nghe vậy vội ra bên ngoài chờ nhưngkhông thấy bóng dáng Tử Yên mới biết nàng muốn lưu lại mấy ngày. Hạ Tử Nghiệp đỡ Hạ phu nhân lên xe mình cũng ngồi xuống.

      Hạ phu nhân trở về phủ, liền cho Hạ Tử Nghiệp về rửa mặt ngủ sớm ngày mai học. Hạ TửNghiệp thấy sắc trời còn sớm hầu hạ Hạ phu nhân thêm chút mới ra ngoài. Vì Hạ TửNghiệp thích yên tĩnh nên chọn chỗ thanh u làm phòng ở nhưng lộ trình hơi xa chút. Hạ Tử Nghiệp vì muốn đường gần mới xuyênqua rừng trúc ai ngờ mới nửa liền nghehai tiểu nha đầu múc nước chuyện. Vì Hạ Tử Nghiệp nhận ra hai nha đầu này hôm nay cùng tới Cố phủ liền có lòng muốn nghe họ nóigì liền rón rén đến sau núi giả.

      Hai nha đầu gọi là Mai Hương gọi là Thải , là nhị đẳng nha hoàn bên cạnh Hạphu nhân. Hạ Tử Nghiệp nghe Mai Hương cười “Ta thấy hôm nay phu nhân hỏi Tam nương Cố gia bát tự, chắc chọn trúng nàng?”

      Thải cười “Đúng vậy, Tam nươngCố gia mọi thứ đều tốt, chắc trong lòng phu nhân sớm trúng ý rồi. Ngươi thấy phu nhân nhìn bát tự Tam nương và thiếu giatương hợp mà vui mừng?”

      Mai Hương cười “Đúng vậy nhưng tam nương còn chút, nếu là định xuống còn sợ phải hai ba năm đấy”

      Thải “Quan hệ gì ngươi? Ngươi gấp cái gì?”

      Mai Hương cười nàng “Ta cũng là theo thaocái tâm thôi. Ngược lại ngươi, phu nhân nóisau này muốn đem ngươi cho thiếu gia, ta đoántrong lòng ngươi cũng nóng nảy chứ? Nghĩnhanh chút cưới thiếu nãi nãi vào ngươi cũng nhanh lên làm di nương”

      Thải nghe vậy khỏi thẹn quá hóa giận, thối nàng cái “Hư quá , vậy mà ngươi cũng dám .”

      Hạ Tử Nghiệp thấy lúc đầu hai người nóichuyện bát tự của Nguyên Thu, lại hiểu được mẫu thân trúng ý Nguyên Thu trong lòng cóchút vui mừng. mười hai mười ba tuổi chỉgặp vài cái nữ tử, mà Nguyên Thu là quen biếttừ tính khí bướng bỉnh cũng đều biết tựnhiên khác những người khác. Hạ Tử Nghiệpđịnh thần nghe thế mới biết chuyện này chẳng qua thuận miệng nhắc trước mà thôi, cũng chính thức đính hôn. Trong lòng có chútnóng nảy lại nghĩ đến cứ để hai nha đầu bậykhông phải tổn hại khuê dự của Nguyên Thu. HạTử Nghiệp muốn mắng bọn họ ngừng lại ai ngờ càng càng chịu nổi, nhất thời Hạ Tử Nghiệp đỏ mặt mắng “Ai ở đây bậy, cònkhông nhanh cút ra ngoài?”

      Mai Hương và Thải hăng say,nghe thấy phía sau núi giả gầm lên giận dữ, nhất thời sợ hết hồn liền chạy vòng tới đây, lạithấy vẻ mặt Hạ Tử Nghiệp giận dữ đứngđó, hai người ngừng bò đến chân Hạ TửNghiệp dập đầu khóc xin tha mạng. Hạ TửNghiệp trong lòng hận hai người bọn họ ngôn ngữ dơ bẩn khỏi mắng “Những lời nàycũng là để cho các ngươi bậy hay sao? Ởcạnh phu nhân cũng lâu mà cái gì nên hay nên cũng biết?”

      Hai nha đầu này sao còn dám nhiều, chỉ có thể khóc dập đầu, Hạ Tử Nghiệp vốn là muốn như vậy rồi thôi nhưng vừa nghĩ dù sao cũngliên quan đến danh tiếng của Nguyên Thu lại thể qua loa, kêu người trói hai nha đầuđưa cho Hạ phu nhân.
      tart_trung, AnLy90xixon thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 45: Hạ Tử Nghiệp tặng lễ

      Hạ phu nhân uống trà trong nhà, thấy Hạ Tử Nghiệp cho người trói hai nha đầu vào, hai nha đầu này thấy Hạ phu nhân té quỵ xuống đất khóc cũng dám tự tiện mở miệng. Hạ phu nhân biết từ trước đến giờ Hạ Tử Nghiệp rất ít để ý đến mấy nha đầu này, hôm nay lại bộ giận dữ trói hai nàng vào chắc hai người phạm sai lầm gì to lớn.

      Hạ phu nhân nhìn hai nàng cũng thẩmvấn họ trước, chỉ lo uống trà. Đại nha hoàn thâncận của Hạ phu nhân nhận ra ý tứ liếc mắt cho các tiểu nha đầu ra ngoài. Lúc này Hạ phu nhân mới lên tiếng , rốt cuộc các ngươi làm sai chuyện gì?” hai nha đầu nào dámmở miệng, chỉ cuối đầu khóc ngừng. Đến khi Hạ phu nhân nghe phiền lòng cả giận vỗ bàn “Ta hỏi nghe thấy sao?”

      Mai Hương, Thải gặp phu nhân vỗ bàn kinh ngạc nhất thời đều thu nước mắt, cúi đầu đem đầu đuôi ngọn nguồn ra. Hạ phu nhân nghecả người tức giận nhũn ra chỉ về phái hai nàngmắng “Đồ khốn kiếp lời này cũng bậy đượcsao?”

      Hai nha hoàn thấy phu nhân nổi giận dập đầu khóc cầu xin tha thứ. Hạ phu nhân đối với người làm vẫn khoan dung, nếu là đánh vỡ cái gì hoặctrộm chút đồ vật Hạ phu nhân cũng phạt nặng. Nhưng chuyện này liên quan đến khuê dự của Nguyên Thu và danh tiếng của HạTử Nghiệp đương nhiên thể hàm hồ. Vì vậy liền gọi quản gia, phân phó đánh MaiHương và Thải bốn mươi hèo, kêu môi giớibán hai người rất xa.

      Mai Hương và Thải nghe nhất thời luốngcuống, đáng xong bốn mươi hèo làm gì cònmạng, vội ngừng dập đầu xin phu nhântha mạng. Hạ phu nhân thấy hai nàng như vậy cũng đành lòng liền quay đầu mắng quảngia “Còn nhanh dẫn hai nàng ra ngoài?”

      Quản gia vội kêu hai mama vào, kéo hai nàngra ngoài lấy giẻ chận miệng đánh bốn mươi hèo,hai người chỉ còn thoi thóp, quản gia thấy hainàng như vậy cũng thấy đáng thương nhưng phu nhân ra lệnh cũng dám vi phạm, chỉ vội người gọi môi giới vào phủ bán người. Quản gia cũng quản môi giới mua bao nhiêutiền, đem hai nương đưa cho , lại đưa thêm chút ngân lượng cho Mai Hương và Thải mua thuốc uống, chỉ dặn môi giới bánngười đem hai người bán xa xa. Môi giới bán người được hai nương thùy mị lại được tiền vội vui mừng đáp ứng, cho người dùng cán nâng hai người .

      Người làm ở Hạ phủ thấy ngày thường hai nhịđẳng nha hoàn vẫn có chút thể diện chỉ vì mấy câu xấu lại có kết cục như hôm nay. Nhấtthời trong phủ người người cảm thấy lo lắng, mấy nha hoàn mama thích buôn dưa lê sợ hãi cả ngày đều cẩn thận chỉ sợ bị đánh hèo còn bịđuổi ra ngoài. Từ lúc người làm ở Hạ phủ yêntĩnh Hạ phu nhân mới được hài lòng.

      Hạ Tử Nghiệp vì nghe chuyện của Nguyên Thu, trong lòng vững vàng như trước, mỗi ngày lăn qua lộn lại nghĩ tới Nguyên Thu. Cuốicùng cách vài ngày Hạ Tử Nghiệp muốn thấy Nguyên Thu lấy cố tới Cố phủ, khi nha hoàn tới thông truyền Nguyên Thu cho rằng Hạ TửNghiệp nhớ muội muội, thuận tiện dẫn Tử Yên đến phòng lớn.

      Sáng sớm Sĩ Hành đến phủ theo Cố Sơn đọc sách chút thấy ngán kéo “Chúng ta dạo chút”

      Cố Sơn “Tiên sinh ra đề văn chương huynhlàm xong rồi sao?”

      Sĩ Hành cười “Hôm qua ta viết xong, dù sao mai tiên sinh mới kiểm tra mai ngươi viết cũng muộn”

      Cố Sơn nghe vậy đành phải theo Sĩ Hành ra ngoài, mới qua vườn thấy Nguyên Thu và TửYên mặc xiêm áo tiếp khách ra ngoài liềncười hỏi “Muội làm cái gì vậy?”

      Nguyên Thu cười “Nha hoàn qua Hạ ca ca tới, mẫu thân kêu muội dẫn Tử Yên đếnphòng lớn. Vừa rồi Tử Yên còn nhớ nhàmuội cười nàng ngờ Hạ ca ca càng thể rời muội muội, Tử Yên mới đến nhà ta hai ngày Hạ ca ca liền tới xem nàng”

      Sĩ Hành cười “Muội đừng nghe bậy, cũng phải Cố Sơn làm gì kề cận muội muội buông được?”

      Cố Sơn nghe vậy phun “Sao lại kéo đếnngười ta?”

      Sĩ Hành cười khoát tay “Được rồi, hôm nay huynh muốn kêu ca ca muội dạo phố, Hạ Tử Nghiệp tới đúng lúc cùng luôn”

      Nguyên Thu nghe vội la lên “Các ca ca muốn đâu? Muội cũng muốn

      Sĩ Hành cười “Muội vừa ra ngoài mấy ngàyđã muốn nữa, ở nhà , huynh mua đường về cho muội ăn”

      Tử Yên ở bên che miệng cười, Nguyên Thu trừng mắt nhìn Sĩ Hành “Muội phảiNữu Nữu cần ăn đường” xong lôi kéoTử Yên hướng phòng lớn để ý đến Sĩ Hành. Sĩ Hành thấy thế khỏi buồn cười,đành theo sau các nàng.

      Hạ Tử Nghiệp thấy Tử Yên quả nhiên gì nhiều, chẳng qua dặn nàng giữ quy cũ . Sĩ Hành và Cố Sơn bên nghe nhịn đượcđứng dậy xin phép Lý thị kéo Hạ Tử Nghiệp ra Cố phủ.

      Ba người dạo theo đường phố, vào vài cửahàng náo nhiệt, nhìn vài đồ chơi , SĩHành thấy món nào tinh xảo đều mua lấy. CốSơn và Sĩ Hành nhìn trúng cùng món đồ đưatay cầm. Sĩ Hành sợ Cố Sơn cướp trước vộichen mình nhìn trúng cái gì cầm chặt khôngbuông tay, Cố Sơn biết Sĩ Hành mua là cho Nguyên Thu chơi cũng tranh đoạt với , vui vẻ để cho trả tiền.
      tart_trung, AnLy90linhdiep17 thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 45: Hạ Tử Nghiệp tặng lễ ( Tiếptheo)
      Hạ Tử Nghiệp thấy hai người dạo nửa ngày cũng nửa nửa giả giành chút đồ chơi khỏi cười cười lắc đầu, mình đến quầy lựa, Cố Sơn thấy Hạ Tử Nghiệp chọn nửa ngày lựa hai cậy trâm ra ngoài liền cười “Sao huynh bắt đầu mua mấy món đồ này rồi? Nhìn trúng cônương nhà ai rồi phải ?”

      Hạ Tử Nghiệp nghe vậy mặt khỏi đỏ lên, vội cúi đầu “Ta mua cho muội muội, ngươiđừng bậy”

      Cố Sơn nghe, nghĩ đến Tử Yên mặt mình cũngđỏ lên, cúi đầu lau cây trâm trong tay. Mấy người vòng vo buổi chiều mua cũng thất thất bát bát cửa hàng cũng nhiều món đồ mới về nhà.

      Lúc này Cố Sơn mua rất nhiều, trở về chia ra làm hai phần. Cố Sơn muốn gọi nha hoàn đem lại lo lắng các nàng ngốc ràng, liền tự mình đem đến viện Nguyên Thu. Từ lúc Tử Yên đến Cố phủ đều cùng ăn cùng ở với Nguyên Thu, hôm nay Cố Sơn thể trực tiếp vào viện Nguyên Thu đành sai nha hoànvào thông báo tiếng mình chờ bên ngoài.

      Nguyên Thu thêu hà bao trong nhà với Tử Yên, nghe Cố Sơn đến liền cười ra ngoàiđón Cố Sơn vào. Tử Yên thấy vậy cũng đứnglên, đợi Cố Sơn vào hành lễ trước, sợ phải trả lễ cho Cố Sơn.

      Nguyên Thu cười “Ca ra ngoài mua gì hayvề vậy?” Cố Sơn vội đưa hộp qua cho nàng “Mua chút đồ chơi” Vừa vừa đưa cho Tử Yên hộp “Đây là cho Tử Yên muội muội”

      Tử Yên đỏ mặt nhận lấy tạ với Cố Sơn, Cố Sơn thấy mặt Tử Yên đỏ hồng liền ngừng gãi đầu cười ngây ngô. Chính cườikhông ngờ nhìn thoáng qua thấy Nguyên Thuđang cười nhìn mình mặt đỏ bừng vội tìm cớ ra ngoài.

      Nguyên Thu thấy ca ca , cúi đầu làm nhưkhông thấy Tử Yên được tự nhiên, ngồi bên cạnh đem hộp lấy ra cho Tử Yên nhìn lại chọn mấy món thú vị gói lại cười với TửYên “Muội đem đồ chơi cho Tuyền ca và NữuNữu tỉ tỉ cùng ?”

      Tử Yên lắc đầu “Trời nóng quá, tỉ làm biếng ,muội mình thôi”

      Nguyên Thu nghe vậy vội kêu Bích nhi đưa dưavà trái cây ướp lạnh vào, mình ra khỏiviện. Tử Yên thấy trong nhà có ai, liềnmở hộp Cố Sơn đưa cho nàng ra lấy các loại đồ bên trong ra, thấy bên dưới có cây trâm bươm bướm, Tử Yên thấy tay khỏi runrun hạ xuống mặt đỏ bừng vội đóng hộp lại.

      Sĩ Hành dạo phố với Cố Sơn xong trực tiếp vềQuận Vương phủ, rửa mặt đổi xiêm áo. Sĩ Hànhđoán chừng sắp đến giờ cơm tối, trực tiếp đếnviện lão Vương phi, tổ tôn hai người lúc lâu lão vương phi mới cười “Mẫu thân ngươimột ngày nhìn thấy ngươi, ngươi đến xem nàng chút”

      Sĩ Hành vội cười “Vậy lát nữa chờ ta qua dùng cơm” lão vương phi cười “Ta hôm nay ăn chay, ngươi mạnh khỏe đến ăn với mẫu thânngươi, cần tới đây” Sĩ Hành cười sao, ta ăn cháo là được rồi” xong qua viện Quận Vương phi.

      Vừa vào cửa viện, Sĩ Hành nghe trong nhàtruyền ra đợt tiếng cười, Sĩ Hành khỏi nhướn mày trong lòng cảm thấy li kì. Hainăm trước kể từ lúc nữ nhi của tiều phu kia vào phủ, Quận Vương phi rất ít cười chứ đừng cười to. Sĩ Hành chỉ xem là Quận Vương phi có việc vui gì vội cười bước nhanh vào.

      Vừa vào nhà, Sĩ Hành liền thấy trắc phi cơ thiếpcủa phụ thân đều ở đây trong bụng có chút kì quái bước lên trước thỉnh an vương phi rôi ngồixuống. Quận Vương phi lôi kéo “Sao lạingồi xuống, nhanh đến gặp các di nương” xong gọi nữ tử mười lăm mười sáu tuổi lạitrước mặt Sĩ Hành “Đây là muội muội của biểucữu nương”

      Sĩ Hành chưa bao giờ nghe qua cửa thân thích này chỉ thấy nữ tử áo vàng chải tócphụ nhân khiếp sợ nhìn mình vén áo thi lễ, SĩHành chỉ đành đứng dậy chào cái “Dì”

      Vừa dứt lời liền nghe Vương thị nữ nhi của tiều phu đứng ở cửa cười lạnh “Thế tử gọi sai,nên gọi nàng là Ngô di nương mà phải dì”

      Quận Vương phi nghe vậy quát lên “Nơi này có chỗ cho ngươi mở miệng sao, cuối cùng có hiểu quy củ hay ?” Vương thị nghe vậy hừ lạnhmột tiếng bĩu môi, nữa. Sĩ Hành nghemấy lời này có chút hiểu được, ra đây là thiếp thất mẫu thân mới nạp về cho phụ thân. Nghĩ đến đây Sĩ Hành cảm thấy có chút kì quái,mẫu thân vì cơ thiếp của phụ thân mà ăn khôngngon ngủ yên, nhất là gần đây Vương thịcàng thêm thường thường náo loạn trong phủ gà chó yên. Mẫu thân hận được đuổi toàn bộ cơ thiếp ra ngoài sao hôm nay lại đưamột người trở về?

      Sĩ Hành ngồi hai câu, cũng quan sát Ngô di nương mới đến vài lần, thấy dáng vóc nàng hết sức xinh đẹp, mặc dù cập kê nhưng người luôn có chút ngây thơ của hài nhi. Sĩ Hành nghĩ đến nữ tử này cũng chỉ lớn hơn mìnhhai ba tuổi, hôm nay lại đến làm thiếp thất cho phụ thân mình trong lòng khỏi thở dài.Miễn cưỡng cười với Quận Vương phi mấy câu liền về viện lão Vương phi ăn tối rồi quay về viện mình. Sĩ Hành nghĩ đến đống trắc phi thị thiếp hò hét trong viện Quận Vương phi lại thấy nhức đầu, tìm hộp gỗ đem tất cả đồ muaban ngày bỏ vào, đợi sửa sang xong rửa mặt ngủ.

      Tử Yên ở Cố phủ vài ngày, Hạ Tử Nghiệp theo lời Hạ phu nhân liền dẫn người đến đưa Tử Yên về phủ. Tử Yên thấy huynh trưởng phòng lớn trước liền cáo lỗi trở về thu dọn đồ đạc. Ước chừng qua hai khắc, Hạ Tử Nghiệp đoán Tử Yênthu thập xong, liền cười với Nguyên Thu “ biết Tử Yên thu thập xong chưa? Chibằng Nguyên Thu muội muội dẫn ta đến cửa viện muội đời lát?”

      Nguyên Thu cười đứng dậy “Hạ ca ca thương Tử Yên tỉ” Hạ Tử Nghiệp nghe vậychỉ cười theo Nguyên Thu đường về. Hạ Tử Nghiệp vừa vừa tìm chút chuyện tớinửa đường thấy bốn phía có ai, liền móc ra hộp đưa cho nàng “Muội chăm sócTử Yên nhiều ngày như vậy, đây là ca ca đưa tạ lễ”

      Nguyên Thu nghe vậy vội đẩy “Hạ ca ca saolại như vậy? Muội và Tử Yên tỉ tình thâm như tỉ muội làm gì cần tạ lễ? Ca làm vậy phải làm cho muội và Tử Yên xa lạ sao?”

      Hạ Tử Nghiệp vốn là tùy tiện lấy cớ, nghe vậycàng biết nên như thế nào tiếp lời, bởi vì ở đường sợ người khác nhìn thấy vội hốt hoảng nhét vào tay nàng “Dù sao muộithu là được rồi”

      Nguyên Thu thấy sắc mặt ngượng ngùng vẻmặt hốt hoảng chợt hiểu ý tứ của , nhất thời cảm thấy lúng túng thôi. Hạ Tử Nghiệpchột dạ lại sợ Nguyên Thu từ chối mà chạy vội như làn khói. Nguyên Thu thấy thế mắt khôngkhỏi choáng váng, chỉ có thể lắc đầu về việnmình. Nguyên Thu chỉ để ý đến hành động của Hạ Tử Nghiệp thấy được Sĩ Hành đứngcách đó xa mặt nhìn nàng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :